Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1326 Cam đoan như thế nào?

Dạ An Nhiên cười nói:

- Không dám? Hình như ta cũng có hứng thú đối với ngươi, hôm nay ngươi tiếp cũng phải tiếp, không tiếp cũng phải tiếp! Đây là quy củ của Vương Quốc Hắc Ám!

- Ha ha, ta thích nhất là nữ tử cường thế. Chỉ mong trên giường ngươi cũng có thể kích thích ta như thế.

Điêu Lãnh Phong đưa tay chỉ tới Dạ An Nhiên, ánh mắt đột nhiên lạnh lại:

- Ta đã chấm ngươi!

Đại Tự Tại điện, Tự Tại điện đầu tiên, diễn võ trường lớn nhất trên tầng cao nhất.

Theo tin tức khuếch tán, Vương Quốc Hắc Ám nhanh chóng oanh động, số lượng lớn cường giả chen chúc đuổi tới.

Bây giờ Vương Quốc Hắc Ám xác thực đã phát sinh thay đổi vi diệu.

Đại Tự Tại điện đã cùng 'Tam đại chủ nhân' bình khởi bình tọa, thậm chí còn có xu thế mạnh hơn. Nguyên nhân chính là sau khi Đại Tự Tại điện thay thế Hướng Vãn Tình, phó điện chủ tân nhiệm đầu tiên là Điêu Đức Nguyên đột nhiên thể hiện rõ thân phận của bọn hắn —— Vạn Đạo Thần Giáo!

Tin tức này đã mang đến cho tất cả thế lực tiềm ẩn tại Vương Quốc Hắc Ám rung động thật lớn.

Mặc dù đã đoán được Đại Tự Tại điện thuộc về siêu cấp thế lực nào đó, nhưng càng nhiều hơn là đỉnh cấp hoàng tộc, không nghĩ tới lại là một trong Bát Bộ Hoàng Đạo Thương Huyền.

Cho nên người ngang ngược càn rỡ bên trong Vương Quốc Hắc Ám càng đến càng ít, càng không có ai dám gây sự ở trong diễn võ trường.

- Khương Phàm thật không hổ là Võ Hầu của Vương Quốc Hắc Ám ta, bình thường cơ bản đều không trở lại, lúc trở về tất nhiên sẽ làm đến sôi sùng sục lên.

- Hắn không phải Võ Hầu, quả thực là một Võ Vương, mỗi lần đều là trở về với tư thế Vương giả, đều được toàn Vương Quốc Hắc Ám chú ý, ha ha.

- Hắn không phải đã chết rồi sao? Vậy mà lại khởi tử hoàn sinh. Lúc ấy ta đã rất khó tiếp nhận, bây giờ lại càng khó tiếp nhận.

- Ha ha, giả chết mà thôi. Thật là biết chơi, ngay trước mặt các đại hoàng tộc, cưỡng bức chơi trận giả chết, còn 'Chết' ròng rã bảy năm.

- Hắn trở về là tị nạn sao, dù sao bên ngoài cũng đã huyên náo quá phận.

- Ta vừa mới nghe Chí Tôn Kim Thành bên kia giới thiệu, rất có thể Khương Phàm đã rời khỏi Vô Hồi thánh địa.

- Ta không quan tâm tại sao hắn giả chết, tại sao khiêu chiến phương bắc, ta chỉ là quan tâm hắn dùng cách gì mà linh văn lại tăng lên tới Thiên phẩm.

- Hôm nay hắn không tự mình lên đài sao? Thật tiếc nuối. Thời điểm Chí Tôn Thánh phẩm liền có thể xưng vô địch, ta thật muốn xem thực lực Thiên phẩm của hắn.

- Có ai biết nữ tử này không? Nàng ở đâu ra lòng tin mà khiêu chiến Điêu Lãnh Phong?

- Điêu Lãnh Phong không chỉ là Thiên phẩm linh văn, mà còn là thiên tài được hoàng đạo bồi dưỡng phẩm. Bất luận là tu luyện võ pháp, vẫn vũ khí trong tay, đều là chúng ta không tưởng dưỡng.

Biển người chen chúc, bầu không khí tăng vọt.

Bọn hắn nghị luận về Khương Phàm, càng đang mong đợi Điêu Lãnh Phong lên đài.

Thiên phẩm Hoàng đạo, nhân vật cấp bậc như vậy không thể nghi ngờ chính là nhân vật thượng tầng thật sự, tương lai là đều đứng trên đỉnh chúng sinh.

Đừng nói công khai hiện ra thực lực, bọn hắn gặp một chút đều là vinh hạnh đặc biệt.

Trong sương phòng trên đài cao, đại biểu thế lực khắp nơi lần lượt trình diện, nhưng bọn hắn không phải đến xem Điêu Lãnh Phong, mà là Khương Phàm.

Lấy hiểu biết của bọn hắn đối với Khương Phàm, Khương Phàm không thể nào chỉ là nhìn, hôm nay khẳng định sẽ còn đánh một trận.

- Khương Phàm, quả nhiên ngươi tới Vương Quốc Hắc Ám.

Ngu Kình Thương đứng trong sương phòng của Hỗn Độn Tử Phủ, quan sát Khương Phàm bên cạnh lôi đài.

- Ngươi muốn khiêu chiến hắn?

Người phụ trách Hỗn Độn Tử Phủ, Ngu Chính Hùng ngồi ngay ngắn ở trong phòng, nhìn Ngu Kình Thương đã nắm chặt nắm đấm.

- Hắn là của ta, ta nhất định phải cùng hắn tái chiến một trận.

Ngu Kình Thương đã là Linh Hồn cảnh thất trọng thiên, bắt đầu chuẩn bị Sinh Tử cảnh, trước đó hắn nhất định phải xử lý tốt khúc mắc.

- Rất có thể hắn đã giết Đại hoàng tử Cổ Hoa thật.

Ngu Chính Hùng nhắc nhở hắn.

- Ta cũng có thể giết!

Ngu Kình Thương mặc dù biết Thiên Nhân Chiến Khu cường đại, nhưng bởi vì Cổ Hoa là thế lực trung lập, từ hoàng thất đến phía dưới đều an ổn ngàn năm, bọn hắn sẽ chỉ luận võ, không có giết chóc, thực lực Thiên Nhân Chiến Khu tương đương với việc bị phế đi một nửa.

Phía dưới lôi đài tại diễn võ trường, Khương Phàm nhẹ giọng hỏi Dạ An Nhiên.

- Có nắm chắc không?

- Ta còn không có cùng Thiên phẩm giao thủ qua, hôm nay vừa vặn thử một chút.

Dạ An Nhiên để Khương Phàm giải sầu, giẫm lên thềm đá, đi lên lôi đài.

Tiêu Lạc Lê liền đứng tại cách đó không xa, hừ lạnh:

- Mấy năm không gặp, lại thành con rùa đen rút đầu. Người khác cướp nữ tử của ngươi, ngươi cũng không dám tự mình tiếp chiến, ta nhổ vào!

Khương Phàm thản nhiên nói:

- Ta thấy lệnh phu quân rất bạo động nhỉ, hắn lại ở ngay trước mặt ngươi tìm nha hoàn thiếp thân, xảy ra chuyện gì, ngươi không thỏa mãn được hắn?

Tiêu Lạc Lê xấu hổ:

- Chờ lúc hắn kéo lấy nữ tử của ngươi rời khỏi, nhìn xem ngươi còn phách lối thế nào.

Khương Phàm cố ý đánh giá hai mắt nàng, lung lay ngón tay, cười xấu xa:

- Không thỏa mãn được liền phải đổi người khác. Chơi đến chỗ kích tình, dùng hồ quang điện nhỏ của ngươi, xì xì hắn hai lần, cam đoan hắn muốn ngừng mà không được.

- Ngươi là cái đồ biến thái!!

Tiêu Lạc Lê giận dữ thét lên.

Rất nhiều ánh mắt ở hàng phía trước đều nhìn sang, thể hiện ra vẻ quái dị.

Xảy ra chuyện gì, Khương Phàm đang đùa giỡn nữ tử của Điêu Lãnh Phong?

Tiêu Lạc Lê cắn răng nói:

- Ngươi chờ đó! Hôm nay không chỉ có nữ tử của ngươi sẽ trở thành nô lệ của Điêu Lãnh Phong, ngươi cũng sẽ trở thành nô lệ của ta! Khi Điêu Lãnh Phong tùy ý đùa bỡn nàng, ngươi sẽ quỳ gối ở bên cạnh nhìn!

Khương Phàm lắc đầu:

- Đường đường là công chúa điện hạ, vậy mà trong miệng lại có thể nói ra lời như vậy, thật sự là đáng thương.

- Ngươi vẫn là nên thương hại mình đi, tên hỗn đản đáng giận.

Tiêu Lạc Lê đã không kịp chờ đợi muốn tự tay tra tấn Khương Phàm.

Dạ An Nhiên đi đến giữa đài, thanh âm thanh thúy vang dội, rõ ràng truyền khắp toàn trường:

- Nơi này là diễn võ trường của Đại Tự Tại điện, quy củ lại là Đại Tự Tại điện đến định. Nếu như ta thắng, các ngươi nhận sao?

- Ngươi cho rằng chúng ta là thổ phỉ lưu manh sao? Đương nhiên nhận!!

Điêu Lãnh Phong từ một chỗ khác đi đến lôi đài.

- Cam đoan như thế nào?
Chương 1327 Ngũ Hành áp chế (1)

- Ta! Điêu Lãnh Phong! Đệ tử Vạn Đạo Thần Giáo! Xin mời toàn trường làm chứng, nếu như thua, tất cả thuộc về Dạ An Nhiên, tuyệt đối không đổi ý, Đại Tự Tại điện càng sẽ không ra mặt ngăn cản!

Điêu Lãnh Phong cố ý lên tiếng hô to, tiếp đó lời nói lại xoay chuyển, nhắm ngay Dạ An Nhiên:

- Nếu như ta thắng, hôm nay ngươi liền đi theo ta, hoàn toàn thuộc về ta. Ta không tiếp nhận khiêu chiến hai lần, càng không tiếp nhận những điều kiện khác!

- Ngươi không hiểu rõ ta, ta cũng không hiểu rõ ngươi, trận chiến này sẽ rất đặc sắc.

Trên mặt Dạ An Nhiên hiện ra nụ cười, trong mắt loé lên sáng rực.

Thiên phẩm chân chính quyết đấu, nàng đã chờ mong từ rất lâu.

- Tên của ngươi?

Điêu Lãnh Phong run run bả vai, triển khai tư thế chiến đấu.

- Dạ An Nhiên.

- Tên rất hay.

- Dạ An Nhiên?

Các nơi trên diễn võ trường vang lên tiếng nghị luận, tên có chút quen thuộc, giống như đã nghe qua ở đâu rồi.

- Đệ tử Vô Hồi Thánh Chủ, Dạ An Nhiên?

Trong sương phòng truyền ra âm thanh.

- Thì ra là nàng, trách không được nghe lại quen thuộc như thế.

- Khương Phàm rời khỏi Vô Hồi thánh địa còn bắt cóc đệ tử Thánh Chủ.

- Hình như nàng đã từng lộ mặt ra một lần tại Vương Quốc Hắc Ám, ngay cả số lượng lớn các đệ tử Vô Hồi thánh địa tiến vào Luân Hồi bí cảnh, nàng đều không có xuất hiện.

- Truyền nhân thần bí nhất của Vô Hồi Thánh Chủ, lại bị Khương Phàm cấu kết.

Trên đài diễn võ vang lên từng trận nghị luận, đều một lần nữa đánh giá Dạ An Nhiên.

Trưởng lão trấn thủ Đại Tự Tại điện xuất hiện trên đài cao, tuyên cáo toàn trường:

- Dạ An Nhiên đối chiến Điêu Lãnh Phong, bây giờ, bắt đầu. Ước định, giao dịch nhân nô, đặc biệt nhắc nhở, một trận phân thắng thua, không tiếp nhận bất cứ kẻ nào, bất cứ phương thức nào khiêu chiến hai lần.

- Ngươi là nữ tử, ngươi bắt đầu trước!

Trong lòng Điêu Lãnh Phong không hiểu nổi lại bắt đầu hưng phấn lên, nữ tử thánh địa?

Ha ha, chơi càng kích thích hơn!

- Ngươi xác định?

- Bắt đầu!!

- Như ngươi mong muốn!

Đôi mắt Dạ An Nhiên ý lạnh lấp lóe, khí thế bỗng nhiên thay đổi, thần thánh, uy nghiêm.

Một loại uy lực tự nhiên đặc biệt, cuồn cuộn khắp toàn trường.

Đột nhiên, lại cường thế, vượt qua dự đoán của tất cả mọi người.

Dạ An Nhiên nâng đầu ngón tay lên, chỉ giữa không trung phía xa.

Năm viên ngọc châu sáng long lanh từ cổ tay dâng lên, lấp lóe ngũ sắc tia sáng, nhanh chóng nở rộ, phát ra ba động kỳ dị.

- Đi!

Dạ An Nhiên quát một tiếng, năm viên ngọc châu giống như năm viên tinh thần, dâng lên lấy lộng lẫy ánh sáng nhảy vọt lên.

Từng tiếng vang lớn trầm muộn mãnh liệt, hào quang năm màu bao phủ Điêu Lãnh Phong giống như con sóng cuồn cuộn, liên miên bất tuyệt, thanh thế to lớn.

- Uy lực Ngũ Hành? Ngươi là Thiên phẩm linh văn!

Sắc mặt Điêu Lãnh Phong đại biến, lập tức nghiêm túc.

- Ngũ Hành? Thiên phẩm?

Toàn trường xôn xao, thanh triều giống như biển gầm trong nháy mắt bao phủ diễn võ trường, mấy vạn người xem không cách nào bình tĩnh được.

- Thiên phẩm Ngũ Hành?

Trong các sương phòng, các cường giả nhao nhao, gương mặt đều có phản ứng, dùng tốc độ nhanh nhất vọt tới cửa sổ, tự mình xem xét diễn võ trường.

- Không thể nào, nàng không thể nào là Thiên phẩm linh văn.

Tiêu Lạc Lê không thể nào tiếp thu được.

Thiên phẩm linh văn không thể nghi ngờ là phượng mao lân giác, chỉ sinh ra tại hoàng Tộc Hoàng. Ngay cả Huyền Nguyệt hoàng triều bọn hắn miễn cưỡng cam đoan trăm năm thức tỉnh một người, Dạ An Nhiên này tính là thứ gì, lại là có tài đức gì?

Mạng che mặt của Dạ An Nhiên bay xuống, lộ ra má ngọc mỹ lệ đẹp đẽ, chỉ là vẻ mặt lại lạnh lùng, mặt mũi tràn đầy túc sát.

Sau lưng nàng triển khai đôi cánh Ngũ Hành Quang hoa lệ, phóng lên tận trời ở bên trong tiếng nghị luận triều tại toàn trường.

Đầu ngón tay huy động, Ngũ Hành Linh Châu gào thét nhấc lên, phun ra ánh sáng càng nồng nặc, che mất hơn diễn võ trường ba ngàn mét, Điêu Lãnh Phong triệt để bị giam cầm ở bên trong.

- Vương Quốc Hắc Ám nho nhỏ, lại còn ngọa hổ tàng long?

Điêu Lãnh Phong ngược lại rất kích động.

Hắn vốn cho rằng chỉ là tùy tiện chơi đùa, không nghĩ tới đối phương lại là một Thiên phẩm linh văn.

Lại còn là Ngũ Hành Thiên phẩm!

Nữ nô này, hắn chắc chắn phải có được!

- Để cho ta tới lĩnh giáo Ngũ Hành lĩnh vực một chút.

Điêu Lãnh Phong lắc bả vai một cái, huyết nhục nứt ra, xông ra hai khối huyết cốt.

Không phải xương cốt của bản thân hắn, mà là xương cốt phong ấn trong thân thể của hắn, dùng thân thể thai nghén.

Đây là võ pháp phi phàm, càng là thuộc về chiến kỹ cường đại của riêng mình hắn.

Rống!!

Đầu xương đầy máu me kịch liệt lay động, huyết khí cuồn cuộn, thú uy cuồn cuộn, biến thành một con Bỉ Mông cự thú, hùng tráng uy mãnh, toàn thân kim hoàng, phát ra tiếng gào thét cuồng liệt.

Đầu xương khác lại dâng lên hỏa diễm mãnh liệt, hóa thành một con Diễm Cuồng Sư ba đầu Liệt, lắc đầu vẫy đuôi, gào thét với trời cao, cực kỳ bạo ngược.

Bọn chúng sinh động như thật, sinh mệnh lực thịnh vượng, giống như hai con chân chính ác thú.

Bọn chúng còn cùng ý thức Điêu Lãnh Phong tương thông, tựa như là một phần của thân thể hắn.

Cái này so với năng lượng ngưng tụ võ pháp, mạnh hơn rất nhiều.

Rống!

Hai con cự thú đạp không phóng tới, cuồng kích Dạ An Nhiên.

- Đây là Ngũ Hành lĩnh vực, uy lực Ngũ Hành do ta quản khống.

Gọng Dạ An Nhiên nhẹ nhàng, lại lộ ra uy thế cường đại không cách nào nói rõ được, phảng phất Thánh Linh tự nhiên đang pháp lệnh cho Ngũ Hành.

Răng rắc!!

Hai đoạn cường quang ngũ sắc dường như sấm sét phách trảm trời cao, trong chớp mắt đã xuyên thủng hai con mãnh thú.

Hai con cự thú nhìn thì cường hãn nhưng lại không có chút uy lực chống đỡ nào, bọn chúng gào thét thê lương, năng lượng toàn thân bị cưỡng ép đảo loạn.

Thổ nguyên lực của Bỉ Mông cự thú cùng Hỏa nguyên lực của Liệt Diễm Cuồng Sư, trong nháy mắt đã bị ánh sáng Ngũ Hành của Dạ An Nhiên giam cầm, khống chế, dẫn bạo.

Hai con cự thú không đợi tới gần nàng liền đã ầm vang nổ tung.

Hai khối xương cốt đẫm máu nhanh chóng rơi xuống, một lần nữa về tới trên người Điêu Lãnh Phong.

- Uy lực thật bá đạo.

Trong sương phòng, rất nhiều cường giả đều bất ngờ.

Huyết cốt này chính là Thiên cấp võ pháp do Thiên phẩm linh văn thả ra, tất nhiên uy lực phi phàm, vậy mà lại bị tuỳ tiện áp chế đánh tan.

- Không hổ là uy lực Ngũ Hành, lại lần nữa!

Điêu Lãnh Phong kích động, càng là cường đại, càng là đáng giá hắn khống chế.

Phần gáy hắn nứt ra, cường quang dâng lên, kiếm khí phóng lên tận trời, ánh sáng loá mắt, sáng chói vô biên.

Giống như là tuyệt thế lợi kiếm 'Ra khỏi vỏ', khuấy động ra kiếm ý lạnh thấu xương, cường thế quét sạch Ngũ Hành lĩnh vực.

- Uy lực Ngũ Hành có thể áp chế Ngũ Hành, nhưng đây là kiếm triều, nhìn xem ngươi có thể như thế nào!
Chương 1328 Ngũ Hành áp chế (2)

Điêu Lãnh Phong lấy huyết nhục dưỡng kiếm, ngưng tụ ra kiếm hồn, chỉ cần động ý thức liền có thể khống chế hoàn mỹ.

Kiếm uy lẫm liệt, tàn phá bừa bãi, cuồng kích mấy ngàn thước.

Ngũ Hành lĩnh vực thật lớn lập tức hỗn loạn, giống như muốn bị tươi sống tiêu diệt.

Toàn trường xao động, tiếng kinh hô liên tiếp vang vọng.

Linh văn của tên Điêu Lãnh Phong này là gì?

Thân thể trong lúc triển khai, huyết cốt, kiếm khí cứ tùy tiện phóng thích, bản thân hắn là vật chứa sao?

Thiên phẩm linh văn quả nhiên phi phàm, bọn hắn thật sự là theo không kịp.

- Ngũ Hành lĩnh vực của ta, không gì có thể phá!

Dạ An Nhiên cường đại càng tự tin, năm ngón tay huy động, một tay khống chế.

Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ bên trong Ngũ Hành lĩnh vực xao động, ngưng tụ thành ngàn vạn tấm lụa, cường thế xen lẫn.

Cùng với tiếng oanh minh kịch liệt, năng lượng Ngũ Hành xen lẫn thành một chiến binh cường đại, cao tới mười mét, trong tay cầm cây giáo, khí thế cường đại.

Chiến binh hét lên một tiếng, đuổi giết lợi kiếm.

Chiến binh giống như là người sống thật sự, lại như là sứ giả tự nhiên, cùng năng lượng Ngũ Hành giao hòa, càng có thể khống chế Ngũ Hành.

Ngũ Hành, tự nhiên uy lực, thế giới uy lực.

Cây giáo bạo kích, dẫn phát toàn bộ lĩnh vực rung chuyển.

- Phá cho ta!

Điêu Lãnh Phong lù lù bất động, cường thế thét lên ra lệnh.

Trong chớp mắt, kiếm khí bay lên trời, tia sáng lấp lóe lạnh thấu xương, xoay tròn ra ba ngàn kiếm quang, hình thành sóng triều tiễu sát thảm liệt, tràn ngập đất trời che mất chiến binh.

Rống!!

Chiến binh cuồng kích, nâng thương chấn kích, điều động Ngũ Hành lĩnh vực, nhấc lên hình ảnh to lớn.

Thủy nguyên lực ngưng tụ thành thủy triều, lao nhanh không dứt, Mộc nguyên lực hiện ra rừng rậm, mênh mông phập phồng, Hỏa nguyên lực hình thành liệt diễm, sôi trào thiên địa, Thổ nguyên lực hình thành núi lớn, ầm ầm sóng dậy, Kim nguyên lực hình thành mê quang kim loại, tràn ngập đất trời.

Cảnh tượng thành hình giống như một bức tranh, càng giống như thế giới đang thai nghén.

Một nguồn năng lượng cường thế chấn động không gian, tuỳ tiện phá hủy kiếm triều nhìn như cường đại.

Trong diễn võ trường nhấc lên liên miên tiếng kinh hô, thanh triều kéo dài.

Trước đó đều hy vọng Điêu Lãnh Phong hiện ra thực lực, kết quả Dạ An Nhiên lại kinh diễm toàn trường.

Đông Hoàng Như Ảnh ở trong sương phòng khẽ nói:

- Ngũ Hành lĩnh vực thật mạnh! Ngũ Hành linh văn vốn đã phi phàm, có thể khắc chế nguyên tố linh văn, càng có thể diễn biến thế công cường đại. Nếu như có thể đạt tới Thiên phẩm, cơ hồ là chân chính khống chế một phần uy lực Ngũ Hành Thiên Địa, lĩnh vực, có thể so với thế giới nguyên thủy.

- Dạ An Nhiên này, trước đó không phải Thánh phẩm sao? Nàng lại là từ chỗ nào có được cơ duyên.

Đông Hoàng Như Yên càng khó có thể tin hơn.

Vượt qua giữa Thánh phẩm cùng Thiên phẩm gần như là không thể nào làm đến, từ xưa đến nay đều không có bao nhiêu người, nàng là bởi vì đạt được Huyền Hoàng Thạch có thể ảnh hưởng vận mệnh mới làm được.

Rốt cuộc Khương Phàm và Dạ An Nhiên là đã xảy ra chuyện gì?

- Thiên phẩm Hoàng đạo, chỉ có chút năng lực ấy?

Dạ An Nhiên thôi động Ngũ Hành Linh Châu, trấn áp phía dưới, ánh sáng càng phát ra càng sáng chói, hóa thành khí lãng mông lung, mãnh liệt đổ xuống.

Toàn bộ lôi đài đều hoàn toàn mông lung, giống như một cái hồ lớn bị đông kết băng, Càn Khôn Phong Cấm, triệt để nắm trong tay nơi đó.

- Ngươi còn chưa đủ tư cách xem nhẹ Thiên phẩm hoàng đạo. Bây giờ sẽ để ngươi kiến thức một chút, Thiên phẩm linh văn của Điêu Lãnh Phong ta. Linh văn, Phong Ma!

- Phong Ma cấm thuật, Càn Khôn Phong Cấm!

Điêu Lãnh Phong hét lớn, thanh âm ù ù, vang động trời, hắn kích phát linh văn, triệt để phát uy.

Toàn thân làn da hiện ra vô số điểm lấm tấm, mặc dù nhỏ bé, nhưng lại đều là từng cái vòng xoáy, đang cường thế thôn nạp nguyên lực thiên địa.

Ngũ Hành lĩnh vực lập tức rung chuyển, Ngũ Hành Linh Châu rủ xuống ánh sáng mê vụ đã bị cưỡng ép cướp đoạt, tràn vào vòng xoáy, tiến vào thân thể Điêu Lãnh Phong.

Ngay cả không gian trên lôi đài đều nổi lên gợn sóng, giống như là muốn bị cưỡng ép xé rách.

- Phong Ma?

Toàn trường kinh hô, hắn có thể phong ấn hết thảy sao?

Trách không được trong thân thể có thể phóng thích huyết cốt và kiếm khí, thì ra là phong ấn ở trong thân thể.

- Hắn là Phong Ma linh văn.

Khương Phàm khẽ nói, ký ức có liên quan với Phong Ma linh văn rõ ràng trong ý thức.

Loại linh văn này danh xưng có thể phong thiên nạp địa, giam cầm càn khôn, mặc dù khoa trương chút, nhưng xác thực vô cùng cường đại. Nhất là thời điểm giao đấu Ma tộc, đối với ma khí Ma tộc có uy lực áp chế tự nhiên.

Sắc mặt Tiêu Lạc Lê hơi chậm, mặc dù không thích nam tử này, nhưng cũng có thể chấp nhận hắn, chủ yếu cũng là bởi vì thân phận cùng sự cường đại của hắn.

Dạ An Nhiên lập tức nghịch chuyển uy lực Ngũ Hành, muốn thu hồi lại, lại bị Điêu Lãnh Phong bão nổi cưỡng ép hấp thu, không ngừng liên tục hút vào thân thể.

Dạ An Nhiên mấy lần nếm thử không có kết quả, nàng nhấc lên tay phải, lần nữa phóng thích Ngũ Hành Linh Châu mới, hoành không nở rộ, muốn mạnh mẽ khống chế Ngũ Hành lĩnh vực. Nhưng...

- Ngươi quá coi thường ta! Ở giữa Thánh phẩm cùng Thánh phẩm, có sai biệt thực lực, ở giữa Thiên phẩm cùng Thiên phẩm, càng có!!

Điêu Lãnh Phong đứng ngạo nghễ trên diễn võ trường, 'Điểm lấm tấm' phóng đại, vòng xoáy tăng vọt uy thế, trong cái mỗi nước xoáy đều có một tiểu nhân ngồi xếp bằng, cùng cơ hồ giống Điêu Lãnh Phong như đúc.

Bọn chúng huy động hai tay, khống chế vòng xoáy, không ngừng liên tục thôn nạp linh lực, phong tiến thân thể Điêu Lãnh Phong.

Điêu Lãnh Phong không chỉ có Phong Ma linh văn, còn có thể chất phi phàm khác hẳn với người bình thường.

Toàn bộ thân thể hắn đều đã rèn đúc thành binh khí, có thể nuốt nạp gấp mười lần linh lực so với sự cường đại của hắn.

Dạ An Nhiên trầm ổn tỉnh táo, không hoảng không loạn, tay trái tiếp tục tranh đoạt quyền khống chế Ngũ Hành lĩnh vực, tay phải khống chế lại năm viên Linh Châu mới xông vào lĩnh vực kia, thành công diễn biến thành tám chiến binh tự nhiên, cầm trong tay vũ khí, vây bắt Điêu Lãnh Phong.

- Ha ha, trả lại cho ngươi!

Điêu Lãnh Phong đột nhiên cười lạnh, uy lực Ngũ Hành bị nuốt nạp phong ấn, ở trong chớp mắt nghịch hướng cuồn cuộn, hình thành tình thế dâng lên cuồng liệt, trong nháy mắt đảo loạn Ngũ Hành lĩnh vực.

Ầm ầm!

Lôi tràng bạo động, Ngũ Hành lĩnh vực đang chỗ sụp đổ, năng lượng hỗn loạn hình thành sơn hà loạn cùng nhau, lấy tình thế rung động va chạm bình chướng lôi tràng, nhấc lên từng tiếng nổ vang đinh tai nhức óc.

Biển người bên ngoài khán đài kinh hô, bọ họ bị dọa đến chật vật lui lại.

Từ góc độ của bọn hắn nhìn sang, bên trong lôi tràng tựa như là một thế giới đang sụp đổ.
Chương 1329 Thiên phẩm đại đối quyết

- Ngươi, là của ta!

Huyết nhục phía sau Điêu Lãnh Phong nứt ra, hai khối huyết cốt dâng lên huyết khí, biến thành hai cái kim dực.

Đây là di cốt Kim Bằng diễn biến thành hai cánh Kim Bằng!

Hai cánh chấn kích, cuồng phong gào thét, Điêu Lãnh Phong mở ra không gian, tốc độ nhanh đến cực hạn, không nhìn năng lượng đang bạo động, đuổi giết Dạ An Nhiên.

Hai con ngươi của Dạ An Nhiên phát sáng, tăng vọt chiến ý, hai cánh Ngũ Hành phía sau lưng nàng sôi trào năng lượng, nhanh chóng tránh khỏi đánh giết.

- Ngươi chạy chỗ nào!

Lòng bàn tay phải của Điêu Lãnh Phong vỡ ra, ở bên trong phong ấn răng nanh Thao Thiết.

Giờ khắc này, tay phải của hắn giống như biến thành một cái đầu lâu Thao Thiết, dữ tợn đáng sợ, hung uy cuồn cuộn, tiếng thú rống táo bạo đinh tai nhức óc.

Hắn cường thế đánh ra tay phải, một uy lực thôn phệ cuồng dã cực độ bao phủ trời cao, bao phủ cả Dạ An Nhiên.

Không gian đều đang cuồn cuộn, giống như thủy triều nổi sóng chập trùng.

Dạ An Nhiên lại quay người trong chốc lát, huy động hai cánh, ổn định thân thể, hai tay đánh ra cường quang hừng hực.

Màn sáng Ngũ Hành!

Cùng loại với diễn biến ra không gian Ngũ Hành, hình thức ban đầu của thế giới!

Đây là mạnh hơn uy lực khống chế Ngũ Hành, nguồn gốc truyền thừa từ Ngũ Hành Thần Thụ. Bên trong có được uy lực thế giới yếu ớt, có khí tức Huyền Hoàng, có ánh sáng Hỗn Độn.

Ầm ầm!!

Thiên địa lay động, lôi đài bạo động.

Điêu Lãnh Phong bị đánh trúng, năng lượng Thao Thiết hỗn loạn, uy lực thế giới xâm nhập, ngực bụng hắn nhấc lên, máu tươi từ chỗ thủng phun ra, bị hung hăng đánh bay ra ngoài.

- Vạn Vật Sinh!

Dạ An Nhiên lần nữa ngưng tụ Ngũ Hành Linh Châu, nhanh chóng xoay tròn, sương mù vờn quanh, giống như năm viên đại tinh, lướt qua trời cao, va chạm với mặt đất, nương theo bạo tạc mãnh liệt, cường quang ngũ sắc trong chớp mắt bổ sung toàn bộ lôi tràng.

Một loại khí tức pháp tắc cuồn cuộn, một loại uy lực vạn vật đang sinh trưởng.

Cường quang khuấy động lôi tràng.

Núi cao lớn lên, giang hà tuôn chảy.

Rừng rậm sinh trưởng tốt, kim loại cuồn cuộn.

Hình ảnh hoa mỹ lấy tình thế cực kỳ táo bạo hiện ra, ngay sau đó liệt diễm cuồn cuộn, khí tức vạn vật đại tác.

- A a a!

Điêu Lãnh Phong bị kích thích, chiến ý cường đại, phong ấn ánh sáng trùng kích hai chân.

Chân trái dâng lên triều dâng màu đen, phảng phất Côn Ngư (cá voi) hiển hiện, nhấc lên khí tức Thái m.

Chân phải phát ra ánh sáng mạnh, hiển hiện uy lực Bằng Điểu, tinh khí thái dương tăng vọt.

Hai loại năng lượng giữa Côn Ngư cùng Bằng Điểu sôi trào, trùng kích toàn thân, xuyên suốt hai con ngươi.

m Dương xoay tròn, bộc phát ba động khủng bố.

Giờ khắc này, hắn giống như một Ấu Thần, từ khí tức đến linh hồn, từ huyết nhục đến uy thế đều mang đến rung động không gì sánh kịp.

Hai bảo cốt này là một trong những phong ấn chí cường huyền bí của hắn, cũng chỉ có thế lực của Vạn Đạo Thần Giáo, mới có thể cung cấp cho hắn sát khí như thế này.

Điêu Lãnh Phong bộc phát cường quang tại hai chân, hai con ngươi m Dương nghịch chuyển, hắn rung chuyển Ngũ Hành không gian, phóng lên tận trời, đuổi giết Dạ An Nhiên.

- Thiên Địa Vĩnh Tế!

Dạ An Nhiên khống chế toàn trường, khí tức Ngũ Hành đã đạt tới cực hạn trong chốc lát, bỗng nhiên bị chôn vùi.

Không có bạo động, không có vang lớn.

Hơn ba ngàn mét lôi tràng đột nhiên liền biến thành hắc ám, yên tĩnh như chết.

Cảnh tượng đột ngột lại quỷ bí trong nháy mắt an tĩnh toàn trường. Ngay sau đó, hắc ám sụp đổ, bạo tạc tuôn ra, ba ngàn mét lôi tràng lay động mãnh liệt, bình chướng đều giống như đại mạc chập trùng lên xuống.

Ngũ Hành lưu chuyển, vạn vật sinh.

Ngũ Hành nghịch chuyển, thiên địa tịch.

Đây là một uy thế khủng bố cùng loại với thế giới sụp đổ.

Toàn trường kinh hô, tất cả mọi người đều đứng lên.

Bọn hắn nhìn đến kinh tâm động phách, càng nhìn đến kích tình bành trướng.

Thiên phẩm quyết đấu, thật sự là Thiên phẩm quyết đấu.

Quá đặc sắc!

Khương Phàm hơi nhíu mày lại, định thần chú ý quá trình chiến đấu của Dạ An Nhiên.

Tiêu Lạc Lê thì nóng nảy nắm chặt nắm đấm, gắt gao nhìn chằm chằm lôi đài.

Nàng mặc dù kinh ngạc khi biết Dạ An Nhiên là Thiên phẩm linh văn, nhưng lại không nghĩ rằng Dạ An Nhiên thật có thể chém giết cùng Điêu Lãnh Phong.

Rống!!

Trong cuồng triều bạo tạc mãnh liệt hỗn loạn, Điêu Lãnh Phong gào thét cuồng dã, mặc dù thất khiếu rướm máu, gương mặt dữ tợn, nhưng khí tức m Dương toàn thân lưu chuyển gánh vác được trận bạo tạc kia.

Khí tức m Dương, đối kháng uy lực Ngũ Hành.

Thế lực ngang nhau!

Hắn dâng cao chiến ý, không để ý thân thể đang trọng thương, hai cánh Kim Bằng mãnh liệt đánh ra, phá vỡ năng lượng thủy triều, giết tới trước mặt Dạ An Nhiên.

Tốc độ nhanh đến cực hạn!

Đây là uy thế cường đại của Kim Bằng!

Quá đột nhiên, Dạ An Nhiên muốn tránh né nhưng lại không kịp.

- Giết!!

Giọng Điêu Lãnh Phong như lôi đình, nổ tung tại đầu lưỡi, uy lực m Dương mãnh liệt từ hai chân kích phát ra.

Phốc phốc!!

Dạ An Nhiên bị lực lượng cường đại xuyên qua lồng ngực, máu tươi phun ra, chật vật bay ra ngoài.

- Càng ngày càng có ý tứ! Tiểu nô tỳ, ngươi nhất định phải cùng ta về Vạn Đạo Thần Giáo!

Phần sau gáy Điêu Lãnh Phong nứt ra, kiếm khí dâng lên.

Lần này không chỉ là kiếm khí, mà còn là một thanh cổ kiếm chân chính.

Sát khí đến từ Vạn Đạo Thần Giáo, Thu Thảo Kiếm!

Thu ý túc sát!

Thảo ý vô tận!

Điêu Lãnh Phong nắm chặt Thu Thảo Kiếm, khởi xướng một kích mạnh nhất, thẳng đến Dạ An Nhiên.

Dạ An Nhiên miệng mũi chảy máu, lại cường thế ổn định, hai tay đẩy về phía trước, Ngũ Hành Linh Châu tái hiện, kịch liệt lấp lóe, cường quang cuồn cuộn, hình thành bình chướng Ngũ Hành, ngạnh kháng kiếm khí.

Oanh!

Răng rắc!

Nương theo tiếng oanh minh bắn nổ, Dạ An Nhiên vừa mới ổn định thân thể lần nữa bị cường thế tung bay ra ngoài.

- Giết! Giết giết giết!

Điêu Lãnh Phong tăng vọt chiến ý, từng tiếng gào rít, kinh hãi lôi tràng, hắn kích phát kiếm hồn, cuốn lên một đạo thông thiên kiếm khí, nhanh chóng phóng đại, cuốn về phía Dạ An Nhiên.

Dạ An Nhiên ổn định giữa không trung, khóe miệng chảy máu, nhưng không hề bất ổn, Ngũ Hành Linh Châu va chạm về phía trước, cùng với năng lượng bắn nổ như cuồng triều, hình thành một chiến binh Ngũ Hành, trong tay cầm cây giáo, cường thế chặn đường.

Keng!!

Kiếm khí cuồn cuộn, quấy đến cường quang trên thân chiến binh Ngũ Hành tung bay, suýt chút nữa đã bị chôn vùi.

Trong lòng Khương Phàm xiết chặt, thay Dạ An Nhiên lau mồ hôi.

- Giết giết giết.

Điêu Lãnh Phong càng đánh càng cuồng, càng đánh càng mạnh, hai cánh Kim Bằng phía sau lưng chấn kích, cường thế đánh giết.
Chương 1330 An Nhiên sáng thế

Kiếm khí Thu Thảo Kiếm cuồn cuộn, giống như chiến binh cuồng kích đánh đâu thắng đó.

Chiến binh nhận áp chế, cơ hồ muốn bị hủy diệt, chật vật chống cự, liên tục tháo chạy.

Nhưng, một màn kinh người khác lại xuất hiện.

Chiến binh mặc dù chật vật, nhưng khí thế lại tăng cường. Ngũ Hành Linh Châu trong thân thể nó nhận viễn trình khống chế của Dạ An Nhiên, nhanh chóng xoay tròn ở bên trong, va chạm cực hạn, liên tiếp diễn biến ra Phong, Lôi, Băng, Vụ, Viêm Bạo năng lượng.

Tia sáng toàn thân chiến binh tiếp tục tăng vọt, khí thế nhanh chóng tăng cường, dần dần ổn định thế công.

Keng!!

Trường thương tăng vọt uy thế, cường thế chấn kích, cùng Thu Thảo Kiếm tinh chuẩn va chạm, trong chốc lát bộc phát lên ánh sáng cường đại.

Chiến binh và Điêu Lãnh Phong, cả hai đều bị tung bay.

- Thật mạnh!

Bầu không khí tại toàn trường tăng vọt, sợ hãi thán phục trước thực lực cường đại của Điêu Lãnh Phong, cũng sợ hãi thán phục trước diễn dịch tinh diệu của Dạ An Nhiên.

- Mặc cho Kiếm Đạo của ngươi mạnh hơn, tuy nhiên ngươi mạnh không bằng trời. Tại tòa lôi tràng này, Dạ An Nhiên ta... Chính là trời!

Dạ An Nhiên đột nhiên phát ra tiếng hò hét cường thế uy nghiêm, trống rỗng mà to lớn, cứ như một thân ảnh cổ lão đang reo hò.

Rống!!

Chiến binh vung cánh tay hô to, cường thế bá liệt, Ngũ Hành Linh Châu trong thân thể tiếp tục diễn biến, bóng ma, hắc ám, ánh sáng, tinh thần, các loại năng lượng đều được kích phát.

Giờ khắc này, thân thể chiến binh thay đổi bộ dáng hoàn toàn, như một cái thế giới hình người, bên trong có dãy núi tung hoành, có sông lớn lao nhanh, có rừng rậm chập trùng, có kim loại che trời, càng có phong vũ lôi điện, ánh sáng tinh thần.

Ở sâu trong thế giới, càng có hắc ám cùng đại uyên đang ẩn núp.

- Oa a...

Từng tiếng rung động càng kinh diễm la lên vang vọng trên lôi tràng.

Ngay cả trong sương phòng trên chỗ cao, cường tộc các phương cũng nhịn không được mà định thần chú ý, âm thầm sợ hãi thán phục.

- Giết!!

Dạ An Nhiên chỉ Điêu Lãnh Phong ở phía xa, thét lên một tiếng ra lệnh, phảng phất pháp chỉ Thần Linh.

Chiến binh biến thành thế giới hình người, lấp lóe cường quang, uy thế cuồn cuộn, cầm trong tay cây giáo lao thẳng đến Điêu Lãnh Phong.

- Ngươi quá làm cho ta hưng phấn.

Điêu Lãnh Phong bay loạn tóc dài, sát ý lạnh thấu xương, một tiếng bạo hống, Thu Thảo Kiếm kích thích Thông Thiên kiếm khí, theo ý thức khống chế, kích xạ trời cao, cường thế nghênh kích chiến binh.

Kiếm khí khủng bố, hoàn toàn mờ mịt!

Rất có lực lượng chém chết hết thảy uy thế.

Ầm ầm!!

Chiến binh giết tới, cường quang sôi trào, cây giáo khuấy động uy lực thế giới, cường thế đánh xuyên kiếm khí, trực kích Thu Thảo Kiếm, trong chốc lát dẫn phát bạo tạc mãnh liệt.

Cây giáo băng diệt, uy lực thế giới bạo động.

Thu Thảo Kiếm thì gào thét bay ra ngoài, cắm vào bên trong bình chướng bảo vệ.

Chiến binh không có cây giáo, lại hoành hành không trở ngại, nó vung lên nắm đấm, đánh tới Điêu Lãnh Phong.

- Tiếp ta một quyền!!

Toàn thân Điêu Lãnh Phong lượn lờ ánh sáng kỳ ảo, phong ấn huyết cốt, các loại vũ khí trong thân thể, tại thời khắc này toàn bộ đều phát uy.

Mỗi một loại đều là đến từ Vạn Đạo Thần Giáo, đã thai nghén trong thân thể của hắn nhiều năm, cường đại vô địch.

Hắn nắm chặt nắm đấm, chỉ lên trời một kích, chấn động trời cao, nhấc lên năng lượng cuồn cuộn, giống như là thác nước Tinh Hà lao nhanh, đánh về phía chiến binh.

Ầm ầm!

Trận bạo tạc kinh khủng, hình ảnh trước mắt đều kinh khủng.

Trong bạo tạc hỗn loạn như cuồng triều, huyết nhục ngạnh kháng chiến binh Ngũ Hành, phảng phất nhân lực kháng trời.

Mãnh liệt trùng kích thính giác, thị giác rung động, kích thích mỗi quần chúng tại toàn trường.

Để bọn hắn cuồng nhiệt, càng làm cho bọn hắn sợ hãi.

Ầm ầm!

Trận bạo tạc mãnh liệt hơn nhanh chóng dẫn bạo, nhấc lên cuồn cuộn khí lãng, quét sạch toàn trường, giống như giang hà trăm ngàn tấn, cuồng kích bình chướng liên miên bất tuyệt.

Sau một khắc, cánh tay phải của Điêu Lãnh Phong run rẩy, toàn thân mất khống chế, chật vật bay ra ngoài.

Chiến binh Ngũ Hành hoa mỹ cũng bị cưỡng ép phá hủy nổ nát vụn, tuy nhiên, nó vỡ vụn lại giống như thế giới băng diệt, lập tức tạo thành trận hủy diệt càng khốc liệt hơn, khuấy động lôi tràng, cũng bao phủ cả Điêu Lãnh Phong.

Bình chướng trên lôi tràng nhận khảo nghiệm nghiêm trọng, cứ như có thể bị xông phá bất cứ lúc nào.

Trên khán đài, đám người hốt hoảng lui lại, nhưng con mắt từ đầu đến cuối không có rời khỏi lôi tràng.

Chém giết giữa Thiên phẩm linh văn xác thực đáng sợ, nhất cử nhất động đều mang theo khí thế cường đại, vẫy tay một cái là võ pháp phi phàm, đều để bọn hắn tự than thở không bằng, càng làm cho một ít kẻ tự xưng là thiên tài bất chợt ảm đạm phai mờ.

- Phi...

Điêu Lãnh Phong dừng lại tại cạnh góc lôi tràng, phun ra huyết thủy trong miệng, khí thế cuồng nhiệt, chiến ý càng tăng cao hơn, hắn tập trung vào Dạ An Nhiên ở giữa không trung, dữ tợn cười to:

- Điêu Lãnh Phong ta hưởng dụng qua vô số nữ tử, duy chỉ có ngươi, để cho ta phấn khởi, ha ha! Ha ha...

Ầm ầm!!

Một loại uy thế cường đại giống như long trời lở đất chấn động lôi tràng.

Linh văn trên trán Điêu Lãnh Phong nở rộ, cường quang chiếu sáng cả trời.

Toàn trường kinh hô, vô số người đều rất ngạc nhiên:

- Hắn đây là đang phóng thích linh văn sao? Nói đùa cái gì vậy, lúc trước hắn đều là đang nháo chơi sao!

Từng điểm lấm tấm trên người Điêu Lãnh Phong hóa thành phù văn kỳ diệu, dâng lên thiên địa, không ngừng liên tục khuấy động không gian.

Diễn võ trường hơn ba ngàn mét hoàn toàn bị cường quang bao phủ, lít nha lít nhít phù văn hiển hiện, giống như phiêu lưu tại hư không, phiêu miểu thần bí, lại như lạc ấn tại vùng thiên địa này, cường đại mà bá đạo.

- Đây mới thật sự là Phong Ma thiên văn!

Toàn thân Điêu Lãnh Phong sôi trào cường quang, linh văn phát sáng, m Dương Song Mâu thâm thúy lạnh lẽo.

Hắn giận dữ gầm lên, tất cả phù văn nháy mắt ngưng kết lại, triệt để phong cấm cả vùng thiên địa này.

Dạ An Nhiên bị cưỡng ép định trụ tại đó, thân thể hoàn toàn không thể động đậy, cả Ngũ Hành Linh Châu quấn quanh cũng đều bị cố định ở nơi đó.

- Ngươi, là của ta!

Điêu Lãnh Phong rống to như vạn đạo lôi đình, từng mảnh phù văn lướt qua trời cao, đánh về phía Dạ An Nhiên.

Ngũ Hành Linh Châu xung quanh Dạ An Nhiên giãy dụa kịch liệt, cưỡng ép phóng thích linh lực, nhưng lại không phát huy ra được một phần trăm uy lực.

Hơn mười đạo phù chú đầu tiên quấn quanh Linh Châu, cưỡng ép trấn áp, cho đến triệt để khống chế.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK