Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2706 Lại Một Tòa Hoàng Nê Đài (1)

Khương Phàm nhìn chằm chằm Tiết Thiên Sóc, đồng thời cùng ba tôn Chu Tước mở miệng, thanh âm trầm thấp, lại cực kỳ áp bách:

- Ta có thể miệt thị hoàng đạo thiên hạ, ngươi không phục? Ta làm cho ngươi xem?

Tiết Thiên Sóc nhìn ba tôn Chu Tước hung liệt ở bên ngoài pháp trận, sắc mặt lập tức trở nên âm trầm khó coi, lời giận dữ mắng mỏ đến miệng quả thực là nói không nên được nửa câu.

Đó là Thuỷ Tổ phân thân, truyền thừa biến thái nhất của huyết mạch Chu Tước, cũng là một trong những ỷ vào cường đại có thể chống lại huyết mạch Đế tộc.

Các cường giả trong pháp trận nội bộ cũng đều là lần đầu tiên tận mắt nhìn thấy Thuỷ Tổ phân thân trong truyền thuyết này, linh hồn đều hồi hộp, sắc mặt thì tái nhợt.

Một tôn thần, phân ra ba tôn?

Không hổ truyền thừa đế mạch để Cự Long Bạch Hổ đều kiêng kỵ!

Khương Phàm đe dọa nhìn Tiết Thiên Sóc:

- Ta lặp lại lần nữa, xin lỗi!! Thần Nguyên!! Nê đài!! Thiếu một thứ cũng không được!!

Lúc này, khu chủ điện truyền đến một tiếng cười lạnh.

- Nghe qua đại danh của Phần Thiên Thần Hoàng, hôm nay được gặp một lần, ha ha, gặp mặt... Không bằng nổi tiếng. Ngươi xem đây là nơi nào? Còn muốn ăn cướp, ngươi có thể còn sống rời khỏi rồi nói sau!

Tiết Vân Đình lãnh tuấn nhìn không ra bất cứ sự vui buồn nào, nhưng đôi mắt lấp lóe lại chăm chú nhìn Khương Phàm.

Hắn thật sự nắm giữ Thiên Địa Đại Táng?

Vì sao có thể dẫn phát cảnh tượng tinh thần băng diệt trong ý thức của mình?

Khương Phàm cũng đánh giá hắn:

- Ngươi tên gì?

- Tiết Vân Đình!

- Chính là ngươi đã suýt chút nữa giết nữ tử ta?

- Tài nghệ không bằng người, Thiên Hậu... Có tiếng không có miếng!

- Ha ha, nếu như không phải có truyền thừa kia, ngươi có thể gây tổn thương cho nàng? Ngươi là gian lận!

- Ha ha... Phần Thiên Thần Hoàng cũng có một mặt hài hước nhỉ. Gian lận? Thiên phú, ta bẩm sinh, cảnh giới, chính ta tu luyện, cái gọi là truyền thừa, đó là lọt vào mắt xanh Thiên Đạo.

Tiết Vân Đình mở rộng hai tay, lên tiếng gào lớn.

Linh văn trên trán nở rộ, cường quang lạnh thấu xương, pháp trận trên cả hòn đảo nhỏ đều cùng cộng minh, một Thông Thiên Thần Trụ thành hình ở ngay trước mặt, như là trụ trời đỉnh thiên lập địa, lại như siêu cấp chiến binh hội tụ uy lực pháp trận của hòn đảo.

Ngay sau đó, tinh thần lấp lóe, vờn quanh ở bên, nhật nguyệt chìm nổi, bành trướng đại thế.

Tiết Vân Đình như là được đất trời tạo nên, là siêu cấp Thần Linh được vũ trụ vờn quanh, uy thế của hắn tại giờ khắc này, nhất cử mạnh hơn phụ thân của hắn.

Thần Tôn Tiết Thiên Sóc cũng hừ lạnh một tiếng, kiêu ngạo kích phát thông thiên thần văn, giao hòa cùng pháp trận, chiếu rọi cùng thiên địa.

Pháp trận ù ù điếc tai, thần cốt, thánh cốt chôn sâu ở trong tế đàn cũng đều bắn ra uy lực và năng lượng vô tận, hình thành năng lượng như đại dương mênh mông, bất cứ lúc nào có thể dung nhập trong thân thể phụ tử bọn họ.

Bọn hắn chính là pháp trận, pháp trận chính là bọn hắn.

Tổ hợp song thần, như là hiện ra uy lực tam thần!!

- Ha ha, quả nhiên là Tự Tại Vũ Trụ, ngươi cũng tới kiến thức ta một chút không?

Hai tay Khương Phàm mở rộng, ý thức đầu tiên là giao hòa cùng đại dương mênh mông, một cơn sóng triều tai nạn từ đáy biển bắn ra, quét sạch đáy biển, dãy núi cùng rãnh biển, vực sâu, trùng kích đại dương, nhấc lên sóng triều táng diệt vô tận, ngay sau đó không gian vặn vẹo, bò đầy lít nha lít nhít đạo ngấn, từ hải dương thẳng tới đỉnh bầu trời, bọn chúng vặn vẹo lên, tung hoành lấy, như là có thể sụp đổ thế gian bất cứ lúc nào.

Lại sau đó, đỉnh bầu trời lâm vào hắc ám vô tận, đại tinh ù ù, vũ trụ hoành hành, nhật nguyệt chìm nổi, chấn động kịch liệt.

Sóng triều táng diệt khủng bố đến cực hạn, từ vực sâu dưới đáy biển kéo dài đến hải dương, từ hải dương kéo dài đến đỉnh Cửu Thiên, từ đỉnh Cửu Thiên đỉnh phá hư không, xuyên suốt cả vũ trụ.

Thái độ kiêu ngạo của Tiết Vân Đình từ từ cứng ở trên mặt, cảm xúc chập trùng, khó có thể tin.

- Chư Thiên có Lục Táng, ta độc chiếm ba cái! Sơn Hà, Thiên Địa, Nhật Nguyệt Tinh Thần! Tam Táng liên hợp, mai táng Thông Thiên Đại Đạo của ngươi!

Khương Phàm uy bá càn khôn, kinh nhiếp toàn đảo.

Sơn Hà... Thiên Địa... Nhật Nguyệt Tinh Thần Đại Táng... Đây chẳng phải là toàn bộ hệ thống tự nhiên?

Sắc mặt Tiết Vân Đình trở nên cực kỳ khó coi, hai tay không tự chủ được mà nắm chặt.

Ghi chép liên quan tới Lục Táng cùng Lục Đạo bên trong tư liệu lịch sử của Võ Thần điện cũng không nhiều, có thể nói là rải rác vài câu mà thôi, nhưng căn cứ vào phỏng đoán của hắn, một loại hẳn là chọn một người thừa kế, Khương Phàm làm sao có thể có được ba cái?

Vẻ mặt của Thần Tôn Tiết Thiên Sóc cũng trở nên nghiêm trọng, hô hấp đều trở nên dồn dập hơn.

Thông Thiên Trụ có thể xuyên suốt vũ trụ Địa Ngục, vậy mà Khương Phàm lại có thể hủy diệt toàn bộ?

Chẳng phải là thành thiên địch của bọn hắn rồi sao?

Tiết Vân Đình rất nhanh đã hoàn hồn, ngạo nghễ nói:

- Ba cái đại táng thì như thế nào? Ngươi khống chế được sao? Thông Thiên Trụ của ta là phù hợp hoàn mỹ cùng Tự Tại Vũ Trụ, Võ Thần điện một trăm ngàn năm truyền thừa tích lũy, cũng có thể giao phó cho ta lực lượng vô hạn! Ở trên hòn đảo này, ta chính là vô địch! Ngươi, không bằng ta!!

Thần Tôn Tô Thiên Sóc cũng ngạo nghễ hét lớn:

- Xin mời Thần Nguyên, trấn thần điện! Phần Thiên Thần Hoàng, ta xem ngươi phá Võ Thần điện ta như thế nào!! Các tộc lão trong tổ từ lập tức hành động, mời ra Thần Nguyên phong tồn được trấn thủ trong tổ từ. Hai viên!

Đây là sau ba mươi ngàn năm, hai lần Thần Nguyên tại thời đại song thần trước đó lưu lại!

Hai viên Thần Nguyên phối hợp với số lượng lớn thần cốt cùng thánh cốt, cùng hoàn thiện pháp trận bảo vệ, hai tôn Thần Linh cùng với hàng vạn cường giả, Võ Thần đảo đã thật sự không thể phá vỡ, thậm chí có thể xông vào Thiên Khải, nhập rơi U Minh!

Khương Phàm rời khỏi Liệp Thần Thương, phiêu nhiên lui lại, mười dặm... Ba mươi dặm... Năm mươi dặm... Một trăm dặm...

Thần Tôn Tiết Thiên Sóc nâng cao tinh thần đề phòng:

- Hắn muốn làm gì?

Sau khi Khương Phàm kéo ra một trăm năm mươi dặm, ba tôn Chu Tước đặt ở trên pháp trận vỗ cánh thật mạnh, nhấc lên liệt diễm vô tận, xông về ba phương hướng khác nhau.

- Ta biểu hiện ra cho các ngươi nhìn xem ta phá Võ Thần điện các ngươi như thế nào! Bước đầu tiên, lột da các của các ngươi trước!! Bước thứ hai, lại phá hủy xương các ngươi!!

Khương Phàm lạnh lẽo một câu, hai con ngươi thiêu đốt lên liệt diễm chậm rãi khép kín, trong tích tắc, mênh mông Thiên Hải, mênh mông vũ trụ, đều nổi lên tiếng tạch tạch chói tai.

Đáy biển sụp đổ, đại dương khẽ vuốt, không gian bị phá thành mảnh nhỏ, nhật nguyệt tinh thần sâu trong vũ trụ đều giống như bị kéo lấy, tràn ngập đất trời lao nhanh tới.

Ba tôn Chu Tước phát ra tiếng gáy to sắc nhọn, cường quang tỏa vạn trượng, chói mắt mà nóng rực, tuyệt thế hung uy phần diệt đất trời cuồn cuộn khắp dãy núi rừng rậm.

- Hắn muốn mai táng Võ Thần đảo?

Tiết Thiên Sóc, Tiết Vân Đình bọn hắn sắc mặt kịch biến.

Lột da?

Hắn là muốn phá vỡ phòng ngự phía ngoài, hủy diệt mấy trăm dặm ngoại bộ!

Các đệ tử và trưởng lão bên trong nội tầng hòn đảo nhao nhao thét lên:

- Không được!!

- Phần Thiên Thần Hoàng, dừng tay!!

Tiết Thiên Sóc hét giận dữ với trời cao, ngoại bộ hòn đảo kéo dài mấy trăm dặm, có sông ngòi núi rừng, có dược viên bí cảnh, càng có hơn vạn đệ tử của Võ Thần điện.
Chương 2707 Lại Một Tòa Hoàng Nê Đài (2)

Ầm ầm...

Ba tôn Thuỷ Tổ phân thân tiếp tục sôi trào, vặn vẹo kịch liệt, gần như là tự bạo.

Đại dương mênh mông nổi sóng lớn ngập trời, không gian đất trời trở nên rối loạn, nhật nguyệt tinh thần lao nhanh tới, hơn mấy ngàn vạn dặm 'càn khôn' đều bị ý thức của Khương Phàm khống chế, một cái suy nghĩ đã có thể triệt để táng diệt, quy về hư vô.

- A a a!!

Tiết Thiên Sóc trừng to muốn rách cả mí mắt, lấy pháp trận cùng tài nguyên của Võ Thần điện, nội tầng hẳn là có thể chống đỡ, mà nhất định có thể chống đỡ. Nhưng phía ngoài hòn đảo nhất định sẽ triệt để bị mai táng trong cơn tự bạo hủy diệt của Chu Tước, ngay cả cái bụi đều không thừa nổi.

Trong núi rừng, trong pháp trận ở phía ngoài, trưởng lão cùng các đệ tử không rõ tình huống, còn đang cực lực khống chế pháp trận, cao ngạo thủ vững phòng ngự.

Nhưng bất luận là Thánh Linh hay là đệ tử bình thường, đều từ linh hồn nổi lên từng cơn ớn lạnh, mặc dù không rõ tình huống, nhưng không có nghĩa là bọn hắn không cảm giác được sự tuyệt vọng và sợ hãi.

Đang tại thời khắc sống còn khi hủy diệt sắp bộc phát này, Tiết Thiên Sóc giận dữ hô to:

- Hoàng Nê Đài! Giao cho các ngươi!

- Thần Tôn!!

Tiết Vân Đình bỗng nhiên nhìn về phía Tiết Thiên Sóc, giữa một cái chớp mắt này, đáy mắt hắn liền lóe ra sự tức giận.

- Không nên hồ đồ, chúng ta hoàn toàn có thể chống đỡ! Chúng ta còn có thể xông vào Thiên Khải chiến trường, còn có thể xông vào U Minh Địa Ngục, chúng ta còn có thể tới gần Bắc Thái! Chỉ cần có thể kiên trì mười ngày nửa tháng, kịch biến sẽ có thể kinh động thiên hạ, mang theo cường tộc các phương! Chẳng lẽ ngài không có lòng tin kiên trì được mười ngày? Võ Thần điện hùng cứ hư ảo một trăm ngàn năm, chống đỡ không được mười ngày?!!

Tiết Thiên Sóc quát hỏi:

- Phía ngoài hòn đảo thì sao? Ngươi muốn trơ mắt nhìn hòn đảo sụp đổ sao?

Khuôn mặt anh tuấn của Tiết Vân Đình đều bị bóp méo, Hoàng Nê Đài không chỉ là thần vật, có thể để cho hắn trong vòng một năm sau đó nhanh chóng tăng thực lực lên, càng rất có thể liên lụy đến một trận bí mật cùng cơ duyên to lớn, giống như Tự Tại Vũ Trụ.

Bây giờ chắp tay giao ra, trong vòng một năm hắn làm sao mạnh lên được?

Nếu như không thể mạnh lên, không thể ngồi nắm giữ Hoàng Nê Đài, đại chiến đế ước một năm sau, hắn dùng cái gì chống lại cùng thiên kiêu khác?

Tiết Thiên Sóc gầm thét với bên ngoài:

- Hoàng Nê Đài, cho các ngươi! Nhưng chỉ cái này mà thôi! Nếu ngươi không đồng ý, chúng ta phụng bồi tới cùng!

Thiên Hậu cao cứ ở trên lưng Tổ Kỳ Lân, giơ lên ba cây đầu ngón tay:

- Đếm tới ba, giao ra. Một...

- Nhanh giao ra!!

Tiết Thiên Sóc thét lên ra lệnh Tiết Vân Đình.

Tiết Vân Đình tức giận tới mức khuôn mặt hắn đều nổi cao gân xanh, từ trong lồng ngực cuồn cuộn sự kháng cự, nhưng dưới bức bách của Thần Tôn, tại một khắc Thiên Hậu hô lên 'ba' này, hắn vẫn đành phải đưa Hoàng Nê Đài ra.

- Lão nữ tử đáng chết không chết! Ngươi phải rõ ràng, gần ba mươi ngàn năm qua Võ Thần điện đều chưa từng chịu đựng khuất nhục như vậy, tất nhiên ngươi sẽ phải bỏ ra cái giá.

- Ba mươi ngàn năm không bị khuất nhục, không nhất định là các ngươi quá mạnh, mà là... Không có gặp được chúng ta!

Thiên Hậu chỉ dẫn Hoàng Nê Đài, rơi xuống trên lưng Tổ Kỳ Lân, bay lên không rút lui về phía sau.

Thấy tốt thì lấy, phòng ngự nội bộ quá mạnh, một lát bắt không được, nếu như mang theo Đế tộc thì sẽ rất phiền toái. Huống chi hôm nay không phải đến hủy diệt Võ Thần điện, mà là tới làm cục!

Hai mắt Khương Phàm nhắm chậm rãi mở ra, thế giới đang sụp đổ nhanh chóng khôi phục an tĩnh.

- Nữ tử của ta cũng không phải dễ khi dễ như vậy. Tiết Vân Đình, ngươi còn thiếu một tiếng xin lỗi, Võ Thần điện, các ngươi còn thiếu một viên Thần Nguyên, ta thấy các ngươi còn không có chuẩn bị kỹ càng, ta sẽ cho các ngươi thời gian một năm, một năm sau, ta tại Thương Huyền... Chờ các ngươi! Nhớ kỹ, các ngươi không cho, chính ta tự lấy!

Sắc mặt Tiết Vân Đình âm trầm lại, Tiết Thiên Sóc chỉ vào Khương Phàm gầm thét:

- Phần Thiên Thần Hoàng, không nên tùy tiện, ngươi căn bản gánh không được Bát Châu Thập Tam Hải xâm lấn! Đừng tưởng rằng mượn nhờ thế giới Hỗn Độn thì đã có thể tùy ý xuyên thẳng qua thâm không, vọng tưởng biến Thương Huyền đại lục thành khu vực săn bắn.

- Hôm nay ta cứ nói ở chỗ này, Võ Thần điện chúng ta sẽ liên hợp Không Võ các phương, càn quét thâm không, khóa chặt, trấn áp các ngươi, dẫn quần hùng thiên hạ liên hợp tiến công! Thế giới Hỗn Độn, sẽ trở thành chiến lợi phẩm đầu tiên của Bát Châu Thập Tam Hải, tất cả mọi thứ ở bên trong đều sẽ được chia cắt, bao gồm cả… người của ngươi!!

- Ta chờ mong biểu hiện của các ngươi.

Khương Phàm tản truyền thừa táng diệt ra, thu hồi Thuỷ Tổ phân thân, mang theo Thiên Hậu, Đông Hoàng Toại, lui ra khỏi Võ Thần đảo.

Trước khi đi, hắn mang theo ý vị sâu xa nhìn Tiết Vân Đình.

Đại táng đã hiện ra, Hoàng Nê Đài đã cướp đi, cục… đã được bố trí xong...

- A a a!!

Tiết Thiên Sóc nhìn qua bóng dáng bọn người Khương Phàm đi xa mà tức giận gào thét.

Thành thần đến nay đã hơn một ngàn năm, chưa bao giờ hắn cảm thấy uất ức giống như ngày hôm nay, nhưng hắn không thể không thỏa hiệp, nếu không ở bên ngoài sẽ thảm tao hủy diệt, tên điên Khương Phàm kia thật sự là có thể làm ra được!

Sắc mặt của Tiết Vân Đình âm trầm đến dọa người, đầy ngập lửa giận cuồn cuộn như là muốn đốt hắn thành tro bụi.

Hoàng Nê Đài khẳng định ẩn chứa bí mật lớn, là bí mật lớn có thể làm cho hắn thăng hoa lần thứ hai, vậy mà lại chắp tay nhường cho người khác!

- Lần này là chúng ta chủ quan, không nghĩ tới Khương Phàm cũng dám vượt biển bôn tập, khiêu khích Võ Thần điện chúng ta. Chuyện nhục nhã ngày hôm nay, ngày khác chúng ta hoàn trả gấp trăm lần.

Trước đó Tiết Thiên Sóc đã tính toán sẽ liên hợp với Tiết Vân Đình, trấn trụ thế giới Hỗn Độn, đẩy tòa pháo đài di động kia từ trong hư không ra ngoài, bây giờ, hắn không chỉ muốn đẩy thế giới Hỗn Độn ra ngoài, mà còn muốn giết đến nơi đó!

- Ta muốn giết hắn! Ta nhất định phải giết hắn!

Lửa giận trong lồng ngực Tiết Vân Đình biến thành chiến hỏa, mặc kệ là căn cứ vào sỉ nhục của ngày hôm nay, hay là chuyện Khương Phàm khống chế Đại Táng truyền thừa, hắn đều muốn hủy diệt Khương Phàm.

Trước đó chỉ là nghĩ đến đối kháng cùng những thiên kiêu nhân kiệt tại Thương Huyền kia, nhưng bây giờ... Hắn lại muốn trực diện với cái tên cuồng nhân chiến tranh Khương Phàm kia!

Còn có, hắn muốn truyền tin tức Khương Phàm khống chế ba loại đại táng cho mấy người thừa kế ở Đế tộc kia!!

Hắn muốn để Khương Phàm tại lúc mới bắt đầu chiến tranh đã phải nghênh đón Lục Đạo Lục Táng liên hợp vây bắt!

Sau khi Khương Phàm rời khỏi Hư Vọng Chi Hải, hắn không có trực tiếp trở về Thương Huyền mà là thuận thế xuôi nam, đi thẳng đến Thần Dụ Chi Hải ở lân cận.

Tin tức về Hoàng Nê Đài vẫn đang tiếp tục dẫn phát oanh động, nếu như các phương biết được Thiên Kiếm Thần Tông đạt được Hoàng Nê Đài, khẳng định sẽ ngấp nghé.

Dù sao Thiên Kiếm Thần Tông ở trong mắt ngoại giới chính là thời điểm suy yếu nhất, ngay cả có Thánh Hoàng hay không đều là không thể biết được, cho nên rất có thể sẽ đi đòi hỏi.

Mặc dù Đại Vương, Bạch Tai, Đông Hoàng Toại đều đã bí mật đi qua, nhưng nếu có Thần Ma giáng lâm, bọn hắn coi như chống đỡ, cũng dễ dàng bại lộ, cho nên Khương Phàm vẫn muốn tự mình đi qua, thuận tiện hảo hảo nói chuyện hợp tác cùng tên Cổ Thần kia .
Chương 2708 Ma Lâm Thiên Kiếm

Lúc này Thiên Kiếm Thần Tông còn nguy hiểm xa so với những gì Khương Phàm mong muốn!!

Cổ Thần sớm tại hai năm trước đã trùng tu trở về Thánh Hoàng.

Ba thế trùng tu, ba thế cảm ngộ, Luân Hồi Kiếm Đạo càng tăng cao hơn so với dĩ vãng.

Tại thời điểm nhận được thần cốt linh tủy mà Khương Phàm bí mật tặng tới, hắn cũng không có đụng vào. Không phải là không muốn đụng, mà là không dám đụng vào. Ăn vào đi dễ dàng, phun ra rất khó khăn. Dù sao Khương Phàm cũng không phải là người tốt gì!

Sẽ vô duyên vô cớ đưa thần cốt?

Khẳng định có âm mưu!

Huống chi, chính hắn đã có thể tu luyện tới Thánh Hoàng đỉnh phong, không cần thần cốt kích thích, về phần cảnh giới cao hơn, hắn cũng không hy vọng xa vời.

Cho đến khi Hoàng Nê Đài xuất hiện, Cổ Thần ngay cả Thánh Hoàng trọn vẹn đều không hy vọng xa vời, vậy mà lần đầu tiên hắn thấy được hi vọng thành thần.

Phần hi vọng này để Cổ Thần cảm thấy kích động cùng cuồng nhiệt đã lâu, cũng làm cho Thiên Kiếm Thần Tông lâm vào điên cuồng.

Nhưng, ác mộng lại có thể tới bất cứ lúc nào!

Hắc Ma đại lục đã tập trung vào bọn hắn!

Sau khi Cổ Thần đạt được Hoàng Nê Đài hắn đã triệu hồi toàn bộ đệ tử, toàn lực trấn thủ thần tông, cũng tận hết khả năng phong tỏa tin tức về Hoàng Nê Đài. Nhưng, hắn cũng không biết các nơi khác còn có càng nhiều Hoàng Nê Đài, bí mật về Hoàng Nê Đài cũng đã bắt đầu cuốn đi khắp thiên hạ.

Sau khi Hắc Ma đại lục Ma tộc biết được tin tức thì đã lập tức đánh tới.

Đầu tiên 'Minh Cổ Ma tộc' ở phía đông Hắc Ma đại lục vượt qua ba mươi vạn dặm đại dương, sau một trận uy hiếp và gầm thét, bọn hắn đã khởi xướng tấn công mạnh đối với Thiên Kiếm Thần Tông.

Minh Cổ Ma tộc tuy thuộc hoàng đạo nhưng thực lực tổng hợp lại tương xứng cùng Thiên Kiếm Thần Tông, tấn công mạnh bảy tám ngày đều không thể bắt lấy.

Sau đó chính là Thôn Thiên Ma tộc ở Đông Bắc Bộ Hắc Ma đại lục!

Thôn Thiên Ma tộc là một trong 'Tam Thiên Ma Tôn', thực lực nhanh nhẹn dũng mãnh, huyết mạch lại xa xưa. Bọn hắn có thể phun ra nuốt vào nhật nguyệt, dung luyện càn khôn, thời kỳ đỉnh phong tại thời đại Hồng Hoang còn từng từng sinh ra Ma Đế, thậm chí mưu toan nuốt cả Cửu Thiên Thập Địa.

Chỉ là Thôn Thiên Ma tộc quá kiêu ngạo, cho dù phụ thuộc vào Hắc Ma Đế tộc, cũng không phải là hoàn toàn thần phục, cho nên đã hơn ba vạn năm cũng không có từng sinh ra Ma Hoàng!

Lần trước cùng đi chinh chiến Côn Lôn chính là vì Hắc Ma Hoàng hứa hẹn cho bọn hắn thần cốt, kết quả lại bị trọng thương. Bây giờ có được bí mật về Hoàng Nê Đài, bọn hắn cơ hồ đều dốc hết toàn lực, do hai tôn Thánh Hoàng dẫn đội, đuổi giết Thiên Kiếm Thần Tông!

Một Minh Cổ Ma tộc đã để Thiên Kiếm Thần Tông tiếp nhận áp lực thật lớn, miễn cưỡng có thể bằng vào ưu thế phòng ngự mà kiên trì nổi, bây giờ lại đến một Thôn Thiên Ma tộc càng mạnh hơn khác, Thiên Kiếm Thần Tông đã lập tức lâm vào nguy cơ.

Khi Đại Vương và bọn người Bạch Tai chạy tới nơi này, chính là lúc Thiên Kiếm Thần Tông đang bị hai đại Ma tộc tấn công mạnh, kiếm triều ngập trời chống cự lại ma triều cuồng bạo, như hòn đảo chống cự với mưa to gió lớn, như là lúc nào cũng có thể bị lật úp.

Tràng diện kia vô cùng nguy cơ.

Bây giờ bọn Đại Vương muốn trà trộn vào cũng không có bất kỳ khả năng gì.

Mà bây giờ bọn hắn lại không thể bại lộ mối quan hệ cùng Thiên Kiếm Thần Tông.

Sau khi bàn bạc một phen, bọn hắn đã làm một quyết định mạo hiểm.

- Thiên Kiếm Thần Tông! Làm giao dịch thì sao?

Một tiếng gào thét hùng hậu vang vọng đất trời, vượt trên cả chiến đấu kịch liệt.

Đại Vương khống chế hải triều từ từ đi lên, chiến khu khổng lồ hơn năm trăm mét, tràn ngập khí thế nặng nề như đại dương, mai rùa tràn đầy mũi nhọn, ý lạnh lạnh lẽo, như là không thể phá vỡ, đại xà quay quanh chiến khu, tràn ngập uy lực Huyền Minh.

- Huyền Vũ?

Thôn Thiên Ma tộc cùng Minh Cổ Ma tộc nhao nhao ngừng tấn công, nhanh chóng tập kết sẵn sàng chiến đấu, lại lập tức phán định ra thực lực thật sự của tôn Huyền Vũ kia —— cảnh giới Thánh Hoàng!!

Các đệ tử và trưởng lão bên trong Thiên Kiếm Thần Tông đang chật vật tuyệt vọng chống cự, Ma tộc còn không có tản ra, Yêu tộc lại tới?

Lại còn là Huyền Vũ Đế tộc! Xong, lần này thật sắp xong rồi!

- Thiên Kiếm Thần Tông, giao Hoàng Nê Đài cho ta! Ta bảo đảm các ngươi bình yên vô sự!

Đại Vương cố ý đè ép tiếng nói, ngẩng đầu lên, đưa ra một phách lối dáng vẻ cao ngạo.

- Chỉ bằng một mình ngươi cũng vọng tưởng đối kháng với chúng ta?

Lão tổ Thánh Hoàng của Minh Cổ Ma tộc rống to, ma uy cuồn cuộn, ma khí cuồn cuộn, bên trong như là có ngàn vạn ma hồn đang gầm thét.

- Hắc Ma Đế tộc cũng không dám gầm loạn với lão tử, ngươi chán sống rồi?

Đại Vương giơ lên móng vuốt đánh ra hải triều, va chạm trong nháy mắt như là thiên thạch va chạm đại dương mênh mông, tiếng oanh minh đinh tai nhức óc vang vọng đất trời, đại dương đều nổi lên gợn sóng, kéo dài không dứt.

Răng rắc!

Răng rắc!!

Phía sau lưng Đại Vương đột nhiên bạo động ra cốt thứ dày đặc sắc nhọn, dài đến vài trăm mét, chuẩn bị đâm đến trời, khuấy động ba động làm cho người ta phải hồi hộp.

Đây không phải là mai rùa của nó, mà là Bạch Tai đang núp ở bên trong, rất khéo léo tạo ra được khí thế đặc biệt.

Hai người phối hợp, uy thế tăng nhiều!!

Minh Cổ Ma Tôn cau chặt lông mày, đây là vũ khí gì?

- Ta nhắc nhở các ngươi nên làm rõ ràng cục diện. Bây giờ Hắc Ma Đế tộc không có nửa phần tư cách dám kêu gào cùng với Huyền Vũ Đế tộc chúng ta, bọn làm chó các ngươi đây, ngậm miệng lại cho lão tử!

Mắt Đại Vương lộ ra hung quang, sau khi phách lối quát tháo, nó lại nói với Thiên Kiếm Thần Tông:

- Các ngươi không gánh nổi Hoàng Nê Đài! Giao ra mới có thể bảo đảm an nguy toàn tông! Nếu không, pháp trận vừa vỡ, thứ các ngươi rớt cũng sẽ không chỉ là Hoàng Nê Đài!

- Sở dĩ tất cả hoàng đạo hải vực có thể chiếm được một vị trí tại Thiên Khải, bao nhiêu đều có liên quan cùng Huyền Vũ Đế tộc chúng ta. Hôm nay ngươi giao Hoàng Nê Đài ra, sau này Thiên Kiếm Thần Tông tại Thiên Khải hoàng thành, ta có thể bảo đảm ngàn năm không việc gì!

Bên trong Thiên Kiếm Thần Tông, gia chủ cùng các lão tổ của tam đại kiếm phái đều đầy mỏi mệt, khẩn trương nhìn thế cục bên ngoài.
Chương 2709 Ma Tôn Sát Khâm

Lần đầu tiên bọn hắn cảm thấy tông môn mà bọn hắn vẫn lấy làm kiêu ngạo lại suy yếu như vậy.

Ngày xưa, Thánh Hoàng đã có thể bảo đảm một hoàng đạo hưng thịnh, tám phương kính sợ, nhưng bây giờ sóng gió nổi lên, loạn cục bộc phát, muốn giữ vững cơ nghiệp, nhất định phải có Thần Tôn trấn thủ.

Nhưng, Hoàng Nê Đài chính là cơ hội ngàn năm một thuở để bọn hắn bồi dưỡng Thần Tôn!

Toàn tông trên dưới đều yên tĩnh như chết, không có người nào tỏ thái độ, không có người nào nghị luận, rất nhiều ánh mắt đều nhìn phía đại điện trên đỉnh núi, nơi đó có lão tổ của bọn hắn.

Vẻ mặt của Cổ Thần rất bình tĩnh, không vui không buồn, vẫn cùng bình thường, nhưng trong lòng đã bắt đầu chần chờ.

Hắn thật không nghĩ tới Hoàng Nê Đài lại có thể mang theo Ma tộc nhanh như vậy, mà từ trong lời nói của Minh Cổ Ma tộc đó có thể thấy được, Hoàng Nê Đài đã là thần vật được cả thiên hạ đều biết đến, mà còn xuất hiện rất nhiều, ngay cả Đế tộc cũng bắt đầu nhúng tay cướp đoạt.

Bọn hắn phải giữ Hoàng Nê Đài như thế nào mới được?

Bây giờ đã là Minh Cổ Ma tộc và Thôn Thiên Ma tộc tới, phía sau còn có hai Ma tộc cường đại là Hình Thiên Ma tộc và Kình Thiên Ma tộc có được Ma Hoàng.

Hoàng Nê Đài... Giữ không được.

Tạo hóa trêu ngươi, hắn vốn không có ý hy vọng xa vời sẽ bước đến Thần cảnh, ông trời lại đột nhiên cho hắn hi vọng, hắn vừa muốn nắm chắc cơ hội, lại phải chắp tay nhường cho người khác.

Giờ khắc này, tại khu vực vách núi phía bắc hải đảo.

Sóng lớn mãnh liệt, va chạm lên bọt nước đầy trời, pháp trận kích phát ra cường quang lạnh thấu xương, Ngũ Hành Kiếm Khí đảo loạn năng lượng thiên địa.

Một cỗ không gian ba động đột nhiên xuất hiện, bên trong xuất hiện một bóng người, dùng sức vẫy tay đối với người trong pháp trận.

- Ai!! Nơi này!! Nha đầu kia, nhìn chỗ này đi!! Lão đầu nhi kia, nhìn nơi này!

Đông Hoàng Toại mượn nhờ hải triều cùng kiếm triều ẩn nấp tung tích, cẩn thận từng li từng tí hấp dẫn sự chú ý ở bên trong.

- Sư phụ, nhìn, nơi đó có người.

Một vị nữ đệ tử lay lấy sư phụ.

- Ừm?

Trưởng lão lập tức cảnh giác.

- Chớ khẩn trương, ta, Đông Hoàng Toại, Khương Phàm phái tới.

Đông Hoàng Toại mang theo sóng nước từ bên ngoài vào trong hư không, ngưng tụ chữ Thành, truyền lại tin tức vào bên trong.

- Huyền Vũ, là Huyền Quy. Xương cốt, là người biến. Các ngươi, đã gặp qua.

Đông Hoàng Toại tạo chữ rõ ràng truyền đến trong pháp trận.

Sắc mặt vị trưởng lão kia đại biến, vội vàng rời khỏi pháp trận, chạy đến chỗ không giới hạn thông báo.

Phó tông chủ Phó Hành Không rất nhanh đã chạy tới nơi này, liếc mắt một đã liền nhận ra giáo chủ Cửu Thiên thần giáo, Đông Hoàng Toại.

- Làm bộ, giao cho chúng ta. Chúng ta, phía sau lại vụng trộm đưa cho các ngươi. Chúng ta, có ba cái, không đoạt của các ngươi. Nếu như chúng ta an toàn rút đi, các ngươi coi như cái gì không có phát sinh. Nếu như, chúng ta bị nhận ra, các ngươi hung hăng mắng.

Đông Hoàng Toại ngưng tụ ra từng chữ từng chữ, hiện ra cho bên trong nhìn.

Phó Hành Không nhìn Đông Hoàng Toại ở bên ngoài 'khoa tay múa chân', thể hiện một trận quái dị.

- Thiên Kiếm Thần Tông, nhanh làm quyết định! Làm một cái quyết định sáng suốt!

Đại Vương tiếp tục ở phía xa 'Tru lên', đong đưa thân thể, phát động đại dương mênh mông:

- Thôn Thiên Ma tộc, Minh Cổ Ma tộc, các ngươi cũng đừng coi là cướp được Hoàng Nê Đài thì có thể đạt được nó. Hắc Ma Đế tộc liên tục tổn hại hai tôn Ma Hoàng, đối với khống chế Ma tộc phụ thuộc đã yếu bớt trên diện rộng, chắc chắn sẽ không cho phép các ngươi lại sinh ra Ma Hoàng mới!

Đại Vương nện bước nặng nề, khống chế đại dương muốn tới gần phía trước.

Minh Cổ Ma Tôn, Thôn Thiên Ma Tôn đều không hẹn mà cùng bước lên mấy bước, ánh mắt lăng lệ.

- Ai chán sống! Tại thế giới hải vực này, thực lực của ta có thể ngược mỗi một kẻ các ngươi! Đại chiến đế ước sắp đến, các ngươi dám tổn thất Thánh Hoàng sao? Ta cảnh cáo các ngươi, nếu như Hoàng Nê Đài thuộc về ta, chính là thần vật của Huyền Vũ Đế tộc chúng ta. Nếu như các ngươi dám đoạt, chính là tuyên chiến! Nhưng các ngươi phải suy nghĩ kỹ, Hắc Ma Đế tộc dám tuyên chiến cùng Huyền Vũ Đế tộc chúng ta sao? Bọn chúng, dám sao!!

Huyền Vũ phách lối điên cuồng gào thét, chẳng những không có dừng lại, ngược lại còn cố ý tăng thêm tốc độ, trực tiếp đi tới phía trước Thiên Kiếm Thần Tông.

Nội bộ Thiên Kiếm Thần Tông sau khi trải qua thảo luận ngắn ngủi, Cổ Thần đã quyết định giao ra.

Mặc dù không phải rất tin tưởng đám thổ phỉ Khương Phàm kia, nhưng loại tình huống bây giờ này, hắn rõ ràng không gánh nổi Hoàng Nê Đài, còn không bằng thử một lần.

- Hoàng Nê Đài, chúng ta từ bỏ. Nhưng, Huyền Vũ Đế tộc các ngươi nhất định phải bảo đảm địa vị của Thiên Kiếm Thần Tông chúng ta tại Thiên Khải chiến trường.

Được Cổ Thần ra hiệu, tông chủ Cổ Vân Thiên đã đưa Hoàng Nê Đài ra khỏi pháp trận bảo vệ.

Cổ Vân Thiên thuận tiện gọi hai đại Ma tộc:

- Không phải chúng ta không cho các ngươi, là các ngươi cũng không giữ được!

- Các ngươi đã làm một cái quyết định vô cùng chính xác. Từ nay về sau, ai dám khiêu khích Thiên Kiếm Thần Tông các ngươi, chính là khiêu khích Huyền Vũ Đế tộc, mặc kệ là tại hải vực hay là tại Thiên Khải chiến trường, các ngươi đều có thể yên tâm làm việc.

Đại Vương rất hài lòng mà thu Hoàng Nê Đài vào mai rùa, khống chế hải triều quay người rời khỏi.

Bạch Tai giấu ở trên mặt mai rùa, cố gắng duy trì cốt thứ.

Đông Hoàng Toại mang theo Khương Qua cùng mấy người Hàn Ngạo ẩn nấp ở trong hư không.

Đại Vương đi ở phía trước rất phách lối, bọn hắn giấu cũng rất khẩn trương.

Nếu như có thể an toàn rời khỏi, đương nhiên là tốt nhất, nếu như bị phát hiện, coi như thật phiền toái. Không chỉ có sẽ bị bọn Ma tộc này cắn, đến tiếp sau còn sẽ có Ma tộc khác giết tới.

Cổ Thần và đám người đứng tại đỉnh núi, đưa mắt nhìn bọn hắn dần dần đi xa, tâm cũng chầm chậm nhấc lên.

Không chỉ có lo lắng bọn người Đông Hoàng Toại sẽ bị phát hiện, còn lo hơn đám gia hỏa kia cứ đi thật như vậy hơn… là một đi không trở lại.

Dù sao cũng là một đám thổ phỉ cướp bóc, thật sự là để cho người ta không yên lòng.

- Chậm đã!!

Lão Ma Tôn - Sát Khâm của Thôn Thiên Ma tộc đột nhiên lên tiếng, gọi Đại Vương đang rời khỏi lại.

Thanh âm không lớn, lại cộng minh cùng Thiên Hải, như là Thiên Âm cuồn cuộn, truyền khắp mấy trăm dặm.
Chương 2710 Đánh Nhau (1)

Trái tim Đại Vương co rụt lại, tiếp tục đi lên phía trước.

Sát Khâm có chút nhíu mày, nhìn chằm chằm Đại Vương:

- Ngươi không phải tộc trưởng của Huyền Vũ Đế tộc, cũng không phải đại thống lĩnh, mà chỉ sợ vị kia bây giờ hẳn là đang bế quan trùng kích Thần Linh cảnh. Ngươi, là ai?

Đại Vương tiếp tục đi lên phía trước:

- Ngươi không nhìn ra được sao? Ta vừa mới tiến tới Thánh Hoàng!

Thánh Hoàng thứ hai của Thôn Thiên Ma tộc - Sát Đồ cũng nói:

- Ta quanh năm trấn thủ Thiên Khải nuốt Thiên Hoàng thành, nhận biết các vị Thánh Vương thống lĩnh của Huyền Vũ Đế tộc, nhưng ngươi... Chưa thấy qua.

Đại Vương có chút luống cuống, tốc độ bắt đầu tăng tốc:

- Huyền Vũ chúng ta đều có dáng dấp giống nhau như đúc, Ma tộc ngươi còn có thể nhận ra sự khác biệt?

Giọng của Sát Khâm ù ù, uy áp Thiên Hải:

- Theo như ngươi nói, Nhân tộc cũng đều dáng dấp một dạng đâu. Ngươi, rốt cuộc là ai!!

- Ta à! Chiến binh được Huyền Vũ Đế tộc bí mật bồi dưỡng! Ngươi đang hoài nghi cái gì!!

Đại Vương bỗng nhiên quay người, cao ngạo giằng co với Sát Khâm.

- Huyền Vũ Đế tộc quả nhiên lợi hại, thì ra là đang nuôi dưỡng hai chiến binh, một kẻ đang thành thần, một kẻ thì bước lên Thánh Hoàng. Trách không được đại thống lĩnh của các ngươi vừa mới năm trăm tuổi đã chuẩn bị thoái vị.

- Đó là đương nhiên, ta chính là đại thống lĩnh tương lai...

- Hắn đang lừa ngươi!

Một tiếng gầm nhẹ đột nhiên từ hư không truyền đến.

- Cái gì?

Đại Vương khẽ giật mình, câu nào có vấn đề?

- Đại thống lĩnh của Huyền Vũ không phải năm trăm tuổi.

Đông Hoàng Toại ở hư không ảo não, không nghĩ tới Thôn Thiên Ma tộc lại xảo quyệt như thế.

- Ngươi... Rốt cuộc là ai?

Sát Khâm đột nhiên phát ra tiếng ma hống thật lớn, bầu trời lắc lư, biển cả sôi trào.

- Đại thống lĩnh của Huyền Vũ Đế tộc năm nay vừa ba trăm tuổi, là người thừa kế tộc trưởng hạ nhiệm, ngươi ngay cả điều này cũng không biết?

Sát Đồ cuồn cuộn ngực bụng, bỗng nhiên khẽ hấp, bầu trời xuất hiện tầng tầng gợn sóng, đại dương kịch liệt chập trùng, giống như là muốn toàn bộ tràn vào trong thân thể của hắn.

- Ta... Ta đương nhiên biết, mẫu thân nó, là ta không nghe rõ, cách vài trăm dặm, lão tử có thể nghe cái đại khái cũng không tệ rồi.

Đại Vương ngao ngao hai tiếng, quay đầu vắt chân lên cổ phóng đi.

- Đừng giải thích nữa, đi!!

Đông Hoàng Toại hô to.

Không gian cuồn cuộn, hóa thành vòng xoáy, như Ác Long xuất uyên, một ngụm nuốt về phía Huyền Vũ.

Oanh!!

Sát Đồ bỗng nhiên khẽ hấp, bầu trời và đại dương đều bị hắn hút vào trong người.

Bầu trời lùi lại, hải triều nhấc lên, phạm vi thôn nạp từ mấy chục dặm đến gần trăm dặm, lại đến mấy trăm dặm, trùng điệp, liên miên bất tuyệt.

Sát Đồ tiếp tục bành trướng chiến khu lên trăm mét, ngàn mét... Vạn mét... Ba vạn mét... như là một tôn đại ma Hồng Hoang, chân đạp đại dương, giơ cao lên trời, mặt ngoài chiến khu to lớn đều nổi lên gợn sóng.

Rống...

Ma Tôn đầu tiên - Sát Khâm cùng với các Thánh Vương, Thánh Linh còn lại..., tất cả Thôn Thiên Ma tộc đều sôi trào huyết mạch, bắt đầu thôn trời nạp biển.

Chiến khu thẳng tắp nhao nhao bành trướng, từ mấy ngàn mét đến mấy vạn mét không giống nhau, tầng mây trên bầu trời như cuồng phong gào thét, đều không ngừng liên tục bị nuốt nạp đến bên trong chiến khu, v mãnh liệt tiếp tục chìm xuống, lộ ra căn cơ của hòn đảo, lộ ra đáy biển dãy núi, số lượng lớn hải thú đều bị bọn chúng nuốt vào khoang bụng.

Trong hư không, Đông Hoàng Toại mang theo tất cả mọi người phóng tới, nhưng hư không đều như đại mạc, bị kéo lui lại.

- Ngọa tào! Ngưu bức như vậy! Nhanh nhanh nhanh, nhanh đi.

Bọn Đại Vương kêu lên đầy sợ hãi.

- Chịu đựng.

Đông Hoàng Toại cưỡng ép đạo ngấn dày đặc, nhưng đúng vào lúc này, Thiên Hải bị mãnh liệt kéo lấy đã đạt tới cực hạn, ầm ầm nổ vang, Cửu Thiên rơi xuống, hư không sụp đổ, toàn bộ bọn hắn đã từ trong thâm không rơi ra, hỗn loạn tháo chạy.

- Đông Hoàng Toại? Là các ngươi!!

Đám yêu ma Sát Khâm liên tiếp dừng lại, nhưng không đợi Thiên Hải bình tĩnh, toàn thân bọn hắn đã nổi lên gợn sóng quỷ dị, há mồm phun ra một chùm sáng năng lượng kinh khủng, liên miên bất tuyệt, hạo như cuồng triều, chiến khu mấy ngàn mấy vạn mét của bọn chúng nhanh chóng rút về.

- Đều tới đây!!

Bạch Tai cưỡng ép khống chế hài cốt của tất cả mọi người, kéo đến trên thân Đại Vương, ngay sau đó hình thành cốt giáp cứng cỏi, như tấm chắn che Đại Vương lại.

Đại Vương rơi xuống, đạp mạnh lộ ra dãy núi dưới đáy biển, nó ngẩng đầu lên hét lớn đầy giận dữ, đại xà quay quanh, uy lực Huyền Minh sôi trào, từng tầng từng tầng mê quang nở rộ đến cực điểm, sáng chói mà thần bí, hình thành tám tầng Huyền Minh thuẫn, một tầng Huyền Minh biểu tượng uy lực của một vùng biển, cảnh giới càng mạnh, tiếp dẫn năng lượng càng khủng bố hơn, bát trọng Huyền Minh, tám mảnh hải vực.

Oanh!

Ầm ầm ầm ầm!!

Tập thể Thôn Thiên Ma tộc thả ra bạo kích, liên tiếp oanh kích Huyền Minh thuẫn của Đại Vương, như Thiên Thần đánh vào huyền thiết, như sóng lớn đụng mạnh tới trụ trời, chấn thiên động địa, âm thanh chấn nứt Bát Hoang.

Đại Vương lấy uy lực một mình ngạnh kháng với cơn tức giận của một bộ tộc, mặc dù liên tiếp lui về phía sau, nhưng lại không ngừng điên cuồng gào thét, cho đến thời khắc cuối cùng, Huyền Minh thuẫn vỡ nát, chiến khu khổng lồ đột ngột nhảy lên lật mấy chục lần, nhưng cốt giáp cứng cỏi đươc Bạch Tai duy trì đã thay nó triệt tiêu tổn thương sau cùng.

Rống!!

Đại Vương nhấc lên tới, tức giận gào thét:

- Khương Phàm kiếp trước kiếp này liên sát Hắc Ma Tam Hoàng, những huynh đệ chúng ta đây đều nhìn không được, vốn định tha tính mệnh các ngươi, không thể lại để cho Hắc Ma đại lục mất mặt. Vậy mà bọn ngu xuẩn các ngươi đây, nhất định phải tự tìm khó xử sao?

- Thôn Thiên Ma tộc, các ngươi là tự tìm đường chết!!

Bạch Tai bay lên không, toàn thân bộc phát ra cốt khí, ngưng tụ thành lít nha lít nhít cốt thứ, mỗi chuôi đều chỉ dài có ba đến năm mét, nhưng số lượng lại từ mấy trăm bạo tăng đến một trăm ngàn, bao phủ trời cao, cứng cỏi sắc bén, mỗi chuôi cốt thứ đều tràn ngập cốt khí đặc biệt, một khi đánh trúng người thì sẽ như là đạn tạc đánh vỡ vụn hài cốt.

Ngu Chính Uyên nhảy ra khỏi mai rùa, xoay xoay cổ, thể hiện ra Hỗn Độn Chiến Khu cường hoành.

Hôm nay hắn đã không chỉ gần như lại một lần nữa ngưng tụ được 'Giới Nguyên Thạch' tại khí hải, mà sau khi kéo dài dùng Thái Nhất Kim Tủy Đan hắn cũng càng trở nên mạnh hơn.

Hắn vung Hỗn Độn Trọng Chùy lên, ba đầu sáu tay hét lớn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK