Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2696 Thái Uyên chi chiến (1)

- Chẳng lẽ ngươi muốn một mình ta đi qua? Đó là Phong Đô Quỷ Chủ, Quỷ Hoàng đầu tiên của U Minh! Hắn chỉ là đồng ý gặp ta mà thôi, mục đích thực sự là muốn hợp tác cùng ta hay là muốn nuốt ta, ai cũng không biết! Các ngươi không bồi ta đi qua trợ trận, ta chết rồi thì phải làm sao bây giờ?

- Nơi này thì sao? Chẳng may Khương Phàm sớm giết tới đâu?

- Ngươi vừa mới bảo đảm, sẽ không tới!

Chu Phục Sinh nhíu mày, ngược lại có chút khẩn trương.

Triệu Thanh Duẫn lạnh lùng nói:

- Nếu quả thật muốn đi, vậy thì mau chóng hành động. Không chỉ có ngươi bồi tiếp ta, Thái Uyên Thần Tôn, còn có Thánh Hoàng, đều phải bồi tiếp ta. Phong Đô Quỷ Chủ sống mấy chục vạn năm, đã siêu thoát, sẽ không để ý ngươi nói cái gì, càng không quan tâm kỹ xảo đàm phán của ngươi, thứ hắn nhìn chính là thực lực!

- Cho nên chúng ta chỉ có thể thì đều đi, nhất là Thái Uyên Cực Địa, bọn hắn đều quen thuộc cùng rất nhiều Quỷ Chủ Địa Ngục, lần này cũng là bọn hắn bí mật liên hệ, cần đi theo nhất.

Chu Phục Sinh nói:

- Ta không để ý bồi tiếp ngươi...

- Vậy cũng đừng nói nhảm nữa, ngươi cân nhắc mang ai đi qua, có thể nhiều thì mang càng nhiều. Nhất là Bùi Tu Nghiệp và Âu Dương Mục Thiên, Quang Minh linh văn của bọn hắn có uy hiếp rất mạnh tại Địa Ngục, nhất định phải đuổi theo.

Triệu Thanh Duẫn sượt qua người Chu Phục Sinh, không cho hắn bất cứ cơ hội nói nhảm lời nào, sau đó... Tự mình tìm đến Thái Uyên Thần Tôn.

- Ngươi đã chuẩn bị kỹ càng đối mặt với Phong Đô Quỷ Chủ rồi? Ta không thể không nhắc nhở ngươi lần nữa, địa vị và thực lực của hắn tại U Minh đã không ai bằng, nhưng hắn cũng vô duyên với vị trí Đế Tôn, tương đương với các mặt đều đã đến cực hạn, lại vô vọng tiến thêm một bước, cho nên đối với bất cứ chuyện gì cũng đều không có hứng thú, ngươi muốn thuyết phục hắn hợp tác với ngươi, rất khó!! Hắn đồng ý gặp ngươi, càng nhiều là muốn gặp Thái Âm Thần Viêm một lần một trăm ngàn năm chưa từng xuất hiện qua, chỉ thế thôi.

Thái Uyên Thần Tôn già nua còng lưng xuống, hốc mắt hãm sâu, vẻ mặt âm lãnh.

Triệu Thanh Duẫn không có trực tiếp đáp lại, ngược lại nói:

- Có khả năng chúng ta sẽ gặp phải phiền toái.

- Ngươi hoài nghi Khương Phàm sẽ tìm được nơi này?

- Ta hoài nghi, hắn đã biết ta ở chỗ này.

- Cho nên?

- Khương Phàm làm việc, ta rất rõ ràng, hoặc là nhận được tin tức, không quan tâm đến bất cứ thứ gì mà dùng tốc độ cao nhất giết tới, hoặc là chờ góp nhặt đầy đủ năng lượng, nhất cử giải quyết nơi này. Cho nên, hắn hoặc là sẽ đến trong vài ngày nữa, hoặc là sẽ chờ đến sau mấy tháng.

- Ý của ngươi là...

- Ngài cần làm một quyết định lấy hay bỏ....

Chu Phục Sinh khâm điểm Chu Nguyên Bá, Chu Ngạo Hoàng, hai vị Thánh Hoàng, cùng đại bộ phận Thánh Vương và Thánh Linh, thậm chí là Bán Thánh, đều hộ tống tiến về Phong Đô Quỷ Giới.

Bùi Tu Nghiệp, Âu Dương Mục Thiên mặc dù thương thế nghiêm trọng, nhưng dưới sự kiên trì của Chu Phục Sinh và Triệu Thanh Duẫn, cũng vẫn hộ tống đi.

Nam Cung gia tộc thì xuất động càng nhiều cường giả, từ Thái Uyên Thần Tôn, đến lão tổ Thánh Hoàng, lại đến rất nhiều tộc nhân bình thường, đều gia nhập đội ngũ.

Dựa theo lời của Triệu Thanh Duẫn, Nam Cung gia tộc cần bồi tiếp bọn hắn tiến về Phong Đô, làm dẫn đường, làm giới thiệu, cũng cần liên hệ một ít Quỷ Chủ cùng Quỷ tộc quen biết trong Địa Ngục, bí mật tập kết tới chỗ lối đi ở Thái Uyên Cực Địa, đến lúc đó phối hợp với Phong Đô Quỷ Chủ phản kích, cho nên có thể xuất động thì đều cần xuất động.

Trước khi đi, Chu Phục Sinh nhắc nhở hai vị Thánh Hoàng lưu thủ là Nhân Hoàng Chu Thái cùng Vô Thượng Vương:

- Chúng ta sẽ trở về trước cuối tháng chín, các ngươi không cần lo lắng, cũng không cần khẩn trương, bảo vệ tốt pháp trận, đừng hoang phế tu luyện.

Bọn người Chu Thái nhao nhao chắp tay lĩnh mệnh, cũng cầu chúc Chu Phục Sinh thuận lợi kết minh cùng Phong Đô Quỷ Chủ.

Triệu Thanh Duẫn mặt không thay đổi nhìn đám người đang nói lời từ biệt, ánh mắt yên tĩnh, nhìn không ra bất kỳ khác thường gì.

Nhưng Thái Uyên Thần Tôn mặc lên áo bào đen, lại dùng một loại ánh mắt quái dị, nhìn nữ tử mỹ lệ phong hoa tuyệt đại, lãnh diễm khuynh thành này.

Ngày hai mươi sáu tháng tám, vào ngày thứ hai sau khi Triệu Thanh Duẫn xuất quan, bọn hắn đã tập kết số lượng lớn Thánh Linh, Thánh Vương, Thánh Hoàng, xuyên qua con đường sinh tử, giáng lâm đến U Minh Địa Ngục, sau đó bằng tốc độ nhanh nhất lao tới Phong Đô Quỷ Giới xa xôi.

Chu Thái lưu thủ Thái Uyên Cực Địa, chỉ huy các cường giả thần triều vững chắc pháp trận, cũng tu luyện nhiều hơn.

Làm chủ nhân thần triều, loại làm việc nhìn phức tạp này đối với hắn mà nói đơn giản là chuyện bình thường, không có chút áp lực nào.

- Phong cảnh hoàng đạo hải vực kém xa đại lục thần triều thật.

Chu Thái đứng trên một vách núi cheo leo, nhìn xung quanh hòn đảo với thế núi gập ghềnh.

Thái Uyên Cực Địa là bá chủ duy nhất tại Thần Khấp Chi Hải, hòn đảo có phạm vi vô cùng bao la, mà gần như là hình tròn, đường kính dài nhất tới hơn tám trăm dặm, đáy đảo thì có thể đạt tới hơn hai ngàn dặm.

Trong hòn đảo thì là một vết nứt khổng lồ trực tiếp xuyên suốt với U Minh Địa Ngục, dài đến hơn một trăm dặm, rộng chừng hai ba mươi dặm, đen kịt âm trầm, Âm Lôi cuồn cuộn.

Từ trên cao quan sát xuống, cả hòn đảo nhỏ tựa như là một con mắt Địa Ngục, để cho người ta rùng mình.

Mà nhận tử khí xâm nhập, cả hòn đảo nhỏ trừ núi ra thì chính là rãnh, không hề có thực vật, âm u đầy tử khí. Ngay cả những cung điện kia cũng đều là đục ở giữa núi, thô cuồng lại nguyên thủy.

So với Xích Thiên hoàng thành phồn hoa náo nhiệt, nơi này gần như là khác một cách cực đoan.

Chu Thái không biết người khác là cảm giác gì, dù sao hắn đây cũng là Nhân Hoàng cao cao tại thượng, là có chút bi thương.

- Các con dân thần triều, không biết có hận chúng ta hay không.

- Sau trận chiến Đế ước, Thương Huyền nên đi nơi nào, chúng ta lại có thể trùng kiến thần triều không? Phần Thiên Thần Hoàng, không biết cái ngày ngươi chết thảm đó, nhìn qua Thương Huyền đại địa bị khói lửa bao phủ, có một tia hối hận hay không, có thể cho là, ngươi là tội nhân Thương Huyền hay không.
Chương 2697 Chiến tranh tại Thái Uyên (2)

Chu Thái đứng chắp tay đón gió lạnh ở đó, tự lẩm bẩm.

Thời gian trôi qua từng ngày, Thái Uyên Cực Địa rét lạnh lại yên tĩnh, nhưng các cường giả Xích Thiên Thần Triều lại náo nhiệt tu luyện, đầy lòng mong đợi chuẩn bị cho chiến tranh.

Trong lòng bọn họ đều kìm nén cơn ác khí, đều muốn hung hăng phát tiết một trận.

Lúc trước không thể nổ tung chiến tranh tại Xích Thiên hoàng thành, quyết đấu một trận ngay ở chỗ này đi.

Bọn hắn muốn để Khương Phàm rõ ràng nhận thức được, Xích Thiên Thần Triều không phải chạy trốn, mà là di chuyển chiến lược!

Bọn hắn càng phải để Khương Phàm biết, cho dù là rời khỏi Thương Huyền, bọn hắn cũng là nhân vật không thể chiến thắng!

Bọn hắn càng khát vọng nhìn thấy thời khắc Phong Đô Quỷ Chủ giết ra U Minh, nhìn thấy tràng cảnh Khương Phàm hốt hoảng chạy trốn!

Ngày mùng bảy tháng chín!!

Đám người Triệu Thanh Duẫn rời khỏi sau mười ngày, mặt trời dâng lên giống như thường ngày, ánh nắng mặt trời chiếu rọi biển cả, duy chỉ không chiếu vào bình chướng tử vong của Thái Uyên đảo.

Khi các cường giả thần triều tu luyện, kiểm tra pháp trận giống như thường ngày, đám người phía bắc hòn đảo đột nhiên chú ý tới không gian phương xa nổi lên tầng tầng gợn sóng, lúc bọn hắn đang hiếu kỳ nhìn quanh, không gian lại rung chuyển mãnh liệt như là bầu trời nổi lên 'Sóng cả', vặn vẹo va chạm trong phạm vi lớn, sau đó là... Sụp đổ... Ầm ầm...

Liệt diễm bạo động, như biển gầm sôi trào, như đại dương mênh mông chảy ngược, liệt diễm vô biên vô tận từ bầu trời mãnh liệt lao ra, cường quang hừng hực rọi khắp Thiên Hải, cũng chiếu thấu tầng tầng bình chướng, phía bắc hòn đảo Thái Uyên Cực Địa đều bị chiếu thành màu đỏ như máu.

Khương Phàm, Tru Thiên Thần Tôn, Kiều Vô Hối, Khương Qua, Khương Bá, cùng Hồng Hoang Thiên Long, Huyền Vũ, Ngu Chính Uyên, Loan Đình cùng với số lượng lớn cường giả Vạn Thế, liên tiếp xông ra hư không.

- Tản ra!! Đánh!!

Khương Phàm đầy rẫy sát ý, không chần chờ chút nào.

Hắn hét lên một tiếng ra lệnh, số lượng lớn Không võ mang theo bọn người Kiều Vô Hối nhanh chóng trải rộng ra mấy trăm dặm, Thánh Hoàng phía trước, Thánh Vương ở bên cạnh, Thánh Linh ở phía sau.

Thánh huyết đang thiêu đốt, thánh uy đang sôi trào, chiến ý kinh khủng khiến đất trời vặn vẹo.

- Đó là Khương Phàm??

- Vạn Thế Thần Triều tới??

- Nhanh như vậy sao?

Các cường giả Nam Cung gia tộc đang đóng giữ bên ngoài pháp trận nhao nhao biến sắc.

Không phải nói sớm nhất cuối tháng chín sao? bây giờ mới mẫu thân nó vừa mới tiến tháng chín!!.

- Thiên Phạt!

Kiều Vô Hối hóa thân thành Bất Diệt Thiên Hoàng, thôi động Thiên Phạt Thần Kiếm.

Mặc dù trước đó Thiên Phạt Thần Kiếm bị Bùi Tu Nghiệp nhận chủ, nhưng Phần Thiên Diệt Thế Viêm của Khương Phàm am hiểu phần diệt vết tích vạn vật, trên đường tới đây đã triệt để chặt đứt liên hệ giữa Thiên Phạt Thần Kiếm cùng Bùi Tu Nghiệp, bây giờ... Nó đã thuộc về Kiều Vô Hối!!

Rốt cuộc Kiều Vô Hối cũng có một thanh Thần Binh đáng kiêu ngạo, trên đường đi đều đang mong đợi uy lực của nó.

Giờ khắc này, hắn dùng toàn lực phóng thích, Thiên Phạt Thần Kiếm bắn ra ánh sáng, chiếu sáng hoàn vũ, thần uy khủng bố khuấy động toàn trường, uy lẫm tất cả Thánh Linh, Thánh Vương, thậm chí là Thánh Hoàng.

Thiên Phạt Thần Kiếm tỏa ánh sáng chói mắt mà quỷ bí, như là có thể chiếu thấu linh hồn của tất cả mọi người, thẩm phán thiện ác tại kiếp này.

Giờ khắc này, bầu trời oanh minh, đại đạo hiển hiện, như từng con Cự Long vờn ở xung quanh, lại như tinh hà lao nhanh không dứt, ở xung quanh Bất Diệt Thiên Hoàng hiện ra hình ảnh kỳ diệu ầm ầm sóng dậy.

Cảnh tượng hoa lệ, uy thế càng kinh khủng tuyệt luân, như là trải rộng ra thiên địa pháp trường, muốn gây nên thiên phạt thẩm phán.

- Giết!!

Bất Diệt Thiên Hoàng kích phát toàn lực, hai cánh giương cao, Thiên Phạt Thần Kiếm đánh ra tuyệt thế kiếm mang, Thánh Hoàng đại viên mãn bộc phát cực hạn, phóng xuất ra thần uy chân chính.

Hống hống hống!

Lần này Hồng Hoang Thiên Long cõng đến Hồng Mông Thiên Bia, cao giọng hét lớn, long văn thức tỉnh, tuyệt thế long uy quay quanh, sôi trào lên sóng triều Hồng Mông, uy thế long văn được mở rộng, giống như là thời khắc khai thiên tích địa sinh ra Tổ Long đầu tiên, hoành hành khắp thế gian, miệt thị dân chúng, cuồng bạo đánh tới bình chướng.

Huyền Vũ cứ như là viên thiên thạch va chạm mặt biển, ngẩn đầu lên trời hét lên đầy giận dữ, rung chuyển đại dương mênh mông, thân hình khổng lồ hơn năm trăm mét chập trùng mãnh liệt, biển động nhấc lên sóng cả cao vạn trượng, mang theo cuồng lực vô tận, chợt vỗ tới bình chướng bảo vệ.

Khương Bá, Dạ An Nhiên, Đông Hoàng Càn,... tất cả cường giả đều kìm nén sức lực, trên đường đi bọn họ đều đang tích súc năng lượng, tại thời khắc này đã được phóng thích toàn diện.

Bọn hắn biết rõ thực lực của loại Thần cấp hoàng đạo như Thái Uyên Cực Địa này, nhất là sau khi có được Xích Thiên Thần Triều vào ở, cũng tất nhiên sẽ gia cố thêm cả Xích Thiên đại trận, cho nên nhất định phải phát huy lên ưu thế tập kích, trước khi Thái Uyên Cực Địa, Triệu Thanh Duẫn, cùng các cường giả Xích Thiên kịp phản ứng, tận hết khả năng phá hủy pháp trận.

Khương Phàm vung lên Liệp Thần Thương, quy mô ầm vang tăng vọt, sau khi thẳng tới ngàn trượng, thân thương có Huyết Hà lượn lờ, vô số linh hồn Thần Ma gào thét, mũi thương nhanh chóng xoay tròn, cuốn lên cuồng triều sát lục vô biên.

Tru Thiên Thần Tôn tế lên Tru Thiên Thần Kiếm, huyết quang vô biên, xé ra đại đạo trời cao, chém chết quỹ tích bầu trời, như là xuyên qua cổ kim, cùng với tiếng vang chấn thiên động địa, chém về phía Thái Uyên Cực Địa.

Ầm ầm!!

Nhiều loại năng lượng bạo động, đảo loạn năng lượng tự nhiên, vặn vẹo đại đạo pháp tắc, lấy uy thế giống như hủy trời diệt đất, nghiền ép bầu trời, đánh sụp đổ bình chướng bảo vệ của Thái Uyên Cực Địa.

Bình chướng bảo vệ tại Thái Uyên Cực Địa vô cùng cường đại, đây là chuyện không thể nghi ngờ, không chỉ có được gia cố vài vạn năm, cũng tiếp lấy 'con mắt Địa Ngục', nhưng… pháp trận mạnh hơn đều cần lực lượng duy trì. Mà pháp trận bây giờ, không chỉ có không có bao nhiêu cường giả đóng giữ, còn bị bí mật kéo ra số lượng lớn tài nguyên.

Cứ như vậy, dưới sự phóng thích toàn lực của bọn người Khương Phàm, pháp trận phía bắc Thái Uyên Cực Địa đã đổ sụp, cả hòn đảo nhỏ đều mở rộng.
Chương 2698 Chiến tranh tại Thái Uyên (3)

Đám người Chu Thái ở sâu trong hòn đảo đều nhao nhao kinh động, rời khỏi cung điện nhìn ra phương bắc.

Khoảng cách mặc dù xa xôi, nhưng cũng có thể nhìn thấy cường quang sáng chói giống như mặt trời nổ tung, nhìn thấy đại triều năng lượng hoắc loạn trời đất.

- Khương Phàm tới? Làm sao lại nhanh như vậy! Mẫu thân nó, vừa nhận được tin tức thì liền nhào tới sao?!

Mặc dù Chu Thái được tôn làm Nhân Hoàng, nhưng hắn cũng không chịu nổi loại nguy cơ đột nhiên xuất hiện này.

Quá nhanh, tới quá nhanh.

Thần Tôn và những người khác chỉ vừa mới rời khỏi được mười ngày thôi mà!

- Rút lui!!

Chu Thái quả quyết hô to, các 'vết nứt Địa Ngục' bọn hắn bố trí ở xung quanh pháp trận, tới kịp!

- Rút lui?

Thị vệ bên cạnh ngạc nhiên.

- Không rút lui giữ lại chờ chết sao? Dựa vào chút thực lực ấy của chúng ta gánh vác được sao? Lập tức đi đến U Minh Địa Ngục, hủy đi con đường, ngăn chặn bọn hắn đuổi bắt.

- Thái Uyên Cực Địa chẳng phải là...

- Chúng ta không cần quan tâm, rút lui!!

- Tuân lệnh!!

Các cường giả Xích Thiên Thần Triều hốt hoảng rút lui, đều không lo được phá giải pháp trận cùng tài nguyên trấn thủ, bọn họ dùng tốc độ nhanh nhất nhảy xuống vết nứt.

Sau khi bọn người Khương Phàm công phá bình chướng thì liên tiếp ngừng lại.

Quá dễ dàng!

Một đợt thế công đã kích phá?

Mà... mặc dù Thái Uyên Cực Địa nhanh chóng hỗn loạn, nhưng nhân số chạy trốn, năng lượng bị rung chuyển cũng đều kém nhiều so với những gì được dự đoán.

Vì sao lại khác thường!

Bọn hắn lập tức nghĩ đến là có bẫy!

Đông Hoàng Toại trước tiên đã chộp tới một đệ tử Thái Uyên Cực Địa:

- Người của các ngươi đâu?

- Đi đại gia ngươi!

Đệ tử kia dữ tợn, lập tức tự bạo, phun ra tử khí tà ác, phóng tới Đông Hoàng Toại.

- Ngọa tào... ngươi...

Đông Hoàng Toại ngăn trở máu thịt vụn, lại bắt một đệ tử Thái Uyên khác.

- Ta nguyền rủa ngươi chết không yên lành! Kiếp sau làm con heo đi! Lão tử sẽ chiên ngươi!

Đệ tử Thái Uyên hét lớn, không đợi bị Đông Hoàng Toại đưa đến bầu trời thì đã thiêu đốt huyết nhục hóa thành chú ấn quỷ dị, phóng tới Đông Hoàng Toại.

- Quỳ xuống, sống! Đứng đấy, chết!!

Đông Hoàng Toại cuồng vũ tại khung trời, ngưng tụ ngàn vạn lưỡi dao không gian, tràn ngập đất trời đánh về phía sơn lâm hỗn loạn.

Kết quả ngoại trừ chạy trốn tứ tán thì chính là quay người giận mắng nguyền rủa, gần trăm tên đệ tử Thái Uyên vậy mà không có một ai quỳ xuống, dưới lưỡi dao không gian đầy trời hóa thành mảnh vỡ, nhuộm đỏ cả sông núi.

Đám người cau chặt lông mày, bá chủ đại dương này thật có khí phách.

- Xông cho ta!!

- Đông Hoàng tộc làm tốt phối hợp! Chuẩn bị ứng biến bất cứ lúc nào!

Khương Phàm bay thẳng lên trời, đuổi giết vào sâu trongThái Uyên Cực Địa.

Theo Xích Thiên cường giả rút lui, trước đó Xích Thiên Thần Triều hao phí số lượng lớn vật liệu cùng tinh lực trù hoạch kiến lập Xích Thiên pháp trận đã bình tĩnh, bọn người Khương Phàm lại lần nữa tuỳ tiện đột phá. Nhưng loại tình huống quỷ dị này để bọn hắn càng khẩn trương.

Quét ngang mấy trăm dặm, vậy mà lại không có phát giác được khí tức của một cường giả?

Chuyện này không bình thường!

Khương Phàm lại không lo được phải chăng có bẫy, hắn nhanh chóng mang theo Liệp Thần Thương đuổi giết tới vết nứt Địa Ngục. Bởi vì Thiên Hậu còn đang ở Địa Ngục, nếu thật sự là bẫy, bọn người Thiên Hậu chắc chắn sẽ lâm vào trùng vây, bất luận như thế nào hắn cũng đều muốn đi qua.

- Nhanh nhanh nhanh, nhanh cho ta! Ta đếm đến mười, phía sau cũng mặc kệ!

Chu Thái đứng ở dưới vết nứt, lo lắng gào thét gọi ácc cường giả thần triều trong con đường.

Thời khắc sinh tử, đào mệnh quan trọng, lại còn có người chạy tới thu dọn đồ đạc, đã sớm nhắc nhở bọn hắn đều mang theo tất cả bảo bối trong người.

- Mười… Chín… Tám...

Chu Thái nghiêm nghị gào thét, hận không thể hủy đi con đường ngay bây giờ, nếu không một khi bọn người Khương Phàm giết tới, chắc chắn sẽ là một trường giết chóc.

Nhưng…

Bầu trời chỗ con đường U Minh đột nhiên bị chiếu rọi đến sáng rực, để các cường giả liên tiếp lao ra nhao nhao kinh ngạc, ngay sau đó thì đồng loạt nhìn về phía dưới.

Trên đại địa U Minh ở phía dưới mấy vạn mét, từng luồng từng luồng huyết quang nở rộ, từng mảnh từng mảnh liệt diễm thiêu đốt, mặt đất sụt lún, hoang dã run rẩy, một con tiếp lấy một con Ác Long đụng nát đại địa, phóng lên tận trời, dài đến mấy vạn mét, tráng kiện như núi, toàn thân hiện ra lân giáp đen kịt, ý lạnh um tùm.

Bọn hắn vô ý thức phản ứng là Long tộc tới, nhưng khi lít nha lít nhít 'Ác Long' hỗn loạn phá tan mặt đất, dữ tợn mở ra cái miệng to đáng sợ như chậu máu, thì bất chợt, một cái tên kinh khủng lấp lóe ở trong đầu.

Địa Ma Thụ!!

Đó là ma vật hung tàn nhất tại thế giới Hỗn Độn, Địa Ma Thụ!

Rống!!

Hơn ngàn sợi dây leo lay động mãnh liệt, phát ra tiếng gào thét chấn thiên động địa, thanh triều cuồn cuộn giống như là biển động, phóng lên tận trời mấy vạn mét.

Thiên Hậu, Khương Quỳ, Khương Diễm, Triệu Thời Việt, Hướng Vãn Tình, Tặc Điểu, Tổ Kỳ Lân, Côn Bằng, vân vân..., tất cả đều nhao nhao theo dây leo nổ bắn ra bầu trời, hiện ra mênh mông sát uy, đuổi giết cường giả Xích Thiên.

- Thiên Hậu??

Sắc mặt Chu Thái trong nháy mắt đxa tái nhợt, đám điên này không chỉ có đến nhanh, lại còn có thời gian giáp công hai đường?

Ầm ầm!

Đúng vào lúc này, một mảnh liệt diễm kinh khủng xuyên suốt con đường Địa Ngục, đánh xuyên sóng triều sinh tử, vọt vào không trung Địa Ngục, giáng lâm đến trước mặt đám người Chu Thái.

Bầu không khí hỗn loạn bỗng nhiên an tĩnh, các cường giả Xích Thiên chưa tỉnh hồn lập tức trắng bệch cả mặt, đại não đều như là ngừng suy nghĩ lại tại giờ khắc này.

Khương Phàm liếc nhìn toàn trường, cau chặt lông mày, cứ một đám người như vậy? Những kẻ khác đâu, cất giấu ở phía trên sao? Hay là...

- Những người khác đi Phong Đô Quỷ Giới!

Lúc này, một thanh âm sắc nhọn vang lên, kinh phá bầu không khí yên tĩnh ngắn ngủi.

Là Sở Sanh Ca!

Nàng xông ra khỏi đội ngũ Xích Thiên, phóng tới phía Khương Phàm:

- Là ta! Là ta! Ta là Sở Sanh Ca! Bọn hắn đi Phong Đô Quỷ Giới!

- Ngươi...

Sắc mặt của Chu Thái và đám người lại biến, có người theo bản năng đã muốn ra tay chụp chết nương môn nhi này.

Khương Phàm lao xuống, nghênh tiếp Sở Sanh Ca, thu vào Thông Thiên Tháp, hắn hét lớn một tiếng, vang vọng U Minh:

- Giết!!.
Chương 2699 Chiến Tranh Tại Thái Uyên (4)

Một trận đồ sát không chút lo nghĩ!

Xích Thiên Thần Triều lưu lại cường giả cũng không nhiều, chỉ có hai vị Thánh Hoàng là Chu Thái cùng Vô Thượng Vương này có thể chịu được một trận chiến, nhưng cũng gánh không được Thần Linh như Khương Phàm và Thiên Hậu đây trùng kích, ngay cả cơ hội tự bạo cũng đều không có đã bị nhao nhao bắt giết.

Khương Phàm triệu Sở Sanh Ca ra đến:

- Nói rõ ràng!!

Sở Sanh Ca nhìn thi hài đầy đất, cùng các Luyện Binh sư nơi xa tập hợp một chỗ đang run lẩy bẩy kia thì gian nan nuốt ngụm nước bọt:

- Ta... Ta không rõ ràng lắm... Ta chỉ biết là...

Hướng Vãn Tình đi tới:

- Chớ khẩn trương, bình phục lại tâm tình, từ từ nói.

Sở Sanh Ca nhắm lại mắt, lấy lại bình tĩnh, mới nói:

- Sau khi bọn người Chu Nguyên Bá bị phát hiện, nơi này khẩn trương một thời gian, sau đó các cao tầng bọn hắn thương lượng lại nói bọn hắn muốn hợp tác cùng Phong Đô Quỷ Hoàng, chờ các ngươi giết tới sẽ khởi xướng phản kích.

- Ngày hai mươi lăm tháng trước, Triệu Thanh Duẫn xuất quan, tiến vào Thần Linh cảnh, ngày thứ hai đã tập kết số lượng lớn cao tầng, liên hợp tiến về Phong Đô Quỷ Giới, tiếp vị Quỷ Hoàng kia. Rất nhiều tộc nhân của Thái Uyên Cực Địa cũng được vung vào U Minh Địa Ngục, liên hệ Quỷ tộc có quan hệ tốt với bọn hắn, muốn tới nơi này tập kết, chuẩn bị phục kích.

Khương Phàm và bọn người Thiên Hậu nghe được thì nhíu chặt mày lại.

Triệu Thanh Duẫn thật sự đã thành thần!

Xem ra Xích Thiên Thần Triều thật sự đã giao Hỏa Nguyên bọn hắn thai nghén cho nàng!!

Nữ tử điên kia lại muốn hợp tác cùng Phong Đô Quỷ Chủ?

Phong Đô Quỷ Chủ không thể nghi ngờ là Quỷ Hoàng mạnh nhất tại U Minh, hắn đã tồn tại mấy chục vạn năm, là một Quỷ Hoàng đời thứ hai duy nhất!

Bọn hắn đột nhiên cảm thấy may mắn khi không có bế quan mạnh lên trước mới đến vây bắt, nếu không, đến lúc đó... Thiên Hậu hỏi:

- Phong Đô Quỷ Chủ hẳn là đã ngủ say rất nhiều năm, há lại để bọn hắn nói gặp thì có thể gặp được?

Sở Sanh Ca lắc đầu:

- Ta không biết, ta chỉ là nghe nói, sớm tại nửa năm trước Triệu Thanh Duẫn đã lấy được liên hệ cùng Phong Đô Quỷ Giới, mà Phong Đô Quỷ Chủ, cũng đồng ý gặp nàng.

Thiên Hậu lại nói:

- Chỉ là đồng ý gặp nàng mà thôi, nàng ắt có niềm tin Phong Đô Quỷ Chủ hợp tác cùng với nàng?

Vẻ mặt Khương Phàm trở nên nghiêm trọng:

- Hẳn là có liên quan cùng Thái Âm Thần Viêm.

Thiên Hậu lắc đầu:

- Mặc dù nàng hung ác, nhưng không ngốc, Phong Đô Quỷ Chủ là Quỷ Hoàng đầu tiên của U Minh, ngay cả Đế Quân đều phải cảnh giác, tuyệt đối sẽ không bởi vì nàng là Thái Âm Thần Viêm mà lựa chọn hợp tác. Trong này... Khẳng định còn có bí ẩn, hoặc là nàng có ỷ vào khác.

Đại Tặc ở bên cạnh gật đầu:

- Ta cảm thấy rất có đạo lý. Như vậy cũng tốt hơn so với nữ hài tử người ta chỉ là đồng ý gặp ngươi một lần, ngươi đã liền nghĩ đến trên giường? Quá tự luyến!

Đại Vương gật đầu:

- Trừ phi thêm tiền, thêm nhiều tiền!!

Mọi người ở bên cạnh đang tập trung tinh thần suy tính cũng không còn gì để nói.

Chu Thanh Thọ tranh thủ thời gian kéo lấy bọn hắn rời khỏi, quá ảnh hưởng hình tượng Thần Võ đoàn của bọn hắn.

Khương Phàm thở phào một hơi, một trận tập kích phóng tới trăm vạn dặm, lại kết cục như vậy.

Mặc dù quét ngang Thái Uyên Cực Địa, bắt giết số lượng lớn cường giả Xích Thiên lưu thủ, nhưng... Có ý nghĩa gì sao? Cường giả thật sự, toàn bộ đều không ở đây.

- Hủy nơi này, trở về thôi.

Thiên Hậu mơ hồ cảm thấy trong này khẳng định có bí mật khác, nhưng bọn hắn không thể thả đó mặc kệ Thương Huyền, một mực ở lại nơi này.

Nếu như Triệu Thanh Duẫn thật sự mời được Phong Đô Quỷ Chủ, bọn hắn ở lại nơi này sẽ biến thành con mồi.

- Cần quyết đoán mà không quyết đoán, chắc chắn sẽ bị loạn!

Tru Thiên Thần Tôn liếc mắt nhìn Khương Phàm, nói một câu ý vị sâu xa.

Triệu Thanh Duẫn vốn không phải là phiền phức, kết quả... Đầu tiên là đế cốt đế huyết, sau đó lại là Thái Uyên Cực Địa, bây giờ lại liên hợp Xích Thiên, còn mưu đồ bí mật với Phong Đô, trong lúc bất tri bất giác, nàng đã thành một nhân vật cực kỳ nguy hiểm.

Một đời trước, cũng bởi vì Triệu Thanh Duẫn một trường giết chóc, để vị Phần Thiên Thần Hoàng này chảy máu mắt mà gào thét tại Đăng Thiên Kiều, mệnh tang thiên phạt.

Một thế này, Tru Thiên Thần Tôn có một loại dự cảm mãnh liệt, mẫu thân nó, cái loại yêu diễm tiện hóa kia lại muốn chuyện xấu!

Bọn người Khương Phàm phá huỷ Thái Uyên đảo, quay về Thương Huyền.

Sau khi bọn hắn trở lại Thương Huyền không lâu, cũng chính là vào cuối tháng chín, bọn người Triệu Thanh Duẫn đã quay trở về tới con đường sinh tử kết nối với Thái Uyên Cực Địa, nhưng toàn bộ con đường đều đã bị phá huỷ, đầu Chu Thái và Vô Thượng Vương bị treo ở trên một đống đá chất cao.

Một màn này, đã rõ ràng đến mức không thể nào lại rõ ràng hơn nữa.

Khương Phàm, đã sớm giết tới đây.

Người lưu thủ của Thái Uyên trên đảo, không một ai may mắn thoát khỏi!!

Các cường giả Thái Uyên Cực Địa và Xích Thiên Thần Triều bi phẫn muốn tuyệt, cảm xúc gần như đã sụp đổ.

Nhất là bọn người Chu Nguyên Bá.

Mặc dù lần này tùy hành rất nhiều cường giả, cơ hồ đều điều động toàn bộ Bán Thánh trở lên, nhưng, tộc nhân Bán Thánh trở xuống cùng số lượng lớn đời mới, toàn bộ đều ở lại nơi này. Nhất là những thế lực thương hội kia, trong tay còn nắm lấy số lượng lớn tài nguyên thần triều.

- Chu Phục Sinh, ngươi nên có một nửa trách nhiệm trong chuyện này!

Giọng của Triệu Thanh Duẫn đầy giá lạnh, kích thích Chu Phục Sinh đỏ ngầu cả mắt.

- Mẫu thân nó, ngươi thả cái rắm cái gì!

Lần đầu tiên trong đời Chu Phục Sinh thô lỗ mắng người như thế, lại còn là đối với một nữ tử.

- Trước khi rời khỏi, ta đã iên tục hỏi qua ngươi có xác định bọn người Khương Phàm sẽ không tìm được nơi này trước cuối tháng chín hay không, ngươi vô cùng khẳng định mà trả lời ta. Kết quả, phán đoán của ngươi đã sai lầm, để cho liên minh của chúng ta bị tổn thất to lớn. Ngươi không chịu trách nhiệm, vậy thì người nào chịu trách nhiệm?

Triệu Thanh Duẫn nhìn chằm chằm Chu Phục Sinh.

- Ta...

Chu Phục Sinh đầy ngập lửa giận, lại trừng mắt nhìn Triệu Thanh Duẫn nhưng không nói được gì.

Hắn dự đoán không sai, thế nhưng...

Triệu Thanh Duẫn không nhìn đến ánh mắt như muốn giết người của Chu Phục Sinh, hai bên lạnh lẽo nhìn nhau.

Thái Uyên Thần Tôn nhìn một màn này, trong lòng nổi lên từng cơn ớn lạnh.

Trước đó cứ cho là mình hung ác cường thế, uy chấn Thiên Khải, nhưng sống mấy ngàn năm, hôm nay đột nhiên đã hiểu, điều thật sự hung ác… lại là ở lòng người...

Lòng một người, vậy mà có thể hung ác đến trình độ như vậy.

Trước một ngày khi rời khỏi vào ngày hai mươi lăm, Triệu Thanh Duẫn đã cùng hắn mưu đồ bí mật qua.

Nàng nói sau khi Khương Phàm nhận được tin tức sẽ có hai lựa chọn, một là đột kích như thiểm điện, như thế căn bản sẽ không tập kết người lại, mà là điều động lực lượng có thể vận dụng ở bên cạnh, dùng tốc độ cao nhất giết tới.

Thời gian, rất có thể đang mấy ngày sau.

Một lựa chọn khác chính là bế quan chỉnh đốn, sau khi mạnh lên lại đến.

Nếu như là lựa chọn trước, bọn hắn gánh không được, chỉ có thể rút lui. Nếu như là lựa chọn sau, bọn hắn đã mời được Phong Đô Quỷ Chủ tới.
Chương 2700 Phong Thần (1)

Cho nên, Triệu Thanh Duẫn đề nghị, tập kết toàn bộ cao tầng đi Phong Đô Quỷ Giới.

Bởi vì, nếu như tương lai Khương Phàm lại đến, Thái Uyên đảo tùy tiện để mấy người cũng không cần lo lắng. Nếu như Khương Phàm sớm giết tới, bọn hắn đã di chuyển một chi đội lớn, có thể bảo toàn thực lực. Mà vừa vặn mượn cơ hội này... Trọng thương Xích Thiên Thần Triều!

Xích Thiên Thần Triều có rất nhiều cường giả, khó mà khống chế, nhất định phải phế bỏ một bộ phận.

Thánh Linh trở lên không thể phế quá nhiều, bọn hắn còn cần chinh chiến cho thời kỳ sau.

Dưới Thánh Linh thì tùy tiện phế, tốt nhất là diệt hết, như thế cơ bản là chém được căn cơ của Xích Thiên, càng có thể triệt để kích thích thù hận của cường giả Xích Thiên Thần Triều đối với Khương Phàm, trở nên không chết không thôi.

Lần này, chính là một cơ hội tuyệt hảo!!

Nếu như sau này Khương Phàm lại đến, vậy thì cũng không có cách nào.

Nếu như Khương Phàm sớm tới vậy tgif đã giúp bọn hắn một chuyện lớn rồi!!

Vì để tránh cho Xích Thiên sinh nghi, Thái Uyên Cực Địa cũng cần lưu lại một số người 'chờ chết'.

Mới đầu Thái Uyên Thần Tôn không đồng ý, nhưng bây giờ trong trận doanh liên minh Xích Thiên thật quá mạnh, đã mạnh đến mức để liên minh có tình trạng mất cân bằng, muốn khống chế bọn hắn, muốn ba bên nói chuyện ngang hàng, nhất định phải trọng thương Xích Thiên.

Cũng may Thái Uyên Thần Tôn có thể lấy cớ liên hệ các Quỷ tộc, số lượng lớn tinh anh đều dời đi ra ngoài, cơ hồ không có lưu lại bao nhiêu người có giá trị. Còn đỉnh cấp tài nguyên, hắn đã bí mật mang ở trên người.

Mà ngay giờ phút này, Triệu Thanh Duẫn đột nhiên nổi lên với Chu Phục Sinh, cũng tương đương để Chu Phục Sinh báo thù, mà là cường thế báo thù, đừng bị ảnh hưởng bởi cái chết của Xích Thiên Thần Tôn kia, dứt bỏ tạp niệm, đưa Khương Phàm vào chỗ chết.

Trong lòng Thái Uyên Thần Tôn thầm than nữ tử này thật tàn nhẫn, cũng không thể không tự mình ra mặt:

- Trong này xác thực có trách nhiệm của Chu Phục Sinh ngươi khi phán đoán sai lầm, nhưng tội ác thật sự chính là Khương Phàm!!

- Từ lần tập kích này cũng có thể nhìn ra được, hắn hận các ngươi đến tận xương, sau khi nhận được tin tức lại không quan tâm đến gì mà giết tới.

Quả nhiên tâm tình của bọn người Chu Nguyên Bá đã nhận phải kích thích, nhao nhao nắm chặt nắm đấm, đôi mắt đỏ lên.

Những vương hầu, cường tộc, Bán Thánh cùng các Thánh Nhân may mắn còn sống sót càng là bi phẫn muốn tuyệt. Nghĩ đến tộc nhân của mình chết thảm thì hận không thể lập tức giết đến Thương Huyền, cùng Khương Phàm đánh nhau sống chết ngay bây giờ.

Triệu Thanh Duẫn không tiếp tục kích thích Chu Phục Sinh, bây giờ đã vừa vặn, nàng nói với mọi người:

- Thái độ của Phong Đô Quỷ Chủ các ngươi đều biết. Mặc dù hắn sẽ không đích thân tới, nhưng đồng ý điều động mấy vị Quỷ Vương tới tọa trấn. Chỉ cần thả tin tức này ra thì sẽ không có ai còn dám đến uy hiếp Thái Uyên đảo chúng ta.

- Từ hôm nay trở đi, chúng ta có thể quang minh chính đại hoạt động tại Thần Khấp Chi Hải, không sợ bất kỳ hoàng tộc, Thần tộc, thậm chí Đế tộc bên nào! Nhưng, mục đích của chúng ta không phải đơn giản là một cái 'An toàn', mà là trưởng thành, phát triển nhanh hơn, đại chiến đế ước chỉ còn sót lại một năm, chúng ta ai cũng không biết chiến trường Thương Huyền sẽ xuất hiện biến cố gì, nhưng chỉ cần đủ cường đại, nơi đó nhất định có chỗ cho chúng ta có một quyền nói chuyện!

- Về phần tương lai kết cục như thế nào, chúng ta có thể sửa lịch sử, sáng tạo kỳ tích hay không, là cần chúng ta chung sức hợp tác! Là tin tưởng lẫn nhau, phối hợp lẫn nhau, ủng hộ hợp tác lẫn nhau, mà không phải năm bè bảy mảng, từng người tự chiến!

Các cường giả Xích Thiên đều nhận lấy 'chỉ dẫn' của Triệu Thanh Duẫn ở trong cơn bực tức, tất cả nhao nhao khơi dậy nhiệt huyết đối với việc quay về Thương Huyền, có lòng tin báo thù kiên định đối với Khương Phàm.

Ngay cả đám người của Thái Uyên Cực Địa đều hận thấu xương đối với Khương Phàm.

Trước đó chỉ là giết các tộc trưởng của bọn hắn, bây giờ... Lại còn hủy đi hòn đảo của bọn họ!

Thù này không báo, thề không làm người!

Triệu Thanh Duẫn nói rất hợp thời:

- Ta đề nghị, tổ kiến một tầng lớp quyết sách, ta, Chu Phục Sinh, Thái Uyên Thần Tôn, lại riêng phần mình tuyển chọn thêm hai người có mưu trí khác. Gặp được bất cứ chuyện gì, tầng lớp quyết sách cùng nhau thương lượng, trong lúc thương lượng thì có thể có tranh luận, nhưng một khi làm ra quyết định, các bên đều phải nghiêm ngặt chấp hành vô điều kiện!

Thế giới Hỗn Độn!

Mặc dù xuất chinh Thái Uyên Cực Địa bất lợi, nhưng cũng không có ảnh hưởng quá lớn đến tâm tình của bọn hắn. Dù sao Hoàng Nê Đài xuất hiện cũng đã mang đến chấn động to lớn.

- Tác dụng của Hoàng Nê Đài bây giờ chính là phóng thích thần lực, loại thần lực này rất khó giải thích, hiểu đơn giản chính là nguyên lực của thần, ai có thể có được nó thì người đó có thể không ngừng liên tục hấp thu nguyên thần lực, cải thiện thể chất, kích phát huyết mạch, thậm chí là thăng hoa huyết mạch, liên tục dẫn phát dị biến, cuối cùng... Thành thần!

Khương Phàm giới thiệu để bầu không khí trở nên nóng bỏng, tất cả mọi người đều chăm chú nhìn ba tòa Hoàng Nê Đài lơ lửng sau lưng Khương Phàm.

- Hoàng Nê Đài, có thể nói là một siêu cấp thần vật có thể tạo thần! Lai lịch cụ thể, chúng ta không biết, nhưng có thể xác định là, bọn chúng đã mai táng dưới đất trăm vạn năm, mà liên lụy đến một siêu cấp sự kiện đã từng rung động thời đại Hồng Hoang —— Phong Thần đại điển!

- Ta từng thấy được hình ảnh kia trong cảm ngộ, mặc dù rất mơ hồ, nhưng cũng có thể cảm nhận được trận kia đại điển rầm rộ như thế nào.

Giọng của Khương Phàm trong trẻo, quanh quẩn giữa sơn lâm cung điện.

Tất cả mọi người không khỏi tưởng tượng, mặc dù không biết tình huống cụ thể, tưởng tượng tràng cảnh đủ loại kiểu dáng, nhưng vẫn sôi trào nhiệt huyết.

Phong Thần đại điển ở thời đại Hồng Hoang.

Đó là tình cảnh rung động như thế nào, hùng vĩ rầm rộ như thế nào.

Thậm chí bọn hắn còn có loại xúc động muốn trở lại Hồng Hoang, chứng kiến trận thịnh điển kia.

Không!!

Hoàng Nê Đài, thời gian qua đi trăm vạn năm lại tái hiện nhân gian.

Phong Thần đại điển mới sắp diễn ra, mà bọn hắn không chỉ có thể chứng kiến, thậm chí còn có thể tham dự ở trong đó. Đây là vinh quang bực nào, lại là vinh hạnh đến cỡ nào chứ.

Duy chỉ có Đan Hoàng lại có vẻ mặt phức tạp, tâm tình nói không nên lời là kích động hay là đang kiềm chế.

Bất luận thứ gì vượt qua vô số thời gian đột nhiên thức tỉnh đều nhất định sẽ mang theo thâm ý, cùng loại với ý trời. Vật kia càng quý giá, ngủ say càng lâu, sau khi thức tỉnh lại có thâm ý càng lớn.

Mà tất cả những chuyện này không thể nghi ngờ đều là Chư Thần tận thế vây quanh sắp đến!

Chăm chú từ cục diện trước mắt đến xem, thế giới tận thế lần này, bất luận từ quy mô hay là ngụ ý đều cao hơn lần ba vạn năm trước kia rất nhiều.

- Lão bằng hữu, ngươi cũng đang nhìn, còn không có quyết định sao?

Linh hồn Đan Hoàng phát ra ba động, chạm đến Thôn Thiên Ma Hoàng hồn vẫn luôn đang yên lặng trong thân thể Tịch Nhan.

Tịch Nhan yên lặng nhìn Khương Phàm, vẻ mặt không có gì, ma hồn trong thân thể cũng không có cho Đan Hoàng bất kỳ lời đáp lại nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK