Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2076 Đầu hàng

Lúc này Hỗn Độn đại thành đang mở ra pháp trận, đề phòng toàn diện.

Trước đó sau khi bọn người Ngu Thái Bình trở về, các cường giả thần điện lưu thủ ở chỗ này đã quả quyết rút lui.

Bọn hắn không chỉ có võ giả không gian, còn có Quang Mang thánh thuật, tuỳ tiện tránh thoát khỏi sự phong khốn của Hỗn Độn Tử Phủ.

Kỳ thật Hỗn Độn Tử Phủ cũng không dám ngăn cản thật, dù sao bọn hắn cũng không biết rốt cuộc Khương Phàm đang làm cái gì ở Tây Nam, có thể trở lại hay không, lại trở về lúc nào, cho nên thật không dám trực tiếp khiêu chiến hay thậm chí sát hại cường giả của Quang Mang Thần Điện.

Nhưng sau khi cường giả thần điện rút lui, Hỗn Độn đại thành đã bắt đầu đề phòng toàn diện, chờ đợi vận mệnh tuyên án trong sự khẩn trương.

Sí Thiên giới có thể kịp thời đuổi tới, bọn hắn muốn tìm Khương Phàm nương tựa, mặc kệ có nguyện ý hay không.

Sí Thiên giới không thể kịp thời đuổi tới, thần điện có thể đến đồ sát bọn hắn chấm dứt hậu hoạn, trừ phi bọn hắn tuyên thệ thần phục.

Ầm ầm!

Theo tia nắng sáng rực ban mai rải đầy khắp đất trời, phía trên không rừng rậm ở bên ngoài thành nam truyền đến tiếng vang kinh thiên động địa, bắn ra vạn sợi hào quang.

Trong thành lớn, tất cả mọi người đã bị kinh động.

- Sí Thiên giới! Là Sí Thiên giới đến rồi!

Tiếng gào thét sợ hãi quanh quẩn trong tường thành, dân chúng không rõ tình huống nhao nhao nhìn ra phương nam.

Sao Sí Thiên giới lại tới đây?

Chẳng lẽ Sí Thiên giới coi Hỗn Độn đại thành là trận chiến đầu tiên sau khi trở lại Thương Huyền?

- Chạy mau, trốn đi!

Đám người rối loạn, tứ tán đào vong, cảm xúc khủng hoảng lan tràn tại toàn thành.

Các cường tộc, tông môn trong đại thành nhao nhao xuất động, muốn đuổi đến Hỗn Độn đại thành chờ đợi điều khiển, phong phú pháp trận bảo vệ.

- Đến rồi!

Ngu Thái Bình và các cường giả Tử Phủ liên tiếp bay lên không, ngắm nhìn bầu trời phương nam.

Hơn vạn con tử lân cuồng sư phát ra tiếng gào thét hùng hậu, thanh (âm thanh) triều như biển, sôi trào trong đại thành.

Tại nơi rừng rậm cùng mây mù đụng vào nhau, không gian vặn vẹo, không gian Hỗn Độn đã nứt ra, xa xa nhìn lại, mê mụ Hỗn Độn giống như sóng lớn, mãnh liệt gào thét lao ra, cực kỳ tráng quan, càng chấn động đến đất trời đều đang oanh minh.

Mãnh thú linh cầm trong rừng rậm đều sợ hãi ẩn núp, hoảng sợ nhìn tràng cảnh sương mù lao nhanh đến rung động.

Rầm rầm!

Xiềng xích Hỗn Độn hoành kích giữa trời cao, giống như từng con đường Ngân Hà, rủ xuống Cửu Thiên, xông về Hỗn Độn đại thành.

Ngu Thái Bình và các cường giả Tử Phủ mang theo vẻ mặt phức tạp, rõ ràng mong mỏi một màn này, chợt có chút mờ mịt, không bỏ, thậm chí là khẩn trương.

Mờ mịt là con đường tương lai, không bỏ được là mái nhà ở sau lưng, khẩn trương là Khương Phàm sẽ đối đãi với bọn hắn như thế nào.

Nếu như bọn hắn nghênh tiếp mảnh mê vụ kia, chẳng khác nào bước lên một con đường không có lối về, không phải chảy xuống máu tươi cùng hài cốt đi về phía huy hoàng, thì chính là trở thành thi hài đổ máu ở trên đường, mặc cho người khác chà đạp.

- Đều mang lên đồ đã thu thập xong! Chúng ta... Xuất phát!

Ngu Thái Bình sâu hít một hơi, nắm Hỗn Độn Trọng Chùy, dậm chân phóng lên trời, dứt khoát đón nhận mê mụ Hỗn Độn.

Ngu Chính Uyên và các tộc nhân cưỡi tử lân cuồng sư, cuối cùng nhìn lại của bọn hắn kin mấy ngàn năm, cắn răng, ưỡn ngực, nghênh hướng Sí Thiên giới.

Mặc dù không biết thứ chờ đợi bọn hắn chính là cái gì, nhưng... Hẳn là sẽ rất đặc sắc.

Bọn hắn an ủi mình như vậy.

- Các ngươi mau nhìn, toàn bộ Hỗn Độn Tử Phủ đều nghênh đón, bọn họ muốn làm gì?

- Sí Thiên giới tới, không phải hẳn là đóng giữ pháp trận sao?

- Chẳng lẽ bọn họ muốn đàm phán cùng Sí Thiên giới?

- Hỗn Độn Tử Phủ mặc dù cường đại, nhưng cũng gánh không được Sí Thiên giới tập kích, hẳn là muốn thương lượng cùng Khương Phàm.

Cường giả các tộc các tông đang phóng tới Tử Phủ đều nhao nhao dừng lại, nếu như Hỗn Độn Tử Phủ có thể buông xuống tư thái, chủ động cầu xin tha thứ, đây đương nhiên là tốt nhất.

- Không biết Khương Phàm sẽ có thái độ gì.

- Ta chưa từng thấy Hỗn Độn Tử Phủ kiêu ngạo lại chủ động hạ thấp tư thái đi đàm phán.

- Không đàm phán không được, đây là muốn diệt tộc.

- Các ngươi nhìn xem, trên tay lão tổ Ngu gia là cái gì? Chẳng lẽ là Hỗn Độn Trọng Chùy?

- Trời ạ, chẳng lẽ là Ngu gia muốn dâng lên chí bảo trấn tộc của bọn hắn, thỉnh cầu Khương Phàm rút lui sao?

- Các ngươi nhìn tử lân cuồng sư, giống như đều đuổi theo toàn bộ, to to nhỏ nhỏ đều đi theo, đây là muốn làm gì??

Dưới vô số ánh nhìn soi mói, toàn tộc Hỗn Độn Tử Phủ mang theo toàn tộc tử lân cuồng sư rời khỏi Hỗn Độn đại thành, nghênh hướng mảnh mê mụ Hỗn Độn mãnh liệt kia.

Đại thành yên tĩnh!

Mấy triệu dân chúng nín thở định thần, chờ đợi kết quả đàm phán, mong mỏi Sí Thiên giới rút lui.

Nhưng... đàm phán mà bọn họ mong đợi chưa từng xuất hiện, mê mụ Hỗn Độn đầy trời lại giống như thủy triều đang biến mất, theo xiềng xích Hỗn Độn đều bay lên không, Sí Thiên giới lại oanh oanh liệt liệt biến mất.

An tĩnh!!

Hỗn Độn đại thành kéo dài an tĩnh!!

Mọi người hai mặt nhìn nhau, đây là tình huống như thế nào?

Ngu gia đây là đi đàm phán, hay là tự chui đầu vào lưới?

Tên điên Khương Phàm kia, một mẻ hốt gọn Ngu gia rồi?

Có cần phải khổ cực như thế hay không!

- Hỗn Độn Tử Phủ đây là đi đàm phán sao? Sao ta lại thấy giống như là đi đầu hàng vậy.

- Ta cũng cảm thấy có chút vấn đề, chỉ là đàm phán mà thôi, không đến mức mang theo toàn bộ người nhà đi qua chứ?

- Đầu hàng? Không đến mức đó chư, Hỗn Độn Tử Phủ cao ngạo tự phụ, há có thể đầu hàng loại cuồng nhân chiến tranh như Khương Phàm này.

- Đầu hàng? Nói đùa cái gì vậy. Đầu hàng Khương Phàm, tương đương với việc đối nghịch cùng khắp thiên hạ, Hỗn Độn Tử Phủ điên rồi?

Sau khi Sí Thiên giới rời khỏi nửa ngày, dân chúng trong thành lớn vẫn đang nhìn về phía nam, đang mong đợi có thể nhìn thấy hình ảnh Ngu gia trở về.

Nhưng, nhìn bầu trời trong sáng, không gian an tĩnh, những tộc mạnh tới đâu đều ý thức được vấn đề là lạ.

Lúc có người cả gan đẩy cánh cửa Tử Phủ ra, bên trong đã rỗng tuếch.

Không chút khoa trương nào, Tử Phủ chỉ còn lại mỗi bức tường!

Thật, chỉ còn lại mỗi bức tường!

Phòng ốc, cung điện, mất ráo!

Chớ nói chi là đồ ở bên trong.

Ngay cả mặt đất phiến đá nặng nề cứng rắn, cũng đều nạy ra sạch sẽ!

Đây là đầu hàng sao?

Rõ ràng là dọn nhà cơ mà.

Tại sâu trong Tử Phủ còn sót lại một cái bệ đá, trên đó có một phong thư.

- Hỗn Độn Tử Phủ, ngay hôm đó vào ở Sí Thiên giới. Cảm niệm các tộc các tông mấy ngàn năm làm bạn, xin từ biệt. Tiếc nuối không thể nào lại thủ vệ Hỗn Độn đại thành, nhìn trân trọng. Không thể sớm thông báo, là không muốn có bất kỳ liên luỵ nào cùng các ngươi trong chuyện lần này để tránh sau đó lọt vào hãm hại. Hỗn Độn Chiến tộc, Ngu Thái Bình!

Cường giả các tộc, các tông vây quanh ở một bên bệ đá, sửng sốt thật lâu.

- Thật sự đã đầu hàng?

Một tiếng kêu rên phá vỡ bình tĩnh.

Hỗn Độn Tử Phủ cứ không một tiếng động như vậy mà đi rồi?

Đi tìm Sí Thiên giới làm nơi nương tựa?

Bọn hắn là hoàng tộc Hỗn Độn Tử Phủ, bọn hắn là Hỗn Độn Chiến tộc cao ngạo, đầu hàng sao?
Chương 2077 Vừa gặp đã đánh

Các tộc đều luống cuống, mặc dù trong thư nói đúng là không muốn liên luỵ bọn hắn, nhưng không có Hỗn Độn Tử Phủ thì Hỗn Độn đại thành khẳng định là sẽ gặp phải kịch biến.

Có người yên lặng nhìn kí tên sau cùng trong thư.

Hỗn Độn Chiến tộc??

Ngu gia chính thức thay đổi xưng hô, không còn là Hỗn Độn Tử Phủ, mà là Chiến tộc!!

Chẳng lẽ là bọn hắn coi trọng năng lượng Hỗn Độn của Sí Thiên giới, muốn trọng chấn hùng phong??

Lúc này, có người vội vã từ đằng xa chạy tới, thanh âm sắc nhọn vang vọng cả con phố dài!

- Sí Thiên giới xuất hiện! Sí Thiên giới xuất hiện tại Lạc Chùy trọng địa! Mấy triệu Yêu Nghĩ rời khỏi Lạc Chùy trọng địa, toàn bộ di chuyển tiến vào Sí Thiên giới! Lạc Chùy trọng địa, trống rỗng!

Hỗn Độn đại thành triệt để oanh động.

Xong!

Xác thực đầu hàng!

Đầu hàng tuyệt đối!

Không chỉ có mang người nhà đi, ngay cả Lạc Chùy trọng địa đều không có buông tha!

Chuyện này rõ ràng là sớm đã dự mưu tốt.

Bọn hắn thậm chí có thể tưởng tượng đến, tài nguyên quý giá bên trong Lạc Chùy trọng địa cũng hẳn là đã bị thanh lý toàn bộ, mang vào Sí Thiên giới.

- Hoan nghênh các vị.

Khương Phàm nhìn mấy ngàn tộc nhân Tử Phủ, trên mặt lộ ra nụ cười!

Đây chính là Chiến tộc thật sự, siêu cấp Chiến tộc có thể liều mạng với Yêu tộc Ma tộc!

Bọn hắn còn không phải linh văn, mà là huyết mạch, chỉ cần cơ duyên đầy đủ, tiềm lực trưởng thành vô cùng lớn.

Mà bọn hắn cần có cơ duyên, còn chính là thứ Sí Thiên giới không thiếu nhất, khí tức Hỗn Độn.

- Việc vui của nhân sinh là nắng hạn lâu ngày gặp trận mưa.

Chu Thanh Thọ ôm cánh tay, cười ha hả nhìn đám người khổng lồ khôi ngô cao ba, năm mét ở phía trước kia.

- Cái gì nắng hạn lâu ngày gặp trận mưa?

Tiêu Phượng Ngô liếc nhìn hắn một cái, lại nói những từ cổ quái kỳ lạ.

- Hỗn Độn Chiến tộc trưởng thành cần năng lượng Hỗn Độn, thế giới bên ngoài đã sớm khô cạn, nơi này đều là đầy trời, vẫn không rõ?

- Đúng vậy. Ta cho là ngươi nói nương môn nhi ở bên trong.

- Cút sang một bên! Dế nhũi!!

Chu Thanh Thọ đẩy Tiêu Phượng Ngô ra, đứng ở bên Hàn Ngạo, Triệu Thế Hùng.

Ngu Thái Bình đang muốn nói cùng Khương Phàm chuyện bị lợi dụng một chút, lại kinh ngạc nói:

- Ngươi đột phá đến Thánh Linh cảnh?

Khương Phàm cười nhạt nói:

- Mấy ngày nay vừa đột phá.

Vẻ mặt của những người Tử Phủ trở nên quái dị, một tháng trước vẫn là Bán Thánh, lúc này liền Thánh Linh cảnh?

Cho dù là đối với đỉnh cấp hoàng tộc như Hỗn Độn Tử Phủ này mà nói, muốn tạo nên một Thánh Linh cảnh đều cần chuẩn bị sung túc, càng là đại sự nhất đẳng, kết quả người ta đã đột phá vô cùng đơn giản?

Bọn người Ngu Thiên Khải, Ngu Kình Thương từng theo Khương Phàm liều mạng thắng bại có chút hổ thẹn.

Chênh lệch thật chênh lệch, không phục cũng không được.

- Tới đi, nói một chút chuyện các ngươi quan tâm nhất.

Khương Phàm mang theo Ngu Thái Bình và các nhân vật quan trọng của Ngu gia đi đến phía ngọn núi cao ở trước mặt.

Khương Diễm và các Thánh Vương, các Thánh Linh đều lộ ra nụ cười, chủ động nghênh đón các tộc nhân Hỗn Độn Chiến tộc, giới thiệu lẫn nhau, biểu đạt sự hoan nghênh.

Tư thái của Sí Thiên giới để các tộc nhân Tử Phủ trước đó còn thấp thỏm thoáng thở phào, cũng chủ động lộ ra nụ cười hàn huyên.

- Hắc hắc... Các ngươi khỏe nhỉ.

Tiêu Phượng Ngô mang theo vẻ mặt tươi cười đi đến trước mặt Ngu Thiên Khải, trong tay lại dắt lấy Hàn Ngạo mặt mũi tràn đầy kháng cự.

Ngu Thiên Khải khẽ nhíu mày, cúi đầu nhìn tráng hán trước mặt, cái tiếng cười bất thình lình này để bọn hắn run rẩy.

- Ta là Tiêu Phượng Ngô, chúng ta trước đó đã gặp mặt qua. Khương Phàm là ca ca ta, vị hôn thê của ta là muội muội của Khương Phàm hắn.

Nụ cười của Tiêu Phượng Ngô phải gọi là cực kỳ xán lạn, hai con mắt thậm chí đều hiện ra sáng rực.

- Ngươi là vị hôn thê của muội muội Khương Phàm?

Bọn người Ngu Kình Thương kinh ngạc nhìn hán tử vai u thịt bắp.

Không hổ là muội muội của Khương Phàm, khẩu vị quả thật rất dã!

- Hắn nằm mơ đấy!

Hàn Ngạo đứng ở bên cạnh trợn trắng mắt, nếu Khương Uyển Nhi có thể đồng ý, lão tử từ nay về sau đều dùng đầu mà chạy.

- Hắc hắc, ta cũng không chuẩn bị lễ gặp mặt gì cho các ngươi, nếu không... Đánh với ta một trận?

Tiêu Phượng Ngô ngửa đầu, đánh giá Hỗn Độn Chiến Khu trước mặt không chút kiêng kỵ.

- Cái gì?

Bọn người Ngu Kình Thương khẽ nhíu mày, gia hỏa này là kẻ ngu sao.

- Ngươi đánh với ta một trận, ta đánh với ngươi một trận.

Tiêu Phượng Ngô tươi cười, trực tiếp đánh nhau không dễ nghe, đánh một trận lộ ra khách khí chút.

- Ngươi là muốn cùng ta luận bàn?

Ngu Kình Thương đã hiểu ý tứ của gia hỏa này.

- Ừm ừ!

Tiêu Phượng Ngô gắt gao dắt lấy Hàn Ngạo đang muốn chạy trốn, trông mong nhìn qua ba người khổng lồ.

- Đợi sau khi có cơ hội.

- Hôm nay chính là cơ hội.

- Hôm nay không thích hợp.

- Phù hợp, làm sao lại không thích hợp, hôm nay thật thích hợp.

Ngu Kình Thương và các đời mới trao đổi ánh mắt, có chút không biết nên làm sao.

Dù sao cũng là vừa mới tiến đến Sí Thiên giới, hai bên đều chưa quen thuộc, chẳng may thương tổn tới ai, sau này thật không tốt ở chung.

- Tốt!!

Tiêu Phượng Ngô đột nhiên gào một cuống họng, ánh mắt mọi người đều bị hấp dẫn mang theo.

Tiêu Phượng Ngô cởi mở cười to:

- Tốt! Thống khoái! Ta tiếp nhận khiêu chiến của ngươi! Ngay ở chỗ này, chạm đến là thôi!

- Chết tiệt, ai muốn tìm...

Ngu Kình Thương suýt chút nữa mắng lên, bị Ngu Thanh Dao cưỡng bức ngăn chặn.

Cơ Lăng Huyên ở phía xa quát tháo:

- Tiểu Phượng Nhi! Ngươi hô cái gì?! Tới!

- Biểu thị hoan nghênh, luận bàn luận võ, hiểu sâu hơn chút. Tới đi, ai tới trước?

Ngu Kình Thương nhảy vọt lên, rơi vào bên ngoài mấy chục mét, triển khai tư thế, chuẩn bị khai chiến.

- Hàn Ngạo, ngươi cũng đi theo hồ nháo? Kéo hắn về!

- Hàn Ngạo, vừa nói ngươi trầm ổn, lại gây chuyện!

- Hai người các ngươi ngứa da sao? Lăn trở lại cho ta!

Một đám thiếu nữ nhao nhao quát tháo.

- Trách ta rồi? Là hắn kéo ta qua tới!

Hàn Ngạo đen mặt lại, tức giận đến run rẩy.

- Còn giảo biện?!

Chúng thiếu nữ cùng kêu lên quát tháo.

- Ta...

Hàn Ngạo tức giận, lại cảm thấy oan ức.

- Luận bàn mà thôi, ta nghĩ Hỗn Độn Tử Phủ cũng rất muốn kiến thức thực lực của chúng ta.

Triệu Thế Hùng đi tới, đứng ở bên cạnh Tiêu Phượng Ngô.

- Nếu như không để ý, ta cũng muốn lĩnh giáo thực lực của Hỗn Độn Chiến Khu.

Khương Bân cũng đi tới.

Một là xác thực muốn lĩnh giáo Hỗn Độn Chiến Khu, hai là muốn để Hỗn Độn Chiến Khu biết thực lực đám người bọn hắn này.

Chu Thanh Thọ ở phía xa lắc đầu:

- Thô lỗ thật, mới gặp đã đánh nhau. Tâm sự, uống chút trà không tốt sao?

- Bắt đầu? Ai tới trước!

Xương cốt toàn thân Tiêu Phượng Ngô đã bắt đầu run rẩy, hắn ngẩng đầu hét lớn, trong cuồng triều tử khí ngập trời đã biến thành siêu cấp chiến thú.

Chiều cao trăm mét, cơ bắp nhúc nhích, tựa là năng lượng hủy diệt.

Toàn thân hắn bao trùm lấy tử tinh lân giáp, nổi bật lên mấy phần tôn quý cùng kiêu ngạo.

Hai chân tráng kiện, hai tay là đáng chú ý nhất, cúi trên mặt đất, móng vuốt bén nhọn um tùm ý lạnh, phảng phất có thể xé rách hết thảy mọi tứ ở trước mặt.

Răng nanh sắc nhọn, gương mặt dữ tợn, sóng âm cuồn cuộn khắp nơi.

- Cảnh giới của chúng ta đều không ngang nhau, nhưng luận bàn mà thôi... Chúng ta tiếp chiến!

Ngu Kình Thương, Ngu Thiên Khải, Ngu Thanh Dao trao đổi ánh mắt, cũng lập tức kích phát huyết mạch Hỗn Độn Chiến Khu, toàn thân kịch liệt nhúc nhích, hình thể tăng vọt, khí tức Hỗn Độn vờn quanh, phát ra tiếng gầm thét cuồng dã.
Chương 2078 Vừa gặp đã đánh

Các tộc đều luống cuống, mặc dù trong thư nói đúng là không muốn liên luỵ bọn hắn, nhưng không có Hỗn Độn Tử Phủ thì Hỗn Độn đại thành khẳng định là sẽ gặp phải kịch biến.

Có người yên lặng nhìn kí tên sau cùng trong thư.

Hỗn Độn Chiến tộc??

Ngu gia chính thức thay đổi xưng hô, không còn là Hỗn Độn Tử Phủ, mà là Chiến tộc!!

Chẳng lẽ là bọn hắn coi trọng năng lượng Hỗn Độn của Sí Thiên giới, muốn trọng chấn hùng phong??

Lúc này, có người vội vã từ đằng xa chạy tới, thanh âm sắc nhọn vang vọng cả con phố dài!

- Sí Thiên giới xuất hiện! Sí Thiên giới xuất hiện tại Lạc Chùy trọng địa! Mấy triệu Yêu Nghĩ rời khỏi Lạc Chùy trọng địa, toàn bộ di chuyển tiến vào Sí Thiên giới! Lạc Chùy trọng địa, trống rỗng!

Hỗn Độn đại thành triệt để oanh động.

Xong!

Xác thực đầu hàng!

Đầu hàng tuyệt đối!

Không chỉ có mang người nhà đi, ngay cả Lạc Chùy trọng địa đều không có buông tha!

Chuyện này rõ ràng là sớm đã dự mưu tốt.

Bọn hắn thậm chí có thể tưởng tượng đến, tài nguyên quý giá bên trong Lạc Chùy trọng địa cũng hẳn là đã bị thanh lý toàn bộ, mang vào Sí Thiên giới.

- Hoan nghênh các vị.

Khương Phàm nhìn mấy ngàn tộc nhân Tử Phủ, trên mặt lộ ra nụ cười!

Đây chính là Chiến tộc thật sự, siêu cấp Chiến tộc có thể liều mạng với Yêu tộc Ma tộc!

Bọn hắn còn không phải linh văn, mà là huyết mạch, chỉ cần cơ duyên đầy đủ, tiềm lực trưởng thành vô cùng lớn.

Mà bọn hắn cần có cơ duyên, còn chính là thứ Sí Thiên giới không thiếu nhất, khí tức Hỗn Độn.

- Việc vui của nhân sinh là nắng hạn lâu ngày gặp trận mưa.

Chu Thanh Thọ ôm cánh tay, cười ha hả nhìn đám người khổng lồ khôi ngô cao ba, năm mét ở phía trước kia.

- Cái gì nắng hạn lâu ngày gặp trận mưa?

Tiêu Phượng Ngô liếc nhìn hắn một cái, lại nói những từ cổ quái kỳ lạ.

- Hỗn Độn Chiến tộc trưởng thành cần năng lượng Hỗn Độn, thế giới bên ngoài đã sớm khô cạn, nơi này đều là đầy trời, vẫn không rõ?

- Đúng vậy. Ta cho là ngươi nói nương môn nhi ở bên trong.

- Cút sang một bên! Dế nhũi!!

Chu Thanh Thọ đẩy Tiêu Phượng Ngô ra, đứng ở bên Hàn Ngạo, Triệu Thế Hùng.

Ngu Thái Bình đang muốn nói cùng Khương Phàm chuyện bị lợi dụng một chút, lại kinh ngạc nói:

- Ngươi đột phá đến Thánh Linh cảnh?

Khương Phàm cười nhạt nói:

- Mấy ngày nay vừa đột phá.

Vẻ mặt của những người Tử Phủ trở nên quái dị, một tháng trước vẫn là Bán Thánh, lúc này liền Thánh Linh cảnh?

Cho dù là đối với đỉnh cấp hoàng tộc như Hỗn Độn Tử Phủ này mà nói, muốn tạo nên một Thánh Linh cảnh đều cần chuẩn bị sung túc, càng là đại sự nhất đẳng, kết quả người ta đã đột phá vô cùng đơn giản?

Bọn người Ngu Thiên Khải, Ngu Kình Thương từng theo Khương Phàm liều mạng thắng bại có chút hổ thẹn.

Chênh lệch thật chênh lệch, không phục cũng không được.

- Tới đi, nói một chút chuyện các ngươi quan tâm nhất.

Khương Phàm mang theo Ngu Thái Bình và các nhân vật quan trọng của Ngu gia đi đến phía ngọn núi cao ở trước mặt.

Khương Diễm và các Thánh Vương, các Thánh Linh đều lộ ra nụ cười, chủ động nghênh đón các tộc nhân Hỗn Độn Chiến tộc, giới thiệu lẫn nhau, biểu đạt sự hoan nghênh.

Tư thái của Sí Thiên giới để các tộc nhân Tử Phủ trước đó còn thấp thỏm thoáng thở phào, cũng chủ động lộ ra nụ cười hàn huyên.

- Hắc hắc... Các ngươi khỏe nhỉ.

Tiêu Phượng Ngô mang theo vẻ mặt tươi cười đi đến trước mặt Ngu Thiên Khải, trong tay lại dắt lấy Hàn Ngạo mặt mũi tràn đầy kháng cự.

Ngu Thiên Khải khẽ nhíu mày, cúi đầu nhìn tráng hán trước mặt, cái tiếng cười bất thình lình này để bọn hắn run rẩy.

- Ta là Tiêu Phượng Ngô, chúng ta trước đó đã gặp mặt qua. Khương Phàm là ca ca ta, vị hôn thê của ta là muội muội của Khương Phàm hắn.

Nụ cười của Tiêu Phượng Ngô phải gọi là cực kỳ xán lạn, hai con mắt thậm chí đều hiện ra sáng rực.

- Ngươi là vị hôn thê của muội muội Khương Phàm?

Bọn người Ngu Kình Thương kinh ngạc nhìn hán tử vai u thịt bắp.

Không hổ là muội muội của Khương Phàm, khẩu vị quả thật rất dã!

- Hắn nằm mơ đấy!

Hàn Ngạo đứng ở bên cạnh trợn trắng mắt, nếu Khương Uyển Nhi có thể đồng ý, lão tử từ nay về sau đều dùng đầu mà chạy.

- Hắc hắc, ta cũng không chuẩn bị lễ gặp mặt gì cho các ngươi, nếu không... Đánh với ta một trận?

Tiêu Phượng Ngô ngửa đầu, đánh giá Hỗn Độn Chiến Khu trước mặt không chút kiêng kỵ.

- Cái gì?

Bọn người Ngu Kình Thương khẽ nhíu mày, gia hỏa này là kẻ ngu sao.

- Ngươi đánh với ta một trận, ta đánh với ngươi một trận.

Tiêu Phượng Ngô tươi cười, trực tiếp đánh nhau không dễ nghe, đánh một trận lộ ra khách khí chút.

- Ngươi là muốn cùng ta luận bàn?

Ngu Kình Thương đã hiểu ý tứ của gia hỏa này.

- Ừm ừ!

Tiêu Phượng Ngô gắt gao dắt lấy Hàn Ngạo đang muốn chạy trốn, trông mong nhìn qua ba người khổng lồ.

- Đợi sau khi có cơ hội.

- Hôm nay chính là cơ hội.

- Hôm nay không thích hợp.

- Phù hợp, làm sao lại không thích hợp, hôm nay thật thích hợp.

Ngu Kình Thương và các đời mới trao đổi ánh mắt, có chút không biết nên làm sao.

Dù sao cũng là vừa mới tiến đến Sí Thiên giới, hai bên đều chưa quen thuộc, chẳng may thương tổn tới ai, sau này thật không tốt ở chung.

- Tốt!!

Tiêu Phượng Ngô đột nhiên gào một cuống họng, ánh mắt mọi người đều bị hấp dẫn mang theo.

Tiêu Phượng Ngô cởi mở cười to:

- Tốt! Thống khoái! Ta tiếp nhận khiêu chiến của ngươi! Ngay ở chỗ này, chạm đến là thôi!

- Chết tiệt, ai muốn tìm...

Ngu Kình Thương suýt chút nữa mắng lên, bị Ngu Thanh Dao cưỡng bức ngăn chặn.

Cơ Lăng Huyên ở phía xa quát tháo:

- Tiểu Phượng Nhi! Ngươi hô cái gì?! Tới!

- Biểu thị hoan nghênh, luận bàn luận võ, hiểu sâu hơn chút. Tới đi, ai tới trước?

Ngu Kình Thương nhảy vọt lên, rơi vào bên ngoài mấy chục mét, triển khai tư thế, chuẩn bị khai chiến.

- Hàn Ngạo, ngươi cũng đi theo hồ nháo? Kéo hắn về!

- Hàn Ngạo, vừa nói ngươi trầm ổn, lại gây chuyện!

- Hai người các ngươi ngứa da sao? Lăn trở lại cho ta!

Một đám thiếu nữ nhao nhao quát tháo.

- Trách ta rồi? Là hắn kéo ta qua tới!

Hàn Ngạo đen mặt lại, tức giận đến run rẩy.

- Còn giảo biện?!

Chúng thiếu nữ cùng kêu lên quát tháo.

- Ta...

Hàn Ngạo tức giận, lại cảm thấy oan ức.

- Luận bàn mà thôi, ta nghĩ Hỗn Độn Tử Phủ cũng rất muốn kiến thức thực lực của chúng ta.

Triệu Thế Hùng đi tới, đứng ở bên cạnh Tiêu Phượng Ngô.

- Nếu như không để ý, ta cũng muốn lĩnh giáo thực lực của Hỗn Độn Chiến Khu.

Khương Bân cũng đi tới.

Một là xác thực muốn lĩnh giáo Hỗn Độn Chiến Khu, hai là muốn để Hỗn Độn Chiến Khu biết thực lực đám người bọn hắn này.

Chu Thanh Thọ ở phía xa lắc đầu:

- Thô lỗ thật, mới gặp đã đánh nhau. Tâm sự, uống chút trà không tốt sao?

- Bắt đầu? Ai tới trước!

Xương cốt toàn thân Tiêu Phượng Ngô đã bắt đầu run rẩy, hắn ngẩng đầu hét lớn, trong cuồng triều tử khí ngập trời đã biến thành siêu cấp chiến thú.

Chiều cao trăm mét, cơ bắp nhúc nhích, tựa là năng lượng hủy diệt.

Toàn thân hắn bao trùm lấy tử tinh lân giáp, nổi bật lên mấy phần tôn quý cùng kiêu ngạo.

Hai chân tráng kiện, hai tay là đáng chú ý nhất, cúi trên mặt đất, móng vuốt bén nhọn um tùm ý lạnh, phảng phất có thể xé rách hết thảy mọi tứ ở trước mặt.

Răng nanh sắc nhọn, gương mặt dữ tợn, sóng âm cuồn cuộn khắp nơi.

- Cảnh giới của chúng ta đều không ngang nhau, nhưng luận bàn mà thôi... Chúng ta tiếp chiến!

Ngu Kình Thương, Ngu Thiên Khải, Ngu Thanh Dao trao đổi ánh mắt, cũng lập tức kích phát huyết mạch Hỗn Độn Chiến Khu, toàn thân kịch liệt nhúc nhích, hình thể tăng vọt, khí tức Hỗn Độn vờn quanh, phát ra tiếng gầm thét cuồng dã.
Chương 2079 Hắc Ma Tư Tế

Tại thời điểm Hỗn Độn Tử Phủ vào ở Sí Thiên giới, bắt đầu lột xác trưởng thành, thế giới bên ngoài lại lâm vào chấn động kịch liệt.

Tất cả hoàng đạo chấn động là Liệp Thần Thương tái thế!

Các lão tổ tông như bọn hắn đều quá rõ ràng hung danh của Liệp Thần Thương, đó là siêu cấp sát khí thật sự có thể săn giết như Thần Linh, thậm chí đã từng dẫn phát Đế Quân nhúng tay.

Bây giờ rơi xuống trên tay Khương Phàm, đơn giản chính là tai nạn cực lớn.

Huống chi, Khương Phàm cuốn đi Liệp Thần Thương, đồng thời, rất có thể hắn cũng đã mang di cốt Liệp Thiên Ma Hoàng đi, nhất định có thể tăng cường thực lực cho Sí Thiên giới. Nếu như Địa Ma Thụ nuốt chửng di cốt Ma Hoàng, nếu như Khương Phàm khống chế Liệp Thần Thương, tương lai ngày nào đó Khương Phàm cưỡi Địa Ma Thụ chinh chiến thiên hạ, tràng diện kia chỉ suy nghĩ một chút thôi cũng đã làm người ta cảm thấy sợ hãi.

Ngoài hoàng đạo thì các hoàng tộc cùng cường tộc lại chấn động về việc Hỗn Độn Tử Phủ quy thuận.

Trước đó bọn hắn đoán tràng diện Khương Phàm tái nhập Thương Huyền là chinh chiến hoàng tộc, không nghĩ tới lại trực tiếp khống chế một hoàng tộc, mà còn là đỉnh cấp hoàng tộc có được Thánh Vương.

Hỗn Độn Tử Phủ quy thuận Khương Phàm, vô cùng có khả năng coi trọng năng lượng Hỗn Độn của Sí Thiên giới, cũng nhất định sẽ để thực lực Hỗn Độn Tử Phủ tăng vọt.

Khương Phàm, đơn giản là như hổ thêm cánh!

Thậm chí dân chúng Thương Huyền có chút hoảng hốt, rõ ràng tất cả hoàng đạo đã bắt đầu coi trọng cục diện trước mắt, cũng bắt đầu xử trí Khương Phàm, vì sao ngược lại Khương Phàm lại càng ngày càng mạnh, càng ngày càng nguy hiểm dưới sự vây bắt như thế.

Chẳng lẽ, Khương Phàm thật sự là Thiên Mệnh Chi Tử?

Tương lai hắn thật muốn trọng chưởng Thương Huyền sao?

Ngày ba mươi tháng mười một, Xích Thiên Thần Triều lại lần nữa xuất chinh vùng đất Man Hoang Đông Bắc, Thao Thiết Yêu tộc, Phù Tang Thần Cung cũng từ hai đường hướng bắc và hướng đông giết đến Man Hoang.

Man Hoang Chiến tộc không rõ bọn hoàng đạo này lại phát điên cái gì, chỉ có thể vừa đánh vừa lui, cuối cùng mở ra Hồng Hoang cổ thành, nghiêm phòng tử thủ.

Tru Thiên Thần Điện, Sinh Mệnh Thần Điện ẩn núp tại Trung Vực cũng lập tức xuất chinh, tấn công mạnh Hồng Hoang cổ thành.

Chiến tranh kéo dài mười ngày liền tuyên bố kết thúc, không phải bọn hắn không muốn đánh tiếp, mà là kiêng kị Sí Thiên giới tiềm phục trong thâm không.

Nhưng, mười ngày tấn công ngắn ngủi cũng đã tiêu hao số lượng lớn tài nguyên của Man Hoang Chiến tộc, đánh chết mấy vạn tộc nhân.

Xích Thiên Thần Tôn, Tru Thiên Thần Tôn liên hợp tuyên cáo.

Nếu như phát hiện Man Hoang Chiến tộc có bất kỳ liên luỵ gì cùng Sí Thiên giới, Xích Thiên Thần Triều, Tru Thiên Thần Điện không tiếc cái giá, san bằng vùng đất Man Hoang Đông Bắc.

Man Hoang Chiến tộc giờ mới hiểu được, đám ngu xuẩn bên ngoài kia suy đoán bọn hắn cấu kết cùng Khương Phàm.

Cửu Lê Thần Cung!

Một thân ảnh bao phủ trong ma khí màu đen phiêu đãng trong chính điện thần cung.

- Cửu Lê Ma tộc đã là Ma tộc, vì sao không cải danh ma cung? Rõ ràng là ma, lại phụng thần vị, thực sự buồn cười.

- Nơi này là Thương Huyền đại lục, tổ địa Nhân tộc, nơi này bài xích yêu ma, chỉ phụng Nhân Thần. Bát Bộ Hoàng Đạo, Chí Tôn Hoàng Đạo, đều cần dùng mệnh danh thần vị. Tư Tế đại nhân, ngài cũng đừng có chấp nhất nữa.

Lão tổ Cửu Lê tông lạnh nhạt đáp lễ, lão già này luôn luôn chấp nhất việc bọn hắn đổi tên.

Bọn hắn không nguyện ý đổi tên sao?

Là hoàn cảnh Thương Huyền không cho phép!

Đám Kim Ô Đông Bộ kia, rõ ràng là Yêu tộc, lại dùng thần cung định danh, còn cần Phù Tang.

Đám quái vật Đông Nam kia, rõ ràng là Linh tộc, cũng dùng thần điện định danh, còn cần chính là Sinh Mệnh.

Thao Thiết ở Bắc Bộ khăng khăng dùng Yêu tộc định danh, kết quả nhận phỉ nhổ tại Bắc Bộ, không có bất kỳ hoàng tộc cường tộc nào kính sợ, cũng thường xuyên bị Cửu Thiên Thần Giáo 'gõ'.

Trùng tộc ở Nam Bộ cũng là khăng khăng không cần thần danh, kết quả chỉ có thể lưu lạc hư không, không xuất hiện ở Thương Huyền.

Man Hoang Chiến tộc lại càng không cần phải nói, núp ở vùng đất Man Hoang, bị Thương Huyền coi là man di, trừ loại thế lực dơ bẩn như Đọa Lạc Thiên Quốc kia, không có bất kỳ giao hảo gì, vẫn bị Xích Thiên Thần Triều chinh phạt.

Cửu Lê Ma tộc bọn hắn dùng tên 'Thần', bớt đi rất nhiều phiền phức.

- Nhân tộc chính là buồn cười như vậy, coi trọng mặt mũi.

Hắc vụ phiêu đãng, truyền ra tiếng cười lạnh thâm trầm.

- Đại Tư Tế phụng mệnh Đế Quân tới đây truyền lệnh.

Sắc mặt lão tổ Cửu Lê âm trầm.

- Đế Quân có thân phận đặc thù, không thể nhúng tay sự vụ thế gian giống như lúc trước được, nhất là dính đến Thương Huyền đại lục. Sự kiện lần này, do Hắc Ma tộc - 'Thiên Diện Ma Hoàng' ta tự mình tiếp nhận.

- Thiên Diện Ma Hoàng trở lại Hắc Ma tộc rồi?

Lão tổ và các cường giả Cửu Lê đều run lên ở trong lòng, từ sau khi Liệp Thiên Ma Hoàng biến mất, Ma Hoàng quỷ dị nhất Hắc Ma tộc, thậm chí có thể nói là Ma Hoàng quỷ dị nhất toàn Ma tộc cũng biến mất theo, từ đây đã không có tung tích gì nữa.

- Ngươi chỉ cần biết, Thiên Diện Ma Hoàng tiếp nhận chuyện này. Thương Huyền nơi này, chúng ta không thể nhúng tay liền do các ngươi phụ trách.

- Tế tự nói thật nhẹ nhàng, Khương Phàm tránh trong Sí Thiên giới, ngay cả Cửu Thiên Thần Tôn đều không lục ra được, huống chi bây giờ hắn lại còn khống chế Liệp Thần Thương, được Hỗn Độn Tử Phủ ủng hộ, thực lực tăng vọt, chúng ta phụ trách như thế nào.

- Hoàng đạo Thương Huyền các ngươi e ngại Khương Phàm đến mức nóng lòng cầu thành, loạn trận cước. Bây giờ mục đích của Khương Phàm là cái gì, chinh chiến Thương Huyền. Chinh chiến Thương Huyền thì phải làm như thế nào? Đương nhiên là khiêu chiến hoàng đạo!

- Khiêu chiến hoàng đạo, chính là tấn công các ngươi. Các ngươi chỉ cần ngồi đợi hắn đến, ngạnh kháng đánh mấy trận cũng được. Các hoàng đạo Thương Huyền, kẻ nào không phải có hơn mấy ngàn vạn năm lịch sử, kẻ nào không phải có nội tình hùng hậu, pháp trận trùng điệp.

- Chỉ cần các ngươi chăm chú giữ gìn pháp trận, phong phú tài nguyên bảo cốt trân tàng, Khương Phàm muốn công phá pháp trận của các ngươi, trừ phi dẫn nổ Sí Thiên giới.

Lão tổ Cửu Lê rất bất mãn ngữ khí tùy ý của Hắc Ma Tư Tế, nhưng suy nghĩ kỹ một chút, giống như rất có chút đạo lý.

Đuổi bắt, chỉ có thể ở vào bị động, nhất là sau khi Khương Phàm có được pháo đài di động như Sí Thiên giới.
Chương 2080 Thế Mà Nhịn Được

Nếu như nghiêm phòng tử thủ, chí ít có thể nắm giữ sơ qua quyền chủ động, bọn hắn cũng có thể bằng vào pháp trận cứng cỏi để tiêu hao năng lượng của Khương Phàm, thậm chí thông qua phát triển diễn biến thần uy, trọng thương Sí Thiên giới.

Hắc Ma Tư Tế nói:

- Các ngươi càng là trêu chọc Khương Phàm, Khương Phàm càng phách lối, các ngươi không để ý tới hắn, hắn sớm muộn cũng sẽ đến tập kích các ngươi. Các ngươi lùng bắt hắn, tính toán hắn, còn không bằng ở lại trong cung tu dưỡng điều chỉnh, phong phú pháp trận, thuận tiện mời chào cường tộc phía ngoài gia nhập. Chờ Khương Phàm xuất hiện, cùng hắn liều mạng một trận.

Lão tổ Cửu Lê nói:

- Chúng ta nóng lòng lùng bắt Khương Phàm, là muốn xử tử hắn trước khi hắn mạnh lên!

- Ngươi còn chưa hiểu lời ta nói? Khương Phàm muốn mạnh lên thì cần tài nguyên, muốn tài nguyên, liền cần chiến tranh! Các ngươi không khai chiến với hắn, hắn lấy ở đâu ra tài nguyên, vậy thì mạnh lên như thế nào?

- Nhất là bây giờ hắn đã đạt được sát khí như Liệp Thần Thương, lại không đủ cảnh giới khống chế, hắn càng sốt ruột mạnh lên, càng cần chiến tranh hơn!

- Chịu không được, hắn cũng chỉ có thể tới khiêu chiến các ngươi. Các ngươi vừa vặn dùng khoẻ, bằng vào nội tình nghênh chiến.

- Nếu như Khương Phàm bỏ qua Thương Huyền, chạy thẳng đến Thiên Khải thì sao? Phải biết hắn còn bí mật khống chế Đông Nam Thiên Môn!

- Hắn đăng lâm Thiên Khải thì tốt hơn rồi. Không có các hạn chế từ hạ giới, chúng ta hoàn toàn có thể chặn đánh hắn tại Thiên Khải chiến trường.

Các đại ma của Cửu Lê Thần Cung bọn họ trao đổi ánh mắt, chẳng lẽ bọn hắn thật sự đã vội vàng xao động rồi?

Nhưng trơ mắt nhìn Khương Phàm uy hiếp càng lúc càng lớn, bọn hắn thực sự bình tĩnh không nổi.

Hắc Ma Tư Tế nói:

- Ta mang đến chín tòa ma bia, có thể trấn áp Liệp Thần Thương. Từ hôm nay trở đi, các ngươi không cần lại để ý tới thứ gì khác, an vị ở chỗ này chờ Sí Thiên giới đến tấn công. Thuận tiện, liên hệ hoàng đạo khác, các ngươi sốt ruột, Khương Phàm liền nhàn nhã, các ngươi nhàn nhã, Khương Phàm liền gấp.

Chín tòa ma bia của đế tộc?

Cửu Lê đại ma phấn chấn tinh thần, mang theo ánh mắt sáng rực nhìn Hắc Ma Tư Tế.

- Các ngươi có thể vây khốn Khương Phàm, đương nhiên mà tốt nhất, khốn không được, ép hắn lên Thiên Khải, chúng ta sẽ ở nơi đó trừng trị hắn!

Hắc Ma Tư Tế cuồn cuộn hắc vụ khắp người, biến mất trong ma điện rộng rãi, để lại chín tòa trường bia giống như quan tài đá.

Bọn chúng lơ lửng giữa không trung, tĩnh mịch giá lạnh như là chín vị Ma Hoàng đang ngủ say.

Trên thực tế, những này ma bia đúng là dùng di cốt Ma Hoàng rèn đúc ra, phỏng theo 'Ma Giới Hoàng Đồ' - vũ khí vĩ đại nhất trong lịch sử Ma tộc, tham khảo pháp trận cấm kỵ của Ma tộc là 'Thập Nhị Cấm Thiên Lăng Tuyệt Trận', do Hắc Ma Đế Quân tự mình luyện chế thành.

Lúc đó, mục đích rèn đúc của bọn hắn, chính là ngăn chặn Liệp Thần Thương!

Thiên Diện Ma Hoàng khống chế 'Cửu Hoàng Ma Bia', Liệp Thiên Ma Hoàng khống chế 'Liệp Thần Thương', xác định Hắc Ma Đế tộc tại Thiên Khải không thể địch nổi siêu tuyệt địa vị!

Lão tổ Cửu Lê nhìn ma bia trước mặt, lại có chút cảm giác hoảng hốt.

Hắc Ma Đế tộc lại giao vũ khí như thế này đến trên tay bọn họ?

Mà... rốt cuộc Hắc Ma Đế tộc đang tính toán thế nào? Bọn họ cũng không có gấp rút đi đoạt lại Liệp Thần Thương, ngược lại để bọn hắn tỉnh táo cùng phòng ngự?

Bọn hắn rõ ràng cảm nhận được bầu không khí âm mưu!

Lão tổ Cửu Lê truyền lệnh nói:

- Cung chủ Lê Phong, phái người liên hệ Hoàng đạo các phương, chuyển đạt ý kiến của chúng ta, gia cố phòng ngự, ngồi đợi Sí Thiên giới đột kích!

Chúng đại ma cao giọng lĩnh mệnh:

- Chúng ta lập tức liên hệ!

Lão tổ Cửu Lê lại nói:

- Phó cung chủ Diêu Lăng Vi, ngươi đến Huyền Nguyệt, rút toàn bộ pháp trận cùng tài nguyên chúng ta đưa đi về lại. Phó cung chủ Lê Cổ Xuyên, mời chào lãnh tụ cường tộc Tây Bộ, tề tụ Cửu Lê Thần Cung!

Lời đề nghị của Cửu Lê Thần Cung được liên tục đưa đến các hoàng đạo Thương Huyền, để cho nội bộ hoàng đạo thảo luận kịch liệt.

Bọn hắn thừa nhận bọn hắn đã nóng lòng cầu thành, nhưng khi thấy Khương Phàm không ngừng mạnh lên, thực lực nhanh chóng bành trướng, thật sự bình tĩnh không được.

Dù sao công tích kiếp trước của Khương Phàm vẫn còn tại đó, đương thời đạt được Sí Thiên giới cùng Liệp Thần Thương, không khác nào như hổ thêm cánh, nguy hiểm còn cao hơn cả kiếp trước.

Càng quan trọng hơn là, khắp thiên hạ đều đang ngó chừng các hoàng đạo Thương Huyền, nếu như lại để cho lịch sử tái diễn, thực sự làm khó dễ mặt mũi của bọn hắn.

Nhưng... Nhìn qua hư không mênh mông, bọn hắn đuổi bắt Khương Phàm quá khó.

Cửu Lê Thần Cung nói cũng không sai, sau khi Khương Phàm đạt được Liệp Thần Thương, càng cần chiến tranh đến đề thăng thực lực hơn, nếu như bọn hắn tiếp tục nôn nóng, ngược lại có thể thành toàn cho Khương Phàm.

Thiên Cực giới, Thần Miếu và các hoàng đạo có phòng ngự cực mạnh, dẫn đầu tiếp nhận đề nghị này.

Sinh Mệnh Thần Điện và các hoàng đạo khác lựa chọn thử phương pháp mới này.

Còn Vạn Đạo Thần Giáo, bọn hắn không quan trọng.

Từ sau khi thần giáo bị đánh, bọn hắn cũng không có trùng kiến thần giáo, mà là bằng vào Vạn Giới Môn, kiến tạo Không Gian Mê Sào tại hư không, tồn tại lâm thời.

Bọn hắn tìm không thấy Sí Thiên giới, Sí Thiên giới cũng đừng hòng tuỳ tiện tìm tới bọn hắn.

Trong các Chí Tôn Hoàng Đạo, Đại Quang Mang Thần Điện đã đồng ý trước hết nhất, bọn hắn vừa vặn nhân cơ hội này, bí mật quan sát tình huống của tất cả hoàng đạo, tìm kiếm 'Nội ứng' ở bên trong.

Sí Thiên giới!

Giờ phút này đang phiêu đãng trong hư không tại Trung Vực, vừa di chuyển đến phía tây Huyền Nguyệt hoàng thành, vừa chờ đợi Cửu Thiên 'Mật báo'.

Bọn hắn đoán sau sự kiện Liệp Thần Thương, tất cả hoàng đạo khẳng định sẽ có hành động mới, nhất là nơi Huyền Nguyệt nơi đó sẽ một lần nữa tập kết hoàng đạo.

- Bắt đầu thế thủ rồi?

Khương Phàm không nghĩ tới đợi đã lâu, vậy mà lại đợi được tin tức như vậy.

- Trước đó chúng ta cũng suy đoán, tất cả hoàng đạo sẽ khẩn cấp tập hợp, khởi xướng một vòng lùng bắt mới, hoặc là chỉ định kế hoạch dụ bắt mới, cùng các ngươi khai triển toàn diện. Nhất là Cửu Lê Thần Cung nơi đó, khẳng định muốn không tiếc cái giá giải quyết hết các ngươi. Nhưng, tin tức cố thủ phòng ngự ngược lại là truyền tới từ Cửu Lê Thần Cung, cái này rất kỳ quái.

Đông Hoàng Hoa Thanh lắc đầu nói, hắn cũng rất bất ngờ khi Cửu Lê Thần Cung lại có thể tỉnh táo lại trước một bước như thế.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK