Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1586 Người hầu (2)

- Ta tiếp nhận!

Kiều Vô Hối ngược lại rất quả quyết.

Làm hoàng tử, hộ tống ngọc tỉ truyền quốc nghĩa bất dung từ.

Làm hoàng tử, bảo vệ Thần Hoàng càng là sứ mạng của hắn.

- Còn có ai không?

Kiều Hinh rất muốn từ chối, nhưng bây giờ không nói nên lời như vậy.

Dù sao bây giờ người bọn hắn có thể vận dụng quá ít, Kiều Vô Hối là chọn lựa đầu tiên, cũng là lựa chọn duy nhất.

Trừ hắn, không ai có thể gánh vác được nhiệm vụ này, không người nào nguyện ý đánh cược tính mệnh bảo vệ ngọc tỷ, không có người nào sẽ dùng hết tất cả cam đoan ngọc tỷ an toàn đến Mê Ly Chi Hải.

- Chúng ta lấy được di cốt tiên tổ, có thể để cho Khương Diễm tiến vào Thánh Linh cảnh, hắn cũng có thể tại thời khắc tất yếu, cùng Vô Hối vận dụng lực lượng quốc vận tăng thực lực lên.

- Còn gì nữa không?

- Ta cùng Thiên Hậu thương lượng một chút, nhìn xem Thiên Mục có thể theo cùng hay không.

Thiên Mục đã từng là đại tướng, biết vị trí chính xác của Đông Nam Thiên Môn, cũng có thể tìm tới điểm thông hướng U Minh Côn Lôn bí cảnh.

- Chỉ có hai người bọn họ sao? Ta có thể...

Kiều Hinh rất muốn bồi tiếp nhi tử, thế nhưng Thiên Mục và Khương Diễm đều đi, Thương Huyền bên này liền không có Thánh Nhân.

Thiên Hậu đi tới:

- Làm ra quyết định kỹ càng rồi?

Kiều Vô Hối nói:

- Ta tiếp nhận nhiệm vụ.

Kiều Hinh do dự một lát, cười khổ nói:

- Thiếp không phản đối.

Khương Phàm trấn an Kiều Hinh:

- Không nên quá lo lắng, ta sẽ tận lực đàm phán cùng Cửu Thiên Thần Giáo. Nếu như có thể được bọn hắn ủng hộ, phe phái Đông Hoàng hẳn là sẽ âm thầm tương trợ.

Vẻ mặt Kiều Hinh ảm đạm:

- Khi nào thì đi?

Khương Phàm cùng Thiên Hậu đụng đụng ánh mắt, nói:

- Sau khi bọn hắn phát hiện bí mật nơi này, khả năng hai tháng, cũng có thể là ba tháng.

- Thiếp muốn ở lại nơi này bồi Vô Hối.

Kiều Hinh thật vất vả mới nhìn thấy nhi tử, đột nhiên lại phải chia ly, trong lòng thật sự là không bỏ được.

Khương Phàm vỗ nhẹ Kiều Hinh:

- Nàng ở lại nơi này bồi tiếp, ta ra ngoài náo, hấp dẫn lực chú ý của hoàng tộc hoàng đạo, tránh cho tinh lực của bọn hắn phóng tới nơi này quá nhiều.

Thiên Hậu nói:

- Chàng cũng ở nơi đây chờ thêm mấy ngày, tận lực hấp thu chút quốc vận, có thể trợ giúp chàng tu luyện tốt hơn.

- Ta sẽ ở đây năm ngày. Gọi Khương Diễm đi ra, chuẩn bị dung hợp di cốt tiên tổ. Niệm nhi, nàng cũng thử dung hợp Tổ Nguyên Chí Tôn Cốt.

Khương Phàm vừa vặn cần lĩnh hội Nhật Nguyệt Tinh Thần, cùng Thương Sinh Tạo Hóa.

Bên ngoài vực sâu.

Sau khi Triệu Thời Việt nhìn thấy Khương Phàm tiến vào, hắn đã đi tới sườn núi chỗ, nhíu mày quan sát vực sâu, cảm nhận được liên hệ giữa nhau.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, loại cảm giác này từ đầu đến cuối đều ở đó.

Cũng liền mang ý nghĩa, Khương Phàm không có chết?

Nếu Khương Phàm không chết, sâu năng lượng thần bí trong vực hẳn là vô hại đối với bọn hắn.

Khương Bá, Khương Qua, cũng đều lưu ý quan sát.

Nhất là Khương Quỳ, hắn ngồi bên vực sâu, mơ hồ thấy được Diêm bá đứng dậy hành lễ, sau đó hai người kia liền xông vào trong vực sâu.

Cho tới bây giờ, cảm giác kỳ diệu vẫn cứ ở đó, người kia còn sống.

Khương Quỳ đứng dậy, đi đến vực sâu, một đầu đâm xuống.

Ngay sau đó, Triệu Thời Việt, Khương Bá, Khương Qua, cũng đều thả người nhảy xuống.

- Nhìn đi, lại có người nhảy xuống.

- Đây là tự sát tập thể sao?

- Sốt ruột, bây giờ còn không phải thời điểm.

- Bọn hắn muốn chết, ngươi quản nhiều như vậy làm gì.

Bầu không khí trong dãy núi nhanh chóng sốt ruột, rất nhiều người ngoài miệng cười nhạo, kỳ thật đều đang kích động, dù sao phía dưới khẳng định cất giấu tuyệt thế bảo tàng, ai lấy được trước chính là của người đó.

Bọn hắn thật sợ mấy cái tên nhảy xuống này sẽ 'may mắn thoát khỏi cái khó', đạt được cơ duyên.

Thế nhưng ngẫm lại những người chết trước đó kia, bọn hắn đều nhịn được, không có hành động thiếu suy nghĩ.

- Diêm bá.

Khương Quỳ đứng trên quan tài đá, đưa tay hành lễ với lão nhân gầy còm.

- Diêm bá?

Triệu Thời Việt, Khương Bá, Khương Qua, trăm miệng một lời, khó có thể tin được mà nhìn lão nhân trên quan tài đá.

Mà bốn vị Kim Thai tề tụ một chỗ, cảm ứng thần bí giữa nhau càng thêm nóng bỏng, giống như máu tươi toàn thân cũng bắt đầu tăng tốc chảy xuôi, nóng hổi.

Sau khi bọn hắn gọi xong, đều kinh ngạc nhìn về phía nhau.

- Diêm bá, sao ngài lại ở đây, chúng ta đây là thế nào?

Khương Quỳ cũng không nghĩ tới, mấy vị này cũng đều biết Diêm bá.

Trong hốc mắt thâm thúy trống rỗng khủng bố của Diêm bá, yên lặng 'nhìn' bọn hắn.

- Từ trên huyết mạch xem, các ngươi đều là huynh đệ, trước tiên giới thiệu lẫn nhau đi.

- Huynh đệ?

Bọn hắn lại lần nữa nhìn về phía nhau.

Không biết có phải là ảo giác hay không, bọn hắn thật đúng là cảm giác giữa nhau có chút quen thuộc.

- Ta, Triệu Thời Việt, Hung Linh Hầu của Bá Vương Chiến quốc, Sí Thiên giới...

Bốn người Triệu Thời Việt theo thứ tự bắt đầu giới thiệu, chỉ là đối mặt đột nhiên thêm ra các 'Huynh đệ', bọn hắn vẫn rất khó tiếp nhận.

- Diêm bá, quan hệ giữa ta và bọn hắn là như thế nào, hi vọng ngài có thể nói rõ cho ta biết.

Triệu Thời Việt đã biết thân phận Khương Phàm, nhưng không biết chính thân phận mình.

- Hắn là ai?

Khương Quỳ đều nhìn Triệu Thời Việt, người này giống như biết một chút gì đó.

Diêm bá nói:

- Các ngươi đều là người hầu của hắn.

- Người hầu?

Bốn người trăm miệng một lời, cau chặt lông mày.

- Các ngươi đều là bởi vì hắn nên mới đến thế giới này; linh văn của các ngươi đều là do hắn phân hoá; các ngươi và hắn có ngàn vạn mối liên quan.

- Từ trên truyền thừa đến xem, các ngươi đều là phân thân của hắn, cũng chính là người hầu của hắn. Các ngươi bởi vì hắn mà sinh, cũng bởi vì hắn mà chết. Nhưng, các Nếu ngươi như cam nguyện làm bạn liền có cơ hội thay đổi thân phận, từ người hầu biến thành thuộc cấp. Liền giống với người phía dưới kia, Khương Diễm!

- Hắn đã biến thành thuộc cấp, cũng bởi vậy mà được cải thiện linh văn, lột xác thành Thiên phẩm.

- Biến đổi Thiên phẩm?

Đáy mắt bọn người Khương Quỳ bắn ra cường quang nóng bỏng.

Nhận huyết mạch ảnh hưởng, những Kim Thai bọn hắn đây đều là từ trong lòng lộ ra cường thế cùng quật cường, bọn hắn có khát vọng vô hạn đối với thực lực.

Thiên phẩm, không thể nghi ngờ là dụ hoặc trí mạng.
Chương 1587 Thích hợp không?

- Các ngươi đều lấy được thành tựu không tệ, ta kiêu ngạo vì các ngươi, nhưng nếu như các ngươi muốn lại bước lên phía trước một bước nữa, chạm đến Thánh Linh cảnh, liền cần sự trợ giúp của hắn.

- Ta sẽ dừng lại ở Thượng Thương cổ thành một một thời gian, các ngươi từ từ cân nhắc. Nếu như an vu hiện trạng liền xem như nể mặt tình cảm ta bồi dưỡng các ngươi, từ đâu tới đây, chạy về chỗ đó, về lại nơi các ngươi sinh sống trước đó, hết thảy mọi thứ, coi như cái gì cũng chưa từng xảy ra.

- Nếu như muốn thay đổi, nhất định phải cùng tất cả mọi thứ đã từng có xa nhau, kiên định không thay đổi ủng hộ hắn. Nếu như ai có tâm tư khác, cho dù là một chút xíu, ta có thể minh xác nói cho các ngươi biết, ta sẽ đích thân xử lý các ngươi, mà sẽ không cho các ngươi bất cứ cơ hội ăn năn cầu xin tha thứ gì.

Tin tức tại Thượng Thương cổ thành truyền khắp thiên hạ, Bá Vương Chiến quốc cùng Hạo Thiên Thánh Quốc lâm vào oanh động.

Số lượng lớn cường giả nhao nhao kéo lên phía bắc, ngoại trừ phải xem thử tòa đại thành Hồng Hoang kia ra, còn muốn chứng hoàng tộc hoàng đạo thiên hạ tụ tập rầm rộ, đương nhiên, bọn hắn cũng đều có chờ mong, chính là có thể may mắn đụng phải chút bảo bối.

Sí Thiên giới là đỉnh cấp hoàng tộc, lại chậm chạp không hề động thân.

Ban đầu là cảm giác không cần thiết, cũng không nguyện ý tranh đoạt kết thù kết oán cùng hoàng tộc hoàng đạo.

Sau đó thì lại khẩn trương.

Bởi vì người canh giữ tổ sơn thánh địa đột nhiên mang theo các trưởng lão tổ sơn tề tụ đến Sí Thiên giới, nói là Khương Phàm đã bắt Thánh Nữ của Tử Vi thánh địa đi, người canh giữ tổ sơn tương lai.

Bọn hắn yêu cầu Sí Thiên giới giao người!

Giới Chủ liên tục giải thích, Khương Phàm căn bản không ở nơi này, người canh giữ tổ sơn lại không tin.

- Thái Tuế! Diệp Trục Thiên công tử bị Khương Phàm bắt, Đại trưởng lão mời ngài lên phía bắc xử lý.

Khổng Sướng ngày đêm kiêm trình, xuôi nam trở về, tìm được Thái Tuế Hình Phù Đồ tại Bá Vương Chiến quốc.

Chỉ là bây giờ hắn đã gầy như que củi, hốc mắt hãm sâu, răng run lên, đều đứng không yên.

Vì để có thể chạy tới nơi này trong vòng mười ngày, hắn không ngừng thiêu đốt máu tươi, tiêu hao hồn lực, thôi động Xuyên Vân Toa, ăn đan dược như ăn cơm.

- Chuyện khi nào?

Sắc mặt Hình Phù Đồ có chút trầm xuống, bị bắt?

Thứ mất mặt xấu hổ!

- Mười ngày... Mười ngày trước...

Khổng Sướng run lên, ý thức mơ hồ, muốn ngất đi bất cứ lúc nào.

Lão nhân bên cạnh Hình Phù Đồ khẽ nhíu mày, gia hỏa này đã phế đi!

Tốc độ của Xuyên Vân Toa xác thực rất nhanh, thế nhưng tổn thương mang tới cho thân thể là không thể đùa nghịch, tiêu hao máu tươi linh hồn quá độ lại kéo dài, sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến tuổi thọ.

Nhìn bộ dáng Khổng Sướng bây giờ, cảnh giới sẽ lùi lại, tuổi thọ sẽ suy giảm, cũng chỉ sống được mấy năm nữa.

Hình Phù Đồ quát tháo:

- Diệp Trục Thiên đánh không lại, còn trốn không thoát sao? Không phải ngươi bồi tiếp hắn sao?

Khổng Sướng thực sự đứng không yên, ngồi liệt trên mặt đất, đầu cũng không ngẩng lên được, yếu ớt nói:

- Trên tay Khương Phàm có vũ khí vô cùng cường đại, còn không có đối mặt liền... đánh ta ra, chờ thời điểm ta chạy đến, công tử đã bị hắn bắt đi.

- Tạ Ninh đâu? Hắn không có đi qua?

- Tạ Ninh công tử cũng bị Khương Phàm đánh trọng thương, năm vị trưởng lão đi cùng toàn bộ đều bị giết.

- Giết??

Ánh mắt Hình Phù Đồ run lên, lạnh lùng tiếp cận Khổng Sướng.

Lão giả làm bạn bên cạnh Hình Phù Đồ cũng cau chặt lông mày.

Giết trưởng lão? Khương Phàm điên rồi sao? Không sợ Thái Cổ Thần Miếu giáng tội Sí Thiên giới sao?

- Khương Phàm vô cùng phách lối, hoàn toàn không có để Thái Cổ Thần Miếu vào mắt, còn từ cứng rắn đoạt hạt giống Vĩnh Sinh Thần Thụ trong tay Tạ Ninh công tử. Mà... Diệp Trục Thiên công tử kỳ thật vẫn luôn đang nghĩ cách bắt Khương Phàm, bởi vì Khương Phàm nắm trong tay năm kiện binh khí vô cùng đặc biệt, có thể so với chí bảo trấn miếu của chúng ta.

Khổng Sướng đã không quan tâm thương thế của mình, chỉ hy vọng Thái Tuế có thể mau chóng lên phía bắc, kịp thời lấy lại Diệp Trục Thiên.

Diệp Trục Thiên còn sống, thị vệ thiếp thân hắn đây cho dù chết, cũng có thể chết có chút tôn nghiêm.

Vĩnh Sinh Thần Thụ?

Hình Phù Đồ có hứng thú.

Bên trong Thượng Thương cổ thành lại có thần vật trong truyền thuyết như thế này.

Về phần vũ khí của Khương Phàm, cái gì lại có thể so với chí bảo trấn miếu, thì là nói bậy nói bạ.

- Thái Tuế, Thượng Thương cổ thành bị đánh thức, rất nhiều bảo bối đều sẽ lần lượt xuất thế, tất cả hoàng tộc hoàng đạo đều đang kéo dài điều động cường giả đến nơi đó. Bởi vì cấm chế, cảnh giới đi đến lại nhận phải áp chế, cho nên bọn hắn điều động đều là thiên tài Thiên phẩm cấp Thánh phẩm. Thái Cổ Thần Miếu chúng ta chỉ có Tạ Ninh công tử, tình cảnh rất xấu hổ, Đại trưởng lão hi vọng ngài mau chóng đi qua.

Khổng Sướng cố gắng lấy sức, thanh âm lại càng ngày càng yếu.

Nhưng Hình Phù Đồ không có tỏ thái độ, mà nhìn qua phương hướng Sí Thiên giới, trầm mặc không nói.

- Thái Tuế??

Khổng Sướng muốn ngẩng đầu lên, lại nhấc không nổi.

Lão giả bên cạnh Hình Phù Đồ nói:

- Chúng ta qua mấy ngày liền đi.

- Hoàng trưởng lão, Thượng Thương cổ thành nơi đó thúc... Thúc...

Khổng Sướng còn chưa nói xong, liền ngã ở trên mặt đất, triệt để ngất đi.

Lão nhân lắc đầu, nói với Hình Phù Đồ:

- Thái Tuế, chúng ta thử một lần nữa?

- Nàng hẳn là cảnh giác, sẽ không ra.

Hình Phù Đồ một mực ở lại nơi này, nhưng thật ra đang nghĩ cách 'Câu dẫn' nữ tử bên trong Sí Thiên giới kia.

Chỉ là hắn đã dùng đủ mọi loại cách nhưng đều không có hiệu quả, từ khi nữ tử kia trở lại Sí Thiên giới liền không còn xuất hiện qua nữa.

Hắn cầm 'Tinh Không Hắc Kim' muốn bái phỏng Sí Thiên giới, cũng bị Giới Chủ uyển chuyển từ chối.

Càng như vậy, hắn càng muốn tìm được nữ tử kia.

Hình Phù Đồ nói:

- Tuy nhiên bây giờ ngược lại là có cơ hội.

- Cơ hội gì?

- Lấy lý do Khương Phàm khiêu khích Thái Cổ Thần Miếu, cưỡng ép bái phỏng Sí Thiên giới. Ta đi gặp Giới Chủ, ngươi đi tìm nữ tử kia.

- Ý của ngài là...

- Tìm tới nàng, vụng trộm bắt lấy.

- Như thế này... Thích hợp không?
Chương 1588 Hướng Vãn Tình bị bắt làm tù binh (1)

- Phạm vi của Sí Thiên giới vô cùng lớn, tính cảnh giác lại rất kém cỏi, ngươi ra tay bất ngờ, lại xóa đi vết tích liền có thể thần không biết quỷ không hay. Chờ đến khi bọn hắn phát hiện, chúng ta đã rời khỏi nơi này.

Hình Phù Đồ không nguyện ý đợi thêm nữa, cũng bị nữ tử kia chọc giận.

Lão nhân thuận theo nói:

- Thái Tuế tận lực kéo dài thời gian, tốt nhất là ở tạm ở nơi đó, ta sẽ nghĩ cách tìm tới nàng.

Khi Hình Phù Đồ lấy lý do 'vấn trách', cưỡng ép tiếp Sí Thiên giới, những người trấn thủ Sí Thiên giới lại không dám thất lễ, vội vàng xin chỉ thị Giới Chủ.

- Cái gì? Khương Phàm đi Thượng Thương cổ thành? Còn bắt Diệp Trục Thiên?

Giới Chủ đang nhức đầu chuyện Khương Phàm giết Lãnh Văn Thanh, đột nhiên nghe được tin tức này, đầu đều ông một tiếng.

Dù nàng là người chuyển thế, biết nhiều việc đời, kinh nghiệm từng trãi phong phú, nhưng bây giờ đều bị tin tức bất thình lình này trấn trụ.

Hắn điên rồi sao??

Đầu tiên là đắc tội Tử Vi thánh địa, sau đó lại đắc tội Thái Cổ Thần Miếu.

Đây là muốn làm gì? Tìm đường chết cũng không có làm như vậy!!

Sa Dĩnh đến đây bẩm báo nói:

- Chúng ta còn chưa có nhận được tin tức. Tuy nhiên ngữ khí của Hình Phù Đồ vô cùng khẳng định, khí thế hung hăng muốn hỏi tội.

- Tại sao hắn lại muốn bắt Diệp Trục Thiên, hắn có ân oán gì cùng Diệp Trục Thiên?

Giới Chủ nói xong cũng ngậm miệng.

Lý do?

Tên điên kia bắt Lãnh Văn Thanh cần lý do sao?

- Mời tiến vào sao?

Sa Dĩnh rất bất đắc dĩ cũng rất khẩn trương, chưa từng gặp được nam tử nào cuồng dã như vậy.

Thiên hạ này còn có cái gì hắn không dám làm sao?

- Mời tiến đến.

Giới Chủ muốn hỏi một chút rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Sau đó không lâu, Hình Phù Đồ được Sa Dĩnh tự mình dẫn đầu, đi đến Sí Thiên đại điện, không đợi Giới Chủ hỏi thăm, hắn đã nói thẳng:

- Giới Chủ, ngươi tự mình bắt Khương Phàm trở lại, hay là trực tiếp từ bỏ hắn, để cho chúng ta xử lý.

Giới Chủ bình tĩnh lại tùy ý nói:

- Ngươi là Thái Tuế, sống sáu ngàn năm, cũng ngủ qua sáu ngàn năm, một chút chuyện nhỏ này không đến mức kích động.

- Đối với ta mà nói, những người còn sống bên trong Thái Cổ Thần Miếu đều là con cháu, Khương Phàm giết con cháu ta, bắt đích tôn của ta, ta tuyệt đối không dung túng!!

- Ta xác định một sự kiện trước, Khương Phàm đi Thượng Thương cổ thành?

- Hình Phù Đồ ta còn không có luân lạc mà nói bừa. Mười ngày trước, Khương Phàm liền đi Thượng Thương cổ thành, bắt Diệp Trục Thiên, giết năm vị trưởng lão, trọng thương Tạ Ninh.

- Ha ha...

- Ngươi cười cái gì?

- Thái Cổ Thần Miếu trở nên yếu đi? Lại bị trưởng lão của ta đuổi giết!

- Thái Cổ Thần Miếu là yếu hay mạnh đều không phải điều Sí Thiên giới ngươi có thể khiêu khích! Ta, đang chờ ngươi trả lời.

- Tính cách của Khương Phàm ta rất rõ ràng, người không phạm ta ta không phạm người, nhất định là Diệp Trục Thiên của các ngươi tổn thương hắn.

- Mặc kệ là nguyên nhân gì, hắn bắt Diệp Trục Thiên là sự thật, hắn giết năm vị trưởng lão Thần Miếu, cũng là sự thật. Hôm nay ta tới, không phải đàm phán với ngươi, là thông báo với ngươi. Khương Phàm, nhất định phải đến Thái Cổ Thần Miếu tiếp nhận chế tài. Xuất phát từ tôn trọng, chúng ta tới thông báo ngươi trước, cũng là xuất phát từ tôn trọng, cho ngươi hai lựa chọn.

- Một, kỳ hạn một tháng, đưa Khương Phàm đến Thái Cổ Thần Miếu. Quá hạn một ngày, chúng ta hủy Bá Vương Chiến quốc, quá hạn hai ngày, chúng ta hủy Hạo Thiên Thánh Quốc. Tin tưởng ta, tại đại địa Tây Nam này, không ai có thể chống cự Thái Cổ Thần Miếu chúng ta.

- Thứ hai, bây giờ Sí Thiên giới ngươi liền tuyên bố trục xuất Khương Phàm, triệt để đoạn tuyệt tất cả liên quan, mặc kệ hắn làm cái gì, gặp phải cái gì, đều không liên quan tới các ngươi.

- Chúng ta cần tra rõ ràng nguyên nhân, nếu thật sự các ngươi tổn thương Khương Phàm, làm cho hắn không thể không...

- Giới Chủ!! Ta nói không đủ rõ ràng? Ta không phải đến đàm phán với ngươi! Tại đại địa Tây Nam này, Thái Cổ Thần Miếu chúng ta mới thật sự là chủ nhân, Sí Thiên giới các ngươi có thể duy trì danh uy cũng bởi vì tựa lưng vào Thái Cổ Thần Miếu.

- Ta nói một câu khó nghe, mặc kệ chúng ta làm chuyện gì, dù là giết phụ mẫu Khương Phàm, chiếm lấy nữ tử của hắn, Khương Phàm đều phải chịu đựng! Nếu như hắn dám phản kháng, chính là mạo phạm Thái Cổ Thần Miếu, phải chịu trừng phạt. Nếu như ngươi nhất định phải cản cho hắn, chính là muốn đối nghịch cùng Thái Cổ Thần Miếu. Cái giá, ngươi cần phải biết.

Giới Chủ ngồi ngay ngắn ở chỗ cao, yên lặng suy nghĩ đối sách.

Người canh giữ tổ sơn còn ở chỗ này, Thần Miếu lại tới.

Tên hỗn đản kia sợ nàng ở chỗ này vắng lặng quá sao?

- Giới Chủ, ta đang chờ ngươi trả lời! Xin đừng nghĩ Thái Cổ Thần Miếu tôn trọng Sí Thiên giới là lẽ đương nhiên. Sở dĩ ta tới bàn bạc cùng ngươi, chỉ là xem ở mặt thân phận ngươi và ta cùng thuộc trùng sinh trở về.

Giới Chủ nói:

- Bàn điều kiện đi. Các ngươi muốn cái gì, mới có thể tha cho Khương Phàm.

- Ngươi vẫn không rõ? Ta không phải đến bàn điều kiện cùng ngươi. Khương Phàm, nhất định phải đi Thái Cổ Thần Miếu thụ thẩm.

- Mọi thứ đều có thể bàn bạc, chỉ là cái giá lớn hay nhỏ mà thôi.

- Ý của ngươi là, mặc kệ bỏ ra cái giá gì, đều muốn bảo trụ Khương Phàm?

- Đừng nói với ta tôn trọng tôn trọng Sí Thiên giới cái gì cả, nếu ngươi đến, chính là đàm phán.

- Ngươi cùng Khương Phàm là có liên quan như thế nào?

- Ta là Giới Chủ, hắn là trưởng lão ta coi trọng.

- Hắn cưỡi qua ngươi rồi?

- Hình Phù Đồ, ngươi làm càn!!

- Hắn không cưỡi qua ngươi, sao ngươi lại có thể che chở hắn như vậy? Đầu tiên là hoàng tộc các phương, sau đó lại là Vạn Đạo Thần Giáo, bây giờ liền ngay cả hắn mạo phạm Thái Cổ Thần Miếu, ngươi còn muốn không tiếc cái giá mà bảo trụ. Cái này đã vượt xa liên quan giữa Giới Chủ cùng trưởng lão. Lý do duy nhất ta có thể nghĩ tới, chính là hắn cưỡi lên ngươi! Còn làm ngươi dễ chịu!

- Ha ha, ta cho rằng ngươi trùng sinh trở về tinh lực chủ yếu là muốn chấn hưng Sí Thiên giới, không nghĩ tới xuân tâm không giảm, bắt đầu chơi nam tử!

- Người đâu, tiễn khách!!

Giới Chủ giận dữ đứng dậy.

- Đúng rồi, ta còn nghĩ tới một lý do, đây cũng là nguyên nhân ta một mực ở lại nơi này quan sát ngươi. Ngươi coi trọng tính cách cùng tiềm lực của Khương Phàm, ngươi muốn bồi dưỡng Khương Phàm, trở thành mới Bá Vương, trở thành vũ khí cường đại trong tay Sí Thiên giới, ngươi muốn lợi dụng Khương Phàm, trở thành lưỡi dao cho ngươi khiêu chiến hoàng đạo.
Chương 1589 Hướng Vãn Tình bị bắt làm tù binh (2)

- Kiếp trước ngươi khiêu chiến hoàng đạo, sở dĩ thất bại, là bởi vì Sí Thiên giới chỉ có danh uy, cũng không đủ thực lực chiến đấu. Mà bây giờ, Khương Phàm xuất hiện để cho ngươi thấy được hi vọng, cho nên ngươi không chỉ có che chở hắn, còn dung túng hắn, để Khương Phàm xông ra đầy đủ danh uy, để Khương Phàm trở thành Đại Thánh mà thiên hạ đều biết, để cho ngươi tương lai khiêu chiến hoàng đạo, cung cấp duy trì thực lực.

Hình Phù Đồ đón ánh mắt bén nhọn của Giới Chủ, nói:

- Ta, đoán đúng rồi sao?

Giới Chủ nghiêm túc nói:

- Ta làm cái gì, không có bất cứ liên quan nào với ngươi, nơi này không chào đón ngươi, ngươi có thể rời khỏi!

- Ngươi thật sự để cho ta đi? Nếu như ta đi ra khỏi Sí Thiên giới, Sí Thiên giới cùng Thái Cổ Thần Miếu liền không có bất cứ cơ hội gì để bàn lại. Chúng ta không chỉ sẽ trực tiếp đuổi bắt Khương Phàm, sẽ còn bởi vậy mà vấn trách Sí Thiên giới. Đến lúc đó, nếu như Khương Phàm lộ rõ tất cả hành vi điên cuồng của hắn đều là ngươi ở sau lưng bày ra, Thái Cổ Thần Miếu có lý do nghiêm trị Sí Thiên giới. Chớ nói với ta hắn sẽ không, chỉ cần hắn rơi xuống trong tay chúng ta, nói hay không, đã không quan trọng, chúng ta tuyên bố với bên ngoài cái gì, bên ngoài sẽ tin tưởng cái đó!

Hình Phù Đồ nói, sau đó đi đến trước cửa điện, nhìn qua những ngọn cao núi lớn qua bao la hùng vĩ:

- Tại sao người trấn thủ tổ sơn tới nơi này? Còn ở đến bây giờ? Mặc dù thánh điện đang nỗ lực giữ bí mật, nhưng ta đoán, hẳn là Khương Phàm đã gây họa! Thật là một tên cuồng đồ to gan, người nào cũng dám mạo phạm. Giới Chủ, các ngươi làm lớn chuyện, ngươi không gánh nổi Khương Phàm! Hắn, giao cho ta!

Giới Chủ chậm rãi nắm chặt bàn tay ngọc trong tay áo:

- Cho ta thời gian mười ngày, chờ ta tra rõ ràng phải chăng Khương Phàm đang ở Thượng Thương cổ thành, lại có bắt Diệp Trục Thiên hay không, ta sẽ cho ngươi câu trả lời chắc chắn.

- Năm ngày! Nhiều nhất năm ngày! Trong năm ngày này, ta sẽ ở tại Sí Thiên giới!

Hình Phù Đồ đi ra cửa điện, mang theo lão nhân chờ ở ngoài điện rời khỏi.

Giới Chủ âm trầm sắc mặt, suy nghĩ đối sách.

Khương Phàm là tên điên sao?

Đúng vậy!

Kiếp trước là như vậy, còn điên đến Thiên Khải chiến trường, điên đến khiêu chiến Đế Quân!

Kiếp này bắt lấy Lãnh Văn Thanh, Diệp Trục Thiên, cũng đều không coi vào đâu.

Khương Phàm là kẻ ngu sao?

Đương nhiên không phải!

Nếu như trí thông minh của hắn có vấn đề, kiếp trước liền không có khả năng tập kết đến nhiều anh hùng nhân kiệt như vậy, những người kia càng không khả năng sau khi hắn chết đều cam nguyện huyết tế Thương Thiên, đổi cho hắn luân hồi.

Cho nên... sau khi tỉnh táo lại, Giới Chủ tin tưởng Khương Phàm làm như vậy khẳng định là có lý do, hoặc là bất đắc dĩ.

Nhưng vấn đề là, bây giờ nàng phải làm như thế nào?

Đối phó người canh giữ tổ sơn thế nào, đối phó Thái Cổ Thần Miếu thế nào!

Lão tổ từ trong góc đi tới:

- Người trấn thủ tổ sơn, Diêu Khải Minh lại phái người đến thúc giục, không giao Khương Phàm ra, bọn hắn sẽ không rời khỏi. Tuy nhiên lần này, thái độ của bọn hắn có chỗ hòa hoãn. Chỉ là muốn gặp mặt Khương Phàm, cũng cam đoan sẽ không cưỡng ép mang hắn đi.

Giới Chủ nhắm mắt lại, tự định giá thật lâu:

- Ý của ngài thế nào?

- Ta đã nói qua hai lần với Diêu Khải Minh, cảm giác hắn xác thực không có địch ý đối với Khương Phàm. Điểm này kỳ thật rất kỳ quái. Theo lý thuyết, Khương Phàm bắt Lãnh Văn Thanh, bọn hắn hẳn là nên rất tức giận, chí ít có thể toát ra sơ qua tình cảm, nhưng Diêu Khải Minh lại rất tỉnh táo.

- Mà cho đến bây giờ, liên minh Thánh Địa còn không có bất kỳ bên nào công bố chuyện này ra ngoài, bao gòm cả Tử Vi thánh địa. Ta đề nghị ngài lại làm nói chuyện kỹ càng cùng với bọn hắn, tìm kiếm đến đáy.

- Tổ sơn xem trọng thanh danh, không nguyện ý chuyện làm lớn chuyện. Ai... bây giờ ta nhức đầu là Thái Cổ Thần Miếu.

- Triệu Thời Việt không phải đã đi qua sao? Tình huống tại Thượng Thương cổ thành đặc thù, bọn hắn muốn cầm chân Khương Phàm, một lát cũng không thể.

- Dù sao Khương Phàm cũng là Sinh Tử cảnh, tránh được nhất thời, không tránh được quá lâu. Khi Thái Cổ Thần Miếu quyết định, ngay cả Thánh Nhân cũng có khả năng sẽ bị phái đi đến. Còn có Vạn Đạo Thần Giáo và những thế lực kia, cũng khẳng định sẽ tiếp cận Khương Phàm.

Giới Chủ lắc đầu, thở dài nói:

- Đầu muốn to ra rồi.

- Trước tiên hãy giải quyết vấn đề tổ sơn, sau đó giải quyết vấn đề của Thái Cổ Thần Miếu. Nếu quả như Khương Phàm thật sự đã bắt Diệp Trục Thiên, tin tức chẳng mấy chốc sẽ truyền đến nơi này, tổ sơn lúc nào cũng có thể sẽ rời khỏi, chạy tới Thượng Thương cổ thành. Trước lúc rời khỏi, ngài cùng bọn hắn nói thẳng thắn một chút, có lẽ sẽ có chút thu hoạch.

Hình Phù Đồ mang theo người hầu, tạm thời đến ở trong thiên điện phía ngoài cấm địa.

Bởi vì Sí Thiên giới rất ít tiếp đãi khách, cho nên chỉ có chút ít chỗ thiên điện này.

- Ta ở lại chỗ này ở năm ngày, trừ phi Giới Chủ các ngươi làm quyết định, nếu không ai cũng chớ quấy rầy ta.

Hình Phù Đồ mang theo thái độ cường ngạnh quát tháo thủ vệ Sí Thiên giới đi theo tới, sau đó đóng mạnh cửa phòng.

Bọn thủ vệ lắc đầu, canh giữ ở bên ngoài chờ tin tức.

Mà Hoàng trưởng lão thì thừa dịp bọn hắn không chú ý, lặng lẽ ra khỏi thiên điện, biến mất trong rừng rậm mênh mông.

Sí Thiên giới vô cùng khổng lồ, kéo dài hơn vạn dặm.

Bởi vì từ xưa đến nay, xưa nay chưa từng xảy ra xâm lấn, cũng không có ai dám ở chỗ này làm càn, cho nên trong dãy núi mênh mông chỉ có thủ vệ tại cấm khu Trung Bộ, mấy chỗ phe phái có lãnh địa của riêng mình, bảy phần khác gần đều là rừng rậm dãy núi tươi tốt, chỉ có Yêu thú hoạt động, không có người dư thừa.

Hoàng trưởng lão đầu tiên là mạo hiểm tới gần cấm khu, lấy ra một cái la bàn cảm nhận.

Đây là Bảo khí một thời gian trước Thái Cổ Thần Miếu đưa tới, có thể trợ giúp Hình Phù Đồ dò xét uy lực Thái m của nữ tử kia.

- Không có ở trong cấm khu, vậy thì dễ làm rồi.

Hoàng trưởng lão lặp đi lặp lại xác minh, trong cấm khu không có lực lượng khiến cho la bàn cảm ứng, hắn liền nhanh chóng rời khỏi, đến nơi khác tìm kiếm.

Liên tiếp ba ngày, hắn chạy ngược chạy xuôi, chuyển khắp hơn hai ngàn dặm, rốt cuộc cũng đã nhận ra uy lực Thái m.

- Là nàng sao?

Hoàng trưởng lão lần theo la bàn cảm ứng, đi thẳng đến núi rừng xa xa.
Chương 1590 Hướng Vãn Tình bị bắt làm tù binh (3)

Dạ An Nhiên vì để tránh cho gây nên quan tâm quá nhiều, nàng ở trong Sí Thiên giới đã chọn một chỗ an tĩnh thật xa, sáng tạo ra hai nơi Thế giới Ngũ Hành.

Một chỗ cho Kiều gia ở, bên trong chiếm cứ khí tức Ngũ Hành nồng đậm, có trợ giúp bọn hắn tu luyện.

Một chỗ thì là dùng để tu luyện, phối hợp với Hướng Vãn Tình và Hỏa Diễm Huyễn Điểu, liên hợp diễn dịch Thế giới Ngũ Hành ảo diệu.

Từ khi Khương Phàm rời khỏi, đến bây giờ đã ba tháng, bọn hắn hoàn toàn đắm chìm tại bên trong.

Hai cái đồ đằng Thái m Thái Dương hiện ra uy lực Lưỡng Nghi, tác dụng tích cực sinh ra đối với diễn biến Thế giới Ngũ Hành càng ngày càng rõ ràng, ngay cả ý thức của Hỗn Độn Cự Long cũng đều sinh ra hứng thú.

Mỗi khi Dạ An Nhiên thử mời, ý thức Hỗn Độn Cự Long đều sẽ vui vẻ giáng lâm.

Sự phối hợp giữa Hướng Vãn Tình cùng Hỏa Diễm Huyễn Điểu, cũng làm cho đồ đằng của bọn hắn dung hợp, khống chế đối với uy lực Thái m Thái Dương càng sâu sắc hơn.

Bọn hắn đắm chìm đến bên trong, cơ hồ là trạng thái vong ngã.

Loại cảm giác giao hòa ảo diệu cùng đỉnh cấp thế giới này, đơn giản là tuyệt đối không thể tả.

- Chính là chỗ này.

Hoàng trưởng lão lần theo la bàn chỉ dẫn, đi tới bên ngoài Thế giới Ngũ Hành của bọn người Dạ An Nhiên.

Mê vụ nồng đậm bao phủ toàn bộ núi rừng, kịch liệt cuồn cuộn, như mây như biển, còn hình thành năm cái vòng xoáy, không ngừng liên tục hấp thu năng lượng đất trời.

Cây rừng sinh trưởng tốt trong sương mù, núi cao chập trùng, Hỏa Nguyên cùng Thủy Nguyên ban đầu của vạn vật đều đang táo bạo lao nhanh ở trong đất trời.

Một mặt trời treo ở bầu trời, bên trong có Kim Ô đang xoay quanh, khí tức kinh khủng giống như hồng thủy để không gian đều đang chấn động.

Còn có một ánh trăng treo ở một chỗ khác, khí tức càng kinh khủng hơn, khí âm hàn vô tận tràn ngập đất trời, sâu trong ánh trăng có một con Ngọc Hồ tuyệt mỹ đung đưa chín cái đuôi, giống như chín dải ngân hà.

Một màn trước mắt tựa như bức tranh tươi sống, cực kỳ lộng lẫy.

Hoàng trưởng lão nhìn đến ngạc nhiên, nhưng sau khi xác định được mục tiêu, hắn cũng không do dự nữa, tay phải chỉ lên trời chấn động, tay áo màu xanh mãnh liệt bành trướng, trong nháy mắt liền che đậy trời cao, giống như là mây mù nặng nề bao phủ tới Thế giới Ngũ Hành phía dưới.

Tụ Lý Càn Khôn!

Đây là võ pháp cường đại bắt buộc của võ giả loại Không Gian của Thái Cổ Thần Miếu, mà còn là truyền thừa Thái Cổ cổ xưa nhất hoàn chỉnh nhất đến nay, 'Tụ Lý Càn Khôn'.

Có thể nuốt Nhật Nguyệt Tinh Thần, có thể nạp đại dương, đại lục mênh mông.

Dạ An Nhiên đang chìm ngâm ở trong tu luyện đột nhiên bừng tỉnh, nhưng không đợi xem xét tình huống, liền bị tay áo từ trên trời giáng xuống bao phủ, mãnh liệt lắc lư, không gian Ngũ Hành tung hoành hơn ba mươi dặm hoàn toàn đặt vào trong đó.

Lão giả nhanh chóng thu hồi tay áo, cường quang trong tay áo bắn tung toé, năng lượng cuồn cuộn, không gian Ngũ Hành bị xoắn nát, chỉ còn lại Dạ An Nhiên, Hướng Vãn Tình, Hỏa Diễm Huyễn Điểu ở bên trong.

- A, đây là nơi nào?

Hỏa Diễm Huyễn Điểu bay lên không, chống lên mặt trời sáng chói, nhưng bọn hắn giống như đang ở sâu trong lỗ đen vô tận, ánh sáng chiếu không tới điểm cuối cùng.

- Đó là không gian phong bế.

Dạ An Nhiên thử nghiệm sinh ra liên hệ cùng Sí Thiên giới, nhưng không có bất kỳ phản ứng nào, ngay cả nàng muốn liên hệ cùng Hỗn Độn Cự Long, cũng mất phản ứng.

- Là chúng ta xảy ra vấn đề ở chỗ nào sao?

Hướng Vãn Tình đều có chút ngoài ý muốn, Thái m Thái Dương còn có thể va chạm ra lỗ đen?

- Có người tập kích chúng ta.

Dạ An Nhiên hồi tưởng một màn đột nhiên vừa rồi, giống như có thứ gì đó từ trên trời rớt xuống.

- Đừng nói đùa, nơi này là Sí Thiên giới, ai tới đây tập kích chúng ta.

Hỏa Diễm Huyễn Điểu bay tới bay lui, tra xét mảnh lỗ đen này.

Hướng Vãn Tình cũng cảm thấy không thể nào, nhưng nghĩ lại, đột nhiên cảnh giác lên:

- Bắt đầu từ ngày Khương Phàm rời khỏi đó, ta cũng cảm giác được có một loại lực lượng đang triệu hoán ta.

- Lực lượng gì?

- Một loại khí âm hàn rất tà ác.

Hướng Vãn Tình càng nghĩ càng có khả năng, nhưng mặc kệ người kia là ai, sao hắn có thể tiến vào Sí Thiên giới được?

Sí Thiên giới thẩm tra người của tiến vào vô cùng khắc nghiệt, liền xem như hoàng tộc cũng không thể tuỳ tiện tiến đến, người của hoàng đạo đều cần phải thông báo.

Mà bọn hắn lại trốn ở chỗ này, liền xem như tìm, đều phải tìm đến ba năm ngày.

Chẳng lẽ là suy nghĩ nhiều?

Nhưng lại sẽ là ai đến tập kích bọn hắn?

Bọn hắn muốn giãy dụa, thế nhưng không gian hắc ám không một tiếng động, vậy mà tại không ngừng liên tục hấp thu năng lượng của bọn hắn.

Bọn hắn bắt đầu suy yếu, bắt đầu hoảng hốt, cuối cùng lâm vào hôn mê.

Hoàng trưởng lão mang theo bọn hắn nhanh chóng rời khỏi, về tới thiên điện của Hình Phù Đồ.

- Thái Tuế, người đã mang đến!

Hình Phù Đồ tỉnh táo lại từ bên trong minh tưởng:

- Có khiến cho ai chú ý không?

Hoàng trưởng lão bảo đảm nói:

- Thái Tuế yên tâm, các nàng trốn ở nơi rất xa, cách đây hơn hai ngàn bảy trăm dặm, ta vận dụng Tụ Lý Càn Khôn, không làm kinh động bất cứ kẻ nào.

- Các nàng?

- Lúc ta đi qua, các nàng đang trốn ở trong một lĩnh vực, hai nữ tử, một con hỏa điểu giống như là Kim Ô. Vì để tránh để lại tai hoạ ngầm, ta đều thu toàn bộ lĩnh vực vào.

- Phóng xuất ta xem một chút.

- Vâng.

Sau khi Hoàng trưởng lão xác định hai người một chim ở bên trong đều đang hôn mê, liền quăng từ trong tay áo đi ra.

Hướng Vãn Tình, Dạ An Nhiên nằm trên mặt đất, hôn mê bất tỉnh.

Tặc điểu duy trì trạng thái Kim Ô, cũng lăn qua một bên.

- Là cái này.

Hoàng trưởng lão bày ngay ngắn Hướng Vãn Tình, vén tóc dài xốc xếch lên.

- Thật xinh đẹp.

Hình Phù Đồ hơi kinh ngạc.

Kiếp trước kiếp này cứ việc thường thấy mỹ nữ, nhưng vẫn bị tấm má ngọc đẹp đẽ tuyệt mỹ này làm cho kinh diễm đến, ánh mắt dừng lại thật lâu, sau đó không khỏi tuần sát toàn thân.

Nhan sắc xinh đẹp, dáng người thướt tha, y phục lộn xộn lộ nửa cặp đùi đẹp, da thịt bạch ngọc không tì vết, đều tản ra mị lực mê người.

- Cũng đưa nàng tới đây.

Hình Phù Đồ cũng sinh ra hứng thú đối với nữ tử bên cạnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK