Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2946 Nam nhân trong địa lao

Cự Long Đế Quân nói:

- Bán Đế khác, cũng chỉ là sơ khuy Đế cảnh. Duy chỉ có Bán Đế các ngươi sớm đã bị thiên kiếp khóa chặt, mà bất cứ lúc nào có thể hư hóa toàn bộ. Đến lúc đó, chỉ cần hắn đi lên, thiên kiếp sẽ toàn diện giáng lâm, nhất cử oanh sát Phần Thiên Thần Hoàng!

Các vị Đế Quân trước đó còn tại suy nghĩ có phải cược Tinh Linh Đế Quân có đế ngấn hay không, nhưng sau khi nghe được đề nghị này của Cự Long Đế Quân, thì đã từ từ thay đổi mạch suy nghĩ.

Đúng vậy, nếu như hai vị Bán Đế cùng chống chọi với thiên kiếp, uy lực khó có thể tưởng tượng.

Không chỉ có thể xử tử Phần Thiên Thần Hoàng, còn có thể xử tử Huyền Vũ Thái Tổ, chẳng phải là một công nhiều việc?

Sáu vị Đế Quân ý thức thể cùng nhau quyết nghị:

- Quyết định như vậy đi!

- Một đám hỗn trướng.

Huyền Vũ Đế Quân giận dữ, lại bất lực.

Theo ý thức tiêu tán, Huyền Vũ Thái Tổ ẩn núp sâu trong Tinh Linh Đế tộc nhao nhao rút lui.

Tinh Linh Đế Quân yên lặng cảm nhận năng lượng đất trời, sau khi xác định các Đế Quân đều đã cách xa Tân Hải, mới âm thầm thở phào.

- Đám gia hỏa kia... Vẫn là sợ chết nhỉ. Các ngươi, tất cả vào đi.

- Đế Quân!

Năm vị Tinh Linh Thần Tôn của Tinh Linh tộc cùng năm vị Thần Tôn của Linh tộc tụ tập trong Đế Thành toàn bộ đi đến đại điện.

Số lượng Thần Linh của Tinh Linh đại lục không thể nghi ngờ là nhiều nhất trong thời kỳ bình thường của tất cả đại lục, trừ bọn hắn đều là Thần Linh Tự Nhiên được đất trời dựng dục, càng quan trọng hơn là thời gian sống lâu dài.

Các Tinh Linh đều có tuổi thọ vạn năm trở lên.

Thủy Trọc Yêu và các Linh tộc thì đều có tuổi thọ vài vạn năm.

Bọn hắn đều là trưởng thành cực kỳ chậm chạp, đã sống cực kỳ lâu, thực lực cũng cực kỳ cường đại.

- Các Đế Quân hẳn là đã từ bỏ. Nhưng Đăng Thiên Kiều sẽ là khảo nghiệm nghiêm trọng nhất của hắn.

Tinh Linh Đế Quân ung dung than nhẹ, hai đầu lông mày tụ lên vẻ sầu lo.

Thương Huyền ba mươi ngàn năm, rốt cuộc đã đợi được người cứu vớt nó, thiên tân vạn khổ, vùng vẫy giãy chết, đúc thành truyền kỳ quật khởi cổ kim hiếm thấy, nhưng... Khảo nghiệm thật sự, còn ở phía sau.

Bảy vị Đế Quân đã triệt để quên lãng đi ân tình của Hư Không Đế Quân, nhất định phải đẩy hắn vào chỗ chết.

Bây giờ nhìn lại lo lắng trùng điệp, không dám mạo hiểm, nhưng thật đến một bước cuối cùng, cũng chính là trong lúc thiên kiếp Đăng Thiên Kiều đó, các Đế Quân tuyệt đối sẽ không lại lưu tình.

Không chỉ có bọn hắn muốn can thiệp thiên kiếp, càng phải săn giết bọn người Thiên Hậu, cho dù cuối cùng hắn có thành công, cũng tiếp nhận bảy vị Đế Quân liên hợp trấn áp.

Là cùng chung mối thù mà thật sự liên hợp.

Thiên Nghi Nữ Hoàng nhẹ giọng nói nhỏ:

- Hắn đã dùng hai đời chinh chiến, chứng minh mình là kẻ được ông trời lựa chọn, chẳng lẽ bảy vị Đế Quân không nhìn thấy sao? Bọn hắn không thể cho Thương Huyền một cơ hội?

- Bọn hắn không phải là không thể, mà là không dám!Chống lại Thương Huyền ba mươi ngàn năm sinh ra Đế Quân, nhất định là sát phạt đầy người, thù hận tất cả Đế Quân.

- Thương Huyền còn chôn giấu lấy di cốt của Hư Không Đế Quân, chôn giấu cánh cửa Hư Không, Thương Huyền còn có Thiên Hậu, Thôn Thiên Ma Hoàng, Hồng Hoang Thiên Long và các siêu cấp cường giả, nếu như đều có thể kích phát ra tiềm lực, trùng kích Đế cảnh, dù là chỉ là Bán Đế, hắn đều đốt chiến tranh khắp Bát Châu Thập Tam Hải, chế tạo siêu cấp thời đại thuộc về hắn.

- Coi như hắn có thể bảo chứng không xâm phạm đại lục khác, nhưng Thương Huyền có năng lượng khủng bố, cũng có thể để tất cả Đế Quân ăn ngủ không yên, thể nghiệm bị uy hiếp chi phối sợ hãi.

Huyền Thổ Chiến Thần, siêu cấp Thần Linh trong Linh tộc, cũng là Linh Thể trăm vạn dặm đại địa dãy núi dựng dục ra, sinh ra tại trước cuộc chiến sát thiên, thành thần tại thời đại Hư Không Đế Quân tử vong, hắn tận mắt thấy thế giới phát triển ba mươi ngàn năm biến thiên, đối với thế sự đều nhìn thấu triệt hơn.

- Trước khi hắn lên trời, Thương Huyền hẳn là có thể tạo nên gần hai mươi vị Thần Linh, đây đã là số lượng kinh khủng, nhưng muốn đối kháng chư vị Đế Quân, cơ hồ không có phần thắng. Dù là... Là chúng ta nhúng tay...

Diệu Thiên Nữ Hoàng chậm rãi lắc đầu, nàng là Tinh Linh đương kim nhiều tuổi nhất Tinh Linh tộc, cũng là người chủ trì chân chính phía dưới Đế Quân.

- Chúng ta có cần phải bàn bạc với hắn không? Chí ít nói cho hắn biết, tạm thời các Đế Quân từ bỏ, để hắn an tâm chuẩn bị cuộc chiến Đăng Thiên Kiều.

Thiên Khung Thần Thụ, đại thụ khổng lồ nhất trong thụ yêu từ Hồng Hoang đến nay, cắm rễ mười vạn dặm đại địa, giơ cao nâng ba vạn dặm bầu trời, có thể hấp thu tinh hoa đại địa, cũng có thể hấp thu tinh hoa nhật nguyệt tinh thần, là bình chướng bảo vệ tự nhiên, cũng là thần bảo vệ Đế Thành.

- Ta đi?

Hồng Võ Thiên Thần bên trong Chư Thần Tinh Linh, là Tinh Linh vơi thiên phú cao nhất, cũng là cường giả sơ khuy Bán Đế.

- Vẫn là để ta đi.

Thiên Nghi Nữ Hoàng nhẹ nhàng, hạ quyết tâm.

Cung điện thoáng an tĩnh.

Bọn họ cũng đều biết thân phận của Thiên Nghi, biết quan hệ của Thiên Nghi cùng Khương Phàm, càng rõ ràng tất cả mọi chuyện phát sinh lúc ấy hơn.

Nhưng... Phần tình cảm kia không nên thuộc về Thiên Nghi, giống như thật sự ảnh hưởng đến nàng.

Theo bọn hắn nghĩ, đây chẳng qua là nhiệm vụ, chỉ là sứ mệnh, nhưng nàng lại hãm sâu trong đó, trọn vẹn ngàn năm.

- Ta đề tỉnh cho hắn một câu sẽ trở lại ngay.

Thiên Nghi Nữ Hoàng ngẩng đầu, đón nhận ánh mắt Đế Quân.

- Ai...

Diệu Thiên Nữ Hoàng nhiều tuổi nhất nhẹ giọng thở dài, nói:

- Hắn vẫn là hắn, nhưng cũng không phải hắn. Tái thế trùng sinh, chỉ có trí nhớ kiếp trước, mà không phải người kiếp trước.

Tinh Linh Đế Quân lại đột nhiên hạ quyết tâm, nói:

- Mời hắn đến nơi này.

Chư vị Tinh Linh cùng Linh Thần bọn họ cũng hơi có phản ứng, kinh ngạc nhìn Đế Quân.

Mời đi theo?

Đến Đế Thành sao?

Đế Thành bây giờ, đã không còn là Đế Thành ngàn năm trước!

Khương Phàm bây giờ, càng không phải là Thánh Hoàng ngàn năm trước kia!

Chẳng lẽ không sợ hắn phát hiện... Không, nếu như hắn tới, khẳng định là có thể cảm nhận được.

Chẳng lẽ Đế Quân có ý là...
Chương 2947 Đế khu huyền bí (1)

Đôi mắt đẹp của Thiên Nghi Nữ Hoàng như làn sóng, chậm rãi cúi đầu tại ánh nhìn soi mói của Đế Quân, rủ mắt xuống nhìn xuống mặt đất, trầm mặc thật lâu, quay người rời khỏi.

Thiên Khung Thần Thụ nhìn Đế Quân một chút, sau khi đạt được gật đầu ra hiệu, liền đi theo Thiên Nghi Nữ Hoàng rời khỏi.

Diệu Thiên Nữ Hoàng thở dài trong lòng, nói:

- Ta an bài Tinh Linh đi mời.

Hồng Võ Thiên Thần, Huyền Thổ Chiến Thần, Thủy Trọc Yêu đụng đụng ánh mắt, đều thấy được phần phức tạp kia trong đáy mắt nhau.

Sâu trong Đế Thành, nơi Thiên Khung Thần Thụ cắm rễ.

Dưới mặt đất vạn mét.

Trăm ngàn đầu sợi cây uốn lượn rắc rối, từng sợi từng sợi giống như Long Mãng tráng kiện, tung hoành xen lẫn thành không gian hoa mỹ sáng rực dưới đất.

Phạm vi nơi này rất lớn, chừng mấy vạn mét.

Năng lượng nơi này nồng đậm, như mê vụ giống như phiêu đãng.

Nơi này trống rỗng, chỉ có một tòa tế đàn khắc đầy đế văn.

Một nam tử da thịt trắng nõn, gầy gò cường tráng, chỉ mặc y phục trắng đơn bạc, xếp bằng ở trên tế đàn.

Hắn lấy tay nâng má, nghiêng đầu chợp mắt.

Một đầu linh phù xen lẫn xiềng xích, buộc lại cổ, cổ tay của hắn, giam cấm năng lượng của hắn.

Khi rễ già vặn vẹo, chậm rãi đung đưa, toàn bộ không gian dưới đất đều hiện lên ra lít nha lít nhít phù văn, lấp lóe cường quang, ù ù tiếng vang, bộc phát thần uy như lôi đình.

Nam tử lông mày khẽ nhúc nhích, mở ra con mắt tà mị kia, hai cánh hư vô phía sau có chút đong đưa.

Hắn nhìn nữ tử uyển chuyển dạo bước đi tới ở giữa rễ già, khóe miệng khẽ nhếch, ẩn hiện răng nanh:

- Mẫu thân...

Thiên Nghi Nữ Hoàng đung đưa đôi mắt sáng rỡ phức tạp:

- Phụ thân ngươi... Muốn tới...

- Ha ha...

Khóe miệng nam tử mở rộng nụ cười, đáy mắt loé lên tinh mang:

- Ta... Muốn rời khỏi nơi này?

Hôm nay Sí Thiên giới lần nữa lâm vào trong cuồng hoan.

Dướ sự chứng kiến của toàn thể cường giả, long văn kiêu ngạo nhất của Hồng Hoang Thiên Long xuất hiện hư hóa, biểu thị Sí Thiên giới ra đời vị cường giả Thần cảnh siêu thoát thứ ba!

Công lao lớn nhất, đương nhiên thuộc về Hồng Mông Phong Bia!

Tiếng long ngâm to rõ, vang vọng đất trời, như thủy triều ánh sáng Hồng Mông, vô tận đến rực rỡ màu sắc.

Tất cả cường giả đều tận tình reo hò, kích động hò hét.

Siêu thoát Thần cảnh, sơ khuy Bán Đế, đây không thể nghi ngờ là vấn đề mà tất cả Thần Linh đều hâm mộ và khát vọng, đưa mắt nhìn khắp thiên hạ, vạn năm thời gian đều chưa hẳn có thể tạo nên mấy kẻ.

Sơ khuy Bán Đế, cũng mang ý nghĩa phát khởi khiêu chiến với Đế cảnh.

Nếu như thành công, vậy đó chính là... Đế Quân?

Đầu tiên là Khương Phàm, tiếp theo là Thiên Hậu, bây giờ lại có Hồng Hoang Thiên Long.

Số lượng cường giả tụ tập bên trong Sí Thiên giới, cơ hồ tới gần tổng số tất cả cường giả thiên hạ thời kỳ bình thường!!

Đây là thành tích kiêu ngạo đếb cỡ nào, lại là vinh quang huy hoàng đến cỡ nào.

Mà những điều này, đều là bọn hắn đẫm máu dục hỏa chém giết đi ra!

Thôn Thiên Ma Hoàng cùng Giới Chủ đều nhận kích thích lớn nhất.

Sau khi ngắn ngủi tỉnh dậy , tiếp tục bế quan chiều sâu.

Thôn Thiên Ma Hoàng đã thôn phệ số lượng lớn thần huyết, cơ hồ là máu của tất cả tù binh Thánh Hoàng cùng Thần Linh đều nuốt chút! Ngay cả Kiều Vô Hối, Tần Vị Ương, bọn người Khương Diễm, đều mặt dạn mày dày thả chút máu!

Đây không thể nghi ngờ là siêu cấp cơ duyên vạn cổ hiếm thấy.

Thử nghĩ ai có thể một lần duy nhất tập hợp đủ máu của ba mươi vị Thần Linh cùng gần trăm vị Thánh Hoàng?

Đại bộ phận lại còn là Thần Dương Huyết ngưng tụ tinh hoa Thần Linh!

Tình huống Giới Chủ nơi đó không sai biệt lắm, cũng là yêu cầu rất nhiều di thể Thần Linh, Thần Dương Huyết cùng thần cốt linh tủy, kích phát chiều sâu đạo quả tiềm lực của mình.

Trước đó đều là thôn phệ Đào Ngột, Thương Loan và các huyết mạch Thánh Thú, số ít huyết mạch các loại Đằng Xà, bây giờ các loại huyết mạch Cự Long, Huyền Vũ, Bạch Hổ, Chiến Thần, Thần Tôn, đều bày tại trước mặt.

Cơ duyên như vậy, đầy đủ phong phú, đầy đủ để bọn hắn khiêu chiến cực hạn của mình.

Nếu như thành công, bọn hắn chân chính ngạo thị thiên hạ, tranh giành Thiên Khải. Nếu như còn không thể thành công, nói rõ cực hạn chính là như vậy, không cần thiết lại giãy dụa.

Cho nên, đối với Thôn Thiên Ma Hoàng cùng Giới Chủ mà nói, cái này tương đương với một trận chống lại vận mệnh, có thể đột phá hàng rào, trùng kích Bán Đế hay không, liền nhìn lần này.

- Nhìn hắn đắc ý.

Đại Vương hâm mộ.

- Ngươi đó, đừng luôn muốn tạo em bé, nỗ lực đi.

Khương Phàm đứng trên mai rùa của Đại Vương, ngước nhìn Đại Tặc đang vui mừng bay trên trời, ngao ngao gào thét, cũng cảm thấy vui mừng thay nó.

- Ta là đột nhiên nghĩ tới, nếu thật sự là thành thần thì không thể sinh em bé.

Một thời gian trước Đại Vương đang chuẩn bị trùng kích Thần cảnh, kết quả đột nhiên tỉnh ngộ lại, quay đầu chui vào trong nhóm Huyền Quy, đặc biệt làm lớn chuyện, giày vò đến bây giờ, nhất định phải lưu lại chủng cho mình.

Kết quả chủng không có tạo ra đến, vậy mà lại nghe được Đại Tặc đột phá.

- Cũng không phải không có hi vọng.

Khương Phàm cười khổ, đây chính là khác biệt theo đuổi.

Lúc trước cái tên này còn chạy tới Thương Uyên đảo tạo em bé, Đại Tặc kiêu ngạo biến đổi, hóa thân thành Thiên Long, bây giờ lại đâm trong đống con rùa tạo em bé, Đại Tặc Siêu Thần.

Đều là mang ra từ trong thế giới mới, đều có chút tính hỗn bất lận du côn, làm sao chênh lệch lại lớn như vậy chứ?

- Coi như có hi vọng thành thần, nhưng các ngươi... Là thật không có hy vọng.

Đại Vương nhìn thân thể cơ hồ hư vô toàn bộ của Khương Phàm, nhìn lại Hồng Hoang Thiên Long bắt đầu hư hóa, nhếch miệng cười.

- Ngươi đó, cũng tìm xem thăng bằng từ hướng này đi.

Hàn Ngạo lắc đầu, ngước nhìn Thiên Long bay lượn, hâm mộ càng bị kích thích, hắn không hy vọng xa vời có thể trùng kích Đế cảnh, mong đợi bây giờ nhất chính là thành thần!

- Kêu cái gì nói, xem thường ta? Ta đây là Huyền Vũ, ta cũng có tiềm lực xưng đế, chỉ là tốc độ hơi hơi... Chậm một chút thôi... Lại nói, ta đây là quy hoạch quy sinh hợp lý. Trước thành gia, lại lập nghiệp, trước tạo em bé, lại xưng đế, không lưu tiếc nuối cho quy sinh. Ngược lại là các ngươi, chỉ lo lập nghiệp, sau này muốn trở thành nhà, muốn tạo em bé, hắc hắc... Muộn đi...
Chương 2948 Đế khu huyền bí (2)

- Ai quy định xưng đế thì không thể tạo em bé rồi? Mọi thứ không cần tuyệt đối như vậy. Bắc Thái lão ca người ta giày vò trên vạn năm, không phải cũng giày vò ra một Đế Tử?

- Sau này Khương Phàm nhàn rỗi không chuyện gì làm, không đền bù Thiên Hậu các nàng thua thiệt? Phương thức trực tiếp nhất là cái gì? Hắc hắc...

Chu Thanh Thọ nằm nghiêng trên mai rùa, mang trên mặt nụ cười quái dị, Đại Tặc đều nhìn trộm Bán Đế rồi? Lại sau này chính là muốn trùng kích Đế cảnh.

Nếu quả thật thành thì sao?

Diệu a!

Hắn đời này là không có hy vọng, nhưng có thể có hai huynh đệ Đế Quân, kiếp sau không cần làm gì khác, chỉ toàn trang bức.

- Nhắc đến chuyện này, ta liền buồn bực. Cái tên kia thật sự là chủng của Đế Quân??

Đại Vương run run người, lên tinh thần.

- Nói nhảm, ngươi coi Đế Thành là đại thảo nguyên xanh xanh sao!

- Ta biết không ai dám. Nhưng Đế Quân không phải tiếp thụ qua thiên kiếp rèn luyện, đế khu siêu thoát tại thế sao? Làm sao còn có thể thai nghén hài tử?

Đại Vương quay đầu hỏi Đan Hoàng.

- Ngươi chỉ cần hiểu rõ kỹ càng quá trình từ Thần Linh đến Đế cảnh, thì đã biết vẫn có tỷ lệ. Chu Thanh Thọ nói rất đúng, mọi thứ không có tuyệt đối.

Đan Hoàng mang trên mặt nụ cười, cũng vui mừng khi thấy Hồng Hoang Thiên Long biến đổi.

- Nói một chút?

Đại Vương đặc biệt cảm thấy hứng thú đối với loại chuyện này.

- Bình thường mà nói, cảnh giới Thần Linh là Võ Đạo đỉnh phong, là cực hạn sinh linh có thể trưởng thành. Nhưng giống như Thiên Long, Chu Tước, các loại cường giả Chí Tôn Nhân tộc đặc thù, có thể bằng vào thiên phú siêu phàm và ưu thế huyết mạch, đột phá hàng rào cực hạn Võ Đạo, nhìn trộm vấn đề ảo diệu của thế giới.

- Cái gọi là hư hóa, kỳ thật chính là quá trình bỏ qua cơ thể, dung nhập thế giới. Ở trong quá trình này, huyết nhục hài cốt lại... ừm... Các ngươi có thể hiểu thành hòa tan, chính là biến mất, biến thành năng lượng thể, cũng có thể hiểu thành dung hợp, chính là dung hợp cùng thế giới.

- Quá trình này bắt đầu dễ dàng, phía sau sẽ vô cùng khó. Ví dụ như, sau khi hư hóa đến chừng năm phần, sẽ trở nên vô cùng gian nan.

Đan Hoàng nhìn Khương Phàm.

Khương Phàm chậm rãi gật đầu, từ khi hắn bắt đầu hư hóa đến năm phần, quả thật có thể rõ ràng cảm thấy độ khó gia tăng, mà là càng về sau, càng khó khăn.

Bỏ ra cùng tài nguyên, trước đó có thể biến đổi ba phần, bây giờ ngay cả một phần cũng khó khăn.

Chờ sau khi hư hóa đến chín phần, chỉ sợ bắt đầu đổi thành mười phần cố gắng, đều chưa hẳn có thể hoàn thành hư hóa toàn diện sau cùng.

Đan Hoàng tiếp tục nói:

- Chờ sau khi hoàn toàn hư hóa, thế giới sẽ tiến hành rèn luyện tàn khốc đối với nó, cũng chính là thiên kiếp giáng lâm. Các ngươi có thể thông tục hiểu thành... Luyện đan. Sau khi dược liệu biến thành dược dịch, nặng hơn nữa sẽ tụ thành đan dược. Cái quá trình tiếp nhận thiên kiếp này vô cùng đau đớn, cũng vô cùng hung hiểm, nếu như gánh không được, sẽ triệt để tiêu tán, biến thành chất dinh dưỡng của thế giới, phản hồi tự nhiên. Nếu như gánh vác được, thì sẽ đoàn tụ thành đế khu cường hãn.

- Đế khu, thiên chùy bách luyện, thế giới rèn đúc, tương đương với siêu cấp chiến binh, tất cả Ma khí Thần Binh thế gian đều khó mà làm bị thương một chút nào, cũng tương đương với sứ giả thế giới, có thể tiếp quản một ít quy tắc thế giới, có thể thi triển một ít vấn đề năng lượng thế giới.

Đan Hoàng hơi trầm mặc, nói:

- Quá trình rèn luyện thành hình mặc dù đau đớn hung hiểm, nhưng nói cho cùng, vẫn nhận ý thức chỉ dẫn. Nếu như ngươi khát vọng lực lượng cực hạn, một ít đồ không cần thiết, có thể trực tiếp bỏ qua, nếu như ngươi muốn hoàn chỉnh bản thân, vẫn có thể... ừm... Nói như thế nào đây, nên có cấu tạo đều có, nên có sinh lý đều có.

- Nha...

Đại Vương, Chu Thanh Thọ, bọn người Tiêu Phượng Ngô, không biết từ khi nào đã đều xếp bằng ở trước mặt Đan Hoàng.

Bộ dáng nghiêm túc, thể hiện giật mình kia, giống như nhận lấy dạy bảo lớn lao.

Khương Phàm ở bên cạnh nhìn mà lắc đầu.

Tuy nhiên, sư phụ chính là sư phụ, vấn đề đọc lướt qua quá rộng, ngay cả cái này đều có nghiên cứu rất sâu.

Đan Hoàng lại nói:

- Tuy nhiên đế khu chung quy vẫn là đế khu, các mặt đều quá mạnh, tinh hoa năng lượng tự nhiên cũng là khủng bố, mẫu thể bình thường căn bản không chịu nổi, chớ nói chi là dựng dục.

Hai mắt Đại Vương tỏa sáng:

- Cho nên Đế Quân cùng Đế Quân kết hợp, chẳng phải là lại càng dễ?

Tiêu Phượng Ngô phụ họa:

- Đúng vậy, tựa như Man Hoang Đế Quân kia!

Đan Hoàng lắc đầu:

- Không có đơn giản như vậy. Đế khu là thế giới rèn luyện mà thành, cũng nhận thế giới ảnh hưởng, nếu như hai đế khu vọng tưởng tạo nên ra một siêu cấp sinh mệnh áp đảo chúng sinh, hệ thống thế giới tất nhiên sẽ giúp cho quấy nhiễu.

- Bình thường mà nói, gần như không thể ra đời, nhưng giống như nói như vậy, mọi thứ không có tuyệt đối. Man Hoang Đế Tổ chính là chứng minh tốt nhất. Thời kỳ Hồng Hoang, quần hùng tranh bá, Nhân tộc, Yêu tộc, Ma tộc, Linh tộc, đều đang điên cuồng chém giết, thông qua chiến tranh xác định địa vị giai tầng của bọn hắn ở thế giới, số lượng lớn người dã tâm bừng bừng càng phải vượt lên trên chúng sinh.

- Cho nên ở giữa Đế Quân tiến hành nếm thử qua hẳn là rất nhiều, nhưng duy chỉ có ra một Man Hoang Đế Tổ.

Đan Hoàng nói bóng gió, Đế Quân tạo nên hài tử đều dựa vào xác suất một phần vạn kia.

Nếu như Khương Phàm muốn dung hợp loại hình truyền thừa thế giới như Chư Thiên Lục Táng, tương đương với triệt để hòa làm một thể cùng thế giới, khẳng định càng khó thai nghén sinh mệnh, có thể nói... Hoàn toàn không có hi vọng.

Khương Phàm ngược lại rất thoải mái.

Mặc dù không thể cho Thiên Hậu các nàng hài tử là một điều tiếc nuối, nhưng có thể gần nhau làm bạn, cũng đã thỏa mãn.

Huống chi, sau khi hắn biết người giết trời khủng bố, đã không hy vọng xa vời có thể thắng.

Nếu không thắng được, đó chính là chết.

Nếu nhất định phải chết, vì sao không lôi kéo người giết trời đồng quy vu tận?

Hắn muốn để số mệnh Hoang Cổ, kết thúc ở thời đại này.

Hắn muốn để Thiên Hậu và các nàng sống sót.

Khương Phàm nhìn lên bầu trời, tự lẩm bẩm:

- Ngươi mau tới đi. Lần này... Chớ đi...
Chương 2949 Hài Tử Của Ai?

Sau ba ngày Hồng Hoang Thiên Long bắt đầu biến đổi, Sí Thiên giới lại truyền đến tin vui.

Không phải ai lại thành thần, mà là Hướng Vãn Đồng một lần nữa ngưng tụ ra đuôi cáo thứ hai.

Cái này có ngụ ý rằng huyết mạch đang khởi động lại, cũng mang ý nghĩa Hướng Vãn Đồng có hi vọng tu luyện lại từ đầu.

Toàn tộc Hướng gia chúc mừng, cuối cùng có chủ tâm cốt.

Hướng Vãn Tình cưỡng ép xuất quan, kích động đến đỏ cả mắt.

Khương Phàm cũng vui mừng, nếu như Hướng Vãn Đồng cứ như vậy phế đi, trong lòng của hắn thực sự rất băn khoăn.

- Vấn đề tài nguyên không cần lo lắng. Bên trong Sí Thiên điện còn phong tồn chín viên Thần Dương Huyết, mười một viên thần cốt linh tủy, bảo cốt bảo huyết cấp Thánh Vương, Thánh Hoàng cũng được Đan Hoàng tự mình rèn luyện qua, tăng thêm rất nhiều dược liệu quý giá, đã có được dược hiệu đặc biệt. Ta đi chào hỏi cùng Đan Hoàng, thời điểm ngươi cần cứ việc đi lấy.

Khương Phàm lo lắng Thiên Hồ Thánh Vương bắt lấy cơ hội khởi động lại huyết mạch này, trực tiếp dùng quy cách dược vật cao nhất tẩm bổ, nói không chừng có thể trở lại đỉnh phong thật.

- Không cần, ta chậm rãi tu luyện là được.

Hướng Vãn Đồng từ chối nhã nhặn.

Mặc dù huyết mạch trọng khải, nhưng muốn trở lại đỉnh phong, cần từng cái đuôi cáo đoàn tụ, tốc độ chậm không nói, mạnh nhất cũng là Cửu Vĩ Thánh Vương, có thể giương đến uy lực Thánh Hoàng.

Nhưng, đối với bây giờ Sí Thiên giới mà nói, thực lực thời kỳ đỉnh phong của nàng cũng không phát huy được tác dụng gì, còn không phải lãng phí thần vật.

- Lần này huyết mạch khởi động lại, tương đương với phá rồi lại lập. Nếu như từ lúc bắt đầu đã lấy bảo dược quý giá tẩm bổ, nói không chừng có thể thức tỉnh ra đuôi thứ mười.

- Mười đuôi...

Trước đó Hướng Vãn Đồng trùng kích thất bại, tinh thần chán nản qua một thời gian, cũng không còn hy vọng xa vời cái Thập Vĩ Thiên Hồ trong truyền thuyết kia nữa.

Nhưng, nếu như lúc bắt đầu đã trực tiếp lấy thần huyết tẩm bổ, nhất định đặt vững cơ sở kiên cố.

- Tỷ tỷ, còn không mau tạ ơn.

Hướng Vãn Tình tranh thủ thời gian nhắc nhở, không chỉ là Thập Vĩ Thiên Hồ quá mê người, càng quan trọng hơn là thái độ của Khương Phàm.

Bảo dược bên trong Sí Thiên điện là Đan Hoàng minh xác tuyên bố phong tồn, để lại dùng vào thời điểm đặc thù, cũng là dùng làm để luyện chế đỉnh cấp bảo dược, không nghĩ tới Khương Phàm lại tự mình thương lượng cửa sau cho tỷ tỷ.

Hướng Vãn Đồng hơi do dự, má ngọc ửng đỏ, mặt giãn ra cười khẽ:

- Cám ơn...

Một chút môi đỏ, tỏa ra nụ cười yếu ớt khuynh thành, như là lạc hà đầy trời, tươi đẹp trên thế giới, Khương Phàm nhìn đều ngẩn ngơ.

Dù trong lòng hắn đã không suy nghĩ bất cứ chuyện gì khác, nhưng đáy lòng vẫn rung động.

Không giống với loại khí tức yêu mị tùy ý tán phát kia của Vãn Tình, loại mỹ nhân lạnh lùng như Hướng Vãn Đồng này một lần tình cờ thể hiện xấu hổ lại tán phát ra mị lực, thật sự là để cho người ta chống đỡ không được.

Hướng Vãn Đồng tranh thủ thời gian thu liễm ý cười, có chút nghiêng đầu, nhưng má ngọc xinh đẹp ngược lại càng lộ vẻ hồng nhuận.

Mặc dù thân thể Khương Phàm hư vô, nhìn không ra bộ dáng, nhưng hắn 'ngây người' thời khắc này rõ ràng là đang nhìn chăm chú thưởng thức.

Hướng Vãn Tình nhìn ở trong mắt, hơi kinh ngạc, gia hỏa này không phải 'khám phá hồng trần' 'vô dục vô cầu' sao? Làm sao còn đột nhiên động tâm.

Đây là mị lực của tỷ tỷ quá lớn, hay là do kìm nén đến quá lâu.

Đang tại thời khắc vi diệu này, cường giả Đông Hoàng tộc tìm đến nơi này, cung kính báo cáo.

- Đặc sứ của Tinh Linh Đế tộc lại tới. Lần này là một vị Tinh Linh. Nói các Đế Quân đã rời khỏi Tinh Linh đại lục, xin mời ngài đến Tinh Linh Đế Thành tự sự.

- Mang Tinh Linh vào.

Khương Phàm cảnh giác.

Trước đó quả nhiên là bẫy.

Có thể ép Tinh Linh Đế Quân thỏa hiệp, các Đế Quân khẳng định là đã làm ra bức hiếp nghiêm trọng.

Nhưng, vì sao chỉ trong hai mươi mấy ngày ngắn ngủi lại đột nhiên rút lui?

Chẳng lẽ Tinh Linh Đế Quân vạch mặt cùng các Đế Quân rồi?

Nếu thật sự là như thế này, mang ý nghĩa muốn thống nhất cùng mặt trận Thương Huyền.

Nhưng, Tinh Linh Đế tộc thật sự có đảm phách như thế này sao?

Không phải Khương Phàm coi thường bọn hắn, mà là Tinh Linh tộc không thích chiến tranh, thậm chí là chán ghét chiến tranh. Nếu như muốn hợp tác cùng hắn, gặp phải nào chỉ là chiến tranh, càng là tai nạn cùng hủy diệt, cái này hiển nhiên trái ngược với lý niệm của bọn hắn.

- Ta sẽ chào hỏi cùng Đan Hoàng, ngươi cần gì thì đi cầm.

Khương Phàm để lại câu nói, sau đó rời khỏi lãnh địa Hướng gia.

Hướng Vãn Đồng nhìn bóng lưng Khương Phàm rời khỏi, lòng sinh cảm kích.

Rõ ràng tiềm lực cùng tốc độ của mình đã theo không kịp những gì Sí Thiên giới cần, hắn lại còn nguyện ý lấy ra Thần Dương Huyết, xem ra năm nàng đó không có chọn sai.

- Tỷ tỷ...

Hướng Vãn Tình nằm nhoài bên tai tỷ tỷ, nhỏ giọng kêu gọi.

- Ừm?

- Chàng... Đi rồi...

- Ừm. Hả?

Hướng Vãn Đồng cực kỳ xấu hổ, quay đầu trừng muội muội một chút.

Khi Khương Phàm trở lại ở của chỗ mình, Không Võ Đông Hoàng tộc mang đến một vị nữ tử uyển chuyển cao ngạo lãnh diễm.

Toàn thân nàng tản ra khí chất giá lạnh, lại có được dung nhan mỹ lệ cùng dáng người thướt tha không thể bắt bẻ, giống như Tuyết Liên nở rộ trên tuyết nhai vạn trượng.

Cho dù Tinh Linh tộc đều có dung nhan Nhân tộc khó mà với tới, nhưng vị này vẫn cho người ta mỹ cảm kinh diễm siêu quần bạt tụy.

- Không phải ngươi không sợ trời không sợ đất sao? Tinh Linh tộc mời ngươi hai lần cũng không dám đi?

Nữ tử lãnh diễm dáng người cao gầy, cao gần hai mét, phối hợp với khí chất lãnh diễm, mang đến cho người ta chủng cảm giác áp bách.

Cặp đùi đẹp tròn trịa thon dài bầy bên dưới lớp y phục trắng mỏng như ẩn như hiện, đường cong linh lung tinh tế tản ra mỹ cảm kinh động tâm phách, như là mỗi một vị trí trên toàn thân đều có thể kích thích nam tử chinh phục xúc động.

Sao lại là nàng??

Khương Phàm ngạc nhiên nhìn nữ tử trước mặt, trong đầu nổi lên hình ảnh hoang đường kiếp trước.

- Không nhận ra?

Nữ tử lãnh diễm với đôi mắt xanh, vẻ mặt giá lạnh, tay ngọc mảnh khảnh trong tay áo chậm rãi nắm chặt.

- Đương nhiên quen biết, chính là ký ức trước đây có chút hỗn loạn, cần ngẫm lại.

Khương Phàm chỉ chỉ cái đầu hư vô của mình, lúng túng nói.

- Ta phụng mệnh Thiên Nghi Nữ Hoàng, mời ngươi đến Đế Thành tự sự. Nàng lấy danh dự Tinh Linh Đế tộc phát thệ, nơi đó không có bất cứ cường giả nào của Đế tộc khác.
Chương 2950 Thân Phận Khác Nhau

Nữ tử lãnh diễm rốt cuộc cũng thấy được nam tử ngàn năm không thấy, chỉ là bộ dáng hư vô này, ngữ khí xa lạ này để trong nội tâm nàng là một trận đau nhức nắm chặt.

- Không phải ta không tin được các ngươi, chỉ là hiếu kỳ. Các Đế Quân, đột nhiên liền từ bỏ rồi?

Khương Phàm có chút không dám đụng ánh mắt nữ tử.

- Đế Quân của chúng ta một phen cố gắng, trong mắt ngươi chỉ đáng giá hai chữ 'đột nhiên'?

- Đó cũng không phải, Đế Quân các ngươi có thể xua tan Đế Quân khác, khẳng định là bỏ ra chút giá.

- Vậy ngươi còn lo lắng cái gì? Đi thôi!!

- Chờ một lát, ta đi kêu Thiên hậu các nàng.

- Ngươi sợ chúng ta hại ngươi?

Khương Phàm đắng chát cười khẽ:

- Ngọc Liên cô nương, ta nói ra có thể có chút quá phận, nhưng kiếp trước kiếp này... Làm người hai đời... Vẫn còn có chút khác biệt. Ta không muốn tái dẫn hiểu lầm.

Nữ tử lãnh diễm nói:

- Rất tốt. Ta biết Phần Thiên Thần Hoàng đã chết. Ngươi là chủ nhân Thương Huyền mới, chúng ta không chút tương quan nào!

- Không phải... Ta nói là...

Khương Phàm lắc đầu, không nói thêm lời:

- Ngươi chờ một lát ta, ta đi mời Thiên Hậu.

Nữ tử lãnh diễm nói:

- Ta khuyên ngươi, tốt nhất nên tự mình tới Đế Thành. Nơi đó có nhiều thứ, đối với Thiên Hậu các nàng sẽ là kích thích. Đương nhiên, nếu như ngươi muốn khó xử, coi như ta không nói.

- Thứ gì?

- Hài tử của ngươi.

- Ngươi nói cái gì??

Khương Phàm bỗng nhiên khóa chặt chiến khu hư vô, 'nhìn gần' nữ tử lãnh diễm.

Đột nhiên phun trào ba động khủng bố, giống như bạo động hủy diệt dâng cao, chấn động đến nữ tử lãnh diễm lui về phía sau mấy bước, khí huyết không khoái, khóe miệng tràn ra máu tươi.

- Thiên Nghi Nữ Hoàng đang chờ ngươi. Mang hay không mang theo, tùy ngươi.

Nữ tử lãnh diễm âm thầm ngăn chặn huyết khí, quay người rời khỏi.

Khương Phàm cứng tại nguyên chỗ cực kỳ lâu, đầu cứ việc đã hư vô, nhưng vẫn cảm giác ông ông.

Hài tử?

Ở đâu ra hài tử?

Năm đó chính ở chỗ kia lưu lại hài tử?

Khương Phàm điên cuồng hồi tưởng đến tất cả qua lại trong Tinh Linh Đế Thành năm đó.

Nửa năm!!

Một thời gian kia kéo dài ròng rã nửa năm!!

Một ít hành vi xác thực điên cuồng chút, ngay cả hắn hồi tưởng lại đều cảm giác hoang đường!

Nhưng... qua hai năm sau hắn lại bái phỏng qua Tinh Linh Đế tộc, 'các nàng' rõ ràng không nói gì cả.

Thời gian qua đi ngàn năm, đột nhiên lại có hài tử rồi?

Ai có con cho hắn!

Ngọc Liên sao?

Hay là... Thiên Nghi??

Khương Phàm đột nhiên chấn vỡ nát không gian, bắt lấy Tinh Linh lãnh diễm, rời khỏi sơn cốc bế quan, lao thẳng đến cửa ra vào Sí Thiên giới.

Cường giả Đông Hoàng tộc đang đợi bên ngoài cung điện sửng sốt một chút, không cần ta rồi?

- Cũng đúng, Tinh Linh xinh đẹp như vậy, ai không muốn cùng đi.

Cường giả Đông Hoàng tộc rung động lắc đầu, hồi tưởng vị Tinh Linh mỹ diệu kia, không khỏi hạ miệng, hắn là không có phúc khí đó.

- A? Không đúng!!

- Tự mình đi?

- Không sợ gặp nguy hiểm tại Tinh Linh Đế tộc sao?

Cường giả Đông Hoàng tộc bừng tỉnh, lập tức chạy tới chỗ Thiên Hậu thông báo tình huống.

- Ngọc Liên?

Sau khi Thiên Hậu nghe được hồi báo miêu tả, cơ bản đã đoán được thân phận nữ Tinh Linh.

- Chính ngài ấy đi gặp không có nguy hiểm? Chúng ta còn cần chào hỏi những người khác đi qua không?

Cường giả Đông Hoàng tộc thật sợ mình phải chịu trách nhiệm gì đó.

- Thông báo Hồng Hoang Thiên Long! An Nhiên, Như Ảnh, Tịch Nhan, còn có Hướng Vãn Tình.

- Vâng!!

- Chờ một chút...

Thiên Hậu đột nhiên gọi hắn lại, hơi do dự, nói khẽ:

- Không nôn nóng.

- A?

- Không đi.

Thiên Hậu yên lặng nhắm mắt lại, tiếp tục lấy minh tưởng tu luyện.

Nàng biết thân phận Ngọc Liên, đã là Thống Lĩnh của Tinh Linh tộc, cũng thân mật cùng Thiên Nghi Nữ Hoàng như tỷ muội.

Nếu nàng tự mình tới mời, Tinh Linh Đế Thành nơi đó hẳn không có nguy hiểm.

Trước đó nàng đã cho thấy qua thái độ của nàng, nhưng hắn vẫn khăng khăng muốn tự mình đi, vậy thì tự mình đi thôi, nàng không chướng mắt.

Đông Nam Thương Huyền, Sinh Mệnh Thần Điện!

Trong rừng rậm rộng lớn, các linh vật lần lượt phát giác được Ôn Thần kia lại tới, tất cả nhao nhao phát đi cảnh cáo tới thần điện.

Thiên Bảo Thánh Thụ tập kết toàn bộ cường giả, sẵn sàng trận địa đón quân địch.

- Hết rồi!! Thật không có!! Đều bị ngươi vơ vét sạch sẽ!! Chừa chút đường sống đi!

Khương Phàm vừa tới thần điện, Thiên Bảo Thánh Thụ đã tức giận gào thét trước tiên, vang vọng khắp cả rừng rậm.

Ngọc Liên liếc mắt nhìn Khương Phàm, may mắn toàn thân Khương Phàm hư vô, thấy không rõ bộ dáng, nếu không phải vậy khẳng định nhìn thấy hắn mặt mũi tràn đầy xấu hổ.

Thiên Bảo Thánh Thụ vẫn còn ghi hận trong lòng đối với chuyện năm đó:

- Bảo bối trong nhà ngươi còn chưa đủ dùng sao? Thần Dương Huyết đều bị các ngươi tai họa rồi? Nếu không ta chuyển đến trong nhà ngươi!

- Đừng kích động, ta là tới biểu đạt cám ơn cùng ngươi. A, cho ngươi viên Thần Dương Huyết...

Khương Phàm lật tay liền muốn dẫn xuất viên Thần Dương Huyết từ trong Thông Thiên Tháp, kết quả cẩn thận kiểm tra mới phát hiện, viên cuối cùng kia vừa dùng mấy ngày trước.

Thiên Bảo Thánh Thụ đang muốn xấu hổ, thì ra là mình thô lỗ, ho nhẹ vài tiếng, liền muốn đưa tay đón, kết quả...

- Lần sau đi!

Khương Phàm khoát khoát tay, chào hỏi Ngọc Liên đi nhanh lên.

Thiên Bảo Thánh Thụ đưa tay tiếp cái tịch mịch, buồn bực nói:

- Không hổ là Chu Tước, vắt chày ra nước a!

Khương Phàm đi đến tế đàn không gian vừa muốn rời khỏi, ngoài ý muốn phát giác được một nguồn năng lượng thần bí ba động, đang xen lẫn trong tòa cung điện Sinh Mệnh Thần Điện kia.

- Ngươi cất giấu tốt bảo bối gì?

Bây giờ Khương Phàm đã tới gần Bán Đế, đối với năng lượng thiên địa cực kỳ mẫn cảm, càng là dò xét, càng cảm thấy đặc thù.

Thiên Bảo Thánh Thụ lập tức cảnh giác, số lượng lớn Linh tộc sau nhao nhao rút lui về phía sau.

Khương Phàm 'nhìn chằm chằm' bọn hắn, đang muốn hỏi thăm, Ngọc Liên ở bên cạnh nói:

- Ta không nôn nóng, cho ngươi nửa giờ, lại vơ vét một lần?

Khương Phàm lập tức xấu hổ:

- Ta không phải thổ phỉ, chỉ là tùy tiện hỏi một chút.

Nương theo ánh sáng sôi trào, tế đàn không gian bên trong Đế Thành xuyên suốt tế đàn Thương Huyền đại lục ở rừng rậm Đông Nam, tiếp dẫn Khương Phàm cùng Ngọc Liên giáng lâm.

Khương Phàm vừa bước ra tế đàn, liền bị một màn trước mắt kích thích cho suýt chút nữa lui về.

Lít nha lít nhít cường giả Tinh Linh như mây tụ xung quanh, trừ các cô nương xinh đẹp phong tình khác nhau, chính là nam tử anh tuấn thẳng tắp, bất luận là lại không quan tâm nhan sắt, đột nhiên đứng ở trước mặt bọn tuấn nam tịnh nữ tạo hình tỉ mỉ này, giống như đều khó tránh khỏi có chút mặc cảm tự ti.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK