Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2061 Phản bội

Lúc này, Ngu Chính Uyên từ đằng xa đi tới, sau lưng tung bay ánh sáng sáng rực, cũng là chiếu ảnh của Thần Tôn. Khuôn mặt Ngu Chính Uyên căng cứng, vẻ mặt nghiêm trọng.

Thật vất vả mới hạ quyết tâm lại bị Đại Quang Mang Thần Điện tập trung vào.

Hắn thực sự không nghĩ ra nơi nào xảy ra vấn đề, đã vậy còn bại lộ quá nhanh. Càng rung động là, các hoàng đạo Thương Huyền lại liên thủ bố cục, thiết kế chiến trường tại Huyền Nguyệt cùng Xích Thiên.

Thậm chí chiến trường tại Huyền Nguyệt còn bố trí pháp trận bí mật của hoàng đạo!

Hoàng đạo vì vây khốn Sí Thiên giới, thật sự đã bỏ hết cả tiền vốn!

Đại Quang Mang Thần Tôn nói với Ngu Thái Bình:

- Cơ hội cuối cùng, nói cho ta biết hết thảy mọi chuyện! Nếu không, ta sẽ dùng thủ đoạn của ta, tự mình điều tra!

Ngu Thái Bình cùng Ngu Chính Uyên nhìn nhau, tâm tình của hai người đều rất nặng nề, ai cũng không ngờ tới như thế này, ai cũng không nguyện ý như thế này.

Nhưng nếu Đại Quang Mang Thần Điện tiếp cận bọn hắn, lại còn do Thần Tôn đích thân tới, Hỗn Độn Tử Phủ bọn hắn liền lại một lần đứng ở bên bờ sinh tử, thậm chí so với trước đó còn tàn khốc hơn.

- Hỗn Độn Tử Phủ các ngươi thật sự không biết tốt xấu!

Hai quang ảnh trùng hợp, ánh sáng tăng vọt, chiếu thấu tổ từ, hóa thành xiềng xích hừng hực đánh về phía đầu Ngu Chính Uyên.

- Chậm đã!

Ngu Thái Bình lắc đầu, thở dài:

- Chúng ta nói, nhưng chúng ta có điều kiện.

- Lão tổ!

Ngu Chính Uyên chau mày, mặc dù trước đó rất xoắn xuýt con đường của Hỗn Độn Tử Phủ ở đâu, cũng không nguyện ý hợp tác cùng Khương Phàm, nhưng nếu bây giờ đã làm ra quyết định, liền phải tuân thủ nghiêm ngặt, đây không chỉ là tôn trọng đối với minh hữu, càng là tôn trọng đối với chính mình.

Huyết thống Hỗn Độn cao ngạo của bọn hắn càng không cho phép bọn hắn làm ra chuyện bội bạc.

- Nói đi. Chúng ta chỉ là ước định cùng Khương Phàm, không có kết minh, Khương Phàm cũng chỉ đang lợi dụng chúng ta, mà không phải thật sự hợp tác.

Giọng Ngu Thái Bình tiếc nuối để Đại Quang Mang Thần Tôn ngưng kết thành xiềng xích một lần nữa biến thành bóng người.

- Thế nhưng...

- Nói đi! Nói cho bọn hắn!

Ngu Thái Bình không phải cố ý ruồng bỏ, mà đối mặt với cục diện trước mắt, đột nhiên nghĩ đến một chuyện rất vi diệu.

Nếu Khương Phàm đến mưu đồ bí mật, tại sao muốn gặp mặt tại Thương Vân lâu? Lại còn là tầng dưới yến hội?

Cái này rõ ràng không sáng suốt!

Vì sao chỉ sau mấy ngày ngắn ngủi Đại Quang Mang Thần Điện liền đến rồi? Rốt cuộc là thần điện đang theo dõi Khương Phàm, hay là nói... sau khi Khương Phàm rời khỏi, liền có người đi đưa tin tức.

Ai?

Có thể là người tham gia yến hội lúc ấy, nói cách khác sứ giả Huyền Nguyệt hoàng triều!

Còn có, vì sao Khương Phàm chỉ là ước định trên miệng, mà không có ký kết hiệp nghị, thậm chí không có để lại người bí mật giám sát, không có mang đi mấy người làm con tin.

Chẳng lẽ không sợ bọn họ làm phản sao?

Hay là nói... Khương Phàm chờ bọn hắn làm phản!!

Nghĩ tới đây, Ngu Thái Bình suy nghĩ dần dần sinh động!

Càng nghĩ càng nhiều, càng nghĩ càng sâu.

- Ta có thể nói!!

Ngu Chính Uyên cắn răng, mặt đều trở nên bóp méo:

- Sau khi ta nói xong, xin mời lão tổ cách ta khỏi vị trí tộc trưởng Hỗn Độn Tử Phủ!

Huyết mạch Hỗn Độn cao quý kiêu ngạo, tuyệt đối không cho phép nhận bất cứ chuyện làm bẩn gì!

Hắn làm tộc trưởng, không thể làm bất cứ chuyện bội bạc gì, không thể để cho huyết mạch Hỗn Độn hổ thẹn!

Ngu Thái Bình trực tiếp phán quyết:

- Phong cấm địa lao, bị phạt năm năm! Tộc trưởng, do Ngu Chính Hùng kế nhiệm.

Đại Quang Mang Thần Tôn nhìn một màn trước mắt ngầm sinh tán thưởng, bọn gia hỏa này uy mãnh là kiêu ngạo chảy xuôi trong máu, nếu như có thể kết minh vẫn rất đáng được tín nhiệm.

Khương Phàm tới tìm hắn bọn họ, hẳn là coi trọng điểm ấy.

Ngu Chính Uyên hít một hơi, nói:

- Khương Phàm bí mật liên hệ chúng ta, liên minh trà trộn vào Huyền Nguyệt làm nội ứng. Vào rạng sáng ngày mùng một tháng mười một, hắn sẽ dẫn Sí Thiên giới tập kích Huyền Nguyệt hoàng thành.

- Ngày mùng một tháng mười một? Còn lại hai mươi ngày!

Đại hít một hơi Thần Tôn âm thầm cảm thấy may mắn, kế hoạch đã định là phải ký kết toàn bộ pháp trận trước cuối tháng mười, sau đó tại đầu tháng mười một triệu tập tất cả các lão tổ tông hoàng đạo tập kết.

Nếu như Khương Phàm thật đánh bất ngờ, còn có Hỗn Độn Tử Phủ làm nội ứng, hậu quả khó mà lường được!

- Còn gì nữa không?

Đại Quang Mang Thần Tôn tra hỏi.

- Như thế vẫn chưa đủ sao?

- Ta muốn chi tiết.

- Khương Phàm muốn chúng ta nhìn tình huống mà tự do phát huy, chỉ cần tạo cho Sí Thiên giới một cơ hội ra tay bất ngờ liền có thể đồ diệt Huyền Nguyệt hoàng thành.

- Ta tin tưởng những gì ngươi nói, nhưng can hệ trọng đại, ta còn cần làm kiểm tra.

Đại Quang Mang Thần Tôn đưa tay ra hiệu.

Hư không vặn vẹo, một vị Thánh Linh Không Gian đi ra, trong tay nâng một cái ngọc kính.

Ngọc kính nở rộ lên cường quang chói mắt, bao phủ Ngu Chính Uyên.

Cường quang chiếu thấu huyết nhục, hiện ra linh hồn phiêu miểu ở bên trong!

Cơ thể Ngu Chính Uyên cứng ngắc, khó có thể tin được mà nhìn ngọc kính đối diện mình.

Trong ngọc kính không có hình dạng của hắn, nhưng dần dần xuất hiện Linh Hồn Luân khuếch của hắn.

Thật giống như linh hồn bị giam cầm ở bên trong.

Thánh Linh Không Gian nhìn bóng linh hồn trong ngọc kính, nói:

- Ngươi nói một lần nữa, mục đích Khương Phàm tới nơi này.

Ngọc kính khuấy động kỳ diệu ánh sáng ảo diệu, cái bóng linh hồn tựa như bị ném tới bên trong luyện lô, đau đớn càng kinh hoảng hơn:

- Khương Phàm tới là muốn kết minh cùng Hỗn Độn Tử Phủ, dùng năng lượng Hỗn Độn của Sí Thiên giới dụ hoặc, hứa hẹn bồi dưỡng huyết mạch Hỗn Độn. Sau khi Nhân Hoàng Huyền Nguyệt đến, tỏ thái độ hợp tác, trà trộn vào liên minh làm nội ứng. Vào rạng sáng ngày mùng một tháng mười một, chúng ta phá hư pháp trận, dẫn Sí Thiên giới giáng lâm.

Sau khi Thánh Linh Không Gian gật đầu đối với Quang Mang Thần Tôn, thu hồi ngọc kính.

Ngu Chính Uyên đổ mồ hôi lạnh, lòng còn sợ hãi.

Cảm giác vừa rồi tựa như linh hồn bị một loại năng lượng vô hình khống chế, hoàn toàn không thuộc về chính hắn.

Đại Quang Mang Thần Tôn nói:

- Các ngươi dựa theo Khương Phàm phân phó, tiếp tục kết minh cùng Huyền Nguyệt, đến hoàng thành làm cục. Nhưng, Ngu Thiên Khải và những người thế hệ mới thay mặt, cần đến Đại Quang Mang Thần Điện ở tạm một một thời gian.
Chương 2062 Đại Hoang kịch biến, hắc ám xâm nhập

Ngu Chính Uyên đang muốn từ chối, Ngu Thái Bình đã nói:

- Bọn hắn đã đến Lạc Chùy trọng địa thu dọn đồ đạc, theo Khương Phàm đi Sí Thiên giới. Khương Phàm phòng ngừa chúng ta phản bội, bọn hắn đều đã bị bắt đi.

Ngu Chính Uyên lập tức hiểu được, đây là muốn bảo đảm những hài tử này.

Quang Mang Thần Tôn giật mình, trách không được trước đó bọn hắn không nguyện ý phản bội Khương Phàm, thì ra bên trong còn có tầng quan hệ này.

Khương Phàm thật đủ cẩn thận, không chỉ dùng năng lượng Hỗn Độn làm dụ hoặc, còn toàn cuốn đi đời mới.

Nhưng như thế này càng phải đề phòng Hỗn Độn Tử Phủ, nhất định phải dùng chuyện nghiêm trọng hơn bức hiếp bọn hắn, để tránh hai lần làm phản tại Huyền Nguyệt nơi đó.

Quang Mang Thần Tôn nói:

- Ngu Thái Bình, ngươi mang theo tộc nhân cao giai Niết Bàn cảnh trở lên của Tử Phủ đến Huyền Nguyệt hoàng thành phối hợp hành động, Ngu Chính Uyên, Ngu Chính Hùng, còn có toàn bộ các tộc nhân khác ở lại Hỗn Độn Tử Phủ, do thần điện chúng ta trông coi. Khi Sí Thiên giới giáng lâm, tất cả hoàng đạo chúng ta sẽ khởi xướng phản kích mãnh liệt nhất, đến lúc đó Khương Phàm sẽ bối rối ứng phó, hắn sẽ không có thời gian xử lý bọn người Ngu Thiên Khải.

- Ta cho điều động hai vị Thánh Vương, phối hợp với các ngươi giết vào Sí Thiên giới, nghĩ cách cứu viện Ngu Thiên Khải. Bằng vào 'Đại Quang Mang thánh thuật' của Quang Mang Thần Điện chúng ta, nghĩ cách cứu viện mấy hài tử không thành vấn đề. Sau khi cứu người ra, ngươi lại phối hợp vây bắt đám Phượng Hoàng kia. Chờ sau khi thắng lợi, ta còn có thể làm chủ, cho phép các ngươi muốn dùng một bộ phận năng lượng Hỗn Độn. Nhưng, nếu như ngươi không phối hợp, nhất định phải cùng Khương Phàm tằng tịu với nhau, vậy người lưu thủ Tử Phủ... Đừng mơ có ai còn sống nữa!

Ngu Thái Bình lạnh lùng nhìn Thần Tôn:

- Đều nói Khương Phàm tàn nhẫn, Đại Quang Mang Thần Điện các ngươi cũng không kém nhỉ.

- Lựa chọn của ngươi, quyết định thái độ của ta.

Quang ảnh Đại Quang Mang Thần Tôn từ từ ảm đạm, biến mất khỏi tổ từ.

Trong tổ từ còn lại Ngu Thái Bình cùng Ngu Chính Uyên yên lặng đối mặt với nhau.

Ngu Thái Bình cũng không biết rốt cuộc mình suy đoán đúng hay không, nhưng cục diện trước mắt làm cho hắn không thể không làm quyết định.

- Tội danh bội bạc, ta sẽ gánh lấy!

Ngu Chính Uyên dập đầu đối với tiên tổ, quay người liền muốn rời khỏi.

Ngu Thái Bình nhắc nhở:

- Ngươi ở lại nơi này, trông coi nhà, trông coi Bảo khí cho tốt.

- Chỉ cần ta sống, liền sẽ không để... Để Quang Mang Thần Điện tổn thương tộc nhân.

Giọng Ngu Chính Uyên thoáng run run, bởi vì hắn mẫn cảm nghe được ý tứ trong lời lão tổ nói.

Bảo khí?

Hỗn Độn Trọng Chùy!

Đó là tín hiệu ước định với Khương Phàm.

Nếu như Hỗn Độn trọng khí ở lại Hỗn Độn Tử Phủ, đến lúc đó Khương Phàm tại hư không Huyền Nguyệt sẽ không cảm giác được 'Tín hiệu', hẳn là sẽ đoán được có biến cố.

- Đi thôi...

Ngu Thái Bình nhắm mắt lại, tâm tình phức tạp lại xoắn xuýt.

Nếu như mình đoán đúng, Khương Phàm hẳn có bố trí khác tại chiến trường Huyền Nguyệt, nếu như đoán không đúng thì dùng cái này cảnh báo cho Khương Phàm vậy.

Sau khi Nhân Hoàng Huyền Nguyệt biết được đã an toàn, hắn cao điệu đến thăm Hỗn Độn Tử Phủ, gặp mặt tộc trưởng Ngu Chính Uyên, ký kết hiệp nghị liên minh.

Chỉ là tình huống bây giờ có biến, bọn hắn không chỉ là muốn kết minh, càng là muốn bí mật mưu đồ Sí Thiên giới.

Sau khi Tiêu Tấn Võ ký hiệp nghị, trong đêm liền rời khỏi.

Mặc dù hắn tích cực thôi động hoàng đạo đến Huyền Nguyệt bố cục, nhưng kỳ vọng thật sự vẫn là muốn Khương Phàm có thể tập kích Xích Thiên hoàng thành 'Trống rỗng'.

Dù sao tập kích nơi đó nhìn vẫn kích thích hơn lại càng rung động hơn, càng phù hợp để Khương Phàm 'Bá thế' tái nhập Thương Huyền hơn, không nghĩ tới Khương Phàm vẫn để mắt tới Huyền Nguyệt.

Cũng may bọn người Tiêu Lăng Nguyệt đã kịp thời phát hiện vấn đề, xúi giục Hỗn Độn Tử Phủ.

Nhưng cho dù như thế, hắn vẫn vô cùng khẩn trương.

Nếu Khương Phàm có thể nghĩ đến xúi giục Hỗn Độn Tử Phủ, đã nói hắn không có mù quáng tự ngạo, mà là rất cẩn thận vận hành cường điệu về trận chiến đầu tiên tại Thương Huyền.

Cho nên, hắn nghiêm trọng hoài nghi Khương Phàm còn đang bí mật giám sát Huyền Nguyệt hoàng thành.

Cứ như vậy, pháp trận đang bố trí trong hoàng thành cần càng cẩn thận vận hành, tuyệt đối không thể để tình báo của Khương Phàm phát giác được bất cứ vấn đề nào.

Nhưng, nếu như thả chậm tốc độ, pháp trận có thể hoàn thành trước khi Sí Thiên giới giáng lâm sao?

Nếu như không có đủ pháp trận cường hoành, Sí Thiên giới vô cùng có khả năng tránh thoát khỏi giam cầm, một lần nữa trở lại hư không, để hành động dụ bắt thành công dã tràng.

Sau khi Tiêu Tấn Võ mang theo tâm tình khẩn trương rời khỏi, Ngu Thái Bình đã xuất quan, tự mình chọn lựa tộc nhân, chuẩn bị tiến về Huyền Nguyệt hoàng thành.

Vài ngày sau, Vạn Đạo Thần Giáo, Thái Cổ Thần Miếu, Cửu Lê Thần Cung các loại lần lượt đều chiếm được tin tức.

Tất cả các lão tổ tông hoàng đạo cảm thấy ngoài ý muốn nhưng lại càng phấn chấn, không nghĩ tới Khương Phàm lại mắc câu thật rồi, còn xác định cụ thể thời gian hành động.

Bọn hắn lập tức bắt đầu chỉnh đốn phòng ngự của riêng mình, muốn bảo đảm nhà mình an toàn, mới có thể yên tâm rời khỏi.

Ngày hai mươi lăm tháng mười, sau khi suy đoán pháp trận ẩn giấu tại Huyền Nguyệt đã sắp bố trí xong, tất cả các lão tổ tông hoàng đạo đều liên tiếp khởi hành. Trừ một vị Thánh Vương cùng Thánh Linh và các tộc nhân tọa trấn hoàng đạo, duy trì ngoài pháp trận ra thì, bọn hắn đều mang tới tất cả cường giả có khả năng mang lên, dù sao thực lực của Huyền Nguyệt rất yếu kém, muốn triệt để vây khốn Sí Thiên giới, liền cần đầy đủ cường giả phong phú pháp trận.

Chuyện này cũng hiện ra quyết tâm bọn hắn phải giải quyết tên phiền toái Khương Phàm này.

Cùng lúc đó, Sí Thiên giới hoành hành trong hư không, lặng yên xuôi nam, tại ngày hai mươi sáu cùng ngày đã đến phía tây nam Đại Hoang.

Cục diện nơi này còn nghiêm trọng hơn so với những gì Cửu Thiên Thần Giáo nói.

Hắc ám che trời bao phủ khắp nơi, xâm nhập dãy núi, tràng diện bầu trời bị che khuất phảng phất Uông Dương màu đen đang bạo động.

Không chỉ có vạn dặm Đại Hoang bị dìm ngập, một nửa dãy núi của La Phù sơn mạch còn lọt vào trùng kích, phóng tầm mắt nhìn tới, khắp nơi đều là mãnh thú cùng bầy chim đang chạy trốn, còn có dân chúng bộ lạc mang nhà mang người kéo nhau chạy đi.
Chương 2063 Đại Hoang kịch biến, hắc ám xâm nhập (2)

Vô Hồi Thánh Chủ sớm đã trở lại thánh địa, tổ chức cho tông môn bộ lạc La Phù di chuyển về hướng bắc, cũng khẩn cấp thông báo lấy tới gần Lang Gia hoàng triều cùng Tân Hải.

Lang Gia hoàng triều di chuyển cả nước, từ phía tây toàn diện rút lui đến phía đông.

Khu vực Tân Hải hỗn loạn không chịu nổi, lít nha lít nhít con thuyền chở khách chen chúc, người chạy nạn như sóng biển, đi xa về hải vực.

Sự hỗn loạn kinh khủng ở nơi này đã rung chuyển, kích thích toàn bộ đại địa Tây Nam, Hoang Mãng nguyên, Thập Vạn Đại Sơn, Quỷ Khóc Sâm Lâm, còn có các vương quốc hoàng triều ở Tây Nam bộ, tất cả cũng đã bắt đầu chú ý vực sâu kịch biến.

Trước đó bọn hắn suy đoán cục diện tại Đại Hoang khả năng đã mất khống chế, dù sao lời đồn về nơi đó là xuyên suốt đến địa ngục, không nghĩ tới lại bạo động thật, quy mô còn là lớn hơn cả tưởng tượng.

Chủ nhân Tây Nam - Thái Cổ Thần Miếu tự mình an bài cường giả đi qua điều tra.

Trước lúc này, bọn hắn đương nhiên biết biên hoang tây nam có một vùng đất tà ác, nhưng dính đến nơi mẫn cảm thánh địa kia, lại thêm tự mình điều tra cũng không có phát hiện vấn đề gì, liền không lại để ý tới, thậm chí đều quên lãng.

Bây giờ vực sâu đột nhiên xảy ra kịch biến, khiến cho bọn hắn cảnh giác.

Nhưng, hắc ám đã hoàn toàn mất khống chế, bên trong tràn ngập lít nha lít nhít ác linh, điên cuồng săn bắt tất cả vật sống, các cường giả bọn hắn liên tiếp điều động đến đều mất mạng ở bên trong, lại không có ai có thể trở về.

Lúc Thần Miếu đang cân nhắc có nên điều động Thánh Linh đi qua hay không thì bất chợt tình huống tại Huyền Nguyệt hoàng triều đã để bọn hắn chuyển dời lực chú ý đến Tây Bộ.

- Tiếp tục điều tra, đuổi toàn bộ người còn ở lại tại La Phù đi ra, không vào Lang Gia hoàng triều, trực tiếp rút lui về Hoang Mãng nguyên!

- Thông báo con dân Hoang Mãng nguyên, tận lực di chuyển về hướng bắc, làm tốt bỏ qua Hoang Mãng nguyên!

Vô Hồi Thánh Chủ đứng trước hắc ám bạo động mà cau mày, tràng diện bạo động càng ngày càng mãnh liệt, ba tháng trước đã chính thức vượt qua Âm Dương hà, xâm nhập La Phù sơn mạch, tình thế xâm nhập còn không ngừng tăng lên, nàng có một dự cảm mãnh liệt, nếu thật sự không khống chế, hắc ám không chỉ đơn giản là xâm nhập La Phù, thậm chí còn có khả năng ngay cả Hoang Mãng nguyên đều vô tình bị thôn phệ.

- Thánh địa đều đã chỉnh lý tốt, đồ nên mang đều mang theo. Thánh Chủ, chúng ta cũng rút lui thôi.

Bạch Nguyệt đứng sau lưng Thánh Chủ, mặc dù cực kỳ không muốn bỏ, nhưng Vô Hồi Thánh Địa cách hắc ám còn không đến năm trăm dặm, đứng ở chỗ này liền có thể thấy rõ tường thành giống như hắc ám thẳng nhập trời cao, còn có sát khí thảm liệt đập vào mặt.

- Rút lui!! Toàn bộ rút lui!! Bây giờ không phải thời khắc lưu luyến gì nữa cả, cũng đừng trông cậy vào tổ sơn tới hỗ trợ!

Vô Hồi Thánh Chủ quả quyết đưa ra quyết định, mặc dù sứ mệnh của thánh địa chính là ngăn cản hắc ám, bảo vệ dân chúng, nhưng bây giờ hắc ám đã triệt để mất khống chế, vượt xa cực hạn mà bọn hắn có thể chịu đựng.

Túc lão cùng các trưởng lão nhanh chóng tập kết, trong nhẫn không gian chất đầy thánh địa bảo vật.

Vô Hồi Thánh Chủ nhìn hắc ám lần cuối cùng, sau đó kêu gọi mọi người rút lui.

Nhưng ngay lúc thánh địa rút khỏi toàn diện không lâu, Khương Phàm đã đến La Phù gặp mặt Vô Hồi Thánh Chủ:

- Dùng hết khả năng truyền tin tức đi, có thể rút lui bao xa thì rút lui bao xa, nếu như Hắc Ám thâm uyên bạo động, phạm vi trực tiếp bị tác động đến sẽ đạt đến mấy vạn dặm, phạm vi ảnh hưởng gián tiếp sẽ bao trùm mười vạn dặm trở lên!

- Ngươi muốn đi đến đấy sao? Bây giờ còn có cách giải quyết sao?

Vô Hồi Thánh Chủ nhìn thấy Khương Phàm, rốt cuộc cũng nhẹ nhàng thở ra.

- Ta có thể khống chế, nhưng cần thời gian. Các ngươi có thể truyền tin tức bao xa liền truyền bấy xa, có thể cứu bao nhiêu thì sẽ cứu bấy nhiêu. Ngoài ra...

- Có cái gì phân phó? Chúng ta tận lực phối hợp!

- Ngài cùng ta đi đến, ta mang ngài nhìn diện mạo chân thực của vực sâu.

- Ta??

- Ngài đóng giữ vực sâu hai trăm năm, chẳng lẽ trước khi đi không muốn xem nhìn diện mạo thật sự ở nơi đó??

- Có phải ngươi còn có mục đích khác hay không??

- Ngài cùng ta đi qua là được.

Sau khi Khương Phàm sắp xếp thời gian nhiệm vụ cho Vô Hồi Thánh Chủ, hắn đã mang theo nàng đánh tới hắc ám cuộn trào mãnh liệt.

- Khương Phàm ơi Khương Phàm, rốt cuộc ngươi cũng đã đến. Đi làm cái gì rồi? Không phải nói lập tức tới sao? Thần Tôn ở bên trong đang sốt ruột chờ.

Đông Hoàng Hoa Thanh nhìn thấy Khương Phàm, lập tức nghênh đón, nhưng rất bất ngờ khi nhìn thấy Vô Hồi Thánh Chủ.

- Thần Tôn các ngươi tới?

- Ngài ấy rất không nguyện ý đến, càng không nên tới! Nhưng Ma Hoàng đã bắt đầu giãy dụa, muốn thôn phệ huyết nguyệt, một khi dung hợp, thực lực tất nhiên sẽ tăng vọt, đến lúc đó nếu như lại khống chế Liệp Thần Thương, liền thật phiền phức.

- Bên trong triệt để không kiểm soát?

- So với mong muốn còn nghiêm trọng hơn.

- Mang ta đi đến...

- Đầu tiên các ngươi chờ chút đã!

Vô Hồi Thánh Chủ nhìn Khương Phàm, nhìn lại Đông Hoàng Hoa Thanh:

- Cửu Thiên Thần Tôn còn sống??

- Diễn trò cho thiên hạ nhìn mà thôi.

Đông Hoàng Hoa Thanh liếc mắt nhìn Khương Phàm, ngươi mang nàng đến là tới nhận thân?

Lúc trước liền không nên nói đến chuyện thánh địa.

- Các ngươi đây là tình huống như thế nào?

Vô Hồi Thánh Chủ chỉ chỉ vào hai người.

- Mười mấy năm trước chúng ta đã kết minh.

Lời Đông Hoàng Hoa Thanh nói để Vô Hồi Thánh Chủ trừng to mắt.

Kết minh rồi?

Khương Phàm lại kết minh cùng siêu cấp giáo phái Cửu Thiên Thần Giáo này rồi?

Đây chẳng phải là nói, Khương Phàm có thể kiên trì đến bây giờ đều là nhờ có Cửu Thiên Thần Giáo bí mật hiệp trợ ở sau lưng?

Mấy năm trước Cửu Thiên Thần Tôn càn quét thâm không, chẳng phải là nháo kịch?

Nếu như tin tức như vậy ra công khai ngoài thì sẽ gây nên bao nhiêu oanh động, chọc giận bao nhiêu hoàng đạo.

Đây là Khương Phàm cùng Cửu Thiên liên thủ làm xiếc khỉ sao?

- Đi đến đi.

Đông Hoàng Hoa Thanh ngưng tụ ra một con đường không gian, mang theo bọn người Khương Phàm xông vào bóng tối vô tận.
Chương 2064 Móng vuốt kiếp trước, trấn Ma Hoàng

Hắc ám bạo động, không gian vặn vẹo.

Cho dù là Thánh Linh Không Gian như Đông Hoàng Hoa Thanh đều giống như đang bước đi trong mưa to gió lớn, vô cùng khó khăn.

Một ít khu vực không gian bị triệt để dung thực thì giống như mạch nước ngầm trong đại dương mênh mông, khó mà vận dụng võ pháp không gian, chỉ có thể bằng vào thánh uy cưỡng ép xông vào.

Bây giờ Khương Phàm đã là cảnh giới Bán Thánh nhưng đều cần phát động Bát Hoang Chiến Trụ, thiêu đốt liệt diễm, mới có thể cam đoan không bị ăn mòn.

Sau khi bọn hắn đi đến Đại Hoang thâm uyên, mấy chục hơn trăm dặm không gian nơi này đã bị triệt để dung thực, hắc ám ăn mòn hư không, pháp tắc đều bị chôn vùi.

Nơi này giống như là một mảnh đất lưu đày bị thế giới vứt bỏ.

Một tòa phế tích tàn phá bị máu tươi nhuộm dần, lẻ loi trơ trọi phiêu đãng trong hắc ám, phía trên là một bộ di hài Cự Ma đen kịt nằm đấy, bị một cây giáo dài vạn trượng xuyên qua lồng ngực.

Thi hài gắt gao bắt lấy cây giáo cắm nghiêng ở trên người, cái đầu nâng lên, gầm thét với trời.

Tiếng ma hống cuồng bạo phảng phất chấn động thâm không, hồi hộp dân chúng.

Chiến thương màu đỏ yêu dị, khí tức sát phạt ngập trời, dung nham chảy xuôi ở mặt ngoài giống như máu tươi, như vĩnh tồn khoáng thế, tuyên cổ không cạn.

Về phần mặt trăng máu yêu dị kia thì bị giam cầm ở nơi xa so với Cự Ma, do trên trăm tòa tế đàn không gian hợp thành pháp trận trấn áp.

Nhưng, tất cả lại khác biệt so với hình ảnh Khương Phàm nhìn thấy lúc trước, lúc này trên đỉnh chiến thương lại tuôn ra liệt diễm, tràn ngập uy lực Phần Thiên Diệt Thế, cho thấy hình dáng Chu Tước.

Chu Tước giương cánh che trời, cường quang chiếu xa vạn trượng, một cái móng vuốt màu vàng rực rỡ bắt lấy chiến thương, trấn áp di cốt Ma Hoàng.

Vô Hồi Thánh Chủ khẽ nhếch môi, con mắt trừng lớn, rốt cuộc cũng đã được nhìn thấy gương mặt thật sự của vực sâu, nhưng hình ảnh trước mắt lại vượt xa cực hạn mà nàng có thể tưởng tượng.

Hống hống hống...

Hài cốt Cự Ma không ngừng giãy dụa, muốn cùng huyết nguyệt dung hợp, huyết nguyệt cũng đang giãy dụa kịch liệt, trùng kích đến hài cốt Cự Ma.

Võ giả không gian trên trăm tòa bên trên tế đàn bọn họ không gào to khiển trách, mà là nhắc nhở lẫn nhau lấy cố gắng trấn áp.

Chu Tước không ngừng giương cánh gáy to, lệ khí cuồn cuộn, gắt gao bắt lấy cự thương, áp chế hài cốt Cự Ma đang giãy dụa.

- Chuyện giả chết làm rất xinh đẹp.

Khương Phàm đi tới bên cạnh Cửu Thiên Thần Tôn, Vô Hồi Thánh Chủ theo ở phía sau, tỉ mỉ quan sát lấy lão nhân gầy yếu khô cằn ở phía trước, đây chính là Cửu Thiên Thần Tôn?

Thần Linh cao cao tại thượng?

Lại còn là Thần Linh Không Gian uy chấn thiên hạ.

Nhưng hình tượng này... Chậc chậc... Quả thật hơi yếu yếu.

- Qua mấy năm liền muốn chết thật.

Cửu Thiên Thần Tôn khô gầy già nua, trong giọng nói cũng lộ ra suy yếu, hắn đã mất đi cánh tay phải, không thể tiêu hao thần lực quý giá chữa trị thân thể tàn phế.

- Sí Thiên giới còn có thể luyện Trường Sinh Đan.

- Tình huống của ta đã không thể dùng Trường Sinh Đan kéo dài tính mạng. Sao ngươi lại mang nàng đến?

Cửu Thiên Thần Tôn liếc mắt nhìn Vô Hồi Thánh Chủ, nói bóng gió, chúng ta không nhận, miễn cho tổ sơn tìm phiền toái.

- Ha ha, tiểu lão đầu nhi, nói chuyện tôn trọng chút, lão nương ta trông Đại Hoang hai trăm năm, cuối cùng còn không thể đến xem?

Vô Hồi Thánh Chủ không vui.

Tiểu lão đầu nhi?

Còn cười?

Trong lòng bọn người Đông Hoàng Hoa Thanh khẽ run rẩy, kinh ngạc nhìn Vô Hồi Thánh Chủ.

- Khụ khụ!

Khương Phàm xấu hổ cười cười, phất tay ra hiệu đừng làm rộn, đây là tổ tông của ngươi, là tổ tông thật.

Cửu Thiên Thần Tôn lắc đầu, không so đo cùng nàng.

Khương Phàm nhìn móng vuốt Chu Tước phía trên Liệp Thần Thương:

- Đó là của ta?

Cửu Thiên Thần Tôn nói:

- Là kim trảo năm đó ngươi đánh Liệp Thần Thương ra trên Đăng Thiên Kiều kia. Lúc trước ta chính là dùng nó, khống chế Liệp Thần Thương, chuyển dời di cốt Liệp Thiên Ma Hoàng từ Đọa Lạc Thiên Quốc đến nơi này.

Khương Phàm hoảng hốt nhớ tới tình cảnh lúc trước trên Đăng Thiên Kiều, Liệp Thần Thương đánh xuyên mấy vạn cường binh thần triều, xuyên qua Thiên Cương đại tướng, xuyên thủng lồng ngực của hắn.

Nếu như không phải Thiên Cương đại tướng phản ứng kịp, Liệp Thần Thương vô cùng có khả năng xuyên thấu chính là trái tim hắn.

Cũng chính là ảnh hưởng vi diệu kia đã để hắn tránh khỏi đả kích trí mạng.

Mặc dù cuối cùng vẫn chết thảm tại Đăng Thiên Kiều, nhưng một khắc nổi giận này... Khương Phàm lại nghĩ tới!

Mấy vạn cường binh chết thảm, Thiên Cương đại tướng bạo thể, cùng Liệp Thiên Ma Hoàng đánh lén, để lúc ấy hắn đã giận dữ khi liên tiếp bị kịch biến kích thích đến, tất cả lửa giận đều phát tiết đến trên một kích này.

Hắn không có rút ra Liệp Thần Thương trước mà là điên cuồng kích phát ba loại thần viêm bên trong Phần Thiên Chiến Vực, lấy thân thể là lò luyện, dung luyện Liệp Thần Thương, một khắc bộc phát cực hạn này, thực lực đã cao hơn cả cảnh giới Thần Linh, ấn ký Ma Hoàng phía trên Liệp Thần Thương thoáng biến mất, sau đó hấp thu mênh mông máu tươi, rót vào Liệp Thần Thương, nhận chủ!

Chính là bởi vì hắn đã hoàn thành nhận chủ, mới có thể khống chế Liệp Thần Thương oanh sát 'Chủ nhân trước' là Liệp Thiên Ma Hoàng!

Chính là bởi vì Liệp Thần Thương nhận chủ với Khương Phàm, mới có thể trấn áp Liệp Thiên Ma Hoàng ở đây hơn ngàn năm!

Liệp Thiên Ma Hoàng không có chết, lại nhổ không ra Liệp Thần Thương, cũng là bởi vì Liệp Thần Thương đã không còn thuộc về hắn!

Tử khí, oán niệm nơi này nặng như vậy, hình thành ức vạn ác linh, cũng chính bởi vì cái này.

Hắn đường đường là Ma Hoàng nhưng tinh thần lại sa sút đến tận đây, Liệp Thần Thương mà hắn kiêu ngạo nhất lại không còn thuộc về hắn, thậm chí còn trấn áp hắn đến ngàn năm.

- Mặc dù ngươi là trùng sinh, nhưng dù sao cũng có chỗ khác biệt với tiền thế, Liệp Thần Thương không nhận bộ thân thể ngươi này. Liệp Thần Thương là tuyệt thế hung binh, cảnh giới ngươi bây giờ muốn cưỡng ép khống chế, không chỉ có rất khó, còn có thể lọt vào phản phệ. Biện pháp bây giờ là ngươi dung hợp kim trảo kia, dùng nó rút Liệp Thần Thương ra, sau đó tại tương lai từ từ thử nghiệm, thay thế kiếp trước, một lần nữa nhận chủ.

Khi Cửu Thiên Thần Tôn đang nói chuyện thì lại lắc đầu, trước đó là chờ mong Khương Phàm có thể tới cảnh giới Thánh Hoàng lại rút Liệp Thần Thương ra, như thế hẳn là có thể bằng vào ưu thế thực lực cưỡng ép áp chế, bây giờ chỉ có thể mạo hiểm.

- Ta đã hiểu, bây giờ chỉ có thể mang đi, còn không thể dùng.

Khương Phàm không có hy vọng xa vời bây giờ mang theo Liệp Thần Thương đại sát tứ phương, dù sao Liệp Thần Thương cũng là thứ cực hung, dính qua vô số thần huyết, theo một ý nghĩa nào đó mà nói, đây đã không thể nào xem như vũ khí, mà đơn giản là một loại hung linh có ý chí nào đó.
Chương 2065 Thần huyết (1)

- Liệp Thiên Ma Hoàng mặc dù không có chết hết, nhưng bị Liệp Thần Thương ngàn năm ăn mòn, hài cốt mục nát, linh hồn bị hao tổn, kém xa năm đó, Liệp Thần Thương có thể đè ép được. Chỉ cần ngươi chuyển dời huyết nguyệt đến Sí Thiên giới, lại chưởng khống lấy Liệp Thần Thương, ta có thể thay ngươi phá giải ma cốt.

- Ngài có thể phá giải hắn?

Khương Phàm nhìn bộ dáng yếu ớt của Cửu Thiên Thần Tôn.

- Tận lực thử một chút.

Cửu Thiên Thần Tôn lắc đầu, không có nắm chắc hoàn toàn, nhưng bây giờ chỉ có thể là do hắn ra tay.

- Ta có một kế hoạch. Không kéo huyết nguyệt vào Sí Thiên giới, mà là thôn phệ huyết nguyệt ngay trước mặt Liệp Thiên Ma Hoàng, kích thích Liệp Thiên Ma Hoàng điên cuồng giãy dụa.

Khương Phàm hận thấu tên Ma Hoàng này, đã có cơ hội đương nhiên muốn hung hăng nhục nhã.

Ma Hoàng đã không còn là kẻ vừa mới chết năm đó, hắn đã là thi cốt chịu đựng ăn mòn ngàn năm, đã bị tàn phá suy yếu, nếu như cuồng bạo giãy dụa, sẽ chỉ tăng lên tổn thương khi ở dưới sự trấn áp của Liệp Thần Thương, đến cuối cùng sẽ còn tách rời.

Kể từ đó, thực lực Ma Hoàng lại tuột dốc thêm mấy phần, Cửu Thiên Thần Tôn có thể tuỳ tiện trấn áp.

- Huyết nguyệt là huyết khí ác linh thôn phệ ngàn năm ngưng tụ thành, bên trong cũng tràn ngập huyết nhục Ma Hoàng, còn có thần huyết của ngươi, muốn triệt để chia ăn, chỉ sợ cần một thời gian. Ngắn thì mười ngày, lâu là nửa tháng.

- Sí Thiên giới đình trệ ở chỗ này thời gian dài, cho dù có hắc ám che lấp, cũng dễ dàng gây nên chú ý. Nếu quả như Liệp Thiên Ma Hoàng thật bạo phát, chắc chắn sẽ kích thích năng lượng Liệp Thần Thương, cũng có thể thông qua dung thực không gian, ảnh hưởng mười vạn dặm hư không. Đến lúc đó, Thiên Cực giới, Thái Cổ Thần Miếu, thậm chí Cửu Lê Thần Cung, chỉ sợ đều muốn phát hiện.

Cửu Thiên Thần Tôn nghiêm khắc từ chối, bây giờ hắn là thật không thể nào bại lộ thân phận. Nếu không, hắn sẽ thay thế Khương Phàm, trở thành 'kẻ địch' mà các hoàng đạo Thương Huyền muốn nhất hủy diệt.

- Trước khi ta đến đã làm bố cục, các lão tổ tông của Vạn Đạo Thần Giáo, Thái Cổ Thần Miếu đều đã phóng tới Huyền Nguyệt hoàng triều, những lão gia hỏa Thiên Cực giới kia không phải đã sớm tiến vào Trung Vực rồi sao?

- Coi như nơi này gây nên oanh động, cường giả ba bên lưu thủ đều chỉ sẽ đóng giữ, sẽ không dễ dàng đến điều tra, chờ bọn hắn thật sự phát hiện chuyện không hợp lý, thông báo tiếp những lão gia hỏa kia, chỉ sợ thời gian đều muốn sau nửa tháng.

Đông Hoàng Hoa Thanh, Lan Quỳ kinh ngạc nhìn Khương Phàm:

- Ngươi làm bố cục gì?

- Để bọn hắn tin tưởng, sau bốn ngày nữa, cũng chính là ngày mùng một tháng mười một, ta sẽ tập kích Huyền Nguyệt hoàng triều.

- Bọn hắn sẽ tin tưởng??

- Bọn hắn đã tin tưởng.

- Ngươi làm thế nào?

Khương Phàm cười cười, cũng không nhiều lời:

- Bắt đầu đi! Liệp Thần Thương, một thế này là của ta! Ta muốn dẫn lấy nó quay về Thiên Khải chiến trường, ngâm máu Thần Ma!

Ầm ầm!

Từng tia cường quang chiếu thấu hắc ám, nở rộ từ sâu trong hư không, nương theo tiếng oanh minh đinh tai nhứt óc, nhanh chóng tới gần không gian dung thực.

Dưới sự thao túng của Hỗn Độn Cự Long, Sí Thiên giới từ trong bóng tối vô tận hoành hành mà tới.

Nơi này bị dung thực quá nghiêm trọng, ngay cả khí tức Hỗn Độn đều khó mà chữa trị.

Rầm rầm!

Xiềng xích Hỗn Độn hoành kích hắc ám, giống như là Mãnh Long xuất hiện, kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên quấn về phía huyết nguyệt khổng lồ.

- Rút lui!!

Cửu Thiên Thần Tôn phất tay ra lệnh, tế đàn hư không rút lui toàn diện, mê tổ không gian mà bọn hắn bố trí lập tức sụp đổ.

Huyết nguyệt thoát khốn, nhận Ma Hoàng dẫn dắt ầm vang hạ xuống, huyết khí cuồn cuộn, mênh mông như biển, thanh triều ù ù, chấn động thâm không.

Các ác hồn ở phía dưới lưu lại đều phóng lên tận trời, muốn nghênh đón huyết nguyệt giáng lâm.

Trải qua hơn ngàn năm tích lũy, máu tươi của hàng tỷ sinh linh thai nghén, phạm vi huyết nguyệt đã vô cùng khổng lồ, chừng hơn năm vạn mét.

Mà, đó cũng không chỉ là huyết dịch tàng trữ, mà là lấy huyết nhục Ma Hoàng cùng máu tươi kiếp trước của Khương Phàm làm đầu nguồn, cô đọng tinh hoa huyết dịch, nguyên lực xương máu tinh khiết.

Giống như là một Ma Thần cùng hàng tỷ sinh mệnh sống sờ sờ bị luyện thành bộ dáng này, nói là viên thuốc đều không chút nào quá đáng!

Rầm rầm!!

Xiềng xích Hỗn Độn hoành hành trong không gian dung thực, lít nha lít nhít, thế như Cuồng Long, cưỡng ép cuốn lấy huyết nguyệt đang rơi xuống.

Ầm ầm!

Huyết nguyệt cuồng bạo, xiềng xích trong nháy mắt đã kéo căng, oanh minh đinh tai nhức óc vang vọng không gian dung thực.

Rống!!

Liệp Thiên Ma Hoàng ngẩn đầu lên trời gầm thét, chấp niệm, tàn hồn đang thôi động hài cốt, mãnh liệt giãy dụa, bộc phát ra tiếng gào thét thê lương trống rỗng.

Huyết nguyệt lơ lửng nơi không trung cuồng bạo run rẩy, ù ù tiếng vang, rung động thâm không, điên cuồng trùng kích xuống phía dưới, Sí Thiên giới tiếp tục kéo về phía trước.

Huyết nguyệt mười dặm, vậy mà lại kéo lấy thế giới vạn dặm!

Hình ảnh mãnh liệt đánh vào thị giác đã khiến cho tất cả các cường giả thần giáo vây xem đều khiếp sợ, cũng chọc giận Hỗn Độn Cự Long.

- Oa a... Gặp qua chuyện này bao giờ chưa?

Vô Hồi Thánh Chủ rung động lắc đầu, còn đụng đụng tiểu lão đầu nhi ở bên cạnh.

Cửu Thiên Thần Tôn mặt không biểu tình, thờ ơ, bọn người Đông Hoàng Hoa Thanh đứng ở phía sau luống cuống chân tay, hận không thể ném tiểu nương môn này ra ngoài.

Sí Thiên giới lắc lư kịch liệt, Hỗn Độn ở bên ngoài đều đang bạo động cực mạnh, giống như là biển động sôi trào, nhấc lên sóng cả, xen lẫn thành Cự Long khổng lồ quay quanh toàn bộ Sí Thiên giới.

Rống...

Phảng phất Thần Long thức tỉnh, dài mấy vạn dặm, mãnh liệt quay quanh, móng vuốt khấu chặt, cưỡng ép kéo Sí Thiên giới lại.

Tốc độ huyết nguyệt hoành hành dần dần yếu bớt, cuối cùng bị xiềng xích cưỡng bức kéo tại hư không.

Rống!!

Ý thức hỗn loạn bị ăn mòn của Liệp Thiên Ma Hoàng thoáng tỉnh táo, tiếp cận hình ảnh nơi thâm không, phát ra tiếng gào thét hùng hậu.

Bên trong huyết đan tràn ngập nguyên lực huyết nhục đã từng của hắn, giờ phút này nhận lấy, cũng bộc phát ngay tại chỗ, để hắn điên cuồng giãy dụa.

Hống hống hống!

Liệp Thiên Ma Hoàng đưa hai tay bắt lấy Liệp Thần Thương, điên cuồng kéo ra, muốn tránh thoát khỏi trói buộc, đoạt lại huyết nguyệt hắn đã thai nghén ngàn năm.

Móng vuốt Chu Tước gắt gao chế trụ Liệp Thần Thương, liệt diễm ngập trời, uy lực Phần Thiên Diệt Thế phảng phất muốn chôn vùi mảnh thâm không này, hình dáng Chu Tước được ngưng tụ càng phát ra sắc nhọn tiếng gáy to, tràn ngập ra tức giận cùng sát ý đã từng có.

Đường vân mặt ngoài Liệp Thần Thương giống như phục sinh, bộc phát ra sát uy kinh thế, để thi hài Liệp Thiên Ma Hoàng bỗng nhiên chìm xuống.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK