Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1396 Bắt đầu hành động trả thù

Cho đến ngày hai mươi lăm, hai vị Thánh Tổ Chí Tôn Kim Thành xuôi nam, Cổ Hoa Thánh Tổ thứ ba lần nữa giết vào Đại Hoang.

Chỉ là có e ngại lực lượng Đại Hoang, lần này chỉ có ba vị Thánh Nhân triển khai hành động, không có mang bất cứ kẻ nào, mà là vô cùng cẩn thận.

Ba vị Thánh Nhân giáng lâm, mang đến cho Kiều Vô Hối áp lực thật lớn.

Bất đắc dĩ, Kiều Vô Hối lại chui vào Đại Hoang thâm uyên, bế mà không chiến.

Thiên Cung Thánh Tổ lại không dám bại lộ thân phận, chỉ có thể vào đêm khuya mỗi ngày, phối hợp lực lượng hắc ám phóng thích không gian triều cường, uy hiếp bọn hắn.

Sau khi giằng co dài đến mười ngày, Thánh Tổ của Chí Tôn Kim Thành cùng Cổ Hoa hoàng thành bị ép rút lui.

Đến tận đây, đối kháng oanh động tại Nam Bộ Đại Hoang chính thức kết thúc.

Chỉ là kết cục vượt qua tất cả những gì mọi người đoán trước.

Cổ Hoa bại!

Kiều gia và Ác Nhân cốc toàn thắng!

Sau đó, Vô Hồi Thánh Chủ lấy danh nghĩa 'bảo vệ Đại Hoang', cho người vào ở Đại Hoang, uy hiếp Cổ Hoa.

Nhưng... khi tất cả mọi người nghĩ rằng sự kiện Đại Hoang đã kết thúc, mà Cổ Hoa chỉ có thể chật vật lui về phương bắc, chuyện ngoài ý muốn lại đột nhiên phát sinh.

Tử Vi thánh địa Trung Ương tuyên bố triệt để thanh lý Đại Hoang, bất kỳ 'người ngoài' nào cũng không được ở lại.

Bọn hắn là muốn cứu vãn thanh danh thánh địa, tránh cho Vô Hồi Thánh Chủ lợi dụng lực lượng thánh địa bảo vệ 'Đào phạm', cho người ngoài mượn cớ rơi xuống.

Mà lần này, thái độ của bọn hắn lại cực kỳ mãnh liệt.

Nếu như Vô Hồi Thánh Chủ lại tìm lấy cớ cự tuyệt, bọn hắn sẽ lấy tên tổ sơn Trung Ương, điều tra Đại Hoang thâm uyên.

Ngày mười ba tháng mười hai!

Kiều gia và Ác Nhân cốc bí mật rút lui khỏi Đại Hoang, được Thiên Cung Thánh Tổ phối hợp, viễn độ hải dương hai mươi vạn dặm, triệt để mai danh ẩn tích.

Đối với Cổ Hoa cùng Chí Tôn Kim Thành mà nói, đây không thể nghi ngờ là một tin tức tốt.

Không có Đại Hoang thâm uyên bảo vệ, không có lực lượng hắc ám quấy nhiễu, Kiều gia và Ác Nhân cốc thoát khỏi Đại Hoang sẽ không chỗ ẩn núp.

Sau đó, Chí Tôn Kim Thành cùng Cổ Hoa hoàng thành phân biệt lấy tên hoàng tộc, tuyên bố treo giải thưởng.

Bọn hắn không cần ai có thể thay bọn hắn bắt người, càng không cần ai nghĩ cách ngăn cản, bọn hắn chỉ cần manh mối hành tung. Cho dù là manh mối đơn giản, chỉ cần xác định thật sự có liên quan cùng Kiều gia cùng Ác Nhân cốc, liền có thể cầm tới tiền thưởng giá trên trời.

Cùng lúc đó, Chí Tôn Kim Thành bí mật giám sát Vương Quốc Hắc Ám, bảo đảm con dân Kiều gia không có giấu đến Vô Hồi Thánh Điện.

Cổ Hoa hoàng thành thì điều động số lượng lớn cường giả tiến về Sí Thiên giới, điều tra Khương Phàm, phải chăng khu vực xung quanh có người của Kiều gia ẩn núp.

Ngày mười lăm tháng mười hai.

Tại thời điểm sự kiện Đại Hoang sắp truyền đến Sí Thiên giới, rốt cuộc Khương Phàm cũng chờ được cơ hội của hắn.

- Tác Ngọc Đường đã tập hợp đủ vật liệu, chuẩn bị bắt đầu.

Hứa Đan đi đến đỉnh núi, tìm được Khương Phàm đang 'bế quan tu luyện'.

- Tốc độ thật nhanh nhỉ.

Khóe miệng Khương Phàm lộ ra nụ cười âm tàn.

Hắn thành thành thật thật luyện đan, chính là đang đợi Tác Ngọc Đường sưu tập dược liệu, lại luyện Trường Sinh Đan.

Lấy tính cách của Tác Ngọc Đường, sau khi đạt được thuật luyện Trường Sinh Đan, lại còn là luyện thành viên đan dược đầu tiên cho Khương Phàm, trong lòng khẳng định không cam tâm.

Lấy tình cảnh của Tác Ngọc Đường, cũng sẽ vô cùng hi vọng luyện thành một viên Trường Sinh Đan, vững chắc địa vị của mình, đề cao lực ảnh hưởng của mình.

Cho nên, Khương Phàm đã liệu được trong khoảng thời gian này Tác Ngọc Đường sẽ dùng hết khả năng sưu tập dược liệu, mau chóng luyện chế Trường Sinh Đan thuộc về mình.

Ngày Tác Ngọc Đường chính thức luyện đan ấy, cũng chính là cơ hội để hắn ra tay.

- Hẳn là đã tập hợp đủ. Tác Ngọc Đường hạ lệnh phong tỏa ngọn núi kia của hắn, còn phái người đi tới pháp trường dưới mặt đất thông báo trưởng lão trấn thủ nơi đó.

- Nơi này giao cho ngươi, tuyệt đối không được để cho người ta nhìn ra sơ hở.

Khương Phàm để Hứa Đan dùng kính tượng phục chế hắn.

- Đầu tiên chờ chút đã.

Vẻ mặt Hứa Đan có chút kỳ lạ.

- Có vấn đề?

- Ngươi đã đồng ý với ta, sẽ thả ta về Chí Tôn Kim Thành.

- Ngươi xác định đi bây giờ?

- Ta muốn rõ ràng.

- Lý Dần thì sao?

- Ta không biết. Ta chính là muốn về Kim Thành.

Ánh mắt Hứa Đan hơi lộ ra mê mang, nhưng rất nhanh đã khôi phục kiên định.

- Chờ sau khi rời khỏi Sí Thiên giới, ta thả ngươi đi.

- Ngươi nói chuyện giữ lời?

- Ta đương nhiên giữ lời, tranh thủ thời gian bắt đầu.

Hứa Đan ngưng tụ kính tượng, phục chế Khương Phàm.

Mặc dù là chiếu ảnh, nhưng chỉ cần không đến gần đó, rất khó phát hiện vấn đề.

Mà hơn hai tháng qua Khương Phàm vẫn luôn ở đây, đã để cho người người quen thuộc.

Từ hơn mười ngày trước, Khương Phàm còn cố ý công bố mình muốn bắt đầu bế quan, tăng lên cảnh giới, không hy vọng lại có người đến bái phỏng. Cho nên, chỉ cần có kính tượng liền có thể làm cho tất cả mọi người cho rằng hắn vẫn luôn ở chỗ này, chưa bao giờ rời khỏi.

Khương Phàm tiến vào trong núi rừng, vọt tới phía ngọn núi của Tác Ngọc Đường kia.

Tác Ngọc Đường xác thực đã tập hợp đủ dược liệu.

Mà vì những dược liệu này, hắn đã đi thăm số lượng lớn Luyện Đan sư của Sí Thiên giới, còn từ thương hội bên ngoài đặt mua thuốc dẫn đặc thù. Cuối cùng sau hai tháng, tốn hao vô số tâm huyết, còn trao đổi rất nhiều bảo bối quan trọng mang từ trong thánh địa tới, rốt cuộc cũng xem như hoàn thành.

Hắn lập tức phái người đi liên hệ mười hai vị trưởng lão.

Đây là những người hắn tín nhiệm nhất, cũng đều có thực lực luyện đan cao siêu.

Vì để tránh cho bị người khác quấy rầy, hắn đã tuyên bố giới nghiêm, điều động toàn bộ lực lượng đến bên ngoài đại điện luyện đan.

Chân núi.

Hai vị trưởng lão trấn thủ pháp trường sau khi nhận được tin tức đã thay xong bộ đồ mới, chuẩn bị kỹ càng kiểm tra phong ấn pháp trường bố trí dưới mặt đất, xác định không có vấn đề, mới kéo ra cửa đá rời khỏi.

Nhưng, ngay lúc bọn hắn đi ra khỏi phong ấn, một lần nữa khép lại, thời khắc ấy, Khương Phàm đã lao tới, bóp nát Cấm Nguyên Châu, một đầu đâm vào pháp trường dưới mặt đất.
Chương 1397 Tức đến nổ tung (1)

Cấm Nguyên Châu chỉ còn ba viên, mỗi viên đều quý giá, nhưng vì hành động, Khương Phàm cũng không thèm đếm xỉa.

Thời gian bị giam cầm, hai vị trưởng lão trấn thủ đều không phát giác gì.

Thời gian năm giây ngắn ngủi trôi qua rất nhanh, hai người đóng lại cửa đá, khép lại phong ấn, rời khỏi u cốc.

Bên trong pháp trường dưới mặt đất.

- Oa a... Đáng giá!!

Khương Phàm hít vào từng hơi, kích động đến mức lông tơ toàn thân đều dựng lên.

Pháp trường dưới mặt đất to lớn càng rộng rãi, trên vách đá đen kịt khắc hoạ pháp trận phức tạp, giam cấm mảnh không gian này, ổn định nhiệt độ pháp trường.

Trong không gian hắc ám, có trên trăm tòa tế đàn lơ lửng, trên mỗi tòa tế đàn đều thiêu đốt lên hỏa diễm, đủ loại kiểu dáng, đếm mãi không hết.

- Tinh Thần Chi Hỏa, Tử La Thánh Hỏa, Cuồng Bạo Thánh Viêm, Thanh Nguyệt Thánh Viêm, còn có Kim Ô Linh Hỏa... Có chút sắp dập tắt, có chút còn rất thịnh vượng.

Đan Hoàng xuyên qua ý thức Khương Phàm, ngắm nhìn tế đàn trong bóng tối, cũng rất kích động.

Mặc dù rất nhiều Thánh Viêm đều là tái diễn, có chút Thánh Viêm có năm sáu cái, nhưng chủng loại chỉnh thể vẫn vô cùng phong phú.

Hỏa Diễm Huyễn Điểu, Dạ An Nhiên, Khương Bân, toàn bộ đều xuất hiện.

- Nơi này thật là pháp trường dưới mặt đất!! Ha ha ha!

- Đây mới là tài nguyên quý giá nhất mà Ly Hỏa thánh địa lắng đọng mấy ngàn năm.

- Có chút là truyền nhân thánh địa bọn hắn bồi dưỡng để lại, có chút là cướp đoạt từ bên ngoài, toàn bộ đều ở nơi này.

Bọn hắn nhìn tế đàn lơ lửng, vừa rung động lại càng kích động. Khương Phàm cẩn thận đếm:

- Lúc ấy ta đi qua pháp trường dưới mặt đất, số lượng hẳn là còn nhiều hơn so cái này, lúc ấy nhớ kỹ còn có mấy loại hỏa diễm cổ lão vô cùng cường đại.

Dạ An Nhiên nói:

- Tác Ngọc Đường hẳn là cầm rất nhiều hỏa diễm đi tặng quà, giao hảo cùng những phái hệ khác của Sí Thiên giới, duy trì liên quan.

- Phải. Đều đừng lo lắng, bắt đầu thôi, tất cả những thứ này đều là của chúng ta, thỏa thích hưởng dụng!

Khương Phàm sôi trào liệt diễm, triệt để hóa thân thành Chu Tước Yêu Thể, nhào về phía Thánh Hỏa trước mặt.

Mặc dù không bằng năm đó, nhưng vẫn có trên trăm loại hỏa diễm, vô cùng quý giá.

- Ha ha, đừng khách khí, có thể ăn bao nhiêu thì ăn bấy nhiêu.

Hỏa Diễm Huyễn Điểu kích động bay lên không, hóa thân thành Kim Ô, phóng thích Thái Dương đồ đằng.

Khương Bân, Dạ An Nhiên, cũng đều theo sát tiến lên.

Số lượng tế đàn quá nhiều, bọn hắn đều có chút cảm giác hoa mắt.

Chu Tước Yêu Hỏa của Khương Phàm có thể nuốt vạn hỏa thiên hạ, Thái Dương đồ đằng của Hỏa Diễm Huyễn Điểu cũng có thể hấp thu chí cương chí dương hỏa diễm, Khương Bân sau khi dung hợp Thần Thương cũng có thể hấp thu hỏa diễm đặc thù, Dạ An Nhiên khống chế Ngũ Hành cùng Đại Hoang Tù Thiên Trận, tự nhiên có thể khống chế Hỏa nguyên lực.

Đối với bọn hắn mà nói, đây không thể nghi ngờ là giống như là cơ duyên trời ban.

Mặc dù đột phá Linh Hồn cảnh cao giai vô cùng khó khăn, cho dù là Thánh phẩm, đều có thể dừng lại ba năm năm, thậm chí càng lâu.

Nhưng đều là do cơ duyên không đủ lớn không đủ mạnh, chỉ cần cơ duyên đúng chỗ, chuyện đột phá đều sẽ như nước chảy thành sông.

Ví dụ như những thánh huyết trước đó kia liền để bọn hắn tại Linh Hồn cảnh cao giai thuận lợi phóng ra nhất trọng thiên.

Chỗ đỉnh núi!

Tác Ngọc Đường sau khi đợi mười hai vị trưởng lão đến đông đủ, nói:

- Đều giữ vững tinh thần đến, thánh đan lần này chỉ cho phép thành công không cho phép thất bại.

- Thánh Chủ yên tâm, chúng ta vẫn luôn chuẩn bị.

Mười hai vị trưởng lão đều là trưởng lão thoái ẩn của thánh địa, trăm tuổi đi lên, cảnh giới ổn định, tạo nghệ đan thuật cao thâm.

- Viên đan dược kia có thể vững chắc địa vị của chúng ta, cũng liên quan đến tương lai của ngươi và ta.

Tác Ngọc Đường chuẩn bị sau khi luyện thành đan dược sẽ trắng trợn tuyên bố, để cho Bá Vương phủ cùng Hạo Thiên phủ đến kết giao. Thay bọn hắn tranh thủ đến một sức chiến đấu cường đại, gia tăng lực lượng nói chuyện trong Sí Thiên giới, thời điểm ra ngoài, cũng sẽ nở mài nở mặt.

Mười hai vị trưởng lão phân tán đến xung quanh Ly Hỏa lô, điều chỉnh khí tức.

Chỉ là, Tác Ngọc Đường không có vội vã bắt đầu, liên tiếp nhìn về phía ngoài điện.

Sau đó không lâu, một con Thanh Điểu từ trên trời giáng xuống, phía trên thị vệ nhảy xuống, quỳ đến trước điện bẩm báo:

- Đã xác định, Khương Phàm còn ở đỉnh núi tu luyện, không có bất kỳ vấn đề gì.

Tác Ngọc Đường thở phào, phân phó nói:

- Nhìn chằm chằm Khương Phàm cho ta. Mặc kệ xảy ra chuyện gì, cũng không thể để hắn tới gần nơi này.

Thị vệ lĩnh mệnh, cưỡi Thanh Điểu rời khỏi.

- Bắt đầu!

Tác Ngọc Đường yên lòng, nhảy vọt lên, tự mình khống chế Ly Hỏa lô.

Khi Tác Ngọc Đường bắt đầu dùng Ly Hỏa lô luyện chế Trường Sinh Đan, pháp trường dưới mặt đất lại đang diễn ra quá trình cướp đoạt dã man.

Khương Phàm, tặc điểu, Dạ An Nhiên, Khương Bân, đều đang điên cuồng nuốt Thánh Viêm Thiên Hỏa.

Không lo được luyện hóa, trước khi cứ hòa tan vào thân thể rồi lại nói.

Hai ngày sau.

Khương Phàm thôn phệ ròng rã mười chín loại hỏa diễm, tặc điểu thôn phệ mười ba loại hỏa diễm, Dạ An Nhiên thôn phệ mười hai hai hỏa diễm.

Tất cả đều là chút mồi lửa thịnh vượng, năng lượng cường đại.

Những loại tuổi tác xa xưa sắp dập tắt, hoặc là hiệu quả bình thường, thì toàn bộ đều thuộc về Khương Bân, số lượng khoảng chừng sáu mươi bảy loại.

Đương nhiên, nó nuốt không nổi được nhiều như vậy, xác thực mà nói hẳn là thuộc về Thần Binh.

- Lúc ấy còn có một vài quan tài phong tồn, vậy mà nơi này lại không có.

Khương Phàm tiếc nuối nhìn qua pháp trường.

- Hẳn đám người Tác Ngọc Đường mang ở trên người. Chớ không biết đủ, tranh thủ thời gian phá hư nơi này, rút lui.

- Ha ha, điên lên.

Khương Phàm, Dạ An Nhiên, Khương Bân, tặc điểu, đều thể hiện ra thực lực cường hãn, điên cuồng phá hư tế đàn, phong ấn, đảo loạn pháp trường dưới mặt đất, dẫn phát dung nham bạo động kịch liệt.

Sau đó không lâu, pháp trường sụp đổ, phong ấn bị phá vỡ, bạo động kịch liệt từ dưới đất lan tràn ra, trùng kích cả ngọn núi.

Khương Phàm thu bọn người Dạ An Nhiên vào thanh đồng tiểu tháp, để bọn hắn mau chóng luyện hóa tăng cảnh giới lên, hắn thì phá tan cửa đá, nhanh chóng trở về đỉnh núi ở ngoài trăm dặm, thay thế kính tượng, làm bộ bế quan.
Chương 1398 Tức đến nổ tung (2)

Pháp trường dưới mặt đất vô cùng vang động, còn có phong ấn bị phá hư, rất nhanh đã khiến cho những người bảo vệ chú ý.

- Tác trưởng lão! Tác trưởng lão! Không xong rồi! Có người xông vào pháp trường dưới mặt đất! Trưởng lão! Trưởng lão! Pháp trường dưới mặt đất bị phá hư, Thánh Viêm Thiên Hỏa bên trong toàn bộ đều đã biến mất!

Một vị lão giả vội vã vọt tới đỉnh núi, la to, đầu đổ đầy mồ hôi.

- Im miệng!!

Bọn thủ vệ ngoài điện tức giận quát tháo.

- Đám cháy dưới mặt đất! Đám cháy dưới mặt đất xảy ra chuyện rồi!

- Im miệng! Bên trong đang luyện đan!

Bọn thủ vệ nghiêm túc ngăn lại, hai ngày, đan dược khẳng định đã đến thời khắc quan trọng nhất, nếu như lúc này bị quấy rầy, hậu quả khó mà lường được.

Lão giả sốt ruột:

- An bài người đi điều tra trước. Không, không cần điều tra, trực tiếp đi bắt Khương Phàm, khẳng định là Khương Phàm làm.

Bọn thủ vệ nhíu chặt lông mày, Khương Phàm?

Làm sao có khả năng.

Sao Khương Phàm có thể xông đến pháp trường dưới mặt đất được, lại thế làm sao biết nơi đó là pháp trường dưới mặt đất?

Mà, bọn hắn đã an bài người phụ trách giám sát nhìn chằm chằm Khương Phàm, hắn hẳn là còn ở nơi đó mới đúng.

- Đều thất thần làm gì, ngoại trừ Khương Phàm ra thì còn có thể là ai. Nhanh đi.

- Khương Phàm là trưởng lão tứ đẳng, há có thể để chúng ta nói bắt liền bắt?

- Hắn hủy pháp trường dưới mặt đất của chúng ta, chúng ta không bắt thì ai bắt?

Bọn hắn ở bên ngoài tận lực hạ giọng, nhưng bên trong đã bị quấy rầy.

Pháp trường dưới mặt đất chấn động hết sức rõ ràng, phong ấn càng có liên hệ cùng ngọc khí trên tay hai vị trưởng lão trấn thủ. Cho nên bọn hắn đã biết pháp trường dưới mặt đất xảy ra vấn đề trước tiên, mà còn là vô cùng nghiêm trọng.

Từ trưởng lão đến Tác Ngọc Đường, vẻ mặt đều đã bắt đầu thay đổi.

Pháp trường dưới mặt đất làm sao lại xảy ra vấn đề?

Ai dám tập kích chỗ này?

Chẳng lẽ là Khương Phàm?

Không sai, khẳng định là hắn.

Ngoại trừ tên hỗn đản kia, không có người nào dám đánh chủ ý đến nơi đó.

Mà Khương Phàm nếu ra tay, khẳng định sẽ không lưu tình chút nào, chẳng phải là nói pháp trường dưới mặt đất đang lọt vào phá hư?

Nơi đó là tài nguyên quý giá nhất của thánh địa, càng là thứ mà bọn hắn ỷ vào để quật khởi tại Sí Thiên giới.

Khương Phàm!

Tên hỗn đản đáng chết!!

Tác Ngọc Đường bị quấy rầy, rất khó lại tập trung lực chú ý.

Loại cảm giác này quá khó tiếp thu rồi, thật giống như nữ tử của mình đang bị kẻ thù chà đạp!

Hô hấp Tác Ngọc Đường dồn dập, ý thức bực bội, khống chế Ly Hỏa đỉnh cũng bắt đầu hỗn loạn.

Nhưng, trong đỉnh lô không chỉ có Ly Hỏa mênh mông 'mồi lửa', còn có hỏa diễm mà mười ba người bọn hắn hình người thành phối hợp, tương đương với việc bọn hắn đã cùng đỉnh lô hòa thành một thể, một khi xuất hiện hỗn loạn, sẽ hình thành phản phệ mãnh liệt.

- Ổn định! Ổn định!

Có trưởng lão thấp giọng gào thét, gian nan nhắc nhở đám người.

Tác Ngọc Đường cưỡng ép hoàn hồn, phóng thích hỏa diễm mãnh liệt hơn, cưỡng ép ổn định đỉnh lô.

Nhưng, mặc dù hắn biết giờ phút này không được nghĩ lung tung, nhưng thực sự khống chế không nổi nôn nóng cùng tức giận đầy ngập ở trong lòng.

Đã từng làm Thánh Chủ, là Đan Thánh cao ngạo, hắn không nên bị một hài tử ảnh hưởng, nhưng đối với Khương Phàm, bây giờ hắn là không có bất cứ thứ độ dễ dàng tha gì cả.

Đột nhiên, Tác Ngọc Đường đã hiểu.

Hắn trúng kế!

Mục tiêu thật sự khi Khương Phàm tiến vào Sí Thiên giới, vẫn là hắn!

Trước đó lấy lòng, thỏa hiệp các loại đều là đang tính kế hắn. Ngay cả trận luyện đan bây giờ, đều là trong kế hoạch của Khương Phàm.

Khương Phàm chính là muốn chờ khi bọn hắn luyện đan, cưỡng ép phá hư pháp trường dưới mặt đất, dùng cái này đến kích thích bọn hắn.

- Tỉnh táo! Tỉnh táo!!

Tác Ngọc Đường căng cứng toàn thân, gian nan nói nhỏ, nhưng càng lo lắng ổn định, thì lại càng là hỗn loạn.

- Thánh Chủ!! Ổn định!!

Mười hai vị trưởng lão cao giọng la lên, thế nhưng nét mặt của bọn hắn cũng đều đã đau đớn dần lên.

Giờ khắc này, Thánh Chủ đang tăng cường hỏa diễm, bọn hắn nhất định phải phối hợp, mà muốn cưỡng ép khống chế đỉnh lô Ly Hỏa lô như thế này, cũng cần bọn hắn ra tay bá đạo.

Nhưng, một khi mất khống chế thì thế nào?

Nếu như lúc này bọn hắn không phối hợp, chỉ có Thánh Chủ tăng cường hỏa diễm, Hỏa Diễm Thể hệ bên trong cũng sẽ nhận quấy nhiễu to lớn, sau đó sụp đổ.

Tại thời khắc gian nan, bọn hắn ăn ý lựa chọn phối hợp cùng Thánh Chủ, toàn thể tăng cường hỏa diễm.

Bọn hắn tin tưởng Thánh Chủ, tin tưởng hắn có thể khống chế ở cục diện.

Nhưng... Bọn hắn đã đánh giá cao Tác Ngọc Đường.

Là một Đan Thánh, Tác Ngọc Đường có thể tuỳ tiện ứng phó đa số những chuyện ngoài ý muốn trong quá trình luyện đan, nhưng đối với Khương Phàm, hắn vẫn không bỏ xuống được.

Tác Ngọc Đường càng quật cường phóng thích liệt diễm, hỗn loạn trong đỉnh lô càng nghiêm trọng.

Dược dịch đang dung hợp bên trong cũng bắt đầu bốc hơi tiêu tán.

Tình cảnh này lập tức kích thích Tác Ngọc Đường.

Xong!!

Trường Sinh Đan muốn thất bại!!

Vì để gom góp tài nguyên, Tác Ngọc Đường đều đã cược cả thể diện, nhưng cuối cùng lại sắp thất bại rồi?

Ý nghĩ này mới xuất hiện, tựa như là đè sập một bó cỏ cuối cùng của lạc đà.

Tác Ngọc Đường không kiểm soát được!

Phốc!!

Ngực bụng Tác Ngọc Đường cuồn cuộn, máu tươi phun ra, liệt diễm toàn thân nghịch loạn tuôn ra, tàn phá bừa bãi toàn thân, sôi trào trong điện.

- Thánh Chủ!!

Sắc mặt mười hai vị trưởng lão kịch biến, gần như đồng thời đều phun máu, hệ thống liệt diễm trong đỉnh lô sụp đổ toàn diện, Ly Hỏa đỉnh lô lay động lịch liệt, dâng lên uy thế kinh khủng giống như nổ tung, trùng kích cung điện, càng đánh thẳng vào mười hai vị trưởng lão đã dung hợp cùng nó.

Ầm ầm!!

Đại điện trên đỉnh núi sụp đổ trong nháy mắt, uy thế kinh khủng nương theo liệt diễm kinh người, tuôn ra tàn phá khắp nơi.

Các cường giả trấn thủ đỉnh núi kinh hồn quay người, trong nháy mắt liền bị năng lượng khí lãng bao phủ, không kịp phản ứng đã liền bị thiêu thành tro tàn.

Liệt diễm kịch liệt cuồn cuộn cùng uy thế tàn phá mấy ngàn thước, sau đó dội thẳng lên trời cao.

Cả ngọn núi cao đều đang lay động, sụp ra vết nứt, đá vụn lăn xuống.

Trong vòng phạm vi trăm dặm đều nhận lấy trùng kích.

- Xảy ra chuyện gì?
Chương 1399 Cả giới chất vấn

- Nơi đó là lãnh địa của Tác Ngọc Đường trưởng lão?

- Ai dám tập kích nơi đó!

- Hình như Tác Ngọc Đường đang luyện Trường Sinh Đan, chẳng lẽ không kiểm soát được?

Các Luyện Đan sư ở khắp nơi trên các dãy núi nhao nhao nhìn ra xa, số lượng lớn lực lượng thủ vệ nhanh chóng bay lên không.

Ngay cả thị vệ giám sát Khương Phàm cũng đều nhanh chóng trở về.

Khương Phàm thừa cơ trở lại đỉnh núi, thay thế kính tượng, bắt đầu luyện hóa nuốt hỏa diễm.

Trong phế tích tại đỉnh núi.

Tác Ngọc Đường cùng mười hai vị trưởng lão toàn bộ nằm nhoài trong phế tích, thất khiếu rướm máu, vô cùng thê thảm.

Có bảy vị trưởng lão bị mất mạng tại chỗ, còn lại năm người đều bị thương nặng, hấp hối.

Bởi vì luyện chế là Trường Sinh Đan, ngưng tụ là khí tức sinh mệnh, cho nên đan dược thất bại, đỉnh lô phản phệ, trao đổi sinh mệnh năng lượng với đỉnh núi.

Sinh mệnh lực của bọn hắn đều nhận ảnh hưởng nghiêm trọng, già nua suy yếu.

Đương nhiên quan trọng nhất vẫn là kinh mạch cùng khí hải, đều nhận lấy phản phệ mãnh liệt, triệt để phế đi bọn hắn.

Số lượng lớn cường giả liên tiếp đuổi tới, nhìn thấy tình huống trên đỉnh núi thì đều kinh hãi.

Cái này rõ ràng là không kiểm soát được đỉnh lô.

Nhưng Tác Ngọc Đường và bọn họ đều là Luyện Đan sư có kinh nghiệm phong phú, làm sao có thể để đỉnh lô mất khống chế đến trình độ như vậy.

Đây quả thực là 'Chọc giận' đỉnh lô, đã dẫn phát 'Phản kích'.

- Đất... hỏa trì dưới mặt đất...

Có một lão nhân hấp hối nằm nhoài trong phế tích:

- Có người... Tập kích đám cháy dưới mặt đất, quấy nhiễu luyện đan...

- Hỏa trì dưới mặt đất?

Mọi người kịp phản ứng, sắc mặt lập tức trở nên khó coi.

Đây là có tính toán?

Dùng tập kích pháp trường dưới mặt đất làm kíp nổ, chọc giận Tác Ngọc Đường đang ở thời khắc mấu chốt?

Quá độc ác!!

Đây là muốn trực tiếp phế đi bọn hắn mà.

Sau đó không lâu, Giới Chủ tự mình giáng lâm, tìm hiểu tình hình đơn giản, lập tức nghĩ đến Khương Phàm.

Ngoại trừ Khương Phàm, ai có thể tập kích pháp trường dưới mặt đất.

Ngoại trừ Khương Phàm, ai có thể điên cuồng như vậy.

Ngoại trừ Khương Phàm, ai có thể tính toán Tác Ngọc Đường!

- Khương Phàm ở đâu??

Giới Chủ nổi giận.

Cưỡng ép quấy nhiễu tại lúc luyện đan khắc, chính là chuyện kiêng kỵ nhất của các Luyện Đan sư.

Loại chuyện này lại phát sinh ở Sí Thiên giới?

Không thể tha thứ!!

Khương Phàm đã bắt đầu bế quan chiều sâu, dung luyện mười chín loại Thánh Viêm Thiên Hỏa khởi xướng trùng kích đến Linh Hồn cảnh cửu trọng thiên.

Đây là một lần tăng lên gian nan nhất của Linh Hồn cảnh hậu kỳ, không chỉ cần phải có đầy đủ năng lượng cùng cơ duyên, càng cần làm chuẩn bị sẵn sàng cho hậu kỳ Sinh Tử cảnh hơn, cho nên dùng phương thức gì đột phá đều rất quan trọng.

Trong mắt rất nhiều võ giả, Linh Hồn cảnh thất trọng thiên, bát trọng thiên, cùng cửu trọng thiên ba lần đột phá, sở dụng cơ duyên càng đặc thù, hi vọng bình ổn vượt qua Sinh Tử cảnh lại càng lớn, thời gian sẽ càng ngắn, sau khi tiến vào Niết Bàn cảnh sẽ mở ra thân thể bảo tàng, năng lực cũng sẽ càng cường đại.

Cho nên, rất nhiều người có linh văn bình thường, thường thường là cao giai Linh Hồn cảnh đều coi là sinh mệnh mục tiêu cuối cùng, nhưng đối với Thánh phẩm linh văn hay thậm chí Thiên phẩm linh văn mà nói, sẽ coi ba lần đột phá tại Linh Hồn cảnh hậu kỳ, là cơ hội thăng hoa sinh mệnh lần thứ hai, gần với thức tỉnh linh văn.

Mà ba lần đột phá này của Khương Phàm, không thể nghi ngờ là đã đến cực hạn đặc biệt.

Thất trọng thiên, dung hợp thần cốt kiếp trước.

Bát trọng thiên, nâng ly thánh huyết Thiên Nhân.

Cửu trọng thiên thì là dùng đến mười chín loại Thánh Viêm.

Phân biệt đại biểu cho hài cốt, huyết nhục, cùng linh hồn Chu Tước, ba tầng biến đổi.

Ba lần đột phá này, ba tầng biến đổi này, chắc chắc chắn sẽ vì hắn mà vững chắc cơ sở cho Sinh Tử cảnh sắp đến!

Chỉ cần dùng Thiên Nhân Đan phối hợp, hắn hoàn toàn có thể có chín mươi phần trăm hi vọng, thuận lợi vượt qua Sinh Tử cảnh, mà thời gian cũng sẽ càng nhanh.

- Hắn một mực tại nơi này?

Giới Chủ đứng giữa không trung, lạnh lùng nhìn Khương Phàm phía trước đỉnh núi.

Liệt diễm cuồn cuộn toàn thân, nương theo uy thế mãnh liệt phóng lên tận trời, mơ hồ hiển hiện thành hình dáng Thiên Tước uy nghiêm.

Nàng nhìn ra được, đây là đang trùng kích cảnh giới.

Nếu như bị quấy rầy, rất có thể sẽ phế đi hắn.

- Hai tháng này Khương Phàm vẫn luôn ở đây, hơn mười ngày trước đã bắt đầu chuẩn bị bế quan, muốn tăng lên cảnh giới. Rất nhiều người lần lượt ra mặt làm chứng, ngay cả thị vệ mà Tác Ngọc Đường an bài tới cũng chứng thực Khương Phàm từ đầu đến cuối đều ở chỗ này.

Giới Chủ cảm thấy kì quái, chẳng lẽ không phải Khương Phàm?

Nếu như là hắn làm, bây giờ hẳn là đang chờ đợi giảo biện, không thể nào lại tiến hành tu luyện mấu chốt như thế này.

Đây quả thực là liều mạng.

Không phải Khương Phàm, vậy còn có thể là ai?

Chẳng lẽ là có người muốn giá họa hắn? Không thể nào!

Bên trong Sí Thiên giới không có người hung ác như thế.

Chẳng lẽ là Khương Phàm cùng những người khác hợp tác rồi? Hắn cố ý ở lại nơi này hấp dẫn ánh mắt, những người khác bí mật hành động?

Ví dụ như, Hung Linh hầu phủ!

Hình như quan hệ giữa Khương Phàm cùng Hung Linh hầu phủ cũng có chút thân mật.

Tại trong ấn tượng của nàng, Hung Linh Hầu tựa như là ác thú có thể mất khống chế bất cứ lúc nào, hung tàn, vô tình, ngoại trừ Triệu gia ra, chưa bao giờ có tiếp xúc quá sâu cùng bất cứ kẻ nào.

Nhưng sau khi Khương Phàm đi đến, Hung Linh Hầu giống như đặc biệt dung túng Khương Phàm.

- Giới Chủ, chúng ta... Có người xin chỉ thị, là bắt lấy Khương Phàm, hay là xử lý như thế nào.

- Chờ đó!!

Giới Chủ ra hiệu đám người tản ra.

Ba ngày sau, Tác Ngọc Đường cùng năm vị trưởng lão còn lại được cứu giúp, Khương Phàm thì đột phá hàng rào bát trọng thiên, thành công tiến vào cửu trọng thiên.

Khoảng cách Sinh Tử cảnh, chỉ còn cách xa một bước!

Lần này thuận lợi đột phá, ảnh hưởng trực tiếp nhất chính là linh hồn Chu Tước tăng cường trên phạm vi lớn.

Bởi vậy đã liên luỵ đến uy lực yêu hỏa, thực lực Chu Tước truyền thừa, phạm vi ý thức hải, lực lượng bản thân ở huyết hải, thậm chí là tàn đao trong khí hải.

- Các ngươi đây là...

Khương Phàm kỳ quái nhìn biển người khí thế hung hăng ở xung quanh.

Hơn mấy ngàn vạn người, vây kín trên đỉnh núi, trên bầu trời không một kẽ hở.
Chương 1400 Thù hận mười năm

Giới Chủ Sí Thiên giới giáng lâm đến trước mặt Khương Phàm, lạnh lùng nhìn hắn:

- Tác Ngọc Đường luyện đan thất bại, bị phản phệ.

Khương Phàm nhìn nàng một cái, lại nhìn người xung quanh:

- Sau đó thì sao?

- Nguyên nhân gây ra chuyện là có người tại thời khắc luyện đan mấu chốt của bọn hắn, đánh lén pháp trường dưới mặt đất, đánh cắp Thánh Viêm Thiên Hỏa bên trong.

- Sau đó nữa thì sao?

- Ngươi có cảm tưởng gì?

- Cảm tưởng sao...

Khương Phàm chần chừ một lúc:

- Hắn còn có thể cứu không?

- Có thể cứu! Nhưng đã phế đi! Có thể khôi phục hơn phân nửa liền xem như ông trời đã thương hại.

- Thật là đáng tiếc.

Khương Phàm lắc đầu, vậy mà không thể triệt để phế bỏ.

- Là rất đáng tiếc. Hắn đã từng là tôn chủ Nam Bộ, là Đan Thánh cao ngạo, chờ hắn tỉnh lại có thể sẽ chỉ còn lại mỗi danh hào Đan Thánh, chuyện này sẽ để hắn sống không bằng chết.

Giới Chủ nói xong, rất nhiều Luyện Đan sư đều cảm thấy tiếc nuối.

Thương thế của Tác Ngọc Đường vô cùng nghiêm trọng, từ khí hải đến kinh mạch, gần như đều toàn nát.

Mặc dù Tạo Hóa Đan có công hiệu chữa trị kinh mạch, nhưng hiệu quả cực hạn tại võ giả trước Sinh Tử cảnh. Sau khi đến Sinh Tử cảnh, khí hải vô cùng vững chắc, hướng tới thành thục, cùng các vấn đề toàn thân đều giao hòa chiều sâu, hiệu quả Tạo Hóa Đan đều yếu ớt.

Hắn cần chính là Chuẩn Thánh phẩm, thậm chí là bảo dược điều trị cấp bậc Thánh phẩm.

Phe phái Đổng gia nơi đó có một viên nhưng bọn hắn không nguyện ý lấy ra.

Sí Thiên giới chỉ có thể từ nội bộ sưu tập vật liệu, đến Chiến quốc thánh quốc tìm kiếm vật liệu, tranh thủ mau chóng luyện ra.

Nhưng, thời gian kéo một ngày, thương thế càng nghiêm trọng một phần, sau hai tháng, coi như có thể cứu về cũng sẽ để lại tai hoạ ngầm nghiêm trọng.

Về phần năm vị trưởng lão khác, bọn hắn không có nhiều dược liệu như vậy, chỉ có thể dùng những đan dược khác, sau đó nghe theo mệnh trời.

Khương Phàm bĩu môi, không nói gì.

Giới Chủ có chút cúi người, lạnh lùng tiếp cận Khương Phàm:

- Ngươi không cảm giác đối với hắn mà nói, kết cục như thế quá tàn nhẫn sao?

- Ngài đang hỏi ta sao??

- Nơi này còn có người khác sao?

- Nếu như là hỏi ta, ta đương nhiên sẽ nói, đáng đời! Hắn nên tiếp nhận tra tấn như vậy! Sống không bằng chết!

- Ha ha, tính tình ngươi đây... Đủ ngoan độc đó.

Giới Chủ cười, lại là cười lạnh, sự chán ghét trong lòng đối với Khương Phàm lại lần nữa gia tăng thêm mấy phần.

Khương Phàm nghênh tiếp ánh mắt Giới Chủ, cũng cười, cũng là cười lạnh:

- Ta phải nói đáng tiếc sao?

- Ngươi đương nhiên phải nói đáng tiếc!!

- Người khác có thể, ta sẽ không!!

- Vì sao ngươi sẽ không?

- Ngài nói xem là cái gì? Hôm nào đó ta đồ Sí Thiên giới của ngài, phụ thân của ngài, nhi nữ của ngài, nam tử của ngài, toàn bộ đều bắt đi, treo ở trong phòng, châm lửa khai đỉnh. Mỗi ngày đào thịt của bọn họ, lấy máu của bọn họ, quất cốt tủy của bọn hắn, dùng để luyện đan. Ngài là người nhân từ như vậy, khẳng định sẽ mỉm cười nói, làm tốt, tiếp tục đào, tiếp tục thả. Tới đây tới đây, mệt mỏi uống chút trà.

- Làm càn!!

Tập thể Luyện Đan sư xung quanh giận dữ mắng mỏ.

Khương Phàm không hề quan tâm, thể hiện dần dần dữ tợn:

- Đây chính là chuyện Tác Ngọc Đường làm đối với ta, đây chính là chuyện phát sinh bên trong Thiên Hỏa cung của Ly Hỏa thánh địa!

- Mười năm trước, bọn hắn làm trái với quy củ thánh địa, bổ tông môn ta, tàn sát vô số trưởng lão đệ tử, bắt phụ thân ta, cướp bằng hữu ta, treo ở Thiên Hỏa cung sống sờ sờ hành hạ mấy tháng. Mỗi ngày đều lấy máu đào thịt, rút gân lột da, bẻ xương rút tủy, chỉ vì để nghiên cứu một loại đan thuật. Một đám súc sinh đáng chết! Bại hoại trong Luyện Đan sư!

- Sí Thiên giới các ngươi không biết chuyện này sao? Nói ta tàn nhẫn? Ta nhổ vào!!

Giới Chủ chau mày, mọi người xung quanh đều lập tức trầm mặc.

Bọn hắn biết chuyện này, chỉ là... Thời gian đã quá lâu, nên quên mất.

Khắc sâu trong ấn tượng chỉ là Khương Phàm dìm nước Hoang Mãng nguyên.

Giới Chủ cùng Khương Phàm nhìn nhau một hồi:

- Ngươi thừa nhận là ngươi hại Tác Ngọc Đường?

- Ta thừa nhận cái gì rồi? Ta ngồi ở chỗ này hơn hai tháng, tu luyện đan thuật, tăng lên cảnh giới, vừa mở mắt chính là các ngươi khí thế hung hăng chất vấn ta, ta... Thừa nhận... Cái gì rồi?

- Khương Phàm, chính là ngươi làm! Ngươi rõ ràng, ta càng rõ ràng hơn!

- Muốn gán tội cho người khác, sợ gì không có lý do. Xin mời Giới Chủ, công khai xử trí ta đi.

- Ngươi thật sự cho rằng ta không dám??

- Nơi này là Sí Thiên giới, ta lại thuộc về Sí Thiên giới, ngài có quyền làm bất cứ chuyện gì, bao gồm cả giết ta.

- Ta vốn định để cho ngươi mấy phần mặt mũi, vậy mà ngươi lại không biết tốt xấu như thế!

Giới Chủ Sí Thiên giới bị chọc giận, cao giọng chất vấn:

- Sí Thiên giới tiếp nhận trưởng lão, không chỉ có nhìn chính là đan thuật, càng là nhìn phẩm hạnh. Khương Phàm ngươi ở bên ngoài gây họa vô số, lăng nhục nữ tử, tàn nhẫn ác liệt, khiến cho các nàng sinh con cho ngươi. Hôm nay ta lấy tên Giới Chủ Sí Thiên giới, trục xuất ngươi khỏi Sí Thiên giới.

- Hoa...

Đám người bạo động, còn có loại chuyện này?

Tên điên này đúng là phát rồ mà.

Khương Phàm đứng dậy:

- Chờ một chút! Ngài có thể tùy tiện xử trí ta, nhưng ngài chất vấn phẩm hạnh ta, lão tử liền phải nói cho ngươi một lời. Ta lăng nhục vị nữ tử nào?

- Nữ nhi của tộc trưởng Hỗn Độn Tử Phủ, Ngu Khuynh Thành; nữ nhi của thành chủ Chí Tôn Kim Thành, Hứa Đan. Còn có muội muội Thánh Vương của Vạn Đạo Thần Giáo.

- Hai vị phía trước, bị ngươi lăng nhục sinh con, một người phía sau đã trực tiếp chết rồi. Đây chính là nguyên nhân Vạn Đạo Thần Giáo phái người đến Sí Thiên giới, bọn hắn muốn dẫn ngươi rời khỏi, điều tra nguyên nhân cái chết của muội muội Thánh Vương. Mà ngươi nửa đường phục kích, cưỡng ép cướp đi thê tử của truyền nhân Thiên phẩm Vạn Đạo Thần Giáo, Điêu Lãnh Phong, công chúa Huyền Nguyệt hoàng triều - Tiêu Lạc Lê.

Giới Chủ cao giọng quát tháo, tuyên cáo trước toàn trường.

Tại thời điểm Bá Vương nói ra việc ác của Khương Phàm, nàng đã chán ghét Khương Phàm đến cực độ, nếu như không phải bị lão tổ đè ép, nàng đã sớm đưa người di.

Bây giờ Khương Phàm ngang nhiên tính toán Tác Ngọc Đường, khiến cho số lượng lớn người thương vong, nàng không thể nhịn được nữa.

Hôm nay liền xem như lão tổ tới, nàng cũng phải đánh Khương Phàm ra ngoài.

Đám người lần nữa bạo động, khó có thể tin được mà nhìn Khương Phàm.

Quá ác liệt, quá điên cuồng.

Quả thực là bại hoại trong Luyện Đan sư.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK