Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1169 Cuộc Chiến Chịu Chết (5)

Khương Phàm nhanh chóng phóng lên tận trời.

Nhưng, một con cự lang lục trọng thiên đột nhiên đạp trên đàn sói vọt lên, tại lúc Khương Phàm bay lên thoát khỏi, một khắc này, nó đã cắn một cái cổ chân của hắn.

Một tiếng răng rắc, răng nanh khép kín, đầu sói vung vẩy cực mạnh.

Mắt cá chân Khương Phàm đứt gãy, bị hung hăng kéo đến mặt đất.

Số lượng lớn đàn sói bao phủ tới, phía trước nhất tất cả đều là ngũ trọng thiên.

- Khương Phàm!!

Hứa Đan cũng nhịn không được nữa.

Bởi vì có răng nanh một con cự lang xông phá liệt diễm, trực tiếp cắn về phía nàng, miệng to như chậu máu, so với thân thể nàng còn muốn lớn hơn.

- Chậm đã...

Khương Phàm đang muốn la lên, không gian đã vặn vẹo, kính tượng va chạm kịch liệt.

Sau một khắc, Khương Phàm bị cưỡng ép di chuyển, xuất hiện ở trăm mét không trung.

Đàn sói vồ hụt, mất đi mục tiêu, lập tức tìm kiếm.

Thế nhưng, xung quanh trong hoang dã tất cả đều là cự lang uy mãnh, bởi vì hình thể cực lớn nên thanh thế kia tựa như mấy chục vạn thú triều khổng lồ.

Tại thời điểm Khương Phàm xuất hiện ở trên không, Tử Lân Cự Lang bên trong mất đi mục tiêu, bên ngoài lại đang lo lắng, táo bạo lập tức xao động.

Con mắt sung huyết của bọn chúng tiếp cận mục tiêu đột nhiên xuất hiện ở không trung, lập tức thân thể, nhấc lên cuồn cuộn tử khí, số lượng lớn lân phiến đều rời khỏi thân thể, theo tử khí phóng tới không trung.

Lân phiến to lớn lại cứng rắn, giống như mấy vạn cái cối xay màu tím bạo kích trời cao, thanh thế cực kì khủng bố, để cho người ta tê cả da đầu.

Ầm ầm!

Lân phiến màu tím ở trên không va chạm mãnh liệt, đinh tai nhức óc, nổ lên tử khí cuồng liệt.

Bọn chúng vậy mà ngưng tụ thành tử lân trường đao, dài từ ba mươi đến năm mươi mét không giống nhau.

Tử Đao Hoàn quấn cương khí màu tím gào thét phách trảm, rung động lòng người.

- A!!

Hứa Đan kêu lên đầy sợ hãi, lại lập tức ngưng tụ kính tượng, cưỡng ép di chuyển.

- Đừng quấy rối! Chết tiệt, ta bảo ngươi động thủ sao?

Sắc mặt Khương Phàm hơi biến đổi, cực lực muốn dừng lại nhưng vẫn bị kính tượng va chạm, chuyển dời đến không trung cách đó thêm năm trăm mét.

Ầm ầm, tử lân trường đao trước mặt vồ hụt, va chạm hỗn loạn, tiếng nổ vang lên cuồng liệt, nhấc lên mãnh liệt tử khí mạnh mẽ, uy thế kia phảng phất có thể băng diệt núi cao vạn mét.

Nhưng số lượng đàn sói quá nhiều, tử lân trường đao trước mặt vồ hụt, phía sau lại liên tiếp tạo thành càng nhiều, cuồng vũ khắp trời cao, tràn ngập đất trời.

Có tương đương với Linh Nguyên cảnh, có tương đương với Linh Hồn cảnh, còn có Linh Hồn cảnh ngũ trọng thiên, lục trọng thiên.

Nếu như Khương Phàm ngay đầu tiên lao đến đàn sói phía dưới, đàn sói bên ngoài sẽ không dám loạn kích, nhưng bây giờ hắn lại xuất hiện chỗ càng cao hơn, chẳng khác nào hoàn toàn biến thành bia ngắm.

- Ta không phải cố ý!

Sắc mặt Hứa Đan kịch biến, lập tức ngưng tụ số lượng lớn kính tượng di chuyển Khương Phàm.

Nhưng, tử lân trường đao vẫn cuồng vũ loạn kích, tử khí kiên cường giống như cương phong che mất không gian giữa đất trời mấy ngàn thước.

Kính tượng vừa mới thành hình liền bị thảm liệt xoắn nát, căn bản là không có cách nào hình thành nên con đường không gian.

Sau một khắc, lít nha lít nhít tử lân trường đao kéo lấy tử khí che mất Khương Phàm.

- Không không không...

Sắc mặt của bọn người Lâm Nam trở nên trắng bệch, nghẹn ngào kêu lên đầy sợ hãi, giờ khắc này, trái tim của bọn hắn đều rụt lại.

- Đừng giết hắn!

Hứa Vĩnh Thọ ra hiệu với cự lang dưới thân.

Hừ hừ, ranh con, ta xem ngươi còn cuồng cái gì.

Ngao!!

Cự lang tru lên, truyền lệnh sói đầu đàn xa xa.

Sói đầu đàn nhận được lệnh, cũng truyền lệnh đàn sói bạo động phía dưới tạm thời dừng lại.

Tử khí tản ra, Khương Phàm chật vật rơi xuống, bị đánh đến máu thịt be bét, hai cánh đều bị vô tình chặt đứt, chỗ cổ có một vết thương đều cắt cả xương cốt ra.

Nếu như không có áo giáp, bây giờ khả năng hắn đã bị đánh nát.

Ngay cả Hứa Đan ở trên lưng hắn đều bị hai tử lân trường đao đánh trúng, suýt chút nữa chặt đứt.

- Ta thật không phải cố ý... Thật xin lỗi... Thật xin lỗi...

Hứa Đan miệng đầy máu tươi, mệt mỏi cầu khẩn.

- Cho ngươi thêm một cơ hội, ta không nói lời nào, ngươi không được loạn động.

Khương Phàm gầm nhẹ, quả quyết kích ra huyết khí trong trái tim thứ hai.

Tiểu Niết Bàn Thuật!

Huyết khí giống như dòng lũ được mở cống, lập tức lao nhanh, quét sạch toàn thân, khí tức sinh mệnh mênh mông phối hợp với Đại Diệu Thiên Kinh, nhanh chóng chữa trị thương thế khắp toàn thân.

Giữa mấy hơi ngắn ngủi, máu tươi bao trùm dưới thân thể Khương Phàm hoàn toàn khôi phục lại, ngay cả tinh khí thần đều trở lại đỉnh phong.

Đàn sói phía dưới đang chen chúc đều tản ra, chuẩn bị 'Nghênh đón' Khương Phàm giáng lâm, Khương Phàm thấy đã đã sắp rơi xuống đất, hắn đột nhiên mở hai cánh ra, mang theo liệt diễm phóng lên tận trời.

- Cái gì!!

Các nơi, đám dân liều mạng, đội ngũ thư viện cùng với bọn người Hứa Thừa n vừa mới chạy đến đều bị một màn đột nhiên này làm kinh đến.

Rõ ràng đã sắp chết rồi, làm sao lại đột nhiên liền sống?

Khương Phàm vỗ cánh bay lên không, trong lòng đầy tức giận.

Tiểu Niết Bàn Thuật là hắn chuẩn bị cho Sơn Hà Đại Táng, kết quả lại lãng phí ở nơi này.

Hứa Đan tự mình cảm nhận được toàn bộ quá trình Khương Phàm nhanh chóng khôi phục, vừa chấn kinh lại càng có chút sợ hãi.

Lại là năng lực này, tựa như thời điểm trước đó bị đàn sói gặm cắn như thế, có thể khôi phục toàn thịnh trong nháy mắt.

Khương Phàm không có một khắc đình chỉ, sau khi bay lên được trăm mét, hắn bỗng nhiên lao xuống, đánh tới đàn sói dày đặc hỗn loạn.

Ngao ngao ngao...

Đàn sói không có nhiều kinh ngạc như vậy, nhìn thấy Khương Phàm còn sống, bọn chúng đã nhanh chóng bạo động, muốn tiến lên vây bắt Khương Phàm.

- Tiểu Quang Mang Thánh Thuật!

Đường vân mặt trời toàn thân Khương Phàm nở rộ cường quang, cùng năng lượng ánh sáng sinh ra giao hợp, tốc độ tăng vọt gấp đôi, kéo lấy liệt diễm ngang nhiên xông vào trong bầy sói.

Đàn sói phía trước liên tiếp vồ hụt.

Khương Phàm cuồng dã va chạm mặt đất, trong chớp mắt, liệt diễm được vận sức chờ phát động ra liên tục cuồn cuộn, mãnh liệt phóng tới.

Từ mấy trăm mét thẳng tới hơn một ngàn mét.

Giống như biển lửa bao phủ lấy đám Tử Lân Cự Lang dày đặc.
Chương 1170 Cuộc Chiến Chịu Chết (6)

Khương Phàm dung hợp Thái Dương Tinh Hỏa, Địa Tâm Thú Linh Viêm và các loại Thánh Hỏa cường hãn, nhiệt độ cực cao, lân giáp có dày hơn chăng nữa cũng đều không chống đỡ được.

Đám Tử Lân Cự Lang đang đau đớn giãy dụa bên trong 'Biển lửa' nóng bỏng, những tiếng kêu đau đớn thảm thiết vang vọng khắp nơi.

Từ lân giáp đến da thịt, nhanh chóng nóng chảy, thân thể hùng tráng to mọng trong nửa phút đã có thể hóa thành tro tàn.

Nhưng đàn sói hung tàn vẫn không hề sợ hãi, bọn chúng chen chúc nhau tiến lên tiến đụng vào 'Biển lửa'.

Có một số Tử Lân Cự Lang ngũ trọng thiên, lục trọng thiên chịu đựng đau nhức kịch liệt phóng tới vài trăm mét, giết tới trước mặt Khương Phàm.

- Vạn Thú Thiên Hoàng Quyền!

Khương Phàm gáy to một tiếng sắc nhọn, thú ấn trong thức hải thức tỉnh, trong liệt diễm cuồn cuộn nhanh chóng ngưng tụ trên trăm con mãnh thú hung mãnh, còn có Hỏa Phong, Linh Điệp các loại, mấy trăm đến hơn ngàn con, bọn chúng cuồng dã trùng kích, bạo tạc dày đặc, liên tục oanh sát giết tới đàn sói.

'Biển lửa' hơn một ngàn mét cơ hồ trở thành cối xay thịt, tàn nhẫn oanh sát đốt cháy cả đàn sói, tràng diện hỗn loạn, nóng nảy, càng rung động.

Nhưng, số lượng đàn sói quá nhiều, bọn chúng vẫn cứ chen chúc tới, chà đạp lấy thi thể xông về phía trước, nhanh chóng bao phủ Khương Phàm.

Một khắc cuối cùng, Khương Phàm vỗ cánh bay lên, trước một khắc khi móng vuốt tráng kiện xé nát hắn, hắn đã nhanh chóng lấy Tiểu Quang Mang Thánh Thuật cưỡng ép tăng tốc độ lên, mạo hiểm giết ra tìm đường sống.

Nhưng... trên hoang dã hỗn loạn lại xuất hiện một màn rung động khác.

Tại lúc Khương Phàm điên cuồng phóng thích liệt diễm tiễu sát đàn sói ngắn ngủi trong vài phút, đám sói bên ngoài lại phóng tới bên trong, chà đạp nhau, dây dưa cùng nhau, tạo thành từng tòa 'Lang Sơn' đột ngột nhảy lên.

Bởi vì cự lang quá lơn, Lang Sơn đều cao từ ba trăm đến năm trăm mét, tòa cao nhất kia vậy mà lại đạt tới hơn tám trăm mét.

Bọn chúng lắc lư kịch liệt, tử khí sôi trào, giống như là núi cao, càng giống như là thủy triều, từ bốn phương tám hướng 'Lao nhanh', 'Nện' tới phía Khương Phàm trong bầy sói.

Khương Phàm vừa mới mạo hiểm chạy thoát, 'Lang Sơn' chen chúc cao ngất lập tức xông vào ánh mắt.

Đám sói bên trong 'Lang Sơn' nhìn thấy Khương Phàm, toàn bộ đều tru lên to rõ, cuồn cuộn tử khí bạo động kịch liệt, tràng diện rung động thậm chí đã làm cho đám dân liều mạng xa xa sợ đến ngây người.

Số lượng lớn cự lang kéo thành đàn liên miên đạp trên đồng bạn bay lên không, từ không trung che mất Khương Phàm.

- A!!

Hứa Đan ớn lạnh toàn thân, mất khống chế mà thét lên.

Nàng trừng lớn con mắt, trong ánh mắt đều là đàn sói đang đánh giết.

Răng nanh bén nhọn, móng vuốt sắc bén, cơ hồ khiến cho nàng sụp đổ.

- Hứa Đan!

Khương Phàm rốt cuộc cũng 'Vận dụng' Hứa Đan.

- Đi đâu! Mau nói đi!!

Hứa Đan bừng tỉnh thét lên, phóng xuất ra hơn ba mươi kính tượng, phủ kín không trung.

- Chuyển dời ta đến biên giới đàn sói! Xem ngươi rồi!

Toàn thân Khương Phàm căng cứng, thiêu đốt liệt diễm, kích ra Thái Dương Chiến Y.

- Tốt tốt tốt!

Hứa Đan nghĩ là rốt cuộc Khương Phàm cũng muốn chạy trốn, lập tức phóng thích kính tượng, tiếp tục vượt qua giữa không trung, mạo hiểm chạy trốn trong bầy sói giống như đứng giữa 'Trời mưa' này.

- Đó là kính tượng di chuyển?

Hứa Vĩnh Thọ ngưng tụ con ngươi, dõi mắt nhìn ra xa.

Trước đó Khương Phàm đột nhiên xuất hiện ngoài mấy trăm mét hắn cũng đã cảm thấy có vấn đề, lúc ấy còn tưởng rằng là có vũ khí Không Gian gì, bây giờ rốt cuộc cũng đã xác định được, đó là kính tượng di chuyển.

- Đó là Hứa Đan! Nàng bị trói ở trên lưng Khương Phàm!

Xa xa, gương mặt của bọn người Hứa Thừa n liên tiếp có phản ứng, tên khốn kiếp đáng chết này đã làm gì Hứa Đan.

- Quá thô lỗ.

Lãnh Tuyền và các đệ tử thư viện lắc đầu liên tục, chưa từng thấy người nào hung tàn như vậy, cũng chưa từng thấy qua người nào thô lỗ như thế, lại người bắt trói người ta ở trên dùng làm vũ khí.

Lại còn là một đại mỹ nữ nũng nịu.

- Khương Phàm muốn ra bên ngoài giết, nghĩ biện pháp tiếp ứng hắn!

Đồ Uyên lấp lóe ánh mắt, lo lắng nghĩ cách, cũng đang tìm người của Đại Tự Tại điện.

- Mau trốn đi ra, nhanh đi, nhanh đi.

Lâm Nam lo lắng, đầu đổ đầy mồ hôi, hận không thể tự mình tiến lên đẩy Khương Phàm từ trong bầy sói ra ngoài.

Hàn Ngạo lại tại trong lúc bất tri bất giác bình tĩnh lại, thể hiện càng ngày càng quái dị.

Hắn thực sự không hiểu rõ rốt cuộc Khương Phàm muốn làm gì, cho đến khi trước đó, lúc bị tử khí bao phủ, suýt chút nữa bị xoắn nát, bỗng nhiên hiểu ra.

Gia hỏa này thoạt nhìn như là tìm đường chết, kỳ thật chính là đang tìm đường chết!

Giống như có quỷ kế gì đó, nhưng kỳ thật chính là muốn chết.

Bởi vì, Sinh Tử Ngâm.

Hứa Đan trước trước sau sau di chuyển ba mươi bảy lần, vượt qua hơn hai mươi dặm, cuối cùng đã chuyển dời Khương Phàm đến bên ngoài đàn sói.

Trong lúc đó đã tám lần bị tử khí chấn vỡ kính tượng, năm lần mất khống chế vọt tới đàn sói, hai lần bị đàn sói bao phủ.

Dưới sự khẩn trương cao độ cùng dục vọng cầu sinh điên cuồng, nàng đã phát huy ra tiềm lực để chính nàng đều khó mà tin được.

Tuy nhiên, rốt cuộc cũng chạy thoát, Hứa Đan cảm giác mình rất suy yếu.

- Bây giờ rời khỏi?

Hứa Đan còn chưa dứt lời, Khương Phàm đã quay người giết đến phía đàn sói, hai cánh phách trảm, chiến ý cuồn cuộn, thừa dịp đàn sói không kịp phản ứng, giết đến hơn ba trăm mét dễ như trở bàn tay, những nơi hắn đi qua, huyết nhục văng loạn.

- Ngươi đang làm gì? Ngươi lại muốn làm cái gì! A a a!

Hứa Đan phát điên, triệt để điên rồi.

Ngao...

Đàn sói bạo động, cự lang gần đó nhanh chóng triển khai vây bắt.

- Sao hắn lại trở về?

Lâm Nam ở phía xa gấp giơ chân.

- Khương Phàm, ngươi tới đây cho ta.

Đồ Uyên lo lắng gào thét như sấm quanh quẩn khắp bầu trời.

- Quả nhiên.

Hàn Ngạo nói nhỏ, đoán đúng.

- Thao Thiết Thánh Pháp!

Khương Phàm giết vào sâu trong đàn sói, huyết khí cuồn cuộn khắp toàn thân, giống như gió lốc, lại như thủy triều, cuốn lên trăm mét.

Hơn mười con Thao Thiết dữ tợn kéo lấy huyết khí tinh hồng mạnh mẽ đâm tới, cướp đoạt lấy số lượng lớn huyết khí cự lang xung quanh, bổ sung huyết khí cho Khương Phàm, duy trì lực lượng 'Bản thân' sắp tiêu tán của hắn.
Chương 1171 Cuộc Chiến Chịu Chết (7)

Đàn sói bối rối!

Cứ việc hung tàn bạo ngược, nhưng vẫn bị khí tức khủng bố của Thao Thiết làm cho kinh sợ.

Khương Phàm cướp đoạt huyết khí, chiến ý dâng cao, toàn thân dâng lên liệt diễm cường đại, lấy thuế lực hoắc loạn quét ngang qua đàn sói kéo dài ngàn mét, thanh lý ra mảng lớn trống không.

- Giết!!

Khương Phàm giận dữ hét lớn, lần nữa phóng tới đàn sói.

Ngao!!

Một con cự lang lục trọng thiên dài đến hơn ba mươi mét ở đối diện lao tới, giơ lên móng vuốt tráng kiện, bao quanh tử khí mênh mông, thế như trọng chùy hung hăng đánh tới đầu Khương Phàm.

Khương Phàm lại khích phát Bác Thiên Thuật, chính diện nghênh kích Tử Lân Cự Lang.

Móng vuốt giao kích, năng lượng bạo động.

Khương Phàm bị hung hăng đánh bay ra ngoài, cự lang lục trọng thiên cũng bị cường thế tung bay.

Rống!!

Mười mấy con cự lang bổ nhào qua, muốn đè Khương Phàm lại.

Khương Phàm xoay chuyển người bay lên, nhấc lên liệt diễm cuồng bạo, cự lang kinh sợ lui lại, hắn nhanh chóng khống chế thân thể.

Lần nữa lao thẳng đến đàn sói, hắn thẳng tiến không lùi, chiến ý tăng vọt, Thuần Dương Chính Thiên Hỏa bị kích thích, tiếp tục tăng cường lực lượng.

Khương Phàm mở ra 'Bá Đao Thức', liên tiếp oanh kích đàn sói.

Một đao so với một đao lại càng mạnh, một đao so với một đao lại càng cuồng bạo.

Trong trùng kích gần như bạo tẩu, hắn dữ dội giết ra hơn hai trăm mét.

- Rốt cuộc hắn muốn làm gì?

Đông Hoàng Như Yên nhìn thấy mà hoảng sợ run rẩy, nhưng lại hoàn toàn không hiểu rõ Khương Phàm đang làm gì.

Đây là đang khiêu chiến cực hạn của chính mình sao?

Nhưng, một khi thất bại, chẳng phải là hắn sẽ phải chết sao?

Càng ngày càng nhiều cường giả chạy tới nơi này, bao gồm cả đám dân liều mạng ở các nơi, đám mãnh thú Đại La sơn, các cường giả trấn thủ Chí Tôn Kim Thành, bọn hắn chiếm cứ bầu trời, quan sát Khương Phàm đang điên cuồng chém giết ở phía dưới.

Bọn hắn khiếp sợ sự hung tàn cùng cường đại của Khương Phàm, thậm chí cảm nhận được đáng sợ.

Người khác gặp được đàn sói với quy mô như thế này đã sớm bị dọa điên rồi, vậy mà người này không những không sợ hãi, mà còn giống như là giết tới nghiện.

Đám Tử Lân Cự Lang cao giai chiếm cứ trên không trung lại đều nhịn không được, vốn cho rằng đàn sói có thể tuỳ tiện vây bắt Khương Phàm, kết quả ngược lại thành Khương Phàm mở lò sát sinh.

Một con cự lang thất trọng thiên đột nhiên lao xuống, nhấc lên tử khí, lao thẳng đến trong bầy sói.

- Khương Phàm! Có cự lang thất trọng thiên đến rồi!

Hứa Đan ở phía sau Khương Phàm lưng kêu lên đầy sợ hãi.

- Tới?

Khương Phàm ngửa mặt nhìn lên bầu trời, ngưng tụ ánh mắt.

Hắn có thể ngạnh kháng cự lang lục trọng thiên, nhưng lại không hi vọng khiêu chiến thất trọng thiên.

- Ta mang ngươi rời khỏi, được không?

Hứa Đan âm thanh run rẩy, mang theo từng tia từng tia cầu khẩn.

Nàng thật đã tới cực hạn rồi, tiếp nhận cực hạn, linh lực cực hạn.

- Không cần.

Khương Phàm khống chế xiềng xích, kéo lấy Hứa Đan thu vào thanh đồng tiểu tháp.

Ánh mắt lăng liệt nhìn qua cự lang thất trọng thiên, sau một tiếng gào lớn, hắn vỗ cánh bay lên chủ động giết tới.

Không sai biệt lắm!

Cứ chết dưới mọi ánh mắt như vậy đi!

- Hắn nghênh đón rồi?

- Chẳng lẽ hắn còn muốn khiêu chiến Tử Lân Cự Lang thất trọng thiên?

- Hắn muốn chết!!

- Có thể hắn còn có sát chiêu hay là tính toán đặc biệt nào hay không?

Mấy ngàn mắt lóe sáng toàn bộ tiếp cận Khương Phàm.

Đàn sói hỗn loạn trong hoang dã liên tiếp dừng lại, ngửa mặt nhìn lên bầu trời, nhìn Khương Phàm phản kích.

- Oa a...

Khương Phàm đột nhiên há mồm, phát ra tiếng gào thét ngột ngạt mà kinh khủng, huyết khí toàn thân sôi trào, linh hồn xao động, nhiệt độ cao bốc hơi cả không gian.

Sơn Hà Đại Táng!

Khương Phàm hét lớn ở trong lòng, trong chớp mắt ý thức sâu trong lực lượng thần bí kia đột nhiên thức tỉnh.

Mênh mông đất trời đột nhiên bắt đầu trở nên vặn vẹo, tất cả cường giả đều giống như không có dấu hiệu nào mà đều bị cuốn vào bên trong hư ảo.

Nơi này có núi sông vạn dặm, là một bức tranh xinh đẹp.

Nơi này có cánh rừng vô tận, nổi sóng chập trùng.

Bọn chúng thật sự như vậy, nhưng lại mông lung phiêu miểu.

Lúc tất cả mọi người đang hoảng hốt, cảnh tượng vừa mới xuất hiện đột nhiên kịch biến.

Vạn dặm sơn hà sụp đổ toàn diện. Đại địa lún xuống, những con sông thay đổi tuyến đường, vết nứt lao nhanh, rừng núi tách rời.

Sâu trong ánh mắt, vạn vật táng diệt.

Khí tức tuyệt vọng kinh khủng tràn ngập thiên địa, kích thích linh hồn của tất cả mọi người.

Mà sâu trong sơn hà đang sụp đổ, sâu trong địa tầng vô tận, phảng phất có tòa bia mộ tuyệt thế im ắng đứng vững.

Ý thức Khương Phàm cùng năng lượng quán thông, diễn hóa dị tượng, tụ tập khí tức sơn hà.

Vùng đất tai nạn, đại mộ chìm nổi. Tế điện sơn hà, mộ minh dân chúng.

- A!

Rất nhiều người nghẹn ngào kêu lên đầy sợ hãi, ý thức lại khôi phục trong nháy mắt, một lần nữa trở lại hiện thực.

Ảo giác trước đó, phảng phất chỉ là trong nháy mắt mà thôi, lại hình như trầm luân thật lâu, rất nhiều người đều đổ mồ hôi lạnh khắp người.

Ngay cả đàn sói xao động phía dưới đều yên lặng.

- A a a...

Gương mặt Khương Phàm dữ tợn, hắn bay lên hơn tám trăm mét, khí tức tai nạn vờn quanh toàn thân, thẳng đến Tử Lân Cự Lang.

Không phải dẫn bạo sơn hà thật sự, mà là diễn biến khí tức sơn hà, ngưng tụ lực lượng tai nạn.

Tử Lân Cự Lang bị kích thích, toàn thân nó ớn lạnh, lại nhanh chóng hoàn hồn, tình thế không giảm.

Nó nâng chân đạp trời cao, nhanh chóng phóng tới, thân hình khổng lồ hơn năm mươi mét sôi trào lên tử khí, giống như là thiên thạch đánh về phía Khương Phàm.

Khương Phàm mang theo ánh mắt nóng bỏng, chiến ý dâng cao, đối diện mà tới.

Đây là khiêu chiến cường thế vượt qua tam trọng thiên, huống chi lại còn là đối mặt với Tử Lân Cự Lang, là Yêu thú có được cao giai huyết mạch Thánh Thú chân chính, không khác gì muốn chết.

Bành!!

Khương Phàm phảng phất hóa thân thành tai nạn, va chạm cuồng bạo, lực lượng táng diệt kia cũng theo đó mà nổ tung, che mất Tử Lân Cự Lang từ trên trời giáng xuống.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK