Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2761 Mưu Đồ Bí Mật Bất Hủ Thần Sơn (2)

Mặc Dao nói:

- Bọn hắn yêu cầu toàn bộ tộc nhân cùng Kỳ Lân thần sơn đều phải tùy tùng tham chiến. Trước đó không biết nguyên nhân gì, bây giờ đã biết rõ, bọn hắn là lo lắng Kỳ Lân tộc đột nhiên nhìn thấy ngươi biến thành Tổ Kỳ Lân, sẽ lâm trận đào ngũ, cho nên dùng tộc nhân đến uy hiếp.

Tổ Kỳ Lân nói:

- Ngươi ở chỗ này chờ một lát, ta đi liên hệ Thiên Hậu và Khương Phàm, nhìn xem có thể sớm di chuyển các ngươi đi ra hay không.

Mặc Dao mong đợi gật đầu:

- Khẳng định có thể. Chỉ cần ta trở về nói ngươi đã thật sự biến thành Tổ Kỳ Lân, đám Kỳ Lân khẳng định sẽ đồng ý rút lui.

- Kỳ Lân Yêu tộc hẳn là có thể đồng ý, chỉ sợ Đế tộc sẽ bí mật giám sát nơi đó.

Tổ Kỳ Lân đang muốn rời khỏi, vừa vặn đụng phải Khương Phàm đang chạy tới.

Khương Phàm mỉm cười đối với nữ tử mỹ lệ thân mặc y phục hồng, nói:

- Mặc Dao cô nương, lại gặp mặt.

- Mặc Dao, gặp qua Phần Thiên Thần Hoàng.

Mặc Dao tranh thủ thời gian thi lễ một cái, nam tử trước mặt là Thần Linh, lại còn là chưởng khống giả trực tiếp của Thương Huyền, càng là nhân vật phong vân nhất thiên hạ hôm nay.

Lúc gặp mặt năm đó chỉ là thấy được hắn vũ dũng cường đại, bây giờ gặp mặt, lại cảm thấy một loại cảm giác áp bách đập vào mặt.

Tuy nhiên... sau khi hành lễ, Mặc Dao nhịn không được mà lặng lẽ đánh giá hắn vài lần, khuôn mặt đỏ lên, thật sự là đẹp trai!

- Bất Hủ Thần Sơn đã chuẩn bị xong?

Năm đó Khương Phàm còn không có chăm chú thưởng thức qua vị nữ hài nhi hồng hồng hỏa hỏa này, mái tóc nàng như áo choàng, mỹ lệ làm rung động lòng người, dáng người vô cùng cao gầy.

Ngũ quan thâm thúy, vóc người bốc lửa, bắn ra khí chất xinh đẹp giống như yêu tinh, nhưng lại không có khí chất khác biệt mị hoặc đến tận xương như là Hướng Vãn Tình, càng giống như là cảm giác nóng bỏng dã tính, dám yêu dám hận.

Nữ hài nhi này không tệ, không biết thích dạng nam tử gì, đám đàn ông độc thân bên trong thế giới Hỗn Độn kia kia của hắn, ai có thể xứng với nàng.

- Các ngươi cứ mãi tránh mà không thấy, ca ca hoài nghi chuyện Hỏa Lạc thành Tổ Kỳ Lân là tên hỗn đản kia... Không, là vị Hầu gia kia lập ra, thậm chí hoài nghi Hỏa Lạc đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Mặc Dao bị ánh nhìn xâm phạm của Khương Phàm khiến cho toàn thân nóng như lửa, trái tim đều bành bành nhảy loạn, một loại cảm giác rã rời chưa bao giờ có để lòng nàng sinh thẹn thùng.

- Hành động của chúng ta cần giữ bí mật, còn xin Mặc Dao cô nương thứ lỗi. Không biết cái nhìn của Bất Hủ Thần Sơn đối với thế giới Hỗn Độn bây giờ là gì?

Khương Phàm buồn cười, Nạp Lan Thanh Cảnh vậy mà lại thành hỗn đản trong mắt cô nương này.

- Mặc kệ là cái nhìn gì, chỉ cần Tổ Kỳ Lân ra đời, Kỳ Lân Yêu tộc cùng Mặc gia sẽ dứt bỏ tất cả lo lắng, kiên định đi theo.

Mặc Dao nháy mắt đối với hảo bằng hữu Hỏa Lạc, Tổ Kỳ Lân được sinh ra, chính là thống lĩnh không chút huyền niệm của Kỳ Lân Yêu tộc, không chỉ có Bất Hủ Thần Sơn, mà Kỳ Lân Yêu tộc ẩn cư ở nơi khác trong thiên hạ đều sắp xuất hiện, đây không chỉ là huyết mạch uy áp, càng là một loại sứ mệnh triệu hoán.

Dù phía trước là vách đá cao vạn trượng, dù chung cực là núi thây biển máu, bọn hắn đều đi theo Tổ Kỳ Lân huyết chiến đến cùng!

- Vậy thì mời Mặc Dao cô nương trở về giới thiệu tình huống nơi này cùng các tộc nhân. Nếu quả như thật đồng ý rút lui, trở về thông báo một chút, chúng ta phái người đi tiếp ứng.

- Không cần thông báo, ta đi về trước, để trong tộc làm chút chuẩn bị, nên thu thập đồ đều thu thập xong, nhiều nhất năm ngày thì đã có thể rút lui khỏi Bất Hủ Thần Sơn, di chuyển tới Tân Hải, ba ngày đã có thể tới đó. Các ngươi không thể vào Thái Sơ, tới Tân Hải tiếp ứng đi. Nơi đó có một nơi gọi là vịnh Thâm Thủy, tuy là Tân Hải, lại sâu mấy vạn mét, Thủy Kỳ Lân có thể lợi dụng hoàn cảnh che giấu tung tích.

Trong lòng Mặc Dao lại có một ít mong đợi.

Trước có Đế tộc bức hiếp, sau có Tổ Kỳ Lân thức tỉnh, Mặc gia và Kỳ Lân Yêu tộc đã không có lựa chọn nào khác, nhất định phải rút lui khỏi Bất Hủ Thần Sơn, dấng thân vào bên trong dòng lũ chiến tranh.

Khương Phàm nói:

- Không cần phải gấp, thời điểm chuẩn bị phải đề phòng Thái Sơ Đế tộc giám sát, ta ủy thác người của Đông Hoàng gia đưa cô nương trở về. Toàn tộc các ngươi phải thương lượng thật tốt, cẩn thận chuẩn bị, tuyệt đối không được lộ ra chân ngựa.

- Như vậy đi, chúng ta hẹn thời gian, vào rạng sáng ngày mùng năm tháng năm, các ngươi đúng giờ chuyển dời đến Tân Hải, chúng ta đến đúng giờ, tận lực không kinh động cường tộc Thái Sơ, an toàn rút lui.

- Ngài sẽ đích thân đi qua sao?

Mặc Dao thốt ra, nhưng lại cảm giác lỗ mãng, gương mặt xinh đẹp lại lần nữa đỏ lên.

- Đây không phải đi đánh trận, là bí mật tiếp ứng, tất cả Bán Thánh trở lên của Đông Hoàng tộc sẽ đi qua từ hư không, chúng ta thì không đi được.

Khương Phàm nói xong, lại bổ túc một câu:

- Chúng ta còn có rất nhiều chuyện phải chuẩn bị, xin hãy tha lỗi.

- Ta hiểu.

Mặc Dao lại nhìn mắt Tổ Kỳ Lân, chân đạp hỏa vân, bay lên không rời khỏi.

Tổ Kỳ Lân nói:

- Nếu Đế tộc tiếp cận Bất Hủ Thần Sơn, có thể phái người bí mật giám sát hay không?

Khương Phàm nhìn qua phương hướng Mặc Dao rời khỏi, thản nhiên nói:

- Nhất định sẽ có.

- Vậy lần này chúng ta đi, có thể bị nguy hiểm hay không?

- Cho nên ta hẹn hai tháng sau, cho chúng ta thời gian chuẩn bị, cũng cho Đế tộc thời gian chuẩn bị. Chỉ mong Thái Sơ Đế tộc có thể chuẩn bị cho ta một phần đại lễ ngạc nhiên.

Khương Phàm khẽ nói, vừa mới bị cướp đi đế cốt đế huyết, trong lòng đang vắng vẻ, vừa vặn đến Thái Sơ nơi đó... Săn thần!!

Tổ Kỳ Lân lo lắng nói:

- Nếu như khai chiến ở nơi đó, có thể kinh động Đế Quân hay không? Dù sao chúng ta vừa mới đánh lén Đế Thành, không chỉ có chọc giận Bắc Thái Đế Quân, cũng sẽ khiến cho Đế Quân khác tức giận. Trước đó Đế Quân sẽ không dễ dàng ra tay, nhưng bây giờ...

- Đến lúc đó trước phải náo ra động tĩnh tại Thiên Khải, kích thích tất cả Đế Quân đăng lâm Thiên Khải Đế Thành tọa trấn. Bọn hắn đã là chim sợ cành cong, bất kỳ ngọn gió nào thổi lay cọng cỏ cũng đều sẽ tự thân đi lên thăm dò nhìn.

- Chúng ta lại tốc chiến tốc thắng, trước khi kinh động Đế Quân, có thể chạy được bao xa thì chạy bao xa. Cũng tại trước khi Đế Quân đuổi tới... Trở về Thương Huyền đại lục.

Trong đầu Khương Phàm đã có tính toán.

Bất Hủ Thần Sơn không có Thánh Hoàng, nhưng rất nhiều cường giả, là một nguồn thực lực không tệ, đáng để mạo hiểm đi mời, nếu như có thể tính toán một hai Thần Linh, vậy thì sẽ cực kỳ hoàn mỹ.

Không quản lý việc nhà không biết đương gia khó, bây giờ hắn muốn tài nguyên Thần Ma đều nhanh muốn điên rồi!

Khương Phàm nói:

- Đi, nên phân phối tài nguyên. Bọn hắn đều đang sốt ruột chờ đợi.
Chương 2762 Liên Hệ Thần Bí

- Đây là tòa Hoàng Nê Đài thứ bảy. Đông Hoàng Càn, cho ngươi.

Khương Phàm giao Hoàng Nê Đài đạt được từ Tinh Linh Đế tộc cho Đông Hoàng Càn không chút do dự nào.

Trước đó đã lựa chọn Đông Hoàng Càn, nhưng Đông Hoàng Càn hi vọng tặng cho Đông Hoàng Như Ảnh.

Bây giờ đã có càng nhiều, việc nhân đức không nhường ai hẳn là cho hắn.

- Ha ha, ta không khách khí.

Đông Hoàng Càn kích động đón lấy Hoàng Nê Đài.

Mặc dù luôn luôn nói mình không có hi vọng, nhưng khi thật sự có cơ hội, ai có thể nói không nguyện ý?

Thần Linh cảnh, nếu như có thể thành công, hắn coi như đã vượt mức hoàn thành nguyện vọng của Thần Tôn, cho dù là chiến tử, cũng không tiếc.

- Ngươi đều dừng lại tại Thánh Hoàng đỉnh phong một ngàn năm, tin tưởng chính mình.

Khương Phàm hi vọng cho Đông Hoàng Càn đế huyết, nhưng bây giờ chỉ còn ba viên, hắn nhất định phải giữ lại rèn luyện thể chất, tăng thực lực lên.

- Các ngươi đừng vội vàng! Chờ tin tức tốt của ta đi!

Đông Hoàng Càn biến mất trong ánh mắt hâm mộ của mọi người, mang theo Hoàng Nê Đài đi tìm nơi bế quan.

Thời gian cấp bách, chỉ còn chưa tới nửa năm, đụng một cái.

- Một tòa này...

Khương Phàm xẹt ánh mắt qua đám người trước mặt, muốn kích phát Thần cảnh trong thời gian ngắn, hi vọng kỳ thật cũng không tính lớn.

Người thích hợp chỉ có thể là Thánh Hoàng đỉnh phong, như thế này cũng chỉ có Đan Hoàng, Khương Quỳ, Khương Qua, Khương Diễm.

Đan Hoàng không thích hợp chiến đấu, càng cần tiếp tục luyện chế đan dược quan trọng hơn, cho nên cũng chỉ có thể là Khương Quỳ, Khương Qua cùng Khương Diễm.

Đám người mặc dù rất chờ mong có thể có được Hoàng Nê Đài, nhưng Hoàng Nê Đài phải dùng trên thân người thật sự cần, sau cùng ánh mắt cũng đều rơi xuống phía trước trên thân ba người.

- Lão Quỳ, ngươi tới đi!!

Khương Diễm lắc đầu, chủ động từ bỏ cơ hội.

- Ngươi thích hợp hơn.

Khương Qua chịu đựng phần khát vọng trong lòng kia, giao cơ hội quan trọng cho Khương Quỳ.

- Khương Quỳ!!

Khương Phàm nhìn hai người chủ động nhượng bộ, cũng không còn già mồm, giao Hoàng Nê Đài cho Khương Quỳ.

Khương Quỳ có huyết mạch đặc thù, mà là đế cốt tôi thể đưa tới biến đổi, so ra mà nói tiềm lực càng đầy.

Khương Quỳ cũng không biết nói gì, sau khi trịnh trọng cúi đầu, lại gật đầu ra hiệu cùng bọn người Khương Diễm, Khương Qua, mang theo Hoàng Nê Đài rời khỏi, bắt đầu bế quan chiều sâu.

Khương Phàm nói:

- Bây giờ chúng ta phân tài nguyên một chút. Lần mạo hiểm tập kích Đế Thành này, thu hoạch tương đối khá. Trừ đế huyết ép từ trên pho tượng ra, bên trong Đế Thành còn vơ vét ra chín khối thần cốt, hai mươi khối bảo cốt Thánh Hoàng, số lượng lớn bảo cốt Thánh Linh Thánh Vương.

Bên trong Xích Thiên hoàng thành, Tinh Túc hoàng thành cùng Nguyên Thủy hoàng thành cũng đều có thần cốt linh tủy.

Bởi vì thời gian cấp bách, bọn hắn không có điều tra kỹ càng, chỉ tìm được ba khối thần cốt, bảy khối bảo cốt Thánh Hoàng, năm khối bảo cốt Thánh Vương.

Một khối thần cốt, hai khối bảo cốt Thánh Hoàng, một viên bảo cốt Thánh Vương bên trong Tinh Túc hoàng thành, đều giao cho Chu Thanh Thọ, người duy nhất có thể khống chế nguồn năng lượng này.

Thánh Vương đặt cơ sở, Thánh Hoàng kích thích, thần cốt thúc thăng, lại phụ trợ thêm Tinh Thần Kiếm, lần này rất có thể để sẽ để Chu Thanh Thọ thực hiện đột phá mà hắn tha thiết ước mơ.

Hắn đột phá, giá trị và ý nghĩa có thể so với Thánh Hoàng Hư Thiên linh văn.

Thần cốt lấy được từ Thiên Mệnh Thần Triều giao cho Tịch Nhan.

Thuộc tính thiên mệnh đặc biệt cũng sẽ không nổi xung đột cùng linh hồn linh văn của Tịch Nhan, ngược lại còn có hiệu quả khích lệ.

Bảo cốt Thánh Vương Thánh Hoàng bên trong Thiên Mệnh Thần Triều cũng giao toàn bộ cho Tịch Nhan.

Những cái khác thì mời Đan Hoàng luyện chế đan dược đặc thù cho Tịch Nhan, kích phát tiềm lực, tẩm bổ linh văn.

Nếu tài nguyên thích hợp thì phải hung hăng bồi dưỡng.

Ba khối thần cốt thì giao cho khế ước thú của Thiên Hậu là Kim Hống, Huyền Quy, Thất Thải Thôn Thiên Mãng cùng Luân Hồi Huyết Sư.

Nhất là Kim Hống cùng Huyền Quy đã kích phát huyết mạch Huyền Vũ, đều đã đè vào Thánh Vương đỉnh phong, lần này xem như cuồng nện tài nguyên, đều muốn cưỡng ép đẩy bọn nó lên cảnh giới Thánh Hoàng.

Dù sao cơ sở tổ mạch của bọn chúng vẫn còn tại đó, lại dễ dàng nhận khế ước của Thiên Hậu kích phát, hi vọng thành công vẫn rất lớn.

Còn có một khối thần cốt, giao cho Kim Hống tộc trưởng.

Kim Hống tộc trưởng mặc dù không có Thiên Hậu kích phát, nhưng những năm này thôn phệ bảo vật đã đầy đủ nhiều, cảnh giới Thánh Vương cũng đã dừng được hai năm dài đằng đẵng, bây giờ đã có bảo vật phong phú, việc nhân đức không nhường ai thì phải bồi dưỡng.

Đương nhiên, cũng là huyết mạch mười hai Yêu Tổ, đáng để bồi dưỡng!

Một khối thần cốt giao cho Lan Nặc, làm giáo chủ thần giáo đương đại, lại tồn tại quan hệ vi diệu cùng Khương Phàm, hẳn là có thể có hi vọng.

Coi như không có hi vọng, Lan gia cũng muốn tạo hi vọng.

Đối mặt với đại chiến Thương Huyền sắp đến, bất kỳ cái gì ngoài ý muốn cũng đều có thể phát sinh, thời kỳ hòa bình Thánh Vương đã có thể hoành hành thiên hạ, lúc nào cũng có thể tử vong, cho nên làm giáo chủ, Lan Nặc nhất định phải đạt tới vấn đề Thánh Hoàng.

Khương Bân và Hàn Ngạo, không thể thiếu!

Trước đó Khương Bân đã dùng qua một viên, không thể thành công, lần này tiếp tục khích lệ!!

Hàn Ngạo đã giao viên kia cho Lý Dần, lần này ngoài một khối thần cốt, lại phụ trợ thêm ba khối bảo cốt Thánh Hoàng!

Cũng là hung hăng nện!

Chỉ có đến cảnh giới Thánh Hoàng, mới có thể chân chính kích phát ra hiệu quả Thần Binh của Hỗn Thiên Linh Bảo!

Một khối cho Triệu Thế Hùng, nếu trước đó đã phát sinh biến đổi, có tiềm lực trùng kích Thánh Hoàng, bây giờ đương nhiên không thể lãng phí cơ hội.

Còn lại hai khối thần cốt thì toàn bộ giao cho Ngu Chính Uyên.

Mặc dù năng lượng Hỗn Độn của thế giới Hỗn Độn nồng đậm, các Luyện Đan sư cũng không ngừng luyện chế Thiên Nhất Kim Tủy Đan, nhưng muốn trong thời gian ngắn đẩy Ngu Chính Uyên lên Thần Linh cảnh, chỉ dựa vào Hoàng Nê Đài vẫn rất khó.

Cho nên... Khương Phàm không nhìn ánh mắt mong chờ của rất nhiều người, kiên trì giao hai khối thần cốt đều cho Ngu Chính Uyên!!

Cái này khiến đám người Ngu gia kích động đến reo hò, bọn hắn thật sự quá chờ mong Hỗn Độn chiến tái hiện Hồng Hoang vinh dự tiên tổ.

Bảo cốt Thánh Vương, Thánh Hoàng còn lại thì giao cho Thiên Hồ Thánh Vương, Lan Quỳ, cùng Đại Vương, Tặc Điểu.

Mặc dù đám người hơi thất vọng, nhưng rất nhanh đã nhấc tinh thần lên, bởi vì trừ bảo cốt ra, còn có tài nguyên tinh thạch quý giá giống nhau lại hiếm thấy.
Chương 2763 Đồ Đằng! Đồ Đằng!

Ví dụ như Tinh Vũ Tinh Tủy, nghe nói là tinh túy luyện ra từ bên trong ngôi sao vẫn lạc, có được uy lực Tinh Thần bản nguyên đặc biệt, có thể tẩm bổ vạn vật;

Ví dụ như Vô Trần Thủy, thuần thủy bay xuống trong vũ trụ vô hạn, có được hiệu quả thần bí giải trừ kịch độc, gột rửa linh hồn;

Ví dụ như Hỗn Độn Thổ, là vật Hỗn Độn từ thâm không Thiên Khải bay xuống xuống, tương đương với thế giới mới bắt đầu sáng lập đã tiêu tán đến trong hư không, trải qua thời gian phiêu lưu vô tận mới vương xuống tới.

Lại ví dụ như Thiên Khải Kim Thạch, đây là cơ sở sáng tạo Thiên Khải chiến trường, có được uy lực sơn hà cực kỳ hùng hậu, phổ biến phân bố trong địa tầng Thiên Khải, tương đương với Đại Địa Mẫu Thạch ở hạ giới, cũng là đồ mà Đế tộc liên hợp tuyên cáo bất cứ kẻ nào cũng không được đụng vào, nhưng Bắc Thái Đế tộc vậy mà lại biển thủ tư tàng năm khối!

Lại còn so sánh như Nghịch Loạn Tinh Hạch, đây là tinh thể 'ngưng kết' đi ra từ trong cung điện của Bắc Thái Đế Quân bế quan.

Cung điện có thể tiếp nhận đế uy, tương đương với Thần Binh, lại dùng đặc thù Tinh Kim cùng nham thạch rèn đúc mà thành, quanh năm tắm rửa bên trong đế khí cùng năng lượng hỗn loạn, mặt ngoài dần dần thẩm thấu ra có chút tinh thể, bên trong ẩn chứa đế uy cùng khí tức hỗn loạn phi phàm, được dùng để trấn thủ trong pháp trận.

Số lượng lớn tài nguyên quý giá cùng bảo cốt làm cho tất cả mọi người đều trở nên hưng phấn.

Đối với bảo cốt, bọn hắn đã quen thuộc, nhưng những vật liệu đặc thù này lại cần Đan Hoàng giới thiệu tiến hành phân phối.

Cuối cùng... Tinh Vũ Tinh Tủy, giao cho Chu Thanh Thọ, cái này không có gì thích hợp bằng, có thể phụ trợ thần cốt thánh cốt, đề cao tỷ lệ đột phá.

Dù sao bước lên Thánh Hoàng cảnh quá khó khăn, tài nguyên càng nhiều càng tốt!

Hỗn Độn Thổ vừa vặn cho Ngu Chính Uyên, phụ trợ thần cốt thánh cốt cùng đan dược, lại phối hợp với Hoàng Nê Đài, hẳn là có thể để Ngu Chính Uyên trưởng thành nhanh chóng hơn cũng càng thuận lợi hơn.

Thiên Khải Kim Thạch thì giao cho Lý Dần đang lúc bế quan, đối với cái khiên là một sự khích lệ không tệ, nói không chừng có thể làm trong cơ sở Thánh Hoàng trọn vẹn cho hắn, để hắn càng mạnh thêm mấy phần.

Về phần Nghịch Loạn Tinh Hạch, thì giao cho Khương Qua.

Đế khí cùng năng lượng hỗn loạn đặc biệt ở bên trong nhất định có thể kích phát tiềm lực của hắn, trùng kích Thánh Hoàng đại viên mãn.

Ngoài ra Tử Diệu Tinh Thiết thì giao cho Cơ Lăng Huyên, Luân Hồi Thạch giao cho Tịch Nhan...

Trừ tinh thể ra, bọn hắn còn phát hiện một phiến gỗ bị tàn phá.

Xác thực mà nói là Dạ An Nhiên phát hiện.

Trong hoàn cảnh hỗn loạn hắc ám lúc ấy, bọn hắn lo lắng rút lui, cho nên chỉ là mang theo đồ nhìn rất không tệ, cái phiến gỗ nhìn như rách rưới không chút thu hút nào này đã bị Dạ An Nhiên đã nhận ra, cũng thuận tay mang theo trở về.

Dạ An Nhiên không biết vì sao, luôn cảm giác phiến gỗ có liên hệ nào đó cùng với nàng... liên hệ rất đặc thù...

Sau khi phân phối tài nguyên, đám người lần lượt tản ra.

Nên bế quan thì bế quan, nên nghỉ ngơi thì nghỉ ngơi.

Khương Phàm mang theo đế huyết bế quan, tăng lên cảnh giới, quan trọng nhất chính là lợi dụng đế huyết rèn luyện thể chất.

Thể chất của hắn đã rất mạnh mẽ, nhưng đối với tiếp nhận 'bản thân' mà nói, vẫn kém một chút.

Thiên Hậu muốn khế ước với Huyễn Vụ Mê Điệp, đồng thời lĩnh hội chiều sâu năng lượng của tất cả khế ước thú, để làm chuẩn bị cho chiến tranh sắp đến.

- Các ngươi sắp bắt đầu bế quan, ta... Muốn rời khỏi một thời gian.

Cổ Tác Nhân tìm được Khương Phàm.

- Ngươi muốn đi đâu?

Khương Phàm tranh thủ thời gian đứng dậy, đại chiến Thương Huyền sắp bộc phát, tất cả người thừa kế đều đang tụ tập, nếu như Cổ Tác Nhân tự mình hành động, rất dễ dàng gặp phải chuyện ngoài ý muốn.

- Ta muốn lại đến Đông Nam nhìn.

Cổ Tác Nhân không tin đó là ảo giác của mình, trong này khẳng định có nguyên do đặc thù gì đó.

- Ta sắp xếp người đi cùng ngươi?

- Không cần, nếu như nàng có ác ý đối với ta, ta cũng sống không đến bây giờ. Nhưng ta không biết vì sao nàng không muốn gặp ta.

- Ngươi thật sự xác định nàng là tồn tại thật? Không phải trong ý thức rối loạn sinh ra một loại nào đó huyễn tưởng?

- Ta... Xác định!!

- Vậy ngươi đi sớm về sớm. Ta rất hi vọng ngươi có thể gia nhập cùng chúng ta, coi như không đến cũng nhất định phải trốn kỹ, tuyệt đối không được bị những người thừa kế kia phát hiện.

- Ngươi yên tâm, ta sẽ trở lại.

Cổ Tác Nhân cáo từ Khương Phàm, một mình tiến về địa vực Đông Nam.

Khương Phàm ngồi trên Phong Thần Đài, triển khai đế huyết trước mặt, chuẩn bị bắt đầu bế quan chiều sâu.

Lần này không chỉ có muốn tăng thực lực lên, càng phải lĩnh hội táng diệt truyền thừa cùng Chúng Sinh Tạo Hóa chiều sâu. Nếu có thể, hắn còn muốn ngưng tụ ra Ấn Ký Thủy Tổ mới.

Nhưng sau ba ngày bắt đầu bế quan, Thần Thụ Thế Giới ở sâu trong thế giới Hỗn Độn đột nhiên nở rộ lên cường quang năm màu rọi khắp bầu trời, ánh sáng chiếu xa tám phương.

Xa xa nhìn lại giống như mảnh cầu vồng phóng lên tận trời, quấn quít với nhau, hỗ trợ lẫn nhau, cuối cùng hóa thành quang ảnh của một gốc đại thụ thần bí.

Bởi vì nơi tới gần Thần Thụ Thế Giới có năng lượng tự nhiên nồng nặc nhất, rất nhiều cường giả đều ở bên trong phạm vạn dặm vi xung quanh bế quan, cho nên đa số đều bị biến cố bất thình lình kinh động.

Đại thụ treo cao tại bầu trời kia giống như là cái bóng của Thần Thụ Thế Giới, lại như là một vòng xoáy sâu không thấy đáy đang hấp thu uy lực Ngũ Hành giữa trời đất, mà càng ngày càng mãnh liệt, khí tức Ngũ Hành nhanh chóng xen lẫn, như hàng vạn con sông đang kéo nhau hội tụ lại.

Rất nhiều người đều suy đoán có phải Thần Thụ Thế Giới muốn dung hợp cùng Dạ An Nhiên hay không, nhao nhao bay lên không đi qua chứng kiến.

Khi bọn hắn đuổi tới gần Thần Thụ Thế Giới thì ngạc nhiên phát hiện đó cũng không phải cái bóng, mà là một nhánh cây khô đang thức tỉnh, bóng cây hoa mỹ chính là nó hình thành.

- Đó là cây khô phát hiện bên trong Đế Thành?

Khương Phàm cũng chạy tới nơi này, hắn nhận ra phiến gỗ kia.

- Bên trong nó có năng lượng Ngũ Hành rất nguyên thủy đang yên lặng.

Dạ An Nhiên ngóng nhìn cây khô trên bầu trời.

- Nguyên thủy??

- Không phải tinh khiết, mà là nguyên thủy.

- Có ý gì?

- Thần Thụ Thế Giới nói...

- Nói cái gì?
Chương 2764 Càng Ngày Càng Khó Lường

- Nó rất có thể là Ngũ Hành Tổ Thụ, thế giới mới bắt đầu sinh ra, sinh ra Ngũ Hành Thụ đầu tiên. Thứ nó hấp thu chính là năng lượng Ngũ Hành nguyên thủy nhất, lắng đọng chính là Ngũ Hành ảo diệu nguyên thủy nhất.

- Ngũ Hành Tổ Thụ?

Bọn người Khương Phàm đều nhao nhao có phản ứng, cẩn thận quan sát tiết cây khô kia.

Ngũ Hành Thụ đâug tiên trên thế gian, tổ tông trong tổ tông.

Đây không phải loại đồ tổ mạch, mà là tổ tông chân chính.

Chẳng phải là phía trên cây khô có vết tích thiên lúc địa sơ khai?

- Bên trong Đế Thành lại còn phong tồn lấy bảo vật như vậy. Cây khô đang thức tỉnh sao?

Khương Phàm kích động, cái này so với đế huyết còn có ý nghĩa lớn hơn.

- Nhanh đi mời Đan Hoàng tới.

Dạ An Nhiên nói:

- Nó đang thức tỉnh, nhưng không phải loại thức tỉnh kia. Thần Thụ Thế Giới đã nghiên cứu ba ngày, nói cây khô giống như bị năng lượng thần bí rèn luyện qua, biến thành vũ khí nào đó.

- Không phải vũ khí!

Ngũ Hành Thần Thụ đột nhiên nói tiếng người, thanh âm hùng vĩ, như Thiên Âm ù ù, quanh quẩn ở trong thiên địa.

- Nó là Ngũ Hành đồ đằng!

- Đồ đằng?

Từ ngữ mẫn cảm để vẻ mặt Khương Phàm lập tức trở nên nghiêm trọng.

- Ngũ Hành đồ đằng trong rất nhiều đồ đằng Hồng Hoang!

Ngũ Hành Thần Thụ giới thiệu:

- Thời kỳ Hồng Hoang ban đầu, bất luận là Nhân tộc, Ma tộc, Yêu tộc, hay là Linh tộc, đều ở vào giai đoạn vừa mới khai hóa, bọn chúng đều sùng bái năng lượng thần bí giữa thế gian, cũng mượn nhờ những năng lượng kia trưởng thành, kẻ lấy nhiều nhất trong này chính là Nhân tộc.

- Bên trong các tộc, con người là có thực lực yếu nhất, tương đương với khẩu phần lương thực của yêu ma, vì để sinh tồn, vì để chống lại, Nhân tộc ở những địa khu khác nhau căn cứ năng lượng riêng mình tôn sùng mà chế tác đồ đằng của riêng mình.

- Mới đầu đồ đằng chỉ là một loại tín ngưỡng, ký thác tinh thần, là dùng để cầu phúc. Sau khi đồ đằng biến thành năng lượng nguyên, Nhân tộc có thể thông qua đồ đằng của riêng mình, mượn tới năng lượng cùng loại. Lại về sau, khi Nhân tộc không ngừng cường đại, bắt đầu điên cuồng thăm dò tự nhiên, tìm kiếm đồ đằng biểu tượng lực lượng thần bí, để mà đối kháng cùng Yêu tộc, Ma tộc, thậm chí Linh tộc.

- Tại thời kỳ Hồng Hoang, lực lượng thần bí đều là cường đại nhất nguyên thủy nhất, ví dụ như Ngũ Hành đồ đằng, chính là Ngũ Hành Tổ Thụ tìm được, dưới sự sùng bái nó mà Nhân tộc cùng nhau cố gắng, nó biến thành đồ đằng bảo vệ. Ví dụ như Thái Dương đồ đằng, chính là dùng Thái Dương Tinh Thạch mà khi thế giới mới bắt đầu sinh ra rèn đúc thành. Ví dụ như Thương Khung đồ đằng, chính là năng lượng không gian ban sơ diễn hóa. Lại ví dụ như Tinh Thần đồ đằng, Uông Dương đồ đằng các loại.

- Thậm chí có chút sùng bái yêu thú, lấy Cự Long là đồ đằng, lấy Chu Tước là đồ đằng. Từ trình độ nào đó mà nói, đồ đằng thậm chí là nguyên lực hình thành linh văn của Nhân tộc. Thời kỳ Hồng Hoang, Nhân tộc chính là thông qua triều bái đồ đằng, mượn lực hút số lượng, dần dần tạo thành linh văn.

Thần Thụ Thế Giới giới thiệu làm cho tất cả mọi người đều lâm vào chấn kinh.

Đây là lần đầu tiên nghe nói đến bí mật của đồ đằng cùng linh văn.

Khương Phàm thì càng lâm vào sâu trong khiếp sợ, bởi vì bên trong tiên đoán thần bí cũng có giới thiệu về đồ đằng.

Ai có thể kết thúc số mệnh Hoang Cổ, ai có thể trọng lập Hồng Mông Phong Bia. Ai có thể triệu hoán hàng tỷ đồ đằng đang ngủ say, ai có thể tái diễn vạn cổ Phong Thần đại điển. Ai có thể... Ngăn cản... Hắn trở về...

Khương Phàm ngắm nhìn Ngũ Hành đồ đằng đang thức tỉnh, tự lẩm bẩm:

- Hồng Mông Phong Bia đã hiện thế, Phong Thần đại điển đang tập kết, đồ đằng lại bắt đầu?

Nhưng... hàng tỷ đồ đằng?

Các nơi trên thế giới còn có vô số đồ đằng đang ngủ say sao?

Đan Hoàng chạy tới nơi này, sau khi hiểu rõ tình huống, khuôn mặt anh tuấn cũng biến thành nghiêm trọng lên.

Tiên đoán từng cái lại từng cái xuất hiện, mang ý nghĩa Chư Thần tận thế đang nhanh chóng tới gần.

Mà bất luận là quy mô, hay là trình độ, đều sẽ đạt đến trình độ chưa từng có.

Thậm chí Đan Hoàng đột nhiên có một loại suy nghĩ kinh khủng, đây rốt cuộc là một trận tái diễn lịch sử Chư Thần tận thế?

Hay là... Thế giới vùng vẫy giãy chết lần sau cùng?

Nếu không... Dùng cái gì lại tạo ra quy mô như vậy?

- Trận Chư Thần tận thế này... sẽ kinh khủng đến cỡ nào đây...

Đan Hoàng mang theo vẻ mặt hốt hoảng nhìn về phía Hồng Hoang Thiên Long đang lúc bế quan nơi xa, nơi đó Hồng Mông ngập trời, Thiên Bia chiếu ánh sáng xa vạn trượng, vừa nhìn về phía Kiều Vô Hối và các chủ nhân Hoàng Nê Đài đang bế quan nơi xa, khí tức Huyền Hoàng cuồn cuộn, thần uy tràn ngập vô tận.

Vừa nhìn về phía Khương Phàm... Nhìn về phía mình...

Đan Hoàng đột nhiên cảm giác có một bàn tay vô hình đang dẫn dắt hết thảy, vận hành hết thảy.

Thiên Hậu, Khương Phàm!

Thiên Long, Thần Thụ! Cự Ma, còn có hắn!

Thế giới mới, Cửu Khiếu Thông Linh Quả!

Các loại, các loại... Tất cả tất cả, đều là một vòng loạn cục bên trong trận Hoang Cổ này!!

Nhân quả?

Số mệnh?

Hay là... Thế giới đã thức tỉnh ý thức!

Thí thiên giả mới... Đang khôi phục!

Đan Hoàng bỗng nhiên đã nhận ra hơi lạnh thấu xương.

- Ai có thể tỉnh lại hàng tỷ đồ đằng ngủ say. Tỉnh lại? Hàng tỷ đồ đằng?

Khương Phàm nhìn qua đồ đằng, thì thào khẽ nói.

- Thái Âm, Thái Dương đồ đằng là tìm được tại Thượng Cổ Thần Đình. Ngũ Hành đồ đằng thì sao? Từ thâm không vũ trụ rơi vào Thiên Khải chiến trường sao? Nếu không tại sao lại ở trong bảo khố tại Đế Thành Thiên Khải. Chẳng lẽ còn có đồ đằng phiêu đãng tại vũ trụ thâm không? Hạ giới có chỗ nào chôn giấu đồ đằng hay không? Làm sao triệu hoán? Làm sao tỉnh lại?

Khương Phàm nhìn về Đan Hoàng ở bên cạnh đang lâm vào trầm tư, trong lòng lần nữa dâng lên xúc động muốn hỏi một chút về đại biểu nguy cơ của táng diệt truyền thừa, nhưng ác chiến Thương Huyền sắp đến, hắn nhất định phải đặt toàn bộ tinh lực ở phía trên này.

Sau này hỏi lại đi.

Đan Hoàng chú ý tới ánh mắt Khương Phàm, nhưng bây giờ hắn đột nhiên đều mê mang, Chư Thần tận thế vốn liên lụy quá nhiều, bây giờ giống như càng nhiều hơn nữa.

Khương Phàm nói với Dạ An Nhiên:

- Cẩn thận nghiên cứu đồ đằng, nhìn xem có thể tỉnh lại đồ đằng khác hay không.

- Đồ đằng khác?

Dạ An Nhiên không hiểu lắm.
Chương 2765 Thần Thụ Chúc Phúc

- Ngũ Hành đồ đằng thuộc về đồ đằng tầng lớp cực kỳ cao, thời kỳ Hồng Hoang hẳn là còn sẽ có loại đồ đằng hỏa diễm, loại đồ đằng rừng rậm, loại đồ đằng hải dương, và các loại đồ đằng chia đều thuộc tính. Nếu có thể, ta hi vọng nàng có thể bỏ ra chút thời gian đi dạo đến các nơi Thương Huyền, thậm chí đến Thiên Khải nhìn xem có thể tỉnh lại bọn chúng hay không.

'Tỉnh lại' mà Khương Phàm có thể nghĩ tới chỉ có thể là cái này.

Nếu số lượng đồ đằng vô cùng bề bộn, hẳn là chia làm rất nhiều đẳng cấp, Ngũ Hành đồ đằng không thể nghi ngờ là vấn đề chí cao, tất nhiên cũng có thể đồ đằng có liên hệ cùng năng lượng tự nhiên đối ứng khác.

- Thiếp dung hợp Ngũ Hành đồ đằng trước.

Dạ An Nhiên nhìn lên cây khô treo cao trên bầu trời, nhưng muốn chân chính khôi phục đồ đằng, chỉ sợ phải rút khô thế giới Hỗn Độn.

Khương Phàm chào hỏi bọn người Cơ Lăng Huyên chạy tới cách đó không xa:

- Các ngươi gần đây bồi ở bên cạnh An Nhiên, nhìn xem có thể có cảm ngộ gì đặc biệt hay không.

- Cảm ngộ đặc biệt?

Bọn người Cơ Lăng Huyên hai mặt nhìn nhau.

- Trên thế giới này rất có thể vẫn còn tồn tại Hỏa Diễm đồ đằng, Hải Dương đồ đằng, Lôi Đình đồ đằng hay các đồ đằng nguyên thủy thời kỳ Hồng Hoang, đều là đại biểu lực lượng bản nguyên từ khi thế giới mới bắt đầu sinh ra, nguyên thủy nhất tự nhiên nhất.

Lời Khương Phàm nói để bọn người Cơ Lăng Huyên hít vào từng ngụm khí lạnh, tiếp đó là toàn thân nổi lên cỗ sóng nhiệt.

Đồ đằng nguyên thủy tại thời kỳ Hồng Hoang?

Đó không thể nghi ngờ là năng lượng tự nhiên bản nguyên!

Ví dụ như, Vạn Hỏa Nguyên, Vạn Thủy Nguyên, Vạn Kim Nguyên...

Phượng Bảo Nam hoảng hốt một lát, đột nhiên toát ra một cái suy nghĩ, thế giới này... Thế nào? Phản tổ sao? Bảo vật tại thời kỳ Hồng Hoang vậy mà khi thời gian qua đi trăm vạn năm muốn thức tỉnh tập thể! Đây rốt cuộc là chuyện tốt, hay là đang biểu thị cái gì?

Khương Phàm hơi chần chờ, nói:

- Chúng ta xác thực đang ở trong một thời kỳ đặc thù lại vi diệu... ừm... Hình dung như thế nào đây, thời đại trước kia, khả năng đồ đằng tỉnh lại là không thực tế, nhưng bây giờ có một thời cơ rất đặc thù... Ta nói không rõ ràng, tóm lại các ngươi hãy tận lực cảm nhận. Nếu như có thể tỉnh lại bọn chúng, các ngươi...

Khương Phàm chỉ chỉ lên trên:

- Tất cả đột phá của các ngươi không thể nào cực hạn, truyền kỳ thành tựu thuộc về chính các ngươi.

Tiêu Phượng Ngô hào khí nói:

- Ngươi làm việc của mình đi, chính chúng ta nghĩ biện pháp.

Khương Phàm lần nữa ngắm nhìn cây khô trên bầu trời, ra hiệu những người khác tiếp tục bế quan.

Tuy nhiên năng lượng tự nhiên xung quanh đang 'bay hơi', tất cả điểm bế quan đều không thể không di chuyển ra bên ngoài.

Hơi chút dứt khoát đi đến bên trong Sí Thiên giới, nơi đó trải qua mấy năm tẩm bổ, đã khôi phục trình độ bình thường.

Sau đó mấy ngày, cây khô điên cuồng hấp thu năng lượng Ngũ Hành.

Xung quanh dần dần hình thành quy mô kinh người giống như con sông, không ngừng liên tục lao vút tới.

Thần Thụ Thế Giới dâng lên chạc cây, hóa thành lấm ta lấm tấm ánh sáng, tràn vào bên trong cây khô.

Nó đang chủ động tế hiến, dùng thân thể sắp mục nát, đổi lấy Ngũ Hành Tổ Thụ khôi phục.

Khả năng cây khô đã ngủ say quá lâu quá lâu, ròng rã nuốt năm ngày năm đêm, cho đến khi sơn hà xung quanh biến thành hoang mạc, toàn bộ tán cây của Thần Thụ Thế Giới đều tàn lụi, mới rốt cuộc cũng xuất hiện chút sinh cơ, từ bên trong cứng ngắc chậm chạp mở rộng, từ từ bày biện ra bộ dáng một gốc cây hoàn chỉnh.

Nhưng muốn tái hiện uy lực thật sự của đồ đằng, chỉ sợ càng cần năng lượng mênh mông hơn.

Ngay cả Dạ An Nhiên đều kinh ngạc nhìn cây khô tiêu hao, nàng đã chuẩn bị tốt, nhưng cái này còn nghiêm trọng xa hơn so với nàng mong muốn rất nhiều.

Thần Thụ Thế Giới nhìn Ngũ Hành Tổ Thụ cổ lão, nó nói với Dạ An Nhiên:

- Ta vốn định lại ở cùng ngươi thêm mấy năm, nhưng bây giờ xem ra, vận mệnh của ta, nên dừng ở đây rồi.

Dạ An Nhiên đã sớm biết sẽ có một ngày như vậy, nhưng Thần Thụ Thế Giới đột nhiên nói ra đi như thế, trong lòng vẫn không khỏi nổi lên một trận lòng chua xót và không nỡ.

Nàng muốn mở miệng nói cái gì đó, nhưng lại không biết nên mở miệng như thế nào.

Giữ lại? Cảm tạ?

Thần Thụ Thế Giới sống mấy trăm ngàn năm, sớm đã coi nhẹ thế sự, cũng không cần cái gọi là thổ lộ hết tình cảm.

Dạ An Nhiên quỳ hai đầu gối xuống, hành lễ đối với Ngũ Hành Thần Thụ, điều nàng có thể làm chỉ có một câu trân trọng cam đoan:

- Ta chắc chắn sẽ kế thừa ý chí của ngài, cam đoan truyền thừa Ngũ Hành Thụ. Ta sẽ dùng khả năng cả đời mà ta có, tìm kiếm sinh mệnh ảo diệu.

- Ngươi không phải lựa chọn ban sơ của ta, lại là truyền nhân mà ta hài lòng nhất. Ngươi là vận mệnh chỉ điểm cho ta. Ngươi là thương hại của ông trời đối với ta. Hài tử... là ta nên cảm tạ những gì ngươi kiên trì đến cùng.

Thần Thụ Thế Giới đưa cho Dạ An Nhiên đánh giá rất cao.

Tạo nghệ cùng thiên phú của nữ hài này kém xa hai truyền nhân trước đó, nhưng nàng thuần túy càng khiêm tốn, từ đầu đến cuối vẫn luôn kiên định truy tìm lấy năng lượng Ngũ Hành, bồi dưỡng lấy hệ thống thế giới của mình.

Ngay cả 'tình cảm ràng buộc' mà nó lo lắng nhất trước đó cũng không có xuất hiện ở trên người nàng.

Nàng bình tĩnh nhìn tất cả mọi thứ xung quanh xảy ra, nàng thản nhiên nhận lấy tất cả biến cố.

Nàng rõ ràng thân ở trong đó, lại siêu nhiên ở bên ngoài.

Nàng, tại Ngũ Hành sáng thế mà nói, thật sự rất hoàn mỹ.

Càng quan trọng hơn là, nàng đã đạt được truyền thừa của Hỗn Độn Thần Long, lại lấy được đồ đằng do Ngũ Hành Tổ Thụ biến thành. Nếu như lại dung hợp Thần Nguyên của nó, tiềm lực sẽ đạt được trình độ kích phát lớn nhất, trưởng thành ở tương lai nhất định có thể đạt tới trình độ của nó, về phần có thể tiến thêm một bước hay không, thì phải trình độ nhìn nàng lĩnh hội đối với sinh mạng ảo diệu.

- Năng lượng của ta rất khổng lồ, nếu như trực tiếp rót vào ngươi, sẽ sinh ra phụ tải rất mạnh đối với thân thể cùng thế giới của ngươi, nhưng bây giờ ta có thể chuyển dời đến phía trên Ngũ Hành đồ đằng. Ngươi lại dung hợp Ngũ Hành đồ đằng, đưa vào thế giới của ngươi. Chỉ cần có thể thật sự khống chế Ngũ Hành đồ đằng, từ nay về sau, thế giới Ngũ Hành của ngươi sẽ có ta cùng tổ thụ cùng nhau bảo vệ, thế giới Ngũ Hành của ngươi càng có thể hấp thu năng lượng từ toàn bộ môi trường tự nhiên bên ngoài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK