Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1731 Bại lộ

- Nếu quả thật bị đàn sói xua đuổi chạy trốn tứ phía, bọn hắn sẽ bị xem nhẹ, những cuồng đồ, cường tộc kia càng không có cố kỵ, đến lúc đó tinh binh của Xích Thiên chỉ có thể rời khỏi Thiên Đãng sơn mạch.

- Nếu như cứng rắn một trận, giết đến ngươi chết ta sống, hiện ra tư thái, bọn hắn còn có thể tiếp tục ở lại nơi này, cũng có thể uy hiếp những cường tộc kia.

Khương Phàm mang theo ý cười trên mặt, tràn đầy phấn khởi nhìn trận chém giết thảm liệt.

Đặc sắc.

Đến bây giờ chỉ sợ hai bên bọn hắn còn không biết chuyện gì đây.

Hướng Vãn Tình nhìn qua núi rừng hắc ám, số lượng lớn cuồng đồ lần lượt đuổi tới, phân tán tại các nơi, kích động nhìn hỗn chiến khó có được.

- Xích Thiên Thần Triều nếu biết nơi này có Phần Thiên Chiến Vực, cũng không chỉ là điều chút tinh binh. Ta hoài nghi, còn sẽ có cường giả ẩn núp.

- Phong cách làm việc của Xích Thiên Thần Triều là cầu ổn, cũng am hiểu phối hợp sáng tối. Hoả lực của tam đại quân đoàn tập trung vào Tây Bộ, Vô Thượng Vương tự mình giáng lâm, cao oanh oanh liệt liệt, kỳ thật không chỉ đang buộc ta tới, cũng đang hấp dẫn lực chú ý của Đọa Lạc Thiên Quốc thậm chí Man Hoang Chiến tộc.

- Ba mươi tám chi đội tinh binh chui vào Thiên Quốc, tề tụ đến Thiên Đãng sơn mạch, cũng là làm bộ làm dáng. Mục đích là để cho ta biết, bọn hắn không chỉ có biết Phần Thiên Chiến Vực giấu ở Đọa Lạc Thiên Quốc, còn biết vị trí cụ thể, đến cũng được, không đến cũng phải đến.

- Nhưng người thật sự xử lý ta, cướp đoạt Phần Thiên Chiến Vực, rất có thể sớm tại thời điểm điều động tam đại quân đoàn liền đã chui vào Thiên Quốc, mai phục tới đây. Chỉ là không đợi đến khi Phần Thiên Chiến Vực mở ra, bọn hắn sẽ không dễ dàng xuất hiện.

- Sẽ là cấp bậc Thánh Vương sao?

Hướng Vãn Tình nhất lo lắng chính là cái này, nàng quá rõ ràng cảnh giới Thánh Vương cường đại như thế nào, vẫy tay một cái tuỳ tiện có thể chôn vùi trăm dặm sơn hà.

- Để bảo đảm tuyệt đối không được xảy ra sai lầm, hẳn là sẽ có cấp bậc Thánh Vương!

Khương Phàm chậm rãi gật đầu, ngữ khí khẳng định.

- Phần Thiên Chiến Vực của chàng có thể ứng phó không?

Hướng Vãn Tình kinh ngạc nhìn Khương Phàm, từ đầu đến cuối cũng không thấy Khương Phàm có bất kỳ khẩn trương cùng áp lực gì, rốt cuộc hắn lấy ở đâu ra lòng tin?

- Ta không thể, có người có thể giúp ta ứng phó.

- Ai??

- Hẳn là đã đến.

Khương Phàm nhìn xung quanh dãy núi tươi tốt, nơi này huyên náo oanh động, hẳn là có thể hấp dẫn bọn hắn đến đây.



Trên chiến trường hỗn loạn, Bạch Tai khống chế bốn người đại tướng mạnh mẽ đâm tới, hung tàn chém giết Ma Lang, dần dần đến gần trưởng lão Thiên Trọng lâu, tùy thời săn bắt.

Khương Phàm ở phía xa chú ý kỹ, cũng đang yên lặng chờ đợi người hắn mong đợi.

Chỉ là bọn hắn cũng không có chú ý đến, trên một ngọn núi hiểm trở xa xa, quân trưởng quân đoàn Dã Lang thứ hai, Tùy Toàn Thắng đang đứng ở nơi đó, ánh mắt lạnh lùng quét mắt đến mỗi một góc trên chiến trường hỗn loạn, cũng đang dò xét lấy đám cuồng đồ ẩn núp xung quanh.

Sau khi hắn biết 'tinh binh của Xích Thiên khiêu khích Thiên Trọng lâu' liền phỏng đoán người hãm hại bọn hắn có thể là muốn dẫn phát một trận đại chiến. Cho nên sau khi tiếp tục thông báo quân đoàn đầu tiên làm tốt an bài, cũng lặng lẽ theo sau. Bởi vì hắn suy đoán rất có thể đám tặc nhân kia cũng sẽ đích thân tới hiện trường, đưa tới vở kịch đặc sắc cho bọn hắn trong bóng tối.

- Quân trưởng, ngài nhìn nơi đó.

Có binh vệ tập trung vào đại tướng bị Bạch Tai khống chế trên chiến trường.

- Khấu Bột? Tại sao hắn lại lại ở chỗ này.

Ánh mắt Tùy Toàn Thắng thoáng lăng lệ, định thần quan sát đến thuộc cấp đang tận tình chém giết trong bầy sói.

Đó là một trong sáu vị đại tướng lệ thuộc vào hắn, phụng mệnh đóng giữ sơn lâm tận cùng phía Bắc.

Nhưng sau khi cuồng đồ ở Bắc Bộ bạo động, chi đội của Khấu Bột liền biến mất, không còn lại xuất hiện.

Tùy Toàn Thắng nghĩ Khấu Bột hẳn đã chết rồi, nhưng sao hắn lại xuất hiện ở đây?

Chiến trường hỗn loạn giết tới điên cuồng.

Thiên Trọng lâu, Yêu Huyết cung, Thanh Quỷ điện đều triển hiện sự cường hãn cùng điên cuồng của tôn chủ Thiên Quốc bọn hắn, bất luận là võ pháp hay là chiêu thức, đều lộ ra sự ác độc, tinh binh của Xích Thiên mặc dù giỏi về phối hợp, tiến lùi có theo, nhưng không chịu nổi có đàn sói điên cuồng trùng kích.

Hai bên giết đến khó bỏ khó phân, trong lúc nhất thời người này cũng không làm gì được người kia.

Bạch Tai bắt lấy mấy cơ hội, khống chế bọn người đại tướng thành công xử lý ba vị trưởng lão Thiên Trọng lâu, sau đó mượn nhờ đàn sói truy sát, vọt vào trong bóng tối.

Khương Phàm không có lập tức rời khỏi, mà cố ý đợi một thời gian, quan sát đến xung quanh.

Cho đến khi cảm giác quen thuộc lại lần nữa xuất hiện, hắn mới chào hỏi Hướng Vãn Tình lặng lẽ vọt vào trong bóng tối.

- Khống chế toàn bộ!

Bên ngoài mấy chục dặm, Bạch Tai mang theo ba vị trưởng lão máu me khắp người đang chờ đợi Khương Phàm.

Ba vị trưởng lão hấp hối, ý thức hoảng hốt, vừa dùng đan dược liền gục ở chỗ này nghỉ ngơi. Khương Phàm hỏi:

- Địa vị của bọn hắn tại Thiên Trọng lâu là gì?

- Thiên Trọng lâu chia làm trưởng lão cung phụng cùng trưởng lão lệ thuộc trực tiếp, trưởng lão cung phụng mặc áo bào đen, tuỳ tiện không được tiến vào lầu chính, chỉ có thể đóng tại bên ngoài, trưởng lão lệ thuộc trực tiếp mặc áo bào đỏ, có thể tùy ý ra vào lầu chính. Hai nam tử này đều là trưởng lão cung phụng, một người là Niết Bàn cảnh nhị trọng thiên, một người Niết Bàn cảnh tam trọng thiên, cô nương này chính là trưởng lão lệ thuộc trực tiếp, trưởng lão mới, cảnh giới Niết Bàn cảnh nhị trọng thiên, nhưng thân phận rất cao, là một trong những thân tín của Đại trưởng lão Chử Diễm Hoa.

- Thánh Tổ của bọn hắn đang bế quan, hay là tỉnh táo.

- Thánh Tổ ở trọng địa tầng cao nhất tại Thiên Trọng lâu, tình huống cụ thể bọn hắn đều không hiểu rõ.

- Người ngoài chúng ta phải vào Thiên Trọng lâu, có gì cần chú ý?

- Muốn tiến vào Thiên Trọng lâu, đầu tiên phải đi qua lãnh địa Ám Hắc Ma Lang. Bình thường mà nói, đàn sói sẽ tìm tòi khí tức, nếu như bị coi là nguy hiểm, rất có thể sẽ trực tiếp ăn hết. Nhưng bây giờ là tình huống đặc thù, bọn hắn có thể làm bộ chật vật vọt tới nơi đó, nói đàn sói bị phục kích, tử thương thảm trọng, như thế thì đàn sói sẽ không lo được tìm tòi, trực tiếp xuất động số lớn đàn sói tiếp viện chiến trường.

- Nếu như bí mật chui vào từ dưới đất thì sao?

- Tuyệt đối không thể. Thiên Trọng lâu am hiểu bày trận, trên mặt đất, bọn hắn lấy lầu chính làm trung tâm, trong phạm vi ba trăm dặm đều kiến tạo kim lâu to to nhỏ nhỏ, liên hệ lẫn nhau, hình thành chiến trận bảo vệ.

- Từ mặt đất trở xuống, pháp trận mà bọn hắn bố trí, bất kỳ cái gì có vấn đều sẽ bị phát giác được.
Chương 1732 Cuối cùng cũng đến

May mắn không có đi từ dưới đất, Khương Phàm lắc đầu, sau đó cùng nhau mau chóng rời khỏi.

Nhưng đúng vào lúc này, một tiếng gió gào thét đột nhiên từ trên trời giáng xuống, tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt đã đập xuống tại trước mặt bọn họ, ngăn cản đường đi.

Quân trưởng Dạ Lang quân - Tùy Toàn Thắng chậm rãi đứng dậy, ánh mắt như đao, sát ý tràn ngập:

- Khấu Bột! Giải thích?

Đại tướng sau lưng Bạch Tai đưa tay hành lễ, mặt không biểu tình:

- Quân trưởng!

Quân trưởng?

Bọn người Khương Phàm hơi biến sắc, cảnh giác nam tử uy mãnh trước mặt.

Mấy chục âm thanh xé gió liên tiếp từ trên trời giáng xuống, rơi xuống trong cánh rừng, chân núi, bao vây bọn hắn từ từng phương hương.

- Ta bảo ngươi giải thích!

Tùy Toàn Thắng toàn thân tràn ngập uy mãnh khí thế dần dần mãnh liệt. Đây là thuộc cấp của hắn, vậy mà tư thông cùng người ngoài?

Đây là phản bội!

Đây càng là sỉ nhục của hắn!

Hai đầu lông mày Khấu Bột hiện lên chút giãy dụa, gương mặt có chút run rẩy, nhưng vẫn bị Huyết Chú Yêu Binh Đồ bá đạo khống chế, thờ ơ đứng ở nơi đó.

Bạch Tai, Hướng Vãn Tình khẩn trương đề phòng, tâm tư nhanh quay ngược trở lại, tự hỏi đối sách.

Làm sao lại bại lộ?

Bị tiếp cận từ lúc nào?

Thuộc cấp bên cạnh Tùy Toàn Thắng nói:

- Quân trưởng, bọn hắn giống như bị điều khiển.

Tùy Toàn Thắng nhìn chằm chằm bọn người Bạch Tai, Khương Phàm:

- Các ngươi là ai? Các ngươi đã làm gì người của ta?!

Bọn người Bạch Tai mím chặt bờ môi, hô hấp dần dần gấp rút.

Chết tiệt, cái này nên đối phó thế nào?

Quân trưởng, Niết Bàn cảnh cửu trọng thiên, một bàn tay đều có thể đập nát bọn hắn.

- Ta đang hỏi ngươi, rốt cuộc các ngươi là ai!

Tùy Toàn Thắng tràn ngập khí tức sát phạt bức người, hùng hậu to lớn, ép về phía trước mặt người có khí tức mạnh nhất là Bạch Tai.

- Nói!!

Các tinh binh Xích Thiên giận dữ gầm thét, cũng dám khống chế người của bọn hắn, còn dám hãm hại bọn hắn, đám người này đúng là gan to bằng trời.

- Bọn hắn bị khống chế, tựa như nô lệ, chỉ có thể nghe lệnh làm việc.

Khương Phàm ở bên cạnh đáp lời.

- Trả lời ta trước, các ngươi là ai!

Tùy Toàn Thắng lạnh lùng lườm tên gia hỏa mặc áo bào đen mang theo mặt nạ này.

- Ngươi đoán xem chúng ta có thể là ai.

- Ta đang cùng ngươi nói chuyện trời đất sao? Đè lại toàn bộ cho ta, chặt tay phải, cho chảy ra chút máu!

- Lúc thống soái các ngươi an bài các ngươi tiến vào, đều đã nhắc nhở qua các ngươi phải xác định mục tiêu thế nào, trừ con mắt, còn sẽ có phụ trợ khác.

- Chậm đã!!

Tùy Toàn Thắng lập tức ngăn các binh vệ đang muốn xông tới lại, chăm chú tiếp cận Khương Phàm.

- Nhìn kỹ một chút.

Khương Phàm nghênh tiếp Tùy Toàn Thắng ánh mắt.

Tùy Toàn Thắng nhìn chằm chằm Khương Phàm, xoay tay phải lại, lòng bàn tay xuất hiện một miếng ngọc thạch, phía trên khắc hoạ lấy một mảnh huyết văn, huyết văn tương tự Chu Tước, giờ phút này đang tỏa ra hào quang nhỏ yếu.

Sắc mặt các tinh binh Xích Thiên xung quanh đại biến, ngọc thạch có phản ứng?

Ánh mắt Tùy Toàn Thắng hơi rung nhẹ:

- Khương Phàm??

Khương Phàm cười nhạt mà nói:

- Ngươi tốt, hân hạnh.

Bọn người Tùy Toàn Thắng hít vào một ngụm khí lạnh, khó có thể tin được mà nhìn nam tử trước mặt.

Đây là Khương Phàm??

Tại sao Khương Phàm lại ở chỗ này?

Từ khi rời khỏi Trung Vực Nam Bộ, đến lúc lên phía bắc Đọa Lạc Thiên Quốc, lại đến khi tiến vào Thiên Đãng sơn, dựa theo mong muốn nhanh nhất còn chừng mười ngày.

Sao bây giờ hắn đến được nơi này?

Chẳng lẽ kẻ ở Trung Vực Nam Bộ kia là giả?

Khương Phàm đưa tay chỉ về chiến trường xa xa:

- Ta chuẩn bị lễ gặp mặt cho các ngươi, coi như hài lòng?

- Khương Phàm? Thật sự là ngươi! Ta nói ai lại lớn gan như vậy, dám hãm hại quân đội Xích Thiên Thần Triều chúng ta!

- Có qua có lại, là các ngươi hưng sư động mời chúng ta tới, ta đương nhiên muốn làm chút đáp lại để tránh mất cấp bậc lễ nghĩa.

- Ha ha, không hổ là Thần Hoàng kiếp trước, bị chúng ta khốn trụ, mặt còn có thể không đổi sắc.

- Dù sao các ngươi cũng không thể giết ta, các ngươi thậm chí còn hối hận khi gặp được ta.

- Hối hận? Mục tiêu của chúng ta, chính là ngươi!

- Không, mục tiêu của các ngươi là Phần Thiên Chiến Vực. Các ngươi nhận được chỉ lệnh là phát hiện ta, truy tìm ta, chờ đợi ta mở ra Phần Thiên Chiến Vực, các ngươi muốn là kẻ đầu tiên xuất hiện ở nơi đó, là kẻ đầu tiên bắt lấy người ở đó. Bởi vì các ngươi biết, nếu như sớm khống chế ta, ta chết cũng sẽ không mở ra Phần Thiên Chiến Vực, các ngươi... Coi như hành động thất bại!

Đáy mắt Tùy Toàn Thắng hiện lên tia sáng quái dị nhỏ bé không thể nhận ra, cái này thật đúng là chỉ lệnh mà thống lĩnh bí mật truyền đạt:

- Phương pháp mở ra Phần Thiên Chiến Vực, chính là máu của ngươi!

- Ha ha, máu của ta? Xích Thiên Thần Triều các ngươi còn thiếu sao, năm đó sau khi ta chết, lão tặc hẳn là đã cướp nhiều nhất! Nếu quả thật đơn giản như vậy, lão tặc đã sớm lấy máu của ta vẩy khắp Thiên Đãng sơn mạch.

- Nếu ngươi đã tới liền có chìa khoá mở ra Phần Thiên Chiến Vực! Cầm được chìa khoá thì có thể mở ra Phần Thiên Chiến Vực!

Tùy Toàn Thắng muốn dùng sức mạnh khí thế áp bách Khương Phàm, nhưng Khương Phàm hoàn toàn không bị ảnh hưởng.

- Ta đương nhiên có chìa khoá, nhưng nếu có chìa khoá liền có thể mở ra, cũng quá coi thường hai vị Thiên Hậu, Tu La bố trí phong ấn giúp cho Thần Hoàng, Thần Tôn các ngươi càng không có khả năng chờ tới bây giờ.

Khương Phàm nhìn chằm chằm Tùy Toàn Thắng, dưới mặt nạ truyền đến âm thanh cười nhạt:

- Bây giờ có tâm tình gì? Chơi liều đi! Đây chính là lời nhắn nhủ nhiệm vụ cho Thần Tôn các ngươi, một lần ngươi sai lầm liền có thể bị mất tương lai.

Tùy Toàn Thắng cau mày:

- Nếu ngươi đã tới, khẳng định phải mở ra Phần Thiên Chiến Vực. Chúng ta đợi nổi, nhưng các ngươi không dậy nổi, chỉ cần chúng ta giữ lại ngươi liền có thể ăn chắc ngươi.

- Ngươi sai, chúng ta không dậy nổi, các ngươi càng đợi không được. Xích Thiên tiếp tục binh ép Tây Bộ, chẳng mấy chốc sẽ khiến cho các hoàng đạo khác suy đoán, đến lúc đó toàn giết tới, Xích Thiên Thần Triều các ngươi gánh vác được sao?

- Thật đến lúc đó, Phần Thiên Chiến Vực cũng không liên hệ gì tới ngươi, ngươi không dám!

Khương Phàm chỉ nhìn hắn, cười nhạt một tiếng, cũng không nói thêm gì nữa.

Các binh vệ Xích Thiên khẩn trương giằng co với Khương Phàm, cũng chờ đợi lệnh của Tùy Toàn Thắng.

Tùy Toàn Thắng lâm vào lưỡng nan, rốt cuộc cũng phát hiện được Khương Phàm, tuyệt đối là một công lao to lớn, thế nhưng loại tình thế này cũng không phải là thứ mà hắn kỳ vọng.

Bây giờ là bắt sao? Hay là thả đây?

Bắt Khương Phàm, chính như hắn nói, nếu như sống chết không mở ra thì sao?

Thả? Thật vất vả mới đụng phải, há có thể nói buông liền buông?
Chương 1733 Kim Thai quy thuận

Tùy Toàn Thắng liếc nhìn Hướng Vãn Tình cùng Bạch Tai bên cạnh, ánh mắt hung ác, đây là bằng hữu Khương Phàm, nếu như dùng bọn hắn cưỡng ép uy hiếp, Khương Phàm mở cũng phải mở, không ra cũng phải mở.

- Nghĩ thông suốt? Đáng tiếc, đã muộn!!

Khương Phàm đột nhiên nói một câu.

- Cái gì??

Tùy Toàn Thắng lập tức cảnh giác.

Toàn thân Khương Phàm dâng lên ánh sáng tinh thần, va chạm ra lỗ đen, cuốn đi Hướng Vãn Tình cùng Bạch Tai.

- Mơ tưởng.

Các binh vệ Xích Thiên xuất kích trước tiên, nhấc lên năng lượng, ngưng tụ võ pháp, chấn động không gian, phong tỏa khu vực. Nhưng...

Đại địa cuồn cuộn, dung nham phóng lên trời.

Liệt diễm từ khung trời rơi xuống, tràn ngập lôi uy cương mãnh.

Sát khí như thủy triều, ánh sáng đầy trời yêu dị tà ác.

Minh Hỏa phiêu đãng, giống như ác quỷ ra khỏi U Minh.

Khương Bá, Khương Qua, Triệu Thời Việt, Khương Quỳ liên tiếp xuất hiện, nhấc lên mênh mông uy thế, liên thủ lao thẳng đến tinh binh của Xích Thiên vội vàng không kịp chuẩn bị.

Bọn hắn, chính là người mà Khương Phàm đang chờ đợi trước đó.

Khương Phàm vừa rồi chính là đang trì hoãn thời gian.

Đối mặt với tập kích đột nhiên xuất hiện, Tùy Toàn Thắng không có chút uy lực chống đỡ nào.

Triệu Thời Việt, Khương Quỳ, đều là cảnh giới Bán Thánh, riêng mình tượng trưng cho giết chóc cùng tử vong, tuỳ tiện có thể trấn áp quân trưởng cửu trọng thiên này.

Khương Bá, Khương Qua, trên dưới giáp công, dọn dẹp tất cả binh vệ mưu toan chạy trốn.

Giữa mấy hơi ngắn ngủi, tinh binh của Xích Thiên bị vô tình càn quét, hài cốt không còn.

- Bọn họ là ai?

Hướng Vãn Tình sợ hãi thán phục trước bốn vị cường giả bí ẩn đột nhiên xuất hiện.

- Nên tính là bằng hữu, rời khỏi nơi này.

Khương Phàm ra hiệu Bạch Tai khống chế chế các trưởng lão Thiên Trọng lâu đều mang đi.

Mấy chục dặm bên ngoài, Khương Phàm ngừng lại, đứng dưới một gốc cây già cứng cáp chờ đợi bọn người Triệu Thời Việt.

Sau đó không lâu, bọn hắn đã đuổi nơi này, đi tới từ trong rừng rậm mờ tối, hoa dại cành lá nở rộ ra sáng, chiếu lên gương mặt lãnh tuấn của bọn hắn.

Tại thời điểm Chu Tước Thần Cung thoát khỏi Thượng Thương cổ thành, bọn hắn lần nữa bị khí tức quốc vận nồng đậm đánh sâu vào ý thức.

Triệu Thời Việt hoàn toàn tìm tới bọn hắn tại thời điểm này, cũng công bố thân phận của Khương Phàm. Sau đó, bọn hắn một đường truy đuổi, từ Trung Vực đến Bắc Địa, lại tiến vào Đọa Lạc Thiên Quốc, cho đến mấy ngày trước, bọn hắn đã đuổi tới nơi này.

- Xem ra các ngươi đều đã làm ra quyết định.

Khương Phàm nhìn bốn người đi tới.

Một mực không có chủ động tiếp xúc cùng bọn hắn, chính là đang chờ đợi chính bọn hắn nghĩ thông suốt, mình làm ra lựa chọn thật sự thuộc về mình.

Như thế này ở chung cũng tương đối yên tâm hơn rất nhiều.

Chỉ là hắn không nghĩ tới, bốn người lại đều tới toàn bộ.

Khương Bá, Khương Qua, Khương Quỳ nhìn nam tử trước mặt mình, trong ánh mắt đều hiện lên chút phức tạp.

Thần Hoàng kiếp trước?

Chủ nhân Thương Huyền?

Thân phận này vượt rất xa mong muốn mà bọn hắn phỏng đoán trước đó.

Nếu như nói trước đó bọn hắn đối với chữ 'Nô' trong miệng Diêm bá còn có kháng cự mãnh liệt, thì sau khi biết thân phận cũng đã tỉnh táo hơn rất nhiều.

Bọn họ cũng đều biết bọn hắn không thể nào là 'Nô' thật sự, mà là có quan hệ phức tạp khác, ví dụ như có liên quan trùng sinh với Khương Phàm.

Sau khi biết thân phận Khương Phàm, càng giống như ở trước mặt bọn hắn bị kéo ra một bức tranh chiến tranh ầm ầm dậy sóng, một thế giới hoàn toàn mới không có gì sánh kịp.

Bọn hắn đi đến, nghênh đón cuộc đời khác nhau, hay trở lại lãnh địa của mình, tiếp tục cẩu thả cả đời?

Khi tổ sơn chính thức tuyên cáo thiên hạ, vào cái ngày đó, trong lòng bọn hắn đã làm ra lựa chọn chân chính.

Bọn hắn cần trải qua một đoạn nhân sinh khó có thể tưởng tượng, bọn hắn muốn nghênh đón khiêu chiến khắp thiên hạ. Có thể đi đến triều cường lịch sử phấn chấn như vậy, cái chết, đột nhiên không phải sợ hãi như thế, chiến tranh, lại là kích tình bành trướng như vậy.

- Ngươi xử lý hoàng triều như thế nào?

Đầu tiên, Khương Phàm hỏi Khương Bá trước.

- Cục diện Thương Huyền bây giờ đều bị Chí Tôn Kim Thành, Vạn Đạo Thần Giáo cùng ngọc tỉ truyền quốc hấp dẫn lực chú ý, tất cả ánh mắt của hoàng tộc hoàng đạo đều phóng tới nơi đó. Chỉ cần thân phận của ta không bại lộ thì không có lý do động đến Hỏa Dương hoàng triều. Ta đã đưa tin tức đi, để hoàng thất gây ra hỗn loạn trong vòng nửa năm, tự phế rút lui, bí mật di chuyển.

Mặc dù Khương Bá không nỡ từ bỏ Hỏa Dương hoàng triều, nhưng so với toàn bộ Thương Huyền đại lục, thậm chí Cửu Châu Thập Tam Hải, cái kia thật không tính là gì cả.

Mặc dù không thể nào làm tiếp 'trên vạn người', nhưng Thương Huyền nổi gió lên, đại cục khai mạc, Hỏa Dương hoàng triều tựa như một con thuyền nhỏ trước cuồng phong sóng lớn, yếu ớt không chịu nổi, thậm chí lúc nào cũng có thể bị diệt vong.

Rốt cuộc là trong cuồng triều sắp tới, hèn mọn thủ vững lấy lãnh địa của mình, hay là kiêu ngạo đứng ở phía trước nhất, nghênh kích sóng lớn.

Hắn, đương nhiên lựa chọn cái thứ hai!

Khương Qua, Khương Quỳ bọn hắn tương đối đơn giản hơn rất nhiều, một là đều không có lo lắng đặc biệt gì, hai là khát vọng đột phá Võ Đạo.

Bọn hắn truy cứu cả đời, đều đang tìm kiếm thời cơ đột phá, khát vọng đỉnh cao Võ Đạo. Mà khi thân phận Khương Phàm được công bố, một khắc này, bọn hắn giống như tìm được chuyện còn kích thích hơn so với cái kia, càng đáng để mong chờ hơn —— khiêu chiến thiên hạ.

Nếu như trước đó, đây tựa như là chuyện cười, thậm chí cũng sẽ không nghĩ đến vấn đề kia, bây giờ lại thật sự xuất hiện ở trước mặt bọn hắn, giống như một cánh cửa lớn rộng rãi, ầm vang rộng mở ở trước mặt.

Vậy còn chờ gì?

Bọn hắn thậm chí từng lên tiếng hô to từ sâu trong nội tâm, Thiên Khải, ta tới đây.

- Đồ ở trong Thiên Trọng lâu, đi thôi.

Khương Phàm đang muốn chào hỏi bọn hắn rời khỏi, Triệu Thời Việt lại nói:

- Trừ chúng ta ra, còn có 'đồng bạn' khác không?

- Khương Diễm, cốc chủ Ác Nhân cốc, bây giờ đã là Thánh Nhân cảnh, bồi tiếp Kiều Vô Hối tiến vào hải vực.

- Còn gì nữa không?

- Không có.

- Chúng ta đã nhận ra mới cảm ứng. Truy đuổi qua, nhưng không phải ngươi.

Khương Phàm nhìn chằm chằm Triệu Thời Việt:

- Lúc nào?

- Đang ở Thiên Đãng sơn mạch này.

- Ở đâu??

- Giống như là U Linh, thoáng hiện khắp nơi.

- Không thể nào, Diêm bá nói...

Khương Phàm chợt nhớ tới, bên trong tất cả Kim Thai có hai người mất tích.

Lấy năng lực đặc biệt của Thiên Mục, đều tra không được bất kỳ tung tích nào.

Một người biến mất hơn một trăm năm, một người biến mất hơn bảy mươi năm, hẳn không phải là đã ẩn nấp, mà là bị bắt.

Lúc này đột nhiên xuất hiện, chẳng lẽ bị cưỡng ép áp đến đây?

- Trước tiên cứ mặc kệ hắn, ta đi Thiên Trọng lâu, các ngươi lại đi tìm người giúp đỡ.

Khương Phàm chần chờ, không tiếp tục để ý.

Hắn đã có bốn người Triệu Thời Việt trợ giúp, không cần lại ứng phó một phân thân không phân rõ thiện ác.
Chương 1734 Bí mật chui vào

Thiên Trọng lâu!

Bạch Tai khống chế ba vị trưởng lão máu me khắp người chạy về đến, còn không có tiến vào lãnh địa của Ám Hắc Ma Lang liền bắt đầu cao giọng la lên.

- Không xong rồi! Chúng ta gặp phải mai phục!

- Xích Thiên Thần Triều sớm đã chuẩn bị kỹ càng, phát khởi tập kích đối với chúng ta.

- Ám Hắc Ma Lang quần thương vong thảm trọng, trưởng lão gặp nguy cơ.

Tiếng la thảm thiết vang vọng trong rừng già thâm thúy, kinh động đàn Ma Lang ẩn núp ở giữa núi cao.

Từng đôi mắt xanh mơn mởn sáng lên, lít nha lít nhít, trong bóng đêm giống như là Minh Hoa nở rộ, để cho người ta rùng mình.

Bạch Tai, Khương Phàm, Hướng Vãn Tình, theo sát ở phía sau, cũng lo lắng nói:

- Chúng ta là trưởng lão Yêu Huyết cung, liều chết giết đi ra.

Số lượng lớn Ám Hắc Ma Lang từ trong cánh rừng xông tới, nhận ra ba vị trưởng lão Thiên Trọng lâu.

- Nhanh nhanh nhanh, các ngươi nhanh đi, gần ngũ trọng sơn Đông Bắc Bộ. Trên đường phải đi qua lãnh địa Ô Kim Viên, ngàn vạn lần phải lách qua.

- Nhanh đi, nếu như kinh động đến Ô Kim Viên, rất có thể bọn chúng sẽ liền muốn giết qua.

Một vị trưởng lão còn làm ra dáng vẻ ho ra máu, thúc giục đàn sói.

Nhắc đến Ô Kim Viên, đàn sói nhanh chóng bạo động, không lo được kiểm tra bọn hắn, lên tiếng tru dài, điều động đàn sói xông ra lãnh địa, tràn vào rừng rậm.

Khương Phàm được ba vị trưởng lão dẫn đầu thuận lợi xuyên qua lãnh địa đàn sói, đi đến nơi núi rừng được ánh sáng chiếu rọi.

Cảnh tượng phía trước mỹ diệu lộng lẫy, tựa như tiên cảnh bên trong hắc ám vô tận, cây rừng tươi tốt, phồn hoa cẩm thốc, phiêu đãng năng lượng, mê vụ nồng đậm.

- Ngô trưởng lão, Lâm trưởng lão, Đồ trưởng lão, các ngài làm sao thế này?

Các đệ tử tuần sát bên ngoài vội vàng chạy tới.

- Đám hỗn đản Xích Thiên hoàng triều kia phục kích chúng ta.

Ba vị trưởng lão ứng phó một câu đơn giản, biểu hiện đau đớn lại tức giận, vội vã đi đến.

Các đệ tử muốn hỏi bọn họ một chút ba người phía sau là ai, nhưng nhìn dáng vẻ lo lắng của các trưởng lão, bọn hắn đã không còn dám loạn xen vào.

Nếu là Xích Thiên Thần Triều phục kích bọn hắn, chính là chuyện lớn dính đến tôn nghiêm của Thiên Trọng lâu, khẳng định phải báo cáo lâu chủ trước.

Ba vị trưởng lão mang theo bọn người Khương Phàm xông vào lãnh địa, lấy lý do đau đớn suy yếu, rất nhanh đã dừng lại nghỉ ngơi.

Khương Phàm sờ lấy chìa khoá trên cổ áo, yên lặng cảm nhận vị trí Phần Thiên Chiến Vực.

- Hướng phía trước, bên phải, đại khái... Chừng trăm dặm, nơi đó là nơi nào?

Bạch Tai khống chế bọn hắn trả lời:

- Nơi đó đều là diễn võ trường trong Kim lâu, là chỗ trưởng lão chỉ đạo đệ tử tu luyện.

- Nếu như ta phải đi sâu xuống dưới đất, làm sao có thể không kinh động trấn thủ?

- Cần trưởng lão trấn thủ chỉ dẫn.

- Cảnh giới của trưởng lão trấn thủ?

- Niết Bàn cảnh nhị trọng thiên đến ngũ trọng thiên không giống nhau, cách phụ trách hơn ba mươi dặm, nếu như chỉ cần đến phía dưới, có bọn hắn dẫn dắt là được. Nhưng muốn phá hư cấm chế, chắc chắn sẽ kinh động bọn hắn.

Khương Phàm nói:

- Ta chỉ cần tự do hoạt động, Bạch Tai, lại khống chế một trưởng lão trấn thủ.

Hướng Vãn Tình âm thầm than thở, Mỹ Nhân Đồ xác thực là đồ tốt, thật thua lỗ khi có nó, nếu không thì không biết sẽ thêm bao nhiêu phiền phức.

Rất nhanh, ba vị trưởng lão đã thành công lừa gạt một vị trưởng lão nhị trọng thiên đến cho bọn hắn, tuỳ tiện bị Bạch Tai khống chế.

- Bạch Tai, khống chế ba người bọn hắn tìm lâu chủ, dùng chuyện nghiêm trọng nhất, kích thích bọn hắn xuất động, tốt nhất là kích thích Thánh Nhân bọn hắn ra ngoài.

Sau khi an bài ba vị trưởng lão mau chóng đi thông báo lâu chủ Thiên Trọng lâu, bọn người Khương Phàm, Bạch Tai mang theo mới trưởng lão khống chế, lặng lẽ tiềm nhập vào lòng đất.

Dưới mặt đất bị Thiên Trọng lâu bố trí ròng rã mười hai tầng phong ấn, các loại hình thức đều có.

Đây cũng là chuyện không có cách nào khác, dù sao ở trong hoàn cảnh nguy hiểm như Thiên Đãng sơn này, nhiều loại yêu ma đều có, không phòng ngự làm tốt, đi ngủ đều không nỡ.

Giờ khắc này, lâu chủ Nhiếp Kinh Luân đang tiếp đãi một vị quý khách.

- Sau khi tinh nhuệ Xích Thiên Thần Triều đi đến liền thẳng đến Thiên Đãng sơn mạch, các ngươi lại không điều tra, chỉ liều mạng mấy lần cho thấy mình không dễ chọc coi như xong?

Man Khôi của Man Hoang Chiến tộc giống như như cự thú đứng trong cung điện nguy nga, thân thể hùng tráng màu đỏ như máu tràn ngập khí tức sát phạt kinh khủng.

Hắn nhìn chằm chằm bọn người Triệu Phong Niên tiến vào Đọa Lạc Thiên Quốc, lúc đầu chuẩn bị mấy trận đại chiến, nhưng để hắn tức giận là, Triệu Phong Niên lại mất tích.

Sau khi tiến vào Thiên Quốc không đến trăm dặm liền thần bí biến mất không còn bóng dáng.

Man Khôi suy đoán khẳng định là dùng một loại vũ khí thần bí nào đó. Khi biết tinh binh của Xích Thiên xuất hiện Nam Bộ Thiên Đãng sơn mạch, hắn lập tức đuổi đi theo, vốn định cùng Thiên Trọng lâu hiểu rõ chút tình huống, kết quả bọn ngu xuẩn này lại hoàn toàn không biết gì cả.

- Xích Thiên Thần Triều tập trung hoả lực tại Tây Bộ, không phải chính là muốn đuổi bắt Khương Phàm sao? Lẻn vào đến Thiên Đãng sơn, đương nhiên cũng là bởi vì Khương Phàm, cái này còn cần điều tra sao?

Nhiếp Kinh Luân mặt ngoài cúi đầu, nhưng ngữ khí lại tương đương có khí phách.

Bên trong Đọa Lạc Thiên Quốc tất cả đều là cuồng đồ, càng là thế lực tầng cao nhất càng như vậy.

Bọn hắn có thể tôn trọng Hồng Hoang Man tộc, nhưng chưa bao giờ có cúi đầu xưng thần. Cho nên đối mặt với sự trách cứ của Man Khôi, hắn rất là khó chịu.

- Đương nhiên là bởi vì Khương Phàm, nhưng tại sao lại là nơi này? Ngươi đã điều tra xong sao!

Man Khôi bước đến phía Nhiếp Kinh Luân, thân thể khôi ngô cao ba mươi mét, khí tức sát lục tàn bạo, đều mang cho Nhiếp Kinh Luân áp bách cường đại.

- Tha thứ ta nói thẳng, ta đối với cái tên Khương Phàm gì kia không có hứng thú, càng không muốn cùng Xích Thiên Thần Triều đánh nhau sống chết. Nếu như bọn hắn mang đến Thánh Nhân, cơ nghiệp mà Thiên Trọng lâu chúng ta thật vất vả mới gây dựng lên liền muốn phế đi.

Nhiếp Kinh Luân ngạnh kháng áp bách cường đại, trực diện với Man Khôi.

- Không nghĩ tới lâu chủ đương đại của Thiên Trọng lâu lại là một kẻ hèn nhát! Xích Thiên Thần Triều dám hủy Thiên Trọng lâu sao?

- Nếu như bọn hắn thật sự làm như vậy liền sẽ khiến cho Thiên Quốc tức giận, đừng nghĩ sẽ được ở lại tại Thiên Đãng sơn mạch này. Bọn hắn chỉ phô trương thanh thế, lại dọa sợ ngươi? Thiên Trọng lâu các ngươi tự xưng chủ nhân Thiên Đãng sơn, vậy mà lại nhu nhược không chịu nổi như thế.
Chương 1735 Đại loạn (1)

Giọng Man Khôi càng ngày càng cao, hai cánh bỗng nhiên mở rộng, không gian đều sụp ra vết nứt màu đen, dường như sấm sét lan tràn tứ phía.

Các trưởng lão Thiên Trọng lâu bỗng nhiên đứng dậy, giằng co với Man Khôi.

Bọn quái vật Man Hoang Chiến tộc toàn bộ lộ nhe ra răng nanh dữ tợn, căm tức nhìn bọn hắn.

- Nơi này là Thiên Trọng lâu...

Nhiếp Kinh Luân vừa muốn mở miệng, Man Khôi đột nhiên một phát bắt được cổ của hắn, bỗng nhiên giơ lên giữa không trung, miệng đầy răng nanh:

- Ngươi ngay cả Xích Thiên Thần Triều cũng không dám liều sống chết, ngươi còn dám kêu gào với ta?

Ầm ầm...

Nhiếp Kinh Luân tức giận, kình khí toàn thân giống như gỡ mìn nổ ra, chấn mở sự trói buộc của Man Khôi.

- Thiên Trọng lâu là tôn chủ Thiên Quốc, không phải phụ thuộc Man Hoang Chiến tộc các ngươi. Ngươi tới làm khách, chúng ta hoan nghênh, nhưng ngươi muốn làm chủ nhân khoa tay múa chân, bản lâu chủ không hầu hạ.

Dưới sự khẩn trương này, ba vị trưởng lão máu me khắp người lại vọt tới lầu chính, biểu hiện ra bộ dáng bi phẫn đau đớn, lo lắng hô to:

- Lâu chủ, không xong rồi, chúng ta bị phục kích, tinh anh hai đại quân đoàn Dạ Lang và Thánh Kiếm liên hợp tại Đông Bắc Bộ, vây bắt với chúng ta, còn giống như có Thánh Nhân ẩn núp, muốn một lưới đả kích chúng ta.

- Cái gì??

Lâu chủ bỗng nhiên biến sắc.

- Lâu chủ, nhanh đi, bọn người Đại trưởng lão đã sắp không chịu đựng nổi nữa, nếu như không phải có Yêu Huyết cung, Thanh Quỷ điện đang giúp đỡ, khả năng chúng ta đã bị diệt toàn quân.

- Nhưng cục diện đối với chúng ta rất bất lợi, một khi Yêu Huyết cung thấy tình thế không ổn sẽ muốn rút đi, Đại trưởng lão bọn hắn liền... Liền...

- Thiên Lang đâu??

Nhiếp Kinh Luân nghĩ đến Nhiếp Thiên Lang đầu tiên.

Sinh ra một cái Thiên phẩm quá khó khăn, nếu như chết trong tay Xích Thiên Thần Triều, địa vị Thiên Trọng lâu bọn hắn sẽ đứng trước khảo nghiệm to lớn.

- Hắn... Hắn...

- Nói chuyện!!

- Chúng ta chính là nhìn thấy hắn... Bị... Bị thương nặng... Mới giết ra đi cầu cứu.

- Nói rõ cho ta, là chết, hay là bị thương??

- Chúng ta đều nhìn thấy hắn bị đánh lén, nhưng không thể xác định là chết hay sống.

- A a a!!

Nhiếp Kinh Luân gầm thét cuồng bạo, muốn rách cả mí mắt:

- Xích Thiên Thần Triều, các ngươi dám giết truyền nhân của ta, ta và các ngươi không đội trời chung.

Các trưởng lão Thiên Trọng lâu đang ngồi đều lên cơn giận dữ, gương mặt dữ tợn.

Nói đều nói đến cái này, rất có thể là dữ nhiều lành ít.

Nếu như Nhiếp Thiên Lang thật sự chết rồi, địa vị tôn chủ mà Thiên Trọng lâu bọn hắn vừa mới ổn định liền sẽ nhận khiêu chiến nghiêm trọng, ngay cả Ám Hắc Ma Lang đều có thể sinh ra dị tâm, thậm chí phản bội bọn hắn.

Các trưởng lão la lên thúc giục:

- Lâu chủ, nhanh đi, chúng ta liều mạng giết ra tới, đàn sói đen đã xuất động, ngài mau đi đi.

Nhiếp Kinh Luân tức giận hô to:

- Nhị trưởng lão, thay ta tiễn khách! Tam trưởng lão, an bài trưởng lão cung phụng tập kết! Tứ trưởng lão, đi tiếp Ám Hắc Ma Lang vương, ta đi cầu xin Thánh Tổ xuất quan.

Thiên Trọng lâu rất nhanh đã náo nhiệt lên, quần tình xúc động lại tức giận, tiếng kêu giết nổi lên bốn phía.

Nơi này là Thiên Đãng sơn mạch, là lãnh địa của bọn hắn, lại bị kẻ ngoại lai khi dễ.

Chẳng quan tâm ngươi có phải là hoàng đạo hay không, Nhiếp Thiên Lang là mệnh căn của bọn hắn, ai dám đụng, bọn hắn thà rằng liều mạng.

Rất nhanh, Thánh Tổ Thiên Trọng lâu đã thức tỉnh xuất quan, thét lên ra lệnh Nhiếp Kinh Luân ở lại trấn thủ Thiên Trọng lâu, hắn tự mình mang theo số lớn trưởng lão cung phụng, còn có đến hàng vạn con sói, lao tới chiến trường.

Man Khôi cảm giác hẳn là có điểm kỳ quặc, cũng đi theo muốn đích thân bắt tinh binh của Xích Thiên, tra hỏi tình huống.

Đàn sói hơn vạn bạo động, cùng Thánh Linh Thiên Trọng lâu ra tay bá đạo, nhanh chóng kinh động đám cuồng đồ cùng mãnh thú dọc đường.

Bởi vì khoảng cách ngắn nhất cần thông qua Ô Kim Viên lãnh địa, Thánh Linh Thiên Trọng lâu đã cường thế đè tới, hình thành chấn nhiếp cường đại, khiến cho Ô Kim Viên cho đi.

Trong rừng đá mờ tối, đám Ô Kim Viên uy mãnh hùng tráng không ngừng hét lớn, nhưng bức bách tại Thánh Linh cùng Lang Vương áp chế, bọn chúng chỉ có thể ẩn nhẫn.

Đương nhiên, nếu như đổi lại là lúc khác, rất có thể Ô Kim Viên cương liệt táo bạo sẽ trực tiếp khởi xướng phản kích, nhưng bây giờ, vượn vương bên cạnh nhiều tới bốn 'quý khách'.

Triệu Thời Việt, Khương Quỳ, Khương Qua, cùng Khương Bá, tại thời điểm Khương Phàm thẳng đến Thiên Trọng lâu, bọn hắn đã đến nơi này.

Ô Kim Viên, cũng chính là 'giúp đỡ' mà Khương Phàm đã nhắc đến.

Hai bên mặc dù không biết nhau, nhưng đều có cùng nhau mục tiêu, bầy Ám Hắc Ma Lang!

Khi Thánh Linh Thiên Trọng lâu mang theo hơn vạn đàn sói cường thế xuyên qua lãnh địa Ô Kim Viên, vượn vương khởi xướng hiệu lệnh, suất động toàn thể Ô Kim Viên lao thẳng tới lãnh địa Thiên Trọng lâu ở bên ngoài năm trăm dặm.

Quân đoàn ba mươi ngàn Thạch Tượng Quỷ của Triệu Thời Việt lập tức xuất hiện, phối hợp với Ô Kim Viên khởi xướng cuộc chiến vây bắt tộc Ám Hắc Ma Lang.

Mục đích của bọn hắn rất rõ ràng, hấp dẫn lực chú ý của Thiên Trọng lâu, bảo đảm Khương Phàm thuận lợi mở ra Phần Thiên Chiến Vực.

Nửa ngày sau, khi Thánh Linh Thiên Trọng lâu suất lĩnh tất cả trưởng lão, cùng hơn vạn đàn sói đến chiến trường, Yêu Huyết tông và Thanh Quỷ điện đã bắt đầu cân nhắc rút lui. Bởi vì quân trưởng quân đoàn thứ Thánh Kiếm hai đã mang theo sáu chi đội ngũ của hắn đến, hơn năm trăm tên tinh binh, hơn năm trăm con Liệt Dương Mãnh Hổ, chiến trận hình thành ép ưu thế.

Ngay cả thủ lĩnh của bọn hắn đều lâm vào tuyệt cảnh, đang liều chết giết xông ra ngoài.

Thời khắc sinh tử, Thánh Linh giáng lâm, lập tức thay đổi cục diện.

Bọn hắn trợ trận, kích thích đám cuồng đồ xung quanh, hơn vạn tên cuồng đồ hô to kêu loạn nhào về phía chiến trường.

Tinh binh của Xích Thiên bị vây bắt bi thảm.

Như Khương Phàm suy nghĩ, Xích Thiên Thần Triều xác thực rất sớm trước đó đã liền bí mật điều động cường giả chân chính, ba vị Thánh Tổ hoàng thất.

Bọn hắn là mang theo mật lệnh Thần Tôn, chờ đợi sau khi Phần Thiên Chiến Vực mở ra thì nhúng tay cướp đoạt, rất không muốn bại lộ trước, nhưng cũng không nguyện ý trơ mắt nhìn tinh nhuệ của bọn hắn bị phỉ đồ Thiên Quốc chà đạp đồ sát.

Cuối cùng... Một vị Thánh Tổ cường thế xuất hiện, ngạnh kháng Thánh Linh Thiên Trọng lâu, chấn nhiếp chiến trường.

Cùng lúc đó, Ô Kim Viên chính thức khai hỏa báo thù Ám Hắc Ma Lang tộc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK