Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2561 Ấn ký Luân Hồi

- Cái này...

Cự Côn đều không có ý tứ, ta là đến hố ngươi, lại còn có lễ vật để cầm về?

Lại còn là lễ vật quý trọng như vậy.

Sau khi nó trở về, khẳng định Giới Chủ sẽ cực kỳ vui mừng đây.

Khương Phàm cũng mang theo ý cười đầy mặt, trong lòng càng là cực kỳ vui mừng!!

Nguy cơ Đế ước sắp bộc phát, vậy mà lại có một tôn thần chủ động chạy tới đây?

Chỉ cần ký một cái hiệp nghị, các ngươi sẽ trấn thủ Tây Bộ cho ta!

Thiên Hậu đều bôi nụ cười dịu dàng hiếm thấy đối với Cự Côn, không công lại có nhiều thêm một tôn môn thần, một chi đỉnh cấp thú triều, đây quả thật sự là vui mừng ngoài ý muốn.

Không biết, có thể thuyết phục bọn chúng, trực tiếp tham dự cuộc chiến Côn Lôn hay không!

Khương Phàm cười, Thiên Hậu cười, Cự Côn tộc trưởng cũng cười.

Bầu không khí rất hòa hợp!

Duy chỉ có Côn Bằng biến thành nam tử lại có thể hiện quái dị, đây là lần đầu tiên nó nhìn thấy nụ cười từ trên gương mặt lãnh ngạo của Thiên Hậu, trong lòng làm sao lại có chút thình thịch cơ chứ.

Khương Phàm nói:

- Nếu như hai bên thật có thể tiến tới cùng nhau, trận hợp tác này đối với nhau đều rất quan trọng, cho nên ta hi vọng sẽ ký kết một phần hiệp nghị chính thức, cũng hi vọng đến lúc đó do Giới Chủ các ngươi tự mình đến ký kết.

Cự Côn tổ trưởng nói:

- Ta sẽ chuyển cáo yêu cầu của ngươi.

- Vừa rồi chiêu đãi không chu đáo, thất lễ. Không bằng, ngươi ở đây thêm mấy ngày? Để Côn Bằng đưa ngươi đi tham quan khắp nơi, có thứ gì thích cứ tùy tiện cầm.

- Không được! Ta đi ra đã đủ lâu, nếu ngươi đã đồng ý hợp tác, ta phải nhanh trở về phục mệnh.

- Ta an bài một vị Không Võ, đưa ngươi trở về?

- Như vậy rất tốt.

Cự Côn thật không nghĩ tới lại đàm phán thuận lợi như vậy, không kịp chờ đợi muốn trở về phục mệnh.

Thiên Hậu nói với Côn Bằng:

- Ngươi đi tìm Đông Hoàng Trấn Nguyên, mời hắn hỗ trợ an bài tộc nhân, đưa tộc trưởng các ngươi trở về.

Côn Bằng không quen với sự nhiệt tình của Khương Phàm và Thiên Hậu, nhưng cũng không tốt nói cái gì, nó đưa tay ra hiệu:

- Tộc trưởng, xin mời.

- Ngươi là Côn Bằng, phải gìn giữ khí độ, mặc dù ta là tộc trưởng, nhưng cũng không cần khách khí với ta như vậy.

Cự Côn tộc trưởng rất hài lòng mà vỗ vỗ Côn Bằng, cùng theo rời khỏi.

Khương Phàm nhìn bóng lưng Cự Côn đi xa, khóe miệng từ từ câu lên một đường cong, ha ha, trên trời rơi xuống niềm vui lớn.

Cho tới bây giờ hắn không có hy vọng xa vời qua thế giới mới có thể cho hắn sự trợ giúp gì, không nghĩ tới lại là cung cấp chiến thú, lại còn là trấn thủ Tây Bộ.

Chuyện tốt đột nhiên nện vào trên đầu như vậy để hắn có như vậy mấy phần cảm giác không thật.

Thiên Hậu nói:

- Thực lực của thế giới mới tuyệt đối có thể so với Chí Tôn Hoàng Đạo, lực phòng ngự càng là có thể so với Thần tộc, sau khi dung hợp xong Cửu Lê Ma Đồ thì nhất định sẽ càng mạnh. Có bọn hắn trấn thủ tại Tây Bộ, Tây Bộ coi như được an toàn. Nhưng điều kiện tiên quyết là... Phải nghĩ biện pháp ổn định bọn hắn! Không được biến khéo thành vụng!!

Khương Phàm gật đầu nói:

- Trước tiên phải trông thấy vị Giới Chủ thần bí kia, nếu có thể, kéo bọn hắn tới chiến trường!Côn Lôn

- Nếu như có thể đưa đến chiến trường Côn Lôn, chúng ta sẽ có nhiều thêm một phần chiến thắng rồi, cũng có thể thông qua kích thích Thần Ma Thiên khải, triệt để buộc chặt thế giới mới đến trên chiến xa của chúng ta.

- Bọn chúng... Trốn không thoát...

- Đúng rồi, gần đây còn có một nhóm người tìm tới đây, tên là Phù Sinh hội.

- Phù Sinh hội? Cái tên này có chút quen thuộc.

- Chính là thế lực phục chế Thương Sinh Cung kia.

- Nàng đã giữ lại??

- Ta để bọn hắn thử chữa trị Chí Tôn Phục Ma Xử, xem thực lực trước một chút, lại điều tra thêm bối cảnh. Nếu như có thể tin, ngược lại là có thể cân nhắc giữ lại.

- Tra trước, lại dùng.

Khương Phàm lộ ra nụ cười hiểu ý, vừa thức tỉnh thì đã có ba niềm vui lớn kéo tới cửa, đây là tới lúc vận chuyển sao?

Hình như Thương Thiên chưa từng 'thiện lương' qua với hắn như thế, trong lúc nhất thời lại có chút không quen.

Thiên Hậu nói:

- Chàng bồi tiếp Cổ Tác Nhân trước, cũng thay ta tạ ơn hắn, nếu như cuộc chiến tại Địa Ngục không có hắn, thật có thể sẽ là kết cục không giống với mong muốn.

Khương Phàm bồi tiếp Cổ Tác Nhân đi thăm thế giới Hỗn Độn, cũng dẫn đi gặp một ít bằng hữu, nhưng sau vài ngày hàn huyên, hắn lại từ từ có một cảm giác kỳ quái.

Người này... Không bình thường... Không phải tà ác, không phải dở hơi, cũng không phải ngu dại, mà là —— hỗn loạn!

Thường cách một thời gian Cổ Tác Nhân đều sẽ trốn đi... ngủ!!

Có đôi khi một chính là ngủ mười mấy tiếng, thậm chí có đôi khi có thể ngủ bên trên cả ngày.

Sau khi tỉnh ngủ thì lại còn hoảng hốt hai đến ba giờ!

Tại thời điểm hoảng hốt, bộ mặt và cơ bắp sẽ run rẩy một cách quái dị, con mắt đều chuyển động kịch liệt, khi thì cười ngây ngô, khi thì dữ tợn, khi thì giá lạnh.

Sau khi Khương Phàm đã hiểu rõ Cổ Tác Nhân, hắn mới biết được từ sau khi đạt được truyền thừa 'Bất Tử Bất Diệt', linh hồn của hắn đã xuất hiện thay đổi kỳ diệu, càng ngày càng phiêu miểu, càng ngày càng mênh mông, cứ như là bất cứ lúc nào có thể giao hòa cùng Cửu U thâm không, có thể cảm nhận được những vong hồn phiêu đãng ở nơi đó.

Mà mỗi lần ngủ say, linh hồn phiêu miểu của hắn đều giống như dung nhập vào bên trong vô số vong hồn kia, trải qua cuộc đời của bọn hắn, cảm nhận tính mạng của bọn hắn.

Sau mỗi lần hoảng hốt tỉnh dậy, chính là rút ra trở về từ trong những cuộc đời kia.

Lúc mới bắt đầu nhất suýt nữa Cổ Tác Nhân đã hỏng mất, những nhân sinh tình yêu, thân tình, đau đớn, tuyệt vọng, sinh ly tử biệt, vân vân…. đều để hắn giống như phân bị chia thành vô số người, từ từ trở nên người không ra người, quỷ không quỷ.

Loại ngôn ngữ hỗn loạn kia để hắn mê thất, để hắn muốn chết.

Nhưng chuyện đau đớn hơn, là hắn muốn chết lại không chết được!

Cho đến sau này, tại thời điểm hắn sắp nhập ma thì bất chợt có một nữ tử xinh đẹp, giống như là từ trong mộng cảnh đi tới, xuất hiện ở trước mặt hắn, mang hắn đi.
Chương 2562 Thẩm thấu Phù Sinh hội (1)

Cũng chính là dưới sự trấn an của nữ tử kia, hắn đã từ từ tìm về chính mình, cũng đã bắt đầu thích ứng với cái sự hỗn loạn này.

Mà lúc Cổ Tác Nhân tỉnh táo, nhìn đáng yêu lại đơn giản, cũng là sau khi hắn đã trải qua vô số 'nhân sinh' của người khác, tiếp nhận vô số hỗn loạn, học được cách giải thoát bản thân.

Lúc ở trong mộng thì phức tạp, hỗn loạn.

Lúc đã tỉnh táo thì đơn giản chút, tùy ý chút.

Khương Phàm đã hiểu đại khái chân ý của 'Bất Tử Bất Diệt', cơ hồ là dung hợp cùng Cửu U thâm không, mỗi khi ngủ say hắn sẽ như là biến thành thâm không, hàng tỷ vong hồn phiêu đãng ở nơi đó, thật giống như đang phiêu đãng trong ý thức của hắn, chỗ hắn cảm nhận 'nhân sinh', hẳn là ký ức của các vong hồn tán đi tại Cửu U thâm không, tán đi một đời trải qua.

Khương Phàm bỗng nhiên có chút đáng thương thay cho Cổ Tác Nhân, mỗi lần ngủ say đều phải trải qua cuộc sống khác, cảm nhận lấy kiếp phù du, cho dù là làm quần chúng, cũng dễ dàng mê thất ở bên trong, huống chi hắn lại là thật sự trải qua, mà một lần ngủ say chính là trải qua vô số lần.

Lần một lần hai, còn có thể chống đỡ, sau này lại tựa như là ác mộng.

Ở nơi nào một lần thức tỉnh, không thể từ trong trí nhớ nào đó rút ra đi ra, thậm chí có khả năng tạm thời biến thành người kia.

Cũng may qua nhiều năm như thế, Cổ Tác Nhân đã quen được rồi.

- Nữ tử tiếp ngươi, là Sinh Mệnh Thần Điện?

Cuối cùng từ trong miệng Cổ Tác Nhân, Khương Phàm cũng đã biết được thế lực ủng hộ sau lưng của hắn.

- Mặc dù nữ tử kia rất kỳ quái, nhưng xác thực đã giúp ta rất nhiều.

Cổ Tác Nhân thể hiện rất phức tạp.

- Nàng là nữ... Nhân?

- Đúng vậy, nữ tử rất xinh đẹp.

- Ý của ta là, là người??

- Là người. Không phải bên trong Sinh Mệnh Thần Điện hoàn toàn là người sao?

- Ngươi thấy, tất cả đều là người?

- Cái biểu tình này của ngươi là gì, ngươi đừng dọa ta nha!

- Ta đã từng đi qua nơi đó, nhưng thứ ta gặp được... so với ngươi, giống như... Không giống nhau lắm...

- Ngươi nhìn thấy là cái gì??

- Dù sao thứ kia... Không thể nào gọi là người được!

Khương Phàm khẽ nhíu mày, thể hiện quái dị.

Hắn đâu chỉ đi qua Sinh Mệnh Thần Điện, hắn đã từng lăn lộn qua ở chỗ này, thậm chí thông qua nơi đó 'phóng thích qua'đến Tinh Linh đại lục, mà bên trong Sinh Mệnh Thần Điện... Tuyệt đối không có một 'người' nào, tất cả đều là 'Linh'.

- Người giả!! Người giả!!

Một tiếng la lên cao vút, từ đằng xa truyền đến.

Đại Tặc chở Đại Vương, Tặc Điểu đi, cuốn lên cuồng phong vô tận, từ đằng xa gào thét mà tới.

- Ở đây!!

Cổ Tác Nhân vung tay hô to, vẻ mặt tươi cười.

- Sao ngươi lại ở đây, tìm ngươi hai ngày nay.

Đại Tặc từ trên trời giáng xuống, giơ cái đầu to lớn lên, ngao ngao nói:

- Có gì để nói chuyện với hắn, không thú vị, cùng chúng ta đi đào mộ đi!

- Gọi là thăm dò!! Giữ chút tôn trọng đối với Thượng Thương!!

Khương Phàm bất đắc dĩ lắc đầu.

- Ngươi đào thiếu sao?? Đi đi đi, dùng Đế Tâm của ngươi cảm ứng Thượng Thương, có thể đào ra bảo bối hay không, phải xem ngươi rồi!

Đại Tặc cuốn Cổ Tác Nhân lên, phóng lên tận trời.

- Hôm nào ta lại đến.

Cổ Tác Nhân phất tay đối với Khương Phàm, vừa mới bắt đầu còn cảm giác người bên cạnh Khương Phàm đều rất vô vị, cho đến khi đụng phải mấy tên gia hỏa có ý tứ này.

- Lúc ngủ đừng quấy rầy hắn!!

Khương Phàm hô to với nơi xa, bất đắc dĩ mà lại lắc đầu.

Hôm nay, đỉnh cấp Thánh Binh - Chí Tôn Phục Ma Xử đã xông ra đỉnh lô, mênh mông kim quang rọi khắp các dãy núi, uy thế thần thánh mà bá đạo giống như Thánh Tôn trùng sinh!

La Ẩn Sơn và hơn ba mươi vị đỉnh cấp Luyện Binh sư đã tốn hai mươi sáu ngày, rốt cuộc cũng chữa trị được Chí Tôn Phục Ma Xử!

Sau khi bọn người Khương Phàm thay nhau cảm nhận uy lực của Chí Tôn Phục Ma Xử thì đều có nhận thức mới đối với bọn Luyện Binh sư này.

Bọn họ lại sửa xong thật?

Uy thế cũng hoàn toàn không kém lúc trước!

Đây chính là đỉnh cấp Thánh Binh!

Mặc dù vật liệu chữa trị quan trọng đều là bọn hắn cung cấp, nhưng có thể dung nhập vào bên trong, đều xem trọng uy lực đỉnh cấp Thánh Binh, không thể không khiến cho bọn hắn lau mắt mà nhìn các Luyện Binh sư này.

Rất nhiều người nhìn bọn hắn mà ánh mắt đều trở nên nóng bỏng, một kiện vũ khí cường hãn đối với võ giả mà nói là quá cần thiết, nhất là trong hỗn chiến sinh tử, vũ khí tương đương với con đường sống thứ hai.

- Hoan nghênh các vị gia nhập, điều kiện của các ngươi Thiên Hậu đã đề cập với ta, ta có thể tiếp nhận, nhưng, ta đây còn có yêu cầu ngoài định mức. Hi vọng các ngươi có thể chia hai bộ phận.

- Một bộ phận phụ trách nghiên cứu Thượng Thương, xây dựng lại hoàng thành. Một bộ phận khác, phụ trách chữa trị vũ khí hiện hữu cho chúng ta, phục chế một ít đỉnh cấp Thánh Binh. Chỉ cần các ngươi làm tốt, chúng ta tuyệt đối sẽ không keo kiệt khen thưởng. Thứ ta có thể thỏa mãn, nhất định dùng toàn lực thỏa mãn.

Khương Phàm cởi mở cười nói, nhiệt tình kéo tay La Ẩn Sơn lại.

La Ẩn Sơn nói:

- Chúng ta vẫn là có ba điều kiện kia, ngoài ra chính là cần đầy đủ tôn trọng.

La Trường Minh duy trì sự kiêu ngạo của mình:

- Ta hi vọng ngươi có thể hiểu, ngươi là rất mạnh, nhưng chúng ta không sợ ngươi, ngươi là có quyền lợi có tài nguyên, nhưng chúng ta không cần, mục đích chủ yếu mà chúng ta tới nơi này, chính là nghiên cứu Thượng Thương cổ thành, trù hoạch kiến lập hoàng thành hùng vĩ nhất kiên cố nhất Thương Huyền.

Khương Phàm nói:

- Đó là đương nhiên. Người nơi này sẽ tôn trọng Luyện Binh sư các ngươi giống như tôn trọng Luyện Đan sư. Có nhu cầu gì, cứ việc nói ra.

La Trường Minh lại nói:

- Ta còn có một thỉnh cầu, ở trên tường thành tân hoàng thành, ta muốn lưu lại ấn ký của Phù Sinh hội chúng ta, dù là chỉ là một chỗ. Chúng ta muốn để người của hậu thế biết, hoàng thành hùng vĩ nhất Thương Huyền, là ai chủ đạo kiến tạo.

- Chỉ cần hoàng thành có thể thỏa mãn mong muốn của ta, ta có thể để một trong bốn cửa thành, mệnh danh là Phù Sinh Môn!

- Tốt! Một lời đã định!
Chương 2563 Thẩm thấu Phù Sinh hội (2)

Ngay cả La Ẩn Sơn đều lộ ra mấy phần nụ cười, mà trong lúc hoảng hốt, hắn bỗng nhiên cảm giác theo như đồn đại tên điên chiến tranh hung tàn bạo ngược ở bên ngoài này giống như cũng không có ác liệt như vậy.

Phó hội trưởng, Sở Sanh Ca cười nói:

- Còn có một chút chuyện cần sớm chào hỏi cùng ngài, cũng xin ngài giải thích cùng thuộc cấp của ngài. Luyện Binh sư của Phù Sinh hội chúng ta đều là chút người bướng bỉnh chuyên chú luyện binh, không quen giao tiếp, không biết cách nói chuyện, cũng có chút tính tình cổ quái, tính khí nóng nảy, có thể nói... ừm... Thật không tốt ở chung. Nếu như bình thường có chuyện gì mạo phạm các ngươi, còn xin thông cảm nhiều hơn.

- Đó là đương nhiên. Như vậy đi, ta an bài thê tử của ta Kiều Hinh, chuyên môn phụ trách xử lý chuyện của các ngươi, mặc kệ là gặp được phiền toái gì, hay là có nhu cầu gì, đều có thể tìm nàng.

Khương Phàm giới thiệu Kiều Hinh cho bọn hắn.

Kiều Hinh rất nhiệt tình, lập tức thu xếp trụ sở cho Phù Sinh hội trong thế giới Hỗn Độn.

Khương Phàm mỉm cười đưa nhìn bọn hắn rời khỏi, sắc mặt lại dần dần bình tĩnh:

- Chu Bất Dĩ.

- Có!

Trong cánh rừng, một bóng ma vặn vẹo phiêu đãng.

- Quan sát một một thời gian, bất kỳ vấn đề gì cũng đều phải ghi chép lại.

- Đã rõ!

Bóng ma dọc theo bóng cây bay đi.

- Bách Lý Mạc Yêu, Kiều Vạn Sơn, hai người các ngươi phụ trách đi ra bên ngoài điều tra Phù Sinh hội, càng kỹ càng càng tốt.

Khương Phàm rất hài lòng về thực lực của Phù Sinh hội, có thể thử trọng dụng.

Ví dụ như, để bọn hắn nghiên cứu các đại Thánh Binh, thậm chí là Chuẩn Thần khí, rèn đúc phục chế phẩm, ví dụ như để bọn hắn tiếp xúc với tòa luyện binh tràng yên lặng trong Thượng Cổ Thần Đình kia.

Nhưng, trước khi khi trọng dụng, nhất định phải bảo đảm bọn hắn có thể tin trăm phần trăm.

Thiên Hậu nhắc nhở:

- Hãy cố gắng điều tra kỹ càng, không được buông tha bất cứ vấn đề nào. Ngoài ra, xin mời Đông Hoàng tộc phối hợp với các ngươi.

- Tuân lệnh!!

Bọn người Bách Lý Mạc Yêu cung kính lĩnh mệnh.

Được Kiều Hinh tự mình an bài, Phù Sinh hội đã được chia làm ba bộ phân.

La Thuần Linh làm đại biểu hơn năm mươi người đời mới, tiến vào thế giới Hỗn Độn.

Sở Sanh Ca làm đại biểu các Luyện Binh sư tinh anh, vào trong khu vực vòng tròn đã định của thế giới Hỗn Độn, phụ trách chữa trị Thánh Binh, nghiên cứu chế tạo Thánh Binh mới.

Hội trưởng La Ẩn Sơn, phó hội trưởng Địch Hồng Phong thì ở lại Thượng Thương cổ thành, phụ trách nghiên cứu pháp trận, chế định kế hoạch cải tạo hoàng thành.

- Oa a a... Nơi này chính là thế giới Hỗn Độn trong truyền thuyết sao, năng lượng tự nhiên thật sự là nồng nặc. Trách không được các ngươi có thể sáng tạo kỳ tích, tu luyện trong này khẳng định là làm ít công to.

La Thuần Linh kinh ngạc nhìn mê vụ năng lượng phiêu đãng, nàng đi qua rất nhiều đại tông bí địa, cũng đã từng đi qua các hoàng tộc, nhưng chưa từng nhìn thấy một chỗ nào lại năng lượng tự nhiên nồng đậm đến mức hình thành thành sương mù như thế này.

Mà, tinh thạch tự nhiên hiếm thấy ở bên ngoài, nơi này lại còn có thể thấy được ở khắp nơi, có chút còn lớn tới mức khoa trương.

- Sau này các ngươi cũng sẽ ở đây tu luyện, cố mà quý giá nha.

Kiều Hinh vẫn rất ưa thích nữ hài vui sướng sáng rỡ này, không giống ca ca La Trường Minh của nàng cao ngạo tự phụ như vậy.

- Ta nên xưng hô với ngài như thế nào? Tỷ tỷ... Thích hợp không? Có phải thất lễ hay không, nhưng ngài nhìn so với ta còn rất trẻ.

- Trong âm thầm thì tùy tiện gọi.

- Hì hì, vậy ta bí mật gọi ngài là tỷ tỷ.

La Thuần Linh mừng rỡ kéo Kiều Hinh lại.

- Ta thật sự rất ngạc nhiên đối với nơi này, tỷ tỷ có thể mang ta đi nhìn một chút không? Thuận tiện... Giới thiệu người nơi này, ai ở nơi nào, ai có kiêng kị gì, ai có gì vui tốt, ta sẽ mau chóng hiểu rõ, cũng trở về giới thiệu cùng các tộc nhân, miễn cho náo ra hiểu lầm.

Kiều Hinh hơi có chút lo lắng, La Thuần Linh lại nói:

- Mặc dù bây giờ phụ thân và mọi người hay xụ mặt, hay cao ngạo, nhưng ta nghĩ sau khi bọn họ ở lại đây một một thời gian, khẳng định không nỡ rời khỏi, ta thay bọn họ làm quen người và sự việc của Vạn Thế Thần Triều chúng ta trước một chút.

- Đi thôi, ta mang ngươi đến gần đó đi dạo trước.

Kiều Hinh kéo La Thuần Linh lên muốn rời khỏi.

Mặt mũi La Thuần Linh tràn đầy mừng rỡ, trong lòng càng là nở hoa.

Nữ tử này thật đơn thuần, bên cạnh Khương Phàm lại có người như vậy, xem ra lời hoàng tử nhắn nhủ so với tưởng tượng còn thuận lợi hơn.

Nhưng ngay lúc bọn hắn muốn rời khỏi khu an trí này, một dáng người thướt tha động lòng người, gót sen uyển chuyển từ trong cánh rừng đi tới, kiều nhan tuyệt mỹ mang theo nụ cười nhạt ý:

- Hinh nhi tỷ tỷ, Khương Phàm bảo ta tới gọi tỷ, hình như là Vô Hối phát tác thương thế, cần chiếu cố.

- A, lại phát tác.

Kiều Hinh giật mình, vội vàng muốn rời khỏi, nhưng đi chưa được mấy bước lại nghĩ tới nhiệm vụ Khương Phàm an bài, khó xử nhìn La Thuần Linh.

Hướng Vãn Tình nói:

- Thương thế Vô Hối quan trọng, ta thay tỷ hỗ trợ mấy ngày trước. Tỷ đó, yên tâm đi, ta cam đoan sẽ chiếu cố thật tốt.

- Vãn Tình muội muội, muội vất vả mấy ngày, ta sẽ nhanh chóng trở về. Thuần Linh, ngươi có việc gì thì cứ tìm nàng, nàng hiểu rõ thế giới Hỗn Độn hơn so với ta.

Kiều Hinh cho Hướng Vãn Tình một cái ánh mắt cảm kích, sau đó bay lên không rời khỏi.

La Thuần Linh há hốc mồm, thực sự không có ý tứ ngăn cản, ánh mắt lại có chút run lên, đánh giá đến nữ tử yêu mị như cáo trước mặt này.

Hướng Vãn Tình đưa mắt nhìn Kiều Hinh rời khỏi, sau đó lại quay người nhìn về phía La Thuần Linh, mặt giãn ra cười nói:

- Ngươi chính là nữ nhi của La hội trưởng nhỉ, dáng dấp thật xinh đẹp. Ta là Hướng Vãn Tình, muội muội của Thiên Hồ Thánh Vương.

- Ngài ngài khỏe chứ, cho ngài thêm phiền toái rồi.

La Thuần Linh cũng đưa ra nụ cười trước, bộ dáng rất ngây thơ ngọt ngào.

- Ngươi vừa rồi là muốn lôi kéo Kiều Hinh đi đâu? Ta dẫn ngươi đi?

- Ta rất ngạc nhiên đối với thế giới Hỗn Độn, muốn đi dạo một chút.
Chương 2564 Ngày cuối cùng

- Thế giới Hỗn Độn và bên ngoài không có gì khác biệt, chính là chút núi sông núi. Rất nhiều nơi bị hóa thành lãnh địa cá nhân, cũng có một số người đang lúc bế quan, ta thấy các ngươi vẫn ở lại làm quen một chút trước, chờ tất đều xuất quan, ta lại cùng ngươi đi dạo khắp nơi, lần lượt giới thiệu?

Hướng Vãn Tình tươi cười, lại dùng ngôn ngữ khách khí.

La Thuần Linh cũng mỉm cười gật đầu, không có kiên trì, hàn huyên đơn giản hai câu, quay người về tới khu rừng được an trí.

Chỉ là sau khi quay người, nụ cười trên mặt đã biến mất không còn sót lại chút gì.

Nàng không thích nữ tử yêu mị này, không biết vì sao, chính là rất không thích.

- Ta ở gần đây, có chuyện gì thì tìm ta, sau này sẽ là người một nhà, đừng khách khí.

Hướng Vãn Tình cố ý nói cho La Thuần Linh nghe, cũng không phải có ý kiến đối với cô nương xinh đẹp này, mà là đang xác định trước khi có thể tin Phù Sinh hội, thì cần giữ vững cảnh giác thích hợp.

Mà thời điểm Khương Phàm an bài Kiều Hinh phụ trách tiếp đãi Phù Sinh hội, hắn đã cố ý nhìn nàng một cái, cũng là đang nhắc nhở nàng lưu ý nhiều hơn.

Dùng Kiều Hinh phụ trách tiếp đãi, là Kiều Hinh thiện lương trong sáng, dễ dàng gây nên hảo cảm cho Phù Sinh hội, thuộc về thành ý đãi khách.

Nhưng cũng không đại biểu bọn hắn sẽ hoàn toàn để Kiều Hinh phụ trách, cho nên... Nàng tới...

Sau khi La Thuần Linh trở lại chỗ ở thì nàng cũng không có thể hiện ra bất cứ vấn đề nào, nghiêm túc an bài nơi ở cùng các hạng tu luyện cho các tộc nhân, Kiều Hinh sửa sang lại khu an trí cho bọn hắn giống như là một ngôi nhà mới.

Dù sao cũng không nôn nóng, từ từ sẽ đến.

Huống hồ, Kiều Hinh đơn thuần, có thể tìm cơ hội từ nơi đó.

Đám người La Ẩn Sơn ở lại bên ngoài cũng nghiêm túc nghiên cứu Thượng Thương cổ thành.

Sở Sanh Ca ở trong thế giới Hỗn Độn cũng là mang theo hai mươi vị Luyện Đan sư tinh anh, chăm chú chữa trị vũ khí, nghiên cứu Thánh khí phức tạp.

Bọn hắn biết Khương Phàm khẳng định sẽ bí mật điều tra bọn hắn, cho nên đám người La Ẩn Sơn cùng Sở Sanh Ca đều không chịu trách nhiệm chuyện dò xét, chính là tận lực biểu hiện ra tính nhẫn nại cùng thực lực của Luyện Binh sư, dùng cái này buông lỏng một phần cảnh giác của Khương Phàm, thắng được sự tán thành của Khương Phàm.

Sau đó do La Thuần Linh từ từ điều tra, xâm nhập hiểu rõ, lại bí mật truyền tình báo đi.

Tóm lại, các mặt đều đã được cân nhắc thỏa đáng!

Chỉ cần bọn hắn không làm ra sai lầm lớn, như vậy bọn người Khương Phàm từ sâu trong nội tâm sẽ rất cần Luyện Binh sư bọn hắn đây, cũng sẽ từ từ tiếp nhận bọn hắn.

Đại điển luyện đan ngoài Thượng Thương cổ thành trước sau đã kéo dài một tháng, không chỉ có Đan Hoàng hiện ra thuật luyện đan đăng phong tạo cực, Giới Chủ, lão tổ các phái, cũng nhao nhao hiện ra thực lực luyện đan của riêng phần mình, cuối cùng lấy xác xuất thành công chín mươi phần trăm không thể tưởng tượng nổi, chấn kinh toàn trường, trọn vẹn kết thúc.

Đan Hoàng và các Luyện Đan sư mang theo đan dược đã được luyện chế tốt trở lại thế giới Hỗn Độn, bắt đầu chia phát đan dược, trọng điểm bồi dưỡng Hàn Ngạo và các Thánh Linh.

Ngày hai mươi mốt tháng tám!

Bạch Tai xuất quan, thế giới Hỗn Độn thổn thức một mảnh.

Hắn, thất bại!!

Ma cốt linh tủy đã kích phát tiềm lực của hắn, nhưng... Không thể biến đổi linh văn, không thể đột phá cảnh giới, hắn vẫn kẹt tại Thánh Vương đỉnh phong như cũ.

Trước khi bắt đầu Bạch Tai đã từng có lo lắng, dù sao Thánh Hoàng linh văn và cảnh giới Thánh Hoàng đều tượng trưng cho đỉnh cao của Võ Đạo, muốn đột phá, không chỉ là cần cơ duyên, còn phải có chút vận khí.

Kết quả... Lo lắng biến thành sự thực, hắn đã phụ lòng chờ mong của tất cả mọi người.

Ngược lại là Khương Phàm đã cho hắn an ủi trước tiên, nhưng chuyện này lại càng làm cho Bạch Tai tự trách.

Ma cốt linh tủy không chỉ có đại biểu cho cơ duyên, mà ở thời kỳ trước mắt càng có ý nghĩa đặc thù, hắn cứ lãng phí như vậy, cũng là lần đầu tiên phụ lòng Khương Phàm vun trồng cho hắn.

Vài ngày sau, An Minh Hề xuất quan.

Thánh Vương đột phá so với loại cảnh giới Thánh Hoàng cực hạn kia lại tương đối càng dễ, mà bản thân nàng lại là Ma tộc, cho nên đã thuận lợi đột phá hàng rào, bước lên cảnh giới Thánh Vương!

Sau đó chính là Triệu Thế Hùng rất được nhiều người chú ý tới.

Rất nhiều người không coi trọng hắn, cho là khả năng Thao Thiết Thôn Sinh Thuật không cách nào lợi dụng được ma cốt linh tủy, cũng có người cho là ma khí đặc thù trong ma cốt linh tủy sẽ ảnh hưởng đến huyết mạch hung thú của Triệu Thế Hùng, phát sinh phản phệ, nhưng... Vượt quá dự kiến của mọi người chính là Triệu Thế Hùng lại đã thành công.

Mặc dù chỉ là biến đổi linh văn, đạt đến Thánh Vương Thiên phẩm, không có chân chính đột phá cảnh giới, nhưng linh văn đúng chỗ, đột phá chỉ cần tích lũy năng lượng.

Điều này cũng làm cho rất nhiều người có cái nhìn khác đối phụ tử bọn hắn!!

Luyện Đan sư của 'Sí Thiên giới' đang ở bên ngoài chiến đấu cũng nhao nhao chúc mừng.

Triệu Thế Hùng biến đổi, rốt cuộc cũng xem như cứu vãn cho bọn hắn chút mặt mũi.

Sau đó chính là Khương Diễm bế quan!

Đan dược Thánh phẩm mà Đan Hoàng luyện chế ở bên ngoài quan trọng là để kích phát huyết mạch, sau khi trở về sẽ đều cho Khương Diễm, bảo đảm hiệu quả của Niết Bàn Thạch có thể đạt tới mong muốn, không đến mức để Khương Phàm chết một trận vô ích.

Ngày cuối cùng của tháng tám, nương theo liệt diễm bạo động ngập trời, Sâm La Nghiệt Hỏa cuồn cuộn khắp cả bầu trời, hơn hàng vạn hồn phách bị cầm tù ở bên trong đều phát ra tiếng rít gào thê lương, như là đốt ra một mảnh Địa Ngục.

Khương Diễm, vị Kim Thai đầu tiên quy thuận Khương Phàm này, cốc chủ Ác Nhân cốc được Kiều Vô Hối tự mình bồi dưỡng này, rốt cuộc cũng đạt đến huyết mạch Phượng Hoàng cực hạn —— Thánh Hoàng Thiên phẩm!!

Sự náo nhiệt ở cuối tháng tám đã để cho người ta vô cùng kích động, cũng làm cho người người rung động, càng khiến người ta có đầy niềm hi vọng.

Nhưng đối với Tru Thiên Thần Điện mà nói, ngày cuối cùng của cuối tháng tám lại là một ngày hỏng bét, một ngày dày vò, bởi vì đây là thời hạn ước định nửa năm giữa bọn hắn cùng Hướng Vãn Tình.
Chương 2565 Thời đại song thần (1)

Qua một ngày này liền mang ý nghĩa Khương Phàm từ bỏ đề nghị hợp tác cùng bọn hắn!

Qua một ngày này liền mang ý nghĩa vô cùng có khả năng Khương Phàm muốn khai chiến cùng bọn hắn!

Qua một ngày này, Tru Thiên Thần Điện chân chính đứng trước sinh tử tồn vong!

- Thần Tôn, trời đã sáng.

Tần Thế Võ, Loan Đình, Phương Sùng Hoa, Tần Thiên Hồng, bốn vị Thánh Hoàng của Tru Thiên Thần Điện yên lặng bồi tiếp Tru Thiên Thần Tôn đứng suốt cả đêm.

Trước lúc này, bọn hắn vẫn còn có chút cao ngạo và do dự, thấy không rõ tương lai Thương Huyền đại thế, không hiểu rõ có khuynh hướng loại hợp tác nào.

Nhưng khi bọn hắn tề tụ một đường, yên lặng chờ đợi ngày cuối cùng, ý nghĩ chân chính ở sâu trong nội tâm, theo thời gian trôi qua, lại lặng yên xông lên đầu.

Bọn hắn biết, bọn hắn là càng hy vọng hợp tác cùng Khương Phàm.

Bên trong phần này hi vọng có sự hối hận của bọn hắn đối với đế ước, sự áy náy đối với tiên tổ, cũng có sự lo lắng đối với việc Khương Phàm vây bắt Tru Thiên Thần Điện.

- Trời đã sáng... Chuẩn bị ứng chiến...

Tru Thiên Thần Tôn khẽ nói, không còn cường thế và uy nghiêm như thường ngày, cũng mất đi chiến uy cùng lạnh lẽo của dĩ vãng, một tiếng khẽ nói, đã bao hàm rất rất nhiều điều.

Bọn người Tần Thế Võ có chút rủ lông mày xuống, đúng vậy, chuẩn bị ứng chiến.

Khương Phàm không đến, chính là tuyên chiến, Khương Phàm lại đến, chính là tử chiến.

Bọn hắn sợ sao??

Một đêm trầm mặc, bọn hắn biết là mình đang sợ.

Nhưng phần sợ sệt này, không phải là từ cái chết của bọn hắn, mà là nếu như Khương Phàm đến, thì đó chính là hủy diệt, Tru Thiên Thần Điện mà liệt tổ liệt tông khổ tâm gầy dựng hơn hai mươi bảy ngàn năm qua, sẽ bị chôn vùi ở trên tay bọn họ.

Bọn hắn càng sợ hơn chính là, Khương Phàm mượn nhờ lực lượng tổ sơn, tuyên bố với thiên hạ, Tru Thiên Thần Điện chối bỏ tín ngưỡng, Tru Thiên Thần Điện là tội nhân Thương Huyền, tới lúc đó, bọn hắn đã hủy diệt, sẽ không có sức để cãi lại.

Hơn hai vạn năm, tân hỏa tương truyền, cùng nhau sáng lập Chí Tôn Hoàng Đạo, bị hủy ở trên tay bọn họ.

Hơn hai vạn năm, bỏ bao công sức, thề sống chết bất khuất với tín ngưỡng Thương Huyền, lại bị chôn vùi ở trên tay bọn họ.

Hơn hai vạn năm cố gắng... Hơn hai vạn năm cố gắng a...

Tru Thiên Thần Tôn nhắm mắt lại.

- Điện chủ...

Ngoài điện truyền đến tiếng la lên cẩn thận từng li từng tí.

- Chuyện gì!

Giọng của Tần Thiên Hồng trầm thấp, lộ ra vẻ mỏi mệt.

- Xích Thiên Thần Triều, Chu Ngạo Hoàng xin gặp.

Giọng của thị vệ xuyên qua cửa điện, phiêu đãng trong đại điện mờ tối.

Tru Thiên Thần Tôn trầm mặc thật lâu, chậm chạp không nói.

Thị vệ ngoài điện không dám lỗ mãng, một mực cung kính đứng đấy, chờ đợi đáp lại.

- Mời tiến vào!

Tru Thiên Thần Tôn cưỡng đề tinh thần, tự mình hạ lệnh.

Nếu Khương Phàm dung không được Tru Thiên Thần Điện, hắn chỉ có thể dùng phương thức của bọn hắn, bảo vệ Thương Huyền, bảo vệ hơn hai vạn năm thủ vững của tiên tổ.

- Khương Phàm muốn chiến, chúng ta sẽ chiến! Đúng là Khương Phàm rất mạnh, nhưng chúng ta cũng không yếu!

- Chúng ta có quyết tâm thề sống chết bảo vệ Tru Thiên Thần Điện, nhất định có thể để hắn trải qua trận thua thảm đầu tiên trong hỗn chiến Thương Huyền!

Tần Thế Võ và đám người sâu hít một hơi, chuyển từ kiềm chế sang chiến ý, thậm chí là tức giận!

Bọn hắn là tuyệt đối sẽ không chủ động cầu xin Khương Phàm tha thứ, càng không thể dễ dàng buông tha Thương Huyền, vậy thì đi con đường thứ hai, liên hợp với Xích Thiên Thần Triều —— nghênh chiến Khương Phàm!

- Ta muốn gặp Thần Tôn các ngươi!

Câu nói đầu tiên mà Chu Ngạo Hoàng nhìn thấy Tần Thiên Hồng đã cho thấy tư thái cường thế.

Tần Thiên Hồng cau chặt lông mày, tâm tình vốn cũng không tốt, Chu Ngạo Hoàng lại còn dám ở chỗ này làm càn, cái dáng vẻ ngửa đầu trừng mắt này thật coi Tru Thiên Thần Điện là không ai muốn đúng không?

- Ta có một tin tức quan trọng, muốn chính miệng nói cho thần điện các ngươi biết! Mặc kệ là bây giờ Tru Thiên Thần Điện các ngươi có thái độ gì, lại có ý tưởng gì, ta hy vọng sau khi nghe tin tức của ta, các ngươi sẽ có thể cân nhắc một lần nữa.

Chu Ngạo Hoàng nghếch đầu lên, thái độ càng cao ngạo.

Tần Thiên Hồng đang muốn răn dạy, lại đột nhiên kịp phản ứng.

Tại sao vị Xích Thiên Thánh Hoàng này lại đích thân đến?

Trước đó đều là an bài Bán Thánh truyền lời thay, vậy mà hôm nay lại tự mình bái phỏng Tru Thiên Thần Điện, chẳng lẽ không sợ gặp bất trắc?

Chu Ngạo Hoàng thấy Tần Thiên Hồng còn đang do dự, hắn cao ngạo nói:

- Nếu như ta là ngươi thì bây giờ đã đi mời!

- Chờ một lát!

Tần Thiên Hồng nhìn Chu Ngạo Hoàng thật sâu, sau đó rời khỏi đại điện, tự mình cầu gặp Thần Tôn.

Không lâu sau đó, Tru Thiên Thần Tôn đi tới Tru Thiên đại điện, đứng tại đài cao, nhìn xuống Chu Ngạo Hoàng:

- Thần Tôn các ngươi lại nghĩ tới chủ ý ngu ngốc gì đó rồi?

- Khương Phàm muốn qua tháng ba sang năm kiến quốc, vậy thì chắc chắc sẽ bình định Thương Huyền trước tháng ba. Nếu tính bình thường, trận đầu của Khương Phàm hẳn là Tru Thiên Thần Điện, mà hắn sẽ khởi xướng trước cuối năm, để lại đầy đủ thời gian tiêu hóa từ tài nguyên cướp đoạt được từ các ngươi nơi này, sau đó lại bôn tập Xích Thiên chúng ta. Nhưng, Khương Phàm làm việc từ trước tới giờ không tuân theo lẽ thường, cũng am hiểu lợi dụng ý nghĩ đương nhiên của chúng ta, khởi xướng tập kích bất ngờ. Cho nên, chúng ta đoán, trước cuối năm, có khả năng Khương Phàm sẽ có ý định tiến công Tru Thiên Thần Điện giả, thực tế là sẽ tập kích Xích Thiên Thần Triều.

Sắc mặt của Tru Thiên Thần Tôn cùng Tần Thế Võ lập tức âm trầm xuống.

Giọng của Tần Thiên Hồng lạnh lùng, nói:

- Cho nên, chủ ý ngu ngốc của các ngươi chính là, mời Thần Tôn của chúng ta, từ bỏ tổ địa, đến Xích Thiên hoàng thành các ngươi, phối hợp phòng ngự?

Chu Ngạo Hoàng nói:

- Đây chỉ là suy tính của chúng ta. Nhưng có giáo huấn lần trước, ngược lại Khương Phàm sẽ có khả năng lợi dụng tâm lý này của chúng ta, trên thực tế vẫn tập kích Tru Thiên Thần Điện.

Tần Thế Võ lạnh lùng nói:

- Ngươi là đang nói nhảm!!

Chu Ngạo Hoàng không để ý đến, mà chỉ nói:

- Sau khi chúng ta nghĩ sâu tính kỹ thì đã chuẩn bị hai tuyến khai chiến! Nếu như Khương Phàm là đánh nghi binh Tru Thiên, thực tế sẽ chủ công Xích Thiên Thần Triều. Xích Thiên Thần Triều sẽ toàn lực phòng ngự, phản kích nghịch tập nơi này, tru sát đội ngũ đánh nghi binh. Nếu như Khương Phàm đánh nghi binh Xích Thiên Thần Triều, vậy thì sẽ chủ công Tru Thiên Thần Điện. Xích Thiên Thần Triều, Tru Thiên Thần Điện, đều phản kích lại, một mẻ hốt gọn bọn hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK