Dù sao Tru Thiên Thần Tôn cũng đã bị thương nặng, thực lực kém xa một nửa đỉnh phong, những Thánh Hoàng kia cũng giống như thế.
Nhưng, Tru Thiên Thần Tôn và đám người ngoài kia đều đã triệt để nổi giận, bọn hắn càng biết rõ hơn rằng tuyệt đối không thể lại thả Sí Thiên giới đi được, cho nên bọn hắn cũng không quan tâm tới bất cứ cái gì mà liên tục phóng thích năng lượng, nhấc lên bạo kích, kéo dài bao phủ lấy Sí Thiên giới.
Chỉ là Sí Thiên giới còn muốn ngoan cố hơn so với bọn hắn tưởng tượng, mặc cho bọn hắn bộc phát như thế nào, đều khó mà xé rách được bình chướng Hỗn Độn.
Vĩnh Hằng Thánh Sơn!
Hơn năm tháng trước, Dạ An Nhiên bí mật chui vào Tây Bộ, diễn biến Thế giới Ngũ Hành, phóng thích tế đàn đang phủ bụi, rốt cuộc cũng Thần Thụ Thế Giới đang yên lặng tỉnh lại.
Thần Thụ Thế Giới khống chế Thế giới Ngũ Hành, từ nổi lên trong hư không phiêu miểu, giáng lâm đến thế giới thật, tiếp dẫn bọn người Dạ An Nhiên đi đến hạch tâm thế giới Ngũ Hành.
Năng lượng tự nhiên ở trong này bành trướng lại nồng đậm, so với bên ngoài không biết là mạnh hơn bao nhiêu lần, khi thì như mê vụ bao phủ dãy núi, khi thì như thác nước nghịch xông mà lên, núi cao nguy nga lại hùng vĩ cứng cỏi, cây cối cổ lão cứng cáp treo đầy linh quả, có thể thấy được nhiều loại tinh thạch ở khắp nơi, tỏa ra ánh sáng ngũ sắc.
Nơi này tựa như là thế giới cổ lão chưa từng có người ngoài bước chân vào, thuần túy mà thần bí, cảnh tượng mỹ lệ như trong tranh vẽ, lại như mộng cảnh.
Bọn người Khương Uyển Nhi rung động đến hoảng hốt, không thể tin được hết thảy mọi thứ ở trước mắt.
Cứ việc trên đường đã huyễn tưởng qua các loại tràng cảnh, ngay cả bọn người Tiêu Phượng Ngô đều kích tình mênh mông miêu tả qua, nhưng cho đến khi thật sự giáng lâm đến nơi đây, tiên cảnh tuyệt mỹ giống như một bức tranh, uy lực tự nhiên tinh khiết mà nguyên thủy, vẫn vượt qua cực hạn mà bọn hắn có thể tưởng tượng, thân ở trong đó, như là cả người đều tịnh hóa, từ tầm mắt đến linh hồn lại đến toàn thân, mỗi lỗ chân lông đều thản nhiên giãn ra, tuỳ tiện nhận lấy khí tức tự nhiên gột rửa.
Ba vị trưởng lão thần giáo hận không thể ở lại nơi này thỏa thích hưởng dụng, nhưng nghĩ tới nhiệm vụ của bọn hắn, sau đó liền xin chỉ thị Dạ An Nhiên, do Thế Giới Thần Thụ thả ra ngoài.
Thời gian qua đi gần hai mươi năm, Dạ An Nhiên lại lần nữa gặp mặt cùng Thần Thụ Thế Giới.
Thần Thụ cẩn thận kiểm tra tình huống của Dạ An Nhiên, nó rất vui mừng, cũng rất bất ngờ.
Vui mừng là tốc độ phát triển của Dạ An Nhiên, rõ ràng so với hai kẻ trước còn nhanh hơn, mà thế giới Ngũ Hành cũng phát triển càng vững vàng, vậy mà đã tạo thành khí tức Hỗn Độn mỏng manh.
Đây cũng không phải Dạ An Nhiên có thiên phú thừa kế mạnh hơn so với hai vị trước đó, mà là nhờ vào khí tức Hỗn Độn của Sí Thiên giới tẩm bổ, cùng Bồ Đề Thụ và các loại linh thụ đặc thù giao phó khí tức linh mộc cho Thế giới Ngũ Hành.
Ngoài ý muốn chính là, bên trong thế giới Ngũ Hành của Dạ An Nhiên giống như đã xuất hiện khí tức sinh mệnh.
Không giống với cái chủng loại cây cối hoa cỏ chi tinh kia, mà là cái chủng loại khí tức sinh mệnh Thần Thụ Thế Giới đã từng vô số lần mong đợi, có thể dựng dục ra huyết nhục sinh mệnh kia.
Mặc dù rất yếu ớt, rất phiêu miểu, nhưng vẫn bị nó bắt được!
Nhưng, cái khí tức này lại là xuất hiện như thế nào, Ngũ Hành Thần Thụ không thể phát hiện ảo diệu ở bên trong.
Là bởi vì Dạ An Nhiên nuôi một con khỉ con bên trên Ngũ Hành Thụ của nàng sao?
Ngũ Hành Thụ và con khỉ kia đã sinh ra ảnh hưởng nào đó?
Cũng không giống như thế!
Là Vạn Độc Huyết Long bên trong thế giới Ngũ Hành của Dạ An Nhiên có dấu hiệu thức tỉnh linh trí sao?
Cũng không phải!
Ngũ Hành Thần Thụ và Dạ An Nhiên triển khai giao lưu cẩn thận, muốn biết rốt cuộc là vấn đề nào đã dẫn phát dị biến kỳ diệu như vậy.
Dạ An Nhiên càng kỳ quái hơn, bởi vì chính nàng cũng không có phát giác được nguồn khí tức này.
Một lần... Hai lần... Ba lần...
Dạ An Nhiên lặp đi lặp lại nói ra những kinh nghiệm của mình, phương thức bồi dưỡng Ngũ Hành Thụ của mình, cùng các loại chuyện đã dùng Ngũ Hành Thụ làm.
Mỗi lần đợi nàng nói xong, Ngũ Hành Thần Thụ cũng đều là hồi phục một cái —— lại kỹ càng!
Một mực đến lần thứ mười bảy, Ngũ Hành Thần Thụ mẫn cảm phát giác được tại thời điểm Dạ An Nhiên nhắc đến giai đoạn nào đó luôn có chút mất tự nhiên, tra hỏi mới biết được, Dạ An Nhiên và Khương Phàm từng giao hợp qua ở bên trong thế giới Ngũ Hành của nàng, là thời kỳ không gian Ngũ Hành vừa mới thành hình, lại còn là giao hợp mấy chục lần.
Sau đó Ngũ Hành Thần Thụ đã nghĩ đến một loại khả năng, chẳng lẽ bởi vì Dạ An Nhiên là nữ tính, thân thể tương đương với mẫu thể? Trùng kích kịch liệt ngay lúc đó, đã xúc động loại Sinh Mệnh đại đạo này diễn biến tự nhiên?
Mặc dù có chút không thể tưởng tượng, nhưng đây là liên hệ duy nhất có thể dính dáng đến!
Ngũ Hành Thần Thụ quyết định giữ Dạ An Nhiên ở bên cạnh, từ từ mà quan sát, nghiên cứu cẩn thận.
Mặc dù thọ nguyên của nó đã gần, nhưng chỉ cần kiên trì, ba mươi đến năm mươi năm vẫn có thể chống đỡ được, vừa vặn dùng thời gian này quan sát Dạ An Nhiên, chỉ đạo nguồn năng lượng kia trưởng thành.
Mặc dù không đến mức thật có thể đợi đến cái ngày thai nghén sinh mệnh vào đó, nhưng chỉ cần có thể nhìn thấy hi vọng, cũng không uổng công nó khổ sở đợi chờ mấy chục vạn năm tại thâm không.
Dưới sự khẩn cầu của Dạ An Nhiên, Thần Thụ đã đồng ý phân phát Linh Nguyên sáng chói như tinh vân ở xung quanh Thần Thụ cho người cần.
Cơ Lăng Huyên đạt được Kim Nguyên tự nhiên, Phượng Bảo Nam đạt được Mộc Nguyên tự nhiên, Thương Hàn Nguyệt đạt được nguồn nước tự nhiên, Khương Uyển Nhi đạt được Hỏa Nguyên tự nhiên, Tiêu Phượng Ngô đạt được Thổ Nguyên tự nhiên.
Nơi này là thế giới Ngũ Hành hoàn thiện nhất, cho nên ngoài nguyên lực Ngũ Hành ra, cũng diễn sinh ra được Linh Nguyên khác.
Ví dụ như lôi nguyên tự nhiên giao phó cho Du Cảnh Chiến, nguồn gió tự nhiên giao phó cho Yến Khinh Vũ.
Bọn người Lâm Nam cũng phải đứng ở xung quanh Thần Thụ, tắm rửa thần uy, hấp thu uy lực Ngũ Hành.
Kim Nguyên, Thổ Nguyên đây đều là lực lượng bản nguyên của Ngũ Hành Thần Thụ, xác thực như Dạ An Nhiên nói tới như thế, đây là tương đương với Thần Nguyên Tự Nhiên, nếu như có thể hoàn toàn luyện hóa hấp thu, nhất định là sẽ thay đổi thay xương đổi thịt, nhất là đối với khai phách khí hải, có hi vọng có thể làm cho khí hải của bọn hắn sinh ra liên hệ cùng Thế Giới Bản Nguyên ở thế giới bên ngoài.
Chương 2387 Tuyệt cảnh (2)
Bởi vì Ngũ Hành Thần Thụ biểu thị lại làm bạn với Dạ An Nhiên ba mươi lăm năm, không phải dung hợp tế hiến như ước định khi trước, cho nên Dạ An Nhiên thỉnh cầu Ngũ Hành Thần Thụ khống chế thế giới, lặng lẽ di chuyển tới Sí Thiên giới nơi đó.
Vì để tránh cho kinh động đến Đại Quang Mang Thần Điện ở Tây Bộ, cũng không muốn xáo trộn kế hoạch đã định của Khương Phàm và Thiên Hậu, Dạ An Nhiên đề nghị chỉ cần Thế giới Ngũ Hành tiến vào Tây Bộ Trung Vực chờ đợi là được!
Nhưng, để Dạ An Nhiên không nghĩ tới chính là, phần lời mời này của nàng, quả thật đã cứu vớt được Sí Thiên giới!
Sau khi Sí Thiên giới chật vật chạy trốn khỏi Thiên Trụ sơn, lửa giận của Tru Thiên Thần Tôn càng ngày càng nghiêm trọng, hoàn toàn không để ý thương thế cùng suy yếu mà điên cuồng bạo tẩu.
Mênh mông thần uy, huyết khí sôi trào, chư vị Thánh Hoàng cũng đều chấn thương, không thể không duy trì khoảng cách mấy trăm dặm thậm chí càng xa hơn.
Tru Thiên Thần Tôn giống như một con ác thú cuồng bạo, nhấc lên thần uy giống như biển động, va chạm đến Sí Thiên giới, tế lên hàng vạn thanh kiếm triều, bao phủ Sí Thiên giới.
Hỗn Độn Cự Long bị vô tình chặt đứt, khí tức Hỗn Độn triệt để mất khống chế, Sí Thiên giới tựa như là một quả bóng da bị thủng trăm ngàn lỗ, dưới sự nổi giận gào thét, Tru Thiên Thần Tôn đã thảm tao chà đạp.
Năng lượng bên trong Sí Thiên giới liên tục bạo động, như những con sông lớn lao nhanh, giống như hàng vạn tia lôi đình, tràn ngập đất trời tàn phá sơn hà đại địa bừa bộn.
Ngoại trừ cấm khu ra, tất cả sông núi rừng rậm đều bị tổn hại triệt để, như là những mảnh đất chết.
Đông Hoàng Càn và Đông Hoàng Toại liên hợp với tất cả võ giả không gian tế lên Vạn Giới Môn, gian nan chống cự lại trùng kích ngập trời, bảo vệ lãnh địa sau cùng.
Cho dù như thế này, vẫn không ngừng có Tru Thiên Kiếm Khí mở ra Vạn Giới không gian, lan đến gần trong cấm khu.
Khương Phàm di chuyển tất cả người có thể di chuyển đến bên trong Thông Thiên Tháp, lấy Thông Thiên Tháp ngạnh kháng lấy Tru Thiên Kiếm khí xâm nhập.
Từ Thiên Trụ sơn đến Tây Bộ Trung Vực, gần hai mươi vạn dặm đào vong, bọn hắn cơ hồ giống như là bước lên con đường hoàng tuyền.
Oanh... Oanh...
Tru Thiên Kiếm triều cuồng bổ Sí Thiên giới, đánh ra sóng triều Hỗn Độn đầy trời, thế giới sụp ra vết nứt thảm liệt.
Tru Thiên Thần Tôn toàn thân rách rưới, lại nổi giận như ma, linh hồn gào thét hùng hậu như là Chư Thiên đang tức giận, ba động khủng bố kích thích xiềng xích thần lực quỷ bí tại thâm không mênh mông.
Từ đằng xa nhìn lại, xung quanh Tru Thiên Thần Tôn dày đặc xiềng xích, xen lẫn cùng Thương Thiên, giao hòa cùng Vạn Đạo, thân thể cuồng bạo như là đại biểu thiên phạt, đang thẩm vấn phán 'Thế Giới' ở trước mặt.
Tần Thế Võ, lão tổ Cửu Lê và các Thánh Hoàng chỉ dám đi theo ở xa xa phía sau, không dám tùy tiện tới gần, nhưng đều dùng đan dược, khống chế vũ khí sẵn sàng trận địa đón quân địch.
Sí Thiên giới sắp không chịu đựng nổi nữa, Hỗn Độn tiêu tán, trải rộng vết nứt, lúc nào cũng có thể bị triệt để bổ ra, đến lúc đó rất có thể sẽ phát sinh bạo tạc kịch liệt.
Mà bên trong Sí Thiên giới còn cất giấu hai vị Thánh Hoàng Không Võ là Đông Hoàng Càn cùng Đông Hoàng Toại, còn có bảo khí Không gian như Vạn Giới Môn, nếu như lúc nổ thừa dịp loạn chạy đến hư không, bọn hắn rất khó truy kích.
Tần Thế Võ rất muốn thuyết phục Tru Thiên Thần Tôn hơi nghỉ ngơi, để Thánh Hoàng bọn hắn liên thủ xuất kích. Chờ đến thời điểm thật sự bổ được Sí Thiên giới ra, Thần Tôn giữ lại lực lượng truy bắt Khương Phàm, nhưng nhìn đến dáng vẻ nổi giận của Thần Tôn, bọn hắn thực sự không dám bước về phía trước xen vào.
- Khương Phàm, đi ra chịu chết đi!
Tru Thiên Thần Tôn huyết tế Tru Thiên Thần Kiếm, Thần Kiếm oanh minh, phát động huyết quang cuồn cuộn, vũ trụ vô tận đều chiếu thành màu máu đỏ tươi, sâu trong huyết sắc như là có đạo ngấn lấp lóe, đó là vết tích Thương Thiên Vạn Đạo, xuất hiện vết tích bên trong ba động khủng bố từ Tru Thiên Thần Kiếm.
Kiếm triều tuôn ra, như từng mảnh từng mảnh Ngân Hà vờn quanh, giống như có vô số Cự Long thông thiên, thần uy kinh khủng để chư vị Thánh Hoàng ở xa xa hồi hộp.
- Chém!!
Tru Thiên Thần Tôn nổi giận hét lớn, kiếm triều bành trướng mấy ngàn dặm, vỡ vụn Thương Thiên đạo ngấn, chém chết hắc ám vô tận, lấy uy lực toàn thịnh bổ vào bên trên Sí Thiên giới.
Sí Thiên giới ba động kịch liệt, bị cưỡng bức xé ra, xuất hiện cái khe lớn dài tới hai ngàn dặm, rộng chừng hơn mười dặm, Hỗn Độn tán loạn, tia sáng ảm đạm, kiếm triều cuồn cuộn giống như thiên phạt phẫn nộ, ầm ầm mở ra nội bộ đất trời của Sí Thiên giới, bổ vào trên phế tích bừa bộn.
Ầm ầm!
Sơn hà vỡ nát, địa tầng cứng cỏi giống như tấm sắt bỗng nhiên xốc lên, bụi mù ngập trời, núi cao bay lên không, chấn động kịch liệt thẳng tới địa tầng, dung nham như sóng lớn phun trào lên, rừng rậm như cỏ cây bị chôn vùi.
Tuyệt thế khủng bố!
Sí Thiên giới mênh mông vạn dặm bị lọt vào trùng kích toàn diện, đại địa không ngừng bị chấn động, phá thành mảnh nhỏ, dung nham cùng với bụi mù bay ngập trời.
Đã từng là Cẩm Tú Sơn Hà, bây giờ đã triệt để đi đến hủy diệt.
- Dưới Thánh Linh, toàn bộ tiến vào Thông Thiên Tháp.
Khương Phàm mệt mỏi gào thét với các không võ của Cửu Thiên Thần Giáo.
- Rút lui!! Mau bỏ đi!!
Đông Hoàng Toại và Đông Hoàng Càn cuồng loạn gầm thét, trợn mắt trừng trừng, gương mặt dữ tợn, kích ra sóng triều không gian, khống chế Vạn Giới Môn.
Không Võ dưới Thánh Linh nhao nhao rút lui, ẩn vào Thông Thiên Tháp.
Sau một khắc...
Cuồn triều nương theo kiếm khí, giống như biển động sôi trào ầm vang giáng lâm, Vạn Giới Môn nhấc lên đạo ngấn Không Gian liên miên sụp đổ, tiếng oanh minh kịch liệt giống như là ngàn vạn thế giới đang bị chôn vùi.
Đông Hoàng Càn, Đông Hoàng Toại sôi trào khí huyết, Đông Hoàng Như Ảnh và các Thánh Linh trực tiếp phun máu, mất khống chế mà bay ra ngoài, giống như lá khô dưới cuồng phong.
- Khương Phàm! Gánh không được, rút lui sao?
Đông Hoàng Càn khàn khàn gào thét, Sí Thiên giới đã bị bổ ra, Tru Thiên Thần Tôn cùng đám Thánh Hoàng kia có thể giết tới bất cứ lúc nào, bọn hắn lại không rút lui thì thật sự không còn kịp nữa.
Khương Phàm mệt mỏi khống chế Thông Thiên Tháp, nhìn sơn cốc trong cấm khu, nơi đó nối liền hạch tâm thật sự của Sí Thiên giới, Ngũ Hành Thụ!
Nếu như bọn hắn đi, Ngũ Hành Thụ thì sao?
Nó đã bảo vệ Sí Thiên giới trên vạn năm, bảo vệ bọn hắn mấy chục năm, nguy cơ trước mắt, bọn hắn cứ đi như thế sao?
Chương 2388 Thế giới Hỗn Độn
- Khương Phàm, có đi hay không? Nếu ngươi không đi thì thật sự không kịp nữa, Tru Thiên Thần Tôn giết đến, chúng ta ai cũng đừng nghĩ sống!
Đông Hoàng Càn lo lắng gào thét.
- Chờ ta hai phút, chỉ hai phút!
Khương Phàm cố nén suy yếu cùng đau đớn, lấy Phần Thiên Chiến Vực diễn biến thành hai cánh, xông về phía sơn cốc, lao thẳng tới Hỗn Độn giới nguyên ở phía dưới vạn mét.
Nơi này nhận lấy trùng kích thảm liệt, trải rộng vết rách dữ tợn, khắp nơi đều đang sụp đổ, ánh sáng Hỗn Độn lúc sáng lúc tối, hình dáng con Cự Long kia đã mơ hồ không rõ.
Xuyên qua mê ảnh Cự Long, rốt cuộc Khương Phàm cũng thấy được chủ nhân thật sự của Sí Thiên giới, Ngũ Hành Thụ.
Ngũ Hành Thụ cứng cáp mà khổng lồ, cành cây tráng kiện tương tự như lão long, năng lượng Ngũ Hành biến thành phiến lá sáng long lanh, số lượng lớn cành lá giao nhau quay quanh, hình thành năm cái vòng xoáy năng lượng, phân biệt tượng trưng cho Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, cũng không có diễn biến ra các loại Linh Nguyên như phong, lôi từ Ngũ Hành Thần Thụ.
Bởi vì kéo dài phóng thích, năng lượng trong vòng xoáy đã gần như khô kiệt, ảm đạm không ánh sáng.
Khương Phàm hướng phía hư ảnh Cự Long hô to:
- Sí Thiên giới muốn sụp đổ, đi theo chúng ta, ta mang ngươi về Thượng Cổ Thần Đình!
Hư ảnh Cự Long là thần thức Thần Long biến thành khi rời khỏi, tấp nập tàn phá đã để nó bị chôn vùi, cho nên chỉ là mệt mỏi nổi lơ lửng, không có trả lời Khương Phàm.
- Ngũ Hành Thụ! Theo chúng ta đi!! Ta mang ngươi về Thượng Cổ Thần Đình!
Khương Phàm hướng về phía cây đại thụ nguy nga ở sâu trong kia hô to, nhưng Ngũ Hành Thụ chỉ là cây cối do Thần Long lưu lại, không có một dạng thức tỉnh giống như cây Thần Thụ ở Thượng Cổ Thần Đình kia, cũng không có đáp lại Khương Phàm.
Khương Phàm lo lắng, lại bất đắc dĩ, Ngũ Hành Thụ và Sí Thiên giới là hòa làm một thể, không thể nào cưỡng ép móc ra.
Thật sự chẳng lẽ phải bỏ ở lại chỗ này sao?
Sau khi Tru Thiên Thần Điện giết đến, nếu như phát hiện nơi này, nhất định có thể thôn phệ tất cả khí tức Hỗn Độn hầu như không còn, tái tạo chiến khu, còn có thể đào đi Ngũ Hành Thụ, thậm chí là bổ nó!
Nhưng, đúng vào lúc này, ánh sáng Hỗn Độn ảm đạm trong không gian giới nguyên đột nhiên sáng lên, đường vân Ngũ Hành ở mặt ngoài Ngũ Hành Thụ từ nơi sâu trong nhất cũng dần dần nở rộ.
- Đây là muốn hủy diệt bản thân?
Sắc mặt Khương Phàm hơi biến đổi, nhanh chóng rời khỏi nơi này, hô to với Đông Hoàng Càn ở phía ngoài:
- Rút lui!! Rút lui!! Mau rời khỏi nơi này!!
Đông Hoàng Càn và Đông Hoàng Toại đang khống chế Vạn Giới Môn, bọn hắn đang ngắm nhìn thâm không phía ngoài.
Tru Thiên Thần Tôn lại không tiếp tục tấn công, mà là sau một kích tuyệt thế kia nhanh chóng lui lại đến bên trong thâm không mênh mông, nếu như không phải hắn nở rộ thần huy quá hừng hực, đều rất khó lại nhìn thấy rõ bóng dáng.
- Thế nào?
Khương Phàm vọt tới nơi này, dõi nhìn ra xa.
- Tru Thiên Thần Tôn giống như đã rời khỏi...
Vẻ mặt của Đông Hoàng Càn và Đông Hoàng Toại hơi quái dị.
Tru Thiên Thần Tôn nghiền ép tiềm lực, sau khi vung ra một kích toàn thịnh, toàn thân đã trở nên vô cùng suy yếu, hắn hơi chậm rãi, lại xông vào bắt giết Khương Phàm, nhưng... Sí Thiên giới đột nhiên ngừng đào vong lại, cũng chầm chậm phát sáng lên.
Nhìn kỹ, không phải Sí Thiên giới đang toả ra ánh sáng, mà là trong thâm không trước mặt đột nhiên xuất hiện ánh sáng chiếu xa vạn trượng, sáng chói diệu thế, giống như là trời mang theo màu sắc rực rỡ dâng lên từ bên trong thâm không mênh mông.
Xa xa, ánh mắt đám người lão tổ Cửu Lê đều chậm rãi nhắm lại.
Một cái thế giới Hỗn Độn so với Sí Thiên giới còn muốn khổng lồ hơn mấy lần dần dần rõ ràng chưa lên từ trong bóng tối, ánh sáng càng ngày càng tỏa sáng, càng ngày càng chói mắt, như là có thể chiếu thấu thâm không vô tận, ảnh chụp vạn cổ hắc ám.
Mặt ngoài thế giới Hỗn Độn dâng lên sóng triều Hỗn Độn giống như là biển gầm vờn quanh lao nhanh, tiếng oanh minh kịch liệt rung động thâm không, có thể nhìn thấy rõ ràng sơn hà biến thiên, nhật nguyệt chìm nổi bên trong quang ảnh một cách rõ ràng.
Mênh mông thần uy nương theo ánh sáng vô tận, bao phủ lấy thâm không, đánh thẳng vào Tru Thiên Thần Tôn và tất cả cường giả.
Tru Thiên Thần Tôn gắt gao nắm chặt Tru Thiên Thần Kiếm, cau mày, ngắm nhìn 'Liệt dương' khủng bố dần dần rõ ràng kia.
Bọn người lão tổ Cửu Lê lại cách xa ra, nhìn càng toàn diện, cũng tương đối rõ ràng hơn, đây đơn giản tựa như là Sí Thiên giới phóng đại, hơn nữa còn là phóng đại gấp mấy lần!
Đây là có chuyện gì?
Trong hư không lấy ở đâu nhiều thế giới Hỗn Độn như vậy?
Đánh nhỏ, đi ra một cái lớn?
Bọn hắn đều không có gặp được sự kiện rung động như vậy tại Thiên Khải chiến trường!
Thần uy khủng bố đập vào mặt, để bọn hắn cảm nhận được áp bách hít thở không thông, như đó là một Cổ Thần đã yên lặng tại thâm không vô số thời gian.
Thế giới Ngũ Hành xuất hiện!
Trước đó nó dừng ở khu vực giao tiếp giữa Trung Vực và Tây Bộ, cách hơn mười vạn dặm thì đã nhận ra ba động mãnh liệt từ Sí Thiên giới, liền nhanh chóng vượt qua thâm không, rốt cuộc cũng đã chạy tới ở thời khắc mấu chốt này.
Hỗn Độn cuồn cuộn, diễn biến ra từng cái cành dài tới mấy ngàn dặm, giống như tinh hà lao nhanh, liên tiếp quấn chặt lấy Sí Thiên giới rách rưới, dưới ánh mắt rung động của Tru Thiên Thần Tôn và đám người mà chậm rãi dung nhập vào trong cuồng triều Hỗn Độn.
Giống như một ngôi sao đang thôn phệ tinh thần khác.
Hình ảnh quỷ bí lộ ra khủng bố vô tận cơ hồ đã vượt qua tưởng tượng của Tru Thiên Thần Tôn và bọn hắn.
Tuy nhiên Tru Thiên Thần Tôn rất nhanh đã bừng tỉnh, hắn nhanh chóng rút lui, nắm chặt Tru Thiên Thần Kiếm sẵn sàng chiến đấu.
Lão tổ Cửu Lê và các Thánh Hoàng nhao nhao tế lên chí bảo trấn tộc, kích phát ra thực lực Thánh Hoàng đỉnh phong, cảnh giác cự vật to lớn kinh khủng tuyệt thế.
Nhưng sau khi thế giới Hỗn Độn nuốt Sí Thiên giới vào, vậy mà không có tập kích, mà là từ từ mờ đi ánh sáng, xác thực mà nói là biến mất từ trong thâm không!
Một màn này tựa như là mộng cảnh, để cho người ta khó mà tin được vào đôi mắt của chính mình.
Đến mức Tru Thiên Thần Tôn đều phải đứng yên thật lâu trong hư không hắc ám giá lạnh này.
Kết thúc?
Bọn hắn tỉ mỉ chuẩn bị nửa năm, từ bỏ an nguy Thiên Khải, mạo hiểm ký kết mật ước cùng Đế tộc, còn điều động toàn bộ cường tộc Thương Huyền liên hợp vây bắt, đang trong loại ngoài ý muốn liên tiếp xuất hiện này lại thúc?
Chương 2389 Từ bỏ Thiên Khải
Nếu như trước đó Cửu Thiên Thần Giáo phản bội là rung động, bây giờ đột nhiên xuất hiện thế giới thì chính là quỷ bí.
Hắn tức giận, táo bạo, uất ức, còn có một loại cảm giác vô lực thật sâu.
Một lần thất bại, hai lần thất bại, ba lần thất bại... Nhiều lần thất bại!
Mỗi lần đều là ôm hi vọng tất thắng, kết quả mỗi lần đều là thất bại chật vật không chịu nổi.
Khương Phàm rõ ràng chỉ là trùng sinh mình, Thiên Hậu lại chỉ chuyển sinh đến thánh địa mà thôi, làm sao bọn hắn lại lần lượt chuyển bại thành thắng, lần lượt cười đến cuối cùng?
Hắn là thật... thật... thật sự không nghĩ ra.
Nếu như chuyện lúc trước còn có thể dùng Sí Thiên giới thần bí đặc biệt, Cửu Thiên Thần Giáo bí mật đến đỡ để giải thích, vậy bây giờ lại là như thế nào?
Cái này… mẫu thân nó lại là cái thứ gì!
- Khương Phàm còn cất giấu bao nhiêu bí mật? Đây không phải bố trí hắn để lại từ kiếp trước đấy chứ?
Lão tổ Cửu Lê bỗng nhiên cảm thấy may mắn, vừa mới còn lo lắng muốn giết đến, dám trấn áp Liệp Thần Thương trước khi Tru Thiên Thần Tôn xông vào Sí Thiên giới, nếu quả thật tiến vào, chỉ sợ cái thế giới Hỗn Độn quỷ dị kia đã có thể cùng nuốt hắn vào một chỗ!
- Là Thiên Đạo đang trợ giúp Khương Phàm sao?
Thái Cổ Thần Miếu - Hạo Ngọc Thành thì thào khẽ nói, chạy, lại chạy, lại còn được thế giới Hỗn Độn đón đi.
Tất cả cố gắng của bọn hắn có thể nói là phí công nhọc sức, sau này tìm kiếm Khương Phàm còn khó hơn, bọn hắn càng sẽ đứng trước sự trả thù điên cuồng đến từ Khương Phàm.
- Thương Huyền thật sự sắp biến thiên rồi sao?!
Tru Thiên Thần Điện - Tần Thế Võ thu hồi tất cả vũ khí, hai đầu lông mày tụ lên vẻ nghiêm trọng cùng sầu lo.
Dựa theo tưởng tượng ban sơ, bọn hắn là muốn hủy đi Sí Thiên giới, bắt sống Khương Phàm, trong vòng một tháng lại quay về chiến trường Thiên Khải. Cho dù là có nổi lên ngoài ý muốn, cũng có thể bảo đảm xử tử Khương Phàm trong dăm ba tháng, tái nhập Thiên Khải, triệt để kết thúc phân tranh tại Thương Huyền.
Bây giờ thì thế nào?
Sí Thiên giới quả thật đã bị hủy!
Nhưng, mẫu thân nó lại tới một pháo đài không gian càng kinh khủng, Khương Phàm còn được số lượng lớn võ giả không gian đến đỡ!
Sau này đừng nói là vây bắt Khương Phàm, đầu tiên bọn hắn liền phải cân nhắc phòng bị Khương Phàm báo thù như thế nào!
Càng quan trọng hơn là, chỉ một trận chiến lần này, khí thế cùng lòng tin của các hoàng đạo Thương Huyền nhất định sẽ nhận tổn thương nghiêm trọng, sau này chỉ sợ rất khó lại tổ kiến liên hợp vây bắt tương tự.
Đế ước chỉ có ba năm, bọn hắn thật sự có thể kết thúc chiến đấu tại Thương Huyền trong vòng ba năm sao?
Nếu như không thể kết thúc, tất cả Đế tộc sẽ toàn diện nhúng tay sự vụ Thương Huyền, mặc dù nói là chỉ nhằm vào Khương Phàm, nhưng thật đến một khắc này, ai có thể ước thúc Đế tộc!
Trăm vạn dặm Thương Huyền chắc chắn sẽ biến thành chiến trường giết chóc thảm liệt.
Bọn hắn... Sẽ thành tội nhân của Thương Huyền!!
- Rút lui khỏi hư không, trở về thủ trấn thủ!
Tru Thiên Thần Tôn cảm thấy suy yếu cùng mê mang trước nay chưa từng có, nhưng việc đã đến nước này, tuyệt đối không thể nhụt chí.
Bọn hắn còn có thể thủ vững tổ địa, bọn hắn còn có hai vị, hoặc là ba vị Thần Tôn có thể liên thủ!
Nhất là Xích Thiên Thần Triều cùng Phù Tang Thần Cung, thực lực đều là hoàn chỉnh.
Loan Đình nhắc nhở:
- Chúng ta cần chiếu cố cho Xích Thiên Thần Triều không? Xích Thiên Thần Tôn đang bị nhốt tại Thiên Khải, chỉ sợ một lát còn không xuống được.
Tần Thế Võ nói:
- Bọn người Khương Phàm đã bị thương nặng, bây giờ hẳn là không có tinh lực lại tập kích nơi khác.
Loan Đình nói:
- Để phòng chẳng may, Khương Phàm làm việc từ trước tới giờ không theo lẽ thường, bây giờ bị thương nặng, chính là thời điểm nổi giận, mà chỉ sợ Xích Thiên Thần Tôn cần phải ở lại Thiên Khải trong thời gian rất lâu.
Tru Thiên Thần Tôn tự mình phân phó:
- Các ngươi đều đến Xích Thiên hoàng thành tọa trấn! Hệ thống phòng ngự nơi đó vô cùng hoàn chỉnh, còn có thần cốt cùng thiên hỏa, coi như Khương Phàm tập kích thật, cũng có thể chống đỡ được.
- Chúng ta muốn rút lui, chúc các ngươi may mắn!
Hạo Ngọc Thành nói đơn giản một câu liền vội vàng rời khỏi, đến bên trong thâm không tìm kiếm các tộc nhân.
Bọn hắn ở chỗ này không có lãnh địa không có hệ thống phòng ngự, ở lại chỉ có kết quả bị tàn sát.
- Ngươi không muốn báo thù? Các ngươi thật sự muốn tìm Thái Sơ Đế tộc nương tựa rồi?
Tru Thiên Thần Tôn lạnh nhạt hỏi.
- Sinh tồn, bất đắc dĩ.
- Các ngươi có thể đến Tru Thiên Thần Điện, cùng chúng ta phấn chiến đến cùng.
- Hoàng thành của chúng ta tại Thiên Khải thì phải làm sao bây giờ? Ai bảo vệ bọn hắn!
Hạo Ngọc Thành không muốn bị Đế tộc kiềm chế, nhưng sau khi bí mật kết minh cùng Đế tộc, hắn liền đã bị khống chế.
Khi Hạo Ngọc Thành rút đi, lão tổ Cửu Lê cũng không tiếp tục nói thêm một câu nào, hắn xông vào trong bóng tối mênh mang, thông qua Cửu Lê Ma Đồ cảm ứng, tìm kiếm các tộc nhân đang bị thất lạc.
Hắn biết rõ Khương Phàm đã muốn bắt đầu phản kích, rất có thể mục tiêu lựa chọn đầu tiên chính là Cửu Lê Ma tộc bọn hắn!
Thiên Khải chiến trường, di tích Thiên Môn Trung Ương.
Xích Thiên Thần Tôn lo lắng càng tức giận, bởi vì người điều tra Cửu Thiên hoàng thành đã trở về.
Hoàng thành vẫn còn, người đã đi hết, cũng không có phát hiện Thánh Hoàng Chu Nguyên Bá.
Ý vị này rất có thể suy đoán của bọn họ là thật.
Cửu Thiên Thần Giáo chính là nội ứng mà Quang Mang Thần Tôn hoài nghi, mà còn đã bí mật hợp tác cùng Khương Phàm từ thật lâu trước đó!
Khương Phàm có thể tấp nập khởi xướng phản kích trong nhiều năm như vậy, còn có thể nhiều lần tránh khỏi vây bắt, đều là do Cửu Thiên Thần Giáo mật báo, thậm chí là bí mật đến đỡ.
Khương Phàm mượn nhờ Cửu Thiên Thần Giáo, vượt qua thời kỳ gian nan nhất lúc đầu, Cửu Thiên Thần Giáo thì đùa nghịch Huyền tất cả hoàng tộc hoàng đạo Thương. Thậm chí bọn hắn còn hoài nghi Cửu Thiên Thần Tôn vẫn còn sống!!
Bây giờ Thiên Trụ sơn sớm hủy diệt, Cửu Thiên Thần Giáo toàn thể gấp rút tiếp viện, phía dưới chiến tranh khẳng định tràn đầy biến cố.
Sở dĩ mưu đồ một trận chiến dịch vây bắt mạo hiểm lại điên cuồng như thế này, chính là muốn không tiếc cái giá nào hủy đi Sí Thiên giới, trong thời gian ngắn nhất triệt để kết thúc loạn cục tại Thương Huyền, không nghĩ tới... Càng náo càng loạn.
Sau khi bọn hắn đang khẩn trương cùng tức giận, bỗng nhiên lại không quan tâm tới chiến trường ở phía dưới, mà là hoàng thành của bọn họ!
Nếu như Khương Phàm không chết, há có thể buông tha cơ hội hoàng thành trống rỗng!
Chương 2390 Từ bỏ Thiên Khải (2)
Mặc dù bên trong Xích Thiên hoàng thành có rất nhiều cường giả tọa trấn, còn có thần cốt trấn thủ, có Hỏa Nguyên Cửu Thiên Huyền Hỏa duy trì, nhưng bọn hắn càng nghĩ càng không yên lòng.
Nơi đó thực sự không chịu được bất cứ chuyện ngoài ý muốn gì!
Nếu như hoàng thành bị hủy, Xích Thiên Thần Triều mất đi căn cơ sinh tồn, mất đi sự tín nhiệm của con dân thần triều, vài vạn năm cơ nghiệp của thần triều chấp nhận tổn hao này.
Nhưng, con đường đã bị cắt đứt, bọn hắn phải trở về như thế nào?
Chẳng lẽ phải mượn đường thiên môn của Đế tộc khác sao?
Đây không thể nghi ngờ là chuyện cực kỳ sỉ nhục, là triệt để buông xuống mặt mũi mà Chí Tôn Hoàng Đạo Thương Huyền đau khổ kiên trì ba mươi ngàn năm!
Mà, cho dù bọn hắn có muốn làm như vậy, lại có thể tin tưởng người nào đây?
Đông Thiên Môn sao?
Bọn hắn và Phù Tang Thần Cung là kẻ thù truyền kiếp, càng có ân oán cùng Huyền Vũ Đế tộc phía sau bọn chúng hơn!
Bắc Thiên Môn sao?
Bạch Hổ Yêu tộc hung tàn bạo ngược, bọn hắn thật không dám bước chân tới nơi đó.
Đông Bắc thiên môn sao?
Ân oán giữa bọn hắn cùng Man Hoang Chiến tộc đã kéo dài vài vạn năm, coi như Huyết Ma tộc nguyện ý, Man Hoang Chiến tộc đều sẽ kháng cự.
Đông Nam Thiên Môn?
Sớm đã bị Khương Phàm cướp đi.
Tây Bắc Thiên Môn cùng Tây Nam Thiên Môn?
Bởi vì Vạn Đạo Thần Giáo cùng Thái Cổ Thần Miếu đã không có ở đây, không gian kết nối giữa Bắc Thái đại lục cùng Thái Sơ đại lục và Thương Huyền ở đã gãy mất, nếu như bọn hắn mượn hai nơi thiên môn kia, chỉ có thể giáng lâm Đế tộc, lại đi ngang qua đại lục của bọn hắn, sau đó vượt qua hải vực, trở về Thương Huyền đại lục, còn phải từ đi ngang qua mấy chục vạn dặm Tây Bắc cùng Tây Nam Thương Huyền, mới có thể trở về đến hoàng thành.
Về thời gian, nếu tính toán ra đều phải sau hai tháng!
Như vậy cũng chỉ còn lại có Tây Thiên Môn do Hắc Ma tộc khống chế cùng Nam Thiên Môn do Long tộc khống chế.
Bọn hắn thực sự không nguyện ý có dính dấp cùng Ma tộc, mà Ma tộc tà ác càng âm tàn, rất khó cam đoan có thể để cho bọn hắn an toàn qua trở lại Thương Huyền.
Long tộc sao?
Long tộc được danh xưng là Đế tộc mạnh nhất, thực lực kinh khủng nhất, nếu có ý tưởng gì, rất có thể bọn hắn sẽ trực tiếp chôn vùi ở nơi đó.
Nhưng từ khác vấn đề đến xem, Long tộc cường hãn lại càng kiêu ngạo hơn, tương đối mà nói chỉ cần làm cam đoan, hẳn là có thể thực hiện. Mà, kết nối cùng Long tộc chính là Sí Thiên giới, bên trong Sí Thiên giới có Yêu Trùng Hư Không, như thế này liền có thể rút ngắn thời gian trở về Xích Thiên thần triều cực lớn.
Điều kiện tiên quyết là, bọn hắn phải bỏ ra chút giá!
Xích Thiên Thần Tôn dứt khoát quyết định:
- Thu dọn đồ đạc, mượn đường Nam Thiên Môn, trở về Thương Huyền!
Chu Diễm lập tức nói:
- Thần Tôn không nên gấp gáp! Cửu Thiên Thần Tôn không nhất định còn sống, liền xem như còn sống, cũng là già cả suy yếu, căn bản không uy hiếp được ai! Chỉ cần Tru Thiên Thần Tôn cùng Quang Mang Thần Tôn liên thủ, nhất định có thể bắt sống hắn, còn có thể bổ ra Sí Thiên giới.
- Còn có những hoàng đạo cùng hoàng tộc kia, chỉ cần có thể điều động, Sí Thiên giới căn bản không có phần thắng.
- Nếu có ngoài ý muốn thì sao? Ngươi có thể đảm đương trách nhiệm này?
Thánh Hoàng đầu tiên - Chu Phục Sinh đột nhiên quát lớn, căm tức nhìn Chu Diễm.
Từ lúc bắt đầu hắn đã liền rất phản đối trận hành động này, nếu như không phải Chu Diễm cực lực thuyết phục, muốn làm cái gì bí mật liên hợp cùng mưu đồ, Sí Thiên giới tuyệt đối sẽ không đột nhiên đâm cháy Thiên Trụ sơn, càng sẽ không để cục diện Thương Huyền triệt để mất khống chế.
Xích Thiên Thần Tôn không tiếp tục để ý tới lời thuyết phục của Chu Diễm, phân phó Thánh Hoàng thứ ba - Chu Ngạo Hoàng:
- Ngươi tự mình bái phỏng Long tộc, mặc kệ bỏ ra cái giá gì, đều phải bảo đảm Long tộc cho phép chúng ta mượn đường Nam Thiên Môn, thuận lợi trở về Thương Huyền. Chu Phục Sinh, ngươi tự mình chỉnh đốn Xích Thiên hoàng thành, có thể mang đi thì mang đi toàn bộ, cũng thông báo tru Thiên Hoàng thành cùng Quang Mang hoàng thành, thu dọn đồ đạc theo chúng ta!
Đám người cảm thấy sợ hãi:
- Từ bỏ hoàng thành Thiên Khải? Thần Tôn, ngài hãy nghĩ lại đi!!
- Chiến cuộc không kiểm soát! Nếu như Đế tộc thật muốn liền xé bỏ hiệp nghị ngay bây giờ, coi như ta ở lại Thiên Khải đều không gánh nổi tất cả hoàng thành. Nếu như Đế tộc muốn tuân thủ hiệp nghị, không cần thiết lại để lại bất cứ kẻ nào. Việc cấp bách... Bảo đảm Thương Huyền ổn định! Bảo đảm tổ địa hoàng cung an toàn!
Xích Thiên Thần Tôn không thể không sốt ruột, mặc dù Cửu Thiên Thần Tôn suy yếu, mặc dù hoàng tộc hoàng đạo liên minh vẫn chiếm được ưu thế, nhưng tấp nập ngoài ý muốn đã để hắn không còn bất cứ hy vọng nào, nếu như hoàng tộc hoàng đạo bị trọng thương, vậy thì chắc chắn sẽ không thể nào trợ giúp Xích Thiên Thần Triều đóng giữ hoàng cung.
Sau khi Man Hoang Chiến tộc Nhận được tin tức chắc chắn sẽ không buông tha cơ hội tốt như thế này.
Hắn không chỉ có lo lắng Khương Phàm thừa dịp loạn tập kích, hắn càng lo lắng Man Hoang Chiến tộc hơn!
Cho nên hắn nhất định phải trở về Thương Huyền trong thời gian ngắn nhất, sau đó sẽ trở lại hoàng thành!
Chu Phục Sinh và đám người đau đớn bi thương, thật muốn từ bỏ Thiên Khải rồi?
Chuyện sao lại phát triển đến một bước này!!
Bên trong thế giới Ngũ Hành!
Đó là một thế giới khổng lồ phạm vi đạt tới hơn tám vạn dặm, Thượng Cổ Thần Đình ngừng lại lơ lửng ở trong đó, bị bảo hộ rất tốt.
Cho nên khi Sí Thiên giới dung nhập vào bên trong thế giới Ngũ Hành, đám Yêu thú tại Thượng Cổ Thần Đình đều ngạc nhiên phát hiện, 'Thế Giới' bên ngoài mà bọn chúng được biết, còn có nhiều thế giới khác hơn.
Kỳ Lân Thú, Thiên Sơn, Thiên Bằng, Thái Thản Cự Mãng ở Khổng Tước Thánh Sơn, cùng Thái Thản Cự Mãng Hỏa Nha, Kim Thiềm bên trong Thánh Hồ, các loại Yêu thú nhao nhao nhìn về phương xa.
Sau khi Sí Thiên giới tiến vào Thế giới Ngũ Hành thì đã nhanh chóng yên lặng, mờ đi ánh sáng.
Thần Thụ Thế Giới quay quanh dây leo chui vào bên trong, cuốn lấy bọn người Khương Phàm Đông Hoàng Càn, mang theo thế giới hạch tâm Ngũ Hành.
Nơi này như là không gian giới nguyên của Sí Thiên giới, chỉ là so với chỗ đó càng hoàn thiện.
Dạ An Nhiên, bọn người Tiêu Phượng Ngô bị kinh động, nhao nhao vọt tới nơi này, nhìn thấy Khương Phàm bị đánh thành hai đoạn, lại thủng trăm ngàn lỗ, đều quá sợ hãi.
- Cứu người... Nhanh...
Khương Phàm nhịn xuống suy yếu, phóng tất cả mọi người bị trọng thương ở bên trong Thông Thiên Tháp ra.