Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2491 Khí tức Trường Sinh

- Cho nên từ vấn đề đại cục đến xem, cô càng thích hợp để tiếp quản thần giáo. Mà bây giờ nội chiến tại Thương Huyền đã tiến vào thời kỳ mấu chốt, Đông Hoàng Toại cần liên tục xuất chiến, cũng cần tập trung tinh lực tu luyện, không có dư thừa tinh lực chiếu cố và xử lý các hạng sự vụ thần giáo, cho nên...

- Ở trong sơn cốc này, chúng ta đã cùng nhau quyết định giáo chủ Cửu Thiên thần giáo mới, cũng chính là cô.

- Ta đang yêu cầu ngươi giải trừ Tâm Dục Vô Ngấn, không phải đến thảo luận sự vụ thần giáo cùng ngươi.

Lan Nặc rất không thích ứng Khương Phàm cái này đột nhiên lạc hậu cẩn thận thái độ, làm cùng là gia gia của nàng.

- Ta là Chu Tước linh văn, có thể Niết Bàn trùng sinh, sau khi thức tỉnh tổ mạch Chu Tước Thuỷ Tổ, năng lượng số lần Niết Bàn cao nhất đạt gấp ba lần!

- Bình thường mà nói, ta là giết không chết. Cho dù là kiếp trước, ta đều chết ở dưới thiên kiếp, mà không phải do các phương vây bắt. Chuyển thế trùng sinh, ta càng mạnh hơn so với kiếp trước, không chết được.

- Cho nên, cô cứ an ổn hưởng thụ ân huệ đi, đợi đến ngày ta thành thần, cô chắc chắn sẽ lên Thánh Hoàng!

Lan Nặc bất động:

- Nếu như ngươi chết thì sao??

Khương Phàm hơi do dự, nói:

- Thần giáo... Nguyện dùng mệnh của giáo chủ bọn hắn, đưa ta một lần hi vọng phục sinh.

Đầu Lan Nặc bỗng nhiên ông ông lên, kinh ngạc nhìn Khương Phàm.

Đây là cao tầng thần giáo làm quyết định tập thể?

Trách không được từ đầu đến cuối bọn họ đều không đề cập tới chuyện Tâm Dục Vô Ngấn!

Khương Phàm trấn an nói:

- Không cần nghĩ tới Tâm Dục Vô Ngấn, ta không chỉ có Niết Bàn Thuật, còn có đan dược do Đan Hoàng chuẩn bị. Trước khi tái nhập Đăng Thiên Kiều, ta sẽ không chết. Nếu như ta chết tại Đăng Thiên Kiều... Tâm Dục Vô Ngấn của cô cũng không cứu được ta.

Lan Nặc nhấp nhẹ đôi môi đỏ, ánh mắt dần dần phức tạp:

- Vì ngươi, Thần Tôn chịu chết tại Thiên Trụ sơn, Giáo Tôn cam làm xu thế, bồi dưỡng hai người được chọn làm giáo chủ, một người thông gia, một người làm nô, Khương Phàm... Hi vọng tương lai ngươi có thể xứng đáng với thần giáo!

- Đương nhiên đương nhiên, cũng hi vọng cô có thể thường xuyên ở bên cạnh thúc giục.

- Ta nhất định!!

Lan Nặc khẽ cắn môi, quay người rời khỏi.

Khương Phàm lắc đầu, trở lại trong sơn cốc, vừa lĩnh hội Nhật Nguyệt Tinh Thần Đại Táng phiêu miểu thâm ảo, vừa chờ đợi Đông Hoàng Như Ảnh khôi phục.

Mỗi lần Đông Hoàng Như Ảnh khởi động Vạn Cổ Thiên Thu, đều sẽ tiêu hao rất nhiều năng lượng, cần thời gian dài điều trị và khôi phục, như tình huống hắn vận dụng Thương Sinh Tạo Hóa và Càn Khôn Đại Tàng.

Tạm thời Khương Phàm rất khó tiến tới Thần Linh cảnh, chỉ có thể tận hết khả năng tăng thực lực lên tại Thánh cảnh đại hoàn mãn.

Biện pháp trực tiếp nhất hữu hiệu nhất, chính là ngưng tụ Ấn Ký Thủy Tổ mới.

- Ngươi thích Lan Nặc?

Đông Hoàng Như Ảnh đột nhiên mở miệng.

- Cái gì?

Khương Phàm vểnh tai, còn tưởng rằng mình nghe lầm.

- Ngươi thích Lan Nặc?

- Không có không có, ta chỉ là đang đùa nàng thôi.

- Mỗi lần ngươi gặp nàng, hình như đều muốn chọc nàng.

- Có sao? Ta chỉ là nhớ tới cô nương như nàng vậy mà lại dời tảng đá nện lên chân mình liền muốn cười.

- Nàng là loại nữ nhi nào?

- Chính là... Thanh cao, thông minh, xinh đẹp còn... ừm... Còn rất kiêu ngạo.

Đông Hoàng Như Ảnh nhướn mày, thản nhiên nhìn mắt Khương Phàm:

- Mỗi lần ngươi nhìn thấy Lan Nặc, toàn thân đều phát nhiệt.

Khương Phàm cười nói:

- Cô cũng thích nói đùa? Không tệ không tệ, có tiến bộ.

Đông Hoàng Như Ảnh nói:

- Ta là Hư Thiên linh văn, có thể phát giác được không gian ba động nhỏ xíu. Thời điểm ngươi vừa mới nhìn thấy Lan Nặc, toàn thân đều phát nhiệt, máu gia tốc chảy, khiến cho không gian xung quanh dao động. Ánh mắt ngươi nhìn nàng cũng lộ ra mấy phần xâm lược. Thời điểm ngươi gặp được Lan Nặc tại Thiên Cung thứ chín lúc đó, so với hôm nay càng là xao động hơn. Thời điểm gặp lại Lan Nặc Thượng Thương cổ thành, ngươi cũng rất xao động.

- A? Có chuyện này?

Khương Phàm cười lúng túng, có sao, hắn không có phát hiện.

- Ngươi là thích nàng thật, hay là thân phận nữ nô của nàng kích thích một ít dục niệm kiếp trước của ngươi.

- ...

Khương Phàm có chút há mồm, bất chợt giật mình.

Trong ánh mắt Đông Hoàng Như Ảnh hiện lên vẻ phức tạp, tuy nhiên nàng cũng không có lại nói thêm cái gì, mà là nhắm mắt lại tiếp tục minh tưởng.

Khương Phàm gãi gãi đầu, thẹn để mặt đỏ.

Có sao?

Nghiêm trọng đến thế sao?

Sao ta không có chú ý qua.

Tuy nhiên... Bọn võ giả không gian này thật khủng bố, thậm chí ngay cả việc có phải mình xao động hay không đều có thể phát giác ra được?

Chờ chút, thời điểm hắn ngẫu nhiên nhìn lén dáng người Như Ảnh, có phải cũng có sóng chấn động hay không?

Thời điểm trong đầu của hắn lấp lóe suy nghĩ xấu, cũng có sóng chấn động sao??

Có phải nàng đều biết hay không?

- Ừm...

Trong cổ họng Khương Phàm lăn ra từng tia ngâm khẽ, nghiệp chướng!!

Sí Thiên đại điện.

- Lan Dận công tử, xin mời xin mời.

Đan Hoàng đứng dậy, nhiệt tình gọi Lan Dận đi tới.

- Ngài tìm ta?

Lan Dận khôi ngô thẳng tắp, anh tư bừng bừng phấn chấn, bộ dáng mặc dù tuấn mỹ, nhưng tuyệt đối không có vẻ yếu đuối, ngược lại là dương cương uy mãnh, tóc ngắn xoã tung càng lộ mấy phần thoải mái.

Thời điểm Lan Độ lão tổ tìm tới hắn, hắn rất bất ngờ, vị lão tổ tông Đan Đạo này lại ủy thác Lan Độ 'xin mời' hắn đến Sí Thiên giới, còn nói chuyện rất quan trọng.

- Quấy rầy ngươi sao?

Đan Hoàng mời Lan Dận, trên mặt lại mang theo nụ cười nhạt ý.

- Không có không có... Không dám nhận...

Lan Dận có loại cảm giác được sủng ái nhưng lại lo sợ.

Mặc dù tính cách của hắn vô cùng cuồng ngạo, nhưng tuyệt đối không dám mạo phạm vị Đan Hoàng này.

Đây không chỉ là ân sư của Khương Phàm, càng đã từng là Đan Hoàng, địa vị trong Sí Thiên giới cực kỳ tôn quý, càng là được tất cả mọi người kính trọng.

- Thời điểm ta ủy thác Lan Độ tìm ngươi, đã dặn dò qua không nên quấy rầy ngươi bế quan, không nghĩ tới ngươi lại đến nhanh như vậy. Là hắn hiểu lầm ý của ta, cưỡng ép ngươi đưa tới rồi?

- Không có, ta... Ta... Ta vừa xuất quan.

Vẻ mặt của Lan Dận hơi phức tạp, không hiểu gì mà khẩn trương lên, làm cái gì vậy?

Hình như ta không có địa vị cao đáng để Đan Hoàng khách sáo như thế.

Sau khi ngồi xuống, Đan Hoàng nói thẳng:

- Thực không dám giấu giếm, hôm nay ta tìm ngươi đến, là muốn mượn ngươi một thứ bảo bối.

- Bảo bối của ta? Ta không có bảo bối gì cả, chỉ có một thanh Trường Sinh Đao...

Ánh mắt Lan Dận lập tức cảnh giác, Trường Sinh Đao??

Hắn là đang có ý đồ với Trường Sinh Đao?

Trách không được lại khách khí như vậy.
Chương 2492 Khí tức Trường Sinh (2)

- Không sai, ta muốn mượn Trường Sinh Đao của ngươi dùng một lát.

- Như lời ngài nói, dùng, là có ý gì?

Đan Hoàng hơi trầm ngâm, nói:

- Ngươi biết thanh đao này của ngươi có lai lịch gì không?

- Ta chỉ biết đây là trọng khí Thượng Cổ, phát hiện trong cổ điện bị tàn phá ở Vĩnh Hằng Thánh Sơn, lúc ấy đặt chung một chỗ cùng Hư Không Kính.

Lan Dận âm thầm nắm chặt nắm đấm, ngôn ngữ rất cẩn thận.

Hắn có thể được thần giáo đồng ý, trở thành chủ nhân của Trường Sinh Đao, là chuyện mà hắn cảm thấy may mắn nhất cũng là kiêu ngạo nhất đời này. Nhất là khi chiến tranh bộc phát, càng ngày càng nhiều thiên tài cường giả rực rỡ hào quang tại thế giới Hỗn Độn, mặc dù hắn thiên phú rất mạnh, nhưng mãi vẫn không có được đặc biệt coi trọng, thứ duy nhất có thể an ủi hắn chỉ có chuôi trọng khí Thượng Cổ Trường Sinh Đao này.

Nếu như Đan Hoàng lấy đi khỏi hắn, chỉ sợ hắn lại không ra mặt ra đường, thành tựu tối cao đời này chỉ có thể tại Niết Bàn cửu trọng thiên, sau đó chờ mong cảnh giới Bán Thánh.

Đương nhiên, Bán Thánh đã từng là hy vọng xa vời cao nhất của hắn, nhưng bây giờ tại thời đại bạo phát loại cường giả này, Bán Thánh chỉ có thể coi là lực lượng trung tầng.

Đan Hoàng nói:

- Trường Sinh Đao không phải trọng khí thời đại Thượng Cổ, kỳ thật có thể tìm hiểu đại khái đến Tam Cổ tại thời đại Viễn Cổ. Bên trên tư liệu lịch sử chỉ có ghi chép lẻ tẻ, đây là một trong mười hai Thánh Tôn của Linh tộc.

- Thánh Tôn?

Lan Dận kinh ngạc, có thể ngược dòng tìm hiểu đến Viễn Cổ?

- Ta không biết Thánh Tôn này cụ thể là dạng xưng hào gì, nhưng hẳn là có thể nhìn ra được tôn sùng của Linh tộc đối với Trường Sinh Đao. Mà nhìn chung toàn bộ lịch sử, thời gian khí tức Trường Sinh hoàn toàn biến mất, cũng phải là ở thời đại viễn cổ. Ở trước đó, mặc kệ là Yêu tộc, Ma tộc, Linh tộc, thậm chí là Nhân tộc, tuổi thọ đều phổ biến rất dài, có một số kẻ lĩnh hội con đường trường sinh, thậm chí có thể được đến vĩnh sinh.

- Mà theo thời đại Hồng Hoang kết thúc, khí tức Trường Sinh đã biến mất khỏi Yêu tộc, Ma tộc, Nhân tộc, duy chỉ có Linh tộc mới có thể bảo tồn. Nhưng sau Viễn Cổ, Linh tộc cũng đều đã mất đi khí tức Trường Sinh, cứ việc còn có thể có được tuổi thọ rất dài, nhưng đã không thể so sánh nổi với thời đại Hồng Hoang. Cho nên chuôi Trường Sinh Đao này của ngươi, rất có thể là đã phong tồn khí tức Trường Sinh còn sót lại trên thế gian.

Đan Hoàng đưa ánh mắt sáng rực nhìn Lan Dận.

Trường Sinh Đao không chỉ vô cùng cứng rắn, danh xưng trời khó táng đất khó diệt, còn có hiệu quả 'kéo dài tuổi thọ', ai có thể bồi tiếp nó trưởng thành, người đó sẽ có thể không ngừng liên tục hấp thu năng lượng của nó, để cơ thể trở nên không thể phá vỡ, mà tuổi thọ còn sẽ không ngừng kéo dài, cho dù là Bán Thánh, đều có thể sống gần ngàn năm.

Cho nên thời điểm Đan Hoàng nhìn thấy Trường Sinh Đao tại Vĩnh Hằng Thánh Sơn lúc ấy, hắn đã đoán được rất có thể bên trong có khí tức Trường Sinh.

Chỉ là Đan Hoàng không nghĩ tới mình lại có thể có được cơ thể một lần nữa, còn có thể một lần nữa cầm lên luyện lô luyện chế đan dược, cho nên cũng không quá để ý.

Gần đây hắn nghiên cứu Vô Hạn Tạo Hóa Đan, đột nhiên nghĩ đến khí tức Trường Sinh bên trong Trường Sinh Đao, nên mới tìm lão tổ Lan gia, Lan Độ.

Lan Độ rất khẳng khái nói sẽ đưa Trường Sinh Đao cho hắn, nhưng hắn biết Trường Sinh Đao đã nhận chủ cùng Lan Dận, hắn sao có thể cưỡng ép chiếm lấy, cho nên mới ủy thác Lan Độ mời Lan Dận đến đây.

Lan Dận không biết phải từ chối như thế nào, quanh co vài tiếng, hắn khổ sở nói:

- Ngài là được Cửu Khiếu Thông Linh Quả tạo nên thân thể, còn có hi vọng trở lại Thần cảnh, ngài lại còn là Luyện Đan sư, tinh thông luyện chế các loại đan dược, sống năm ngàn tuổi cũng không có vấn đề gì cả.

Đan Hoàng cười nhạt mà nói:

- Ngươi đừng hiểu lầm, không phải ta muốn dùng cho mình, ta là muốn luyện đan.

- Ngài muốn rút khí tức Trường Sinh ra?

Lúc này trái tim Lan Dận xiết chặt lại.

- Có thể nói là như vậy.

- Chẳng phải là phế Trường Sinh Đao đi sao??

- Ta chỉ cần một ít khí tức Trường Sinh để làm thuốc dẫn, cũng không phải hấp thu hấp thu toàn bộ.

- Dựa theo lời của ngài, Trường Sinh Đao là tiếp tục kéo dài từ Viễn Cổ, đã trải qua rất nhiều chủ nhân, khí tức Trường Sinh còn thừa không có bao nhiêu.

- Xác thực Trường Sinh Đao đã trải qua mấy vị chủ nhân, nhưng đến thời đại Thượng Cổ đã bị trấn áp, một mực ở lại Thượng Cổ Thần Đình, cho nên số lượng chủ nhân trải qua cũng không có nhiều như tưởng tượng, khí tức Trường Sinh còn lại ở bên trong cũng không có ít như ngươi lo lắng.

Đan Hoàng thấy Lan Dận rất kháng cự, hơi chần chờ, nói:

- Như vậy đi, ta dùng thần cốt linh tủy đổi với ngươi, như thế nào?

- Ngài dùng cái gì?

Lan Dận kinh hãi suýt chút nữa đứng lên, khả năng cảm giác mình đã xảy ra sơ suất quá mức, tranh thủ thời gian ngồi trở lại, nhưng vẫn nhịn không được hỏi một câu:

- Ngài nói dùng cái gì đổi?

Đan Hoàng rất khẳng định nói:

- Thần cốt linh tủy.

Lan Dận hít sâu một ngụm khí lạnh:

- Ngài không có nói đùa?

- Ta biết Trường Sinh Đao rất quan trọng đối với ngươi, ta sẽ cố hết sức hấp thu không quá phận, chỉ làm thuốc dẫn. Nhưng, nếu như đan dược thật có thể thành công, chỉ sợ sau này còn cần không ngừng rút ra. Khối thần cốt linh tủy này, coi như làm bồi thường cho ngươi.

- Đầu tiên… ngài chờ chút đã. Ngài nói thần cốt linh tủy, là từ một trong chín khối lấy được từ Quang Mang Thần Điện kia?

- Không sai, chính là khối Khương Phàm cho ta kia.

- Ngài nói cho ta nguyên một khối, là lớn như vậy... Hoàn chỉnh... Một chút không ít, hay là... Chỉ cấp ta một bộ phận?

- Ta cũng không cần, cho ngươi hết.

Lan Dận kinh ngạc nhìn Đan Hoàng, mặt mũi tràn đầy vẻ không dám tin.

Thần cốt linh tủy, siêu cấp thần vật, một bộ di cốt Thần Linh hoàn chỉnh rèn luyện xuống cũng chỉ có thể đạt được năm khối.

Một khối thần cốt linh tủy đủ để hắn thay xương đổi thịt, kích phát tiềm lực. Không chỉ có thể đột phá cực hạn, tiến tới Thánh Linh cảnh, tương lai còn có tiến tới Thánh Vương.

Thế nhưng chín khối thần cốt linh tủy đều là cho nhóm người cần có nhất cũng là quan trọng nhất kia, lấy thân phận của hắn, cũng chỉ có thể đứng từ xa nhìn vài lần mà thôi.

- Ta là Thánh Hoàng Thiên phẩm linh văn, tiến tới cảnh giới Thánh Hoàng không có khó khăn như vậy, thay vì để chính ta dùng, còn không bằng cho người cần nó.

Đan Hoàng thản nhiên nói.

So với khôi phục cảnh giới, hắn càng mong đợi Vô Hạn Tạo Hóa Đan hơn.
Chương 2493 Niềm vui ngoài ý muốn

Đây không chỉ là sáng tạo ra một kỳ tích đền bù tiếc nuối kiếp trước, còn có thể mang đến một sự cam đoan cho Vạn Thế Thần Triều tương lai!

- Thế nhưng, Khương Phàm nói chính là dùng thần cốt linh tủy, kích phát tiềm lực của ngài trở lại Thần cảnh, là muốn làm chắc cơ sở.

- Ngươi cứ nói, có đồng ý đổi hay không thôi.

- Ta... Ta...

- Không nguyện ý?

- Ta... Ta là không dám.

Trái tim Lan Dận đập rộn lên, trong lòng một ngàn lần, mười ngàn lần đều muốn, nhưng hắn dùng bảo vật thần giáo, đổi lấy thần cốt linh tủy từ chỗ Đan Hoàng nơi này, không biết các lão nhân gia tộc sẽ đối đãi như thế nào, lại có thể cưỡng ép giữ lại hay không, để hắn mất cả chì lẫn chài.

Đan Hoàng đã nhìn thấu lo lắng của Lan Dận, cười nói:

- Nếu như ngươi nguyện ý, bây giờ ta sẽ cho ngươi thần cốt linh tủy, ngươi có thể ở chỗ này bế quan, cho đến khi ngươi hoàn toàn hấp thu xong mới thôi. Lan gia các ngươi nơi đó, ta có thể tự mình ra mặt cân đối. Còn Trường Sinh Đao, ta có thể cam đoan với ngươi, nó là của ngươi, thời điểm ngươi cần xuất chinh, cũng có thể mang theo.

- Ta... Cái này... Ta... nếu ngài đều nói như vậy, ta còn có lý do gì để từ chối nữa chứu.

Lan Dận đều không có chối từ nữa.

- Cảm tạ Lan Dận công tử đã hiểu.

- Không không không, tạ ơn ngài khẳng khái.

Lan Dận cuống quít đứng dậy, thi lễ thật sâu đối với Đan Hoàng.

Đây thật sự là vui mừng mà có nằm mơ hắn cũng đều không mơ đến, mặc dù sẽ tiêu hao một bộ phận khí tức Trường Sinh, nhưng lại lấy được thần cốt linh tủy.

Nếu như tin tức này truyền đi, không biết sẽ có bao nhiêu người muốn hâm mộ đến chết, chỉ sợ Lan Độ lão tổ đều muốn rung động.

Huống chi, Trường Sinh Đao vẫn là của hắn, khi tác chiến với bên ngoài còn có thể dùng.

Đan Hoàng đứng lên nói:

- Ta đi lấy thần cốt linh tủy cho ngươi, ngươi cứ ở lại nơi này bế quan.

- Tạ ơn ngài.

Lan Dận vội vàng đưa tiễn, đột nhiên lại hỏi một câu:

- Tiền bối, ta có thể mạo muội hỏi ngài một tư vấn đề cá nhân hay không.

- Giữa chúng ta còn giống như không tới mức nghiên cứu thảo luận vấn đề cá nhân, cái này xác thực mạo muội.

- Không không không, không phải liên quan tới ngài, là... ừm... Thường Lăng cô nương và Khương Phàm, rốt cuộc giữa bọn họ có quan hệ gì?

- Ý của ngươi là...

- Ta là muốn hỏi, có phải Thường Lăng cùng Khương Phàm có quan hệ rất thân mật giữa nam nữ hay không?

Lan Dận hạ giọng, gương mặt ửng đỏ, không có uy mãnh thường ngày, lại có mấy phần e lệ.

- Ngươi nói cái này sao, bọn hắn bắt đầu muốn có hài tử.

- A? A a, ta tùy tiện hỏi một chút.

Lan Dận lúng túng cười cười.

- Bên trong thế giới Hỗn Độn có rất nhiều cô nương tốt, Thường Lăng... Không thuộc về ngươi.

Đan Hoàng hàm súc nhắc nhở, đột nhiên lại nói:

- Nếu không, ngươi về Lan gia bế quan?

- Không không không, ta vẫn ở lại đây đi, ngài yên tâm, ta sẽ không mạo phạm Thường Lăng cô nương.

Lan Dận tranh thủ thời gian khẳng định.

Trở lại Lan gia, thần cốt linh tủy chưa chắc sẽ là của hắn.

Đan Hoàng rời khỏi, âm thầm lắc đầu, cô nương tốt chắc chắn sẽ có người chú ý, vậy mà hài tử Khương Phàm kia lại không đến thông đồng.

Đáng tiếc đan dược mà hắn chuẩn bị lại không có đất dụng võ.

- Hô...

Lan Dận thở ra một hơi, vẫn còn có chút hoảng hốt ngồi ở chỗ đó.

Thần cốt linh tủy?

Ta lại có thể hưởng dụng thần cốt linh tủy?

Đây thật sự không phải là nằm mơ sao?

Chẳng lẽ khí tức Trường Sinh bên trong Trường Sinh Đao quý giá hơn so với thần cốt linh tủy sao?

Chính hắn cũng không biết!

Đan Hoàng phải dùng khí tức Trường Sinh để luyện đan dược gì?

Lan Dận lắc đầu, mặc kệ!

Nếu gặp phải cơ duyên như kỳ tích thế này, đương nhiên là phải cố gắng nắm chặt!

Lan Độ sợ Lan Dận mạo phạm Đan Hoàng, nhất định không chịu giao Trường Sinh Đao ra, nên đã tự mình đến nơi đây.

Nhưng để hắn giật mình là, Đan Hoàng lại giao thần cốt linh tủy quý giá cho Lan Dận, để mà trao đổi quyền sử dụng Trường Sinh Đao.

Chuyện này khiến Lan Độ tính tình ôn hòa cũng nổi giận hiếm thấy, suýt chút nữa đã muốn đánh Lan Dận ngay trong Sí Thiên đại điện.

Cũng may Đan Hoàng đã liên tục giải thích, là hắn chủ động lấy ra trao đổi, mà không phải do Lan Độ cưỡng bách, lúc này mới ngăn chặn được Lan Độ.

- Đan Hoàng, ngài thật không cần phải làm như thế này.

Lan Độ đắng chát lắc đầu, đối với Lan gia mà nói, đây đương nhiên là chuyện cực tốt, nhưng trong mắt người ngoài, chỉ sợ đây lại là không biết tốt xấu, ngay cả Khương Phàm cũng không biết sẽ suy nghĩ như thế nào.

Mà, Khương Phàm đạt được tổng cộng chín khối thần cốt linh tủy từ Quang Mang Thần Điện, chuyển tay giao cho Cửu Thiên Thần Giáo bốn khối, đã rước lấy vô số ánh mắt đỏ ngầu của người khác, bây giờ lại cho thêm một khối, khó tránh khỏi sẽ khiến cho người ngoài đàm tiếu.

- Nếu cho ta, vậy chính là của ta, là ta tự mình dùng, hay là đưa cho người khác, đều chính là chuyện của ta. Ngươi đó, cứ yên tâm để Lan Dận dùng đi.

Đan Hoàng trấn an Lan Độ.

- Hắn dùng rồi sao??

- Đứa nhỏ này có ngông nghênh, hẳn là có thể chứng minh được mình.

- Thần cốt linh tủy.

Lan Độ lắc đầu thở dài, vẻ mặt phức tạp không nói ra được.

- Đối với ta mà nói, tầm quan trọng của Trường Sinh Đao đều muốn vượt qua thần cốt linh tủy.

- Trường Sinh Đao thật có khí tức Trường Sinh sao? Lúc trước đưa Trường Sinh Đao ra khỏi Vĩnh Hằng Thánh Sơn, thật ra là cho Thần Tôn, hi vọng Thần Tôn có thể thông qua nhận chủ kéo dài tuổi thọ, nhưng sau khi Thần Tôn nghiên cứu qua, cũng không có tiếp nhận.

- Tình huống Thần Tôn các ngươi đặc biệt, thời kỳ đầu dùng linh tinh các loại dược vật kéo dài tính mạng, đã hao hết tiềm lực sinh mệnh. Mà ảnh hưởng của Trường Sinh Đao đối với chủ nhân, là tiến hành theo chất lượng, quá trình vô cùng chậm chạp, rất khó lại kéo dài tuổi thọ cho hắn.

- Lan Dận không giống như thế, mười tuổi đã nhận chủ với Trường Sinh Đao, đến bây giờ đều đã ba mươi năm, Trường Sinh Đao đã bắt đầu tiếp tục sinh ra ảnh hưởng ổn định đối với hắn. Nếu như tiếp tục kéo dài, cho dù hắn dừng bước tại cảnh giới Thánh Vương, cũng có thể sống một ngàn hay năm sáu trăm tuổi, nếu có hạnh đến Thánh Hoàng, tuổi thọ đều có thể có thể so với Thần Tôn, đạt tới ba ngàn tuổi.

- Ngàn năm sau, nói không chừng Lan gia đều muốn dựa vào hắn chống đỡ. Cho nên nói, Lan Dận vẫn rất đáng được bồi dưỡng. Khối thần cốt linh tủy này, hắn nên được nhận.

Lan Độ trầm mặc một lát, lui lại mấy bước, thi lễ một cái thật sâu đối với Đan Hoàng:

- Tiền bối hậu ái đối với Lan gia, Lan gia luôn nhớ trong tim.

Sau tám ngày, tin tức Lan Dận bước lên cảnh giới Bán Thánh, lại thành công biến đổi đến Thiên phẩm linh văn truyền khắp thế giới Hỗn Độn.
Chương 2494 Ma Phong gào thét (1)

Sau khi biết là Lan Dận dùng Trường Sinh Đao giao dịch thần cốt linh tủy cùng Đan Hoàng, lập tức gây nên một mảnh xôn xao.

Thần cốt linh tủy, đây là có thể siêu cấp thần vật tạo nên Thánh Hoàng, vậy mà lại cho một tiểu bối của Lan gia?

Đầu tiên là Lan Quỳ, sau đó là Lan Nặc, bây giờ lại là Lan Dận, đây là muốn cứng rắn kéo địa vị Lan gia đứng lên, chống lại Đông Hoàng tộc sao?

Ngay cả Lan gia sau khi nhận được tin tức cũng đều nghị luận ầm ĩ, cơ hội tốt như thế này nếu như giao cho Lan Độ, nó không phải còn sẽ có hi vọng tạo nên Tân Thánh Hoàng?

Lan Độ không để ý đến nghị luận phía ngoài, tự mình bồi tiếp tiếp tục bế quan.

Công hiệu của thần cốt linh tủy còn đang kéo dài phóng thích, nhất định phải bế quan chiều sâu, tranh thủ lợi dụng triệt để năng lượng.

Ngay một ngày này, Đông Hoàng Càn cùng Đông Hoàng Toại tiến về thâm không Tây Bộ dò xét Tây Nam bộ Thương Huyền đã kết nối cùng thế giới Hỗn Độn.

Bọn hắn xác thực đã phát hiện ra tung tích Thiên Cực giới, ở vào thâm không Tân Hải Tây Bộ, cách Cửu Lê Thần Cung khoảng tám vạn dặm, vô cùng bí ẩn.

Tám vạn dặm mặc dù vô cùng xa xôi, nhưng như thế này mới có thể tránh bị bọn hắn trước khi tập kích Cửu Lê Ma tộc có khả năng tiến hành dò xét thâm không.

Mà, Thiên Cực giới là một pháo đài hư không, tốc độ di chuyển cực nhanh, một khi bọn hắn bôn tập Cửu Lê Thần Cung, từ lúc Thiên Cực giới nhận được tin tức lại đến khi đuổi tới, hẳn là có thể trong một ngày.

Vậy là thời điểm bọn người Khương Phàm giết điên cuồng nhất, vừa vặn có thể đánh bọn người Khương Phàm một trở tay không kịp.

- Toàn thể Cửu Thiên Thần Giáo xuất động, đến thâm không chặn đánh Thiên Cực giới, cố hết sức ngăn chặn bọn hắn! Các tộc còn lại, theo ta xuất chinh!! Trong vòng mười hai tiếng, nếu như có thể bắt lấy Cửu Lê Thần Cung, lập tức chuẩn bị nghênh kích Thiên Cực giới! Nếu như không bắt được, bất kỳ ai cũng không cho phép ham chiến, nghe hiệu lệnh của ta rút lui!

Khương Phàm hạ đạt hiệu lệnh chiến tranh.

Lần này không chỉ là xuất động Thánh Linh cảnh trở lên, cũng không còn hạn chế bọn người Khương Quỳ, mà là xuất động toàn thể cường giả Niết Bàn cảnh ngũ trọng thiên đi lên, tấn công mạnh pháp trận bảo vệ của Cửu Lê Ma tộc.

Lúc này Cửu Lê Thần Cung cũng đang đề phòng cao độ.

Không phải bọn hắn đã nhận ra thế giới Hỗn Độn tới gần, mà là từ sau khi Phù Tang Thần Cung bị diệt thì bọn hắn đã luôn luôn đề phòng.

Sau khi Quang Mang Thần Điện bị hủy diệt, càng là để cho bọn hắn khẩn trương trầm trọng hơn.

Cửu Lê Thần Cung từ trên xuống dưới đều đang phỏng đoán, mục tiêu kế tiếp của Khương Phàm vô cùng có khả năng chính là bọn hắn!

Trước đó cũng không đến, rất có thể là kiêng kị Cửu Hoàng Hắc Ma Bia, bây giờ Khương Phàm đã hủy diệt Quang Mang Thần Điện, đạt được tài nguyên rộng lượng, thực lực gần như bạo tăng, không thể nào lại bỏ mặc bọn hắn độc bá Tây Bộ.

Nếu như không phải lão tổ một lần nữa mang theo Cửu Hoàng Hắc Ma Bia trở về, Lê Tịch Hoa lại thành công bước lên cảnh giới Thánh Hoàng, bọn hắn đều muốn liên hợp thỉnh nguyện rút khỏi Tây Bộ.

Có hai vị Thánh Hoàng tọa trấn, còn có Cửu Lê Ma Đồ cùng Cửu Hoàng Hắc Ma Bia phụ trợ, chí ít bọn hắn cũng có lòng tin ngạnh kháng một thời gian.

Chỉ là, bọn hắn có thể chịu được bao lâu?

Ngạnh kháng lại có ý nghĩa gì?

Không có người nào có thể cho bọn hắn một cái đáp án có thể tin phục.

Bầu không khí tại Cửu Lê Thần Cung càng như bị kiềm chế.

Lần đầu tiên trong đời những Ma tộc cao ngạo tự phụ này cảm nhận được sợ hãi cùng mê mang.

Tuy nhiên sau khi Thiên Cực giới chủ động tới liên hệ, bầu không khí kiềm chế này đã được làm dịu cực lớn.

Thiên Cực giới biểu hiện ra thực lực cho bọn hắn, nói lên các loại đề nghị và biện pháp, để các cao tầng Cửu Lê Ma tộc đều cảm thấy phấn chấn.

Thậm chí bọn hắn còn chuẩn bị tiến hành một trận phản kích, liên thủ với Thiên Cực giới bảo vệ tôn nghiêm hoàng đạo Tây Bộ cùng Nam Bộ!

- Lão tổ, tộc nhân Niết Bàn cảnh trở xuống, toàn bộ đã thông qua tế đàn, chuyển tới Hắc Ma Đế tộc.

Lê Tịch Hoa đi tới Cửu Lê đại điện, cung kính bẩm báo.

Toàn thân vị tân tiến Thánh Hoàng khôi ngô cường tráng, dáng dấp hiên ngang này tản ra ma uy mãnh liệt.

Hắn hẳn là đại ma dừng lại tại cảnh giới Thánh Vương ngắn nhất trong lịch sử Cửu Lê Ma tộc, chỉ trong ba mươi năm ngắn ngủi.

Tại thời kì kịch biến đặc thù của Thương Huyền này, dựa theo thể phách tuổi trẻ, cùng thiên phú phi phàm, hắn là kẻ được chọn làm Thánh Hoàng, đồng thời thành công đột phá tại Hắc Ma tộc.

Bây giờ tại Cửu Lê Ma tộc địa vị, gần với lão tổ.

Ngay cả Lê Thương Mang - vị Thánh Vương Cửu Lê Ma tộc nhiều tuổi nhất kia đều khách khí với hắn hơn rất nhiều.

Lão tổ Cửu Lê - Lê Vô Thương đứng ở trước mặt chín tòa Hắc Ma Bia đang yên tĩnh, cau mày, vẻ mặt phức tạp.

Đây là vũ khí mạnh nhất mà bọn hắn dùng để chống cự Khương Phàm tập kích, chỉ cần kềm chế Liệp Thần Thương, sự uy hiếp của Khương Phàm sẽ lập tức giảm mạnh, nhưng, bắt đầu từ ngày Hắc Ma tộc đưa Hắc Ma Bia tới, hắn đã vô cùng kiêng kị, vẫn luôn hoài nghi bên trong có âm mưu gì đó.

Nhất là lần tiếp Hắc Ma tộc này, hoài nghi Thiên Diện Ma Hoàng của Hắc Ma tộc muốn bí mật thay thế hắn, kết quả... lại là quá lo lắng.

Hắc Ma tộc chỉ là mang Hắc Ma Bia đi trong thời gian ngắn ngủi, dùng đế huyết khắc xuống càng nhiều đế ngấn, bảo đảm có thể chống cự Liệp Thần Thương tập kích, cũng cưỡng ép giam cầm, mang về Hắc Ma tộc, sau đó cũng không có cái gì khác nữa.

- Lão tổ??

Lê Tịch Hoa lại gọi thêm một lần nữa.

- Ừm?

Lê Vô Thương lấy lại tinh thần từ trong suy nghĩ.

- Dựa theo phân phó của ngài, tộc nhân Niết Bàn cảnh trở xuống cùng Kim Cương Ma Viên, toàn bộ đều đã thông qua tế đàn không gian, chuyển dời đến Hắc Ma Đế tộc. Còn có tư liệu lịch sử, võ pháp điển tịch… mà Cửu Lê Ma tộc chúng ta truyền thừa đến cùng với các loại không phải vật phẩm chiến đấu, cũng đều cùng dời đi.

Lê Tịch Hoa nói rất cẩn thận, bởi vì hắn biết kỳ thật lão tổ rất mâu thuẫn về chuyện này, nếu như không phải bất đắc dĩ, lão tổ thật không nguyện ý chuyển dời tộc nhân đến nơi đó.

Trong suy nghĩ lão tổ cùng một ít tộc lão truyền thống, bọn hắn là chỉ là hợp tác cùng Hắc Ma tộc, cũng không phải phụ thuộc, càng không phải là quân cờ.

Nhưng bây giờ Cửu Lê Ma tộc đang đứng trước chiến tranh uy hiếp nghiêm trọng, bọn hắn không chỉ có bị ép ký kết hiệp nghị mới, còn đều phải chuyển dời một bộ phận tộc nhân đến nơi đó.

Ý vị này là bọn hắn phải từ bỏ thủ vững trên vạn năm, còn bị khống chế cửa sống, triệt để biến thành phụ thuộc của Hắc Ma tộc.
Chương 2495 Ma Phong gào thét (2)

- Được.

Lê Vô Thương chỉ gật đầu nhẹ, chưa hề nói thêm gì khác.

- Tộc nhân ở lại, đều tiến hành tuyên thệ. Bọn hắn sẽ dốc hết toàn lực bảo vệ thần cung, bảo vệ mảnh tổ địa này, cho dù cuối cùng thật sự không kiên trì nổi, trước khi rút lui, cũng sẽ để lại cho bọn người Khương Phàm một trận ký ức khắc cốt ghi tâm.

- Rất tốt.

Lê Vô Thương vẫn thản nhiên gật đầu.

- Còn có thông hướng con đường không gian của Đế tộc, Thiên Cực giới giúp chúng ta gia cố cùng nới rộng. Nếu như cuối cùng thật muốn rút lui, có thể bảo đảm mức độ di chuyển lớn nhất.

Sau khi Lê Tịch Hoa nói xong, lại tranh thủ thời gian nói bổ sung:

- Đương nhiên, không phải bất đắc dĩ, chúng ta tuyệt đối sẽ không rút lui. Bộ phận tộc nhân rất lớn đã ký huyết thệ, muốn tồn vong cùng tổ địa.

- Làm được rất tốt, trong khoảng thời gian này vất vả cho ngươi.

- Đây là chuyện ta phải làm.

- Đi xuống đi.

- Lão tổ, ta tới đây là muốn hỏi ngài, kế tiếp là do ngài khống chế Cửu Hoàng Hắc Ma Bia, hay là giao cho ta?

- Nếu như ngài cảm giác Cửu Hoàng Hắc Ma Bia gặp nguy hiểm, không ngại giao cho ta khống chế, ngài tiếp tục khống chế Cửu Lê Ma Đồ.

Lê Tịch Hoa hàm súc nhắc nhở.

Trước kia Cửu Lê Thần Cung tổng cộng có tám bộ Cửu Lê Ma Đồ, cuộc chiến tại Thiên Trụ sơn đã phế đi một bộ, hủy hai bộ, bây giờ còn lại năm bộ.

Mạnh nhất không thể nghi ngờ là bộ do lão tổ Lê Vô Thương khống chế, bên trong có Ma Tổ duy nhất trong lịch sử Cửu Lê Thần Cung bước lên cảnh giới Thần Linh, mặc dù lúc trước bị Quang Minh Thần Kiếm đánh xuyên qua, nhưng vẫn có thể bộc phát ra thần uy cực mạnh.

Tính cả Cửu Hoàng Hắc Ma Bia, bây giờ Cửu Lê Thần Cung tương đương với có được hai loại Thần Khí.

Hai Thánh Hoàng bọn họ hẳn là mỗi người khống chế một loại.

Nhưng, từ đầu đến cuối lão tổ vẫn không có tỏ thái độ, chuyện này khiến Lê Tịch Hoa có chút nóng nảy.

Dù sao lúc nào Khương Phàm cũng có thể giết tới, bọn hắn nhất định phải phân phối tốt, đồng thời sớm thích ứng.

Lê Vô Thương nói:

- Để ta khống chế đi, nếu có nguy hiểm, còn có thể ứng phó được.

Lê Tịch Hoa nói:

- Lão tổ, ta càng hy vọng ngài khống chế Cửu Lê Ma Đồ, để ta tới khống chế Cửu Hoàng Hắc Ma Bia. Đầu tiên là ngài khống chế Cửu Lê Ma Đồ đã hơn ngàn năm, đã hết sức quen thuộc, cũng có thể thích ứng với năng lượng của nó, đến lúc đó lại càng dễ kích phát ra uy thế vốn có, mạnh xa so với việc ta nhận chủ một lần nữa, thích ứng một lần nữa, tất cả đều thích hợp hơn.

- Thứ hai là Cửu Hoàng Hắc Ma Bia rất nguy hiểm, nếu quả như thật không kiểm soát được, rất có thể... Khả năng... Muốn mạng của ngài. Giao cho ta khống chế, ta là Thánh Hoàng, hẳn là có thể kích phát ra uy thế vốn có, mà chết thì đã chết. Lời ta nói chính là thật lòng, Cửu Lê Ma tộc có thể hi sinh cho ta, ta tiến tới Thánh Hoàng chính là vì hi sinh, nhưng tuyệt đối không thể không có ngài.

Giọng của Lê Tịch Hoa không cao, cũng rất chìm rất nặng, rất chân thành.

Lê Vô Thương nhìn Lê Tịch Hoa, lòng sinh cảm động, không hổ là Tân Thánh Hoàng được mình khâm định.

Lê Tịch Hoa nói:

- Khương Phàm lúc nào cũng có thể sẽ giết tới, giao Hắc Ma Bia cho ta đi, ta sẽ nắm chặt thời gian để làm quen.

Lê Vô Thương trầm mặc một lát, gật đầu nói:

- Giao Hắc Ma Bia cho ngươi, ngàn vạn lần phải cẩn thận. Nếu như phát hiện tình huống không đúng, lập tức rời khỏi. Ngươi lại giao tấm Cửu Lê Ma Đồ kia của ngươi cho cung chủ Diêu Lăng Vi.

Cung chủ của Cửu Lê Thần Cung là Lê Phong, tại chiến trường Thiên Trụ sơn đã bất hạnh chết thảm vì Cửu Thiên Thần Tôn tự bạo, trong hai vị phó cung chủ, Diêu Lăng Vi tiến tới Thánh Vương trước một bước so với Lê Cổ Xuyên, cho nên đã kế nhiệm vị trí cung chủ.

Lê Tịch Hoa nghiêm túc nhìn Lê Vô Thương:

- Khương Phàm không chỉ có thể công phá Quang Mang Thần Điện, còn tiêu diệt hết tất cả mọi người ở bên trong, nói rõ thực lực của bọn hắn thật sự rất mạnh. Bây giờ hắn đã có được tài nguyên của Quang Mang Thần Điện, thực lực tất nhiên sẽ mạnh hơn nữa. Chờ Khương Phàm giết tới nơi này, không hề nghi ngờ sẽ là một trận ác chiến, cũng có thể sẽ xuất hiện biến cố mà chúng ta không ngờ trước được, cho nên... Lão tổ, ta chân thành thỉnh cầu ngài. Vào thời khắc quan trọng, ta hi sinh, ngài ngàn vạn lần phải nhẫn nhịn! Ta vẫn câu nói kia, Cửu Lê Ma tộc có thể không có ta, nhưng tuyệt đối không thể không có ngài!

Sắc mặt lạnh lẽo cứng rắn của Lê Vô Thương hơi chậm lại, nhìn vẻ mặt chân thành của Lê Tịch Hoa:

- Không cần bi quan như vậy, Thiên Cực giới giúp chúng ta thiết kế thêm pháp trận Không Gian, còn có thể trợ giúp chúng ta bất cứ lúc nào, Cửu Lê Thần Cung hẳn là có thể chống đỡ được sự tiến công của bọn người Khương Phàm.

- Không phải là ta bi quan, ta là đang làm dự tính xấu nhất. Lão tổ, ngài ngàn vạn lần phải nhớ kỹ, ngài không thể chết.

Lê Tịch Hoa bái lễ thật sâu, mang theo Hắc Ma Bia rời khỏi ma điện.

Lê Vô Thương nhìn bóng lưng Lê Tịch Hoa, vui mừng gật gật đầu, thật sự không nhìn lầm mà.

Nếu như mình chết rồi, giao Cửu Lê Ma tộc cho hắn, cũng có thể yên tâm.

Sau khi Lê Tịch Hoa đi ra khỏi ma điện, hắn hơi ngừng chân, nhếch miệng bôi lên một đường cong thản nhiên, cũng biến mất rất nhanh.

Cửu Lê Thần Cung giới nghiêm toàn diện, bất cứ lúc nào cũng làm tốt chuẩn bị cho chiến tranh bộc phát.

Bọn hắn chú ý nhất là pháp trận tầng ngoài cùng.

Đây không phải pháp trận vốn có của bọn hắn, mà là đại trận Không Gian do Thiên Cực giới bí mật trù hoạch kiến lập giúp bọn hắn,

Không Gian đại trận này không chỉ có uy thế đặc biệt, mà còn có thể dò xét không gian ba động trong phạm vi vạn dặm. Một khi thế giới Hỗn Độn tới gần, bọn hắn sẽ có thể sớm phát giác, tranh thủ thời gian quý giá tiến hành phòng ngự.

Nhưng... ba ngày sau đó, từng tia sáng lấp lóe ở chân trời, càng ngày càng sáng, càng ngày càng bành trướng, bằng tốc độ kinh người đến gần Cửu Lê Thần Cung, số lượng càng ngày càng nhiều, lít nha lít nhít chật ních cả bầu trời.

Các trấn thủ của Cửu Lê Thần Cung không hẹn mà cùng nhíu mày nhìn ra xa, lại đồng loạt nhìn về bình chướng phía tầng ngoài cùng.

Không có phản ứng??

Không phải người của thế giới Hỗn Độn?

Không đúng, không phải đám tên điên kia, vậy thì còn có thể là ai? Ai có thể dám xông vào lãnh địa Cửu Lê Thần Cung mà không chút kiêng kỵ nào!

Mà...

- Địch tập!!

Một tiếng hét lớn vang vọng đất trời.

- Địch tập! Địch tập!! Khương Phàm đến rồi!!

- Khương Phàm đến rồi! Vững chắc pháp trận, vững chắc tất cả pháp trận! Nhanh đi!!

Các trấn thủ phía đông điên cuồng gào thét, thét lên ra lệnh các nơi toàn diện điều động năng lượng cho pháp trận.

Lê Vô Thương và các cường giả đang bế quan nhao nhao xuất quan, kinh hãi nhìn về phía đông.

Pháp trận Không Gian không có tác dụng sao?

Hay là nói... Bọn người Khương Phàm không mang theo thế giới Hỗn Độn!

- Nhanh nhanh nhanh, đến pháp trận, không tiếc cái giá chống đỡ cho ta!

Tiếng Lê Vô Thương lo lắng gào thét vang vọng trong cung điện, kích thích tất cả cao tầng xuất quan.

Bởi vì có pháp trận Không Gian bí mật giám sát hư không, bọn hắn đều rất yên tâm, cho nên bế quan thì bế quan, tĩnh dưỡng tĩnh dưỡng, cố gắng hết sức để tăng thực lực lên, để ứng phó công phòng chiến sắp bộc phát, nhưng ai cũng không nghĩ tới bọn hắn lại đột nhiên và mãnh liệt như thế.

Lê Thương Mang, Diêu Thiên Tuệ, Diêu Lăng Vi, Lê Cổ Xuyên bay lên không, lao thẳng đến trận tâm pháp trận ở các nơi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK