Nạp Lan Thanh Cảnh nói:
- Chuyện này đối với thánh địa kích thích quá lớn, ta đề nghị ngươi vẫn là nên sớm rời khỏi.
Khương Phàm nói:
- Bọn hắn bây giờ đang nhìn chằm chằm nơi này, ta không đi được. Chờ sau khi trời sáng, Dược Vương các hấp dẫn bọn hắn đi, ta lại rời khỏi. Chỉ là ta nếu như chạy, bọn hắn có khả năng sẽ ra tay với các ngươi.
Nạp Lan Thanh Cảnh nói:
- Ngươi không cần lo lắng cho bọn ta, chúng ta có thể ứng phó. Huống chi, chuyện này lại truy cứu thế nào, đều không liên lụy đến trên người chúng ta.
Khương Phàm về đến trong phòng, cẩn thận xem xét dược liệu trong thanh đồng tiểu tháp.
Thật sự là rất rất nhiều, bên trong dều đã nhét tràn đầy.
Cũng may thời điểm hắn di chuyển đều mang cả dược liệu và toàn bộ kệ hàng đi, cho nên không gian rất toàn diện, các loại dược liệu cũng đều có tiêu chí.
- Bát Biện Ngọc Linh Chi, Hỏa Dương Linh Diệp, Lục Giác Bạch Thủ Ô... Đều có! Quá tốt rồi!!
Khương Phàm kích động nắm chặt nắm đấm, bên trong có toàn bộ dược liệu thông thường mà hắn cần, cũng có dược liệu vô cùng quan trọng.
Đủ!!
Không hổ là Dược sơn thánh địa luyện đan, các loại dược liệu cần gì cũng đều có.
- Ta xem một chút xem còn có cái gì. Cho ta niềm vui bất ngờ... Vui mừng...
Khương Phàm trầm xuống, ý thức tiếp tục dò xét, sau khi quét sạch tầng đầu tiên liền chuyển đến tầng thứ hai.
Nơi này cất giữ chính là dược liệu tầng thứ mười ba đến tầng mười lăm trong Dược Vương các. Bắt đầu từ tầng mười ba, số lượng dược liệu rõ ràng đã giảm bớt, không còn là để thành đống thành rương, mà là cất giữ một gốc, một gốc đặc biệt.
Nhưng phẩm cấp càng ngày càng cao, lại hiếm thấy và quý giá.
- Thi Khuẩn ngàn năm?
Khương Phàm phát hiện vui mừng mà hắn muốn tại một chỗ trong thiết lao.
Thi Khuẩn ngàn năm, đây là một trong những thuốc dẫn hắn cần.
Loại dược liệu này thường sinh ra tại bên trong vùng đất Cực m đầy xác chết. Còn nhất định phải là vượt qua vạn bộ thi thể chồng chất, mới có cơ hội sinh ra loại Thi Khuẩn có kịch độc này.
Chỉ cần chạm thử liền sẽ bị thi khí ăn mòn, cũng trong thời gian rất ngắn lan tràn toàn thân.
Thi Khuẩn sinh trưởng thời gian càng dài, độc tính càng khủng bố, uy hiếp cũng sẽ càng lớn. Nhưng, nếu như có thể trưởng thành ngàn năm, Thi Khuẩn sẽ dị biến thành thục, có được dược hiệu cực kỳ đặc biệt —— khởi tử hồi sinh!
Chỉ cần chết không cao hơn bảy ngày, sau khi dùng sẽ có tỷ lệ sống lại nhất định.
Nhưng loại khởi tử hồi sinh này không phải là sống lại thật sự, mà là biến thành hoạt thi không có ý thức.
Cho nên chỉ có thể dùng để luyện dược, còn cần dược vật đặc thù cân bằng, mới có thể kích phát ra công hiệu khởi tử hồi sinh kia.
Khương Phàm không nghĩ tới có thể tìm được tại Ly Hỏa thánh địa.
Cứ như vậy, hắn chỉ còn thiếu Hoàng Tuyền Trúc, Hồi Hồn Huyết Anh, Địa Ngục Sinh Sinh Hoa, tinh phách Thái m, cùng Thiên Kết Tuế Nguyệt Hoa.
- Còn gì nữa không?
Khương Phàm tiếp tục kiểm tra trong thiết lao, rất nhiều đồ quý giá, còn có những thứ chưa từng nghe thấy, nhưng đều không phải là thứ hắn cần.
- Ta xem trong này một chút.
Khương Phàm xuất ra nhẫn không gian giành được từ chỗ Tiêu Lạc Sư.
Trong này cất giữ chính dược liệu từ tầng thứ mười sáu đến tầng mười tám, đều là chút bảo dược vô cùng quý giá.
Nhưng vẫn không tìm được thuốc dẫn mình muốn.
Khương Phàm nằm ở trên giường, từ trong thanh đồng tiểu tháp lấy ra một cái bình ngọc.
Vừa rồi tìm thuốc dẫn có chú ý tới, trên đó viết —— Sinh Mệnh Cam Lộ.
Bình ngọc rất lớn, bên trong lại chỉ nổi lơ lửng ba giọt nước, giống như là trân châu óng ánh, tỏa ra tia sáng trong suốt, lại như là Tinh Linh có sinh mệnh, vui sướng nổi lơ lửng.
- Bồi bổ thân thể đi. Sinh mệnh cam lộ, hẳn là rất không tệ.
Khương Phàm đổ ra một giọt, nắm ở trong tay.
Cam lộ nở rộ ánh sáng mang theo khí tức mát mẻ, những chỗ ánh sáng phảng phất vạn vật khôi phục, khiến cho tinh thần thanh thản.
Hoa cỏ trong phòng vậy mà bắt đầu tuỳ tiện mở rộng, nhanh chóng sinh trưởng.
- Sư phụ, ngài cũng bồi bổ đi, sớm tỉnh lại một chút.
Khương Phàm phóng cam lộ tới trong miệng, không đợi cẩn thận cảm nhận, cam lộ thuận yết hầu chảy xuống.
Ngay sau đó ánh sáng tăng vọt, giống như là ngôi sao, sáng chói không gì sánh được, thân thể Khương Phàm đều chiếu thông thấu, có thể thấy rõ huyết quản, kinh mạch, thậm chí là xương cốt cùng nội tạng của hắn.
Tê...
Khương Phàm nhịn không được mà giật mình một cái, có cảm giác sảng khoái không nói ra được, thật giống như sinh mệnh đã được tắm rửa bằng linh dịch, từng cái tế bào cao thấp đều đang mở rộng.
Cảm giác thoải mái, kỳ diệu từ trong ra ngoài, từ ngoài vào trong, tuần hoàn qua lại.
Khương Phàm thoải mái nằm ở trên giường, mặt mũi tràn đầy say mê.
Cam lộ thấm vào lấy da thịt, tư dưỡng huyết nhục, càng lan tràn về linh hồn.
Không thể tưởng tượng nổi chính là, ngay cả linh nguyên đều đang gáy to trong khí hải, bay lên nhảy múa, tàn đao đều phá tan khí hải, tắm rửa lấy tia sáng.
- Đây rốt cuộc là bảo bối gì?
Khương Phàm có cảm giác mê huyễn, nằm ở nơi đó thoải mái lại hoảng hốt.
Giờ khắc này, cái gì cũng hắn đều không muốn nghĩ, cái gì đều không muốn làm, cứ như vậy, nằm... Nằm...
- Nghị nhi?
Khương Hồng Võ nhẹ nhàng đẩy cửa phòng Khương Phàm ra, muốn cùng Khương Phàm nói chuyện thật tốt.
Trước đó ở ngay trước mặt của nhiều người như vậy, có mấy lời không tiện nói quá mức, cho nên tự mình tới đây, để phụ tử nói chuyện.
Tính ra, phụ tử bọn họ cũng đã lâu không có ngồi xuống nói chuyện rồi.
Nhưng, trong phòng rất an tĩnh, không có lời đáp lại nào.
Khương Hồng Võ nghĩ là Khương Phàm ngủ thiếp đi, nhẹ nhàng mở màn che lên, đi đến bên giường quan sát.
Kết quả... Mặt mũi Khương Phàm tràn đầy say mê, một mặt tươi cười quái dị, hai tay vừa đúng lúc đặt ở phần eo hướng xuống, ngẫu nhiên còn khẽ động bên trên.
Mà nơi đó, cao ngất như mâu.
Đây là đang làm gì?
Khương Hồng Võ ngẩn người, giật mình đã hiểu.
Hắn rón rén lui ra ngoài, nhẹ nhàng đóng cửa phòng.
Sau đó...
Khương Hồng Võ nhếch miệng hiện ra đường cong.
Thời gian trôi qua thật nhanh, đều đã mười bảy tuổi.
Hài tử trưởng thành rồi.
Chương 1062 Giết Khương Phàm
Xem ra hắn phải tìm cơ hội nói chuyện cùng Dạ Thiên Lan, nhanh chóng thành thân thôi.
Thế nhưng, thời điểm bây giờ của Dạ Thiên Lan khá tế nhị, bàn bạc chuyện này giống như cũng không quá phù hợp.
…
Phía bắc, Phượng thành, hơn năm mươi dặm bên ngoài.
Trong lúc bầu trời đêm đang bình tĩnh bất chợt lay động kịch liệt, như giang hà chập trùng, không gian nhấc lên như thủy triều, ngay sau đó tinh quang lấp lóe, quang ảnh rối loạn.
Cùng với tiếng oanh minh đinh tai nhức óc, một tòa cung điện nguy nga đụng đi ra.
Mọi người bên trong Phượng thành bị kinh động, đều tưởng rằng có bảo bối gì giáng thế, tranh nhau chen lấn vọt tới.
- Đây là thứ gì?
Lư Kính Thiên đạp trên tinh quang, ổn định nhấc người lên, chỉ là cung điện trước mắt để hắn không hiểu thấu.
Hình như là Kim Điêu kia chở toà cung điện này xông tới, sau đó... Ném cho hắn!
Là tình huống lúc ấy hỗn loạn, Kim Điêu vì đào mệnh, dứt khoát ném đi sao?
- Dược Vương các? Bên trong Ly Hỏa thánh địa?
Lư Kính Thiên hiếu kỳ đi tới đại điện, bên trong phiêu đãng mùi thuốc nồng nặc, nhịn không được muốn hít sâu mấy hơi.
Từ mặt đất đến bức tường đều khắc phù trận phức tạp, mê vụ phóng thích ra phía ngoài giống như linh lực, trên cột đá tráng kiện còn khảm đầy tinh thạch, tỏa ra ánh sáng mê người.
Nhưng, bên trong lại trống rỗng, không có cái gì.
Lư Kính Thiên từ lầu một đi đến tầng cao nhất, nhìn ra được cung điện từ cấu tạo đến bố trí đều rất dụng tâm, các tầng lầu, khu vực khác nhau đều có linh lực không giống nhau, nhưng không nhìn thấy người, cũng không có thấy dược liệu, càng không nhìn thấy đan dược.
- Hắn chở tòa điện này đi là muốn làm gì?
Lư Kính Thiên thật sự không nghĩ ra, nhưng, không thể giết chết bọn người Khương Phàm, thật sự là tiếc nuối.
Con quái vật kia là ai?
Chẳng lẽ là gia hoả trong Bạch Hổ tông kia?
Hắn biết Bạch Hổ tông gây chuyện ở Hoang Mãng nguyên, cũng biết ở trong đó có một người khổng lồ Niết Bàn cảnh.
Nhưng hắn không có thấy tận mắt, càng không có nghĩ tới cái gọi là người khổng lồ lại hơn hai trăm mét, khí tức kia, bộ dáng kia, đến bây giờ nhớ lại vẫn còn cảm thấy đáng sợ.
Nhất là chuôi binh khí nặng nề kia, vậy mà lại có thể bổ Tinh Thần Nghịch Loạn của hắn ra.
- Ai... Nên rời khỏi.
Lư Kính Thiên lắc đầu than nhẹ, vốn cho rằng hành động ở Nam Bộ rất dễ dàng, vụng trộm khống chế Khương Phàm, lại vụng trộm rút đi, thần không biết quỷ không hay.
Ai nghĩ tới, bên cạnh Khương Phàm lại có nhiều cường giả đáng sợ như vậy.
Tên Khương Phàm này, so với những gì mà bọn hắn tưởng tượng càng đáng sợ, cũng càng thần bí hơn.
- Ta đã tận lực, tiếp đó giao cho hoàng thất xử trí đi.
Lư Kính Thiên rời khỏi cung điện, chân đạp tinh quang, xông về bầu trời đêm.
Số lượng lớn cường giả Phượng thành chen chúc đi tới.
Nhưng, sau khi nhìn thấy mẫy chữ 'Dược Vương các' trên cung điện, đều quá sợ hãi.
Lư Kính Thiên không biết Dược Vương các là cái gì, người sinh sống trên Hoang Mãng nguyên lại đều nghe nói qua.
Đây là cung điện bên trong Ly Hỏa thánh địa.
Đây là 'Kho thuốc' Dược sơn của thánh địa. Làm sao lại xuất hiện ở đây?
Nam tử đạp tinh quang rời khỏi kia là ai?
- Nhanh đi thông báo Ly Hỏa thánh địa.
Sau khi cường giả Phượng gia đuổi tới đã lập tức phong tỏa hiện trường, phái người thông báo thánh địa.
Sáng sớm!
Ly Hỏa Thánh Chủ mang theo điện chủ các điện chạy tới nơi này, chỉ là khi nhìn thấy Dược Vương các trống rỗng, hắn suýt chút nữa ngồi liệt trên mặt đất.
- Hết rồi! Mất hết rồi?
Phạm Ngọc Thành và các điện chủ kinh ngạc đứng ở nơi đó, vẻ mặt hốt hoảng.
Cứ việc đã chuẩn bị tâm lý, nhưng nhìn cung điện sạch sẽ, ngay cả tấm ván gỗ đều không có để lại, vẫn cảm nhận được tuyệt vọng trước nay chưa có.
Dược Vương các trống rỗng!
Trăm vạn gốc dược liệu cất giữ bên trong mất hết rồi!
Các loại bảo dược quan trọng trân tàng, cũng đều mất hết rồi!
Đây là vốn liếng của Ly Hỏa thánh địa, cứ như vậy mà bị móc rỗng.
- Thật sự là Huyền Nguyệt hoàng triều làm sao? Vì sao! Vì sao?
Điện chủ Đan Đỉnh điện không khống chế nổi thân thể già nua mà run rẩy.
Hoàng Kim Sư Vương ngẩn đầu lên nhìn xung quanh cung điện trống rỗng:
- Rất nhiều người đều thấy được, tinh không sụp đổ, đại điện rơi xuống. Thời điểm bọn hắn chạy tới nơi này, cũng thấy có người từ bên trong đi ra, sau đó chân đạp tinh quang đi mất. Người kia hẳn là Các chủ Tinh Túc các, Lư Kính Thiên.
- Khẳng định là Khương Phàm. Cái gì Lư Kính Thiên, cái gì Tiêu Lạc Sư, tất cả đều là hắn bày ra.
Phạm Ngọc Thành gắt gao nắm chặt nắm đấm, nhận định Khương Phàm chính là kẻ cầm đầu.
Điện chủ Kim Thai điện vẫn còn có chút hoảng hốt:
- Khương Phàm cho dù có điên, cũng không có lý do đi dọn Dược Vương các được. Nếu thật là hắn làm, hắn sẽ còn trở lại Ly Hỏa thánh địa sao, đã sớm chạy đến Vô Hồi thánh địa.
Điện chủ Xích Diễm điện cũng nói:
- Là Kim Điêu cướp Dược Vương các đi, cũng là Lư Kính Thiên ở bên ngoài tiếp ứng, đây chính là sự thật. Mặc dù mắt thấy không nhất định là thật, nhưng chúng ta cũng hẳn là nên suy nghĩ đến Huyền Nguyệt hoàng triều một chút.
Phạm Ngọc Thành vẫn kiên trì thái độ mình:
- Không cần nghĩ tới cái gì cả, cưỡng ép bắt lấy Khương Phàm, tra tấn vào chỗ chết. Lại khống chế đám người Khương Hồng Võ kia lại, cũng hung hăng thu thập, chân tướng tự nhiên sẽ rõ.
Ly Hỏa Thánh Chủ nhắm lại hai mắt, cố gắng bình phục tâm tình mình:
- Tiếp tục đuổi bắt Lư Kính Thiên, mặc kệ như thế nào, đều là hắn cuốn đi Dược Vương các, hắn đều phải là phụ trách dược liệu bên trong Dược Vương các! Tiếp tục khống chế Khương Phàm lại, giám sát bọn người Khương Hồng Võ, tuyệt đối không thể để bất cứ kẻ nào rời khỏi Ly Hỏa thánh địa.
Phạm Ngọc Thành hướng về phía trước nói:
- Thánh Chủ, ta có câu nói rất khó nghe, nhưng nhất định phải nói. Ngẫm lại Ly Hỏa thánh địa trước đó, nhìn Ly Hỏa thánh địa bây giờ, từ sau trận lũ lụt kia, thánh địa chúng ta đâu còn có dáng vẻ thánh địa, đều đã trở thành trò cười.
- Ta có đề nghị, đừng lại bận tâm mặt mũi, trực tiếp dùng chút thủ đoạn tàn nhẫn. Ví dụ như, trước tiên giết Khương Phàm, xóa đi nhuệ khí của bọn người Khương Hồng Võ.
Chương 1063 Quả thật có tác dụng
- Mà Dược Vương các khẳng định có liên quan với Khương Phàm, không cần hoài nghi, cũng không cần nghĩ lung tung nguyên nhân gì.
- Khương Phàm mặc dù huyên náo oanh liệt, nhưng cuối cùng hắn vẫn chỉ là một đệ tử thánh địa, không có thân phận rất đặc biệt nào. Sau khi giết, chỉ có Khương Hồng Võ cùng những người Vô Hồi Thánh Chủ kia tức giận, tổ sơn căn bản sẽ không để ý tới.
- Khương Phàm vừa chết, Khương Hồng Võ tất loạn trận cước. Chúng ta mượn sự kiện Dược Vương các xin mời các lão tổ tông toàn bộ xuất quan, cùng đối kháng bọn hắn, chèn ép Khương Hồng Võ, diệt trừ phụ tá đắc lực của hắn, dần dần suy yếu thực lực của hắn, lại dùng ba trận đại hội luyện đan, làm tổn thương lòng tin Thường Huyền Nghĩa.
- Không đến hai năm, Ly Hỏa thánh địa đã có thể khôi phục bình tĩnh thường ngày, Ly Hỏa thánh địa vẫn là Ly Hỏa thánh địa của chúng ta.
Hoàng Kim Sư Vương nhìn Phạm Ngọc Thành mặt đầy hung quang, âm thầm gật đầu.
Vị tân điện chủ này coi như có chút trí tuệ, bây giờ Ly Hỏa thánh địa cần mạnh mẽ, cứng rắn lại tàn nhẫn phản kích như vậy, nếu đổi lại là hắn, cũng sẽ làm như thế.
Trước hết phải giết Khương Phàm, trực tiếp xử tử dã man!
Chẳng quan tâm hắn là hài tử nhà ai, là đệ tử của người nào, từ thân phận thánh địa mà nói, vẫn chỉ là đệ tử mà thôi, đều không có tư cách nháo đến tổ sơn.
Giết Khương Phàm, tức có thể cho hả giận, còn có thể kích thích bọn người Khương Hồng Võ mất lý trí, sau đó dẫn dụ bọn hắn 'Phá hư' cùng 'Giết người', làm lớn chuyện, cuối cùng tìm lý do trực tiếp bắt lấy, trực tiếp đưa đến tổ sơn.
Ly Hỏa Thánh Chủ lấp lóe ánh mắt, giết Khương Phàm?
Giống như có chút đạo lý, hắn chung quy vẫn là một đệ tử, về mặt thân phận đều không thể bằng trưởng lão, chết thì đã chết.
Điện chủ Xích Diễm điện lại nói:
- Thánh Chủ ngàn vạn lần phải thận trọng, giết Khương Phàm dễ dàng, thu thập hậu quả lại quá khó. Chúng ta là thánh địa luyện đan, chúng ta am hiểu luyện đan, cũng chỉ am hiểu luyện đan, những chuyện khác, bất luận là đảm phách hay là thủ đoạn, lại còn một ít nắm chắc thời cơ, kém xa Khương Hồng Võ.
- Điểm này, chúng ta nhất định phải thừa nhận.
- Một khi chính chúng ta loạn trận cước, lựa chọn dùng thủ đoạn tàn nhẫn, vô cùng có khả năng sẽ bị bọn người Khương Hồng Võ bắt lấy mà phản kích ngược. Mà Vô Hồi Thánh Chủ là ai, ngài rõ ràng nhất. Một khi nàng điên đến, lại nháo lên chiến tranh giữa thánh địa, tổ sơn nơi đó thật sự có khả năng tự mình đến bắt ngài đi.
Ly Hỏa Thánh Chủ vừa sinh ra sát ý lại nhanh chóng dập tắt.
Mặc dù Khương Phàm khiến cho hắn tức giận, nhưng Vô Hồi Thánh Chủ lại là ác mộng.
Lão nữ tử kia nếu điên lên thì thật sự là chuyện gì đều làm ra được.
Mà, lúc trước khi tứ đại thánh địa Trung Ương thả hắn rời khỏi, rất nghiêm túc nói một câu, nếu như thánh địa Nam Bộ lại phát sinh hỗn chiến, mặc kệ là nguyên nhân gì, trực tiếp vấn trách hắn.
Nếu quả như thật có liên quan tới hắn, sẽ cưỡng ép bắt lấy, kéo về tổ sơn thụ thẩm.
Vấn đề này là lo lắng lớn nhất của hắn.
Nếu thật là bị bắt, hắn sẽ triệt để không còn cơ hội nào nữa. Thánh địa cũng sẽ chính thức trở thành của Vô Hồi Thánh Chủ.
Phạm Ngọc Thành lập tức phản kích:
- Bọn hắn cũng bắt đầu di chuyển Diêm Vương các đi, ngươi còn muốn cùng chúng ta đấu văn sao? Bọn hắn chính là bầy thổ phỉ, bầy dã thú, ngươi lại văn vẻ xuống, không đến nửa năm, hắn sẽ muốn ăn tươi ngươi!
Ly Hỏa Thánh Chủ chặn ngang lại, nói:
- Tiếp tục đuổi bắt Lư Kính Thiên, hỏi tội Huyền Nguyệt hoàng triều. Phạm Ngọc Thành, ngươi làm cho ta ba điện liên thẩm, do Diêm La điện, Võ Cực điện, Dị Linh điện, thẩm vấn Khương Phàm, không cần biết dùng thủ đoạn gì, cạy miệng của hắn, nói ra chân tướng cho ta. Nhưng, ngàn vạn lần phải nhớ kỹ, không thể giết chết hắn.
- Ba điện liên thẩm?? Đã hiểu!
Tinh thần Phạm Ngọc Thành đại chấn.
Đúng vậy, quên mất cái này.
Mặc dù bên trong thất điện thánh địa chỉ có Diêm La điện có quyền lợi thẩm vấn, nhưng nếu như gặp phải sự kiện đặc thù, còn có thể cử hành ba điện liên thẩm, cùng một chỗ làm việc, có quyền lợi thẩm vấn.
Cứ như vậy, bọn hắn có thể 'Hợp tình hợp lý' 'Hợp quy hợp luật' tra tấn Khương Phàm.
Chỉ cần từ Khương Phàm trong miệng tra ra chân tướng, ai cũng không cứu được hắn!.
…
Ly Hỏa thánh địa!
Khương Phàm đang say mê trong cảm giác kỳ diệu, lâng lâng, khoan thai, quên hết tất cả.
Ý thức chạy không, thân thể buông lỏng, linh hồn đều mát mẻ thư sướng.
Cho đến khi...
- Ngươi ăn cái gì?
Thanh âm quen thuộc vang lên bên trong ý thức hải.
- Sư phụ?
Khương Phàm hoảng hốt, lại còn nằm mơ?
- Ngươi trúng độc?
Thanh âm xuất hiện lần nữa.
Con ngươi Khương Phàm dần dần tập trung, lẳng lặng nằm một lát, ngạc nhiên ngồi xuống:
- Sư phụ! Rốt cuộc ngài cũng nói chuyện.
- Ngươi ăn thứ gì?
Linh hồn Đan Hoàng bám vào trên linh hồn Khương Phàm, cho nên linh hồn 'Nhẹ nhàng khoan khoái' cũng ảnh hưởng đến hắn.
Rất dễ chịu, rất hưng phấn, cũng rất bạo động.
- Sinh Mệnh Cam Lộ, chính là thứ này.
Khương Phàm lấy ra bình ngọc, trên mặt đều đang cười, toàn thân lộ ra dễ chịu.
- Trách không được.
- Đây là cái gì?
- Chính là Sinh Mệnh Cam Lộ. Có thể sinh ra tàn chi, mọc lại thịt từ xương, còn có thể gột rửa linh hồn, tịnh hóa ý thức, hiệu quả có thể so với đan dược lục phẩm. Tuy nhiên, nó còn có một cách gọi khác, Xuân Hương Thủy. Nó có thể để ngươi tại thời điểm chữa trị thương thế cảm giác không thấy đau đớn, sẽ còn tê liệt thần kinh, để cho ngươi từ thân thể đến linh hồn đều cảm thấy nhẹ nhàng khoan khoái dễ chịu.
- Nhưng, nếu như thân thể ngươi hoàn hảo, không có vết thương, tinh lực cũng thịnh vượng, sau khi ăn một giọt, cỗ dược hiệu kia không có chỗ phóng thích, liền sẽ...
- Liền sẽ cái gì?
- Kích thích phát dục.
- Kích thích phát...
Khương Phàm đột nhiên cúi đầu, nhìn cái quần cao ngất, sững sờ một chút, phát ra âm thanh cảm thán quái dị:
- Oa a...
- Hiệu quả rất rõ rệt nha.
Đan Hoàng dở khóc dở cười, mình chỉ biến mất mấy ngày, đứa nhỏ này liền ăn bậy thuốc.
- Xác thực... Rõ rệt...
Mặt Khương Phàm mũi tràn đầy xấu hổ, dùng sức ngăn chặn, nhưng... Co dãn quá mạnh!
Chương 1064 Sinh Mệnh Cam Lộ Thần Kỳ
Đan Hoàng nói:
- Ăn chút dược thảo định thần tĩnh khí, dựa vào mình ngươi khống chế không nổi.
Khương Phàm đắm chìm ý thức vào thanh đồng tiểu tháp, rất mau đã tìm được chút dược thảo, nhanh chóng đưa vào trong miệng nhấm nuốt.
- Bao lâu thì có thể khống chế bình thường?
- Hiệu quả của Sinh Mệnh Cam Lộ rất mạnh, một giọt liền có thể tái tạo tứ chi nội tạng. Thân thể ngươi đang tốt mà lại ăn được một giọt như thế, hiệu quả sẽ kéo dài cực kỳ lâu.
- Ý của ngài là...
- Tiếp tục phát dục!
- Còn có thể tiếp tục?
Khương Phàm cúi đầu nhìn, cái kia là đến quy mô gì.
- Ngươi chặt hai cánh tay, triệt tiêu dược hiệu.
- Được rồi, ta có thể tiếp nhận.
Khương Phàm ngượng ngùng cười cười, thu bình ngọc lại.
- Khống chế, khống chế đi. Ngươi có thể tiếp nhận, các nàng chưa hẳn có thể chịu được.
Khương Phàm run rẩy khóe mắt, lão tổ tông này bất thình lình dùng từ ngữ lang hổ đều khiến hắn trở tay không kịp.
Đan Hoàng nói:
- Ta ngủ bao lâu?
- Mười ngày.
Khương Phàm vừa ăn dược liệu, vừa nói chuyện phát sinh mấy ngày này một lần.
Đan Hoàng trầm mặc, thật lâu không nói gì.
Mười ngày mà thôi, lại giày vò ra sự kiện lớn như vậy?
Lại còn dời trống vườn thuốc người ta, còn thuận đường tính kế Huyền Nguyệt hoàng triều.
Đứa nhỏ này, đơn giản là….
- Ngài biết phương thuốc và thuật luyện đan Thái Sơ Mệnh Hồn Đan không?
Khương Phàm chợt phát hiện trời bên ngoài sáng lên.
Đoán chừng Ly Hỏa Thánh Chủ đã tìm được Dược Vương các, hắn cũng nên rời khỏi.
- Thái Sơ Mệnh Hồn Đan? Ly Hỏa thánh địa còn có phương thuốc này.
- Ly Hỏa thánh địa giống như có ba đan dược Chuẩn Thánh phẩm, Thái Sơ Mệnh Hồn Đan, Đại La Xích Dương Đan, Thiên Nhân Đan.
- Ừm, xác thực đều là danh xứng với thực, Chuẩn Thánh phẩm. Cái gọi là Chuẩn Thánh phẩm, chính là bình thường vẫn không có đạt tới Thánh phẩm, nhưng đối với một ít cần nó mà nói, lại có thể so với Thánh phẩm.
- Thiên Nhân Đan có tác dụng đối với con người, có thể bảo đảm bình ổn vượt qua Sinh Tử cảnh, xác xuất thành công đạt tới tám phần. Thái Sơ Mệnh Hồn Đan lại có tác dụng đối với Yêu thú, đối với con người có huyết mạch đặc thù cũng hiệu quả, có thể kích phát tiềm lực huyết mạch cực mạnh.
- Mà người dùng huyết mạch càng mạnh, kích phát tiềm lực càng đủ. Đối với ngươi mà nói, nó thật đúng là Thánh phẩm đan dược, hàng thật giá thật.
- Về phần Đại La Xích Dương Đan, loại đan dược này càng đặc biệt hơn, có tên Ma Đan. Nó có thể kích phát tiềm lực, trong thời gian ngắn bộc phát phóng thích. Sinh Tử cảnh trở xuống, không nắm được năng lượng này, mấy giây liền có thể bạo thể mà chết. Niết Bàn cảnh sơ kỳ, một viên có thể kích phát ra lực lượng cường đại của Niết Bàn cảnh tứ trọng thiên, cũng kéo dài bạo tẩu bên trong tử vong.
Đan Hoàng thuận miệng giới thiệu để Khương Phàm thân thiết lại an tâm.
Vẫn là có lão tổ tông bồi tiếp thì tốt hơn.
- Quá trình luyện chế Thái Sơ Mệnh Hồn Đan rất nguy hiểm, bởi vì dược liệu loại linh hồn bên trong chiếm tới bảy phần, mà quá trình thành hình vô cùng phức tạp. Một khi khống chế không đúng chỗ liền sẽ mất khống chế lực lượng linh hồn, tiến tới trùng kích hồn phách Luyện Đan sư. Đừng nói là Thường Huyền Nghĩa dùng phương thuốc giả, liền xem như thật, đều rất có thể thất bại.
- Có bí quyết gì không?
- Quá trình luyện chế Thái Sơ Mệnh Hồn Đan chia làm bảy bước, những bước chỉ cần chăm chú khống chế là có thể, từ bước thứ năm bắt đầu, mỗi bước đều có nơi đặc biệt cần phải chú ý. Ta nói, ngươi nhớ. Lấy năng lực của hắn, hẳn là có thể cam đoan tỷ lệ thành công chừng sáu phần.
- Cái này còn chỉ có sáu phần?
- Ngươi cho rằng đan dược Chuẩn Thánh phẩm dễ dàng luyện như vậy, huống chi còn là lần đầu tiên tiếp xúc.
- Sư phụ, còn có phương thuốc cùng hạng mục cần chú ý của Thiên Nhân Đan cùng Đại La Xích Dương Đan, ngài có thể cũng đều nói cho ta nghe một chút hay không? Chờ sau khi chúng ta rời khỏi, Ly Hỏa thánh địa còn có thể sẽ dùng khác phương thuốc làm khó Thường Huyền Nghĩa, chúng ta nên chuẩn bị sớm.
Khương Phàm rời phòng, tìm tới Khương Hồng Võ, đều giao phương thuốc chân chính cùng hạng mục cần chú ý cho hắn.
- Phụ thân, ta phải rời khỏi rồi. Nếu như Ly Hỏa Thánh Chủ biết ta đi, khẳng định sẽ giận chó đánh mèo, mọi người ngàn vạn lần phải chú ý an toàn.
- Không cần lo lắng cho bọn ta, chúng ta đều đã có chuẩn bị, cũng có thể ứng phó. Ngươi phương thuốc này...
- Yên tâm đi, so với Ly Hỏa thánh địa đều thật.
- Chờ một lúc nữa ta sẽ đưa cho Thường Huyền Nghĩa.
- Ngài ngàn vạn lần phải cẩn thận.
Khương Phàm căn dặn lần nữa.
Khương Hồng Võ vỗ nhẹ bả vai Khương Phàm, cùng nhau đi ra ngoài:
- Đến Vô Hồi thánh địa nghỉ ngơi một thời gian trước, đừng có vội vàng giày vò. Bất tri bất giác, ngươi cũng đã mười bảy tuổi, đã trưởng thành rồi. Có một số việc nên tiếp xúc liền tiếp xúc, không cần thẹn thùng, không thả ra.
Khương Phàm không hiểu thấu:
- Chuyện gì?
Khương Hồng Võ ân vài nói vài tiếng:
- Chuyện giữa ngươi và An Nhiên, ta cùng Dạ thúc thúc ngươi đều không có ý kiến, ta thấy hai ngươi cũng là ngươi tình ta nguyện. Ngươi lấy chút thời gian bồi An Nhiên nhiều một chút, người ta là nữ hài nhi, cần yêu thương, cần dỗ dành, cần chiếu cố. Có mấy lời, ta cũng không tiện nói. Ngươi đó... ừm... ngươi đã cùng An Nhiên đều nguyện ý, có một số việc, có thể sớm tiếp xúc, không cần thiết đợi đến sau khi thành thân.
- Rốt cuộc là chuyện gì?
Khương Phàm lần đầu tiên nhìn thấy phụ thân uy nghiêm cường thế lại toát ra bộ dáng nói lời thấm thía lại ấp úng như thế.
- Chính là có một số việc phải thuận theo tự nhiên, tình cảm đến liền thuận theo đó mà phát triển, không cần kiềm chế.
Khương Hồng Võ thử nghiệm khoa tay, lại tự mình xấu hổ.
Khương Phàm dở khóc dở cười lắc đầu:
- Phụ thân, các ngươi có cân nhắc qua hợp tác cùng gia tộc Hoang Mãng nguyên chưa?
- Cái này ta đang suy nghĩ, ngươi có người thích hợp sao?
- Phượng thành.
- Có thể tin?
- Hoàn toàn có thể tin. Ta chuẩn bị đưa Phượng Bảo Nam đến Vô Hồi thánh địa, nếu như thuận lợi, hắn sẽ bái sư Vô Hồi Thánh Chủ.
- Thế này sao. Ta sẽ tìm cơ hội tiếp xúc với người của Phượng thành một chút.
Chương 1065 Thắng Làm Vua Thua Làm Giặc
Khương Hồng Võ gật gật đầu, trước đó đã cân nhắc bảy tòa cổ thành, Phượng gia thuộc về chọn lựa đầu tiên, bởi vì thanh danh bọn hắn rất tốt, cũng bởi vì sau khi thành Bát Hoang bị diệt, Phượng thành đã là đệ nhất đại thành.
Nếu như Phượng Bảo Nam có thể bái nhập Vô Hồi thánh địa, bọn hắn xem như người một nhà, cái này so kết minh bình thường đều là càng thân cận hơn.
Khương Phàm giao Thao Thiết Thánh Pháp phỏng chế cho Khương Hồng Võ:
- Ta chỗ này còn có thánh pháp. Ngươi vụng trộm luyện, nhưng tuyệt đối không thể biểu hiện ra ở trước mặt người ngoài. Ngoài ra...
- Còn có chuyện gì?
- Ta có mấy bằng hữu, hi vọng phụ thân có thể đối đãi bọn hắn giống như đối đãi với người nhà, nhất là bảo vệ bọn hắn an toàn.
- Bọn hắn ở đâu?
- Phượng gia.
…
- Nơi này! Ở nơi này!
Khương Phàm đứng trong cánh rừng, kêu gọi Phượng Bảo Nam ở xa xa.
Phượng Bảo Nam thấy được Khương Phàm, thừa dịp ở hai bên không ai chú ý, mang theo bọn người Kiều Thiên Mạch chạy tới:
- Sao huynh còn ở chỗ này, Ly Hỏa Thánh Chủ không tổ chức yến hội thiêu nướng riêng cho huynh sao? Nướng cánh tay huynh, nướng chân huynh, nướng trái tim của huynh, nướng xương cốt của huynh.
- Dược Vương các cũng không phải ta dời.
- Huynh nói lời này, có trái lương tâm không?
- Ha ha, bọn hắn sắp trở về rồi, ta đi ngay đây.
Khương Phàm lôi kéo bọn hắn đi đến trong rừng cây.
- Tìm ta có chuyện gì?
Phượng Bảo Nam rất bất đắc dĩ, tên điên này quá độc ác, đều cho dời toàn bộ kho thuốc người ta đi.
- Theo ta, đi Vô Hồi thánh địa.
- Bây giờ??
- Ngay lúc này. Ngươi nói với phụ thân ngươi, tuyên bố với bên ngoài là ra ngoài lịch luyện, tạm thời đừng đề cập chuyện ngươi đến Vô Hồi thánh địa.
- Nơi đó rốt cuộc có cái gì?
Phượng Bảo Nam có chút do dự.
- Nơi đó có cái đại cơ duyên, vô cùng thích hợp ngươi.
- Đại ca và mọi người thì sao?
Phượng Bảo Nam nhìn bọn người Kiều Thiên Mạch.
- Có thể ở lại Phượng gia, cũng có thể tiến vào thánh địa, hai bên đều là nhà mình.
Kiều Thiên Mạch nói:
- Chúng ta cũng không phải hài tử, không cần ngươi quan tâm, đi cùng Khương Phàm tới Vô Hồi thánh địa đi.
Tặc điểu nằm ở trong ngực Kiều Vi Nhi:
- Đi đi, đi đi, ta sẽ chiếu cố tốt các nàng.
- Ngươi cũng cùng ta về thánh địa! Cái này đều đã nửa năm, ngươi có tu luyện sao?
Khương Phàm lôi tặc điểu đến trong ngực.
- Ta ở chỗ này tu luyện!
Tặc điểu lại trở lại trong ngực Kiều Vi Nhi.
Sau khi giày vò một phen, Phượng Bảo Nam trở về bàn giao cùng phụ thân, vụng trộm theo Khương Phàm rời khỏi Ly Hỏa thánh địa.
Ly Hỏa thánh địa mặc dù giới nghiêm toàn diện, nhưng chỉnh thể vẫn rối bời, không ai chú ý tới Khương Phàm đã rời khỏi.
Giữa trưa!
- Khương Hồng Võ điện chủ, chỗ ta đây có hai tin tức. Một tin tức xấu, một tin tức tốt, ngươi muốn nghe cái nào trước?
Phạm Ngọc Thành mang theo các trưởng lão Võ Cực điện khí thế hung hăng xông đến Diêm La điện, có chút ngẩng đầu, cười lạnh nhìn hắn.
- Trước hết nghe tin tức tốt đi.
Khương Hồng Võ đều không có nhấc mí mắt lên dù chỉ một chút, tiếp tục ngồi ở trước bàn liếc nhìn hình luật Diêm La điện.
Khương Phàm chỉ là 'Ở tạm', có thể làm càn hồ nháo, hắn muốn đặt chân tại thánh địa nên cần nghiêm ngặt dựa theo hình luật mà làm việc, nhất là sau trận oanh động này, phải cẩn thận hơn, nếu không lúc nào cũng có thể sẽ bị Ly Hỏa Thánh Chủ nắm được cán.
Phạm Ngọc Thành ngồi vào trước mặt Khương Hồng Võ:
- Đã tìm được Dược Vương các, đang ở bên ngoài Phượng thành, cách hơn năm mươi dặm, hoàn hảo không chút tổn hại.
Khương Hồng Võ thản nhiên nói:
- Phượng thành người hẳn là đều thấy được.
- Từ hiện trường đến xem, hẳn là Lư Kính Thiên làm.
- Tin tức xấu thì sao?
- Dược liệu bên trong Dược Vương các bị lấy sạch, một mảnh cũng đều không có để lại.
- Lư Kính Thiên quá ghê tởm, nhất định phải nghiêm trị. Thánh Chủ có an bài gì?
- Thánh Chủ quyết định, muốn tra rõ sự kiện Dược Vương các. Hắn đã ủy thác Hoàng Kim Sư Vương mang theo hai vị điện chủ, lao tới Tây Bộ, đuổi bắt Lư Kính Thiên, cũng hỏi tội Huyền Nguyệt hoàng triều. Ngoài ra...
- Ngoài ra cái gì?
- Chuyện này bất kể nhìn thế nào, Khương Phàm đều không thoát được liên quan. Xét thấy thân phận Khương Phàm đặc thù, Thánh Chủ đã cho cử hành ba điện hội thẩm.
Phạm Ngọc Thành cầm đại điển hình luật đưa tới trước mặt Khương Hồng Võ, lật đến quyển thứ chín, điểm một cái đầu tiên.
Yến Tranh cùng Côn Bác ở hai bên nhìn về phía trước.
Đầu đầu tiên chính là giới thiệu kỹ càng ba điện hội thẩm.
Khi thánh địa gặp được sự kiện đặc thù, mà thời điểm đó các điện lại có dị nghị đối với thẩm phán của Diêm La điện, Thánh Chủ có thể đề nghị ba điện hội thẩm. Do điện chủ ba điện chủ thẩm, sáu vị phó điện chủ ba điện bồi thẩm, các điện khác lựa chọn ba vị trưởng lão giám sát.
Trong lúc thẩm vấn đó, bất kỳ đao phủ thủ đoạn gì, bất kỳ nhận định tội ác gì, đều cần bỏ phiếu biểu quyết.
Cuối cùng thẩm phán quyết nghị, cũng là do bỏ phiếu biểu quyết.
- Khương điện chủ còn không có nhìn thấy một quyển này sao? Hôm nay vừa vặn đến làm thực tiễn.
Phạm Ngọc Thành cười lạnh, chỉ cần ba điện bắt đầu hội thẩm, bọn hắn có thể lấy số phiếu áp đảo, khống chế quá trình thẩm phán.
Bọn hắn muốn ở ngay trước mặt Khương Hồng Võ, hung hăng tra tấn Khương Phàm, lột da hắn, rút gân của hắn, đánh nát xương cốt của hắn, tra tấn nửa sống nửa chết, lại dùng đan dược cứu lại, cứ lặp lại như thế, cho đến khi Khương Phàm thừa nhận tội ác, cũng cởi trần toàn bộ quá trình.
Đến lúc đó, bọn hắn liền có thể cầm chứng cứ, giao cho Huyền Nguyệt hoàng triều cùng Vô Hồi thánh địa, sau đó... Công khai xử quyết Khương Phàm.
Cứ như vậy, Vô Hồi thánh địa sẽ không có cớ trả thù.
Nếu như muốn cứng rắn hồ nháo, tổ sơn tự nhiên sẽ nhúng tay.
- Ba điện hội thẩm, có thể thẩm phán đệ tử thánh địa khác? Đừng quên, Khương Phàm vẫn là đệ tử thân truyền của Vô Hồi Thánh Chủ.
- Ngươi nhìn kỹ ghi chú phía sau một chút. Nếu như chuyện đặc biệt ác liệt, ảnh hưởng đặc biệt to lớn, có thể không nhìn thân phận đối phương, cưỡng ép thẩm vấn.