Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2936 Người Giết Trời, Bí Mật Sát Thiên (1)

Đan Hoàng cau mày, cẩn thận nghĩ tới.

Khương Phàm bỗng nhiên nói:

- Có phải là Hư Không Đế Quân ba vạn năm trước hay không?

- Không thể nào, Hư Không là nam.

- Ngài biết?

- Bạn cũ.

- Bằng hữu? Ngài lại còn là bằng hữu cùng Hư Không Đế Quân?

- Chúng ta là cùng thời đại, mà địa vị của ta, mạnh hơn Chư Thần. Kết giao bằng hữu với mấy Đế Quân, không kỳ quái.

Đan Hoàng nói rất tùy ý, tiếp tục suy nghĩ lấy bí mật Thương Huyền.

Khương Phàm nhìn sư phụ, âm thầm rung động, không hổ là Đan Hoàng, lại còn 'mấy' bằng hữu Đế Quân.

- Có phải là Hư Không Đế Quân lưu lại truyền nhân hay không?

- Nếu như là truyền nhân, hoàn toàn có thể xuất hiện bảo vệ Thương Huyền, tại sao lại muốn che giấu? Huống chi Hư Không Đế thành đều bị hủy. Ta cho là mấu chốt vẫn ở trên thân Man Hoang Đế Tổ kia. Hắn bất ngờ thức tỉnh, có thể có liên quan cùng với nàng hay không?

- Ý của ngài là, nàng tỉnh lại Man Hoang Đế Tổ?

- Giữa bọn hắn khẳng định là có liên quan gì đó, mà đối với nhau đều hiểu rất rõ. Nếu không lúc đó Man Hoang Đế Tổ cũng đã bắt đầu thôn phệ Sí Thiên giới, không thể nào cưỡng ép thu tay lại. Đó cũng không phải giao tình, cũng không phải uy hiếp bình thường.

Đan Hoàng tự nhận là coi như thấu triệt đối với lịch sử cùng thế giới, nhưng vừa mới trở về Thần cảnh, lại bị hai cái tin tức trùng kích.

Man Hoang Đế Tổ vậy mà còn sống trăm vạn năm?

Thương Huyền đại lục lại còn có người bảo vệ bí mật?

Khương Phàm nói:

- Man Hoang Đế Tổ thức tỉnh, hẳn là còn có bí mật càng sâu. Nếu như hắn còn sống thật, không thể nào trọn vẹn yên lặng trăm vạn năm, một lần cũng không có xuất hiện qua. Vì sao lại xuất hiện ở thời đại này?

- Thượng Thương cổ thành?

Trong đầu Đan Hoàng đột nhiên hiện lên ánh sáng:

- Thượng Thương cổ thành mai táng tại hậu kỳ Hồng Hoang, Man Hoang Đế Tổ cũng là biến mất tại thời đại kia. Thượng Thương cổ thành thời gian qua đi trăm vạn năm lại xuất hiện, mà hắn... Cũng xuất hiện?

Khương Phàm nghiêm nét mặt nói:

- Thượng Thương cổ thành từ xưa đến nay, một lần đều không có xuất hiện qua sao?

Đan Hoàng nói:

- Oanh động qua, cũng xuất hiện qua một ít cung điện, nhưng chưa từng có xuất hiện chỉnh thể giống như bây giờ. Ngươi còn nhớ rõ không? Xá lợi của Phật Đà Thủy Tổ, đế cốt! Lúc đó sau khi vực sâu sụp đổ, xuất hiện qua rất nhiều cự thú Hồng Hoang, mặc dù cuối cùng phát hiện đều là chút xương khô, nhưng vẫn từ bên trong rút ra được chút năng lượng yếu ớt.

- Chẳng lẽ Man Hoang Đế Tổ cũng bị trấn áp ở trong đó? Nhưng đó là phong ấn, là tiêu hao năng lượng vực sâu, ở bên trong từ từ sẽ mục nát, sao hắn còn... Sống trăm vạn năm?

- Chỉ có một lời giải thích, ở trong đó còn phong ấn năng lượng càng đặc thù. Ngươi còn nhớ rõ không? Sau khi ngươi xuống dưới điều tra, còn cùng Hướng Vãn Tình làm một vố lớn, trọn vẹn gầy đi ba mươi cân!

Thân thể Khương Phàm có chút căng cứng, may mắn là đầu đã hư vô, không phải vậy mặt đều muốn đỏ lên.

Đan Hoàng nhìn Khương Phàm không nói lời nào, nghiêm túc nói:

- Thất thần làm gì, đừng trở về chỗ! Đứng đắn một chút! Ta hỏi ngươi còn nhớ rõ không?

Khương Phàm buồn bực nói:

- Nhớ kỹ, nhớ kỹ rất rõ ràng!

- Loại tình huống lúc ấy rất đột nhiên, rất quỷ dị.

- Ý của ngài là, ta và Vãn Tình là Man Hoang Đế Tổ thao túng? Hắn nhẫn nhịn trăm vạn năm, chuyện đầu tiên sau khi thoát khốn, chính là xem náo nhiệt?

- Nữ tử! Là nữ tử thần bí kia!

- Cái kia càng không thể, nữ tử nghiêm chỉnh có thể làm được chuyện này?

Đan Hoàng im lặng nhìn hắn:

- Ngươi cũng nhanh Bán Đế, suy nghĩ vấn đề cũng sẽ chỉ vây quanh nam nữ hoan ái? Không thể là phương thức thu hoạch năng lượng khác?

Khương Phàm càng im lặng:

- Ta tưởng tượng không ra, loại phương thức thu hoạch năng lượng nào lại thông qua thưởng thức chuyện kia!

- Đó là ngươi tri thức nông cạn!!

Đan Hoàng đưa tay vỗ bờ, nghiêm túc giáo dục.

- Ai nông cạn? Cái gì nông cạn? Làm sao còn đập lên cái bàn?

Giới Chủ Sí Thiên giới Chung Ly Nặc từ bên ngoài đi tới.

- Đang nói chuyện chính sự.

Khương Phàm vội vàng nói.

- Nói xong rồi mau chạy ra đây, đều là đi cầu đan, muốn gặp bản thân ngươi.

- Ngươi ứng phó trước.

- Ta không ứng phó qua nổi, đều muốn tự mình cùng ngươi biểu đạt chúc mừng, lấy đó làm tôn trọng.

Chung Ly Nặc biết tâm tư đám người kia, chủ yếu là muốn mời Đan Hoàng tự mình luyện đan cho.

Đan dược của Luyện Đan sư Thần cấp nha, tùy tiện cầu một viên, bày ở trong nhà đều có thể làm bảo vật truyền gia.

Mà người tới đều là chút nhân vật quan trọng, Ngu Chính Uyên, Khương Diễm, Khổng Tước tộc trưởng, Lan Quỳ, thậm chí là Thánh Chủ cùng Hướng Vãn Tình.

Tới càng ngày càng nhiều, nàng thực sự không ứng phó nổi.

- Ngươi cứ nói ta còn cần điều trị, giữa trưa ngày kia đón thêm.

Đan Hoàng phất phất tay, thấy Chung Ly Nặc rời đi, tiếp tục nói:

- Nếu thật sự là như chúng ta suy đoán như thế, đồ trong lao tù sâu xa trốn tới, cũng không chỉ là hai người bọn họ. Hoặc chính là hai người bọn họ, nhưng trong này vẫn tồn tại bí mật cực kỳ đặc thù, chính là bí mật kia để bọn hắn kiên trì tới bây giờ.

Đây là căn cứ tình huống bây giờ, Đan Hoàng có khả năng nghĩ tới duy nhất để giải thích.

- Nếu như nàng cũng là lao ra từ trong vực sâu Thượng Thương, vậy thì chưa chắc là Nhân tộc, mà cũng không phải thuộc dạng lương thiện!

Trước đó Khương Phàm suy đoán nữ tử kia là có khuynh hướng hắn, mới có thể ra mặt ngăn cản Man Hoang Đế Tổ, bây giờ xem ra hẳn là có ý đồ khác.

- Nếu thật sự là trăm vạn năm trước, cảnh giới của nàng chỉ sợ cũng là Đế Quân.

Đan Hoàng lắc đầu than thở, thật vất vả mới đánh lui liên quân Đế tộc, kết quả trong nhà xuất hiện hai Đế Tổ?

- Ông trời đối với ta thật sự là có ý kiến.

Khương Phàm kiếp trước hay kiếp này, đều vì cứu vớt Thương Huyền mà phấn đấu, thật vất vả mới sắp hoàn thành, lại cho hắn bỏ ra hai con ác hổ cản đường.

- Độ khó càng lớn, thành tựu càng cao.

Đan Hoàng tiếp tục lật sách ký ức trong đầu, cũng liên tưởng dạng lực lượng thần bí gì có thể làm cho hai vị Đế Quân còn sống trăm vạn năm tại vực sâu!
Chương 2937 Người Giết Trời, Bí Mật Sát Thiên (2)

Khương Phàm yên lặng nhìn Đan Hoàng một hồi, nói:

- Ngài thật không có ý định nói bí mật cho ta biết?

Đan Hoàng còn đắm chìm bên trong suy nghĩ, thuận miệng nói:

- Ta còn không có nghĩ đến.

Khương Phàm nói:

- Ta nói là, Chư Thiên Lục Táng cùng Vĩnh Hằng Lục Đạo.

Đan Hoàng hoàn hồn, yên lặng một lát:

- Cũng chưa đến lúc.

Khương Phàm nói:

- Thương Huyền đã bình định, tiếp theo ta chỉ cần ứng phó tám Đế Quân phía ngoài, còn có hai lão bất tử bên trong. Bây giờ có tinh lực, cũng có thực lực, hiểu rõ bí mật.

Đan Hoàng lắc đầu, nói:

- Không phải là ta không muốn nói cho ngươi, là ta đột nhiên phát hiện, bí mật còn muốn phức tạp hơn so với ta tưởng tượng.

Khương Phàm nghiêm nét mặt nói:

- Ngài biết cái gì, nói cho ta biết cái đó. Chí ít trước hết để cho ta biết, ta phải đối mặt là cái gì, năm đó ngài lại trải qua cái gì.

Đan Hoàng tự định giá một lát:

- Đông Hoàng Như Ảnh, Cổ Tác Nhân, còn có Dạ An Nhiên, gọi qua đây.

- An Nhiên??

- Nàng không thuộc về đại đạo truyền thừa, nhưng nếu như Huyền Đàm chết rồi, khả năng tiếp nhận nhất rất có thể sẽ là nàng. Nếu như bên trong Ngũ Hành đồ đằng của nàng còn có ý niệm của Thần Thụ Thế Giới, có lẽ có thể nói với ta một ít tình huống làm chút bổ sung. Thần Thụ Thế Giới phiêu đãng mấy chục vạn năm tại thâm không, chỉ sợ muốn trải qua Chư Thần tận thế hai lần trở lên.

- Thuận tiện gọi Thiên Hậu cùng Hồng Hoang Thiên Long qua, bọn hắn đều có hi vọng khiêu chiến Đế cảnh, cũng hẳn là hiểu rõ đoạn lịch sử kia.

Khương Phàm đi đến bên ngoài, mang theo Thiên Hậu đang bế quan, Như Ảnh, An Nhiên, Đại Tặc, còn có cùng Đại Vương cùng Cổ Tác Nhân đến Sí Thiên trong đại điện.

- Chuyện ta nói, khả năng vượt qua phạm vi hiểu biết của các ngươi, các ngươi cần chuẩn bị tốt tư tưởng.

Đan Hoàng ra hiệu chúng nhân ngồi xuống, nói:

- Các ngươi đều biết, Chư Thiên Lục Táng cùng Vĩnh Hằng Lục Đạo là thời điểm hệ thống thế giới phát giác được nguy cơ xuất hiện bảo hộ bản thân. Nhưng nguy cơ là cái gì? Dạng nguy cơ gì có thể kích phát hệ thống thế giới phản ứng?

Đám người ngồi nghiêm chỉnh, chăm chú nhìn Đan Hoàng.

Đây là vấn đề bọn hắn một mực hiếu kỳ, nhưng từ đầu đến cuối Đan Hoàng đều không có hé miệng, trước đó bọn hắn bề bộn nhiều việc chinh chiến cũng thực sự không có tinh lực, nên không tiếp tục truy đến cùng.

Bây giờ, rốt cuộc cũng phải biết.

Đan Hoàng nói:

- Trong nhận thức trước kia của ta, là một vị cường giả cấp Chúa Tể nào đó bên ngoài thế giới. Tựa như là một Chúa Tể thế giới khác, cách thâm không mênh mông, khóa chặt nơi này, đến đây săn giết Thần Ma.

- Thế giới khác? Thế giới bên ngoài, còn có thế giới khác?

Quả nhiên, ngay cả Khương Phàm và Thiên Hậu đều bị kinh động.

Đây đúng là mạnh hơn phạm trù nhận biết của bọn hắn, thế giới bên ngoài thế giới?

Sẽ là dạng gì thế giới? Sinh linh nơi đó có bộ dáng gì? Sinh linh nơi đó tu luyện như thế nào? Nơi đó lại còn có Chúa Tể?

Đan Hoàng tiếp tục nói:

- Thời đại của ta, cũng chính là thời đại ba vạn năm trước, mặc dù thế giới không tính an bình, nhưng còn tính là ổn định, từ tư liệu lịch sử thôi diễn, hẳn là ổn định vượt qua bảy mươi ngàn năm.

- Sở dĩ xác định số năm này là bởi vì đã trải qua mấy vị Đế Quân sinh ra cùng suy vong. Mà tuổi thọ bình thường của mỗi vị Đế Quân cũng khoảng chừng năm mươi ngàn năm. Dùng chu kỳ tuổi thọ Đế Quân phỏng đoán, chí ít thời đại của chúng ta ổn định bảy mươi ngàn năm.

- Mặc dù mỗi lần Đế Quân suy bại, kiểu gì cũng sẽ dẫn phát chiến tranh khoáng thế, nhưng luôn luôn có thể ổn định lại. Cho đến sau này, cũng chính là đoạn thời kỳ ta trưởng thành kia, các nơi trên thế giới liên tiếp xuất hiện truyền thừa thần bí. Bởi vì thân phận của ta tương đối đặc thù, cơ hồ đều có giao hảo cùng tất cả Thần Tôn, Ma Hoàng, Yêu Thần, Linh Hoàng, thậm chí là Đế Quân, ta cũng thường xuyên giao lưu cùng bọn hắn, cho nên đã nhận ra những truyền thừa thần bí kia xuất hiện phạm vi lớn trước nhất, cũng là chính ta thôi động các cường giả tầng cao nhất của thế giới lật sách tư liệu, dò xét nguyên nhân mà truyền thừa xuất hiện.

- Cuối cùng từ trong một ít tư liệu lịch sử lẻ tẻ phát hiện giới thiệu liên quan tới 'người giết trời'. Ghi chép không toàn diện, nhưng xác thực minh xác nhắc đến ba chữ 'người giết trời', lại còn là uy hiếp bên ngoài thế giới.

- Trải qua mười năm cố gắng, cuối cùng ta đã tập kết mười hai vị Chiến Thần, đều là cường giả tuyệt đối đương thời, cảnh giới tại Thần Linh đỉnh phong, cũng đều khống chế tuyệt thế vũ khí, bên trong còn có chưởng khống giả Nhật Nguyệt Tinh Thần cùng Vô Hạn Sơn Hà, có chưởng khống giả Thiên Địa Đại Táng, Chúng Sinh Đại Táng, Luân Hồi Đại Táng. Dựa theo kế hoạch đã định, bọn hắn làm tiên phong, xuất phát từ Thiên Khải, dò xét vũ trụ, tìm kiếm cái gọi là người giết trời, tận hết khả năng mang đến một ít tin tức cho thế giới này. Nhưng... bọn hắn còn không có xuất phát, 'Hắn' đã đến! Một kiếm đảo qua, mười hai Chiến Thần... Toàn bộ ngã xuống...

Trong thoáng chốc, Đan Hoàng hồi tưởng lại cái tràng cảnh giống như ác mộng kia, đôi mắt giống như tinh thần hiển hiện nước mắt mông lung.

Đó là Chiến Thần hắn tập kết, đó là bằng hữu tốt nhất của hắn, đó là tử sĩ tiên phong cam nguyện dâng ra sinh mệnh.

Nhưng... Một kiếm...

- Mười hai vị Thần Linh đỉnh phong, một kiếm giết hết??

Đại Tặc không bình tĩnh, phấn đấu nửa đời, gian nan biến đổi, rốt cuộc cũng tiến vào cảnh giới Thần Linh, hướng về khải hoàn ca Cao Tiến Thần Linh đỉnh phong chí cao vô thượng, kết quả ngươi nói cho ta biết, Thần Linh đỉnh phong có thể bị một kiếm bổ chết?

Bọn người Thiên Hậu cau mày, thậm chí trong tiềm thức còn kháng cự tin tức này, cho là Đan Hoàng là đang nói dối, nhưng bọn hắn đều rõ ràng tính tình của Đan Hoàng, lý trí lại nói cho bọn hắn biết đây là sự thật, chuyện chân thực đã từng xảy ra.

Vẻ mặt Khương Phàm nghiêm trọng, cho dù là Đế Quân, cũng không thể nói một kiếm chém giết mười hai vị Thần Linh đỉnh phong được!
Chương 2938 Người Giết Trời, Bí Mật Sát Thiên (3)

Đan Hoàng tiếp tục nói:

- Đó là một loại lực lượng để cho người ta tuyệt vọng, như là hoàn toàn vượt lên trên chúng sinh, bất kỳ sinh mệnh gì, bất luận mạnh hay yếu, đối với hắn mà nói đều là cỏ rác. Hắn cứ như vậy giáng lâm đến Thiên Khải chiến trường, tuỳ tiện thu gặt tất cả Thần Ma. Thế giới vì thế mà chấn động, ba tôn Đế Quân tọa trấn Thiên Khải lúc ấy, dẫn đầu xuất kích, muốn vây khốn hắn. Nhưng...

Đan Hoàng thoáng trầm mặc, trĩu nặng mà nói:

- Trước khi sáu tôn Đế Quân khác đuổi tới, ba tôn Đế Quân toàn bộ đều bị săn giết.

- Đế Quân đều bị giết?

Bọn người Thiên Hậu chấn kinh đến hoảng hốt, đó là dạng gì thời đại, đó là dạng tràng cảnh gì.

Cái kia nào chỉ là Chư Thần hoàng hôn, quả thực là thế giới tận thế!

Đan Hoàng lắc đầu nói:

- Sáu vị Đế Quân tập kết Thần Ma thiên hạ, nhất là truyền thừa giả Lục Đạo cùng Lục Táng, tại Thiên Khải nghênh kích người giết trời, cuối cùng... Toàn quân bị diệt... An tĩnh! Kiềm chế!

Sí Thiên đại điện im ắng thật lâu!

Trong ý thức của bọn người Khương Phàm, Thiên Hậu tất cả đều là hình ảnh huyễn tưởng kinh khủng, mà trong ý thức Đan Hoàng thì là cơn ác mộng không vung đi được kia.

Chết hết, thời đại kia, lại không còn Đế Quân, càng không có Thần Ma!

Đan Hoàng thở phào một hơi, nói:

- Ta chứng kiến thời đại kết thúc, cũng chết tại thời đại kia. Trong nhận thức của ta, đó chính là Chúa Tể Giả thế giới khác, tới đây săn giết Thần Ma, tru diệt Đế Quân, để thế giới này giữ vững suy yếu. Nhưng... Từ bí mật vực sâu chúng ta phát hiện tại thế giới mới phía dưới Tổ Nguyên sơn đến xem, hơn mười vạn năm trước còn phát sinh qua một lần sự kiện tương tự, hơn nữa lúc ấy Thần Ma hẳn là càng có hiểu rõ sâu đối với nguy hiểm, cũng rất có thể tiếp cận thành công.

Bọn người Thiên Hậu thoáng nâng cao tinh thần:

- Hắn đều có thể chống đỡ trước sau chín vị Đế Quân vây bắt, ai có thể uy hiếp được hắn?

Đan Hoàng nói:

- Ta vẫn luôn suy tư vấn đề này, mấu chốt hẳn là xuất hiện ở bên trên cách hắn xưng hô. Đúng, không chỉ có tư liệu lịch sử nhắc đến hắn là 'người giết trời', tại thời điểm hắn giáng lâm Thiên Khải, đối kháng Đế Quân, nhất là chém giết những người thừa kế kia, đã từng phát ra qua hò hét, hắn... Chính là người giết trời... Trời, cái từ này hẳn là có thâm ý đặc thù, mà trận phản kích mười vạn năm trước kia, có thể là muốn tạo 'trời'!.

Khương Phàm nói:

- Thời điểm Hồng Hoang Thiên Long bừng tỉnh ý niệm tại thế giới mới, đề cập tới hàng tỷ đồ đằng, đề cập tới Hồng Mông Phong Bia, cũng đề cập tới Phong Thần đại điển. Những chuyện này bây giờ chúng ta đều tập hợp đủ, mà... thời điểm nhận chủ Phong Thần Đài, hình ảnh hiện ra vạn cổ trước đó, cũng đúng lúc đối ứng với của Hồng Hoang Thiên Long di ngôn. Chẳng lẽ, ngay lúc đó Thượng Thương cổ thành, chính là đang tạo thiên??

Hồng Hoang Thiên Long cùng Cổ Tác Nhân nghe được thì âm thầm nhếch miệng, mặc dù đã chuẩn bị sẵn sàng cho cuộc nói chuyện hôm nay có thể vượt qua phạm vi hiểu biết, nhưng đây cũng là thế giới bên ngoài, lại là người giết trời, lại là đại điển tạo trời (thiên), thật sự là để bọn hắn có chút không chịu nổi.

Chu Thanh Thọ và mấy người kia còn nói lúc trở về vụng trộm nói cho họ biết nội dung cuộc nói chuyện, vẫn là thôi đi, nếu không lại khiến bọn hắn kinh hãi tinh thần thất thường.

Đan Hoàng nói:

- Phong Thần đại điển hẳn là có liên quan cùng tạo thiên, nhưng không phải ý nghĩa tạo thiên thật sự. Ta càng cảm giác chính là mấy câu trong di ngôn trước mặt kia. Vô hạn luân độ, dân chúng tự thần, số mệnh Hoang Cổ, còn có... Hắn trở về... Ngươi cẩn thận phẩm vị, trở về??

- Di ngôn của Hồng Hoang Thiên Long tuyệt đối không có bất kỳ lời nói nhảm nào, từng chữ đều hàm ẩn thâm ý. Kể từ đó, hai chữ trở về đã làm cho nghiên cứu càng sâu.

Thiên Hậu nói với Đại Tặc:

- Ngươi còn nhớ rõ toàn bộ di ngôn không? Nói lại một chút cho ta nghe.

Đại Tặc nói:

- Đại đạo diệt tình, vô hạn luân độ; dân chúng tự thần, vạn vật khó khăn; thần khóc dân chúng, Chư Thiên tận thế. Hắn... Lại tới... Vài lần luân hồi, vài lần quy hư; ai có thể kết thúc cái số mệnh Hoang Cổ này, ai có thể trọng lập Hồng Mông Phong Bia kia; ai có thể triệu hoán hàng tỷ đồ đằng đang ngủ say, ai có thể tái diễn Phong Thần đại điển vạn cổ; ai có thể ngăn cản, hắn trở về.

Đan Hoàng nói:

- Trước đó ta biết, cái này cái gọi là người giết trời, là Chúa Tể thế giới khác, nhưng bây giờ có khuynh hướng, hắn chính là thế giới này tạo nên, bởi vì nguyên nhân nào đó, rời khỏi thế giới này.

Đại Tặc nói:

- Tựa như mẫu thân dựng dục hài tử, hài tử đi xa tha hương, mưu sinh cuộc sống, nhưng sinh hoạt không thuận, cách mỗi một thời gian lại trở lại lấy máu mẫu thân?

Đan Hoàng lườm Đại Tặc một chút, tiếp tục nói:

- Ba vạn năm trước, hắn tới qua một lần, hơn mười vạn năm trước, hắn tới qua một lần, bây giờ, lại muốn tới. Điều này nói rõ hai vấn đề, cái đầu tiên, hắn không đến định kỳ, mà từ xưa đến nay còn tới rất nhiều lần. Cái thứ hai, giữa hắn cùng thế giới này vẫn tồn tại liên hệ đặc thù, đến mức mỗi lần chuẩn bị tới, thế giới sẽ lập tức phát giác, sau đó làm ra phản kích.

Thiên Hậu lại nói:

- Tại sao ta cảm giác... Là hắn cố ý kích thích thế giới làm ra phản ứng, mà còn là sau khi thế giới làm tốt các loại phản ứng, lại kiêu ngạo trở về. Hắn hẳn là cần một loại năng lượng đặc thù nào đó ở thế giới này, ví dụ như... 'Thiên'...

Đan Hoàng hơi trầm ngâm:

- Không bài trừ khả năng này.

Đại Tặc lắc đầu:

- Thật có khi nơi này lại là trại chăn nuôi.

Như Ảnh đưa ra nghi vấn:

- Hắn rời khỏi nơi này, đi đâu? Chẳng lẽ hắn có được tuổi thọ vô hạn, từ trước tới giờ không suy bại sao? Hắn trở về thu hoạch tài nguyên, là vì kéo dài tuổi thọ, hay là vì... Chinh chiến?

- Nếu như dựa theo mạch suy nghĩ này, vũ trụ thâm không... Chẳng phải là có những thế giới khác thật? Ít nhất là đồ thần bí khác!

Đám người lần nữa trầm mặc.

Nhận biết kiếp trước của Đan Hoàng đã bị bí mật lấy được đương thời đẩy ngã.

Thân phận người giết trời càng trở nên khó bề phân biệt.
Chương 2939 Người Giết Trời, Bí Mật Sát Thiên (4)

Khương Phàm rất bất đắc dĩ, rốt cuộc cũng bình định Thương Huyền, chuẩn bị từ Đan Hoàng biết được bí mật ẩn tàng, kết quả rung động là rung động, nhưng lại càng hồ đồ rồi.

Thiên Hậu và Như Ảnh rất hoảng hốt, mặc kệ người giết trời là ai, có thể khẳng định là bên trong vũ trụ thâm không có bí mật khác, chuyện này bằng với đẩy ra một cánh cửa trong căn phòng phong bế, gian phòng chính đó đã từng là nơi toàn bộ bọn hắn sinh hoạt, nhưng cánh cửa này xuất hiện, lại nói cho bọn hắn, bên ngoài gian phòng mới là thế giới thật sự.

Chỉ là bên ngoài cánh cửa kia, buộc lấy một con ác khuyển.

Đan Hoàng đánh vỡ trầm mặc:

- Trước tiên các ngươi không cần quan tâm những chuyện này, ta đến từ từ chải vuốt, từ từ điều tra, có mạch suy nghĩ thì sẽ giới thiệu cùng các ngươi, các ngươi an tâm ứng phó cục diện trước mắt, tận hết khả năng trưởng thành, cũng tận hết khả năng trùng kích Đế cảnh. Từ tình huống năm đó đến xem, Thần Linh không hề có lực hoàn thủ, nhưng Đế Quân lại có thể tạo thành uy hiếp cho hắn. Cho nên, giai đoạn trước mắt, tạo thần là vì nghênh chiến Đế Quân tám phương, bảo đảm chúng ta có thể an toàn trưởng thành, mục tiêu chân chính trong tương lai là tạo đế!!

- Ngoài ra chính là Chư Thiên Lục Táng cùng Vĩnh Hằng Lục Đạo, các ngươi đều phải cảm ngộ chiều sâu. Nếu là thế giới kích phát phản ứng, bên trong khẳng định tồn tại bí mật càng sâu, có lẽ là mấu chốt nghênh chiến vị người giết trời kia.

Khương Phàm cũng nói:

- Chúng ta hoàn toàn không biết gì đối với sự vụ thần bí cả, nhưng chỉ cần chúng ta càng trở nên cường đại, có thể tại thời điểm nguy cơ bộc phát giết ra một phần hi vọng. Điều kiện tiên quyết là, chúng ta đủ mạnh!

Lúc này, Dạ An Nhiên có chút nhắm mắt, nói một câu:

- Chúng ta có thể an tâm tu luyện tại Thương Huyền. Dưới tình huống bình thường, các Đế Quân là không dám vào Thương Huyền.

Đan Hoàng nhìn về phía Dạ An Nhiên, nói:

- Là di niệm của Thần Thụ Thế Giới sao?

Dạ An Nhiên gật đầu nói:

- Ngài ấy vừa mới nói cho ta biết.

Đan Hoàng nói:

- Lúc ấy Hư Không Đế Quân là Đế Quân duy nhất may mắn còn sống sót, cũng là nhờ có hắn bảo vệ, để cho ta tránh khỏi đả kích trí mạng, nhưng, thương thế của ta quá nặng đi, cuối cùng cũng sống lâu mấy tháng. Có thể xin mời Thần Thụ Thế Giới, nói cho ta biết chuyện phát sinh phía sau hay không?

Sau khi Dạ An Nhiên cẩn thận lắng nghe di niệm của Thần Thụ Thế Giới, thuật lại nói:

- Sau cuộc chiến sát thiên, người sống sót chỉ có Hư Không Đế Quân, nhưng cũng nhận trọng thương, phiêu lưu một thời gian rất dài tại vũ trụ mới thức tỉnh. Người giết trời lúc ấy săn giết Thần Ma cùng Đế Quân bên trên Thiên Khải chiến trường, dẹp yên tất cả Đế Thành Thiên Khải, nhưng không có đến phía dưới cướp đoạt càng nhiều bất cứ cường giả hay tài nguyên gì.

- Duy chỉ có đi Thương Huyền đại lục một chuyến, vơ vét Hư Không Đế Thành, tru diệt tất cả người của Hư Không tộc. Sau khi Hư Không Đế Quân trở lại Thương Huyền, lo lắng người giết trời lần nữa trở về, liền du tẩu Cửu Châu, bồi dưỡng kẻ thống trị mới. Kẻ thống trị mới cơ bản đều chiếu theo huyết mạch trước đó, ví dụ như Long tộc, Huyền Vũ, Bạch Hổ, Huyết Ma cùng Bắc Thái, chỉ có Hắc Ma đại lục cùng Thái Sơ đại lục làm thay đổi.

- Bây giờ tám vị Đế Quân cơ hồ có thể nói là do Hư Không Đế Quân bồi dưỡng, mà bọn hắn có thể bình ổn vượt qua thiên kiếp, từ Bán Đế hư vô ngưng tụ đế khu, đều là Hư Không Đế Quân hỗ trợ.

- Nhưng, bởi vì Hư Không Đế Thành bị phá hủy, Hư Không Đế Quân không có người thừa kế, lúc ấy liền bỏ lực chú ý vào Chu gia có được Cửu Thiên Huyền Hỏa, kết quả lọt vào U Minh Địa Ngục nghiêm khắc phản đối. Cuối cùng... Hư Không Đế Quân tạo nên Bát Châu Đại Đế, lại không thể vì Thương Huyền tạo nên Đại Đế. Hắn đã nhanh không được, chỉ có thể mang theo tiếc nuối, ký kết khế ước cùng tám vị Đế Quân.

- Ở trong linh hồn cùng đế tủy của hắn, khắc xuống Hư Không Đế Ngấn, mình thì ngủ say tại Hư Không Đế Thành phá toái. Khế ước, càng giống như là nguyền rủa. Một khi một vị Đế Quân nào đó mang theo đế ngấn đi Thương Huyền đại lục, đế ngấn cưỡng ép khởi động, lấy thiêu đốt di cốt Hư Không Đế Quân làm cái giá, nó cưỡng ép đưa vào Vũ Trụ Thâm Uyên.

- Tám vị Đế Quân bắt đầu đều bình an vô sự, chỉ là thông qua bí mật bồi dưỡng Đế Quân mới mưu đồ di cốt Hư Không Đế Quân, kết quả ai cũng không muốn đối phương lấy được trước, cho nên bất luận là ai Bán Đế đi đến Đăng Thiên Kiều, bọn hắn đều sẽ cưỡng ép ngăn cản, hủy diệt.

- Cũng chính là bởi vì như thế này, ở giữa Đế Quân mới bắt đầu tích lũy thù hận, cũng biến thành căm thù cùng cảnh giác, không tín nhiệm lẫn nhau. Cho nên, chỉ cần đế ngấn vẫn còn, tám vị Đế Quân cũng không dám tiến vào Thương Huyền!

Khương Phàm và bọn người Thiên Hậu chậm rãi gật đầu, trước đó chỉ là hiểu rõ một phần nội dung, hôm nay xem như đã biết hết rồi.

Biết bí mật bên trong, trong lòng lại càng ngưng trọng.

Dài đến ba mươi ngàn năm tích lũy thù hận cùng tức giận, kích phát ra không tín nhiệm, tuyệt đối không thể nào tuỳ tiện giải trừ được.

Chỉ cần bọn hắn không thể chân chính hợp tác thì không khả năng tuỳ tiện đặt chân vào Thương Huyền.

Dạ An Nhiên đột nhiên nói:

- Tiên tổ Đông Hoàng tộc, thật ra là chi nhánh của Hư Không Đế tộc, chi nhánh rất xa xôi, lúc ấy đều không thuộc về Đế tộc. Trải qua vạn năm chìm nổi, hậu đại đã thức tỉnh Hư Thiên linh văn, gia nhập thánh địa. Lúc đó sau khi bị nhốt Vĩnh Hằng thánh địa, Thần Thụ Thế Giới chú ý tới bọn hắn. Lại về sau, sở dĩ Thần Tôn các ngươi có thể lột xác thành thần, cũng có Thần Thụ Thế Giới ở phía sau lặng lẽ duy trì.

Đông Hoàng Như Ảnh đầu tiên là kinh ngạc, tiếp đó là nghiêm túc, nói với Dạ An Nhiên:

- Thay ta chuyển đạt lòng biết ơn với Thần Thụ.

Đại Tặc sợ hãi thán phục, thế giới thật nhiều bí mật, giữa nhau giống như vừa có liên hệ phức tạp.

Thiên Hậu hỏi:

- Thần Thụ biết di tích Hư Không Đế Thành không?.
Chương 2940 Người Giết Trời, Bí Mật Sát Thiên (5)

Dạ An Nhiên lắc đầu:

- Trước khi chết, Đế Quân mang theo Đế Thành biến mất, rất có thể là hòa làm một thể cùng không gian hư vô. Chỉ có tám vị Đế Quân đặt chân tới Thương Huyền, Đế Thành mới có thể theo Hư Không Đế Quân cùng thức tỉnh, đó là lực lượng thủ vệ Thương Huyền cuối cùng. Cho nên... Thần Thụ đề nghị là, chúng ta không cần thử mưu đồ Hư Không Đế Thành.

Thiên Hậu chậm rãi gật đầu, nếu đế ngấn đều là khắc tại linh hồn cùng đế tủy của Đế Quân, nếu như Đế Thành thức tỉnh, rất dễ dàng kinh động đến bọn hắn.

Cho nên, vẫn không được đụng!!

Chỉ có thể thủ vệ tường thành Thương Huyền.

Khương Phàm trầm ngâm một lát, nói:

- Mặc dù các Đế Quân hẳn là không dám tùy tiện đặt chân đến Thương Huyền, nhưng bây giờ tình thế khác biệt, chẳng may buông xuống khúc mắc hợp tác thì sao? Chúng ta phải nghĩ biện pháp, để ở giữa tám vị Đế Quân tiếp tục giữ vững kiềm chế, tốt nhất có thể chế tạo chút mâu thuẫn.

Thiên Hậu nói:

- Tinh Linh Đế Quân hẳn là có thể hỗ trợ.

Khương Phàm cẩn thận liếc mắt nhìn Thiên Hậu, nói:

- Ta cũng hoài nghi, các Đế Quân sẽ bức hiếp Tinh Linh Đế Quân đến Thương Huyền đầu tiên.

Thiên Hậu nói:

- Bọn hắn biết quan hệ của các ngươi, tất nhiên sẽ ép buộc. Chàng tìm một cơ hội, bái phỏng Tinh Linh Đế Thành.

Trong lòng Khương Phàm cảm động, ở trước mặt trái phải rõ ràng, Thiên Hậu luôn có thể bảo trụ tỉnh táo.

Nhưng không chờ hắn vui mừng, Thiên Hậu lại bổ túc một câu:

- Ta đi cùng chàng. Như Ảnh cũng đi, An Nhiên cũng đi. Còn có Hướng Vãn Tình và Tịch Nhan.

Khóe mắt Khương Phàm có chút run rẩy, mím môi đóng chặt.

Đông Hoàng Như Ảnh cùng Dạ An Nhiên có chút nhíu mày, ăn ý gật đầu:

- Cùng đi.

Đan Hoàng nói:

- Bọn hắn hẳn là sẽ ép buộc Tinh Linh Đế Quân, nhưng nếu như Tinh Linh Đế Quân đủ bá đạo, bọn hắn cũng không dám huyên náo quá hung. Dù sao, bọn hắn cũng đều tự nhận là còn có sau cùng sát chiêu, chính là bức tử ngươi tại Đăng Thiên Kiều. Cho nên... Nếu như Tinh Linh Đế Quân thật muốn liều chết kiên trì, bọn hắn không dám lỗ mãng. Thời điểm các ngươi bái phỏng, phải chú ý cho Tinh Linh Đế Quân lực lượng, để nàng chịu đựng.

Bọn người Thiên Hậu lần lượt rời khỏi, Khương Phàm lại đơn độc ở lại:

- Sư phụ, nơi này không có người khác, ta còn có một vấn đề riêng.

- Hài tử sao? Ta không thể ra sức. Ngươi vẫn xem thu xếp cho Kiều Vô Hối chút nữ tử đi, tuy nhiên hắn cũng đã nhanh là Thần Linh đỉnh phong, tìm thêm chút, cố gắng nhiều hơn chút.

Đan Hoàng rất thất vọng đối với Khương Phàm, cảnh giới Thánh Linh không cố gắng, Thánh Hoàng là hy vọng cuối cùng, kết quả vẫn không chú ý, sau khi đến Thần Linh, còn có thể bằng vào đan dược cứu vớt một chút, nhưng bây giờ thân thể bắt đầu quy hư, bắt đầu biến đổi đến năng lượng thể, chờ xưng đế chính là sinh ra liên hệ cùng thế giới.

Đến lúc đó, muốn sinh ra hài tử, không chỉ là hy vọng cực kỳ bé nhỏ, mẫu thể càng rất khó tiếp nhận loại năng lượng thai nghén kia.

Cho nên, phế đi!! Kết thúc!! Không thao cái tâm kia nữa!!

Khương Phàm rất bất đắc dĩ:

- Không phải ta.

- Ta? Chuyện của ta không cần ngươi phí tâm.

Đan Hoàng chỉnh lý vạt áo, chuẩn bị đứng dậy.

- Yêu Đồng!!

Khương Phàm nói một câu, để Đan Hoàng đang muốn đứng dậy lại ngồi xuống.

- Thời điểm Man Hoang Đế Tổ mưu toan thôn phệ nơi này, là bên trong Tổ Nguyên sơn ở sâu trong thế giới mới bộc phát ra một nguồn năng lượng, đẩy lui hắn. Đó là Yêu Đồng sao? Nếu như hắn mạnh đến mức có thể khiến Man Hoang Đế Tổ hồi hộp, chiến tranh tại Tru Thiên Thần Điện cũng không đến mức đau đớn như vậy. Vì sao hắn không có ra tay?

- Hoặc là, là hắn cố ý che giấu lực lượng, không muốn bại lộ ở trước mặt Đế tộc, hoặc là, chính là Tổ Nguyên sơn có vấn đề. Nhưng sao hắn lại có thể điều động năng lượng của Tổ Nguyên sơn? Đây không phải là nơi Đại Đạo Thần Thụ cắm rễ à.

Khương Phàm chăm chú nhìn Đan Hoàng.

Thời điểm trước đó bề bộn nhiều việc chiến tranh, rất nhiều chuyện đều nén ở trong lòng, không muốn phân ra tinh lực, nhưng bây giờ chuyện đã kết thúc, lại tăng thêm Man Hoang Đế Tổ cùng nữ tử thần bí kích thích, hắn nhất định phải hiểu rõ Thương Huyền kỹ lưỡng hơn, hiểu rõ tất cả bí mật có thể hiểu.

Đan Hoàng nhìn Khương Phàm, vẻ mặt dần dần nhiều hơn mấy phần nghiêm trọng:

- Ngươi vừa mới nói... Hắn điều động năng lượng Tổ Nguyên sơn?

Khương Phàm nói:

- Tổ Nguyên sơn ở sâu trong thế giới mới, Dạ An Nhiên chỉ là nhìn thấy nơi đó bạo phát năng lượng, không xác định có phải là hắn thả ra hay không, nhưng khẳng định có liên quan cùng hắn.

Đan Hoàng dần dần nhăn đôi mày rậm lại.

- Hắn có thể điều động Tổ Nguyên sơn năng lượng? Ngươi còn nhớ rõ phía dưới Tổ Nguyên sơn...

Khương Phàm nói:

- Có tàn phá cung điện, có quan tài yên lặng, có năng lượng thần bí chiếm cứ ở nơi đó, cường quang lấp lóe, giống như đầu lâu. Nếu như ta không có đoán sai, thứ Yêu Đồng điều động chính là năng lượng chỗ đó.

Đan Hoàng trầm ngâm thật lâu, thì thào khẽ nói:

- Trách không được hắn sẽ một mực đợi tại thế giới mới.

Khương Phàm chăm chú hỏi:

- Sư phụ, hắn là ai??

Đan Hoàng lắc đầu, thản nhiên nói:

- Hắn là một viên đan dược, ta luyện đan dược.

- Hắn là cái gì?

- Hắn là tâm huyết suốt đời của ta, là đan dược phẩm cấp cao nhất ta luyện chế được, ở trình độ nào đó mà nói, hắn xem như Hỗn Thiên Linh Bảo.

- Hắn là ngài tạo ra??

Khương Phàm thật sự đã bị kinh đến, cái sinh mệnh tươi sống kia, lại là viên thuốc? Lại còn là do Đan Hoàng luyện chế?

Đan Hoàng nói:

- Nó là kiêu ngạo của ta, cũng coi là ma chướng của ta. Kiếp trước ta sống năm ngàn năm, toàn bộ tinh lực đều bỏ vào trên luyện đan. Trừ nghiên cứu hỏa diễm cùng dược liệu, chính là tìm kiếm cổ tịch loại đan dược, biên soạn đan kinh thuộc về chính ta, càng quan trọng hơn là luyện chế đan dược, luyện chế nhiều loại đan dược.

- Nhưng càng về sau, sự thành tựu của ta càng cao, ta càng không vừa lòng. Ta muốn luyện chế đan dược có thể chấn kinh thiên hạ, thế là... năm viên đan dược Thần cấp kia ra đời. Thời điểm bọn chúng mới ra lò năng lượng hoàn toàn có thể cho Thánh Hoàng kích phát ra thần văn cùng thần tính, đột phá đến Thánh Hoàng đại viên mãn. Còn có thể có bộ phận tỷ lệ, để Thánh Hoàng đại viên mãn trùng kích Thần cảnh. Gần như... Thần Nguyên!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK