Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2196 Lấy tên Hồng Hoang

- A!!

Long Cốt Cự Ngạc quanh quẩn bên trong Thông Thiên Tháp đau đớn kêu rên, cơ thể to béo vừa đi vừa về quay cuồng trong dãy núi tại tầng thứ ba.

Nếu như không phải núi đá đầy đủ cứng cỏi, chỉ sợ tầng thứ ba sẽ bị nó ép thành phế tích.

Đây là tình huống sau khi Long Cốt Cự Ngạc nuốt luyện 'Trứng rồng'.

Vừa mới bắt đầu còn rất tốt, long khí nồng đậm đều đang tư dưỡng huyết nhục của nó, khí tức sinh mệnh bàng bạc để toàn thân nó thư sướng.

Ròng rã một ngày, tầng thứ ba của Thông Thiên Tháp đều quanh quẩn tiếng Long Cốt Cự Ngạc sâu ngâm quái dị, trêu đến Khương Phàm cũng không dám luồn ý thức vào.

Nhưng, bắt đầu từ ngày thứ hai, thời gian thoải mái của Long Cốt Cự Ngạc đã kết thúc, theo tầng ngoài 'Trứng rồng' bị phá vỡ, năng lượng phong bế ở bên trong giống như đại dương ầm vang nổ tung, gần như cuồng bạo quét sạch toàn thân Long Cốt Cự Ngạc, đụng chạm lấy huyết nhục hài cốt.

Long Cốt Cự Ngạc giống như muốn bị nổ nát vụn, xương rồng cứng cỏi đều phát ra tiếng vang giòn.

Tiếng kêu đau đớn thảm thiết liên tục vang vọng tại tầng thứ ba.

Khương Phàm muốn chỉ dẫn nguồn năng lượng này rời khỏi tầng thứ ba, nhưng mười tám chiếc vảy rồng lại lần nữa thức tỉnh, quy mô càng tăng vọt, giống như mười tám cánh cổng trời, bao vây Long Cốt Cự Ngạc, bọn chúng nắm trong tay long khí sôi trào cùng khí tức sinh mệnh bàng bạc bao phủ lấy Long Cốt Cự Ngạc, cũng ngăn cách ngoại lực là Khương Phàm đây quấy nhiễu.

Từ trên cao quan sát xuống, giống như trứng rồng to lớn bao vây lấy Long Cốt Cự Ngạc, tiến hành hai lần 'Thai nghén'.

Sau khi Khương Phàm liên tục thử đi thử lại, lại nhìn thấy Long Cốt Cự Ngạc không có nguy hiểm đến tính mạng, hắn cũng không lại mạnh mẽ quấy nhiễu.

Vảy rồng tỏa cường quang sáng chói, mặt ngoài hiện ra bóng dáng Thiên Long chân thực, giống như là mười tám con Thiên Long mượn nhờ vảy rồng để thức tỉnh, chiếm cứ không gian tầng thứ ba, trấn áp năng lượng 'Trứng rồng' thả ra, tiếp tục trùng kích vào cơ thể Long Cốt Cự Ngạc.

Nguồn long uy này thực sự quá mạnh, vậy mà đều thẩm thấu đến Thông Thiên Tháp, tách ra ánh sáng rực rỡ.

Long Cốt Cự Ngạc đau đớn kéo dài suốt năm ngày năm đêm, từ từ khôi phục lại bình tĩnh.

Khương Phàm nhìn không thấu tình huống cụ thể ở bên trong, nhưng có thể xác định Long Cốt Cự Ngạc không có nguy hiểm tính mạng.

Đây cũng là một loại dung hợp độ sâu, hoặc là biến đổi hiếm thấy.

- Đây là cơ duyên, hay là nguy hiểm?

Khương Phàm nhìn vảy rồng lơ lửng bên trong Thông Thiên Tháp, giữa nhau vẫn tiếp tục sinh ra lấy liên hệ, từ xa nhìn lại tựa như một quả trứng rồng to lớn.

Mặc dù quả 'Trứng rồng' Long Cốt Cự Ngạc nuốt vào kia rất đặc thù, là 'Thần vật' thật sự, nhưng chỉ sợ rằng trong này lưu lại loại hình linh hồn, muốn mượn thể trọng sinh.

Dù sao đó cũng đã từng là di cốt Thần Long để lại trước khi chết, chắc chắn sẽ không đơn giản.

- Đây không phải trứng rồng. Đến được vấn đề Thần Long kia, cũng rất khó dựng dục hài tử. Nếu quả thật có con, nó lại há có thể mang theo đi đến chiến trường, khẳng định đã sớm làm chuẩn bị, bí mật bảo tồn, mà không phải lại tại thời khắc cuối cùng, vội vàng ném tới bên ngoài. Ta thậm chí hoài nghi lúc ấy Thần Long muốn ném nó càng xa, nhưng thật sự là không làm được.

Giọng Đan Hoàng đột nhiên vang lên ở trong đầu Khương Phàm.

- Sư phụ, ngài đã đoán được gì rồi?

Khương Phàm biết nếu Đan Hoàng mở miệng, chắc chắn sẽ có ý tưởng.

- Ngươi có để ý không? Đó là cái đầu rồng! Cho nên... Ta suy đoán vậy liệu rằng là nó...

- Cái gì?

- Ngươi cảm thấy thế nào?

- Ta không biết, ngài nói đi.

- Ngươi đoán xem.

- Ta đến đâu đoán...

Khương Phàm bỗng nhiên sửng sốt một chút, thể hiện dần dần quái dị.

Đan Hoàng không nói nữa, hắn biết Khương Phàm đã nghĩ đến.

Khương Phàm run lên thật lâu, thì thào khẽ nói:

- Ta xxx con bà nó... Đây là cái trứng... Con?

Đan Hoàng ho nhẹ vài tiếng, cũng có chút xấu hổ:

- Hẳn là trước khi chết nàng đã kéo ra khí tức sinh mệnh sau cùng, còn có các loại năng lượng như khí tức, huyết mạch, rót vào bên trong vật kia, sau đó dùng vảy rồng thả máu tươi, mang theo nó rời khỏi.

- Thứ này hẳn không phải là phải chờ đợi thụ thai, mà là có được khí tức huyết mạch đặc biệt, để lại cho Long tộc hậu thế kích phát huyết mạch, để lại truyền thừa. Nếu như ta đoán không lầm, con cá sấu lớn của ngươi muốn biến đổi. Nếu như cá sấu lớn thật sự biến thành rồng, cũng nói rõ chúng ta đã đoán chính xác.

Thể hiện của Khương Phàm vẫn rất quái dị, không hổ là Đại Tặc, loại chuyện cổ quái kỳ lạ này mà đều có thể đụng phải.

Tuy nhiên... nếu quả thật cái quả 'Trứng' này giống như Đan Hoàng nói, là tập kết lời cầu nguyện sau cùng của Thần Long khi còn sống, đậy thì đó chính là cơ duyên cỡ nào.

Cái này còn muốn bổ xa so với thần cốt thần huyết.

- Sư phụ, tại sao con rồng này lại là bảy loại sắc thái? Kiếp trước ta chưa thấy qua rồng như thế này.

- Trong Long tộc, huyết mạch có thể thành tựu được tiềm lực đến Thần chỉ có Cự Long và Thiên Long, bọn chúng cũng là hoàn toàn xứng đáng với Chí Tôn Hoàng Mạch trong Long tộc.

- Từ xưa đến nay, hai phe này minh tranh ám đấu, không ai nhường ai, khi Thiên Long xưng đế, chắc chắn sẽ áp chế Cự Long, khi Cự Long xưng đế, cũng chắc chắn sẽ áp chế Thiên Long. Nhưng thật đáng tiếc, Thiên Long xưng đế lác đác không có mấy, đa số đều là Cự Long xưng đế.

- Đến cuối cùng, Thiên Long cơ bản là nhận mệnh, không còn tranh đấu, mà là sát nhập cùng Cự Long, cùng nhau hưng thịnh Long tộc. Cự Long cũng đến đỡ Thiên Long tộc, bảo đảm mỗi một thời đại Thiên Long đều có sinh ra Thần Long.

Đan Hoàng hiểu rõ rất sâu đối với dược liệu, đối với một ít tình huống đặc biệt của Yêu tộc hắn cũng khá hiểu rõ.

- Từ xưa đến nay, Thiên Long đã từng xưng đế chỉ có hai. Một là Thập Thủ Thiên Long, một là Hồng Hoang Thiên Long. Đặc điểm tươi sáng của Hồng Hoang Thiên Long chính là sắc thái hoa mỹ, nghe nói đó là Hồng Mông Quang Minh, có thể làm cho đất trời quy hư, có thể làm cho thời không bị giam cầm, cực kì khủng bố. Tên thật của nó, hẳn là Đại Đạo Long Quỳ, nhưng từng lưu lại uy danh chấn thế tại thời đại Hồng Hoang, hậu thế Thiên Long càng muốn dùng hai chữ Hồng Hoang để ghi nhớ.

- Vậy cái này... Là Thần Long, hay là Long Đế?

Khương Phàm thật đúng là không biết một đoạn lịch sử như thế này.

- Thiên Long tộc chỉ từng sinh ra hai vị Long Đế, vị đầu tiên chính là Hồng Hoang Thiên Long, tại thời kỳ Hồng Hoang. Vị thứ hai là Thập Thủ Thiên Long, tại thời kỳ Thượng Cổ. Vị này vẫn lạc tại Thượng Cổ, hẳn là thời đại kia ngoài ý muốn xuất hiện huyết mạch Hồng Hoang Thiên Long, đạt đến vấn đề Thần Linh, tuyệt đối không phải Long Đế.
Chương 2197 Oan gia ngõ hẹp (1)

- Nếu thật sự là như thế này...

Khương Phàm lần nữa than thở, cơ duyên này quá khỏe khoắn, hắn đều có chút lo lắng Long Cốt Cự Ngạc hàng không nổi.

- Chính là bởi vì huyết mạch của Đại Đạo Long Quỳ cổ kim hiếm thấy, sinh ra cực kỳ khó khăn, cho nên ta mới đoán là trước khi nàng chết, đã rót tất cả năng lượng huyết mạch vào vật kia, bảo đảm hậu thế lại có thể kéo dài huyết mạch. Tuy nhiên... Mấy trăm ngàn năm, năng lượng tiêu hao hẳn là không sai biệt lắm. Hẳn là sẽ không xuất hiện biến đổi quá nghịch thiên, chỉ có thể coi là cơ duyên phi phàm. Nhưng những cái vảy rồng kia, nên tính là Thần Binh đi, chỉ là không biết có thể khôi phục thực lực Thần Binh hay không.

Đan Hoàng cũng rất rung động, chỉ là muốn đến thế giới mới nhìn tình huống, không nghĩ tới vừa mới bắt đầu liền thành tựu cho Long Cốt Cự Ngạc.

Đại Đạo Long Quỳ, lấy Hồng Hoang định danh Thiên Long Thần Tổ, huyết mạch như thế này dù là thức tỉnh một phần nhỏ trên người Long Cốt Cự Ngạc, cũng có thể thay đổi vận mệnh, cưỡng ép từ huyết mạch Cự Long biến thành huyết mạch Thiên Long.

Dù sao, nó vẫn chỉ là cự ngạc, không tính là Cự Long thật sự.

- Nó thật sự là phúc tướng của ta mà.

Khương Phàm tiếp tục phóng tới trong rừng rậm, ý thức không ngừng luồn vào tầng thứ ba, quan sát đến long khí mãnh liệt mọi thời khắc, chờ đợi Long Cốt Cự Ngạc thay đổi.

Trước khi không có nhìn thấy kết quả, nhưng cái khác đều là suy đoán.

Lại qua ba ngày, khi Khương Phàm đi đến Tổ Nguyên sơn xa hơn một chút, long khí mãnh liệt bên trong Thông Thiên Tháp rốt cuộc cũng đã bắt đầu yếu bớt, xuyên qua mê vụ hoa mỹ, loáng thoáng có thể nhìn thấy tình huống bên trong.

Long Cốt Cự Ngạc nằm nhoài trong hốc núi, thoạt nhìn không có thay đổi thực chất gì, vẫn to béo cồng kềnh, xấu xí hung hãn, chỉ có mấy cái nhô ra trên lưng lại thành màu sắc rực rỡ.

Một cái một màu, bảy cái bảy màu sắc khác nhau.

Nhìn buồn cười, giống như là một con tắc kè hoa cực lớn.

Tuy nhiên khí tức của Long Cốt Cự Ngạc đã tăng vọt đến mức độ kinh người, chấn động kịch liệt, như cuồng triều chập trùng lên xuống.

Rõ ràng là dấu hiệu đột phá cảnh giới!

Mười tám chiếc vảy rồng giống như long bia vờn ở xung quanh, khuấy động huyết khí cùng long uy, cũng đang tư dưỡng cự ngạc, bảo vệ lấy quá trình đột phá mấu chốt.

- Khá lắm, đây là đang muốn tiến đến Thánh Vương trước ta sao.

Trên mặt Khương Phàm lộ ra nụ cười vui mừng, kiếp trước đã từng cùng Long tộc tiến hành qua vài lần giao phong, biết rõ Long tộc cường hãn, không nghĩ tới kiếp này lại có thể có được huynh đệ Long tộc.

Hàn Ngạo là huyết mạch Cự Long, Đại Tặc là huyết mạch Thiên Long, cũng đều rất có tiềm lực.

Không biết Dạ An Nhiên có thể bồi dưỡng Tam Khiếu Thông Linh Quả đến Tứ Khiếu hay không, đến lúc đó có thể thử để Vạn Độc Huyết Long tỉnh lại linh trí.

- Yêu Chủ của ngọn Tổ Nguyên sơn phía trước kia là Liệt Dương Điểu, có được huyết mạch Kim Ô.

Khương Phàm cố ý vây quanh nơi này, chính là chạy tới chỗ Liệt Dương Điểu.

Rất có thể nơi này có cơ duyên thuộc về Tặc Điểu.

- Giống như đều đã rút lui.

Tặc Điểu hưng phấn nhìn quanh.

- Đi qua nhìn một chút.

Khương Phàm xông vào lãnh địa Liệt Dương Điểu, sau khi đào đi các loại dược liệu quý giá ven đường, liền đi tới phía trước Tổ Nguyên sơn.

Thật đáng tiếc, nơi này không có bảo thụ đặc biệt.

- Ta còn chờ mong nơi này có Phù Tang Thụ.

Khương Phàm chưa từ bỏ ý định, vẫn tìm kiếm ở khắp nơi.

- Nếu quả thật có Phù Tang Thánh Thụ, nơi này cũng không phải là lãnh địa của Liệt Dương Điểu, mà là lãnh địa của Kim Ô thật sự. Nếu như Phù Tang Thụ có thể sinh trưởng mấy vạn năm, Thiên Dương Quả hoàn toàn có thể biến đổi Liệt Dương Điểu đến Kim Ô chân chính.

Đan Hoàng nhịn không được mà đả kích, tài nguyên tại thế giới mới là rất nhiều, nhưng cũng không thể quá tham.

- Không có sao? Không có cái gì sao?

Tặc Điểu khóc không ra nước mắt.

- Cẩn thận tìm, coi như không có bảo thụ, cũng hẳn là còn sót lại chút bảo bối.

Khương Phàm trấn an Tặc Điểu.

Tại thời điểm bọn hắn cẩn thận sưu tầm thì bất chợt một mãnh thủy triều mãnh liệt bao phủ rừng rậm, lao nhanh tới ngọn Tổ Nguyên sơn này.

Xa xa nhìn lại, bên trong thủy triều giống như có một hòn đảo màu đen đang chập trùng lên xuống.

- Thái Uyên Cực Địa? Vậy mà lại đụng phải ở nơi này.

Khương Phàm ra hiệu Bạch Tai đề cao cảnh giác.

- Là các ngươi? Thật sự là oan gia ngõ hẹp mà.

Thủy triều cuồn cuộn, Hám Hải Thú đi tới phía trước Tổ Nguyên sơn, con mắt to lớn tập trung vào bọn người Khương Phàm.

Các cường giả Thái Uyên Cực Địa tản ra hắc khí tà ác, ánh mắt lạnh lẽo, cảnh giác cánh rừng xung quanh, Long Cốt Cự Ngạc đâu?

Trốn đi đâu rồi.

- Nơi này là chúng ta tới trước, các ngươi tìm nơi tiếp theo đi.

Khương Phàm ở trên cao nhìn xuống nhìn bọn hắn.

- Quy củ tại thế giới mới là tới trước được trước sao?

Nam tử cầm đầu nghênh tiếp ánh mắt Khương Phàm.

- Ý của ngươi là...

Khương Phàm cười nhạt.

- Cường giả ưu tiên!

Các cường giả Thái Uyên Cực Địa toát ra chiến ý.

Thế giới mở lần nữa ra đến bây giờ đã là hơn mười ngày, tình huống cơ bản đã rõ ràng.

Một phần nhỏ núi cao còn có Yêu thú đang trấn thủ, bộ phận lớn lại biến mất một cách ly kỳ, nhưng tài nguyên Linh Bảo trong núi lại đã số đều còn ở đó, mà còn là loại bảo vật thế gian hiếm thấy kia.

Tình huống ngạc nhiên này đã kích thích tất cả các cường tộc xông vào, cũng bắt đầu điên cuồng tìm kiếm núi cao, cướp đoạt bảo bối, thậm chí không tiếc đổ máu mà khai chiến.

Mấy ngày trước bọn hắn vừa mới quét sạch một ngọn núi, đạt được rất nhiều bảo bối.

Khương Phàm nói:

- Vậy thì dễ làm rồi, các ngươi đi đi thôi, nơi này thuộc về chúng ta.

Nam tử cầm đầu có chút nhíu mày:

- Ngươi không có nghe rõ ta? Cường giả ưu tiên!

- Đúng vậy, cường giả ưu tiên, chúng ta mạnh hơn so với các ngươi.

- Ngươi là căn cứ vào đâu mà liền làm ra phán đoán, tưởng tượng sao?

- Trận giằng co bên ngoài kia còn không lộ ra rõ?

- Bên ngoài chỉ là chúng ta khiêm nhượng, không phải chúng ta nhận thua!

- Nếu như ngươi nhất định phải đánh một trận...

Khương Phàm vừa muốn chuẩn bị ra tay, bỗng nhiên nơi xa lại bay tới tiếng long ngâm như có như không.

- Cự Long?

Các cường giả Thái Uyên Cực Địa đều theo tiếng trông qua, ánh sáng tử kim tôn quý chiếu thấu đất trời, giống như là mặt trời đang hoành hành, xua tan đi mê vụ.

Chính là Tử Kim Cự Long, đang bãi động thân rồng năm vạn mét, hoành hành giữa khung trời, những nơi đi qua, bất luận là cường tộc xông vào hay là đám Yêu thú tản mát, đều thu liễm khí tức, run lẩy bẩy.
Chương 2198 Oan gia ngõ hẹp (2)

Bất luận là hình thể để cho người ta hít thở không thông kia, hay là long uy tràn ngập đất trời, đều khảo nghiệm sức chịu đựng của toàn bộ sinh linh ven đường.

- Hình như Cự Long đang tới nơi này.

Đông Hoàng Như Ảnh nhắc nhở Khương Phàm.

- Rõ ràng cự ngạc đã được giấu trong Thông Thiên Tháp, làm sao nó đuổi tới đây được? Có thể chỉ là đi ngang qua nơi này hay không?

- Ngươi dám cược không?

- Không dám!

Khương Phàm lắc đầu, không tình nguyện chào hỏi bọn hắn rời khỏi.

- Chậm đã! Các ngươi muốn rời khỏi?

Nam tử cầm đầu của Thái Uyên Cực Địa khống chế Hám Hải Thú cản bọn họ lại.

- Nơi này thuộc về các ngươi.

- Đột nhiên thay đổi chủ ý?

- Ta thay đổi chủ ý, ngươi không nên vui mừng sao?

- Ta thấy không phải ngươi thay đổi chủ ý, mà là... muốn chạy trốn nhỉ.

Nam tử cầm đầu vừa nhìn về phía Cự Long hoành hành giữa khung trời nơi xa.

- Đối mặt với các ngươi, ta còn cần chạy trốn? Đừng quá đánh giá cao mình.

- Không phải ngươi sợ ta, mà là sợ con Cự Long kia!

Nam tử cầm đầu tâm tư nhanh nhẹn, đám người này vừa rồi còn rất phách lối, vậy mà khi nghe thấy tiếng long ngâm liền yếu khí thế đi, còn muốn sốt ruột rời khỏi, rõ ràng e ngại Cự Long.

Mà, Long Cốt Cự Ngạc đâu?

Giống như không ở nơi này.

Là ẩn nấp rồi, hay là đã bị Cự Long ăn?

Cự Long đang tới nơi này, chẳng lẽ đang đuổi bắt bọn hắn?

Tám cường giả của Thái Uyên Cực Địa đều lộ mặt dữ tợn, nếu đã e ngại Cự Long, khẳng định có ân oán với Cự Long, bọn hắn cũng không có cái gì phải lo lắng cả.

- Long Cốt Cự Ngạc đâu, cút ra đây!

Hám Hải Thú cố ý gào to, mãnh liệt nhấc lên hải triều, bao phủ hơn trăm dặm dãy núi, sóng lớn ngập trời, đinh tai nhức óc.

- Cút ra đây? Ha ha, sợ là ngươi gánh không được.

Khương Phàm không có thời gian lề mề cùng bọn hắn, hai tay bỗng nhiên nắm chặt, đánh một kích đến Hám Hải Thú.

Ầm ầm!

Liệt diễm bạo động, ánh sáng của lửa rọi khắp dãy núi, quá chói mắt, giống như mặt trời màu vàng đột nhiên rơi xuống, nhiệt độ cao nướng cả đại dương mênh mông cùng khung trời xung quanh, khuấy động uy lực diệt thế kinh khủng, bao phủ tới phía Hám Hải Thú.

Chu Tước Yêu Hỏa tiến vào cảnh giới Thánh Linh, đơn giản đã là chân uy Diệt Thế Phần Thiên Viêm.

Một kích không giữ lại chút nào!

Rống!!

Hám Hải Thú huy động tám cái xúc tu, thôi động hải triều cuồng bạo tấn công, toàn bộ hải triều đều dâng lên, thao thao bất tuyệt, liên miên lao nhanh.

Ầm ầm... Thủy hỏa va chạm!

Đối kháng không giao hòa như trong tưởng tượng, mà là hải triều tấn mãnh tháo chạy!

Liệt diễm nóng bỏng va chạm trong chốc lát đã diễn biến ra ngàn vạn sợi hỏa vũ, giống như là Thiên Kiếm, mở ra thủy triều, nhanh chóng che mất Hám Hải Thú nguy nga.

Hám Hải Thú kêu thê gào lương thảm thiết, lập tức bị đánh thủng trăm ngàn lỗ, toàn thân mang theo đầy liệt diễm.

Sắc mặt đám người Thái Uyên Cực Địa đột nhiên biến đổi.

Bọn hắn có ba Thánh Linh năm Bán Thánh, vậy mà đều cảm nhận được liệt diễm áp bách.

Đây là lửa gì? Người này rốt cuộc là ai?

- Cấm Nguyên sát trận, vây khốn bọn hắn cho ta!

Một vị lão nhân triệu ra một thanh cốt kiếm, nghiêm nghị thét lên ra lệnh.

Rống!!

Toàn thân Hám Hải Thú đẫm máu, nó phát cuồng mà gào thét, huy động xúc tu muốn báo thù.

- Dừng tay!

Nam tử cầm đầu đột nhiên quát bảo đám người ngưng lại.

- Thiếu tộc trưởng, còn muốn nhịn?

Đám người khó có thể tin được mà nhìn nam tử, đây là công tử tàn nhẫn mà bọn hắn biết sao?

Từ khi ra ngoài đến bây giờ, vì sao lại luôn nhẫn nhịn!

Nam tử cầm đầu nhìn Khương Phàm thật sâu, sau mặt nạ lại nhếch miệng lên tia cười lạnh, khua tay nói:

- Thả bọn họ đi.

- Thiếu tộc trưởng...

- Thả bọn họ đi.

Đám người trao đổi ánh mắt, đè chiến ý lại.

Hám Hải Thú không dám ngỗ nghịch mệnh lệnh của hắn, nó tản ra hải triều, nhường đường.

- Ngươi ngược lại rất thức thời. Tuy nhiên, ta phải nhắc nhở ngươi một câu thật tốt, chúng ta không oán không thù, chỉ là mâu thuẫn nho nhỏ, nếu như ngươi dám đùa ám chiêu với ta, ta cũng không tha cho ngươi!

Khương Phàm tản ra liệt diễm, mang theo Bạch Tai cùng Tặc Điểu và hai tỷ muội Đông Hoàng Như Ảnh biến mất trong rừng rậm.

Một vị lão nhân rất bất mãn mà nói:

- Thiếu tộc trưởng! Chỉ cần chúng ta cản bọn họ lại, liền có thể bằng vào tràng diện chiến đấu mang Tử Kim Cự Long theo, đến lúc đó không cần chúng ta ra tay, bọn hắn liền hẳn phải chết không!

- Chúng ta không xác định phải chăng giữa bọn hắn và Cự Long có ân oán, cũng không xác định sau khi Cự Long biết đến thì sẽ là gì dạng. Thay vì trực tiếp liều mạng cùng nhau, chi bằng...

Nam tử cầm đầu nhìn phương hướng Khương Phàm rời khỏi, thản nhiên nói:

- Các ngươi nghênh đón Cự Long, hàm súc chào hỏi, nhìn phản ứng của Cự Long, ta tự mình truy đuổi, để lại ký hiệu ven đường chỉ dẫn cho các ngươi.

- Vẫn là thiếu tộc trưởng suy nghĩ chu toàn.

Bọn hắn không tiếp tục kiên trì, liền lập tức tiếp nhận đề nghị của thiếu tộc trưởng.

- Nếu như chúng ta mang càng nhiều người đến, cũng sẽ không cần thiết phải phiền toái như vậy, ai bảo chúng ta thất sách cơ chứ.

Trước đó nam tử đến dò xét thế giới mới chỉ là xuất phát từ hiếu kỳ, tuyệt đối không nghĩ tới vừa tới nơi này không có mấy ngày vậy mà thế giới mới lại đột nhiên trồi lên mặt biển.

Hắn mang theo hai vị tộc nhân Thánh Linh cảnh, Hám Hải Thú Thánh Linh cảnh, còn có năm vị Bán Thánh, đội hình đã rất cường đại, dựa theo mong muốn ban đầu là hoàn toàn có thể hiển lộ rõ ràng ra thực lực Thái Uyên Cực Địa ở trước mặt tất cả hoàng tộc hoàng đạo.

Mà tại hải vực mênh mông này, tất cả hoàng tộc hoàng đạo cũng hẳn là cho Thái Uyên Cực Địa bọn hắn mặt mũi.

Ai biết vậy mà lại đụng phải cọng rơm cứng này.

Đám người này coi như không có Long Cốt Cự Ngạc, đều đã là ba vị Thánh Linh cảnh.

Mà, bất luận là Long Cốt Cự Ngạc trước kia, hay là nam tử bây giờ, đều giống như rất mạnh.

Nếu như bọn hắn ngạnh kháng cứng đánh nhau, tất nhiên sẽ có thương vong.

Lý do an toàn, vẫn là mang theo Cự Long, bọn hắn sẽ nhìn tình huống mà ra tay.

Áo choàng của nam tử dâng lên hắc vụ nồng đậm, che mất hắn, giống như bóng ma trong rừng rậm, ẩn nấp tất cả khí tức, lặng yên đuổi kịp mục tiêu đã đi xa.

Ba giờ sau, Tử Kim Cự Long đang đi lùng bắt đã gặp mặt cùng Hám Hải Thú.

Sau khi giao lưu đơn giản, Tử Kim Cự Long lại phát ra tiếng long ngâm hùng hậu, dọc theo dấu vết nam tử lưu lại mà đuổi tới.
Chương 2199 Hào tình vạn trượng

Khương Phàm phóng tới trong rừng rậm, xuất phát từ cẩn thận không để cho tỷ muội Đông Hoàng Như Ảnh thi triển võ pháp không gian, chỉ là tự mình ngưng tụ lỗ đen vượt qua mấy trăm mét, biến mất khỏi tại chỗ, thay đổi phương hướng và vị trí.

Nhưng, tiếng long ngâm giống như từ đầu đến cuối đều không có từng đứt đoạn, mà là càng ngày càng gần.

- Hình như ngươi đã bị tập trung vào.

Tặc Điểu nhếch đầu lên, ngóng nhìn quang hải bành trướng ở cuối tầm mắt.

- Bên trong Thông Thiên Tháp không có tiết lộ long khí, làm thế nào nó đuổi theo được?

Khương Phàm cảm thấy rất kỳ quái.

- Không nên đánh giá thấp khí năng lực truy đuổi của Cự Long đối với giống loài khác, nhất là khí tức Thần Long.

Đông Hoàng Như Ảnh nhắc nhở Khương Phàm.

- Chẳng lẽ chạy không thoát?

- Ngươi điều tra thêm phải chăng đám người Thái Uyên Cực Địa kia đang truy đuổi, nếu như không có, ta mang ngươi thoát khỏi từ hư không, tận lực kéo dài khoảng cách.

- Thái Uyên Cực Địa khẳng định đang truy đuổi, không cần nghi ngờ.

Khương Phàm đứng trên một vách đá hiểm trở, nhìn qua phương hướng Cự Long hoành hành.

- Bọn hắn hẳn là đang ở gần đó, ta tìm hắn?

Bạch Tai trầm giọng nói.

- Thái Uyên Cực Địa có một loại bí thuật ẩn nấp, có thể giao hòa cùng hắc ám, còn có thể bắt được vết tích sinh mệnh. Chúng ta tìm không thấy bọn hắn, bọn hắn lại có thể khóa chặt chúng ta. Nếu như vận dụng Sơn Hà Đại Táng trực tiếp chôn vùi phạm vi vài trăm dặm, Cự Long liền có thể trực tiếp tiếp cận được chúng ta.

Khương Phàm dùng sức bẻ bẻ cổ, hoạt động hạ thân thể.

- Không chạy nữa, gặp con Cự Long kia một lần.

Tặc Điểu lập tức trừng lớn con mắt:

- Gặp Cự Long một lần? Ngươi điên rồi!

- Vừa vặn thử thực lực thật sự của ta bây giờ một chút.

- Ta biết ngươi rất ngưu bức, ngươi cũng xác thực rất ngưu bức, ngươi nói ngươi có thể khiêu chiến Thánh Vương, ta là thật không nghi ngờ, nhưng đó là một con Cự Long cảnh giới Thánh Vương, người ta có thể khiêu chiến được Thánh Hoàng!

- Ngươi là một Thánh Linh có thể khiêu chiến Thánh Vương, đi khiêu chiến một Thánh Vương có thể khiêu chiến Thánh Hoàng, đây không phải muốn chết sao?

- Coi như đánh không lại, ta hẳn là có thể chạy trốn.

Khương Phàm càng nghĩ càng phấn chấn, khiêu chiến Cự Long?

Xác thực hi vọng xa vời, nhưng không có nghĩa là không có hi vọng, mấu chốt liền xem nên đánh như thế nào!

Đông Hoàng Như Ảnh nghiêm túc nhắc nhở:

- Ngươi muốn nghênh chiến Cự Long, chắc chắn sẽ bại lộ thân phận? Thế giới mới tựa như là một cái vòng xoáy đang hấp dẫn số lượng lớn hoàng đạo tụ tập, nếu như thân phận của ngươi bị truyền ra, chẳng phải là tự tìm đường chết.

- Rốt cuộc là bọn hắn vây bắt ta, hay là ta đi săn bọn hắn, nói còn quá sớm.

Trước đó Khương Phàm không muốn huyên náo quá lớn, nhưng bây giờ Long Cốt Cự Ngạc đã đạt được cơ duyên, sắp bước lên Thánh Vương cảnh, hắn không để ý biến thế giới mới thành 'Đại La sơn' thứ hai.

Muốn vây bắt hắn? Làm tốt bị chuẩn bị để hắn đi săn đi!

Mười vạn dặm sông núi này, sẽ là siêu cấp lôi tràng của hắn!

- Ngươi luôn đột nhiên như làm quyết định vậy sao? Ngươi không cân nhắc hậu quả sao?

Đông Hoàng Như Ảnh rất im lặng.

- Sau khi cự ngạc đạt được cơ duyên thì ta đều đang suy tính. Các ngươi đều đến bên trong Thông Thiên Tháp đi, Bạch Tai, chuẩn bị sẵn sàng đi ra phối hợp với ta bất cứ lúc nào.

Khương Phàm ngắm nhìn phương xa, tính toán chiến thuật, dự đoán khả năng chiến trường xảy ra biến cố và có thể sáng tạo cơ hội.

Nam tử của Thái Uyên Cực Địa kia giống như một bóng ma, phiêu đãng ở trên sườn núi phía xa, ngắm nhìn đám người kia đột nhiên dừng lại.

Không đi? Chờ chết sao? Hay là nói, bọn hắn biết Cự Long?

Chẳng lẽ mình chủ quan sao?

Rống!!

Bầu trời mông lung nhìn không thấy bờ lại truyền đến rồng ngâm thật lớn, giống như Thiên Âm tuyên cổ phiêu đãng, khiến cho ngàn vạn Yêu thú trong dãy núi rừng rậm hồi hộp không thôi.

Ánh sáng nở rộ ngập trời, giống như đại dương mênh mông lao nhanh, bao phủ khung trời.

Một con Tử Kim Cự Long đạp tan trời cao, mãnh liệt đong đưa, hoành hành tới phía Khương Phàm nơi này, thân rồng năm vạn mét, long uy kinh khủng, tràn ngập cảm giác áp bách.

Tử Kim Cự Long cách rất xa đã khóa chặt nam tử Nhân tộc đứng tại đỉnh núi!

- Chính là hắn, lúc trước hắn cưỡi Long Cốt Cự Ngạc, sau khi nghe được thanh âm của ngài liền dọa đến chạy trốn!

Hám Hải Thú khống chế hải triều theo sát ở phía sau, long uy tràn ngập đất trời để nó ngạt thở, nhưng vẫn cố gắn nâng cao tốc độ cao nhất theo vào.

- Là hắn, là người ta muốn tìm!

Tử Kim Cự Long cách rất xa đã mẫn cảm đã nhận ra khí tức Thiên Long yếu ớt tràn ngập trên thân nam tử kia.

- Thật? Vậy chúng ta rút lui trước, ngài từ từ chơi!

Hám Hải Thú phấn chấn, quả quyết mang theo người của Thái Uyên Cực Địa rút lui, còn lại giao cho Cự Long, bọn hắn chỉ cần ngồi ở phía xa quan sát là được.

Cự Long hoành hành, nhào về phía vách núi.

Khương Phàm rời khỏi đỉnh núi, dậm chân lên trời.

Giờ khắc này, hắn không giữ lại chút nào, đều phóng thích toàn bộ thực lực, thân thể thẳng tắp như là cùng thiên địa tương dung, cùng sơn hà hợp nhất, mỗi một bước dẫm xuống đều mang vận luật đặc biệt, siêu thoát không nói ra được.

Phạm vi mấy trăm dặm sông núi đều giống như bị rót vào linh tính, nhìn vẫn bình tĩnh như thường, nhưng lại giống như là mấy triệu chiến binh đang ẩn núp, đang chờ điều lệnh.

- Chính là ngươi cầm đồ không nên cầm?

Tử Kim Cự Long cách rất xa liền phát ra tiếng long ngâm mênh mông, như sóng đào cuồn cuộn, dẫn phát đất trời oanh minh.

- Đang ở trên tay của ta! Ngươi muốn?

Khương Phàm ngạo nghễ đứng thẳng, không sợ long khí đập vào mặt.

Năm 'bản thân' Trong huyết hải liên tiếp thức tỉnh, nhấc lên huyết khí cuồn cuộn khuấy động huyết nhục thần hồn.

Năm bản thân, tăng vọt gấp năm lần!

Cảnh giới tại thời khắc này đã bạo động thẳng bức lên tới cảnh giới Thánh Vương.

Hắn bế quan tại Thiên Khải hai tháng, luyện hóa năm khối bảo cốt Thánh Vương, cảnh giới và thực lực sớm đã tăng lên trên diện rộng, bây giờ lại được điệp gia gấp năm lần, cơ hồ đã thật sự bước vào cảnh giới Thánh Vương!

- Ngươi thừa nhận? Vật gì!

Tử Kim Cự Long ầm vang tăng vọt long uy, long khí ngập trời như biến thành đại dương mênh mông, che mất khung trời, chiếu khắp núi sông.

- Di vật của Đại Đạo Long Quỳ.

Giọng Khương Phàm nói ra to rõ như tiếng chuông đồng, quanh quẩn tại khung trời.

- Giao ra! Có thưởng!

Tử Kim Cự Long rất bất ngờ, hắn lại biết Đại Đạo Long Quỳ?

Đây chính là bí mật phong tồn trong cao tầng Long tộc!

- Không giao thì sao?

- Thi cốt không còn! Giết cả thân tộc!

- Ngươi đây là đang thẩm phán ta?

- Giao ra!

Tử Kim Cự Long lao về phía trước, long khí cuồn cuộn bạo động, lay động cả vùng đất trời này, xông về Khương Phàm.
Chương 2200 Cuồng chiến

- Vậy phải xem ngươi có bản lĩnh này hay không.

Khương Phàm hét lơn, như Cửu Thiên Lạc Lôi, phạm vi mấy trăm dặm đều sụp đổ, xuất hiện kinh khủng bạo động cuồn cuộn, tràng diện rung động lòng người, sóng triều tai nạn vô tận như ngàn vạn con sông đổ về biển cả, mãnh liệt lao tới phía Khương Phàm.

Khương Phàm triển khai toàn bộ thực lực của mình, không có bất kỳ giữ lại cái gì, đi lên chính là sóng triều tai nạn cực hạn.

Mà đối chiến với Cự Long cảnh giới Thánh Vương, cũng nhất định phải ứng phó toàn lực, nếu không chính là tìm đường chết.

- Hắn đang làm gì?

Các cường giả Thái Uyên Cực Địa đột nhiên bị bao phủ trong tai nạn bỗng nhiên biến sắc, suýt nữa thì trợn lác cả mắt, đầu gia hỏa này rót nước sao, cũng dám đối kháng cùng Cự Long?

Lại còn chủ động xuất kích!

Khương Phàm dậm chân phóng lên trời, nghênh chiến Tử Kim Cự Long.

Khí thế đang bị kiềm chế được phóng thích toàn diện, uy thế gần như là Thánh Vương đang cuồn cuộn kéo ra khắp nơi.

Giờ khắc này hắn hào tình vạn trượng, chiến ý như thủy triều, như là xông lên Cửu Thiên, bên dưới nhiếp Cửu U Thần Ma, như sóng triều tai nạn từ đại dương hội tụ đến trước mặt hắn, ép tới vùng không gian này đều đang oanh minh, Hám Hải Thú ở xa xa kinh hãi đến mức toàn thân nó đều như muốn nhũn ra.

- Ngươi là người phương nào?

Tử Kim Cự Long phát ra tiếng long ngâm hùng hậu, không còn là gào thét, mà là thần thông Long tộc chân chính, sóng âm ngập trời như muốn đánh nát ý chí của trời đất, đánh rách tả tơi hồn phách của vạn vật, mỗi đạo sóng âm đều như là ẩn chứa giết chóc cùng uy lực hủy diệt cực hạn.

Cuồn cuộn sóng âm giống như đại dương cuồn cuộn, lại như vạn long xuất kích, nghênh chiến sóng triều tai nạn.

Ầm ầm...

Thế công khủng bố kinh thiên động địa nổ lên giống như tinh không táng diệt, ngay sau đó nhấc lên cơn bão năng lượng không có tận cùng, khung trời cuồn cuộn trở thành phế tích, năng lượng khủng bố quét sạch mấy trăm dặm.

Hám Hải Thú và các các cường giả Thái Uyên tán loạn ngay tại chỗ, tựa như núi đá đột ngột nhảy lên, gào thét lên tung bay ra ngoài.

- Ngươi là người phương nào!

Tử Kim Cự Long lại lần nữa hỏi thăm, nó thật sự có chút ngoài ý muốn, nó là Cự Long, người thừa kế chính thống của huyết mạch Yêu Đế, tùy tiện một tiếng long ngâm đều ẩn chứa ngàn vạn sát cơ, đủ để hủy diệt những cái năng lượng võ pháp buồn cười kia của Nhân tộc.

Vậy mà người này lại có thể thông qua cưỡng đề cảnh giới, ngạnh kháng chính diện với nó?

Hắn lấy ở đâu ra lực lượng?

Hắn ở đâu ra can đảm?

Nhân tộc thiên hạ dám trực tiếp khiêu chiến cùng Long tộc, chỉ có hai phe Đế tộc kia.

Nhưng, cho dù là gặp nhau, cũng đều là thận trọng giao phong, không thể nào lớn lối làm càn như thế.

- Ngươi nhìn xem ta là ai?

Toàn thân Khương Phàm cứ như là hỏa lô, đốt ra tia sáng đầy trời, khí tức cường hãn dâng lên, cướp đoạt năng lượng tự nhiên giữa đất trời.

Hắn bay thẳng lên cao, nhấc lên liệt diễm, trong chốc lát giống như là mở ra dị độ không gian, liệt diễm chật ních cả khung trời, bên trong hiển hiện ra trọn vẹn năm ngàn thú ảnh.

Mãnh hổ, hùng sư, dã tượng các loại, đều là những mãnh thú cường hãn.

Ngoài ra còn có Bất Diệt Thiên Hoàng, Liệt Ngục Yêu Hoàng và các loại Phượng Hoàng cùng các loại Yêu thú như Kim Bằng, Kim Kiêu, Kim Hống, và các loại dị thú như Hồng Hoang Man Long, Thái Thản Cự Viên.

Càng là có hình ảnh tượng trưng cho chính hắn, Chu Tước!

Trong năm năm Khương Phàm bế quan tại Sí Thiên giới đã đặc biệt làm một sự kiện nhất, chính là thăng hoa Vạn Thú Thiên Hoàng Quyền.

Tài nguyên tu luyện càng là tự mình hấp thu từ huyết khí cùng hồn khí của bọn người Kiều Vô Hối, Khương Diễm.

Vạn Thú Thiên Hoàng Quyền trước đó chỉ là thánh pháp, nhưng sau khi được Khương Phàm cải thiện, tuyệt đối đã đạt đến vấn đề thiên pháp cao cấp, huống chi lực lượng thi triển lại còn là Chu Tước Yêu Hỏa, tượng trưng cho phần diệt vạn vật.

Ầm ầm...

Liệt diễm cuồn cuộn, thú triều phóng tới, theo Khương Phàm khống chế, bọn chúng va chạm vào nhau, ngưng tụ thành một viên hỏa cầu mặt trời giống như, ngưng tụ khí tức thú triều, diễn biến bá thế, được Chu Tước Yêu Hỏa thôi động hoành không mà đi.

Rống!!

Cự Long nhúc nhích cơ thể, hướng về phía liệt diễm đầy trời phun ra long ngâm.

Bộc phát toàn diện bí thuật Long tộc gào thét như là Thiên Âm, lại như tiếng chuông tang diệt thế, bá đạo tuyệt luân, cuồn cuộn sóng âm như dời sông lấp biển, thủy triều tử kim vô tận thao thao bất tuyệt.

Ầm ầm... Bạo tạc kinh khủng, băng diệt mặt trời yêu hỏa, nổ lên thú ảnh đầy trời, tràng diện rung động giống như là Cự Long diệt thế, chém giết vạn thú, tiếng vang nương chấn thiên động địa theo thú triều gào thét, nổ tung tại khung trời.

- Tốt!

Khương Phàm phấn chấn hô to, thú quyền thăng hoa vậy mà lại có thể chống đỡ được một kích toàn lực của Cự Long?

Không uổng công hắn hao phí tâm huyết tại Sí Thiên giới, không phụ bọn người Kiều Vô Hối bỏ ra!

Rống!

Hống hống hống!

Cự Long thẹn quá hoá giận, liên tiếp gào thét, nhấc lên tử kim (màu tím vàng) sóng triều giống như thiên quân vạn mã chấn vỡ đất trời, nghiền ép linh hồn, như muốn quét ngang hết thảy mọi thứ trước mặt đều hầu như không còn, ngay cả hạt bụi cũng không muốn giữ lại.

Tên con người này rõ ràng không phải Thánh Vương chân chính, chỉ là cưỡng ép thôi động thực lực mà thôi, vậy mà lại có thể chính diện ngạnh kháng cùng nó?

Đây quả thực là khinh nhờn đối với huyết mạch Cự Long!

Khương Phàm đưa tay chỉ lên trời, dẫn xuất Thái Tổ sơn cùng Đại Sơn Thượng Cổ từ trong Thông Thiên Tháp, nương theo lay động mãnh liệt, thổ triều ngập trời, quy mô tăng vọt.

Bọn chúng giống như là Cự Linh đang ngủ say khôi phục ngay tại thời khắc này, từ mấy chục mét tăng vọt đến mấy trăm, thậm chí là hơn ngàn mét, cùng núi rừng rộng lớn, đại địa vô hạn đều sinh ra cộng minh mạnh mẽ.

Nhất là Thái Tổ sơn, quy mô đã tăng vọt đến hơn ba ngàn mét, giống như quân vương, thân lệnh Đại Sơn Thượng Cổ.

Ầm ầm...

Tiếng long ngâm kinh thiên như những con sóng cả cao đến vạn trượng, lại giống như là đại dương liên miên bất tuyệt bao phủ cả đất trời.

Thái Tổ sơn cùng Đại Sơn Thượng Cổ đứng ngạo nghễ giữa trời cao, tản mát ra khí thế bàng bạc, to lớn mà bao la hùng vĩ, giống như là những hòn đảo đang nghênh đón sóng lớn va chạm.

Khương Phàm cứ việc bị xung kích đến sôi trào khí huyết, đến linh hồn nhói nhói, nhưng vẫn toàn lực khống chế quần sơn, quấy nhiễu sóng âm trùng kích.

- A?

Tử Kim Cự Long đột nhiên ngừng lại, nhìn quần sơn hùng cứ trên bầu trời, đột nhiên có loại cảm giác quen thuộc không nói được.

- Hắn là Khương Phàm?

Một tiếng hét dài truyền đến tại điểm cuối cùng của chiến trường, yếu ớt phiêu hốt, quá xa, nhưng vẫn có thể nghe được phần chấn kinh kia.

Là đám người của Thái Uyên Cực Địa kia!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK