Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2176 Ước định bí mật giữa Khương Phàm và Cổ Thần

- Càng ngày càng nhiều cường giả tụ tập tới đó, có người là muốn tận mắt nhìn thấy đại lục đang ngủ say, có người là muốn dò xét bí mật ở nơi đó. Cho tới bây giờ, chỉ là chúng ta xác định liền đã có mười ba vị Thánh Vương đã tới, một bộ phận cũng đều là đến từ ngoài trăm vạn dặm.

- Thật náo nhiệt nhỉ.

- Dù sao đó cũng đã từng là đại lục, lại còn giấu ở đáy biển, có được hệ thống sinh thái độc lập hoàn chỉnh, tương đương với tiểu thế giới bị phong tồn. Kích thích như thế này, đối với những hoàng tộc cùng hoàng đạo kia mà nói là đều có dụ hoặc trí mạng. Nếu như không phải Thiên Khải rung chuyển, ngay cả Thánh Hoàng cũng đều có thể tự mình tới điều tra.

Phó Hành Không lắc đầu, thế giới mới xuất hiện để Thần Dụ Chi Hải trở thành tiêu điểm khắp thiên hạ, càng ngày càng nhiều cường giả tụ tập đến nơi đây.

Tương lai, thế giới mới càng có thể rời khỏi địa tầng, trồi lên mặt biển, Thiên Kiếm Thần Tông bọn hắn là chủ nhân Thần Dụ Chi Hải, nhất định sẽ đứng trước vô số sự khiêu chiến.

Rống!!

Thời điểm đang tiến hành đàm phán, một tiếng long ngâm vang vọng Thiên Hải, chấn động đến Thiên Kiếm Thần Tông, uy áp vô tận cơ hồ muốn phá toái mảnh đại dương mênh mông này.

Trên dưới Thiên Kiếm Thần Tông kinh động, cố nén hồi hộp nhìn ra bầu trời ở phía nam.

Bên trong bầu trời xanh thẳm nhìn không thấy bờ truyền đến tiếng Địa Long rít gào to lớn, tựa như Thiên Âm hùng vĩ từ tuyên cổ truyền đến, để cho người ta run rẩy từ linh hồn.

Một con Cự Long tử kim xuất hiện trong tầm mắt mọi người, ánh sáng ngập trời, giống như đại dương mênh mông lao nhanh tại không trung, nổi lên gợn sóng, Tử Kim Cự Long hoành không mà đi, lại như ánh sáng nhấc lên trong đại dương mênh mông.

Nó thật sự là quá to lớn, cho dù cách rất xa đều có thể rõ ràng cảm nhận được cái uy lực bàng bạc đập vào mặt kia, như là vạn vật trên thế gian này ở trước mặt nó đều nhỏ bé như con kiến hôi.

Ánh sáng chiếu xa vạn trượng, chiếu thấu Thiên Hải, đại dương mênh mông đều bởi vì nó hoành hành mà ba động kịch liệt.

- Cự Long! Đó là Cự Long!

Các cường giả Thiên Kiếm Thần Tông âm thầm hít một hơi, hai đầu lông mày khó nén sự khẩn trương, thậm chí là e ngại.

Long tộc không thể nghi ngờ là siêu cấp bá chủ Yêu tộc, khống chế Cự Long đại lục, uy lẫm Thiên Khải Nam Bộ.

Long tộc dựa theo huyết mạch, có thể chia thành Á Long tộc, Chân Long tộc, Thiên Long tộc, thậm chí Cự Long tộc.

Á Long tộc là Giao Long, Long Mãng, thậm chí là một ít Yêu thú cường hãn có được huyết mạch Long tộc, Chân Long tộc thì là có được huyết mạch Long tộc hoàn chỉnh, Thiên Long tộc thì là hoàng tộc trong Long tộc, mà Cự Long tộc thì là hoàn toàn xứng đáng là thống lĩnh Long tộc.

Mặc dù Thiên Long tộc cùng Cự Long tộc tương xứng, nhưng cách cục đương thế 'Thiên Long có thần, Cự Long xưng đế', trực tiếp xác định chênh lệch đẳng cấp giữa hai bên.

Giờ phút này nhìn thấy Cự Long đột nhiên hoành không xuất hiện, Thiên Kiếm Thần Tông không thể không khẩn trương lên.

Đó tương đương với Đế tộc bên trong Yêu tộc!

Rống...

Tiếng rống rung trời, đại dương mênh mông đều rung chuyển.

Cự Long vượt qua Thiên Hải, tựa như cố ý bay qua phía trước Thiên Kiếm Thần Tông.

Người nơi này cơ hồ đều có thể thấy rõ hình dáng Cự Long bên trong ánh sáng cuồn cuộn, thật sự là quá lớn, thân dài muốn vượt qua năm vạn mét, mỗi chiếc vảy rồng đều xán lạn như mặt trời, to như núi nhỏ, chớ nói chi là đạp vuốt rồng động Thiên Hải, như là có thể tuỳ tiện đánh vỡ nát vùng trời này.

- Đó chính là Cự Long! Quá kinh khủng!

- Trách không được Cự Long có thể quét ngang chiến trường tại Thiên Khải, Nhân tộc chúng ta ở trước mặt nó đơn giản như sâu kiến.

- Nếu bàn về hình thể, Cự Long không thể nghi ngờ là số một Yêu tộc.

- Đó nhất định là Cự Long cảnh giới Thánh Vương!

- Sao Cự Long lại xuất hiện ở đây, chẳng lẽ là chạy thế giới mới?

- Từ Cự Long đại lục đến nơi đây đâu chỉ trăm vạn dặm, chẳng lẽ tin tức đều đã truyền đến nơi đó?

- Thánh Vương Cự Long, chẳng lẽ là tộc trưởng trong Cự Long tộc sao?

- Cự Long tộc là Đế tộc, có thể làm tộc trưởng chính là thống lĩnh Thánh Hoàng, Thánh Vương.

Thiên Kiếm Thần Tông nhìn Cự Long đi qua thật xa, đắm chìm ở trong rung động thật lâu khó mà bình tĩnh.

Long Cốt Cự Ngạc hoàn toàn mất hết phách lối trước đó, nó co ro thân thể run lẩy bẩy, Á Long tộc giống nó như thế này, ở trước mặt Cự Long chính thức tựa như là thần dân gặp được quân vương.

Huyết mạch áp chế, là sợ hãi mà nó không cách nào kháng cự lại được.

Coi như nó đến Thánh Vương, nhìn thấy Cự Long thì cũng đều sợ hãi e ngại.

Đương nhiên, cực hạn huyết mạch của Long Cốt Cự Ngạc liền đến Thánh Linh, chỉ có thể đến gần vô hạn Thánh Vương, không thể nào đến Thánh Vương được, trừ phi là có cơ duyên đặc thù dẫn phát thăng hoa như kỳ tích.

- Thế giới mới nơi đó càng ngày càng náo nhiệt nhỉ.

Phó Hành Không lắc đầu khẽ nói, nơi đó đã tụ tập hoàng đạo của Thương Huyền đại lục, Thái Sơ đại lục, Hắc Ma đại lục, Thần Khấp Chi Hải cùng Thần Hữu Chi Hải, bây giờ ngay cả Long tộc của Cự Long đại lục đều tới.

- Thế giới mới càng lúc càng bị chú ý lớn, người tụ tập tới đó cũng càng ngày càng nhiều, ta có dự cảm, chỉ sợ thế giới mới sẽ không yên lặng tại đáy biển quá lâu.

Nhắc đến thế giới mới, vẻ mặt của Mạnh Bình lại nghiêm trọng lên.

Vì để ứng phó nguy cơ từ thế giới mới, cùng khiêu khích mà Thần Dụ Chi Hải sắp gặp phải, bọn hắn đã tận lực giảm bớt bố trí tại Thiên Khải chiến trường, điều càng nhiều cường giả về hạ giới.

Nhưng cho dù là như thế này, nàng vẫn không có bất cứ lòng tin nào có thể chống cự nguy cơ mà thế giới mới trồi lên mặt biển sẽ mang tới.

- Trận biến cố sáu năm trước kia, thế giới mới đã nuốt trăm ngàn vạn sinh linh, sau đó lại lần lượt mở ra mấy lần, cũng nuốt sống số lượng lớn sinh linh...

Phó Hành Không tràn đầy lo lắng đối với thế giới mới, đó là lục địa mênh mông mười vạn dặm, nếu như rút ra khỏi đáy biển, sẽ hình thành quy mô biển động đến cỡ nào, nếu như trồi lên mặt biển, lại hình thành ảnh hưởng đến cách cục cho Thần Dụ Chi Hải đến cỡ nào.

Hắn biết ngày đó khẳng định sẽ đến, nhưng thật sự không hy vọng sẽ đến thật.

Khương Phàm bay lên không, đi đến bên cạnh Cổ Thần:

- Cự Long đây là đang khiêu khích Thiên Kiếm Thần Tông các ngươi sao. Cố ý quấn một đường từ nơi này, để cho các ngươi biết Cự Long tới, cố ý từ đi qua trước mặt các ngươi, để cho các ngươi cảm nhận chút sợ hãi. Các ngươi biết rõ Cự Long đang gây hấn, hết lần này tới lần khác còn bất lực. Có cảm giác uất ức hay không?
Chương 2177 Lão tổ nghiêm túc

- Thần Dụ Chi Hải sỉ nhục, Thiên Kiếm Thần Tông sỉ nhục.

Giọng của Cổ Thần rất bình tĩnh, nhưng lại mang vẻ bất đắc dĩ.

Thần Dụ Chi Hải là lãnh địa của Thiên Kiếm Thần Tông, tất cả hoàng đạo lẽ ra nên tôn trọng, nhưng từ khi thế giới mới xuất hiện đến nay, tất cả hoàng tộc hoàng đạo đều không kiêng nể gì mà ra vào tất tự do, hoàn toàn không nhìn thân phận chủ nhân của bọn hắn, bây giờ Cự Long càng là ngang nhiên lướt qua, ý khiêu khích không cần nói cũng biết.

Nhưng, Thiên Kiếm Thần Tông chỉ có thể trơ mắt mà nhìn.

Cái này không thể không nói là bi ai của bọn hắn.

Khương Phàm giật giây nói:

- Đi theo ta đi? Chuyện của kiếp trước, ta sẽ bỏ qua.

Cổ Thần thản nhiên nói:

- Lần sỉ nhục này không có liên quan gì với Thiên Kiếm Thần Tông, là bí mật của thế giới mới quá oanh động.

- Ngươi ngược lại là rất biết an ủi bản thân nhỉ. Nhưng trơ mắt nhìn người ngoài ra ra vào vào trong nhà mình, nếu đổi lại là ta, ta khẳng định nhịn không được.

- Có một số việc, nên nhịn vẫn phải nhịn. Ta có thể chịu cách cục Thần Dụ, cho nên ta mới sống đến bây giờ, ngươi nhịn không được cách cục Thương Huyền, cho nên ngươi mới chết.

- Ta biết ngươi là có dã tâm, chỉ là không nhìn thấy hi vọng mà thôi.

- Trước khi không có hi vọng, ta tuyệt đối không huyễn tưởng hi vọng.

- Nếu như hi vọng thật sự xuất hiện thì sao?

Khương Phàm nhìn Cổ Thần tuấn mỹ như giống nữ tử mà hỏi.

Cổ Thần nhìn qua phương xa, không hề bận tâm, không có đáp lại.

- Hi vọng xác thực không phải tưởng tượng ra được, nhưng hi vọng đều là bắt đầu từ huyễn tưởng. Có huyễn tưởng liền có phương hướng, có cố gắng liền có hi vọng. Cổ Thần, tam sinh tam thế, ngươi cũng không nhìn thấu đạo lý sao này?

- Suy nghĩ thật kỹ đi, thiên phú của ngươi mạnh như thế, cổ kim hiếm thấy, ngươi là thiên kiêu chân chính của Thần Dụ Chi Hải, thành tựu của ngươi không nên dừng bước tại Thánh Hoàng, Thiên Kiếm Thần Tông càng không nên cực hạn tại Thần Dụ Chi Hải. Ta biết phóng ra một bước kia sẽ rất khó, nhẹ thì chính là kết cục hủy phái diệt môn, nhưng... Bảo thủ, Thiên Kiếm Thần Tông sẽ chỉ từ từ tàn lụi, mục nát suy vong. Ngươi có thể luân hồi hai lần, còn có thể luân hồi lần thứ ba lần thứ tư sao?

- Ngươi rất rõ ràng, Luân Hồi Kiếm Đạo muốn tiến đến Thánh Hoàng, không chỉ là dựa vào tài nguyên, càng quan trọng hơn là đối với ngộ tính luân hồi huyền bí. Nếu như ngươi thất bại, Luân Hồi Kiếm Phái ai có thể đăng lâm vị trí Thánh Hoàng?

Khương Phàm vỗ nhè nhẹ bả vai Cổ Thần:

- Ta không buộc ngươi, ta chỉ cung cấp một lựa chọn cho ngươi. Ngươi không cần phải gấp gáp trả lời, chờ ngày ta thành thần ấy, hoặc là ngày thật sự thống ngự Thương Huyền ấy, ngươi lại cho ta câu trả lời chắc chắn. Ta không cần ngươi đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, chỉ cần ngươi dệt hoa trên gấm. Đợi đến ngày ta xưng đế, ta bảo đảm Thiên Kiếm Thần Tông ngươi vạn thế vĩnh xương!

Trong chính điện đàm phán càng ngày càng kịch liệt, Cổ Vân Thiên mặc dù không thể không tiếp nhận mệnh lệnh của Cổ Thần lão tổ, nhưng ở trên điều kiện đàm phán cực kỳ hà khắc, làm khó dễ khắp nơi.

Dương Biện càng là một bước cũng không nhường, khẳng định Cổ Vân Thiên nhất định phải đàm phán cùng hắn, nếu như kéo mười ngày nửa tháng, vị lão tổ tông kia đầu tiên liền muốn hỏi trách Cổ Vân Thiên.

Cho nên... khi hai bên cường thế giằng co với nhau, trận đàm phán đã liền kéo thẳng đến đêm khuya, miễn cưỡng xem như đã định.

Thiên Kiếm Thần Tông có thể bỏ mặc Hải Thần đảo phát triển, nhưng sẽ không công khai tuyên bố tin tức này đối với Thần Dụ Chi Hải.

Thiên Kiếm Thần Tông có thể tiếp nhận Hải Thần đảo quật khởi, nhưng tuyệt đối không chủ động cung cấp bất cứ tài nguyên gì.

Thiên Kiếm Thần Tông có thể tiếp nhận Hải Thần đảo tìm kiếm cơ duyên tại hải vực, nhưng tuyệt đối không thể mạo phạm hải vực Thiên Kiếm Thần Tông khống chế, không được xâm lược thế lực cấp hoàng tộc cùng chuẩn hoàng tộc khác, để tránh suy yếu thực lực tổng hợp của Thần Dụ Chi Hải.

Thiên Kiếm Thần Tông sẽ không dùng bất cứ thủ đoạn bí mật gì ràng buộc Hải Thần đảo, Hải Thần đảo càng không thể tính toán Thiên Kiếm Thần Tông.

Tương lai sau khi Dương Biện bước lên cảnh giới Thánh Vương, Thiên Kiếm Thần Tông sẽ xem tình huống hiệp trợ Hải Thần đảo đăng lâm Thiên Khải. Nhưng, Hải Thần đảo có thể đứng vững tại Thiên Khải chiến trường hay không, không có liên quan gì với Thiên Kiếm Thần Tông, tức là Thiên Kiếm Thần Tông sẽ không tạo thành kết minh cùng Hải Thần đảo ở Thiên Khải, càng sẽ không cung cấp bất kỳ trợ giúp nào.

- Tiễn khách!

Đàm phán kết thúc, Cổ Vân Thiên không có đứng dậy đưa tiễn, ngay cả ý tứ cử hành tiệc tối đều không có.

Hắn không biết Cổ Thần lão tổ là nghĩ thế nào, nhưng ở phía hắn xem ra, bồi dưỡng Hải Thần đảo không thể nghi ngờ là một quyết định sai lầm.

Tư thái cường thế, cùng dã tâm bộc lộ trong lời nói của Dương Biện càng làm cho hắn cảnh giác.

Cổ Vân Thiên có thể làm được như vậy, hoàn toàn là từ tín nhiệm cùng tôn kính đối với Cổ Thần lão tổ.

- Không cần đưa, tự ta có thể đi.

Dương Biện nhanh chân đi ra chính điện, gật gật đầu đối với Khương Phàm, kết quả cuộc đàm phán này coi như hài lòng.

- Kết thúc? Chúng ta không lại quấy rầy nữa, cáo từ.

Khương Phàm khẽ vuốt cằm đối với Phó Hành Không, rời khỏi đỉnh núi, mang theo đám Yêu thú cùng Long Cốt Cự Ngạc và tỷ muội Đông Hoàng Như Ảnh rời khỏi Thiên Kiếm Thần Tông.

Mặt mũi cường giả các phe phái ở trên đỉnh núi đều tràn đầy u ám, đưa mắt nhìn bóng dáng bọn hắn biến mất trong hải vực mênh mông.

Thời điểm Cổ Vân Thiên đang cân nhắc tự mình nói một chút cùng lão tổ, thì bất chợt giọng của lão tổ đã bao phủ đỉnh núi, giống như là lưỡi kiếm sắc bén đâm vào màng nhĩ, thẳng tới trong đầu.

- Truyền lệnh toàn tông, chuyện hôm nay, phong tỏa, giữ bí mật. Nếu như tiết lộ ra ngoài, tông chủ chủ động thoái vị. Người tiết lộ bí mật sở thuộc kiếm phái, tộc trưởng tự sát tạ tội. Nếu như tạo thành tổn thất không thể cứu vãn, tông chủ tự phế kinh mạch, lăn ra khỏi Thiên Kiếm Thần Tông!

Những người phụ trách kiếm phái đang chuẩn bị oán trách liền run lên trong lòng, nhao nhao cúi đầu cam đoan.

Cổ Vân Thiên càng là sắc mặt tái nhợt, lời này rõ ràng là đang cảnh cáo và giáo huấn hắn, nhưng sự tàn nhẫn trong lời nói càng để hắn cảm nhận được từng cơn rét người.

Sau khi Bọn người Khương Phàm rời khỏi Thiên Kiếm Thần Tông, liền lập tức đi Thiên Mộng đảo.

Khương Phàm duy trì thông gia giữa Dương Biện cùng Thiên Mộng đảo, càng đang mong đợi có thể chuyển Thiên Mộng đảo đến Hải Thần đảo.
Chương 2178 Lão tổ nghiêm túc

- Thần Dụ Chi Hải sỉ nhục, Thiên Kiếm Thần Tông sỉ nhục.

Giọng của Cổ Thần rất bình tĩnh, nhưng lại mang vẻ bất đắc dĩ.

Thần Dụ Chi Hải là lãnh địa của Thiên Kiếm Thần Tông, tất cả hoàng đạo lẽ ra nên tôn trọng, nhưng từ khi thế giới mới xuất hiện đến nay, tất cả hoàng tộc hoàng đạo đều không kiêng nể gì mà ra vào tất tự do, hoàn toàn không nhìn thân phận chủ nhân của bọn hắn, bây giờ Cự Long càng là ngang nhiên lướt qua, ý khiêu khích không cần nói cũng biết.

Nhưng, Thiên Kiếm Thần Tông chỉ có thể trơ mắt mà nhìn.

Cái này không thể không nói là bi ai của bọn hắn.

Khương Phàm giật giây nói:

- Đi theo ta đi? Chuyện của kiếp trước, ta sẽ bỏ qua.

Cổ Thần thản nhiên nói:

- Lần sỉ nhục này không có liên quan gì với Thiên Kiếm Thần Tông, là bí mật của thế giới mới quá oanh động.

- Ngươi ngược lại là rất biết an ủi bản thân nhỉ. Nhưng trơ mắt nhìn người ngoài ra ra vào vào trong nhà mình, nếu đổi lại là ta, ta khẳng định nhịn không được.

- Có một số việc, nên nhịn vẫn phải nhịn. Ta có thể chịu cách cục Thần Dụ, cho nên ta mới sống đến bây giờ, ngươi nhịn không được cách cục Thương Huyền, cho nên ngươi mới chết.

- Ta biết ngươi là có dã tâm, chỉ là không nhìn thấy hi vọng mà thôi.

- Trước khi không có hi vọng, ta tuyệt đối không huyễn tưởng hi vọng.

- Nếu như hi vọng thật sự xuất hiện thì sao?

Khương Phàm nhìn Cổ Thần tuấn mỹ như giống nữ tử mà hỏi.

Cổ Thần nhìn qua phương xa, không hề bận tâm, không có đáp lại.

- Hi vọng xác thực không phải tưởng tượng ra được, nhưng hi vọng đều là bắt đầu từ huyễn tưởng. Có huyễn tưởng liền có phương hướng, có cố gắng liền có hi vọng. Cổ Thần, tam sinh tam thế, ngươi cũng không nhìn thấu đạo lý sao này?

- Suy nghĩ thật kỹ đi, thiên phú của ngươi mạnh như thế, cổ kim hiếm thấy, ngươi là thiên kiêu chân chính của Thần Dụ Chi Hải, thành tựu của ngươi không nên dừng bước tại Thánh Hoàng, Thiên Kiếm Thần Tông càng không nên cực hạn tại Thần Dụ Chi Hải. Ta biết phóng ra một bước kia sẽ rất khó, nhẹ thì chính là kết cục hủy phái diệt môn, nhưng... Bảo thủ, Thiên Kiếm Thần Tông sẽ chỉ từ từ tàn lụi, mục nát suy vong. Ngươi có thể luân hồi hai lần, còn có thể luân hồi lần thứ ba lần thứ tư sao?

- Ngươi rất rõ ràng, Luân Hồi Kiếm Đạo muốn tiến đến Thánh Hoàng, không chỉ là dựa vào tài nguyên, càng quan trọng hơn là đối với ngộ tính luân hồi huyền bí. Nếu như ngươi thất bại, Luân Hồi Kiếm Phái ai có thể đăng lâm vị trí Thánh Hoàng?

Khương Phàm vỗ nhè nhẹ bả vai Cổ Thần:

- Ta không buộc ngươi, ta chỉ cung cấp một lựa chọn cho ngươi. Ngươi không cần phải gấp gáp trả lời, chờ ngày ta thành thần ấy, hoặc là ngày thật sự thống ngự Thương Huyền ấy, ngươi lại cho ta câu trả lời chắc chắn. Ta không cần ngươi đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, chỉ cần ngươi dệt hoa trên gấm. Đợi đến ngày ta xưng đế, ta bảo đảm Thiên Kiếm Thần Tông ngươi vạn thế vĩnh xương!

Trong chính điện đàm phán càng ngày càng kịch liệt, Cổ Vân Thiên mặc dù không thể không tiếp nhận mệnh lệnh của Cổ Thần lão tổ, nhưng ở trên điều kiện đàm phán cực kỳ hà khắc, làm khó dễ khắp nơi.

Dương Biện càng là một bước cũng không nhường, khẳng định Cổ Vân Thiên nhất định phải đàm phán cùng hắn, nếu như kéo mười ngày nửa tháng, vị lão tổ tông kia đầu tiên liền muốn hỏi trách Cổ Vân Thiên.

Cho nên... khi hai bên cường thế giằng co với nhau, trận đàm phán đã liền kéo thẳng đến đêm khuya, miễn cưỡng xem như đã định.

Thiên Kiếm Thần Tông có thể bỏ mặc Hải Thần đảo phát triển, nhưng sẽ không công khai tuyên bố tin tức này đối với Thần Dụ Chi Hải.

Thiên Kiếm Thần Tông có thể tiếp nhận Hải Thần đảo quật khởi, nhưng tuyệt đối không chủ động cung cấp bất cứ tài nguyên gì.

Thiên Kiếm Thần Tông có thể tiếp nhận Hải Thần đảo tìm kiếm cơ duyên tại hải vực, nhưng tuyệt đối không thể mạo phạm hải vực Thiên Kiếm Thần Tông khống chế, không được xâm lược thế lực cấp hoàng tộc cùng chuẩn hoàng tộc khác, để tránh suy yếu thực lực tổng hợp của Thần Dụ Chi Hải.

Thiên Kiếm Thần Tông sẽ không dùng bất cứ thủ đoạn bí mật gì ràng buộc Hải Thần đảo, Hải Thần đảo càng không thể tính toán Thiên Kiếm Thần Tông.

Tương lai sau khi Dương Biện bước lên cảnh giới Thánh Vương, Thiên Kiếm Thần Tông sẽ xem tình huống hiệp trợ Hải Thần đảo đăng lâm Thiên Khải. Nhưng, Hải Thần đảo có thể đứng vững tại Thiên Khải chiến trường hay không, không có liên quan gì với Thiên Kiếm Thần Tông, tức là Thiên Kiếm Thần Tông sẽ không tạo thành kết minh cùng Hải Thần đảo ở Thiên Khải, càng sẽ không cung cấp bất kỳ trợ giúp nào.

- Tiễn khách!

Đàm phán kết thúc, Cổ Vân Thiên không có đứng dậy đưa tiễn, ngay cả ý tứ cử hành tiệc tối đều không có.

Hắn không biết Cổ Thần lão tổ là nghĩ thế nào, nhưng ở phía hắn xem ra, bồi dưỡng Hải Thần đảo không thể nghi ngờ là một quyết định sai lầm.

Tư thái cường thế, cùng dã tâm bộc lộ trong lời nói của Dương Biện càng làm cho hắn cảnh giác.

Cổ Vân Thiên có thể làm được như vậy, hoàn toàn là từ tín nhiệm cùng tôn kính đối với Cổ Thần lão tổ.

- Không cần đưa, tự ta có thể đi.

Dương Biện nhanh chân đi ra chính điện, gật gật đầu đối với Khương Phàm, kết quả cuộc đàm phán này coi như hài lòng.

- Kết thúc? Chúng ta không lại quấy rầy nữa, cáo từ.

Khương Phàm khẽ vuốt cằm đối với Phó Hành Không, rời khỏi đỉnh núi, mang theo đám Yêu thú cùng Long Cốt Cự Ngạc và tỷ muội Đông Hoàng Như Ảnh rời khỏi Thiên Kiếm Thần Tông.

Mặt mũi cường giả các phe phái ở trên đỉnh núi đều tràn đầy u ám, đưa mắt nhìn bóng dáng bọn hắn biến mất trong hải vực mênh mông.

Thời điểm Cổ Vân Thiên đang cân nhắc tự mình nói một chút cùng lão tổ, thì bất chợt giọng của lão tổ đã bao phủ đỉnh núi, giống như là lưỡi kiếm sắc bén đâm vào màng nhĩ, thẳng tới trong đầu.

- Truyền lệnh toàn tông, chuyện hôm nay, phong tỏa, giữ bí mật. Nếu như tiết lộ ra ngoài, tông chủ chủ động thoái vị. Người tiết lộ bí mật sở thuộc kiếm phái, tộc trưởng tự sát tạ tội. Nếu như tạo thành tổn thất không thể cứu vãn, tông chủ tự phế kinh mạch, lăn ra khỏi Thiên Kiếm Thần Tông!

Những người phụ trách kiếm phái đang chuẩn bị oán trách liền run lên trong lòng, nhao nhao cúi đầu cam đoan.

Cổ Vân Thiên càng là sắc mặt tái nhợt, lời này rõ ràng là đang cảnh cáo và giáo huấn hắn, nhưng sự tàn nhẫn trong lời nói càng để hắn cảm nhận được từng cơn rét người.

Sau khi Bọn người Khương Phàm rời khỏi Thiên Kiếm Thần Tông, liền lập tức đi Thiên Mộng đảo.

Khương Phàm duy trì thông gia giữa Dương Biện cùng Thiên Mộng đảo, càng đang mong đợi có thể chuyển Thiên Mộng đảo đến Hải Thần đảo.
Chương 2179 Trợ giúp

- Đến Thiên Mộng đảo!

Khương Phàm hô to triệu ra Bạch Tai, Lý Dần, lao thẳng đến Thiên Mộng đảo ở bên ngoài mấy trăm dặm đã lâm vào khủng hoảng.

Nơi này cách biên giới thế giới mới không đến vạn dặm, tất nhiên đứng chịu mũi sào nghênh đón đại hải khiếu đến.

Lấy pháp trận của Thiên Mộng đảo, cơ hồ không có chút uy lực chống đỡ nào.

Nhất là Không Mộng đảo ở phía dưới, mấy triệu dân chúng nguy cơ sớm tối.

Lúc này Thiên Mộng đảo đã bừng tỉnh, sau khi giãy dụa kịch liệt, Lăng đảo chủ cùng các lão tổ dứt khoát quyết định, từ bỏ Không Mộng đảo ở phía dưới, tập trung toàn bộ lực lượng cố thủ pháp trận Thiên Mộng đảo, đồng thời di chuyển những người chạy trốn của Không Mộng đảo tiến Thiên Mộng đảo tị nạn.

Mặc dù thời gian không còn kịp, nhưng có thể cứu bao nhiêu thì phải cứu bấy nhiêu.

- Trong ba giờ, tiến đến Thiên Mộng đảo! Sau ba giờ, Thiên Mộng đảo di chuyển về phía bắc!

Lăng đảo chủ gần như là gào thét, để hơn ba triệu người tại Không Mộng đảo đang lâm vào tuyệt vọng sợ hãi triệt đã để hỗn loạn.

Số lượng lớn cường giả tranh chen lấn nhau bay lên không, lao tới Thiên Mộng đảo, nhưng rất nhiều dân chúng bình thường, chỉ có thể chật vật phóng đến bậc thang.

- Các trưởng lão đệ tử Thiên Mộng đảo, toàn bộ phong phú pháp trận, nhanh nhanh nhanh!! Phóng thích mãnh cầm, xuống dưới tiếp người!

Lăng đảo chủ xông ra khỏi Thiên Mộng đảo, tự mình phóng thích năng lượng di chuyển biển người hỗn loạn.

Lăng Vi lo lắng xua đuổi mãnh cầm, tràn ngập đất trời phóng tới Không Mộng đảo.

Đúng vào lúc này, bọn người Khương Phàm, Dương Biện đều đã đuổi tới.

- Như Ảnh, Như Yên, cứu người!

Khương Phàm ra lệnh một tiếng, tỷ muội Như Ảnh đã phóng thích không gian bao phủ dân chúng đang hỗn loạn.

- Lăng đảo chủ, giới thiệu bố trí pháp trận Thiên Mộng đảo cho chúng ta, ta chỗ này có bảo cốt.

Khương Phàm phóng tới chỗ Lăng đảo chủ, không đợi hắn đáp lại liền lao thẳng đến Thiên Mộng đảo.

Lăng đảo chủ bây giờ cũng không lo được gì khác, liền nhanh chóng đuổi theo, hiện ra bí mật sâu nhất của Thiên Mộng đảo.

Giờ khắc này, không chỉ là Thiên Mộng đảo lâm vào sợ hãi, mà tất cả hòn đảo đều đang sợ hãi, bắt đầu điên cuồng chuẩn bị.

Thế giới mới chậm rãi trồi lên mặt biển, hơn mười vạn dặm giống như là lục địa hoàn toàn mới xuất hiện ở đại dương mênh mông, ánh sáng hừng hực sôi trào như là mặt trời rơi xuống biển cả, cường quang vô biên vô hạn, bao phủ Thần Dụ Chi Hải hấp thu hải vực xung quanh, thậm chí đều chiếu xạ tới gần lục địa.

Nhưng không có người nào lại để ý tới tràng cảnh rung động lòng người này, thế giới mới tiếp tục nổi lên, tạo thành phạm vi trống không kinh khủng ở dưới hải dương, để hơn năm trăm ngàn dặm phạm vi Thần Dụ Chi Hải chỉnh thể trầm xuống gần hai ngàn mét, phạm vi còn tiếp tục khuếch tán về hải vực xung quanh.

Bởi vì phạm vi khu trống không quá khổng lồ, độ cao càng là đạt tới năm, sáu ngàn mét, cho nên đại dương mênh mông chỉnh thể chìm xuống, còn kéo dài mười mấy tiếng.

Giữa vùng trời bị hoàn toàn lấp đầy tạm thời, mà hải triều còn đang trùng kích đến nơi này, nguồn năng lượng kia trong thời gian rất ngắn đã đạt đến cực hạn, lượng nước biển càng là đạt tới trình độ khủng bố, sau đó...

Đại dương mênh mông vặn vẹo... Tiến đến... biển động cao nhất đạt đến hơn ba ngàn mét, mới thế giới mênh mông làm trung tâm, mang theo năng lượng tai nạn hủy diệt hết thảy, quét sạch bốn phương tám hướng.

Số lượng lớn hòn đảo bị phá hủy, hàng ngàn hàng vạn con thuyền bị lật úp.

Biển động cuồng dã lao nhanh, bóp méo luồng không khí tạo thành vòng xoáy, hoắc loạn đại dương mênh mông bốc hơi nước, tiến tới đã dẫn phát mưa to gió lớn kinh khủng.

Nhưng, đây vẫn chỉ là bắt đầu.

Thế giới mới chấn vỡ nát địa tầng đưa tới vết rách, tiếp tục lan tràn ở trong địa tầng, phạm vi trải rộng hơn năm trăm ngàn dặm tại Thần Dụ Chi Hải, đáy biển bị phá thành mảnh nhỏ, dẫn bạo dung nham dưới đáy biển, hình thành vòng xoáy mới, xé rách hải triều xung quanh.

Mà biển động diệt thế khủng bố lao nhanh, cũng tại dưới tác dụng của lực lượng kinh khủng, dẫn phát địa chấn ở các nơi dưới đáy biển.

Mười vạn dặm thế giới mới nhấc lên, trong mười ngày ngắn ngủi, hoắc loạn mấy chục vạn dặm Thần Dụ Chi Hải, sau đó dư uy vẫn không giảm, liên miên bất tuyệt đánh thẳng vào hải vực khác, ảnh hưởng lục địa ven biển. Cửu Châu Thập Tam Hải, vì đó mà rung động!

Hàng tỷ sinh linh trực tiếp bị tổn hại!

Thiên Mộng đảo!

Nơi này lân cận với thế giới mới, tiếp nhận bạo động kinh khủng nhất, cũng kết thúc bạo động trước hết nhất.

- Đi qua... Rút cục đã trôi qua...

Bọn người Khương Phàm nhìn qua lục địa mênh mông 'đột ngột nhảy lên' ở bên ngoài vạn dặm, lại nhìn lại nơi xa vẫn còn tiếp tục biển động, mưa to gió lớn, sắc mặt đều nghiêm túc, lòng còn sợ hãi.

Gương mặt xinh đẹp của Đông Hoàng Như Yên cũng trở nên trắng bệch, thật không nghĩ tới có thể gặp được tuyệt thế tai biến như thế này, cho dù là đã đến bây giờ nhưng tâm tình vẫn khó mà bình tĩnh được.

Mấy trăm vạn dân chúng tụ tập bên trên Thiên Mộng đảo ôm nhau, sống sót sau tai nạn, vui đến phát khóc.

Giọng Dương Biện trĩu nặng:

- Đây chính là uy lực hải dương, bạo động mấy chục vạn dặm, ảnh hưởng liên miên bất tuyệt, ta đoán chừng toàn thế giới đều sẽ bị liên lụy, trong vòng mấy tháng tiếp theo đều không được an bình.

Lý Dần khiếp sợ trước uy lực mà thế giới mới dẫn phát biến cố, lại có loại cảm giác hưng phấn kỳ diệu.

Cái khiên của hắn chính là rèn luyện từ di tích đại lục thứ mười, nếu như có thể thi triển ra toàn bộ năng lượng, vậy một kích cuồng bạo, thật sự có thể rung chuyển thế giới này.

Chỉ là muốn khống chế loại năng lượng này... Cần cảnh giới cỡ nào?

Khương Phàm ngóng nhìn thế giới mới, vẻ mặt nghiêm trọng:

- Đại lục ngủ say mấy chục vạn năm trồi lên mặt biển, so mong muốn còn sớm hơn rất nhiều, nhưng nếu đi ra liền mang ý nghĩa nơi đó đã làm tốt chuẩn bị trực diện với thế giới này. Chẳng lẽ, nơi đó đã sinh ra Thần Linh?

Vẻ mặt của Đông Hoàng Như Ảnh dần nghiêm trọng, thật không nghĩ tới bồi tiếp Khương Phàm đi ra 'Giải sầu' vậy mà lại gặp được sự kiện khủng bố chấn kinh toàn thế giới như thế này:

- Tai biến dẫn phát quy mô như vậy, thật sự là muốn trực diện với toàn thế giới, không có thực lực Thần Linh chỉ sợ làm không được.

- Thế giới mới có Thần Linh?

Long Cốt Cự Ngạc có chút hoảng hốt, Thần Linh, nắm trong tay mười vạn dặm núi sông, hàng tỷ Yêu thú sao.

- Khụ khụ...

Một tiếng ho khan truyền đến từ phía sau bọn họ.

Lăng đảo chủ mang theo các lão nhân Thiên Mộng đảo, cùng đại biểu dân chúng Không Mộng đảo, tìm đến bọn người Khương Phàm.
Chương 2180 Cầm xuống

- Lục Du công tử, thật cám ơn các ngươi.

Lăng đảo chủ đại biểu Thiên Mộng đảo cùng Không Mộng đảo, lễ bái thật sâu đối với Khương Phàm.

Các đại biểu khác cũng đều chân thành nói lời cảm tạ.

Nếu như không phải bọn người Khương Phàm kịp thời đuổi tới, mấy triệu người của Không Mộng đảo không thể nào được chuyển dời toàn bộ đến Thiên Mộng đảo, tất nhiên sẽ có vô số người bao phủ ở bên trong biển động, bị vô tình cuốn đi.

Pháp trận phòng ngự của Thiên Mộng đảo cũng có khả năng gánh không được quy mô cùng biển động va chạm thời gian dài như vậy.

Hậu quả, thật sự không dám tưởng tượng.

Khương Phàm cười cười:

- Người một nhà liền không nói chuyện hai nhà.

- Lục Du công tử nói đùa.

Lăng đảo chủ lúng túng giật nhẹ khóe miệng, ai là người một nhà với ngươi.

Khương Phàm giơ tay lên nói:

- Lăng đảo chủ, mượn một bước nói chuyện?

Lăng đảo chủ biết mục đích của người này, rất muốn trực tiếp từ chối, nhưng người ta vừa giúp mình giữ vững hòn đảo, thực sự không có ý quá vô lễ.

Hắn cứng rắn giật nhẹ khóe miệng, đưa tay hoàn lễ:

- Xin mời.

Khương Phàm cùng Lăng đảo chủ đi đến một chỗ cách đó không xa:

- Lăng đảo chủ, thế giới mới trồi lên mặt biển, lấy quan điểm của ngài, ý vị như thế nào?

Lăng đảo chủ đắng chát lắc đầu, mặc dù đoán được nơi đó sẽ trồi lên mặt biển, nhưng thật sự không nghĩ tới sẽ là bây giờ, sẽ đột nhiên như thế.

Khương Phàm nói:

- Điểm đầu tiên, nói rõ nơi đó đã chuẩn bị sẵn sàng gặp mặt cùng toàn thế giới. Điểm thứ hai, nói rõ ánh mắt của toàn thế giới đều sẽ hấp dẫn đến nơi đây. Điểm thứ ba, một trận chiến tranh vây quanh thế giới mới, lúc nào cũng có thể sẽ bộc phát. Nếu như Thiên Mộng đảo tiếp tục phiêu đãng tại vùng biển này, gặp phải cái gì, ngài hẳn là rất rõ ràng.

- Ta rất cảm kích sự trợ giúp của các ngươi, nhưng Thiên Mộng đảo...

- Ta đã hiểu ý của ngài, ân cứu mạng, không đến mức lấy thân báo đáp, ha ha.

- Ha ha...

Lăng đảo chủ cũng lúng túng cười.

- Ý của ngài chính là, Thiên Mộng đảo bây giờ là cần cái để dựa vào, nhưng Hải Thần đảo không đủ tư cách?

- Ha ha...

Lăng đảo chủ lại lúng túng cười, rất ít gặp được người nói chuyện ngay thẳng như thế này.

- Hải Thần đảo bây giờ tựa như là không đủ tư cách, nhưng trên thực tế đã rất có tư cách. Ở trong lòng của ngài, kết cục tốt nhất của Thiên Mộng đảo đương nhiên là Thiên Kiếm Thần Tông.

- Nhưng bây giờ Thần Dụ Chi Hải bạo loạn, chiến tranh lúc nào cũng có thể xảy ra, số lượng lớn cường tộc đều sẽ đi tìm Thiên Kiếm Thần Tông nương tựa, ngài cảm thấy Thiên Mộng đảo đến nơi đó có thể được đến dạng đãi ngộ gì?

- Trước lúc ta rời khỏi đã nói qua giải quyết xong chuyện của Thiên Kiếm Thần Tông liền sẽ trở về, không dối gạt ngài, ta đã giải quyết.

- Tha thứ ta mạo muội, ngươi giải quyết cái gì?

- Thiên Kiếm Thần Tông bí mật đến đỡ Hải Thần đảo, trong thời gian ngắn hạn quật khởi trở thành thế lực cấp hoàng đạo mới!

- Lục công tử, ngươi... Nói đùa sao.

- Ta có cần phải đùa giỡn như vậy không? Thiên Kiếm Thần Tông rất rõ ràng Thần Dụ Chi Hải đã gặp phải nguy cơ, đây không chỉ là sẽ kiềm chế tinh lực của bọn hắn, càng có thể nguy hiểm cho đến bọn hắn tại Thiên Khải hoàng thành. Cho nên bọn hắn cứ việc không muốn, nhưng xác thực cũng cần nhanh chóng quật khởi một thế lực mới cho Thần Dụ Chi Hải, lập tức có thể trợ giúp bọn hắn ứng phó nơi này nguy cơ, cũng có thể trợ giúp bọn hắn ổn định Thiên Khải hoàng thành.

Khi Khương Phàm đang nói chuyện, hắn dẫn xuất trọn vẹn năm khối bảo cốt Thánh Vương từ trong Thông Thiên Tháp, uy lực Thánh Vương hùng hậu, năng lượng Thánh Vương mênh mông, ánh sáng sáng chói bắt mắt, lập tức hấp dẫn ánh mắt của Lăng đảo chủ.

- Đây chính là bảo cốt Thiên Kiếm Thần Tông cho, năm khối bảo cốt Thánh Vương! Nếu như bọn hắn không đồng ý, ta từ chỗ nào lấy được bảo cốt như thế này?

Khương Phàm lung lay bảo cốt trong tay, lại thu hồi về Thông Thiên Tháp:

- Loại chuyện này đương nhiên thuộc về bí mật, không thể công khai với bên ngoài. Nhưng, ta có thể cam đoan với ngài, đây tuyệt đối là chân thực.

Lăng đảo chủ bắt đầu dao động, Thiên Kiếm Thần Tông thật có phách lực như thế?

Đến đỡ tân hoàng đạo sao, liền không sợ nuôi dưỡng họa hoạn?

Khương Phàm nói:

- Từ cục diện bây giờ đến xem, thế giới mới trồi lên mặt biển so mong muốn còn nhanh hơn rất nhiều, chứng minh Thiên Kiếm Thần Tông làm quyết định vô cùng sáng suốt. Hải Thần đảo cần phát triển, cần ngưng tụ lực lượng mới, nếu như Thiên Mộng đảo nguyện ý gia nhập liên minh, Hải Thần đảo tất tiếp nhận các ngươi trở thành đảo thứ tư. Từ nay về sau, Thiên Mộng đảo chính là một phần viên của Hải Thần đảo, là một phần tử hoàng đạo tương lai. Các ngươi không cần đến Thiên Khải chinh chiến, chỉ cần ở lại phía dưới trấn thủ Hải Thần đảo, giữ gìn vạn dặm lãnh địa xung quanh.

- Đương nhiên, ngài là người thiện lương, còn có thể bằng vào sức ảnh hưởng của mình, quyển định càng nhiều lãnh địa tại gần đó làm đảo tị nạn. Chờ Hải Thần đảo thành hoàng đạo, ngài không cần tự mình đi bảo hộ tị nạn đảo, chỉ cần dùng lực ảnh hưởng, cũng đủ để duy trì ổn định nơi đó, cũng tuyệt đối sẽ không có ai dám mạo phạm.

Khương Phàm nhìn lão nhân trước mặt, hướng dẫn từng bước, cố gắng mời chào.

Lăng đảo chủ lại lần nữa dao động, ai còn không có dã tâm? Ai còn không có chờ đợi?

Trước đó hoàn toàn không cân nhắc Hải Thần đảo, chủ yếu là bởi vì rất không coi trọng.

Nhưng nếu như Hải Thần đảo đã được Thiên Kiếm Thần Tông đến đỡ, sắp trở thành hoàng đạo, Thiên Mộng đảo... Vẫn có cần phải suy tính.

Khương Phàm tiếp tục nói:

- Mặc dù thông gia có vẻ hơi bợ đỡ, nhưng thay một góc độ để cân nhắc, Dương Biện cùng nữ nhi của ngài thực tình yêu nhau, có thể tiến tới cùng nhau quả thật là một kết cục tốt đẹp, lấy cơ hội hai người thành thân làm, lại nhập Thiên Mộng đảo vào Hải Thần đảo, là thân càng thêm thân, vẹn toàn đôi bên.

Lăng đảo chủ nhắc đến đầu lông mày, liếc mắt nhìn Khương Phàm.

Người này tuổi không lớn lắm, nhưng khẩu tài cũng không tệ.

- Vậy liền quyết định như thế?

Khương Phàm không đợi Lăng đảo chủ tỏ thái độ, lại dùng sức kích thích một tay.

- Thế nhưng...

- Vậy liền quyết định như thế!

Khương Phàm cởi mở cười nói, kín đáo đưa cho Lăng đảo chủ hai khối bảo cốt Thánh Vương:

- Ta thay huynh đệ ta đưa cho ngài lễ gặp mặt, ngài cất kỹ!

- Làm như vậy không được...

Lăng đảo chủ cuống quít phải trả cho Khương Phàm, lại bị Khương Phàm gắt gao ngăn chặn:

- Ngại chê ít?

- Không phải... Chỉ là...

- Vậy liền quyết định như thế!

Khương Phàm cứng rắn nhét vào trong ngực Lăng đảo chủ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK