Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1876 Có người ở phía sau mưu đồ

Các đệ tử bên trong bình chướng trơ mắt nhìn hơn mấy ngàn vạn mãnh thú vỡ nát ngay trước mặt, tràng diện thảm liệt nhìn thấy mà giật mình, sắc mặt của rất nhiều đệ tử đã trở nên trắng bệch.

Ầm ầm!

Thú triều lao nhanh, kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên đụng chạm vào bình chướng.

Bình chướng bảo vệ gặp khảo nghiệm tàn khốc, mặc dù các trưởng lão lưu thủ đã cực lực khống chế cục diện, nhưng khi thú triều càng ngày càng nhiều, nhất là những Yêu thú cấp lãnh chúa Niết Bàn cảnh kia đụng vào, ánh sáng bình chướng liền nhanh chóng ảm đạm.

Đại Diễn thánh địa cực lực phòng ngự, số lượng lớn Linh Bảo tràn ngập đến trong pháp trận, tăng cường uy lực.

Thẩm Uyên và vài người đều phóng tới bốn chỗ, kiểm tra pháp trận.

Dù sao bọn hắn cũng là Đại Diễn thánh địa, là tôn chủ Tây Bộ, uy lực pháp trận vẫn rất mạnh.

Nhưng, sau mấy phút đồng hồ, Nhị trưởng lão đã tự mình xuất hiện phía trước thú triều, theo vài con mãnh thú va chạm, một quyền nện ở trên bình chướng.

Răng rắc!

Bình chướng giống như pha lê bị trọng thương, nhanh chóng bò khai vết nứt, phạm vi đạt tới mấy ngàn thước.

Các đệ tử và trưởng lão duy trì ở bên trong bị va chạm mãnh liệt, huyết nhục văng tung tóe tản mát ra ngoài.

Ngay sau đó, Nhị trưởng lão liên tiếp nổ tung năm quyền, bình chướng liền ầm vang vỡ vụn.

Một con mãng ngưu dã man theo thú triều chen chúc, xông vào Đại Diễn sơn mạch đầu tiên.

Ầm ầm...

Thú triều phóng tới, liên tiếp thông qua nơi này tràn vào Đại Diễn thánh địa.

Nhị trưởng lão nhanh chóng di chuyển, sau khi liên tiếp đánh mở năm nơi bình chướng, pháp trận bị thú triều va chạm cũng đã không chịu được nữa, bắt đầu liên miên đổ sụp.

Hàng ngàn hàng vạn thú triều tràn vào thánh địa.

Táo bạo, hỗn loạn, tàn bạo.

Số lượng lớn đệ tử vọt tới phía trước ngăn chặn, càng khiến cho thú triều điên cuồng.

Đại Diễn thánh địa tôn quý, an bình, nhanh chóng biến thành Tu La Tràng thảm liệt.

Thú triều phóng tới bao phủ cung điện, đạp nát dược viên, cắn xé đệ tử, phạm vi nhanh chóng khuếch tán, quét sạch trăm dặm sơn lâm tại Đại Diễn thánh địa.

- Nghiệt súc! Lăn ra khỏi Đại Diễn thánh địa!

Thẩm Uyên phóng tới trong thú triều hỗn loạn, lôi triều toàn thân tàn phá bừa bãi, ngưng tụ mười mấy viên lôi cầu, bao quanh cuồng kích tám phương, những nơi đi qua, Yêu thú vỡ nát, huyết nhục văng tung tóe.

Số lượng lớn mãnh thú bị liên miên quét dọn.

Rống!!

Một con Hắc Hổ cấp bậc Lãnh Chúa mạnh mẽ đâm tới.

Thẩm Uyên dậm chân bay lên không, tuôn ra một quyền, vạn đạo lôi quang, mười mấy quả lôi cầu nhanh chóng va chạm, ngưng tụ thành Lôi Quyền to lớn, thẳng đến Hắc Hổ.

Hắc Hổ nhấc lên móng vuốt, sát khí mãnh liệt, giống như cuồng triều bao phủ tới.

Cùng với bạo tạc mãnh liệt, hơn ngàn mét xung quanh đã bị thanh lý không còn gì, mãnh hổ bay ra ngoài.

- Mạo phạm thánh địa, các ngươi muốn tạo phản sao?

Thẩm Uyên từ trên trời giáng xuống, lôi triều giống như xiềng xích giống như quấn chặt lấy một mảnh lôi vân táo bạo, cuồng dã nhấc lên, lôi vân thay phiên nhau dữ dội đánh tới Hắc Hổ.

Hắc Hổ táo bạo gào thét, dâng lên sát khí như cơn lốc, nhưng không có nghênh kích, mà là nhanh chóng chạy trốn.

Uy danh thánh địa đối với những Yêu thú có trí tuệ như bọn chúng mà nói là vẫn rất có lực chấn nhiếp, cho dù giết tiến vào Đại Diễn thánh địa, cũng không dám trực tiếp đối kháng với túc lão cấp bậc này.

- Đều cút ra ngoài cho ta...

Mái tóc trắng của Thẩm Uyên bay múa, toàn thân phát động mấy ngàn mảnh lôi quang, dội thẳng trời cao, đánh tan mãnh cầm trong mây đen, chế tạo phạm vi lớn lôi vân, muốn tập kích đang thú triều mất khống chế.

Nhưng lúc này, mặt đất dưới chân hắn đột nhiên sụp đổ, rễ cây tráng kiện giống như ngàn vạn cự mãng đang nhấc lên, tràng diện cực kì khủng bố, để cho người ta rùng mình.

Thẩm Uyên vội vàng không kịp chuẩn bị, dưới chân không còn chỗ đứng mà chật vật rơi xuống, hắn quả quyết kích phát lôi triều, muốn đánh nát rễ cây cuồn cuộn.

Nhưng, rễ cây còn cứng cỏi hơn so với sắt thép, ngạnh kháng lấy lôi triều che mất Thẩm Uyên.

- Là các ngươi đang tập kích Đại Diễn thánh địa?

Thẩm Uyên gầm thét, ánh mắt hung ác, quả quyết muốn dẫn bạo khí hải, cùng cái tên hỗn đản không biết thân phận gì này đồng quy vu tận.

Nhưng, so với Lục trưởng lão đang đứng ở phía dưới, hắn vẫn quá yếu.

Trong rễ cây đưa ra lít nha lít nhít độc châm, trong nháy mắt đã đâm xuyên hắn thủng trăm ngàn lỗ.

Kịch độc lan tràn khắp cơ thể, tàn phá lấy huyết nhục, thần kinh, không đợi thân thể Thẩm Uyên nổ tung đã lập tức lâm vào đau đớn thảm liệt.

Lục trưởng lão khống chế rễ cây lan tràn ra sợi rễ, kéo lấy Thẩm Uyên chìm vào địa tầng, bằng tốc độ nhanh nhất rời khỏi nơi này.

Cùng lúc đó, hai vị đệ tử thần giáo biến thành Thị Huyết Cuồng Sư và Thanh Âm Huyết Bức phóng tới trong thú triều, tìm kiếm nữ tử của Tô Thiên Sóc.

Bọn hắn vừa mới đánh giết rất nhiều đệ tử, đã lấy được một tin tức từ trong đó.

Nữ tử của Tô Thiên Sóc, Lâm Ngữ Linh đang trong thánh địa, còn muốn tồn vong cùng thánh địa!

Lâm Ngữ Linh đã đi tới Thiên Thu các gần tổ từ.

Nơi này không thuộc về thánh địa, mà là lệ thuộc vào tổ sơn, ti chức ghi chép lịch sử chân thực.

- Lâm cô nương, ngươi đã nghĩ kỹ?

Các chủ của Thiên Thu các nâng một viên huyết châu đi đến trước mặt Lâm Ngữ Linh.

- Tạ ơn các trưởng lão thành toàn!

Lâm Ngữ Linh đưa hai tay tiếp nhận huyết châu, sau khi cung kính hành lễ, liền dứt khoát lui ra khỏi cửa điện.

Các chủ đưa mắt nhìn nàng rời khỏi, vẻ mặt lãnh túc:

- Nhớ, Tân Lịch Kỷ Nguyên năm thứ mười, ngày hai mươi bảy tháng hai, Đại Diễn thánh địa gặp thú triều, thương vong thảm trọng. Chủ mẫu Lâm Ngữ Linh, lấy huyết châu mạo hiểm, tra ra thủ phạm thật phía sau màn.

Đệ tử Sau lưng vung bút như đao, làm tốt ghi chép tại phiến đá.

Các trưởng lão của Thiên Thu các vội vàng bước chân, đi đến tầng cao nhất, mở ra tế đàn màu máu, sinh ra liên hệ cùng huyết châu mà Lâm Ngữ Linh mang đi.

Từ giờ khắc này, tất cả những chuyện phát sinh xung quanh Lâm Ngữ Linh, nơi này đều có thể nhìn thấy.

Thị Huyết Cuồng Sư dã man phóng tới, xua đuổi đàn voi đang hốt hoảng tàn phá trong thánh địa, tìm kiếm bóng dáng Lâm Ngữ Linh.

Thanh Âm Huyết Phúc đột nhiên gào lên, chỉ dẫn Thị Huyết Cuồng Sư phóng tới ngọn núi cao đằng trước bên trái.

Ở trên đỉnh núi, một nữ tử đoan trang thanh nhã đang đứng tại đỉnh núi, lạnh lùng quan sát thú triều hỗn loạn.

Cuồng phong gào thét tàn phá bừa bãi, thổi lên mái tóc dài như thác nước của nàng, phảng phất tiên tử đứng đấy, mỹ lệ vô hạ, rõ ràng lại tuyệt luân hơn.

Thanh Âm Huyết Bức không biết Lâm Ngữ Linh, nhưng nhìn tư thái kia hẳn là không sai được, nó vỗ cánh lao xuống, thẳng đến đỉnh núi.

Thị Huyết Cuồng Sư hất đàn voi ra, không che giấu nữa, mà là nhào về phía đỉnh núi.

Bọn hắn sẵn sàng chiến đấu, đề phòng xung quanh phục kích.

Nhưng, cho đến khi bọn hắn vọt tới đỉnh núi, đi đến trước mặt Lâm Ngữ Linh, đều không có gặp được bất kỳ ngăn trở nào.
Chương 1877 Đặt mình vào nguy hiểm

- Dẫn ta đi gặp chủ tử các ngươi.

Lâm Ngữ Linh lạnh lùng nhìn hai con Yêu thú, lấy kinh nghiệm của nàng, một chút liền có thể nhìn ra được đây là Thú linh văn thay đổi mà thành.

Thanh Âm Huyết Bức, Thị Huyết Cuồng Sư đều sửng sốt một chút, chuyện này so với những gì bọn hắn dự đoán không giống nhau lắm.

Lâm Ngữ Linh lạnh lùng nói:

- Biến thành súc sinh liền không nghe hiểu tiếng người rồi? Mang ta đi gặp chủ tử các ngươi!

- Mời!

Thanh Âm Huyết Bức xấu xí nhấc lên cuồng phong, vung nàng đến trên lưng, vỗ cánh bay lên không.

Đôi mắt tinh hồng của Thị Huyết Cuồng Sư liếc nhìn dãy núi, sau khi xác định không có bị giám sát, liền thả người nhảy xuống núi cao, xen lẫn trong đám thú triều nhanh chóng rời khỏi.

Tại thời điểm thú triều tàn phá Đại Diễn thánh địa, Lục trưởng lão đã mang theo Thẩm Uyên rút lui từ địa tầng, đi tới rừng rậm bên ngoài trăm dặm.

- Các ngươi là ai? Có biết hậu quả khi đắc tội thánh địa không?

Thân thể già nua của Thẩm Uyên bị tra tấn đến huyết nhục mơ hồ, mệt mỏi nhìn nam tử mặc áo bào đen đứng trước mặt mình.

Nhị trưởng lão đã đợi ở chỗ này, người cũng mặc áo choàng, nhưng lại để lộ ra gương mặt lãnh tuấn:

- Ta cũng không muốn nói nhiều. Chúng ta là Vạn Đạo Thần Giáo, đến điều tra Tô Niệm.

Trong lòng Thẩm Uyên chấn động mãnh liệt, Vạn Đạo Thần Giáo?

Bọn hắn lại tiếp cận Tô Niệm!

Tô Niệm đã vô cùng cẩn thận, tựa như chưa từng có xuất hiện qua trên thế giới này, bọn hắn là điều tra tới như thế nào?

Nhị trưởng lão nói:

- Nếu như ngươi biết thì nên nói hết ra, hôm nay Đại Diễn thánh địa gặp phải cũng chỉ là thú triều, có người chết, cũng có người sống. Nếu như ngươi không nói, ta cam đoan rải người của các ngươi ra, đừng mơ có ai còn sống!

Thẩm Uyên nhanh chóng tỉnh táo lại, vừa suy tư vừa nói:

- Tô Niệm là nữ nhi của Thánh Chủ chúng ta, là Thiên phẩm linh văn, cái này có liên quan gì với các ngươi?

Nhị trưởng lão cố ý kích thích nói:

- Chỉ là Thiên phẩm linh văn? Nếu thật sự là như thế này, ta cũng sẽ không tự mình đến nơi này. Nói đi, Tô Niệm ở đâu?

- Tô Niệm đã sớm không ở Đại Diễn thánh địa nữa.

- Ta hỏi là, ở đâu!

- Tổ sơn! Các ngươi đến tổ sơn đòi người đi!

- Lấy thân phận nàng, tổ sơn không dám thu người.

- Tổ sơn làm cái gì, còn chưa tới phiên ngươi đến quyết định.

- Nói như vậy, tổ sơn đã thu nàng thật? Vậy thì cũng đừng trách ta chiêu cáo thiên hạ!

Nhị trưởng lão tiếp tục dùng thân phận 'Thiên Hậu' kích thích Thẩm Uyên, cũng quan sát đến thể hiện của Thẩm Uyên.

Thẩm Uyên không biết Nhị trưởng lão đã biết bao nhiêu, nhưng biết hắn tuyệt đối không thể thừa nhận thân phận Tô Niệm có khác:

- Chiêu cáo đi! Ngươi dám chiêu cáo thiên hạ, tổ sơn sẽ biết là các ngươi đang tập kích thánh địa! Ta cũng muốn nhìn xem, Vạn Đạo Thần Giáo các ngươi khiêng nổi hay không nổi tổ sơn thảo phạt!

- Đừng cho rằng tổ sơn các ngươi nhìn quá nặng, Vạn Đạo Thần Giáo không sợ Thương Sinh Cung!

- Ngươi là ai? Nhìn thân phận cũng không thấp, vậy mà lại có thể nói ra lời ngây thơ như vậy. Tổ sơn uy hiếp lực ảnh hưởng của thiên hạ, địa vị là ở trong lòng dân chúng. Chỉ cần tổ sơn chính thức tuyên cáo thảo phạt Vạn Đạo Thần Giáo các ngươi, tự nhiên sẽ có hoàng tộc hoàng đạo, ủng hộ tổ sơn.

Sắc mặt Nhị trưởng lão âm trầm xuống, phân phó với Lục trưởng lão, nói:

- Ngươi tự mình săn giết đám đệ tử thánh địa chạy đến rừng rậm, không muốn sống, chỉ cần đầu. Ta cũng muốn nhìn xem, trước mặt hắn muốn mang lên bao nhiêu cái đầu, mới bằng lòng nói ra chỗ của Tô Niệm.

- Khoan đã!!

Thẩm Uyên gọi Lục trưởng lão đang muốn rời khỏi lại.

- Dù ngươi có lật khắp thánh địa, cũng tìm không thấy Tô Niệm. Tô Niệm đã bị Thánh Chủ bí mật mang theo trên người, Thánh Chủ ở đâu, nàng ở đó.

Lúc này, Thanh Âm Huyết Bức lướt qua bầu trời, đến nơi này.

- Nàng chính là mẫu thân của Tô Niệm, Lâm Ngữ Linh!

Thật sự đã bắt được?

Nhị trưởng lão cùng Lục trưởng lão nhìn nữ tử trên lưng Huyết Bức, hơi kinh ngạc, sao lại không bị thương?

Dễ dàng khống chế như vậy?

Lâm Ngữ Linh tự mình nhảy xuống Huyết Bức, nhìn Thẩm Uyên be bét máu thịt, lạnh lùng chất vấn Nhị trưởng lão cùng Lục trưởng lão:

- Các ngươi là ai? Tại sao muốn tập kích Đại Diễn thánh địa!

- Vạn Đạo Thần Giáo! Phụng mệnh điều tra Tô Niệm!

- Tô Niệm chỉ là hài tử, mạo phạm đến hoàng đạo Tây Bắc các ngươi rồi? Hoàng đạo Tây Bắc thật sự uy phong thật to, vì một hài tử mà cũng dám tàn sát thánh địa!

- Ta không biết ngươi là có thân phận gì, nhưng xem như giáo chủ của các ngươi, cũng không có can đảm mạo phạm thánh địa, ngươi... đã gây tai hoạ cho Vạn Đạo Thần Giáo.

- Tàn sát thánh địa chính là thú triều, không có bất cứ liên quan nào tới Vạn Đạo Thần Giáo chúng ta. Ta hỏi ngươi mấy vấn đề, trả lời ta, chúng ta lập tức rời khỏi, nếu như từ chối, ta có thể bảo chứng đám đệ tử thánh địa tản mát trong rừng rậm một kẻ cũng đều không sống được.

- Giết đi. Ta không có trả lời.

- Lục trưởng lão, giết! Hủy đi thi thể, đầu mang về, đặt tới trước mặt nàng!

- Được!

Lục trưởng lão lui lại hai bước, ánh mắt lạnh lẽo quét mắt nhìn Lâm Ngữ Linh cùng Thẩm Uyên, thả người nhảy lên Thanh Âm Huyết Bức, vọt vào trong rừng rậm.

Lâm Ngữ Linh thờ ơ, mặc cho Lục trưởng lão rời khỏi.

Nhị trưởng lão hừ lạnh nói:

- Trong mắt ngươi, đệ tử thánh địa so ra lại kém một đứa con gái của ngươi.

- Là ngươi muốn giết người, lại còn oán ta?

- Ta giết bao nhiêu người, quyết định bởi thái độ của ngươi.

- Đừng loạn vu oan, ngươi giết bao nhiêu người là quyết định bởi tâm tình của ngươi!

- Nói như vậy, ngươi thà rằng hi sinh mấy ngàn người của Đại Diễn thánh địa, cũng muốn bảo đảm cho nữ nhi của ngươi? Xem ra mệnh nữ nhi của ngươi, thật sự rất quan trọng nhỉ.

- Chớ chơi trò ngôn ngữ ti tiện này với ta, đồ sát người của thánh địa là Vạn Đạo Thần Giáo các ngươi, gánh chịu hậu quả cũng chính là Vạn Đạo Thần Giáo các ngươi.

- Ta nói, không có ai biết là chúng ta!

- Nếu như ngươi là tập kích chính khác thánh địa, có lẽ thật đúng là không ai biết, nhưng ngươi tập kích chính là tôn chủ Tây Bộ.

- Tôn chủ Tây Bộ thì như thế nào, so với thánh địa khác, lại mạnh bao nhiêu?

- Xem ra ngươi thật sự không hiểu rõ, vậy ta nói cho ngươi biết. Bốn tôn chủ ở bốn phương Thương Huyền đều có một cung điện không chút thu hút nào, tên là Thiên Thu các. Thiên Thu các lệ thuộc vào tổ sơn, phụ trách ghi chép lịch sử chân thực. Ở trong đó không chỉ có chữ cấp thư quyển đặc thù vĩnh viễn không biến mất, cũng có các loại Linh Bảo ghi chép sự vật xung quanh, ví dụ như... Linh Lung Huyết Châu!

Ghi chép sự vật xung quanh??

Vẻ mặt Nhị trưởng lão run lên, gắt gao tiếp cận Lâm Ngữ Linh.

- Linh Lung Huyết Châu là cái gì?
Chương 1878 Tai họa từ huyết châu

- Ngài dùng huyết châu?

Thẩm Uyên sắc mặt hơi biến đổi, khó có thể tin được mà nhìn Lâm Ngữ Linh.

- Mạo phạm thánh địa liền phải trả giá đắt.

Lâm Ngữ Linh không nghĩ tới lại có thể tra ra được Vạn Đạo Thần Giáo, huyết châu thật đáng giá.

- Thế nhưng huyết châu...

- Ta tự nguyện.

Trong lòng Nhị trưởng lão bắt đầu bất an:

- Ta đang hỏi ngươi, Linh Lung Huyết Châu là cái gì?

Lâm Ngữ Linh cười lạnh:

- Sợ rồi sao? Muộn rồi!!

- Nói cho ta biết, Linh Lung Huyết Châu là cái gì! Ta có thể cho ngươi sống, cũng có thể để cho ngươi chết, càng có thể để ngươi sống không bằng chết!

- Ngươi nhìn mặt ta, nhìn lại mắt của ta, Lâm Ngữ Linh ta giống như đang tuỳ tiện khuất phục người khác? Thu hồi uy hiếp của ngươi, chạy trở về Vạn Đạo Thần Giáo của ngươi, chờ tổ sơn chế tài đi!

- Rốt cuộc ngươi đã làm cái gì? Có tin ta giết sạch tất cả người của thánh địa ngươi hay không!

Lâm Ngữ Linh không hề bị lay động, chỉ dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn.

Nhị trưởng lão tới gần Lâm Ngữ Linh, ngôn ngữ lạnh lẽo:

- Ngươi cho rằng ngươi không sợ liền có thể muốn làm gì thì làm...

- Dừng lại đi, giữ lại mặt mũi cho Vạn Đạo Thần Giáo ngươi. Mỗi một câu nói ngươi nói ở trước mặt ta, mỗi cái động tác ngươi làm ở trước mặt ta, đều sẽ được qua đến Thiên Thu các, truyền đến tổ sơn. Tại thời điểm tổ sơn chiêu cáo thiên hạ, cũng sẽ ghê tởm sắc mặt của ngươi, cùng mỗi một câu nói ngươi nói, truyền bày ra thiên hạ. Vị trưởng lão này, ngươi sẽ được nổi danh!

- Không chỉ là danh chấn Tây Bắc, mà còn là danh chấn Thương Huyền! Là kẻ đầu tiên trong vạn năm qua vô duyên vô cớ hủy diệt thánh địa, lại còn là thánh địa tôn chủ, tên của ngươi, chân dung của ngươi, còn sẽ phiêu dương qua biển, truyền đến thánh địa tám châu khác!

- Ngươi sẽ vang danh thiên hạ! Không ai không biết, không nào người không hay!

- Ngươi đang hù dọa ta?

Nhị trưởng lão đưa một tay bóp lấy cái cổ trắng tuyết của Lâm Ngữ Linh.

- Ngươi có thể chậm rãi chờ lấy, nhìn xem ta nói là thật hay giả!

Lâm Ngữ Linh không có giãy dụa, thời điểm tới đây nàng đã liền làm xong chuẩn bị chịu chết.

- Nếu tin tức đang truyền đến tổ sơn, vậy ta vừa vặn hỏi một chút, tổ sơn biết thân phận Tô Niệm không?

- Tô Niệm, nữ nhi của ta, Thiên phẩm linh văn, truyền nhân tương lai được Đại Diễn thánh địa bí mật bồi dưỡng.

- Còn gì nữa không? Tại sao muốn giấu nàng mười ba năm!

- Trò cười! Trình độ thánh địa sinh ra Thiên phẩm là quý giá cỡ nào, liền như Vạn Đạo Thần Giáo sinh ra Thánh Hoàng, các ngươi sẽ kéo lấy Thánh Hoàng linh văn của các ngươi biểu hiện ra khắp thiên hạ?

- Thiếu giả ngu cho ta! Tô Niệm, có phải Thiên Hậu hay không!

- Thiên Hậu gì? Nha... Ta hiểu rồi, ngươi bởi vì hoài nghi Tô Niệm có thân phận đặc biệt, cho nên đã tru diệt Đại Diễn thánh địa! Tốt thay cho một thế lực như Vạn Đạo Thần Giáo, tốt thay cho trưởng lão thần giáo như ngươi đây, không có bất kỳ chứng cớ nào, chỉ dựa vào một cái suy đoán, sẽ phá hủy tôn chủ Tây Bộ!

- Tô Niệm, có phải Thiên Hậu hay không!

Nhị trưởng lão dùng sức nắm chặt cổ Lâm Ngữ Linh, tiếng răng rắc giòn vang tại tĩnh mịch rừng rậm, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể bóp nát cổ nàng.

- Ta dưỡng dục Tô Niệm mười ba năm, ta chỉ biết nàng là nữ nhi của ta, nàng là kiêu ngạo của ta, chỉ thế thôi!

Lâm Ngữ Linh bị bóp đến ngạt thở, nhưng vẫn duy trì lãnh ngạo, không hề lùi bước.

- Không sợ ta giết ngươi??

- Ta sợ chết liền không đến đây.

Nhị trưởng lão thể hiện hung ác, tay càng nắm càng chặt, bóp ngất Lâm Ngữ Linh.

Nhị trưởng lão ném Lâm Ngữ Linh đi, nhấc chân giẫm trên mặt của nàng, mắt lạnh nhìn Thẩm Uyên:

- Nàng không sợ chết, ngươi sợ nàng chết không?

Thẩm Uyên tức giận nói:

- Thần giáo làm việc, hèn hạ như vậy.

Răng rắc!

Nhị trưởng lão giẫm lên mặt Lâm Ngữ Linh, dùng sức đè xuống mặt đất:

- Ngươi, sợ nàng chết không??

- Lão tặc, ngươi sẽ chết ở bên dưới Thương Sinh Cung!

- Một lần cuối cùng, ngươi, sợ nàng chết không?

- Buông nàng ra, ta nói!!

- Ta đang chờ.

- Huyết châu là linh châu đặc thù dùng để ghi chép, sau khi hòa tan vào thân thể sẽ lan tràn ra huyết chú, bao trùm mạch máu toàn thân, hấp thu khí tức sinh mệnh, sau đó thông qua thân thể kỹ càng ghi chép tất cả mọi thứ xảy ra ở xung quanh. Tương đương với dùng sinh mệnh, đổi lấy ký ức.

- Bên trong Thiên Thu các có một phiến đá khắc đầy huyết chú, phía trên đồng bộ hiện ra những gì huyết châu ghi chép.

Thẩm Uyên nói xong, sắc mặt Nhị trưởng lão lập tức trở nên khó coi không gì sánh được, lập tức muốn lao đến Thiên Thu các ở thánh địa.

- Muộn rồi! Đừng uổng phí sức lực!

- Ở giữa Thiên Thu các cùng tổ sơn có một đạo ngấn Không Gian cổ lão, chuyện bọn hắn ghi chép sẽ thông qua đạo ngấn kia, truyền tống cho tổ sơn. Nói cách khác, những gì xảy ra ở bên cạnh Lâm Ngữ Linh, đã được truyền đến tổ sơn.

- Nếu như ta là ngươi, sẽ mau chóng khởi hành, dùng tốc độ nhanh nhất trở lại thần giáo, trước khi tổ sơn trả thù, nhắc nhở nơi đó mở ra pháp trận.

Thẩm Uyên mệt mỏi ho khan vài tiếng, mắt lạnh nhìn Nhị trưởng lão:

- Ngươi ở chỗ này làm chuyện, thần giáo hẳn còn chưa biết chỉ? Nếu như nơi đó không có phòng bị, ha ha... Có thể chống đỡ được Sát Sinh Tiễn sao?

Khuôn mặt âm trầm của Nhị trưởng lão liên nổi lên vẻ dữ tợn, cuốn vào Thẩm Uyên cùng Lâm Ngữ Linh, nhanh chóng rời khỏi.

Sau khi Lục trưởng lão cùng các đệ tử tập kết, mặt đều xám như tro.

Gây họa!

Đã gây ra họa lớn rồi!

Tạo thú triều là muốn che giấu thân phận, kết quả lại bị một nữ tử hố cho!

Nếu quả thật giống như những gì Thẩm Uyên nói, bây giờ không chỉ là bại lộ thân phận, tổ sơn nơi đó càng đã nhận được tin tức.

Thương Sinh Cung sẽ kích phát Sát Sinh Tiễn bất cứ lúc nào, mà bây giờ tổ sơn lại đang tụ tập toàn bộ cường giả Niết Bàn cảnh của các thánh địa Thương Huyền, tính cả tổ sơn lưu thủ, trọn vẹn ba trăm vị Niết Bàn!

Sát Sinh Tiễn đâu chỉ có thể bắn giết Thánh Nhân, ngay cả Thánh Vương đều có thể uy hiếp được!

- Nhanh nhanh nhanh... A a...
Chương 1879 Tổ sơn tức giận, Thương Sinh Sát Tiễn

Nhị trưởng lão muốn điên rồi, hắn cuồng loạn gầm thét giữa bầu trời, cuối cùng liền dứt khoát hất các đệ tử ra, huy động năng lượng ngập trời, chạy tới đại địa Tây Bắc.

Nhưng, có thể vượt qua sao??

Nếu như tổ sơn nơi đó phản ứng chậm một chút, hoặc là lại lo lắng mấy lần, hắn có khả năng kịp thời chạy trở về.

Dù sao Vạn Đạo Thần Giáo cũng là hoàng đạo, tổ sơn cũng không dám tuỳ tiện mạo phạm.

Nhưng, tổ sơn thật muốn lập uy thì sao??

Tổ sơn!!

Chuyện Lâm Ngữ Linh dùng huyết châu ghi chép, bị Thiên Thu các đưa vào đạo ngấn Không Gian, khoảng cách mấy trăm ngàn dặm, chỉ sau nửa ngày ngắn ngủi đã đến nơi này.

Sau khi trưởng lão phụ trách quan sát đạo ngấn thấy rõ ràng, liền hít vào một ngụm khí lạnh, lập tức tìm tới Diêu Khải Minh trấn thủ tổ sơn.

Diêu Khải Minh mấy tháng gần đây đều đang loay hoay đến sứt đầu mẻ trán, tâm lực đã lao lực quá độ. Mặc dù người tới đều là cao tầng thánh địa, là người tai to mặt lớn có thân phận, cũng duy trì kính sợ đối với tổ sơn, nhưng vài trăm người tụ tập cùng một chỗ, khó tránh khỏi sẽ nổi lên xung đột.

Nhất là lửa giận của Tử Vi thánh địa, chưa bao giờ tiêu tán qua.

Vô Hồi Thánh Chủ càng không phải là người lương thiện, biến đổi hoa dạng giày vò.

Nếu như không phải hắn tận lực duy trì, cố gắng áp chế, nói không chừng tổ sơn thần thánh đều muốn phát sinh đại loạn.

Diêu Khải Minh rất muốn triệu tập các Thánh Chủ, thương lượng một ít sách lược tiếp theo của tổ sơn một chút, mịt mờ nói lại tình huống của Khương Phàm, nhưng liên tục tám lần ra hiệu, đều không thể thuận lợi tập hợp.

- Vạn Đạo Thần Giáo hủy Đại Diễn thánh địa?

Diêu Khải Minh vừa về đến phòng muốn nghỉ ngơi liền bị tin tức đột nhiên xuất hiện chấn động đến đầu đều kêu ông ông lên.

- Đây là huyết thư mà Đại Diễn Thiên Thu các đưa tới, Vạn Đạo Thần Giáo chế tạo thú triều, bao phủ Đại Diễn thánh địa, Lâm Ngữ Linh mời huyết châu, đặt mình vào nguy hiểm, ghi chép toàn bộ những chuyện mình trải qua.

- Huyết châu đã bại lộ, trưởng lão của Vạn Đạo thần giáo đang mang theo Lâm Ngữ Linh chạy tới Vạn Đạo Thần Giáo.

Trưởng lão đạo ngấn đưa tới tin tức đến trên tay Diêu Khải Minh, phía trên ghi lại vô cùng kỹ càng, bao gồm mỗi câu nói của Lâm Ngữ Linh, Nhị trưởng lão.

Diêu Khải Minh nghiêm mặt cẩn thận xem xét, điên rồi, muốn điên rồi, Vạn Đạo Thần Giáo lại tập kích thánh địa, lại còn là tôn chủ?

Đây quả thực là chuyện chưa bao giờ xảy ra ở Thương Huyền!

Các thánh địa Thương Huyền chưa bao giờ gặp phải hãm hại như thế này!

Vạn Đạo Thần Giáo bị thần kinh à, không tuân theo thánh địa, chính là không để ý dân chúng.

Mặc dù là chế tạo thú triều, cố ý che giấu tung tích, nhưng làm ra loại chuyện này...

- Ừm??

Diêu Khải Minh nhìn một chút, sắc mặt càng khó coi hơn, ánh mắt của hắn lắc lư, ngẩng đầu nhìn trưởng lão:

- Thiên Hậu?

Trưởng lão gian nan nuốt ngụm nước bọt, đắng chát gật đầu.

- Đại Diễn thánh địa... vùng đất mà Thiên Hậu chuyển sinh...



- Tô Thiên Sóc, tới đây một chút.

Diêu Khải Minh tự mình tìm được Tô Thiên Sóc, mang theo đến thư phòng của mình.

- Đơn độc tìm ta là có chuyện đặc biệt gì? Nếu như là chuyện Vô Hồi Thánh Chủ liền miễn đi, ta không đầu hàng cọp cái kia.

Tô Thiên Sóc vừa bước vào cửa liền tỏ thái độ trước, hắn không nguyện ý gây vào Vô Hồi Thánh Chủ.

- Tô Niệm là ai?

Diêu Khải Minh đi thẳng vào vấn đề, thần tình nghiêm túc.

- Nữ nhi của ta.

Sắc mặt Tô Thiên Sóc hơi đổi một chút, sao lại nhắc đến Tô Niệm, làm sao tổ sơn lại biết Tô Niệm?

- Nơi này là tổ sơn, ta là người trấn thủ tổ sơn, ta cam đoan cuộc nói chuyện giữa ngươi và ta sẽ không truyền cho người thứ ba.

- Tô Niệm chính là nữ nhi của ta, có vấn đề gì không?

- Ngươi biết Thiên Hậu của Vạn Thế Thần Triều không?

Ánh mắt Tô Thiên Sóc run lên, cảnh giác nói:

- Thê tử của Phần Thiên Thần Hoàng.

- Tô Niệm và Thiên Hậu liên quan như thế nào?

- Ngài có ý gì?

- Ngươi rất rõ ràng có ý gì!

- Ta không hiểu.

- Tại sao Vạn Đạo Thần Giáo muốn đến Đại Diễn thánh địa điều tra Tô Niệm?

- Ngài nói cái gì??

Diêu Khải Minh trầm giọng nói:

- Đại Diễn Thiên Thu các vừa mới đưa tới tin tức, Vạn Đạo Thần Giáo tạo thú triều, nuốt hết Đại Diễn thánh địa, Lâm Ngữ Linh nuốt huyết châu, điều tra hung phạm, sau đó bị Vạn Đạo Thần Giáo bắt đi.

Tô Thiên Sóc như bị sét đánh, sau khi cứng ở tại chỗ mấy giây, nghẹn ngào quát lớn:

- Vạn Đạo Thần Giáo dám hủy Đại Diễn thánh địa ta!

- Thiên Thu các chỉ đưa tới tin tức, tình huống cụ thể còn không rõ ràng lắm, bây giờ chỉ biết ba chuyện, đầu tiên, Đại Diễn thánh địa bị thú triều che mất, thứ hai, Lâm Ngữ Linh bị mang đi, thứ ba, Vạn Đạo Thần Giáo đến vì Tô Niệm, nguyên nhân điều tra chính là liên quan giữa Tô Niệm cùng Thiên Hậu.

Diêu Khải Minh khiếp sợ Vạn Đạo Thần Giáo điên cuồng, nhưng càng khiếp sợ trước thân phận của Tô Niệm.

Thiên Hậu lại luân hồi chuyển thế, còn sinh ra ở Đại Diễn thánh địa!

Khương Phàm là đệ tử của Vô Hồi Thánh Chủ, Thiên Hậu lại là nữ nhi của Đại Diễn Thánh Chủ, hai đại tôn chủ Tây Bộ Nam Bộ đều có liên quan cùng Vạn Thế Thần Triều, đây là buộc các thánh địa Thương Huyền tới gần Vạn Thế Thần Triều sao?

Sở dĩ thánh địa Thương Huyền có thể nhận dân chúng tôn trọng, nguyên nhân chủ yếu chính là tuyệt đối trung lập. Một khi thánh địa xuất hiện tính khuynh hướng, liền sẽ nhận chất vấn, tiếp theo sẽ ảnh hưởng đến uy tín, lực hiệu triệu.

Tô Thiên Sóc gầm thét:

- Ngài quan tâm nàng thân phận gì sao?! Vạn Đạo Thần Giáo đồ sát Đại Diễn thánh địa, tổ sơn còn không phản kích sao?

- Các ngươi tập kết cao tầng thánh địa Thương Huyền đến nơi đây, vì chấn nhiếp, là bảo hộ thánh địa các nơi tốt hơn. Kết quả là thế này?

- Đại Diễn thánh địa hết rồi!! Đại Diễn thánh địa bị tàn sát!!

- Chúng ta đương nhiên muốn phản kích, nhưng ta nhất định phải hỏi rõ ràng, Tô Niệm... Rốt cuộc có phải Thiên Hậu hay không!

- Phải thì như thế nào? Không phải thì như thế nào?

- Nếu như là phải, ý nghĩa chúng ta phản kích liền thay đổi. Nếu như Vạn Đạo Thần Giáo công khai chiêu cáo thiên hạ, bọn hắn hủy diệt thánh địa là bởi vì bắt Thiên Hậu thì sao?
Chương 1880 Tuyên chiến

- Hoang đường!! Ngài đúng là hoang đường!! Mặc kệ hắn có nguyên nhân gì, cũng không thể đồ sát tôn chủ, càng không thể khiêu khích thánh địa nghiêm trọng như vậy!

- Tô Niệm là Thiên Hậu sao? Ta không biết!! Ta chỉ biết nàng là nữ nhi của ta!! Tô Niệm sinh ra ở thánh địa, ta phải nuôi nàng! Ta nuôi nữ nhi của ta, có lỗi sao?

- Diêu Khải Minh, nếu như ngài không lập tức khởi động Thương SInh Cung, phản kích Vạn Đạo Thần Giáo, Tô Thiên Sóc ta sẽ là người đầu tiên phản đối Diêu Khải Minh ngài tiếp tục đảm nhiệm vị trí trấn thủ tổ sơn! Ngài, không xứng!!

- Ngươi bình tĩnh một chút!

Diêu Khải Minh quát lớn một tiếng, trấn trụ Tô Thiên Sóc, nói:

- Ta chỉ đang hỏi rõ ràng thân phận Tô Niệm, phía sau đối kháng Vạn Đạo Thần Giáo cũng sẽ có đối sách tốt hơn! Ta hỏi ngươi một lần cuối cùng, Tô Niệm, có phải Thiên Hậu hay không!

Sắc mặt âm tình của Tô Thiên Sóc bất định lấp lóe một lát:

- Ta điều tra, Linh văn của nàng tên là Ngự Thiên!

Diêu Khải Minh hít một ngụm khí lạnh, thật sự là Thiên Hậu!!

Khương Phàm tìm Vô Hồi Thánh Chủ nương tựa, Thiên Hậu luân hồi đến chỗ Đại Diễn Thánh Chủ, hai tên điên này một thế này chính là chạy tới thánh địa sao?

Sau khi Diêu Khải Minh cáo tri tin tức Đại Diễn thánh địa bị tàn sát, trên dưới tổ sơn tất cả đều chấn kinh.

Từ khi thánh địa bắt đầu ổn định địa vị cho đến bây giờ, trước sau trong thời gian vô tận chưa từng có gặp phải hãm hại nghiêm trọng như vậy.

Huống chi lại còn là tôn chủ!

Vạn Đạo Thần Giáo đúng là khinh người quá đáng.

Tất cả thánh địa ngay sau đó đã cảm nhận được bất an mãnh liệt, bọn hắn ly biệt quê hương tới đây vì muốn bảo hộ thánh địa tốt hơn, kết quả thánh địa lại bị tru diệt.

Quần tình xúc động tức giận, hô to vận dụng Thương Sinh Cung. Ngay cả Tử Vi thánh địa đều dào dạt lửa giận.

Mặc kệ báo thù vì Đại Diễn thánh địa, hay là bảo vệ gia tộc mình, bọn hắn đều muốn giúp cho phản kích mãnh liệt, nếu không cường tộc thiên hạ đều sẽ coi thường thánh địa, càng sẽ không có lo lắng nữa, tất cả thánh địa đều sẽ lầm vào nguy cơ an toàn.

Kỷ Nguyên năm mười, ngày hai mươi tám tháng hai, tại Đại Diễn thánh địa bị thú triều nuốt hết ngày thứ hai, tổ sơn chiêu cáo thiên hạ.

- Đại Diễn thánh địa bị thú triều nuốt hết, thương vong thảm trọng.

- Trải qua thẩm tra, việc này là do Vạn Đạo Thần Giáo làm.

- Vạn Đạo Thần Giáo vô cớ mạo phạm thánh địa, hung tàn ác liệt, làm người nghe kinh sợ.

- Thời khắc Thương Huyền gió nổi mây phun, tổ sơn đang lo lắng hết lòng bảo vệ dân chúng, đang toàn lực ứng phó ổn định an toàn các nơi, lại gặp phải Vạn Đạo Thần Giáo khinh miệt khiêu khích như vậy, không thể tha thứ.

- Từ hôm nay, tổ sơn tuyên chiến Vạn Đạo Thần Giáo, lấy lại công đạo cho mấy ngàn đệ tử chết thảm của Đại Diễn thánh địa!

Khi tin tức nhanh chóng lan tràn, điên cuồng truyền bá, vào đêm khuya ngày hai mươi tám, Thương Sinh Cung đã tập kết năng lượng tất cả trưởng lão đệ tử trên dưới tổ sơn, bộc phát ra ánh sáng kinh khủng.

Sát Sinh Tiễn xuyên qua trời cao, vặn vẹo không gian, đánh ra hai trăm mươi bảy ngàn cây số, tức là hơn năm trăm ngàn dặm, thẳng bức 'ba trăm ngàn cây số' được lịch sử ghi chép.

Vạn Đạo Thần Giáo!

Nhị trưởng lão chưa có trở về, nơi này còn không biết chút nào, không có bất kỳ phòng bị gì, bọn hắn đang bận rộn một sự kiện, đó chính là chữa trị pháp trận!!

Trước đó Cửu Thiên Thần Giáo và các hoàng đạo liên tục tấn công mạnh mấy tháng, để mười ba tầng pháp trận trong trong ngoài ngoài của Vạn Đạo Thần Giáo bị hư hao nghiêm trọng, cho nên sau khi cường địch rút lui, bọn hắn liền bắt đầu triệu tập số lượng lớn tài nguyên bảo vật, chữa trị cũng làm phong phú pháp trận hơn, đồng thời bắt đầu gia cố thích hợp.

Cho tới bây giờ, bọn hắn đã hoàn thành chữa trị sơ bộ năm tầng, đồng thời đang điều chỉnh thử, không có hoàn toàn chống ra.

Chính là dưới tình huống này, Sát Sinh Tiễn từ tổ sơn vượt qua mấy chục vạn dặm núi sông, mang theo năng lượng cầu nguyện kinh khủng, đột ngột giáng lâm, thẳng tới trên đỉnh núi 'Vạn Đạo Thiên Cung'.

Đây chính là nơi đáng sợ thật sự của Sát Sinh Tiễn, không chỉ có uy lực tuyệt luân, khoảng cách công kích khủng bố, hơn nữa còn có thể mượn nhờ uy lực cầu nguyện tinh chuẩn đả kích người nào đó.

Thời điểm Tổ sơn đang phóng thích Thương Sinh Cung, người cùng nhau cầu nguyện chính là giáo chủ đương đại của Vạn Đạo Thần Giáo, cho nên...

Giáo chủ Vạn Đạo Thần Giáo đang ngồi trong Thiên Cung thương lượng chuyện quan trọng, dưới tình huống không có chút phòng bị nào 'Nghênh đón' một kích kinh khủng này.

Vạn Đạo Thiên Cung lập tức bị hủy diệt, giáo chủ thần giáo bị vô tình đánh trúng, từ đỉnh núi bay ra mấy trăm dặm.

Mặc dù Sát Sinh Tiễn vượt qua mấy chục vạn dặm, đã tiêu hao rất lớn, nhưng vẫn đánh vị giáo chủ cảnh giới Thánh Vương này be bét máu thịt.

Đột nhiên xuất hiện tập kích để trên dưới Vạn Đạo Thần Giáo tức giận, lập tức tràn ngập đến trong pháp trận còn chưa có hoàn thành tu sửa.

Tổ sơn tuyên cáo, trực tiếp tấn công mạnh Vạn Đạo Thần Giáo mà không hề cố kỵ, đưa tới oanh động kịch liệt.

Mọi người một lần nữa cảm nhận được sự khủng bố đến từ Thương Sinh Cung, cách mấy chục vạn dặm, đều có thể tinh chuẩn khóa chặt mục tiêu.

Mọi người càng rung động tổ sơn quỷ bí, cùng ngày Tây Bộ lọt vào tập kích, tổ sơn ở xa bên ngoài mấy trăm ngàn dặm liền cùng lúc nhận được tin tức, đồng thời tinh chuẩn điều tra rõ kẻ địch.

Ai cũng tin tưởng mặc kệ Vạn Đạo Thần Giáo tập kích Đại Diễn thánh địa xuất phát từ mục đích gì, khẳng định đều sẽ tận lực che giấu tung tích, nếu không sẽ không tạo thú triều, mà là trực tiếp tập kích, nhưng khi tập kích vừa mới phát sinh liền bị tổ sơn trực tiếp xác định thân phận, đây quả thực khủng bố!

Sau khi Tổ sơn tuyên chiến Vạn Đạo Thần Giáo, lập tức cao điệu tuyên bố, sau mười năm, Thương Sinh Cung tiếp tục nhắm ngay Vạn Đạo Thần Giáo.

Nếu như Vạn Đạo Thần Giáo không trực tiếp cho ra giải thích, không giao Lâm Ngữ Linh ra, 'Kỳ Nguyện Thạch' phía trên Thương Sinh Cung sẽ bày ra danh tính cho giáo chủ, phó giáo chủ, cùng mười trưởng lão nội tông vị Vạn Đạo Thần Giáo, không định kỳ giúp cho đả kích!

Đến chết mới thôi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK