Dương Biện đột nhiên quỳ gối trên mặt biển, dữ tợn gào thét, tức giận lại càng bi thương.
Lý Dần cùng Hứa Đan nhìn nhau lắc đầu.
Ông trời, có đôi khi chính là tàn nhẫn như vậy.
Tại sao lại muốn chọn ngày hôm nay?
Tại sao lại muốn ném hắn tới nơi này?
Đây chính là định mệnh sao?
Khương Phàm ha ha cười lạnh.
- Lão tặc thiên thật rất chiếu cố người khác, cho ngươi ăn miệng phân chưa đủ nghiền, có đôi khi còn phải đổ cho ngươi thêm một miệng nước tiểu, sợ nghẹn chết ngươi.
- Đội tàu đang đi tới phía chúng ta.
Hứa Đan lập tức phóng thích không gian trong gương, mang theo bọn hắn rút lui, tránh khỏi quỹ tích đội tàu.
Khương Phàm nhìn Dương Biện đang đau khổ tức giận, nói:
- Nếu như ngươi nguyện ý, ta có thể mang theo ngươi rời khỏi. Chờ sau khi khôi phục thực lực, suy nghĩ thêm chuyện khác.
- Tiễn ta về Hải Thần đảo!
Dương Biện nhấc con mắt đỏ hồng lên, nhìn chằm chằm phương hướng đội tàu rời khỏi.
- Ngươi đi chịu chết?
- Ta phải hiểu rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!
- Còn cần làm rõ ràng sao, đã rất rõ ràng.
- Ta không tin! Ta không tin!
- Ngươi tin, chỉ là không tiếp nhận được.
- Ta muốn được gặp thân tộc của ta, ta muốn gặp được nàng.
- Bốn năm. Nếu như Dương gia muốn xử trí mẫu hệ thân tộc của ngươi thì đã sớm xử lý sạch sẽ. Ngươi trở về lại có thể làm thế nào? Bốn năm, nữ tử của ngươi đã sớm tiếp nhận cái chết của ngươi, thành thê tử của người khác, ngươi trở về còn có thể mang nàng rời khỏi sao?
- Ngươi chỉ cần ta đưa đến đó, những cái khác không cần phải để ý đến. Ta sống hay chết, đều không liên hệ gì tới ngươi.
- Ta rất đồng tình với ngươi, nhưng ta làm không được.
- Ngươi mở điều kiện, Dương Biện ta chưa từng cầu xin người khác, lần này, ta cầu xin ngươi.
Dương Biện chỉ ở Địa Ngục hơn hai mươi ngày, còn không có khôi phục lại sau chuyện bị đệ đệ hãm hại, cảnh giới thoái hóa, bây giờ lại đứng trước đau đớn như vậy, hắn cơ hồ muốn hỏng mất.
- Rất xin lỗi, ta nhấc lên nguy hiểm sinh tử xông vào U Minh Địa Ngục là muốn cứu người của ta. Nàng bây giờ đang trong quan tài chờ ta trở về, chờ đan dược của ta, ta trì hoãn không nổi.
- Người của ta cũng đang chờ ta!
Dương Biện vọt tới trước mặt Khương Phàm, nắm lấy cổ áo của hắn gào thét.
- Ngươi bây giờ trở về, chỉ có thể là chịu chết. Nếu như ngươi nhịn xuống, tương lai còn có hi vọng.
- Ngươi nhịn được sao? Đổi thành ngươi, ngươi nhịn được sao?
Dương Biện nắm chặt Khương Phàm cổ áo, gương mặt dữ tợn.
- Nhịn không được, cũng phải nhịn!
- Đánh rắm!!
Dương Biện bỗng nhiên đẩy ra Khương Phàm, phóng tới phương hướng chiến thuyền rời khỏi.
- Sư phụ...
Lý Dần không đành lòng.
- Mệnh của chính hắn, hắn phải tự mình quyết định.
- Hắn bây giờ đã mất đi lý trí, quyết định mệnh vận hắn không phải hắn, mà là tức giận của hắn thời khắc này.
Hứa Đan ở bên cạnh nói:
- Ngươi hắn đưa trở về thì làm sao, lại trì hoãn không được mấy ngày. Cùng lắm thì trên đường về Thương Huyền nghỉ ngơi, không thì tìm bù lại.
- Ngươi lúc đi ra, đầu nhét vào Địa Ngục rồi sao? Đây là chuyện ra ra vào vào sao, đối với Dương Biện mà nói, Hải Thần đảo đã không còn là nhà, mà là mộ địa, chúng ta đi đến chính là chôn cùng!
Khương Phàm quay người đi vào hải dương.
- Ai, đi thôi.
Lý Dần kéo Hứa Đan.
- Các ngươi cứ thấy chết mà không cứu như vậy sao?
Hứa Đan không đành lòng.
- Giả thiện lương cái gì! Sức lực thời điểm bát phụ ngươi nhất định phải giết chết ta khi đó đâu?
Khương Phàm ở phía trước nói.
- Tên hổn đản ngươi!
Hứa Đan tức giận, cũng đi theo.
Tuy nhiên... Khương Phàm đi không bao xa đột nhiên ngừng, yên lặng tính toán một lát, nhìn Dương Biện đang đi xa.
- Nghĩ thông suốt? Ngươi tích chút đức đi!
Hứa Đan hừ hừ.
- Ta không có giết chết ngươi, coi như đã tích đức.
Khương Phàm không để ý tới nàng, sau khi tính toán trong lòng một chút liền đi theo Dương Biện.
Hứa Đan tức giận, quay đầu phát tiết với Lý Dần:
- Huynh có còn là nam tử hay không, hắn đều nói nữ tử của huynh như vậy, sao huynh còn thờ ơ?
Lý Dần liếc nàng một cái:
- Sao muội lại để ý Dương Biện như vậy?
- Ta thấy hắn đáng thương! Bị đệ đệ hại chết, bị gia tộc vứt bỏ, cảnh giới còn không có. Thật vất vả với trở về, người thân sống chết không rõ, nữ tử lại bị cướp. Trên đời còn có nam tử nào bi thảm như vậy... A? Huynh có ý gì!
…
Dương Biện đạp trên mặt biển phóng tới, lửa giận bị ép làm hại trước đó, lo lắng cùng tức giận hỗn tạp tại thời khắc này để hắn cơ hồ muốn mất cả lý trí.
Hắn là Thiên phẩm linh văn!
Hắn là trưởng tử Dương gia!
Hắn thức tỉnh Thái Cổ kình hồn!
Hắn là tân tinh chói mắt nhất Thần Vực Chi Hải!
Hắn là Thánh Linh tương lai mà vô số người kính sợ, trông chờ!
Tại sao lại biến thành như thế này?
Vì sao!
- A a a...
Dương Biện phóng tới, khàn giọng gầm thét.
Nhưng, bây giờ hắn chỉ mới khôi phục lại Linh Anh cảnh thất trọng thiên, khí hải khô cạn suy yếu, năng lượng mỏng manh, sau khi đạp trên mặt biển chạy hết tốc lực hơn ba mươi dặm đã tiêu hao sạch sẽ.
Hắn phù phù ngã ở trong biển, suýt chút nữa đã chìm xuống.
Nhưng vẫn cắn răng, dùng cả tay chân, đuổi theo đi xa đội tàu.
Hắn muốn trở về!
Hắn phải biết rốt cuộc là vì sao?
Hắn muốn gặp thân tộc của hắn, gặp nữ tử của hắn!
Dương Biện hắn, không thể nào uất ức như thế!
Ầm ầm...
Lôi điện chói mắt, từ đáy biển mãnh liệt phóng ra.
Một đoạn Lôi Man dài hơn mười thước tập trung vào Dương Biện, nhanh chóng xuất kích.
Dương Biện bị lôi điện bao phủ, kêu gào thê lương thảm thiết.
Lôi Man phá tan mặt biển, mở ra cái miệng to về phía Dương Biện.
- Súc sinh, ngươi còn chưa xứng để ăn Dương Biện ta!
Dương Biện quay người, dữ tợn gầm thét, hai tay gắt gao bắt lấy trên dưới răng nanh của Lôi Man.
Mặc dù cảnh giới đã thoái hóa, lực lượng suy yếu, nhưng chung quy vẫn là Cự Kình linh văn, lại đã từng đạt tới Linh Hồn cảnh Cửu Trọng Thiên.
Linh lực không có, lực lượng vẫn còn lại chút.
Hai tay Dương Biện căng cứng, từng tiếng tạch tạch, hắn đẩy đầu Lôi Man ra.
Nhưng Lôi Man trước khi chết lại huy động lôi triều, cũng bao phủ Dương Biện, đánh hắn ra mấy trăm mét.
Toàn thân máu thịt be bét, máu tươi nhuộm đỏ mặt biển.
- A!! Lão tặc thiên, tại sao muốn đối xử bất công với ta như vậy. Ta mạo phạm ông chỗ nào! Ông đi ra đây cho ta!! A a a!!
Chương 1203 Thiên Thanh Liên Hoa
Dương Biện xông ra mặt biển, tức giận ngẩng đầu gào thét với trời cao.
Ù ù...
Nơi xa lôi quang lấp lóe, mảng lớn quái ngư ẩn hiện.
Nơi này lân cận với Thánh Bằng đảo, số lượng Hải thú hệ Lôi quá nhiều.
Toàn thân Khương Phàm cuồn cuộn ngọn lửa màu vàng óng, giáng lâm đến trước mặt Dương Biện:
- Chúng ta cùng ngươi đi qua.
- Điều kiện gì!
Dương Biện tóc tai bù xù, bộ dáng chật vật, nhưng thể hiện dữ tợn dọa người.
Khương Phàm nói:
- Chúng ta đi Hải Thần đảo, chúng ta xác định thân nhân ngươi sống hay chết, chúng ta thay ngươi hiểu rõ ý muốn thật sự của nữ tử ngươi. Ngươi, thành thành thật thật đợi trong thanh đồng tiểu tháp cho ta.
- Ta muốn gặp bọn hắn! Ta nhất định phải tận nhìn đến bọn hắn!
- Nếu như tình huống cho phép, ta có thể thả ngươi đi ra gặp đơn giản một lần. Nhưng ngươi nhất định phải phối hợp với ta, tuyệt đối không thể tự tiện chủ trương.
- Có thể!!
- Nếu như ta có thể thuận lợi mang ngươi rời khỏi, sẽ còn cung cấp đầy đủ đan dược cho ngươi, bảo đảm ngươi trong vòng ba năm trở lại đỉnh phong. Làm điều kiện trao đổi, sau khi ngươi khôi phục, lại đi theo ta mười năm. Sau mười năm, là đi hay ở đều tùy ngươi.
- Đi theo??
Dương Biện vô cùng phản cảm cái từ này.
Hắn là Thiên phẩm linh văn, tương lai là bá chủ hải dương, há có thể đi theo một tên Luyện Đan sư có thể nói là không có chút danh khí nào?
Hứa Đan khẽ giật mình, gắt gao nhìn chằm chằm Khương Phàm.
Tên điên này muốn mời chào Dương Biện?
Còn muốn bảo vệ mười năm?
Thế nhưng Dương Biện chính là Thiên phẩm linh văn đó.
Thời gian mười năm, nói không chừng đều có thể trưởng thành đến Bán Thánh.
Nàng đã biết tên điên này sẽ không tùy tiện phát thiện tâm, thì ra là muốn mời chào Thiên phẩm linh văn.
Thánh phẩm, mời chào Thiên phẩm?
Đây quả thực là rắn nuốt voi.
- Nếu như ngươi đồng ý, ta sẽ bảo đảm an toàn cho ngươi. Nếu như không nguyện ý, chúng ta cứ chia tay như vậy.
Khương Phàm mặc dù rất gấp trở về thăm hỏi Kiều Hinh, nhưng Hải Thần đảo vừa vặn tiện đường, chỉ cần thuận lợi hết thảy, trì hoãn không được mấy ngày.
- Ngươi phải suy nghĩ cho kỹ, ngàn vạn lần phải suy nghĩ cho kỹ càng!
Hứa Đan cố gắng nháy mắt với Dương Biện.
Tên điên này đã rất nhanh nhẹn dũng mãnh, nếu lại được Thiên phẩm cự kình bảo vệ, tương lai càng là phiền phức.
Dương Biện không để ý đến Hứa Đan, cắn răng một cái, nói:
- Chỉ cần ngươi có thể làm ta hài lòng được, ta sẽ đi cùng ngươi mười ba năm!
- Xong.
Hứa Đan trợn trắng mắt.
Khương Phàm đưa cho Dương Biện mấy viên đan dược.
- Tình huống của ngươi, tình huống của nữ tử ngươi, tình huống của thân nhân ngươi, còn có tình huống của Hải Thần đảo, đều giới thiệu kỹ càng cho ta. Ngươi nói càng kỹ càng, cơ hội còn sống của chúng ta lại càng lớn.
Đội tàu của Hải Thần đảo đi trong tầng mây dày đặc, trùng điệp, trận thế to lớn.
Bọn hắn không cần cờ xí gì, chiến thuyền cự kình chính là tượng trưng cho thân phận. Bất luận là Hải thú gì cũng không dám khiêu khích, bất kỳ thế lực nào cũng không dám mạo phạm.
Tại Thần Vực Chi Hải này tung hoành mấy chục vạn dặm, chiến thuyền kiểu dáng cự kình chính là cấm kỵ.
Trong khoang thuyền rộng rãi như cung điện, bên trong vàng son lộng lẫy, rường cột chạm trổ, tôn quý phi phàm.
Dương Thiên Hữu của Hải Thần đảo đang cùng Tiểu Bằng Vương của Thánh Bằng đảo nâng chén uống rượu, thưởng thức hoa sen màu xanh trên bàn.
Hoa sen chỉ lớn cỡ lòng bàn tay, vô cùng đẹp đẽ, mỹ nghệ, tỏa ra ánh sáng mê người.
Phía trên có bảy hạt sen, mượt mà tinh tế lại tỉ mỉ, kỳ quang lượn lờ, tràn ngập lực lượng thần kỳ.
- Đây chính là Thiên Thanh Liên Tử thai nghén ở bên trong tuyệt thế lôi trì của Thánh Bằng đảo chúng ta, là bảo vật bên trong của hồi môn thích hợp với ngươi nhất.
Tiểu Bằng Vương hóa thân thành hình người, cao đến năm mét, thân thể hùng tráng.
Nhưng nó còn giữ lấy móng vuốt, toàn thân bao trùm lôi vũ sắc bén, khí thế bạo ngược, uy thế bức người.
- Dương Biện lúc trước thức tỉnh Thái Cổ kình hồn, hẳn là do nó ban tặng.
Dương Thiên Hữu to mọng cao lớn, lại không cồng kềnh, ngược lại còn mang đến cho người ta khí thế áp bách hùng hậu khổng lồ.
- Đương nhiên vẫn chuẩn bị tài nguyên đúng chỗ cho Dương gia các ngươi. Nhưng, Thiên Thanh Liên Tử khẳng định là làm ra tác dụng kích thích cực kỳ quan trọng.
Tiểu Bằng Vương không khiêm tốn chút nào.
- Gia tộc chuẩn bị tài nguyên thức tỉnh kình hồn huyết mạch Thiên Phẩm, từ xưa đến nay đều là mấy thứ như vậy. Mặc dù đều là Linh Bảo quý giá, nhưng xưa nay không dám mạo hiểm tăng thêm loại mới, sợ ảnh hưởng tới bất kỳ một kình hồn nào đó thức tỉnh. Tên điên Dương Biện kia... Ha ha... Lá gan quá lớn, cũng dám trước lúc thức tỉnh, nuốt sống hạt sen.
- Gốc Thiên Thanh Liên này là thất phẩm. Lúc ấy Dương Biện dùng là cửu phẩm, phía trên chín hạt sen, không chỉ có lực lượng tôi thể vô cùng bá đạo, còn tụ tập lôi hồn thần bí, ngay cả Lôi Bằng tộc chúng ta đều rất khó hàng phục. Lúc ấy Dương Biện cũng suýt chút nữa là đã mất mạng.
Tiểu Bằng Vương đến bây giờ còn nhớ rõ tình huống hung hiểm ngay lúc đó, nếu như hại chết trưởng tử Thiên phẩm của bọn hắn, thật không biết Hải Thần đảo sẽ làm ra phản ứng gì.
Tuy nhiên, ha ha, ngược lại chính là do bọn hắn giết chết.
- Thánh Bằng đảo thật không có cửu phẩm Thiên Thanh Liên?
Dương Thiên Hữu nhấc hoa sen lên, cẩn thận thưởng thức.
- Thiên Thanh Liên thai nghén cực kỳ khó, bình thường đều là Thiên Thanh Liên tam phẩm, sống qua trăm năm liền có thể thành thục. Xuất hiện tam phẩm trở lên đã vô cùng ít ỏi.
Đạt tới ngũ phẩm, ba trăm năm mới có thể thành.
Mà Thiên Thanh Liên lục phẩm trở lên, mấy trăm năm cũng khó khăn để được một gốc, cần năm trăm năm trở lên để thai nghén.
Cửu phẩm Thiên Thanh Liên, ngàn năm khó có được xuất hiện một lần, thành thục càng cần hơn ngàn năm.
Nếu không phải lúc trước Dương Biện cưỡng ép nuốt xuống, chúng ta đều chưa hẳn bỏ được.
- Thất phẩm Thiên Thanh Liên, có thể giúp ta thức tỉnh Thái Cổ kình hồn sao?
Dương Thiên Hữu liếc mắt nhìn Tiểu Bằng Vương, cười nhạt.
- Thất phẩm Thiên Thanh Liên uy lực bá đạo, cũng có lôi hồn thần bí. Mặc dù thức tỉnh Thái Cổ kình hồn còn có chút gượng ép, nhưng hồn nguyên Thái Cổ kình hồn của Dương Biện không phải đang trong thân thể ngươi sao?
- Có Thái Cổ hồn nguyên kia dẫn dắt, lại có các loại tài nguyên Dương gia chuẩn bị cho ngươi, ngươi sẽ có cơ hội thức tỉnh Thái Cổ kình hồn thuộc về mình rất lớn. Đến lúc đó, ngươi sẽ có được hai đại kình hồn, tiềm lực vô hạn.
Chương 1204 Bái phỏng Hải Thần đảo
- Ha ha...
Dương Thiên Hữu chỉ cười cười, không nói gì.
Cự Kình linh văn thức tỉnh 'Tam Cổ Chi Hồn' là nơi thần kỳ nhất, cũng là vốn liếng cường đại để Dương gia có thể uy chấn hải vực.
Bình thường mà nói, Thánh phẩm linh văn đều có cơ hội thức tỉnh Thượng Cổ kình hồn.
Phẩm cấp càng cao, thức tỉnh cơ hội càng lớn.
Cơ hội của Càn Nguyên Thánh phẩm khoảng ba phần mười, Đại Thừa Thánh phẩm có thể đạt tới năm phần, mà Chí Tôn Thánh phẩm, có thể đạt tới bảy phần trở lên.
Chỉ cần thức tỉnh liền có thể có được uy lực Thượng Cổ, hiện ra uy lực Thượng Cổ cự kình, thực lực trong hải dương hoàn toàn là tăng gấp bội.
Thiên phẩm linh văn dưới tình huống bình thường có thể có tám phần cơ hội thức tỉnh Thượng Cổ kình hồn, nhưng còn có hai phần cơ hội, sẽ thức tỉnh ra Thái Cổ kình hồn.
Đó là lực lượng cổ lão siêu việt hơn cả uy lực Thượng Cổ, có thể áp chế vô số Yêu thú trong hải vực, thân hình khổng lồ càng có thể thôn phệ vạn dặm đại dương mênh mông.
Nhưng độ khó để thức tỉnh Thái Cổ kình hồn cực lớn, tồn tại rất nhiều biến cố, một số thời khắc trong vòng trăm năm cũng khó khăn được thành công một lần.
Có thể thức tỉnh Thái Cổ kình hồn hay không cũng là khiêu chiến lớn nhất mà mỗi một thời đại, mỗi một Thiên phẩm Cự Kình linh văn sau Linh Hồn cảnh phải đối mặt.
Về phần Viễn Cổ kình hồn cường đại nhất trong ba thời cổ, đó là trong truyền thuyết mới tồn tại, lực lượng tiếp cận với thần.
- Đừng có nhìn nữa, trở về có nhiều thời gian nghiên cứu. Ngươi đã là Linh Hồn cảnh lục trọng thiên, thời khắc đột phá thất trọng thiên, chính là thời điểm ngươi thức tỉnh kình hồn.
Tiểu Bằng Vương hơi nghiêng về phía trước, nhìn chằm chằm Dương Thiên Hữu to mọng:
- Đại hôn định vào ngày mai, sau ngày mai, ngươi và ta chính là người một nhà. Có một vấn đề, khiến cho ta thắc mắc bốn năm, có thể giải thích cho ta hay không?
- Hỏi đi.
Dương Thiên Hữu buông Thiên Thanh Liên Tử xuống, bưng chén rượu lên ngửa dựa vào ghế.
Đôi mắt Tiểu Bằng Vương có chút ngưng tụ, hạ giọng:
- Dương gia các ngươi, thậm chí toàn bộ Hải Thần đảo, vì sao có thể dung túng ngươi sát hại Dương Biện?
- Ha ha, cơm có thể tùy tiện ăn nhưng không thể nói lung tung được. Ai nói là ta giết Dương Biện? Hắn là chết bởi ngoài ý muốn. Trong nhà đều rất thương tiếc, ta còn tự thân túc trực bên linh cữu cho hắn nửa năm.
- Túc trực bên linh cữu nửa năm? Thực có can đảm nói nha. Ngươi là đang hấp thu hắn Thái Cổ hồn nguyên. Nơi này không có người khác, ngươi và ta càng là người một nhà, nói cho ta một chút?
Tiểu Bằng Vương thật sự rất hiếu kỳ.
Hải Thần đảo dã tâm bừng bừng, chí tại hoàng đạo, đây cũng là nguyên nhân bọn hắn cố gắng lôi kéo Thánh Bằng đảo, hy vọng có thể mang theo bộ tộc Lôi Bằng, lao thẳng đến chiến trường Bách Tộc.
Dưới một tình thế như thế này, Hải Thần đảo hẳn là vô cùng quý giá mỗi một vị Thiên phẩm linh văn.
Nhất là Dương Biện cho thấy khí thế đảm phách, cùng thiên phú và thực lực, càng đáng giá để Dương gia thậm chí Hải Thần đảo toàn lực bồi dưỡng.
Nhưng ngay lúc Dương Biện ngưng tụ hồn nguyên, thời khắc chuẩn bị bắn vọt lên Sinh Tử cảnh lại đột nhiên chết thảm.
Mặc dù tuyên bố với bên ngoài là ngoài ý muốn, nhưng bọn hắn rất rõ ràng Dương Biện chính là bị Dương Thiên Hữu hại chết.
Nhưng càng kỳ quái là, sau đó Dương gia lại không có chế tài mẫu hệ Dương Thiên Hữu, thậm chí còn hãm hại mẫu hệ Dương Biện trong bóng tối.
Chẳng lẽ chỉ vì che giấu việc xấu trong nhà? Hay là vì chuyện đã phát sinh, bọn hắn không thể nào lại mất đi Dương Thiên Hữu, chỉ là bất đắc dĩ.
Tiểu Bằng Vương luôn cảm giác bên trong có ẩn tình khác!
Dương Thiên Hữu lắc đầu nói:
- Ta dung hợp hồn nguyên của Dương Biện đúng là bị gia tộc ép buộc, không nguyện ý lãng phí tài nguyên quý giá, cũng không phải là ta mưu đồ hồn nguyên.
- Xem ra là ta nghĩ nhiều rồi?
Đôi mắt Tiểu Bằng Vương có chút ngưng tụ.
- Ngươi không nên hiểu lầm ta như thế, chúng ta sau này chính là người thân rồi! Đợi ta tiếp quản Hải Thần đảo, ngươi tiếp quản Thánh Bằng đảo, chúng ta còn phải dắt tay chinh chiến Thiên Khải chiến trường.
Dương Thiên Hữu nghênh tiếp ánh mắt Tiểu Bằng Vương, trong lời nói hơi có cảnh cáo.
- Vì sao lại là nàng?
Tiểu Bằng Vương lại không chịu bỏ qua.
- Cái gì là nàng?
- Ngươi đã hiểu ý của ta.
Tiểu Bằng Vương nhìn chằm chằm Dương Thiên Hữu.
- Nha... Ha ha... Ngươi nói Lôi Tú sao. Cô ta là nữ tử của ca ca ta, ca ca chết rồi, ta đương nhiên hẳn là nên thay hắn chiếu cố.
- Ngươi cứ như vậy chiếu cố nàng?
- Nàng ở lại Thánh Bằng đảo sẽ tốt hơn sao? Huống chi, ngoại trừ Lôi Tú, ai còn phù hợp với điều kiện của Dương gia?!
Dương Thiên Hữu cười lạnh.
Tiểu Bằng Vương cùng Dương Thiên Hữu nhìn nhau một hồi, cũng cười ha ha.
- Uống rượu!!
- Uống rượu!
Dương Thiên Hữu giơ chén rượu lên, uống một hơi cạn sạch.
Mãnh hải dương của Hải Thần đảo là một trong Thần Dụ Chi Hải của Thập Tam Hải.
Khoảng cách dài nhất đạt đến sáu trăm sáu mươi ngàn, các loại thế lực nhiều vô số kể.
Hải Thần đảo cũng là cường đại hoàng tộc tại Thần Vực Chi Hải, do Dương gia, Lý gia, Ngụy gia, tam tộc liên hợp khống chế.
Dương gia là Cự Kình linh văn, Lý gia là Hải Khiếu linh văn, danh chấn Thần Dụ Chi Hải. Ngụy gia là Tử La Tinh Hỏa, có được uy lực diễn hóa đặc biệt, luyện đan cực tốt, trở thành thế gia đỉnh cấp luyện đan của Thần Vực Chi Hải, rất được tôn sùng.
Mặc dù ngàn năm trước Hải Thần đảo rơi khỏi vị trí hoàng đạo, nhưng ở Thần Vực Chi Hải không có người nào dám coi thường tiềm lực của bọn hắn.
Nhất là khi Hải Thần đảo đã kéo dài liên tục năm trăm năm, mỗi đời đều có thể thuận lợi sinh ra hai vị thậm chí hai vị Thiên phẩm trở lên, tích lũy đầy đủ lực lượng Thánh Nhân.
Bọn hắn rõ ràng có tư cách trở lại hoàng đạo.
Cho nên khi tin tức Hải Thần đảo cùng Thánh Bằng đảo thông gia truyền khắp Thần Dụ Chi Hải đã đưa tới oanh động vô tận.
Cái này hiển nhiên là tín hiệu Hải Thần đảo muốn chinh chiến Bách Tộc chiến trường.
Hôm nay là Kỷ Nguyên năm thứ tám ngày mùng một tháng một, đội ngũ đón dâu đuổi tới Thánh Bằng đảo vào lúc giữa trưa, tân khách các phương cũng lần lượt đi đến.
Nhiều loại chiến thuyền đậu đầy bến tàu Đông Đảo.
Bên trong có bá chủ cường đại hải vực gần đó, cũng có thế lực phụ thuộc Hải Thần đảo.
Phàm là có thể tiếp nhận lời mời, đều là cường tộc đại phái uy chấn một phương tại Thần Vực Chi Hải.