Bọn hắn chịu đủ!
Các trưởng lão bế quan nhao nhao xuất quan, các đệ tử đi ra ngoài lịch luyện liên tiếp trở về, ngay cả trưởng lão, đệ tử trấn thủ quặng mỏ đều bị cưỡng ép rút trở về một nhóm.
Bên trong Thanh Vân điện, sau khi nhìn thấy Khương Phàm trở về, tất cả mọi người dừng cãi lộn lại, nhẹ nhàng thở ra.
- Ngươi không sao chứ, sư tỷ đều dẫn người ra ngoài tìm ngươi.
Thanh Văn chạy tới, từ trêи xuống dưới đánh giá Khương Phàm, xác định không sao sau đó mới thở phào nhẹ nhõm.
Dạ Thiên Lan phân phó trưởng lão bên cạnh triệu hồi bọn người Dạ An Nhiên đến, lại nhìn Khương Phàm nói:
- Chợ đen La Phù liên hợp ban bố lệnh truy sát, ra giá cao nhất đạt tới hai ngàn tinh thạch thượng phẩm, ngươi mấy ngày nay cũng đừng có đi ra ngoài.
- Làm sao rút về lệnh truy sát?
Khương Phàm cũng không muốn mỗi ngày đều nghẹn trong Thiên Sư tông.
- Lệnh truy sát lần này cũng không chỉ là một mình Kim Cương tông làm, rất có thể còn có Thiên Cương tông, Thượng Thanh tông. Trừ phi chính bọn hắn rút về, lại hoặc là không nộp ra đầy đủ tinh thạch, nếu không lệnh truy sát sẽ một mực treo ở đó.
Dạ Thiên Lan không ngờ tới tam đại tông sẽ trả thù Khương Phàm, không nghĩ tới lại ác như vậy. Vậy mà lại có thể mở ra giá trêи trời là hai trăm ngàn khối tinh thạch thượng phẩm.
Hắn hoàn toàn có thể tưởng tượng đến những tán tu Linh Nguyên cảnh điên cuồng trong La Phù sơn mạch kia.
- An Nhiên nghĩ đến một biện pháp. Chúng ta vừa rồi đều đã quyết định, chuẩn bị áp dụng.
Một vị trưởng lão ở bên cạnh nói ra.
- Biện pháp gì?
Khương Phàm chú ý tới sắc mặt rất nhiều trưởng lão cũng không phải quá đẹp đẽ, nhưng đều không có lên tiếng phản đối nữa.
- Chúng ta sẽ chuẩn bị chọn lựa ba mươi vị đệ tử Linh Nguyên cảnh nhất trọng thiên, ngụy trang thành ngươi, tiến ra La Phù sơn mạch. Lấy bọn hắn làm mồi nhử, câu những tán tu kia xuất thủ. Chúng ta, thừa cơ phục sát!
- Giết một nhóm lại một nhóm, một mực giết tới tán tu La Phù kính sợ, giết tới bọn người nhìn thấy chân nhân của ngươi, cũng không dám xác định ngươi là thật là giả, xung quanh có người phục kϊƈɦ hay không.
Trêи khuôn mặt anh tuấn của Dạ Thiên Lan toát ra khí tức sát phạt hiếm thấy.
Khuôn mặt Khương Phàm có chút động, trách không được sắc mặt những trưởng lão này không bình thường như thế. Loại kế dụ địch này xác thực hữu hiệu, nhưng những đệ tử làm mồi dụ lúc nào cũng có thể sẽ nguy hiểm tính mạng. Tương đương bắt mệnh bọn hắn, đổi mệnh Khương Phàm.
Khương Phàm vừa muốn cự tuyệt, lại bị Dạ Thiên Lan đưa tay ngăn lại.
- Đệ tử lựa chọn đều là phải tự nguyện, chúng ta sẽ không cưỡng cầu. Bọn hắn đều sẽ được phân đến hộ giáp thϊế͙p͙ thân, cũng sẽ được ban thưởng. Cái này cũng không chỉ là vì bảo hộ ngươi, Thiên Sư tông vừa vặn mượn cơ hội này, thể hiện ra tư thái cường ngạnh.
Khương Phàm do dự một lát, miễn cưỡng tiếp nhận, bất quá lại nói:
- Cũng coi như có ta nữa.
- Ngươi đừng đi ra ngoài, cứ ở tại Thiên Sư tông. Ta biết ngươi không nguyện ý quấy rầy, đã ở sau núi dọn dẹp ra một vùng đơn độc cho ngươi, ngươi cứ an tâm tu luyện. Nơi này còn có một miếng ngọc bài, ngươi có thể dựa vào ngọc này bài, đến bảo các nơi lấy thứ mình cần.
Dạ Thiên Lan có chút bất đắc dĩ, đệ tử khác đều xin sư phụ ban thưởng Linh Bảo, võ pháp, cực lực biểu hiện, tranh thủ cơ hội. Hắn nơi này ngược lại là xin đệ tử muốn chút gì đó, dù là đi xem một chút cũng tốt.
Khương Phàm nhận lấy ngọc bài, lại hỏi:
- Trong tông vừa đạt được ba tòa tinh quáng, cần phân trưởng lão và đệ tử ra trấn thủ, chúng ta có thể dùng nhiều người như vậy sao?
- Chúng ta đã liên hệ năm tổ chức ám sát của La Phù sơn mạch. Do bọn hắn xuất thủ phối hợp.
Dạ Thiên Lan từ toàn tông cùng tất cả quặng mỏ, chuẩn bị ròng rã ba trăm khối tinh thạch thượng phẩm, năm trăm ngàn khối tinh thạch trung phẩm, cùng ngũ đại tổ chức sát thủ làm giao dịch. Cứ như vậy, không chỉ tránh cho ngũ đại tổ chức sát thủ kia vây bắt Khương Phàm, còn ít đi một địch nhân trí mạng, lại có thể dùng bọn hắn đến phản sát tán tu La Phù.
Mặc dù số lượng ba trăm ngàn tinh thạch thượng phẩm cùng năm trăm ngàn khối tinh thạch trung phẩm bị trưởng lão toàn tông mãnh liệt phản đối. Nhưng, Khương Phàm không chỉ có là hi vọng của toàn tông, càng là tranh thủ cho tông môn ba tòa quặng mỏ, tất cả trưởng lão mặc dù phản đối, nhưng cuối cùng đều tiếp nhận.
Mà Dạ Thiên Lan cũng cường điệu lặp đi lặp lại, lần này, nếu như bọn hắn nhịn nữa, Thiên Sư tông liền thật bị vượt qua. Cho nên, nhất định phải cường thế, nhất định phải tàn nhẫn.
Khương Phàm mặc dù đối với tinh thạch không khái niệm gì, nhưng nhìn thần sắc Dạ Thiên Lan cùng các trưởng lão cũng có thể đoán được bọn hắn đều thật là đã hạ nhẫn tâm.
Cho đến giờ phút này, ấn tượng của Khương Phàm đối Thiên Sư tông mới cải thiện được một chút.
Đây mới là tư thái cùng quyết đoán mà một đại tông vốn có.
- Cầm lấy ngọc bài, đến bên trong bảo các tuyển mấy bộ võ pháp, chọn mấy món vũ khí. Ta đã phân phó, ngươi muốn cái gì đều được.
Dạ Thiên Lan lại nhắc nhở lấy Khương Phàm, để tiểu tử này an tâm đợi tại Thiên Sư tông một thời gian, đừng có lại chạy loạn.
Khương Phàm gật đầu nói tạ ơn sau đó lại hỏi:
- Sao ta không thấy Nam Cung trưởng lão.
- Nam Cung trưởng lão đã quyết định quy ẩn. Ta thu Cổ La làm đệ tử.
Dạ Thiên Lan cũng không ngờ tới Nam Cung trưởng lão vậy mà lại chủ động đưa ra ý quy ẩn, còn cam đoan sẽ không nhúng tay vào bất cứ chuyện gì. Vì tôn trọng, hắn đã thu đệ tử Cổ La của Nam Cung trưởng lão làm đệ tử.
Cổ La cũng xem như là mầm mống tốt, thiên phú và linh văn đều rất mạnh, chỉ là đi theo Nam Cung trưởng lão lâu, tính tình mềm nhũn. Nếu như hảo hảo bồi dưỡng, hẳn là có thể một mình đảm đương một phía.
Sau khi Khương Phàm rời khỏi Thanh Vân điện, đi tới bảo các Thiên Sư tông —— Lăng Vân các.
Chương 152 Đại Hoàng Tử
Lăng Vân các so với Sâm La điện Khương gia không biết hơn bao nhiêu lần, hoàn toàn là đục núi xây lên, đem một tòa núi cao ngàn trượng cải tạo thành bảo các. Từ trêи xuống dưới chừng ba mươi sáu tầng, trưng bày các loại đan dược, linh thảo, vũ khí, cùng công quyết võ pháp.
Mà mỗi một tầng đều có hạn chế nghiêm khắc, cần đến cấp bậc gì cảnh giới gì mới có thể đi vào.
Khương Phàm mới vừa đến nơi này liền đưa tới oanh động.
Thánh linh văn, đại đệ tử tông chủ, một danh hiệu trong đó đều để bọn hắn không ngừng hâm mộ.
Khương Phàm đơn giản ứng phó vài câu, thẳng đến tầng mười trở lên.
Thiên Sư tông không hổ đã từng là tôn chủ La Phù, mặc dù xuống dốc nhưng nội tình vẫn là nổi bật ở từng phương diện.
Trong Lăng Vân các này, võ pháp công quyết vô cùng toàn diện. Khương Phàm cũng không thiếu võ pháp, hai bộ võ pháp Liệt Hỏa Phần Thiên cùng Vạn Thú Thiên Hoàng Quyền này là một huyền một thánh đã rất thích hợp hắn, cũng đầy đủ để hắn tu luyện cùng thi triển.
Nhiều hơn nữa, ngược lại sẽ hỗn tạp.
Bất quá Khương Phàm thiếu một bộ luyện thể võ pháp, hoặc có thể thϊế͙p͙ thân cận chiến, có thể bảo đảm hắn phát huy cận chiến ưu thế tốt hơn.
- A?? Thú Văn Quyết?
Khương Phàm từ trêи giá sách xuất ra một bộ võ pháp, lật ra nhìn một lát.
Đó cũng không phải một bộ công quyết cao thâm, chỉ là liên quan tới giảng giải cùng phóng thích Thú linh văn, nhưng vô cùng cẩn thận toàn diện.
Khương Phàm đột nhiên nhớ tới trận ngoài ý muốn ở Bạch Hổ quan kia, lúc ấy đầu đau muốn nứt, ý thức hỗn loạn, lại bạo phát ra thực lực Linh Nguyên cảnh cường đại siêu việt. Nhất là đôi hỏa dực kia, để hắn có thể giương cánh bay lượn, bay qua thành Bạch Hổ.
Hiện tại nếu xác định linh văn của mình chính là Thú linh văn, cũng nên là thời điểm nghiên cứu. Nếu quả thật có thể ngưng tụ ra hỏa dực, vô luận là cận chiến hay là hỗn chiến, thực lực chắc chắn sẽ tăng lên thực chất
Khương Phàm trở lại nơi ở Dạ Thiên Lan chuẩn bị cho hắn.
Nơi này ở cạnh góc một tòa núi lớn nhất trong ba mươi ba tòa núi. Bởi vì rất nhiều năm trước. ngoài ý muốn mà ngọn núi này sụp đổ hơn phân nửa.
Khương Phàm ngược lại rất hài lòng, nơi này không chỉ có vắng vẻ, còn cây cối thông mậu, cảnh sắc kỳ tú, rất thích hợp để tu luyện.
Khương Phàm ngồi trong trạch viện đơn sơ, lật ra Đại Diễn Thú Văn Quyết, nghiêm túc nghiên cứu.
Quá trình trưởng thành của Thú linh văn chia làm ba đại giai đoạn, giai đoạn to lớn nhất chính là Linh Nguyên cảnh giới.
Giai đoạn Linh Anh trải qua thai nghén, các phương diện thân thể đều phát sinh thích ứng với tính biến hóa, sau khi linh nguyên thành hình, thân thể bắt đầu toàn diện cải tạo.
Lấy Lang linh văn làm thí dụ, sẽ theo cảnh giới không ngừng đột phá, tuần tự ngưng tụ ra lợi trảo, răng nanh các loại, lớn nhất là lực sát thương bộ vị, sau đó được các tiêu chí đặc hữu của cự lang như tốc độ, lực bộc phát, lực phòng ngự các loại.
Lấy Hỏa Hùng linh văn làm thí dụ, cảnh giới tầng tầng đột phá, hình thú bắt đầu dần dần hiển hiện, hình thể bắt đầu tăng trưởng, đồng thời bắt đầu phóng xuất ra khí tức Hỏa Hùng đặc biệt. Tại giai đoạn này, ngươi còn cần nuốt thú nguyên của Linh Yêu cũng gần giống với linh văn, nếu như tìm không thấy thú nguyên, cũng cần nuốt máu tươi da thịt của bọn chúng.
Giai đoạn thứ hai là giai đoạn linh hồn.
Giống như linh văn võ giả bình thường, sau khi tiến vào cảnh giới này, thú nguyên sẽ cùng linh hồn giao hòa, cho đến hình thành linh hồn hoàn toàn mới. Cho nên Thú linh văn đến giai đoạn này sẽ được hoàn toàn biến thân thành Yêu thú hoàn chỉnh, thực lực cường đại.
Giai đoạn thứ ba là lại hướng lên Sinh Tử cảnh. Đây là một giai đoạn vô cùng đặc thù lại làm cho người khác e ngại, rất nhiều cường giả tình nguyện kẹt tại Linh Hồn cảnh đỉnh phong, cũng không dám bước chân tới Sinh Tử cảnh.
Thú linh văn sẽ ở giai đoạn này cũng sẽ nghênh đón khiêu chiến tàn khốc hơn. Hơi không cẩn thận liền sẽ triệt để hóa thân thành mãnh thú, vĩnh viễn dừng lại, cũng đánh mất ký ức, biến thành dã thú từ đầu đến đuôi.
Nếu như kiên trì nổi, sẽ không ngừng nuốt đồng loại, phát sinh dị biến mất khống chế.
Khương Phàm cẩn thận lật nhìn hai ngày hai đêm, đối với Thú linh văn đã toàn diện hiểu rõ, cũng rất mong đợi .
- Thử trước ngưng tụ hỏa dực một chút.
Khương Phàm buông Đại Diễn Thú Văn Quyết xuống, dựa theo giảng giải phía trêи bắt đầu kϊƈɦ phát Thú linh văn.
Hắn mặc dù không có trải qua thai nghén Linh Anh cảnh, nhưng từ khi bắt đầu thức tỉnh linh văn, hỏa điểu ở trong khí hải hẳn là đã thích ứng không tệ.
Khương Phàm đầu tiên tu luyện hoá hình là hỏa dực, ngoại trừ thực dụng, cũng là bởi vì lúc trước từng phóng thích qua trong thành Bạch Hổ, hẳn là dễ thành hình.
…
Tây Cương!
Hoàng Gia võ viện!
Đại hoàng tử ở một chỗ bí mật trong trạch viện võ viện, tiếp kiến Thân trưởng lão đến từ Thiên Cương tông.
- Ngươi xác định là Khương Phàm?
Đại hoàng tử mở nửa vạt áo, hai tay bày trêи ghế mây, hơi vểnh mặt lên.
Thoải mái không bị trói buộc, lại mang theo ngông cuồng.
Không giống với Tam hoàng tử nội liễm âm hiểm, vị Đại hoàng tử này từ trong ra ngoài tản ra một loại khí thế bá đạo buông thả.
- Thời gian Khương Phàm đến La Phù, cách sự kiện phát sinh tại Bạch Hổ quan là sau nửa tháng. Dạ An Nhiên biến mất trong ba năm, hẳn là ở trong Thương Châu võ viện. Hắn chính là Khương Phàm, không sai được.
Thân trưởng lão trước đó không biết Dạ An Nhiên trốn ở Thương Châu Bắc Cương, còn có chút lo lắng, hiện tại hoàn toàn có thể xác định.
- Thân trưởng lão nói cho ta biết cái này là có ý tứ gì?
Đại hoàng tử ngửa đầu, thờ ơ.
Thân trưởng lão cười nhạt nói:
- Tam hoàng tử làm cho hoàng thất mất mặt, Đại điện hạ có thể giúp một tay kiếm về. Tức có thể nhục nhã Tam hoàng tử, lại có thể để hoàng thất cao hứng, nhất cử lưỡng tiện.
Chương 153 Điện Hạ Anh Minh
Đại hoàng tử ngồi dậy, nhìn chằm chằm con mắt Thân trưởng lão:
- Đây cũng là một ý không tệ. Vậy người của Khương Vương phủ đâu, cũng ở Thiên Sư tông sao?
Đây là thói quen của hắn, bất kể là ai, chỉ cần nói chuyện cùng hắn, sẽ bị hắn nhìn chằm chằm.
Tựa như rắn độc cắn con mồi.
Thân trưởng lão đã quen thuộc ánh mắt của hắn, nhưng vẫn bị nhìn chằm chằm không thoải mái.
- Cái này không xác định.
Đại hoàng tử nhìn hắn một hồi, ngoài cười nhưng trong không cười hừ một tiếng:
- Nếu như ta là ngươi, ta sẽ chờ mấy ngày lại tới nơi này. Hôm nay, ta sẽ điều tra Thiên Sư tông thật tốt.
Thân trưởng lão khẽ nhíu mày, không khách khí đáp lễ nói:
- Nếu như ta là ngươi, có được tin tức này nói ra chữ đầu tiên là tạ ơn, chữ thứ hai, cũng là tạ ơn, sau đó đứng lên nói nói cho ta nghe một chút?
- Lớn mật!
Trong phòng hoàng gia, bọn thị vệ tức giận quát lớn.
Đại hoàng tử đưa tay ngăn thị vệ lại.
- Ta chuẩn bị lễ vật dâng tặng cho phụ hoàng, đã đủ dày nặng.
- Thiếu một tên Khương Phàm cũng không sao cả, thêm một tên Khương Phàm cũng chỉ là dệt hoa trêи gấm. Ngược lại là Thiên Cương tông các ngươi càng hy vọng có thể diệt trừ Khương Phàm đi. Mượn tay ta, giết người ngươi muốn giết, còn muốn ta nói cám ơn. Lão gia hỏa, ta phạm tiện, hay là ngươi phạm tiện?
Nụ cười trêи mặt Đại hoàng tử dần dần biến mất, thay vào đó là một tia sát ý um tùm.
Thân trưởng lão chau mày:
- Đại điện hạ, lúc chúng ta gặp mặt lần đầu tiên, ngươi cũng không phải thái độ này.
- Coi ta là đồ đần, còn phải để ta hầu hạ?
Đại hoàng tử vươn một đầu ngón tay ra cho Thân trưởng lão.
- Điện hạ có ý tứ gì?
Đại hoàng tử lắc lắc đầu ngón tay:
- Chỉ lần này một lần, lần sau không thể chiếu theo lệ này nữa, nếu không, còn dám trêu đùa ta, giết chết ngươi!
- Đại hoàng tử dâng tặng lễ vật cho hoàng thất, toàn do Thiên Cương tông chúng ta đến đỡ, thái độ này của ngươi, không sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn?
Thân trưởng lão dùng sức nắm chặt nắm đấm, vừa ký xong hiệp nghị, thái độ gia hỏa này liền thay đổi?
- Ta và Thiên Cương tông các ngươi hợp tác là căn cứ vào đôi bên cùng có lợi. Ngươi chỉ là kẻ truyền lời, thật đúng là đề cao bản thân rồi?
Đại hoàng tử mở hai tay ra, hào phóng ngửa ngồi trêи ghế mây.
- Cáo từ!
Thân trưởng lão vươn người đứng dậy, trầm mặt rời khỏi.
- Chậm đã!
- Đại điện hạ còn có chuyện gì?
Đại hoàng tử ngoắc ngoắc đầu ngón tay với thị vệ bên cạnh.
Thị vệ đưa qua một cẩm thư. Đại hoàng tử cầm ở trong tay lung lay:
- Đây là cái gì?
- Hiệp ước chúng ta ký kết.
- Phía trêи này có vết máu của ta, còn có ai?
- Tông chủ Thiên Cương tông.
Đại hoàng tử lộ ra một nụ cười tàn nhẫn:
- Là nội dung gì?
Thân trưởng lão bỗng nhiên có một loại dự cảm thật không tốt:
- Hai tháng sau, Tây Cương sẽ nhấc lên hành động xâm lấn quy mô lớn nhất từ trước tới nay, quét ngang La Phù. Thiên Cương tông, bí mật phối hợp.
- Nói rõ hơn một chút. Ngươi đến cùng muốn làm gì?
Lông mày Thân trưởng lão dần dần nhăn lại.
- Ký đều đã ký, có cái gì không dám nói. Đầu tiên, một tháng sau, đem người của ta, bí mật đưa vào chỗ sâu trong La Phù, giấu kỹ. Thứ hai, hai tháng sau, các tông ở Tây Cương chia ra ba đường tập kϊƈɦ La Phù, Thiên Cương tông làm tốt chỉ dẫn, bảo đảm chúng ta vây quét Thượng Thanh tông.
Lễ vật Đại hoàng tử dâng tặng cho phụ hoàng chính là ổn định thế cục Tây Cương, thúc đẩy La Phù đại loạn.
Lấy thực lực Tây Cương so với La Phù thì các tông kỳ thật ở vào thế hạ phong. Nhưng nếu như có thể tinh chuẩn xác định các tông La Phù phân phối cụ thể ở đâu rồi chặn đánh bọn hắn, bọn hắn có thể tránh đi một ít chiến đấu không cần thiết, tập trung ưu thế lực lượng, vây quét một bộ trong đó.
Cũng chính là La Phù đệ nhất tông, Thượng Thanh tông!
Hắn muốn lấy công lao Thượng Thanh tông, dâng tặng lễ vật cho phụ hoàng
Mà Thiên Cương tông muốn mượn cơ hội này phế bỏ Thượng Thanh tông, thượng vị La Phù đệ nhất tông.
Đây chính là cơ sở hai bên hợp tác.
Đại hoàng tử cười cười:
- Nếu như ta đem cẩm thư này ném vào La Phù, ngươi đoán sẽ xuất hiện tình huống như thế nào? Thượng Thanh tông sẽ có phản ứng gì, các tông môn La Phù lại sẽ có phản ứng gì.
- Đại điện hạ, lời này của ngươi có ý gì?
Sắc mặt Thân trưởng lão bỗng nhiên âm trầm, thứ hiệp nghị bí mật thế này, một khi bại lộ, Thiên Cương tông sẽ vạn kiếp bất phục.
- Nếu như chúng ta hợp tác thật tốt, nhất định có thể hủy Thượng Thanh tông, loạn La Phù. Ta có thể bàn giao cho phụ hoàng một việc rất hài lòng. Nhưng nếu như chúng ta thiếu sự hợp tác, ta lại ném cẩm thư vào La Phù, các tông La Phù cũng sẽ xé sống Thiên Cương tông các ngươi.
- Ta thừa cơ tấn công, có thể trọng thương La Phù, cũng là một bàn giao rất không tệ.
Sắc mặt Thân trưởng lão đại biến:
- Ngươi không dám! Ném cẩm thư vào La Phù, biến số quá nhiều, ngươi sẽ không mạo hiểm như vậy.
Đại hoàng tử bình tĩnh nhìn hắn một hồi, cao giọng cười to, đưa cẩm thư cho thị vệ:
- Ta xác thực không dám, vừa rồi chỉ là đùa giỡn.
Thân trưởng lão phẫn nộ, chợt minh bạch, đây là cảnh cáo!
- Tiễn khách!!
- Không cần tiễn!!
Sau khi Thân trưởng lão rời đi, một vị thị vệ thấp giọng nói:
- Điện hạ, ngài kϊƈɦ thích thế này không sợ khiến Thiên Cương tông bất mãn? Vạn nhất đến lúc đó bọn hắn cố ý giở trò xấu thì sao?
- Suy nghĩ nhiều. Dạng này mới để cho bọn hắn càng phối hợp.
Đại hoàng tử cười lạnh hai tiếng, phân phó nói:
- Đưa tin tức về hoàng thành, thông báo cho lão Tam.
- Đây là vì cái gì?
- Hắn ở Bắc Cương chịu nhục, sẽ không từ bỏ như thế. Nếu Khương Phàm xuất hiện ở La Phù, hắn khẳng định sẽ có hành động, mặc kệ hắn làm thế nào, cuối cùng đều có thể thay chúng ta kiềm chế một phần lực lượng của La Phù, hành động của chúng ta sẽ thuận lợi hơn.
Bọn thị vệ trao đổi lấy ánh mắt, nhao nhao cúi người:
- Điện hạ anh minh!
Chương 154 La Phù Đại Hội (1)
Ngũ đại chợ đen liên hợp phát ra lệnh truy sát, nhấc lên sóng to gió lớn tại La Phù sơn mạch
Khương Phàm mặc dù có thân phận đặc thù, chung quy là Linh Nguyên cảnh nhất trọng thiên, cấp bậc săn giết quá thấp, độ khó săn giết quá nhỏ, vậy mà tự nhiên khơi dậy vô số người tham lam.
Rất nhiều tông môn đều triển khai bí mật hành động.
Nhưng, bọn hắn làm thế nào cũng đều không nghĩ đến, Thiên Sư tông vậy mà lại điên cuồng phản kϊƈɦ để đáp lễ bọn hắn vây bắt.
Ba mươi sáu vị "Khương Phàm" vung vào các nơi La Phù làm mồi dụ, thành công dụ sát lấy từng đợt lại từng đợt thợ săn.
Bởi vì thời gian Khương Phàm đến La Phù quá ngắn, không có mấy người tận mắt nhìn thấy hắn, trong tay có chỉ có một bức tranh, cho nên bọn hắn căn bản cũng không phân rõ Khương Phàm thật giả.
Cũng chính là bởi vì như thế nên rất nhiều tán tu và tông môn bị dẫn dụ, cũng bị Thiên Sư tông điên cuồng bắt giết.
Trong hơn mười ngày ngắn ngủi, hơn sáu trăm vị tán tu bị xử tử, máu tươi chảy xuống treo ở bên ngoài ngũ đại chợ đen.
Thiên Sư tông còn từ trong quá trình bắt giết cường giả cũng đã xác định bảy tiểu tông môn cỡ trung tham dự trong đó. Dạ Thiên Lan cũng không khách khí, trực tiếp giết vào những tông môn kia. Ba tông chủ tông môn bị giết, bốn tông môn bị ép giao phó rất nhiều tinh thạch để bồi thường.
Cứ như vậy, trong thời gian nửa tháng ngắn ngủi, cỗ lực lượng do Thượng Thanh tông, Thiên Cương tông, Kim Cương tông liên hợp nhấc lên phong bạo săn giết rốt cuộc cũng bị hành động như mưa to lôi đình của Thiên Sư tông phản kϊƈɦ mà lắng lại.
Ngoại trừ số người cực ít còn rục rịch bên ngoài, cũng không còn ai vọng tưởng săn giết Khương Phàm đem đổi lấy tinh thạch.
Ba tông Thượng Thanh vừa phẫn nộ vừa bất đắc dĩ, bọn hắn biết Thiên Sư tông khẳng định đã giấu Khương Phàm đi rồi, cuối cùng chỉ có thể triệt tiêu lệnh truy sát.
Tuy nhiên, ai cũng không hề từ bỏ, mà đưa ánh mắt nhìn vào đại hội La Phù sắp đến.
Khương Phàm cũng không biết chuyện phát sinh bên ngoài, hoàn toàn đắm chìm trong việc nghiên cứu Thú linh văn. Đây là một phương thức tu luyện hoàn toàn khác với võ pháp, vừa mới lạ lại vừa kϊƈɦ thích. Mà thời điểm mỗi khi nếm thử kϊƈɦ phát, trong thân thể Khương Phàm cuối cùng sẽ xuất hiện cảm giác kỳ diệu.
Thật giống như...
Một ít ký ức muốn hiện ra, một ít bản năng đang dần dần thức tỉnh.
Khương Phàm không biết mệt mà đắm chìm trong đó.
Huyết đan phối hợp Đại Diệu Thiên Kinh, bổ sung tinh lực để hắn có thể ngày đêm không ngừng không nghỉ mà tu luyện.
Nhưng... Hỏa dực mặc dù đã thành hình, cũng có thể mang hắn bay lên, nhưng dù sao cũng không đạt được hiệu quả dự trù. Khương Phàm sau khi lặp đi lặp lại nếm thử, nghĩ đến một phương thức tìm đường chết để kϊƈɦ thích.
- Hỏa dực... Mở...
Khương Phàm xông lên vách núi hơn bảy trăm mét, thả người nhảy xuống.
Thánh linh văn nở rộ như hỏa điểu giương cánh. Phía sau lưng hiện ra mảng lớn văn ấn hỏa dực. Một cỗ liệt diễm mãnh liệt mà ra ngưng tụ thành hỏa dực rộng lớn, mỗi cái triển khai dài một mét.
Khương Phàm lao xuống, tốc độ càng lúc càng nhanh, gió mạnh gào thét bên tai.
Hỏa dực mãnh liệt vung vẩy, lại dưới cuồng phong gào thét mà không ngừng tán loạn.
- Lên... Lên...
Khương Phàm trừng trừng hai mắt, điên cuồng kϊƈɦ ra dực văn phía sau lưng, phóng thích ra liệt diễm càng mênh ʍôиɠ.
Vách núi cao bảy trăm mét, một đầu đâm xuống không chết cũng tàn phế.
Tiểu xà vòng quanh hắn bay tới bay lui, gấp tê tê gọi bậy.
- Lên... Lên... Lên cho ta!!
Khương Phàm gào thét rơi xuống, mắt thấy cách mặt đất đã không đủ năm mươi mét, toàn thân hắn căng cứng, lớn tiếng gào thét.
Oanh!!
Thánh văn trêи trán chói mắt, dực văn phía sau lưng phát sáng, một cỗ hỏa diễm mãnh liệt hơn phóng ra, hỏa dực hai bên cũng đã mở đạt tới hai mét.
Cùng với chấn động mãnh liệt, hỏa dực cuốn lên khí lãng mang theo Khương Phàm phóng lên tận trời.
- A!!
Khương Phàm hưng phấn rống to, huy động cánh chim, nhanh chóng tung bay.
- Khương Phàm? Sẽ không phải chạy mất đấy chứ?
Dạ An Nhiên tìm đến Khương Phàm, kết quả không thấy người đâu.
- Khương Phàm?
Dạ An Nhiên lại hô vài tiếng, không ai trả lời, đang muốn quay người rời khỏi, một cỗ liệt diễm từ trêи trời giáng xuống.
Bành!!
Khương Phàm rơi ầm ầm trêи mặt đất, toàn thân liệt diễm mãnh liệt, kim quang hừng hực, hỏa dực hoa lệ triển khai sau lưng.
- Khương Phàm?
Dạ An Nhiên khẽ nhếch môi đỏ, kinh ngạc nhìn hình ảnh kinh người này.
- Sao cô lại tới đây?
Khương Phàm đang muốn tản ra liệt diễm, chợt nhớ tới y phục toàn thân lại bị đốt không còn một mảnh.
- Cô… nếu không đi ra ngoài trước một lát được không?
- Thế nào?
Dạ An Nhiên nhìn chằm chằm linh văn lấp lóe trêи trán Khương Phàm, cảm xúc chập trùng, Thú linh văn, quả nhiên là Thú linh văn!
Hắn vậy mà có được Thánh phẩm Thú linh văn?
- Không mặc y phục.
Khương Phàm cười cười xấu hổ.
Khuôn mặt Dạ An Nhiên đỏ lên, từ trong nhẫn không gian lấy ra kiện nhuyễn giáp, giày, còn có một bộ y phục màu đen, bỏ trêи đất.
- Đây là chuẩn bị cho ngươi. Phụ thân tự mình tìm thợ rèn, chế tạo riêng cho ngươi, có thể chống cự hỏa diễm, cũng có lực phòng ngự nhất định.
Dạ An Nhiên quay người đưa lưng về phía Khương Phàm.
Khương Phàm tản ra hỏa dực, đi vào trong nhà đá thay nhanh.
- Ta trở về đã bao lâu rồi?
- Mười tám ngày.
Dạ An Nhiên quay đầu, đôi mắt đẹp hiện lên mấy đạo ánh sáng, nhịn không được mà nhìn Khương Phàm vài lần.
Khương Phàm mặc dù dáng dấp tuấn tú, nhưng trước đó luôn mặc chút vải thô áo gai, đi chân đất, không chút nào chú ý hình tượng.
Dạ An Nhiên càng chú ý khí chất của hắn cùng tư thái xử sự, không nghĩ tới hôm nay thay y phục khác, vậy mà để cho nàng cảm giác hai mắt tỏa sáng.
Chương 155 La Phù Đại Hội (2)
Áo đen, kim văn, tóc ngắn, còn có ánh mắt sáng tỏ lại sắc bén, thể trạng lãnh tuấn lại cường tráng.
Quả là một tiểu tử tinh thần tuấn tú.
- Đại hội La Phù sắp bắt đầu sao?
Khương Phàm tính toán thời gian một chút, bên ngoài đã hơn mười ngày, trở về lại thêm mười tám ngày, đã sắp tới đại hội La Phù.
- Hôm nay chuẩn bị, ngày mai khởi hành.
Dạ An Nhiên không nghĩ tới mình vậy mà cũng có một ngày chú ý vẻ đẹp bên ngoài của một người.
Nhưng mà, thật đúng là rất anh tuấn.
- Ta cần chuẩn bị cái gì?
Khương Phàm vẫn rất mong đợi.
Đại hội mười tám tông, không chỉ có các tông cao tầng tụ tập, còn có tinh anh tử đệ các tông. Nhiều người trẻ tuổi tinh anh khí thịnh tập hợp tại một chỗ, chắc chắn sẽ không nhàn rỗi.
- Chúng ta đều đã chuẩn bị xong, ngươi chỉ cần đi qua bồi tiếp là được.
Dạ An Nhiên so với Khương Phàm càng chờ mong hơn.
Thú Linh thánh văn?
Nhìn chung lịch sử La Phù sơn mạch, hình như chưa từng xuất hiện qua dạng linh văn này.
- Ta chỉ cần biểu hiện ra linh văn thì có thể ổn định địa vị Thiên Sư tông?
- Thánh linh văn của ngươi có thể đại biểu tiềm lực Thiên Sư tông, nhưng chúng ta có thể tiếp tục lưu lại tại vị trí mười tám tông hay không còn phải xem thái độ các tông.
- Là thế nào?
Khương Phàm đã biết sẽ không đơn giản như thế.
- Ở giữa mười tám tông có rất nhiều minh ước điều lệ. Trong đó có một điều, nếu như cộng đồng Tam Tôn Chủ La Phù quyết định khu trục một tông môn nào đó, các tông khác lại vượt qua ngũ đại tông môn tán thành. Tông môn này mặc kệ mạnh yếu, đều sẽ bị trục xuất, lại trong vòng mười năm không được tiến vào mười tám tông. Nếu như trong Tam Tôn Chủ La Phù có hai vị cộng đồng đề nghị khu trục một tông môn, chỉ cần có thể được thập đại tông môn duy trì, cũng có thể đem tông đó khu trục, thời gian là năm năm.
- Phụ thân mấy ngày nay đã liên hệ giao hảo trước đó giữa chúng ta cùng Ngọc Hư tông, Linh Cực tông. Bọn hắn đều mịt mờ nhắc nhở các tông La Phù đều đã nhận được nhắc nhở đến từ Thượng Thanh tông và Thiên Cương tông, bọn hắn muốn khởi động điều lệ thứ hai, đem Thiên Sư tông trục xuất khỏi mười tám tông. Bên trong phần này có nhắc nhở, có dụ hoặc, cũng có uy hϊế͙p͙.
Dạ An Nhiên lắc đầu.
Trước đó thật đúng là không ngờ tới sẽ là tình huống thế này.
Bọn hắn chỉ cần trực diện Thiên Cương tông là có thể. Nhưng Khương Phàm ngoài ý muốn giết chết Bành Tổ, Thiên Cương tông liền cùng Thượng Thanh tông cùng chung mục tiêu.
- Ngọc Đỉnh tông có thái độ gì?
Khương Phàm cũng không nghĩ tới mình lại bổ ra một đao đại phiền toái như thế.
- Ngọc Đỉnh tông cự tuyệt phụ thân xin gặp. Nếu như Ngọc Đỉnh tông chỉ không nguyện ý trực tiếp cùng Thượng Thanh tông cùng Thiên Cương tông đối kháng, mà dự định trung lập, chúng ta chỉ cần có thể tranh thủ duy trì với năm tông môn liền có thể bảo trụ địa vị. Nhưng nếu như ba tông liên hợp, chúng ta chắc chắn sẽ thua.
Dạ An Nhiên rất rõ ràng mục đích của Thượng Thanh tông cùng Thiên Cương tông, một khi đem Thiên Sư tông đuổi ra ngoài, chắc chắn sẽ lập tức phái người truy sát phụ thân, hủy Thiên Sư tông.
Khương Phàm trầm ngâm một lát:
- Cần ta đi Ngọc Đỉnh tông một chuyến hay không?
Dạ An Nhiên lắc đầu:
- Bọn hắn mặc dù thưởng thức linh văn của ngươi, nhưng dính đến sự vụ tông môn cũng sẽ không bởi vì ngươi bái phỏng mà thay đổi.
- Còn không có tin tức của mọi người Vương gia sao?
Khương Phàm không phải đã hiểu rất rõ tình huống La Phù, chỉ cần phối hợp liền tốt.
- Không sai biệt lắm, nhưng đến hiện tại vẫn không có gặp người.
Dạ An Nhiên cũng rất kỳ quái, trước có n Oán tràng hiện ra Thánh linh văn, lại có chợ đen treo giải thưởng săn giết, danh hào Khương Phàm đã truyền khắp La Phù. Người của Khương gia coi như giấu ở xa cũng hẳn là nghe được chút tin tức.
Thế nhưng... Cũng không có!
Khương Phàm trầm mặc.
Vương gia đến La Phù là đầu nhập vào cô cô. Nói cách khác vị cô cô vốn không che mặt kia hẳn là ở trong La Phù sơn mạch, hơn nữa là trong đại tông nào đó. Thế Nhưng lấy tình huống hiện tại, mười tám tông hẳn là đều đã nghe nói qua tên của hắn, vì cái gì còn không tới.
Chẳng lẽ, bọn hắn không thể rời khỏi Đại Hoang sao?
Hay là lúc ấy nghe lầm, cô cô cũng không phải ở trong La Phù sơn mạch, mà là lân cận La Phù?
- Phụ thân suy đoán, Khương Vương có thể không yên lòng tình huống tại Bạch Hổ quan, đã bí mật lẻn về Lang Gia quốc. Hắn hôm trước liền phái người đi Lang Gia quốc, nghe ngóng tình huống ở Bắc Cương. Tin tưởng chúng ta, Thiên Sư tông nhất định sẽ giúp ngươi tìm thấy bọn hắn.
Dạ An Nhiên tiếp xúc Khương Phàm không nhiều, nhưng cũng rất hiểu tính cách của hắn, nếu như xác định Khương gia không ở La Phù, hắn rất có thể sẽ trực tiếp rời khỏi, sẽ không có bất kỳ lưu luyến gì đối với nơi này
- Vất vả rồi.
Khương Phàm không có quá gấp.
Lấy tính cách Vương gia, nói không chừng thật đúng là có khả năng đã trở về Lang Gia quốc.
Nhưng, cô cô thì sao?
Nàng đến cùng là ai, ở La Phù có thân phận gì?
Dạ An Nhiên hơi do dự, thanh âm đều thấp rất nhiều:
- Còn có một chuyện, hi vọng ngươi có thể hiểu được.
- Chuyện gì?
- Chúng ta ngày kia đến La Phù đại hội, cần hơi thân cận một chút.
- Ý của phụ thân là, để các tông cho rằng hai người chúng ta... Là... Cùng nhau...
Dạ An Nhiên nhăn nhó nói xong, má ngọc xinh đẹp nổi lên đỏ ửng nhàn nhạt
Đã lớn như vậy, còn là lần đầu tiên nói ra lời mập mờ như thế.
Khương Phàm quái dị nhìn Dạ An Nhiên:
- Ta còn nhỏ.
Dạ An Nhiên nghẹn hòng im lặng, cái gì gọi là ngươi còn nhỏ, ta rất lớn sao?