Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 426 Chiến đấu cuồng nhiệt (1)

Lý Dần hình như lại không hề chú ý tới ánh mắt quái dị của mọi người, hắn đắm chìm trong vui mừng khi đã phóng xuất ra võ pháp.

- Linh văn hắn đang thay đổi, cho ta cảm giác chính là... Còn đang thức tỉnh, không có hoàn toàn định hình.

Dạ An Nhiên nhắc nhở Khương Phàm.

Nhưng có một câu lại không nói ra, linh văn này làm sao lại càng lúc càng giống Khương Phàm.

Khương Phàm đã sớm chú ý tới linh văn thay đổi, nhưng thật không nghĩ tới Lý Dần vậy mà có thể diễn biến ra Mãnh Hổ Quyền.

Đây là Thánh cấp võ pháp, làm sao có thể nói phóng xuất thì liền có thể phóng xuất ra được?

Khương Phàm bỗng nhiên có một cảm giác quái dị, gia hỏa này sẽ không phải là đang sao chép hắn đấy chứ?

Không thể nào!

Quá không thể tưởng tượng nổi!

Khương Phàm nói.

- Lý Dần, mạo phạm, ta muốn đưa ngươi vào trong thanh đồng tiểu tháp ở vài ngày.

- Vì sao, ta có phải hay không làm sai chuyện?

- Cho đến khi ngươi nhớ lại thân thế của ngươi, cho ta một lời giải thích có thể làm cho ta an tâm.

Khương Phàm có cảm giác bất an.

Thương Giác sơn, ngọn núi nổi danh trong Thiên Khải bí cảnh.

Ngọn núi nguy nga hùng vĩ, đột ngột nhảy lên hơn sáu ngàn mét. Đỉnh núi tràn ngập khe rãnh, còn phân tán mấy chục tòa đỉnh nhọn khoảng trăm mét, như đá rừng thẳng tắp, hùng kỳ lại tráng lệ. Bao quanh đỉnh nhọn là một mảnh đất trống phạm vi tám trăm mét, vuông vức cứng rắn, khắc đầy phù văn cổ xưa, bao quanh là cột đá tráng kiện lại sáng long lanh.

Nó chính là ba một trong mươi tám Long Hổ Đài tại Thương Giác sơn của Thiên Khải bí cảnh.

- Đường Diễm, hắn tới rồi.

Lúc Khi Khương Phàm đến nơi này, đỉnh núi đã tụ tập mấy trăm vị cường giả.

Ngoại trừ Hồn Thiên thánh địa, Linh Kiếp thánh địa, Vô Hồi thánh địa ra thì còn có rất nhiều đệ tử thánh địa khác cũng đều gom lại nơi này.

Bọn hắn yên lặng chú ý tới Khương Phàm đang ở nơi xa đi tới.

Nghe nói người này cực kỳ phách lối, từ bên ngoài thành Thiên Khải đã bắt đầu khiêu khích thánh địa, sau khi tiến vào Thiên Khải bí cảnh càng không cố kỵ gì.

Đồ sát Ly Hỏa thánh địa, bắt sống Diêm Lâu, hủy Hồn Đao, săn bắt Úy Thiên Lang. Còn cùng Kim Giáp Thái Long khiêu chiến tại Long Hổ Đài.

Người này cuồng ngạo đã vượt qua giới hạn mà thánh địa có thể tha thứ.

Nếu như cứ để cho tên hỗn trướng này làm ra tập tục, tương lai Thiên Khải bí cảnh sẽ có tên Đường Diễm thứ hai, thứ ba… càng nhiều Đường Diễm khiêu khích thánh địa.

Khương Phàm nhìn xung quanh đỉnh núi, lưu ý tới tất cả đệ tử thánh địa, cũng lưu ý tới những người thí luyện các nơi.

Trừ Dạ An Nhiên, Đao Hoàng làm bạn ở hai bên hắn ra thì bọn người Tiêu Phượng Ngô, Cổ La đều đã sớm tới đây, xâm nhập vào trong đội ngũ thí luyện giả.

Bọn người Tiêu Phượng Ngô đón ánh mắt Khương Phàm, chậm rãi gật đầu.

- Hắn đang tìm hắn bạn mình.

Úy Thiên Lang thuận theo ánh mắt Khương Phàm, nhìn vào đám người trên đỉnh núi.

- Khẳng định có năm tên?

u Dương Yên nhỏ giọng nói nhỏ.

- Không sai được. Hắn muốn năm giọt thánh huyết, chính là chuẩn bị cho năm người kia.

- Đường Diễm không tự mình dùng?

- Lúc ta rời khỏi chỗ Đường Diễm, thừa dịp hắn không chú ý đã liếc mắt đến sơn cốc, đúng là có năm đám huyết khí.

Úy Thiên Lang cười lạnh, trò hay sắp bắt đầu.

- Chờ một lúc nữa Đường Diễm và Thái Long đánh nhau, các ngươi tìm cơ hội tản ra, xác định vị trí năm người kia cho ta, sau đó, chờ lệnh của ta.

u Dương Yên phân phó đệ tử bên cạnh, đáy mắt hiện lên một tia sát khí lạnh lẽo.

- Một tên cũng không chạy được.

Các đệ tử Hồn Thiên thánh địa thấp giọng đáp.

Trên Long Hổ Đài, Thái Long xếp bằng ngồi đó, kim quang toàn thân hừng hực, xán lạn như mặt trời. Áo giáp màu vàng giống như lân phiến cứng rắn, bao trùm lấy mỗi một bộ phận. Sừng nhọn trên đầu khuấy động khí tức làm cho người khác sợ hãi, pháp trận dưới thân trải rộng ra hơn trăm mét, ánh sáng không ngừng liên tục bắn tới trời cao, rung động ầm ầm.

Số lượng lớn xiềng xích màu vàng vờn ở xung quanh như kim xà.

Hai tháng điên cuồng khổ tu, cảnh giới thuận lợi đột phá tứ trọng thiên. Từ tam trọng thiên đến tứ trọng thiên, không chỉ vượt qua cảnh giới, càng tương đương với từ Linh Nguyên cảnh sơ kỳ bước vào giai đoạn quá độ.

Từ linh văn đến huyết mạch, từ linh nguyên đến khí hải, Thái Long đều có thay đổi giống như trưởng thành.

- Đường Diễm, mời lên Long Hổ Đài!

Đệ tử Linh Kiếp thánh địa phân tán ở giữa các núi đá gập ghềnh mời gọi Khương Phàm.

Khương Phàm nhỏ giọng nhắc nhở Dạ An Nhiên.

- Chú ý an toàn, đề phòng Hồn Thiên thánh địa.

- Không cần lo lắng cho bọn ta, nếu quả thật gặp được nguy hiểm, Na Yêu sẽ ra tay.

Dạ An Nhiên bồi tiếp Khương Phàm đi đến phía trước Long Hổ Đài.

- Ngươi quả thật đã tới.

Thái Long ở bên trong trận pháp màu vàng mở hai mắt ra, âm thanh vang vọng khắp dãy núi.

- Đệ tử Linh Kiếp thánh địa nghe đây, ai dám nhúng tay trận luận võ hôm nay, giết cho ta, dù cho hắn là đệ tử thánh địa. Xảy ra bất kỳ chuyện gì, Thái Long ta gánh!

Đột nhiên xuất hiện một tiếng ra lệnh để bọn người Úy Thiên Lang cau chặt lông mày, cũng làm cho các đệ tử thánh địa khác hai mặt nhìn nhau.

- Ta thích tên này.

Tiêu Phượng Ngô cười hắc hắc.

Có câu nói này của Thái Long, lại có Vô Hồi thánh địa âm thầm hỗ trợ, hắn cũng muốn nhìn xem Hồn Thiên thánh địa có dám làm loạn hay không.

Rống!

Lúc này, tiểu Kim hầu từ đằng xa nhảy lên đỉnh núi, ánh mắt vàng óng quét các nơi, tập trung vào Khương Phàm đang đi tới Long Hổ Đài.

Hống hống hống...

Sáu con Hắc Hầu cao mười mét theo sát nhảy lên, cũng tập trung vào Khương Phàm ở xa xa.

Bọn chúng đi ra hơn mười ngày, không có tìm kiếm Khương Phàm mà mai phục tại gần Thương Giác sơn, chờ đợi Khương Phàm xuất hiện. Bọn chúng lại muốn xem thực lực thật sự của thiếu niên này, rốt cuộc có tư cách tiếp nhận Huyết khế ước hay không.

Khương Phàm đi đến Long Hổ Đài, cảm nhận được khí thế của Thái Long.

- Phân thắng thua như thế nào?

- Ngươi không kiên trì nổi, ta ngừng. Ta không kiên trì nổi, hô ngừng. Ta đã nói rồi, Long Hổ Đài chi chiến, thần thánh lại công chính, chỉ luận thắng bại, không bàn sinh tử.
Chương 427 Chiến đấu cuồng nhiệt (2)

Bắp thịt toàn thân Thái Long kịch liệt nhúc nhích, tấm thân cao hơn ba thước tràn ngập áp lực khiếp người.

- Ta chờ ngươi rất lâu, chiến thôi!

Sau một câu Thái Long lập tức tấn công, xông về phía Khương Phàm.

Pháp trận dưới thân lại theo di chuyển theo từ mặt đất.

Khương Phàm sâu hít một hơi, ánh mắt hừng hực, dậm chân phóng tới, ngang nhiên nghênh đón Thái Long.

Khoảng cách vài trăm mét đã nhanh chóng tới gần.

Rống!

Thái Long đột nhiên phát ra tiếng gầm thét đinh tai nhức óc như lôi đình, toàn thân hừng hực kim quang, chiếu sáng đến nỗi người khác đều không mở mắt ra được, toàn bộ xích xiềng hội tụ đến hai bên nắm đấm.

Hai mắt Khương Phàm phát ra tinh mang rạng rỡ, nhìn thấu cường quang, khóa chặt Thái Long, hai tay biến thành móng vuốt Chu Tước, cùng quyền sáo cộng sinh.

Keng!

Một tiếng va chạm giống như đao kiếm trảm mạnh, sóng âm chói tai trong chốc lát đã chấn động toàn trường.

Thái Long đánh ra lực bộc phát siêu cường, trong nháy mắt đã đưa ra mười ba vạn lực quyền, phối hợp với xiềng xích, cưỡng ép đẩy lui Khương Phàm. Sau đó dậm chân phóng tới, trọng quyền như mưa to trùng kích xuống.

Khương Phàm dựa vào móng vuốt và quyền sáo bạo phát ra lực lượng một trăm ngàn cực cảnh. Nhưng, cảnh giới Thái Long đã tăng lên, lực quyền đã thêm mấy vạn, giống như lần đầu tiên giao phong đè lại Khương Phàm như thế.

- Một trăm ngàn cực cảnh? Tốt!

Thái Long lại phấn chấn hô to, rõ ràng cảm nhận được lực lượng Khương Phàm đã thay đổi.

Đây là người đầu tiên trong tất cả đối thủ hắn gặp phải đạt tới một trăm ngàn cực cảnh. Đây là lực lượng cực hạn, càng là một loại thăng hoa thể chất.

Thế này mới là chiến đấu thật sự.

Không uổng công hắn đau khổ đợi hai tháng.

Mặc dù Khương Phàm bị Thái Long tấn công điên cuồng áp chế, nhưng không có bất kỳ chật vật gì, cũng không có chút hỗn loạn nào. Giữa lúc đại khai đại hợp, móng vuốt liên tiếp oanh kích, toàn thân sôi trào khí huyết, không ngừng liên tục đánh thẳng vào hai tay.

Càng đánh càng cuồng, càng đánh càng ổn.

Tất cả các đệ tử thánh địa đều hai mặt nhìn nhau, tên điên này vậy mà có thể cùng Thái Long so đấu lực lượng?

- Một trăm ngàn cực cảnh?

Gương mặt bọn người Úy Thiên Lang cũng hơi có phản ứng, ngoại trừ Thái Long biến thái như thế, ai có thể tại mười ba ~ mười bốn tuổi đánh ra được lực lượng một trăm ngàn cực cảnh?

Đây chính là lực lượng cực hạn, chỉ cần đột phá, hoàn toàn có thể chính diện ngạnh kháng võ pháp cường đại.

- Aaa…!!

Sau cú va chạm thứ ba trăm, Khương Phàm đột nhiên phát ra một tiếng gầm thét, huyết khí cuồn cuộn, linh nguyên gáy to, hai tay hoàn toàn bị huyết văn bao phủ, triệt để hóa thành Chu Tước Trảo.

Bành!!

Quyền trảo bạo kích mãnh liệt lập tức nổ tung, hai người đều run rẩy toàn thân, nhưng cũng lại đều cưỡng bức dừng lại, không có người nào lui lại nửa bước.

- Hắn đỡ được rồi?

Các cường giả vây xem trợn mắt hốc mồm, vậy mà lại có thể dựa vào cơ thể, gánh vác bạo kích của Thái Long?

- Aaa… !!

Thái Long hét lớn, ánh sáng hủy diệt màu vàng sôi trào toàn thân tựa như sóng triều dâng lên, như ngàn vạn lôi điện tạo thành bão táp.

Khương Phàm bị đánh bay, nhưng vẫn liên tiếp đối kháng, cũng triệt để kích phát huyết tính của hắn, toàn thân cuồn cuộn liệt diễm, hỏa dực cũng triển khai, cưỡng ép thân thể không được lui lại.

- Kết thúc làm nóng người, Thái Long, nên đánh thật rồi.

Khương Phàm huy động hai cánh nhấc lên sóng gió lao thẳng tới Thái Long.

- Ha ha, tốt! vô cùng tốt! So với mong đợi của ta càng đặc sắc.

- Đến đây!

Toàn bộ xiềng xích vờn quanh Thái Long đều tán ra, nhiều đến ba mươi sợi, so với trước đó càng tráng kiện hơn, nhanh chóng hơn.

Khương Phàm trực tiếp lao tới, ngọn lửa màu vàng óng tấn mãnh cuồn cuộn, ở bên trong trong nháy mắt tuôn ra tám mươi mảnh hỏa tinh sáng long lanh, gào thét bạo kích tới.

Xiềng xích màu vàng đang muốn vung lên bị đối diện đánh trúng!

Tất cả hỏa tinh màu vàng đều do liệt diễm ngưng tụ, kích cỡ tương đương ngón cái nhưng lại ẩn chứa liệt diễm kinh người. Mà nhiệt độ lại cực cao, có thể cao gấp hai lần dung nham.

Ầm ầm!

Toàn bộ xiềng xích bị đánh tan, nổ lên liệt diễm sôi trào nuốt sống Thái Long.

Rất nhiều hỏa tinh đánh vào trên mặt đất hòa tan cả nham thạch.

Tốc độ Khương Phàm không giảm, hai tay kéo lên một cái Hỏa Liên vàng óng ánh, xuyên qua liệt diễm đánh về phía Thái Long.

Hỏa Liên màu vàng tiểu xảo lại tinh xảo, hào quang rực rỡ, giống như một loại hàng mỹ nghệ nhưng lại lại khuấy động lực lượng làm cho người hồi hộp.

Rống!

Thái Long lại gào thét như dã thú, không sợ hãi, mặc cho toàn thân dính đầy lửa, hắn nâng trọng quyền đánh đến Kim Liên.

Oanh!

Trận bạo tạc kinh khủng quét sạch hơn trăm mét, Khương Phàm và Thái Long đều bị đánh bay ra ngoài.

- A! Sảng khoái! Thật sảng khoái!

Lân giáp toàn thân Thái Long bị kim viêm hòa tan, kim viêm cũng giống như dịch nhờn, đã bám vào thì không vung đi được.

Nhưng Kim Giáp thánh văn của Thái Long lại có được sức khôi phục cực mạnh, nó đang ương ngạnh chống cự hòa tan, chữa trị tổn thương.

Loại đau đớn này có thể khiến người ta phát cuồng, nhưng Thái Long lại hồn nhiên không sợ, càng giống như đang hưởng thụ.

- Kim Giáp thánh văn, cũng không chỉ có thế!

Pháp trận dưới chân Thái Long oanh động kịch liệt, một tay tỏa ra kim quang chậm rãi dâng Kim Giáp Chiến Đao lên.

- Lại đến đây!

Thái Long nắm chặt chiến đao, khí chất cường thịnh, cuồng bạo, sắc bén, hai chân hắn làm băng liệt mặt đất, phóng lên mấy chục mét.

Rầm rầm!

Toàn bộ xiềng xích bay theo lên không.

- Tốt thay cho một Kim Giáp thánh văn!

Khương Phàm lao xuống, liệt diễm vờn quanh, hai cánh sáng chói lại hoa lệ, liên tiếp đánh ra năm chưởng ấn.

Đây là Liệt Diễm Tam Trọng Kích.

Năm đạo chưởng ấn, một đạo so với một đạo càng khổng lồ hơn, càng chân thực hơn, như Thần Linh đánh ra chưởng.

- A a a! Mở ra cho ta!

Thái Long trừng trừng hai mắt, lực lượng sôi trào khắp người, Kim Giáp Chiến Đao liên tục chém xuống, tuỳ tiện rạch ra chưởng đầu tiên.

Gần như là đồng thời, xiềng xích đi theo phía sau lập tức bạo kích, toàn bộ đánh vào trên người hắn.

Trong tiếng mọi người kinh hô và trong âm thanh tranh minh, Thái Long bay lên không năm mươi mét, tốc độ cực nhanh, đao thế càng mạnh.

Ầm ầm!
Chương 428 Chiến đấu cuồng nhiệt (3)

Đao thứ hai chưởng ấn đánh nát.

Ngay sau đó, xiềng xích tiếp tục oanh kích, đẩy Thái Long nhiều lần bay lên không.

Thao tác thô cuồng càng kinh diễm để tất cả các đệ tử thánh địa đều rất kinh ngạc.

Ầm ầm!

Kim Giáp Chiến Đao sôi trào lên đao khí kinh người, va chạm với đạo Liệt Diễm Chưởng thứ năm, nổ lên cuồng liệt kim viêm như sóng triều.

Nhưng lần này, Kim Giáp Chiến Đao không thể lại bổ chưởng ấn ra được nữa.

Đạo chưởng ấn này giống như tòa kim sơn đang rơi xuống.

Chưởng ấn đánh vào trên thân Thái Long, cũng đánh tan tất cả xiềng xích.

Khương Phàm nhanh chóng lao xuống, lần nữa ngưng tụ ra Hỏa Liên, tốc độ nhanh như thiểm điện lao thẳng đến Thái Long.

Nhưng, một sợi xiềng xích may mắn còn sống sót, nói chính xác hơn thì hẳn là bị Thái Long khống chế trốn ở sau lưng, nó đột nhiên cuốn lấy thân thể hùng tráng của hắn kéo về phía dưới.

Khương Phàm đánh hụt, mà Thái Long thì lại lấy tốc độ kinh người rơi xuống đập vào Long Hổ Đài.

- Ngưu bức thật.

Tiêu Phượng Ngô vừa rung động lại càng chấn động, Kim Giáp thánh văn đơn giản chính là vì chiến đấu mà sinh, cái tên Thái Long này càng là đem Kim Giáp thánh văn vận dụng đến cực hạn.

- Thật mạnh!

Vẻ mặt Na Yêu đều có chút nghiêm trọng, từ trên thân Thái Long nàng cảm nhận được một phần áp lực, một loại uy hiếp.

Cái này nếu có thể thật sự trưởng thành, sẽ cường hãn tới trình độ nào đây?

- Aaa… !!

Thái Long vừa mới rơi xuống đất liền nhìn thẳng lên trời gầm thét, pháp trận dưới thân càng tỏa sáng hơn, từng lớp vảy màu vàng óng dần dần tách ra, sáng chói, lại vô cùng sắc bén.

Trong chớp mắt, pháp trận oanh minh (phát ra tiếng).

Hơn năm mươi miếng vảy vàng nổ bắn lên trời cao, cắt đứt không gian, kim quang hừng hực, toàn bộ đánh về phía Khương Phàm.

Khương Phàm lập tức vỗ cánh bay lên không, ngưng tụ ba đạo Hỏa Diễm Tinh Thuẫn ngăn chặn đòn tấn công kia lại.

Rầm rầm rầm!

Kim lân va chạm mãnh liệt, tiếp tục bạo tạc.

Khương Phàm bị tấn công liên tục nên tháo chạy mấy trăm mét ở trên không.

Toàn bộ tinh thuẫn bị phá hủy.

Ba mảnh kim lân còn lại thì trực tiếp đánh vào trên thân Khương Phàm, máu thịt be bét.

- Đến đây!

Thái Long cầm đao gầm thét với trời cao, xiềng xích màu vàng kích động bắn vọt,.

- Aaa… !!

Khương Phàm ở trên không huy động hỏa diễm mãnh liệt, vừa đau đớn càng phấn khởi, hoàn toàn quên đi bọn người Úy Thiên Lang.

Kim quang cuồn cuộn, rọi khắp nơi thiên khung.

- Thánh pháp, Bạo Hùng Quyền!

Linh nguyên gáy to, thánh văn dẫn dắt.

Một con Hỏa Hùng uy mãnh dài bảy, tám mét xuất hiện ở trong tầm mắt mọi người, toàn thân nó quấn quanh liệt diễm nóng hổi, sinh động như thật, hung hãn lại táo bạo.

Một tiếng rống to rõ, Bạo Hùng đạp giữa không trung phóng tới Thái Long ở phía dưới.

Thái Long cảm nhận được uy thế kinh khủng kia nhưng lại cao ngạo không tránh né, dùng sức nắm chặt Kim Giáp Chiến Đao, chiến đao oanh minh.

Rống!!

Bạo Hùng từ trên trời giáng xuống, trong chớp mắt đem tất cả năng lượng liệt diễm hội tụ đến đến móng vuốt.

Ánh sáng chói mắt, năng lượng khủng bố, giống như một mặt trời nhỏ đột nhiên rơi xuống.

Sắc mặt Thái Long hơi hoảng, Kim Giáp Chiến Đao muốn bổ lên Bạo Hùng nhưng lại cưỡng ép thay đổi tuyến đường, đánh thẳng đến móng vuốt kia.

Oanh!!

Tiếng oanh minh mãnh liệt vang vọng đỉnh núi, chấn động đến rất nhiều người ở đây đều vô thức rụt cổ một cái.

Ngay sau đó liệt diễm nhấc lên, Thái Long chật vật bay ra ngoài, hai tay máu thịt be bét, nhưng dựa vào kinh nghiệm chiến đấu phong phú, còn có sự cuồng tính trong người, hắn vừa rơi xuống đất liền nhịn đau kích phát trận pháp lên lại, trải rộng ra dưới chân.

Đúng vào lúc này, một con Man Ngưu hùng tráng ngút trời theo sát Bạo Hùng đánh về phía Thái Long.

- Aaa… !!

Đầu tóc Thái Long bay loạn, nhìn lên trời gầm thét, trong pháp trận dưới đất khống chế lên hơn ba mươi sợi xiềng xích, phóng lên tận trời.

Nhưng, lần này cũng không phải dùng xiềng xích chặn đánh, mà nắm xiềng xích trong pháp trận từ trong tay vung ra một trận triều (*) dâng màu vàng giống như tòa kim sơn uy nghiêm bạo kích lên trên.

[* Giống như thủy triều, hỏa triều, trận ở đây là trận pháp]

Ầm ầm!!

Kim sơn bay lên không, va vào Man Ngưu. Cả hai đều nổ tung, kim quang, kim viêm cuồn cuộn vài trăm mét, năng lượng chấn động kinh không dứt.

Toàn trường kinh sợ, cũng đều quên đí những tạp niệm trước đó, tập trung tinh thần chú ý vào trận chiến đấu đặc sắc này. Mặc kệ cường thế hay là cao ngạo, đều cảm nhận được áp lực đập vào mặt.

Không chỉ đến từ Thái Long, càng đến từ 'Đường Diễm'.

- A!! Đường Diễm, ngươi xuống đây cho ta!

Thái Long gào thét, ở sau lưng hình thành bóng người vàng óng khổng lồ, nhìn qua như một Chiến Thần màu vàng từ một không gian nào đó xuất hiện.

Đại địa oanh minh, người trong cả dãy núi hồi hộp.

- Khí thế thật mạnh.

Đám người lần nữa cảm nhận được áp lực mãnh liệt, còn có khí tức táo bạo hủy diệt hết thảy mọi thứ. Ngay cả rất nhiều cường giả Linh Nguyên cảnh ngũ trọng thiên đều âm thầm hít một hơi, đây là giao phong giữa tứ trọng thiên sao?

Oanh!

Rầm rầm rầm!

Thái Long dậm chân bay lên không, xiềng xích đều bạo tạc như trọng chùy oanh kích hai chân, oanh kích thân thể, tốc độ của hắn liên tục tăng vọt, bay thẳng lên hai trăm mét.

Bóng người khổng lồ ở sau lưng nắm chặt trọng quyền.

Khương Phàm cảm nhận được uy hiếp, không tiếp tục nhìn nữa, liệt diễm cuồn cuộn ở sau lưng, từng con kim viêm mãnh thú thành hình.

Năm con Hỏa Lang cùng mãnh hổ, cự tượng, Hỏa Mãng, Bạo Hùng và Man Ngưu.

Mười con mãnh thú, phân tán ở hai giống như Liệt Diễm Đại Yêu thực thụ, vờn ở xung quanh, bảo vệ chủ nhân của bọn chúng.

Bọn chúng thân dài vài mét thậm chí mười mấy mét, cường thế uy mãnh, không chỉ có thiêu đốt lên ngọn lửa màu vàng óng, khí thế kinh người mà còn có nhiều thêm mấy phần lệ khí của Chu Tước linh nguyên.

- Nhiều như vậy?

- Hắn làm sao làm được?

- Thánh phẩm Thú linh văn, lực khống chế thật kinh khủng.

- Chênh lệch thật!

Những người thí luyện nhao nhao sợ hãi lại thán phục, hôm nay xem như thật đã được mở mang tầm mắt.
Chương 429 Chiến đấu cuồng nhiệt (4)

Mặt khác, mấy vị thánh văn thánh địa cũng đều đang thán phục đồng thời lại có chút không thể tưởng tượng nổi, nếu như mỗi một con Yêu thú đều bị khống chế độc lập, trình độ khống chế linh văn của 'Đường Diễm' cũng quá biến thái đi.

Bọn hắn… làm không được!

- Tốt!!

Thái Long cuồng hống, phấn chấn đến kích động, khí huyết toàn thân đều đang sôi trào.

Đây mới là trận chiến mà hắn mong muốn.

Chiến đấu như vậy mới có thể được Long Hổ Đài ghi chép.

Ầm ầm!

Huy quyền của Kim giáp hư ảnh mãnh liệt, trong chớp mắt, bầu trời đã có ba trăm đạo trọng quyền kim quang đánh về phía Khương Phàm.

Toàn trường kinh hô, số lượng lớn cường giả bỗng nhiên biến sắc.

Đây là thế công của Linh Nguyên cảnh sao?

Rống!!

Khương Phàm há mồm, gào thét như thú, ngang nhiên phóng xuất ra Thập Thú Bá Thế Quyền.

Linh nguyên gáy to, linh văn nở rộ ra Đại Thừa thánh uy, hoàn chỉnh lại khống chế độc lập mỗi đạo thú quyền.

Thập thú kêu gào, âm thanh chấn động thiên khung.

Bọn chúng phóng tới kéo lấy lửa nóng hừng hực phá hủy tất cả kim quang trọng quyền.

Không trung lập tức vang tiếng nổ mạnh lên liên miên, cường quang màu vàng cùng ngọn lửa màu vàng óng chiếu sáng đến mức khiến rất nhiều người đều không thể nào mở mắt ra.

Thập thú hung mãnh cuồng bạo, dễ như trở bàn tay phóng tới phía trước, nhưng Kim Quang Quyền cũng không kém, lít nha lít nhít quyền đầu bạo kích, thắng ở số lượng.

Một trận quyết đấu làm cho tất cả mọi người sợ hãi than, đây là trận trình diễn đặc sắc ở trên không.

Nhưng... Không đợi tình hình chiến đấu kết thúc, một tia sáng hủy diệt xé rách chiến trường, uy thế kinh người, đánh về phía Khương Phàm trên bầu trời.

Thời điểm khi Thái Long nhìn thấy Khương Phàm phóng thích mười con mãnh thú, hắn liền biết võ pháp mình vừa nghiên cứu ra rất có thể không đạt được hiệu quả chấn nhiếp mong muốn. Cho nên, lúc hai bên võ pháp va chạm nhau, một khắc này, hắn lấy kim giác phóng thích ánh sáng hủy diệt, đồng thời khống chế xiềng xích rơi xuống một lần nữa bay lên không, phản chấn để hắn rời khỏi.

Kim giác hủy diệt so với tốc độ ánh sáng cũng chỉ là trong chớp mắt mà thôi, cứ thế mà đánh thẳng đến chỗ Khương Phàm.

Nhưng, kinh nghiệm chiến đấu của Khương Phàm cũng không kém, lúc hai bên va chạm hắn đã sẽ đoán được Thái Long sẽ không đơn giản ngồi đợi tình hình chiến đấu kết thúc, vô cùng có khả năng sẽ vận dụng kim giác của hắn.

Cho nên...

Khương Phàm đã vung tàn đao lên trước.

Ầm ầm!!

Ánh sáng hủy diệt lao tới vừa vặn đánh vào trên tàn đao.

Năng lượng chấn động tàn đao, nổ lên đao khí kinh khủng, đánh bay cả Khương Phàm đi.

- Ngươi... Tốt! Tốt!!

Thái Long kinh ngạc, hắn không thể tưởng tượng nổi, nhưng cùng lúc đó toàn thân cũng nổi lên từng trận sóng nhiệt.

Đối thủ như vậy thì mới gọi là đối thủ chứ.

Cái này không chỉ là đối kháng linh văn võ pháp, càng là so đấu kinh nghiệm chiến đấu.

Giờ khắc này mà 'Đường Diễm' còn né tránh được, quá đặc sắc, để hắn cũng nhịn không được mà khen ngợi một tiếng.

Hai tay Khương Phàm đều bị va chạm kịch liệt làm mất đi cảm giác, nhưng vẫn cố cưỡng ép khống chế thân thể, nhanh chóng lao xuống, vạch ra một đường cong đặc sắc nhào về phía Thái Long.

Rầm rầm.

Xiềng xích bay lên không, vờn quanh Thái Long, kéo hắn quay về mặt đất.

Tuy nhiên, khi Thái Long va chạm mặt đất, ánh mắt hắn liền lóe lên, xiềng xích được nắm trong tay bỗng nhiên giương lên, hung hăng quăng hắn về phía không trung.

- Lại đến!

Thái Long hét lên, nâng trọng quyền muốn tấn công Khương Phàm, đánh để hắn trở tay không kịp.

Nếu so đấu kinh nghiệm, vậy xem ai phong phú hơn.

- Coi chừng.

Dạ An Nhiên nhịn không được mà hét to, những sợi xiềng xích màu được Thái Long lợi dụng đến cực hạn.

- Ngươi tính sai rồi!

Khương Phàm lại đột nhiên tăng tốc tránh khỏi Thái Long, đánh tới pháp trận.

Trong vòng xoáy ngưng tụ ở phía sau tuôn ra tám đạo trọng quyền liệt diễm.

Thương Nhật Băng Quyền vô cùng tiêu hao linh lực, nếu như đổi lại là trước đó, hắn không dám sau khi phóng thích Thập Thú Bá Thế Quyền lại vận dụng Thương Nhật Băng Quyền.

Nhưng, Địa Tâm Liên Tử đã phát triển khí hải hắn to gấp đôi, tương đương với cấp bậc lục trọng thiên.

Khương Phàm, hao tổn nổi.

Ầm ầm!!

Tám đạo trọng quyền giống như thiên thạch va chạm đánh vào pháp trận.

Pháp trận kịch liệt lắc lư, sụp đổ tại chỗ, xiềng xích từ bên trong mở rộng đi ra đều bị chôn vùi.

Thái Long cưỡng ép lao vào không trung rốt cuộc cũng đã mất đi lực lượng.

Số lượng lớn người xem chiến nhịn không được mà tiến về phía trước hai bước, khẩn trương nhìn một màn này.

Khương Phàm chấn kích hai cánh một cách mãnh liệt, tốc độ nhanh đến kinh người, một con mãnh hổ, một con Bạo Hùng được linh văn ngưng tụ, theo Khương Phàm xông về phía Thái Long.

- Thái Long, nhận thua đi!!

Thái Long cực kỳ không cam tâm, thế nhưng...

Ngẩng đầu nhìn va chạm kịch liệt giữa không trung một chút.

Hỏa Lang bị vỡ nát, mãnh hổ bị tạc nứt, cự tượng băng liệt, Hỏa Mãng cũng bị đè ép mà biến mất. Nhưng con Bạo Hùng và Man Ngưu kia lại thành công đột phá quang quyền (quyền ánh sáng) đầy trời.

Có nghĩa là, đòn tấn công mạnh nhất của hắn đã thất bại!

Tính tình Thái Long táo bạo, tranh cường háo thắng, nhưng... Ánh mắt hắn bây giờ lại hơi rung nhẹ, ở giữa không trung thản nhiên hô to.

- Nhận thua!

Khương Phàm đang muốn thả mãnh hổ và Man Ngưu ra thì lập tức bay lên không, vọt tới hai bên trái phải Thái Long.

Oanh!

Thái Long vững vàng rơi trên mặt đất, không có nhận vết thương nào quá nghiêm trọng, nhưng hắn biết hôm nay mình không thắng được.

Nếu như là trước đó, hắn sẽ không để ý mà điên cuồng liều đến triệt để, nhưng hôm nay Đường Diễm hình như còn phải tiếp nhận khiêu chiến của bọn người Úy Thiên Lang.

Dạ An Nhiên thoáng thở phào, tên Thái Long này coi như không tệ, không phải loại hung hăng càn quấy chết sĩ diện kia.

- Tên Thái Long này được đấy.

Tiêu Phượng Ngô đối với Thái Long lại có thêm một chút xem trọng, có rất ít có thể người chịu thua, nhất là đối với đám đệ tử thiên tài thánh địa.

- Thắng? Đường Diễm vậy mà lại thắng cái tên cuồng chiến đấu Thái Long này sao?

- Kỳ thật Thái Long còn có hi vọng, hắn là Kim Giáp thánh văn, lực phòng ngự kinh người, ngạnh kháng va chạm, dựa thế rơi xuống đất vẫn còn có thể tiếp tục chiến đấu. Hắn vậy mà lại chủ động nhận thua, là tự nhận không bằng, hay là sợ cuối cùng thua càng chật vật?
Chương 430 Ác độc

Đám người bạo động, tất cả đều không tin được.

Thế nhưng hồi tưởng lại trận chiến đấu vừa rồi, tên Đường Diễm này xác thực cường đại.

Mặt các đệ tử thánh địa khác trao đổi ánh mắt, đều từ lẫn nhau nhìn thấy mấy phần chấn kinh.

Bọn hắn không hiểu rõ Đường Diễm, nhưng lại rõ ràng Kim Giáp thánh văn cường đại như thế nào, đó tuyệt đối là linh văn cấp bậc bảo tàng. So với Thánh phẩm Thú linh văn đều không kém chút nào.

Mà, Thái Long lại còn là chiến binh siêu cấp được Linh Kiếp thánh địa bồi dưỡng chu đáo, làm sao có thể bại bởi một tên con hoang?

- Ca ca quá mạnh.

Khương Uyển Nhi rung động thấy chênh lệch giữa mình và Khương Phàm càng lúc càng lớn.

Bọn người Thác Bạc Hoằng trao đổi ánh mắt, thể hiện vẻ nghiêm trọng, tên điên này xác thực mạnh đến mức có chút biến thái.

- Long Hổ Đài, giao cho ngươi.

Thái Long thản nhiên rời khỏi, không quan tâm thắng thua, hắn quan tâm biểu hiện của mình.

Hắn đều đã hiện ra tất cả những gì mình có, cũng nhẹ nhàng vui vẻ đánh một trận, rất hài lòng. Hắn tin tưởng Long Hổ Đài sẽ ghi chép trận chiến này, càng tin tưởng thời điểm truyền ra khắp thiên hạ, mọi người cũng sẽ không để ý hắn thắng thua, mà là bày ra uy lực tứ trọng thiên Kim Giáp thánh văn của hắn đây.

Tuy nhiên... thời điểm Thái Long rời khỏi Long Hổ Đài, không biết vô tình hay cố ý mà nhìn vị thiếu nữ như tinh linh mỹ lệ ở nơi xa.

- Trận chiến thứ hai, ai bước lên?

Khương Phàm ăn vào vài viên thuốc, nhấc tàn đao lên chỉ đến bọn người Thác Bạc Hoằng.

- Còn có trận chiến thứ hai?

- Hình như là bọn người Úy Thiên Lang đều khiêu chiến Đường Diễm.

- Thế sao, hôm nay thật có nhiều thứ để xem rồi.

Đám người đang chuẩn bị người rời khỏi đều lần lượt dừng lại, Thái Long đánh rất đặc sắc, bọn hắn chờ mong biểu hiện của ba vị thiên tài Hồn Thiên thánh địa.

Bọn người Tiêu Phượng Ngô cách rất xa ra hiệu với nhau.

Nếu như bọn hắn quá lo lắng thì thật tốt. Nếu như Hồn Thiên thánh địa thật dùng ám chiêu gì đó, hôm nay tránh không được sẽ xảy ra một trận ác chiến, bọn hắn phải tận lực đảm bảo an toàn của Khương Phàm.

- Chúng ta đã nói xong, nên ra tay liền ra tay.

Chu Thanh Thọ nhỏ giọng nhắc nhở Na Yêu bên cạnh, nếu quả thật có chuyện ngoài ý muốn, còn phải dựa vào Vô Hồi thánh địa.

- Trận đánh vừa rồi quá phấn khích, trách không được lại làm việc phách lối, không cố kỵ gì.

Thác Bạt Hoằng, u Dương Yên, Úy Thiên Lang đều thản nhiên cười khẽ, từ ba hướng khác nhau bước lên Long Hổ Đài.

- Các ngươi muốn cùng tiến lên?

Khương Phàm nhíu mày, mẫn cảm nhìn thấy ánh mắt của bọn chúng được sự nguy hiểm.

- Đương nhiên là ba người chúng ta cùng nhau lên. Không phải ngươi lập xuống huyết thư, muốn khiêu chiến ba người chúng ta à. Chúng ta tiếp ngươi.

Bọn hắn liên tiếp vung vẩy huyết thư trong tay, ném xuống dưới chân.

- Là các ngươi muốn khiêu chiến ta.

Khương Phàm nắm chặt chiến đao, cảnh giác ba người bọn hắn.

Mặc dù có chút lòng tin đối với thực lực của mình, nhưng nếu quả thật cả ba muốn cùng tiến lên, hắn không có bao nhiêu nắm chắc.

- Ha ha, không dám thừa nhận sao? Rõ ràng là ngươi muốn khiêu chiến ba người chúng ta!

Tiếng cười giá lạnh của bọn hắn quanh quẩn tại Long Hổ Đài, càng truyền khắp sơn lâm.

- Bọn hắn muốn làm gì? Không biết xấu hổ như vậy sao?

Dạ An Nhiên không hiểu thấu, ba chọi một, thật không nghĩ ra.

- Đây chính là kế hoạch của bọn chúng sao?

Bọn người Tiêu Phượng Ngô thở phào, mặc dù cách làm không biết xấu hổ, nhưng Khương Phàm hẳn là có thể ứng phó.

- Không đúng... Úy Thiên Lang vừa đột phá, u Dương Yên lại không có chữa trị Hồn Đao, coi như bọn hắn liên thủ, cũng không có bao nhiêu phần thắng. Long Hổ Đài lại không cho phép vận dụng vũ khí quá mạnh. Bọn hắn...

- Ta hiểu rồi!

Na Yêu đột nhiên biến sắc, đi mau ra hai bước lo lắng hô to:

- Mau ra đây! Nhanh đi! Bọn hắn muốn đưa ngươi rời khỏi Thiên Khải bí cảnh!

- Tiễn hắn rời khỏi?

Bọn người Dạ An Nhiên đồng loạt nhìn về phía Na Yêu.

- Ha ha, Úy Thiên Lang ta làm việc đều nói tín nghĩa, nếu thề sẽ không tổn thương ngươi thì tuyệt đối sẽ tuân thủ. Ngươi sẽ không chịu chút tổn thương nào, ngươi sẽ vô cùng an toàn... Rời khỏi Thiên Khải bí cảnh.

Trên khuôn mặt gầy gò của Úy Thiên Lang lộ ra nụ cười tàn nhẫn.

u Dương Yên nói.

- Long Hổ Đài có quy định, ai muốn cưỡng ép rời khỏi Thiên Khải bí cảnh, có thể leo lên Long Hổ Đài, khiêu chiến đệ tử ba vị thánh địa. Nếu như thành công, Thiên Khải bí cảnh sẽ lập tức đưa ngươi rời khỏi nơi này, sẽ còn chiêu cáo thiên hạ, trong vòng một năm, bất kỳ đệ tử thánh địa nào cũng không được làm hại ngươi, nếu không sẽ nhận chế tài nghiêm khắc.

Thác Bạt Hoằng hừ một tiếng.

- Chúc mừng ngươi, ngươi sắp phải rời khỏi nơi này. Cũng chúc mừng ngươi, ngươi đã được kỳ hạn an toàn dài đến một năm.

- Đồ hèn hạ.

Sắc mặt Khương Phàm hơi biến, lập tức muốn xông ra Long Hổ Đài.

- Ha ha, muộn rồi!

Thác Bạt Hoằng, u Dương Yên, Úy Thiên Lang, trước tiên xoay người lui lại, về tới bên ngoài Long Hổ Đài, đồng thời cắn nát đầu ngón tay, vẩy xuống máu tươi, hướng về không trung lên tiếng gào thét:

- Chúng ta, nhận thua! Xin mời Thiên Khải bí cảnh đưa người thắng trận, rời khỏi!

Máu tươi bay lên vừa vặn nhỏ lên bên trên huyết thư bọn hắn sớm để ở dưới đất.

Huyết thư nở rộ tia sáng, chữ bằng máu phía trên thẩm thấu tới mặt đất, bao gồm cả chữ bằng máu Khương Phàm lưu lại.

Ầm ầm!

Thiên khung kinh động, mây mù cuồn cuộn, một cái cột sáng hoa mỹ từ trên trời giáng xuống.

Khương Phàm nhanh chóng lao vùn vụt, rời khỏi phạm vi Long Hổ Đài, nhưng quang trụ lần theo chữ bằng máu mà khóa chặt huyết mạch Khương Phàm, trong nháy mắt đánh vào trên người hắn.

- Aaa… !!

Khương Phàm kịch liệt giãy dụa, lại bị một lực lượng vô hình nhanh chóng kéo hắn bay lên không.

- Ca ca!

Khương Uyển Nhi kêu lên đầy sợ hãi, mấy người Tiêu Phượng Ngô cũng nhanh chóng phóng tới, xông về phía trụ sáng.

Giờ khắc này, bọn hắn rốt cuộc cũng đã hiểu rõ mục tiêu của Hồn Thiên thánh địa.

Không phải Khương Phàm, mà là bọn hắn đây.

Thực lực Khương Phàm nhanh nhẹn dũng mãnh, lại có thể bay lượn, truy bắt quá khó khăn.

Nếu như có thể ném Khương Phàm ra khỏi Thiên Khải bí cảnh, ngược lại bắt bọn hắn, không chỉ có thuận tiện mà còn có thể dùng bọn hắn làm con tin, kiềm chế Khương Phàm ở ngoài thành Thiên Khải, khoanh tay chờ bị bắt!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK