Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 751 Phỏng đoán vực sâu (2)

- Vô Hồi Thánh Chủ tức giận đến muốn hủy diệt cả Ly Hỏa thánh địa, rất có thể không chỉ là bởi vì bọn hắn mạo phạm Đại Hoang, mà là sợ Ly Hỏa thánh địa phát giác được bí mật nơi đó.

(*) Cuộc tập kích lớn.

Vẻ mặt Tô Triệt nghiêm trọng:

- Đại Hoang thâm uyên hắc ám tà ác, có thể có bí mật gì? Không điều tra rõ bí mật bên trong Đại Hoang thâm uyên, ta thực sự không đề nghị Vô Hồi thánh địa tiếp quản liên minh Thánh Địa Nam Bộ.

Đại Diễn Thánh Chủ lo lắng không phải Vô Hồi Thánh Chủ, mà là có phải nơi đó có lực lượng gì tà ác hay không, có ảnh hưởng đến Vô Hồi thánh địa hay không.

- Ngài không có thăm dò Vô Hồi Thánh Chủ sao?

- Cái này không cần thăm dò, nàng không có trung hậu trung thực như ngươi nghĩ đâu, nàng rất tinh! Nếu quả thật có bí mật, nàng sẽ không hề đề cập tới.

- Sau khi sự kiện tại Vĩnh Hằng Thánh Sơn kết thúc, người có thể đề nghị Hồn Thiên thánh địa, Linh Kiếp thánh địa, cùng nhau đóng giữ Đại Hoang thâm uyên hay không?

- Ừm?

Đại Diễn Thánh Chủ khẽ nhúc nhích tinh thần.

Tô Triệt nói:

- Ngài ấy không phải luôn mồm chỉ trích, coi thường hai thánh địa Hồn Thiên và Linh Kiếp sao? Vừa hay nhân cơ hội này, thuyết phục hai phe tiến vào chiếm giữ Đại Hoang thâm uyên. Chúng ta cũng có thể chủ động xin đi giết giặc, hiệp phòng Đại Hoang thâm uyên.

- Nếu như Vô Hồi Thánh Chủ không tiếp nhận, đã nói lên Đại Hoang thâm uyên thật có bí mật. Sau đó ngài lén mời bốn đại thánh địa trung ương đến Nam Bộ, lấy ước định Vô Hồi thánh địa có tư cách đảm nhiệm vị trí tôn chủ hay không, sau đó điều tra Đại Hoang thâm uyên.

Đại Diễn Thánh Chủ chậm rãi gật đầu, phương pháp không tệ, hợp tình lại hợp lý.

- Vị trí tôn chủ Nam Bộ không thể nào tuỳ tiện giao cho Vô Hồi thánh địa, nhất định phải điều tra rõ bên trong Đại Hoang thâm uyên rốt cuộc ẩn giấu cái gì, đối với tư tưởng ý thức bọn hắn có sinh ra ảnh hưởng hay không.

Ngày thứ hai, dưới sự chứng kiến của đám người Vô Hồi Thánh Chủ, Ngụy Thiên Thu, linh văn của Tịch Nhan đã thành công biến đổi, tăng lên tới Đại Thừa thánh văn, ngay cả cảnh giới đều tùy theo tăng lên tới thất trọng thiên, chính thức bước lên Linh Nguyên cảnh cao giai.

Dạ An Nhiên là Đại Thừa linh văn, Ngũ Hành Chi Thể. Tịch Nhan là Đại Thừa linh văn, Linh Hồn Luân Hồi.

Hai đại hạch tâm Đại Hoang Tù Thiên Trận rốt cuộc cũng có thể chống đỡ pháp trận cũng như có tư cách khống chế Đại Hoang Ấn.

Mặc dù tương lai muốn trấn áp Đại Hoang, tốt nhất là có thể đem linh văn của hai người đều tăng lên tới Chí Tôn, nhưng bây giờ đối với giai đoạn tìm tòi mà nói, Đại Thừa thánh văn đã hoàn toàn đủ.

Khương Phàm tiếp tục bế quan, tu luyện Vạn Thú Thiên Hoàng Quyền, Tiêu Phượng Ngô thì cứng rắn kéo lấy Hàn Ngạo đi khắp nơi khiêu chiến. Mặc kệ thất trọng thiên hay là bát trọng thiên, bọn hắn đều ai đến cũng không có cự tuyệt, tùy ý thể hiện bọn hắn sau khi biến đổi lực lượng huyết mạch cường đại.

Hồn Thiên thánh địa, Linh Kiếp thánh địa đã sớm muốn dạy dỗ hai tên này, liên hợp lại ứng đối. Ngay cả Đại Diễn thánh địa đều được Thẩm Minh Thu dẫn đầu xuống tham dự vào.

Bảy ngày sau, động thời điểm bọn người Tiêu Phượng Ngô đang huyên náo càng ngày càng oanh động, Vĩnh Hằng Thánh Sơn rốt cuộc cũng truyền đến tin tức, Vĩnh Hằng Chi Linh đã nở rộ, bí cảnh đã buông lỏng.

Đại Diễn Thánh Chủ lập tức triệu tập Vô Hồi thánh địa, Hồn Thiên thánh địa, Linh Kiếp thánh địa.

- Vĩnh Hằng Thánh Sơn thuộc về thánh địa Tây Bộ, phạm vi vạn dặm, vô số bí cảnh, Linh Bảo khắp nơi trên đất, còn có cổ địa mai táng, có được dị thú Thượng Cổ huyết mạch.

- Thời gian ba tháng nói ngắn cũng không ngắn, nói dài cũng không dài, các vị đừng lãng phí thời gian, đều đem tinh lực phóng tới tìm kiếm cơ duyên, chuyện ân oán đi ra lại nháo. Ta lấy danh nghĩa tôn chủ Tây Bộ mời các vị tới, đã chọc tới các thánh địa khác. Hi vọng các vị có thể tôn trọng ta, đừng lại cho ta gây phiền toái.

Đại Diễn Thánh Chủ trịnh trọng lại nghiêm túc nhắc nhở tất cả các đệ tử thánh địa.

Chuyện đưa thánh địa Nam Bộ vào Vĩnh Hằng Thánh Sơn này đã để tất cả thánh địa ở Tây Bộ gây nên mâu thuẫn lớn, nếu như không phải hắn là tôn chủ cao quý, có một ít đặc quyền, nói không chừng sẽ náo thành cái dạng gì.

Hồn Thiên Thánh Chủ liếc mắt nhìn Vô Hồi Thánh Chủ:

- Đại Diễn Thánh Chủ yên tâm, chúng ta đều hiểu phân tấc. Ngươi chỉ cần nhắc nhở một ít người chú ý thu liễm liền sẽ không xuất hiện nhiễu loạn.

Vô Hồi Thánh Chủ thản nhiên nói:

- Vô Hồi thánh địa chúng ta trung nghĩa nhân ái, đệ tử Vô Hồi thánh địa chúng ta hữu hảo thiện lương.

Linh Kiếp thánh địa nhịn không được trợn mắt trừng một cái:

- Vô Hồi Thánh Chủ, bây giờ muốn ngụy trang sao, muộn rồi!

Vô Hồi Thánh Chủ khinh thường nói:

- Chúng ta bản chất chính là thuần lương như vậy. Nếu như các ngươi cảm thấy không giống, vậy thì phải tự thân tìm nguyên nhân.

- Người không phạm ta ta không phạm người, người nếu phạm ta, nhún nhường ba phần, người tái phạm ta, trảm thảo trừ căn(*)!

(*) Giống với ‘Nhổ cỏ phải nhổ tận gốc’.

Tiêu Phượng Ngô cười hắc hắc:

- Thánh Chủ, ta hiểu đúng không?

- Rất không tệ.

Vô Hồi Thánh Chủ mỉm cười, đầu ngón tay nhẹ nhàng gõ gõ khuôn mặt Tiêu Phượng Ngô.

Tiêu Phượng Ngô lạnh rung mà nói:

- Hồn Thiên thánh địa, Linh Kiếp thánh địa, bây giờ ở vào giai đoạn nhún nhường ba phần, Ly Hỏa thánh địa chính là sắp trảm thảo trừ căn.

- Tiêu Phượng Ngô, đánh ngươi còn chưa đủ ác?

Hoàn Nhan Liệt của Hồn Thiên thánh địa thực sự chịu không được cái tên gia hỏa này.

- Ngươi là bát trọng thiên, lại là Đại Thừa thánh văn, đánh ta không phải không đúng sao? Tiểu gia ta có thể tại trên tay ngươi kiên trì năm phút đồng hồ không ngã, kiêu ngạo!

Tiêu Phượng Ngô hất đầu một cái, cố ý liếc nhìn hắn.

- Tại Đại Diễn thánh địa, đều có lo lắng, không có buông tay buông chân, chờ sau khi tiến vào Vĩnh Hằng Thánh Sơn, chúng ta lại chậm chậm mà đánh.

Lúc Tác Lam Nhan khiêu chiến bị Tiêu Phượng Ngô đánh bay qua, tràng diện kia đến bây giờ còn xoay quanh trong đầu, để nàng xấu hổ giận dữ đan xen.
Chương 752 Huyền Nguyệt hoàng tộc

Bọn người Triệu Thắng của Linh Kiếp thánh địa bất đắc dĩ lắc đầu, gia hỏa này mặc dù rất phách lối, nhưng không thể không thừa nhận xác thực nhanh nhẹn dũng mãnh, nhất là sau khi dung hợp Hoàng Kim Bỉ Mông của Đại Diễn thánh địa, từ huyết mạch đến thực lực đều chiếm được thăng hoa.

Tiêu Phượng Ngô thể hiện khoa trương:

- Tiến vào Thánh Sơn còn đánh?

- Ngươi đây là có ý gì?

Hồn Thiên thánh địa quét mắt tới.

- Bãi săn không đến năm tiếng, liền để các ngươi toàn phế đi, còn tới Vĩnh Hằng Thánh Sơn lại đánh? Ở chỗ này mất mặt xấu hổ không đủ, còn muốn đến trước mặt thánh địa khác nhận ngược đãi?

- Ngươi muốn chết!

Hoàn Nhan Liệt tức giận.

- Tất cả câm miệng!

Đại Diễn thánh địa, Thẩm Minh Thu cao giọng quát tháo, không thể nhịn được nữa:

- Thánh Chủ chúng ta vừa mới nhắc nhở các ngươi đừng chọc phiền phức, các ngươi điếc sao?

- Hừ!

Tiêu Phượng Ngô hừ lạnh, đem đầu vứt qua một bên.

- Hừ cái rắm! Ngươi không sẽ sống đi ra khỏi Vĩnh Hằng Thánh Sơn!

Bọn người Thác Bạc Hoằng lên cơn giận dữ, thực sự khó mà bình tĩnh được.

- Đây là ý gì? Muốn giết ta à. Đại Diễn Thánh Chủ vừa mới nói, phải tôn trọng lẫn nhau, ngươi còn chưa có đi đến liền kêu đánh kêu giết, thích hợp sao?

- Im miệng!

Thẩm Minh Thu gào thét, căm tức nhìn đám người Hồn Thiên thánh địa cùng Vô Hồi thánh địa.

- Không phải ta gây chuyện, là bọn hắn muốn giết ta.

Tiêu Phượng Ngô nhún vai.

- Ngươi đáng chết!

Đáy mắt Hoàn Nhan Liệt hiện lên tia sắt lạnh, nhưng cũng không cần phải nhiều lời nữa.

Đại Diễn Thánh Chủ rất bất đắc dĩ, phất tay ra hiệu.

- Lên đường đi.

Vĩnh Hằng Thánh Sơn ở vào cảnh nội Huyền Nguyệt hoàng triều.

Huyền Nguyệt hoàng triều cũng không phải là hoàng triều bình thường như Lang Gia hoàng triều, mà là Chí Tôn hoàng triều áp đảo phía trên thánh địa.

Tại Thương Huyền đại lục, hoàng triều có thể mang theo tên 'Chí Tôn' tổng cộng có bảy cái, cũng đều là hoàng tộc chân chính.

Không chỉ có cương vực tung hoành mười vạn dặm, truyền thừa mấy ngàn năm, đại thành ngàn vạn, con dân ức vạn, còn có số lượng lớn võ viện, cường tông, thậm chí thánh điện.

Bên trong các đại Chí Tôn hoàng triều, làm hoàng tộc hoàng thất đều có lực uy tín tuyệt đối, cùng với thực lực tuyệt đối.

Huyền Nguyệt Chí Tôn hoàng triều chính là hoàng tộc Tây Bộ, lại có mối quan hệ tốt cùng Đại Diễn thánh địa và các thánh địa Tây Bộ.

Mỗi lần Vĩnh Hằng Thánh Sơn mở ra, hoàng thất Huyền Nguyệt hoàng triều cũng sẽ đồng ý lời mời tham dự, cùng nhau chiến đấu 'Vĩnh Hằng Chi Linh'.



Oanh!

Trên chín tầng trời có một khe hở bị xé rách.

Nơi đó khí lãng ngập trời, hoàn toàn mờ mịt, mãnh liệt chập trùng, đụng vùng thiên địa này đều đang vang lớn.

Từ phía dưới trông lên tựa như Thương Thiên đang mở mắt ra, khí tức Hỗn Độn cuồn cuộn, lôi đình vô tận đang bạo động, bao la hùng vĩ lại rung động.

Nơi đó chính là Vĩnh Hằng bí cảnh tồn tại ở trong hư không vỡ ra khe hở.

Khí tức Hỗn Độn trong khe hở đang trùng kích, vô cùng kinh khủng, phảng phất thiên quân vạn mã lao nhanh, lại như trăm vạn thú triều gào thét, không gian vặn vẹo, màn trời sôi trào.

- Không gian nơi đó càng ngày càng không ổn định.

- Chờ vết nứt hoàn toàn mở ra, sẽ cùng tế đàn cổ phía dưới sinh ra liên hệ, xuất hiện một con đường không gian. Đến lúc đó chỉ cần leo lên tế đàn cổ liền có thể tiến về Vĩnh Hằng Thánh Sơn trong hư không.

- Vĩnh Hằng Chi Linh trăm năm nở rộ, Vĩnh Hằng bí cảnh trăm năm mở ra!

- Vĩnh Hằng Thánh Sơn rốt cuộc tồn tại ở chỗ nào? Thật là hư không sao, hay là vùng đất gì cũng không biết?

Hàng ngàn hàng vạn cường giả tụ tập tại giữa dãy núi, cùng nhau chú ý cảnh tượng thần bí trăm năm mới gặp.

Dựa theo lệ cũ, trước khi mỗi thánh địa tiến vào đều sẽ ngẫu nhiên chọn lựa mười kẻ may mắn từ Linh Hồn cảnh trở xuống, hộ tống tiến vào Vĩnh Hằng Thánh Sơn.

Đây là ân huệ thánh địa cho bọn hắn.

Oanh...

Giữa thiên địa xa xôi truyền đến âm thanh to lớn, hấp dẫn vô số ánh mắt chú ý tới.

Một cường quang hắc tuyến lóe ra đang nhanh chóng phóng đại, rõ ràng trong tầm mắt mọi người.

Là phiến mây đen cuồn cuộn, liên miên bất tuyệt, che khuất bầu trời, hình thành hắc ám giống như màn đêm bao phủ dãy núi. Trong mây đen cuồn cuộn lôi đình, đinh tai nhức óc, không ngừng có lôi điện tráng kiện xé rách thiên địa, nổ tung núi cao, đánh nát cây rừng.

Uy thế kinh khủng, cách rất xa đều có thể rõ ràng cảm nhận được.

- Huyền Nguyệt hoàng thất tới?

- Chẳng lẽ Vĩnh Hằng Thánh Sơn muốn chính thức mở ra trong mấy ngày này?

Đám người kinh hô, kính sợ vừa khẩn trương.

Mây đen che trời, lôi đình chói mắt, tràn qua thiên khung, vết nứt cách hơn mười dặm mới dừng lại.

Sâu trong mây đen, một con hung cầm như ẩn như hiện, lệ khí cuồn cuộn, khiến mãnh thú trong rừng rậm kinh hãi.

Nó bạo ngược khí tức, giương cánh ba ngàn mét, giống như phiến lôi trì sôi trào, trong mây đen nặng nề rực sáng không gì sánh được.

Thương Thiên Tước, Thánh Thú bảo vệ Huyền Nguyệt hoàng triều, có được thân thể cao lớn, cùng lôi điện khủng bố hủy diệt vạn vật.

Nghe nói một kích vỗ cánh liền có thể tuỳ tiện chôn vùi trăm dặm sơn hà, triển khai toàn bộ thực lực, có thể quét ngang Cửu Thiên, gây nên Lôi Kiếp Diệt Thế.

Số lượng lớn con dân Huyền Nguyệt hoàng triều quỳ một chân trên đất, hành lễ với Thương Thiên Tước, cũng là thăm hỏi hoàng thất trên lưng Thương Thiên Tước.

- Nhân Hoàng tới rồi sao?

- Nhân Hoàng đương nhiên sẽ tới, dù sao bảy đại Thánh Chủ thánh địa đều sẽ đích thân tới.

- Mặc dù Huyền Nguyệt hoàng triều tôn làm hoàng tộc, nhưng tại Thương Huyền đại lục, không có người nào không cho thánh địa mấy phần mặt mũi.

- Thánh địa bảo vệ dân chúng, được mọi người tôn trọng, lại hơn hai mươi thánh địa từ xưa đến nay cùng tiến cùng lui. Một khi ai trêu chọc thánh địa nơi nào đó, chính là trở mặt với thánh địa thiên hạ, chọc giận ức vạn dân chúng.

- Huyền Nguyệt hoàng thất sẽ an bài bao nhiêu người đi đến?

- Dựa theo hiệp nghị giữa Huyền Nguyệt hoàng thất cùng thánh địa Tây Bộ, hình như vẫn luôn có được danh sách mười hai người.
Chương 753 Thiên địa to lớn lại đặc sắc

- Trên dưới hoàng triều, từ hoàng thất đến vương hầu, còn có các võ viện thánh điện, tinh anh thiên tài đếm mãi không hết, có phải danh sách mười hai người thiếu một chút hay không.

- Hoàng thất từ rất nhiều năm trước đã bắt đầu lập xuống quy củ, mỗi khi Vĩnh Hằng bí cảnh mở ra, sẽ tổ chức đại hội diễn võ, từ các nơi chọn phái ra thiên tài chọn lựa mười người. Năm bát trọng thiên, năm cửu trọng thiên. Hai người còn lại thuộc về hoàng thất.

- Vĩnh Hằng Thánh Sơn là bảo địa cơ duyên hiếm thấy, lại là trăm năm mới mở, có thể ngộ nhưng không thể cầu. Lần này hẳn là có thể tập kết các thiên tài mạnh nhất đại tân sinh Huyền Nguyệt hoàng triều. Nếu như có thể đạt được Vĩnh Hằng Chi Linh, cơ duyên là vô cùng lớn.

- Lần trước Vĩnh Hằng Thánh Sơn mở ra kẻ may mắn là Nhân Hoàng đương đại, lấy được Vĩnh Hằng Chi Linh, thăng hoa linh văn.

Người phía dưới đang quỳ lạy, đang nghị luận, đang chờ mong, cường giả hoàng triều trên lưng Thương Thiên Tước cũng đều đưa ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm vết nứt không gian bạo động nơi xa.

Chính như đám người phía dưới nói, có thể đụng phải Vĩnh Hằng Thánh Sơn mở ra, thật sự là may mắn đến cực điểm.

Có thể từ mấy vạn thiên tài tinh anh trổ hết tài năng, đạt được tư cách tiến vào Thánh Sơn, cũng là may mắn trong may mắn.

Cảm xúc của bọn hắn đều bành trướng, kích động.

Nghe nói, khắp nơi ở bên trong đều có cơ duyên. Nghe nói, bên trong có cổ địa Thần Linh để lại. Nghe nói, bên trong có di chủng huyết mạch tuyệt thế hiếm thấy.

Nếu như có thể đạt được một cơ duyên, đã hơn mười năm khổ tu bên ngoài.

Nếu như có thể khai quật ra cổ địa, nói không chừng có thể có được bảo vật thay đổi vận mệnh.

Bọn hắn đều kìm nén sức lực, muốn sau trận lịch luyện tại Vĩnh Hằng Thánh Sơn này, bỏ xa người bọn hắn muốn.

- Đại Diễn thánh địa thật sẽ mang thánh địa Nam Bộ tới?

Một nữ tử mười lăm ~ mười sáu tuổi từ đằng xa dời ánh mắt tới, nhìn Đại Diễn thánh địa.

Nàng xinh đẹp nho nhã, dung mạo cực đẹp, hai mắt trong vắt có thần, cường quang lôi triều chiếu vào trên mặt nàng, càng lộ ra da thịt óng ánh.

- Vĩnh Hằng Thánh Sơn thuộc về thánh địa Tây Bộ, bọn hắn có quyền quyết định người ra vào.

Nhân Hoàng ở phía trước đứng chắp tay, toàn thân khuấy động kinh người uy thế, cứ việc tận lực áp chế, nhưng vẫn làm cho xung quanh sợ hãi khó có thể bình an.

- Ta nghe nói giữa liên minh Thánh Địa Nam Bộ ở có mâu thuẫn rất sâu, còn suýt chút nữa đánh nhau? Thánh địa khai chiến, ha ha, thật đúng là hiếm thấy, bọn hắn đã quên sứ mạng của mình rồi sao?

Nữ tử ngữ khí lạnh nhạt, thần thái cao ngạo.

Mặc dù liên minh Thánh Địa Nam Bộ cách nơi này mấy chục vạn dặm, thật giống như một thế giới khác, nhưng bởi vì Đại Diễn thánh địa chủ động mời Nam Bộ tiến vào Vĩnh Hằng Thánh Sơn, bọn hắn vẫn hơi hiểu rõ tình huống Nam Bộ một chút.

Nhân Hoàng uy nghiêm nhắc nhở:

- Hoàng triều chúng ta không đánh giá chuyện giữa thánh địa. Vĩnh Hằng Thánh Sơn trăm năm mới gặp, các ngươi có thể may mắn tiến vào, nhất định phải nắm chắc cơ hội.

- Phụ hoàng, nhi thần không thèm để ý giữa thánh địa có giao dịch gì, nhi thần là hoài nghi Đại Diễn Thánh Chủ kéo liên minh Thánh địa Nam Bộ mới là thật sự mục đích. Nghe nói tiểu nữ nhi Tô Niệm của Đại Diễn Thánh Chủ là một tiểu yêu nghiệt. Ngày sinh ra đã từng gây nên dị tượng thiên địa, ức vạn Yêu thú Đại Diễn sơn mạch yên lặng ba ngày ba đêm, bữa tiệc tròn tuổi càng đã hàng phục được bán huyết Kim Bằng, chấn kinh thánh địa.

- Loại Yêu tộc pháp lệnh này có năng lực đặc thù, đã gây nên nhiều mặt chú ý. Có người thậm chí đã suy đoán, nàng vô cùng có khả năng đã có được bát phẩm Thiên linh văn.

- Lúc này Đại Diễn thánh địa lại mời Nam Bộ liên minh ra trận, rất có thể là muốn liên hợp bọn hắn, cướp đoạt Vĩnh Hằng Chi Linh.

Nữ tử là nữ nhi thứ bảy của Nhân Hoàng, Tiêu Lạc Lê, hài tử nhỏ nhất, cũng có được thiên phú mạnh nhất.

- Phụ hoàng, tiểu muội nói không sai, mặc dù Đại Diễn Thánh Chủ chỉ có ba con trai, nhưng thiên phú đều vô cùng mạnh, bọn hắn hẳn là sẽ nhất định phải được Vĩnh Hằng Chi Linh.

Nam tử bên phải Nhân Hoàng đồng ý suy đoán của Tiêu Lạc Lê.

Tóc hắn dài đen bóng, kiếm mi tà phi, mắt đen dài nhỏ ẩn chứa sắc bén, môi mỏng khẽ mím, gương mặt góc cạnh rõ ràng. Dáng người thon dài cao lớn lại không thô cuồng, có chút ngẩng đầu, lãnh ngạo cô thanh lại thịnh khí bức người.

Hắn là hài tử thứ sáu của Nhân Hoàng, Tiêu Lạc Sư, Linh Nguyên cảnh cửu trọng thiên, là đội trưởng đội ngũ hoàng triều lần này.

Ngữ khí Nhân Hoàng lạnh lùng:

- Thánh địa làm việc, không liên quan các ngươi. Các ngươi quản tốt mình, không tiếc mọi thứ phải lấy được Vĩnh Hằng Chi Linh cho ta.

Tiêu Lạc Lê, Tiêu Lạc Sư có chút cúi đầu, lui lại hai bước, không cần phải nhiều lời nữa.

Nhưng, sau một hồi an tĩnh, phía sau bỗng nhiên có người khẽ nói:

- Nếu như liên minh Thánh Địa Nam Bộ thật có hợp tác cùng Đại Diễn thánh địa, chúng ta phải coi chừng, bởi vì Nam Bộ liên minh có một nhân vật đặc biệt.

- Nhân vật đặc biệt gì?

Các cường giả thiên kiêu hoàng triều đều nhìn về nam tử phía sau.

Gương mặt trắng nõn, lại lộ ra góc cạnh rõ ràng lãnh tuấn, trong đôi mắt đen nhánh hiện ra sự lăng lệ giống như liệp ưng.

Hắn là Lăng Thất Tung, con trai của Đông Bộ Thiên Cương Vương, Huyền Nguyệt hoàng triều, có tư chất tuyệt cường, một thời gian trước vừa tiến vào bát trọng thiên, trong đại hội diễn võ kịch liệt đã lấy được danh sách.

- Hắn tên Khương Phàm.

Trên khuôn mặt lãnh tuấn của Lăng Thất Tung hiện ra một nụ cười quái dị.

- Khương Phàm?

Đám người hai mặt nhìn nhau, nghe đều không có nghe qua.

- Hắn rất đặc biệt, cần đặc biệt chú ý.

- Làm sao ngươi biết?

Tiêu Lạc Lê hỏi.

Lăng Thất Tung có chút nhún vai, không muốn phải nhiều lời.

Sau đó không lâu, Tử Dương thánh địa và Tiêu Dao thánh địa trong liên minh Thánh Địa Tây Bộ liên tiếp đến.

Sau khi các phương ra hiệu lẫn nhau, đều chú ý vết nứt càng ngày càng oanh động ở không trung.
Chương 754 Không nghe khuyên bảo

Tế đàn cổ phủ bụi trăm năm trong núi rừng bị kích thích, đánh rách tả tơi địa tầng, từ dưới đất chậm rãi dâng lên, từng tia ánh sáng giống như tinh linh mỹ diệu, vờn quanh tế đàn, xen lẫn thành pháp trận thần bí.

Oanh!

Vết nứt trên không trung oanh minh kịch liệt, khí tức Hỗn Độn bạo động, cuồn cuộn thiên địa, cực kỳ kinh người, để sông núi rừng rậm đều dâng lên sóng lớn.

Tế đàn tăng vọt tia sáng kéo dài tới không trung.

Khi Đại Diễn thánh địa mang theo Hồn Thiên thánh địa, Linh Kiếp thánh địa, cùng Vô Hồi thánh địa chạy tới nơi này, tế đàn cổ và vết nứt Vĩnh Hằng bí cảnh thành công hoàn thành kết nối.

Một đường hầm hư không giống như cơn lốc vắt ngang giữa đất trời, cường quang lấp lóe, khí lãng ngập trời, rung động không gì sánh được.

Tán tu các phương kích động, đang mong đợi mình được thánh địa chọn trúng, cùng đi vào vùng đất Vĩnh Hằng thần bí kia, không hy vọng xa vời được chiến đấu với Vĩnh Hằng Chi Linh, có thể may mắn có được một hai cái cơ duyên là được rồi.

Huyền Nguyệt hoàng triều, Tiêu Dao thánh địa lại đem ánh nhìn về phía Đại Diễn thánh địa.

- Những người kia chính là thánh địa Nam Bộ?

- Không phải Nam Bộ có bốn đại thánh địa sao, sao ta chỉ nhìn thấy ba?

- Đại Diễn Thánh Chủ thật đúng là đã mang bọn hắn đến.

- Đại Diễn Thánh Chủ thật trượng nghĩa nhỉ, mỗi thánh địa Nam Bộ đều được mười người.

- Đại Diễn Thánh Chủ là mời bọn họ đến giúp đỡ sao, ý đồ quá rõ ràng.

- Xem ra Đại Diễn thánh địa đối với Vĩnh Hằng Chi Linh là tình thế bắt buộc rồi.

- Không có cách nào khác, người ta là tôn chủ, có quyền lợi đặc biệt.

Tất cả đệ tử thánh địa tinh anh đối với chuyện Đại Diễn thánh địa mời chào thánh địa Nam Bộ này, vẫn luôn có phê bình kín đáo, nhưng Thánh Chủ bọn hắn trước khi đến đều đã nghiêm lệnh không thể nhiều lời, bọn hắn chỉ có thể càu nhàu.

- Đó là Huyền Nguyệt hoàng triều. Hoàng tộc chân chính!

Vô Hồi Thánh Chủ ra hiệu bọn người Khương Phàm nhìn về phía lôi vân hơn mười dặm bên ngoài.

Thương Thiên Tước lớn đến kinh khủng đang như ẩn như hiện giữa tầng mây lôi điện, cố ý sôi trào lôi triều ngập trời, phát ra uy lực và năng lượng kinh thế, hiện ra tư thái hoàng tộc với các thánh địa.

- Oa... Hoàng tộc sao!

Tiêu Phượng Ngô cảm thán không thôi, mắt đều là ánh sáng.

Trước đó ở Thương Châu hắn cảm giác Lang Gia hoàng triều chính là thế giới hắn muốn chạm đến, sau khi nghe được thánh địa, mới biết được phía trên hoàng triều còn có tôn quý chủ nhân địa vực, bây giờ gia nhập thánh địa lại mới biết được phía trên thánh địa lại còn có hoàng tộc càng kinh khủng hơn nữa.

Nghe nói trong hoàng tộc còn có khác biệt!

Thế giới quả nhiên bao la!

Sinh mệnh đều đặc sắc như vậy!

- Huyền Nguyệt Chí Tôn... Tiêu thị hoàng tộc... Ta đã trở về. Chủ tử của các ngươi, trở về.

Khương Phàm khẽ nói trong lòng, đáy mắt thâm thúy đung đưa ánh tinh mang.

Nhưng không phải kích động, mà là thù hận, từ linh hồn tán phát ra.

- Ai có thể xác định cảnh giới của thiếu niên tóc ngắn bên trong Vô Hồi thánh địa kia?

Lăng Thất Tung đứng trên lưng Thương Thiên Tước, nhìn Khương Phàm trong đội ngũ Vô Hồi thánh địa.

Có tộc lão hoàng thất trông qua, dò xét:

- Tóc ngắn bát trọng thiên, tóc dài thất trọng thiên, một mặt ngu xuẩn bộ dáng là thất trọng thiên.

Lăng Thất Tung cười nói:

- Bát trọng thiên, quả nhiên, Vô Hồi thánh địa từ đầu đã bồi dưỡng hắn.

Có thiên tài hoàng triều khẽ nhíu mày:

- Rốt cuộc hắn có cái gì đặc biệt, đáng để ngươi như thế chú ý?

Lăng Thất Tung cố ý liếc mắt mấy người bên cạnh, trên mặt trắng noãn mang theo nụ cười tà mị:

- Nếu như là thất trọng thiên, các ngươi không cần thiết đặc biệt để ý hắn, nhưng đã đột phá đến bát trọng thiên, lần này hắn sẽ là nhân vật nguy hiểm nhất trong cuộc hành động ở Vĩnh Hằng Thánh Sơn. Tóm lại, không nên tùy tiện trêu chọc hắn.

- Vì sao ngươi hiểu rõ hắn như vậy?

Tiêu Lạc Lê sáng tỏ đôi mắt, kỳ quái nhìn Lăng Thất Tung.

Trong ấn tượng của nàng, Lăng Thất Tung kiêu ngạo không ai bì nổi, trên dưới hoàng triều có thể được hắn công nhận lác đác không có mấy người, chưa từng có thấy hắn tôn sùng một người nào như thế.

Lăng Thất Tung nói:

- Ta đã gặp qua hắn.

- Ngươi gặp qua? Ở đâu?

Các thiên tài hoàng triều đều không hiểu thấu, nơi này cách La Phù sâm lâm Nam Bộ mấy chục vạn dặm, làm sao Lăng Thất Tung qua đó được?

Lăng Thất Tung nói:

- Đừng nhìn ta như vậy, ta chỉ nhắc nhở các ngươi, không cần cùng Vô Hồi thánh địa đối nghịch, nếu không... Ha ha... Hắn có thể giết chết bất kỳ một kẻ nào trong các ngươi!

- Hừ!

Có người khinh thường, giương mắt lạnh lẽo nhìn về Vô Hồi thánh địa.

- Ngươi không phục? Có thể thử một chút!

Lăng Thất Tung cố ý lườm bên cạnh người kia một chút.

- Ha ha, ta cảm thấy buồn cười, Lăng Thất Tung ngươi lại có lúc cũng sợ sệt? Còn giết chết bất kỳ một kẻ nào trong chúng ta, đơn giản... Ha ha... Trò cười!

Nam tử tên là Thẩm Hoành Đồ, siêu cấp thiên tài võ viện hoàng triều, danh chấn một vực, trổ hết tài năng từ mấy vạn tinh anh trên đại hội diễn võ.

- Vậy thì mời! Ngươi nếu có thể thắng hắn mấy chiêu, từ hôm nay trở đi ta liền ngưỡng mộ ngươi.

Lăng Thất Tung nhếch miệng, đưa tay ra hiệu.

- Còn chưa có tiến vào Vĩnh Hằng Thánh Sơn, không nóng nảy.

- Vừa hay thừa dịp còn chưa bắt đầu, trợ hứng cho tất cả mọi người. Xin mời, không dám sao?

Ánh mắt Thẩm Hoành Đồ lạnh xuống, tiếp cận Lăng Thất Tung.

Lăng Thất Tung đón lấy ánh mắt Thẩm Hoành Đồ:

- Không dám thì đừng ồn ào! Dám thì đi qua ngay cho ta!

- Nhìn kỹ cho ta!

Thẩm Hoành Đồ đột nhiên nhảy xuống khỏi Thương Thiên Tước, sau khi rơi xuống ba ngàn mét, dưới chân đột nhiên dâng lên thủy triều thật lớn, vững vàng kéo hắn lại.

Thủy triều nhấc lên, rung động dãy núi.

Cường giả hoàng triều trên Thương Thiên Tước đều không có ngăn cản, mặc dù khiêu khích như vậy có chút vô lễ, nhưng bọn hắn rất ngạc nhiên không biết rốt cuộc người mà Lăng Thất Tung tôn sùng mạnh cỡ nào.

- Vô Hồi thánh địa! Khương Phàm!

Thẩm Hoành Đồ đạp trên hải triều lao về phía trước, ngẩng đầu hét lớn.

Khí thế buông thả, thủy triều oanh minh, ánh sáng linh văn chiếu lấy gương mặt lãnh tuấn.
Chương 755 Gào thét (1)

Hắn giống như Vương giả từ sâu trong đại dương mênh mông đi tới, cao ngạo lại mạnh mẽ.

Bầu không khí náo nhiệt trong dãy núi thoáng an tĩnh, mọi người đều không hiểu thấu mà trông qua.

Vô Hồi thánh địa?

Nam Bộ?

Khương Phàm là ai, làm sao lại chọc tới Huyền Nguyệt hoàng triều rồi?

Trong Vô Hồi thánh địa, Khương Phàm khẽ nhíu mày, liếc mắt nhìn thủy triều màu lam lao nhanh ở nơi xa.

Tô Triệt giới thiệu:

- Hắn là Thẩm Hoành Đồ, nhân vật đại biểu trong đại tân sinh Huyền Nguyệt hoàng triều, được Thương Loan võ viện vun trồng. Thương Loan võ viện là một trong bảy đại siêu cấp võ viện của Huyền Nguyệt hoàng triều, thực lực hùng hậu, lực ảnh hưởng rất lớn.

- Ngươi biết hắn?

Hàn Ngạo nhìn Khương Phàm.

Khương Phàm lắc đầu:

- Chưa từng nghe qua.

- Vậy hắn nổi điên làm gì? Ta tới thu thập hắn!

Tiêu Phượng Ngô vẫy vẫy bả vai muốn đi qua.

- Để ta.

Khương Phàm đè Tiêu Phượng Ngô lại, đi đến phía trước.

Trong đội ngũ Hồn Thiên thánh địa, Thác Bạt Hoằng hừ lạnh:

- Trên người gia hỏa này có khí chất cần ăn đòn à, cách hơn mười dặm đều có thể mang theo kẻ địch.

- Ngươi chính là Khương Phàm?

Thẩm Hoành Đồ đạp trên thủy triều lao nhanh đứng ở trên không, cao ngạo giằng co với Khương Phàm.

Thủy triều chiếm cứ trên không trung, không có một giọt vẩy xuống, vững vàng kéo lên thân thể của hắn, khiến cho rất nhiều tinh anh thánh địa nhìn thấy mà than thở.

Không hổ là thiên tài hoàng triều, mặc dù có ý tận lực kìm nén nhưng không thể không khiến người khác tin phục.

- Nói thẳng chuyện.

Khương Phàm từ trên thân Thẩm Hoành Đồ cảm nhận được địch ý mãnh liệt, nhưng hắn vô cùng xác định, chưa thấy qua người này.

- Có người nói ngươi rất đặc biệt, ta đặc biệt đến đây lĩnh giáo.

- Ai?

- Cái này ngươi không cần quan tâm. Thừa dịp Vĩnh Hằng Thánh Sơn vẫn chưa hoàn toàn mở ra, có hứng thú cùng ta luận bàn mấy chiêu hay không? Ha ha, ta không có ý gì khác, trợ hứng cho tất cả mọi người mà thôi.

- Không hứng thú.

Khương Phàm quay người muốn rời khỏi.

- Không nể mặt ta?

- Nơi này không phải võ viện của các ngươi, ngươi muốn thế nào liền phải thế ấy sao, gia gia ta không hầu hạ cái tính tình nát này của ngươi.

- Tốt thay cho một tên tiểu tử tùy tiện!

Thẩm Hoành Đồ trầm mặt xuống, hải triều xung quanh trong lúc bất chợt sôi trào lên, hừng hực lôi triều ở bạo động bên trong, chiếu thấu trời cao.

- Lôi Thủy song linh văn?

- Là song thánh văn!

Rất nhiều tán tu có chút động.

Tất cả các đệ tử thánh địa Tây Bộ chợt có hứng thú, mặc dù cái tên Thẩm Hoành Đồ này cao ngạo, nhưng thực lực lại phi phàm, khinh thường quần hùng hoàng triều.

- Ngươi tiếp cũng phải tiếp, không tiếp cũng phải tiếp!

Thẩm Hoành Đồ nhảy vọt lên về phía trước hung hăng ném ra một quyền.

Thủy triều sôi trào, ù ù điếc tai, lôi điện bạo động, sáng rực đất trời.

Lôi thủy xen lẫn, hóa thành một con Giao Long dài đến mười mét, nặng đến mấy chục vạn tấn, mang theo sát ý nóng nảy, xông về phía Khương Phàm.

Biển cả hiện Giao Long, lôi đình chấn Cửu Thiên.

Uy thế tuyệt luân, oanh động toàn trường.

Khương Phàm khẽ nhíu mày, Thánh Viêm màu vàng mãnh liệt xuất hiện, nhanh chóng nổ bắn ra trời cao.

Như Chu Tước giương cánh, mở rộng giữa cửu thiên.

Hung uy cuồn cuộn, chiếu sáng đất trời.

Ầm ầm!

Chu Tước vờn quanh, Thánh Viêm nhấc lên hóa thành một vòng mặt trời mạnh mẽ, cường quang chiếu rọi khắp nơi, nhiệt độ cao tràn ngập.

Từ phóng thích đến ngưng tụ một mạch mà thành, thế lực tấn mãnh, hình ảnh hoa lệ, vô cùng tinh tế.

Khương Phàm bỗng nhiên quay người, linh văn trên trán nở rộ, khống chế mặt trời trên không trung, tràn ngập khí tức chí cương chí dương bá liệt, sôi trào khí thế phần diệt âm tà cường đại, đón nhận con Giao Long kia.

Số lượng lớn đệ tử thánh địa chợt ngây người ra, vô số cường giả trong dãy núi chấn kinh.

Mặt trời hoành kích bầu trời, đối diện đụng vào Giao Long.

- Phá cho ta!

Thẩm Hoành Đồ ở phía xa hét to, linh văn trên trán rạng rỡ cường quang, toàn lực khống chế.

Giao Long lấy lôi điện làm xương, lấy hải triều làm thân thể, lôi thủy giao hòa, uy thế gia tăng.

Ầm ầm!

m thanh vang lớn rung trời.

Giao Long băng diệt, mặt trời không việc gì.

Sắc mặt Thẩm Hoành Đồ hơi biến đổi, lập tức nhấc lên triều cường, tràn ngập lôi điện bá liệt, tiến lên nộ kích mặt trời.

Linh văn cường hãn, lực khống chế cường thịnh.

Thủy triều càng ngày càng to lớn, càng ngày càng mạnh thế.

Lôi điện oanh minh, hừng hực lại dữ dằn, tràn ngập thủy triều liên tục bạo kích. Trước trước sau sau, ba mươi cơn triều dâng tiếp tục bạo kích, rốt cuộc cũng đã băng diệt đến kim quang mặt trời.

Nhưng sau khi mặt trời nổ tung đã nở rộ nhiệt độ cao, vậy mà trong nháy mắt bốc hơi một nửa thủy triều, năng lượng khủng bố đã chôn vùi lôi triều.

Thẩm Hoành Đồ bị vén lui mấy chục mét, chật vật phóng thích thủy triều, miễn cưỡng ổn định.

Hắn tức giận gào thét, trước tiên liền đưa một tay chỉ trời, ngưng tụ lôi vân nặng nề, cùng cộng minh với lôi vân Thương Thiên Tước thả ra ở nơi xa, muốn tiếp dẫn lôi triều, phản kích Khương Phàm. Nhưng...

Hắn giữ vừa vững thân thể trong chốc lát, một bóng người đã giương cánh lao tới. Tốc độ quá nhanh, khi Thẩm Hoành Đồ nhìn thấy thân ảnh, sau một khắc đã xuất hiện ở trước mặt hắn.

Khương Phàm vung lên nắm đấm tấn công trực diện.

Kim viêm vờn quanh nắm đấm giống như là chiến xa cổ lão, ù ù nghiền ép thiên khung, chấn động thiên địa, đánh về phía Thẩm Hoành Đồ.

Thẩm Hoành Đồ ớn lạnh toàn thân, không lo được tiếp dẫn, kích thích linh nguyên điên cuồng phóng thích năng lượng về phía trước.

Răng rắc!

Ầm ầm!

Lôi triều tán loạn, thủy triều tránh lui, trọng quyền của Khương Phàm đã xuyên qua lồng ngực Thẩm Hoành Đồ.

Thẩm Hoành Đồ thổ huyết, kêu thảm bay ra ngoài.

Đột nhiên kịch biến khiến cho toàn trường chấn kinh.

Máu tươi rơi đầy trời, nhìn thấy mà giật mình.

- Thẩm Hoành Đồ!

Số lượng lớn tinh anh trên Thương Thiên Tước bỗng nhiên biến sắc, lập tức nhảy xuống không trung, xông về Thẩm Hoành Đồ.

- Hắn không chết được, không trúng trái tim.

Khương Phàm không có truy kích, cũng không có lại nhiều nhìn một chút, lập tức trở về trong đội ngũ Vô Hồi thánh địa.

Bọn người Tiêu Phượng Ngô đối với sự cường đại của Khương Phàm đã chết lặng, nhưng các tinh anh thánh địa Tây Bộ lại vô cùng ngoài ý muốn bởi thực lực Khương Phàm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK