Có thể rung chuyển Cửu U, giống như chỉ có... Triệu Thanh Duẫn!
Mà biết bọn hắn đang tái tạo luân hồi, cũng chỉ có... Triệu Thanh Duẫn!
- Không biết sống chết! Ai cũng không bảo vệ được ngươi!!
Khương Phàm giận dữ, mang lên Đông Hoàng Như Ảnh, lao thẳng đến U Đô Quỷ Thành.
Nhưng... Khương Phàm còn không có rời khỏi bao lâu thì đã gặp phải Đông Hoàng Càn đang lo lắng tìm kiếm.
- Có hắc ám bôn tập Sí Thiên giới! Nguy hiểm!!
Đông Hoàng Càn nói một câu đơn giản, để toàn thân Khương Phàm lạnh cả lên.
Hắc ám xâm nhập?
Ai dám vào đánh lén Sí Thiên giới giờ phút như thế này?
- Đi!!
Đông Hoàng Như Ảnh kích phát toàn lực, diễn biến đạo ngấn Không Gian, mang theo Khương Phàm lao thẳng đến cánh cửa Địa Ngục!
- Ngươi, không nên tới nơi này.
Trong hư không hắc ám, phiêu đãng ra thanh âm thanh lãnh.
Man Hoang Đế Tổ đang muốn bộc phát quả thực đã phanh lại, cái đầu hư vô chuyển hướng thâm không:
- Ngươi không giống như ta đã từng biết? Rốt cuộc cũng cũng nhịn không nổi? Hừ hừ, không phải ngươi vô dục vô cầu sao, không phải ngươi muốn không đếm xỉa đến sao?
Trong hư không lấp lóe ánh sáng nhạt, một thân ảnh xinh đẹp cao gầy như ẩn như hiện:
- Nếu như bây giờ ngươi rời khỏi, ta có thể điều giải việc này. Nếu như ngươi khăng khăng mạo hiểm, ta chỉ có thể nói thật có lỗi.
- Thật có lỗi? Làm sao, ngươi còn muốn khai chiến với ta?
Man Hoang Đế Tổ cười lạnh hai tiếng, đột nhiên giận chỉ hư ảnh:
- Có tin ta phá hủy cánh cửa này của ngươi hay không!!
Nữ ảnh phiêu miểu, thanh âm thanh lãnh:
- Ấn ký của ta, đã có hiệu lực. Ấn ký Dạ Nha, cũng ở trên người hắn. Ngươi, khẳng định muốn giết hắn? Ngươi, xác định là đối thủ của hắn?
Man Hoang Đế Tổ chậm rãi nắm chặt hai tay:
- Có hiệu lực? Có ý gì!!
Nữ ảnh nói:
- Ngươi bế quan tại cổ thành, bỏ qua một vở kịch lớn. Chính như ngươi năm đó bị trấn áp tại Thượng Thương cổ ngục, bỏ qua trận... Phong Thần đại điển kia!
- Phong thần... Đại điển...
Man Hoang Đế Tổ bị cái từ ngữ xa lạ xa xưa này xúc động đến.
- Ta đã nhắc nhở qua ngươi, chúng ta có thể thoát khỏi vực sâu, cũng không chỉ là may mắn, rất có thể là số mệnh từ nơi sâu xa. Chúng ta có khả năng làm nhân vật chính thời đại, cũng có thể là chỉ là phối hợp biểu diễn, chúng ta có thể là chân chính sống lại một lần, cũng có thể là chân chính đi đến cái chết! Hết thảy, đều ở hiện trạng thời đại, ở chỗ lựa chọn của chúng ta.
Thâm không yên lặng thật lâu.
Man Hoang Đế Tổ đột nhiên nói:
- Nếu số mệnh để cho ta thoát khỏi vực sâu, ta chính là muốn làm nhân vật chính thời đại! Cho dù là chân chính đi đến cái chết, ta cũng muốn rung động thời đại này, lưu lại tên anh hùng vạn cổ!!
Nữ ảnh nhẹ giọng thở dài:
- Ngươi có lựa chọn của ngươi, không ai có thể ngăn cản, nhưng phương thức rung động thời đại, chưa chắc là đối kháng thời đại. Chúng ta gần nhau trăm vạn năm tại vực sâu, không phải bằng hữu, cũng coi như bằng hữu, ta khuyên ngươi lần này nên tạm thời lui ra. Thương Huyền vừa mới trải qua đại chiến, nguyên khí chưa hồi phục, hai bên các ngươi đối kháng, sẽ chỉ lưỡng bại câu thương, cuối cùng tiện nghi vẫn là Đế Quân tám phương. Nếu như ngươi khăng khăng nuốt lấy Sí Thiên giới, hôm nay ta... nhất định phải cản ngươi!!
Man Hoang Đế Tổ gầm thét:
- Ngươi không phải là đối thủ của ta, đưa mắt nhìn khắp thiên hạ này, thời đại này, cũng không có ai là đối thủ của ta!!
Nữ ảnh chỉ là lạnh lùng nói:
- Hôm nay, ta nhất định phải cản!!
Man Hoang Đế Tổ nắm chặt nắm đấm hư vô, căm tức nhìn nữ ảnh mông lung phiêu miểu nơi xa.
Mặc dù thân thể hư vô, nhìn không ra bộ dáng, nhưng 'giãy dụa' thời khắc này biểu hiện ra hắn kiêng kị.
Trong hư không 'an tĩnh', trêu đến bên trong Sí Thiên giới khẩn trương lại kiềm chế.
Đây rốt cuộc là rời khỏi?
Hay là muốn chủ mưu bộc phát càng lớn hơn?
Vẻ mặt tà ác của Yêu Đồng từ từ thu liễm, khôi phục thái độ bình thường, cánh tay phải nhác lên cũng chậm rãi rơi xuống.
Hắn xuyên qua cái hang lớn Sí Thiên giới kia, ngạc nhiên nhìn hư ảnh trong thâm không, đó là cái gì? Ai đang chặn đường Man Hoang Đế Tổ?
Dạ An Nhiên cũng phát hiện ra vấn đề, nhưng xuyên qua năng lượng Hỗn Độn Sí Thiên giới, lại không có phát giác được bất cứ bóng dáng cường giả nào.
Vì sao Man Hoang Đế Tổ lại ngừng lại?
Hắn đang kiêng kị cái gì?
Dạ An Nhiên không dám có bất kỳ sự chủ quan nào, một khi Man Hoang Đế Tổ khởi xướng tiến công, Sí Thiên giới cơ hồ không có sức chống cự, không chỉ có thế giới bị xé nát, mà tất cả mọi người bên trong cũng khó mà may mắn thoát khỏi.
Man Hoang Đế Tổ lạnh lùng giằng co hồi lâu, cuối cùng vẫn buông lỏng nắm đấm ra:
- Tiểu tử kia vĩnh thế không được bước vào Man Hoang cổ địa!! Đây là điều kiện ta buông tha Sí Thiên giới!!
- Ta sẽ cố hết sức điều giải cho ngươi.
- Ta nể mặt ngươi, ngươi cũng phải đáp lại cho ta!
- Ta sẽ giúp ngươi trở lại Bán Đế.
Nữ ảnh phiêu miểu, biến mất tại hư không hắc ám thâm thúy.
Man Hoang Đế Tổ hướng Sí Thiên giới, lạnh lùng một câu, xuyên qua không gian, quanh quẩn trong Sí Thiên giới:
- Mạng của các ngươi, là ta cho.
Một ngày sau, khi Khương Phàm vô cùng lo lắng chạy về Thượng Thương cổ thành, Sí Thiên giới lại dừng lại ở nơi đó hoàn hảo không chút tổn hại, lộ một phần nhỏ ra thế giới thật, bộ phận lớn thì dừng lại tại hư không.
Khương Phàm cùng Đông Hoàng Càn trao đổi ánh mắt, mang theo tâm tình thấp thỏm, về tới Sí Thiên giới.
Bọn hắn thật sợ bên trong khắp nơi trên đất đều là máu tươi, là cảnh hoàng tàn khắp nơi.
Kết quả...
- Là vị thần Man Hoang này, tuy nhiên hắn đã lui.
Đông Hoàng Toại nghênh đón Khương Phàm cùng Đông Hoàng Càn:
- Khẳng định là hắn đã nhòm ngó cảnh giới Bán Đế, mà không chỉ là sơ khuy, loại khống chế kia của hắn để cho ta đều cảm thấy sợ hãi.
Đông Hoàng Càn giận dữ:
- Đầu hắn có vấn đề sao? Hủy nơi này, không sợ chúng ta san bằng hắn Man Hoang cổ địa? Coi như hắn Bán Đế thì như thế nào, chúng ta không thể xé hắn?!
- Hắn không thể trưởng thành nhanh như vậy!!
Khương Phàm cảnh giác lên.
Hắn hai đời trùng tu, lại là điên cuồng như vậy chinh chiến, mới miễn cưỡng bắt đầu hư hóa tại đại chiến, cho dù là vị thần Man Hoang này có thiên phú nghịch thiên hơn, lại có huyết mạch Song Đế biến thái, nhưng dưới tình huống không có tài nguyên, tuyệt đối không thể nào bắt đầu hư hóa.
Chương 2932 Bất Ngờ
Trừ phi... Hắn không phải đang trưởng thành, mà là đang khôi phục!!
Chẳng lẽ, hắn thật sự là Đế Tổ trăm vạn năm trước?
Thế nhưng... Trăm vạn năm!!
Vượt ngang Hoang Cổ, Viễn Cổ, Thái Cổ, Thượng Cổ, Cận Cổ, ròng rã năm đại thời đại!!
Tuy nhiên tuổi thọ Đế Quân chỉ năm mươi ngàn năm mà thôi.
Đông Hoàng Như Ảnh nói:
- Vì sao hắn lại rút lui?
Dạ An Nhiên nói:
- Thời điểm hắn đang muốn phá hủy nơi này, đầu tiên là Tổ Nguyên sơn nơi đó phát ra một tiếng rống to, trấn trụ hắn. Sau đó là một lực lượng thần trong hư không bí ngăn trở hắn. Nếu không hậu quả...
Đông Hoàng Càn kỳ quái nói:
- Tổ Nguyên sơn? Không phải Giới Chủ đang ở U Minh sao?
Dạ An Nhiên lắc đầu:
- Tổ Nguyên sơn ở sâu trong thế giới mới, tình huống cụ thể ta không biết, dù sao lúc ấy cũng là bạo phát một nguồn lực lượng cường đại, đánh sâu vào vị thần Man Hoang này.
- Trùng kích vị thần này? Không phải ngươi nói hắn đã là Bán Đế sao?
Đông Hoàng Càn nhìn về phía Đông Hoàng Toại.
- Vị thần này, thật sự đã tới gần Bán Đế. Tổ Nguyên sơn, cũng đánh sâu vào hắn thật!
Đông Hoàng Toại nhún vai lại lắc đầu, thật không biết tình huống cụ thể.
- Tổ Nguyên sơn có lực lượng này, lúc ấy làm sao không đánh chết đám rồng kia?
- Cái này ngài phải hỏi Giới Chủ.
- Là Yêu Đồng kia? Hắn giống như đang ở đó!
Đông Hoàng Càn nhíu mày, không hiểu rõ.
Đã có lực lượng này, lúc ấy thế giới mới còn có thể ngạnh kháng Long tộc, còn có thể phản kích Long tộc.
Lúc đó không cần, bây giờ dùng?
Đột nhiên nghĩ tới?
Khương Phàm hỏi:
- Lực lượng thần bí là ai?
- Lúc ấy ta không có phát hiện có tồn tại gì, là Man Hoang Đế Tổ không hiểu thấu giằng co với thâm không.
Dạ An Nhiên lắc đầu, một trận nguy cơ hoàn toàn có thể hủy diệt Sí Thiên giới dĩ nhiên cũng liền kết thúc như vậy.
Lòng còn sợ hãi, lại cảm thấy không hiểu thấu.
Đông Hoàng Như Ảnh cũng nói:
- Nếu hắn quyết định ra tay, làm sao lại dễ dàng buông tha? Dù sao tới cũng đã là đắc tội. Bị khuyên lui? Ai có thể có mặt mũi lớn như vậy. Bị dọa lùi? Ai có thể trấn trụ một Bán Đế có được song đế mạch!
Chuyện này đã không phải là không thể tưởng tượng nổi, mà là càng nghĩ càng kinh dị!!
Chẳng lẽ Thương Huyền đại lục còn cất giấu một vị cường giả thần bí không biết nào đó?
Khương Phàm hỏi:
- Có người bị thương không?
- Không ai bị thương, nhưng có một số đang biến đổi nhận phải ảnh hưởng, cần thời gian tu luyện lại từ đầu. U Minh nơi đó thì sao??
Dạ An Nhiên không nghĩ tới Khương Phàm có thể chạy về nhanh như vậy.
- Cơ bản đã định, Phong Đô Quỷ Hoàng dùng Sinh Tử Bộ nghịch chuyển Sinh Tử Pháp Tắc, Tu La cùng mấy triệu chiến hồn tập thể vào luân hồi. Thông báo mọi người, tiếp tục bế quan, ta đi chiếu cố lão già kia.
Khương Phàm nháy mắt cùng Đông Hoàng Như Ảnh, hai người rời khỏi Sí Thiên giới, thẳng đến Đông Bắc.
- Tập thể vào luân hồi?
Đông Hoàng Toại và mọi người hai mặt nhìn nhau, ngay sau đó toàn thân nổi lên cơn sóng nhiệt.
Cái này chẳng phải là... Tập thể phục sinh??
Phong Đô Quỷ Hoàng còn có năng lượng lớn như vậy?.
Khương Phàm cùng Đông Hoàng Như Ảnh vừa rời khỏi Sí Thiên giới, đang lúc trong hư không đã nhận ra một loại sức mạnh bí ẩn khó lường.
Bên trong bóng tối vô tận, kỳ quang lượn lờ, từ phiêu miểu đến mông lung, tiếp đó là một thanh âm thanh lãnh phiêu đãng trong thâm không.
- Hắn là Man Hoang Đế Tổ, phong ấn trước Phong Thần đại điển tại trăm vạn năm trước. Hắn không giống với các ngươi cần tầng tầng tu luyện, dần dần trưởng thành, hắn bắt đầu hư hóa đã mang ý nghĩa hắn có được thực lực Bán Đế thật sự, sau khi hư hóa sâu đã có thể đoàn tụ đế khu, không cần lại lên Đăng Thiên Kiều.
- Ngươi có được Chu Tước truyền thừa, có Vô Lượng Thắng Thiên Quyết, cũng có Chư Thiên Lục Táng cùng Vĩnh Hằng Lục Đạo, nhưng thật muốn chém giết, các ngươi khó phân cao thấp. Thật muốn nói đến, hắn mạnh hơn ngươi. Bởi vì hắn không có bất kỳ ràng buộc gì, khi nào cần thiết, hắn đều có thể hi sinh toàn bộ Man Hoang Chiến tộc.
Thanh âm phiêu đãng trong thâm không, chợt xa chợt gần, chập trùng không chừng, để cho người ta khó mà phân rõ phương vị.
Nhưng từ ý tứ trong lời nói, cũng làm cho tinh thần Khương Phàm chấn động.
Man Hoang Đế Tổ?
Thật sự là huyết mạch hoàn mỹ trăm vạn năm trước, được Yên Diệt Đế Quân cùng Thiên Ma Đế Quân tạo nên?
Làm sao hắn lại còn sống đến bây giờ?
Trăm vạn năm?!!
Thanh âm này là ai, vì sao lại biết đến kỹ càng như vậy, bao gồm cả tình huống của hắn!!
- Bên trong Sí Thiên giới của ngươi có bí mật, nhưng lúc ấy Sí Thiên giới thật ngăn không được hắn. Nếu như không có ta ngăn cản, tất cả mọi người bên trong Sí Thiên giới đã chết. Mà hắn, cũng sẽ triệt để hư hóa, bắt đầu tái tạo đế khu, ngươi ngay cả cơ hội báo thù đều không có. Sự xuất hiện của ta, đã thay đổi kết cục Sí Thiên giới. Không biết phải chăng là có tư cách, từ ngươi nơi này lấy một phần thỉnh cầu?
Thanh âm lần nữa truyền đến, vẫn khó phân biệt phương vị, khó phân biệt xa gần.
- Xin mời.
Khương Phàm vô cùng cảnh giác, vậy mà không phát hiện được bóng dáng kẻ địch, rõ ràng là ở chỗ này, nhưng thật giống như cũng không thực sự tồn tại.
- Vĩnh thế không được đặt chân đến Man Hoang cổ địa.
Thanh âm lần nữa truyền đến.
- Ý của ngươi là, hắn có thể đến đánh ta, nhưng ta không thể đi đụng hắn?
- Là những sinh mệnh bên trong Sí Thiên giới kia, đổi lấy ngươi vĩnh thế không vào Man Hoang cổ địa. Ngươi cũng có thể từ chối, nhưng ta vì ngươi đảm bảo cho Sí Thiên giới, nhất định phải làm được. Ngươi tiến Man Hoang, ta sẽ ngăn cản.
- Ngươi... Là ai?
- Ngươi không cần biết thân phận của ta, ngươi chỉ cần hiểu, ta đối với ngươi vô hại, ta đối với Thương Huyền không có tham. Lần này nhúng tay là không muốn Sí Thiên giới bị kiếp nạn này, không muốn ngươi lại chịu đau đớn, không muốn hai người các ngươi mạnh tranh chấp, bị Đế tộc được lợi.
Khương Phàm trầm mặc không nói.
Nếu vị Man Hoang Đế Tổ kia lộ ra răng nanh đối với hắn, cũng đã là kẻ địch. Sao hắn có thể bỏ mặc một kẻ nguy hiểm như thế này tiếp tục tồn tại?
Mà, lần này Man Hoang Đế Tổ không phải tự nguyện rút đi, mà là bị khuyên can mới rời khỏi, sau này lúc nào cũng có thể lần nữa giết tới.
Khương Phàm càng cảnh giác nữ tử trong hư không.
Vậy mà có thể khuyên lui Đế Tổ?
Còn tuyên bố nếu như hắn tiến đến Man Hoang, sẽ ngăn cản?
Chẳng lẽ nàng cũng là Đế Quân?
Vô duyên vô cớ toát ra hai tôn đế??
Chương 2933 Nàng (1)
Khương Phàm sống hai đời, chuyện trải qua cũng coi như nhiều, nhưng giờ khắc này vẫn có loại cảm giác mộng ảo khó có thể tin.
Khương Phàm nói:
- Ta chỉ đồng ý ngươi, không vào Man Hoang! Nhưng nếu như hắn đi ra, ta tuyệt đối không nương tay!
Thanh âm truyền đến:
- Thương Huyền có đế ngấn nguyền rủa, các Đế Quân tạm thời sẽ không hành động thiếu suy nghĩ. Nhưng điều thật sự để bọn hắn giữ vững khắc chế, là nhận định ngươi nhất định phải rời khỏi Thương Huyền, đến Đăng Thiên Kiều tiếp nhận thiên phạt!
- Bọn hắn có thể tới nơi đó đưa ngươi vào chỗ chết, kết thúc cuộc nháo kịch này, một lần nữa sửa lại lịch sử. Ngươi đạt được Đăng Thiên Kiều Nguyên Thủy, không cần lại lên Thiên Khải. Cái này khiến ngươi hưng phấn, để cho ngươi kích động, cũng làm cho ngươi nhận định nắm chắc thắng lợi trong tay.
- Nhưng, thật coi ngươi xưng đế tại Thương Huyền, một khắc này, đối với các Đế Quân sẽ là kích thích chưa từng có. Bọn hắn biết mình bị đùa nghịch, cũng biết ngươi uy hiếp được tính mạng an toàn của bọn hắn một cách nghiêm trọng. Đến một khắc này, ngươi sẽ đối mặt với khảo nghiệm nghiêm trọng nhất sinh tử.
- Thực lực Đế Quân, viễn siêu hơn tưởng tượng của ngươi, Đế Quân chinh chiến, cũng sẽ hủy diệt Thương Huyền. Ứng đối tràng nguy cơ này ra sao, ngươi sẽ gặp phải hai lựa chọn.
Khương Phàm yên lặng lắng nghe, chiến khu hư vô chậm rãi kéo căng.
Làm sao nàng biết Đăng Thiên Kiều Nguyên Thủy?!
Đông Hoàng Như Ảnh đều không thể bình tĩnh, vốn cho rằng Thương Huyền đã bình định, chân chính nhất thống, kết quả xuất hiện hai biến cố như thế này.
Giọng nữ tiếp tục nói:
- Lựa chọn đầu tiên, ngươi lần nữa nghiêng uy lực Thương Huyền, nghênh chiến tám đại Đế Quân. Có thể ngươi sẽ thắng, nhưng tương tự phải làm cho tốt chuẩn bị thây ngang khắp đồng. Lựa chọn thứ hai, đối với người cao ngạo như ngươi mà nói, có lẽ rất khó tiếp nhận, đối với một lòng chấp chưởng thiên hạ như hắn mà nói, cũng không thể tiếp nhận, nhưng nếu như các ngươi thật sự hợp tác, các ngươi sẽ thành tổ hợp mạnh nhất toàn bộ thế giới, không chỉ có thể triệt để bảo trụ Thương Huyền đại lục, cũng sửa lại cục diện thiên hạ. Dù sao, uy hiếp chân chính của ngươi, không ở chỗ lập tức, mà là ở sâu trong trong vũ trụ!
Thanh âm dần dần phiêu miểu, dần dần xa xôi:
- Không phải ta đang dạy ngươi làm việc, chỉ là thiện ý nhắc nhở. Con đường của ngươi, chính ngươi lựa chọn, thời đại của ngươi, chính ngươi tạo nên.
Khương Phàm cùng Đông Hoàng Như Ảnh đều đứng tại chỗ, thật lâu khó mà bình tĩnh.
Uy hiếp thật sự?
Rốt cuộc nàng là ai?
Rốt cuộc nàng biết bao nhiêu bí mật!
- Chàng đối với nàng, có ấn tượng không?
Đông Hoàng Như Ảnh đột nhiên hỏi một câu.
- Ta? Ý của nàng là, Tinh Linh Đế Quân? Không không không, nàng không phải!!
- Nàng giống như đối với chàng...
- Cái gì?
- Nói không ra, tựa như là quan tâm.
Đông Hoàng Như Ảnh làm nữ tử, tinh tế tỉ mỉ lại mẫn cảm.
Thời điểm âm thanh kia bắt đầu nói sở dĩ nhúng tay chuyện này, nhắc đến câu 'không muốn để cho ngươi lại chịu đau đớn', cái này rõ ràng là mang theo vài phần quan tâm.
Trong đầu Khương Phàm cuồn cuộn, cẩn thận suy tư, nhưng thực sự đoán không ra thân phận nữ tử.
Đông Hoàng Như Ảnh nói:
- Chúng ta nên suy nghĩ thật kỹ, xử lý mối quan hệ với Man Hoang Đế Tổ như thế nào. Một khi chàng xưng đế tại Thương Huyền, các Đế Quân ngoại trừ rung động, càng nhiều hơn là tức giận cùng cảnh giác.
- Hiện tại bọn hắn là nhận định chàng muốn tới Đăng Thiên Kiều, nhận định có thể giết chết chàng ở nơi đó, cho nên kiêng kị đế ngấn, không nguyện ý mạo hiểm. Thật đến một khắc này, rất có thể bọn hắn sẽ thật sự liên minh, toàn diện giết tiến vào. Sức một mình chàng, lại là tân tấn Đế Quân, có thể chống đỡ được một hai kẻ, nhưng gánh không được càng nhiều!
Đông Hoàng Như Ảnh biết Khương Phàm ghét ác như cừu, không nguyện ý tha cho Man Hoang Đế Tổ.
Nhất là lần này sự kiện, không chỉ đơn giản là trở mặt, cũng có thể nhìn ra cái tên Man Hoang Đế Tổ kia là điên thật, không sợ hãi.
Cùng sinh tử tương đối, nội chiến tiêu hao, không bằng tới một lần hợp tác.
Càng quan trọng hơn là, bọn hắn không biết liên quan của nữ tử này cùng Man Hoang Đế Tổ.
Khương Phàm nói:
- Không vội cân nhắc, chúng ta đi chiếu cố vị kia Man Hoang Đế Tổ trước! Lão tổ tông trăm vạn năm, thời đại này có thể không phổ biến.
- Không phải chàng đồng ý không vào Man Hoang sao?
- Ta không vào Man Hoang cổ địa, ta chờ hắn đi ra bên ngoài.
Man Hoang cổ thành!
Đế Tổ về tới tổ từ, nhưng cảm xúc u ám như là cả tòa cổ thành đều có thể cảm nhận được.
Trừ Man Thiên Cương ra, không có người nào dám can đảm tới gần tổ từ nửa bước.
- Đế Tổ, cường giả Đọa Lạc Thiên quốc đều đã tụ họp lại, ngài nhìn...
Man Thiên Cương hạ thấp người đứng ở bên ngoài tổ từ, cẩn thận từng li từng tí không dám có chút phiền phức.
- Chờ đấy.
Man Hoang Đế Tổ muốn nhìn biểu thị của nữ tử kia.
Nếu như có thể để hắn hoàn toàn hư hóa trong thời gian ngắn, cũng không cần phải lại dùng Đọa Lạc Thiên quốc.
- Nói cho ngài một tin tức tốt, Man Cát bắt đầu đột phá.
Man Thiên Cương muốn hòa hoãn không khí.
Đưa mắt nhìn khắp toàn bộ Chiến tộc, kẻ duy nhất có thể làm cho Đế Tổ coi trọng, cũng là từ lúc bắt đầu đã được bồi dưỡng, chỉ có Man Cát.
- Ta ký khế ước, ta không cảm nhận được? Cút!!
Man Hoang Đế Tổ bực bội gầm nhẹ.
Man Thiên Cương khẽ run trong lòng, cúi đầu cung kính rút đi.
Man Hoang Đế Tổ ngồi trên bệ đá, yên lặng tính toán cục diện trước mắt.
Lấy tính tình bá đạo của tiểu tử Khương Phàm kia, nếu chuyện phát sinh, tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ.
Man Hoang Đế Tổ nắm chặt móng vuốt hư vô, bên trong chiến khu hư vô khuấy động bóng tối vô tận, như là thế giới tĩnh mịch, tràn ngập tuyệt vọng.
Trong thế giới của hắn, trở mặt cùng không chết không thôi, không có bản chất gì khác nhau, nếu chuyện cần làm thì trực tiếp làm đến cùng, nhưng... Đáng phá cửa chết, lại cản hắn!
- Ấn ký của ta, đã có hiệu lực. Ấn ký Dạ Nha, cũng ở trên người hắn.
Man Hoang Đế Tổ mặc niệm lấy câu nói này của nàng.
Thời điểm phong ấn Thượng Thương phá toái lúc trước, hắn không kịp chờ đợi là người đầu tiên rời khỏi, cũng không biết chuyện phát sinh phía sau, chẳng lẽ U Ảnh cùng với nàng đã bí mật mưu đồ cái gì?
Nếu như bọn họ liên hợp, chỉ sợ mình thật không phải là đối thủ.
Nhất là cái đồ âm trầm kia!!
- Dạ Nha... Dạ Nha...
Man Hoang Đế Tổ đang suy nghĩ, đột nhiên giật mình đến ba động không gian mãnh liệt truyền đến từ Nam Bộ.
Là hắn?
Nhanh như vậy đã đến?
Chương 2934 Nàng (2)
- Đây không phải Phần Thiên Thần Hoàng sao, khách quý ít gặp a.
Man Hoang Đế Tổ xuất hiện tại phía nam Man Hoang, ẩn nấp tại thâm không hắc ám, ngắm nhìn Khương Phàm ở ngoài cấm khu Man Hoang.
- Ta nghe nói ngươi đến Sí Thiên giới tìm ta? Đặc biệt tới hỏi một chút... có chuyện gì sao?
Khương Phàm đứng tại rìa vách núi, giằng co với đoàn bóng đen vặn vẹo kia.
- Ngươi đuổi liên quân Đế tộc, bảo vệ Thương Huyền đại lục, ta nên đến nhà chúc mừng. Lại nghe nói ngươi tuyên chiến U Minh, ta đi qua hỏi một chút, có cần hỗ trợ hay không.
Man Hoang Đế Tổ nói lời quan tâm, ngữ khí lãnh đạm.
- Đuổi liên quân Đế tộc đi, ngươi cũng có công lao, chúng ta cùng vui cùng chúc. Còn U Minh Địa Ngục, vấn đề nhỏ, đã giải quyết.
- Giải quyết?
- Tu La chịu chết, ngũ đại Quỷ Hoàng ngủ say. Việc nhà của U Minh Địa Ngục, chính bọn hắn xử lý. Ta làm người ngoài, không tiện can thiệp tiếp.
- Tu La thay ngươi thay đổi chiến cuộc Thương Huyền, ngươi cứ từ bỏ hắn như vậy? Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ vì hắn, cùng U Minh náo cái không chết không thôi đâu.
- Loạn trong giặc ngoài, tình thế bức bách.
- Thương Huyền bình định, sao là nội ưu?
Khương Phàm dẫn xuất một miếng da từ Thông Thiên Tháp trên cổ áo, lơ lửng ở trên tay hư vô:
- Ta tại U Minh Địa Ngục nhận được một vật như thế này, là Huyết Ma Đế tộc tặng. Giới thiệu ở phía trên để cho ta... Rất giật mình.
- Huyết Ma tộc tặng đồ, hẳn là rất có ý tứ.
- Muốn xem không? Liên quan tới ngươi.
- Ha ha...
Man Hoang Đế Tổ chỉ là cười khẽ hai tiếng, nếu là Huyết Ma tộc tặng, lại còn liên quan tới hắn, không cần đoán cũng đã biết là cái gì.
Khương Phàm lung lay quyển sách bằng da, cũng cười nhạt:
- Ngủ một giấc trăm vạn năm, ngươi cũng coi là kỳ tích cấp Sử Thi. Ta rất hiếu kì, ngươi là thế nào sống đến bây giờ.
- Muốn biết đáp án? Tự mình tìm kiếm.
- Ta sẽ tìm được. Ngược lại là ngươi, thức tỉnh tại thời đại không thuộc về mình, có không thích ứng hay không?
- Thời đại ta không thuộc về? Đó là thời đại của ai. Ngươi sao? Thời đại ta ở, chính là thời đại của ta!!
- Nếu như ta không có đoán sai, ngươi cũng không phải chủ động ngủ say, mà là bị ép! Phong ấn? Hay là trấn áp?
- Một kẻ thất bại bị vứt bỏ, bất luận là đã từng hay là bây giờ, đều không sáng tạo được thời đại thuộc về mình!
- Tiểu gia hỏa, chúng ta rửa mắt mà đợi! Xem ai sống đến cuối cùng, xem ai có thể chế bá thời đại này!!
- Đây là đang hạ chiến thư?
- Thời điểm ta đến Sí Thiên giới của ngươi, thì đã hạ chiến thư cho ngươi. Ngươi nhận thức vấn đề chậm như vậy, làm như thế nào sống đến bây giờ?
- Nếu như thế này, hôm nay ta tới, chính là tuyên bố tiếp chiến thư của ngươi! Từ nay về sau, chỉ cần ngươi tiến vào Man Hoang cấm khu, ta không động vào ngươi. Nhưng nếu như ngươi rời khỏi nơi đó, chúng ta... Đến chết mới thôi!
- Từ nay về sau, ngươi chỉ cần tiến vào Sí Thiên giới, ta cũng không động vào ngươi, nhưng ngươi rời khỏi Sí Thiên giới, chúng ta... Không chết không thôi!!
Khương Phàm đưa tay, chỉ Man Hoang Đế Tổ phía xa:
- Ta mặc kệ ngươi sống thế nào tới bây giờ, nhưng ta có thể minh xác nói cho ngươi biết, thời đại này, là thời đại thuộc về ta. Ngươi muốn chinh phục nó, đầu tiên phải thắng ta. Ta sẽ là ác mộng trùng sinh của ngươi, ta sẽ là kẻ địch lớn nhất khi ngươi chế bá thời đại này! Chúng ta, rửa mắt mà đợi!!
Khương Phàm nói xong, lại ra hiệu với Đông Hoàng Như Ảnh.
Đi.
Vẻ mặt Đông Hoàng Như Ảnh đầy ngạc nhiên:
- Như thế này đã kết thúc?
- Vừa đủ, đi thôi.
Khương Phàm đưa ra cái gọi là thời đại cạnh tranh, đã là tuyên chiến, cũng là ngưng chiến.
Nếu như lão già kia đầy đủ cao ngạo, trong ngắn hạn sẽ không lại giao thủ cùng hắn, muốn chờ hắn trở nên mạnh hơn, trở nên đủ mạnh, sau đó tới trận quyết đấu đỉnh cao.
Đối đãi loại cường thế lại hung tàn này, còn đã từng là lão già tranh bá thời đại, bất kỳ thỏa hiệp gì đều sẽ bị xem nhẹ, một khi bị xem nhẹ thì ngươi sẽ trở thành con mồi, 'tùy tiện' ăn hết.
Chỉ có kích thích lòng háo thắng của hắn, trở thành đối thủ chân chính của hắn, mới có thể được nhìn thẳng vào, chỉ cần được nhìn thẳng vào, mới sẽ không để cho ngươi tuỳ tiện chết mất.
Man Hoang Đế Tổ yên lặng nhìn phương hướng Khương Phàm rời khỏi, bên trong chiến khu hư vô khuấy động năng lượng hủy diệt mênh mông.
- Chúng ta, rửa mắt mà đợi! Nhìn xem ai có thể là Chúa Tể thế giới này, ai có thể thống ngự thời đại này!
U Minh Địa Ngục!
Sau khi Phong Đô chủ nhân đưa bọn người Tu La vào luân hồi, chính thức tuyên cáo U Minh.
- Tu La đã chết, mấy triệu chiến hồn toàn quân bị diệt! Huyết Hà Quỷ Giới, Hoàng Tuyền Quỷ Giới, Luyện Ngục Quỷ Giới, Âm Ngục Quỷ Giới, Vạn Ác Quỷ Giới, toàn bộ phong bế ba ngàn năm. Côn Lôn Quỷ Giới đổi do Phong Đô, U Đô, Sâm La, ba bên Quỷ giới liên hợp trấn thủ!
Tin tức nhanh chóng truyền khắp các ngõ ngách U Minh Địa Ngục, xem như vẽ lên cho trận nguy cơ khả năng dẫn phát đại chiến Sinh Tử Lưỡng Giới này một cái dấu chấm tròn trọn vẹn.
Mượn cơ hội này, Phong Đô lần nữa tuyên cáo lực thống trị của mình.
Vạn Thế Thần Triều cường hãn, đều chật vật tháo chạy tại trước mặt Phong Đô.
Tu La Quỷ Hoàng không ai bì nổi, đều bi tình chịu chết.
Ngũ đại Quỷ giới bí mật kết minh, cũng sụp đổ.
Cái tên Phong Đô, lần nữa vang vọng U Minh Địa Ngục, vạn quỷ kiêng kị, không ai dám bất kính.
Mà Phong Đô xử tử Tu La cùng mấy triệu chiến hồn, phong ấn ngũ đại Quỷ giới, cũng coi là một cái công đạo cho Nhân Gian giới, các Đế Quân Nhân Gian giới cũng không có lý do dây dưa, thậm chí là xâm lấn Địa Ngục nữa.
Liên quan tới tất cả mọi chuyện xảy ra trong Địa Ngục, Quỷ tộc mà Đế tộc bí mật thao túng từ đầu đến cuối đang mật thiết chú ý.
Thời điểm vừa mới bắt đầu còn rất hưng phấn, rốt cuộc Khương Phàm cũng vẫn khai chiến cùng U Minh, Phong Đô càng là xuất động tam đại Tử Thần, nhìn tư thế kia cuối cùng nhất định là lưỡng bại câu thương.
Mặc kệ là U Minh trọng thương Thương Huyền, hay là Thương Huyền trọng thương U Minh, đối với bọn hắn mà nói, đều là một tin tức không tồi.
Nếu như Thương Huyền trọng thương, bọn hắn hoàn toàn có thể mượn cơ hội này, lần nữa đưa Huyền Vũ Thái Tổ vào Thương Huyền.
Chương 2935 Nàng (3)
Nếu như U Minh trọng thương, bọn hắn có thể mượn cơ hội này, nhúng tay chiến trường U Minh, cuối cùng đều đánh phế hai bên.
Nhưng... Kết thúc?
Đánh lấy đánh để, kết thúc một cách không hiểu thấu?
Mặc dù Tu La chết rồi, ngũ đại Quỷ giới phong bế, nhưng... cứ thế kết thúc?
Phần Thiên Thần Hoàng lại không tiếp tục liều mạng? Không tiếp tục trong cơn giận dữ, toàn diện tuyên chiến Phong Đô?
Trong này khẳng định ẩn giấu đi bí mật nào đó.
Đế tộc mật lệnh, tường tra toàn bộ chuyện trải qua, không được buông tha bất cứ manh mối gì.
Rốt cuộc, trải qua lặp đi lặp lại điều tra, kỹ càng tập hợp, miễn cưỡng miêu tả ra toàn bộ quá trình trận ‘ác chiến khoáng thế’ bên ngoài Sâm La Quỷ Giới kia.
Tu La, xác thực chết rồi.
Mấy triệu chiến hồn, xác thực toàn diệt.
Nhưng từ tình huống hủy diệt ngay lúc đó đến xem, càng giống như là tiễn đưa!!
Cho nên... Mẫu thân nó! Phần Thiên Thần Hoàng hoà giải cùng Phong Đô!!
Các Đế Quân đều mộng, đây là tình huống như thế nào??
Dù bọn hắn sống mấy vạn năm, đều bị một màn không thể tưởng tượng nổi này làm cho hồ đồ rồi.
Cái này giống như không phải Phong Đô Quỷ Hoàng trong ấn tượng của bọn hắn!!
Càng không phải là Khương Phàm trong tưởng tượng của bọn hắn!
Nhưng, bọn hắn càng cảnh giác!!
Vốn định bỏ mặc U Minh Địa Ngục tự hành giải quyết, bọn hắn ngư ông đắc lợi, kết quả náo thành như thế này.
Lần nữa kiểm tra câu nói kia, tên điên kia là được trời trợ giúp!
Cho nên... Tất cả Đế tộc nhao nhao nhắm mục tiêu ngay Tinh Linh đại lục!
Lần này, bất luận như thế nào bọn hắn cũng đều muốn cưỡng ép ra tay!
Nhất định phải giải quyết triệt để Phần Thiên Thần Hoàng!
Sí Thiên giới!
Sự kiện Địa Ngục được giải quyết thuận lợi làm cho tất cả mọi người đều thở phào.
Nhất là việc Tu La và các tướng sĩ trùng sinh, càng làm cho kín người nghi ngờ chờ mong. Bọn hắn, rốt cuộc cũng có thể buông dây thần kinh căng cứng ra, tạm thời nghỉ ngơi một chút.
Ngày mười lăm tháng năm!
Khương Diễm trước sau khống chế hồn hai mươi tôn thần, trước mặt tất cả mọi người, đột phá đến cảnh giới Thần Linh.
Sau mười ngày, Lý Dần không phụ kỳ vọng, theo sát bước lên cảnh giới Thần Linh.
Ngày đầu tiên của tháng sáu, Khương Qua nhận Hỗn Loạn Chiến Kích cùng thần vật kích phát, lột xác thành thần tại Hoàng Nê Đài —— Bá Thiên Thần Hoàng!
Cùng lúc đó, nhận Khương Phàm ủy thác, Lý Quân Dao tinh thiêu tế tuyển hai trăm vị thanh niên nam nữ chừng hai mươi tuổi trong khu quần cư tại Đại Hạ thần triều, đến Sí Thiên giới!
Bọn hắn có người xuất thân hào môn, có người là tinh anh đại tông, có người là thế tử vương quốc, có người là đệ tử cường giả ẩn thế, còn có rất nhiều thanh niên bình thường không có bối cảnh không có dựa vào.
Nhưng giống nhau là, bọn hắn đều có linh văn đặc biệt hoặc cường đại.
Mục đích Khương Phàm chọn lựa của bọn hắn rất rõ ràng, kích phát tiềm lực, bảo đảm linh văn Thương Huyền tổ địa đa dạng mà phồn thịnh.
Bởi vì mấy năm liên tục chiến tranh, số lượng lớn tông môn Thương Huyền xuống dốc, rất nhiều linh văn yên lặng, nếu Khương Phàm hoàn thành Thương Huyền thống nhất, vậy thì cần chấn hưng hệ thống cường giả Thương Huyền.
Đây cũng là đền bù đối với Thương Huyền.
Huống chi, trong tay hắn có rất nhiều bảo cốt Thánh Vương Thánh Hoàng, dùng không hết.
Khương Phàm còn từ bên trong chọn lựa chín vị rất đặc thù, trực tiếp tặng cho Thần Dương Huyết!
Bọn người Thiên Hậu vô cùng duy trì.
Thương Huyền, nếu là tổ địa, thì phải có dáng vẻ tổ địa.
Linh văn nhất định phải nhiều, cũng nhất định phải mạnh!
Đương nhiên, bọn hắn cũng là có tâm tư.
Những tinh thiêu tế tuyển này, tương lai sẽ phân tán đến các nơi Thương Huyền, không phải khai tông lập phái, thì chính là khai quốc định cương, bây giờ tiếp nhận ân huệ, thay đổi vận mệnh, tương lai đối với Vạn Thế Thần Triều, đối với ủng hộ Khương Phàm, tất nhiên cũng có thể đạt tới trình độ chưa từng có.
Khương Phàm, muốn mượn những này ngồi vững vàng trên địa vị chủ nhân Thương Huyền.
Ngày mười tám tháng sáu, đột phá quan trọng nhất, hoàn thành trong Sí Thiên đại điện.
Đan Hoàng, tái thế xưng Thần!!
Sí Thiên giới phấn chấn đến oanh động, có thể xuất quan đều đã xuất quan toàn bộ, tụ tập đến bên ngoài Sí Thiên điện chúc mừng.
Luyện Đan sư Thần cấp, tầm quan trọng đó rõ ràng mạnh hơn Thần Tôn bình thường, bên trên giá trị càng không thua gì Bán Đế.
Sí Thiên giới có Luyện Đan sư Thần cấp tọa trấn, nhất định cũng có thể tăng lên tốc độ trưởng thành của tất cả mọi người.
Một phen sau náo nhiệt, Khương Phàm cùng Đan Hoàng ngồi đối diện nhau.
- Man Hoang Đế Tổ?
Mặt Đan Hoàng lộ kinh sợ, nhìn kỹ mắt Khương Phàm.
- Có thể xác định?
- Cơ bản có thể xác định.
- Trăm vạn năm...
Vẻ mặt Đan Hoàng từ chấn kinh đến nghiêm trọng, tuổi thọ cơ bản của Đế Quân là năm mươi ngàn năm mà thôi, cũng có chút có thể sống lâu đến một hai vạn năm, nhưng cho dù là Linh tộc kia, cao nhất cũng chỉ tám mươi ngàn năm.
Trăm vạn năm?
Vượt ngang tất cả thời đại!!
Cái này hoàn toàn vượt qua phạm trù nhận biết của Đan Hoàng.
Khương Phàm hỏi:
- Nữ tử ta vừa mới nói kia, ngài có ấn tượng không? Man Hoang Đế Tổ Không thể nào bị mấy câu đã liền khuyên đi, chỉ có thể nói hắn kiêng kị nữ tử kia, ít nhất là coi trọng. Có thể làm cho hắn coi trọng, còn biết bí mật của ta, khẳng định không đơn giản. Ta có loại cảm giác khó hiểu, thật giống như... Nàng... ừm... vẫn luôn đang bí mật quan sát đến tất cả sự kiện Thương Huyền.
Đan Hoàng trầm ngâm nói:
- Nếu thật sự là Man Hoang Đế Tổ, xác thực không thể nào hai ba câu nói đã bị khuyên đi, hơn nữa loại tình huống lúc ấy, rõ ràng hắn đã trở mặt cùng chúng ta, sẽ không dễ dàng bỏ qua. Chỉ có thể có một lời giải thích, bọn hắn rất quen thuộc, nàng có thể bức lui hắn.
- Lúc ta nói chuyện cùng Thiên Hậu, nàng nhắc đến lúc ấy sau khi bị Huyền Vũ Thái Tổ đánh vào thâm không, là muốn hi sinh khế ước thú, lại có nguồn lực lượng thần bí tẩm bổ nàng, còn có Cổ Thần. Bây giờ đến xem, rất có thể là nữ tử kia.
- Tinh Linh Đế Quân vụng trộm tới?
- Không thể nào. Ở giữa tám vị Đế Quân có cảm ứng lẫn nhau, đừng nói nàng tới nơi này, xem như rời khỏi đại lục của riêng phần mình đều có thể bị phát giác được. Đại chiến Thương Huyền đang trong thời kỳ quan trọng như vậy, ở giữa tất cả Đế Quân khẳng định càng thêm cảnh giác lẫn nhau. Ngài thông kim bác cổ, suy nghĩ kỹ một chút, Thương Huyền có cất giấu nhân vật đặc biệt nào hay không?