Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1215 Va chạm làm cho người ta rung động

Lý Dần ở phía xa dừng lại, cũng không có bất cứ chần chờ gì, hắn vỗ cánh gáy to, cường quang tăng vọt, giống như mặt trời vắt ngang trời cao.

Kiếm thuật, Sát Na Phồn Hoa!

Một cơn dao động mãnh liệt nở rộ trong khí hải của hắn, lại quét sạch toàn thân.

Nguồn gốc từ linh nguyên, đánh thẳng vào linh văn.

Đây cũng là một trong những thánh pháp trấn tộc của Hoàng Phủ gia, có thể điều động tiềm lực toàn thân trong chớp mắt, kích phát ra kiếm ý Thiên Dương Kiếm cường đại, còn có thể cộng minh cùng vật thể xung quanh.

Nếu như thân ở rừng rậm, có thể khiến khí tức rừng rậm hội tụ.

Nếu như thân ở sông núi, có thể khiến khí tức sơn hà hội tụ.

Nếu như thân ở Cửu Thiên, có thể khiến khí tức thiên lôi hội tụ.

Điên cuồng phóng thích trong nháy mắt, đổi lấy huy hoàng cực hạn trong nháy mắt.

Nếu như hoàn cảnh đầy đủ đặc thù, một kiếm này, còn có thể giết ra uy lực siêu việt cảnh giới cường đại.

Lý Dần dung hợp với Lý Tịch, sau khi triệt để khống chế thánh pháp này, cũng đã dung nhập năng lượng Bất Tử Điểu.

Toàn thân hắn bị thiêu đốt, 'Sát Na Phồn Hoa' dung hợp 'Cửu Dương Thoát Sinh Thuật', lấy cái giá bỏ qua huyết nhục, cướp đoạt khí tức hải dương cực hạn từ hạo hãn uông dương.

Uy lực cướp đoạt càng mạnh!

Thực lực hiện ra, càng kinh khủng!

Ầm ầm.

Một thanh cự kiếm màu vàng xoay tròn bay lên trời, dài đến năm mươi mét, kim quang vô biên, kiếm chỉ Thương Thiên. Khí tức đại dương mênh mông phạm vi mấy ngàn mét xung quanh bắt đầu không ngừng liên tục hội tụ. Liệt diễm cùng hải triều thuộc về năng lượng hoàn toàn khác biệt, rất nhanh đã hình thành đối kháng kịch liệt, phảng phất tùy thời đều có thể nổ tung.

Nếu như là người của Hoàng Phủ gia, chỉ sợ không chống đỡ được.

Nhưng, khi Lý Dần liều mạng khống chế, lại dưới sự kích thích của song linh văn cùng Cửu Dương Thoát Sinh Thuật đã điên cuồng ngăn chặn được.

Vô số người lại lần nữa có phản ứng.

Cái tên Lý Dần này vậy mà có thể lấy Liệt Diễm linh văn, quét sạch khí tức đại dương mênh mông?

Đây là võ pháp đặc biệt, hay là do linh văn đặc biệt!

- A!!

Lý Hoàng gào thét, hai mắt sung huyết, gương mặt dữ tợn, toàn thân đều đang căng cứng.

Chín vòng xoáy kịch liệt nổ vang, rung động Thiên Hải, trong chớp mắt đã phun ra uy lực hải dương cường đại.

Chín năng lượng, chín cơn triều dâng, va chạm kịch liệt, đinh tai nhức óc.

Một Cự Linh Hải Dương ầm vang thành hình, nóng nảy, uy mãnh, người nó khoác chiến giáp, to như cự nhạc, bắp thịt toàn thân giống như là thủy triều lao nhanh.

Nó chân thực không gì sánh được, phảng phất con trai của hải dương, lại như biển linh trên trời rơi xuống.

Nó cuồng dã gào thét, âm thanh khắp nơi, nhấc lên trọng quyền to lớn, ầm vang bạo kích về phía trước.

Diễn võ trường nhanh chóng an tĩnh, cây kim rơi xuống cũng có thể nghe tiếng.

Rung động, chờ mong.

- Hải Khiếu Sát Quyền!!

Lý Hoàng khàn giọng gầm thét, chín vòng xoáy ở giữa Thiên Hải lao đi, dưới sự khống chế của linh văn cường đại, lần lượt vờn quanh quét ngang ra khỏi cánh tay thô to.

Sau đó, vòng xoáy lần nữa hình thành thuế lực cướp đoạt, Cự Linh cuồng bạo áp súc tầng năng lượng, hội tụ về nắm đấm.

Ầm ầm...

Cự Linh chôn vùi, hoàn toàn hội tụ đến trên nắm tay kia.

Nắm đấm tăng vọt uy thế mấy lần.

Giờ khắc này thế công mãnh liệt, hoàn toàn siêu việt hàng rào cảnh giới, chân chính chạm tới Linh Hồn cảnh thất trọng thiên.

Tất cả tân khách đều cảm nhận được uy lực cường đại của một quyền này. Loại lực khống chế này, cũng chỉ có Chí Tôn Thánh phẩm mới có thể làm được; võ pháp như thế này, cũng chỉ có Hải Khiếu linh văn mới có thể khống chế.

Tộc nhân Lý gia đều có chút ngẩng đầu, vẻ mặt vô cùng tự hào.

Ầm ầm...

Lý Dần bên kia đột nhiên bạo tạc, huyết nhục văng tung tóe, năng lượng bạo động.

- No bạo rồi?

Bầu không khí trầm tĩnh lập tức bạo động, vô số người la thất thanh, nghĩ là Lý Dần quá cậy mạnh nên đã khiến cho mình no bạo.

Nhưng, ở giữa máu tươi thịt nát, sâu trong năng lượng táo bạo, một con Bất Tử Điểu hoàn chỉnh giương cánh xuất hiện, tiếng gáy to vang khắp trời cao, hoa lệ uy nghiêm mà càng hung hãn.

Huyết nhục vỡ nát toàn diện rót vào cự kiếm đang gào thét xoay tròn.

Trong chớp mắt, uy lực hải dương bạo động xung quanh cự kiếm cùng bất diệt yêu hỏa hình thành giao hòa ngắn ngủi.

- Giết!

Lý Dần vỗ cánh thét dài, linh văn khống chế lợi kiếm, quét ngang trời cao, lao về đòn Hải Khiếu Sát Quyền kia.

Lợi kiếm tăng vọt đến trăm mét!

Càng sáng chói, càng sắc bén hơn!

Bất diệt yêu hỏa như gió lốc vờn quanh, uy lực hải dương ở bên trong va chạm kịch liệt.

Thủy hỏa giao hòa, dựng dục ra uy lực tai nạn.

Toàn trường yên tĩnh, tất cả mọi người đều nhíu mày nhìn ra xa.

Lợi kiếm ngang nhiên phách trảm!

Trọng quyền mãnh liệt tấn công!

Ầm ầm!!

Hai nguồn năng lượng cực hạn trong nháy mắt đã hình thành va chạm rung động.

Thế công mãnh liệt thẳng tới thất trọng thiên, diễn dịch ra trùng kích thất trọng thiên bình thường đều khó mà hình thành được.

Lợi kiếm, yêu hỏa, uy lực hải dương, toàn diện sụp đổ, hình thành vòng xoáy khổng lồ, ngay sau đó, toàn diện bạo động, quét sạch bốn phương tám hướng.

Tuy nhiên, nơi này chung quy vẫn hải dương, Lý Hoàng vẫn có lợi thế hơn một chút, năng lượng thủy triều to lớn cuốn lên sóng cả, trùng kích đi qua Lý Dần.

- Giết!!

Lý Dần không sợ hãi, hắn lướt qua mặt biển, đón lấy thủy triều lao nhanh giết tới.

Hắn vừa mới sử dụng 'Thoát Sinh Thuật', đang đứng ở trạng thái toàn thịnh, cho nên vẫn quả quyết ngưng tụ ra tám trăm thanh yêu kiếm, bay về phía trước bắn, kịch liệt xen lẫn, hình thành trường kiếm hơn năm mươi mét, ngang nhiên xé mở thủy triều cường đại.

- Hắn chống đỡ được Hải Khiếu Sát Quyền của Lý Hoàng?

Sự kiêu ngạo trên mặt mọi người Lý gia đều bị đọng lại, khó có thể tin, càng khó có thể tiếp nhận hơn.

Lý Dần thiêu đốt liệt diễm, xé mở hải triều, khóa chặt Lý Hoàng xa xa, sau đó nhanh chóng trùng kích.

Trong thời gian ngắn, hắn ba lần tăng tốc, ở sau lưng đã hình thành âm bạo.

- Chiến!!

Gương mặt Lý Hoàng dữ tợn, chiến ý tăng vọt, hắn hét lớn một tiếng, mang theo chiến kích ngang nhiên lao đến Lý Dần.

Cùng với trận va chạm mãnh liệt, Lý Dần mạnh mẽ khống chế lợi kiếm, toàn lực chém giết, Lý Hoàng cầm chiến kích trong tay, quét ngang Thiên Hải.

Bất diệt yêu hỏa càng là hình thành va chạm cuồng dã cùng thủy triều, năng lượng thủy hỏa nhấc lên sương trắng, bao phủ Thiên Hải.

Diễn võ trường lâm vào oanh động.

Lý Dần có thể cùng Lý Hoàng giết tới trình độ này?
Chương 1216 Quan hệ thân mật

Mặc dù hai người đều là Chí Tôn Thánh phẩm cao quý, nhưng phẩm cấp chắc chắn sẽ có chênh lệch, không thể nào hoàn toàn giống nhau.

Loại chênh lệch này ở chỗ đặc tính linh văn, võ pháp tu luyện, kinh nghiệm chiến đấu, thể chất mạnh yếu, càng ở chỗ hoàn cảnh chiến trường.

Lý Hoàng là thống lĩnh tương lai do Hải Thần đảo bồi dưỡng, làm sao có thể thua bởi một tên tán tu không tên không họ này được?

Rất nhiều người đều nhìn về Khương Phàm, nhao nhao suy đoán rốt cuộc sư phụ của hắn là ai.

Không chỉ có thể tìm tới cho hắn hộ giả Không Gian linh văn, còn có thể bồi dưỡng được cuồng nhân chiến đấu như vậy.

Thật chẳng lẽ là lão quái vật cấp bậc Đan Thánh sao?

Cũng chỉ có Đan Thánh, mới có thể để thần phục cường giả như vậy!

Cũng chỉ có Đan Thánh, mới có thể cho bọn hắn võ pháp cường đại như vậy!

Cũng chỉ có Đan Thánh, mới có thể luyện chế dược liệu đặc thù, tôi thể luyện thân cho bọn họ!

Khương Phàm không để ý đến ánh mắt đang quăng tới xung quanh, hắn vẫn chăm chú quan sát đến chiến đấu của Lý Dần.

Hứa Đan thì kiêu ngạo ngẩng đầu, tự hào lại hưng phấn.

Đối với thực lực của Lý Dần, nàng đều rõ ràng hơn so với ai khác.

Hơn mấy ngàn vạn lần chiến đấu tại U Minh Địa Ngục, cùng vô số bảo dược kích phát tiềm lực đã tạo nên sức chiến đấu siêu cường cho Lý Dần.

- Tiểu thư, ngài gặp qua bọn hắn chưa?

Hai vị nam nữ trung niên của Thiên Mộng đảo nhẹ giọng hỏi Lăng Vi.

Thiên Mộng đảo bọn hắn mặc dù ẩn thế, nhưng không có nghĩa là bọn hắn không hỏi thế sự, ngược lại vẫn đang bí mật nhìn trộm Thần Dụ Chi Hải.

Tình báo trong tay bọn họ so với một số hoàng tộc đều nhiều hơn.

Thiên tài như vậy, không thể nào là đột nhiên xuất hiện. Nhất là chiến đấu, càng là cần vô số lần lịch luyện, mới có thể ma luyện kinh nghiệm.

Lăng Vi lắc đầu, đôi mắt giống như tinh thần nổi lên gợn sóng rất nhỏ, tập trung vào Khương Phàm cách đó không xa.

Khương Phàm lập tức cảnh giác, mắt phải bị che giấu có chút ngưng tụ.

Có người đang nhìn trộm hắn?

Khương Phàm đột nhiên quay đầu, đón nhận đôi mắt sáng ngời trong đám người kia.

Lăng Vi hơi kinh ngạc, lập tức tản ra tinh quang.

Khương Phàm nhìn chằm chằm Lăng Vi một lát, mới khẽ vuốt cằm, xem như chào hỏi, cũng là cảnh cáo.

- Hắn phát hiện ta rồi?

Lăng Vi khó có thể tin, cách mấy trăm mét dò xét. Vẫn chỉ là vừa mới bắt đầu, vậy mà lại có thể gây nên cảnh giác?

Đây là tính cảnh giác gì!

Hay là nói, trong linh hồn hắn có vũ khí phòng ngự đặc thù gì!

- Một nữ tử mang theo mạng che mặt, ta nhớ được là từ trên thuyền Thiên Mộng đảo xuống. Váy trắng, tóc dài, vóc dáng rất khá, làn da rất trắng, đôi mắt kia rất đặc biệt. Bên cạnh còn có hai thị vệ trung niên một nam một nữ đi theo.

Khương Phàm hỏi thăm Dương Biện.

- Lăng Vi. Nữ nhi đảo chủ Thiên Mộng đảo.

- Xác định??

- Ta rất xác định.

- Thiên Mộng đảo cùng Hải Thần đảo là liên quan như thế nào?

- Thiên Mộng đảo thuộc về thế lực trung lập, ẩn thế, không liên quan tới các phương đều. Bọn hắn còn khống chế lấy ba tòa Không Mộng đảo, bảo hộ kẻ chạy nạn tại hải vực.

Lúc Dương Biện nói, sắc mặt có chút nghiêm trọng.

- Linh văn của bọn hắn là gì?

- Bọn hắn là Mộng Hồn Sư.

- Mộng Hồn Sư?

Khương Phàm cảm thấy rất lạ lẫm.

- Bọn hắn có thể biên chế mộng cảnh, để cho ngươi ta hãm sâu ở trong đó, mặc kệ bài bố. Bọn hắn còn có thể nhìn trộm giấc mơ của ngươi sau khi ngươi ngủ say, từ mộng cảnh thăm dò bí mật của ngươi.

- Mộng Hồn Sư mạnh nhất còn có thể ngưng tụ ra phó hồn, tương đương với linh hồn thứ hai, thứ ba của mình, bám vào trên linh hồn mục tiêu, tạm thời khống chế thân thể kia.

Khương Phàm quay đầu nhìn về phía Lăng Vi.

Lại còn có linh văn quỷ dị như vậy, có chút tương tự cùng mấy Ác Mộng linh văn kia của Chí Tôn Kim Thành, nhưng rõ ràng là mạnh hơn.

Lăng Vi chú ý tới ánh mắt Khương Phàm, cũng quay đầu nhìn sang.

- Ngươi đang nhìn nàng? Không được đụng ánh mắt của nàng!

Dương Biện nhắc nhở Khương Phàm.

Khương Phàm lập tức nghiêng ánh mắt đi.

- Ngươi từng tiếp xúc cùng Lăng Vi này sao?

- Tiếp xúc qua.

- Tiếp xúc rất sâu sao?

Khương Phàm cảm giác ngữ khí Dương Biện có chút vấn đề.

- Ta cùng với nàng từng có kết giao.

- Kết giao gì?

- Ta đã cứu nàng, ta đánh qua nàng.

- Nói rõ chi tiết?

- Có cần phải thế không? Ngươi là tới bái phỏng Hải Thần đảo, không có liên quan gì với Thiên Mộng đảo.

- Thiên Mộng đảo là thế lực trung lập, tại sao lại muốn tới tham gia loại thông gia lợi ích này? Nếu muốn tới, vì sao lại phái một vãn bối tới, ngươi không cảm giác kỳ lạ sao?

- Ngươi quá nhạy cảm rồi.

- Nói cho ta nghe một chút đi.

Dương Biện suy nghĩ một lát, cắn răng nói:

- Trước khi ta thức tỉnh kình hồn đã xông xáo hải vực, theo đuổi khiêu chiến cực hạn, thời điểm thám hiểm tại một bí cảnh, đã cứu mệnh của nàng, còn bị vây ở đó mấy ngày. Kết quả nàng không hiểu đội ơn, vậy mà muốn nhìn trộm bí mật của ta, ta thu thập nàng.

- Sau đó thì sao?

- Không có khống chế lại.

- Có ý gì... Nha...

Khương Phàm giật mình, thì ra có một mối liên hệ như thế.

- Đừng nghĩ lung tung, thời khắc sống còn vẫn khống chế được.

- Là trước đó khống chế được, hay là trước khi đi ra khống chế được.

- Ngươi câm miệng cho ta.

Dương Biện gầm thét.

- Đừng hiểu lầm, ta muốn hiểu rõ quan hệ của các ngươi phát triển đến trình độ nào.

Khương Phàm lại nhìn mắt Lăng Vi, trong lòng có vẻ hoài nghi.

- Chúng ta không liên quan!

- Sau đó không muốn phụ trách? Ngươi rất cặn bã nha.

- Ta đương nhiên phải chịu trách nhiệm, ta đều đã chạy đến Thiên Mộng đảo đi cầu kiến. Nhưng Thiên Mộng đảo là thế lực trung lập, ta là truyền nhân Hải Thần đảo, bọn hắn cự tuyệt tiếp kiến ta.

- Sau đó liền từ bỏ rồi?

Khương Phàm tiếp tục nhìn chằm chằm Lăng Vi.

- Hắn làm gì mà cứ nhìn tới nơi này thế? Chưa từng thấy nữ tử sao!

Phụ nhân bên cạnh Lăng Vi tức giận nói, mặc dù Khương Phàm là Luyện Đan Sư tôn quý, nhưng nhìn cô nương nhà bọn hắn như vậy, vẫn rất quá phận.

Vào lúc này, nơi xa truyền đến lay động kịch liệt, Lý Dần và Lý Hoàng giết tới điên cuồng, tại trong đụng chạm mãnh liệt, liên tiếp lui về phía sau.

Lý Dần máu thịt be bét, thương thế nghiêm trọng.

Lý Hoàng khí tức lộn xộn, cũng khống chế không nổi thủy triều xung quanh.
Chương 1217 Thiên Nhân Đan

Hai người sau khi im ắng giằng co một hồi, ăn ý lựa chọn kết thúc.

- Đánh ngang sao?

- Chiến trường trong hải dương, vậy mà Hỏa hệ linh văn có thể đánh ngang cùng Hải Khiếu linh văn?

- Thú linh văn cùng Kiếm linh văn kết hợp rất hoàn mỹ, Chí Tôn song thánh văn, quả nhiên cường đại!

- Khương Phàm có thể luyện đan dược Chuẩn Thánh phẩm, Lý Dần có thể khiêu chiến Lý Hoàng, bọn hắn lại còn có ái thánh văn loại Không Gian. Tổ hợp này... Có chút mạnh.

Đám người nghị luận ầm ĩ, nhìn về phía Khương Phàm, ánh mắt đã nhiều hơn mấy phần kính sợ.

Sắc mặt các tộc nhân Lý gia lại âm trầm.

Theo bọn hắn nghĩ, thế hoà không phân thắng bại chính là thua.

Lý Hoàng cao ngạo cường đại của bọn hắn, sao có thể bại bởi hạng người vô danh, đây quả thực là sỉ nhục.

Nếu như không phải nhìn cái tên Lý Dần kia toàn thân rách rưới, thương thế nghiêm trọng, không thích hợp tái chiến, rất nhiều người trong bọn họ đã nhịn không được đều muốn khởi xướng khiêu chiến.

Lý Hoàng từ mặt biển đi về tới, xa xa nhìn Khương Phàm.

Không nói thêm gì, chỉ là nhẹ gật đầu, có chơi có chịu, hắn sẽ giữ bí mật.

- Ngươi làm sao làm? Vì sao không có thể thắng hắn?

Có mấy vị nam tử Lý gia trầm giọng chất vấn.

- Ta nỗ lực hết sức, không quan tâm thắng thua.

- Ngươi không quan tâm, gia tộc quan tâm.

- Ta nói, ta nỗ lực hết sức, ngươi nghe không hiểu?

- Ngươi...

- Các ngươi còn chưa có tư cách chất vấn ta! Ta bây giờ coi như vết thương chằng chịt, cũng có thể phế bỏ mấy kẻ các ngươi!

Lý Hoàng ánh mắt lăng lệ, phát ra khí thế cường đại.

Mấy vị nam tử thể hiện giãy dụa, từ từ cúi đầu.

Lý Hoàng đe dọa nhìn bọn hắn:

- Ta rất ít khi về gia tộc, không có nghĩa là ta ở trong gia tộc này không có địa vị. Thời điểm nên trở về, ta tự sẽ trở về, địa vị là của ta, ai cũng không đoạt được. Nên có tôn trọng, các ngươi cũng phải hiểu được vị trí của bản thân mình. Hiểu chưa?

Các tộc nhân Lý gia nhao nhao cúi đầu, không còn dám mạo phạm.

Lý Hoàng không chỉ có thiên phú cường đại, còn quanh năm lịch luyện tại hải vực, liều mạng sinh tử, được rất nhiều trưởng bối thưởng thức, bây giờ đã được đặt trước là phó thống lĩnh, tương lai muốn theo lao thẳng đến Bách Tộc chiến trường.

Hứa Đan xô đẩy Khương Phàm:

- Trong mắt ngươi chỉ có nữ tử, không có đồ đệ của ngươi sao? Nhanh, lấy đan dược ra. Ngươi không đau lòng đồ đệ của ngươi, nhưng ta thì đau lòng cho nam tử của ta đây.

Khương Phàm triệu ra viên thuốc, Hứa Đan bắt lấy liền phóng tới nơi xa.

- Khương Phàm?

Một âm thanh lạnh lùng vang lên sau lưng Khương Phàm.

- Ngụy Vô Cực?

Khương Phàm không có quay đầu liền biết là ai đã tới.

Trong lòng cười lạnh một tiếng, tới đúng lúc.

- Ngươi đã gặp qua ta?

Một nam tử sắc mặt hơi có vẻ bệnh trạng, đi tới phía trước Khương Phàm, dò xét Khương Phàm.

- Ta cảm giác hẳn là ngươi tới.

Khương Phàm có chút ngẩng đầu, cố ý toát ra một tư thái ngạo mạn.

Ngụy Vô Cực khẽ chau mày.

Tính cách người cao ngạo, không ưa nhất chính là người khác ở trước mặt mình cao ngạo.

- Phụ thân ta đánh giá ngươi rất cao, nói Đại La Xích Dương Đan ngươi luyện có độ tinh khiết và dược hiệu đều thuộc thượng giai. Cho ta quan sát một phen?

Khương Phàm thái độ cao ngạo, ngữ khí cứng nhắc:

- Phụ thân ngươi nơi đó có một viên, ngươi có thể trở về từ từ quan sát.

Chết tiệt, đây là thái độ gì, Ngụy Vô Cực có chút tức giận.

- Ta muốn thấy viên trong tay ngươi kia.

- Đan dược đã thu lại.

- Thu lại liền không thể lấy ra thêm lần nữa?

- Thu lại, chính là không muốn lấy thêm tới. Ngụy Vô Cực công tử, nghe không hiểu?

- Ha ha, ta không xứng đụng đan dược của ngươi?

- Nhất định phải chọn ngay thẳng như vậy?

- Có phải ngươi cảm thấy Ngụy Vô Cực ta dễ ức hiếp hay không?

Ngụy Vô Cực trầm mặt xuống.

Một người ngoài cũng dám phách lối tại Hải Thần đảo, đúng là không biết sống chết.

Khương Phàm chỉ cười khẽ hai tiếng, đưa tay mời.

- Phụ thân ngươi an bài ngươi qua đây là mang ta đi tham quan, chúng ta bắt đầu?

- Không phải nói ta không xứng sao? Chính ngươi đi đi, tiểu gia ta không hầu hạ!

Ngụy Vô Cực hừ lạnh một tiếng, quay người rời khỏi.

Nếu như không phải hôm nay là tình huống đặc biệt thì hắn thu thập cái tên hỗn đản ngạo mạn này.

- Ngụy công tử, phụ thân ngươi bảo ngươi mang ta đi xung quanh một chút...

Khương Phàm hô to.

- Hừ!!

Ngụy Vô Cực cũng không quay đầu lại.

- Ngụy công tử, cấp bậc lễ nghĩa Ngụy gia đâu? Phụ thân ngươi an bài ngươi mang ta đi tham quan.

Khương Phàm cố ý cất cao giọng, hấp dẫn tân khách các nơi chú ý, cũng hấp dẫn những thị vệ kia chú ý.

Mà Ngụy Vô Cực lại không nhìn đến, cứ thế biến mất trong bóng đêm.

Khương Phàm cười nhạt một tiếng, quay người đi tới chỗ Lý Hoàng đang muốn rời khỏi, đứng ở trước mặt mọi người nói:

- Mới tới quý địa, có nhiều mạo phạm, còn xin Lý công tử thứ lỗi. Lý Dần, còn không xin lỗi Lý Hoàng công tử?

Hứa Đan nghe xong thì có chút giận:

- Xin lỗi? Dựa vào cái gì xin lỗi, là hắn muốn khiêu chiến!

Lý Hoàng ngăn lại:

- Không cần, ta chính là mong đợi chiến đấu như vậy, đánh thống khoái, đánh thắng được nghiện!

Khương Phàm lắc đầu nói:

- Ngày mai sẽ là thời gian đại hôn của Hải Thần đảo, luận võ hẳn là đến điểm là dừng, là đồ nhi ta lỗ mãng. Như vậy đi, ta thay đồ nhi ta xin lỗi ngươi, tự thân vì Lý công tử mà luyện chế một viên đan dược, Thiên Nhân Đan!

Lý Hoàng vừa muốn cự tuyệt, nghe xong thì khuôn mặt có chút động:

- Thiên Nhân Đan?

Số lượng lớn ánh mắt đồng loạt nhìn về phía Khương Phàm.

Hắn còn biết luyện Thiên Nhân Đan?

Thiên Nhân Đan mặc dù là đan dược lục phẩm, nhưng bởi vì hiệu quả đặc biệt, sớm đã công nhận thành đan dược Chuẩn Thánh phẩm.

Khương Phàm nói:

- Thiên Nhân Đan có thể ổn định cảnh giới, điều tiết cảm xúc rất tốt, còn có thể chậm chạp kéo dài kích phát tiềm lực, có thể trợ giúp Thánh phẩm linh văn bình ổn vượt qua Sinh Tử cảnh. Nếu như Lý gia có vật liệu luyện chế Thiên Nhân Đan, ta có thể giúp một tay, luyện một viên cho công tử.

- Hừ!

Trong đám người có một Luyện Đan sư hừ lạnh, cố ý cao giọng nói:

- Luyện chế Thiên Nhân Đan cần năm loại Thánh Hỏa đặc biệt phối hợp, càng cần nhiệt độ cực cao hơn, tiếp tục ổn định hỏa diễm rèn luyện. Cái gì cũng đều không hiểu, còn to tiếng không biết thẹn luyện Thiên Nhân Đan cho người ta, đơn giản là trò cười.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK