Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2721 Thái Sơ Nổi Sóng Gió

Thôn Thiên Ma Hoàng cuồn cuộn ma khí, chậm rãi quay đầu, tập trung vào Đan Hoàng:

- Ngươi là lão Cáp Mô...

Khương Phàm nói:

- Nếu linh hồn của ngươi hoàn chỉnh, từ hôm nay trở đi nên rời khỏi Tịch Nhan đi. Ta sẽ thay ngươi mời một vị võ giả không gian cảnh giới Thánh Vương, mang theo ngươi đến các nơi trên thế giới bí mật cảm nhận.

- Nếu như nơi mai táng là ở tại một ít hải vực, ngươi có thể trực tiếp tỉnh lại. Nhưng nếu như là giấu ở đại lục khác, ngươi không nên khinh cử vọng động, về tới đây, đợi đến đại chiến Thương Huyền, cường giả các nơi dốc hết toàn lực, sau đó các ngươi lại mạo hiểm đi đến.

Thôn Thiên Ma Hoàng giận dữ nhìn hằm hằm Đan Hoàng thật lâu, mới nói:

- Ta còn không thể rời khỏi Tịch Nhan!

- Ngươi còn muốn mang theo nữ tử ta chạy loạn khắp thiên hạ?

- Nữ tử của ngươi? Hừ hừ, đó là đệ tử ta nhận!

- Là Hoàng ba vạn năm trước, sư phụ ta dạy ra đệ tử bây giờ là Thần Hoàng, ngươi mỗi ngày để nàng bế quan lại bế quan, đến bây giờ còn là Thánh Vương, ngươi dạy thế nào??

- Đó là vấn đề tư chất!

- Đánh rắm!! Nhất định là ngươi đang hấp thu nguyên lực bên trong Luân Hồi Hoa của nàng, kềm chế nàng trưởng thành!!

- Tiểu tử, ngươi thử lại rống một tiếng cho ta một chút?

- Đi!

Đan Hoàng lần nữa ra mặt ngăn lại, khuyên nhủ:

- Linh hồn của ngươi đều đã hoàn chỉnh, tiếp đó lại phải đi ra bên ngoài tìm kiếm Ma Giới Hoàng Đồ, đừng có lại đợi trong cơ thể nữ nhi người ta nữa.

- Hừ!! Ta còn chưa chuẩn bị cẩn thận.

Khương Phàm giận:

- Nữ tử của ta coi như mẫu thân của ngươi? Rời khỏi bụng mẹ còn phải làm chuẩn bị?

Thôn Thiên Ma Hoàng tức giận nói:

- Mẫu thân nó, ta là không chuẩn bị để giao nàng cho ngươi!!

Khương Phàm tức giận cười:

- Chúng ta ngươi tình ta nguyện, còn cần ngươi đồng ý? Cút ra ngoài cho ta!!

Thôn Thiên Ma Hoàng bực tức nói:

- Mẫu thân nó đã vốn đã nhìn ngươi không vừa mắt, ngươi dám chà đạp nàng, ta nuốt sống ngươi!

Khương Phàm trợn mắt đối mặt:

- Ngươi rời khỏi cùng ngày, ta sẽ liền động phòng, ngươi dám lại ngăn cản, ta một thương đâm chết ngươi!

- Các ngươi...

Đan Hoàng nghe được thì lắc đầu.

Lão bằng hữu này cuồng bạo lãnh khốc cả một đời, kết quả lại tìm tới 'ấm áp' tại chỗ Tịch Nhan rồi?

Cái này không phải tình cảm sư đồ, ý tứ trong lời nói giống như là phụ tử hơn.

Thôn Thiên Ma Hoàng và Khương Phàm mắt lớn trừng mắt nhỏ cả nửa ngày:

- Ta không nhìn ra ngươi thích nàng, ngược lại là nàng ngày ngày nhớ tới ngươi!

- Ngươi không phải ta, có thể biết ta?

- Ha ha, mỗi lần ngươi tới, nói hai ba câu đã đi, ứng phó ai đây??

- Lão già ngươi!! Nếu như không phải ngươi mỗi ngày ở bên trong người nàng, chúng ta đều đã có hài tử. Ngươi chính là chướng ngại lớn nhất khiến chúng ta không thể phát triển tình cảm, mẫu thân nó còn không biết điều. Mỗi lần tới gặp mặt Tịch Nhan, ta kéo nàng tay, đều như lôi kéo ngươi, nói câu tâm tình, đều như nói với ngươi. Không thoải mái! Buồn nôn!!

Đan Hoàng ở bên cạnh đều lúng túng cười.

Thôn Thiên Ma Hoàng hung hăng trừng nhìn Đan Hoàng, thật lâu mới cảnh cáo Khương Phàm:

- Ở đó mà đợi nàng, nếu như nàng chịu nửa điểm ủy khuất ở chỗ ngươi, ta nuốt cả thế giới Hỗn Độn của ngươi! Đừng cho rằng ta chỉ uy hiếp, tốt nhất ngươi nên hỏi thêm về tính cách của ta vớ sư phụ ngươi! Cho tới bây giờ ta đều là nói được thì làm được! Bây giờ, thả tất cả Thôn Thiên Ma tộc ra, sau đó lại theo giúp ta đi ra gọi Không Võ qua, nhất định phải thực lực đủ mạnh, đừng đưa một kẻ vớ va vớ vẩn ứng phó ta! Chuyện kế tiếp, thì không cần tới ngươi nữa.

Đan Hoàng không muốn Khương Phàm lại cùng hắn giằng co, vội vàng nói:

- Thả ra đi.

Khương Phàm kích hoạt Thông Thiên Tháp, thả toàn bộ Thôn Thiên Ma tộc bị nhốt ở bên trong ra.

Ngoại trừ Thánh Hoàng - Sát Đồ ra, còn có tộc trưởng đương đại, cảnh giới Thánh Vương - Sát Kỳ, hai vị Thánh Vương thống lĩnh - Sát Sóc, Sát Du, cùng năm vị Thánh Linh và hơn ba trăm vị Cự Ma.

Đây không thể nghi ngờ là chi đội tinh nhuệ nhất của Thôn Thiên Ma tộc.

- Thăm viếng Ma Hoàng!!

Sát Đồ nhìn thấy Thôn Thiên Ma Hoàng, sắc mặt nghiêm một chút, quỳ một chân trên đất.

Sát Kỳ, Sát Sóc, Sát Du nhao nhao quỳ xuống, những Cự Ma còn không có gặp qua hắn cũng đều kích động quỳ xuống.

Lão tổ ba vạn năm trước, mặc dù bên trên tư liệu lịch sử trong tổ địa cũng không có ghi chép, nhưng bọn hắn có thể xác định, đây đúng là Ma Hoàng của Thôn Thiên Ma tộc.

Càng làm cho bọn hắn phấn chấn chính là, vị Ma Tổ này lại còn là chưởng khống giả của Ma Giới Hoàng Đồ trong truyền thuyết.

Từ khi sau khi gặp được tại Địa Ngục, bọn hắn vẫn luôn ở trong phấn khởi.

Thôn Thiên Ma tộc ba mươi ngàn năm khuất nhục, rốt cuộc cũng sắp chấm dứt, muốn xoay người.

Ba mươi ngàn năm qua, mặc dù bọn hắn quy thuận Hắc Ma tộc, nhưng vẫn thủy chung không có thật sự hiệu trung, điều này cũng làm cho Hắc Ma tộc từ đầu đến cuối vẫn đang áp chế bọn hắn trưởng thành, từ trước tới giờ không để bọn chúng tiếp xúc với thần vật, đến mức Thôn Thiên Ma tộc qua ba mươi ngàn năm đều không có bồi dưỡng được một tôn Ma Hoàng nào.

Đây là khuất nhục, càng là tích lũy thù hận.

Hiện nay, bọn hắn không chỉ có chờ được Ma Hoàng, càng chờ được đến siêu cấp Thần khí, Ma Giới Hoàng Đồ!!

Mà Thương Huyền sắp bộc phát ác chiến, càng là cơ hội ngàn năm một thuở!

- Các ngươi từ từ ôn chuyện, ta đi xin mời Đông Hoàng Trấn Nguyên. Hắn là tộc lão của Đông Hoàng tộc, Thánh Vương Không Võ năm trăm tuổi, kinh nghiệm phong phú, tạo nghệ cao thâm, cùng ngươi đi tìm kiếm là dư xài.

Khương Phàm chào hỏi, cùng Đan Hoàng cùng rời khỏi u cốc.

Khương Phàm vừa đi, Thôn Thiên Ma Hoàng - Sát Diêm đã lập tức mắng mỏ đối với các tộc nhân đang quỳ lạy:

- Một đám phế vật! Lại bị bắt sống! Nếu như ta là các ngươi, mẫu thân nó, ta đã sớm tự sát rồi!

Bọn Sát Đồ đang phấn chấn đã lập tức biến thành sợ hãi, nhao nhao cúi đầu, không dám đối mặt.

- Từ hôm nay trở đi, đều ở lại chỗ này bế quan tu luyện cho ta. Không cần cho mình là người ngoài, hung hăng nuốt cho ta.

- Năng lượng tự nhiên ở nơi này cai gấp mười lần phía ngoài, còn có khí tức Hỗn Độn. Huyết mạch của Thôn Thiên Ma tộc chúng ta không nhận bất cứ hạn chế gì, nuốt càng nhiều, trưởng thành càng nhanh. Trong vòng một năm, nhất định đều phải tranh thủ tăng lên một cảnh giới cho ta.
Chương 2722 Thái Sơ Nổi Sóng Gió (2)

- Tuân lệnh!!

Đám Sát Đồ cao giọng la lên.

Làm Thôn Thiên Ma tộc đối với năng lượng tự nhiên bọn chúng đặc biệt mẫn cảm, vừa mới vừa xuất hiện thì đã biết hoàn cảnh nơi này đặc biệt, nếu như có thể tùy ý nuốt luyện một năm, thật đúng là khả năng có trưởng thành lớn.

- Ngươi tên gì? Sát Ngốc Tử?

Thôn Thiên Ma Hoàng quan sát Thánh Hoàng Sát Đồ ở phía trước nhất.

- Đồ!! Đồ Sát Đồ! Sát Đồ.

Trái tim Sát Đồ đều rụt rụt lại, cũng không dám tức giận.

- Chính ngươi, theo ta ra ngoài, tìm kiếm Ma Giới Hoàng Đồ.

- Tuân lệnh!!

- Ai là tộc trưởng?

- Có!

Sát Kỳ bước về phía trước.

- Các ngươi ở lại nơi này tu luyện, chuyện gì khác cũng đều không cần quản, bất kỳ người nào chỉ huy đều không cần ngừng lại. Nếu ai ngăn cản các ngươi nuốt luyện năng lượng, hung hăng náo cho ta!!

- Tuân lệnh!

- Lấy tòa sơn cốc này làm trung tâm, phạm vi năm trăm dặm, hóa thành lãnh địa. Tản ra! Hung hăng nuốt cho ta! Chỉ cần chống đỡ không chết vẫn nuốt!

Khương Phàm cùng Đan Hoàng đi trong cánh rừng tươi tốt.

- Vô Hạn Tạo Hóa Đan, thật sự có thể để hắn tái tạo cơ thể? Ta cũng không hy vọng vật quý giá như vậy sẽ bị lãng phí hết.

Vừa rồi mặc dù Khương Phàm là kích thích ma hồn, nhưng cũng thật sự không nỡ.

- Bất luận là Ma Hoàng, Yêu Thần, hay là Thần Tôn, vấn đề là muốn cho hồn phách cảnh giới này đoàn tụ chiến khu, biện pháp trực tiếp nhất chính là Thần Nguyên của đồng tộc, những thứ khác, cơ hồ là không thể nào.

- Nhưng khí tức sinh mệnh của Vô Hạn Tạo Hóa Đan tuyệt đối có thể so với thần vật, Thôn Thiên Ma tộc lại là Ma tộc đặc thù nuốt luyện vạn vật, tức là có thể có mức độ lợi dụng Tạo Hóa Đan lớn nhất, cũng có thể nuốt luyện năng lượng đầu lâu của những Ma Hoàng bên trong Ma Giới Hoàng Đồ kia.

Ta không dám hứa chắc quá nhiều, nhưng Vô Hạn Tạo Hóa Đan phối hợp với Ma Giới Hoàng Đồ, có bảy phần nắm chắc để hắn tái tạo cơ thể.

- Ngài nói có nắm chắc là tốt rồi. Nhưng ngài phải mau chóng lại luyện cho ta một viên.

- Khi não ngươi từ Sinh Mệnh Thần Điện trở về thì ta sẽ mở luyện. Nhưng ta không thể cam đoan một lần sẽ thành công, tốt nhất ngươi nên kiếm một ít Linh Thụ. Nhớ kỹ, rễ cây sẽ có hiệu quả tốt nhất.

- Sư phụ à, ta nhiều nhất chỉ có thể tranh thủ Sinh Mệnh Thần Điện giữ vững trung lập, thật không có bao nhiêu nắm chắc lại đi đào rễ cây của người ta.

- Không phải đã nói rồi sao, mệnh quan trọng hay là mặt quan trọng? Vô Hạn Tạo Hóa Đan đã cho Thôn Thiên Ma Hoàng, ngươi nhất định phải luyện một viên mới!!

- Được rồi, ta sẽ cố hết sức.

Khương Phàm không thèm đếm xỉa tới nữa!

Coi như uy hiếp lợi dụng, không biết xấu hổ không cần da mặt cũng phải gom góp dược liệu!

- Không phải cố hết ức, mà là nhất định phải làm!

- Ta nhất định làm!!

- Đúng rồi, rốt cuộc ngươi và Tinh Linh Đế tộc ân oán gì? Sao năm đó bọn chúng có thể cho phép ngươi vác Đông Nam Thiên Môn đi?

- Cái này... Nói rất dài dòng.

Nụ cười của Khương Phàm hơi có vẻ xấu hổ, nói quanh co hai tiếng, lại nói sang chuyện khác:

- Thần Phật đều đã rời khỏi được nửa năm, không biết Thái Sơ nơi đó thế nào. Ta rất chờ mong Thần Phật có thể trấn sát Hứa Như Lai, nhưng lại sợ phật môn bận tâm mặt mũi, không hy vọng loại chuyện này làm lớn chuyện.

Thái Sơ đại lục!

Sớm tại ngày mười tám tháng tư, Thần Phật bí mật đã tới Tu Di Sơn tại Thiên Khải hoàng thành.

Hắn không có trở về Thái Sơ, bởi vì như vậy cần xuyên qua thiên môn do Đế Thành khống chế. Nếu như Thái Sơ Đế tộc biết hắn còn sống, rất có thể sẽ bí mật xử tử. Hắn cũng không có an bài trấn thủ hoàng thành bí mật đi Tu Di Sơn lấy Thần Nguyên, bởi vì như vậy bảo vật chỉ có đích thân Tu Di chủ nhân tới mới có thể mời đi ra, mà xin mời Thần Nguyên chắc chắn sẽ gây nên oanh động, đánh thức Đế tộc thì sẽ rất phiền toái.

Cho nên, sau khi tu dưỡng ngắn ngủi, Thần Phật mật lệnh tăng lữ trong hoàng thành trở về Thái Sơ đại lục, tuyên bố với tất cả phật môn hắn đã trở về, cũng mời toàn thể Thánh Phật phật môn thân phó Tu Di hoàng thành Thiên Khải.

Cùng lúc đó, tại Tu Di hoàng thành hắn cũng cao điệu tuyên bố mình đã trở về, phật quang vô tận phổ chiếu tám phương, gây nên sự chú ý của các phương.

Cứ như vậy, một trận oanh động đồng thời tại Thiên Khải và Thái Sơ dẫn bạo.

Thần Phật trở về rồi?

Phần Thiên Thần Hoàng không dám mạo hiểm sát hại chủ nhân phật môn, hay là đã cùng phật môn làm giao dịch đặc thù?

Không có người nào rõ ràng!

Ngay cả Tu Di Sơn đều khó mà tin được, Hứa Như Lai đi một chuyến Thương Huyền, vậy mà đã cứu Thần Phật trở về được thật?

Nhưng bất luận như thế nào, Thần Phật trở về, thiên đại hỉ sự.

Phật môn với tam đại hoàng đạo, ngũ đại hoàng tộc, mười ba Thánh Miếu, đều nhao nhao hành động, kinh thiên môn, trèo lên Thiên Khải, tề tụ tới Tu Di hoàng thành.

Thái Sơ Đế tộc thì bị tin tức này đánh một cái trở tay không kịp.

Trở về rồi?

Làm sao Khương Phàm lại chịu thả Thần Phật trở về?

Cái tên điên tàn bạo vô độ, giết chóc thành nghiện, lại không chỗ nào e ngại kia, lại còn dưới tình huống bị Hứa Như Lai bí mật khiêu khích, vậy mà đã thả Thần Phật?

Bọn hắn nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có một khả năng, Hứa Như Lai đã làm hư chuyện.

Rất có thể Khương Phàm đã nhìn rõ ý đồ của Hứa Như Lai, cố ý muốn mượn tay Thần Phật đảo loạn cục diện Thái Sơ, phải dùng sự hỗn loạn của phật môn ngăn chặn tình huống mới vào Thương Huyền!

Nhưng tin tức đã truyền ra, bọn hắn muốn bí mật xử lý đã đã không kịp nữa, điều duy nhất phải làm chính là trước khi phật môn ra tay, Hứa Như Lai nhận được Đế Thành.

Cuối tháng tư, tam đại hoàng đạo, ngũ đại hoàng tộc, mười ba Thánh Miếu, tất cả Thánh Phật tề tụ Tu Di hoàng thành, cùng nghênh đón Thần Phật trở lại Tu Di Sơn. Cho đến lúc này, thiên hạ mới biết được, Khương Phàm chỉ thả đi Thần Phật phật hồn, mà phật khu đội lên Thương Huyền. Sau đó... Tu Di Sơn chủ nhân bế quan, tái tạo Thần Phật thân thể. Phật môn, bình tĩnh như thường, không có bất kỳ cái gì rung chuyển. Cái này khiến Thái Sơ Đế tộc cảm thấy kinh ngạc, cũng âm thầm thở phào, nhưng bọn hắn biết, Thần Phật chắc chắn sẽ không cứ tính như vậy, bây giờ không có động tác, chỉ là cần ổn định hoàn cảnh tái tạo thần khu, một khi thần khu tái tạo, phản kích liền sẽ tới.
Chương 2723 Tối Hậu Thư

Cuối tháng chín, Thái Sơ đại lục, Đế Thành.

- Tu Di Sơn đưa đến tin tức.

Thiên Uy Thần Tôn tìm đến chỗ Hứa Như Lai đang bế quan.

- Chủ nhân Tu Di khôi phục rồi?

Hứa Như Lai bị từng mảng phật quang bao phủ, nhìn thần thánh không gì sánh được, dáng vẻ hắn ngồi xếp bằng ở chỗ kia trang nghiêm, như là phật bất hủ.

Ở chỗ này đã gần nửa năm, hắn đã thành công đột phá đến Thánh Hoàng cảnh, có thực lực thống ngự một phương, thậm chí trù hoạch kiến lập hoàng đạo.

- Thần Phật đã vào khôi phục nửa tháng trước, tự mình phái người đưa tới tin tức, xin ngươi về Tu Di Sơn.

Thiên Uy Thần Tôn quy ẩn mấy trăm năm, đã không còn xử lý sự vụ đại lục, không nghĩ tới khi xuất quan chuyện đầu tiên mình nhúng tay đã lập tức mất đi quyền khống chế.

Trước đó Thần Phật trở về Thiên Khải, kỳ thật có thể bí mật tính toán Hứa Như Lai, để hắn trở về, lại cưỡng ép trấn áp.

Nhưng, Thần Phật cuối cùng vẫn là Thần Phật, khinh thường các loại âm mưu thủ đoạn, mà lại coi trọng mặt mũi phật môn, không muốn làm lớn chuyện, cho nên bất luận là triệu tập Thánh Phật tề tụ về hoàng thành, hay là trở lại Tu Di Sơn, đều vẫn chưa nói về chuyện của Hứa Như Lai.

Thật giống như cái gì cũng chưa từng xảy ra!

Cái này cũng tương đương với việc giữ lại mặt mũi cho Đế tộc, để lại mặt mũi cho Thiên Uy Thần Tôn hắn.

Trận nguy cơ khả năng dẫn phát phật môn cùng Đế Thành này đã tạo thành đại sự nội loạn cho Thái Sơ, và được chủ nhân Tu Di ẩn nhẫn lặng yên hóa giải.

Nhưng, phật môn thỏa hiệp mang ý nghĩa Đế tộc cũng hẳn là thỏa hiệp.

Lúc trước phật môn không có trương dương, bây giờ phật môn đòi người, Đế tộc cũng hẳn là sẽ thả người.

Cái này là ăn ý, cũng là im ắng cảnh cáo!

Nếu như trả người về, quan hệ giữa phật môn và Đế tộc sẽ không thay đổi,

Nếu như từ chối, hậu quả do Đế tộc gánh chịu.

Thiên Uy Thần Tôn không biết đã bao nhiêu năm hắn đã không có cảm nhận được loại cảm giác khó giải quyết này.

Hứa Như Lai ngồi xếp bằng với bộ dạng phục tùng, mặc niệm phật ngữ, bình tĩnh lạnh nhạt giống như thường ngày, cứ như chuyện cũng không có bất cứ liên quan nào với hắn cả.

Thiên Uy Thần Tôn khẽ nhíu mày, gia hỏa này ngược lại là đang giữ vững bình thản.

- Nếu như ngươi trở về, chắc chắn sẽ bị nội bộ xử lý. Phật môn sẽ không giết ngươi, nhưng sẽ vĩnh viễn trấn áp ngươi. Xá lợi của Phật Đà Thuỷ Tổ cũng sẽ bị rút ra ngoài, đưa cho truyền nhân khác.

- Nếu như ngươi không quay về, phật môn cùng chúng ta ba mươi ngàn năm liên quan bởi vì việc này tuyên cáo vỡ tan. Từ nay về sau, phật môn sẽ không lại có bất kỳ hợp tác nào cùng Đế tộc, cũng sẽ không lại chịu Đế tộc điều động.

Hứa Như Lai mặc niệm phật ngữ, hờ hững.

Giọng của Thiên Uy Thần Tôn hơi trầm xuống:

- Ta đang nói chuyện với ngươi!!

Hứa Như Lai dừng lại, than khẽ:

- Ngươi đưa ta đi, ta sẽ đi, ngươi bảo ta ở lại, ta sẽ ở lại. Quyền quyết định là ở trong tay Đế tộc, ta nghe lệnh là được.

Thiên Uy Thần Tôn nói:

- Ngươi không tranh thủ cho mình?

Hứa Như Lai lắc đầu khẽ nói:

- Các ngươi muốn bảo đảm ta, ta không cần nhiều lời, các ngươi muốn vứt bỏ ta, ta cũng sẽ không nói nhiều.

Thiên Uy Thần Tôn không còn cách nào khác, không còn che giấu, đi trực tiếp thẳng đến:

- Ta có khuynh hướng bảo trụ ngươi, điều kiện là... Ngươi nhất định phải quy thuận Đế tộc. Chỉ cần ngươi có thể tiếp nhận, chúng ta sẽ có những cách khác đi đền bù cho Tu Di Sơn. Cuối cùng là Tu Di Sơn phải sinh tồn sự bảo vệ của Đế tộc chúng ta, bất cứ chuyện gì, cũng có thể nói.

Hứa Như Lai không có nhiều do dự, nhân tiện nói:

- Ta có thể quy thuận Đế tộc. Nhưng, bất luận phật môn kiên trì như thế nào, cũng không thể đưa xá lợi Thuỷ Tổ trở về. Ta ở đâu, xá lợi ở đó!

- Đó là chuyện đương nhiên.

Thiên Uy Thần Tôn cam đoan, dù sao bảo đảm Hứa Như Lai chính là bảo đảm xá lợi Phật Đà.

Đây không chỉ là coi trọng tiềm lực của Hứa Như Lai, cũng có thể tại chuyện quan trọng sau này lợi dụng danh nghĩa xá lợi của Hứa Như Lai, một ít thế lực phật môn tụ tập đến bên cạnh Hứa Như Lai, tiến tới địa vị ngang nhau cùng Tu Di Sơn. Lại trải qua trăm ngàn năm lặng lẽ vận hành, sẽ thật sự khống chế toàn bộ phật môn!

Ngoài điện, đệ tử thân truyền của chủ nhân Tu Di Sơn - 'Diệu Đức' đang yên lặng chờ Thiên Uy Thần Tôn hồi phục.

- Diệu Đức Thánh Phật, đợi lâu.

Thiên Uy Thần Tôn từ trong điện đi tới, mặt mỉm cười:

- Chúc mừng, chúng ta vừa mới làm một quyết định, muốn giúp phật môn tái tạo vị Thần Phật thứ hai, liền chọn Hứa Như Lai!!

Diệu Đức chắp tay trước ngực, khẽ vuốt cằm, nói:

- Theo ý Phật Tôn, nhất định phải mời Hứa Như Lai trở về.

Thiên Uy Thần Tôn cười nói:

- Hắn sẽ trở về, chờ sau khi trùng kích Thần cảnh, chúng ta sẽ đích thân đưa hắn trở về, đến lúc đó, Phật Tôn các ngươi phải nhớ đến hoan nghênh a.

Diệu Đức khẽ vuốt cằm, tiếp tục nói:

- Theo ý Phật Tôn, Hứa Như Lai nhất định phải cùng ta về Tu Di Sơn, là bây giờ, không phải tương lai.

Thiên Uy Thần Tôn mặt mỉm cười, ngôn ngữ lại mang ý nhắc nhở:

- Lần này chúng ta là không ràng buộc trợ giúp phật môn tái tạo tân thần, các ngươi không cần có lo lắng khác. Ngươi đi về trước đi, không cần lo lắng Hứa Như Lai.

- Đế tộc hậu ái, ta thay mặt Phật Tôn cám ơn, nhưng lần này Hứa Như Lai nhất định phải cùng ta về Tu Di Sơn.

- Tâm tình muốn hoàn thành nhiệm vụ của ngươi ta có thể hiểu, nhưng chúng ta đây là có ý tốt, hi vọng ngươi cũng có thể lĩnh hội. Như vậy đi, ngươi trở về lại báo cho Thần Phật biết?

- Phật Tôn để cho ta nhắn giùm, nếu như Đế tộc khăng khăng tạm giam Hứa Như Lai, Tu Di Sơn sẽ vô cùng thất vọng đối với Đế tộc.

- Ha ha, ta biết đã xảy ra một chút hiểu lầm, cho nên chúng ta mới bồi dưỡng cho các ngươi một tân thần, lấy đó làm áy náy.

Diệu Đức vẫn không có thay đổi, tiếp tục kiên trì nói:

- Lần này ta đến đây là đại biểu cho Phật Tôn, mỗi câu ta nói cũng đều là thái độ của Phật Tôn.

- Nếu như Hứa Như Lai có thể hoàn chỉnh trở về Tu Di Sơn, tất cả những chuyện xảy ra trước đó cũng sẽ không lại đề cập tới nữa. Hứa Như Lai không quay về, Tu Di Sơn sẽ khai thác biện pháp cần thiết, đáp lại hành động của Đế tộc trong sự kiện lần này.
Chương 2724 Phật Độ Biển Cả, Phổ Tể Chúng Sinh

- Hi vọng Thiên Uy Thần Tôn có thể thận trọng cân nhắc, cũng hi vọng Thiên Uy Thần Tôn có thể thương nghị cùng Thiên Quân Đại Thần Tôn, nếu mà bắt buộc, hỏi Đế Quân một chút.

Nụ cười trên mặt Thiên Uy Thần Tôn từ từ biến mất, trong ngôn ngữ cũng hơn nhiều mấy phần cảnh cáo.

- Trở về chuyển lời với Thần Phật, chuyện lúc trước, chúng ta rất xin lỗi, vì để biểu hiện áy náy, ngoại trừ trợ giúp các ngươi bồi dưỡng Hứa Như Lai đến Thần cảnh ra, sẽ còn tặng năm viên thần cốt linh tủy. Hi vọng Thần Phật... Tinh tế cân nhắc...

Diệu Đức không cần phải nhiều lời nữa, hắn lui lại mấy bước, quay người rời khỏi.

Thiên Uy Thần Tôn cao giọng nhắc nhở:

- Mời Thần Tôn các ngươi tinh tế cân nhắc!!

Hứa Như Lai từ trong điện đi tới, nhìn Diệu Đức đang xuống núi, thản nhiên nói:

- Ta rời khỏi, cho hắn cơ hội, hắn, hẳn sẽ bị khâm định là chủ nhân Tu Di hạ nhiệm.

Thiên Uy Thần Tôn nói:

- Ngươi cứ việc ở lại nơi này tu luyện đi, chuyện Tu Di Sơn ngươi không cần để ý tới, ta sẽ xử lý tốt. Nhưng, nhớ kỹ những gì ngươi cam đoan, quy thuận Đế tộc!

Hứa Như Lai chắp tay trước ngực, mặc niệm phật ngữ.

Đối với những tăng lữ phật môn kia mà nói, quy thuận Đế tộc giống như không thể tiếp nhận, nhưng hắn không quan trọng, đây chính là thủ đoạn lợi dụng lẫn nhau mà thôi.

Nếu không thể quay về Tu Di Sơn, hắn cứ việc mượn nhờ ảnh hưởng của Đế tộc, tự mình tạo một ra hoàng đạo phật môn, lại dùng mấy trăm hơn ngàn năm, hình thành hệ thống thuộc về hắn phật môn.

Hệ thống phật môn như thế này cũng sẽ hoàn toàn lại tuyệt đối thuộc về hắn.

Thiên Uy Thần Tôn cho là mình sẽ giải quyết chuyện này rất nhẹ nhõm, Hứa Như Lai cũng coi là Tu Di Sơn không dám liều mạng cùng Đế tộc.

Nhưng… chuyện để bọn hắn không tưởng tượng được, sau mười ngày ngắn ngủi oanh động Thái Sơ, đã trực tiếp dẫn bạo thiên hạ!.

Kỷ Nguyên năm mười chín, ngày mùng bảy tháng mười, Tu Di Sơn, Đạo Đức môn, Bồ Đề cổ tự, tam đại hoàng đạo phật môn cùng nhau tuyên cáo.

- Đế ước khó khăn, chúng sinh gặp họa. Thương Huyền ứng chiến chắc chắn dẫn phát tai nạn chiến tranh. Phật môn thế nhỏ nói nhẹ, vô lực bình phục chiến loạn, lại không đành lòng ngồi xem yêu ma tàn sát, thây ngang khắp đồng.

- Từ hôm nay, Tu Di Sơn, Đạo Đức môn, Bồ Đề cổ tự liên hợp hiệu triệu tăng lữ thiên hạ, thủ vệ thánh địa, cùng tất cả những người hoài thiện, tề tụ về Thương Huyền, phổ tể nạn dân, bảo hộ hàng tỷ sinh linh của Đại Hạ hoàng triều.

- Khởi nguyên chiến tranh đều là vì lợi ích, nhìn tộc lĩnh của tất cả hoàng tộc, hoàng đạo, cùng Đế tụ thiên hạ, trục lợi thì có thể, nhưng chớ loạn tạo sát nghiệt!

Phật âm hùng vĩ, lời tuyên cáo uy nghiêm, nương theo tiếng chuông xa xăm của tam đại phật môn hoàng đạo, quanh quẩn tại Thái Sơ, vang vọng trong đại dương mênh mông.

Ngày bảy cùng ngày, tiếng chông cổ huýt dài ba ngàn lần, Tu Di Sơn, Đạo Đức môn, Bồ Đề cổ tự, hai trăm ngàn tăng lữ hiệp đồng bảy mươi ngàn Yêu thú bảo vệ, quỳ lạy tổ địa, khởi hành viễn phó Thương Huyền đại lục.

Thái Sơ chấn động, quần hùng ngạc nhiên.

Đây là điều kiện của Khương Phàm lúc trước để thả Thần Phật đi sao?

Phật môn đây là muốn vứt bỏ Thái Sơ Đế tộc sao?

Ngay cả Đế tộc đều rất chấn động, lực ảnh hưởng của phật môn cả thiên hạ đều biết, nếu như phật môn cao điệu thẳng tiến Thương Huyền, nhận định Khương Phàm là khởi nguồn của hoạ loạn, cường tộc thiên hạ liền có thể đứng tại điểm cao đạo đức, yên tâm thoải mái chinh phạt Thương Huyền, vây bắt Khương Phàm.

Nhưng bây giờ một cái tuyên bố như thế, ngược lại tựa như là Đế tộc có tội, tiến tới Thương Huyền chính là đang tạo tàn sát và tội nghiệt.

Mà, phật môn cũng là lực lượng cường đại giúp Thái Sơ ngăn được Yêu tộc cùng Ma tộc, bây giờ cứ đi như thế??

Thiên Uy Thần Tôn lần nữa nhớ tới lời nói mà Diệu Đức nói ngày đó, rốt cuộc đã hiểu thâm ý trong lời nói.

Đây chính là đáp lễ đối với việc bọn hắn mưu hại Thần Phật, tạm giam Hứa Như Lai!!

- Thần Phật, nhắc nhở ngươi không nên quên lúc trước là ai chứa chấp phật môn, là ai bảo toàn phật môn!

Thiên Uy Thần Tôn tự mình đuổi kịp đội ngũ phật môn, giận dữ giằng co với Thần Phật đang ngồi xếp bằng ở trên lưng Kim Sí Thiên Bằng.

- Phật môn vĩnh viễn sẽ không bao giờ quên ân tình của Thái Sơ Đế tộc, nhưng Thương Huyền lâm nạn, hàng tỷ sinh linh đang đứng trước nguy hiểm, phật môn nhớ tới ân tình năm đó nên không tiện ngăn cản Thái Sơ Đế tộc bộ pháp chiến tranh, khả năng cuối cùng chỉ có thể bảo vệ sinh linh vô tội nơi đó.

Thần Phật chắp tay trước ngực, phật quang tỏa sáng vạn trượng, cả người giống như là một vòng mặt trời hừng hực.

- Nếu như ta giao Hứa Như Lai cho ngươi, các ngươi có thể lưu lại không?

Thiên Uy Thần Tôn cắn răng nói.

- Lần này chúng ta đi, chỉ vì sinh linh vô tội của Thương Huyền, không còn nghĩ về hắn.

Thần Phật ý đã quyết.

- Thần Phật! Ngươi nghĩ thông suốt cho ta, nơi này là Thái Sơ đại lục, lãnh địa của Thái Sơ Đế tộc chúng ta. Các ngươi rời khỏi thì đơn giản, muốn trở lại, không dễ dàng như vậy!

- Lần này Thương Huyền loạn chiến, cuối cùng rồi sẽ còn sót lại phế tích đầy đất, sau này phật môn sẽ vĩnh trú Thương Huyền, tạo dựng tịnh thổ tại phế tích, bảo hộ sinh linh, siêu độ vong hồn.

- Ngươi...

Thiên Uy Thần Tôn dùng sức nắm chặt nắm đấm, bước về phía trước mấy bước, hạ giọng:

- Đừng cố làm ra vẻ với ta, ta có thể cam đoan, Hứa Như Lai cùng xá lợi Phật Đà Thuỷ Tổ đều sẽ giao cho ngươi! Lại thêm năm khối thần cốt linh tủy!

- Lần này phật môn đi chỉ vì tìm về sơ tâm.

Thần Phật cũng không nói nhiều, phật quang hừng hực che mất bóng dáng của hắn, bầu trời xanh thẳm vang lên tiếng phật âm phiêu miểu.

Thiên Bằng giương cánh, bay lượn dưới bầu trời; Kim Sư Hống gào thét, đạp không mà đi; Bạch Tượng huýt dài, ngự địa hoang dã; Thánh Hùng lộ ra thiên tướng, mở bước ngàn vạn dặm...

Bảy mươi ngàn Yêu thú bảo vệ phật môn, mang theo hai trăm ngàn tăng lữ, trèo đèo lội suối, đi đến Đông Bắc Tân Hải.

Mà theo tam đại hoàng đạo phật môn hành động, phật môn của ngũ đại hoàng tộc cùng mười ba Thánh Miếu khác cũng đều nhao nhao hành động. Bởi vì chủ nhân Tu Di tuyên cáo thiên hạ, đồng thời cũng đưa tin tức đến cho bọn hắn, ngôn ngữ không nhiều, lại xúc động phật tâm trong bọn hắn.
Chương 2725 Bất Hủ Thần Sơn (1)

Vào giữa tháng mười, trải qua mấy ngày chỉnh lý ngắn ngủi, ngũ đại phật môn hoàng tộc, mười ba Thánh Miếu, tổng cộng ba trăm ngàn tăng lữ, một trăm ngàn Yêu thú bảo vệ cũng nhao nhao khởi hành, một lần cuối cùng gõ vang tiếng chuông phật, một lần cuối cùng quỳ lạy tiên tổ, đạp vào con đường sơ tâm tìm kiếm phật môn, lao tới Đông Bắc Bộ Tân Hải tại Thái Sơ đại lục.

Bọn hắn sẽ từ nơi đó, vượt biển vào Thương Huyền.

Bất Hủ Thần Sơn!

Thái Sơ đại lục, hoàng đạo trẻ tuổi tại Đông Bắc Bộ.

Khi mấy chục vạn tăng lữ vượt qua sông núi, tràn vào Đông Bắc Bộ, toàn bộ Đông Bắc Bộ đã lâm vào oanh động.

Kỳ Lân cùng Mặc gia là chủ nhân Đông Bắc tự nhiên mật thiết chú ý.

Hàng ngàn Kỳ Lân, tản mát trên những ngọn núi lớn cao ngàn trượng thậm chí vạn trượng, ngắm nhìn đội ngũ di chuyển giống như dòng sông uốn lượn ở phương xa.

Bọn chúng uy phong lẫm liệt, thần tuấn kiêu ngạo, có Thổ Kỳ Lân, Hỏa Kỳ Lân, Mộc Kỳ Lân, Thủy Kỳ Lân, càng có Kim Kỳ Lân, Mộc Kỳ Lân, cùng Lôi Kỳ Lân hiếm thấy.

Bên trong Kỳ Lân Yêu tộc không có Kỳ Lân Vương Giả là Mặc Kỳ Lân cùng với Bạch Kỳ Lân, lại tụ tập các loại Kỳ Lân khác.

Bất Hủ Thần Sơn không có Thánh Hoàng chân chính, nhưng lại có sáu tôn Thánh Vương Kỳ Lân, cùng hai vị Mặc gia Thánh Vương.

Huyết mạch bá đạo, số lượng Thánh Vương khoa trương, nhất là khi được Thái Sơ Đế tộc tán thành, để Bất Hủ Thần Sơn tại bảy trăm năm trước, quay về hoàng đạo.

Đương nhiên, bất luận là năm đó hay là bây giờ, sự duy trì của Thái Sơ Đế tộc đối với Kỳ Lân đều không phải là có ý tốt gì mà đơn giản là buồn nôn Long tộc.

Nếu không, Kỳ Lân tộc cùng Mặc gia cũng sẽ không trở thành đến bây giờ đều không thể sinh ra một vị Thánh Hoàng thống lĩnh chân chính.

Trong này đương nhiên là có Đế tộc bí mật áp chế.

- Khương Phàm chỉ là thả hồn phách Thần Phật trở về, thần khu khẳng định đã bị thôn phệ, Thần Phật lại còn nguyện ý mang theo tất cả phật môn đi đến Thương Huyền, thật không hiểu rõ mà.

Tộc trưởng Mặc gia - Mặc Quyết, khôi ngô mà hùng tráng, uy phong lẫm liệt đứng ở trên lưng Hỏa Kỳ Lân, ngắm nhìn phương xa.

Hỏa Kỳ Lân miệng nói tiếng người:

- Cử động lần này của Thần Phật mặc dù sẽ thu hoạch được các phương khen ngợi, nhưng cũng sẽ đắc tội Thái Sơ Đế tộc. Làm như thế, chẳng khác gì là trở mặt cùng Thái Sơ.

- Lúc trước nếu như không phải có Thái Sơ bảo hộ, chỉ sợ phật môn sớm đã xuống dốc, Thần Phật làm như thế... Không quá bình thường...

Lôi Kỳ Lân đột nhiên nói:

- Các ngươi nói, có khả năng, đây chính là Thái Sơ thụ ý Đế tộc hay không? Cường tộc khác không dám, cũng không tiện đến Thương Huyền sớm, nhưng phật môn nâng đại nghĩa bảo vệ cao như vậy, giống như không bị hạn chế, mà Khương Phàm cũng không dám đuổi đi, lại không dám hãm hại.

- Kể từ đó, mấy chục vạn tăng lữ vào Đại Hạ hoàng triều ở, lấy danh nghĩa bảo vệ, đi uy hiếp, có thể tại thời khắc tất yếu khiến cho Khương Phàm thỏa hiệp, cũng có thể kiềm chế Thương Sinh Cung của thánh địa tổ sơn.

Mặc gia cùng đám Kỳ Lân đều trầm mặc xuống, cái này thật đúng là một lời giải thích tương đối hợp lý.

Nhưng, phật môn sẽ làm như thế thật sao?

Lấy danh nghĩa bảo vệ, đi uy hiếp?

Chuyện này sẽ không quá tà ác đấy chứ!

Mộc Kỳ Lân thản nhiên nói:

- Những người với ý nghĩ cao thượng kia chúng ta không hiểu. Nói không chừng, phật môn cho là càng nhanh giải quyết Khương Phàm, càng có thể giải cứu chúng sinh thì sao.

Lão tổ Mặc gia, Mặc Thần nói:

- Chuyện Phật môn không liên quan tới chúng ta, vẫn là ngẫm lại nên ứng phó an bài của Thái Sơ Đế Thành như thế nào đi.

Nhắc đến cái này, mặc kệ là tộc nhân Mặc gia hay là đám Kỳ Lân, vẻ mặt của tất cả đều âm trầm xuống.

Đại chiến đế ước sắp đến, Đế Thành đều hạ lệnh chinh tập đối với tất cả hoàng tộc hoàng đạo của Thái Sơ đại lục, yêu cầu toàn bộ bọn hắn đều phải tham dự đại chiến Thương Huyền, hoàng tộc chí ít xuất động một vị Thánh Vương ba vị Thánh Linh, hoàng đạo thì phải cam đoan một vị Thánh Hoàng năm vị Thánh Vương, Thần Tôn của Chí Tôn Hoàng Đạo nhất định phải tham dự, mà nhất định phải tiếp nhận chỉ lệnh của Đế tộc.

Bất luận kẻ nào dám can đảm ngỗ nghịch, hoặc là không theo chỉ lệnh làm việc sẽ bị chế tài nghiêm khắc, thậm chí sẽ diệt tộc!

Đại chiến Thương Huyền không chỉ là vây bắt Khương Phàm, mà còn là một trận cạnh tranh giữa tất cả Đế tộc.

Phần cạnh tranh này không chỉ là Đế tộc biểu hiện ra thực lực của mình, mà còn biểu hiện ra thực lực của các hoàng đạo phụ thuộc, càng bao gồm cả trình độ ủng hộ của các cường tộc đại lục đối với Đế tộc.

Những chuyện này lúc đầu không gì đáng trách, nhưng chỉ lệnh của Đế tộc đối Bất Hủ Thần Sơn bọn hắn lại có vẻ càng hà khắc, đó chính là... Toàn tộc hành động, một tên cũng không để lại!

Mệnh lệnh này không chỉ có không hợp lý, mà còn lộ ra phần cổ quái.

Đại chiến Thương Huyền tương đương với chiến trường Thần Ma, Bán Thánh đều rất khó cam đoan nhất định sống sót, huống chi là Niết Bàn cảnh đời mới.

Đi làm cái gì?

Chịu chết sao?

Muội muội nhỏ nhất của tộc trưởng Mặc Quyết, tên Mặc Dao đột nhiên mở miệng:

- Các ngươi nói... Có phải là Hỏa Lạc đã thật sự trở thành Mặc Kỳ Lân rồi hay không?

Hỏa Lạc mà Mặc Dao nhắc tới chính là Hỏa Kỳ Lân trước đó đi theo Khương Phàm sau khi vứt bỏ hết thảy. Năm đó từ biệt, đảo mắt ba năm, Hỏa Lạc nhưng không có một chút tin tức truyền đến.

- Mặc Kỳ Lân...

Vẻ mặt Đám Kỳ Lân đều hoảng hốt, đó là Kỳ Lân tộc Vương giả chân chính, cũng là kiêu ngạo của Kỳ Lân tộc, nhưng trên thế giới này đã quá lâu quá lâu không có sinh ra ra Mặc Kỳ Lân, cái kia không thể nghi ngờ là tồn tại trong truyền thuyết, càng là tồn tại trong giấc mộng bọn chúng.

Mặc Quyết nhìn tiểu muội muội của mình, hơi nhướng mày:

- Ý của muội là, Thái Sơ Đế tộc muốn dùng chúng ta uy hiếp Hỏa Lạc??

Mặc Dao nói:

- Trừ lý do này, muội thật không nghĩ ra được cái khác. Nếu như Hỏa Lạc thật sự đã ký kết khế ước cùng Thiên Hậu, rất có thể đã kích phát huyết mạch, biến thành Mặc Kỳ Lân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK