Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1690 Còn xin nói rõ bước hành động của các ngươi

Đông Hoàng Lăng Tuyệt và bọn đệ tử trừng lớn con mắt, khó có thể tin được mà nhìn Linh Lung Cầu trong tay Lan Quỳ.

Thần giáo lại còn có Bảo khí như thế này, thật sự chưa từng nghe thấy, nhưng nghe đến các loại danh hào như 'Thượng Cổ Hải Thần', 'Năm mảnh di cốt Côn Bằng' liền có thể cảm nhận được sự bất phàm của nó thật sâu.

Nhưng chí bảo như vậy, lại muốn chuyển giao cho Khương Phàm?

Lan Nặc càng chấn kinh, đây là muốn làm gì?

Đều điên rồi sao!

Là hành lễ, lại hiến vật quý, còn xưng hô Thần Hoàng?

Khương Phàm xác thực đã nghe qua danh hào của Thương Hải Đồ, chỉ là không nghĩ tới nó lại ở trên tay Cửu Thiên Thần Giáo.

Có thể xuất ra bảo vật như vậy, chí ít có thể nói rõ lão gia hỏa kia có mục đích dựa sát vào hắn.

Lan Quỳ lấy ra Hoàng Kim Linh Lung Cầu thứ hai, không có thanh thế mênh mông, lại vặn vẹo lên không gian xung quanh, cứ như có thể sụp đổ nơi này bất cứ lúc nào:

- Kiện thứ hai, Hoắc Loạn Chiến Kỳ. Cái này ngài hẳn là rất quen thuộc, có thể hoắc loạn chiến trường, đảo loạn thần chức kẻ địch, còn có thể tụ tập chiến ý bành trướng, kích phát đến cực hạn, lấy tinh huyết tế điện, còn có thể sụp đổ không gian mênh mông.

- Sau trận chiến đấu Đăng Thiên Kiều, Hoắc Loạn Chiến Kỳ thất lạc tại Bách tộc chiến trường, bị Cửu Thiên Thần Giáo chúng ta đạt được, bây giờ vật quy nguyên chủ.

Khương Phàm tiếp nhận Hoàng Kim Linh Lung Cầu, vẻ mặt hơi tối lại, đây là Bách Chiến Thiên Vương chiến kỳ, chiến kỳ rơi xuống, Thiên Vương đâu?

Vì sao Diêm bá và Thiên Hậu không nhắc đến cái này với hắn.

Lan Quỳ lấy ra Hoàng Kim Linh Lung Cầu thứ ba, phía trên trải rộng vết máu, hoàn mỹ áp chế năng lượng bên trong:

- Kiện thứ ba, là bảo vật tự tay Thần Tôn tế luyện cho ngài, Hồng Mông Môn! Do Lưu Kim Huyền Thiết rèn đúc tại Thiên Khải chiến trường, nội hàm Hồng Mông Quang Mang, nhưng tại thời khắc tất yếu sẽ mở ra con đường Không Gian, cưỡng ép di chuyển trăm dặm trở lên. Nhưng, Hồng Mông Môn thích hợp cho Không Gian linh văn sử dụng, không phải Không Gian linh văn mà cưỡng ép vận dụng thì sẽ tiêu hao rất nhiều, cho nên phải tận lực khắc chế.

- Chỉ có ba kiện Bảo khí, không có người? Thần Tôn các ngươi thật giỏi tính toán nhỉ.

Khương Phàm tiếp nhận Hoàng Kim Linh Lung Cầu thứ ba, đại khái đã hiểu ý gì.

Ba kiện vũ khí đều rất cường đại, cũng đều có hiệu quả, nhưng một sự kiện công nhận di thất, một kiện vốn là thuộc về bọn hắn, một kiện vừa mới luyện chế, nói cách khác bất luận bọn hắn dùng như thế nào, đều không liên quan cùng Cửu Thiên Thần Giáo.

Lão gia hỏa kia vẫn không muốn công khai hỗ trợ.

Lan Quỳ nói:

- Bây giờ Cửu Thiên Thần Giáo đứng từ một nơi bí mật gần đó, đối với hai bên chúng ta đều tốt.

- Lão gia hỏa kia lại còn muốn quan sát.

Khương Phàm lắc đầu, không tiếp tục dây dưa vấn đề này, dù sao bây giờ hắn nhìn lại không có chút phần thắng nào, lão tặc này đồng ý giúp đỡ, đã là tại đánh cược áp chú.

Đông Hoàng Hoa Thanh nói:

- Thần Tôn còn có ý kiến, khi các phương triển khai đuổi bắt, Cửu Thiên Thần Giáo cũng sẽ tham dự trong đó, thời khắc tất yếu sẽ trọng thương các ngươi, còn xin chuẩn bị sẵn sàng.

Khương Phàm nói:

- Có thể diễn trò trọng thương, nhưng mục đích thực sự là phải đảo loạn không gian, tạo cơ hội cho chúng ta phá vòng vây.

- Đó là đương nhiên.

Sau khi Đông Hoàng Hoa Thanh gật đầu, liền cùng Lan Quỳ đụng đụng ánh mắt, nói:

- Còn xin Thần Hoàng cáo tri, bước hành động kế tiếp của các ngươi.

- Đây là Chu Tước Thần Cung, bên trong chính là phong tồn ngọc tỉ truyền quốc của Vạn Thế thần triều. Bên trong ngọc tỉ truyền quốc chính là phong tồn uy lực ức vạn quốc vận. Thượng Thương cổ thành chính là bị nó đánh thức.

- Mặc dù ta hãm hại Vạn Đạo Thần Giáo, nhưng vẫn sẽ có người tiếp cận vực sâu, nơi này bại lộ chỉ là vấn đề thời gian. Kế hoạch của chúng ta là do hai vị Thánh Linh, mang lên ngọc tỉ truyền quốc rời khỏi nơi này, liên chiến hải vực, hấp dẫn lực chú ý của các phương. Ta phải thừa cơ hội này xâm nhập Đọa Lạc Thiên Quốc tạm thời tránh né.

Khương Phàm chỉ làm giải thích đơn giản, không có nói tới Mê Ly Hải cùng Đông Nam Thiên Môn, để tránh Cửu Thiên Thần Giáo động ý đồ xấu.

- Ngọc tỉ truyền quốc, trách không được.

Đông Hoàng Hoa Thanh cùng Lan Quỳ đều nhìn về Chu Tước Thần Cung.

Mặc dù Vạn Đạo Thần Giáo, Chí Tôn Kim Thành hấp dẫn ánh mắt Thương Huyền, nhưng vẫn có người không ngừng tiến vào vực sâu, nếu như nơi này kéo dài 'Có vào không có ra', mọi người liền dễ dàng ngờ vực vô căn cứ phía dưới còn có bảo vật.

Những hoàng tộc hoàng đạo kia còn chiếm cứ ở bên ngoài, cũng sẽ phái người đến điều tra.

Xét thấy hai lần trước sau khi Hứa Đức Diệu và Tam trưởng lão đạt được bảo vật bị vây bắt, những rất có thể hoàng đạo kia sẽ điều động càng nhiều Thánh Linh, thậm chí trực tiếp điều động một vị Thánh Vương tới.

Thượng Thương cổ thành có thể ngăn chặn Thánh Vương sao?

Chưa hẳn!!

Nếu như Thánh Vương tiến vào vực sâu, bọn người Khương Phàm liền không có chỗ để trốn.

Cho nên Khương Phàm thật đúng là phải sớm di chuyển ngọc tỉ truyền quốc. Một khi ngọc tỉ truyền quốc rời khỏi phong ấn áp chế tại vực sâu, nguồn năng lượng mênh mông, quốc vận kỳ diệu kia, không thể nào che giấu được nữa.

Bí mật ngàn năm, cuối cùng rồi cũng sẽ chiêu cáo thiên hạ.

Kiều Vô Hối mở rộng cửa cung, sau lưng còn có Khương Diễm vừa mới đột phá đứng đấy.

- Bọn họ là...

Đông Hoàng Hoa Thanh dò xét khí tức hai người.

Khương Phàm giới thiệu sơ lược:

- Hài tử của ta, Kiều Vô Hối, mẫu thân hắn Kiều Hinh. Huynh đệ của ta, Khương Diễm, cốc chủ Ác Nhân cốc.

- Kiều Hinh??

Khuôn mặt của Đông Hoàng Hoa Thanh và Lan Quỳ có chút động, vị hoàng phi kia sao?

Bọn hắn lại có hài tử!

Trách không được Kiều gia cam nguyện cùng Khương Phàm rời khỏi, thì ra Kiều gia sớm đã không phải là Kiều gia đã từng, mà là Kiều gia hoàn toàn mới.

Khương Phàm ném toàn bộ bọn người Lan Đạo từ bên trong thanh đồng tiểu tháp ra:

- Trả lại cho các ngươi, nhưng đừng có lại chọc ta.

Bọn người Lan Đạo chật vật nhào vào trên mặt đất, gầy còm suy yếu, ảnh hưởng của Sơn Hà Đại Táng trước đó đến bây giờ còn không có tiêu trừ.

Bọn hắn nhìn thấy phó giáo chủ Lan Quỳ, lập tức muốn khóc lóc kể lể, lại bị Lan Quỳ bước đến đến ngăn lại, nhẹ nhàng đè xuống.

Bọn hắn giằng co, đi đến sau lưng Lan Quỳ, tức giận lại kinh ngạc, làm sao lại đều đến rồi?
Chương 1691 Bí mật động trời của Thanh Đồng Tiểu Tháp

Nơi này là nơi nào?

- Nếu như không có việc gì khác, các ngươi có thể rời khỏi. Đúng rồi, thay ta cám ơn Thần Tôn các ngươi.

Khương Phàm đưa tay tiễn khách, còn muốn tiếp tục dung hợp những linh dịch di cốt kia.

Cái thứ đồ chơi này so với hắn dự đoán còn mạnh hơn, bên trong thật sự là có uy lực Tổ Nguyên, không chỉ có kích ra huyết mạch của hắn, còn lĩnh ngộ được mấy loại truyền thừa.

Đông Hoàng Hoa Thanh chỉ chỉ thanh đồng tiểu tháp trên cổ áo Khương Phàm:

- Cho ta mạo muội hỏi Thần Hoàng một chút, ngài biết lai lịch của tiểu tháp này không?

Khương Phàm vuốt vuốt tiểu tháp:

- Nhặt được từ bên trong Đại Hoang.

- Xin hỏi ngài đã mở ra tầng thứ mấy?

- Bây giờ là tầng thứ ba.

- Không biết ngài đã lĩnh ngộ được cái gì?

Khương Phàm quái dị nhìn Đông Hoàng Hoa Thanh:

- Ngươi thật giống như là đã biết lai lịch của nó?

Đông Hoàng Hoa Thanh chậm rãi gật đầu:

- Thực không dám giấu giếm, nó kỳ thật thuộc về Vĩnh Hằng Thánh Sơn, xác thực mà nói là thuộc về Thượng Cổ Thần Đình.

- Ồ?

Khương Phàm vô ý thức nắm chặt, lai lịch lớn như vậy à.

- Chúng ta có một yêu cầu quá đáng...

- Nếu là yêu cầu quá đáng, cũng đừng nói.

Khương Phàm tranh thủ thời gian ngăn cản bọn hắn, đừng nghĩ dựa dẫm vào ta lấy đi.

Đám người Đông Hoàng Như Ảnh âm thầm lắc đầu, lần đầu tiên thấy có người nói chuyện như thế với phó giáo chủ của bọn hắn.

Bọn người Lan Nguyệt càng chấn kinh, đây rốt cuộc là tình huống như thế nào?

Đông Hoàng Hoa Thanh nói:

- Nó là Thái Cổ Thông Thiên Tháp, đã từng là trọng bảo của Thái Cổ, sau này chuyển qua Thần Đình, trở thành một trong tam đại Thần Binh trấn thủ Thần Đình, phụ trách trấn áp cường địch.

- Thái Cổ Thông Thiên Tháp, cái tên ngược lại là rất bá khí.

Khương Phàm cầm tiểu tháp, tử tế suy nghĩ.

- Đây là Thái Cổ Thông Thiên Tháp?

Giọng Đan Hoàng vang lên trong đầu Khương Phàm, vô cùng kinh ngạc.

Đúng rồi, cái này không phải chính là Thông Thiên Tháp trong truyền thuyết sao?

Trước đó một mực bị chuyện 'bình tiết kiệm tiền' tầng đầu tiên nói gạt!

Đông Hoàng Hoa Thanh nói:

- Thái Cổ Thông Thiên Tháp trên dưới chín tầng có, bên dưới trấn Cửu U, bên trên thông Cửu Thiên, nghe nói là dùng Hồng Hoang Thiên Trụ sụp đổ tế luyện mà thành, có được ảo diệu cùng thần uy vô tận.

- Tầng đầu tiên, tên là không gian hư vô, đã từng trấn áp tại vùng đất Hư Vô sâu nhất trong U Minh, đã từng là trụ trời tận cùng dưới đáy, là căn cơ chín tầng tháp.

- Tầng thứ hai, tên là Luyện Ngục không gian, trấn áp tại vùng đất Địa Ngục. Trên thực chất, tầng thứ hai mới tương đương với lao ngục tầng đầu tiên của Thông Thiên Tháp, có thể giam cầm Quỷ tộc U Minh.

- Tầng thứ ba, tầng thứ tư, phân biệt là Hoang Sơn không gian, cùng Hoang Hà không gian. Trấn áp chính là nguyên lực vạn vật, núi cùng nước ban sơ cũng là cơ sở nhất mà đất trời diễn biến sinh ra từ lúc bắt đầu.

- Tầng thứ năm, tầng thứ sáu, tầng thứ bảy, phân biệt là Tử Nhân không gian, Phục Yêu không gian, Cấm Ma không gian, trấn áp chính là Nhân tộc, Yêu tộc, Ma tộc.

- Không gian tầng thứ tám, thì là Thông Thiên không gian, có thể trấn áp khung trời, giam cầm càn khôn, thực chất là giống lao ngục tầng cuối cùng của Thông Thiên Tháp.

- Không gian tầng thứ chín là không gian hư vô, đã từng là đỉnh của trụ trời, giơ cao tầng nâng trên cùng của vùng đất Hư Vô thế giới, là Thiên Ngoại Thiên.

Khương Phàm yên lặng nghe, vẻ mặt chấn kinh, tay càng cầm chặt hơn.

Hắn biết thanh đồng tiểu tháp không đơn giản, nhưng không nghĩ tới lai lịch lại thần bí như vậy.

Đông Hoàng Hoa Thanh tiếp tục nói:

- Nếu như khống chế thanh đồng tiểu tháp liền có thể lĩnh ngộ trấn áp ảo diệu. Ví dụ như tầng thứ hai có thể săn bắt hồn phách Quỷ tộc, tầng thứ ba có thể băng diệt núi lớn, tầng thứ tư có thể hoắc loạn sông biển, tầng thứ năm có thể giết Nhân tộc, tầng thứ sáu có thể phục yêu thú, tầng thứ bảy có thể cấm Ma tộc, tầng thứ tám càng là có thể loạn nát, đả thông khung trời, thẳng tới Thiên Khải chiến trường.

- Chúng ta muốn mượn dùng Thông Thiên Tháp, chính là coi trọng uy lực tầng thứ tám. Thiên Khải chiến trường tổng cộng có tám cửa, ngoại trừ Đông Nam Thiên Môn bị các ngươi cướp đi, những cái khác đều ở trong tay Đế Quân, nếu như chúng ta có thể khống chế Thông Thiên Tháp, liền có thể khai phách cánh cổng mới khác nối thẳng tới Thiên Khải chiến trường, không hề bị quản chế tại Đế Quân khác.

Khương Phàm nắm chắc Thái Cổ Thông Thiên Tháp, đột nhiên hỏi:

- Các ngươi vẫn luốn biết nó ở trên người của ta?

- Sau khi Thần Đình sụp đổ thì Thái Cổ Thông Thiên Tháp đã lưu lạc ở bên ngoài. Tiên tổ chúng ta trong Vĩnh Hằng Thánh Sơn biết được tình huống của nó, một mực đang nghĩ cách tìm kiếm, chỉ là trước sau mấy ngàn năm vẫn không thu hoạch được gì, cho đến khi chúng ta gặp được ngài tại Vương Quốc Hắc Ám.

- Vì sao lúc ấy không có cướp đi?

Khương Phàm âm thầm rung động, tùy thân mang theo bảo vật tuyệt thế như thế này, vậy mà lại xem như hộp trữ đồ.

Đan Hoàng rung động, xem ra tình huống của chủ nhân ngày trước cũng là không sai biệt lắm, không hiểu rõ bí mật của thanh đồng tiểu tháp, cho nên đã sử dụng như vũ khí Không Gian, mới cất nhiều tinh tệ như vậy tại tầng đầu tiên.

Đông Hoàng Hoa Thanh nói chi tiết:

- Có nghĩ qua.

Khương Phàm nắm chặt thanh đồng tiểu tháp:

- Sau này nếu quả như thật sự hợp tác, ta sẽ suy nghĩ thêm việc cùng hưởng Thái Cổ Thông Thiên Tháp. Bây giờ, ta còn phải nghiên cứu một chút.

- Chúng ta không có cứng rắn đoạt, chính là muốn theo ngài nói chuyện. Cái này dù sao cũng là lao ngục Thần Đình, hẳn là thuộc về chúng ta.

- Các ngươi cũng không phải chủ nhân Thần Đình, thời điểm các ngươi tới đó đã sớm lưu lạc ở bên ngoài.

Đông Hoàng Hoa Thanh lắc đầu, biết Khương Phàm sẽ không buông tay.

- Ta không tiễn. Đúng rồi, để Lan Nặc lại đi.

Khương Phàm nháy mắt mấy cái với Lan Nặc, cười nói:

- Tiểu nữ nô của ta.

- Ngươi là tên súc sinh!

Lan Nặc tức giận, hỗn đản vậy mà lại ở ngay trước mặt phó giáo chủ nhục nhã nàng.

Phó giáo chủ Lan Quỳ nói:

- Chuyện khế ước nhân chủng, còn xin Thần Hoàng khoan dung, đều là Lan Nặc không hiểu chuyện.

Khương Phàm chặn ngang hắn, nói:

- Khế ước đã dị biến. Uốn nắn một chút, đây không phải là khế ước nhân chủng, mà là Tâm Dục Vô Ngấn, ma công!

- Ngài biết bộ khế ước này?
Chương 1692 Sóng to (1)

- Ta đương nhiên rõ ràng, không phải vậy ta sao có thể không hiểu mà chà đạp linh hồn của ta? Ta không chỉ biết bí mật của khế ước, ta còn biết mình nhất định có thể tiến đến Thiên phẩm, hắc hắc, lúc ấy ta liền ăn chắc nàng.

- Ai...

Lan Quỳ lắc đầu, nha đầu đáng thương thật sự đã bị hố.

- Khương Phàm, tên hổn đản ngươi!

Lan Nặc nhịn không được.

- Ở lại đi, hầu hạ ta cho tốt.

- Ngươi nghĩ hay lắm! Phó giáo chủ, cứu ta!

Lan Quỳ trầm ngâm, nói:

- Sau khi thân phận của ngài bại lộ, lại nhận thiên hạ chú ý, Lan Nặc đi theo bên cạnh ngài không tiện. Như vậy đi, trước mang nàng về thần giáo ta, chờ sau khi hai bên hợp tác, lại cho đến bên cạnh ngài.

Lan Nặc sốt ruột nói:

- Phó giáo chủ, ta không muốn đi cùng với hắn, khẳng định có cách giải trừ khế ước.

Bọn người Lan Nguyệt trợn tròn mắt, còn phải đưa trở về?

Ngài không phải phó giáo chủ sao, uy nghi của ngài đâu?

Bình thường không phải như thế cơ mà!

Khương Phàm không có ý định giữ Lan Nặc thật lại thật, nhưng cũng không có ý định tuỳ tiện tha cho nàng.

- Để lại cái đầu lâu Hồng Hoang Tổ Kỳ Lân kia.

- Ta đã dùng.

Lan Nặc phẫn uất, tức giận, càng bất lực.

Trước đó muốn Khương Phàm kéo về thần giáo, xử lý chuyện khế ước, kết quả phó giáo chủ lại không nguyện ý chủ trì công đạo cho nàng, còn muốn đưa nàng lên hố lửa.

Hắn không phải là một tên điên dã man sao, làm sao lại đột nhiên có thân phận khác.

Thân phận gì lại còn có thể để phó giáo chủ nhường nhịn như vậy.

Khương Phàm cười khẽ:

- Nếu như ngươi đã thái độ như vậy, ta cần phải giữ ngươi lại, dạy dỗ ngươi làm nữ nô như thế nào.

Lan Nặc quát tháo:

- Ta nói đã dùng, chính là đã dùng.

Lan Quỳ lại nói:

- Dâng đầu lâu Tổ Kỳ Lân ra.

Lan Đạo lập tức chất vấn:

- Vì sao? Ta không rõ!

- Sau này ngươi sẽ rõ.

Lan Đạo nắm chặt Lan Nặc tay, cưỡng ép dẫn xuất đầu lâu Hồng Hoang Tổ Kỳ Lân từ bên trong nhẫn không gian của nàng ra.

- Tốt, ngươi có thể mang nàng về.

Là 'Kim' thuộc tính mà Khương Phàm mong đợi, vừa vặn đưa cho Cơ Lăng Huyên.

Lan Nặc tức giận nhìn Khương Phàm, ánh mắt lắc lư, từ từ mang đầy hơi nước.

Khương Phàm lại không thèm để ý, còn trừng nhìn Lan Nặc, đã là trêu chọc lại là khiêu khích.

Lan Nguyệt đều muốn giận điên lên, chuyện này rốt cuộc là như thế nào, hai vị phó giáo chủ là bị điều khiển ý thức sao?

Đông Hoàng Hoa Thanh liếc mắt nhìn Đông Hoàng Như Yên cao gầy tịnh lệ ở bên cạnh, bỗng nhiên muốn nha đầu này ở lại bên cạnh Khương Phàm.

Cái cớ, chính là bên cạnh có một võ giả không gian, có thể ứng phó chuyện ngoài ý muốn.

Nhưng hơi suy nghĩ, vẫn là kiềm chế được.

Tính cách nha đầu này không trưởng thành, lại thích chơi đùa, chẳng may bại lộ thân phận, sẽ khiến cho các phương hoài nghi.

Nhưng an bài Đông Hoàng Như Ảnh đi qua đi, thật sự có chút không nỡ.

Lan Quỳ nói:

- Thần Tôn kỳ thật còn có một việc muốn ta chuyển cáo, là liên quan tới Xích Thiên Thần Triều.

Khương Phàm khẽ chau mày, nụ cười trên mặt liền biến mất.

Lan Quỳ không để ý đến vẻ mặt của Khương Phàm, tiếp tục nói:

- Ngài sớm bại lộ thân phận, không phải là ngài hi vọng, cũng không phải chúng ta hi vọng, nhưng đại cục thiên hạ không theo ý của người, Thiên Mệnh làm việc, chỉ có thể thuận theo. Bây giờ ngài muốn kéo dài thời gian, chờ đợi phản kích, nhưng kỳ thật còn có phương pháp khác càng có hiệu quả hơn, trở lại Xích Thiên Thần Triều.

- Liền như là năm đó, Vạn Thế thần triều quật khởi mạnh mẽ, gặp phải các tộc Thương Huyền điên cuồng đối kháng, bảy lần liên tục lâm vào tuyệt cảnh, cuối cùng ngài vẫn cùng Thiên Hậu bái phỏng Xích Thiên Thần Triều.

- Khi tin tức hai đại thần triều Vạn Thế và Xích Thiên tuyên bố liên hợp truyền ra, Thương Huyền an tĩnh, tám phương đến chúc, cục diện hoàn toàn nghịch chuyển. Cũng chính là hai đại thần triều liên hợp, hàng trăm triệu vạn con dân ở hai mươi vạn dặm cương vực kêu gọi, là cơ sở thế chân vạc cho ngài chinh chiến Bách tộc chiến trường.

- Lần này, chỉ cần ngài có thể lần nữa tranh thủ đến Xích Thiên Thần Triều hợp minh, Cửu Thiên Thần Giáo nguyện ý công khai chiến đội. Thần giáo bảo hộ đến mấy triệu con dân, tung hoành mười vạn dặm tại cương vực thần triều, có hai bên chúng ta duy trì, ngài...

- Im miệng!

Ánh mắt Khương Phàm run lên, lạnh lùng tập trung vào Lan Quỳ.

Lan Quỳ than nhẹ, lắc đầu nói:

- Chuyện năm đó, Xích Thiên có tội, về tình về lý, ngài không có lý do tha thứ, nhưng... Ai... Ta chỉ muốn nói với ngài một câu, Hoang Nguyên Vương, Trạch Thiên Các, còn có hậu nhân tại thế.

- Vô Hối, tiễn khách!!

Khương Phàm giống như bị kích thích, thể hiện đều hiện lên dữ tợn.

- Chuyển lời của Thần Tôn, vẫn chờ mong có thể gặp mặt tại Cửu Tiêu Thiên.

Đông Hoàng Hoa Thanh và Lan Quỳ hành lễ, mang theo bọn người Đông Hoàng Như Ảnh với vẻ mặt hốt hoảng rời khỏi vực sâu.

Đám người Đông Hoàng Như Ảnh quả thật đã bị trấn trụ, cái gì là Vạn Thế thần triều, cái gì là tám phương đến chúc, cái gì là chinh chiến Bách tộc chiến trường, cái gì là nguyện ý công khai xếp hàng?

Bọn hắn đang nghe được thứ gì vậy?!

Khương Phàm nhắm hai mắt lại, bình phục tâm tình, ngồi vào bên cạnh tiếp tục luyện hóa Tổ Nguyên Dịch.

Khương Diễm nhẹ giọng hỏi:

- Hắn và Xích Thiên Thần Triều có liên quan như thế nào?

- Một lời khó nói hết.

Kiều Vô Hối lắc đầu, không muốn nhắc lại chuyện năm đó.

Mặc dù không có trải qua, nhưng đã từng nghe mẫu thân nói qua.

Năm đó chuyện ai đúng ai sai, không đứng tại tình cảnh lúc ấy, ai cũng không có quyền nói được, nhưng không thể phủ nhận, quyết định ngay lúc đó của Xích Thiên Thần Tôn đã đẩy Vạn Thế thần triều đến vực sâu.

Thời điểm ban sơ khi hai đại thần triều ký kết minh có bao nhiêu oanh động, thời điểm lúc ấy quyết liệt liền có bấy nhiêu thảm liệt.

Mười ba đại quân đoàn chém giết, máu nhuộm cả núi sông, oan hồn che trời, chấn kinh Thương Huyền đại lục.

Phụ thân bạo tẩu, một lần giết tới Xích Thiên hoàng cung.

Cũng chính là trận quyết liệt kia đã ép phụ thân buông tay đánh cược một lần, lên trời chứng đạo.

- Thời gian của chúng ta không nhiều lắm, nắm chặt thời gian tu luyện.

Kiều Vô Hối mang theo ba cái Hoàng Kim Linh Lung Cầu trở lại thần cung.

- Thương Hải Đồ, Hoắc Loạn Chiến Kỳ, Hồng Mông Môn, Cửu Thiên Thần Giáo lấy máu thật rồi. Ngài dùng cái nào?

- Ngươi nghiên cứu Thương Hải Đồ, Hồng Mông Môn, ta nghiên cứu Hoắc Loạn Chiến Kỳ, đến lúc đó ta chủ công, ngươi phối hợp.
Chương 1694 Sóng to (3)

Huống chi trong tay Hứa Đức Diệu còn có Đế Binh Yêu Ma hư hư thực thực. Không cần xá lợi Phật Đà, cũng phải có món Đế Binh Yêu Ma kia.

Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi mà thôi, hai trận chiến cuối cùng diễn biến thành vòng xoáy chiến tranh ở hai nơi.

Hoàng đạo Tây Bộ - Cửu Lê Thần Cung, hoàng đạo Trung Vực Tây Bộ - Đại Quang Mang Thần Điện, hoàng đạo Trung Vực Nam Bộ - Tru Thiên Thần Điện, hoàng đạo Nam Bộ - Thiên Cực giới, hoàng đạo Đông Nam - Sinh Mệnh Thần Điện, liên hợp rất nhiều hoàng tộc, vây công Chí Tôn Kim Thành.

Hoàng đạo Trung Vực Bắc Bộ - Cửu Thiên Thần Giáo, hoàng đạo Trung Vực Đông Bộ - Xích Thiên Thần Triều, hoàng đạo Bắc Bộ - Thao Thiết Yêu tộc, hoàng đạo Đông Bắc Bộ - Man Hoang Chiến tộc, hoàng đạo Đông Bộ - Phù Tang Thần Cung thì nhắm mục tiêu ngay Vạn Đạo Thần Giáo.

Ngoại trừ cái đó ra, trận đối kháng giữa Sí Thiên giới cùng Thái Cổ Thần Miếu cũng bắt đầu gây nên chú ý.

Sí Thiên giới tuyên bố phong bế toàn diện, Hạo Thiên Chiến quốc, Bá Vương Chiến quốc lần đầu lui về giữ giới môn, Sí Thiên giới tùy thời chuẩn bị ẩn vào hư không.

Lão tổ của Thái Cổ Thần Miếu tự thân đến U Minh Địa Ngục, tìm kiếm Hình Phù Đồ, Miếu chủ thì đi thẳng đến Sí Thiên giới, triển khai giằng co khẩn trương.

Mây đen chiến tranh cứ trong vòng một tháng ngắn ngủi như vậy mà đã bao phủ Thương Huyền đại lục.

Đây chính là dụ hoặc của Đế binh, cứ như muốn tái hiện bi kịch Linh Lung Tâm đã từng có từng rất lâu về trước.

Nhưng, thời khắc Thương Huyền đang gió nổi mây phun, Thượng Thương cổ thành lại nổi lên biến cố.

Sớm bắt đầu từ ngày mười lăm tháng bảy, bởi vì số lượng lớn cường giả tại vực sâu 'có tiến không về', hoàng tộc hoàng đạo lưu thủ ở chỗ này đã bắt đầu suy đoán rốt cuộc phía dưới còn cất giấu bí mật gì, thậm chí là chất vấn rốt cuộc Tam trưởng lão của Vạn Đạo Thần Giáo có phải đã thật sự đạt được bảo vật hay không.

Ngày mười bảy tháng bảy, hoàng tộc hoàng đạo phía ngoài lần lượt sắp xếp người trở về thỉnh cầu trợ giúp, tốt nhất là phái Thánh Linh tới. Dù sao bí mật vực sâu vẫn còn đó, không bài trừ khả năng có Đế binh.

Cùng lúc đó, cường giả phía ngoài cũng không có nhàn rỗi, bắt đầu nhấc lên vòng tấn công mạnh thứ ba, ý đồ rung chuyển tường thành.

Bọn hắn không tin cấm chế của Thượng Thương cổ thành sẽ một mực tồn tại, vĩnh viễn áp chế người đi đến như vậy. Dù sao nơi này cũng mai táng trong thời gian vô tận, mà còn đã bị rất nhiều Thánh Linh tấn công mạnh trong hơn hai tháng, có thể kiên trì đến bây giờ kỳ thật đã là kỳ tích.

Ngày hai mươi tám tháng bảy, liên tục mười ngày không ngừng tấn công, tường cổ thành hùng cứ ba tháng rốt cuộc cũng xuất hiện lắc lư yếu ớt, bình chướng khổng lồ bao phủ Thượng Thương cổ thành cũng xuất hiện lấp lóe.

Ở bên ngoài, các cường giả lập tức sôi trào, nhất là đám Yêu tộc sớm đã không kìm nén được, càng là triển khai điên cuồng tấn công mạnh.

Cùng lúc đó, Thánh Linh của hoàng tộc hoàng đạo các phương phái ra các đã lần lượt tiến vào Trung Vực, rất nhiều người đã tới gần Thượng Thương cổ thành.

Ngày mùng một tháng tám, tại ngày trăng non đầu tiên, vực sâu yên lặng rốt cuộc cũng sụp đổ, đột nhiên mãnh liệt hơn, vừa rung động vừa kinh khủng.

Đất rung núi chuyển, Thượng Thương oanh minh.

Chín tầng phong ấn nhấc lên cửu trọng triều dâng, hủy diệt ba trăm dặm dãy núi rừng rậm.

Bụi mù cuồn cuộn, che khuất bầu trời, trên vạn người gặp nạn, vô tình bị cuốn bay ra ngoài.

Chu Tước Thần Cung xông ra khỏi vực sâu, phong ấn ngọc tỉ truyền quốc, bay thẳng đến cánh cửa Nam Bộ.

Ức vạn quốc vận của ngọc tỉ truyền quốc quá mạnh, không có chín tầng phong ấn kia, chỉ dựa vào thần cung cùng hai vị Thánh Nhân Kiều Vô Hối bọn họ thì hoàn toàn ép không được.

Ánh sáng chiếu xa vạn trượng, như giang hải mãnh liệt, liên miên bất tuyệt, bành trướng, bao la, hùng vĩ.

Cuồn cuộn quang ảnh vạn dân quỳ sát triều bái Thần Đường, có thiên quân vạn mã chinh chiến chiến trường, càng có tông môn, thành trì khắp nơi trên đất như rừng, tựa như là toàn bộ thần triều thu nhỏ.

Hình ảnh kỳ dị, thanh thế rung động, đều oanh động đến Thượng Thương cổ thành.

Chu Tước Thần Cung nguy nga sôi trào liệt diễm, từ xa nhìn lại giống như là Thần Thú Chu Tước giương cánh bay đi, mang theo Thiên Bằng Phượng Hoàng chim loan và vô số linh cầm xông về Cửu Thiên đỉnh xa xôi.

- Đó là bí mật trong vực sâu sao? Rốt cuộc cũng xuất hiện!

- Cung điện? Cung điện yên lặng trong thời gian vô tận lại còn có uy thế như vậy, thật sự là đồ sộ quá.

- Đó là Thần Điểu gì, vậy mà lại có thể dẫn dắt Phượng Hoàng Thiên Bằng?

- Ông trời của ta ơi, đó là Chu Tước sao? Ta lại có thể thấy được Chu Tước trong truyền thuyết! Chu Tước, Thần Tổ Vạn Cầm, cùng Cự Long, Huyền Vũ, Bạch Hổ tịnh xưng tứ đại Chí Tôn Yêu tộc.

- Yêu tộc lưu truyền pháp chỉ chí cao, Chu Tước xuất thế, Phượng Hoàng rơi linh, Thiên Bằng liễm cánh, vạn cầm thần phục.

- Thượng Thương cổ thành không phải đồ đằng của Nhân tộc sao, tại sao lại có thể có Chu Tước? Tòa cung điện kia cũng không giống như là lao ngục, mà là cung điện Chu Tước?

Thượng Thương cổ thành lâm vào oanh động, vô số người đuổi theo cung điện đã đi xa, muốn thấy rõ ràng đó rốt cuộc là cái gì. Cũng có người đón bụi mù phóng tới vực sâu, kết quả lại phát hiện ở phía dưới thật sự đã sụp đổ.

Kiều Vô Hối, Khương Diễm tận lực áp chế ngọc tỉ truyền quốc bên trong thần cung, khống chế phạm vi mê vụ trong vòng trăm dặm, nhưng xa xa nhìn lại vẫn vô cùng bao la hùng vĩ.

Bọn hắn vừa mới xô ra cửa thành Nam Bộ, liền mở ra 'Hồng Mông Môn', vượt qua không gian, xuất hiện ở ngoài trăm dặm, vượt qua các cường giả chiếm cứ ở bên ngoài.

Thời điểm chờ bọn hắn kịp phản ứng, Kiều Vô Hối và Khương Diễm đã mang theo Chu Tước Thần Cung phóng tới phương xa.

- Cung điện giống như là Chu Tước giương cánh, dẫn lĩnh ngàn vạn mãnh cầm.

- Thượng Thương cổ thành còn trấn áp qua Chu Tước sao?

- Bóng dáng rất thần bí ở trong sương mù, có chút giống huyễn cảnh lúc Thượng Thương cổ thành mở ra đã quét sạch tám vạn dặm.

- Chẳng lẽ đó chính là nguyên nhân Thượng Thương cổ thành mở ra?

Tru Thiên Thần Điện, Thiên Cực giới, Sinh Mệnh Thần Điện, cùng Trấn Nam Yêu Quốc chiếm cứ tại Nam Bộ, đều nhanh chóng đuổi tới.

Khi Thượng Thương cổ thành truyền ra tin tức, chứng thực vực sâu đã hoàn toàn biến mất, phía dưới cũng không có cái gì, Tru Thiên Thần Điện và các thế lực lại không có lo lắng, toàn lực đuổi bắt.
Chương 1695 Cáo chiêu thiên hạ, bí mật ngàn năm

Bọn hắn đầu tiên muốn xác định rốt cuộc là ai đã cướp đi bảo vật trong vực sâu, sau đó tìm cơ hội chiếm lấy.

Ngày mùng năm tháng tám, Thánh Linh của Tru Thiên Thần Điện nhận lệnh tiến về Thượng Thương cổ thành trấn giữ đã đối diện gặp phải bọn người Kiều Vô Hối.

Kiều Vô Hối và Khương Diễm quả quyết tấn công, muốn cưỡng ép tiễu sát, không để lại người sống, nhưng Thánh Nhân của Tru Thiên Thần Điện lại cưỡi Hoàng Kim Bỉ Mông, tương đương với hai Thánh Linh, hai bên đánh tương xứng.

Cuối cùng, Khương Diễm huyết tế Hoắc Loạn Chiến Kỳ, sụp đổ không gian, nhưng Hoàng Kim Bỉ Mông lại cuồng dã bạo tẩu, gian nan bảo vệ Thánh Nhân.

Kiều Vô Hối và hắn không dám ham chiến, quả quyết rời khỏi.

Mặc dù Thánh Nhân của Tru Thiên Thần Điện chật vật, nhưng lại bởi vì giao phong chính diện, đã thấy được Chu Tước Thần Cung, thấy rõ hình ảnh thần bí.

Thánh Nhân không tiếp tục đuổi theo, mà là nhanh chóng chạy về Tru Thiên Thần Điện, nói rõ tình huống với Hướng điện chủ.



Ngày mùng bảy tháng tám.

Điện chủ Tru Thiên Thần Điện nhận mật lệnh của lão tổ, tự mình đuổi bắt, còn mang tới vũ khí trấn giáo - 'Thiên La Địa Võng', cùng võ giả không gian cảnh giới Bán Thánh.

Ngày mười một tháng tám, Kiều Vô Hối và Khương Diễm thành công thoát khỏi Trung Vực, cao điệu tiến vào Tây Nam bộ, gây nên rất nhiều oanh động, sau đó một đường đi tới thẳng đến Đông Bộ, muốn từ nơi đó đi đến hải vực.

Nhưng, bọn hắn mới vừa tiến vào Đông Bộ, liền gặp phải điện chủ Tru Thiên Thần Điện vượt qua vũ trụ giết tới.

Uy lực Thánh Vương rung chuyển trời đất, Thiên La Địa Võng phong cấm càn khôn ngàn dặm.

Kiều Vô Hối bạo tẩu liều mạng, chân đạp Chu Tước Thần Cung, người khoác ức vạn quốc vận, lấy Hoắc Loạn Chiến Kỳ ác chiến cùng điện chủ Tru Thiên điện.

Khương Diễm huyết tế Hồng Mông Môn, kích phát uy lực di cốt tiên tổ, cưỡng ép phối hợp cùng Kiều Vô Hối. Thánh uy cuồn cuộn, đất trời băng diệt. Ngàn dặm sơn hà triệt để sụp đổ, vô tận sinh linh bị thảm tao chôn vùi.

Hoàng đạo Đông Nam - Sinh Mệnh Thần Điện, hoàng đạo Đông Bộ - Phù Tang Thần Cung liên tiếp bị kinh động.

Bọn hắn ngóng nhìn Thiên La Địa Võng phong cấm ngàn dặm núi sông, thấy được ức vạn con dân trong sương mù cuồn cuộn, thấy được hư ảnh Chu Tước giương cánh lăng tiêu trong gió lốc cuồng liệt kia.

Bọn hắn bị mê ảnh kia hấp dẫn, cũng bị hình ảnh Chu Tước che trời kia làm cho rung động.

Bên trong mê ảnh, hàng trăm triệu vạn con dân thần phục, cực kỳ giống huyễn cảnh thời điểm Thượng Thương cổ thành mở ra.

Hình ảnh Chu Tước giương cánh bay cao kia, kích thích ra đoạn bí mật lịch sử bị phong cấm trong trí nhớ kia. Mà điện chủ Tru Thiên điện vượt qua hơn hai trăm ngàn dặm tự mình đuổi bắt, lại tựa hồ đang xác minh cho suy đoán của bọn hắn.

Đó là, ức vạn quốc vận?

Đó là, ngọc tỉ truyền quốc!

Nhưng, là ai mang ngọc tỷ đi, là Thánh Vương đang khoác lấy quốc vận, liều mạng đi như thế?

Hai đại hoàng đạo quả quyết ra tay, nhưng không phải bắt, mà là phá hư, bọn hắn tuyệt đối không thể để cho điện chủ Tru Thiên Thần Điện bắt lấy được ngọc tỉ truyền quốc.

Thiên La Địa Võng bị phá hư, Khương Diễm quả quyết phản kích, mở ra Hồng Mông Môn.

Bởi vì điện chủ Tru Thiên Thần Điện vô cùng nhạy bén, từ đầu đến cuối đang ngăn cản Khương Diễm di chuyển Kiều Vô Hối, cho nên đột nhiên biến đổi thời khắc, Khương Diễm đã quả quyết lựa chọn bí quá hoá liều, trong lúc vọt tới Kiều Vô Hối, hắn đã cưỡng ép xoay chuyển phương hướng, lấy Hồng Mông Môn ném điện chủ Tru Thiên Thần Điện ra ngoài.

Hai người đại nạn không chết, nhanh chóng thoát khỏi.

Hai đại hoàng đạo thả bọn người Kiều Vô Hối đi sau đó cũng nhanh chóng rút lui, phân biệt báo cáo tình huống cho điện chủ cung chủ của bọn họ.

Điện chủ Tru Thiên Thần Điện tức giận, nhưng không có tâm tư để ý tới hai đại hoàng đạo, mà là tiếp tục đuổi bắt Kiều Vô Hối.

Bởi vì hắn đã chính thức xác định, đó chính là ngọc tỉ truyền quốc, đó chính là Chu Tước Thần Cung.

Ngày mười lăm tháng tám, điện chủ Sinh Mệnh Thần Điện, cung chủ Phù Tang Thần Cung, song song hành động, khống chế vũ khí Không Gian, đuổi bắt về hướng đông.

Ngày mười bảy tháng tám, Kiều Vô Hối, Khương Diễm đã thành công chạy ra đến hải vực Đông Bộ trước khi điện chủ Tru Thiên Thần Điện chặn đường.

Kiều Vô Hối và Khương Diễm liên thủ kích phát Thương Hải Đồ, hoắc loạn mấy trăm dặm hải vực, che giấu vết tích chạy trốn, sau đó xông vào đáy biển rút lui.

Trong lúc nhất thời, chủ nhân tam đại hoàng đạo tự mình hành động, đã hấp dẫn lực chú ý của các phương.

Địa vị chủ nhân hoàng đạo tôn quý, không lộ diện ở hạ giới, ngay cả tại vòng xoáy chiến tranh ở hai nơi Tây Bộ, Tây Bắc, ngoại trừ giáo chủ Cửu Thiên Thần Giáo ra đều không có lập tức xuất hiện, bây giờ lại ăn ý hành động.

Điều này có ý nghĩa gì?

Chẳng lẽ là bảo vật tại vực sâu quý giá hơn?

Ngày mười chín tháng tám, Thiên Cực giới quả quyết làm ra phản ứng, Giới Chủ xuất quan, thống ngự ba loại Thánh Thú, lao thẳng đến hải vực Đông Bộ.

Ngày hai mươi hai tháng tám, chuyện càng rung động lại xảy ra.

Nhân Hoàng đương đại của Xích Thiên Thần Triều ký kết Thiết Huyết quân lệnh, điều động tam đại quân đoàn 'Dạ Lang', 'Thánh Kiếm', 'Thiên Võ', gần ba triệu quân đội, hiện lên 'Thiên Trọng quan' ở phương đông, thẳng đến Đông Bắc bộ.

Vô Thượng Vương, Kim Luân Vương, Hoang Nguyên Vương, cùng năm vị chiến tướng, thống ngự tất cả tinh nhuệ của vương phủ hầu phủ, tiến về địa giới Đông Bắc, cảnh giới hoàng đạo Đông Bắc - Man Hoang Chiến tộc.

Lúc mọi người đang nhao nhao suy đoán thân phận bảo vật tại vực sâu, cùng mục đích của Xích Thiên Thần Triều, tình huống cặn kẽ về trận đại chiến của Kiều Vô Hối và điện chủ Tru Thiên Thần Điện tại Đông Bộ kia đã nhanh chóng truyền khắp thiên hạ.

Cuộc chiến đấu kia quá oanh động, phạm vi quét sạch vô cùng rung động, đã đạt tới ngàn dặm sơn hà. Không chỉ có rất nhiều người dùng tinh thạch ghi chép trận chiến đấu bên ngoài Thiên La Địa Võng, mà những người bị bao phủ ở trong khu vực còn may mắn sống sót, tinh thạch mà họ dùng ghi chép còn kinh khủng hơn nữa.

Tinh thạch đã bị hoàng đạo cùng hoàng tộc các phương thu nạp trước tiên, sau đó chính là những hoàng tộc đại tông.

Tất cả những người nắm quyền đương đại của các hoàng tộc hoàng đạo rốt cuộc cũng đều hiểu là đã xảy ra chuyện gì.

Đó là Chu Tước Thần Cung đã mai táng ngàn năm, đó là bí mật các phương lục soát ngàn năm - ngọc tỉ truyền quốc.

Là ai mang nó đi?

Hai con Phượng Hoàng bên trong Ký Ức Tinh Thạch, là ai?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK