Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1426 Số mệnh gặp nhau, quyết đấu đỉnh cao (8)

Huyết mạch nhanh chóng sôi trào, linh hồn Chu Tước kịch liệt gáy to, hắn không có hóa thân thành Chu Tước, nhưng lại hiện ra uy lực Chu Tước, nhất là chỗ xương cột sống ở thắt lưng, càng là chiếu rọi uy lực thần nhãn.

Thần nhãn vặn vẹo, uy thế phun trào, mặt nạ nhượng bộ trong chớp mắt, cường quang màu máu ầm vang bộc phát.

Liên tiếp phản ứng tuy nhiên chỉ là ở giữ vài giây.

Ánh sáng chói mắt, uy thế lạnh thấu xương cột ánh sáng màu máu nổ bắn ra tinh không, đánh nát hắc ám, vặn vẹo thâm không.

Khương Phàm tuy là ở hình người, nhưng lại tràn ngập uy thế, ở xung quanh hóa thành Chu Tước uy nghiêm, vỗ cánh thét dài, thanh chấn tinh không.

Một ngôi sao màu xanh lam to lớn vô biên đối diện bị xuyên thủng, lập tức dẫn phát tai nạn sụp đổ, từ diễn biến nội bộ, trùng kích ra bên ngoài, nhanh chóng khuấy động tinh không mênh mông, phảng phất vạn vật sinh linh đều muốn chôn vùi ở trước mặt hắn.

- A!!

Khương Phàm hét lớn, Chu Tước gáy to, thần nhãn dâng lên năng lượng quang trụ, theo đầu chuyển động cuồng dã quét ngang tinh không, liên tiếp vỡ nát năm viên đại tinh, cũng cưỡng bức xé mở 'Bức tranh' mảnh Tinh Hà này.

Ông!!

Cảnh tượng xung quanh trong nháy mắt nghịch biến, trở lại rừng rậm.

A?

Thiếu niên áo trắng kinh dị, vậy mà lại giết ra tới như thế này?

Hắn là thú văn gì!

Khương Phàm trở về thế giới thật sự trong chớp mắt, không chút khách khí mà đáp lễ lại.

Sơn hà ầm ầm, phạm vi ba mươi dặm đại địa mãnh liệt chập trùng, núi cao nhấp nhô, giang hà thay đổi tuyến đường, một uy thế cường đại giống như Thượng Thương kích thích sơn hà, cuồn cuộn rừng rậm.

Khương Phàm, Diệp Trục Thiên, nhanh chóng chuyển dời đến ngoài mấy chục dặm, rời khỏi chiến trường của Lý Dần.

'Sơn Hà Na Di' là uy thế trước đó Khương Phàm đơn giản tưởng tượng qua, không nghĩ tới hôm nay lại thi triển ra thật.

Mà từ nơi sâu xa, giống như có một loại ý thức cùng năng lượng đang thôi động hắn thi triển như vậy.

- Đây là Thần Tiên đánh nhau sao?

Du Cảnh Chiến hãi nhiên quay người, khó có thể tin được mà nhìn sơn hà biến thiên kịch liệt.

Khương Phàm bay lên không, chiến ý như lửa.

Xung quanh tất cả đều là núi cao rừng rậm, hồ nước con sông.

Đây là chiến trường của hắn, đây là lĩnh vực của hắn.

Hắn như đã hóa thân thành núi sông, bay lên không, dẫn dắt khí tức sơn hà vô hình lại mênh mông mãnh liệt, như biển gầm trùng điệp, tiến lên đánh tới phía Diệp Trục Thiên.

Diệp Trục Thiên nâng tay trưởng trời cao, hai tay mở ra.

Một vòng ánh trăng hiển hiện, từ mơ hồ đến rõ ràng, từ phiêu miểu đến chân thực, to lớn vô biên, giống như là ánh trăng chân thực bị hắn tiếp dẫn từ thâm không vô tận đi qua.

Ngân quang như nước, chiếu ánh đất trời, khí lạnh lạnh thấu xương, băng phong sơn hà.

Diệp Trục Thiên đẩy mạnh hai tay, ánh trăng sau lưng trong chốc lát phun ra ngân huy vô biên vô tận, giống như là biển động, liên miên bất tuyệt, đối diện đụng chạm ấy uy lực sơn hà của Khương Phàm.

Ầm ầm!

Một trận bạo động kinh khủng, lấy hai người làm trung tâm quét sạch núi sông, đất trời phấp phới.

Núi cao sụp đổ, rừng rậm bị chôn vùi, cuồng phong vô tận tàn phá hơn mười dặm.

Tràng diện rung động tuyệt luân.

Khương Phàm nhanh chóng xông vào địa tầng, ý thức chìm nổi, cảm ứng năng lượng, hắn cùng Đại Địa Chi Mẫu hình thành cộng minh. Lần này rõ ràng so với trước đó càng nhanh càng quả quyết.

Hắn như đang nhận lấy pháp chỉ của Đại Địa Chi Mẫu, pháp lệnh tinh chuẩn hơn ba mươi dặm trong sơn hà.

Địa tầng nặng nề, khoáng mạch cứng cỏi, thảm thực vật tươi tốt, còn có hồ nước trên mặt đất, cùng dung nham dưới tầng sâu, toàn bộ đều đặt vào khống chế.

Khương Phàm không để ý đau đớn, cường thế chấn vỡ vụn hai tay, lấy máu tươi, xương thịt, huyết tế sơn hà, tỉnh lại pháp chỉ.

Sơn Hà Đại Táng, toàn diện bộc phát.

Diệp Trục Thiên nhìn thấy Khương Phàm ẩn vào địa tầng, liền biết đối phương đang muốn phóng thích năng lượng cực hạn.

Hắn nghiêm túc, toàn thân càng phun trào nhiệt huyết, vừa khẩn trương lại càng chờ mong lĩnh giáo năng lượng của Sơn Hà Đại Táng, nhìn xem Khương Phàm diễn biến có thể thi triển đến trình độ nào.

Cho nên, ý thức hắn nhanh chóng giao hòa cùng thâm không, tiếp dẫn mênh mông pháp chỉ, sau đó vỡ vụn hai tay, mặc cho máu tươi phun ra, ngưng tụ huyết chú phù trận giữa không trung.

Một mảnh rộng lớn tinh không nhanh chóng hiển hiện, có Tinh Hà lao nhanh, đầy sao lấp lánh, có trăng sáng nhô lên cao, ngân quang như nước, mà ở mặt đối diện khác, thì là mặt trời đang nhô lên.

Thái Cực Lưỡng Nghi, m Dương tương đối.

Một mảnh tinh thần tiêu tan, nhật nguyệt rơi xuống tai nạn, cũng tại thời khắc này tràn ngập đất trời giáng lâm.

Một người đại biểu thiên khung, một cái đại biểu đại địa, hai loại tai nạn triều cường trên dưới đối kích, bạo động kinh khủng khuấy động sơn hà, liên miên bất tuyệt.

Đây cũng không phải là đối kháng năng lượng, mà là một loại pháp tắc cấm kỵ va chạm, một loại đối kháng thần uy không cách nào nói rõ, phạm vi ảnh hưởng khó có thể tưởng tượng được.

Trong một nháy mắt, năng lượng bạo động, cuồng phong tàn phá bừa bãi, kéo qua đại địa, trùng kích bầu trời.

Hơn mười dặm núi cao hóa thành bụi mù, hà triều nhanh chóng khô kiệt, rừng rậm im ắng bị chôn vùi, toàn bộ mây mù trên không trung tán loạn vô hình.

Lý Phong và Lý Dần đang chém giết nơi xa đều bị vô tình tung bay ra ngoài, nhận lấy trùng kích to lớn, nhưng không có ảnh hưởng đến ý thức điên cuồng của bọn hắn, bọn hắn cứ lại dữ tợn va vào nhau.

Du Cảnh Chiến lại bị chấn kinh thật sâu, đây chính là thực lực của Khương Phàm?

Đây chính là Thiên phẩm chiến đấu sao?

Rõ ràng đã vượt qua cực hạn có khả năng tưởng tượng của hắn.

Hỗn loạn nơi đầu nguồn, kỳ quang cuồn cuộn, năng lượng tàn phá khắp nơi, thiên địa hắc ám.

Khương Phàm chống đỡ suy yếu, khởi động Tiểu Niết Bàn Thuật, nhanh chóng khôi phục lại trạng thái, ngắm nhìn Diệp Trục Thiên ở không trung.

Diệp Trục Thiên cũng dùng bí thuật của mình, khôi phục được trạng thái đỉnh phong, quan sát Khương Phàm ở phía dưới.

Hai người đều rất bất ngờ.

Trong ấn tượng của Khương Phàm, Chư Thiên Lục Táng đại biểu cho sáu loại lĩnh vực khác biệt, trong lĩnh vực riêng phần mình đều là tồn tại mạnh nhất, coi như đối kháng lẫn nhau, thì thế lực cũng ngang nhau, thế nhưng, hắn lại cảm nhận được chênh lệch.
Chương 1427 Tiểu mập mạp

Bất luận là trực tiếp va chạm, còn có diễn biến lực lượng, đều tồn tại chênh lệch.

Mà trong suy đoán của Diệp Trục Thiên, Nhật Nguyệt Tinh Thần đại biểu cho lực lượng táng diệt cực hạn, mạnh hơn Sơn Hà Đại Táng, Thiên Địa Đại Táng, mà hắn lại đến từ thần miếu, bất luận là hoàn cảnh lớn lên, hay là thể chất lẫn linh hồn, đều hẳn là mạnh hơn Khương Phàm lớn lên một cách hoang dã như thế.

Thế nhưng thực lực mà Khương Phàm cho thấy, để hắn vô cùng ngoài ý muốn, hắn vậy mà lại không có hình thành tính áp đảo chênh lệch.

Hai người giằng co ngắn ngủi, đều kích thích lên chiến ý mãnh liệt.

Hoặc là, có loại ý thức vô hình lại mãnh liệt, đang thôi động bọn hắn tiếp tục chiến đấu.

- Thái Dương Hắc Diệu!

Sau lưng Diệp Trục Thiên đột nhiên xuất hiện mặt trời to lớn, cũng là cùng ánh trăng, từ mơ hồ đến rõ ràng, từ mông lung đến chân thực, cường quang tiếp tục tăng vọt, rọi khắp nơi trên mảnh đất trời này, xua tan hắc ám vô biên.

Phảng phất đêm tối bỗng nhiên bước vào ban ngày!

Nhiệt độ ánh sáng thái dương cực cao, chí cương chí dương, như muốn sơn hà vô tận đều biến thành hoang mạc.

Mà phần uy thế cường đại này, thậm chí còn xuyên thấu qua bình chướng của thanh đồng tiểu tháp, trực tiếp truyền đến tầng thứ ba, ảnh hưởng đến tặc điểu đang tu luyện bên trong.

Thái Dương đồ đằng giống như nếu không bị khống chế thì đã rời khỏi thanh đồng tiểu tháp rồi. Mà, tặc điểu bừng tỉnh, nó có loại cảm giác muốn triều bái kỳ diệu.

Mặt trời bạo động, uy lực hắc diệu bộc phát, giống như một cái lỗ đen khủng bố nhanh chóng hoành hành, phá hủy hết thảy mọi thứ trước mặt, thôn tính tiêu diệt tất cả ở xung quanh.

Khương Phàm đang muốn thay đổi các nơi sơn hà, điều động đến đây ngăn cản. Thế nhưng, ý thức đột nhiên hơi động một chút, một lần nữa về tới không gian mênh mông linh động. Mê vụ vẫn luôn một mực đến nay đều phiêu miểu mơ hồ, như xa xôi vô biên, lại như gần ngay trước mắt, bấy giờ lại đột nhiên rõ ràng lên.

Sâu trong mê vụ như có xúc tu vô hình đang duỗi tới.

Khương Phàm giơ tay lên, nhẹ nhàng chạm đến.

Một loại cảm giác chân thực không cách nào nói rõ, ấm áp, nặng nề, mênh mông, thâm thúy.

Khi Khương Phàm nếm thử nắm chặt, vậy mà lại thật sự cầm một thứ gì đó.

Giờ khắc này, Khương Phàm ý thức bỗng nhiên khôi phục tỉnh táo, trong tay có thêm một cái ấn ký kỳ diệu, hắn không chút do dự, nhảy vọt lên, một tay đánh về phía trước.

Trong chớp mắt, phế tích đại địa oanh minh kịch liệt, không chỉ có mảnh rừng núi này, cũng không phải vùng núi này, càng giống là mấy vạn dặm, mười mấy vạn dặm địa tầng đều xuất hiện rung chuyển yếu ớt.

Giống như là Đại Địa Mẫu Khí đang gào thét kịch liệt.

Một loại uy thế cường đại hùng hậu đến cực hạn, cứ như đều muốn đè sập Khương Phàm, từ lòng bàn tay đột nhiên bộc phát, tuôn ra ngoài, đối diện đánh tới lỗ đen kia.

Giờ khắc này, Khương Phàm đột nhiên có loại đốn ngộ mãnh liệt lại trực tiếp.

Chư Thiên Lục Táng đúng là năng lượng cực hạn của từng cái lĩnh vực, mà không phân mạnh yếu.

Mặc dù Nhật Nguyệt Tinh Thần nhìn cao hơn Sơn Hà Đại Táng, nhưng coi như tu luyện tới cực hạn, cũng chỉ là đang mượn dẫn lực lượng, là diễn biến lực lượng, mà sơn hà thì là thật sự sự thật tồn tại, có thể trực tiếp cảm ngộ, có thể toàn diện lợi dụng.

Luyện đến cực hạn, Cửu Châu Thập Tam Hải đều là hậu thuẫn của hắn.

Ầm ầm...

Hai loại năng lượng cường đại đối kháng lẫn nhau, dẫn phát rung chuyển kinh khủng.

Có thể là lực lượng cùng thuộc giữa Lục Táng kích thích, thực lực mà hôm nay bọn hắn đã hiện ra đều cường đại vượt quá tưởng tượng.

Rõ ràng là quyết đấu giữa bọn hắn, nhưng lại càng giống như bản thân hai nguồn năng lượng cùng hiện ra đối kháng.

Bọn hắn dâng cao chiến ý, bọn hắn sôi trào nhiệt huyết.

Bọn hắn càng kích động!

Chiến đấu như vậy, lại có thể kích thích cảm ngộ truyền thừa chiều sâu riêng phần mình của bọn hắn?!

- Chiến!!

Khương Phàm, Diệp Trục Thiên, đồng thời hô to, ánh mắt lấp lóe, năng lượng bộc phát, giết tới phía nhau.

Nhưng, ý thức bọn hắn cũng hơi khẽ động, chú ý tới nơi xa đang có rất nhiều thân ảnh đang tới nơi này gần.

Hẳn là do bọn hắn va chạm quá mãnh liệt, đã đưa tới chú ý.

Cũng có thể là là người bên cạnh Lý Phong, Diệp Trục Thiên đuổi tới.

Hai người khẽ chau mày, thầm nghĩ thật tiếc nuối, quả quyết tản ra bí thuật, lui đến trong phế tích.

- Sau này còn gặp lại!

Khương Phàm quay người phóng tới phía Lý Dần nơi đó, muốn mạnh mẽ bắt lấy Lý Phong, mang về cho Lý Dần dung hợp.

Nhưng, khi hắn đuổi tới chiến trường, nơi đó đột nhiên lấp lóe tinh quang, Diệp Trục Thiên giống như vượt qua không gian giáng lâm đến nơi này.

Diệp Trục Thiên huy động hai tay, chỉ về phía trước, chín viên đại tinh nhanh chóng xoay tròn, vờn quanh đi qua phía bọn hắn, muốn mạnh mẽ di chuyển.

- Việc này không liên quan gì tới ngươi!!

Mắt phải Khương Phàm đang mở hí, thần quang bắn tung toé, khí tức huyết mạch sôi trào lên uy lực Chu Tước, nổ bắn ra không gian, trong nháy mắt vỡ nát hai viên đại tinh, phá pháp trận di chuyển kia.

Cùng lúc đó, sợi xiềng xích xông ra thanh đồng tiểu tháp, nhanh chóng quấn về Lý Dần cùng Du Cảnh Chiến.

- Lần đầu gặp mặt, để cho ngươi tưởng niệm, người, ta mang đi.

Diệp Trục Thiên khống chế tinh thần tàn phá ầm vang giáng lâm, tinh quang vô tận vặn vẹo không gian, cưỡng ép di chuyển bọn người Lý Dần.

Giữa lúc nghìn cân treo sợi tóc, xiềng xích màu đen cuốn lấy Lý Dần đã giết máu thịt be bét, Du Cảnh Chiến cũng chủ động đón lấy xiềng xích.

Soạt giòn vang, xiềng xích màu đen cuốn lấy hai người, cưỡng bức từ bên trong tinh quang tránh thoát trở về, thu hồi vào thanh đồng tiểu tháp.

- Ha ha, tiểu tử trên người ngươi cũng không phải ít. Hôm nay xem như biết nhau, hôm nào ta sẽ đích thân đến nhà bái phỏng.

Diệp Trục Thiên bay lên không rời khỏi, tuy nhiên không có chiếm lấy Lý Phong, mà là thay đổi tinh không, chuyển dời hắn đến hơn mười dặm bên ngoài.

Sau đó không gian xung quanh hình thành lỗ đen, nuốt hết hắn, rời khỏi rừng rậm.

Vẻ mặt Khương Phàm có chút nghiêm trọng, đây cũng là từ khi xuất đạo đến nay, gặp phải đối thủ mạnh nhất.

- Diệp Trục Thiên!

Khương Phàm mặc niệm lấy tên thiếu niên, nhanh chóng rời khỏi nơi đây.
Chương 1428 Bí mật của Chư Thiên Lục Táng

Sau đó không lâu, Tề trưởng lão của cửa hàng Thanh Bình đi đến gần đó, tìm được Lý Phong máu thịt be bét, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi.

Ở nơi xa xôi, Diệp Trục Thiên rời khỏi lỗ đen, đi vào trong vùng hoang dã.

Nam tử làm bạn trước đó từ trên trời giáng xuống, vẻ mặt lạnh lẽo nhìn hắn:

- Vì sao ngươi lại hành động một mình, nơi đó xảy ra chuyện gì?

- Phát hiện một người có ý tứ. Chúng ta trở về đi.

Diệp Trục Thiên không có nhiều lời, phủ thêm áo khoác màu trắng, đi đến Bá Vương Chiến Quốc.

Hai loại bí thuật đối kháng, dẫn phát pháp tắc thế giới rung chuyển.

Thương Huyền cùng với đại lục cùng hải vực khác, người có được năng lượng cùng loại, đều xuất hiện trình độ cảm ứng khác biệt.

Khoảng cách quá xa xôi, cảm nhận rất yếu ớt, cơ hồ có thể xem nhẹ.

Nhưng, tại cách bọn họ bên ngoài mười vạn dặm, trong một rừng mưa thâm thúy, có người lại cảm nhận được.

- Cảm giác thật là kỳ quái.

Một người tướng mạo bình thường, dáng người to béo, ngồi bên cạnh đống lửa trại, nhíu mày cảm ứng.

Chỉ là...

Tiểu mập mạp cảm nhận một hồi, đang muốn đứng dậy nhìn ra xa, lại phát hiện loại cảm giác này đã biến mất.

- Là ta ảo giác sao? Ai... Gần đây luôn luôn suy nghĩ lung tung.

Tiểu mập mạp bĩu môi, tiếp tục lật tới lật lui miếng thịt trên đống lửa trại.

Lúc này, một con mãnh hổ đen kịt xuất hiện trong bụi cỏ, tiếp cận tiểu mập mạp sau có chút cúi người xuống, tụ hai cánh lại, lộ ra răng nanh bén nhọn.

Tiểu mập mạp đã nhận ra mãnh hổ, lại nhún nhún vai không hề động.

Rống!

Mãnh hổ đột nhiên bạo khởi, móng vuốt chợt vỗ mặt đất, nhào tới phía tiểu mập mạp, miệng to như chậu máu hung hăng cắn.

Răng rắc!!

Răng nanh khép kín, lại vỡ nát tại chỗ.

Mãnh hổ ngao thảm thiết, kinh sợ lui vài chục bước, khó có thể tin được mà nhìn đầu tiểu mập mạp.

Cứng như vậy sao?

Trên trán mãnh hổ mở ra con mắt thứ ba, hắc khí cuồn cuộn, tà quang bộc phát, đánh tới phía tiểu mập mạp.

Tiểu mập mạp tùy tiện đưa tay, một phát bắt được tà quang.

Tà quang không có đánh xuyên bàn tay, ngược lại là bị đè ép cưỡng ép chuyển hướng, quét ngang rừng rậm, chém đầu mãnh hổ.

Thi thể mãnh hổ không đầu nằm rạp trên mặt đất, không có khí tức.

Rừng rậm càng an tĩnh, vô số mãnh thú cường hãn đều ẩn núp ở gần đó, run lẩy bẩy, trong lòng đau thương.

Ai tới cứu chúng nó với!

Tai tinh này đều ở nơi này ở hơn nửa năm, mỗi ngày đuổi theo bọn hắn gặm thịt ăn.

Giết lại giết không chết!

Chết rồi sống lại!

Sống lại còn mạnh hơn!

- Các ngươi đó, liền không thể đổi ai lợi hại hơn sao.

Tiểu mập mạp bất đắc dĩ lắc đầu, mặt mũi tràn đầy buồn khổ.

Nếu như Khương Phàm ở chỗ này, hẳn là sẽ vô cùng giật mình.

Bởi vì tiểu mập mạp này lại là cái tên liều chết bảo hộ 'Linh Lung Tâm' ban đầu hắn ở bên trong Ôn Tuyền Tiên Cảnh tại Vương Quốc Hắc Ám gặp phải kia, Cổ Tác Nhân.



Thời điểm Khương Phàm trở lại Hung Linh hầu phủ, đã là sáng sớm.

- Sư phụ, ngài còn hiểu hơn bao nhiêu đối với Chư Thiên Lục Táng?

Khương Phàm ngồi bên trong thạch đình ở sân nhỏ, hồi tưởng đến tràng cảnh chiến đấu trong đêm khuya, còn có phản ứng vi diệu cùng Đại Địa Mẫu Khí lúc ấy.

Đan Hoàng trầm mặc một lát, sau đó lại nói với Khương Phàm.

- Chư Thiên Lục Táng là lực lượng hủy diệt do hệ thống bản thân thế giới thai nghén. Tam đại táng phía trước thuộc về hệ thống hủy diệt của bản chất thế giới, theo thứ tự là tầng sâu đại địa, trung tầng không gian, ngoại tầng nhật nguyệt tinh thần.

- Tam đại táng phía sau thuộc về thế giới diễn biến hủy diệt sinh mệnh, theo thứ tự là chúng sinh trầm luân, vạn vật luân hồi, trấn áp Chư Thiên Thần Ma.

- Tại giai đoạn trước, khả năng bởi vì chủ nhân lĩnh ngộ khác nhau, vị trí hoàn cảnh khác nhau cùng với các loại nguyên nhân khách quan, tạm thời tồn tại mạnh yếu cũng khác. Nhưng đã đến hậu kỳ, sau khi lục đại táng diệt pháp tắc đạt tới cực hạn, liền khó phân cao thấp.

- Chư Thiên Lục Táng phân biệt thuộc về sáu người khác nhau?

Khương Phàm liền biết sư phụ khẳng định sẽ biết một chút gì đó.

- Không sai.

- Sáu người, sáu táng diệt truyền thừa.

Khương Phàm khẽ nói, vẻ mặt phức tạp.

Thì ra trên đời còn có năm người có được năng lượng truyền thừa giống như hắn.

Năng lượng cường hãn đến khủng bố như vậy, thậm chí còn vượt qua phạm trù linh văn ảnh hưởng, ở tương lai bọn hắn cũng nhất định sẽ vượt lên trên chúng sinh.

Sơn Hà Đại Táng.

Thiên Địa Đại Táng!

Nhật Nguyệt Đại Táng,

Tinh Thần Đại Táng!

Chúng Sinh Đại Táng!

Luân Hồi Đại Táng!

Trấn áp Chư Thiên Thần Ma!

Sự xuất hiện của bọn nó, tất nhiên sẽ làm cho cách cục cả thế giới sinh ra trùng kích mới.

Loại trùng kích này cũng có thể là ảnh hưởng đến việc hắn quật khởi thần triều tái thế.

Khương Phàm đột nhiên hiện ra xúc động mãnh liệt, muốn cùng những cường giả kia giao thủ, muốn cùng những cái lực lượng kinh khủng kia đối kháng.

Đan Hoàng tiếp tục nói:

- Nguyên nhân căn bản mà Chư Thiên Lục Táng xuất hiện là thế giới cảm nhận được uy hiếp mãnh liệt, tiến tới sinh sôi đi ra lực lượng mai táng. Mặc dù là 'Mai táng', nhưng phương hướng phát triển hậu kỳ sẽ xuất hiện hai thái cực.

- Một cái cực đoan, là bọn chúng muốn kích phát lực lượng hủy diệt toàn thế giới, đi đối kháng loại uy hiếp mãnh liệt kia, tương đương với liều chết phản kích.

- Cái cực đoan thứ hai là chân hủy diệt chính bản thân. Dùng 'Tự sát' tránh loại uy hiếp kia, sau đó từ trong phế tích vô tận ngưng tụ ra tân sinh. Cho nên muốn chân chính đối kháng tai nạn, Chư Thiên Lục Táng đến cuối cùng nhất định phải liên hợp lại, cũng nhất định phải thống nhất tư tưởng, nếu không, nếu như năng lượng mạnh hơn năm bè bảy mảng đều không có chút ý nghĩa nào.

- Liên hợp? Là giống như Đại Hoang Tù Thiên Trận sao?

- Có thể là như thế.

- Có thể? Còn có thể không được sao?

- Người được thế giới chọn, tên là thiên tuyển chi tử (người được trời chọn). Bọn hắn đều là do bản thân thế giới thôi diễn đi ra, tại vấn đề đối ứng với nhau càng thích hợp tiếp nhận loại năng lực này, càng thích hợp gánh chịu sứ mệnh này. Nhưng...

- Nhưng cái gì?
Chương 1429 Ta là sư phụ ngươi (1)

- Người như vậy mặc kệ lúc bắt đầu có bối cảnh như thế nào, tâm tính như thế nào, thực lực hay mạnh yếu, sau này đều sẽ bởi vì đạt được lực lượng cường đại mà tự ngạo cực độ. Thời điểm thế giới bản thân ban đầu thôi diễn để chọn mục tiêu, chỉ là cảm giác người như vậy phù hợp với điều kiện, nhưng sau khi thiên tuyển chi tử khi lấy được lực lượng, lại bởi vì các nguyên nhân bên ngoài mà sinh ra ý nghĩ của riêng mình, ví dụ như, điều động năng lượng liên thủ ứng đối cường địch, hay là trực tiếp hủy diệt tân sinh mà thế giới thai nghén. Những ý nghĩ này là không cách nào trở thành Chúa Tể của thế giới .

- Sư phụ, ngài muốn nói cái gì?

- Muốn sáu vị thiên tuyển chi tử của Chư Thiên Lục Táng phối hợp lẫn nhau? Đó là không thể nào, coi như mặt ngoài phối hợp, thời điểm thật sự đứng trước uy hiếp, cũng sẽ xuất hiện khác nhau. Cho nên sẽ xuất hiện một sự thật tàn khốc. Sáu vị thiên tuyển chi tử từ lúc bắt đầu sẽ chỉ trầm mê ở năng lượng của riêng mình, toàn thân toàn ý nghiên cứu cùng trưởng thành, nhưng sau đó rất có thể sẽ bởi vì các nguyên nhân khác nhau mà có được một bí mật —— các ngươi có thể nuốt lẫn nhau!

- Nuốt?

Khương Phàm cau chặt lông mày, đột nhiên đã hiểu mục đích của Diệp Trục Thiên.

- Không giống với Lý Dần. Ở giữa sáu vị thiên tuyển chi tử các ngươi sau khi có thể chiến thắng lẫn nhau, cưỡng ép cướp đoạt năng lượng của đối phương.

Khương Phàm lại hồi tưởng lại cảm nhận kỳ diệu lúc đêm khuya, trách không được Đại Địa Mẫu Khí sẽ chủ động trợ giúp hắn, thì ra là phát giác được uy hiếp nên chủ động phản kích.

Vào thời khắc ấy, hắn và Diệp Trục Thiên càng giống là vũ khí, bị hai ngoại lực lượng hủy diệt thao túng tiến hành phản kích.

- Chư Thiên Lục Táng, so với ta mong muốn còn mạnh hơn, cũng càng thâm ảo.

Trước kia Khương Phàm chỉ đơn giản cho rằng Sơn Hà Đại Táng chính là hủy diệt sơn hà, dẫn phát lực lượng, hoặc là diễn biến ra hủy diệt, phóng thích năng lượng.

Nhưng một đêm này, hắn vậy mà lại có thể mượn dùng lực lượng bên trong Đại Địa Mẫu Khí.

Mà phương thức Diệp Trục Thiên diễn biến, cũng cho hắn xúc động cực lớn.

Lúc trước tinh lực của hắn chủ yếu đều đặt ở trên truyền thừa Chu Tước, không để ý đến Sơn Hà Đại Táng. Xem ra sau này phải nhiều hơn nghiên cứu.

Hoặc là, liên hợp Sơn Hà Đại Táng cùng Chu Tước truyền thừa?

Sở dĩ Sơn Hà Đại Táng chọn hắn, ngoại trừ phương thức hắn trùng sinh là thai nghén trong lòng đất ra, rất có thể còn có liên quan tới bí mật khác với hắn.

Khương Phàm lâm vào trầm tư.

Chu Tước truyền thừa, Sơn Hà Đại Táng, không thể nghi ngờ là lực lượng cùng bí mật mạnh nhất của hắn bây giờ.

Nếu như đơn độc tu luyện, vô cùng liên lụy tinh lực, cũng rất khó để phát triển, dù sao hắn còn cũng phải nghiên cứu đan thuật.

Có thể để hai loại lực lượng này hỗn hợp cùng một chỗ hay không?

Cứ như vậy, liền có thể cùng tu luyện, đồng thời diễn biến lẫn nhau, đẩy mạnh lẫn nhau.

Đan Hoàng cũng lâm vào trầm mặc.

Xuất hiện truyền thừa Nhật Nguyệt Tinh Thần táng diệt, vậy những cái khác hẳn là cũng đã xuất hiện.

Ngoại trừ Chư Thiên Lục Táng, còn có Vĩnh Hằng Lục Đạo.

Mười hai loại lực lượng truyền thừa, mười hai loại pháp tắc diễn biến.

Thế giới này đã bắt đầu thức tỉnh, cũng mang ý nghĩa uy hiếp thật sự sắp giáng lâm.

Hắn, chỉ sợ phải lần nữa làm bạn với Khương Phàm, nghênh đón kiếp nạn tận thế.

Không biết vì sao, lần này Đan Hoàng cảm giác mình giống như không có đụng vào mãnh liệt như trước đó nữa. Mặc dù vẫn rất khó đối mặt, không nguyện ý lại trải qua tuyệt vọng, thế nhưng cũng đã nghĩ thông suốt rồi.

Số mệnh đã chọn, sứ mệnh giáng lâm, hắn đã tránh cũng không thể tránh, chỉ có thể bước về phía trước.

- Lão bằng hữu, ngươi quan sát đã đủ lâu, còn không có tiếp nhận hiện thực sao?

Linh hồn Đan Hoàng ung dung khuếch tán trong thân thể Khương Phàm, không làm kinh động Khương Phàm, mà là thẩm thấu đến khí hải, hô hoán tàn đao đang yên lặng.

- Chư Thiên Lục Táng lại thức tỉnh.

Linh hồn hùng hồn uy nghiêm trong tàn đao, so với trước đó lại trầm thấp hơn rất nhiều.

- Đúng vậy, Chư Thiên Lục Táng, trước mắt chỉ ở Thương Huyền đã phát hiện hai cái, mang ý nghĩa còn có càng nhiều đã thức tỉnh.

- Chư Thiên Lục Táng, kiểu gì cũng sẽ nương theo Vĩnh Hằng Lục Đạo, bọn chúng cũng hẳn là đã thức tỉnh rồi.

- Ngươi, đã làm ra quyết định kỹ càng rồi chưa?

- Tiềm lực của hắn rất lớn, nhưng hắn bị ràng buộc quá nhiều.

- Chính là bởi vì có ràng buộc, mới có thể không sợ hãi. Chính là bởi vì hắn đã từng chết qua một lần, mới không cho phép thất bại lần nữa.

- Ngươi muốn nói rõ với hắn sao? Hắn chịu đựng nổi sao?

- Chạm đến là thôi liền có thể. Mục tiêu chủ yếu bây giờ của hắn vẫn là báo thù, là muốn tái tạo Vạn Thế thần triều. Nếu quả như thật có thể thành công, cũng có thể ngưng tụ khí vận Thương Huyền, mở ra Thương Huyền tổ địa huyền bí.

- Thương Huyền tổ địa...

Linh hồn trong tàn đao mặc niệm lấy cái tên sâu trong ký ức kia.

- Ngươi và ta, thời gian qua đi đã ba mươi ngàn năm, đoàn tụ ở nơi đây, hẳn là chỉ dẫn từ nơi sâu xa. Mặc kệ ngươi và ta có bao nhiêu không cam lòng, mâu thuẫn, bàng hoàng, đều phải làm ra quyết định. Thời gian, đã không nhiều lắm.

Linh hồn trong tàn đao trầm mặc thật lâu, thở dài một tiếng, lại bình tĩnh lại.

- Chư Thần hoàng hôn, kiếp nạn tận thế. Ông trời ơi, chúc phúc chúng ta đi.

Đan Hoàng khẽ nói thăm thẳm, cũng bình tĩnh lại.

- Sư phụ, ta làm sao thế?

Lý Dần thức tỉnh, mệt mỏi ngồi tại đỉnh núi tầng thứ ba, toàn thân chồng chất vết thương, đầu hỗn loạn lại nhói nhói.

Hắn vô cùng khó chịu, giống như từ đầu khớp xương tản mát ra suy yếu, từ linh hồn lan tràn ra đau đớn.

- Ta vốn không muốn lộ ra sớm với ngươi như vậy, cũng không biết sau khi nói ra, sẽ xuất hiện hậu quả gì.

Khương Phàm truyền ý thức vào giữa rừng núi ở tầng thứ ba, ngưng tụ thành hư ảnh mơ hồ.

Hắn nhìn Lý Dần đau đớn mệt mỏi, vẫn còn có chút do dự.

- Ta muốn biết! Nói cho ta biết đi!

Lý Dần ngẩng đầu, trong mắt bò đầy tơ máu.
Chương 1430 Ta là sư phụ ngươi (2)

- Chuẩn bị sẵn sàng. Bí mật này liên quan đến thân phận thật của ngươi, cùng ngươi... Rốt cuộc là một dạng tồn tại gì.

- Ta không rõ ý của ngài.

Lý Dần nghe được thì hồ đồ, sao lại gọi là ta là dạng tồn tại gì?

Ta là người mà, là người sống sờ sờ cơ mà!

- Lần đầu tiên gặp được ngươi là tại thánh địa, ngươi còn nhớ chứ.

Khương Phàm bắt đầu nói cho Lý Dần quá trình bọn hắn gặp nhau, linh văn của Lý Dần xuất hiện, cùng suy đoán về Bất Tử Điểu, cũng nói về tình huống của Lý Tịch ở Cổ Hoa, cùng chuyện bọn hắn gặp nhau cùng dung hợp tại Vương Quốc Hắc Ám. Cuối cùng nói đến nam tử gặp phải đêm nay, Lý Phong.

- Cho nên ta có một loại phỏng đoán nghe rất không thể tưởng tượng nổi. Tại mười mấy năm trước, có thế lực nào đó, hoặc là người nào đó, ở Thương Huyền đại lục bí mật buông xuống ba, năm cái phân thân. Những phân thân này sẽ chủ động đi theo đến một ít bên cạnh thánh văn, phục chế bọn linh văn của hắn, phục chế tính cách của bọn hắn, phục chế hành vi cử chỉ của bọn hắn, sau đó dung nhập bên cạnh người kia, tu luyện võ pháp mà người đó tu luyện.

- Tình huống bình thường mà nói, trăm vạn dặm sơn hà ở Thương Huyền đại lục, các ngươi rải rác ba năm người, khoảng cách giữa nhau đều là mấy chục vạn dặm, đều là sinh sống trưởng thành trong 'Thế giới' của riêng phần mình. Sẽ không gặp nhau, cũng sẽ không gây nên hoài nghi, càng sẽ không bị người phát hiện bí mật.

- Sau đó chờ đợi một ngày nào đó, chủ nhân có triệu hoán, các ngươi sẽ bí mật rời khỏi, trở lại bên cạnh hắn, dung nhập thân thể của hắn, linh văn phỏng chế cùng võ pháp tu luyện những năm này của các ngươi, toàn bộ đều phản hồi cho hắn.

- Nhưng, nếu như hai phân thân nào đó bởi vì trong tình huống ngoài ý muốn mà gặp qua nhau liền sẽ tạm thời mất đi ý thức, nổi điên phát cuồng, chém giết giống như dã thú, thắng lợi thì sẽ nuốt kẻ thất bại cái kia, cũng đạt được linh văn của cùng võ pháp hắn tu luyện. Tựa như trước đây ngươi đột nhiên nhiều thêm một Thiên Dương kiếm văn, cùng một ít võ pháp đặc thù, cũng là bởi vì lúc ngươi ở Vương Quốc Hắc Ám đã dung hợp Lý Tịch của Cổ Hoa. Đêm nay ngươi lại mất khống chế, cũng là bởi vì đã cùng phân thân thứ ba gặp nhau. Tuy nhiên, linh văn của phân thân này rất đặc thù, là Thái m Cực Diễm, đối với Hỏa hệ linh văn có năng lực khắc chế tự nhiên. Hắn tu luyện bí thuật đại mạc, cũng có thể áp chế một ít lực lượng huyết mạch, ví dụ như Thú linh văn.

- Cho nên, mặc dù hắn chỉ có một linh văn, ngươi có hai linh văn, nhưng vẫn chế trụ được ngươi.

Lý Dần ngây dại, nhìn sư phụ mơ hồ trước mặt mình, thất thần thật lâu.

Ta, là phân thân?

Ta, là vật chứa?

Ta, không phải ta?

Ta là đang vì người khác mà sống?

Sư phụ là đang biên cố sự sao?

Làm sao ta có thể không phải là ta được! Làm sao ta có thể chỉ là một vật chứa!

Khương Phàm nhìn Lý Dần hoảng hốt, âm thầm lắc đầu.

Loại chuyện này rơi vào trên thân ai, chỉ sợ đều rất khó tiếp nhận. Tất cả kinh lịch, tất cả cố gắng cũng là vì tế hiến sau cùng.

Tất cả tình cảm, cái gọi là người yêu, cuối cùng đều giống như một giấc mộng.

Nếu như thời điểm giữa phân thân gặp nhau sẽ liền mất đi ý thức, điên cuồng chém giết, như vậy, thời điểm 'Chân thân' giáng lâm, phân thân cũng có thể sẽ đột nhiên mất đi ý thức, không có chút lực phản kháng nào mà chủ động đi qua, kính dâng mình.

Đối với phân thân mà nói, hết thảy đều im bặt mà dừng, tất cả tất cả đều tương đương với tan thành mây khói.

Thật lâu... Thật lâu...

Lý Dần giật mình một cái bừng tỉnh, toàn thân nổi lên ý lạnh thấu xương, trong ánh mắt lắc lư, bất chợt chảy xuống huyết lệ sợ hãi:

- Sư phụ, đây đều là thật?

- Đây mặc dù chỉ là suy đoán của ta, nhưng cách chân tướng hẳn là rất gần. Ta thậm chí còn hoài nghi, đại lục khác, hải vực khác, cũng sẽ có phân thân như thế này.

Nếu Khương Phàm đã quyết định nói rõ toàn bộ mọi chuyện với Lý Dần liền sẽ không có giấu diếm gì nữa.

Lý Dần chán nản, ngơ ngác ngồi tại đỉnh núi.

Bờ môi ngẫu nhiên động mấy lần, muốn nói cái gì đó, nhưng cái gì cũng đều không nói ra miệng được.

- Nếu chân thân của ngươi có thể bí mật bố trí như thế này, cướp đoạt thánh văn cùng võ pháp thiên hạ, hẳn là đến từ một hoàng đạo nào đó, chỉ là ta tạm thời đoán không được là hoàng đạo nào.

Trong trí nhớ kiếp trước của Khương Phàm chưa bao giờ gặp qua bí thuật nào tà ác như thế này, bao gồm cả tám Đế Quân kia.

Cho nên, khả năng nhất là có ai đó đột nhiên đạt được một loại lực lượng truyền thừa cổ xưa nào đó, cũng có thể là một loại linh văn đột nhiên biến dị nào đó.

- Sư phụ, ta sống còn quan trọng sao?

Lý Dần thì thào khẽ nói.

- Đương nhiên phải sống, còn phải sống thật tốt. Ta nói bí mật cho ngươi, không phải muốn ngươi chán chường, là muốn để cho ngươi làm chút chuẩn bị. Mạng của ngươi là do ngươi quyết định, không do trời. Coi như vận mệnh đã định, sư phụ cũng sẽ cùng ngươi nghịch thiên mà đi, chống lại tất cả.

- Thế nhưng...

- Không có cái gì là không thể cả, ngươi có ta đây! Ngươi biết thân phận của ta, ta có thể bảo vệ ngươi! Từ nay về sau, ngươi chỉ cần từ đầu đến cuối ở lại bên cạnh ta, bất kỳ vấn đề gì, ta đều có thể sớm phát hiện. Về phần cái gọi là chân thân kia, chẳng cần biết hắn là ai, có bối cảnh lai lịch gì, nếu như tới tìm ngươi, thì phải bước qua cửa sư phụ trước.

Lý Dần nhìn vẻ mặt Khương Phàm kiên định, trong lòng chảy qua dòng nước ấm, con mắt lại lần nữa ướt át:

- Sư phụ, ngài gánh vác sứ mệnh đã rất nặng, vì ta, đắc tội một hoàng đạo, đáng sao?

Khương Phàm lộ ra nụ cười thản nhiên:

- Ta là sư phụ ngươi, cái này đã đủ.

Lý Dần nhúc nhích bờ môi, nước mắt trượt xuống hốc mắt ướt át, hắn đứng dậy, quỳ xuống trước Khương Phàm, nói một câu thật sâu:

- Sư phụ...

- Đừng như vậy. Cái ngày mà ta chấp nhận ngươi đó thì ta đã chấp nhận hết thảy mọi thứ về ngươi. Hãy cố gắng sống tốt, vì bản thân ngươi, cũng là vì Hứa Đan. Không phải ngươi đã nói sao, muốn đi Chí Tôn Kim Thành cưới nàng, nàng còn đang chờ ngươi đây.

- Ừm!

Lý Dần đứng dậy, lau đi khóe mắt nước mắt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK