Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2381 Thời khắc bỏ mạng (2)

Hàn Ngạo kích phát long đao đẫm máu, long khí sôi trào, như đại dương mênh mông bạo động, long đao hóa rồng, cuồn cuộn giữa thâm không.

- Một tên cũng đừng hòng đi!

Diêu Lăng Vi cường thế thôi động Cửu Lê Ma Đồ, ma đồ hoành thiên, oanh minh mãnh liệt, hình ảnh hiện ra đến cực hạn, bên trong có khí tức Hỗn Độn cuồn cuộn, có Sơn Hà Cẩm Tú, có Giang Hải Vô Cương, tráng lệ vô biên, giống như là vạn dặm sơn hà đột nhiên nện ở trước mặt.

Diêu Lăng Vi chính là Thánh Linh, bên trong tấm Cửu Lê Ma Đồ này chính là trấn áp di cốt Thánh Vương.

Hơn trăm hiệp đọ sức đều không thể ngăn chặn ba tên này đã để nàng tức giận đến muốn điên, giờ phút này há có thể để bọn hắn chạy trốn. Ầm ầm!

Đại Long Đao, Sơn Hà Thuẫn, Đâm Thiên Thươn, liên hợp phát uy, dưới sự điên cuồng của bọn người Khương Bân, thể hiện ra thánh uy tuyệt đối.

Bạo tạc cuồng liệt giống như ba ngôi sao đang oanh kích đến đại địa, đánh vỡ nát sông núi, hủy trời diệt đất, Cửu Lê Ma Đồ chấn động đến mức mãnh liệt nhấc lên, ầm ầm ù ù hoành lui hơn mười dặm.

Diêu Lăng Vi đều sôi trào, khí huyết miệng mũi chảy cả máu, nhưng di thể Thánh Vương đã triệt để bừng tỉnh, hiện ra ma uy vô tận, cưỡng bức chống đỡ lấy bạo kích, cuồn cuộn đi qua phía bọn hắn, giống như là thiên địa đảo ngược, Càn Khôn Nghịch Loạn, vạn dặm sơn hà diễn biến thành luyện lô, bọn hắn bị triệt để nhốt ở bên trong.

- Xong!

Trong lòng bọn người Khương Bân trở nên cuồng loạn, thời gian cấp bách, coi như lại giết ra ngoài, chỉ sợ đều không thể quay về Sí Thiên giới.

- Không xong được! Bản công tử còn chưa có chết!

Giữa lúc nghìn cân treo sợi tóc, Chu Thanh Thọ mang theo cơ thể be bét máu thịt lại không thể tưởng tượng nổi xuất hiện ở xung quanh bọn họ, tóc dài bay loạn, tinh quang sáng chói, lục phủ ngũ tạng đều như tinh thần tuyên cổ, phát ra uy lực và năng lượng cực hạn, tại thời khắc mấu chốt Cửu Lê Ma Đồ bao phủ bọn hắn, hắn đã nắm chặt Tinh Thần Kiếm đánh ra một kích, vạch ra quỹ tích tinh hà, từ trước mặt bọn hắn thẳng tới bên ngoài ma đồ.

Giữa vài giây khi Diêu Lăng Vi liên thủ với di cốt Thánh Vương, thôi động vạn dặm sơn hà triệt để đóng chặt lại, Chu Thanh Thọ đã mang theo ba người Khương Bân chạy thoát.

- Ha ha, ha ha ha... Về nhà...

Chu Thanh Thọ toàn thân rách rưới, lại dữ tợn cười to.

- Làm tốt lắm...

Khương Bân phấn chấn hô to.

Nhưng...

Rầm rầm!!

Xiềng xích hoàng kim đột nhiên cuốn lấy Chu Thanh Thọ, cưỡng bức kéo hắn từ trong tinh hà đi ra.

Là hai con Giáp Trùng Hư Không dây dưa với hắn, vừa mới bị Tinh Thần Kiếm trọng thương, nhưng vẫn thành công chặn Chu Thanh Thọ lại.

- Ngươi đi không được!

Giáp Trùng Hư Không phun ra xiềng xích hoàng kim cuốn lấy Chu Thanh Thọ, sau khi lập tức bộc phát ra kim quang, giao hòa cùng thâm không vô tận.

- Cầm thú!

Bọn người Hàn Ngạo lập tức muốn nhảy ra khỏi tinh hà, nhưng tinh hà lại quá nhanh, trong lúc thoáng qua liền đẩy bọn hắn hoành hành hơn mười dặm, vọt tới sâu trong chiến trường đang hỗn chiến.

Cùng lúc đó, Diêu Lăng Vi bỏ qua Sơn Hà Đồ, đuổi giết Chu Thanh Thọ.

- Tiểu hỗn đản đáng chết, dám phá hỏng chuyện tốt của ta!

- Mẫu thân nhà hắn! Ta xong rồi!!

Chu Thanh Thọ lắc lư con ngươi, hai mắt mông lung, nhưng trong lúc thoáng qua, hắn điên cuồng thôi động Tinh Thần Kiếm đã đi xa, bộc phát cường quang vô tận, cưỡng ép mang theo bọn người Hàn Ngạo đi ngang qua chiến trường, đào vong về Sí Thiên giới:

- Nói cho Na Yêu ra sinh hài tử, lưu lại đời sau cho Chu gia ta!

Phốc phốc!!

Diêu Lăng Vi giết tới gần, một tay đánh xuyên ra đến phía sau lưng Chu Thanh Thọ, cầm bên trong quả tim đang loạn đập kia của hắn!

Cùng lúc đó, Lan Nặc, Vạn Linh Huyết Thụ, Ngu Thiên Khải, Bách Lý Mạc Yêu, nhận trọng điểm chiếu cố cũng bất hạnh rơi xuống trong tay kẻ địch.

- Đều lui về cho ta!

Một tiếng quát lớn lay động thâm không, mênh mông cường quang như mặt trời hoành không lao tới.

Khương Phàm vỗ cánh bay nhanh, rốt cuộc cũng đuổi tới chiến trường, toàn thân rách rưới, máu tươi chảy ngang, cơ hồ là nát không còn hình dáng, nhưng hắn vẫn cố nén suy yếu cùng đau đớn, kích phát tiềm lực sau cùng, trong thời gian ngắn nhất lấy uy lực Thương Sinh Tạo Hóa diễn biến tám trăm mũi Sát Sinh Tiễn, khóa chặt Tru Thiên Thần Điện, Thiên Cực giới và số lượng lớn cường giả.

Các phương đang hỗn loạn liên tiếp ngừng lại, bất luận là Niết Bàn cảnh hay là Thánh Hoàng cảnh đều lạnh cả người, giống như là rơi xuống đầm sâu, lại như là bị kéo vào tế trận thảm liệt, nghe được tiếng Tử Thần nỉ non.

Uy hiếp cường thế, cho Đông Hoàng Càn và các Không Võ cơ hội tuyệt hảo, nhanh chóng chuyển dời tất cả mọi người, xông về Sí Thiên giới.

Nhưng Chu Thanh Thọ rơi vào nơi xa, bọn người Lan Nặc bị giam cầm, lại không cách nào cứu vớt được.

Thời gian cấp bách, Đông Hoàng Càn và đám người khác đã dời đi đầu tiên khi còn có thể di chuyển.

Huống chi Bùi Tu Nghiệp và các Thánh Hoàng đều đang nhìn chằm chằm, bọn hắn lại không dám lại dễ dàng xâm nhập vòng vây.

- Cầm thú!! Cầm thú ở nơi đó...

Hàn Ngạo vội vàng đi đến bên cạnh Khương Phàm, vừa muốn nhắc nhở lại tranh thủ thời gian ngậm miệng lại.

Bởi vì khi hắn vừa mới tới gần đã phát hiện, Khương Phàm không chỉ là rách rưới toàn thân, từ cái cổ đến bên cạnh nơi hông còn bị cắt ra, hai tay của hắn bị vây quanh, không chỉ là đau đớn, mà là giữ vững hai đoạn thân thể khó có thể chắp vá cùng một chỗ kia, mà Khương Phàm hiển nhiên là đã đến cực hạn, ý thức đều đang hoảng hốt, răng đều cắn chặt đến run rẩy, ngay cả Sát Sinh Tiễn được thả ra đều lấp lóe lúc sáng lúc tối.

Khương Phàm giống như đều muốn ngã xuống bất cứ lúc nào!

Lan Quỳ đang muốn nhắc nhở Khương Phàm bắn giết cường giả bên cạnh Lan Nặc, bọn hắn muốn nghĩ cách cứu viện, nhưng cũng chú ý tới Khương Phàm có vấn đề.

- Giết!

Khương Phàm đang hư trương thanh thế!

Bùi Tu Nghiệp đột nhiên quát lớn, cầm trong tay Thiên Phạt Kiếm đuổi giết Khương Phàm.

Hắn thấy rõ ràng Khương Phàm đang không ổn, cũng rõ ràng cảm nhận được Sát Sinh Tiễn mang tới uy hiếp đang chấn động.

- Vây bắt Khương Phàm!

- Nhất định phải bắt lấy Khương Phàm, nếu không đều sẽ phí công nhọc sức!

Hạo Ngọc Thành và các Thánh Hoàng liên tiếp hành động, hiện ra sát uy vô tận, cuồn cuộn trong thâm không, nhào về phía Khương Phàm.

- Rút lui!!

Đông Hoàng Càn ngắm nhìn bọn người Lan Nặc, diễn biến đạo ngấn Không Gian, cưỡng ép di chuyển Khương Phàm và tất cả mọi người.

- Huynh đệ, thật xin lỗi...

Bọn người Hàn Ngạo đau lòng rơi lệ, nhưng lại không thể không cắn răng quay người.

Vào thời khắc này, nơi cuối cùng trong hư không truyền đến tiếng gào thét tức giận.
Chương 2382 Hủy diệt

Tru Thiên Thần Tôn đã giết trở lại rồi!

Hắn mang theo khuất nhục cùng lửa giận, như là Thượng Cổ Thần Linh đang phóng tới, đạp tan hư không, phá diệt Vạn Đạo, đuổi giết Cửu Thiên Thần Tôn đang ngược chiến Quang Mang Thần Tôn.

Nhất là sau khi nhìn thấy của bộ dáng Quang Mang Thần Tôn, càng là bộc phát chiến uy vô tận.

- Cửu Thiên Thần Tôn, ngươi không có cơ hội! Quang Mang Thần Tôn, phối hợp ta phản kích!

Cửu Thiên Thần Tôn thể hiện dữ tợn, trong phút chốc đã diễn biến ra đạo ngấn Không Gian cực hạn, đánh thân thể tàn phế suy yếu chật vật của Quang Mang Thần Tôn về phía Tru Thiên Thần Tôn.

Tru Thiên Thần Tôn thoáng tránh khỏi, nắm lấy Tru Thiên Thần Kiếm liền muốn nghênh chiến với Cửu Thiên Thần Tôn.

Nhưng... Cửu Thiên Thần Tôn đã đến cực hạn, hắn mệt mỏi thậm chí muốn rơi xuống Thần cảnh, hắn không tiếp tục nghênh chiến, mà là lựa chọn phóng thích!

Giờ khắc này, tại thời điểm quyết nghị kết minh cùng Khương Phàm, hắn đã chuẩn bị tốt.

Giờ khắc này, so với hắn mong muốn muốn càng đặc sắc hơn, bởi vì những giây phút cuối cùng của sinh mệnh, hắn còn có thể từng toàn lực nghênh chiến hai đại Thần Tôn, còn có thể thể hiện ra bí thuật không gian đầy kiêu ngạo, càng có hi vọng kéo lấy hai đại Thần Tôn chịu chết.

Giờ khắc này, trong lòng hắn có một tiếc nuối, đó chính là không thể chứng kiến Vạn Thế lại nổi lên Thương Huyền, không thể nhìn thấy Cửu Thiên lại tạo ra Thần Linh, nhưng... Hắn đã không có gì mà không cam lòng nữa!

- Không đúng!

Sắc mặt Tru Thiên Thần Tôn hơi biến đổi, rõ ràng đã phát giác được giờ phút này năng lượng ba động của Cửu Thiên Thần Tôn có vấn đề.

Nhưng, đã muộn!

Cửu Thiên Thần Tôn ngắm nhìn Sí Thiên giới ở cuối tầm mắt lần cuối cùng, đôi mắt thâm thúy có chút lay động, không nỡ, tiếc nuối, lưu luyến, càng có chúc phúc thật sâu, gương mặt tràn đầy nhăn nheo của hắn đột nhiên dữ tợn, dứt khoát nhào về phía hai vị Thần Tôn.

- Không được! Cửu Thiên Thần Tôn, chúng ta có thể bàn bạc!! Chúng ta còn có thể bàn bạc!

- Cũng là vì Thương Huyền, chúng ta cũng là vì Thương Huyền! Cửu Thiên Thần Tôn... Ngươi không nên như vậy...

Quang Mang Thần Tôn cùng Tru Thiên Thần Tôn hoảng sợ thét lên, điên cuồng chạy trốn.

Nhưng giờ khắc này, bọn hắn có thể nào trốn khỏi Cửu Thiên Thần Tôn đang muốn thiêu đốt được.

Trong chốc lát Cửu Thiên Thần Tôn đã tách rời huyết nhục, phun ra bốn phương tám hướng.

Thần huyết xán lạn như tinh thần, từng mảnh thịt nát giống như tế cho hư không!

Rầm rầm giòn vang, máu phun thịt vụn thu hút hư không đại thế, đổi lấy hàng trăm vạn thần uy, ngưng tụ hai sợi xiềng xích hư không màu máu, bạo kích chiến trường, hoành hành không trở ngại, quấn chặt lấy Tru Thiên Thần Tôn cùng Quang Mang Thần Tôn đang chạy trốn.

- Không được!! Không được!!

Quang Mang Thần Tôn gào thét đầy thê lương, hắn điên cuồng thiêu đốt huyết nhục, thôi phát Quang Mang Thần Kiếm phách trảm xiềng xích.

- Chết đi cho ta!

Tru Thiên Thần Tôn nắm chặt Tru Thiên Thần Kiếm, trong chốc lát đã đánh ra uy lực khai thiên, hư không sụp đổ, đại đạo vặn vẹo, cuồng dã chém về phía Cửu Thiên Thần Tôn.

Cửu Thiên Thần Tôn mặc cho Tru Thiên Thần Kiếm bổ thân thể tàn phế be bét máu thịt ra, hai tay hắn vẫn cuồng dã kéo lấy, cưỡng bức kéo hai đại Thần Tôn Thương Huyền đến gần đó.

Ba vị Thần Tôn Thương Huyền mặt đối mặt, ánh mắt giao xúc!

Có dữ tợn quyết tuyệt, có sợ hãi bối rối, có tức giận hung ác.

- Cửu Thiên Thần Tôn, ngươi tỉnh lại đi. Thương Huyền vô thần, ai đến bảo vệ tổ địa!

- Nên cân nhắc cho Thương Huyền, nên cân nhắc cho chúng sinh, ngươi... Không nên như vậy!

- Cửu Thiên, dừng tay! Chúng ta có thể bàn bạc!! Quang Mang Thần Điện có thể tiếp nhận Vạn Thế Thần Triều trọng lập Thương Huyền!!

- Chúng ta cùng nhau bảo vệ Thương Huyền mấy ngàn năm, chúng ta đều là Thần Linh của Thương Huyền, không thể nào tự giết lẫn nhau! Không thể nào!!

Hai vị Thần Tôn mãnh liệt giãy dụa.

Giờ khắc này, bọn hắn đã thật sự e ngại.

- Phần Thiên Thần Hoàng, ta bồi thần giáo đi qua bốn ngàn năm, thời gian tiếp theo, giao cho ngươi. Nếu như nơi đó mạnh khỏe, ta không ân hận, không hối tiếc.

Cửu Thiên Thần Tôn khẽ nói một tiếng, thân thể khô gầy như que củi ầm vang nổ tung.

Trong chớp mắt, năng lượng tuôn ra chỉ nổ tung mấy trăm mét, đánh thẳng vào trước mặt hai đại Thần Tôn, băng lên huyết nhục đầy trời, ngay sau đó bạo tạc liền mãnh liệt áp súc, cho đến khoảng mấy mét.

Hư không trầm đục, giống như đại đạo sụp đổ, vô cùng ngột ngạt lại quỷ bí, lại sau đó... lỗ đen áp súc ầm vang nổ tung, không có tiếng vang kịch liệt, không có sóng triều hỗn loạn, mà là tấn mãnh khuếch tán và chôn vùi!

Đứng chịu mũi sào chính là hai đại Thần Tôn, Quang Mang Thần Tôn đã bị trọng thương rách rưới triệt để vỡ vụn, Tru Thiên Thần Tôn thì run rẩy, toái cốt thịt nhão bay lên, ngay sau đó hư không mênh mông giống như đột nhiên nhấc lên đại mạc bóng tối vô tận, trùng kích về bốn phương tám hướng, ở bên ngoài tám ngàn dặm, Sí Thiên giới cũng lọt vào trùng kích, năng lượng Hỗn Độn ở mặt ngoài hắc ám hơn phân nửa, giống như là mặt trời bành trướng thiêu đốt muốn bị dập tắt.

Bọn người Khương Phàm vừa mới chạy đến đi suýt chút nữa bị vô tình bay ra ngoài.

Về phần các cường giả hoàng đạo ở phía ngoài Sí Thiên giới thì gặp phải đả kích hủy diệt, cơ hồ là bị hắc ám thôn phệ mà không có chút sức chống cự nào.

Cửu Thiên Thần Tôn tự bạo, để cho tám ngàn dặm bị chôn vùi, sau đó chính là không gian bạo động liên miên bất tuyệt đối, tiếp tục tuôn ra thâm không vô tận, như biển gầm sôi trào, như đại dương mênh mông khẽ vuốt, thâm không gặp phải trùng kích hủy diệt, phạm vi hủy diệt lại đạt tới hơn vạn dặm, phạm vi rung chuyển cùng ảnh hưởng, cơ hồ bao trùm hơn mười vạn dặm!

Sí Thiên giới mãnh liệt nhấc lên, giống như thiên thạch xẹt qua thâm không, thế giới bên trong thì long trời lở đất.

Địa tầng vỡ nát, dung nham bắn ngập trời, núi cao đổ sụp, đá vụn tung trời bay, liệt diễm cuồn cuộn để rừng cây bị cháy, theo thế giới xoay chuyển mà phun ra như bão táp.

Tất cả cung điện, tế đàn, dược viên,… cơ nghiệp vạn năm của Sí Thiên giới, toàn bộ đều lọt vào trùng kích hủy diệt.

Hỗn Độn mê quang sáng chói ở bên trong Sí Thiên giới đều lấp lóe lúc sáng lúc tối, như là lúc nào cũng có thể lâm vào Vĩnh Dạ.

- Thần Tôn!!

Bọn người Đông Hoàng Càn gào thét, lệ tuôn như suối.

Bọn hắn biết bạo tạc mãnh liệt đột nhiên xuất hiện là có ý vị như thế nào, bọn hắn rõ ràng hơn trùng kích mà Sí Thiên giới gặp phải lại là cái gì.

Thần Tôn của bọn hắn... Đi rồi!!

Thần Tôn vì thần giáo vất vả bốn ngàn năm, đã đi mất rồi!!
Chương 2383 Hủy diệt (1)

Bốn ngàn năm vất vả, cuối cùng cũng không thể nhìn thấy thần giáo lại lập nên tân thần.

Bốn ngàn năm chờ đợi, cuối cùng vẫn mang theo tiếc nuối mà rời khỏi.

Bọn hắn biết Thần Tôn có quyết tâm chịu chết, nhưng càng muốn là sau khi điên cuồng chém giết có thể bình yên chìm vào giấc ngủ, mà không phải tư thái kết thúc sinh mệnh của chính mình vừa kiêu ngạo vừa bất đắc dĩ đầy bi thương như vậy.

Khương Phàm mệt mỏi nhìn qua bầu trời hỗn loạn cuồn cuộn Hỗn Độn, bên tai mơ hồ bay tới những lời khẽ nói.

Giống như là ảo giác, lại như là căn dặn sau cùng của Thần Tôn ——

- Ta bồi thần giáo đi qua bốn ngàn năm, thời gian tiếp theo, giao cho ngươi. Nếu như nơi đó mạnh khỏe, ta không ân hận, không hối tiếc.

- Thần giáo... Giao cho ta... Ta lấy Vạn Thế Thần Triều xin thề, bảo đảm thần giáo vĩnh viễn hưng thịnh.

Khương Phàm thì thào khẽ nói, lảo đảo nhào vào trên mặt đất, liên tiếp phóng thích cực hạn đã hao hết tiềm lực sau cùng của hắn, Sinh Mệnh Thần kiếm chặt đứt sinh cơ, để thân thể của hắn khó mà khép lại, càng ngày càng suy yếu.

Sí Thiên giới nhấc lên hơn ngàn lần, ầm ầm hoành hành mấy vạn dặm, cuối cùng đứng ở bên trong thâm không đầy gợn sóng rung chuyển, khí tức Hỗn Độn tán loạn hơn phân nửa, ánh sáng ảm đạm, cơ hồ muốn lâm vào yên lặng.

Thế giới bên trong bừa bộn hỗn loạn, đầy rẫy đều là liệt diễm đang thiêu đốt, khói đặc đang cuồn cuộn, núi cao bị sụp đổ cùng đại địa bị xé rách.

Tất cả mọi người chật vật nằm rạp trên mặt đất, có chút bị thương nặng, có chút thì gục ở chỗ này không nhúc nhích.

Địa Ma Thụ chỉ còn lại chủ thể, dây leo đều tản mát ở bên ngoài, không có thời gian kéo về, cho dù là chủ thể cũng thảm tao tách rời, đầu bị vỡ vụn, cơ hồ không có sinh tức.

Ngu Thái Bình chỉ trở về một phần thân thể, lại chỉ là mảnh vỡ.

Hắn đứng chịu mũi sào tiếp nhận Quang Minh Thần Kiếm chém giết, đã bị Thiên Phạt Kiếm luân phiên trọng thương thân thể, lúc ấy đã chết ở trong thâm không.

Sinh cơ đã bị đứt đoạn, linh hồn đã bị chôn vùi!

Ngu Chính Uyên và các cường giả Hỗn Độn Tử Phủ ôm lấy thân thể tàn phế của lão tổ, khóc ròng ròng.

Khương Quỳ bị thần quang bao phủ, hỏa diễm dập tắt, sinh cơ uể oải, xương cốt toàn thân đều là lỗ thủng bị thần quang đánh xuyên, quan trọng nhất chính là tổn thương mà thần quang lưu lại đang kéo dài tàn phá sinh cơ, lúc nào cũng có thể chết đi.

Thiên Hậu bị hắn gắt gao ôm ở khớp xương đầu, gương mặt tái nhợt, toàn thân không có chút huyết sắc, bởi vì vào thời khắc Khương Quỳ diễn biến Huyết Kiếm đã hiện ra thần uy, máu tươi của nàng đều bị bổ ra ngoài.

Đại Vương, Cửu Vĩ Thiên Hồ, Hướng Vãn Tình và những người khác, tất cả đều bị Quang Mang Thần Kiếm chém đầu, hoặc là tách rời người, giờ phút này đều quanh quẩn một chỗ tại thời khắc sinh tử.

Đó là thần uy của Quang Mang Thần Tôn, Quang Minh Thần Kiếm bành trướng đến chói mắt có thể chặt đứt sinh cơ, ngăn chặn luân hồi!

- Nhanh nhanh nhanh, gom bọn hắn lại cùng một chỗ!

Giọng Đan Hoàng uy nghiêm vang vọng trong Sí Thiên giới, kích thích tất cả những người còn chưa tỉnh hồn.

- Không Võ thần giáo, hành động toàn bộ cho ta.

Đông Hoàng Càn không lo được bi thương, hắn điên cuồng gào thét.

Tất cả Không Võ bừng tỉnh, tìm kiếm những người bị trọng thương, hôn mê ở khắp nơi, đưa tới chỗ Đan Hoàng.

- Lập tức thanh lý vết thương, cắt bỏ toàn bộ những nơi có năng lượng ánh sáng! Đừng sợ tổn thương hai lần, năng lượng ánh sáng mới là tổn thương trí mạng nhất đối với bọn hắn.

Đan Hoàng nhìn thấy người được đưa tới đầu tiên là Cửu Vĩ Thiên Hồ, hắn liền lập tức phân phó những người vây ở xung quanh.

- Cắt bỏ?

Các Luyện Đan sư âm thầm hít một hơi, đã bị tách rời, còn muốn tiếp tục chặt?

Đây là muốn băm bọn hắn ra sao?!

Đan Hoàng cao giọng thét lên ra lệnh:

- Chặt! Chỉ cần có thể giữ lại một chút hi vọng sống, chúng ta có thể giữ được tính mạng.

- Đan Hoàng, nhanh nhanh nhanh... Mau nhìn...

Đông Hoàng Yến ôm lấy Đông Hoàng Hoa Thanh xông lại, hắn bối rối lại khẩn trương, thanh âm đều đang run rẩy, bởi vì hắn đã không cảm nhận được sinh cơ của Đông Hoàng Hoa Thanh.

Bộ dáng của Đông Hoàng Hoa Thanh thê thảm, đầu tiên là bị chém đầu, tiếp theo là bị tách rời.

Mà vị trí trảm thủ vừa vặn nghiêng, từ cái cổ thẳng tới đầu, mà vị trí tách rời cũng bất hạnh rơi vào trên trái tim.

Đan Hoàng chau mày, sau khi cẩn thận kiểm tra, bờ môi hắn lại khẽ nhúc nhích:

- Chết!

- A? Ngài nhìn lại đi!! Còn có hi vọng, khẳng định còn có hi vọng!

- Rất xin lỗi, chết rồi, linh hồn bị diệt, sinh cơ đã gãy mất, không cách nào cứu lại được.

Đan Hoàng lắc đầu, vỗ vỗ bả vai Đông Hoàng Yến, tiếp tục hô to:

- Dọn dẹp sạch sẽ tất cả vết thương, năng lượng ánh sáng sẽ kéo dài tổn thương! Đừng lại lề mề, còn muốn đều hại chết bọn hắn sao!

Tất cả mọi người hốt hoảng hành động.

- Chỗ này còn có, chỗ này còn có.

Đại Tặc chở Đại Vương bị bổ ra vọt tới nơi này.

- Hồng Hoang Thiên Long, phóng thích khí tức Hồng Mông, bao trùm toàn bộ bọn hắn!

Đan Hoàng lo lắng la lên.

- A? A a a.

Hồng Hoang Thiên Long mãnh liệt lay động thân thể, nở rộ ánh sáng bảy màu, diễn biến ra khí tức Hồng Mông, dùng hết khả năng bao phủ tất cả những người bị thương.

- Đan Hoàng đâu? Đan Hoàng, mau cứu chàng, mau cứu chàng! Ngài nhất định phải cứu chàng.

An Minh Hề mang theo Khương Diễm bổ nhào vào nơi này, sắc mặt tái nhợt, nước mắt rơi như mưa, thân thể mảnh mai không cầm được mà run rẩy.

Đan Hoàng nhìn thấy ánh mắt Khương Diễm đã tan rã, trong lòng hơi hồi hộp một chút.

Linh văn của Khương Diễm ảm đạm, khôi phục hình người, năng lượng ánh sáng mà Quang Minh Thần Kiếm lưu lại đang làm bốc hơi hồn khí, đôi mắt kia đã tan rã không ánh sáng.

- Chết rồi?!

- Mau cứu chàng đi! Chàng không thể chết, chàng không thể chết! Ta quỳ xuống xin ngài, cầu xin ngài...

An Minh Hề phù phù quỳ ở trước mặt Đan Hoàng, thê lương cầu khẩn.

- Khương Diễm...

Kiều Vô Hối lại tới đây, toàn thân giống như tiết chút sức lực, bởi vì hắn đã phát giác được sinh mệnh của Khương Diễm đang xói mòn.

Năng lượng ánh sáng đối với loại linh hồn không thể nghi ngờ là sinh tử thẩm phán.

Lúc này, Khương Quỳ và Thiên Hậu cũng được đưa tới.

Tình huống của Khương Quỳ rõ ràng nghiêm trọng hơn, năng lượng ánh sáng đối với Đọa Lạc Minh Hoàng chính là tổn thương trí mạng, huống lại còn là bị Quang Mang Thần Tôn trọng thương ở khoảng cách gần, ngay cả Đông Hoàng Toại tiếp dẫn hắn lúc ấy đều hấp hối, Khương Quỳ như là đã không còn hi vọng.
Chương 2384 Hủy diệt (2)

Thiên Hậu bị Khương Quỳ gắt gao ôm vào trong ngực, thân thể không chỉ có bị chặn ngang bổ tới, còn bị bổ cả máu tươi, gần như trở thành một bộ thây khô.

- Trước tiên đưa Thiên Hậu đi ra ngoài! Do khế ước thú hoàn hồn sống tạm bợ!

- Các Phượng Hoàng dùng hoàng huyết tẩm bổ cho Khương Quỳ cùng Khương Diễm, đừng sợ tiêu hao, rót cho ta!! Bọn hắn đều là Phượng Hoàng, chỉ cần có thể kích phát ra sinh cơ chút nào, bọn hắn có thể Niết Bàn trở về, nếu như kích phát không ra... Các ngươi sẽ mất đi bọn hắn.

Đan Hoàng chạy tới an bài vài câu đơn giản, vừa vội vội vàng đuổi tới phía trước kiểm tra tình huống của Tặc Điểu.

Tặc Điểu và con người cùng Yêu thú cũng khác nhau, bản nguyên là huyết đan cùng linh đan, huyết đan phức tạp diễn biến thành huyết nhục, linh đan phụ trách diễn biến năng lượng, nhưng Tặc Điểu rất không may đã bị bổ huyết đan ra.

- Chúng ta cứu Thiên Hậu!

Tô Lăng, Đằng Xà, Thiên Bằng và các khế ước thú mang Thiên Hậu đi ra ngoài, vờn quanh đứng lên phóng thích khí tức sinh mệnh.

Khế ước giữa bọn chúng và Thiên Hậu rất phức tạp, một hạng đặc thù nhất chính là sinh mệnh cùng hưởng, ví dụ như Thiên Hậu có thể tại thời kì đặc thù sống tạm bợ đến bọn chúng, bọn chúng có thể phóng thích khí tức sinh mệnh cho Thiên Hậu.

Bọn người Kiều Vô Hối vừa muốn cứu Khương Diễm cùng Khương Quỳ, thì nơi xa lại bất chợt truyền đến hô to.

- Còn có bọn hắn!!

Khương Bá chở Triệu Thời Việt cùng Khương Uyên vọt tới nơi này.

Thương thế hắn nghiêm trọng, nhưng không lo được thở một hơi, liền ném Triệu Thời Việt chỉ còn nửa thân thể và Khương Uyên tới phía trước.

Nhưng... Khương Uyên đã triệt để không có sinh tức, hơi thở Triệu Thời Việt lại mong manh, cũng sắp không được.

- Lấy máu!

Bọn người Kiều Vô Hối cẩn thận từng li từng tí chuyển bọn người Khương Quỳ, đến bên cạnh toàn bộ hóa thân thành Phượng Hoàng, vẩy xuống máu tươi, tư dưỡng hài cốt khô kiệt của Khương Quỳ, linh hồn Khương Diễm ảm đạm, huyết khí Triệu Thời Việt yếu ớt, ngay cả Khương Uyên đều được đưa tới bên trong, chờ mong kỳ tích có thể xảy ra.

Khương Phàm lại gian nan tới đây, sau khi nhìn thấy Đông Hoàng Hoa Thanh đã không còn sinh tức, trái tim hắn hung hăng rụt rụt.

Hắn đã là sư phụ của Đông Hoàng Như Ảnh, cũng là người liên lạc giữa Khương Phàm cùng Cửu Thiên Thần Giáo, yên lặng vì bọn họ làm rất nhiều chuyện.

Đông Hoàng Như Ảnh quỳ ở bên cạnh Đông Hoàng Hoa Thanh, thân thể mềm mại nhẹ nhàng run rẩy, nước mắt rơi xuống trên khuông mặt xinh đẹp.

Đông Hoàng Như Yên một bên thút thít, một bên phóng thích Sinh Mệnh Thần Thụ, bao quanh lấy Đông Hoàng Hoa Thanh muốn cứu sống hắn, nhưng Đông Hoàng Hoa Thanh ở bên trong đó đã không có bất kỳ phản ứng nào.

Khương Phàm bi thống nhìn từng bộ thân thể bị tàn phá ở xung quanh, nhìn những vết thương ở khắp nơi bị năng lượng ánh sáng xâm nhập.

Lão tặc Quang Mang quá độc ác!

Ở giữa tất cả Thần Linh Cửu Châu Thập Tam Hải đều có ăn ý, đó chính là Thần Linh phải có kiêu ngạo cùng tôn nghiêm của Thần Linh, không thể nào bằng vào thần uy ức hiếp Thánh cảnh, vậy mà Quang Mang Thần Tôn lại phát khởi đồ sát!

Nếu như lúc ấy không phải Quang Mang Thần Tôn lo lắng ra tay, còn đã vô cùng suy yếu, bộc phát trong nháy mắt đó nhất định sẽ càng phóng xuất ra Kiếm Triều càng mênh mông càng kinh khủng hơn, cao tầng Sí Thiên giới đều sẽ không còn một ai.

- Quang Mang Thần Điện, ta nhất định để các ngươi nợ máu trả bằng máu! Chúng ta... Chờ xem...

Khương Phàm suy yếu nói nhỏ, hung quang đầy mắt.

Bên trong Sí Thiên giới tổn thất nặng nề, liên minh hoàng đạo ở phía ngoài càng tổn thất nghiêm trọng hơn.

Không có nơi ẩn thân như Sí Thiên giới, bọn hắn hoàn toàn bại lộ trong thâm không, bị bạo động khủng bố bao phủ, một bộ phận vỡ nát ngay tại chỗ, một bộ phận bị quăng đến bên trong thâm không vô tận, còn có một bộ phận trực tiếp lưu đày tới hư vô.

Từ Niết Bàn cửu trọng thiên đến Bán Thánh, hao tổn gần một nửa, cho dù là Thánh Linh và Thánh Vương, cũng đều là hao tổn đến một phần ba.

Lão tổ Cửu Lê và các Thánh Hoàng nương theo vũ khí đặc biệt, miễn cưỡng kiên trì nổi.

Bọn hắn sôi trào khí huyết, kinh hồn khó định, đây là tự bạo sao?

Cửu Thiên Thần Tôn là Thần Linh, vậy mà lại lựa chọn tự bạo!

Nếu như chết bình thường, hắn sẽ luân hồi chuyển thế, còn có hi vọng thức tỉnh Thiên phẩm linh văn, để lại một bộ phận ký ức, tân sinh tất nhiên sẽ huy hoàng không gì sánh được, mà kết quả tự bạo là thì thần hồn câu diệt, là triệt để tiêu vong.

Vậy mà hắn lại chịu làm ra hi sinh như thế này?

Vì sao!

Thần giáo hay là Khương Phàm?

Thật sự đáng giá hay không??

Bọn hắn từ các nơi tụ tập lại cùng một chỗ, mệt mỏi nhìn qua đầu nguồn bạo tạc, hư không nơi đó đã bị chôn vùi triệt để, giống như là thế giới bị đứt gãy, cái gì cũng đều không thể nhìn thấy, cũng không có cảm giác được.

Phạm vi mênh mông mấy ngàn dặm!!

Quang Mang Thần Tôn đâu? Đã chết rồi sao?

Tru Thiên Thần Tôn đâu? Còn sống không?

Bọn hắn khẩn trương càng có chút hoảng hốt, đây chính là kết quả mà bọn họ mưu đồ vây bắt mấy tháng?

Đây chính là kết cục mà bọn họ quyết nhất tử chiến cùng Sí Thiên giới?

Đầu tiên là Xích Thiên Thần Triều bị nhốt tại Thiên Khải, tiếp theo lại là Cửu Thiên Thần Giáo nghịch phản, Khổng Tước Yêu tộc làm phản, còn có Khương Phàm tiến vào Thánh Hoàng, kỳ tích Cửu Thiên Thần Tôn 'phục sinh', nhiều loại ngoài ý muốn để bọn hắn mưu đồ vây bắt đã lâu xuất hiện biến cố trùng điệp, cuối cùng không chỉ có không thể bổ Sí Thiên giới ra, không thể đồ sát Sí Thiên giới, thậm chí còn tổn thất nặng nề, ngay cả hai vị Thần Tôn đều sống chết chưa biết.

- Sí Thiên giới đã bị thương nặng, bọn người Khương Phàm thì thương vong thảm trọng, chúng ta có cần tiếp tục tiến công hay không?

Mặc dù lão tổ Cửu Lê nhận hư không trùng kích rất mãnh liệt, bị thương nghiêm trọng, nhưng tâm tư đột nhiên sinh động hẳn lên, cao tầng của Xích Thiên Thần Triều bị nhốt tại Thiên Khải, hai vị Thần Tôn sống chết chưa biết, có phải hắn có thể không chút kiêng kỵ thi triển Cửu Hoàng Hắc Ma Bia rồi hay không?

- Chờ một chút! Cửu Thiên Thần Tôn không thể nào chôn vùi hai vị Thần Linh được! Bọn chính là Thần Linh!

Thánh Hoàng đầu tiên của Tru Thiên Thần Điện, Tần Thế Võ ném đi ánh mắt bén nhọn.

- Bọn họ còn sống, khẳng định còn sống.

Thánh Hoàng đầu tiên của Quang Mang Thần Điện, Bùi Tu Nghiệp nắm chặt Thiên Phạt Kiếm, khẩn trương đến hô hấp không khoái, cầu nguyện Thần Tôn bọn hắn còn có thể trở về, nhưng hồi tưởng thảm trạng ngay lúc đó của Thần Tôn, bọn hắn thật không có lực lượng.
Chương 2385 Sinh tử đào vong

- Sí Thiên giới muốn bỏ chạy!

Trong lòng lão tổ Cửu Lê trở nên gấp gáp.

- Không phải chúng ta nên đi cứu người bị cuốn đi trở về trước tiên hay sao?

Tân Thánh Hoàng của Thần Miếu, Hạo Ngọc Thành nhắc nhở bọn hắn.

- Đúng rồi, ta sẽ đi tìm! Mặc kệ sống chết, ta đều sẽ mang về.

Hoàng Kim Hư Thiên Trùng của Thiên Cực giới lập tức rời khỏi, biến mất tại gợn sóng thâm không đang rung chuyển.

Các Thánh Hoàng thì không có suy nghĩ nhiều, tiếp tục nhìn chằm chằm trong bóng tối hư vô, khẩn trương lại mong đợi hai vị Thần Tôn trở về.

Thương Huyền không thể nào vô thần, nếu không ai có thể ứng phó Khương Phàm sắp triển khai báo thù, ai có thể ứng phó Đế tộc xâm lấn vào ba năm sau!

Hoàng Kim Hư Thiên Trùng rời khỏi không lâu, lại lặng lẽ quay đầu quan sát bọn hắn, sau khi thấy không có ai chú ý, nó liền nhanh chóng rời khỏi.

Nhưng không phải đi cứu người, mà là đang sưu tập hài cốt thần chiến lưu lại bên trong hư không hỗn loạn!

Ví dụ như trái tim phá toái của Quang Mang Thần Tôn kia, ví dụ như máu tươi toái cốt của Cửu Thiên Thần Tôn và Tru Thiên Thần Tôn lưu lại kia.

Còn có thân thể tàn phế cùng huyết nhục mà các Thánh Vương Thánh Hoàng ác chiến lưu lại.

Đây đều là bảo vật quan trọng!

Đối với Trùng tộc bọn chúng mà nói, là vật đại bổ!

Oanh!

Tiếng oanh minh kịch liệt từ trong hư vô truyền đến!

Một chiến khu be bét máu thịt không có đầu, không có trái tim, còn thiếu cánh tay trái, mang theo Thần Kiếm màu đỏ như máu, chật vật trốn thoát.

Chính là Tru Thiên Thần Tôn!

- Thần Tôn!!

Tần Thế Võ cùng Loan Đình phấn chấn hô to, kích động đi tới nghênh đón.

Mặc dù bộ dáng thê thảm chút, nhưng còn sống là tốt, còn sống là tốt!!

- Tru Thiên Thần Tôn, Thần Tôn của chúng ta đâu?

Giọng của Bùi Tu Nghiệp và Âu Dương Mục Thiên đều xuất hiện từng tia rung động.

- Chết, không tìm được.

Linh hồn của Tru Thiên Thần Tôn tức giận gào thét, tức giận táo bạo, càng có thể nghe ra được sự suy yếu.

- Ngài đã tìm sao, ngài đã tìm cẩn thận rồi sao??

Bùi Tu Nghiệp lo lắng hỏi.

- Tìm!!

Linh hồn của Tru Thiên Thần Tôn lại gào thét.

- Ngài là muốn nghỉ ngơi, hay là tiếp tục truy kích Sí Thiên giới?

Lão tổ Cửu Lê đã không thể chờ đợi.

- Đều cùng ta đuổi!

Tru Thiên Thần Tôn cuồng nộ gào thét, âm thanh rung động thâm không, thần uy cuồn cuộn như con sông dữ tợn, chiến khu không đầu mang theo Tru Thiên Thần Kiếm, lao thẳng đến Sí Thiên giới đang thoát khỏi.

- Đuổi!! Sí Thiên giới đã trọng thương, chỉ cần bổ ra, chính là đồ sát!

Lão tổ Cửu Lê phấn chấn hô to, tế lên Cửu Lê Ma Đồ, đuổi theo sát.

Chỉ cần có thể bổ Sí Thiên giới ra, trực diện với Khương Phàm, hắn sẽ không tiếc cái giá nào để phóng thích Cửu Hoàng Hắc Ma Bia, bắt lấy Liệp Thần Thương!

Tru Thiên Thần Tôn thân chịu trọng thương, hẳn là ngăn không được ma bia.

Trong lòng Tần Thế Võ và Loan Đình, lão gia hỏa này giống như đột nhiên sinh động lên, trước đó cũng không thấy hắn xao động như thế.

Nhưng Thần Tôn tức giận truy kích, bọn hắn không dám lười biếng, cùng nhau đuổi sát theo.

Bùi Tu Nghiệp cùng Âu Dương Mục Thiên trao đổi ánh mắt, cũng cắn răng vọt vào trong hư vô táng diệt, toàn thân nở rộ ánh sáng cường thịnh, liên thủ thôi động Thiên Phạt Kiếm, ngạnh kháng lấy bạo động còn đang chôn vùi, lo lắng tìm kiếm tung tích của Quang Mang Thần Tôn.

Hư không vô biên, bóng tối, thần uy vô tận, bọn hắn thừa nhận áp lực cực lớn, như là có thể bị chôn vùi bất cứ lúc nào.

Cửu Thiên Thần Tôn tự bạo để lại năng lượng quá kinh khủng, chỉ sợ xong mấy chục năm đều khó mà tiêu tán hết.

Bọn hắn tìm kiếm trong bóng đêm, cảm nhận được, trong lúc hoảng hốt lại thấy được tàn ảnh khủng bố Cửu Thiên Thần Tôn lưu lại, nghe được tiếng hò hét sau cùng của Tru Thiên Thần Tôn cùng Quang Mang Thần Tôn.

Bọn hắn sợ hãi, đau đớn, nhưng vẫn gian nan xâm nhập.

Thần điện không thể không có Thần Tôn, huống chi trong tay Thần Tôn còn nắm giữ Quang Minh Thần Kiếm!

Mặc kệ là sống hay chết, bọn hắn đều phải tìm được!

Không, không thể chết! Thần Tôn của bọn hắn không thể chết!!

Trận chiến tranh đột nhiên bộc phát này đã triệt để hủy diệt mấy ngàn dặm dãy núi, biến thành phế tích phá thành mảnh nhỏ, trải rộng vết nứt thâm thúy như vực sâu.

Tế đàn không gian bị hủy diệt, cũng không ngừng tiếp tục nhấc lên triều cường không gian.

Nơi tượng trưng cho trụ trời cuối cùng của Thương Huyền đã bị hủy diệt, tiếp tục tạo thành ảnh hưởng kinh khủng cho bầu trời cùng sông núi Thương Huyền, động đất quét sạch mấy chục vạn dặm, tạo thành địa chấn, khói bụi, mưa to, cơ hồ muốn thay đổi hình dạng mặt đất toàn bộ Trung Vực.

Tùy theo ác chiến bộc phát, càng là theo hư không bạo động mãnh liệt, phóng thích uy lực và năng lượng về Trung Vực mênh mông, thánh uy thần uy tràn ngập đất trời, bao phủ sơn hà đang rung chuyển, để vô số thế lực cùng con dân bình thường mơ hồ đều có thể nghe được tiếng gào thét thê lương và đau đớn, như là tự thân tới chiến trận, cảm nhận được tuyệt vọng cùng điên cuồng.

Bọn hắn cũng không biết đã xảy ra chuyện gì mà lại xuất hiện biến thiên biến tướng khủng bố như thế.

Sau khi Cửu Thiên Thần Tôn hủy diệt bản thân, nhấc lên bạo động hư không, càng làm cho mấy chục vạn dặm bầu trời giống như đại dương mãnh liệt, số lượng lớn cao giai Niết Bàn cùng Thánh Linh, thậm chí là Thánh Vương bị lưu vong, bị vô tình xô ra hư không, giống như là từng viên thiên thạch đập xuống các nơi tại Trung Vực, cũng tăng lên oanh động cho các phe.

Bên trong thâm không, Sí Thiên giới ù ù hoành hành, dùng tốc độ cao nhất lao tới hướng tây.

Lay động mãnh liệt triệt để đánh thức Ngũ Hành Thụ ở sâu trong Sí Thiên giới, nó phóng thích mênh mông Hỗn Độn, bao phủ Sí Thiên giới, tại mặt ngoài hiện ra hình dáng thần võ Cự Long, hoàn toàn quay quanh Sí Thiên giới, kéo lấy thế giới hoành hành trong thâm không.

Tru Thiên Thần Tôn mang theo người truy kích, liên tiếp khởi xướng bạo kích, không phải chém vào thì chính là trùng kích, giống như là từng viên thiên thạch đụng chạm lấy thế giới hỗn loạn, nổ lên vòng xoáy khủng bố, thậm chí có thần uy xé mở không gian, xâm nhập đến bên trong, đánh vỡ sơn hà thành phế tích, để lại những cái hố sâu và vết nứt đáng sợ.

Tru Thiên Thần Tôn cảm nhận được cái đầu kia của mình vậy mà đang ở trong Sí Thiên giới, hắn càng là tức giận táo bạo triệu hoán.

Đầu lâu như là Thần Linh phục sinh, mãnh liệt lắc lư dưới sự trấn áp của Vạn Giới Môn, nhấc lên thần uy cuồn cuộn.

Nội bộ Sí Thiên giới giống như thế giới tới ngày tận thế, giống như đều có thể sụp đổ bất cứ lúc nào. Đông Hoàng Càn và tất cả mọi người tụ tập đến vị trí cấm khu, phóng thích năng lượng chống cự xâm nhập, khẩn trương ngóng nhìn bầu trời, cầu nguyện Sí Thiên giới có thể tiếp tục kiên trì, đang mong đợi Tru Thiên Thần Tôn có thể nhanh chóng cạn kiệt sức lực mà từ bỏ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK