Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1866 Gia Chủ Dương Gia

Kẹt kẹt...

Cửa điện của tổ từ chậm rãi đẩy ra, Dương Biện đứng tại chỗ cửa điện, lạnh lùng nhìn Dương Ngọc Chân đang đứng ở phía ngoài:

- Người trong mắt ngươi không đáng một đồng, ở chỗ ta đây từng là hòn ngọc quý trên tay, ngươi để lại đau xót ở trên người nàng, ta sẽ trả lại cho ngươi gấp trăm lần nghìn lần.

- Ngươi... Ngươi...

Dương Ngọc Chân kinh sợ lui hai bước, sợ hãi nhìn tổ từ phía sau Dương Biện.

Trong đại điện mờ tối của tổ từ, Dương Thiên Khuyết đang tê liệt ngã xuống ở nơi đó hấp hối, Dương Hồng Liệt thì mặt không thay đổi đi ra ngoài.

Một màn này tựa hồ đã rõ ràng tuyên cáo với nàng, Dương Biện thắng! Dương gia muốn đổi chủ!

Dương Ngọc Thành khẩn trương đến thở đều khó khăn, gắt gao nhìn chằm chằm Dương Hồng Liệt, chờ đợi hắn tuyên cáo.

Dương Hồng Liệt đi ra cửa điện, gầy gò già nua, lại tản ra uy nghiêm bức người:

- Dương Hạo Nam, Dương Bích Huyên, từ hôm nay trở đi, chăm chú phụ tá tộc trưởng. Thời gian trăm năm tiếp theo của Dương gia, giao cho trên tay ba người các ngươi.

- Lĩnh mệnh.

Dương Hạo Nam cùng Dương Bích Huyên song song cúi đầu, cung kính lĩnh mệnh, nhưng khắp khuôn mặt lại đều là chấn kinh.

Định??

Cứ như vậy liền tuỳ tiện định đoạt??

Dương Biện này đã từng là đứa con rơi bị tính kế Dương gia hại chết, vậy mà lại lấy thân phận tộc trưởng Dương gia một lần nữa trở về rồi?

- Thánh Tổ, ngài không thể nào cứ làm quyết định như vậy.

Dương Hồng Quang hô to.

Hắn nghĩ là Thánh Tổ chỉ ở bên trong thương lượng, không nghĩ tới lại quyết định như vậy. Sớm biết hắn đã cưỡng ép ở lại bên trong.

- Ngươi rất rõ ràng, ta có thể! Đi thôi, về nơi chúng ta nên đi, làm chuyện chúng ta nên làm.

Dương Hồng Liệt đi qua bên cạnh Dương Hồng Quang, cố ý sát qua bờ vai của hắn, nhắc nhở cũng là cảnh cáo.

- Thánh Tổ!! Ngươi không thể giao Dương gia cho hắn, hắn sẽ hủy Dương gia! Nghĩ lại, nghĩ lại đi!

Dương Ngọc Chân quỳ trên mặt đất, cao giọng la lên.

- Ta sẽ phụ trách tới cùng vì quyết định của ta, ngươi cũng phải trả giá đắt vì quyết định ngươi đã từng làm.

Giọng Dương Hồng Liệt phiêu đãng trong nghĩa địa u tĩnh, thâm ý bên trong ánh mắt để mặt Dương Ngọc Chân xám như tro.

Bên ngoài nghĩa trang, hai vị Thánh Tổ Lý gia còn có Thánh Tổ Ngụy gia cũng chờ đợi ở nơi đó.

Mặc dù bọn hắn được tôn làm Thánh Tổ, nhưng không có tư cách tiến vào nghĩa trang nhà khác, đây là cấm kỵ, cũng là tôn trọng.

- Dương Thiên Khuyết thế nào?

Lý gia Thánh Tổ đầu tiên nhìn Dương Hồng Liệt bình tĩnh, lại nhìn Dương Hồng Quang đang vội vã chạy tới trong nghĩa trang, lông mày từ từ nhíu lại.

- Dương Thiên Khuyết dung hợp kình hồn thất bại, tự giác không thể nào lại đảm nhiệm vị trí tộc trưởng, đặc biệt chuyển giao vị trí tộc trưởng cho Dương Biện ngay trong tổ từ, từ hôm nay trở đi, Dương Biện chính thức tiếp quản Dương gia, đảm nhiệm vị trí tộc trưởng.

Bầu không khí bên ngoài nghĩa trang thoáng an tĩnh, sắc mặt Thánh Tổ hai nhà đại biến, định??

Cứ quyết định dễ như trở bàn tay như vậy??

Những điều kiện bọn hắn vừa mới thương lượng kia đâu, những khuyên can bọn hắn nói kia đâu?

Thánh Tổ thứ hai của Lý gia quát hỏi:

- Dương Hồng Liệt!! Với tình huống bây giờ, gia chủ kế nhiệm của Dương gia không thể nào do Dương gia một nhà quyết định, ngươi cần trưng cầu ý kiến của chúng ta!

Dương Hồng Liệt thản nhiên liếc nhìn hắn:

- Ta đã trưng cầu qua ý kiến, nhưng quyết định cuối cùng, vẫn do Dương gia tới làm.

- Dương Biện hại chết hai vị Thánh Linh của chúng ta, Lý gia chúng ta tuyệt đối không tiếp nhận Dương Biện làm gia chủ Dương gia!

- Hại chết bọn hắn chính là thế giới mới, không có liên quan gì với Dương Biện.

- Thánh Bằng đảo thì sao?? Thánh Linh của Thánh Bằng đảo là do Dương Biện giết!

- Là Thái Thản Cự Viên giết.

- Ngươi...

- Bây giờ Hải Thần đảo đứng trước tình trạng gì, các ngươi làm Thánh Tổ đều rất rõ ràng, Thần Vực Chi Hải tiếp theo sẽ lâm vào hỗn loạn gì, các ngươi cũng hẳn là có chỗ dự phán. Hải Thần đảo chúng ta cần một nhân vật đặc biệt tọa trấn, Dương Biện không thể nghi ngờ là người tốt nhất.

- Các ngươi không thể tiếp nhận, chỉ là để ý mặt mũi. Nhưng Thánh Tổ các nhà, các ngươi phải cân nhắc chính là lợi ích cùng phát triển của gia tộc, còn phải chiếu cố đại cục phong vân của Hải Thần đảo.

Dương Hồng Liệt không cần phải nhiều lời nữa, yên lặng đi ra nghĩa trang.

Các Thánh Tổ Lý gia, Ngụy gia cau mày, trong lòng Dương Hồng Liệt đã có quyết rồi?

Dương Biện đúng là người chọn lựa thích hợp nhất, nhưng hắn mang theo đầy ngập thù hận trở về, sẽ mang Dương gia tới đâu, lại muốn mang Hải Thần đảo tới đâu?

Đây là đang cược mệnh!!

Cược hưng suy tồn vong của Hải Thần đảo!

Tộc nhân trên đảo Dương gia đang khẩn trương trong khi chờ đợi, đợi tin tức đến từ tổ từ —— Dương Thiên Khuyết thoái vị, Dương Biện kế vị.

- Dương Biện kế vị? Dương Biện làm tộc trưởng rồi?

- Dương Biện thật sự hợp làm tộc trưởng rồi? Qua loa như thế sao!!

- Ngắn ngủi một ngày liền đều kết thúc hết thảy rồi?

- Từ tội nhân, con rơi, lắc mình biến hoá thành tộc trưởng?

- Ông trời ơi, Dương Biện mới ba mươi mấy tuổi? Đây có được coi là tộc trưởng trẻ tuổi nhất trong lịch sử Dương gia hay không?

- Dương gia biến thiên, triệt để biến thiên.

- Dương Biện mang theo đầy ngập thù hận kế nhiệm gia chủ, các Thánh Tổ đang nghĩ gì vậy?

Từ trên xuống dưới Dương gia đều vô cùng chấn động, trước đó cũng đều thảo luận Thánh Tổ là xử tử Dương Biện hay là giữ lại Dương Biện, không nghĩ tới chỉ trong một ngày ngắn ngủi đã trực tiếp tuyên cáo làm tộc trưởng.

Đây có nghĩa Dương Thiên Khuyết đã phế đi, càng mang ý nghĩa phe phái Dương Ngọc Chân tại Dương gia đã triệt để thất thế, thậm chí có khả năng đứng trước nguy hiểm bị xử tử.

Sau khi thân tộc của Dương Ngọc Chân nhận được tin tức liền lập tức chạy tới tổ địa, thỉnh cầu Thánh Tổ thu hồi mệnh lệnh đã ban ra, nhưng bị Dương Biện lấy uy danh tụ chúng gây sự, trực tiếp giao trách nhiệm cho Dương Bích Huyên mang theo Hình Luật đường truy nã giam lại.

Dương Bích Huyên không có chống lại mệnh lệnh, tự mình dẫn người truy nã, ép vào địa lao.

[Phụ: Giới thiệu sơ lược cách cục thế giới.

Một mực nói Thiên Khải bách tộc, kỳ thật chính là hoàng đạo có thể đăng lâm Thiên Khải chiến trường.

Tổng cộng có một trăm hoàng đạo của Cửu Châu Thập Tam Hải.

Bởi vì Thiên Khải chiến trường không ngừng bộc phát chiến tranh, cho nên số lượng hoàng đạo không cùng thời kỳ có khác biệt, có đôi khi hơn một trăm một chút, có đôi khi ít hơn so với một trăm, nhưng cơ bản đều duy trì tại chừng một trăm.

Thương Huyền mặc dù không có Đế Quân, nhưng đã từng là tổ địa Cửu Châu, có được nhiều hoàng đạo nhất.

Những lục địa khác bởi vì có Đế Quân, chiếm lấy tài nguyên cao hơn, hoàn toàn thống trị tất cả lục địa Trung Vực, hoàng đạo phân tán xung quanh, cho nên số lượng phổ biến tại tám cái.

Phạm vi hải dương rất lớn, nhưng năng lượng và tài nguyên lại kém xa sự phong phú của lục địa, số lượng hoàng đạo phổ biến tại một hai cái.]
Chương 1867 Tin Tức Tràn Ra

Phương thức làm việc đơn giản thô bạo, cùng mệnh lệnh của Dương Biện được Hình Luật đường nghiêm ngặt chấp hành, lập tức trấn trụ bầu không khí xao động của Dương gia. Bất luận là tộc lão Niết Bàn cảnh, hay là con dân đời mới, đều dùng e ngại ánh mắt quan sát vị tộc trưởng mới lấy phương thức đặc thù kế vị này.

Ngay cả Lý gia Ngụy gia khi lấy được tin tức cũng xôn xao một mảnh.

Bởi vì Dương Biện kế nhiệm vị trí gia chủ Dương gia, không chỉ là thống lĩnh Dương gia, cũng là ảnh hưởng toàn diện đến Hải Thần đảo.

Dù sao, Dương Biện cũng là Thiên Vương Thánh phẩm, Viễn Cổ kình hồn, chờ sau khi chân chính trưởng thành, thực lực bá tuyệt trên Thần Vực Chi Hải.

Khương Phàm tìm tới Dương Biện:

- Ngươi đều đã xử lý tốt, chúng ta cũng nên rời khỏi rồi.

- Bây giờ liền đi? Ta đã tiếp quản Dương gia, tài nguyên nơi này các ngươi tùy tiện dùng, không cần thiết liền đi vội vã ngay bây giờ, muốn đi cũng phải để sau khi cảnh giới tăng lên một trọng thiên.

- Chúng ta vừa đột phá cảnh giới, muốn lại đề thăng quá khó khăn.

- Vậy cũng không cần thiết vội vã rời khỏi như vậy, ta vừa mới đi dọn dẹp tài nguyên mà bọn người Dương Thiên Khuyết mang về từ thế giới mới. Bên trong còn có một bộ di thể Thủy Kỳ Lân cảnh giới Bán Thánh!

- Vật này tốt, ta không khách khí, thay Thương Hàn Nguyệt nhận lấy.

Khương Phàm không có chối từ.

- Còn có một thứ vô cùng quý giá, Chí Tôn Long Giác. Nghe nói trong mười ngàn con Giao Long mới có thể sinh ra ra một con Giao Long có được Chí Tôn Long Giác. Nếu như được tẩm bổ thích đáng, có khả năng hóa thành Cự Long, đăng lâm Chí Tôn, coi như dung hợp thất bại cũng có thể thông qua sừng rồng phóng xuất ra long uy phi phàm. Chí Tôn Long Giác hiếm thấy lại quý giá hơn, đối với Yêu thú huyết mạch Long tộc khác đều sẽ có hiệu quả biến đổi.

- Giao Long, Chí Tôn Long Giác? Đúng là bảo bối!

Đan Hoàng đều lên tiếng ở trong ý thức Khương Phàm.

Chí Tôn Long Giác thật sự quá hiếm có, bên trong mười ngàn con Giao Long sinh ra một cái đều là nói ít, bên trong một trăm ngàn con Giao Long sinh ra một cái đều xem như may mắn.

Cũng chỉ có Yêu tộc bên trong hoàn cảnh phong bế như thế giới mới kia, mới có thể để cho bộ tộc Giao Long từ từ sinh sôi ra sừng rồng như thế này.

- Nếu như Dương gia không cần, vậy ta thu.

Khương Phàm không nghĩ tới Dương gia lại còn có thể có được nhiều bảo vật như vậy.

- Cho Hàn Ngạo?

Dương Biện vẫn rất xem trọng Hàn Ngạo.

Trước trước sau sau nhiều cơ duyên đặc thù chồng chất lên như vậy, vẫn còn không có đột phá, hoặc là hắn thật không được, hoặc chính là phương hướng muốn biến đổi linh văn quá đặc thù.

Một khi thành công, đầy đủ kinh diễm.

- Đã cho Hàn Ngạo một viên Bích Ngọc Đan, Bán Thánh cảnh, khí tức Long Tượng, hẳn là có thể trợ hắn lại xông một Thiên phẩm.

Đồ mà Khương Phàm cho Hàn Ngạo đã đủ nhiều, tình huống mấu chốt của hắn vẫn phải dựa vào Đại Long Đao, những cái khác đều là đưa đến tác dụng khích lệ.

Bích Ngọc Đan hẳn là có thể hung hăng kích thích Đại Long Đao một lần.

Chí Tôn Long Giác này, cho Đại Tặc làm vũ khí đi.

- Đồ còn dư lại, ngươi hẳn không có thấy vừa mắt. Đồ tốt đều để cho Lý gia cùng Thánh Bằng đảo, dù sao trước đó Dương Thiên Hữu cũng đã lấy được Hải Hoàng Tam Xoa Kích cùng Thiên Mệnh Chiến Giới.

- Tuy bên trong dược viên cùng bảo các của Dương gia còn có số lượng lớn bảo bối, ngươi đi qua nhìn, đụng phải thứ thích hợp liền lấy đi, thuận tiện bế quan mấy tháng.

Dương Biện chân thành mời, hắn thực sự nợ Khương Phàm rất rất nhiều, từ hôm nay trở đi hắn được trả lại.

- Thật sự không cần, ngươi giữ lại phát triển Dương gia đi.

Khương Phàm giao Hải Hoàng Tam Xoa Kích cho Dương Biện, lộ ra một nụ cười ý vị sâu xa:

- Giữ lại áp trận, lung lạc lòng người.

- Không thể không đi??

- Ngươi rất rõ ràng tình huống của ta, ta đến Thần Vực Chi Hải chỉ là tị nạn, không thể nào ở lại quá lâu. Đúng rồi, ta sẽ bí mật để Bạch Tai lại, bình thường không cần quấy rầy hắn tu luyện, nhưng thời điểm có cần cũng đừng khách khí. Hắn sẽ là một lưỡi dao giúp ngươi khống chế Dương gia, nhìn ngươi dùng như thế nào.

Khương Phàm đã quyết tâm, muốn về Thương Huyền nhìn tình huống.

Khương Phàm rời khỏi vào đêm khuya, lặng lẽ rời khỏi Hải Thần đảo.

Dương Biện yên lặng tiễn biệt, cho đến khi bọn hắn biến mất trong hải triều mênh mông bát ngát.

- Bọn hắn cứ đi như thế?

Một phụ nhân xinh đẹp nở nang từ trong cánh rừng sau vách núi đi tới.

Dương Bích Huyên, người khống chế chân chính của Hình Luật đường Dương gia, một nữ tử tháo vát thông minh.

Dương Biện lạnh lùng nói:

- Ta không thích người khác giám sát ta, ngươi hẳn là thay ta giám sát người khác.

Dương Bích Huyên nói với ý vị sâu xa:

- Bọn hắn giúp ngươi trở về Dương gia, tiếp quản gia tộc, lại tại thời điểm hẳn là nên hưởng thụ lại yên lặng rời khỏi, thật sự là huynh đệ tốt.

Dương Biện nói:

- Nếu có người hỏi, ngươi cứ nói là bọn hắn đang bế quan.

Long Cốt Cự Ngạc đang trùng kích Thánh Linh cảnh, Khương Qua, Long Lân Lôi Mã, Huyền Quy đều đã bắn vọt cảnh giới đến Bán Thánh.

Tài nguyên của Dương gia, đa số đều dùng trên người bọn hắn.

An bài như vậy không chỉ có thể ẩn giấu đi bí mật bọn người Khương Phàm đã rời khỏi, còn có thể giữ vững thần bí, hình thành uy hiếp, để kẻ phản nghịch trong tộc không dám hành động thiếu suy nghĩ.

- Khi nào bọn hắn sẽ trở về?

Dương Bích Huyên nhìn không thấu chuyện này, Dương Biện vừa mới làm gia chủ, những huynh đệ kia hẳn là nên toàn lực phối hợp, càng cần hiện ra linh văn cùng thực lực hơn, trù hoạch kiến lập đảo thứ tư.

Ngay thời điểm này lại đột nhiên rời khỏi, là thật không muốn hưởng thụ công danh, hay là đang gánh vác sứ mệnh gì?

- Thứ không nên hỏi thì không nên hỏi. Lại tràn ra tin tức cho ta, trong tay của ta đang nắm giữ Hải Hoàng Tam Xoa Kích, cố ý giao cho Lý gia.

- Giao cho Lý gia?

Dương Bích Huyên hơi nhíu mày.

Hải Hoàng Tam Xoa Kích là Thần Binh chân chính, danh chấn Thập Tam Hải, uy lực tuyệt luân, bên trong rất có thể còn phong tồn ý thức cùng truyền thừa Hải Hoàng, bất kể là ai đạt được, đều có thể thay đổi vận mệnh.

Nhưng, nghĩ lại, Dương Bích Huyên đã hiểu thâm ý bên trong.

Bây giờ Lý gia có ý kiến vô cùng lớn đối với việc Dương Biện tiếp quản Dương gia, từ cao tầng đến con dân bình thường đều lộ ra mâu thuẫn, nhất là Lý Hùng sắp tiếp quản vị trí tộc trưởng Lý gia kia, càng từng là đồng đảng của Dương Thiên Hữu, sau này khẳng định biến đổi hoa dạng đối kháng với Dương Biện.

Nhưng dụ hoặc của Hải Hoàng Tam Xoa Kích thực sự quá lớn, sau khi đưa tin tức ra ngoài, Lý gia nơi đó khẳng định sẽ bạo động, nói không chừng đều sẽ có người chủ động đến lấy lòng.
Chương 1868 Phong Mang Chỉ, Đại Diễn Thánh Địa (1)

Ví dụ như, trước đó Lý Hoàng đã chủ động liên lạc qua Dương Biện!

Lý gia nơi đó khả năng sẽ còn hoài nghi chính là Lý Hoàng đã tiết lộ bí mật của Dương Thiên Khuyết, cũng làm giao dịch cùng Dương Biện.

Phe phái của Lý Hoàng tại Lý gia có địa vị vô cùng cao, rất có thể sẽ khiến cho Lý Hùng kiêng kị.

Mà Dương Biện tràn ra tin tức lại là giao cho Lý gia, mà không có đặc biệt là ai, Lý Hùng thậm chí có khả năng sẽ phái người bí mật đến tiếp xúc.

Kể từ đó, Lý gia sẽ lâm vào tranh đấu nội bộ, cũng không dám trực tiếp ra tay với Dương Biện, Dương Biện có thể tranh thủ đầy đủ thời gian chỉnh đốn Dương gia.

Dương Bích Huyên khẽ nhíu mày, không hổ là người thừa kế Dương gia đã từng bồi dưỡng, ngay cả dương mưu đều có thể chơi đặc sắc như vậy.

Nhưng, thật sự muốn giao ra Hải Hoàng Tam Xoa Kích sao?

Cái giá này có thể quá lớn hay không.

Dương Biện nhìn qua hải triều mãnh liệt, thanh âm lạnh lẽo theo gió biển phiêu đãng trên vách núi:

- Tạo cho ta ba trăm cái quan tài, đặt tới trước Hình Luật đường, đưa lời đi, quan tài không đầy, chỉnh đốn không ngớt!

- Ta muốn để Dương gia từ trên xuống dưới rõ ràng nhìn thấy, cũng làm cho bọn hắn rõ ràng biết, Dương Biện ta muốn triệt để chỉnh đốn Dương gia!

Trong lòng Dương Bích Huyên run lên, nhưng chần chờ một lát, vẫn yên lặng lui xuống.

Tại thời điểm Dương Biện bắt đầu chỉnh đốn Dương gia, đầu tiên liền hướng Thần Dụ Chi Hải thả ra một tin tức.

- Thế giới mới có Giới Chủ thần bí, cảnh giới sợ tại cảnh giới Thánh Hoàng!

- Thế giới mới có ba mươi tám ngọn Tổ Nguyên sơn, cùng Giới Nguyên sơn tạo thành pháp trận cường đại, có thể hình thành phòng ngự tuyệt đối, chống cự bên ngoài xâm nhập, còn có thể hình thành vòng xoáy, thôn phệ tất cả đội ngũ nghĩ cách cứu viện.

- Hải Thần đảo tuyên bố từ bỏ nghĩ cách cứu viện, cũng xin mời Thần Dụ Chi Hải nghĩ lại sau.

Tin tức truyền đến Thiên Kiếm Thần Tông, lập tức kích thích cường tộc các phương đang tụ tập.

Thánh Hoàng?

Giới Nguyên sơn?

Tổ Nguyên sơn?

Nếu như thế giới mới mạnh mẽ như vậy, vì sao trước đó lại sụp đổ, chẳng phải là cái bẫy hay sao?

Nếu quả thật giống như Hải Thần đảo nói, người bị nhốt ở bên trong thật hẳn phải chết không nghi ngờ. Mà, rất có thể sẽ tại thời điểm bọn hắn nghĩ cách đi qua cứu viện, lần nữa mở ra thế giới mới, một mẻ hốt gọn bọn hắn.

Thiên Kiếm Thần Tông sớm đã biết tình huống này, nhưng nghĩ đến hàng tỷ dân chúng bị nhốt, lại nhìn số cường tộc của Thần Dụ Chi Hải vô khẩn cầu, bọn hắn không thể nào thấy chết không cứu.

Chỉ là Thiên Kiếm Thần Tông rất kỳ quái, Hải Thần đảo lại chịu từ bỏ?

Đám người bị nhốt kia đều là tinh nhuệ của Hải Thần đảo, đều là Niết Bàn cảnh đi lên, còn có Bán Thánh cùng Thánh Linh.

Nói từ bỏ liền từ bỏ rồi?

Nếu mất đi bọn hắn, thực lực tổng hợp của Hải Thần đảo sẽ chợt hạ xuống hơn phân nửa!

Nhưng, ngay sau đó tin tức khác lại truyền đến, làm cho tất cả mọi người đều kinh đến.

- Dương Biện trở lại Hải Thần đảo, giết Dương Thiên Hữu trước mặt mọi người.

- Dương Thiên Khuyết thoái vị, Dương Biện toàn diện tiếp quản Dương gia!

- Hai vị Thánh Tổ Dương gia, tuyên bố ủng hộ Dương Biện!

Cường tộc các phương đều chấn kinh.

Một kẻ có được Viễn Cổ kình hồn Thánh Vương Thiên phẩm, tiếp quản Hải Thần đảo đang đứng ở mệt mỏi?

Trong lúc vô hình lại để địa vị hoàng tộc của Hải Thần đảo nhanh chóng vững chắc, thậm chí nguy hiểm hơn.

Bởi vì Dương Biện có bốn vị huynh đệ đặc biệt, cùng Hải Linh tiềm lực vô hạn.

Bởi vì tiềm lực của Dương Biện tại Thần Dụ Chi Hải không ai không biết, huống chi Dương Biện còn khống chế tam đại Thần khí là Đồ Thần Chiến Kích, Hải Hoàng Tam Xoa Kích, cùng Thiên Mệnh Chiến Giới.

Nếu như tương lai Dương Biện bước lên cảnh giới Thánh Vương, phối hợp với Viễn Cổ kình hồn cùng tam đại Thần khí, hắn thật có khả năng trực diện Thánh Hoàng!

Các cường tộc của Thần Dụ Chi Hải, nhất là hoàng tộc, đều cảm nhận được áp bách.

Nhưng, việc cấp bách vẫn là phải cứu vớt đám người bị vây ở trong thế giới mới kia.

Kỷ Nguyên năm mười ngày mùng tám tháng hai, Thiên Kiếm Thần Tông tập kết mấy triệu cường giả của Thần Dụ Chi Hải gần, đuổi giết thế giới mới, tụ tập đến khu vực cửa vào xuất hiện lúc ban đầu, triển khai tấn công mạnh toàn diện đối với bình chướng tại khung trời của thế giới mới.

Thiên Kiếm Thần Tông, Bá Vương đảo, hoàng đạo hoàng tộc, thậm chí các cường tộc như Thương Uyên đảo, Thiên Mộng đảo, bọn hắn đều cống hiến pháp trận trấn tộc ra ngoài.

Trước trước sau sau tổ kiến ba mươi ba loại pháp trận, tập trung năng lượng của mấy triệu cường giả lại, bộc phát ra năng lượng hủy diệt khủng bố như đại dương, kéo dài tấn công mạnh bình chướng.

Bình chướng tai thế giới mới nhận lấy va chạm kịch liệt, trong trong ngoài ngoài đều nổi lên gợn sóng.

Người bị nhốt ở bên trong liên tiếp bị triều thú triều kinh động, kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên lao tới 'Chiến trường'.

Đám Yêu tộc của thế giới mới cũng liên tiếp thay đổi phương hướng, không còn lùng bắt bốn chỗ nữa, mà chạy tới chiến trường tổ kiến vòng vây.

Thiên Kiếm Thần Tông một bên tiếp tục tấn công mạnh, bày ra tư thế không đạt mục đích quyết không bỏ qua, một bên cũng đang sẵn sàng, đề phòng thế giới mới đột nhiên thôn phệ bọn hắn, một bên cũng lại đang hiệu triệu toàn bộ các cường giả Thần Dụ Chi Hải tham dự vào, tăng cường uy lực pháp trận.

Cứ như vậy, một trận ác chiến liên quan đến sống chết của hàng tỷ sinh linh, bạo phát oanh oanh liệt liệt tại dưới đáy đại dương!

Đây là cứu rỗi bản thân Thần Dụ Chi Hải, càng là nguy cơ sinh tử của Thần Dụ Chi Hải.

Các hải vực xung quanh, thậm chí tới gần đại lục, cũng bắt đầu chú ý đến chuyện này.

Tại thời khắc Thần Dụ Chi Hải gió nổi mây phun, Khương Phàm đã vượt qua đại dương mênh mông, thẳng đến Tân Hải của Thương Huyền Tây Bộ. Cùng lúc đó, Vạn Đạo Thần Giáo đang bí mật điều tra cũng nhanh chóng lan tràn đến hai nơi từ Tây Bắc Bộ đến Tây Bộ, Bắc Bộ.

Thẩm thấu chi đội tìm kiếm đến Tây Bộ, đầu tiên liền tập trung vào Đại Diễn thánh địa!

Bởi vì, Đại Diễn thánh địa chính là ‘thế gia ngự thú’ nổi danh nhất Tây Bộ.

Bởi vì, mười ba năm trước đây, Đại Diễn sơn mạch đã từng rơi xuống dị tượng, mấy triệu Yêu thú tập thể thần phục.

Bởi vì, ngày đó chính là ngày nữ nhi của Đại Diễn Thánh Chủ ra đời.

Bởi vì, tương truyền nữ tử của Đại Diễn Thánh Chủ thiên phú tuyệt luân, rất có thể trời sinh Chí Tôn Thánh phẩm, thậm chí khả năng cao hơn, nhưng không có ai biết nàng được gọi là gì, cũng không có người ngoài nào đã từng gặp qua nàng.

Nàng rõ ràng đã từng oanh động qua, nhưng lại giống như không còn tồn tại.

Những tình huống đặc thù này, vô cùng phù hợp với điều kiện Thiên Hậu mà Vạn Đạo Thần Giáo muốn tìm.
Chương 1869 Phong mang chỉ, Đại Diễn thánh địa (2)

- Đại Diễn thánh địa, ai...

Nhị trưởng lão của Vạn Đạo Thần Giáo đứng trên một ngọn núi cao vạn trượng ở Đại Diễn sơn mạch, đưa vẻ mặt phức tạp ngắm nhìn thánh địa bao phủ bên trong lâm hải mênh mông.

Làm sao tra được lại ở trên đầu Đại Diễn thánh địa.

Thánh địa không đáng sợ, đáng sợ là sự tụ tập của bọn này.

Tụ tập mà còn có thể khiêng, gánh không được chính là lực ảnh hưởng của thánh địa. Bây giờ thời điểm suy yếu nhất, cũng là thời điểm cường thịnh nhất của thánh địa.

Nói suy yếu, là bởi vì đa số cường giả Niết Bàn cảnh trở lên đều bị điều đi thánh địa tổ sơn.

Nói cường thịnh, là bởi vì thánh địa tổ sơn đã tập kết toàn bộ cường giả Niết Bàn của thánh địa Thương Huyền, liên hợp khống chế Thương Sinh Cung, đưa mắt nhìn khắp các nơi ai dám mạo phạm bất cứ một chỗ thánh địa nào, Thương Sinh Cung sẽ được phóng thích toàn lực.

- Chỉ mong nữ nhi Tô Thiên Sóc không phải Thiên Hậu.

Nhị trưởng lão cảm thấy nhức đầu.

Lục trưởng lão hầu ở bên cạnh, yên lặng chờ đợi kết quả các đệ tử điều tra.

Mặc dù bọn hắn ở bên ngoài nghe được rất nhiều nghe đồn, nhưng dù sao cũng đều là nghe đồn, bọn hắn cần tiến hành xác minh. Xác minh đối tượng chính là bộ lạc tản mát đời đời sinh tồn trong Đại Diễn sơn mạch.

Sau đó không lâu, các đệ tử thần giáo liên tiếp trở về, điều tra kết quả giao cho Lục trưởng lão.

Lục trưởng lão cẩn thận tập hợp, sắc mặt khó nhìn lên:

- Hoàn toàn giống những gì chúng ta nghe được ở bên ngoài. Tô Thiên Sóc tổng cộng có ba đứa con, trưởng tử là Tô Triệt, trưởng nữ là Tô Lăng, đều thiên phú không tồi, thường xuyên lộ tung tích ở bên ngoài, là kiêu ngạo của Đại Diễn thánh địa. Nhưng, tiểu nữ nhi rất thần bí, cũng rất điệu thấp, từ khi sinh ra đến nay cũng không có xuất hiện ở bên ngoài, ngay cả tên cũng đều không có người biết.

- Rất nhiều người trong bộ lạc cũng đã quên nữ hài nhi này tồn tại. Một khả năng là, thiên phú của nàng rất cao, là Thiên phẩm linh văn, Tô Thiên Sóc lo lắng nàng nhận phải hãm hại, nên đã tận lực bảo vệ. Còn có một khả năng khác, thân phận của nàng quá đặc thù, đặc thù đến Tô Thiên Sóc cảm thấy e ngại, nên đã giấu nàng đi.

- Đặc thù?

Nhị trưởng lão yên lặng phẩm vị hai chữ này, chẳng lẽ Tô Thiên Sóc biết thân phận nữ nhi của hắn đặc thù?

Cũng không có khả năng!

Thiên Hậu là bản thân luân hồi, mang theo ký ức, mang theo truyền thừa, không thể nào tuỳ tiện bại lộ thân phận, mà Tô Thiên Sóc chỉ là chủ nhân thánh địa, trước đó không thể nào biết đoạn bí mật bị phong tỏa kia.

- Chỉ là ta suy đoán mà thôi.

Lục trưởng lão lật tới lật lui tập hợp tư liệu, nói:

- Trong này còn có một tin tức đáng giá chú ý. Tô Thiên Sóc đã từng đại biểu liên minh Thánh Địa Tây Bộ, mời Vô Hồi thánh địa và các liên minh Thánh Địa Nam Bộ tới Đại Diễn thánh địa, lấy danh nghĩa điều giải ân oán giữa thánh địa Nam Bộ, cùng nhau tham gia hành động thám hiểm ở Vĩnh Hằng Thánh Sơn. Vĩnh Hằng Thánh Sơn là bảo địa của Tây Bộ, chưa từng có mời thế lực bên ngoài đến qua bao giờ, cho nên chuyện này rất khác thường.

- Kết quả?

Nhị trưởng lão khẽ nhíu mày.

Nếu như nữ nhi của Tô Thiên Sóc thật sự là Thiên Hậu, chẳng phải mang ý nghĩa Khương Phàm và Thiên Hậu đã gặp mặt?

- Kỳ quái chính là ở chỗ này, Vô Hồi Thánh Chủ không cảm kích chút nào, trước khi bắt đầu thám hiểm, Khương Phàm lại giết rất nhiều đệ tử của thánh địa Nam Bộ, sau khi tiến vào Vĩnh Hằng Thánh Sơn càng đắc tội rất nhiều người, bao gồm cả Tô Triệt của Đại Diễn thánh địa, cuối cùng chọc giận toàn bộ liên minh Thánh Địa Tây Bộ.

- Nếu như Đại Diễn thánh địa thật sự có Thiên Hậu, Khương Phàm hẳn là sẽ cùng người của Đại Diễn thánh địa hòa thuận ở chung, càng có thể có liên hệ càng sâu với Đại Diễn thánh địa, nhưng... Cũng không có.

Lục trưởng lão nghiêm trọng lắc đầu, mặc dù dấu hiệu cho thấy tiểu nữ nhi của Tô Thiên Sóc rất giống Thiên Hậu chuyển thế, nhưng lấy được tư liệu trong tình báo cũng không có liên quan quá trực tiếp tới tiểu nữ nhi.

Nếu như là thế lực khác, bọn hắn hoàn toàn có thể cưỡng ép tham gia điều tra, nhưng phía trước là thánh địa, mà còn là tôn chủ thánh địa Tây Bộ. Một khi mạo phạm, chắc chắn sẽ chọc giận toàn bộ liên minh Thánh Địa.

Nếu như cuối cùng chứng minh Tô Thiên Sóc nữ nhi không phải Thiên Hậu, như vậy, hậu quả đều để cho đám người bọn hắn đây gánh chịu.

Nhị trưởng lão phân phó nói:

- Đại Diễn thánh địa có đệ tử đi ra ngoài lịch luyện hay không? Bắt mấy tên tới cho ta!

Lục trưởng lão lập tức sai khiến:

- Các ngươi, còn có các ngươi, dẫn người lùng bắt, nhớ kỹ, không được để lại bất cứ dấu vết gì.

Nhị trưởng lão yên lặng nhìn qua phương xa, cẩn thận suy nghĩ.

Bắt đầu điều tra từ Tây Bắc Bộ, cho tới bây giờ, nơi này không thể nghi ngờ chính là thế gia ngự thú phù hợp với điều kiện nhất.

Nhưng, nếu quả như Thiên Hậu thật sự chuyển thế đến Đại Diễn thánh địa, liền mang ý nghĩa, tương lai, rất có thể tất cả thánh địa Thương Huyền sẽ nhìn về phía Vạn Thế Thần Triều, dù sao Khương Phàm cũng là từ trong Vô Hồi thánh địa đi ra tới.

Khương Phàm dã tâm bừng bừng, cũng khẳng định sẽ nắm lấy cơ hội, kéo phần lực lượng đặc biệt là thánh địa này lên chiến xa của mình.

Nhưng, trước đó Khương Phàm còn săn giết qua truyền nhân của thánh địa Trung Ương.

Chuyện này lại để cho người ta suy nghĩ không thấu.

Chẳng lẽ, bọn hắn đều muốn nhiều hơn?

Đại Diễn thánh địa và Thiên Hậu thật không có liên quan?

Lục trưởng lão trầm mặc một lát, hỏi ra vấn đề bén nhọn:

- Nếu như tiểu nữ nhi của Tô Thiên Sóc thật sự là Thiên Hậu, chúng ta phải làm thế nào??

- Tôn chủ Nam Bộ coi Khương Phàm là là nhi tử nuôi của mình, nếu như tôn chủ Tây Bộ lại là phụ mẫu của Thiên Hậu, tương lai rất có thể liên minh Thánh Địa Thương Huyền sẽ đảo hướng toàn diện đến Vạn Thế Thần Triều. Chúng ta tuyệt đối không thể cho phép xảy ra chuyện như vậy. Một khi xác định liền phải quả quyết xử lý, không được để lại hậu hoạn.

Nhị trưởng lão vác hai tay ở sau lưng dùng sức nắm chặt lại, mặc dù không muốn trở mặt cùng thánh địa với tình thế trước mắt, nhưng nếu như sớm muộn cũng đều phải trở thành kẻ địch, bọn hắn chỉ có thể kiên trì.

- Nếu thật sự là Thiên Hậu, chúng ta đương nhiên phải mạnh mẽ bắt đi. Nhưng, hậu quả đắc tội thánh địa??

- Ta có một đề nghị, sau khi bắt Thiên Hậu đi, lại tạo một trận nguy cơ thú triều, đồ sát Đại Diễn thánh địa, không để lại người sống, không để lại vết tích!

- Đến cuối cùng Thánh địa tổ sơn có làm thế nào cũng tra không được trên đầu chúng ta, liền xem như hoài nghi, cũng không có chứng cứ trực tiếp. Tóm lại, chúng ta lập tức bắt lấy Thiên Hậu, lại không hề liên quan tới chuyện này!
Chương 1870 Phong mang chỉ, Đại Diễn thánh địa (3)

Nhị trưởng lão yên lặng nắm chặt hai tay, không có trực tiếp tỏ thái độ, nhưng trong ánh mắt đã nổi lên ý lạnh.

Một ngày sau, đệ tử thần giáo bí mật lùng bắt cuối cùng cũng kéo tới tên tù binh đầu tiên từ trong rừng rậm mênh mông.

- Hắn là truyền nhân Thánh phẩm của Đại Diễn thánh địa, Lữ Lương Nhân. Đại Thừa Thánh phẩm, Linh Hồn cảnh ngũ trọng thiên, linh văn Bạch Mâu Ô Nha. Hắn sinh ra từ bộ lạc xung quanh, sau này được chiêu nhập thánh địa, theo túc lão thánh địa.

Đệ tử thần giáo kéo Lữ Lương Nhân be bét máu thịt tới trước mặt Nhị trưởng lão.

- Chỉ có mỗi hắn?

Nhị trưởng lão đi đến trước mặt Lữ Lương Nhân, cúi đầu rủ lông mày xuống, lạnh lùng nhìn hắn.

- Các đệ tử khác đều bị xử lý, hiện trường cũng khôi phục nguyên trạng, không có để lại bất cứ dấu vết gì.

Sau khi báo cáo xong, đệ tử thần giáo liền cung kính lui ra, tiếp tục đến trong rừng rậm lùng bắt đệ tử thánh địa khác.

Bọn hắn thông qua khảo vấn biết được, mặc dù cao tầng Đại Diễn thánh địa chạy tới thánh địa tổ sơn, nhưng các đệ tử và trưởng lão lưu thủ đều không có sống uổng thời gian, mà là càng cố gắng tu luyện ở bên ngoài.

Nói cách khác bây giờ trong rừng rậm còn tán lạc số lượng lớn đệ tử thánh địa, bên trong không thiếu đệ tử thiên phú như Lữ Lương Nhân.

- Các ngươi là ai? Dám ở Đại Diễn thánh địa làm càn!

Lữ Lương Nhân gian nan ngẩng đầu lên, miệng đầy máu tươi, thanh âm đều bởi vì đau đớn mà mang theo chút rung động.

- Hoàng đạo Tây Bắc, Vạn Đạo Thần Giáo!

Nhị trưởng lão trực tiếp báo ra thân phận, hình thành áp bách.

- Vạn Đạo Thần Giáo??

Lữ Lương Nhân có chút ngưng tụ con ngươi, khó có thể tin được mà nhìn lão nhân trước mặt:

- Đại Diễn thánh địa mạo phạm qua các ngươi sao?

- Nói cho thân phận của ngươi là muốn để cho ngươi hiểu, Đại Diễn thánh địa ở trước mặt ta không đáng nhắc tới, mệnh của ngươi, ta có thể tùy tiện lấy!

- Đại Diễn thánh địa không có tôn quý như Vạn Đạo Thần Giáo, nhưng chúng ta là tôn chủ Tây Bộ, ai cũng không có tư cách nói chúng ta không đáng nhắc tới!

- Ngươi có thể giữ lại tôn nghiêm hèn mọn của mình, nhưng ở trước mặt Vạn Đạo Thần Giáo, các ngươi suy nhược giống như là bò sát!

- Ta hỏi ngươi mấy vấn đề, ngoan ngoãn trả lời, ta cho ngươi thống khoái.

- Ngươi muốn hỏi cái gì?

Lữ Lương Nhân khẩn trương càng cảnh giác, Đại Diễn thánh địa giống như không có cái gì đáng để Vạn Đạo Thần Giáo đến điều tra, trừ phi... Tô Niệm??

Nhị trưởng lão có chút xoay người, tiến đến trước mặt Lữ Lương Nhân, nhìn thẳng ánh mắt của hắn:

- Tiểu nữ nhi của Tô Thiên Sóc, tên là gì!

Lữ Lương Nhân ớn lạnh toàn thân, thân thể run rẩy dữ dội mấy lần, sắc mặt càng trở nên cực kỳ khó coi.

Tô Niệm??

Bọn hắn thật sự là tới vì Tô Niệm?

- Ta đang tra hỏi ngươi, ngươi nghe không hiểu?

Nhị trưởng lão mang theo sự cao ngạo và khí thế cảnh giới Bán Thánh, để cho Lữ Lương Nhân cảm thấy áp bách giống như ngạt thở.

Lữ Lương Nhân kịch liệt thở dốc, khẩn trương hốt hoảng lại nói không ra lời.

Mặc dù Tô Niệm từ đầu đến cuối luôn được Thánh Chủ bí mật bảo vệ, rất ít tiếp xúc cùng người ngoài, nhưng hắn và Tô Triệt lại thân cận, vẫn biết chút ít bí mật về Tô Niệm.

Ví dụ như, chuyện Khương Phàm đã từng cầu hôn!

Hiện nay thân phận của Khương Phàm đã chiêu cáo thiên hạ, chính là Thần Hoàng kiếp trước chuyển thế, điều này để thân phận Tô Niệm càng trở nên thần bí, có thể chính là Thiên Hậu trong truyền thuyết!

Vạn Đạo Thần Giáo lại tới ngay thời điểm như thế này, nhất định là đã biết thân phận Tô Niệm, càng là muốn uy hiếp Khương Phàm.

- Ngươi là chưa nghĩ ra nên nói thế nào, hay là không dám nói?

Lục trưởng lão giơ tay lên, mặt đất oanh minh, liên tiếp mọc ra rễ cây tráng kiện, giống như là cự mãng cuốn lấy Lữ Lương Nhân.

- Các ngươi mạo phạm thánh địa ! Chờ tiếp nhận tổ sơn chế tài đi!

Lữ Lương Nhân đột nhiên lên thét lên, dứt khoát lựa chọn kết thúc bản thân.

Cận kề cái chết, không để lộ nửa điểm tin tức. Nhưng...

Phốc phốc phốc!

Trong rễ cây mọc ra gai độc sắc bén, đánh xuyên thân thể Lữ Lương Nhân.

- A!!

Lữ Lương Nhân căng cứng toàn thân, kêu đau đớn thảm thiết.

Độc tố rót vào huyết dịch, nhanh chóng lan tràn khắp cơ thể, lập tức xuất hiện ảnh hưởng.

Giống như hàng vạn con kiến đang gặm ăn, lại như thiên đao vạn quả.

Đau khổ tràn ngập toàn thân, từ da thịt đến xương cốt sau đó lại cho đến đầu.

- Ngô ngô ngô...

Lữ Lương Nhân gắt gao cắn chặt răng, máu tươi tràn ra từ trong kẽ răng, hai mắt hắn trừng trừng, tiếp đó con mắt vỡ toang, toàn thân kịch liệt nhúc nhích, da thịt tróc ra từng khối lớn, lộ ra bạch cốt âm u.

Một sinh mệnh tươi sống đang thối rữa!

Nọc độc quá kinh khủng!

Lục trưởng lão đang mở rộng năm ngón tay lại đột nhiên nắm chặt, rễ cây lùi độc châm về, rễ già dâng lên ánh sáng màu xanh lục nồng đậm, che mất Lữ Lương Nhân.

Thân thể thối rữa của Lữ Lương Nhân nhanh chóng khép lại, mạch máu, thịt tươi, lấy tốc độ trùng sinh nhanh đến mức mà mắt thường cũng có thể thấy được.

Đau nhức kịch liệt bây giờ lại để thân thể như gió xuân ấm áp, thư sướng không nói ra được.

Nhưng... Không đợi Lữ Lương Nhân thở phào, ánh sáng màu xanh lục lại phiêu tán, trong rễ cây xông ra gai độc, đánh xuyên thân thể của hắn.

- A!!

Lữ Lương Nhân trừng trừng hai mắt, không đợi thân thể hoàn toàn khép lại đã gắt gao kéo căng, mạch máu vỡ nát, xương cốt hư thối, thịt tươi lại rơi xuống từng mảng, ngay cả đầu đều giống như bị ăn mòn.

Đau đớn không cách nào nói rõ để Lữ Lương Nhân sụp đổ, sống không bằng chết.

- Lúc nào muốn nói, ta sẽ buông ngươi ra lúc đấy.

Lục trưởng lão khống chế rễ già, tàn nhẫn giày vò Lữ Lương Nhân.

Lữ Lương Nhân ở bên trong rễ già cuồn cuộn lần lượt thối rữa, lần lượt khép lại, lặp đi lặp lại như thế, không ngừng tiếp tục.

Trận tra tấn thảm liệt để vị thiên tài thánh địa này du tẩu ở bên bờ biên giới chuẩn bị sụp đổ.

Trọn vẹn mười tám lần, Lục trưởng lão cũng ngừng lại, nhưng không cũng tiếp tục khép lại cho hắn:

- Nữ nhi Tô Thiên Sóc tên là gì, trả lời ta, ta giải thoát cho ngươi, không trả lời, ta sẽ lại tra tấn ngươi ba mươi lần!

Ba mươi lần?

Cơ thể Lữ Lương Nhân lắc một cái, thịt nát đầy người đều lắc lư theo.

- Ta... Ta nói... Tên...

Lữ Lương Nhân gian nan há to miệng.

- Kêu cái gì??

Lục trưởng lão vểnh tai lắng nghe.

- Tô...

- Tô cái gì??

- Tô...

Lữ Lương Nhân trong lúc bất chợt đã dùng hết lực lượng toàn thân, bỗng nhiên hắn giãy dụa, để gai độc xé rách thân thể, đầu đụng vào gai độc ở trước mặt.

Phốc phốc!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK