Vô Thượng Vương của Xích Thiên Thần Triều đến thăm trang viên của Cửu Thiên Thần Giáo vào đêm khuya, sau một phen hàn huyên thì đi thẳng vào vấn đề.
Đông Hoàng Hoa Thanh chậm rãi lắc đầu:
- Vũ khí, truyền thừa, kỹ nghệ chiến đấu của Khương Phàm, hôm nay hẳn là đã được bày ra hết, rất mạnh, thật sự rất mạnh, theo ý ta, bất kỳ hoàng đạo nào cũng đều không có phần thắng. Mặc kệ là điều động Thánh Vương Thiên phẩm đơn độc xuất chiến, hay là lại phối hợp Bán Thánh phụ trợ, thậm chí mang lên vũ khí quan trọng, Khương Phàm hẳn là đều có thể ứng phó được.
- Ta vừa mới thương lượng qua cùng Lan Quỳ phó giáo chủ, nếu như không có ngoài ý muốn gì đặc biệt, Cửu Thiên Thần Giáo chúng ta cân nhắc từ bỏ.
- Đây mới là ngày đầu tiên, Cửu Thiên Thần Giáo cứ từ bỏ như vậy, không phù hợp phong cách làm việc của các ngươi lắm nhỉ.
- Không phải muốn từ bỏ, mà là thừa nhận hiện thực. Trước đó Khương Phàm khiêu chiến Đại La sơn, các phương đều cho rằng hắn tự rước lấy nhục, năm ba ngày là có thể chém giết hắn, cũng đều hy vọng có thể ở trước mặt người trong thiên hạ, công bằng công chính giải quyết hết kẻ đã từng là chủ nhân Thương Huyền này.
- Nhưng, bây giờ xem ra cuộc thi đấu khiêu chiến này nếu như còn tiếp tục kéo dài, không những không giết chết Khương Phàm, sẽ còn thành tựu cho Khương Phàm.
- Tha thứ ta nói thẳng, nếu như cũng giống như những gì các ngươi nghĩ, nơi này giết không chết Khương Phàm.
- Không phải từ bỏ truy sát Khương Phàm, mà là không muốn lãng phí thời gian ở chỗ này.
- Cuộc thi đấu khiêu chiến này nếu có thể huyên náo đến mức mọi người trên toàn Thương Huyền đều biết, Bát Châu Thập Tam Hải sẽ có được tin tức. Nếu như biết ngày đầu tiên chúng ta liền bị dọa lùi, toàn bộ các hoàng đạo Thương Huyền sẽ biến thành trò cười. Bây giờ đã không phải chuyện giết Khương Phàm, càng quan trọng hơn là bảo vệ tôn nghiêm các hoàng đạo Thương Huyền.
- Vô Thượng Vương tới tìm ta là cam đoan chúng ta tiếp tục lên đài? Rất xin lỗi, chúng ta không muốn làm vật hi sinh.
- Nếu như hai bên chúng ta liên thủ thì sao?
- Liên thủ? Cũng xin thứ cho ta nói thẳng, muốn diệt trừ Khương Phàm, cần hai vị Thánh Vương Thiên phẩm áp trận, các ngươi cầm ra được sao?
- Thánh Vương Thiên phẩm hai bên ngươi và ta đều không thích hợp, cảnh giới đời trước quá mạnh, cảnh giới thế hệ này đều không kịp Khương Phàm, nhưng nếu như hai bên chúng ta có thể liên thủ, không cần Thánh Vương Thiên phẩm, Thiên phẩm linh văn là đủ.
Đông Hoàng Hoa Thanh ra vẻ giật mình mà nói:
- Ngươi muốn ta điều võ giả không gian áp trận?
Vô Thượng Vương nói:
- Hai bên chúng ta điều động ra ba vị Bán Thánh! Các ngươi ba vị Bán Thánh không gian, phụ trách chặn đánh Khương Phàm, dây dưa với Khương Phàm, chúng ta phụ trách tấn công, tập sát Khương Phàm! Nếu như hai bên có thể ăn ý phối hợp, giết Khương Phàm cũng không phải là việc khó.
- Ba người mà các ngươi xuất động là...
- Hoàng thất, Vô Thượng vương phủ, Kim Luân vương phủ, đều động ra một vị Bán Thánh!
- Đều là Thiên phẩm?
- Hoàng thất là Cửu Thiên Huyền Hỏa, Vô Thượng vương phủ là Vô Thượng Yêu Thể, Kim Luân vương phủ là Kim Luân Liệt Dương, đều là linh văn chí cường trên thế gian, Chí Tôn Thánh phẩm có thể vấn đỉnh Bán Thánh, tuy nhiên muốn chiến đấu với Thánh Vương Thiên phẩm như Khương Phàm, chúng ta nguyện ý xuất động Thiên phẩm linh văn!
- Xem ra Xích Thiên Thần Triều đã quyết định xong rồi.
- Chúng ta xuất động ba Thiên phẩm, đủ để biểu hiện quyết tâm muốn giết Khương Phàm của chúng ta. Nếu như Cửu Thiên Thần Giáo nguyện ý hợp tác, hy vọng có thể lấy ra thành ý. Nhất định phải là ba vị Thiên phẩm linh văn hư không, hoặc là xuất động Hư Thiên chiến đao! Ha ha, ta tin tưởng khẳng định các ngươi sẽ mang Bảo khí trấn giáo này đến.
Vô Thượng Vương đưa ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm Đông Hoàng Hoa Thanh.
Tại vấn đề tạo nghệ không gian, chư cường Thương Huyền không có bất kỳ một phương nào có thể mạnh hơn Cửu Thiên Thần Giáo, bọn hắn không chỉ có có được võ giả không gian cường hãn, mà còn có được Bảo khí Không gian đặc biệt.
Hư Thiên chiến đao chính là một trong số đó, nó không có thân đao chân thực, không hiển hiện tung tích ở thế giới hiện thực, mà là ẩn nấp ở trong hư không, sinh tồn ở trong hư không, là loại sát khí ám sát khủng bố, uy lực bá đạo càng khó lòng phòng bị.
Đông Hoàng Hoa Thanh liên tục trầm ngâm, nói:
- Ngày mai xuất chiến?
Vô Thượng Vương cởi mở cười to:
- Ngày mai!
Một đêm này, giữa tất cả hoàng đạo đều bí mật tiếp xúc.
Ví dụ như, Thao Thiết Yêu tộc bí mật liên hệ Thiên Cực giới.
Ví dụ như, Sinh Mệnh Thần Điện liên hợp mấy hoàng tộc sở thuộc bọn hắn.
Ngày thứ hai, sắc trời vừa mới tảng sáng, người người lại lần nữa đứng đầy phế tích xung quanh Đại La sơn.
Mọi người sốt ruột nghị luận, quần tình xúc động.
Bởi vì có tin tức truyền ra, có hoàng đạo vào tối hôm qua đã bí mật hành động, hiển nhiên là điều chỉnh chiến thuật, có khả năng xuất hiện liên minh giữa hoàng đạo cùng hoàng đạo.
Các hoàng tộc, hoàng đạo Thương Huyền liên tiếp bay lên không, hùng cứ một phương.
Sí Thiên giới ở bên trong vết nứt Hỗn Độn, bọn người Thiên Hậu một đêm chưa ngủ, nhìn xung quanh dãy núi, hộ pháp thay Khương Phàm.
Giới Chủ khẽ nói:
- Trận khiêu chiến ngày thứ hai bắt đầu, nhất định sẽ là trận ác chiến.
Dạ An Nhiên lo lắng thay Khương Phàm:
- Xích Thiên Thần Triều hẳn là sẽ ra tay. Khương Phàm vừa mới khiêu khích hoàng thành bọn hắn, Nhân Hoàng Chu Diễm kiếp trước lại tự mình giáng lâm, bọn hắn không phải đến xem trò vui.
Kiều Linh Vận nhìn qua mảnh hỏa vân mênh mông nơi xa kia:
- Nhân Hoàng kiếp trước lại có thể sống đến bây giờ, thật không thể tin được.
Thiên Hậu nói:
- Cửu Thiên Huyền Hỏa có thể diễn biến ba loại nguyên lực thế giới là sinh mệnh, tử vong cùng thôn phệ, trong đó Sinh Mệnh Nguyên Lực giao phó bọn hắn tuổi thọ dài hơn. Những Thánh Linh khác có thể sống năm trăm tuổi, bọn hắn có thể sống bảy trăm tuổi, Thánh Vương thì có thể sống tám trăm tuổi, bọn hắn có thể sống hơn một ngàn tuổi. Chính thức nương theo ưu thế tuổi thọ, trong tổ từ bọn hắn đã phong tồn càng nhiều lão tổ tông, tiềm lực chiến tranh của Xích Thiên Thần Triều cũng áp đảo phía trên toàn bộ hoàng đạo Thương Huyền.
- Đều đến đông đủ, hôm nay có đăng tràng không?
Khương Phàm ngồi trên Thái Tổ sơn, nhắm mắt minh thần, đang tiếp tục tìm hiểu sự ảo diệu của Thông Thiên Tháp, thử giải trừ phong ấn tầng thứ tư.
Mấy triệu người nhanh chóng an tĩnh, vô số ánh mắt nhìn lên các hoàng đạo ở không trung.
Trong đội ngũ Xích Thiên Thần Triều, Vô Thượng Vương đang nhìn Cửu Thiên Thần Giáo nơi đó, sau khi cùng Đông Hoàng Hoa Thanh đụng đụng ánh mắt, hắn liền vung tay lên:
- Lên!
Chương 2007 Hố nhỏ một thanh
Ba Bán Thánh được chọn từ hoàng thất, Vô Thượng vương phủ, Kim Luân vương phủ liên tiếp ra khỏi hàng, sau khi tiếp nhận bảo cốt Thánh Vương được các tộc lão hoàng thất đưa tới, bọn họ thả người nhảy xuống hỏa vân giữa không trung.
- Xích Thiên Thần Triều!
Tiếng hoan hô như thủy triều lập tức vang vọng toàn trường, giống như sóng cả mãnh liệt, liên miên bất tuyệt.
Mọi người kích động càng phấn chấn, Xích Thiên Thần Triều, Chí Tôn hoàng đạo áp đảo phía trên Bát Bộ Hoàng Đạo.
Xích Thiên Thần Triều không chỉ là một trong tứ đại Chí Tôn hoàng đạo, càng là hoàng triều mạnh nhất khổng lồ nhất Thương Huyền, cương vực tung hoành hơn tám vạn dặm, có hàng tỷ con dân, vương hầu tướng lĩnh vô số kể, tông môn thế gia càng có đến hàng vạn, tiềm lực chiến tranh có thể xưng là số một Thương Huyền.
- Hoàng thất, Chu Nguyên Cơ, Thiên phẩm linh văn, cảnh giới Bán Thánh.
Một chiến tướng hoàng thất oai hùng giáng lâm trước hết nhất, tam đồng vờn quanh, tà khí lẫm nhiên.
- Vô Thượng vương phủ, Triệu Không Tịch, Thiên phẩm linh văn, cảnh giới Bán Thánh.
Một lão giả có mái tóc hoa râm rơi xuống trên xiềng xích, nhìn như già nua, nhưng lại mang khí thế hung ác đầy người, giống như một tuyệt thế hung thú còn dư uy.
- Kim Luân vương phủ, Từ Chính Chân, Thiên phẩm linh văn, cảnh giới Bán Thánh.
Kim Luân vương phủ cũng phái tới lão nhân, tuổi tác đã cao, nhưng đôi mắt lại thâm thúy, trầm ổn lạnh lẽo.
Bầu không khí tại toàn trường tiếp tục nhiệt liệt, hoàng thất cùng hai đại vương phủ liên hợp, đây không thể nghi ngờ chính là đội hình khó gặp.
Cửu Thiên Huyền Hỏa, Vô Thượng Yêu Thể, Kim Luân Liệt Dương, đây đều là linh văn danh chấn thiên hạ.
Nhưng... khi mà mọi người đang phấn chấn, đồng thời lại tiếp tục nhìn lên bầu trời.
Sau đó thì sao?
Tiếp tục đi chứ!
Chỉ ba vị này sao?
Xích Thiên Thần Triều sẽ không tự đại như vậy đấy chứ.
Hôm qua năm vị Bán Thánh của Thần Miếu đều thảm bại dưới tay Khương Phàm, ba vị này coi như có thực lực mạnh hơn, kinh nghiệm chiến đấu lại phong phú hơn, cũng không trở thể giết được Khương Phàm.
Chu Nguyên Cơ có chút ngẩng đầu, hướng về phía Cửu Thiên Thần Giáo nhẹ gật đầu.
Động tác đơn giản này lần nữa oanh động toàn trường, mấy triệu ánh mắt đều tề tụ về khung trời.
- Cửu Thiên Thần Giáo? Xích Thiên Thần Triều liên minh cùng Cửu Thiên Thần Giáo sao?
- Ông trời ơi, hai đại Chí Tôn hoàng đạo liên hợp!
- Xích Thiên Thần Triều mời Cửu Thiên Thần Giáo, khẳng định là coi trọng Không Gian linh văn của bọn hắn, Cửu Thiên Thần Giáo nguyện ý hợp tác với Xích Thiên Thần Triều, hẳn là tin tưởng kinh nghiệm chiến tranh của bọn họ.
- Cửu Thiên Thần Giáo phụ trợ, Xích Thiên Thần Triều chủ công, trận chiến này rất có phần thắng!
- Hoàng triều đầu tiên của Thương Huyền cùng đệ nhất thần giáo liên minh với nhau, thật kích thích, quá phụ mẫu nó kích thích.
Bầu không khí tiếp tục oanh động, không uổng công bọn hắn chờ mong cả đêm, hôm nay vừa mới bắt đầu đã liền thấy vui mừng.
Tất cả hoàng đạo đều âm thầm gật đầu, nếu như hai nhà này liên thủ, thật có hi vọng chém giết Khương Phàm.
Nhưng... Trên trời dưới đất đã đợi lại đợi, Cửu Thiên Thần Giáo nơi đó đều thờ ơ.
- Đông Hoàng Hoa Thanh, còn đang chờ cái gì?
Vô Thượng Vương về tiến phía trước mấy bước, cao giọng nhắc nhở.
- Ừm?
Đông Hoàng Hoa Thanh nơi đó chỉ truyền đến tiếng ngâm khẽ thản nhiên.
- Đông Hoàng Hoa Thanh! Ngươi đang làm cái gì! Phái người của ngươi xuất chiến!
- Vì sao??
- Vì sao? Cái gì vì sao?
- Tại sao chúng ta phải xuất chiến?
- Ngươi nói là cái gì! Không phải tối hôm qua chúng ta đã nói rồi sao?
- Ta giống như không có đồng ý thì phải.
- Đông Hoàng Hoa Thanh, ngươi... Ngươi chơi xấu sao??
- Vô Thượng Vương, ngươi đang uy hiếp ta sao? Tối hôm qua chúng ta có gặp mặt, nhưng ta có nói qua nửa câu hợp tác sao? Ngươi đột nhiên ở ngay trước mặt mọi người mời ta, là cố ý bức ta xuất chiến? Thật có lỗi, Cửu Thiên Thần Giáo chúng ta không nhận bất cứ bức hiếp gì.
- Đông Hoàng Hoa Thanh, ngươi biết chính ngươi đang nói cái gì không? Ngươi dám phụ trách vì những lời mình nói không?
Vô Thượng Vương thẹn quá hoá giận.
Hắn tự mình ước đàm với Đông Hoàng Hoa Thanh, tự mình bố trí sách lược chiến thuật, tràn đầy lòng tin giết chết Khương Phàm, kết quả lại bị Cửu Thiên Thần Giáo bày cho một đao? Lại còn là ở trước mặt Nhân Hoàng tiền triều, đây quả thực là đã để hắn mất hết thể diện!
Các cường giả của Xích Thiên Thần Triều đều chau mày, loại chuyện này còn có thể chơi xấu?
Đây chính là sự kiện được khắp thiên hạ chú ý, đường đường là hoàng đạo há có thể lật lọng!
Đông Hoàng Hoa Thanh hờ hững nói:
- Vô Thượng Vương, ngươi là quá mức, hay là ấu trĩ, thật sự cho rằng ở trước mặt mọi người ép buộc chúng ta liền có thể buộc chúng ta xuất chiến? Ta lại hỏi ngươi, hôm qua ngươi bái phỏng ta, ta có nói qua chuyện muốn hợp tác với các ngươi hay không?
Vô Thượng Vương hồi tưởng lại cuộc nói chuyện tối hôm qua, kết quả thật đúng như là không có được hắn trả lời chắc chắn.
Nhưng, hai bên đều là hoàng đạo, lại còn là Chí Tôn hoàng đạo, một ít chuyện là có thể ngầm hiểu lẫn nhau, không cần thiết phải nói thấu triệt.
Đông Hoàng Hoa Thanh hỏi lại:
- Xin hỏi Vô Thượng Vương, ta đã nói với ngươi rằng muốn hợp tác không??
Vô Thượng Vương âm trầm sắc mặt, lạnh lùng nhìn Cửu Thiên Thần Giáo.
Đông Hoàng Hoa Thanh lại nói:
- Ta có ký kết hiệp ước cùng các ngươi, muốn liên thủ giết Khương Phàm không?
Vô Thượng Vương tiếp tục trầm mặc.
Đông Hoàng Hoa Thanh nói:
- Xin hỏi Vô Thượng Vương, ta có minh xác nói qua rằng chúng ta không nguyện ý hy sinh vô vị rồi hay không?
Vô Thượng Vương cố nén lửa giận, quay người xin lỗi Chu Diễm.
Mặt mũi Chu Diễm đầy nếp nhăn nheo, khô gầy tang thương, tam đồng trong hốc mắt đều nổi lên ý lạnh.
- Cửu Thiên Thần Giáo, mặc kệ các ngươi xuất phát từ nguyên nhân gì lại từ chối xuất chiến, nhưng không lâu sau đó, các ngươi sẽ phải trả giá đắt.
Đông Hoàng Hoa Thanh quả quyết đáp lễ:
- Cửu Thiên Thần Giáo không tiếp nhận uy hiếp, càng không sợ uy hiếp. Nếu như Xích Thiên Thần Triều ép buộc không thành nhất định phải khai chiến, Cửu Thiên Thần Giáo... Phụng bồi tới cùng!
Không khí xung quanh Đại La sơn dần dần trở nên quái dị, đây là tình huống như thế nào?
Rốt cuộc là Cửu Thiên Thần Giáo cố ý hố Xích Thiên Thần Triều, hay là hai bên trước đó còn không có nói xong, cho nên Xích Thiên Thần Triều muốn bức bách Cửu Thiên Thần Giáo ở trước mặt mọi người, để Cửu Thiên Thần Giáo trở ngại mặt mũi không thể không đăng tràng?
Nhưng bất kể như thế nào... Cửu Thiên Thần Giáo khẳng định sẽ không đăng tràng, Xích Thiên Thần Triều sẽ làm sao bây giờ?
Ba vị Bán Thánh đều đã đi lên!
Bây giờ rút về lại, có phải thật mất thể diện hay không?
Bọn người Thiên Hậu ở trên không trung cười nhạt, đồng ý để Khương Phàm ở chỗ này nghênh chiến thiên hạ, nguyên nhân rất quan trọng chính là bí mật hợp tác giữa Cửu Thiên Thần Giáo!
Chương 2008 Các phương tính toán
Chỉ cần đám võ giả không gian kia của Cửu Thiên Thần Giáo không trực tiếp tham chiến, Khương Phàm có thể giảm bớt áp lực rất lớn, nếu như có thể đảo quấy rối, thì càng hoàn mỹ.
Không nghĩ tới, Cửu Thiên Thần Giáo thật đúng là đã đảo loạn, gài bẫy Xích Thiên Thần Triều.
Bên trên Đại La sơn, Chu Nguyên Cơ, Triệu Không Tịch, Từ Chính Chân đứng trên xiềng xích mặt mũi tràn đầy tức giận.
Cửu Thiên Thần Giáo đáng chết, lại dám tính toán bọn hắn?
Đúng là khinh người quá đáng!
- Xích Thiên Thần Triều không hiểu quy củ sao? Lên đài phải giao bảo cốt Thánh Vương!
Khương Phàm hướng phía ba vị Bán Thánh lắc lắc tay.
Ba người Chu Nguyên Cơ đều nắm chặt bảo cốt Thánh Vương, giao cũng không phải giao, không giao cũng không phải giao.
Bọn hắn đều là cường giả Thiên phẩm, cảnh giới Bán Thánh, địa vị trong thần triều đều tôn quý, cao ngạo càng cường thế hơn.
Trước đó cũng là tràn đầy lòng tin, mượn cơ hội này tiễu sát Khương Phàm, danh chấn thiên hạ, nhưng... Bọn hắn không thể không thừa nhận Khương Phàm xác thực mạnh đến biến thái, không có võ giả không gian của Cửu Thiên Thần Giáo hiệp trợ, bọn hắn không có bất kỳ phần thắng gì.
Vô Thượng Vương nơi đó khó xử, mấy triệu người vây xem, tất cả hoàng tộc hoàng đạo chứng kiến, Xích Thiên Thần Triều há có thể hốt hoảng lui lại?
Chuyện này bằng với cho Thương Huyền thấy, bọn hắn ngay cả dũng khí khiêu chiến Khương Phàm cũng đều không có.
Đối với siêu cấp thần triều truyền thừa vạn năm mà nói, sỉ nhục như thế này cơ hồ không thể nào tiếp thu được.
Không chỉ có rất khó trấn an cảm xúc dân chúng thần triều, mà cả vương hầu thế gia, võ tướng tông môn đều sẽ kháng nghị.
- Chúng ta xin chiến!
Phó các chủ Chân Thiên Các, tộc đệ Hắc Thiên Vương, hai vị Bán Thánh ngạo nghễ bước về phía trước, cao giọng xin chiến.
Trong đội ngũ Xích Thiên còn có hai vị Bán Thánh khác, nhưng sau khi liên tục do dự, giữ vững trầm mặc, loại chuyện có thể đưa mạng này vẫn không cần xen vào.
Chu Diễm cao giọng nói:
- Bằng vào tên ta, nhớ một cái công lớn của Chân Thiên Các, Hắc Thiên vương phủ, tất cả thưởng mười giọt Thánh Hoàng huyết! Vô Thượng vương phủ, Kim Luân vương phủ, ghi công, ban thưởng!
Máu Thánh Hoàng?
Đám người Xích Thiên mặt mũi tràn đầy cuồng nhiệt, máu Thánh Hoàng hoàng thất giống như chưa từng có ban ân qua bất cứ vương hầu nào, đây không thể nghi ngờ chính là hoàng thất khen thưởng cao nhất cho thần tử.
Phó các chủ Chân Thiên Các - Bành Bá, đệ đệ Hắc Thiên Vương - Liêu Thiên Hoa, cao giọng tạ ơn, sau khi tiếp nhận bảo cốt Thánh Vương thì thả người nhảy xuống chiến trường.
- Ta, Chân Thiên Các, Ô Phong, xin chiến!
Được các chủ Chân Thiên Các ra hiệu, trong Chân Thiên Các lại đi ra một người nữa.
- Niết Bàn cảnh cửu trọng thiên, Chí Tôn Thánh phẩm, Thương Vân linh văn, có thể thao túng không gian.
Lúc này Chu Diễm lại tuyên cáo:
- Ghi công! Thưởng!
Ô Phong tiếp nhận bảo cốt Thánh Vương, thả người nhảy xuống hỏa vân, theo sát Bành Bá, Liêu Thiên Hoa, xông lên chiến trường Đại La sơn.
Bọn người Chu Nguyên Cơ nhìn thấy ba người liên tiếp giáng lâm, một lần nữa nhấc lên chiến ý.
Bây giờ không có lời nào để nói, Xích Thiên Thần Triều tuyệt đối không lùi bước, cho dù không có Cửu Thiên phụ trợ, bọn hắn cũng vẫn có thể vây giết Khương Phàm.
Mặc dù chỉ là nhiều một vị võ giả không gian hơn so với Thần Miếu, nhưng bọn hắn đều là cường giả thần triều, thân kinh bách chiến, không giống Thần Miếu ẩn thế không ra, không có chút kinh nghiệm nào.
Bầu không khí tại Đại La sơn lần nữa sôi trào, mấy triệu người vây xem kích động đến reo hò.
Khổ sở đợi chờ một đêm, rốt cuộc cũng đợi đến đại chiến.
Đội hình là sáu vị Bán Thánh, thực lực của Chí Tôn hoàng đạo hẳn sẽ mạnh hơn Bát Bộ Hoàng Đạo chút.
Huống chi, đây đều là loại hình lực lượng trung kiên vương hầu chiến tướng của thần triều chinh chiến Thiên Khải.
- Sáu khối bảo cốt Thánh Vương.
Khương Phàm tiếp nhận bảo cốt, hài lòng gật đầu, vung tay ném cho rủ xuống Địa Ma Thụ.
- Ô Phong, ẩn nấp đi! Triệu Không Tịch, Từ Chính Chân, Bành Bá, Liêu Thiên Hoa, các ngươi đều rõ ràng ý nghĩa của trận chiến này, chỉ có thể thành công, không cho phép thất bại, việc liên quan vinh quang hoàng thất, vương phủ, Chân Thiên Các chúng ta, càng liên quan đến mặt mũi thần triều, cần phải toàn lực ứng phó!
Chu Nguyên Cơ cầm chiến đao trong tay, toàn thân bạo động liệt diễm, Thiên phẩm linh văn Cửu Thiên Huyền Hỏa hừng hực mà tôn quý, giống như chủ nhân của vạn hỏa thức tỉnh, khiên động Hỏa nguyên lực giữa thiên địa bành trướng nhảy nhót.
Theo liệt diễm bạo động, ba cái vòng xoáy nhanh chóng thành hình, vờn ở xung quanh, cùng đồng mâu trong hốc mắt hắn tương huy, tượng trưng cho sinh mệnh, tử vong, thôn phệ!
- Ta, Triệu Không Tịch, chủ công!
Lão giả tóc trắng sôi trào huyết khí toàn thân, chiến ý như thủy triều.
Vô Thượng vương phủ ngoại trừ Nhân Vương linh văn ra, thì kẻ cường hãn chính là Vô Thượng Yêu Thể bọn hắn.
Nhân Vương linh văn chỉ xuất hiện ở Thánh Vương Thiên phẩm, nhưng Vô Thượng Yêu Thể thuộc lại về mỗi truyền nhân của vương phủ. Đây là siêu cấp chiến khu sinh ra tại thời kỳ sau của Hồng Hoang, số lượng thời đại danh chấn đều được đếm rõ, huyết mạch đặc biệt của bọn hắn có thể diễn biến năng lượng yêu khí cường hãn.
Thánh phẩm linh văn có thể tu luyện yêu thuật của Thánh Thú, Thiên phẩm linh văn có thể tu luyện yêu thuật cấp bậc Yêu Tổ, bá đạo tuyệt luân.
Vô Thượng Yêu Thể cường hãn, không chỉ có mọi người tại Thương Huyền đều biết, mà còn là có hung danh hiển hách tại Thiên Khải chiến trường.
Vô Thượng vương phủ có thực lực cường đại, tại Xích Thiên Thần Triều là gần với hoàng thất, thậm chí có người nói, xem như Vô Thượng vương phủ rời khỏi Xích Thiên đều có thể đứng vị trí hoàng tộc.
- Ta, Từ Chính Chân, chủ công! Triệu Không Tịch, hai người lão gia hỏa chúng ta là hoàng phủ, là một trận chiến hướng đến thần!
Lão nhân của Kim Luân vương phủ dâng cao chiến ý, cùng Triệu Không Tịch nháy mắt.
Hai người đều là tộc lão quy ẩn, đã gần cận hai trăm tuổi, cũng đã từng là nhân vật phong vân của thần triều.
Toàn thân hắn phát sáng, từ hài cốt đến da thịt đều biến thành màu vàng óng ánh, giống như là Cửu Chuyển Kim Thân, mỗi tấc máu thịt đều tựa như là khuấy động lực lượng hủy diệt, hắn bắt đầu thiêu đốt huyết nhục, muốn hiện ra sinh mệnh cho trận chiến cuối cùng.
- Nhị lão phối hợp Chu Nguyên Cơ đại tướng chủ công, Liêu Thiên Hoa ta phụ trợ.
Hắc Thiên vương phủ Liêu Thiên Hoa giơ lên chuôi côn sắt nặng nề, bỗng nhiên lay động, trong chốc lát đã đất rung núi chuyển, dâng lên sát khí trắng xoá, bành trướng mãnh liệt, giống như sát hải vô tận.
Hắc Thiên vương phủ là vương phủ nguy hiểm nhất Xích Thiên Thần Triều, các đời Hắc Thiên Vương càng là vương nguy hiểm nhất.
Bởi vì bọn hắn là tu luyện Sát Lục linh hồn, không chỉ có chiến lực nhanh nhẹn dũng mãnh, càng có thể lâm vào bạo tẩu, thực lực tăng nhiều.
Chương 2009 Dục hỏa đẫm máu (1)
Hắc Thiên vương phủ có lịch sử đã lâu, truyền thừa đến nay đã hơn bảy ngàn năm, đời đời truyền thừa ba mươi sáu cây côn máu giết chóc, mỗi cây máu côn đều nặng đến mấy vạn tấn, càng có thể thu nạp hồn phách kẻ địch bị đánh chết ở trong đó.
Côn máu giết chóc mạnh nhất, đời đời chinh chiến Thiên Khải, phong tồn hàng trăm triệu sát hồn.
Liêu Thiên Hoa này là được trúc tạo tại hai ngàn năm trước, nặng đến năm mươi ngàn tấn, đạt tới mấy triệu sát hồn!
- Ta, Bành Bá, phụ trợ!
Phó các chủ Chân Thiên Các, Bành Bá dâng lên thiên lôi màu tím, đinh tai nhức óc, cuồn cuộn không dứt, hắn mang áo giáp hạng nặng, tế lên lôi cung nặng nề, dài đến hơn ba mươi mét, hoành không mà hiện, giống như một con Lôi Long uốn lượn.
Không sai, cây cung này đúng là dùng hài cốt Lôi Long rèn đúc nên, phía trên khảm nạm mấy chục viên thú nguyên Lôi Thú, uy lực tuyệt luân.
Hắn đứng trong lôi hải bạo động, khống chế Lôi Long cung, ngưng tụ mười hai thanh lôi tiễn, khóa chặt Khương Phàm.
Mà Ô Phong đã đang lặng yên không một tiếng động ẩn nấp đến trong hư không.
Theo năm vị Bán Thánh liên tiếp hiện ra linh văn, phóng thích năng lượng, bầu không khí tại toàn trường đã đạt đến đỉnh điểm.
Năng lượng mênh mông như đại dương, chiến ý bành trướng uy phong lẫm liệt, bất luận là tư thái hay là năng lượng, đều rõ ràng mạnh hơn cường giả Thần Miếu ngày hôm qua.
Một màn này để cho sắc mặt các cường giả Thần Miếu khó coi, để vẻ mặt hoàng đạo khác nghiêm trọng, lại làm cho bầu không khí tại toàn trường sôi trào lên.
Đông Hoàng Như Yên rung động nói:
- Xích Thiên Thần Triều xác thực rất mạnh, trách không được thời điểm kết minh cùng Vạn Thế Thần Triều ở kiếp trước có thể chấn kinh Thương Huyền, sau này hai bên quyết liệt liều mạng, lại để cho Vạn Thế Thần Triều tổn hao nhiều nguyên khí.
Tế tự của Vạn Đạo Thần Giáo cũng nói:
- Xích Thiên Thần Triều không hổ là hoàng đạo có tiềm lực chiến tranh lớn nhất Thương Huyền, nếu như không phải lân cận đám quái vật Man Hoang Chiến tộc kia, cần điều số lượng lớn cường giả trấn thủ biên cương Đông Bắc, nói không chừng bây giờ bọn hắn thậm chí đã ảnh hưởng đến cương vực, tuyệt đối có thể vượt qua Chí Tôn hoàng đạo khác.
Đế Tử quan sát đến khí tức của năm vị Bán Thánh, cũng nghĩ đến những lời Đế Tổ nói kia.
Hoàng đạo nguy hiểm nhất Thương Huyền, không thể nghi ngờ chính là Xích Thiên Thần Triều, chỉ là bị giới hạn các mặt, không cách nào tùy ý hiện ra toàn bộ thực lực.
Năm đó Vạn Thế Thần Triều có thể nhanh chóng hoàn thành nhất thống Thương Huyền, chinh chiến Thiên Khải, nghênh chiến Bát Châu Thập Tam Hải, Xích Thiên Thần Triều đều có công rất lớn, nhưng cuối cùng Vạn Thế Thần Triều bị phá diệt, cũng là bởi vì Xích Thiên Thần Triều quyết liệt.
Phần Thiên Thần Hoàng kiếp trước, thành cũng là nhờ Xích Thiên, bại cũng là do Xích Thiên!
Trận chiến này hôm nay, tựa hồ có ý nghĩa đặc biệt.
Sau khi Khương Phàm nhìn cường địch xung quanh, hắn thức tỉnh tứ trọng bản thân, mở ra Thiên Mệnh Chiến Giới, cưỡng ép áp chế toàn trường.
Bọn người Chu Nguyên Cơ bằng vào bảo cốt, ngạnh kháng áp chế, ổn định cảnh giới tại bát trọng thiên.
Ô Phong lui đến thất trọng thiên, nhưng hắn sẽ bí mật ẩn tại hư không, chỉ làm phụ trợ, thất trọng thiên đã đầy đủ.
Khương Phàm tản Thái Tổ sơn cùng Đại Sơn Thượng Cổ ra, chìm vào trong đất, âm thanh trong trẻo vang vọng Đại La sơn:
- Ngày thứ hai, trận chiến đầu tiên! Muốn thắng được tranh tài, chỉ có một cách, trước khi ta săn giết các ngươi... Giết ta!
- Đó là đương nhiên! Hôm nay là này chết của ngươi! Kiếp trước, Xích Thiên chúng ta không thể tự tay kết thúc Vạn Thế ngươi, kiếp này, do chúng ta tới chặt đứt luân hồi của ngươi!
- Các vị, đều cảnh giác những ngọn núi của Khương Phàm, đề phòng thủy triều tai nạn của Khương Phàm, tận lực cam đoan chiến trường ở phía trên năm ngàn mét.
- Triệu Không Tịch, Từ Chính Chân, phối hợp ở hai bên. Liêu Thiên Hoa, Bành Bá, chuẩn bị phục sát!
Chu Nguyên Cơ rống như sấm, tay hắn cầm chiến đao lao thẳng đến Khương Phàm, huyền hỏa cuồn cuộn, ánh lửa chiếu thấu đất trời, để vạn vật ảm đạm.
Triệu Không Tịch, Từ Chính Chân, Liêu Thiên Hoa, Bành Bá toàn bộ đều khóa chặt Khương Phàm, chiến ý vô tận giống như là biển động sôi trào bao phủ Đại La sơn.
Bầu không khí đều tăng vọt theo!
Nhưng...
- Các vị, chờ một lúc gặp lại!
Đột nhiên không gian sau lưng Khương Phàm lại bạo động, giống như đại dương mênh mông bình tĩnh nhấc lên sóng to gió lớn, ngay sau đó không gian biến mất, tinh không hiển hiện.
Xa xa nhìn lại, giống như trải rộng ra bức tranh tinh thần mênh mông khó lường, đại tinh cuồn cuộn, Ngân Hà rủ xuống, giống như cảnh đẹp vũ trụ.
Khương Phàm lui lại hai bước, bước lên bức tranh tinh thần, dứt khoát lao thẳng đến thân ảnh ẩn núp trong bóng tối vô tận kia.
- Đây là vũ khí gì?
- Cảnh tượng tinh không thật rung động.
Toàn trường bạo động, bị cảnh đẹp đột nhiên xuất hiện làm cho rung động.
- Mở cho ta!
Chu Nguyên Cơ cường thế giết tới, chiến đao oanh minh, huyền hỏa sôi trào, cường quang mãnh liệt phảng phất tinh thần tranh nhau phát sáng trong thâm không, trong chốc lát đã dâng lên đao cương trăm mét, bổ về phía bức tranh tinh không.
Nhưng... Không gian nhấc lên, tinh không vẫn không có việc gì, đao mang nhìn như cường hãn lại biến mất ở trong tinh hà mênh mông, không còn bóng dáng.
Cái gì?
Triệu Không Tịch và đám người liên tiếp phanh lại, không dám tin mà nhìn cảnh đẹp tinh không ở trước mặt, đây mới thực là xuyên suốt thâm không?
Bành Bá đứng ngạo nghễ trong lôi hải, nhấc lên vạn tia lôi mang, bao phủ Lôi Long chiến cung, cung tiễn lắc lư, giống như là Lôi Long thức tỉnh, ngưng tụ mười hai mũi lôi tiễn nổ bắn ra.
Thanh triều mạnh mẽ chấn thiên động địa, cường quang chói mắt, chiếu thấu càn khôn, kéo lấy năng lượng tựa như là hủy diệt tiến đụng vào tinh không, nhưng... Mười hai mũi lôi tiễn giống như lưu tinh xẹt qua bầu trời đêm, biến mất ở bên trong bóng tối mênh mang, không hề có một gợn sóng.
Một màn không thể tưởng tượng này đã để cho bọn người Chu Nguyên Cơ khẩn trương càng cảnh giác.
- Hắn tiến vào hư không, hắn đang săn giết Ô Phong!
Phó các chủ Chân Thiên Các - Bành Bá lo lắng hô to.
Mời Ô Phong đến là vì để ứng phó ngoài ý muốn, hiệp trợ bọn hắn tập kích, kết quả Khương Phàm vừa bắt đầu liền săn giết Ô Phong, bọn hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn.
- Đi đến sao??
Triệu Không Tịch cau mày, bức tranh tinh không thần bí khó lường, giống như là thâm không xuyên suốt thật sự, lại như một loại vũ khí cường hãn nào đó, bọn hắn thật không dám tùy tiện đi đến.
- Khương Phàm ở đâu? Ai nhìn thấy không?
Bọn người Từ Chính Chân rất muốn đi đến giết hắn, nhưng thật kiêng kị.
Đúng vào lúc này, tinh không mênh mông thâm thúy đột nhiên bạo động, Ngân Hà lao nhanh, đại tinh gào thét, giống như lưu tinh không có tận cùng nhanh chóng phóng đại trong tầm mắt, đánh tới bọn người Chu Nguyên Cơ ở phía ngoài.
Chương 2010 Dục hỏa đẫm máu (2)
Hào quang sáng chói, thanh triều ù ù, thâm không rung chuyển, càng là vang vọng dãy núi.
Một màn nhìn rung động này, tựa như một đám sao băng.
Không đúng!!
Đây chính là thật!!
- Chú ý né tránh!
Chu Nguyên Cơ hét lớn, huy động liệt diễm nhấc lên đao cương đánh về phía một viên đại tinh đang đập tới.
Ầm ầm, oanh minh kịch liệt, trời rung đất chuyển, đao cương tán loạn, vòng xoáy băng tán, đại tinh bị bổ ra, những mảnh vỡ rơi xuống đầy trời, nhưng Chu Nguyên Cơ cũng bị chấn động mãnh liệt cưỡng ép đánh lui.
Mà đây chỉ là mới bắt đầu, lít nha lít nhít đại tinh từ trong thâm không vô tận đụng đi ra, bao phủ toàn bộ chiến trường Đại La sơn.
Sắc mặt Chu Nguyên Cơ, Triệu Không Tịch đại biến, bọn hắn nhanh chóng né tránh, nhưng đại tinh bành trướng, số lượng lại nhiều vô kể, liên miên bất tuyệt oanh kích tới khiến cho bọn hắn chật vật nghênh chiến, ẩn núp bốn chỗ.
Đại La sơn lay động kịch liệt, xiềng xích trên mặt đất đều bị vô tình oanh kích, bụi mù vô biên, giống như con sông lao nhanh bao phủ cả dãy núi.
Dưới sự hỗn loạn cùng khẩn trương, bọn hắn từ hơn năm ngàn mét trên bầu trời rơi xuống mặt đất.
Đúng vào lúc này, Khương Phàm lại bước ra từ tinh không, trong tay bóp lấy Ô Phong nửa sống nửa chết, sau đó ăn vào một viên thuốc:
- Tinh Thần... Đại Táng...
Trong chớp mắt, tinh không ngưng kết, bất luận là tinh thần đang rơi xuống, hay là tinh thần vẫn đang ở trong thâm không, đều tại thời khắc này tỏa ra cường quang vạn trượng, sụp ra vết nứt dày đặc.
Ánh sáng quá thịnh, chiếu rọi đến ngàn dặm, ngay cả rất nhiều Thánh Linh đều bị đâm đến mở mắt không ra.
Ầm ầm!!
Tinh thần nổ lớn!
Hàng trăm hàng ngàn, tập thể dẫn bạo!
Mỗi một viên tinh thần bạo tạc đều giống như long trời lở đất, đồng thời dẫn bạo lẫn nhau, đánh rách tả tơi càn khôn, rung chuyển đại đạo, phảng phất có thể vỡ nát tất cả mọi thứ trong không gian trăm dặm, ngay sau đó hình thành nên năng lượng chôn vùi, hủy diệt dân chúng, sụp đổ hư không.
Đại La sơn bị chôn vùi vô tình, xiềng xích giăng khắp nơi đều cuồng bạo nhấc lên, cuồng kích về bốn phương tám hướng.
Thanh triều bạo động như hàng vạn tia lôi đình cuồng kích đến mấy trăm dặm; bụi mù cuồn cuộn như biển động sôi trào bao phủ cả đất trời.
Tinh thần chôn vùi, năng lượng vô biên, hoàng tộc hoàng đạo ở không trung đứng chịu mũi sào, bị đối diện bao phủ.
Đám khán giả xem náo nhiệt xung quanh vội vàng không kịp chuẩn bị, đều bị cuồng bạo hất tung bay, mười mấy vạn người cùng thú đều giống như trời mưa rơi vãi ra ngoài, có chút thậm chí đã bạo thể tại chỗ, hóa thành mưa máu bay xuống.
Khương Phàm bỗng nhiên suy yếu, sắc mặt tái nhợt, khí tức yếu ớt, toàn thân đều đổ mồ hôi, Tinh Thần Đại Táng đối với hắn mà nói là tiêu hao quá lớn, gần như trong nháy mắt đã ép khô hắn.
Nhưng trong miệng sớm đã ngậm lấy đan dược, mà còn là thánh đan, mênh mông năng lượng nhanh chóng tràn ngập toàn thân, để hắn trong vòng một phút ngắn ngủi đã khôi phục lại đỉnh phong.
Tại một phút đồng hồ tàn phá này, chiến trường Đại La sơn đã triệt để biến thành phế tích, hơn mười dặm xung quanh đều bị thanh lý không còn gì nữa, cơ hồ còn muốn tác động đến những thành mới kia.
Bọn người Chu Nguyên Cơ tản mát trong phế tích, xác thực mà nói thì hẳn là hố sâu.
Đại La sơn ban đầu nguy nga vạn mét, bây giờ lại đã tung hoành hơn trăm dặm, hố to sâu đến vài trăm mét.
Bên ngoài nhìn nhìn thấy đã giật mình, bọn người Chu Nguyên Cơ thân ở trong đó càng là đầy rung động.
Đây chỉ là thực lực bát trọng thiên sao?
Uy lực và năng lượng như thế, cho dù là cửu trọng thiên đều làm không được!
Đó lại là thứ vũ khí gì?
Khương Phàm từ nơi nào lại lấy được vũ khí tinh không khủng bố như thế?
Mà... đây thật sự là vũ khí sao?
Vì sao không nhìn thấy bất kỳ vết tích của vũ khí nào!
Bọn hắn máu me khắp người, lộ ra bạch cốt âm u, bộ dáng muốn bao nhiêu chật vật thì có bấy nhiêu chật vật, nếu như không phải chiến khu Bán Thánh cao cấp hơn Niết Bàn cảnh, rất có thể bọn hắn đã bị Khương Phàm diệt sạch chỉ trong một chiêu!
- Sinh tử chiến, chính thức bắt đầu? Các ngươi... Chuẩn bị xong chưa!
Sau khi Khương Phàm khôi phục đỉnh phong hắn cũng đã không chần chờ chút nào, khống chế toàn thể Đại Sơn Thượng Cổ khôi phục, ngọn núi oanh minh, tăng vọt lên vài trăm mét, phun trào mấy triệu tấn bụi mù kéo về phía bốn phương tám hướng không khác gì là hỗn chiến.
- Tránh khỏi đám núi đá đáng chết này.
Chu Nguyên Cơ cao giọng nhắc nhở, nhưng mới vừa may mắn còn sống sót từ trong cuồng triều tinh thần, bọn hắn đều đã bị thương nặng, suy yếu càng chật vật, năng lượng trong khí hải đều đã bị mất đi rất nhiều.
Cho dù bọn hắn cứ việc vô cùng không cam lòng, nhưng vẫn bị núi đá bao phủ lại.
Khương Phàm phát động yêu hỏa ngập trời, diễn biến ra các loại hư ảnh như Thiên Bằng, chim Loan, Khổng Tước,… lấy Phục Thiên Thuật nhanh chóng lao xuống, đuổi giết Kim Thân của Kim Luân vương phủ kia.
Từ Chính Chân phát sáng toàn thân, từ hài cốt đến da thịt đều là màu vàng óng ánh, mỗi tấc máu thịt đều khuấy động lực lượng tựa như là hủy diệt.
Hắn đang điên cuồng đánh tan ba ngọn núi lớn, không đợi kịp thở dốc thì đã giật mình đến nguy hiểm, lập tức thiêu đốt huyết khí, từ toàn thân dâng lên phù văn màu vàng, xen lẫn thành cái chuông vàng nguy nga.
Phù văn sáng chói, dâng lên năng lượng kinh khủng, chuông vàng nguy nga, to lớn, hùng hậu như núi.
Oanh!
Khương Phàm nhanh chóng lao xuống, Phục Thiên Thuật lấy uy lực săn giết dân chúng, bạo kích chuông vàng.
Chuông vàng lắc lư mãnh liệt, giống như là Thiên Hoàng Chung đang oanh minh, phát động ra sóng âm mãnh liệt, hố sâu và mặt đất kịch liệt chập trùng như thuỷ triều, cuốn lên cát đá đầy trời.
Đây là đỉnh cấp võ pháp của Kim Luân vương phủ, phòng ngự tuyệt đối, có thể chặn đánh đả kích trí mạng, nghênh đón uy lực thiên lôi, nhưng, bây giờ Từ Chính Chân quá mệt mỏi, hắn vội vàng chống lên kim chung kém xa một phần mười khi ở trạng thái đỉnh phong, cho nên khi bị Phục Thiên Thuật Trận va chạm cuồng bạo đã bị diệt vong ngay tại chỗ.
Khương Phàm không ngừng tấn công, hắn mang theo hung uy cùng liệt diễm tràn ngập đất trời giết tới trước mặt Từ Chính Chân.
- Đến đây, lão phu chả lẽ lại sợ ngươi? Đến đây!
Hai tay Từ Chính Chân mang theo quyền sáo, giống như hai vầng mặt trời nở rộ ra cường quang vô tận, chiến khu càng giống như Cửu Chuyển Kim Thân, mỗi tấc máu thịt đều khuấy động lên lực lượng hủy diệt.
Ầm ầm!!
Trận oanh kích mãnh liệt giống như là hai viên sao chổi va vào nhau, trong chốc lát đã nổ tung ra sóng âm chân thực, khuấy động không gian, nương theo liệt diễm cùng kim quang mà khiến cho đại địa bạo động.
Từ Chính Chân run rẩy bị đánh bay đi.
Khương Phàm rơi xuống đất, đại khai đại hợp tấn công mạnh, lực giơ tay nhấc chân đều có thể bạt núi, đánh Từ Chính Chân liên tục tháo chạy, chiến khu cứng cỏi đều liên tục lõm vào.