Mấy vạn năm, thậm chí là mấy trăm ngàn năm qua, tất cả tinh lực của bọn hắn đều là đặt ở chiến trường tiền tuyến. Trở lại trong tộc cũng chỉ là tu dưỡng, cảm ngộ, tăng lên sức chiến đấu. Thời điểm đóng giữ tiền tuyến cũng là khẩn trương lần tiếp theo sẽ gặp phải dạng cường giả gì, nghênh đón dạng khiêu chiến gì.
Đến mức bọn hắn đều quên nhìn cẩm tú sơn hà, cảnh đẹp vô hạn này một chút.
Cường giả các tộc đều an tĩnh mà nhìn.
Hơi xúc động, cũng có chút cô đơn.
Nhìn một chút đi, có thể là một lần cuối cùng.
- Các ngươi có từng nghĩ tới không? Chúng ta đời đời kiếp kiếp đóng giữ tiền tuyến, thời thời khắc khắc luôn làm lấy chuẩn bị hủy diệt, không nghĩ tới tai nạn thật sự, lại đến từ trong thế giới.
- Nếu như trong mười mấy vạn năm này chúng ta có thể dùng nhiều chút tâm tư đặt ở xây dựng lại bí cảnh, chuẩn bị lại phòng ngự, chỉ sợ không đến mức bị bại thảm như vậy.
Chủ nhân Quỷ Bí tự giễu cười nói.
Chủ nhân Cực Lạc phản bác:
- Nếu như đặt tinh lực ở nội bộ, chiến tích tiền tuyến của chúng ta cũng sẽ không huy hoàng như thế này.
Ách Nạn nói nhỏ:
- Chúng ta có chiến tích huy hoàng sao?
- Chí ít, chúng ta đều từng hết sức, không thẹn với lương tâm.
Vạn Cổ lão tổ hừ một tiếng.
- Giữ vững tinh thần! Tiền kỳ chính là phòng ngự, nghiêm phòng tử thủ, tiêu hao tinh năng kẻ địch, quan sát năng lực kẻ địch, tìm kiếm lỗ thủng của kẻ địch.
Ta không muốn làm thống lĩnh gì cả, nhưng thời kì đặc thù bây giờ, nhất định phải có chỉ huy thống nhất.
- Tiền kỳ phòng ngự, ta đến phụ trách. Nếu như hậu kỳ khai chiến, các vị Nguyên Thần Chiến tộc phối hợp ta, các vị Nguyên Thần bí cảnh phối hợp chủ nhân Hắc Ám.
- Lần này, chúng ta đều phải toàn lực ứng phó. Phải có quyết tâm tất thắng, cũng phải có chuẩn bị phải chết.
Giọng của Cửu Tướng vang vọng bộ lạc, nhắc nhở bọn hắn chớ suy nghĩ lung tung, chú ý đều phóng tới trên phòng ngự.
- Mau tới đi, thằng chó chết.
Tu La nhìn chằm chằm bầu trời bình tĩnh, tự lẩm bẩm:
- Thế giới của ta, không cho phép để ngươi chà đạp.
- Tới đi! Tới đi!!
Cực Quang, Vạn Cổ và các lão tổ nhao nhao động thân hít một hơi, chiến ý như sóng biển lao nhanh, sát ý như liệt diễm cuồn cuộn.
Bọn hắn, đột nhiên có chút không thể chờ đợi.
Hơn hai mươi ngày sau, cũng chính là sau mười ba tháng Khương Phàm triển khai săn giết, rốt cuộc trận chiến quyết định vận mệnh Tinh Thần giới cũng bạo phát.
Liệt diễm bạo động, phần diệt biển mây, thiêu đốt sông núi, hủy diệt đất trời thật sự.
Khương Phàm lấy hình dáng Chu Tước đánh giết Cửu Trọng Thiên Mạc, bí thuật trấn áp, thể hiện ra sát uy diệt thế - Thần Tổ Vạn Cầm.
Bộ lạc Cửu Tướng gần như điên cuồng duy trì bình chướng, không quan tâm thúc giục Tinh Thần Thụ phóng thích năng lượng. Chín tầng bình chướng không ngừng vỡ tan, cũng đang không ngừng tái tạo, gian nan lại đau đớn bảo hộ bộ lạc.
Mặc dù chiến trường tập trung tại vùng đất ba ngàn dặm này, nhưng điều động năng lượng đưa tới bạo động, lại quét sạch mấy chục vạn dặm.
Bởi vì Tinh Thần Thụ bộ lạc Cửu Tướng cắm rễ trên hai triệu dặm sơn hà, Tinh Thần Thụ khác cũng cắm rễ sâu vào địa tầng, đến mức toàn bộ bộ lạc đều cùng hai triệu dặm đại lục Cửu Thiên kết nối thành chỉnh thể. Đang không ngừng liên tục cung cấp năng lượng, đồng thời cũng bởi vì bộ lạc nơi đó oanh minh đã dẫn phát lay động kinh khủng.
Hai triệu dặm đại lục, đều đang lay động!!
Rung chuyển kinh khủng đánh thẳng vào hải vực xung quanh, gây nên sóng lớn cuồn cuộn, va chạm hỗn loạn.
Chiến đấu thảm liệt lại rung động.
Nguyên Thần đã là năng lượng đỉnh phong tại thế giới này, uy lực khủng bố bộc phát gấp chín lần, cơ hồ là mạnh hơn Nguyên Thần mạnh nhất.
Nhất cử nhất động, đều tại tinh văn ở khắp mọi nơi giữa đát trời rung động, cuồng dã đánh giết càng là nhấc lên tinh năng không có tận cùng.
Nhất là Tinh Thần Thụ mười mấy vạn mét trên lưng, cơ hồ đỉnh phá bầu trời, đâm vào tinh không, không ngừng liên tục hấp thu tinh năng rót vào thân thể Khương Phàm, cung cấp năng lượng để Khương Phàm tiếp tục bạo kích.
Bình chướng bộ lạc Cửu Tướng tiếp tục sụp đổ, va chạm kịch liệt hình thành ba động, cũng quét sạch các bộ lạc, đánh thẳng vào tất cả Tinh Thần Thụ cùng tộc nhân.
Bất luận là Cửu Tướng và Hắc Ám cao ngạo, hay là Nguyên Thần khác, đều cảm nhận được cảm giác áp bách hít thở không thông. Nhưng tương tự cũng quyết tâm kích phát liều chết chống cự trong bọn hắn. Dựa theo Tinh Thần Thụ cường hãn phụ trợ, bọn hắn tiếp tục tạo nên bình chướng mới, tiêu hao thực lực kẻ địch.
Chỉ là bọn hắn cảm thấy rất kỳ quái, tên kẻ địch khác kia đâu?
Không phải hai tên sao?
Là ẩn nấp rồi, chuẩn bị tập kích ở thời khắc nào đó sao?
Bọn hắn rất muốn phân ra bộ phận tinh lực, chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào, nhưng thật đáng tiếc, Chu Tước khủng bố bạo kích bên ngoài để bọn hắn không thể không dùng toàn lực ứng phó, bằng không không đợi kẻ địch thứ hai xuất hiện, bình chướng đã bị hủy diệt.
Ba ngày!
Khương Phàm tiếp tục tấn công mạnh ba ngày!
Không giống với một kích tất phá trước đó, trận chiến này trọn vẹn tiêu hao ba ngày mới phá vỡ Cửu Trọng Thiên Mạc, thẳng tới tầng bình chướng trong cùng được dây leo xen lẫn.
Nhưng lần này, Khương Phàm không tiếp tục vội vã tiến công, mà là hóa thành Liệt Diễm Thiên Lô, triệt để bao phủ toàn bộ bình chướng bộ lạc.
Thời gian ba ngày, hắn không chỉ là đang tấn công bình chướng, cũng là đang tra nhìn một ít bố trí của bộ lạc.
Quan trọng nhất là, hắn đang xác định trình độ liên hệ của những Tinh Thần Thụ trong bộ lạc kia cùng tinh hải, phải chăng mạnh hơn so với liên hệ Tinh Thần Thụ của hắn cùng tinh hải, và trình độ quấy nhiễu từ liệt diễm của hắn đối với tinh năng.
Ba ngày, hắn đã đạt được đáp án mình muốn.
Cho nên...
Liệt Diễm Thiên Lô thành hình!
Chương 3937 Chung Chiến (4)
Khương Phàm che đậy bầu trời, quan sát bộ lạc, quanh thân sôi trào liệt diễm, không ngừng liên tục phóng thích ra Liệt Diễm Chu Tước, duy trì gia cố Thiên Lô.
Trong bộ lạc Cửu Tướng, tất cả Nguyên Thần không biết Khương Phàm muốn làm gì, nhưng đều nắm chặt thời gian điều chỉnh từng hơi thở, sau đó tiếp tục thôi động Tinh Thần Thụ duy trì bình chướng dây leo.
Đó là phòng ngự sau cùng, tuyệt đối không thể lại bị phá ra, bằng không bọn hắn chỉ có thể đối kháng chính diện tên quái vật kinh khủng kia.
Nhưng, bọn hắn rất nhanh phát hiện có điều không hợp lý.
Theo Liệt Diễm Thiên Lô thành hình, toàn bộ bộ lạc đều giống như bị ném vào trong lò lửa, liệt diễm tràn ngập đất trời đốt cháy dây leo. Cái này miễn cưỡng có thể tiếp nhận, cũng hợp tình hợp lý, nhưng theo thời gian trôi qua, Tinh Thần Thụ sôi trào tinh quang giống như bắt đầu ảm đạm.
Ý vị này liên hệ giữa Tinh Thần Thụ cùng tinh không đang yếu bớt.
- Hắn dùng luyện lô quấy nhiễu liên hệ giữa Tinh Thần Thụ cùng tinh không.
- Tinh Thần Thụ của hắn đang cướp đoạt tinh năng, dùng cái này phân lưu tinh năng hội tụ tới chúng ta.
- Không bao lâu, Tinh Thần Thụ của chúng ta sẽ tách liên hệ cùng tinh không, chỉ có thể hấp thu tinh năng từ trong địa tầng.
- Phòng ngự của bộ lạc sẽ hạ xuống trên diện rộng!!
Đám người Cửu Tướng rất nhanh đã hiểu được mục đích của kẻ địch, nhưng nổi giận thì nổi giận, bọn hắn cũng không có cách gì.
Đây chính là bị động do chênh lệch thực lực mang tới.
- Làm sao bây giờ? Cứ ngồi chờ chết như thế này sao?
Vẻ mặt Cực Quang và đám người rất khó coi.
Vốn cho là phòng ngự như thế này đã hoàn toàn có thể gánh vác được kẻ địch tấn công, chí ít có thể tiêu hao tinh lực kẻ địch, phía sau cho dù phòng ngự bị phá, cũng có thể phản kích.
Nhưng, ba ngày, bọn hắn tập kết toàn thế giới cuối cùng tinh nhuệ xây dựng phòng ngự, vậy mà liền khinh địch như vậy bị công phá.
Cho tới bây giờ, thậm chí kẻ địch còn mưu toan cắt đứt đầu nguồn tinh năng của bọn hắn, nếu như thành công, không chỉ có phòng ngự suy yếu, Tinh Thần Thụ cũng sẽ suy yếu, đến lúc đó ngay cả bọn hắn đều sẽ bị giảm thực lực xuống.
Quá ác độc!
Tinh thú thần bí này không chỉ có thực lực khủng bố, mà trí thông minh cũng không tệ.
Đây thật sự là sinh mệnh mới đột nhiên xuất hiện sao?
- Làm sao bây giờ?
Cửu Tướng ngóng nhìn biển lửa cuồn cuộn bên ngoài, lần đầu tiên không biết nên làm lựa chọn gì.
Xác thực mà nói, bọn hắn không có lựa chọn khác.
Trước khi tên quái vật này xuất hiện, chiến đấu tuỳ tiện bên trong phạm vi thế giới không liên quan đến Tinh Thần Thụ, đây là vật trời ban, đều phải giữ vững tôn trọng, thậm chí nội bộ đều cực ít bộc phát chiến tranh, đa phần đều là là tại tiền tuyến, nơi đó không có Tinh Thần Thụ, bọn hắn không có chút lo lắng nào, chỉ cần toàn lực ứng phó nghênh chiến.
Nhưng bây giờ, chiến tranh lại bộc phát ở nội bộ thế giới.
Tinh Thần Thụ đã từng giúp bọn hắn thành tựu, bây giờ ngược lại lại thành gánh nặng của bọn hắn, nếu như từ bỏ, Tinh Thần Thụ ắt gặp hủy diệt, bọn hắn cũng sẽ lâm vào suy yếu, biến thành thịt cá, nếu như không buông bỏ, bọn hắn có thể làm giống như chỉ có nghênh chiến.
- Di chuyển sao?
Vạn Giới lão tổ nhắc nhở:
- Nhiệt độ bên trong luyện lô quá cao, nếu tiếp tục như vậy nữa, không gian sẽ hoàn toàn vặn vẹo, con đường không gian chúng ta bố trí trước đó đều sẽ biến mất.
Tất cả Nguyên Thần đều khẩn trương.
Con đường biến mất, chẳng phải là bọn hắn và Tinh Thần Thụ đều không có chỗ nào để trốn?
Nhưng...
Bây giờ cưỡng ép di chuyển, chờ đợi bọn hắn sẽ là cái gì?
Còn không phải bị dần dần săn giết.
- Rốt cuộc hắn muốn làm cái gì, thật chẳng lẽ muốn săn giết toàn bộ chúng ta?
Vô Thiên lão tổ vô cùng tức giận, trong ba ngày qua không chỉ một lần la lên, muốn cùng đối phương giao lưu, nhưng đối phương từ đầu đến cuối đều không có đáp lại bất kỳ lời nào.
- Đánh!!
Cửu Tướng đột nhiên cuồng dã gào thét:
- Gọi ngay bây giờ!! Trước khi Tinh Thần Thụ bị suy yếu, toàn lực xuất kích!!
Tất cả Nguyên Thần đều trầm mặc, nhưng ánh mắt nhìn về phía phía ngoài lại loé lên sự kiên quyết.
Bọn hắn rất rõ ràng, không có đường để lui.
Chỉ là vừa rồi bọn hắn không nguyện ý thừa nhận.
- Đây là thế giới của chúng ta, chúng ta là Thần Linh của thế giới! Chẳng cần biết hắn là ai, từ đâu đến, có mục đích gì, chúng ta cũng không thể ngồi chờ chết! Chúng ta chinh chiến mười mấy vạn năm, cuối cùng tuyệt đối không thể chết bởi không chiến mà chết!
Cửu Tướng không đợi các vị Nguyên Thần đáp lại, hắn khống chế chín Thần Thú phóng lên tận trời, Tinh Thần Thụ bộ lạc sở thuộc Cửu Tướng lập tức giơ lên dây leo cùng chạc cây, tránh ra một con đường.
Con đường vừa mới xuất hiện, liệt diễm cuồn cuộn tràn ngập đất trời mãnh liệt mà vào, nhưng Cửu Tướng cùng Thần Thú đều không sợ hãi, ngạnh kháng liệt diễm giết ra bộ lạc.
- Coi như đây là trận chiến cuối cùng, xuất chinh!!
Vạn Giới lão tổ lên tiếng gào thét, năng lượng không gian quét sạch Tu La cùng Vô Thiên, theo sát Cửu Tướng giết vào luyện lô.
- Chiến tộc như vậy, bí cảnh cũng làm như vậy. .
- Xuất chinh.
Chủ nhân Hắc Ám hò hét, khống chế Thôn Phệ Thần Binh vọt vào biển lửa, Quỷ Bí phía sau, Cực Quang, Vạn Cổ, Cực Lạc, Ách Nạn, cũng đều dứt khoát tuyệt nhiên lựa chọn theo vào.
- Đi ra!!
Khương Phàm vỗ cánh cuồng kích, thao túng đang ngưng thực luyện lô sụp đổ...
Ầm ầm!
Luyện lô sụp đổ, giống như tinh cầu vỡ vụn, bạo động kinh khủng nương theo liệt diễm vô tận quét sạch bốn phương tám hướng, lao nhanh mười vạn dặm sơn hà.
Đám người Cửu Tướng vừa mới giết ra tới toàn bộ đều lọt vào trùng kích, nhưng bọn hắn đều là hạng người thân kinh bách chiến, cũng đều đã chuẩn bị kỹ càng, cho nên trong lúc hỗn loạn làm càn gào thét cũng điên cuồng phóng thích, cưỡng ép ổn định thân thể.
Khương Phàm bay lên lao xuống, dẫn đầu lao thẳng đến Cửu Tướng!!
Chân chính quyết chiến, bạo phát.
Chương 3938 Chung Chiến (5)
Thập đại Nguyên Thần, thập đại Thần Thú Thần khí, vây bắt đầy trời, như đàn sói đọ sức cùng mãnh hổ.
Tinh năng bạo động như biển gầm sôi trào.
Tiếng vang oanh minh, như thiên băng địa liệt.
Tất cả Nguyên Thần quanh năm chinh chiến tại tiền tuyến, tích lũy kinh nghiệm phong phú, đã từng vô số lần kề vai chiến đấu, đối với nhau là cực kỳ hiểu rõ. Ưu thế như thế này tại lúc vừa mới bắt đầu hỗn chiến đã phát huy tác dụng cực kỳ tinh diệu, bọn hắn giết đến điên cuồng, cũng đánh đến phấn khích, một lần khống chế được cục diện, kéo trận chiến vào thế giằng co, thậm chí muốn ngăn chặn Khương Phàm.
Trong bộ lạc, các cường giả Thiên cấp ngửa mặt nhìn lên chiến trường trên bầu trời, phấn chấn, cuồng nhiệt lại điên cuồng.
Bọn hắn đều cuồng loạn gào thét hò hét, hận không thể tự mình xông vào chiến trường.
Bọn hắn thành tín cầu nguyện Tinh Thần Thụ, hy vọng có thể triệt để kết thúc trận chiến đấu này.
Nhưng, Khương Phàm quá mạnh!
Hắn chở Tinh Thần Thụ đi, không chỉ có thể bằng vào Tinh Thần Thụ hình thành phòng ngự, còn có thể mượn dẫn năng lượng không có tận cùng từ tinh không, thực lực thật sự có khả năng bày trên chiến trường ra, đã tới gần gấp mười lần Nguyên Thần.
Đàn sói lại nhiều hơn đi chăng nữa thì chỉ cần mãnh hổ đạt được một cơ hội cũng đã có thể đại phá đàn sói.
Bành!
Khương Phàm chống đỡ lôi triều cùng kiếp quang, từ trong cuồng loạn bắt lấy Quỷ Bí Đại Xà đang muốn né tránh.
- Cứu ta!!
Chủ nhân Quỷ Bí cùng Quỷ Bí Đại Xà gào thét thê lương.
Trong chớp mắt, chiến ý cuồng bạo lại hóa thành sợ hãi tuyệt vọng.
Móng vuốt liệt diễm phun trào năng lượng hủy diệt cơ hồ muốn để hắn cùng Quỷ Bí Đại Xà sụp đổ.
- Cứu Quỷ Bí!
Cửu Tướng, Hắc Ám bỗng nhiên biến sắc, dứt khoát quyết nhiên phát động bạo kích kinh khủng.
Ách Nạn, Cực Lạc và các Nguyên Thần điên cuồng phóng thích ý thức xâm nhập, quấy nhiễu hành động của Khương Phàm.
Vạn Giới, Tu La, Cực Quang lại nhanh chóng phóng tới, tìm kiếm cơ hội nghĩ cách cứu viện.
Oanh...
Khương Phàm bắt lấy Quỷ Bí, trước tiên đã bạo kích hai cánh, liệt diễm cuồn cuộn, tốc độ nhanh đến cực hạn, cưỡng ép rời khỏi chiến trường. Đồng thời Tinh Thần Thụ sôi trào ánh sáng, quét sạch toàn bộ dây leo toàn thân phát sáng, mở rộng ra lít nha lít nhít sợi đằng, xông vào bên trong móng vuốt, như lôi đình dọn đi, đánh xuyên tinh văn toàn thân chủ nhân Quỷ Bí cùng Quỷ Bí Đại Xà.
- A...
Tiếng kêu thảm đau đớn vang vọng trong móng vuốt, chủ nhân Quỷ Bí cùng Quỷ Bí Đại Xà kịch liệt phản kháng, phóng thích ra sóng triều hỗn loạn, lại không cách nào ngăn cản tinh văn dày đặc dây dưa dung hợp.
Khương Phàm trùng kích trời cao, sau khi tránh khỏi các Nguyên Thần tấn công, hắn lại vỗ cánh nhấc lên, lại bất chợt lao xuống.
Cơ thể khổng lồ, tốc độ lại cực kỳ tấn mãnh, trong lúc thoáng qua đã giết trở lại chiến trường.
Linh vũ gào thét, liệt diễm hóa bão táp, cường thế hóa thành ba thanh Chí Tôn Sát Kiếm cuồng kích Cửu Tướng và các Nguyên Thần.
Toàn thân cuồn cuộn hỏa diễm, hóa thành lít nha lít nhít Liệt Diễm Chu Tước, bạo kích bốn phương tám hướng.
Chiến trường bạo động, tràng diện hỗn loạn.
Nhiều loại năng lượng bạo động trong biển lửa cuồn cuộn, dẫn phát từng tiếng vang lớn đinh tai nhức óc, càng vang thành tràng diện tai nạn khủng bố tuyệt luân.
Phía dưới, cường giả trong bộ lạc nhìn đến sắp nứt cả tim gan, rất nhiều cường giả đã kinh hãi đến xụi lơ trên mặt đất.
- Giết giết giết...
Đám người Cửu Tướng điên cuồng bổ nhà tớio, cuồng loạn gầm thét, không quan tâm phóng thích.
Không có bất kỳ một ai rút lui.
Không có bất kỳ một ai khiếp đảm.
Bởi vì bọn hắn rõ ràng nhất, mười vị Nguyên Thần miễn cưỡng mới có thể hình thành đối kháng, nếu như lại mất đi một người, ưu thế của bọn hắn sẽ không còn sót lại chút gì.
Nếu như mất đi một người, ngay sau đó sẽ có người thứ hai.
Nếu như mất đi hai người, bọn hắn sẽ triệt để lâm vào bị động.
Nhưng, bọn hắn vũ dũng và điên cuồng cũng không có thay đổi được hiện thực. Khương Phàm cầm cố Quỷ Bí lại thì tuyệt đối không thể nào buông tay, mà còn điên cuồng thôi động tinh văn dây dưa khống chế, dây leo cùng cành cây trải rộng toàn thân hắn cũng như áo giáp, đền bù thiếu hụt trên phòng ngự của hắn.
Khương Phàm cuồng dã đánh giết, ương ngạnh chống cự, sau một lát, đột nhiên vỗ cánh cuồng kích, tại mười vạn mét không trung trải rộng ra Quy Nguyên Đại Trận.
Từ lúc khai chiến đến bây giờ, đây là lần đầu tiên hắn vận dụng.
Cũng là đang chờ đợi thời cơ tốt nhất.
Đại trận oanh minh, cường quang diệu thiên, đường vân phức tạp mà hoa mỹ trong nháy mắt trải rộng ra mênh mông mấy vạn dặm.
Khương Phàm biến thành Chu Tước xoay quanh Trung Bộ Quy Nguyên Trận, đường vân toàn thân cuồng kích, đều tạo thành xâu chuỗi trên mỗi đầu vết tích cùng pháp trận, theo tiếng gáy to kịch liệt của hắn, pháp trận che đậy màn trời, nhanh chóng xoay tròn, cướp đoạt năng lượng từ toàn bộ chiến trường.
- Đó là thôn phệ sao?
- Bí thuật Chu Tước, Quy Nguyên Trận?
- Coi chừng!!
Cửu Tướng và đám người đều đã nhận ra năng lượng tràn ngập đất trời bị kéo lấy, không chỉ có tinh năng bạo động ở xung quanh chảy ngược trên trời cao, mà cả thế công bọn hắn đang thả ra đều bị cuốn lấy, thay đổi quỹ tích tránh khỏi Khương Phàm, vọt tới trong đó.
Một màn này để tất cả Nguyên Thần đều rất là chấn kinh.
Thế giới này có Chu Tước, bọn hắn cũng đã được chứng kiến các loại bí thuật, nhưng đều là chút yêu thú lục giai, mà đây lại là Nguyên Thần, còn là Nguyên Thần kinh khủng.
Ầm ầm...
Chương 3939 Chung Chiến (6)
Khương Phàm vỗ cánh gáy to, thân thể mấy vạn mét điều khiển pháp trận mấy vạn dặm kịch liệt xoay tròn. Thực lực gấp chín Nguyên Thần, tạo nên quy mô gấp chín lần, uy lực thôn phệ gấp chín lần Quy Nguyên Trận bình thường, tất cả đều bị dung luyện tốc độ.
Giữa mấy hơi ngắn ngủi, không chỉ có thế công đám người Cửu Tướng thả ra bị nhận dẫn dắt, mà tinh năng liên tục mở chiến đến nay đều bị cưỡng ép tụ tập.
Chiến trường hỗn loạn lại có loại cảm giác bị gột rửa không còn gì.
- Rút lui!!
Cửu Tướng cùng chủ nhân Hắc Ám gần như đồng thời la lên.
Tập kết năng lượng khủng bố như thế, tất nhiên sẽ diễn biến ra đả kích hủy diệt, bọn hắn nhất định phải tạm thời tránh khỏi mũi nhọn.
Ầm ầm...
Khương Phàm không chờ bọn hắn tản ra đã lập tức thả ra Quy Nguyên Trận, năng lượng bên trong Hạo Hãn như biển sao, toàn bộ hóa thành liệt diễm. Khương Phàm không dùng chiêu thức đặc thù bọn chúng tạo nên, như thế quá hao phí thời gian, còn không bằng dùng thời gian ngắn ngủi nhất diễn biến thế công bình thường nhất.
Mấy trăm triệu sợi hỏa vũ!!
Quy Nguyên Trận sụp đổ tiêu tán, thay vào đó là mấy trăm triệu sợi hỏa vũ, tràn ngập đất trời cuồng dã phóng thích.
Chuẩn bị sắc bén như Thiên Kiếm, chuẩn bị liệt diễm như gió lốc!
Lít nha lít nhít chật ních thiên địa, xuyên qua chiến trường!
Uy lực gấp chín lần Nguyên Thần bộc phát, bất kỳ một sợi hỏa vũ nào cũng đều mang theo uy lực tuyệt luân, một kích có thể cường thịnh như Nguyên Thần.
Ầm ầm...
Đất trời bạo động, sông núi kêu rên.
Mấy trăm triệu sợi hỏa vũ hủy diệt mười mấy vạn dặm chiến trường, không gian bị cắt mở, tầng mây bị đánh xuyên, núi cao mặt đất đều bị đánh thành mảnh vỡ, trong bộ lạc, rất nhiều Tinh Thần Thụ đều bị thương nặng. Số lượng lớn cường giả vô tình bị đánh giết, rất nhiều cường giả bởi vì Tinh Thần Thụ của bộ lạc mình bị hủy diệt mà lâm vào hôn mê.
Cửu Tướng, Hắc Ám và đám người đang rút lui đều hứng chịu tới trình độ đả kích khác nhau, thậm chí là nhận lấy trọng thương.
Mấu chốt nhất là, toàn chi đội ngũ, loạn!
Bọn hắn liều mạng chống cự phản kích, điên cuồng phóng thích năng lượng tránh né khắp nơi, ốc còn không mang nổi mình ốc, điên cuồng phân tán từ phía dưới, không còn là tụ tập cùng một chỗ.
Tại thời điểm hỏa vũ tiếp tục bộc phát, Khương Phàm vỗ cánh cuồng kích, lăng thiên gấp chín, mạnh hơn không gian, giết vào đội ngũ Nguyên Thần.
Tại thời khắc đội ngũ tán loạn, Khương Phàm vô tình đưa móng vuốt bắt lấy chủ nhân Ách Nạn, mà hai cánh thì đánh bay lão tổ Vô Thiên!
Hai đại Nguyên Thần, một người bị bắt, một người lại trọng thương.
Bạo động kéo dài hơn mười phút, khi đám người Cửu Tướng rốt cuộc cũng ổn định, lại thấy được một màn để cho bọn hắn khiếp sợ.
Cự điểu liệt diễm kia rơi vào trong phế tích, hai cái móng vuốt Chu Tước một cái khống chế Quỷ Bí, một cái khống chế Ách Nạn, trong miệng thì ngậm lấy Vô Thiên lão tổ.
- Nguy rồi!!
Cửu Tướng và đám người biến sắc.
Ba vị Nguyên Thần!!
Hắn khống chế ba vị Nguyên Thần?!!
Thế thì còn đánh như thế nào?
- Cứu ta...
Quỷ Bí, Ách Nạn, Vô Thiên đều đang điên cuồng bộc phát, mưu toan tránh thoát trói buộc, nhưng bất luận là móng vuốt hay là miệng lớn, đều giống như lồng giam gắt gao khống chế bọn hắn, lít nha lít nhít tinh văn giống như là nhện lan tràn xen lẫn, đánh thẳng vào tinh văn trên người bọn họ, muốn mạnh mẽ dung hợp.
Bọn hắn tức giận, bọn hắn chống lại, bọn hắn cũng đang tuyệt vọng.
Ngay cả đám người Cửu Tướng đều cảm nhận được sự vô lực trước nay chưa từng có.
Ba vị Nguyên Thần bị bắt, dưới tình thế này, bọn hắn còn có hi vọng sao?
- Đủ rồi!! Dừng tay cho ta!!
Tu La đột nhiên bước về phía trước, cầm đao giận dữ mắng lấy Khương Phàm.
- Thế giới này không phải khu vực săn bắn của ngươi, chúng ta càng không phải là con mồi của ngươi. Rốt cuộc ngươi muốn làm gì? Chúng ta là hộ giả thế giới, mọi hành động đều là bảo vệ thế giới này. Nếu như không phải chúng ta đời đời bảo vệ, dục huyết phấn chiến, thế giới này sớm đã không biết bị công phá bao nhiêu lần.
- Chúng ta không thẹn với chúng sinh, chúng ta không thẹn với thế giới này! Chúng ta đáng để ngươi chăm chú đối đãi! Chúng ta đáng để ngươi tôn trọng!!
Lời Tu La nói kích thích Cửu Tướng và các Nguyên Thần.
Bọn hắn lòng đầy căm phẫn, chiến khu run rẩy.
Từ lúc bắt đầu sinh ra, bọn hắn đã biết sứ mệnh của mình, cũng không oán trách không hối hận mà thực hiện sứ mệnh ấy. Mênh mông mười mấy vạn năm, bọn hắn duy trì lấy hòa bình nội bộ thế giới, cũng dục hỏa đẫm máu ở tiền tuyến, dốc hết khả năng mình có, không sợ sinh tử.
Bọn hắn không thẹn với thế giới này, vì sao thế giới này lại đối đãi với bọn hắn như vậy?
Cho dù là muốn hủy diệt bọn hắn, cũng phải cho bọn hắn một cái lý do, để bọn hắn chết rõ ràng.
Mười mấy vạn năm bỏ ra, chẳng lẽ còn không chiếm được một sự tôn trọng sao?
Khương Phàm trấn áp ba Nguyên Thần, thôi động tinh văn toàn thân quấn quanh bọn hắn.
Trên chiến trường liệt diễm bạo động hỗn loạn, chỉ có hỏa diễm ngập trời kia sáng chói tinh quang, cùng ba vị Nguyên Thần tức giận gào thét, điên cuồng giãy dụa.
- Trả lời ta!!
- Trả lời chúng ta!!
Tu La, Cửu Tướng, Vạn Giới, Hắc Ám, Cực Quang, Vạn Cổ, Cực Lạc, đồng thời bước lên phía trước.
- Trả lời chúng ta!
Trong bộ lạc, tộc trưởng cùng các tộc lão cũng đều đầy ngập bi phẫn, gầm thét với cự điểu khủng bố trong liệt diễm cuồn cuộn.
Tất cả những chuyện này, rốt cuộc là vì sao?
Vì sao!
Chương 3940 Chung Chiến (7)
- Ngươi có thể không trả lời, nhưng chúng ta tuyệt đối không khuất nhục chờ chết! Nếu thế giới này không còn cần chúng ta, chúng ta có thể trực tiếp chịu chết, nhưng cũng không phải chết ở trong tay của ngươi, biến thành đồ ăn của ngươi.
- Ngươi đừng mơ tưởng lại thôn phệ chúng ta, càng đừng nghĩ dung hợp Tinh Thần Thụ!
Không gian đại bạo động, Tu La và đám người toàn bộ trở về đến xung quanh Tinh Thần Thụ, bày ra một bộ tư thế muốn hủy diệt bản thân, thậm chí mang theo Tinh Thần Thụ cùng một chỗ hủy diệt.
Khương Phàm cúi xuống lại ngẩn đầu lên, nhìn về phía đám người Tu La.
Đôi mắt của hắn vô cùng lăng lệ, bên trong là biển lửa sôi trào, lại ẩn hiện tinh hải cuồn cuộn, lộ ra uy nghiêm vô tận.
Rốt cuộc...
Hắn cũng mở miệng.
- Đối với cách làm của ta, ta cảm thấy có lỗi sâu sắc. Ta không cố ý hủy diệt thế giới này, cũng không cố ý là địch cùng chư vị, càng không cố ý nhục nhã các ngươi. Ta... Bất đắc dĩ...
Rốt cuộc đám người Cửu Tướng cũng đã được đáp lại, lại không phải tuyên ngôn bá đạo, ngạo nghễ trào phúng, mà là lời xin lỗi trầm thấp.
Các vị Nguyên Thần cùng cường giả dưới Tinh Thần Thụ cũng hơi nhíu mày, lời này là có ý gì?
- Ta không thuộc về thế giới này. Ta đến từ vũ trụ, cũng chính là tinh không mà các ngươi mượn dẫn tinh năng. Ta không cố ý săn giết các ngươi, chỉ là muốn cứu vớt vũ trụ của ta, cứu vớt thế giới nơi này.
- Ta không muốn nhiều lời, là sợ nói chuyện hành động chạm đến khế ước giữa các ngươi cùng Tinh Thần Thụ, chạm đến chủ nhân thế giới này.
Toàn thân Khương Phàm cuồn cuộn liệt diễm, tư thái bá đạo tuyệt luân, nhưng thanh âm lại trầm thấp chậm chạp, lộ ra sự kiềm chế cùng bất đắc dĩ.
Cửu Tướng, Tu La và mọi người đều nhíu mày, thể hiện quái dị.
Đến từ tinh không?
Trong tinh không lại còn có sinh linh?
Giết chóc là vì cứu vớt vũ trụ cùng thế giới này? Cái này là cái lí lẽ gì vậy?!
- Tên của các ngươi, giống tinh cầu cấp Chúa Tể cùng cấm khu trong vũ trụ. Mỗi một vị Nguyên Thần, đều ứng với một Chúa Tể cùng cấm khu trong vũ trụ. Năng lượng các ngươi mượn dẫn, chính là tới từ bọn hắn.
- Trong vũ trụ, Tu La... Ngươi là bằng hữu duy nhất ta có thể dựa vào. Trước đó, Thương Thiên càng là tồn tại đối ứng với ta.
Giọng Khương Phàm lần nữa xúc động rất nhiều Nguyên Thần.
Tên đều giống nhau?
Năng lượng đến từ tinh không đối ứng với tinh cầu?
Cửu Tướng và bọn hắn còn nhìn về Tu La, bên trong thế giới khác, bọn hắn lại còn là bằng hữu?
Khương Phàm tiếp tục áp chế bọn người Quỷ Bí, thanh âm trầm thấp quanh quẩn trong liệt diễm đang oanh động, xoay quanh giữa đất trời hỗn loạn.
- Các ngươi có nghĩ tới, thế giới này là sinh ra như thế nào hay không? Các ngươi có nghĩ tới, vì sao thế giới này chỉ có mười mấy vạn năm thời gian hay không? Trước đó thì sao, sau này thì sao?!
- Các ngươi có nghĩ tới, tiền tuyến các ngươi thủ vững là cái gì, kẻ địch các ngươi đối kháng lại là cái gì, ý nghĩa các ngươi tồn tại là ở đâu hay không?
- Ta đến nói cho các ngươi biết, thế giới của chúng ta, là một ao năng lượng, thế giới của các ngươi, là luyện binh tràng, đối kháng tại tiền tuyến... Tuy nhiên lại chỉ là trò chơi của các Tiên Tôn mà thôi!
- Bởi vì một ít nguyên nhân, bất luận là thế giới của các ngươi, hay là vũ trụ của chúng ta, cũng sẽ ở thời kỳ nhất định... Hoàn toàn biến mất... Tất cả… tất cả… đều sẽ tiêu vong, tất cả… tất cả… đều sẽ lại bắt đầu lại từ đầu.
- Tại thế giới của các ngươi, một đại lục chỉ có mấy ngàn người. Tại vũ trụ của chúng ta, tinh cầu có đến hàng vạn người, tùy tiện một tinh cầu đều có mấy trăm triệu sinh linh. Một trận tử vong chính là một trận đại diệt tuyệt. Chúng ta không cam lòng bị hủy diệt, mưu toan ngăn cơn sóng dữ, cứu vớt hai thế giới.
Khương Phàm không tiếp tục nhiều lời nữa, hắn chỉ cho một lời giải thích đơn giản, cũng là thực sự không đành lòng.
Dù là làm như vậy có khả năng bừng tỉnh Tiên Tôn, nhưng đã đến thời khắc thế này, xem như đánh cược lần cuối.
Hắn dùng một trận giải thích, trấn an những Nguyên Thần gần như sụp đổ này.
Dùng tư thái của mình, tiêu trừ xao động muốn hủy diệt bản thân của bọn hắn.
Nếu không...
Một khi Tu La và bọn hắn tự bạo, mang nữa tập thể Tinh Thần Thụ hủy diệt, thì tất cả những gì hắn làm cũng không có ý nghĩa gì.
Nguyên Thần phía trên Tinh Thần Thụ cùng các cường giả phía dưới đều rơi vào trầm mặc.
Hồ năng lượng?
Luyện binh tràng?
Chiến đấu nơi tiền tuyến chỉ là một trò chơi?
Mấy tỷ sinh linh trong tinh cầu?
Tử vong? Diệt tuyệt?
Bọn hắn giống như đã hiểu ra cái gì đó, lại hình như càng hồ đồ rồi.
Thậm chí là, tiềm thức không thể nào tiếp thu được.
Bọn hắn chiến đấu không sợ chết, làm sao có thể chỉ là một trò chơi.
Bọn hắn dốc hết khả năng bảo vệ thế giới cùng con dân, làm sao có thể không có chút ý nghĩa nào.
Bọn hắn phấn đấu và thủ vững, không thể nào lại hèn mọn như vậy.
Bọn hắn sinh ra cùng diệt vong, không thể nào lại yếu ớt như vậy.
Vạn Cổ lão tổ lớn tiếng quát hỏi:
- Săn giết chúng ta, chính là phương pháp ngươi cứu vớt thế giới? Dùng cái chết của chúng ta, đổi lấy cuộc sống của các ngươi? Cái này còn không phải hủy diệt, đồ sát! Ngươi là tại cứu vớt tinh không của ngươi, hay là chúng ta?
Một tiếng rống to, bừng tỉnh tất cả mọi người.
Đúng vậy, ngoài miệng nói cứu vớt chúng ta, trên tay lại là muốn giết chúng ta.
Cái này hợp tình hợp lý sao?