Thiên Trọng lâu trở thành di tích, là nơi có năng lượng bạo tạc kinh khủng nhất.
Không gian vặn vẹo, cường quang dâng lên, bọn người Khương Phàm, Triệu Thời Việt liên tiếp xuất hiện trong liệt diễm đang thiêu đốt hừng hực.
Đây là Chu Tước Yêu Hỏa, khuấy động hủy thiên diệt địa uy thế bá đạo, nhưng đối với bọn hắn mà nói là không có bao nhiêu ảnh hưởng.
- Khương Phàm! Chết tiệt, ngươi đã làm cái gì?
Ba thân ảnh liên tiếp giết tới, chính là tam đại Thánh Tổ Xích Thiên Thần Triều.
Bọn hắn toàn thân rách rưới, hài cốt đứt gãy, khối lớn thịt nhão treo ở trên thân, đã không nhìn ra hình người.
Bọn hắn sống đến bây giờ đều không có chật vật qua như vậy, bởi vì 'Sinh mệnh' bên trong tam đồng đại biểu là khí tức sinh mệnh vô tận. Bọn hắn có thể từ không ngừng liên tục diễn biến ra khí tức sinh mệnh từ bên trong Cửu Thiên Huyền Hỏa, bình thường có thể bảo chứng tinh lực thịnh vượng, lúc chiến đấu càng nhanh chóng bất tử bất diệt.
Bọn hắn thậm chí còn có được tuổi thọ cao hơn Nhân tộc bình thường.
Nhưng, bạo tạc vừa mới xuất hiện đột nhiên lại kéo dài, suýt chút nữa đã nổ chết bọn hắn!
- Xích Thiên Thần Triều?
Khương Phàm chú ý tới con ngươi đặc biệt của bọn hắn, lão tặc Xích Thiên lại phái tới ba Thánh Linh, còn không có Thánh Vương!
Là lo lắng Thánh Vương khí tức quá mạnh, mang theo Thánh Vương của Man Hoang Chiến tộc sao?
Triệu Thời Việt đứng ở phía trước, giằng co với ba vị Thánh Linh đang nổi giận nhưng chật vật:
- Ngươi và Xích Thiên Thần Triều liên quan...
Khương Phàm tàn nhẫn nói:
- Mặc kệ là nơi này, hay là ở bên ngoài, gặp được người của Xích Thiên Thần Triều, có thể phế, tuyệt đối không thả đi, có thể giết, tuyệt đối không phế bỏ.
Ầm ầm...
Không gian bạo động, hai vị Thánh Linh của Man Hoang Chiến tộc cũng xuất hiện.
Mặc dù tại đợt nổ đầu tiên đã lập tức ẩn vào hư không, nhưng chấn động khủng bố đã chấn động đến không gian, đã dẫn phát bạo động không gian hiếm thấy, mà còn nổ bọn hắn phế một nửa.
- Khương Phàm? Rốt cuộc cũng gặp mặt!
Man Khôi được hai vị Thánh Linh bảo vệ đi ra từ sau lưng bọn hắn, hoàn hảo không chút tổn hại, hung ác tập trung vào Khương Phàm.
Khương Phàm nhìn trước sau xuất hiện năm vị Thánh Linh, có chút tiếc nuối lắc đầu nói:
- Phong ấn lực lượng cuối cùng cũng chỉ là phong ấn, có thể chống cự xâm nhập có thể ẩn nấp bản thân, nhưng thế công vẫn kém một chút, lại không có nổ chết toàn bộ các ngươi.
- Ngươi phải chết!
Tam đại Thánh Linh Xích Thiên và Thánh Linh Man tộc giận tím mặt, cơ hồ giận dữ đến hét lên.
Còn ngại không có nổ chết?
Bọn hắn đều là Thánh Nhân, Thánh Nhân siêu thoát xác phàm.
Mà Xích Thiên Thần Triều chính là sinh mệnh cường thịnh, có thể không ngừng cuồn cuộn từ Cửu Thiên Huyền Hỏa diễn biến khí tức sinh mệnh.
Chiến tộc càng là có thể ẩn vào hư không, còn liền giấu vào trước tiên.
Kết quả hai bên đều là nửa sống nửa chết, vô cùng thê thảm.
- Có hơi thất vọng.
Khương Phàm lắc đầu.
Chẳng quản ngươi có tình huống như thế nào, nhưng không có nổ chết thì thật sự là đáng tiếc.
- Không có nổ chết, vậy thì giết chết!
Triệu Thời Việt hóa thân thành Sát Lục Huyết Hoàng, vỗ cánh gáy to, cao gần trăm mét, toàn thân đỏ hồng, lông đuôi tung bay giống như đại biểu cho xiềng xích ý chí giết chóc của Thương Thiên, sát khí cuồn cuộn giống như biển gầm sôi trào, để không gian bị liệt diễm đốt cháy đều run rẩy lên.
- Đó là loài Phượng Hoàng gì?
Ba vị Thánh Linh Xích Thiên đều hãi hùng khiếp vía, cảm nhận được sát ý cực đoan, phảng phất có thể câu thông tuyệt vọng cùng sợ hãi từ sâu trong ý thức của bọn hắn, kích thích huyết khí toàn thân bọn hắn cuồn cuộn hơn, đau đớn không chịu nổi.
Bọn hắn lập tức phóng xuất ra Cửu Thiên Huyền Hỏa, mãnh liệt nhấc lên, dưới sự khống chế của tam đồng mà tụ ba cái vòng xoáy, riêng mình diễn biến ra tam đại bí thuật đặc hữu là sinh mệnh, tử vong, cùng thôn phệ của Cửu Thiên Huyền Hỏa.
Vòng xoáy sinh mệnh không ngừng liên tục chế tạo khí tức sinh mệnh, tràn vào toàn thân bọn họ, vòng xoáy tử vong phóng thích uy lực hủy diệt, ngưng tụ các thức võ pháp, mà vòng xoáy thôn phệ, thì thôn phệ hết thảy thế công.
Đây chính là chỗ kinh khủng của Cửu Thiên Huyền Hỏa, có thể xưng là vô địch.
Triệu Thời Việt nháy mắt bạo kích, đuổi giết tam đại Thánh Linh.
Huyết viêm mãnh liệt như biến thành núi thây, biển máu, sát ý mênh mông cuồn cuộn, như tràng giang đại hải bành trướng.
- Trước xử lý hắn! Lại bắt Khương Phàm!
Ba vị Thánh Linh Xích Thiên cố nhịn đau đớn và suy yếu, kích phát chiến ý, ngang nhiên giết qua.
Một người phía trước, hai người ở bên, kéo ra phạm vi mấy ngàn thước, hình thành vòng vây, đồng thời khống chế vòng xoáy thôn phệ của riêng mình, hóa thành cơn lốc đánh về phía Triệu Thời Việt.
Triệu Thời Việt mãnh liệt Địa Sát, lông đuôi phía sau sôi sục, diễn biến ra mấy trăm sợi xiềng xích giết chóc, giống như gánh chịu lấy pháp chỉ ý chí giết chóc của Thương Thiên, chủ động nghênh kích ba vòng xoáy.
Ầm ầm...
Xiềng xích hoành kích, đánh đâu thắng đó, cuồng bạo xuyên thủng vòng xoáy.
Không chỉ có sắc mặt của ba vị Thánh Linh Xích Thiên đại biến, ngay cả Thánh Linh Man tộc nơi xa đều thất kinh.
Đây chính là vòng xoáy thôn phệ của Cửu Thiên Huyền Hỏa, danh xưng có thể ngăn cản hết thảy các loại năng lượng võ pháp, trực tiếp thôn phệ thành năng lượng.
Lại bị đánh xuyên?
Mà còn là sức một người đánh xuyên ba cái?
Mặc dù ba vị Thánh Linh Xích Thiên thương thế nghiêm trọng, trạng thái không tốt, nhưng cũng không thể bị tuỳ tiện đánh xuyên như thế được.
Rầm rầm!
Xiềng xích tăng tốc bạo kích, giống như ba Tử Thần, lao thẳng đến ba vị Xích Thiên Thánh Linh.
Ba vị Xích Thiên Thánh Linh lập tức rút lui, nhưng xiềng xích đột nhiên thay đổi phương hướng, toàn bộ đánh về phía một kẻ bên trong, tàn nhẫn quấn chặt lấy.
- A!!
Vị Thánh Linh kia kêu gào thảm thiết, ý thức trong nháy mắt đã bị xâm nhập, bị ý niệm sát lục xông ra, càng bị tỉnh lại ký ức tuyệt vọng nhất.
Trong nháy mắt này, Cửu Thiên Huyền Hỏa của hắn đã mất đi khống chế.
Phốc phốc!!
Khương Quỳ giống như quỷ ảnh xuất hiện ở phía sau hắn, bàn tay có thể so với lợi kiếm huyền thiết, trong chốc lát đã xuyên thủng lồng ngực đã rách mướp của hắn, bắt lấy trái tim đang bành trướng nhảy lên ở bên trong, từ phía trước ngực dò xét ra ngoài.
Tiếng kêu thảm thiết im bặt mà dừng.
Những con mắt của Xích Thiên Thánh Linh lắc lư kịch liệt, khó có thể tin mà cúi đầu nhìn xuống.
Phốc!!
Khương Quỳ bỗng nhiên rút bàn tay mang đầy máu ra, nhét trái tim dầm dề máu vào trong thân thể mình.
Chương 1747 Thánh linh bị giết
Trong nháy mắt, huyết khí Thánh Linh bành trướng quán chú toàn thân, khuấy động mạch máu hài cốt, thực lực lập tức phát sinh tăng vọt không thể tưởng tượng nổi, vô hạn đến gần Thánh Linh cảnh.
Đây là uy lực đặc biệt của Thanh Minh Ác Hỏa, sinh tử cực biến, nó có thể cướp đoạt khí tức sinh mệnh của những sinh linh khác, diễn biến thành thực lực cường hãn của mình.
Trái tim Thánh Linh, sinh mệnh nguyên lực, tự nhiên có thể sinh ra diễn biến càng cực hạn.
- A a a... trái tim của ta…. trả lại cho ta!
Thánh Linh Xích Thiên phát cuồng, muốn cướp lại trái tim, nhưng xiềng xích giết chóc quấn quanh toàn thân đột nhiên bị kéo căng, hắn bỗng nhiên dẫn đầu không trung, hiện lên hình chữ đại định ở nơi đó.
Ngay sau đó, huyết vũ tràn ngập đất trời, vô tình xuyên qua thân thể, đánh thủng trăm ngàn lỗ.
Khí tức sát lục huyết vũ tàn phá linh hồn mệt mỏi của hắn, để hắn kêu gào thật thảm thiết, đau đến không muốn sống, sau khi xuyên qua thân thể càng là cướp đoạt ra gần như toàn bộ máu tươi, để thánh khu đã sắp chết nhanh chóng suy yếu.
Khương Quỳ lại lần nữa giết tới không trung, thực lực tăng vọt, trọng quyền xuất kích, răng rắc, đầu hắn nổ ngay tại chỗ.
Thánh khu rách rưới không đầu ầm vang rơi xuống, máu tươi đã mất hết, linh hồn bị tàn phá, cơ hồ không có dư lực để giãy dụa.
Khương Quỳ rơi xuống, một phát bắt được thánh khu không đầu, ném đến Khương Bá Khương Qua đang ẩn núp nơi xa.
- Không...
Hai vị Thánh Linh khác liên tiếp phanh lại, con ngươi tử vong chiếm cứ chủ đạo, khống chế vòng xoáy huyền hỏa ngay phía trước, lần lượt diễn biến ra võ pháp cường đại.
Một vòng xoáy được ngưng tụ, tiếp tục nghiền ép huyền hỏa, tuôn ra một cây giáo nặng nề như là tuyệt thế chiến binh đang ra khỏi vỏ, cuồng dã bạo kích, mang theo liệt diễm cuồn cuộn, lấy uy lực và năng lượng phá diệt vạn tộc cường hãn đuổi giết Khương Quỳ.
Một vòng xoáy nhanh chóng phóng đại, bỗng nhiên xô ra một bàn tay khổng lồ, liệt hỏa vờn quanh, uy áp khung trời, tựa như bàn tay từ Xích Thiên Thần Tôn cách hư không nhô ra bên ngoài Thập Vạn Sơn Hà, cuồng bạo đánh ra.
Hai loại thánh uy thiên pháp cuồng bạo, trong chốc lát đã lay động đất trời, xua tan yêu hỏa đầy trời.
- A!!
Khương Quỳ không sợ hãi, hắn cuồng loạn gầm thét, là khiêu khích, là phát tiết, càng là điên cuồng, hắn phóng thích toàn diện trái tim bành trướng vừa mới thôn phệ, chân chính thể hiện ra uy lực Thánh Nhân, ngang nhiên đón nhận cây giáo Huyền Thiên dẫn đầu giết tới kia.
Ầm ầm...
Cây giáo xoay tròn, ở phía sau hình thành liệt hỏa kinh khủng, giống như như vòi rồng, uy thế tuyệt luân, lao thẳng đến Khương Quỳ.
Giữa lúc nghìn cân treo sợi tóc, huyết viêm hoàng vũ sắc bén tinh hồng lại lần nữa bộc phát, xuyên thủng Chu Tước Yêu Hỏa đang cuồn cuộn ở giữa đất trời, như vạn tên cùng bắn, giống như cuồng lôi bạo kích, bộ phận trùng kích, vô tình oanh tạc, một bàn tay kích xạ, cuồng dã dẫn bạo.
Bạo tạc mãnh liệt quét sạch biển lửa, huyết viêm, yêu hỏa, huyền hỏa, ba loại liệt diễm sôi trào không dứt.
Tại trong hải dương Chu Tước Yêu Hỏa này, Thánh Linh Xích Thiên bị trọng thương cuối cùng cũng khó mà chống cự được đòn tấn công của Sát Lục Huyết Hoàng.
- Giết! Giết giết!
Đôi mắt của hai vị Xích Thiên Thánh Linh đỏ ngầu, chiến ý dâng cao, bọn hắn kích phát ra cuồng tính, giờ khắc này quả quyết bỏ qua đồng tử sinh mệnh trong tam đồng, toàn bộ tinh lực ngưng tụ đồng tử 'Tử vong'.
Vòng xoáy liệt diễm tăng vọt quy mô, nhanh chóng diễn biến ra võ pháp Thiên phẩm cường hãn.
Nhưng... Bọn hắn quên mất một người, chính là 'Gia hỏa' vừa mới xông tới từ trong bạo tạc trước đó kia.
Trong tiềm thức bọn họ nghĩ vừa mới khẳng định bị tạc bay, thậm chí đã nổ chết.
Nhưng, Khương Quỳ lại hoành hành không trở ngại, mượn nhờ trái tim Thánh Nhân kích phát thánh uy, xuyên qua liệt diễm bạo động, ngang nhiên lao thẳng đến một vị Thánh Linh Xích Thiên.
- Ngươi...
Vị kia Thánh Linh Xích Thiên giật mình trước nguy hiểm, lập tức muốn thay đổi vòng xoáy liệt diễm, muốn chặn đánh, nhưng vẫn chậm một bước.
Khương Quỳ đã giết tới gần, hắn trông giống như ác quỷ, hắn diễn biến toàn bộ năng lượng của trái tim Thánh Linh, ngưng tụ thánh uy tại trọng quyền, cánh tay phồng lên, thánh huyết cuồn cuộn, đánh ra một kích khủng bố đến Thánh Linh Xích Thiên.
Trọng quyền ù ù, tràn ngập uy lực Minh Hỏa, uy lực thánh huyết.
Bành!
Thánh Linh Xích Thiên mang theo vết thương chồng chất bị đối diện đánh bay, tiếp tục bay ra mấy ngàn thước.
Cùng lúc đó, Triệu Thời Việt giương cánh đuổi giết vị Thánh Linh khác đang bị kinh động kia.
Một tiếng gáy to sắc nhọn, khuấy động không gian, trùng kích hải dương yêu hỏa.
Đây không phải sóng âm bình thường, mà là tràn ngập sát niệm đặc hữu của Sát Lục Huyết Hoàng.
- A!!
Vị Thánh Linh kia bị sóng âm đánh trúng, toàn thân cứng ngắc, kêu gào thê thảm.
Ý thức bị giết chóc vô tận tràn ngập, thất khiếu đổ máu tươi, thân thể ,huyết khí bị cưỡng ép giam cầm, kịch liệt nhấc lên.
Triệu Thời Việt vắt ngang trời cao, tiếp tục gáy to với Thánh Linh, sóng âm như thủy triều, liên miên bất tuyệt, bá đạo thảm liệt.
- A!
Vị Thánh Linh kia kêu rên thê lương, thân thể vặn vẹo quái dị, máu tươi không ngừng từ vết thương ra phun ra.
Trước đó từ bỏ con ngươi sinh mệnh, đúng là sai lầm lớn nhất của hắn.
Giờ khắc này, ý thức hắn càng ngày càng hỗn loạn, hoàn toàn không cách nào khống chế được Cửu Thiên Huyền Hỏa làm bất cứ cái diễn biến gì.
Giữa mấy hơi ngắn ngủi, một tiếng bạo tạc kịch liệt, hắn tàn phá thân thể Thánh Linh nổ thành huyết cốt đầy trời, ngay cả linh hồn đều suýt chút nữa đã bị chôn vùi.
- A a a a...
Thánh Linh Xích Thiên trước đó bị Khương Quỳ đánh lui đứng ở phía xa muốn rách cả mí mắt, bi phẫn gầm thét.
Bọn hắn là Thánh Linh cao quý, càng là Thánh Linh của hoàng thất Xích Thiên Thần Triều, tôn quý cường hãn, uy lẫm Trung Vực, vậy mà hôm nay lại bị săn giết giống như con mồi?!
Khương Quỳ đâu để ý đến ngươi có đau đớn hay không, một khắc cũng không ngừng giết qua hắn.
Toàn thân cuồn cuộn Minh Hỏa, xua tan huyết nhục bên phải, hoặc là đốt cháy huyết nhục của chính mình, hóa thành đầu lâu tái nhợt.
Huyết nhục thiêu đốt, tiềm lực kích phát, thực lực đầu lâu thẳng bức đến Thánh Linh.
Trong lúc hắn phóng tới thì bỗng nhiên hành động, tay trái thiêu đốt Minh Hỏa, tượng trưng cho tử vong, tay phải quấn quanh huyết văn, tượng trưng cho mục nát.
Chém giết gần người, thẳng tiến không lùi!
Triệu Thời Việt 'Phun chết' Thánh Linh sau đó chấn động hai cánh, nhấc lên liệt diễm, cũng đuổi giết vị Thánh Linh cuối cùng kia.
Khương Bá, Khương Qua đang khống chế thánh khu không đầu, trao đổi ánh mắt khiếp sợ.
Biết hai vị 'Ca ca' trầm mặc rất cường hãn, nhưng thật sự bọn hắn không nghĩ tới nhanh nhẹn dũng mãnh đến loại trình độ này.
Chương 1748 Cuồng chiến với Tiểu Man Vương
Mặc dù Thánh Linh Xích Thiên bị phong ấn nổ gần chết, nhưng chung quy vẫn là Thánh Linh cao cao tại thượng, là vấn đề thế nhân ngưỡng vọng, giờ phút này lại bị vô tình săn giết?
- Nhanh cản bọn họ lại!!
Hai vị Thánh Linh Man tộc rốt cuộc cũng có phản ứng.
Chỉ mới không đến nửa phút mà thôi, vậy mà bọn hắn đã săn giết được hai vị Thánh Linh?
Mà còn là tổ hợp một Thánh một bán Thánh?
Không được, nhất định phải ra tay, nếu không chờ một lúc nữa sẽ liền muốn săn giết bọn hắn.
Nhưng, Thánh Linh Man tộc vô ý thức muốn rời khỏi, cũng đều cưỡng ép dừng lại, bởi vì Tiểu Man Vương còn đang bên cạnh bọn họ đây.
- Các ngươi cứ việc đi!
- Khương Phàm, ngươi có dám cùng ta đánh một trận công bằng? Ta, Man Khôi, Thánh Vương Thiên phẩm, vương của Man Hoang Chiến tộc, có tư cách làm đối thủ của Thần Hoàng ngươi đây.
Man Khôi hét lớn một tiếng, cuồng tính đại tác, ngang nhiên đuổi giết Khương Phàm.
- Ta tiếp ngươi chiến một trận!
Khương Phàm tiếp chiến, đôi mắt ngưng tụ, tinh huyết Kim Hoàng sôi trào.
Cảnh giới linh văn đều vừa mới đột phá, vừa vặn dùng vị vương này kiểm tra đo lường thực lực.
Hai Thánh Linh Man tộc nhìn hai người đạt thành ước chiến, quả quyết rút lui, nghĩ cách cứu viện Xích Thiên Thánh Linh.
Một kẻ là Thánh Vương Thiên phẩm, một người là Thần Hoàng kiếp trước, nếu ước chiến liền không khả năng giở trò lừa bịp.
- Khương Phàm, ta chỉ dùng một phần lực lượng, cho ngươi chiến một trận công bằng...
Man Khôi lao thẳng đến Khương Phàm, đang muốn kiêu ngạo tuyên cáo, lại đột nhiên phát giác được chạm mặt tới khí thế cực mạnh từ Khương Phàm.
Có lời đồn rằng Khương Phàm vừa mới đột phá đến Niết Bàn cảnh tại Thượng Thương cổ thành, hẳn là chỉ là nhất trọng thiên mới đúng.
Cái này là nhất trọng thiên?
Nói đùa gì vậy chứ?!!
Khương Phàm nhanh chóng tiêu xạ, hài cốt toàn thân giòn vang, hóa thân thành Chu Tước Yêu Thể, cùng khắp nguyên hỏa thế giới cộng minh, vỗ cánh lăng tiêu, thế như cuồng lôi, thẳng đến Tiểu Man Vương Man Khôi.
- Ngươi thật sự khiến cho người ta ngoài ý muốn!
Man Khôi chấn kinh nhưng không hoảng loạn, không giữ lại chút thực lực nào, bắp thịt toàn thân giống như cự mãng đang nhúc nhích, thân thể hơn ba mươi mét cuồng lực cuồn cuộn, ném ra một quyền, không gian đổ sụp.
Keng!!
Quyền trảo giao kích, tiếng oanh minh chói tai vang vọng trong liệt diễm, mấy trăm vạn cực cảnh bộc phát bắn ra để cho người ta mang theo sự tuyệt vọng.
Va chạm trong chớp mắt, Khương Phàm khép kín móng vuốt, giữ chặt nắm đấm tráng kiện.
Hắn há mồm gáy to, một loại Chu Tước Yêu Hỏa thuần chính nổ bắn ra, đánh về phía đầu Man Khôi.
Liệt diễm giống như một Tiểu Chu Tước áp súc, lại khuấy động linh hồn Chu Tước, lệ khí vô biên, sát ý nghiêm nghị.
Man Khôi bị bắt lại trong chốc lát, bỗng nhiên ngẩng đầu, hai cái sừng nhọn xuyên trời tăng vọt ánh sáng, huy động ra ma uy ngập trời.
Đây là vũ khí cường đại bẩm sinh của bọn hắn, có thể rung chuyển càn khôn, đánh xuyên Cửu Thiên.
Ầm ầm!
Hai nguồn năng lượng dẫn bạo trời cao, sóng xung kích cường liệt chấn động khắp nơi, bọn hắn đều bị đẩy lui.
Trận giao phong ngắn ngủi, thế lực ngang nhau!
Chiến ý, nhiệt huyết, đột nhiên tăng vọt!
- Khương Phàm, để cho ta xem thực lực mà ngươi đã từng chinh chiến Thương Huyền.
Man Khôi gào thét, ma huyết sôi trào, thân thể tăng vọt, năng lượng cùng thực lực đều giống như tăng cường thêm mấy phần.
Ma khí thao thao bất tuyệt, thế như triều dâng, mãnh liệt đánh thẳng vào biển lửa vô tận.
Như Ma Vương lâm thế, kinh hồn nhiếp phách.
Man Khôi không có sử dụng hai cánh không gian phía sau lưng, mà là trực tiếp lao thẳng đến Khương Phàm, khẩn thiết trùng kích, cơ thể tranh phong.
Thân hình khổng lồ so với sơn nhạc còn nặng nề hơn, nhưng tốc độ di chuyển so với cuồng phong lại còn muốn tấn mãnh hơn, nhấc lên uy lực phá diệt cường đại không có gì sánh kịp, cứ như có thể khinh thường cái gọi là võ pháp.
Khương Phàm không có điều động yêu hỏa xung quanh, không có kích phát Bát Cấm Thánh Thiên Quyết, chỉ là đơn thuần chính diện nghênh chiến.
Móng vuốt và hai cánh giống như bốn tay cuồng kích, không thể phá vỡ, tuyệt không thể đỡ.
Bành bành bành...
Xung quanh, biển lửa đều vỡ nát, như là hai ngôi sao đang kéo dài va chạm, dư ba cuồn cuộn, đất trời run rẩy, âm thanh ù ù không dứt ở bên tai.
Man Khôi càng đánh càng cuồng, cũng cảm nhận được tức giận, Man Hoang Chiến tộc mạnh nhất là chiến khu, vậy mà lại ép không được con hỏa điểu này?
Hống hống hống...
Man Khôi hét lớn táo bạo, ma khí cuồn cuộn trong cơ thể khổng lồ, thân thể to con tựa như lò luyện, bắt đầu đốt cháy huyết nhục hài cốt, mỗi một tế bào đều bắn ra uy thế siêu cường.
Trong chớp mắt, trình độ bền bỉ của cơ bắp lên gấp bội, lực lượng bộc phát cũng tăng vọt đến ngàn vạn cực cảnh.
Ầm ầm!
Hai cánh Khương Phàm giao nhau, ngạnh kháng trọng quyền, nhưng trong chớp mắt đã liền bị hung hăng đánh bay ra ngoài, hỏa vũ liệt diễm như hoa rơi đầy trời, xương cánh đều giống như tách ra.
Bành!!
Man Khôi bỗng nhiên chấn kích hai cánh, trong chốc lát hư không đã vỡ nát, vượt qua hơn ngàn mét, xuất hiện ở phía sau con đường mà Khương Phàm đang tháo chạy.
- Để cho ngươi lĩnh giáo Man Hoang Chiến Khu vô địch của Chiến tộc ta!
Man Khôi xuất hiện trong chốc lát, hét lớn như sấm, ma khí cuồn cuộn, dùng toàn lực vung lên trọng quyền giống như là tinh thần phi nhanh, thẳng đến sau gáy Khương Phàm.
Giờ khắc này, quyền uy vượt qua ngàn vạn cực cảnh, đủ để băng toái cường giả Niết Bàn ngũ trọng thiên, càng có thể xuyên qua cái gọi là năng lượng võ pháp.
Khương Phàm giật mình trước nguy hiểm, quyền uy kia còn không có tới, cũng đã thấm vào linh văn để ý thức thần kinh đều khẩn trương sợ hãi.
Giữa lúc nghìn cân treo sợi tóc, Khương Phàm bỗng nhiên cúi đầu, hung hiểm dịch ra nắm đấm.
Tại trọng quyền sát qua cái ót, đồng thời hai cánh hắn mãnh kích, thân thể lấy phương thức xoay tròn không thể tưởng tượng nổi, chính diện nghênh hướng Man Khôi, Bác Thiên Thuật vận sức chờ phát động ầm vang dẫn bạo.
Sau khi đạt được di cốt cùng thần hồn, uy lực truyền thừa đã đạt tới cực hạn của cuộc đời.
Từ trốn tránh đến phản kích, chỉ là một hơi mà thôi, đặc sắc tuyệt luân.
Bành!!
Lồng ngực Man Khôi lọt vào trọng kích, thân thể cao lớn màu đỏ như máu bay ngang ra ngoài, ngực đổ sụp, xương vỡ vụn, để lại vết thương nhìn thấy mà giật mình.
- Tư vị như thế nào?
Khương Phàm nhanh chóng khép hai cánh lại, ở trên trời lộn một cái, tốc độ nhanh đến như chớp giật, đuổi giết Man Khôi.
- Tốt! Rất tốt! Ngươi cũng tới lĩnh giáo truyền thừa của Man Hoang Chiến tộc chúng ta đi!
Man Khôi không có tức giận, ngược lại càng kích động, vừa mới né tránh phản kích thật sự đặc sắc.
Chiến đấu như vậy mới đáng để ra tay chứ.
Chương 1749 Cổ Chi Đại Đế
Rống!!
Man Khôi mở to miệng, phát ra tiếng ma hống, không gian bị chấn động mà sụp đổ, biển lửa cuồn cuộn, sóng âm cuồn cuộn, giống như biển lớn đang tức giận, đối diện đánh về phía Khương Phàm. Ngay sau đó...
Rống!!
Rống!!
Man Khôi căng cứng toàn thân, tiếp tục gào thét, bên trong sóng âm cuồn cuộn tràn ngập Ma Đạo pháp tắc, có vô số kỳ quang lấp lóe, có thể phá hủy núi sông, chôn vùi thần hồn.
Mặc dù phía trước có thiên quân vạn mã, trăm dặm sơn hà, đều có thể bị tuỳ tiện phá hủy.
Đây chính là Man Hoang chiến kỹ, quét sạch thiên quân.
Khương Phàm hiện ra uy lực Phục Thiên, người khoác hỏa vũ, như cầu vồng kinh thiên, một cái nháy mắt đã liền xông tới, xuyên qua sóng âm cuồn cuộn dễ như trở bàn tay, nghênh kích kỳ quang bên trong pháp tắc, phách tuyệt thiên địa, giết tới gần.
Rống!!
Ngực bụng Man Khôi cuồn cuộn, sóng âm nháy mắt đã tăng vọt thêm mấy lần, bên trong như có lôi đình trùng kích, xiềng xích tiêu xạ cường thế bao phủ Khương Phàm, cưỡng bức ép lui.
Răng rắc!
Man Khôi chấn vỡ nát không gian, đuổi giết Khương Phàm, trực tiếp xuất hiện ở trước mặt.
- Vừa rồi là Chu Tước truyền thừa sao? Rất không tệ, lại lần nữa!
Khương Phàm bay lên nhấc mãnh liệt Địa Sát, cuồng dã nghênh kích, chính diện chém giết.
Cùng lúc đó, liệt diễm toàn thân hắn tiếp tục sôi trào, phóng xuất ra hỏa vũ đầy trời, số lượng đạt tới bảy ngàn sợi.
Hỏa vũ tứ tán nhanh chóng diễn biến thành lít nha lít nhít hư ảnh Chu Tước, phân tán đến mấy ngàn thước xung quanh, bao vây chiến trường của Khương Phàm và Man Khôi.
- Ngươi muốn lĩnh giáo? Như ngươi mong muốn!
Móng vuốt và hai cánh của Khương Phàm toàn bộ hiện ra đọ thiên thuật, cùng với bạo tạc mãnh liệt, bức lui Man Khôi, ngay sau đó hắn vỗ cánh bay đi, thẳng tới trời cao, nhanh chóng khống chế Liệt Diễm Chu Tước, diễn biến tuyệt thế luyện lô.
Chu Tước, Liệt Ngục Thuật!
Bảy ngàn Liệt Diễm Chu Tước vỗ cánh bạo kích, hình thành luyện lô nguy nga, bao phủ Man Khôi.
Yêu hỏa cuồn cuộn trong lò luyện, nhiệt độ tiếp tục tăng vọt, uy thế hủy diệt đất trời ở bên trong hiện ra đến cực hạn.
Sắc mặt Man Khôi hơi biến đổi, lập tức đã nhận ra nhiệt độ cùng uy thế đáng sợ, quả quyết muốn đánh rách tả tơi hư không, lại phát hiện không gian đều bị giam cầm trong lò luyện.
- Nhìn xem da thịt ngươi cứng rắn, hay là Chu Tước Yêu Hỏa ta càng mạnh.
Khương Phàm thôi động toàn lực, luyện lô ù ù xoay tròn, bên trong tuôn ra từng đạo Hỏa Tiên, giống như là từng đóa hoa đầy trật tự, càng giống như ánh sáng thiên phạt, bạo kích Man Khôi.
Man Khôi hét lớn, bị đánh đến da tróc thịt bong, thân thể hùng tráng giống như muốn tan chảy.
Hỏng bét, chủ quan!
Chu Tước Yêu Hỏa còn có cách gọi khác, Diệt Thế Yêu Hỏa, Phần Thiên Liệt Diễm, kiếp trước Khương Phàm tức được xưng là Phần Thiên Thần Hoàng, bởi vậy mới có thể thấy được uy lực đáng sợ của Chu Tước Yêu Hỏa, cơ hồ có thể phần diệt hết thảy.
Hình thái luyện lô tại thời khắc này, tương đương với trong Yêu Hỏa lĩnh vực hắn phong cấm.
- Ta đang chờ Chiến Thần Phẫn Nộ của ngươi!
Giọng Khương Phàm quanh quẩn trong luyện lô khổng lồ.
- Ngươi đang lăng mạ ta?
Man Khôi đột nhiên gào thét, gân xanh nổi cao.
Lời này hiển nhiên là Khương Phàm còn không có dùng toàn lực, chính là đang so đấu luận bàn, sau đó cảm giác đánh chưa hết hứng, muốn lĩnh giáo lực lượng mạnh nhất của Man Hoang Chiến tộc.
- Bên ngoài tất cả đều là Chu Tước Yêu Hỏa, từ đầu đến cuối ta đều không dùng, ngươi còn không cảm thấy? Ngươi giết ra khỏi tòa luyện lô này, hiện ra Chiến Thần Phẫn Nộ, sau đó chịu chết! Giết không ra, chết ở ngay chỗ này đi.
Khương Phàm vỗ cánh gáy to, luyện lô bỗng nhiên ngưng thực, nhiệt độ bên trong tăng vọt thêm mấy lần, vô số đòn sau giống như trường tiên lại như xiềng xích, đổ ập xuống đập tới.
Chu Tước Liệt Ngục Thuật là ngưng tụ nên luyện lô, càng là Luyện Ngục.
Bất luận sinh linh hay là vũ khí đều có thể hủy diệt hòa tan.
Rống rống...
Man Khôi bị Hỏa Tiên đánh đến huyết nhục mơ hồ, chiến khu cường hãn hoành hành Thiên Khải chiến trường lại muốn bắt đầu nóng chảy.
Hắn đau đớn lại càng tức giận, hai cánh vỗ mạnh, ngẩng đầu hét lớn, Ma Khu đặc biệt bộc phát ra ánh sáng kinh thiên.
Giờ khắc này, trên trán của hắn xuất hiện linh văn mà con người mới có, là đường vân mê vụ màu đen.
Linh văn, hư vô!
Đây là thời đại Hồng Hoang, hai vị Đế Quân của bọn hắn tạo nên linh văn Đế Quân trong Nhân tộc, hư vô linh văn, có thể khiến càn khôn chôn vùi, vạn vật trở về với hư vô!
Một mảnh hắc ám tĩnh mịch mãnh liệt lao ra, nhanh chóng hoắc loạn Chu Tước luyện lô, bất luận là liệt diễm hay là Hỏa Tiên đều bị hắc ám chôn vùi.
- Hư Vô thiên văn, lại gặp mặt!
Khương Phàm thôi động linh hồn Chu Tước, toàn lực khống chế luyện lô, bảy ngàn hư ảnh Chu Tước ở bên trong tập thể thét dài, sóng âm cuồn cuộn, phóng thích liệt diễm càng cường mãnh.
- Nếu ngươi biết Hư Vô linh văn, hẳn phải biết uy lực của nó mạnh hơn Chu Tước truyền thừa của ngươi.
Man Khôi hét lớn, hắc ám tĩnh mịch tăng vọt, cuồng bạo nuốt hết liệt diễm, ăn mòn luyện lô.
Khương Phàm cực lực áp chế, sau đó quả quyết từ bỏ.
Hắc ám mất đi áp chế, lập tức cuồn cuộn trùng kích, quét sạch bốn phương tám hướng, hơn năm mươi dặm không gian đều biến thành hư vô, trực tiếp quán thông cùng hư không thâm thúy.
- Khương Phàm, lại để cho ngươi ôn lại trí nhớ kiếp trước, lĩnh giáo chiến kỹ cấm kỵ của Man Hoang Chiến tộc ta —— Chiến Thần Phẫn Nộ!
- Tiên tổ tổ từ, người hầu trung thành nhất của ngài, mong mỏi lực lượng Hồng Hoang từ ngài, diệt sát cường địch, bảo vệ vinh quang của Man Hoang Chiến tộc.
Man Khôi vỗ mạnh hai cánh, đường vân màu đen lan tràn toàn thân, trong chớp mắt, hắc ám bạo động thật mạnh, năng lượng vô hình khuấy động thâm không, sinh ra liên hệ cùng tổ từ bên trong tổ địa của Man Hoang Chiến tộc.
Bất luận người thừa kế Thiên phẩm nào cũng đều có tư cách lựa chọn những tổ tông mạnh nhất trong tổ từ kia ký kết liên hệ, ký kết lực lượng.
Man Khôi là Thánh Vương Thiên phẩm, trước đó chính là ký kết với một tôn tổ tông cảnh giới Thánh Vương.
Nhưng theo tiên tổ trở về, hắn trở thành tộc nhân đầu tiên được chọn, thành công ký kết ước hẹn với tiên tổ.
Hắn từ đầu đến cuối đang mong đợi thể nghiệm năng lượng tiên tổ, giờ khắc này, vừa vặn cầm Khương Phàm ra thử một chút.
Khương Phàm sẵn sàng chiến đấu, hắn vừa đề phòng lại càng chờ mong.
Gia hỏa này hẳn là đã ký kết với Thánh Vương, xem hắn có thể mượn tới bao nhiêu lực lượng.
Chương 1750 Xích Thiên Thần Tôn (1)
Rất nhanh, sâu trong bóng tối vô tận, tại điểm cuối cùng của hư không mênh mông, một nguồn năng lượng kinh khủng khôi phục, không nhìn không gian ngăn trở, cơ hồ trong chớp mắt đã mãnh liệt lao tới.
- A...
Toàn thân Man Khôi cứng ngắc, gánh chịu lấy uy lực tiên tổ, khí tức Hồng Hoang, thực lực tiếp tục tăng vọt, càng có uy áp tràn ngập đất trời, ngay cả Chu Tước Yêu Hỏa xung quanh đều nhận lấy từng cơn sóng to lớn vỗ tới.
Trận chém giết kịch liệt nơi xa chính là nơi nhận lấy ảnh hưởng ngay đầu tiên, hai vị Thánh Linh Man Hoang xúc động, đó là khí tức tiên tổ?
Man Khôi như đột nhiên tiến vào một cảnh giới kỳ diệu, từng sợi xiềng xích kỳ dị bao quanh toàn thân, tung bay trong hư không tối tăm để hư không yên lặng đều vì hắn mà phát ra tiếng oanh minh, đủ loại tia sáng kỳ dị từ hư không hiển hiện, im ắng rủ xuống, giống như là đang cúng bái Đại Đế vô thượng.
Không đúng!!
Khương Phàm lập tức cảnh giác, đây là khí tức gì?
Cũng không phải Thánh Vương có thể truyền đến!
Nhưng xem như kiếp trước, hắn đều không có nhìn thấy qua dị tượng kỳ diệu như vậy.
- Ha ha, ha ha, ha ha ha...
Man Khôi cảm nhận được khí tức chảy xuôi trong cơ thể, kích động lên tiếng hét lớn, thân thể càng to lớn hơn, cái sừng nhọn trên trán phun trào thiên uy vô tận.
Một loại khí tức Cổ Chi Đại Đế, tràn ngập trong hải dương yêu hỏa vô tận, truyền khắp Cửu Thiên Thập Địa.
Mặc dù bộ dáng Man Khôi vô cùng cuồng bạo dữ tợn, nhưng lại tràn ngập khí thế lại uy nghiêm tôn quý không gì sánh được, cứ như nếu vẫy tay một cái, chúng sinh cúng bái, sau một tiếng gào thét, Chư Thiên yên tĩnh.
- Khương Phàm, cảm nhận được không? Ha ha, cảm nhận được không?!
Man Khôi kích động đến mức đều đang run rẩy.
Tiên tổ thật sự đã truyền đến lực lượng cho hắn!
Lực lượng tiên tổ!!
Đây là một loại cảm giác kỳ diệu chưa bao giờ có qua, giống như cùng thế giới giao hòa, bao trùm phía trên dân chúng vạn linh.
- Tiên tổ...
Man Hoang Thánh Linh sợ hãi quỳ xuống đất, thành kính lễ bái.
Trong lòng bọn họ trách cứ Man Khôi, dù sao tiên tổ cũng vừa mới trở về, còn rất yếu ớt, sao có thể nào tuỳ tiện quấy rầy.
Nhưng bọn hắn càng hâm mộ Man Khôi, đây chính là uy lực bất hủ của tiên tổ, có thể thể nghiệm một lần, chết đều đáng giá.
Nhưng, bọn hắn nơi này kinh sợ bái lạy, Thánh Linh Xích Thiên như dầu hết đèn tắt lại điên rồi.
Không có bọn hắn kéo dài kiềm chế, Yêu Hoàng cùng đầu lâu giết đỏ cả mắt đều bổ nhào qua phía hắn.
- Bọn ngu xuẩn các ngươi, đang đánh nhau, chăm chú chút!!
Sắc mặt Thánh Linh Xích Thiên đột nhiên biến đổi, không lo được mặt mũi hốt hoảng mà rút lui.
Hắn bị thương cực nặng, chỉ có thể ở bên cạnh phối hợp tác chiến, không thể nào lại trực diện chiến đấu.
Nhưng hai vị Thánh Linh Man Hoang đâu nào để ý sống chết của hắn, đối mặt với tiên tổ giáng lâm, bọn hắn từ linh hồn đã sinh ra kính sợ.
- Khương Phàm, tiếp ta một kích!
Man Khôi phát động chiến ý vô địch, trùng kích hư không mênh mông, quét sạch hải dương yêu hỏa.
Khương Phàm cảm nhận được cảm giác áp bách khiến cho linh hồn mình hồi hộp, nhưng càng kích thích lên chiến ý bành trướng.
Oanh!
Rầm rầm rầm!
Thái Tổ sơn xông ra Thông Thiên Tháp, dâng lên cường quang, tổ uy cuồn cuộn, mặt đất bừa bộn đều đột nhiên chìm xuống mấy chục mét.
Mà nương theo bụi mù cuồn cuộn, uy lực và năng lượng nặng nề, tám mươi mốt ngọn núi bị giam cầm đồng thời xuất hiện.
Trong biển lửa cuồn cuộn, trên phế tích bừa bộn, Thái Tổ sơn giống như trụ trời, trấn áp sơn hà, uy lực và năng lượng cuồn cuộn trấn hồn nhiếp phách, tám mươi mốt ngọn núi Viễn Cổ thì giống như Sơn Thần thức tỉnh, dắt tay bảo vệ Thái Tổ.
Mặc dù bọn chúng còn quấn quanh lấy xiềng xích phong ấn, nhưng tại thời khắc một lần nữa tiếp xúc đến đại địa chân thực này, phảng phất từ trong cơn ngủ mê vô tận thức tỉnh, tránh thoát gông xiềng thời không.
Ầm ầm...
Đại Địa Mẫu Khí đáp lại, giống như mẫu thân cổ lão gặp được hài tử đã từng mất đi.
Cái sự cộng minh kia, cái mảnh thủy triều kia, cơ hồ đã lan đến gần toàn bộ mấy vạn dặm sơn hà Đọa Lạc Thiên Quốc.
- Sơn hà... Đại táng...
Khương Phàm đứng ngạo nghễ trên Thái Tổ sơn, khống chế tám mươi mốt ngọn núi Viễn Cổ to lớn, ý thức triệu hoán Đại Địa Mẫu Khí, hò hét với Man Khôi đang ở không, nhấc lên triều dâng lao về hư không vô tận.
- Giết!!
Hai cái sừng trên đầu Man Khôi tăng vọt ánh sáng, chiếu thấu hư không, xiềng xích quái dị tràn ngập toàn thân đều dâng lên, bao quanh ánh sáng, đánh ra thâm không hư vô, lao thẳng đến Khương Phàm.
Giờ khắc này, uy lực và năng lượng kinh hãi càn khôn, như gánh chịu lấy ý niệm của Cổ Chi Đại Đế, muốn chôn vùi cả vùng đất trời này.
- Mai táng!!
Khương Phàm dẫn dắt khí tức đại táng cuồng bạo bay lên trời, như ngân hà đảo ngược, như đại dương mênh mông, Thái Tổ sơn chiếu thấu ánh sáng vô biên, tất cả núi lớn Viễn Cổ đều đang gào thét, Đại Địa Mẫu Khí rung chuyển các đại lục.
Ầm ầm...
Một cơn bạo tạc kinh khủng dẫn bạo tại hiện thực cùng hư không trong nháy mắt, thanh âm cũng không điếc tai, mà là ngột ngạt đến quái dị, để cho người ta sợ hãi, để cho người ta tuyệt vọng, cứ như cuộc chiến giữa Thần Linh để dân chúng run rẩy.
Nhưng theo sát phía sau, bạo tạc vang vọng đất trời, năng lượng tuôn ra, vén lui yêu hỏa, không gian chập trùng như đại mạc, hư không nhấc lên vết nứt vô tận.
Hai vị Thánh Linh Man tộc đón lấy triều dâng đập vào mặt, mặt mũi tràn đầy chấn kinh, không dám tin vào mắt mình.
Khương Phàm đưa tới năng lượng gì, sao lại có thể chống cự được khí tức Đại Đế mà Man Khôi mượn tới từ tiên tổ nơi đó.
Khương Bá và Khương Qua càng khiếp sợ, chỉ ngắn ngủi mấy tháng mà thôi, Khương Phàm lại hiện ra uy lực Thái Tổ sơn đến trình độ như vậy?
Tám mươi mốt ngọn núi cao lại có lai lịch gì, rõ ràng chỉ cao mấy trăm mét, nhưng lại cho người ta uy thế Thiên Nhạc nguy nga nặng nề, mà mỗi một ngọn núi đều là như vậy.
- A?
Trong hư không, vẻ mặt Man Khôi trở nên quái dị, nhíu mày nhìn núi lớn đứng vững trong liệt diễm cuồng triều ở phía dưới.
Hắn nghe nói qua đã Khương Phàm đạt được Thái Tổ sơn của Thái Võ Nhân Hoàng, nhưng giống như chỉ có một, chỉ mới mấy tháng ngắn ngủi mà đã sinh ra nhiều núi nhỏ như vậy?
Khương Phàm sử dụng Tiểu Niết Bàn Thuật, trở lại đỉnh phong, nghiêm trọng nhìn qua Man Khôi bên trong thâm không.
Rốt cuộc tên quái vật này mượn đến lực lượng gì?