Đông Hoàng Như Ảnh mặc dù có chú ý qua, cũng phỏng đoán qua nguyên nhân, nhưng nàng đã không thèm để ý qua nhiều.
Nàng nắm trong tay truyền thừa cường đại, đủ để cho nàng không nhìn đến bất kỳ đối thủ nào.
- Tiểu thư, phó cung chủ an bài nô tỳ đưa cho ngài một tin tức, nói rằng ngài hẳn là sẽ cảm thấy hứng thú.
Có một thị nữ khẽ gõ cửa gian phòng lầu mười chín.
- Nói.
Trong phòng truyền ra thanh âm nhẹ nhàng mà nhu hòa của Đông Hoàng Như Ảnh.
- Có người... Từ Địa Ngục trở về...
Trong phòng an tĩnh một thời gian, truyền ra lời khẽ nói:
- Khương Phàm... Hắn còn sống...
Hoàng cung!
Đại hoàng tử ngồi ngay ngắn ở trong phòng, lặp đi lặp lại liếc nhìn tư liệu tình báo trên mặt bàn đã, hắn đã nhìn không biết bao nhiêu lần.
Toàn bộ đều là liên quan tới Kiều gia, Tô gia, cùng Ác Nhân cốc.
Lúc trước sau khi Tô gia phản bội chạy trốn, Nhân Hoàng đã giao chuyện Tô gia cho Đại hoàng tử điều tra. Chỉ là sau đó hoàng thành lại lâm vào hỗn loạn, hắn không thể không phối hợp Nhân Hoàng ứng phó cục diện, dần dần buông xuống.
Bây giờ Nhân Hoàng cao điệu tuyên bố 'Trọng chỉnh cửu đại gia tộc', thành công khống chế cục diện, hắn lại bắt đầu đặt tinh lực ở bên trên sự kiện Tô gia.
Hắn muốn tra rõ ràng rốt cuộc là ai mưu đồ trận đại cục kia. Càng phải tra rõ ràng đám người Tô gia kia cùng vị trí của Cấm Nguyên Cổ Thụ.
Nếu như hắn có thể thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, có thể dựa theo thời gian quy định của hoàng thất tiếp quản hoàng vị, chấp chưởng Cổ Hoa hoàng thành.
Nếu như kết thúc không thành, thời gian thuận vị sẽ chuyển dời mười năm, thậm chí càng lâu hơn.
Cho nên từ bắt đầu tháng bảy, Kỷ Nguyên năm thứ sáu, Đại hoàng tử đã đặt toàn bộ tinh lực ở trên này.
Một năm rưỡi điều tra, Đại hoàng tử dần dần loại bỏ tất cả tình báo quấy nhiễu, đưa mắt nhắm ngay Kiều gia cùng Ác Nhân cốc.
Nhưng, để đầu hắn đau chính là, tình báo nhằm vào Kiều gia cùng Ác Nhân cốc, cơ bản đều là suy đoán thôi diễn, không có chứng cứ quá trực tiếp.
- Lão Tam, Kiều Vạn Bình còn không có đồng ý sao?
Đại hoàng tử buông tình báo trong tay xuống, xoa trên trán căng đau.
Chỉ có hoài nghi, không có chứng cứ.
Rốt cuộc là Kiều gia quá khôn khéo, hay là hắn còn chưa đủ năng lực, hay thật sự là tra sai phương hướng rồi?
- Đại ca đừng có gấp, nếu Kiều Vạn Bình do dự, đã nói lên trong lòng có ý tưởng.
Tam hoàng tử gầy gò lãnh khốc, đáy mắt hiện lên hung ác.
Hắn là cùng phụ thân cùng phụ mẫu thân tộc với Đại hoàng tử, cũng là người Đại hoàng tử tín nhiệm nhất bây giờ.
Xúi giục Kiều Vạn Bình, cũng chính là đề nghị của hắn.
Nếu tra không được chứng cứ trực tiếp, liền xúi giục một quan trọng nhân vật nào đó từ nội bộ Kiều gia.
Cuối cùng đã chọn Kiều Vạn Bình.
Thân phận Kiều Vạn Bình tương đối phức tạp.
Nếu thật sự tính toán ra, hắn mới là trưởng tử của tộc trưởng Kiều gia tiền nhiệm, Kiều Anh Tung, tuổi tác so với Kiều Vạn Niên còn lớn hơn mười tuổi.
Hắn là do lúc Kiều Anh Tung tuổi trẻ u mê, kiềm chế xúc động không nổi, cùng thị nữ thiếp thân kết hợp, sinh hạ hài tử.
Nhưng thị nữ này tính tình rất bướng bỉnh, tự biết thân phận không xứng, nàng đã mang theo hài tử chạy đi.
Kiều gia không có tìm kiếm, mà về sau thị nữ càng chết bởi vì ngoài ý muốn.
Cho đến khi Kiều Vạn Niên tiếp quản tộc trưởng, mới phái người đi ra bên ngoài tìm được hắn, mang về Kiều gia, bây giờ phụ trách thương hội của Kiều gia tại Cổ Hoa.
Cho nên tình cảm của Kiều Vạn Bình đối với Kiều gia rất phức tạp, mặt ngoài là tôn trọng, đội ơn gia tộc, nhưng kỳ thật trong lòng còn có chút oán niệm.
Tam hoàng tử chính là lợi dụng điểm ấy, xảo diệu kích thích Kiều Vạn Bình.
Quan trọng nhất chính là để Kiều Vạn Bình tin tưởng, năm đó mẫu thân hắn không phải chết bởi ngoài ý muốn, mà là chết bởi tay Kiều Anh Tung.
Chỉ cần Kiều Vạn Bình đồng ý phối hợp, lấy hắn thân phận đặc thù, hẳn là có thể giúp bọn hắn tra được có một số chân tướng.
Đại hoàng tử nhắc nhở Tam hoàng tử:
- Tuyệt đối không nên biến khéo thành vụng. Nếu như cuối cùng Kiều Vạn Bình lựa chọn Kiều gia, có khả năng sẽ bán đứng chúng ta.
Tam hoàng tử nhếch môi nói:
- Đại ca cứ việc yên tâm, đệ chỉ là phái người đến ảnh hưởng tâm tình của hắn, vơ vét chứng cứ cho hắn, đệ đều không có tự mình xuất hiện qua. Không đến lúc có cơ hội hoàn toàn chín muồi, đệ sẽ không tuỳ tiện mạo hiểm.
Đại hoàng tử gật đầu nói:
- Ác Nhân cốc thì sao?
- Một năm trước an bài chiến nô đều đã bị Ác Nhân cốc hấp thu, có một số phụ trách thủ vệ Vân Vụ sâm lâm, có mốt số được an bài trấn thủ đại điện. Mặc dù còn không có tiếp xúc hạch tâm, nhưng chí ít chúng ta đã thành công sắp đặt tai mắt ở nơi đó.
Đại hoàng tử gật gật đầu:
- Bây giờ là giữa tháng tư, cuối năm nay chúng ta nhất định phải điều tra rõ ràng sự kiện Tô gia từ đầu đến cuối, cho phụ hoàng tranh thủ đầy đủ thời gian chuẩn bị. Nếu như đúng là Kiều gia cùng Ác Nhân cốc làm, chúng ta phải từ cùng ngày đại điển phong thưởng, nhất cử bắt lấy bọn hắn.
Tam hoàng tử nói:
- Nếu như không phải bọn hắn thì sao??
- Không phải khác các đại gia tộc, cũng không phải bọn hắn, vậy vấn đề kia liền nghiêm trọng.
Đại hoàng tử lắc đầu, trong lòng cũng không chắc chắn.
Càng điều tra, càng cảm giác kẻ cầm đầu là Kiều gia, nhưng từ đầu đến cuối vẫn tìm không thấy chứng cứ trực tiếp, điểm này thật là đáng sợ.
Nếu thật là Kiều gia làm, đủ để chứng minh bọn hắn khôn khéo và điên cuồng, mà lại vô cùng nguy hiểm, tuyệt đối không phải ngoan thuận ôn hòa như nhìn thấy mặt ngoài vậy.
Lúc này, có người đến đây bẩm báo:
- Con rể Kiều gia, Khương Phàm, đã vào thành.
- Khương Phàm?
Đại hoàng tử đều sắp quên cái tên đó.
Tam hoàng tử kỳ quái:
- Kiều Vi Nhi đều đã chết, hắn về đây làm gì?
Đại hoàng tử bỗng nhiên cảnh giác:
- Chẳng lẽ là Kiều gia mời hắn trở về?
- Thế nào, Kiều gia muốn gả Kiều Linh Vận cho hắn?
- Không. Phụ hoàng hoài nghi tới vị sư phụ kia của Khương Phàm có thể là Thánh Nhân. Kiều gia lúc này mời Khương Phàm trở về, có khả năng chính là mời vị Thánh Nhân kia. Chẳng lẽ, Kiều gia bắt đầu cảnh giác chúng ta?
- Thánh Nhân? Nói đùa cái gì, nào có Thánh Nhân vô danh bừa bãi!
- Coi như không phải Thánh Nhân thật sự, những cũng có thể là cấp bậc Bán Thánh.
- Kiều gia kết giao với nhân vật như vậy?
Tam hoàng tử kinh ngạc, lập tức hỏi:
- Khương Phàm tự mình trở về một mình?
- Còn mang theo một nam một nữ, thân phận cụ thể không rõ ràng.
- Cảnh giới của Khương Phàm gì?
- Sơ bộ xác định, Linh Hồn cảnh thất trọng thiên.
- Tốc độ rất nhanh.
Tam hoàng tử lấp lóe ánh mắt, nhìn về phía Đại hoàng tử:
- Sắp xếp người kích thích hắn một chút?
Chương 1253 Đã quá khinh thường
Kiều gia!!
Khương Phàm đi đến trước cửa Kiều gia, Kiều Vạn Niên, Kiều Vạn Sơn, Kiều Phương Hoa, Kiều Linh Vận, đám người Kiều gia, đã sớm nhận được tin tức, tề tụ ở ngoài cửa.
Chỉ là sau khi tận mắt nhìn thấy Khương Phàm, đều sửng sốt một chút, sao lại mù rồi??
- Đại chiến trận như vậy?
Hứa Đan kinh ngạc, lại tranh thủ thời gian im lặng.
Kiều Linh Vận kỳ quái dò xét Lý Dần và Hứa Đan, còn tưởng rằng là mang bọn người Kiều Vi Nhi trở về, rốt cuộc lại là hai người xa lạ.
Kiều Vạn Niên và mọi người nhiệt tình mang theo Khương Phàm lên đỉnh núi, sau đó chuyển tới tổ địa sau núi.
Càng là lên phía trước, thị vệ càng ít, cuối cùng chỉ còn lại có ba người Kiều Vạn Niên.
Hứa Đan đang tò mò nhìn cảnh vật xung quanh, lại suýt chút nữa té ngã.
Ba người Kiều Vạn Niên trước đó còn kiêu ngạo uy nghiêm, giờ phút này lại chủ động rơi xuống sau lưng Khương Phàm, còn có chút cúi đầu, không dám giương mắt.
Phần tư thái cung kính này để Hứa Đan và Lý Dần đều ngây ra.
Cái này là tình huống như thế nào?
Đường đường là đỉnh cấp tộc trưởng gia tộc của hoàng tộc, vậy mà lại hành lễ với Khương Phàm?
Ai là khách? Ai là chủ nhân!
Sai lầm sao!
- Từ khi hoàng thất làm ra quyết định 'Trọng chỉnh cửu đại gia tộc', thế cục Cổ Hoa liền trở nên vô cùng vi diệu. Ai cũng không dám lại dẫn đầu gây sự, tất cả gia tộc đều đang nhìn sắc mặt Nhân Hoàng mà làm việc.
- Các gia tộc ngoài bát đại gia đều vô cùng sinh động, cơ hồ là không biết xấu hổ nịnh nọt hoàng thất, nghĩ hết biện pháp muốn chen vào hàng ngũ cửu đại gia. Kiều gia dưới tình huống này chỉ có thể giữ vững tỉnh táo.
Kiều Vạn Niên theo sát sau lưng Khương Phàm, giới thiệu kỹ càng tình thế Cổ Hoa.
Mặc dù đã giải quyết Tô gia được, đảo loạn tình thế, làm vô cùng tốt, nhưng bọn hắn không nghĩ tới hoàng thất lại đi một nước cờ như vậy, đột nhiên lại xảo diệu khống chế được cục diện Cổ Hoa.
Cứ như vậy, bọn hắn không thể tiếp tục làm loạn, càng không thể dựa theo ý đồ ban đầu của Khương Phàm, trọng thương Cổ Hoa, sau đó lại thoát khỏi.
Kiều Vạn Sơn nói bổ sung:
- Thời gian trọng chỉnh Cửu đại gia tộc định vào năm thứ chín, ngày mùng chín tháng chín, dựa theo ý tứ hoàng thất, đến lúc đó còn giống như sẽ mời các tộc phương bắc cùng nhau chứng kiến.
- Nhân Hoàng sĩ diện, khẳng định sẽ huyên náo chuyện đến oanh oanh liệt liệt, vô cùng náo nhiệt, hắn muốn để tất cả thế lực phương bắc, cùng nhau chứng kiến Cổ Hoa ổn định, cùng các đại gia Cổ Hoa ủng hộ hoàng thất.
Khương Phàm yên lặng gật đầu, cũng không nghĩ tới Nhân Hoàng lại vứt bỏ tổ huấn, chơi ra một chiêu lớn như thế.
Dù sao cửu đại gia tộc ban đầu đều là công thần tuyệt đối làm bạn với Cổ Hoa hoàng thành quật khởi lần nữa, từ dạy bảo tổ tiên để lại, trừ phi gia tộc nào đó phản loạn, nếu không tuyệt đối không thể tước đoạt lợi ích.
Nhưng lần này Nhân Hoàng lại muốn từ trong những công thần này đuổi đi một kẻ.
Không nghĩ tới, Nhân Hoàng nhìn như bình thường, vậy mà lại có mưu kế cùng quyết đoán như thế.
Chỉ là làm như vậy, hắn còn báo thù các đại gia thế nào, còn trọng thương Cổ Hoa hoàng thất thế nào?
Khương Phàm yên lặng đi về phía trước một trận, đột nhiên hỏi:
- Nhân Hoàng, tiếp cận Kiều gia rồi?
Kiều Vạn Niên cùng mọi người nhắm mắt thần trao đổi, gật đầu nói:
- Bởi vì thiếu Tô gia, Nhân Hoàng muốn lại tuyển gia tộc khác bổ sung vị trí Tô gia, cái này kỳ thật không gì đáng trách, nhưng nếu như muốn từ bên trong Bát đại gia lại loại bỏ một nhà, cái này cần lý do tuyệt đối. Chúng ta đoán, rất có thể là Nhân Hoàng đã tiếp cận Kiều gia. Đến lúc đó, chân chính diệt trừ, cũng sẽ là Kiều gia chúng ta. Lý do, chính là chúng ta làm loạn Cổ Hoa, mưu hại Tô gia. Cái này không khác gì phản loạn.
Khương Phàm chau mày, cái này rất phiền toái.
Không chỉ không thể trọng thương Cổ Hoa, ngược lại phải đối mặt Cổ Hoa vây bắt.
Tháng chín năm thứ chín, thời điểm Cổ Hoa trọng chỉnh, chính là ngày chặt đầu Kiều gia.
Kiều Vạn Niên chú ý tới sắc mặt Khương Phàm thay đổi, hổ thẹn cúi đầu xuống.
Kiều Vạn Sơn thay đại ca giải thích nói:
- Dựa theo kế hoạch ban đầu của chúng ta, trước tiên là thừa dịp mối quan hệ giữa Tô gia và hoàng thất chuyển biến xấu, diệt trừ con mãnh hổ Tô gia này của hoàng thất, để tránh sau này bọn hắn lại cùng tốt. Sau đó phối hợp Ác Nhân cốc dẫn phát mâu thuẫn giữa các tộc, đảo loạn thế cục Cổ Hoa, dùng cái này liên lụy tinh lực hoàng thất. Tái dẫn thế lực ngoại bộ nhúng tay, tiếp tục tăng lên hỗn loạn, cũng thuận tiện thay chúng ta làm hỗ trợ.
Khoảng chừng tám năm mười năm như vậy, hoàng thất bởi vì cục diện càng ngày càng loạn mà sứt đầu mẻ trán, mệt mỏi ứng phó. Càng nhiều thế lực bên ngoài, thậm chí là hoàng tộc, cũng sẽ thừa lúc vắng mà vào, để Cổ Hoa càng ngày càng loạn, cho đến khi triệt để mất khống chế.
- Cứ như vậy, hoàng thất sẽ vẫn điều tra chuyện Tô gia lúc trước, càng sẽ không hoài nghi Kiều gia chúng ta. Cho nên trước tiên chúng ta đã làm một ít chuyện, thiên về mạo hiểm, thiên về cấp tiến, cũng sẽ không thể nào có vấn đề.
- Nhưng chúng ta không nghĩ tới, Nhân Hoàng lại đột nhiên tới một chiêu như vậy, nhẹ nhõm lại triệt để ổn định cục diện, còn các đại gia tộc Cổ Hoa lại một mực tóm vào trong tay. Còn chuyện Tô gia lúc trước, bọn hắn tự nhiên sẽ lấy tay điều tra, cũng rất có thể đã tra được manh mối.
- May mắn duy nhất chính là, Nhân Hoàng khống chế cục diện vẫn chậm một chút, dù sao chuyện Tô gia cũng đã qua rất nhiều năm, bọn hắn bây giờ nhiều nhất chỉ là hoài nghi, rất khó có chứng cứ thực sự.
- Đây cũng là nguyên nhân Nhân Hoàng muốn 'Trọng chỉnh cửu đại gia tộc' tại năm thứ chín ngày mùng chín tháng chín, một là thời gian đặc biệt, lấy chữ cửu huyền bí, hai chính là bọn hắn cần thời gian tra rõ vấn đề, tìm kiếm chứng cứ.
Khương Phàm lại hỏi:
- Ác Nhân cốc bên đó thế nào?
Kiều Vạn Niên nói:
- Nơi đó càng không lạc quan. Hoàng thất rõ ràng đã bắt đầu giám sát nơi đó.
Khương Phàm lắc đầu:
- Không phải là do các ngươi, là lúc đầu ta đã tưởng tượng lạc quan.
Kiều Vạn Niên hỏi:
- Vậy tiếp theo chúng ta phải làm sao bây giờ?
Khương Phàm yên lặng đi thật lâu, trong lòng có tính toán.
Rút lui!!
Sớm rút lui!
Trước khi hoàng thất kịp phản ứng, toàn diện rút khỏi Cổ Hoa.
- Từ hôm nay trở đi, nghe ta điều phối, ta yêu cầu cái gì, thì các ngươi làm cái đó, càng không cần nhiều lời bất cứ chuyện gì cùng phía dưới.
- Lĩnh mệnh.
Ba người ở phía sau khẽ vuốt cằm, cung kính lĩnh mệnh.
Hứa Đan cùng Lý Dần theo ở phía sau, tròng mắt đều nhanh trợn lồi ra.
Rốt cuộc đây là tình huống như thế nào?
Khương Phàm có thể ra lệnh cho đại gia hoàng tộc?
Mấu chốt là mấy tên này lại còn rất kính sợ Khương Phàm?
Chương 1254 Thiên Hậu tới qua
Khương Phàm đi đến cấm khu tổ từ phía sau núi, u cốc của Kiều Vô Hối.
Kiều Vạn Niên, Kiều Vạn Sơn, Kiều Phương Hoa toàn bộ ở lại bên ngoài, cũng ngăn cản Hứa Đan cùng Lý Dần.
- Các ngươi là...
Kiều Linh Vận đánh giá bọn hắn, còn chưa kịp nhận biết.
- Ta là Lý Dần, đây là thê tử của ta.
- Ngô ngô...
Hứa Đan gật đầu, mím môi giả câm.
Tuy nhiên cái câu thê tử kia Lý Dần kêu nàng rất quả quyết, nhịn không được liền khoác cánh tay lên.
- Lý Dần? Sư đệ Khương Phàm?
- Không dám không dám, ta là...
Lý Dần vừa muốn giải thích, đột nhiên nhớ tới Khương Phàm nhắc nhở, không nên nói lung tung:
- Ừm... A... đúng vậy!
- Các ngươi từ đâu tới?
Kiều Linh Vận không nghĩ tới Khương Phàm thật sự có một sư đệ tên Lý Dần.
- Nói rất dài dòng.
- Vậy liền nói ngắn gọn?
Lý Dần nói quanh co hai tiếng, đưa tay ra hiệu Hứa Đan:
- Để cho thê tử ta nói.
- Ngô ngô ngô...
Hứa Đan mím môi nói vài câu, sau đó nhún vai, nói xong.
Kiều Vạn Niên và mọi người trao đổi ánh mắt, im lặng lắc đầu.
Để câm điếc nói chuyện, chính là không muốn nói?
Đứa nhỏ này vẫn rất uyển chuyển.
- Phụ thân, ngài đã trở về.
Trong u cốc, Kiều Vô Hối nhìn thấy Khương Phàm liền cung kính quỳ xuống.
Tám năm không gặp, hắn vẫn là dáng vẻ già nua khô quắt kia, ngoại trừ trên mặt có nhiều thêm chút huyết sắc ra, giống như không có thay đổi gì.
Khương Phàm đỡ dậy Kiều Vô Hối, khẽ nhíu mày:
- Không phải đã lấy được di cốt Chu Tước sao, ngươi không dùng?
- Ta đã dùng.
Trên khuôn mặt lạnh lẽo cứng rắn của Kiều Vô Hối hiện ra vài nụ cười, chỉ là thói quen không quá hay mỉm cười, rất nhanh đã khôi phục bình thường.
- Hiệu quả đâu?
- Khởi bẩm phụ thân, đã khôi phục Thiên phẩm, cảnh giới cũng trở lại Bán Thánh.
Giọng Kiều Vô Hối run nhè nhẹ, từ trong lòng lộ ra kích động.
Thời điểm lúc trước khi hắn thức tỉnh, kỳ thật hẳn là Thiên phẩm linh văn, nhưng mẫu thân vì để tránh gây nên chú ý, lúc bắt đầu đang thức tỉnh liền cưỡng ép phong ấn hắn, đến mức về sau bất luận cố gắng như thế nào, đều không thể đột phá gông cùm xiềng xích.
Nhưng di cốt đến từ phụ thân của hắn, đồng căn đồng nguyên, càng là tổ mạch Chu Tước, cho nên sau khi hấp thu số lượng lớn máu tươi bên trong di cốt, thành công giải trừ phong ấn ngàn năm, khôi phục phong ấn Thiên phẩm thuộc về hắn.
Quan trọng nhất chính là, phụ thân kiếp trước đã nhìn trộm đến Đế cảnh, cho nên máu tươi bên trong di cốt không chỉ đơn giản là hoàng huyết như vậy.
Hắn không chỉ có khôi phục Thiên phẩm, càng trong vài năm ngắn ngủi này, trở lại cảnh giới Bán Thánh.
- Máu bên trong di cốt không đủ sao? Vì sao không có trực tiếp đột phá đến Thánh cảnh?
Khương Phàm thở phào, nhưng vẫn có chút tiếc nuối.
- Di cốt là một mảnh xương cột sống của phụ thân, vị trí đặc thù, có được năng lực tạo máu, Huyền Nguyệt còn bảo dưỡng nó rất tốt, máu tươi cũng coi như sung túc. Chỉ là...
- Chỉ là cái gì?
- Ta dùng hơn phân nửa, cũng không dám dùng nữa. Trên di cốt có dấu vết Huyền Nguyệt lưu lại, dùng máu tươi càng nhiều, vết tích phản ứng càng mãnh liệt. Nếu như ta muốn cưỡng ép đột phá đến Thánh phẩm, chỉ sợ cần hút đi toàn bộ máu tươi, đến lúc đó phản ứng kia vô cùng có khả năng sẽ bại lộ vị trí di cốt. Lượng máu tươi hòa vào trong cơ thể ta cũng sẽ bởi vì không cách nào kịp thời luyện hóa, mà khiến cho bọn hắn chú ý.
Kiều Vô Hối lắc đầu, không phải là không muốn dùng, mà là không dùng đến.
Huyền Nguyệt hoàng triều không có bị hủy đi, ngược lại còn quy thuận Vạn Đạo Thần Giáo, nằm ngoài dự tính của bọn họ.
Hai thế lực lớn cũng từ đầu đến cuối cùng cũng không có từ bỏ điều tra di cốt, phạm vi đã từ Tây Bộ, mở rộng đến Nam Bộ cùng Bắc Bộ.
Hắn không thể không cẩn thận.
Khương Phàm chậm rãi gật đầu, dù sao di cốt cũng bị Huyền Nguyệt hoàng triều khống chế ngàn năm, phía trên khẳng định tất cả đều là 'bẫy'.
Kiều Vô Hối nói:
- Lúc ấy sau khi ta hấp thu hơn phân nửa máu tươi, vị trí di cốt có khả năng đã bại lộ. Bất đắc dĩ, di cốt đã bị chuyển dời đến nơi khác, cưỡng ép phong ấn.
- Giấu ở nơi nào rồi?
Khương Phàm trên đường tới đã đã biết sự kiện của Huyền Nguyệt.
Huyền Nguyệt vậy mà lại thành công kiên trì dưới sự vây công của hai đại hoàng tộc, còn đầu phục Vạn Đạo Thần Giáo.
Chuyện này bằng với chẳng những không có hủy Huyền Nguyệt, ngược lại càng khó chơi hơn.
Suy nghĩ lại cục diện bên trong Cổ Hoa một chút, Khương Phàm không khỏi không rung động, thế sự vô thường, mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên.
- Chúng ta dùng lực lượng Cấm Nguyên Cổ Thụ bố trí pháp trận.
- Cụ thể ở đâu?
- Tại nơi bọn hắn không nghĩ tới, cũng tại nơi bọn hắn tuyệt đối sẽ không điều tra.
- Ừm?
Khương Phàm quay đầu, chú ý tới vẻ mặt Kiều Vô Hối lại có chút phức tạp.
Kiều Vô Hối cúi đầu:
- Đại Diễn thánh địa.
Khương Phàm cau chặt lông mày:
- Tại sao các ngươi lại đưa tới Đại Diễn thánh địa rồi?
- Bởi vì... Thiên Hậu đã tới.
- Ai?? Thiên Hậu!!
Khương Phàm bỗng nhiên biến sắc, toàn thân chợt nóng lên.
Thiên Hậu tới?
Trực tiếp tìm được nơi này?
Kiều Vô Hối nói:
- Thiên Hậu, sinh ra ở Đại Diễn thánh địa. Đặt tên là Tô Niệm, sinh trước tân lịch nguyên niên ba năm. Thiên Mục đại tướng, đang tự mình bảo vệ.
Khương Phàm sau khi kích động, thể hiện lại từ từ quái dị.
Thiên Hậu đã mười một tuổi rồi?
Lúc đó hắn đi Đại Diễn thánh địa, vì sao không có gặp!
Diêm bá vẫn luôn ở Đại Diễn thánh địa?
Kiều Vô Hối có chút cúi đầu:
- Nguyên niên tháng tám, Thiên Hậu bí mật tới qua, thăm mẫu thân, hiểu rõ tình huống. Sau khi chúng ta đạt được di cốt, nàng lại tự mình tới. Cũng là bởi vì Thiên Mục đại tướng tự mình bảo vệ, ta thuận lợi khôi phục Thiên phẩm linh văn. Bởi vì di cốt phản ứng mãnh liệt, sợ là đã gây nên chú ý, bọn hắn liền dẫn đi di cốt cùng Cấm Nguyên Cổ Thụ, đến Đại Diễn thánh địa phong ấn.
- Nơi đó là thánh địa, lại còn là tôn chủ Tây Bộ, sẽ không có người tới nơi đó điều tra. Có Thiên Mục đại tướng tự mình bố trí pháp trận, còn có Cấm Nguyên Cổ Thụ ảnh hưởng thời gian, Huyền Nguyệt cùng Vạn Đạo rất khó tra được nơi đó.
- Thiên Hậu đã tới.
Khương Phàm nhẹ nhàng thở phào, nếu như tìm hiểu tình huống, Thiên Hậu hẳn sẽ không lại trách tội Kiều Hinh.
Tuy nhiên, Thiên Hậu lại ở Đại Diễn thánh địa, cái này thật sự quá ngoài ý muốn.
Tô Triệt, Tô Lăng, chẳng phải là thân nhân kiếp này của Thiên Hậu sao?