Cổ Hoa hoàng thành của hắn lại bị một tên đệ tử thánh địa nho nhỏ đảo loạn?
Con của hắn lại là bị một tên đệ tử thánh địa giết?
Hắn nguyện Khương Phàm là truyền nhân của một vị cường giả ẩn thế nào đó bồi dưỡng, cũng tuyệt đối không thể nào tiếp thu được sự thực như vậy.
- Khương Phàm là đệ tử thánh địa?
Cường giả Cổ Hoa xôn xao.
Không phải thánh địa là trung lập tuyệt đối sao?
Không phải thánh địa cùng hoàng tộc nước sông không phạm nước giếng sao?
Thánh địa Nam Bộ ở đâu ra lá gan, lại có thể dung túng đệ tử đến hoàng tộc phương bắc làm loạn?
Càng chủ đạo cho Kiều gia phản bội chạy trốn?
- Ta không biết vì sao Khương Phàm làm như vậy, nhưng ta đề nghị Nhân Hoàng trực tiếp hướng thánh địa Trung Ương đòi người, tuyệt đối không nên một mình đến Nam Bộ.
- Vì sao??
- Cổ Hoa hoàng thành thuộc về Bắc Bộ, xâm nhập Tây Bộ đã gây nên mâu thuẫn cho rất nhiều thế lực Tây Bộ, chỉ là tình huống đặc thù, Tây Bộ mới lựa chọn ngầm đồng ý. Nếu như các ngươi chạy thật nhanh một đoạn đường dài, vượt ngang nam bắc, tiến đến Nam Bộ, có khả năng sẽ gặp phải hoàng tộc Nam Bộ đuổi đi, thậm chí là vây bắt.
- Chỗ thánh địa của Khương Phàm càng là tôn chủ liên minh Thánh Địa Nam Bộ, mà tính tình Vô Hồi Thánh Chủ lại nhanh nhẹn dũng mãnh, vừa mới khống chế lại liên minh Nam Bộ. Nếu như các ngươi tùy tiện đi qua rất có thể sẽ bị nàng lợi dụng, náo thành chiến tranh. Cuối cùng liền xem như Khương Phàm đuối lý, đều có thể trở thành sai lầm của các ngươi. Nếu như các ngươi trực tiếp hướng thánh địa Trung Ương đòi người, liền không tồn tại tai hoạ ngầm như thế này.
- Khương Phàm làm loạn Cổ Hoa đã là sự thật, thánh địa Trung Ương cũng không thể nào bao che cho hắn, nhất định phải bắt lấy Khương Phàm giao cho Cổ Hoa xử lý.
- Đương nhiên, Nhân Hoàng cơ trí cũng có thể sẽ có cách khác càng dễ làm hơn.
…
Ngày cuối cùng của tháng bảy, Khương Phàm và Khương Diễm thuận lợi xuất quan.
Khương Diễm có hiệu quả cường liệt nhất, không chỉ có lột xác thành Liệt Ngục Yêu Hoàng, còn thành công bước vào Niết Bàn cảnh cửu trọng thiên.
Vượt qua cao giai Niết Bàn cảnh vô cùng khó khăn, không chỉ cần phải tích lũy tài nguyên cực lớn, càng cần có cơ duyên cực lớn hơn, cho nên vô số thiên tài cường giả truy cứu cả đời đều khó mà bước lên cao giai, sau khi tiến vào cao giai lại càng khó tiến vào nửa bước.
Khương Diễm đều không có nghĩ đến mình lại nhanh như vậy đã chạm đến cửu trọng thiên!
Khương Phàm thành công dung hợp xương cột sống, cảnh giới tăng lên tới thất trọng thiên đỉnh phong, nhìn hiệu quả không phải quá rõ ràng, nhưng hắn đã vô cùng hài lòng. Bởi vì hiệu quả của dung hợp xương cột sống là ở sau đó, cũng chính là sau khi chân chính tiếp nhận thân thể mới, mới có thể kích phát ra tới.
- Chú ý an toàn, nghĩ sâu tính kỹ, mưu tính sau đó lại quyết định.
Tô Niệm ôm lấy Khương Phàm, chui ở trong ngực hắn.
- Ở cùng phụ thân phụ mẫu nhiều hơn, sau này rời khỏi, chỉ sợ rất khó trở lại nữa.
Khương Phàm cũng ôm chặt Tô Niệm, vẻ mặt đắng chát.
Thật vất vả mới gặp nhau, lại phải phân biệt, giống như không có gì khác biệt như tiền thế.
- Cho thiếp thời gian ba năm, thiếp sẽ khống chế Đại La sơn, chuẩn bị cho chúng ta một con đường lui.
Tô Niệm càng không muốn bỏ, nhưng nàng rất rõ ràng bọn hắn trùng sinh không phải vì mình, mà là vì toàn bộ thần triều, vì những tượng đá còn đang đau khổ trấn thủ Đông Nam Thiên Môn kia, vì khí vận thần triều phong tồn kia.
Khương Phàm buông Tô Niệm ra, cố gắng nở nụ cười:
- Một ngàn năm đều sống qua tới, không kém ba năm này.
Tô Niệm thay Khương Phàm chỉnh lý y phục, nói:
- Trở lại Vô Hồi thánh địa, thu Dạ An Nhiên.
Khương Phàm thể hiện cứng đờ:
- Thu?
- Tùy chàng làm thế nào.
- Có ý gì?
- Ý tứ chính là thứ đã xuất hiện trong đầu chàng kia.
- Đầu ta... Không có... Có ý gì chứ.
- Bên trong khí hải của nàng có lực lượng Ngũ Hành, lại là Chúa Tể Đại Hoang Tù Thiên Trận, ba năm trước đây đã tiến vào Thiên phẩm, có nàng chiếu cố chàng, ta sẽ yên tâm.
- Dạ An Nhiên đã là Thiên phẩm rồi?
- Nàng từng chiếm được cơ duyên gì tại Vĩnh Hằng Thánh Sơn sao?
Thiên Hậu an bài Diêm bá tự mình đi quan sát qua Dạ An Nhiên, không nghĩ tới nàng lại có thể từ Thánh phẩm bước lên Thiên phẩm, đây cũng không phải là công hiệu của Đại Hoang Ấn, mà là cơ duyên phi phàm.
- Nàng đã được Ngũ Hành Thần Thụ chỉ điểm.
Khương Phàm mặc dù biết Ngũ Hành Thụ có thể cải tạo Dạ An Nhiên, nhưng không nghĩ tới nhanh như vậy đã liền bước lên Thiên phẩm.
- Thu nàng, càng nhanh càng tốt.
Khương Phàm thể hiện xấu hổ, cẩn thận nói:
- Chúng ta giữ vững chút quan hệ, rất tốt.
Thiên Hậu nói:
- Ngũ Hành Thụ có thể khống chế Ngũ Hành, diễn biến thế giới, cũng sẽ từ từ kích phát ra thần tính, đến lúc đó rất có thể nàng sẽ mất đi tình cảm con người. Nếu như chàng không ra tay trước, cô ấy không chỉ sẽ quên chàng, còn có thể rời khỏi chàng.
Khương Phàm có chút hé miệng, đang muốn do dự, Đan Hoàng trong thức hải đã nhịn không được:
- Nhìn đi! Chính ngươi nhìn đi! Phong phạm của chính thất! Ngươi nhìn lại ngươi xem, ngươi già mồm cái rắm!
Khương Phàm khẽ giật mình, sư phụ mắng chửi người rồi?
- Tiểu tử, ta nhịn ngươi rất lâu rồi! Chuyện khác như bị nghẹn điên, chuyện này lại như bị thiến. Trước đây ngươi lo lắng Thiên Hậu, bây giờ nàng đều đã lên tiếng, ngươi còn do dự nữa chính là già mồm!
Đan Hoàng đổ ập xuống mắng Khương Phàm một trận, mới thoáng bình phục cảm xúc:
- Ta hơi nóng nảy! Các ngươi tiếp tục đi!
…
- Tô Triệt! Ngươi có thể chịu được sao?
Ở bên ngoài mấy trăm mét, bọn người Thẩm Minh Thu, Lữ Lương Nhân đằng đằng sát khí, kéo căng cái miệng, mắt đỏ ngầu, nắm chặt nắm đấm, giống như là ác khuyển tùy thời muốn bị buông dây thừng ra.
- Phụ thân, rốt cuộc Khương Phàm đã nói với ngài cái gì, mười viên đan dược liền bán Niệm nhi đi?
Lần đầu tiên Tô Triệt chất vấn phụ thân, mà là chất vấn vô cùng nghiêm khắc.
Niệm nhi mới mười một tuổi liền cùng nam tử ôm ấp với nhau rồi?
Nếu như là người khác, hắn còn có thể thuyết phục mình, dù sao sớm muộn phải lập gia đình.
Thế nhưng Khương Phàm?
Hắn đã rất cố gắng, nhưng bây giờ hắn thật sự không thể thuyết phục được bản thân mình.
- Tình huống có chút phức tạp.
Tô Thiên Sóc lắc đầu, không biết nên giải thích làm sao cùng bọn nhỏ.
Chương 1302 Náo động lớn
- Phức tạp thế nào, ngài cũng không thể giao Niệm nhi cho Khương Phàm.
Tô Triệt nhìn cái dáng vẻ thâm tình chậm rãi của Khương Phàm và Tô Niệm kia liền có một cảm giác sụp đổ muốn điên lên.
Nhịn không được!
Thực sự nhịn không được!
Càng không tiếp nhận được!
Rốt cuộc Khương Phàm và Niệm nhi là tiến tới với nhau như thế nào?
Bọn hắn mới gặp qua vài lần.
Đơn giản là không hiểu thấu nha.
- Sau này các ngươi sẽ biết.
Tô Thiên Sóc than nhẹ một tiếng, đi tới, đưa nhẫn không gian cho Khương Phàm:
- Đây là những đan dược kia, ngươi vẫn nên cầm đi đi, Đại Diễn thánh địa có thể luyện đan dược, cũng không cần nhiều như vậy.
Khương Phàm đẩy trở về:
- Ngài hãy nhận đi, đây là tâm ý của ta.
Tô Thiên Sóc xô đẩy mấy lần, thấy Khương Phàm thực sự kiên trì, cũng liền nhận:
- Có cần ta hỗ trợ gì không?
- Hãy giấu tin tức ta đã tới qua nơi này, bảo hộ Niệm nhi thật tốt, Khương Phàm ta vô cùng cảm kích.
Khương Phàm ôm Tô Niệm lần nữa, mang lại mặt nạ, bí ẩn rời khỏi từ ngọn núi sau thánh địa.
Tô Thiên Sóc nhìn phương hướng Khương Phàm rời khỏi, trầm mặc thật lâu, mới nói khẽ:
- Con còn có thể đợi ở thánh địa bao lâu?
- Ba năm đi.
Thiên Hậu đưa mắt nhìn Khương Phàm rời khỏi, hai mắt thoáng mông lung.
Nàng muốn bồi tiếp hắn cùng rời khỏi cỡ nào, muốn cùng hắn một chỗ nghênh đón mưa gió, cùng trải qua những trắc trở.
Nhưng, nàng rất rõ ràng bọn hắn trùng sinh không chỉ là vì chính mình, càng quan trọng hơn chính là thần triều.
Vì một trăm ngàn cấm quân trấn thủ Đông Nam Thiên Môn, vì trăm vạn anh linh nhấc quan tài ở Côn Lôn, vì ức vạn con dân chịu chết Tế Thiên Đài.
Nàng có thể nhìn hắn một cái, ôm hắn lần nữa, đã vừa lòng thỏa ý, cũng tốt hơn tất cả những người khác.
Đại Diễn Thánh Chủ nói khẽ:
- Hãy bồi bồi mẫu thân con, nàng không nỡ bỏ con.
Thiên Hậu nói nhỏ:
- Thật xin lỗi, con chỉ có thể làm nữ nhi của các người vài chục năm.
- Mặc kệ chúng ta có tư cách làm phụ mẫu 'Thiên Hậu' cả đời hay không, nhưng Đại Diễn thánh địa vĩnh viễn là nhà của con.
Đại Diễn Thánh Chủ cố gắng nén nét mặt tươi cười, mặt mũi lại tràn đầy đắng chát.
Khương Phàm hội hợp cùng bọn người Kiều Vạn Niên trong núi sâu, nhanh chóng xuôi nam.
Tốc độ của bọn hắn cũng không nhanh, vừa đi vừa nghỉ, nghe ngóng tin tức Bắc Bộ cũng đang mong đợi Kiều Vô Hối có thể trở về.
Nhưng, bọn hắn lại không thể chờ đợi được Kiều Vô Hối, ngược lại còn nghe được tin tức bọn hắn không muốn nghe.
Ngày mười lăm tháng tám, một đầu tin tức kinh người bắt đầu từ Tây Bắc Bộ, nhanh chóng lan tràn về những nơi khác.
- Chính thức xác định thân phận Khương Phàm, là đệ tử Vô Hồi thánh địa, tôn chủ thánh địa Nam Bộ!
- Khương Phàm tổn hại hiệp nghị giữa thánh địa và hoàng tộc, không nhìn thái độ trung lập của thánh địa, trước sau hai lần mạo phạm Cổ Hoa hoàng thành.
- Lần đầu tiên, Khương Phàm sát hại tử đệ các gia tộc là Hoàng Phủ Chính Thiên, Tô Cao Nghĩa, Lý Tịch, dẫn phát mâu thuẫn giữa cửu đại gia Cổ Hoa.
- Lần thứ hai, Khương Phàm cướp đoạt dược liệu tài nguyên phương bắc, dẫn dụ nhà đầu tiên của Cổ Hoa, Kiều gia phản bội chạy trốn, sát hại Đại hoàng tử Cổ Hoa, càng khiến cho tộc trưởng các gia tộc Cổ Hoa toàn thể tử vong.
- Sự kiện diệt tộc Tô gia cũng là do Khương Phàm chủ đạo.
- Làm đệ tử thánh địa, lại tàn nhẫn hiếu chiến, thị sát thành tính, cấu kết với tổ chức sát thủ Ác Nhân cốc, không có chút kính sợ nào đối với quy củ thánh địa.
- Hành vi của Khương Phàm, tội ác cùng cực, lẽ ra phải áp đến tổ sơn thụ hình! Tôn chủ thánh địa Nam Bộ, thánh địa Trung Ương, thậm chí tổ sơn Trung Ương, càng là làm ra giải thích!
Tin tức mở rộng tình thế vô cùng tấn mãnh, phạm vi càng lúc càng lớn, cũng không ngừng gây nên sóng to gió lớn và nghị luận điên cuồng.
Đây cũng là bởi vì Cổ Hoa đã cùng Kim Thành liên thủ chuẩn bị kỹ càng.
Bọn hắn dùng thời gian mười ngày, xếp nhân thủ vào các nơi, chỉ dẫn tin tức, khuếch tán tin tức, giữ vững nhiệt độ nghị luận. Chính là vì để hình thành nghị luận to lớn trong thời gian rất ngắn, cho dù là ai cũng khó mà áp chế được, sau đó khiến cho Vô Hồi thánh địa cùng tổ sơn Trung Ương, lấy chính tên thánh địa, nhất định phải làm ra chế tài nghiêm khắc nhất.
Cùng lúc đó, Cổ Hoa Nhân Hoàng mượn phong bạo nghị luận, cao điệu tiến về vực địa trung ương, bái phỏng bốn đại thánh địa.
Mà theo tin tức khuếch tán, rất nhiều thế lực đều táo động, điều động số lượng lớn cường giả bí mật phóng tới đại địa Nam Bộ, ý đồ ngăn chặn Khương Phàm trở về Vô Hồi thánh địa.
Nếu có cơ hội, bọn hắn không để ý mà sẽ bí mật bắt lấy Khương Phàm.
Dù sao trong tay Khương Phàm cũng mang theo Cấm Nguyên Cổ Thụ, còn có số lượng lớn đan dược Chuẩn Thánh phẩm.
Ly Hỏa thánh địa.
Khi tin tức như dã hỏa phấp phới mấy chục vạn dặm sơn hà, 'Đốt' đến Hoang Mãng nguyên đã là tháng đầu tháng chín.
Khương Hồng Võ sau khi nhận được tin tức đã ngây ngẩn cả người, lặp đi lặp lại kiểm tra, đối chiếu sự thật mấy lần, lại nhìn chằm chằm chân dung độc nhãn xem đi xem lại, vẫn còn có chút mộng. Đây là con của hắn?
Nói đùa cái gì vậy!
Khương Phàm nhàn rỗi không có chuyện gì làm lại chạy đến phương bắc khiêu khích hoàng tộc?
Nam Bắc hai nơi cách hơn năm trăm ngàn dặm đâu, hoàn toàn là hai thế giới.
Lại nói, không có lý do gì!
Làm sao Khương Phàm biết nơi đó có Cổ Hoa hoàng thành?
Khương Phàm lại lấy ở đâu ra năng lực thông đồng siêu cấp gia tộc phản bội chạy trốn?
Còn có, làm sao Khương Phàm lại trở thành Thiên phẩm linh văn, đây không phải là nói bậy sao?
- Đây là ai đang vu oan giá họa.
Bọn người Yến Tranh tề tụ một đường, đều cảm giác hoang đường buồn cười.
Côn Bác lắc đầu liên tục:
- Lại vu oan giá họa thế nào cũng kéo không đến trên thân Khương Phàm chúng ta được. Đó là người của phương bắc, cách mấy chục vạn dặm, nếu như không phải tin tức này, ta cũng không biết nơi đó có Cổ Hoa hoàng thành gì đó, còn có Kiều gia Tô gia gì đó.
Nạp Lan Thanh Cảnh nói:
- Chính vì bọn họ là hoàng tộc, cho nên không thể nào không có nắm chắc tình huống mà trực tiếp đánh đầu mâu đối với nơi Chuẩn Thánh.
Khương Uyển Nhi hạ giọng nói:
- Không phải ca ca 'Giả chết' sao?
Yến Khinh Vũ nói:
- Đúng vậy, hắn đều đã 'Chết' bảy năm, làm sao có thể đến phương bắc gây sự.
Chương 1303 Vô Hồi thánh địa
Đám người hai mặt nhìn nhau, đều nhíu mày.
Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?
Đơn giản là tai bay vạ gió thôi!
Thế cục Nam Bộ thật vất vả mới ổn định lại, vậy mà lại bị kéo vào trong gió lốc như thế này.
Giống như rất nhiều thế lực Tây Bộ Bắc Bộ đều hành động.
- Hoàng bánh nướng (Hoàng Đại Bính) đâu?
Khương Hồng Võ chợt phát hiện Hoàng bánh nướng không đến.
Nạp Lan Thanh Cảnh lắc đầu nói:
- Vài ngày nay đã không thấy, còn có Bách Lý Mạc Yêu.
Khương Hồng Võ trầm ngâm một lát:
- Thông báo Hoang Mãng nguyên, tăng cường đề phòng, lại phái người liên hệ Vô Hồi thánh địa, hỏi tình huống một chút. Nếu như trận sự kiện này không phải hiểu lầm, thì chính là có người đang nhằm vào thánh địa Nam Bộ chúng ta.
Yến Tranh Côn Bác lập tức đứng dậy đi an bài, nhưng rời khỏi không bao lâu, toàn bộ đều chạy trở về.
- Khương Phàm trở về.
- Trở về rồi?
Bọn người Khương Hồng Võ, Khương Uyển Nhi đồng loạt đứng dậy.
Khương Phàm đi đến Diêm La điện, đi theo phía sau chính là Hoàng bánh nướng cùng Bách Lý Mạc Yêu sau khi nhận được tin tức thì đã sớm đến Hoang Mãng nguyên nghênh tiếp.
Khương Hồng Võ cau chặt lông mày, trước tiên liền nhìn về phía chân dung đang nằm ở trên bàn.
Phía trên là Khương Phàm độc nhãn, Khương Phàm trước mặt vậy mà cũng thành độc nhãn.
Chẳng lẽ, chuyện phương bắc thật sự là do Khương Phàm làm?
- Ca ca...
Khương Uyển Nhi che môi đỏ, thời gian qua đi bảy năm, gặp lại lần nữa, vốn là chuyện phải vui mừng, nhưng Khương Phàm độc nhãn kia lại làm cho nàng kích động không nổi.
Khương Phàm sau khi hành lễ với chư vị thúc bá, lại nói với Khương Hồng Võ:
- Phụ thân, để cho các ngươi lo lắng. Ta có thể cùng ngài nói chuyện riêng không?
- Mời!!
Khương Hồng Võ không đợi tỏ thái độ, Hoàng bánh nướng đã đẩy Nạp Lan Thanh Cảnh đi ra ngoài, Bách Lý Mạc Yêu cũng đưa tay ra hiệu bọn người Khương Uyển Nhi đi ra ngoài trước.
Khương Hồng Võ cầm lấy chân dung bên cạnh, nghiêm túc nói:
- Nghị nhi, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?
Khương Phàm nói thẳng:
- Đây là ta.
Khương Hồng Võ cố gắng khắc chế cảm xúc, nhưng ngữ khí vẫn rất nghiêm khắc:
- Ngươi biết ngươi đã xông họa bao lớn không? Đây cũng không phải đơn giản là chuyện ngươi khiêu chiến Cổ Hoa hoàng thành như vậy, mà là thánh địa đang khiêu chiến hoàng đạo!
- Đây là xúc phạm tối kỵ, hỏng quy củ nghiêm ngặt giữa hoàng đạo và thánh địa. Vô Hồi Thánh Chủ không gánh nổi ngươi, ngay cả thánh địa Trung Ương nơi đó cũng đều không gánh nổi ngươi.
Khương Phàm bình tĩnh nói:
- Phụ thân, ta đã biết thân phận của ta, vào cái ngày mà ta xông vào Lang Gia Tây Cương cứu ngươi kia.
Khương Hồng Võ khẽ nhíu mày:
- Thân phận gì?
- Ta là người nào đó đã chết đi rất nhiều năm, chuyển thế trùng sinh. Kiếp trước, ta mang theo khuất nhục mà chết đi, kiếp này nhất định đi đến một con đường báo thù. Trước đó, ta đều đang súc tích lực lượng, bây giờ đã có thể bắt đầu. Phụ thân, hôm nay ta là đến nói với ngài chuyện khác.
- Ta cảm tạ ngài lúc trước không có vứt bỏ ta, cũng dạy cho ta rất nhiều đạo lý, nhưng bây giờ ta nhất định phải cùng ngài tạm biệt.
Khương Phàm nói xong, lại quỳ xuống đất đối với Khương Hồng Võ, dập đầu thật sâu.
Cái quỳ này, kính tạ ơn Khương Hồng Võ nhiều năm dưỡng dục.
Cái cúi đầu này là tình phụ tử thâm tàng đã từng giữa bọn hắn.
Vừa quỳ vừa cúi đầu, từ đây tình đoạn, không gặp nhau nữa.
Không phải Khương Phàm quyết liệt cự tuyệt, mà là hắn không nguyện ý lại liên lụy đến Khương Hồng Võ, liên lụy tất cả người thân của hắn.
Khương Hồng Võ bị cử động đột nhiên của Khương Phàm làm cho ngây người ra.
Người trùng sinh?
Báo thù?
Thời điểm lúc trước hắn nhìn thấy Diêm lão, hắn đã biết Khương Phàm khả năng là có thân phận đặc thù, nhưng nhiều nhất là đệ tử đại tộc nào đó, không nghĩ tới lại là cổ nhân trùng sinh?
Tạm biệt?
Hay là vĩnh biệt!
Khương Hồng Võ hoàn hồn, tranh thủ thời gian muốn kéo Khương Phàm về phía trước:
- Nghị nhi, ngươi… đầu tiên chờ chút đã, ta...
Khương Phàm vươn người đứng dậy, cắt ngang Khương Hồng Võ, nói:
- Từ hôm nay trở đi, ngài không chỉ phải cùng ta đoạn tuyệt liên quan, mà còn phải cao điệu tuyên bố chúng ta đã không còn là phụ tử, càng phải toàn lực bảo vệ thanh danh thánh địa, bảo vệ thái độ trung lập của thánh địa.
- Chỉ có như thế này, thánh địa Trung Ương mới có lý do bảo vệ mọi người, những kẻ thù kia của ta lại không dám tổn thương mọi người.
- Sau này, mặc kệ ta ở nơi nào cũng đều có thể không còn nhớ mong tới các ngươi.
Khương Hồng Võ mày nhíu lại gấp gáp, dùng sức kéo cổ tay Khương Phàm:
- Ta mặc kệ ngươi là vị nhân vật nào trùng sinh, ở chỗ ta đây, ngươi chính là hài tử của Khương Hồng Võ ta. Ta cũng mặc kệ ngươi muốn làm chuyện gì, muốn đi đâu, hôm nay ngươi cũng phải nói rõ mọi chuyện cho ta, mà không phải hàm hồ mấy câu như thế này.
Khương Phàm nói:
- Kẻ thù của ta là hoàng đạo, là thế lực mà thánh địa Trung Ương đều phải kiêng kỵ, cũng là thế lực mà các ngươi không thể nào khiêu khích.
- Hoàng đạo?
Sắc mặt Khương Hồng Võ lập tức khó nhìn.
Đối với bọn hắn mà nói, hoàng tộc đã là cao cao tại thượng, là nhân vật không thể chiến thắng, Khương Phàm lại muốn khiêu chiến hoàng đạo?
Thương Huyền tổng cộng có mười hai hoàng đạo, phân biệt trấn thủ mười hai vực địa, đó là Chúa Tể Giả chân chính, cao cao tại thượng, quan sát dân chúng.
- Phụ thân, ngài nhất định phải làm theo lời ta bảo, đoạn tuyệt quan hệ với ta, bảo vệ thái độ trung lập của thánh địa. Mặc kệ là bây giờ, hay là tương lai, cũng không thể nhúng tay vào chuyện của ta. Thái độ bảo vệ thánh địa của các ngươi càng kiên định, cuộc sống liền sẽ càng an toàn.
- Bây giờ rất nhiều ánh mắt đều đã bắt đầu tiếp cận nơi này, ta sẽ không lại ở lâu. Cuối cùng xin ngài giúp chuyện, đều cho ta mượn tất cả Luyện Đan sư cấp Đại Tông sư của Ly Hỏa thánh địa, còn có hãy mời Thường Huyền Nghĩa Thánh Chủ xuất quan, theo giúp ta đi Vô Hồi thánh địa một chuyến.
Ban đầu Khương Phàm nghĩ là Ly Hỏa thánh địa sẽ có đám cháy tự nhiên, càng có Luyện Đan sư ưu tú.
Nhưng, sau khi hắn cùng Hoàng bánh nướng và Bách Lý Mạc Yêu chạm mặt, mới biết được nơi này lại phát sinh chuyện ngoài ý muốn.
Lúc trên đường tiến về tổ sơn, Ly Hỏa Thánh Chủ đã đột nhiên 'Chạy trốn', tìm hoàng tộc Sí Thiên giới của Nam Bộ làm nơi nương tựa.
Chương 1304 Một trong hoàng đạo
Đám lão già quy ẩn trong thánh địa này cũng tại dưới tình huống bọn người Khương Hồng Võ không có chút phòng bị nào, trộm đi Thánh Hỏa cùng bí bảo bên trong Vạn Hỏa Pháp Tràng, đi theo Ly Hỏa Thánh Chủ.
Sí Thiên giới thuộc về hoàng tộc Đông Nam bộ, địa vị cực kỳ tôn quý, thanh danh càng truyền khắp Thương Huyền.
Bởi vì nơi đó là do Luyện Đan sư xây dựng thành hoàng tộc.
Bọn hắn có lịch sử cực kỳ lâu đời, số lượng Luyện Đan sư kinh người, có các loại Đan Đạo pháp điển quý giá, còn phong tồn vô số Thánh Viêm Thiên Hỏa.
Nơi đó không chỉ có thể luyện chế các loại đan dược, còn từ đầu đến cuối nghiên cứu chế tạo đan dược hoàn toàn mới.
Đan dược lục phẩm, đan dược Chuẩn Thánh phẩm, thậm chí là đan dược Thánh phẩm, nơi đó cơ hồ là cần cái gì đều có cái đó.
Mặc kệ là hoàng tộc Đông Nam bộ, Tây Nam bộ, hay là hoàng tộc Trung Vực đều có liên hệ mật thiết cùng nơi đó.
Ngay cả các thế lực cấp bậc hoàng đạo đều sẽ tới đó xin mời thánh đan.
Nơi đó tượng trưng cho địa vị chí cao của Luyện Đan sư, chỉ từ lực ảnh hưởng mà nói, Sí Thiên giới được xưng là 'Hoàng đạo thứ mười ba'.
Cho nên, Ly Hỏa Thánh Chủ mới tìm Sí Thiên giới làm nơi nương tựa, cứ việc khiến cho thánh địa Trung Ương bất mãn như thế nào, nhưng cuối cùng vẫn không giải quyết được gì.
Khương Phàm không có cách nào, hắn chỉ có thể tiếp tục xuôi nam, đến Vô Hồi thánh địa luyện đan.
Ngày mùng ba tháng chín, Khương Phàm mang theo tất cả Luyện Đan sư cấp Đại Tông sư của Ly Hỏa thánh địa, xuôi nam trong đêm, xâm nhập La Phù sơn mạch.
Bọn người Kiều Thiên Mạch nhận được tin tức, cũng khẩn cấp rời khỏi Phượng thành.
Khương Hồng Võ sau khi an bài sự vụ thánh địa đơn giản, cũng đã theo sát đến La Phù.
Mặc dù Khương Phàm đã tận lực ẩn giấu tung tích, nhưng tin tức vẫn từ Ly Hỏa thánh địa tiết lộ ra ngoài.
- Khương Phàm đã về Nam Bộ.
- Khương Phàm đã chạy tới Vô Hồi thánh địa.
Tin tức sáng tỏ, giống như như kinh lôi truyền khắp Hoang Mãng nguyên, sau đó lấy Hoang Mãng nguyên làm trung tâm, quét sạch Nam Bộ.
Các thế lực từ Bắc Bộ cùng Tây Bộ đuổi tới đều giống như đàn sói ngửi được mùi máu tươi, tranh nhau chen lấn phóng tới La Phù sơn mạch.
Thế lực khắp nơi ở Nam Bộ cũng đều táo động, bọn họ đều dùng dùng tốc độ nhanh nhất phóng tới La Phù, chờ mong có thể có thu hoạch.
Sáng sớm ngày mùng năm tháng chín, Khương Phàm ngày đêm chạy đi, rốt cuộc cũng trở lại Vô Hồi thánh địa xa cách đã lâu.
Vô Hồi Thánh Chủ ngồi ở chỗ cao, mặt không thay đổi nhìn Khương Phàm ở phía dưới.
Khương Phàm lại dùng lý do với Khương Hồng Võ nơi đó, nói cho Vô Hồi Thánh Chủ:
- Ta muốn mượn dùng đám cháy dưới mặt đất của thánh địa, luyện chế một viên đan dược, sau khi hoàn thành liền rời khỏi thánh địa. Ngài một mực tuyên bố với bên ngoài ta đã chết rất nhiều năm trước, lần này trở về muốn tìm nơi nương tựa, ngài quả quyết cự tuyệt, còn đánh ta ra.
Vô Hồi Thánh Chủ vẫn thờ ơ, khuôn mặt lãnh diễm nhìn không ra bất kỳ thể hiện gì.
Khương Phàm cười khổ nói:
- Thánh Chủ, cho ngài thêm phiền toái, sẽ giúp ta một lần cuối cùng, luyện xong đan ta liền đi.
Vô Hồi Thánh Chủ nhìn chằm chằm hắn thật lâu, mới khô cứng mà nói:
- Chạy đi đâu?
- Tiến vào Đại Hoang.
- Đại Hoang liền có thể cắt đuôi hết đuổi bắt? Nếu như ngươi rời khỏi thánh địa, tổ sơn Trung Ương nơi đó xác thực không quản được ngươi, truy binh nhưng các phe lại không còn lo lắng.
- Bọn hắn đến bao nhiêu, chúng ta giết bấy nhiêu, gánh vác được.
- Nói ngược lại là thật nhẹ nhàng linh hoạt, ngươi biết tình huống ngươi bây giờ khả năng hấp dẫn đến bao nhiêu người không? Trong tay ngươi mang theo Cấm Nguyên Cổ Thụ, nghe nói là có thể ảnh hưởng thời gian? Loại đồ kia ngay cả Thánh Nhân Nam Bộ cũng có thể mang theo.
- Ta có kế hoạch, có thể ứng phó.
- Ta sợ ngươi ứng phó không nổi.
Đáy mắt Khương Phàm hiện lên tia sáng tàn nhẫn:
- Thực lực chúng ta bây giờ rất yếu, muốn mau chóng tăng thực lực lên cũng chỉ có một biện pháp, lấy chiến dưỡng chiến! Chiến đấu càng nhiều, chúng ta càng mạnh, giết càng nhiều, chúng ta trưởng thành càng nhanh!
Bất luận là kiếp trước hay là kiếp này, Khương Phàm cũng không sợ chiến tranh, ngược lại còn cuồng nhiệt tôn trọng chiến tranh không gì sánh được.
Bởi vì, cơ duyên cùng tài nguyên đều không phải dựa vào chờ đợi mà tới, chỉ có chủ động xuất kích.
Bởi vì, tìm kiếm thánh huyết khắp nơi còn khó hơn lên trời, toàn bằng cơ duyên, nhưng chiến tranh có thể mang đến cho bọn hắn một Thánh Nhân hoàn chỉnh, thánh huyết bên trong thánh khu có thể nuôi nấng hơn ngàn tùy tùng phía sau hắn!
Dùng cái gì phất nhanh, chỉ có chiến tranh!
Khương Phàm muốn chờ đợi Kiều Vô Hối trở về, phối hợp bọn người Khương Diễm, biến hắc ám Đại Hoang thành vòng xoáy chiến tranh, biến thành cối xay thịt tàn khốc.
Hắn càng phải thông qua chiến tranh kích thích Đại Hoang thâm uyên, khiến cho Cửu Thiên Thần Giáo xuất hiện, cũng âm thầm tương trợ.
Bởi vì một khi bí mật Liệp Thần Thương bại lộ, hoàng đạo thiên hạ sẽ mãnh liệt lao tới, nếu quả như Cửu Thiên Thần Giáo thật biết được bí mật nơi này, tất nhiên sẽ tới bảo hộ!
Cho nên, Đại Hoang chính là bảo địa chiến tranh Khương Phàm đặt vững để quật khởi thần triều.
Vô Hồi Thánh Chủ nhìn cuồng nhiệt trong ánh mắt Khương Phàm, hơi nhíu mày lên.
Đứa nhỏ này, điên rồi.
Chiến tranh mặc dù có thể nhanh chóng tích lũy tài nguyên, nhưng vô cùng nguy hiểm, tương đương với dùng sinh mệnh trả.
Mà chiến tranh lại tàn khốc vô tình, tràn đầy biến cố, có khả năng quật khởi trong chiến tranh, càng có thể hủy diệt trong chiến tranh.
Khương Phàm nói:
- Chuyện Đại Hoang thâm uyên, ngài cũng không cần lại lo lắng. Lúc đầu ta cũng đã nói, bí mật nơi đó quá lớn, Vô Hồi thánh địa không giải quyết được.
- Bây giờ có thể nói là bí mật gì chưa?
- Nơi đó trấn áp một Ma Hoàng, ngàn năm qua hắn vẫn một mực tích góp lực lượng, chuẩn bị trùng sinh. Thứ trấn áp Ma Hoàng chính là đệ nhất sát khí của Thiên Khải chiến trường, Liệp Thần Thương.
- Người thành lập thật sự của Vương Quốc Hắc Ám, cũng không phải một Thánh Nhân dạo chơi nào, mà là hoàng đạo Trung Vực —— Cửu Thiên Thần Giáo. Bọn hắn bí mật sáng tạo Vương Quốc Hắc Ám kỳ thật chính là vì giám sát Liệp Thần Thương cùng Ma Hoàng. Nếu như ta không đoán sai, pháp ấn Đại Hoang Tù Thiên Trận là Nguyệt Hoa Thiên Bảo giao cho các ngươi, đúng chứ?
- Phía sau Nguyệt Hoa Thiên Bảo chính là Thiên Tôn Hoàng Đạo, Cửu Thiên Thần Giáo.
Chương 1305 Thần Binh thức tỉnh
Khương Phàm nói một hơi, lại nói:
- Thánh Chủ, ngài một mực kinh doanh thánh địa Nam Bộ, chuyện Đại Hoang giao cho ta. Liệp Thần Thương sở dĩ xuất hiện ở Đại Hoang, kỳ thật có liên quan cùng kiếp trước của ta, ta sẽ đích thân giải quyết, vì hắc ám ngàn năm mà chuộc tội.
Vô Hồi Thánh Chủ nhìn Khương Phàm chậm rãi mà nói các loại bí mật, rốt cuộc cũng tin tưởng bí mật thân phận Khương Phàm liên quan tới 'Cổ nhân trùng sinh'.
Mà, thân phận của Khương Phàm chỉ sợ không chỉ đơn giản là 'Cổ nhân' như vậy, rất có thể còn dính đến bí mật càng lớn hơn.
- Ngươi xác định có thể giải quyết chuôi Liệp Thần Thương kia?
Vô Hồi Thánh Chủ mặc kệ là nguyên nhân gì đưa tới tai nạn hắc ám, nàng chỉ hy vọng mau chóng giải quyết nguy hiểm nơi đó.
Mà, nếu quả như thật dính đến Ma Hoàng hay Cửu Thiên Thần Giáo gì đó, Vô Hồi thánh địa cũng xác thực vô lực nhúng tay.
- Ta sẽ tận hết khả năng của ta.
Khương Phàm trân trọng cam đoan.
Sắc mặt âm trầm của Vô Hồi Thánh Chủ rốt cuộc cũng thoáng hòa hoãn:
- Ngươi muốn dẫn bọn người Dạ An Nhiên rời khỏi?
- Ta hi vọng Thánh Chủ có thể đồng ý, nếu như Thánh Chủ không nỡ, ta cũng không bắt buộc, chỉ là bọn hắn tốt nhất đừng lại dễ dàng vận dụng Đại Hoang Tù Thiên Trận, ta cảm giác Cửu Thiên Thần Giáo có cất giấu bí mật.
- Bọn hắn đều đi, Vô Hồi thánh địa còn có thể còn có ai?
- Hàn Ngạo... Hẳn là có thể.
Khương Phàm xấu hổ.
Đại Hoang Tù Thiên Trận bao gồm Dạ An Nhiên, Tịch Nhan Tịch Dao, Cơ Lăng Huyên, Thương Hàn Nguyệt, Tiêu Phượng Ngô, cùng Phượng Bảo Nam, nếu như bọn hắn đều đi, một đời thánh văn mới của thánh địa cũng chỉ còn mỗi Hàn Ngạo.
- Hắn không được.
Vô Hồi Thánh Chủ lắc đầu nói.
- Ngài yên tâm, ta sẽ không thông đồng Hàn Ngạo...
Khương Phàm nói, trước mắt bỗng nhiên sáng lên:
- Khương Bân đã thành công?
Trong thức hải, Đan Hoàng cũng lập tức chú ý tới.
Dựa theo suy đoán của bọn họ, chỉ có Hỗn Độn Nguyên Hỏa bên trong trứng ngọc thức tỉnh, mới có thể ảnh hưởng đến năm kiện Thần Binh.
Nhưng bây giờ trứng ngọc còn chưa có vỡ mà.
Vô Hồi Thánh Chủ nói:
- Đại khái là tại năm năm trước, Thần Thương yên lặng bỗng nhiên có phản ứng, Khương Bân lập tức phóng thích càng nhiều máu tươi nuôi nấng. Tuy nhiên, Thần Thương phản ứng rất yếu ớt, thời gian cũng là chỉ kéo dài mấy giây ngắn ngủi.
- Mãi đến nửa tháng sau, Thần Thương lại có phản ứng, so với lần trước càng rõ ràng hơn, nhưng cũng là rất nhanh lại khôi phục bình tĩnh. Lại thêm mười ngày sau, rồi lại thêm tám ngày... lặp đi lặp lại như thế, Thần Thương xuất hiện phản ứng thỉnh thoảng càng lúc càng ngắn, từ lúc bắt đầu nửa tháng, càng về sau lại nửa ngày.
Kỷ Nguyên năm thứ tám, ngày mùng một tháng một ấy, Thần Thương đột nhiên thức tỉnh, trong nháy mắt đã rút khô hỏa diễm dưới mặt đất, đánh vỡ nát địa tầng dày đến hơn ba ngàn mét, phóng xuất ra huyết quang yêu dị, chiếu thấu La Phù, còn có Đại Hoang.
Huyết quang nở rộ, kéo dài ròng rã tám ngày!
Ngàn năm qua, mỗi khi vào đêm, Đại Hoang đều sẽ lâm vào hắc ám, mà trong tám ngày kia, hắc ám ở Đại Hoang thâm uyên vậy mà lại không có xâm nhập Đại Hoang.
Khương Phàm khẽ chau mày.
Ngày mùng một tháng một?
Chẳng phải là vào cái ngày hắn rời khỏi Địa Ngục sao.
Mà, trong lúc hắn ở Địa Ngục đó, sở dĩ quyết định dùng Hỗn Độn Nguyên Hỏa tỉnh lại Cửu Hoàng Luyện Thiên Đỉnh, cũng là bởi vì Nữ Yêu bên trong trứng ngọc đã động mấy lần, hỏa diễm phía ngoài trứng ngọc lại trở nên mãnh liệt hơn.
- Quả nhiên có liên hệ!
Đan Hoàng khẽ nói, Thần Binh bắt đầu phản ứng hẳn là có liên quan cùng Nữ Yêu bên trong trứng ngọc, chỉ là bởi vì cách Sinh Tử Lưỡng Giới, cảm ứng vô cùng mơ hồ.
Cho đến khi Khương Phàm rời khỏi Địa Ngục, tái hiện nhân gian, Thần Binh chính thức xác nhận, cũng lập tức thức tỉnh.
Vô Hồi Thánh Chủ tiếp tục nói:
- Sau tám ngày, trường thương cùng Khương Bân dung hợp, sau đó Khương Bân ngủ say, dài đến năm tháng. Trong vòng năm tháng, mỗi ngày nó đều đang thay đổi, mỗi ngày đều đang trưởng thành, chưa tỉnh lại, chiều cao đã đạt hơn năm mươi mét, còn ra sáu cái cánh rất dài, cái đuôi phân nhánh, một đao một thương, cái đầu kia còn sinh trưởng một cái sừng nhọn xuyên trời.
Khương Phàm liền vội vàng hỏi:
- Bốn thanh Thần Binh khác đều tỉnh dậy?
- Còn không có phản ứng, tuy nhiên bọn người Hàn Ngạo nhìn Khương Bân khổ tận cam lai, có thu hoạch, cũng đều đã quyết định. Hàn Ngạo bắt đầu nuôi nấng chuôi Long Đao kia, Chu Thanh Thọ chọn chuôi Tinh Thần Kiếm kia. Chiến kích cùng tấm chắn tạm thời không ứng cử viên. Một cái sát khí quá nặng, một cái trọng lượng quá lớn.
- Ngài hỏi lại người trong thánh địa, xem có ai nguyện ý dùng hay không. Nếu như bây giờ không có, ta thu.
Khương Phàm ngược lại là đã có người thích hợp.
Chiến kích cho Dương Biện.
Tấm chắn cho Lý Dần.
Thần Thương nếu có thể mang đến biến đổi cho Khương Bân, cũng có thể cho cả Dương Biện và Lý Dần.
Cho Lý Dần, chẳng khác nào tăng cường lực lượng cùng tiềm lực Lý Dần cực lớn, vì tương lai làm chuẩn bị chống cự 'Bản thể'.
Cho Dương Biện, có thể kích phát tiềm lực, càng nhanh khôi phục đỉnh phong, cùng thức tỉnh ra 'Viễn Cổ kình hồn'.
- Ngươi muốn thì lấy đi.
Vô Hồi Thánh Chủ không có ép ở lại, đồ là của Khương Phàm, nên thuộc về Khương Phàm, huống chi tình huống Khương Phàm bây giờ, cũng cần những vũ khí kia.
- Thánh Chủ, cảm tạ ngài những năm này chiếu cố, ta luyện xong đan dược, sẽ lập tức rời khỏi.
Khương Phàm thi lễ một cái thật sâu với Vô Hồi Thánh Chủ, cảm tạ nàng những năm này chiếu cố hắn, đã hiểu hắn, còn có chiếu cố đối với Khương gia.
Vô Hồi Thánh Chủ ngồi ở chỗ cao, yên lặng nhìn Khương Phàm rời khỏi.
Đầu ngón tay mảnh khảnh vô ý thức gõ lấy ghế đá nắm tay, trong ánh mắt lóe ra dị dạng sáng rực.
- Các vị trưởng lão, đã lâu không gặp, Khương Phàm lại cho các ngài thêm phiền toái.
Khương Phàm đi ra đại điện, bên ngoài không chỉ có các nhân vật quan trọng của Kiều gia, Ác Nhân cốc, còn có tất cả trưởng lão, đệ tử của Vô Hồi thánh địa. Ngay cả bọn người Lâm Thiên Lộc, Đồ Uyên đều buông xuống chuyện của Vương Quốc Hắc Ám, tạm thời chạy tới nơi này.
Tụ tập đến mấy ngàn người.
Bọn hắn nhìn Khương Phàm đứng ở trước điện, vẻ mặt đều rất phức tạp.
Hơn bảy năm, rốt cuộc hắn cũng vẫn trở về.
Chỉ là trở về không chỉ có chính hắn, còn có sự kiện oanh động mà hắn náo ra.
Nhưng...
Vì sao??