Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2251 Cuộc chiến không định trước (2)

Ánh sáng hoàng kim sáng chói lại bị Thông Thiên Tháp chống đỡ, không có để lại mảy may chút vết tích nào.

- Đó là vũ khí gì?

Kỳ Lân và các cường giả của Bất Hủ Thần Sơn cảnh giác toà bảo tháp kia, khí tức rất cổ quái, giống như là tòa Thiên Thần thức tỉnh, đang quan sát dân chúng, lại như là một tòa trụ trời, nâng đỡ bầu trời.

- Thực lực chênh lệch, vũ khí không lấp đầy được! Khương Phàm, hôm nay ai cũng không cứu được ngươi!

Kim Vô Song nhanh chóng thi triển, đạp không mà đi, giống như là thiểm điện kim sắc, cường thế giết tới Khương Phàm, Hoàng Kim Chiến Kích dâng lên phong mang, thế như hàng vạn tia lôi đánh với trời, bá liệt kinh người.

Khương Phàm thôi động Thông Thiên Tháp hộ thể, chống cự đả kích trí mạng, diễn biến Phần Thiên Chiến Đao, tái chiến với Kim Vô Song.

Kim Vô Song có hoàng kim thiểm lượt, Khương Phàm càng có Lăng Thiên Thuật, hai người giống như thiểm điện cuồng đánh với nhau, giết tới sôi trào tại không trung.

Ánh sáng hoàng kim trên cơ thể Kim Vô Song càng tăng lên, rõ ràng là đang nắm trong tay quyền chủ động, cường thế công kích, áp chế gắt gao ở Khương Phàm.

Mỗi một kích đều giống như con sông hoàng kim lao nhanh, thao thao bất tuyệt.

Một loại chiến phá Thương Thiên khí khái, một loại cảnh giới chỉ có ta vô địch.

Nàng càng đánh càng vô cùng dũng mãnh, Kim Hà bành trướng, thậm chí so với trận chém giết Thiên Long trước đó còn nhiều hơn mấy phần điên cuồng và dã tính.

Nàng, không cho phép mình thất bại lần nữa, huống chi lại còn là đang đối mặt với một Thánh Linh.

Khương Phàm càng đánh càng cố hết sức, càng đánh càng cảm thấy nguy hiểm, thật sự là có chút ăn không tiêu, cũng tìm không thấy cơ hội thích hợp tập kích nghịch chuyển cục diện.

Thôi!

Xác thực đánh không lại nương môn này!

Tình huống của nàng hầu như đều là muốn chuẩn bị trùng kích cảnh giới Thánh Hoàng.

Khương Phàm không lại dây dưa, một tiếng bạo hưởng, Thông Thiên Tháp từ tầng đầu tiên đến tầng thứ năm toàn bộ đều thức tỉnh, theo đường vân bên ngoài lan tràn, khí tức Hư Vô trong nội bộ tầng đầu tiên trùng kích uy lực U Minh tầng thứ hai, vạn quỷ gào thét, xiềng xích hoành hành, chấn động uy lực sơn hà tầng ba và bốn, núi lớn oanh minh, sông lớn cuồn cuộn, kích thích đến chúng sinh khó khăn trong Cổ Hải mênh mông tại tầng thứ năm.

Trong nháy mắt, các loại dị tượng mơ hồ xuất hiện, hình thành tổ hợp kinh khủng, uy lực kỳ diệu, cường đại vô địch.

Sắc mặt Kim Vô Song hơi biến đổi, không rõ tình huống nên quả quyết rút lui.

- Kim cô nương, qua đã nghiền là được rồi, chờ ta tiến đến cảnh giới Thánh Vương, lại cùng ngươi chiến thống khoái.

Sau lưng Khương Phàm hiện ra hắc ám vô biên, đại tinh lấp lóe, tinh hà lao nhanh, giống như là trải rộng ra bức tranh tinh thần, hắn lui lại hai bước, mang theo Thông Thiên Tháp dung nhập hư không.

- Khương Phàm, ngươi đây là muốn chạy trốn sao? Ta cảm thấy sỉ nhục thay ngươi!

Kim Vô Song tăng vọt chiến ý, Kim Thân cùng chân thân cộng minh với nhau, cũng cùng chiến kích giao hòa, giờ khắc này khí thế lại lần nữa tăng vọt, cùng với một tiếng kêu to, ánh sáng hoàng kim ở phía sau lập tức cuồn cuộn, cung điện Thiên Phủ một lần nữa hiển hiện, nhưng lần này bọn chúng không phải tràn ngập đất trời tập kích, mà là tràn toàn bộ vào thân thể Kim Vô Song.

Hoàng Kim Chiến Khu của Kim Vô Song run rẩy dữ dội, kim quang mãnh liệt tựa như là phát ra từ trong mỗi lỗ chân lông, khí thế khủng bố của nàng lại lần nữa tới gần cảnh giới Thánh Hoàng, như là triệt để hóa thân thành Hoàng Kim Thiên Phủ, sau đó đánh ra một đòn như đập tan trời đất đến Khương Phàm.

Không có bất kỳ sự xinh đẹp gì, chiến kích quét ngang, cường quang vô biên, sơn hà thất sắc, đất trời gào thét.

Một mảnh ba động khủng bố quét về vùng tinh vực kia.

- Chẳng lẽ ngươi quên ngày đó là ai thi triển vũ khí Không Gian chạy trốn? Hôm nào lại đấu cùng ngươi, gặp lại sau!

Tinh thần tiêu tan, hắc ám giao hòa, trước khi một kích bá đạo đánh tới, Khương Phàm đã lập tức biến mất khỏi tại chỗ.

Nhưng, một kích này quá kinh khủng, kim quang sáng chói vẫn mượn nhờ hắc ám khép kín một khe hở cuối cùng, chiếu xuyên qua tinh không mờ mịt.

Phốc phốc!!

Khương Phàm bị mười mấy tia ánh sáng xuyên qua cơ thể, nội tạng, xương cốt, đều bị đánh xuyên, máu tươi phun ra tinh không.

- Thật mạnh!

Đan Hoàng đều bị kinh động.

- Thiên Phủ Thần tộc, Chí Tôn Hoàng Đạo mạnh nhất Thái Sơ, cũng là lực lượng Thái Sơ Đế tộc dùng để kiềm chế Phật Đạo. Bọn hắn, xác thực rất mạnh. Lúc trước tại cuộc chiến Đăng Thiên Kiều, Thái Sơ Đế tộc không có trực tiếp nhúng tay, là người của Hoàng Kim Thiên Phủ phát khởi chặn đánh, bọn hắn... Thành công kéo Tu La cùng quân đoàn của Bách Chiến Thiên Vương lại.

Toàn thân Khương Phàm cuồn cuộn sóng nhiệt, huyết nhục hài cốt sinh sôi, nhanh chóng khép lại thương thế bị xỏ xuyên.

Hắn biết Hoàng Kim Thiên Phủ rất mạnh, ngoài ý muốn chính là thực lực của vị Kim Vô Song này, cơ hồ tương xứng với Tử Kim Cự Long.

- Đáng chết, vậy mà chạy!

Kim Vô Song tức giận, từ khi tiến vào thế giới mới đến nay giống như luôn không thuận lợi.

Trước đó tại Thái Sơ cùng Thiên Khải, phàm là ra tay tuyệt đối sẽ không thua trận, chớ nói chi là để cho kẻ địch chạy, kết quả đầu tiên là thua Thiên Long cùng cảnh giới, bây giờ lại là để Thánh Linh cảnh Khương Phàm chạy trốn.

Đối với chiến tích bất bại của nàng mà nói, đây không thể nghi ngờ là một sự sỉ nhục.

Tên Khương Phàm này quả nhiên không đơn giản, hắn lại có thể bằng vào cảnh giới Thánh Linh để cho nàng toàn lực ứng phó, không thể không dùng Kim Thân đến chém giết.

Mặc dù Khương Phàm có cưỡng đề cảnh giới, nhưng nếu như thật sự bước lên Thánh Vương, tất nhiên là uy hiếp lớn.

Đúng vào lúc này, tại khung trời xa xa đột nhiên nổi lên ba động, trải rộng ra tinh thần sáng chói, Khương Phàm lại trở về.

Không phải tìm Kim Vô Song, mà là để lại một câu nói, sau đó lại nhanh chóng biến mất.

- Các Kỳ Lân, các ngươi hẳn là đã nghe nói qua Thượng Thương cổ thành xuất hiện di cốt Hồng Hoang Tổ Kỳ Lân. Chín cái đầu lâu, Khương Phàm ta có được bảy. Tổ Nguyên Chí Tôn Cốt, cũng đang trên tay Khương Phàm ta. Hài cốt quan trọng của Hồng Hoang Tổ Kỳ Lân, ta có được sáu mươi bảy khối.

- Kỳ Lân tộc xuống dốc đã lâu, hi vọng trọng chấn huy hoàng đang ở trên người của ta. Các vị, ta chờ đáp án của các ngươi.

- Khương Phàm, trở về nhận lấy cái chết.

Kim Vô Song quả quyết dâng lên kim quang, nhưng không đợi nàng phóng thích, bầu trời nơi đó đã liền trở lại bình tĩnh, Khương Phàm biến mất không còn bóng dáng.

- Tổ Nguyên Chí Tôn Cốt!

Hỏa Kỳ Lân nhìn qua phương hướng Khương Phàm biến mất, phát ra âm thanh trầm thấp.

Hai con Thổ Kỳ Lân đụng đụng ánh mắt, cũng toát ra thần tình phức tạp.
Chương 2252 Tính toán các bước

Bọn chúng đương nhiên biết tin tức Thương Huyền xuất hiện Hồng Hoang Tổ Kỳ Lân, nhưng đó là Thương Huyền tổ địa, cách Thái Sơ xa xôi, lại là rơi xuống trong tay Khương Phàm cùng một ít hoàng đạo, bây giờ bọn chúng không có lực lượng đến cướp đoạt.

- Tổ Nguyên Chí Tôn Cốt là cái gì?

Nữ tử trên lưng tên Hỏa Kỳ Lân là Mặc Dao, muội muội nhỏ nhất của gia chủ Mặc gia, mặc dù xinh đẹp nhưng tính cách lại nóng nảy, đến bây giờ đều không có thành thân.

- Chí Tôn cốt sinh ra ở trên người Hồng Hoang Tổ Kỳ Lân, có được lực uy tín thống ngự Kỳ Lân Yêu tộc, tương đương với quyền trượng của Hoàng Giả. Nghe nói Tổ Nguyên Chí Tôn Cốt có thể kích phát ra tổ mạch Kỳ Lân Yêu tộc, nhất định sinh ra Tổ Kỳ Lân, tỷ lệ sinh ra Mặc Kỳ Lân rất lớn.

Hỏa Kỳ Lân cùng Thổ Kỳ Lân đều ngẩng đầu lên trời, hồi ức lại những huy hoàng đã từng.

Hồng Hoang Tổ Kỳ Lân, cái danh xa xôi mà thần thánh biết bao nhiêu, là đỉnh phong của Kỳ Lân Yêu tộc, càng là kiêu ngạo của Kỳ Lân Yêu tộc, càng làm cho chiến thú cấp Yêu Tổ là Long tộc đều kiêng kỵ.

Mặc Dao vừa muốn nói chuyện, Kim Vô Song đã từ đằng xa trở về, nhắc nhở:

- Không nên bị Khương Phàm mê hoặc, hắn xác thực có được rất nhiều bảo cốt, nhưng căn cứ sau đó Hoàng Đạo Thiên Khải hỏi ý các hoàng đạo Thương Huyền, lúc ấy bên trên di cốt tôn Kỳ Lân kia cũng không có bất cứ Tổ Nguyên Chí Tôn Cốt gì cả. Mặc dù Khương Phàm đạt được rất nhiều bảo cốt, nhưng khẳng định đều đã cho đám thuộc cấp kia của hắn dùng, há có thể giữ lại đến bây giờ.

Hỏa Kỳ Lân bọn chúng trầm mặc, sau đó xác thực đã nắm thông tin Đế tộc điều tra qua, không có bất kỳ miêu tả gì liên quan tới Chí Tôn cốt, nhưng Khương Phàm đột nhiên nói ra, vẫn để bọn chúng sinh ra kỳ vọng.

Dù sao đó cũng là Tổ Nguyên Chí Tôn Cốt!

Vô cùng có khả năng tái hiện huy hoàng cho Kỳ Lân Yêu tộc!

Bọn chúng thật sự đã xuống dốc quá lâu rồi.

Mặc Dao có thể cảm nhận được các được Kỳ Lân đang dao động, tranh thủ thời gian nói sang chuyện khác, để tránh Kim Vô Song cảnh giác:

- Khương Phàm lại còn có thể khống chế tinh không, phóng thích tinh thần, vượt qua không gian. Vũ khí đó đó của hắn là gì, hay là võ pháp?

- Khẳng định là vũ khí. Khương Phàm là Chu Tước truyền thừa, há có thể thao túng tinh thần. Kim Vô Song cau mày, muốn săn giết Khương Phàm, xem ra cần vũ khí loại Không Gian đặc thù, có thể giam cầm không gian trong phạm vi mấy trăm dặm, hoặc là cường giả đặc thù, có thể ảnh hưởng đến hư không chiến trường.

Mặc Dao nhẹ nhàng đụng đụng Hỏa Kỳ Lân, nhắc nhở bọn chúng chú ý cảm xúc, tiếp tục nói sang chuyện khác:

- Con Thiên Long kia Khương Phàm đâu? Thật chẳng lẽ gặp bất trắc rồi?

Khương Phàm ẩn nấp hành tung, tiếp tục tìm kiếm Đại Tặc và Bạch Tai trong rừng rậm.

Ba ngày sau, ngoài ý muốn gặp người của Thiên Kiếm Thần Tông.

Phó Hành Không đưa ánh mắt phức tạp nhìn Khương Phàm:

- Ta nên xưng hô ngươi là Thần Chủ, hay là... Lục Du công tử?

Khương Phàm cười nhạt nói:

- Chúng ta hẳn là không quen biết nhau.

- Xem ra là chúng ta nhận lầm. Thần Chủ đây là vội vã đi đâu?

- Tìm ta đồng bạn.

- Nếu như ngươi muốn tìm là con cá sấu kia thì chúng ta đã thấy qua.

- Ở đâu?

- Ngươi đi nhầm phương hướng rồi, trở về lại đi, đại khái... Khoảng mười lăm ngàn dặm, nơi đó có một ngọn Tổ Nguyên sơn, phía trên trấn áp một con cự ngạc.

Trấn áp?

Quả nhiên đã gặp phải bất trắc!

Khương Phàm nói tiếng cảm ơn sau đó liền quay người muốn rời khỏi, lại bị Phó Hành Không gọi lại.

- Ngươi không muốn biết là ai bắt đi nó?

- Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hẳn là Cửu Cực Thần Điện.

- Đúng là Cửu Cực Thần Điện, điện chủ tiền nhiệm Nhiếp Khuê Hùng, thống lĩnh đương đại Nhiếp Linh Đại. Ngoài ra còn có lão tổ Thánh Vương quy ẩn của Thiên Hoang Thần Cung, Ân Sát, cùng hai vị phó cung chủ đương thời là Ân Nguyệt Minh và Ân Ly Hận.

- Thiên Hoang Thần Cung tới...

Khương Phàm đã lập tức hiểu, chỉ dựa vào Nhiếp Khuê Hùng thật đúng là chưa hẳn trấn được Đại Tặc cùng Bạch Tai, nhưng có thêm Thiên Hoang Thần Cung, tình huống sẽ muốn nghịch chuyển.

Bởi vì linh văn truyền thừa của Thiên Hoang Thần Cung là 'Thiên Nguyên', nghe coi như bình thường, nhưng kỳ thật sự là chủng linh văn cực kỳ tà ác.

Bọn chúng có thể giam cầm tất cả nguyên lực giữa trời đất, bao gồm cả linh lực tự nhiên, năng lượng cầu nguyện, cũng bao gồm cả huyết dịch, hài cốt, thậm chí là linh hồn.

Trong lịch sử Thiên Hoang Thần Cung vạn năm trước, còn từng sinh ra Thần Linh, tự xưng là Thiên Nguyên Thần Tôn, liền có thể ảnh hưởng thiên địa pháp tắc lưu chuyển.

Đại Tặc và Bạch Tai gặp được bọn chúng, chắc chắn sẽ lâm vào khốn cảnh, lại phối hợp với Hỗn Độn Thiên Lôi bá đạo, kết cục cũng có thể nghĩ.

Phó Hành Không nhắc nhở:

- Bọn hắn trấn áp cự ngạc cùng thị vệ của ngươi, nhưng không có giết chết bọn hắn, hẳn là đang chờ ngươi đi qua.

- Còn có người khác không?

- Năm ngày trước chúng ta có đi qua nơi đó, không nhìn thấy hoàng tộc khác. Cho đến trước mắt, cường tộc từ Bắc Thái đại lục tới, giống như cũng chỉ có Cửu Cực Thần Điện cùng Thiên Hoang Thần Cung.

Khương Phàm nhìn đội ngũ Thiên Kiếm Thần Tông, hơi trầm ngâm, lấy ra mấy khối tinh thạch từ trong Thông Thiên Tháp, vung tay đánh về phía Cổ Vân Thiên:

- Đây là từ Hỗn Độn Tinh Thạch tìm được từ trong nhụy hoa của Thôn Thiên Yêu Hoa, có thể kích phát tiềm lực huyết mạch Yêu thú. Không nhiều, một chút tâm ý. Còn nữa, trong vòng một tháng, mang theo người của Hải Thần đảo, rời khỏi thế giới mới.

Nói xong, Khương Phàm quay người biến mất trong rừng rậm mênh mông.

- Hỗn Độn Tinh Thạch?

Cổ Vân Thiên kinh ngạc nhìn tinh thạch kích cỡ tương đương ngón cái trong tay, trong thế giới mới lại có linh thạch như thế này.

- Ra tay còn rất hào phóng.

Bằng Vương mang theo vẻ mặt phức tạp, kích phát huyết mạch Yêu thú?

Đây là đang nhắc nhở nó sao?

- Trong vòng một tháng rời khỏi? Hắn lại biết gì rồi?

Phó Hành Không hơi nhíu mày lại, lúc trước Khương Phàm đã từng nhắc nhở hắn trong ba lần trăng nên rời khỏi, bọn hắn đúng hạn làm theo, tránh khỏi được một trận kiếp nạn, bây giờ lại nhắc trước, là thuận miệng nói, hay là đã biết chính xác thứ gì.

Chẳng lẽ, giữa Khương Phàm cùng thế giới mới tồn tại quan hệ nào đó?

Mạnh Bình nói:

- Hắn cứ xông tới như vậy? Cửu Cực Thần Điện cùng Thiên Hoang Thần Cung là minh hữu, Hỗn Độn Thiên Lôi cùng Thiên Nguyên linh văn càng là phối hợp tuyệt hảo, hai vị Thánh Vương liên thủ thậm chí có thể chặn đánh ba vị Thánh Vương, Khương Phàm đây không phải chịu chết sao?

Bằng Vương nói:

- Chúng ta có nên đi qua nhìn hay không?

Cổ Vân Thiên hơi hơi do dự:

- Thả chậm tốc độ, không cần theo quá gần.
Chương 2253 Sóng Gió Tập Hợp (1)

Giờ khắc này, cự ngạc đang bị trấn áp bên trên Tổ Nguyên sơn, Nhiếp Khuê Hùng và Nhiếp Linh Đại thì đang lo lắng chờ đợi.

- Khương Phàm còn chưa tới sao?

Mặc dù bọn hắn đều có địa vị tôn quý, lòng dạ thâm trầm, nhưng bây giờ thật sự rất gấp.

Dù sao rất có thể Khương Phàm đang khống chế Nhiếp Cạnh Thiên trong tay.

Nhiếp Cạnh Thiên, đó là thiên tài ngàn năm khó gặp một lần, lại còn là truyền nhân Cửu Thiên Thần điện bồi dưỡng chuẩn bị hướng đến Thánh Hoàng, mà còn là đã thấy hi vọng.

Nếu như không hiểu thấu lại hao tổn ở chỗ này, bọn hắn đều chính là tội nhân của Cửu Cực Thần Điện.

- Tràn tin tức ra đi, nếu như Khương Phàm còn sống, nhất định sẽ tới.

Ân Sát ngồi trên đầu cự ngạc, định thần cảm ngộ trấn áp côn sắt, côn sắt đang giam cấm thân thể cự ngạc, cũng đang hấp thu năng lượng.

Thông qua côn sắt phản hồi, con này cự ngạc quả nhiên là Thiên Long, kỳ quái là còn hòa với huyết khí Cự Long.

Thiên Long lại chung dung cùng huyết mạch Cự Long rồi?

Loại chuyện không thể tưởng tượng nổi này quả thực là kỳ tích.

Khó trách con này cự ngạc có thể đánh bại Kim Vô Song của Hoàng Kim Thiên Phủ.

Đương nhiên, nếu như một lần nữa, Ân Sát không tin cự ngạc sẽ còn lại thắng Kim Vô Song, lúc ấy hẳn là do Kim Vô Song khinh địch.

- Đánh cược không? Trong vòng ba ngày Khương Phàm sẽ đến.

Ân Nguyệt Minh nhìn qua xung quanh rừng rậm, tại khu vực biên giới của Tổ Nguyên sơn được ánh sáng bao phủ, đang có rất nhiều đội ngũ cường giả chiếm cứ ở đó.

Bọn hắn bởi vì một mực chờ không được Khương Phàm, vào ba ngày trước đã đặc biệt tản tin tức ra ngoài, để càng nhiều người biết bọn hắn đang trấn áp cự ngạc, cũng đang chờ đợi Khương Phàm.

Trong mấy ngày này không ngừng có cường tộc đuổi tới, đều muốn xem bọn hắn dụ sát Khương Phàm như thế nào.

Ân Ly Hận nói:

- Theo ý ta, rất có thể Khương Phàm đã đến, nhưng xuất hiện hay không xuất hiện lại là một chuyện khác. Nếu như trong tay Khương Phàm có Nhiếp Cạnh Thiên, hẳn là sẽ xuất hiện thương lượng cùng chúng ta, nếu như trong tay hắn không có thì sao?

Ta không phải nguyền rủa Nhiếp Cạnh Thiên chết, ta nói là Khương Phàm khôn khéo càng xảo trá, trong tay không có con tin, cho nên sẽ không dễ dàng đặt mình vào nguy hiểm.

Nhiếp Linh Đại trầm giọng nói:

- Khương Phàm tốt nhất không có giết Nhiếp Cạnh Thiên, bằng không hắn tới chính là nhặt xác cho người của hắn!

Ân Nguyệt Minh liếc mắt nhìn Bạch Tai đang hôn mê ở sau lưng:

- Chỉ cần thấy được Khương Phàm lộ diện, trước tiên chặt đầu cốt văn này, ép một chút khí thế của hắn.

Phật quang phổ chiếu ở phương bắc, xua tan hắc ám trong đêm khuya, đi tới vùng núi này.

Đám tăng lữ cưỡi Hoàng Kim Hùng Sư, trong con mắt đều chuyển động phật ấn, ngắm nhìn Tổ Nguyên sơn xa xa.

- Cửu Cực Thần Điện, Thiên Hoang Thần Cung, bọn hắn tới rất nhanh nhỉ.

- Bọn hắn lại hàng phục được con Thiên Long kia.

- Hỗn Độn Thiên Lôi quả nhiên bá đạo, có thể đánh tan Khương Phàm, trấn áp Thiên Long.

- Đây là chuyện xảy ra lúc nào, tại sao chúng ta lại không có nhận được bất cứ tin tức gì.

Đám người Hứa Như Lai rất bất ngờ, Thiên Long cao ngạo vậy mà liền bị trấn áp như thế này.

Tử Ngữ Yên nhìn quanh dãy núi trong màn đêm:

- Khương Phàm là không tới thật, hay là ẩn nấp rồi. Chỉ dựa vào chính hắn, giống như không đủ để khiêu chiến Cửu Cực Thần Điện cùng Thiên Hoang Thần Cung.

Hứa Như Lai nói:

- Khương Phàm hẳn là sẽ không từ bỏ Thiên Long, nhưng Cửu Cực Thần Điện liên thủ với Thiên Hoang Thần Cung, còn khống chế con tin, Khương Phàm muốn phá cục... Khó khăn.

Tử Ngữ Yên nhỏ giọng hỏi:

- Chúng ta có nên nhúng tay hay không?

Hứa Như Lai lắc đầu:

- Cửu Cực Thần Điện cùng Thiên Hoang Thần Cung đều là hoàng đạo của Bắc Thái đại lục, chúng ta không nên đối kháng.

Tử Ngữ Yên lại nói:

- Nếu như là Thái Sơ hoàng đạo chúng ta khống chế Khương Phàm, chúng ta sẽ nhúng tay sao?

Hứa Như Lai nhìn qua Tổ Nguyên sơn nơi xa, lại trầm mặc.

Trên một ngọn núi cao cách đó không xa, Huyền Quy chở bọn người Dương Biện đi, tức giận nhìn qua tình cảnh tại Tổ Nguyên sơn.

Cự ngạc bị cột sắt xuyên qua thân thể, tàn nhẫn đính ở trên núi, cơ thể to béo trước đó bây giờ đã khô quắt gầy yếu, mà cơ hồ còn không có động tĩnh.

Mặc dù có thể nghĩ đến còn chưa có chết, nhưng khẳng định là cái chủng loại đau đớn dở sống dở chết kia.

- Chúng ta cứ nhìn như vậy sao?

Huyền Quy cố nén giận, vội vàng xao động chợt vỗ đỉnh núi.

Dương Hồng Liệt nhắc nhở:

- Tuyệt đối không nên xúc động. Ta vừa mới nghe ngóng, nơi đó có điện chủ tiền nhiệm Cửu Cực Thần Điện Nhiếp Khuê Hùng và lão tổ Thánh Vương Thiên Hoang Thần Cung, một kẻ khống chế Hỗn Độn Thiên Lôi, một kẻ có thể giam cầm nguyên lực, bằng vào chút thực lực ấy của chúng ta, bất kỳ mưu kế gì cũng đều không làm nên chuyện cả.

- Còn có những côn sắt định trụ cự ngạc kia, cũng không phải vũ khí trấn áp bình thường, mà là Cấm Nguyên tà văn trụ. Bọn chúng không chỉ là đang trấn áp cự ngạc cùng Bạch Tai, còn thông qua đặc biệt ‘uy lực Thiên Nguyên’ dung nhập vào bên trong Tổ Nguyên sơn, trở thành một bộ phận pháp trận, tương đương với lợi dụng pháp trận tại thế giới mới trấn áp cự ngạc và Bạch Tai, cũng có thể lợi dụng pháp trận ở bầu trời chống cự tập kích có khả năng gặp phải.

Huyền Quy phẫn hận nói:

- Đáng chết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, đang tốt mà làm sao lại bị bắt rồi?

Dương Biện nhìn quanh dãy núi, vẻ mặt nghiêm trọng:

- Khương Phàm không thể nào vứt bỏ mặc kệ bọn hắn, lúc ấy hẳn là cũng nhận lấy trọng thương.

Dương Hồng Liệt nói:

- Coi như Khương Phàm tới, cũng không cứu được bọn hắn. Trực tiếp đối mặt đều không có phần thắng, huống chi còn bị khống chế con tin.

Dương Biện nói:

- Thánh Tổ, ngài vất vả đến gần đó đi dạo, nhìn xem có thể đụng phải Khương Phàm hay không, hỏi hắn có biện pháp nào, cần chúng ta phối hợp cái gì.

Hai ngày sau, Khương Phàm đến nơi này.

Dưới sự trợ giúp của tỷ muội Đông Hoàng Như Ảnh, hắn ẩn nấp ở trong hư không, ngắm nhìn Tổ Nguyên sơn xa xa.

Mặc dù cách rất xa, nhưng trong này cường quang sáng chói, Đại Tặc lại là có hình thể hai trăm mét, cho nên tình huống cụ thể đều nhìn được rõ ràng.

Khương Phàm biết côn sắt đâm vào trên người cự ngạc cùng Bạch Tai kia là cái gì, muốn rung chuyển bọn chúng, chẳng khác nào muốn rung chuyển Tổ Nguyên sơn, cho nên cưỡng ép nghĩ cách cứu viện cơ hồ là không thể nào.
Chương 2254 Sóng Gió Tập Hợp (2)

Nếu như muốn đàm phán, trong tay Khương Phàm không có Nhiếp Cạnh Thiên, chẳng khác nào không có thẻ đánh bạc để lợi dụng, mà bọn người Nhiếp Khuê Hùng nhìn thấy trong tay Khương Phàm không có Nhiếp Cạnh Thiên, khẳng định bi phẫn muốn tuyệt, chuyện gì cũng đều có thể làm ra được.

- Ngươi có cách gì không?

Đông Hoàng Như Ảnh cũng không có cách nào, đây cơ hồ là tử cục.

- Không có cách nào, chỉ có thể liều mạng.

- Liều mạng? Liều mạng chính là chịu chết! Không được, ta không thể để cho ngươi tùy hứng làm bậy.

- Ta không phải liều mạng bây giờ, chờ ta tiến đến cảnh giới Thánh Vương.

- Thánh Vương há lại dễ dàng đến như vậy?

- Trước kia không dễ dàng, bây giờ thì dễ dàng!

- Ta không biết ngươi muốn dùng cách gì thúc đẩy sinh trưởng cảnh giới, nhưng từ Thánh Linh cảnh đến Thánh Vương cảnh cũng không phải chuyện một ngày hai ngày, nếu như bọn hắn chậm chạp đợi không được ngươi, tất nhiên sẽ tra tấn Bạch Tai cùng cự ngạc, cũng có khả năng sẽ trực tiếp chém giết Bạch Tai, kích thích ngươi đi ra.

- Trước khi không xác định Nhiếp Cạnh Thiên sống hay chết, bọn hắn sẽ không tùy tiện giết người.

Khương Phàm ngắm nhìn phương xa, trong đôi mắt lấp lóe cường quang, sát ý cuồn cuộn.

- Bọn hắn có hai con tin, chỉ cần khống chế Thiên Long càng có giá trị, Bạch Tai trong mắt bọn hắn có cũng được mà không có cũng không sao. Nếu như ngươi chậm chạp không xuất hiện, Bạch Tai liền có nguy hiểm đến tính mạng.

- Vậy liền đừng cho bọn hắn có tâm tư giết Bạch Tai.

- Ngươi có chủ ý gì?

- Ta đi bế quan, tỷ muội các ngươi tìm kiếm những yêu chủ thế giới mới kia, kích thích bọn chúng tụ tập đến nơi này. Bọn chúng đang lùng bắt, truy sát kẻ xông vào, hội nghị giống như vậy, chính là cơ hội tốt mà bọn chúng chờ. Chỉ cần đánh nhau, Cửu Cực Thần Điện cùng Thiên Hoang Thần Cung liền không có tinh lực xử trí bọn người Bạch Tai.

- Như thế này có thể làm sao?

- Không được cũng phải được! Đây là biện pháp duy nhất ta có thể nghĩ tới. Trước hết để cho cự ngạc cùng Bạch Tai lại chịu khổ một chút, nhịn mấy ngày. Chỉ cần ta tiến vào Thánh Vương cảnh, ta xem cái thế giới mới này còn có ai có thể ngăn được ta!

Trước đó Khương Phàm xác thực không có hi vọng xông vào cảnh giới Thánh Vương, nhưng bây giờ đã đạt được Thiên Địa Đại Táng, linh văn lại biến đổi đến Thánh Hoàng Thiên phẩm, cảnh giới càng là đã thật sự chạm đến Thánh Vương, hắn tương đương đã đẩy ra cánh cửa Thánh Vương, liền chờ một nguồn năng lượng mạnh mẽ thôi động, bước một bước dài tiến vào.

Về phần nguồn năng lượng mạnh mẽ này, thì chính là 'Long tinh' cùng 'Long nguyên' mà Khương Phàm chuẩn bị cho Tử Kim Cự Long - Hàn Ngạo trước đó, cũng là hai bộ phận quý giá nhất của Tử Kim Cự Long. Lại phối hợp lĩnh hội thôi động do Thiên Địa Đại Táng mang tới, cùng Thiên Địa Đại Táng, Sơn Hà Đại Táng cùng Nhật Nguyệt Tinh Thần Đại Táng giao hòa, hẳn là có thể bảo đảm tuyệt đối không xảy ra sai lầm!

Tỷ muội Đông Hoàng Như Ảnh trao đổi ánh mắt, mặc dù không biết Khương Phàm sẽ làm như thế nào để đột phá cảnh giới, nhưng bây giờ thật không có cách nào khác.

Sau khi Khương Phàm rời khỏi, hai tỷ muội lại lặng yên vượt qua vũ trụ, bắt đầu tìm kiếm các Yêu Chủ của thế giới mới.

Bên trên Tổ Nguyên sơn, bọn người Nhiếp Khuê Hùng đã đợi lại đợi, nhưng từ đầu đến cuối vẫn không có đợi được Khương Phàm xuất hiện, ngược lại càng ngày càng nhiều hoàng tộc hoàng đạo sau khi nhận được tin tức lại nhao nhao chạy tới nơi này, ngay cả rất nhiều tán tu cũng đều đến xem náo nhiệt.

Ba ngày sau...

- Nếu không, chém hắn?

Nhiếp Linh Đại cảm giác rất có thể Khương Phàm đã đến, chỉ là không biết nên xuất hiện như thế nào, vẫn luôn đang do dự.

Nếu như kéo đến thời gian lâu, thật bị Khương Phàm nghĩ đến một loại biện pháp không thể tưởng tượng nổi nào đó, vậy thì phiền toái.

Ân Nguyệt Minh nói:

- Ngay cả các ngươi cũng không biết lúc ấy xảy ra chuyện gì, nói không chừng Khương Phàm cũng đã chết rồi?

- Khương Phàm là Chu Tước, có thể Niết Bàn trùng sinh, tuyệt đối không thể nào tuỳ tiện chết được. Hắn nhất định còn sống, Nhiếp Cạnh Thiên nhất định đang ở trên tay hắn, hắn nhất định ở gần đây.

Nhiếp Linh Đại thái độ vô cùng kiên định, nhưng càng giống như đang an ủi mình.

- Nếu ngươi đã muốn thử, vậy thì cứ chém hắn. Chỉ cần Thiên Long còn trong tay, gia hỏa này sống hay chết không quan trọng.

Ân Ly Hận đi đến trước mặt Bạch Tai, chế trụ đầu của hắn, dùng sức kéo lên, lấy ra một thanh đoản đao sắc bén từ trong nhẫn không gian, đặt đến trên cổ Bạch Tai.

Các cường giả tụ tập ở xung quanh đều lần lượt tới gần trong mấy ngày này, đi đến trong lãnh địa Tổ Nguyên sơn được ánh sáng bao phủ, gần đây khoảng cách cũng chưa tới trăm dặm.

Một màn này lập tức gây nên sự chú ý của bọn họ, bầu không khí nhanh chóng trở nên xao động.

Rốt cuộc cũng muốn ra tay sao?

Kích thích thật!

Nếu còn không hành động, bọn hắn đều không có hứng thú chờ đợi.

- Khương Phàm, ta biết ngươi đã đến. Nếu như ngươi nhất định không chịu xuất hiện, ta không thể làm gì khác hơn là dùng chút thủ đoạn.

Giọng của Ân Ly Hận hòa với năng lượng, quanh quẩn trong núi rừng rộng lớn, truyền ra rất rất xa.

Nhiếp Linh Đại cùng Ân Nguyệt Minh ra hiệu dưới, hai người dõi nhìn ra xa, tìm kiếm lấy tận lực thân ảnh, cũng đang dò xét lấy những bí ẩn kia nơi hẻo lánh.

- Ta chờ ngươi một giờ, nếu như trong vòng một giờ không ra, ta sẽ... Cắt đầu của hắn! Đừng trách chúng ta tâm ngoan thủ lạt, đối phó với loại người như ngươi đây, thì nên dùng loại thủ đoạn này!

Ân Ly Hận vừa dứt lời, đoản đao sắc bén liền rạch yết hầu Bạch Tai ra, máu tươi lập tức tuôn ra, nhuộm đỏ trên tảng đá Tổ Nguyên sơn.

Bạch Tai hô hấp không khoái, thức tỉnh từ trong đau đớn.

Hắn suy yếu lại đau đớn, kịch liệt giãy dụa, lại bị hắc thiết định trụ gắt gao.

Hắc thiết trụ không chỉ có khống chế cơ thể, còn cầm cố biển xương của hắn lại.

Hắn suy yếu mà bất lực, giống như biến thành người bình thường.

- Tạp toái! Lão tử chụp chết hắn!

Huyền Quy tức giận muốn điên, suýt chút nữa muốn đập ra đi.

- Chịu đựng!

Hai mắt Dương Biện đỏ ngầu lên, cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

- Bọn hắn... Bọn hắn... Bọn hắn... Là cái thế lực gì?

Huyền Quy tức giận đến cà lăm.

- Cửu Cực Thần Điện và Thiên Hoang Thần Cung của Bắc Thái đại lục, đều là hoàng đạo truyền thừa đã lâu.

Dương Biện cau mày, đây đều là siêu cấp hoàng đạo tích lũy nội tình đến vạn năm thậm chí là vài vạn năm.
Chương 2255 Sóng Gió Tập Hợp (3)

- Khương Phàm! Đi ra! Hắn là cận vệ của ngươi, ngươi muốn trơ nhìn hắn bị đương chúng chém đầu sao?

- Hắn vì ngươi vào sống ra chết, chẳng lẽ ngươi nhẫn tâm nhìn hắn chết ở trước mặt ngươi? Một giờ! Ta chỉ cho ngươi một giờ! Tốt nhất ngươi nên suy nghĩ kỹ càng.

Ân Ly Hận nói một giờ, nhưng không có một mực chờ lấy, đoản đao trên tay cứ tới tới lui lui 'Cưa' cái cổ Bạch Tai, cắt da, cắt yết hầu, thực quản, khí quản, mạch máu, một mực cắt tới xương cốt, giống như cưa một khúc gỗ, kẽo kẹt kẽo kẹt mà cưa.

Bạch Tai co rúm toàn thân, lại gắt gao mím chặt bờ môi, quả thực không có phát ra chút âm thanh nào, hắn gian nan ngoan cường chịu đựng.

Hắn không muốn để cho Khương Phàm sốt ruột, càng không muốn để cho hắn hoàng mất mặt.

Chỉ sau mười mấy phút, máu tươi toàn thân Bạch Tai đều khô từ yết hầu, sinh mệnh ba động yếu tới cực điểm, như là lúc nào cũng có thể chết đi.

Máu tươi chảy xuôi, linh hồn bị trấn áp, năng lượng đã ngưng kết, để Bạch Tai tại trong hoảng hốt như là lảo đảo đi đến cái chết.

Lạnh!!

Một loại giá lạnh không cách nào nói rõ!

Thậm chí trong ý thức Bạch Tai còn xuất hiện ảo giác mông lung, giống như đang nhìn lại cuộc đời mình.

- Hừ!! Vẫn rất có khí phách!

Ân Ly Hận hừ lạnh, tiếp tục không vội vã cưa chỗ xương cổ.

Thủ đoạn tàn nhẫn dưới ánh sáng mênh mông tại Tổ Nguyên sơn chiếu ánh rõ ràng truyền khắp dãy núi rừng rậm, kích thích mỗi một cường giả vây xem.

Ngay cả đám tăng lữ Tu Di Sơn đều nhìn không được, chủ động đến cảnh cáo.

Nhưng bất luận là Nhiếp Khuê Hùng hay là Ân Sát, đều không có bất cứ caasi ý tứ muốn hiểu gì, nhìn cũng chưa từng nhìn bọn hắn, vẫn tiếp tục nhìn dãy núi, tìm kiếm bóng dáng Khương Phàm, cũng đang sẵn sàng trận địa đón địch, đề phòng Khương Phàm tập kích.

- Một giờ, Khương Phàm, ngươi thật không ra sao? Thị vệ có nghĩa vụ bảo hộ chủ tử, chủ tử càng có trách nhiệm che chở thị vệ. Ngươi đường đường là chủ nhân thần triều, chẳng lẽ không hiểu cái đạo lý sao này?

- Ha ha, ta giống như đã hiểu nguyên nhân kiếp trước ngươi bị chúng bạn xa lánh. Ngươi thật sự là đáng đời!

- Một màn này hôm nay, chúng ta sẽ dùng Ký Ức Tinh Thạch ghi chép lại, mang đến Cửu Châu Thập Tam Hải, để cho tất cả mọi người tất cả xem một chút, là Khương Phàm ngươi như thế nào đối đãi thuộc cấp đồng sinh cộng tử của mình như thế nào. Thấy chết không cứu, vô tình vô nghĩa! Ta cũng muốn nhìn, từ nay về sau, ai còn nguyện ý bán mạng vì ngươi, ai còn nguyện ý kết minh cùng ngươi!

- Khương Phàm, hôm nay ngươi xem như không lộ diện, ta cũng có thể để cho ngươi chết ở trong nghị luận của thiên hạ!

Ân Ly Hận bỗng nhiên kéo đầu Bạch Tai xuống, đoản đao cắt xương cốt ra, dưới sự cú ý của tất cả mọi người, cả cái đầu Bạch Tai cứ sống sờ sờ mà bị cắt xuống.

- A!!

Huyền Quy và đám người cứng tại ở tại chỗ, từ trong cổ họng nhấp nhô ra tiếng gào thét, trợn mắt trừng trừng, hai mắt sung huyết.

Nhiếp Linh Đại, Ân Nguyệt Minh đều đưa ánh nhìn về phía nơi này.

- Nhịn xuống!

Dương Biện gắt gao nắm chặt nắm đấm, áp chế lửa giận đang muốn dâng lên.

Nhiếp Linh Đại và Ân Nguyệt Minh không hề quan tâm quá nhiều, tiếp tục quét mắt xung quanh, tìm kiếm vết tích khả nghi.

Ân Ly Hận đứng dậy, giơ cao đầu Bạch Tai lên, biểu hiện ra với nơi xa:

- Khương Phàm, hôm nay chỉ là chém đầu hắn, ngày mai có khả năng sẽ cưa tứ chi của hắn, ngày kia... Quất hắn hồn. Ta muốn nhìn xem ngươi có thể nhịn được mấy ngày, ngươi có thể vô tình vô nghĩa tới trình độ nào!

- Khương Phàm đâu, thật không lộ diện sao?

- Khương Phàm xác thực hung ác, đối với mình đủ hung ác, đối với người một nhà càng ác hơn.

- Lần này Khương Phàm rời khỏi Sí Thiên giới, hình như chỉ mang theo một Thánh Linh này, hẳn là thuộc cấp tâm phúc, vậy mà hắn lại có thể trơ mắt nhìn bị người khác chặt đầu.

- Cự ngạc bị khống chế, thuộc cấp bị khống chế, Khương Phàm lẻ loi một mình, là thật không dám xuất hiện. Nhưng cứ xem như không thấy như thế, quả thật có chút quá mức.

- Thật vô tình vô nghĩa.

Tất cả hoàng tộc hoàng đạo đều nghị luận ầm ĩ, mặc dù thủ đoạn của Ân Ly Hận có chút tàn nhẫn, nhưng xác thực hữu hiệu.

Khương Phàm lộ diện, tất nhiên bị quản chế, không chết đều có thể bị kéo lớp da.

Nếu như không lộ diện, thật có khả năng để lại tiếng xấu 'thấy chết không cứu', mà thanh danh của Khương Phàm vốn cũng không tốt, nếu như tùy ý để tiếng xấu lan xa, thật sự có thể truyền khắp thiên hạ, đối với phát triển tiếp theo sau này của Khương Phàm khẳng định cực kỳ bất lợi.

- Còn không có tìm được Khương Phàm sao?

Dương Biện nhìn Dương Hồng Liệt lặng lẽ trở về, cau mày.

- Khương Phàm giống như không có ở nơi này.

Dương Hồng Liệt đã cố hết sức đi tìm, nhưng thật sự không có tra được bất cứ bóng dáng nào, mà rất nhiều cường giả đều đang bí mật điều tra Khương Phàm, cũng không có phát hiện vết tích nào cả.

- Ta thật không hy vọng Khương Phàm đến, nhưng...

Dương Biện vẫn ngắm nhìn xung quanh, càng ngày càng nhiều cường tộc tụ tập, nếu như một mình Khương Phàm lộ diện, không cần Cửu Cực Thần Điện liên thủ với Thiên Hoang Thần Cung, mấy hoàng đạo còn lại bên kia đều có thể hung tợn nhào tới.

Nhưng nếu như không ra, đám hỗn đản kia thật có khả năng giết Bạch Tai.

Ngày đầu tiên trôi qua rất nhanh, khi tia nắng ban mai ngày thứ hai chiếu thấu Thiên Hải, xuyên thấu qua bình chướng thế giới mới, Ân Ly Hận ở bên trên Tổ Nguyên sơn đã không kịp chờ đợi mà nắm cánh tay Bạch Tai lên, dưới từng tiếng lăng mạ cực kỳ kích thích, dùng đoản đao cưa hạ cánh tay Bạch Tai.

Hắn làm rất chậm rất chậm, một giờ cưa một cái cánh tay, một giờ cưa một cái chân.

Mặc dù Bạch Tai bị chém đầu, nhưng linh hồn mệt mỏi vẫn còn đó, hắn có thể rõ ràng cảm nhận được xương cốt đau đớn.

Bởi vì linh văn của Bạch Tai đặc biệt, đối với xương cốt có khống chế tuyệt đối lại tinh diệu, cho nên mỗi khớp xương đau đớn cũng thường nghiêm trọng gấp trăm lần nghìn lần xa so với người bình.

Nhưng, hắn từ đầu đến cuối đều không có cầu xin tha thứ, linh hồn mệt mỏi càng không có phát ra bất kỳ âm thanh nào.

Hắn đang nhẫn nhịn, gắt gao chống đỡ!

Ngay cả rất nhiều người vây xem đều âm thầm bội phục, đây qura thật đúng là một ngạnh hán.

Mà Khương Phàm... Vẫn không có xuất hiện!

Ngay cả Nhiếp Khuê Hùng cũng hoài nghi, có phải Khương Phàm đã hạ quyết tâm từ bỏ hai bộ hạ này hay không.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK