Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3956

- Mà, ta chung quy vẫn là người thay thế, một thời gian đầu, thực lực sẽ không rất mạnh. Chúng ta liên thủ, liền mang ý nghĩa ngươi là chủ, ta là phụ, ta tận lực phối hợp ngươi, đưa ra ý kiến, mà sẽ không cùng ngươi đối kháng.

- Ta thay thế người như vậy, thậm chí khả năng vĩnh viễn không thể đạt tới vấn đề như những Tiên Tôn các ngươi sinh ra từ hư vô này như thế, ta cũng có thể vĩnh viễn làm phụ.

- Đợi cho đến tương lai, hệ thống siêu vũ trụ chân chính thành hình, mấy trăm triệu tinh thần hát tụng chính là tên thật của ngươi. Ngươi, là người đầu tiên.

Khương Phàm mặc dù đã là chủ nhân Vũ Trụ, nhưng giờ khắc này, như là về tới thời đại ban sơ.

Suy nghĩ cuồn cuộn, dõng dạc.

Hắn cũng bành trướng cảm xúc, dù sao nếu như hệ thống siêu vũ trụ thành hình thật, tất cả Tiên Tôn đều dung nhập trong đó, thì sẽ không lại có cái gọi là kỷ nguyên Tiên Cổ, tất cả con dân tinh hệ đều phát triển, sinh tử bình thường. Thậm chí tất cả Tiên Tôn đều quy hoạch ở bên trong hệ thống cố định, mà không thể nào lại tùy ý làm bậy.

Sau khi nói xong, Khương Phàm lại bổ sung:

- Ngươi không cần thay ta diệt trừ gốc cây này, ngươi không cần lưng đeo tội danh mưu hại Tiên Tôn, ngươi chỉ cần không nhúng tay vào, để cho ta tới thay thế hắn là được.

- Xin ngài chăm chú cân nhắc. Cuộc nói chuyện này sẽ là hành động vĩ đại thay đổi vùng đất Hư Vô, lịch sử sẽ ghi khắc thời khắc này của chúng ta.

- Đây càng là sự kiện tỉnh lại tất cả ngẫu Tiên Tôn, chúng ta liên hợp khai phách một thời đại hoàn toàn mới.

- Hải dương tinh thần mênh mông vô hạn, đế quốc tinh thần cường đại phồn thịnh, nhiều đám mây tinh hệ, còn có bao nhiêu sinh linh vạn vật, cùng truyền thuyết cổ xưa vĩnh hằng bất hủ...

- Ngẫm lại đi!! Sự kiện này, trận thay đổi này, cùng đế quốc Tinh Hà chinh chiến, có ý nghĩa xa so với việc các ngươi ngủ say, càng so các ngươi đụng vào nhau chơi vui.

- Trong thời gian tương lai bên, tất cả Tiên Tôn chúng ta đều sẽ liên thủ khống chế toàn bộ biển vũ trụ. Tất cả tinh cầu sẽ không hiển hóa hình thái nhạc dạo, cũng có thể cam đoan chúng ta vĩnh viễn cao cao tại thượng, không nhận khiêu khích.

Hình vuông bị xúc động, thật sự là bị xúc động thật sâu.

Lúc trước hắn đang ngủ say thật sâu, vũ trụ cùng Tinh giới mới của hắn từ phát triển trong một vòng kỷ nguyên mới. Một sợi ý thức này của hắn ở lại tiền tuyến chỉ là đã nhận ra một dạng ba động, vì hiếu kỳ mới tới xem tình huống một chút.

Không nghĩ tới vậy mà lại chứng kiến được một phi phàm sự kiện như thế này.

Tiên Tôn vậy mà lại đang suy bại.

Sinh linh vậy mà lại đang quật khởi.

Ở vào bản năng của Tiên Tôn, hắn là đã nhận ra nguy hiểm, cũng nguyện ý thay Tiên Tôn hình cây xử lý chút ngoài ý muốn ấy. Cũng không phải có giao tình gì cùng Tiên Tôn hình cây, những Tiên Tôn bọn hắn đây tổng cộng đều không có gặp mặt nhau được bao nhiêu lần, càng không giao lưu gì, không thể có giao tình, hắn chỉ là không nguyện ý thấy sinh linh khiêu chiến Tiên Tôn mà thôi.

Nhưng sinh linh này lại nói lên cuồng tưởng cực hạn, tư tưởng thời đại, xác thực khiến cho hắn hứng thú.

Hệ thống siêu vũ trụ?

Hải dương tinh thần?

Quy tắc hoàn toàn mới!

Một khung hoàn toàn mới.

Hai người bọn họ lại là người thành lập ban sơ?

Người thành lập quy tắc mới?

Người thành lập vũ trụ mới?

Vĩnh hằng bất hủ, Vạn Cổ tụng tên?

Hắn không chỉ là thấy hứng thú, cũng là bị xúc động thật.

Suýt chút nữa... đã muốn đồng ý...

Chỉ là, suýt chút nữa mà thôi!!

Hắn chung quy vẫn là Tiên Tôn, nhìn sinh linh tựa như là con người nhìn ruồi trùng mà thôi, coi như hắn muốn khai sáng thời đại, cũng là tự bọn hắn tới. Nhưng, sinh linh này lại giải thích cho hắn rất tốt.

Vũ trụ mới là vũ trụ sinh linh, đương nhiên cần vấn đề sinh linh cùng cân nhắc.

Huống chi, tạo dựng hệ thống siêu vũ trụ nhất định là chuyện phức tạp lại quan trọng, mấy Tiên Tôn đồng thời thương lượng nhất định mâu thuẫn trùng điệp, nhưng nếu như một chủ một bộc đến vận hành, thì sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.

Nhưng, hắn vẫn không muốn để cho Tiên Tôn khác biết hắn mưu hại Tiên Tôn, cũng đến đỡ một sinh linh đến tiếp quản. Như thế này hệ thống vũ trụ trong tương lai, hắn nhất định sẽ bị lên án, thậm chí là giằng co.

Còn tốt, sinh linh này rất quan tâm, lại thay hắn giải quyết phiền não.

- Chờ ta thức tỉnh, sẽ trở lại.

Sợi ý thức hình vuông kia dần dần phiêu miểu, cho đến khi hoàn toàn biến mất.

Nhưng trước khi biến mất, sợi ý thức kia truyền ra một cơn ba động, chạm đến ý thức Khương Phàm:

- Bắt lấy trái tim hắn, tại vòng xoáy.

Tiên Tôn hình cây nhìn hình vuông rời khỏi, còn không có ý thức được vấn đề nghiêm trọng.

Dù sao, bọn hắn cũng là đồng loại.

Khương Phàm phản kích càng giống là đối với tất cả Tiên Tôn, thậm chí mạo phạm toàn bộ quy tắc trò chơi.

Là việc không thể tha thứ.

Nhất định phải diệt trừ.

- Lúc nào hắn cũng có thể trở về, ngươi còn có cơ hội cuối cùng. Ta đã thấy được quá trình phát triển của ngươi. Nếu như ngươi chủ động tế hiến, ta sẽ cho ngươi cùng các bằng hữu của ngươi vô tận vinh quang, nếu như ngươi lại chấp mê bất ngộ, đợi đến khi kỷ nguyên mới mở ra, thậm chí vô số kỷ nguyên sau này, ngươi cùng các bằng hữu của ngươi đều sẽ gặp đau khổ vô tận.

Tiên Tôn hình cây tinh chuẩn khóa chặt nhược điểm của Khương Phàm, nhắc nhở lần sau cùng.

Khương Phàm không để ý đến, mà là yên lặng tích góp năng lượng, dò xét lấy vòng xoáy trước mặt, cũng chính là vòng xoáy sụp đổ.

Bên trong hẳn là thân cây Tiên Tôn hình cây.
Chương 3957 Chúng ta đã thành công

Theo Vũ Trụ Thụ hủy diệt, nhận phải trọng thương. Bởi vì không chiếm được năng lượng bổ sung, đang tiếp tục gặp vòng xoáy Hoang Nguyên sáng chói.

Trái tim của hắn?

Hẳn là tương đương với tồn tại như bản nguyên.

Tiên Tôn hình vuông không cần thiết phải lừa hắn, nếu như muốn giết chết hắn, có quá nhiều phương pháp. Nếu nhắc đến cái này, hẳn là mấu chốt chiến thắng, thậm chí là mấu chốt bất tử bất diệt của Tiên Tôn hình cây.

- Ta lại nói một lần cuối cùng. Ngươi không thể nào thành công. Coi như không có khác Tiên Tôn nhúng tay, ta đều có thể hủy diệt ngươi.

Tiên Tôn hình cây có thể rõ ràng cảm nhận được Tiên Tôn hình vuông tấn mãnh thức tỉnh, đợi đến khi đối phương thức tỉnh, hắn sẽ cường thế nhúng tay vào việc nơi này. Hắn là thật không nguyện ý mượn nhờ Tiên Tôn khác đến xử lý chuyện của riêng mình, tốt nhất vẫn là nên tiêu hóa nội bộ.

- Tương lai Hư Vô Hải sẽ biến thành hải dương tinh hệ sáng chói, mà ngươi... Không thấy được.

Khương Phàm đột nhiên vung lên cánh tay, không nhìn không gian cùng thời gian ngăn trở, khuấy động năng lượng khủng bố trong toàn bộ vũ trụ, một quyền đánh tới Hoang Nguyên.

Hoang Nguyên đang sụp đổ, năng lượng bên trong bạo động, ánh sáng nhấc lên, điên cuồng tàn phá thân cây nguy nga.

Thân cây vô cùng to lớn, cũng đã phá thành mảnh nhỏ, lộ ra bên trong lít nha lít nhít hàng trăm triệu đường vân, càng lộ ra bên trong một viên tinh thể sáng chói diệu thế... trái tim Tiên Tôn!

- Không!!

Rốt cuộc thanh âm Tiên Tôn cũng xuất hiện chấn động kịch liệt, trước tiên liền muốn hủy diệt bản thân, hủy diệt toàn bộ vũ trụ cùng Tinh Thần giới, để chính hắn trở lại hư vô.

Nhưng, Khương Phàm dung hợp vũ trụ, đã lĩnh ngộ năng lượng cường đại mạnh hơn Vạn Đạo pháp tắc, bỗng nhiên mở ra nắm đấm bạo kích, sụp đổ Hoang Nguyên giam cầm, quang hải vặn vẹo bên trong đều bỗng nhiên dập tắt, triệt để yên lặng.

Bành!!

Khương Phàm một tay nắm chặt viên tiên tinh kia, dung nhập cánh tay mình, thuận cánh tay chuyển vào siêu cấp chiến khu hắn bây giờ, ép đến vị trí địa tâm. Đó là nơi để trái tim của viên chiến khu vũ trụ hắn đây, cũng là vị trí Tinh Hạch.

- Ai nói cho ngươi bí mật này.

Tiên Tôn hình cây chấn kinh.

Đây không phải là bí mật mà con rối Vũ Trụ Thụ kia có khả năng biết đến.

Bí mật này chỉ có các Tiên Tôn mới biết được.

Đó là bản nguyên, là bản thể Tiên Tôn chân chính!

Là hình thể sinh ra ban sơ trong hư vô vô tận, tất cả Tiên Tôn ban sơ đều là từng viên tinh thể như thế này.

- Ta thay sinh linh tử vong của mười bảy kỷ nguyên nói một tiếng... Ngươi, đáng chết!

Cả chiến khu Khương Phàm kịch liệt cuồn cuộn, siêu cấp tinh cầu trong trong ngoài ngoài tất cả năng lượng đều trong chớp mắt rót vào tiên thể. Không phải muốn dẫn bạo, mà là muốn tới lưu lại lạc ấn ở trong đó, lưu lại lạc ấn thuộc về Khương Phàm.

Ầm ầm...

Tiên thể oanh minh kịch liệt, như khai thiên tích địa, như hư vô bạo động, tách ra ánh sáng vô tận, chiếu thấu siêu cấp chiến khu, chiếu thấu trước sau một tấc sơn hà trong mỗi tinh cầu, mỗi một sinh linh, mỗi một một hồn phách, cũng bao gồm mỗi một nguồn năng lượng pháp tắc mạnh hơn, càng chiếu thấu hắc ám vô tận, Hồng Hoang Vạn Cổ...

- Vì sao!!

Tiên Tôn hình cây bi phẫn gầm thét, giống như đang chất vấn Vũ Trụ Thụ lựa chọn hủy diệt, chất vấn sinh linh Khương Phàm này ngỗ nghịch ý chí hắn, lại như là đang chất vấn lấy Tiên Tôn hình vuông đã rời khỏi.

Hắn không rõ, hắn không cam tâm.

Hắn thậm chí cũng không tin sau một giấc ngủ say đột ngột xuất hiện đây hết thảy hết thảy.

- Mang theo nghi vấn của ngươi, hoàn toàn biến mất đi.

Khương Phàm cường thế dung hợp tiên tinh, một nguồn siêu cấp năng lượng chân chính thuộc về Tiên Tôn tiếp tục bộc phát, đánh thẳng vào siêu cấp thân thể, cùng tất cả năng lượng trong tinh cầu toàn diện dung hợp.

Thăng hoa!!

Thăng hoa cực hạn!!

Biến đổi!!

Biến đổi toàn diện!!

Ầm ầm!

Hình dáng vũ trụ còn sót lại xung quanh lần nữa nhận lấy dẫn dắt mãnh liệt, rót vào tinh cầu Khương Phàm.

Trong Hoang Nguyên, thân cây hoàn toàn tan vỡ, bị vô tình xoắn thành mảnh vỡ.

- Ta sẽ không thật sự biến mất!! Ta sinh ra từ trong hư vô, cũng trở về hư vô. Sau khoảng thời gian vô tận, ta sẽ được sinh ra một lần nữa. Vùng đất Hư Vô vô cùng mênh mông, ngươi tìm không thấy ta. Mà khi ta một lần nữa khôi phục, cuối cùng rồi sẽ lại cùng ngươi gặp nhau.

Tiên Tôn bi phẫn la lên, rễ cây còn sót lại nổ thành mảnh vỡ.

- Tương lai, hư vô không còn hư vô. Nếu như ngươi sinh ra, ta nhất định có thể tìm tới ngươi!!

Khương Phàm yên lặng một câu, không nhìn Tiên Tôn uy hiếp.

Ầm ầm...

Hoang Nguyên yên lặng trong lúc bất chợt sôi trào cường quang, liệt diễm dâng lên, vòng xoáy vặn vẹo giống như là Vạn Cổ Hỏa Sơn đang bộc phát.

Hỏa diễm hừng hực như dung nham, phun ra hắc ám, thắp sáng hình dáng vũ trụ đang tụ tập.

Tiếng gáy to mát lạnh vang vọng thâm không, kinh hãi cổ kim.

Một tôn Chu Tước khổng lồ xé rách con đường vặn vẹo, liệt diễm kinh khủng sôi trào, từ Tinh Thần giới lao đến.

Chu Tước giương cánh mười vạn mét, khổng lồ mà hung liệt, lưng đeo Tinh Thần Thụ cao ngất sáng chói. Bất luận là trên người hắn, hay là bên trên Tinh Thần Thụ, đều treo đầy lấy sợi tơ giống như mạng nhện, đó là tinh văn của toàn bộ Tinh Thần giới, giờ phút này đều cùng hắn đỡ đi cùng một chỗ.

Hắn kịch liệt vỗ cánh, muốn kéo Tinh Thần giới vào vũ trụ.

- Vất vả! Nhờ có có ngươi!

Khương Phàm giơ tay lên, ngưng tụ ra mấy trăm triệu sợi tơ, đỡ tiếp tinh văn trên người Chu Tước cùng Tinh Thần Thụ, liên hệ cùng Tinh Thần giới. Sau đó, một bàn tay to lớn nắm lại, cánh tay uốn lượn, toàn bộ Tinh Thần giới đều bị túm ra khỏi Hoang Nguyên.
Chương 3958 Tái tạo lịch sử (1)

Thanh âm ù ù, đinh tai nhức óc.

Đó là thế giới hoàn chỉnh, đó là binh doanh cường hãn.

Giờ phút này, lại như là một viên tinh thần sáng chói, vắt ngang ở trước mặt Khương Phàm.

Khương Phàm huy động hai tay, từng luồng từng luồng năng lượng mạnh hơn Vạn Đạo pháp tắc thuận sợi tơ của hắn rót vào Tinh Thần giới, để Tinh Thần giới trong trong ngoài ngoài kịch liệt diễn biến, cho đến khi biến thành một quả cầu năng lượng, chuyển tiến vào thân thể của hắn, hoàn toàn biến mất không thấy đâu nữa.

Chu Tước giương cánh, chở Tinh Thần Thụ rơi xuống trên vai Khương Phàm.

Khương Phàm không có dung hợp bộ phân thân Chu Tước này, dù sao nếu quả như hệ thống siêu vũ trụ thật thành hành, hắn chính là muốn rời khỏi khỏi. Chu Tước này vừa vặn làm hóa thân của hắn, trở thành chưởng khống giả đế quốc Tinh Hà tương lai.

- Chúng ta, thành công không?

Chu Tước chú ý xung quanh vũ trụ, hắc ám vô tận như đại mạc, đang từ bốn phương tám hướng tụ tập tới, mà chiến khu siêu cấp tinh cầu chân thân lại đang tỏa ra ánh sáng thần bí, bắn ra ba động cường đại để hắn đều hồi hộp.

Hắn có thể rõ ràng cảm nhận được, chân thân đang thăng hoa, trưởng thành!

- Tiên Tôn đã biến mất, ta đang tiếp quản Tiên Nguyên. Cho ta đầy đủ thời gian, ta có thể tái tạo tất cả tinh cầu, phục sinh dân chúng. Sáng tạo siêu cấp tinh vực hoàn toàn mới, vĩnh viễn không hủy diệt. Đúng vậy, chúng ta, đã thành công!!

Khương Phàm đưa ra câu trả lời khẳng định, thanh âm bình tĩnh, lại khó nén phần kích động kia.

Hơn một trăm năm gian nan tiến lên, rốt cuộc hắn cũng cũng không phụ chờ mong của Vũ Trụ Thụ.

Hơn một trăm năm điên cuồng chinh phạt, rốt cuộc hắn cũng cũng có thể thực hiện lời hứa của mình cùng Tu La, Cửu Tướng cùng Cực Lạc.

Hơn một trăm năm chém giết trận cuối cùng, không chỉ là để hắn vẽ lên dấu chấm tròn trọn vẹn cho trận vũ trụ này, cũng là vẽ lên dấu chấm tròn trọn vẹn đối với lữ trình của hắn cùng toàn bộ sinh mệnh.

Hồi tưởng lại quá khứ, hắn chỉ là muốn vì báo thù hoàng triều, là tình cảm huynh đệ chân thành báo thù cho con dân, lại tại giữa Luân Hồi chuyển thế gánh chịu lên càng nhiều sứ mệnh càng nặng.

Hắn đi càng ngày càng mệt mỏi, càng ngày càng đau đớn, càng ngày càng bất đắc dĩ, giống như tiền đồ từ từ xa xa khó vời.

Nhưng bây giờ, rốt cuộc hắn cũng cũng đi tới trọng điểm, hắn không phụ chờ mong, không phụ kỳ vọng cao.

Nếu như hệ thống siêu vũ trụ chân chính thành hình, hắn không chỉ có thể thật sự nghỉ ngơi, cũng có thể bảo vệ người thân, bằng hữu của mình trong đế quốc, để bọn hắn chân chính vĩnh tồn bất hủ.

- Chúng ta, thành công!

Chu Tước khẽ nói, con ngươi giống như tinh thần vậy mà lại hoảng hốt.

Hơn một năm chinh chiến, hơn một năm chém giết, hơn một năm phá hư, hắn tựa như là một người xâm nhập ác độc, lắng nghe tiếng giận mắng cùng gào thét của toàn bộ Tinh Thần giới, làm lấy chuyện giết chóc.

Hắn cũng không phải người như vậy, càng từng chán ghét người như vậy, nhưng lại không thể không biến thành người như vậy.

Thủ vững duy nhất của hắn, hoặc là chờ đợi duy nhất, là hắn có thể thực hiện lời hứa của mình —— ngủ một giấc đi, các ngươi sẽ còn tỉnh nữa.

Rốt cuộc...

Bọn hắn cũng thành công!!

Hắn có thể làm tròn lời hứa.

Hắn, không phải đồ tể, không phải tội nhân.

Trong tinh cầu Khương Phàm, theo hình dáng vũ trụ toàn diện hội tụ, năng lượng Tinh giới tiếp tục vào ở, cùng năng lượng tiên tinh bành trướng nở rộ, cả viên tinh cầu đều lắc lư kịch liệt, núi sông cuồn cuộn, năng lượng ngập trời, kỳ quang vô tận, một cảnh tượng rung động giống như khai thiên tích địa.

Thiên Hậu, Đan Hoàng, Dạ An Nhiên, Hồng Hoang Thiên Long, vân vân… tất cả sớm đã chết lặng đối với biến cố như vậy.

Bọn hắn chỉ là đứng tại đỉnh núi nào đó, ngồi tại mảnh phế tích nào đó, quanh quẩn tại một khe nứt nào đó, yên lặng ngước nhìn bên ngoài Hỗn Độn, chờ đợi sau cùng tuyên án.

Cái âm thanh tuyên án này, có thể là Khương Phàm hủy diệt, là bọn hắn vạn kiếp bất phục, là vũ trụ vô tận kết thúc.

Cái âm thanh tuyên án này, cũng có thể là là hư vô mờ mịt chờ đợi, là bọn hắn một lần nữa sáng tạo kỳ tích.

Bọn hắn đã không còn bối rối, không còn tâm thần bất định, ngược lại rất bình tĩnh.

Hôm nay bọn hắn đã có thể thản nhiên đối mặt với tất cả.

- Các bằng hữu, người thân, các con dân của ta của ta... Ta là Khương Phàm, ta muốn nói, chúng ta... đã thành công... Vũ trụ sẽ khởi động lại, chúng ta sẽ đạt được vĩnh tồn. Người thân mất đi, cũng một lần nữa trở về.

Giọng Khương Phàm từ trên trời giáng xuống, như thiên lôi bạo động, cực điểm uy nghiêm, lại như hào quang rọi khắp nơi, thấm vào linh hồn.

Toàn bộ thế giới đều lâm vào an tĩnh.

Chỉ có thanh triều năng lượng bạo động cùng sơn hà biến thiên to lớn.

Toàn bộ sinh linh, bất luận là đám người Đan Hoàng, hay là bọn người Tần Diễm, đều tại thời khắc này, trầm mặc.

Không có hét lớn, gào thét, reo hò như dự đoán, bọn hắn chỉ là yên lặng đứng ở nơi đó, nhìn lên bầu trời... Im ắng rơi nước mắt...

Thành công?

Anh hùng của bọn hắn lại một lần làm được?

Bọn hắn có thể tiếp tục còn sống, ngay cả người thân mất đi... Đều có thể trở về rồi sao?

Bọn hắn khóc.

Bọn hắn, cũng cười.

Bọn hắn cuồn cuộn cảm xúc, yên lặng khẽ nói.

- Vất vả, anh hùng của chúng ta.

- Chúng ta, kiêu ngạo vì ngươi! Vẫn mãi, kiêu ngạo vì ngươi!

Khương Phàm không có lập tức khai sáng vũ trụ hoàn toàn mới, mà là hết sức chăm chú dung hợp tiên tinh, lĩnh ngộ lấy năng lực của mình.

Hắn cũng không muốn tiên tinh đột nhiên xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, xuất hiện một loại phản công nào đó, tiên tinh chung quy vẫn là Tiên Tôn, là kẻ được dựng dục ra tới từ trong thời gian vô tận.
Chương 3959 Tái tạo lịch sử (2)

Lấy kinh nghiệm chiến đấu của hắn, ấn ký bên trong cũng không phải tuỳ tiện là có thể xóa đi, nếu như xử lý không tốt, tương lai họa hoạn vô tận.

Mà, hắn chỉ là bằng vào năng lượng vũ trụ cùng Tinh giới cưỡng ép thay thế Tiên Tôn mà thôi, còn không thể xem như Tiên Tôn thật sự, đối với tiên phương diện năng lực lĩnh ngộ không đủ hình thành.

Hắn phải nhanh trưởng thành một chút, mau sớm lĩnh ngộ, thời điểm sau này cùng Tiên Tôn hình vuông liên thủ khai phách biển vũ trụ, không đến mức quá bị động.

Trên miệng hắn nói chỉ là phụ trợ, nhưng thời điểm thật muốn dung nhập biển vũ trụ, vẫn là phải tranh thủ cho con dân của mình đầy đủ quyền lợi.

Bằng không đợi đến khi biển vũ trụ toàn diện thành hình, tất cả Tiên Tôn hòa tan vào đến, rất có thể đế quốc tinh thần của hắn sẽ bị biên giới hóa, thậm chí là nhận ức hiếp.

Thượng Thương cổ thành.

Trải qua hơn trăm năm đất trời bạo động, tiếp nhận vô số lần năng lượng tàn phá bừa bãi, tòa siêu cấp đại thành sinh ra từ thời đại viễn cổ này vẫn dứt khoát nguy nga đứng vững.

Cho dù là thời khắc gian nan nhất điên cuồng nhất, Khương Phàm vẫn phân ra một sợi ý thức, bảo toàn lấy tòa thành lớn này, bảo toàn tôn nghiêm viên tinh cầu này từ xưa đến nay, cùng mặt mũi Vạn Thế Thần Triều của hắn.

Khương Phàm ý thức giáng lâm đến nơi này.

Vẫy tay một cái, bụi cỏ hoa sinh, đại thụ che trời, phòng ốc cánh rừng, cung điện thành đám, đường đi giao thoa tung hoành.

Thiên Hậu, Đan Hoàng, Yêu Đồng, Dạ An Nhiên, Đông Hoàng Như Ảnh, Hướng Vãn Tình,… còn có Tô Thiên Sóc, Khương Hồng Võ, Lý Quân Dao và các trưởng bối, nhóm bằng hữu Lý Hoàng, Hứa Thiên Kỳ… tản mát các nơi trên thế giới

Toàn bộ đều tụ tập đến nơi này.

Thiên Long, Đại Vương, Hỗn Độn Cự Mãng, Ma Hoàng, Độc Long và các loại siêu cấp yêu ma đều bị áp súc hình thể, trở nên lớn nhỏ bình thường, đồng thời khống chế năng lượng.

Ngoài ra, Tu La Triệu Lệ tọa trấn địa ngục, tỷ muội Tịch Nhan Tịch Dao duy trì Cửu U thâm không, Dương Biện chăm sóc cánh cửa Địa Ngục, còn có có U Linh Đại Đế, đều được mời đến nơi này.

Đây là một cơ hội thịnh thế trước nay chưa có, đứng đầy cả tòa bảo điện.

Trước đó bình tĩnh, thản nhiên, tại một khắc bọn hắn gặp nhau, rốt cuộc cũng không kiềm được.

Bọn hắn cởi mở mà cười đùa, nhiệt tình ôm lấy nhau, thậm chí lại bất chợt chảy nước mắt.

Huy hoàng hơn trăm năm, bọn hắn đã trải qua sinh ly tử biệt, chứng kiến quá nhiều chuyện không thể tưởng tượng, cũng chịu đựng quá nhiều cảnh sụp đổ, sớm đã làm xong chuẩn bị tan thành mây khỏi.

Nhưng là hiện tại, bọn hắn đều còn sống!

Còn sống!!

Không chỉ có hiện tại còn sống, tương lai bọn hắn sẽ còn vĩnh viễn còn sống.

Tần Niệm, Tần Hạo, Tần Diễm và các cường giả tinh cầu Tu La; Triệu Tử Mạt, Chu Cổ Lực và các cường giả Long Quỳ, cũng lần lượt xuất hiện ở trong điện Chu Tước, cùng Đan Hoàng bọn người biết nhau.

Trên mặt tất cả mọi người đều tràn đầy nụ cười tươi, sống sót sau tai nạn điên cuồng, chân chính trải qua để bọn hắn đều hết sức trân quý.

Cái hình ảnh mỹ hảo này, cũng chính là điều mà Khương Phàm đã từng vô số lần tưởng tượng qua.

Hiện tại, đã thật sự phát sinh ở trước mắt.

Chân thực đến nỗi Khương Phàm đều có chút hoảng hốt.

- Mau nói, rốt cuộc thực lực ngươi bây giờ là gì?

- Thật sự là biến thành vũ trụ sao?

- Vũ trụ đó, cảm giác gì?

- Có năng lực gì mà đầu chúng ta không tưởng tượng nổi không?

Trong sự náo nhiệt, Hồng Hoang Thiên Long, Đại Vương, Tiêu Phượng Ngô đột nhiên nhét vào phía trước.

Bọn hắn cũng mặc kệ hiện tại thực lực Khương Phàm là gì, trong mắt bọn hắn, đây chính là huynh đệ tốt của mình lúc trước kia kết giao.

Điện Chu Tước náo nhiệt từ từ an tĩnh lại, tất cả mọi người nhìn Khương Phàm, trong lòng tràn đầy hiếu kỳ.

Bọn hắn nhìn thấy chính là Khương Phàm dung hợp tất cả tinh cầu cùng cấm khu, sau đó liền va chạm ngắn ngủi cùng Tiên Tôn, sau đó lại kết thúc! Mặc dù hiện tại bọn hắn không biết thực lực cụ thể của Khương Phàm, nhưng là chỉ dựa vào tưởng tượng, đã có thể biết hiện tại Khương Phàm đã là tồn tại cấp Vũ Trụ.

Chủ nhân Vũ Trụ.

Đó đến cùng là cường hãn tới trình độ nào?

Thật có thể giống như hắn nói, một lần nữa tạo nên tinh cầu cùng cấm khu hoàn toàn mới sao?

- Ta đúng là đã dung hợp vũ trụ này, xác thực mà nói là vẫn còn tiếp tục dung hợp. Thực lực cụ thể, mấy câu nói không rõ ràng, dù sao cũng chính là cao hơn vạn đạo pháp tắc.

Khương Phàm không có giới thiệu cho bọn hắn sự tình liên quan tới vũ trụ cùng Tinh Thần giới, cũng không có đề cập đến bí mật Tiên Tôn.

Tình huống rung động này ngay cả hắn đều rất khó tiếp nhận, huống chi là đám người Đan Hoàng.

- Cái gì gọi là cao hơn vạn đạo pháp tắc?

Đám người trao đổi ánh mắt, không tưởng tượng nổi.

- Đơn giản mà nói, chính là chế tạo pháp tắc, cải biến pháp tắc.

- Lại nói rõ chi tiết hơn?

Đám người càng hiếu kỳ.

- Tựa như…

Khương Phàm đánh cái búng tay đối với Tiêu Phượng Ngô.

Bịch!

Âm thanh trầm đục, một người sống sờ sờ biến thành một khối đá, nện xuống đất.

- Ngọa tào.

Đám người kinh hô, đều trừng to mắt nhìn tảng đá.

Khương Phàm lại đánh cái búng tay, ầm ầm tiếng vang, tảng đá bay lên không, biến thành con sông lao nhanh.

Ngay sau đó, con sông bạo động, triều cường biến thành liệt diễm, một con Phượng Hoàng giương cánh gáy to, quang diệu bảo điện.

Lại sau đó, Phượng Hoàng vỗ cánh, biến mất không thấy đâu.

Biến thành không khí!

Khương Phàm đưa tay, Tiêu Phượng Ngô đột nhiên xuất hiện ở trước mặt mọi người, nhướn mày, đảo tròn mắt:

- Vừa mới xảy ra chuyện gì?

Vẻ mặt của mọi người đều cứng ở trên mặt, người sống có thể biến thành tảng đá?

Hà triều?

Yêu thú?

Không khí?
Chương 3960 Kinh ngạc, mừng rỡ!

Cái này chẳng phải là cao hơn cả vật chất chuyển biến?

- Đây là cải biến quy tắc, sau đó là thao túng quy tắc.

Khương Phàm nhìn đám người trong điện một chút, ánh mắt rơi vào Dương Biện.

Dương Biện nhíu mày:

- Nhìn ta làm gì? Là muốn giao phó ta năng lực gì? Tới đi, ta nguyện ý làm vật thí nghiệm!

- Chuẩn bị sẵn sàng.

Khương Phàm đưa tay chỉ trời, bầu trời lập tức mây mù cuồn cuộn, kỳ quang bạo động, lóe ra vô số hình ảnh hỗn loạn Quỷ Bí.

- Làm cái gì vậy?

Mọi người đều hiếu kỳ nhìn lên bầu trời.

Dương Biện xoa xoa đôi bàn tay, chuẩn bị nghênh đón năng lực hoàn toàn mới.

Bọn người Lý Hoàng tranh thủ thời gian kéo dài khoảng cách, bọn hắn cũng không muốn chính mình trở nên dở dở ương ương.

Ngón tay Khương Phàm chỉ trời, dừng lại một hình ảnh.

Đó là một đoạn thời không chôn vùi, bị cưỡng ép tái tạo.

Ngay cả mười bảy lần kỷ nguyên vũ trụ đã từng sụp đổ đều lưu lại vết tích.

Khương Phàm để lại ấn ký trên tất cả thời không chôn vùi tại chính tinh cầu mình.

Mà chỉ cần ấn ký tồn tại, là hắn có thể tái tạo lịch sử, tái tạo tất cả tất cả ở nơi đó.

- Đây là lễ vật ta đưa cho ngươi.

Khương Phàm nhìn Dương Biện, một tay rơi xuống, một mảnh cường quang ầm vang bộc phát, thời không vặn vẹo, quang mang bạo động, một bóng người từ bên trong đi ra.

Thân hình nàng tinh tế, ngũ quan đẹp đẽ, giống như là tiểu muội Lâm gia.

Con mắt của nàng phi thường sáng tỏ, ẩn ẩn có lôi quang lấp lóe.

Nàng quay đầu nhìn vòng xoáy vặn vẹo phía sau, lại vừa kinh ngạc nhìn bảo điện rộng rãi phía trước, cùng nhân vật và yêu thú muôn hình muôn vẻ.

- Đây là ai?

Đám người hai mặt nhìn nhau, đều nhìn về Dương Biện.

- Lôi Tú??

Lý Hoàng cùng Lăng Vi hít vào một hơi, mặt mũi tràn đầy chấn kinh.

(Lăng Vi, Thiên Mộng đảo, Lý Hoàng, Lý gia - Hải Thần đảo.)

- Lôi Tú?

Hồng Hoang Thiên Long, Đại Vương há to miệng.

Dương Biện kinh ngạc nhìn thiếu nữ bên trong thời không, hoảng hốt, hoài nghi, chấn kinh, sau đó ánh mắt lắc lư, hai mắt chứa đầy nước mắt.

Hắn run run giơ tay lên, muốn đi đến đụng vào, cũng không dám ngả vào phía trước, giống như sợ đụng một cái, thời không sụp đổ, bóng người tiêu tán.

- Dương ca ca!

Lôi Tú mừng rỡ lại hồ nghi nhìn xem nam nhân khôi ngô hùng tráng.

Đây là Dương ca ca của nàng, nhưng là giống như không giống với lúc trước.

Khương Phàm nói:

- Nàng là thật, không phải ta tạo nên huyễn tưởng cho ngươi, cũng không phải người mới cưỡng ép tạo nên cho ngươi, là ta tái tạo thời không, dẫn ra từ bên trong đoạn lịch sử kia. Chân thực, Lôi Tú thật sự. Đoạn lịch sử kia phát sinh trước khi ngươi bị ngộ hại.

Nàng còn không biết ngươi chết, cũng không có những tổn thương kia. Nàng vẫn là tiểu nữ nhân đắm chìm trong hạnh phúc kia, vẫn là vị hôn thê chờ đợi ngươi đến Thánh Bằng đảo cưới nàng.

Nàng, đã trở về.

Dương Biện run rẩy trong lòng, nước mắt tràn mi mà ra.

Nam tử cường thế kiên cường này, vậy mà giờ khắc này lại nghẹn ngào.

Là Lôi Tú thật?

Là Lôi Tú thật?

Lôi Tú chưa từng chịu khổ?

Cũng là tiểu nữ hài nhi hiền lành lúc trước kia:

- Dương ca ca, đây là đâu?

Mặc dù khẩn trương, nhưng Lôi Tú vẫn là bước về trước một bước.

Tại một khắc đôi giày thêu hoa rơi xuống đất này, thời không sau lưng tiêu tan, cường quang tán loạn, nàng chân thực xuất hiện ở trước mặt mọi người.

Dương Biện bỗng nhiên đ ivề phía trước, ôm lấy thân thể mảnh mai của Lôi Tú.

Bi thương, tiếc nuối ngày ấy, đều cuồn cuộn ở tâm hải tại thời khắc đây như đê vỡ.

Dương Biện ôm thật chặt lấy Lôi Tú, nước mắt rơi như mưa. Hắn mím chặt bờ môi, thân thể đang run rẩy.

- Dương ca ca, huynh làm sao thế?

Lôi Tú cơ hồ muốn bị hắn siết đến hít thở không thông, nhưng vẫn cố nén đau đớn nhu hòa vỗ vỗ tấm lưng hắn, cũng khẩn trương nhìn khuôn mặt xa lạ xung quanh.

Mọi người thấy một màn trước mắt, trong lúc khiếp sợ giống như đều lâm vào hồi hộp.

Khởi tử hoàn sinh?

Không không không, đây là lấy ra lịch sử!

Là người sống của quá khứ, vượt ngang Trường Hà Thời Không, trực tiếp chuyển dời đến trước mắt!

Chẳng phải là nói, tất cả những người đã chết, đều có thể cưỡng ép mang theo từ trong thời không lịch sử sao?

Khương Phàm lần nữa đưa tay chỉ trời, mây mù lại nổi lên, cường quang bạo động, dòng sông lịch sử kịch liệt cuồn cuộn, hình thành vòng xoáy mênh mông.

Lần lượt từng bóng người từ bên trong đi ra, đều là giống như Lôi Tú, ngạc nhiên nhìn tình cảnh trong điện, sau đó đều thấy được nam tử cùng Lôi Tú chăm chú ôm nhau.

- Biện nhi, đây là đâu?

Một tiếng kêu gọi quen thuộc, như giống như sấm kích oanh minh bên tai Dương Biện.

Dương Biện bỗng nhiên ngẩng đầu, gắt gao nhìn chằm chằm đám người trước mặt.

- Ông trời ơi.

Da đầu Lý Hoàng đều tê dại, mẫu thân của Dương Biện! Thân tộc của Dương Biện!

Mọi người từ trong nước xoáy đi ra lại là thân tộc của Dương Biện lúc trước bị Dương Thiên Hữu lưu đày tới Tang Thi đảo.

Mặc dù lúc trước Khương Phàm bồi tiếp Dương Biện cứu ra được mấy người, nhưng người không ra người quỷ không ra quỷ, sớm đã không phải là bọn họ.

- Mẫu thân...

Dương Biện rơi nước mắt như mưa, lảo đảo đi vài bước, quỳ gối trước mặt người phụ nữ kia.

- Biện nhi, sao con lại?

Phụ nhân tranh thủ thời gian muốn đỡ dậy hắn, Dương Biện lại ôm chặt lấy chân nàng, gào khóc.

Đám người hít vào từng ngụm khí lạnh, một màn trước mắt triệt để lật đổ nhận biết của bọn hắn.

Bọn hắn khiếp sợ, thậm chí đồng thời có chút hồi hộp.

Một lần muốn hoài nghi đây có phải là huyễn cảnh hay không.

Nhưng Khương Phàm vừa mới minh xác nói, đây là lấy ra lịch sử, là tồn tại thật sự, là người sống sờ sờ.

Khương Phàm nhìn Dương Biện gào khóc, trên mặt lộ ra nụ cười thản nhiên, đây mới là chỗ ý nghĩa chân chính về năng lượng cực hạn hắn theo đuổi.

- Lý Kiêu.

Khương Phàm đột nhiên cao giọng gọi nam tử anh đang đứng trong góc tuấn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK