Nhưng, rồng, chung quy vẫn là rồng!!
Tạo nghệ hư không của Thái Hư Cổ Long, thẳng bức Hư Không Thú cấp bậc Yêu Tổ, mà lại còn có được huyết mạch Long tộc uy áp vạn yêu.
Lân Trùng Hư Không điên cuồng chống cự, lại bị giết tới liên tục bại lui.
Nhất là Lân Trùng cảnh giới Thánh Hoàng, bị đánh cơ hồ sắp chết.
Đột nhiên xuất hiện Đằng Xà bạo tạc, cuồng quyển thâm không, tàn nhẫn chấn vỡ vụn chiến trường.
Không chỉ có Thái Hư Cổ Long bị thương nặng, mà mười tôn Cổ Long còn bị tươi sống vỡ nát, ngay cả hai tôn Thần Hoàng Cổ Long đều bị thương nặng, các Lân Trùng Hư Không còn lại bị quét sạch trống không không chút huyền niệm.
- Ai!! Ai làm!!
Hai tôn Thái Hư Cổ Long cảnh giới Thánh Hoàng theo bạo tạc chạy ra hư không, máu me đầm đìa, bạch cốt sâm sâm, tức giận gào thét với toàn trường.
- Mù sao? Là Đằng Xà tự bạo!!
Hai tôn Cửu Thủ Thiên Long lay động cơ thể, nhanh chóng khép lại thân thể đẫm máu, lại nhào về phía Giới Chủ.
- Các ngươi...
Lại có vài con Thái Hư Cổ Long lao ra, toàn thân rách rưới, cơ hồ chỉ còn xương cốt, xương cốt còn bò đầy vết nứt, có thể nói là vô cùng thê thảm.
- Không chết thì tiếp tục đánh!! Tới mấy tên hỗ trợ!!
Nơi xa, Thái Hư Cổ Long Thánh Hoàng đại viên mãn cách rất xa đã gầm thét.
Nó lâm vào khốn cảnh.
Nó tập trung vào nam tử khống chế Tinh Thần Kiếm, chuẩn bị xử lý hắn trước tiên, miễn cho ảnh hưởng đến vòng chiến khác.
Kết quả vừa giết qua, hư không chợt sụp đổ, Đông Hoàng Toại bất ngờ xuất hiện.
Cứ như vậy, Thái Hư Cổ Long Thánh Hoàng đại viên mãn nó đây lại bị bốn tiểu hậu bối lôi lại.
Đằng Xà đột nhiên bạo tạc, cũng đánh toàn bộ bọn hắn ra hư không.
Mặc dù đương thời khoảng cách bạo tạc rất xa, nhưng vẫn nhận trình độ tổn thương khác biệt.
Tại thời điểm Thái Hư Cổ Long gào thét với đồng bạn, Đông Hoàng Toại toàn thân đẫm máu nắm lấy cơ hội, hắn quát lớn một tiếng, Hư Không Nhận đang ẩn nấp mở ra không gian vỡ vụn, phốc phốc, đánh vào trên đầu Thái Hư Cổ Long, lực xuyên qua to lớn, lực phá toái không gian kinh khủng, xuyên qua toàn bộ đầu của nó, để lại một cái động máu kinh khủng.
Đầu của Thái Hư Cổ Long bỗng nhiên chìm xuống, cơ thể mất khống chế.
- A a... Ngăn chặn đầu của nó cho ta, ta muốn chém nó...
Chu Thanh Thọ chân đạp tinh hà, vượt qua trời cao.
Toàn thân hắn rách rưới, cánh tay trái đã bị hủy hết, nội tạng chảy ngang, lại điên cuồng thúc giục Tinh Thần Thần Kiếm, đuổi giết Thái Hư Cổ Long.
Đông Hoàng Toại thiêu đốt huyết nhục, bàn tay lớn vồ một cái, cưỡng bức giam cầm đất trời, khống chế Thái Hư Cổ Long đang bị trọng thương.
- Ta định trụ, ngươi chém đầu nó!!
Khương Bân bằng vào tốc độ, dẫn đầu giết tới.
Bang bang… âm thanh tranh minh, thần thương dẫn đầu đánh ra, sôi trào liệt diễm, như Thần Hoàng giương cánh, vỡ vụn không gian, đuổi giết Thái Hư Cổ Long.
- Đầu, giữ lại cho ta!!
Chu Thanh Thọ nghiêm nghị gào thét, cường thế giết tới.
Thái Hư Cổ Long cũng không phải kẻ lương thiện, long uy sôi trào, mỗi chiếc vảy rồng đều đang phát sáng, răng rắc giòn vang, vảy rồng nhấc lên, như lưỡi dao um tùm trải rộng toàn thân, ầm ầm giòn vang, uy thế của Thánh Hoàng đại viên mãn, cưỡng ép lật ngược giam cầm của Đông Hoàng Toại, ngay sau đó, vảy rồng rời khỏi, như vạn long lên trời, bạo kích chiến thương Thần Hoàng.
Ầm ầm tiếng vang, Thần Hoàng thương bị cưỡng bức ngăn chặn, liệt diễm cùng long khí chảy ngược giữa trời cao, đánh bay Khương Bân.
- Muốn chặt đầu ta, nằm mơ... Ngao...
Thái Hư Cổ Long quay người liền muốn tiếp tục chặn đánh tên con người đáng giận phía sau kia, nhưng gào thét vừa mới phát ra tới, chính là một tiếng kêu thảm quái dị.
Chu Thanh Thọ giết tới, nhưng không phải lao tới đầu Thái Hư Cổ Long, mà là... Phía sau...
Khi vảy rồng của Thái Hư Cổ Long rời khỏi toàn diện, một ít vị trí đã lộ ra.
Gia hỏa Chu Thanh Thọ này phản ứng quá nhanh!
Đầu ở phía trước, cái mông ở phía sau!
Phía trước xa như vậy, cái mông lại gần như vậy!
Vì sao phải lãng phí thời gian?
Chu Thanh Thọ khống chế Tinh Thần Thần Kiếm, gương mặt dữ tợn, tức giận gào thét, không thèm đếm xỉa đến gì khác.
Phốc phốc!!
Tinh Thần Kiếm tăng vọt ánh sáng, như ngân hà vờn quanh, nhanh chóng xoay tròn, nương theo thanh âm quái dị, toàn bộ cắm vào bên trong.
- Ngao!!!
Thái Hư Cổ Long vội vàng không kịp chuẩn bị, cơ thể cứng ngắc ở nơi đó, phát ra tiếng gào thét khuất nhục đau đớn.
- A a a...
Chu Thanh Thọ nắm lấy cơ hội, thôi động Tinh Thần Kiếm, từ phía sau xông đến, mạnh mẽ đâm tới, dễ như trở bàn tay, xuyên qua toàn bộ Thái Hư Cổ Long.
- Đại gia ngươi...
Hàn Ngạo đang theo sát lấy Chu Thanh Thọ giết tới, chuẩn bị bổ sung một kích, kết quả không nghĩ tới Chu Thanh Thọ lại thúc giục Tinh Thần Kiếm lao thẳng đến phía sau người ta.
Trong nháy mắt, trong lòng Hàn Ngạo sinh ra kháng cự cực lớn, nhưng một giây sau, toàn thân răng rắc giòn vang, một thanh tuyệt thế long đao từ trong thân thể của hắn được rút ra ngoài, giống như sống sờ sờ kéo xương cột sống ra, nương theo máu tươi phun ra đầy trời cùng tiếng đau đớn kêu rên của Hàn Ngạo, Đại Long Đao lần nữa hiện thế, tắm rửa máu tươi, long uy cuồn cuộn, giống như là Cự Long chân chính nhấc lên, theo Chu Thanh Thọ hoắc mở lỗ máu, tàn bạo đánh đi đến.
Đại Long Đao tăng vọt quy mô, hoành hành bá đạo, không chỉ có tàn phá cơ thể Thái Hư Cổ Long, mà cũng trọng thương xương rồng cứng cỏi, nương theo máu tươi phun ra, đánh đi ra từ phía trước.
Một màn bi thảm này để Thái Hư Cổ Long đang muốn chạy tới khác đột nhiên biến đổi sắc mặt, vô ý thức dừng ở trên đường, hung hăng xiết chặt phía sau.
Đông Hoàng Toại và Khương Bân đều ngừng lại mấy lần, nắm thật chặt phía sau.
- Thất thần làm gì, lão tử một thế không thèm đếm xỉa anh danh, đánh đi!!
Chu Thanh Thọ tắm rửa long huyết, thôi động Tinh Thần Kiếm cuồng dã phách trảm, tại lúc Đại Long Đao cuồng dã giết ra tới, trong chốc lát, v Thái Hư Cổ Long!
- Làm... Làm... Thật xinh đẹp!!
Đông Hoàng Toại và Khương Bân gào thét mà hành động.
Thừa dịp ngươi bệnh, đòi mạng ngươi, đánh!!
Chương 2862 Cuồng Chiến Đẫm Máu
- Hèn hạ!! Ác độc!! Các ngươi đang lăng mạ Long tộc cao quý!
Thái Hư Cổ Long đang muốn xông tới nhìn thấy một màn xấu hổ này thì nhao nhao gầm thét, cảm xúc bi phẫn cực độ, lại theo thói quen xông vào hư không, muốn vượt tới.
Nhưng, hư không còn bị sóng triều nổ tung xâm nhập, mà giống như hải dương bình tĩnh nhấc lên sóng cả cao vạn trượng, bọn chúng nửa bước khó đi, không thể không chật vật rút khỏi, vọt mạnh về thế giới thật.
Chính là vì bọn chúng trì hoãn ngắn ngủi, mà suýt chút nữa thì đã khiến lão tổ Hư Không Cổ Long mất mạng!!
Bọn người Chu Thanh Thọ thừa cơ điên cuồng vây bắt, để lão tổ Thái Hư Cổ Long mệt mỏi chống đỡ, trong thời gian ngắn lâm vào tuyệt cảnh.
Giữa lúc nghìn cân treo sợi tóc, mảng lớn Lôi Đình Hủy Diệt xé rách trời đất, cường quang vô biên, ù ù vang động cả trời, cách từ rất xa đánh về phía nơi này.
Là Lôi Đình Cự Long!!
- Coi chừng!!
Đông Hoàng Toại nhanh chóng thao túng đao hư không, mở ra không gian, thiết trí vết nứt hư không, ngăn chặn lôi đình bạo kích.
Nhưng, hắn đột nhiên rời khỏi, để Thái Hư lão tổ vùng vẫy giãy chết nắm lấy cơ hội, cưỡng ép tránh thoát trói buộc, không nhìn trong hư không bạo loạn, chật vật chui vào.
- Đáng chết! Lão tử đã đánh cược anh danh một thế!!
Chu Thanh Thọ gấp gáp ngao ngao gọi to.
- Giết bọn hắn!!
Lôi Đình Cự Long cấp Thống Lĩnh khác vừa vặn trấn sát cường địch, thét lên ra lệnh Thái Hư Cổ Long ở xa xa, toàn bộ đuổi giết bọn người Đông Hoàng Toại.
- Thái Hư Cổ Long... Xuống dốc đến tận đây??
Một con Thiên Long toàn thân tử tinh tàn nhẫn đạp nát Đào Ngột Thánh Hoàng, gào thét giữa trời cao, cười nhạo Thái Hư Cổ Long.
Rống...
Đào Ngột đau đớn khàn giọng gầm thét, dưới sự điên cuồng đến đỉnh điểm, ngang nhiên tự bạo.
Ầm ầm!
Không gian yếu ớt đổ sụp với diện tích lớn, tuôn ra một cái lỗ đen với phạm vi gần nghìn dặm, hai bên đang chém giết xung quanh đều nhận phải trùng kích, cuốn vào bên trong hư không hỗn loạn.
Tử Tinh Thiên Long đứng chịu mũi sào, gặp trùng kích hung tàn, hai cái móng vuốt tráng kiện vỡ nát ngay tại chỗ, lân giáp tử tinh toàn thân gào thét tung bay.
Nhưng, Tử Tinh Thiên Long là Thiên Long 'cứng rắn' nhất trong Thiên Long tộc nhất mạch, mỗi chiếc vảy rồng đều giống như tử tinh rèn đúc, không thể phá vỡ, Thánh Hoàng đỉnh phong thậm chí có thể chịu một kích của Long Thần, cho nên... Trận bạo tạc thảm liệt để lân giáp của nó bay loạn, máu me đầm đìa, còn lộ ra bạch cốt âm u, nhưng không có nhận đả kích trí mạng.
Nương theo tiếng gào thét tức giận, rất nhanh đã từ trong hư không giết trở về.
Nó đều đã chuẩn bị ăn sống con Đào Ngột này, cũng bởi vì vừa phân thần, phát nổ?
- Thánh Hoàng theo giúp ta!!
Tử Tinh Thiên Long kéo lấy thân thể rách rưới trở lại hư không, đuổi giết chiến trường Thái Hư.
Chiến trường phía ngoài thế giới mới biến thành Tu La Tràng thảm liệt
Long tộc nương tựa theo ưu thế huyết mạch cường hãn vô địch của mình, nhất là đông đảo Thánh Vương Thánh Hoàng, vô tình nghiền ép đối với yêu thú thế giới mới.
Cái này chung quy vẫn là tập kết một đại lục siêu cấp thú triều, so với thế giới mới mà nói các mặt đều mạnh hơ rất nhiều.
Nhất là thời điểm hai tôn Cửu Thủ Thiên Long đuổi giết Giới Chủ, rốt cuộc Giới Chủ cũng không kiên trì nổi, sau khi bốn tôn Long Thần bạo kích đã bại lui.
Lúc bọn người Dạ An Nhiên giết tới nơi này, cũng bị chiến trường thê thảm làm cho kinh động.
Nhìn Long tộc trải rộng khắp nơi, lại nhìn thế giới mới chôn sâu ở trong phế tích, bọn hắn mơ hồ đã hiểu đang xảy ra chuyện gì.
Long tộc, xác thực không có công phá thế giới mới, nhưng lại kéo lấy thế giới mới đập vỡ Tru Thiên Thần Điện?
Dạ An Nhiên sâu hít một ngụm khí lạnh, cố nén suy yếu, hạ lệnh:
- Đông Hoàng Lăng Tuyệt, sắp xếp người trở về liên hệ Thiên Hậu, những người còn lại... Theo ta giết!
Đông Hoàng Lăng Tuyệt nói:
- Chúng ta không phải là nên rút lui sao? Nói không chừng Thiên Hậu đã nhanh giết hết, chúng ta có thể dẫn đội ngũ thế giới mới tới Minh Tôn sơn, trên nửa đường sẽ đụng phải Thiên Hậu.
Dạ An Nhiên không khách khí nói:
- Chưa từng nghe qua binh bại như núi đổ sao? Để bọn hắn rút lui, chính là để bọn hắn chết!
- Đám yêu thú của thế giới mới đang đang bị động trong tuyệt cảnh, nương tựa theo cái cuồng tính bất khuất này mà miễn cưỡng chống cự lại Long tộc vây bắt, một khi hạ đạt mệnh lệnh rút lui, không có điên cuồng, chỉ lo chạy trốn, cái phế tích mênh mông vạn dặm này sẽ lập tức trở thành lò sát sinh của Long tộc.
Đông Hoàng Lăng Tuyệt an bài mấy Không Võ trở về thông bẩm, lại hít sâu một ngụm khí lạnh, đứng ở sau lưng Dạ An Nhiên:
- Vậy thì giết đi!!
Dạ An Nhiên phân phó nói:
- Toàn bộ giải tán, mười phút sau, cùng lúc xuất hiện, lấy ra tiếng hò hét cao vút nhất của các ngươi, liền nói... Chúng ta… đã trở về!
- Đã hiểu!!
Đông Hoàng Minh, Đông Hoàng Minh Vệ và các cường giả mãnh liệt nhét đan dược vào trong miệng, nhìn chòng chọc chiến trường nơi xa.
Dạ An Nhiên nói:
- Thời gian mười phút đồng hồ, không chỉ là tản ra, tốt nhất là khóa chặt một chiến trường, có khả năng giúp đỡ thì phải giúp ngay! Đều dùng toàn lực ứng phó!
Bành!!
Nương theo tiếng vang đinh tai nhức óc, Thương Hải Cự Long đánh bay Thánh Hoàng Côn Bằng của thế giới mới, cũng chính là Cự Côn tộc trưởng ngày trước!
Ầm ầm...
Côn Bằng phù diêu, nổ bắn ra bầu trời, ở bên trong tiếng răng rắc giòn vang, hình thể tăng vọt đến mười vạn mét... Hai mươi vạn mét... Ba trăm ngàn mét...
Toàn thân rách rưới, vây cá vỡ vụn, dữ tợn vết thương bởi vì hình thể mà trở nên to lớn, nhìn thấy mà giật mình, nhưng nó lại phát động lên sóng lớn ngập trời, không nhìn Thương Hải Cự Long giết tới phía sau, mãnh liệt đong đưa chiến khu khổng lồ, giống như là một pháo đài chiến tranh di động, cuồng dã xông về chiến trường xung quanh.
Rống... Hống hống hống...
Côn Bằng thiêu đốt sinh mệnh, phát động hải triều, nương tựa theo cảnh giới cùng hình thể cực lớn đến hít thở không thông, mạnh mẽ đâm tới tại các nơi chiến trường.
Không quan tâm đến bất cứ thứ gì!!
Chính là điên cuồng xông tới!!
Nó muốn đảo loạn toàn bộ chiến trường, tạo một cơ hội cho tất cả đám yêu thú lâm vào tuyệt cảnh.
Côn Bằng che trời, cuồng đi thiên vũ!!
Mà… tốc độ lại nhanh đến cực hạn!!
Chương 2863 Chúng Ta, Đã Trở Về (1)
Thương Hải Cự Long mặc dù được tôn làm thống lĩnh Long tộc hải vực, lại là Thánh Hoàng đỉnh phong, nhưng vẫn bị Côn Bằng đột nhiên bạo tẩu hung hăng bỏ lại phía sau.
Hống hống hống...
Côn Bằng triệt để điên rồi, cũng là triệt để bộc phát,
Chiến trường tai nạn kéo dài hơn năm ngàn dặm, cứ bị nó dã man đảo loạn như vậy.
Số lượng lớn yêu thú may mắn rời khỏi chiến trường, rất nhiều cường giả Long tộc bị đập nát nuốt sống.
- Bắt hắn lại a!!
- Cự Long tộc, lên cho ta!
Thương Hải Cự Long đuổi theo ở phía sau không bỏ, nhấc lên mênh mông hải triều, liên miên không dứt oanh kích tới Côn Bằng ở xa xa.
- Lùi cho ta!!
Thập Nhị Dực Hắc Xà Hoàng bằng vào tốc độ cao nhất, cường thế chặn lại được ở phía trước.
Ầm ầm tiếng vang, Côn Bằng bạo kích hai cánh, nhấc lên cuồng phong chấn vỡ vụn đất trời, thay đổi tuyến đường chui vào hư không hỗn loạn còn đang sụp đổ ở phía trước, xông về chiến trường của Đông Hoàng Toại nơi đó.
- Đuổi!!
Thương Hải Cự Long gào thét, theo sát vọt vào.
- Con Côn Bằng kia không kiểm soát được nữa!!
Thập Nhị Dực Hắc Xà Hoàng mở ra hư không, cố gắng rút ngắn khoảng cách giữa Côn Bằng.
Đuổi bắt oanh oanh liệt liệt rất nhanh đã kinh động đến chiến trường đang giết tới điên cuồng trong hư không.
Lôi Đình Cự Long, Tử Tinh Thiên Long, hai vị Thánh Hoàng Thái Hư Cổ Long, cùng Thái Hư lão tổ, đang triển khai vây bắt đối với Đông Hoàng Càn, Khương Bân, Chu Thanh Thọ cùng bọn người Hàn Ngạo.
Dưới sức mạnh áp chế cường hãn, vòng chiến đã bị cưỡng ép cách ly.
Ba con Thái Hư Cổ Long kéo lấy thân rồng trọng thương, gắt gao cầm cố lại Chu Thanh Thọ, luyện hóa vào chỗ chết!!
Chu Thanh Thọ không ngừng thôi động Tinh Thần Thần Kiếm, gian nan dẫn bạo uy lực tinh thần, nhưng thực sự không phá nổi Hư Không Luyện Lô, hắn huy động năng lượng đang yếu bớt, cơ thể rách rưới cũng đang hòa tan.
Mà Lôi Đình Cự Long cùng Tử Kim Thiên Long, thì đè ép Đông Hoàng Toại, đánh Khương Bân cùng Hàn Ngạo cho đến chết.
Một Cự Long am hiểu tấn công, một Thiên Long phòng ngự vô địch, Cự Long Thiên Long phối hợp hoàn mỹ, để bọn Khương Bân đã chồng chất vết thương lâm vào tuyệt vọng.
Ầm ầm...
Lôi đình tàn phá bừa bãi thâm không, đánh cho Khương Bân, Đông Hoàng Toại cùng Hàn Ngạo, tiếp tục tháo chạy.
- Nhịn xuống!! Không nên vọng động!! Nhịn xuống! Tìm cơ hội!
Đông Hoàng Toại điên cuồng diễn biến sóng triều hư không, chặn đánh lôi triều đang tràn ngập đất trời, không ngừng nhắc nhở Khương Bân cùng Hàn Ngạo ở sau lưng muốn giết ra ngoài.
- Để cho ta ra ngoài! Ta hấp dẫn bọn hắn!
Hàn Ngạo chỉ còn khung xương, giống như một cái đầu lâu đẫm máu, nhưng bên trong khung xương lại dung hợp với Đại Long Đao để hắn lấy uy lực Thánh Vương, kích phát uy lực Thánh Hoàng, đau khổ kiên trì tới bây giờ.
- Chúng ta đã chuẩn bị xong, nhanh đi.
Khương Bân quay quanh chiến thương, Long hoàng tranh nhau phát sáng, sát ý vô biên.
Đúng vào lúc này, Côn Bằng nơi xa giết vào hư không, hấp dẫn sự chú ý của đám người.
- Giết!!
Đông Hoàng Toại đột nhiên quát lớn, hư không bạo động, đạo ngấn kéo dài tới, Hàn Ngạo cùng Khương Bân toàn bộ đánh về phía Thái Hư Cổ Long nơi đó, giải cứu Chu Thanh Thọ.
Ầm ầm!
Hai mảnh cường quang chợt hiện, Hàn Ngạo cùng Khương Bân liên tiếp xuất hiện, trực diện với ba tôn Thái Hư Cổ Long đang dung luyện Chu Thanh Thọ.
- Cầm thú!! Đi ra!!
Ầm ầm tiếng vang, Đại Long Đao phát uy, kích phát long khí vô tận, cuồn cuộn giữa thâm không, Hàn Ngạo bạo phát ra cương khí vô biên, vỡ vụn thâm không, trùng kích Thái Hư Cổ Long.
Khương Bân liên hợp với thần thương, đánh xuyên hết thảy mọi thứ, cưỡng bức đâm vỡ vụn Thái Hư Cổ Long đang quay quanh Hư Không Luyện Lô.
Chu Thanh Thọ sắp tuyệt vọng ở bên trong lập tức phóng lên tận trời, Tinh Thần Thần Kiếm tỏa ánh sáng chiếu xa vạn trượng, như ngân hà lao nhanh, đại tinh chìm nổi ở bên trong, tiếng như thiên động.
Nhưng... Thái Hư lão tổ là cảnh giới Bán Thần, cũng thả ra long tinh tại thời khắc này.
Không phải dùng long tinh kích phát năng lượng, mà là... Trực tiếp đánh ra.
Long tinh giống như một con Tiểu Long dao động tại hư vô, không nhìn khoảng cách không gian, đột nhiên xuất hiện ở phía trước Tinh Thần Thần Kiếm,
Tinh hà vờn xung quanh Tinh Thần Thần Kiếm, sáng chói thần bí, tiếp tục bộc phát thần uy kinh khủng.
Nhưng long tinh vừa tới gần trong chốc lát, trực tiếp vỡ nát, nhấc lên triều dâng như mưa to gió lớn cùng mênh mông long uy.
Chu Thanh Thọ đã rách rưới không còn hình dáng, bất ngờ không đề phòng đã vỡ vụn ngay tại chỗ, ngay cả Tinh Thần Thần Kiếm đều bị sụp đổ bị hư vô nuốt hết, bỗng nhiên ảm đạm, biến mất không còn tăm hơi.
Rống!!
Khương Bân muốn rách cả mí mắt, nhưng cũng bị long tinh đột nhiên bắn nổ đánh bay, lân phiến bay lên, hài cốt đứt gãy, thần thương đều mất khống chế mà tuột tay.
- Ở trước mặt Thái Hư Cổ Long đánh lén? Các ngươi chán sống!!
Hai con Thái Hư Cổ Long cảnh giới Thánh Hoàng quay quanh lên trời, nhấc lên hư không loạn lưu, đối diện nuốt sống giết tới Hàn Ngạo.
Ba động khủng bố, như cuồng triều ngàn vạn trọng, Hàn Ngạo cùng Đại Long Đao dung hợp hài cốt lập tức chia năm xẻ bảy, long khí đều bị xua tan.
Cùng lúc đó, Đông Hoàng Toại vì toàn lực hất ra Hàn Ngạo cùng Khương Bân, không thể không giảm bớt phòng ngự cho mình, vốn cho rằng lực chú ý của Lôi Đình Cự Long bị nơi xa hấp dẫn, hắn hẳn là sẽ không nguy hiểm.
Nhưng, Lôi Đình Cự Long chẳng những không có phân thần, ngược lại cũng lợi dụng cái cơ hội đặc thù này, đột nhiên bạo phát ra lôi đình vô tận, lôi đình hừng hực mà cường thịnh, bên trong tràn ngập long uy.
Trong chốc lát xuất hiện bạo động cực hạn, giống như hàng vạn Lôi Long oanh kích thâm không.
Bình chướng không gian trước mặt Đông Hoàng Toại đều vỡ vụn, bị khủng bố lôi triều tàn nhẫn đánh bay ra ngoài.
Sưu sưu sưu... Vận sức chờ phát động Tử Tinh Thiên Long cũng đánh ra so lôi đình còn dày đặc tinh thạch, tinh thạch cứng cỏi, như vô số trọng chùy cuồng kích thâm không, mỗi viên đều ẩn chứa không có gì sánh kịp lực trùng kích cùng trong lúc nổ tung.
Đông Hoàng Toại chật vật nhấc lên, mạo hiểm trốn tránh, thật vất vả muốn tránh thoát Lôi Long bạo động, kết quả bị tử tinh đánh vỡ nát.
Chương 2864 Chúng Ta, Đã Trở Về (2)
Côn Bằng từ xa thấy cảnh này thì tức giận gào thét, vốn định quét ngang chiến trường, cứu viện tất cả mọi người, không nghĩ tới đến nơi đây lại hại chết bọn người Đông Hoàng Toại?
Rống!!
Côn Bằng cuồng kích thâm không, thân thể cực lớn đến để cho người ta hít thở không thông giết tới phía Thái Hư Cổ Long.
- Có thể nó muốn tự bạo!! Giam cầm nó!!
Lôi Đình Cự Long cùng Tử Tinh Thiên Long điều động năng lượng, cưỡng ép diễn biến ra tuyệt thế lôi triều cùng vô biên tử tinh, như thiên quân vạn mã, đánh mạnh qua phía Côn Bằng.
Ba con Thái Hư Cổ Long cố nén suy yếu đau đớn, vặn vẹo rung chuyển hư không, gian nan vọt tới xung quanh Côn Bằng khổng lồ, không chần chờ chút nào, sóng triều không gian điên cuồng thôi động, tung hoành xen lẫn, diễn biến ra lồng giam giam cầm, cưỡng ép trói Côn Bằng lại.
- Cút về!!
Ba con Thái Hư Cổ Long muốn cưỡng ép di chuyển Côn Bằng, ném về phía ngoài chiến trường.
Côn Bằng rên rỉ, dứt khoát kiên quyết muốn phóng thích mình.
Nhưng đúng vào lúc này, hư không đột nhiên cuồn cuộn, một Ác Long toàn thân huyết hồng đột nhiên xuất hiện, giáng lâm đến trên lưng Tử Tinh Thiên Long.
Răng rắc!!
Vạn Độc Huyết Long cắn vào phần gáy Tử Tinh Thiên Long một cái, mặc dù răng nanh sắc nhọn không thể cắn nát lân phiến tử tinh, nhưng khí độc toàn thân đã che mất nó.
Tử Tinh Thiên Long chằng chịt vết thương, rất nhiều nơi còn be bét máu thịt.
Khí độc giống như là nguyền rủa, nhanh chóng tụ tập đến vết thương, xương máu, ăn mòn kinh mạch.
Rống... Tử Tinh Thiên Long đau đớn nhấc lên, cực lực muốn hất cái thứ trên lưng ra.
- Đó là cái gì?
Lôi Đình Cự Long rung chuyển lôi triều, nhanh chóng kéo dài khoảng cách, nhưng sau khi nhìn thấy Huyết Long gắt gao chộp vào trên lưng Tử Tinh Thiên Long, vậy mà không nhận ra được đó là long chủng gì.
- Rống! Thứ gì, đi xuống cho ta!!
Tử Tinh Thiên Long giãy dụa, lại vung không vung ra được Huyết Long trên lưng, nó thôi động tử tinh, diễn biến tuyệt thế long đao, bạo kích từ phía sau lưng.
Phốc phốc!!
Tử Tinh Long đao đánh xuyên Huyết Long, mang theo máu tươi đầy trời.
Nhưng... Huyết Long là thụ linh, chẳng những không có nhận tổn thương thực chất, ngược lại còn bắt đầu dung thực long đao.
Huyết Long giống như kéo dài tới chạc cây, ôm chặt Tử Tinh Thiên Long, càng quấn càng chặt, cuối cùng biến thành một gốc huyết thụ khổng lồ, vặn vẹo lên Tử Tinh Thiên Long.
Lúc bắt đầu Tử Tinh Thiên Long còn điên cuồng vặn vẹo, mãnh liệt chống lại, nhưng kịch độc rất nhanh đã xâm nhập kinh mạch, mạch máu, sau đó là linh hồn.
Đào Ngột tự bạo không có nổ chết nó nhưng lại nổ phế đi nó, vết thương rách rưới vừa vặn thành con đường cho kịch độc xâm lấn, cũng bắt đầu chân chính lấy mạng của nó.
Một màn này không chỉ có kinh đến Lôi Đình Cự Long, cũng kinh đến Thái Hư Cổ Long, Thương Hải Cự Long, cùng Thập Nhị Dực Hắc Xà Hoàng.
- Dạ An Nhiên?
Côn Bằng lập tức nhận ra nữ tử treo cao phía trên Huyết Long, nhưng không đợi nó kích động, không gian xung quanh đã cuồn cuộn, ba con Thái Hư Cổ Long cưỡng ép di chuyển nó, ném ra thâm không mênh mông.
- Tiểu nữ tử, ngươi là...
Lôi Đình Cự Long ngẩng đầu lên, vừa muốn gào thét, kết quả Huyết Long, Tử Tinh Thiên Long, còn có nữ tử lơ lửng, bỗng nhiên biến mất, không còn bóng dáng!!
- Có võ giả không gian!!
Thái Hư Cổ Long lập tức đã nhận ra không gian ba động mãnh liệt.
- Là lạ, mau dẫn chúng ta ra ngoài!!
Thương Hải Cự Long cảnh giác.
Phía ngoài chiến trường, đất trời ba động, một cái tiếp theo một cái vòng xoáy không gian hiện lên, cưỡng ép cuốn đi số lượng lớn cường giả thân ở tuyệt cảnh, Đông Hoàng Như Yên và các cường giả đều đã sớm vào chỗ, tìm được cơ hội, cũng chuẩn bị kỹ càng.
Đến mức đột nhiên bộc phát, thành công giải cứu số lượng lớn yêu thú đang trong tuyệt cảnh.
Theo vòng xoáy hiện lên, khai triển cứu viện, đồng thời bọn hắn hét lên thật lớn, vang vọng đất trời:
- Chúng ta... đã trở về...
Chiến trường hỗn loạn liên tiếp ngừng lại, ngay cả chiến đấu Thần cấp đều cảm giác được vấn đề.
Rống... Tử Tinh Thiên Long đau đớn bay lên, thanh âm lại càng ngày càng nhỏ, giãy dụa càng ngày càng chậm, dưới vô số ánh mắt kinh ngạc, từ trong tới ngoài bắt đầu hư thối, bị Huyết Long quay quanh tại trên người nó rút khô sống sờ sờ.
- Chúng ta, đã trở về.
Dạ An Nhiên đứng ở trên lưng Huyết Long, tóc dài tung bay, huyết y túc sát, thanh âm vang vọng toàn trường.
Ngũ Hành đồ đằng xán lạn như mặt trời, nở rộ lên mê quang Ngũ Hành mênh mông, đảo loạn năng lượng đất trời.
Đông Hoàng Lăng Tuyệt cố ý thôi động triều cường không gian ở sau lưng nàng, hình thành ầm ầm sóng dậy cuồn cuộn, phối hợp với uy lực Ngũ Hành nàng kích phát ra, diễn biến ra ba động càng thần bí càng cường thịnh.
Chợt nhìn, giống như là tôn thần giáng lâm.
Keng!
Bang bang!!
Tinh Thần Thần Kiếm, Đại Long Đao, Khương Bân, thần thương cũng đều lần lượt giáng lâm!!
Thời điểm hư không phát sinh bi kịch, bọn người Đông Hoàng Minh vừa mới đuổi tới, nhưng đối mặt với chiến trường Thánh Hoàng thảm liệt, bọn hắn thực sự khó mà nhúng tay.
Cũng may phản ứng rất nhanh, cưỡng ép kéo Tinh Thần Thần Kiếm cùng bọn người Hàn Ngạo bị cuốn vào vực sâu lại.
Tuy nhiên, Chu Thanh Thọ và Hàn Ngạo đều không còn hài cốt, chỉ có linh hồn bị Hỗn Thiên Linh Bảo hút vào, sống chết khó liệu.
Hỗn Thiên Linh Bảo rốt cuộc là bảo trụ vị truyền nhân đầu tiên của mình, hay là phải xem như vị khí linh đầu tiên của bọn nó?
Bầu không khí tại chiến trường trở nên quỷ dị.
Thế giới mới thì kích động lại chờ mong, gắt gao nhìn chằm chằm những vòng xoáy không gian kia, chờ càng nhiều cường giả Vạn Thế giáng lâm, cũng thuận tiện điều dưỡng thương thế.
Long tộc khẩn trương lại cảnh giác, cũng nhìn chằm chằm vòng xoáy không gian, đề phòng cường giả Vạn Thế đi ra.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua.
Mặc dù vòng xoáy ba động kịch liệt, nhưng... Từ đầu đến cuối không có ai giết ra tới.
Thái Hư Cổ Long liên tiếp xông ra hư không, cảnh giác nữ tử ở không trung.
- Các ngươi trở về, ta đã biết. Sau đó thì sao??
Đỉnh phong Cự Long Ngao Lê nhìn qua nữ tử, cảnh giác lại hồ nghi.
Dạ An Nhiên vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng đứng tại không trung:
- Chúng ta trở về, còn chưa đủ?
Ngao Lê duỗi cái đầu rách rưới ra phía trước:
- Chính là 'các ngươi trở về', không có 'sau đó' ?
Chương 2865 Một Khắc Đồng Hồ
Dạ An Nhiên quan sát các Đại Long ở khắp nơi giữa dãy núi:
- Còn muốn cái gì sau đó?
Long tộc hai mặt nhìn nhau, cũng đều nhìn về nữ hài nhi trên bầu trời, không biết là ai toát ra một câu:
- Chỉ mấy kẻ các ngươi đây? Đây có phải là đang hư trương thanh thế hay không?
Ngay cả đám yêu thú của thế giới mới đều phát giác không đúng sức lực.
Dạ An Nhiên không để ý tới, chỉ là yên lặng súc tích lực lượng.
- Mẫu thân nó, ngươi là khỉ làm xiếc sao??
Toàn thể Long tộc giận tới tím mặt!!
- Tiếp tục đánh!! Viện quân lập tức tới ngay!!
Dạ An Nhiên cao giọng thét lên ra lệnh, lúc này chỉ có thể nói 'tiếp tục đánh', mà không phải 'rút lui'.
Đánh, nói rõ có viện quân thật.
Rút lui, nói rõ phô trương thanh thế thật.
- Căn bản không có viện quân! Nếu không đã cùng đi! Đừng hốt hoảng, giết cho ta!!
Ngao Lê quay quanh trên bầu trời, phát ra tiếng long ngâm hùng vĩ.
Nhưng...
- Viện quân tại đây!!
Một tiếng gào rít, nương theo kim quang trùng thiên, Đằng Xà chở bọn người Thiên Hậu vượt qua trời cao, như lôi triều màu vàng, vỡ nát hết thảy mọi thứ ở phía trước, cường thế tới gần chiến trường.
- Thiên Hậu?
Bọn người Dạ An Nhiên khó có thể tin mà quay đầu, tới thật? Nhanh như vậy sao? Minh Tôn sơn nơi đó đã kết thúc?
Thú triều thế giới mới nhao nhao nhìn ra xa, thật sự có viện quân??
Ngọa tào, thật sự có sao!!
Thiên Hậu, Tần Vị Ương, Cổ Tác Nhân, Cổ Thần, Ngu Chính Uyên, rốt cuộc cũng chạy tới chiến trường.
Một màn trước mắt để bọn hắn âm thầm hít một hơi.
Quả nhiên là Long tộc!
Tru Thiên Thần Điện đâu? Bị thế giới mới đập vỡ rồi sao?
- A a a... bọn bò sát các ngươi...
Tần Thế Võ trong Tru Thiên Thần Kiếm bi phẫn hét lên đầy giận dữ.
Thần Tôn chết rồi, hắn cũng tế hiến, thần điện lại không còn?
Tru Thiên Thần Điện rõ ràng chỉ là làm hấp dẫn lực chú ý, vì sao cuối cùng lại biến thành như thế này?
- Ta biết các ngươi đều rất mệt mỏi, nhưng... Giết...
Thiên Hậu hét lớn một tiếng, rời khỏi Đằng Xà, hiện ra Côn Bằng lăng thuật, đuổi giết chiến trường, xông về phía Hồng Hoang Thiên Long nơi đó.
- Cứu gốc cây kia.
Tần Vị Ương cùng Ngu Chính Uyên cơ hồ như nỏ mạnh hết đà, nhưng vẫn thiêu đốt lên khí huyết, không sợ chết lao thẳng đến chiến trường của Giới Chủ.
Nơi đó lại có trọn vẹn bốn tôn Thần Long!
Không thể tưởng tượng nổi là vị Giới Chủ kia sao lại có thể kiên trì đến bây giờ?!
- Ngươi đi phối hợp bọn hắn, chỉ cần bảo đảm không chết.
Sau khi Cổ Thần ra hiệu cùng Cổ Tác Nhân, khống chế Hoàng Nê Đài, ngược lại đi theo Thiên Hậu đuổi giết Hồng Hoang Thiên Long nơi đó.
Muốn trực tiếp đối kháng cùng Long tộc, độ khó cực lớn, nhất là bọn hắn vừa mới đã trải qua ác chiến, tương đương với trở về từ cõi chết đi ra, vô cùng suy yếu, cho nên nhất định phải tập trung tinh nhuệ, giải quyết trước mấy cái.
Tru Thiên Thần Kiếm cũng xoay người bay lên, đuổi giết hai tôn Long Thần chỗ Hồng Hoang Thiên Long nơi đó.
- Ngươi là Ngao Lê? Còn chưa có chết sao!
Thiên Hậu bay lượn giữa trời, cường thế tới gần Ngao Lê, oanh minh trầm đục, phía sau dâng lên mê quang đầy trời.
- Thiên Hậu...
Ngao Lê đang muốn nghênh kích, nhưng cảnh tượng xung quanh đột nhiên giống như chậm lại, tốc độ Thiên Hậu lại bỗng nhiên bạo tăng, gần như vượt qua không gian mà tới gần.
Cùng lúc đó, Ngao Lê chợt hoảng hốt, Thiên Hậu lại dời đi phương hướng, xông về Thần Long Ngao Tiêu ở bên cạnh, mặc kệ hắn.
Không đúng!!
Mê quang vừa rồi là cái gì?
Ngao Lê bỗng nhiên bừng tỉnh, không chần chờ chút nào, vảy rồng toàn thân phát sáng, dâng lên hàng vạn long ảnh, cuồng kích bốn phương tám hướng.
Nhưng vẫn đã chậm mấy bước.
Mê quang Thiên Hậu thả ra là 'ác mộng' cùng 'thời gian' của Huyễn Vụ Mê Điệp, đối với loại cường giả tới gần Bán Đế như Thái Tổ kia rất khó sinh ra ảnh hưởng, nhưng đối với Ngao Lê mà nói, lại có thể có hiệu quả.
Dù chỉ là hiệu quả yếu ớt!!
- Kim Hống, Bác Long Thuật!!
Thiên Hậu nhanh chóng giết tới, bí lực vô lượng sôi trào, trọng quyền bạo kích, giống như là một sáng chói mặt trời từ trên trời giáng xuống, thần uy ngập trời, cánh tay đồng thời nhấc ngang vô số xiềng xích, như thiên kiếp, nhanh chóng hoành hành.
Kim Hống có thể đứng hàng mười hai Yêu Tổ, ỷ vào mạnh nhất là gào vỡ trời đất, là uy lực và năng lượng rống lạc tinh thần, là chiến khu cường hãn không thể phá vỡ, mà biến thái nhất thì là nó có thể lấy hình thể pháp tướng thiên địa tương xứng cùng Cự Long, càng có thể bộc phát ra xiềng xích giết chóc áp chế long mạch.
Ngao Lê kích phát long khí vẫn chưa hoàn toàn tụ tập thì đã bị Thiên Hậu vô tình đánh xuyên, xa xa nhìn sang, giống như là một tôn Kim Hống đi ngang qua bầy rồng, giết tới trước mặt Ngao Lê.
Xiềng xích hoành kích, cuồng lực cuồn cuộn.
Thiên Hậu bạo phát trọng quyền, Ngao Lê đã là hài cốt, cái đầu tươi sống vỡ nát.
Máu tươi phun ra, Ngao Lê hấp hối!!
Thiên Hậu xuyên thấu toái cốt dễ như trở bàn tay, tới gần vết thương chỗ đầu, hai tay đại triển, Âm Dương bắn ra, hóa thành Lưỡng Nghi, sinh sôi Tứ Tượng, thân hình gầy gò hiển hiện đường vân quỷ bí, thần bí khó lường, mênh mông bát ngát, tứ chi của nàng giống như là Tứ tượng thiên trụ, bộc phát ra cuồng lực không có tận cùng.
Ầm ầm tiếng vang, đầu Ngao Lê vừa mới bị nát lại bị đối diện lật tung ra ngoài.
Siêu cấp thân rồng hơn mười vạn mét, giống như đột nhiên vung lên trường tiên, xông về bầu trời.
Thiên Hậu mang theo chiến ý như thủy triều, không ngừng tấn công, ngay sau đó lấy Kim Hống pháp tướng thiên địa, tăng vọt chiến khu đến hơn vạn mét, bắt lấy đuôi rồng của Ngao Lê lại, toàn bộ luân đứng lên.
Cánh tay phát sáng, cuồng lực vô biên, hung hăng đánh Ngao Lê văng ra ngoài.
Bang bang...
Hai đạo tranh minh giống như xuyên kim liệt thạch vang vọng tới chân trời!
Thời cơ, vị trí!
Vừa vặn!
Cổ Thần ngưng tụ Luân Hồi Sát Kiếm, Tru Thiên Thần Kiếm kích phát tuyệt thế kiếm triều.
Ở thời điểm Thiên Hậu cuồng dã vung Ngao Lê lên, bọn hắn đã từ đối diện giết tới, một trước một sau, cắm vào vị trí bụng rồng!
Tru Thiên Thần Kiếm ở phía trước, đánh vỡ vụn vảy rồng, cắt ra da thịt.
Luân Hồi Sát Kiếm ở phía sau, thuận vết thương, mở ra nội tạng, càng thương tới linh hồn.