Thiên Hậu suy đoán đại ma kia khẳng định không có đi xa, cũng càng sốt ruột tiến hành giao dịch hơn so với nàng, cho nên nàng không để ý đến, dứt khoát xếp bằng ở trong phế tích, dùng Quang Minh Thần Kiếm đóng Lê Vô Thương ở trên mặt đất, kích thích vị đại ma kia, bắt đầu luyện hóa tinh thạch rộng lượng, cùng yên lặng di cốt Ma Hoàng vừa mới lấy được.
Cơ thể Thiên Hậu như luyện lô, kinh mạch và mạch máu đều đang cuộn trào nhảy nhót, năng lượng được hấp thu không ngừng liên tục hóa thành bí lực vô lượng, rót vào khí hải.
Khí hải bên trong đan điền sáng chói có một kim nhân ngồi xếp bằng, bộ dáng đều tương tự như nàng, mà xung quanh kim nhân thì có Côn Bằng, Kim Hống, Đằng Xà, Kim Ô, Mặc Kỳ Lân, Thiên Bằng, Thất Thải Thôn Thiên Mãng, Luân Hồi Huyết Sư, cùng Huyền Quy Kim Thân, tất cả đều giống như là chiến bộc, liên thủ bảo vệ kim nhân đó.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua.
Toàn thân Thiên Hậu bành trướng cường quang, năng lượng trong khí hải dần dần tràn đầy, tinh khí thần trở về đỉnh phong, nhất là năng lượng di cốt Ma Hoàng, được kích ra tiềm lực to lớn.
Nhưng, vị Thánh Hoàng kia từ đầu đến cuối vẫn không có xuất hiện.
Thiên Hậu mở mắt ra, nhíu mày cảm nhận năng lượng tự nhiên, không có phát hiện vị bóng dáng đại ma kia.
Nhưng nàng không có loạn mà là vẫn tiếp tục chờ.
Bây giờ hai bên tựa như là đang có một trận đọ sức vô hình, ai không chịu nổi trước, ngừi đó sẽ thua!
Nhưng... Khi sắc trời dần tối, Thánh Hoàng vẫn không có xuất hiện.
Thiên Hậu đột nhiên mở mắt ra, ánh mắt lấp lóe, đột nhiên nghĩ đến một nơi rất quan trọng lại bị nàng lãng quên —— Luân Hồi bí cảnh!
Xác thực mà nói, hẳn là Cửu U thâm không kết nối với Luân Hồi bí cảnh, cùng U Minh Địa Ngục dưới Cửu U thâm không!
Vì sao Lê Vô Thương lại lựa chọn phục kích tại Xích Chi đại liệt cốc, lại còn là do hai đại Thánh Hoàng liên thủ?
Một khả năng nhảy vào trong đầu.
Bọn hắn biết cưỡng ép hướng trốn về phía tây, rất có thể bị đuổi kịp, sau đó bị một mẻ hốt gọn, cho nên muốn đến làm một phương thức cực đoan, do Thánh Vương cùng các Thánh Linh mang theo tộc nhân phân tán thoát khỏi, bí mật ẩn núp đi, hai vị Thánh Hoàng bọn họ thì giấu đến tận cùng phía đông, thông qua phục kích đội lục soát, gây nên oanh động to lớn, sau đó hấp dẫn tất cả đội ngũ càn quét đến phía đông, tạo cơ hội cho những tộc nhân ẩn núp kia thoát khỏi.
Sở dĩ lựa chọn tại Xích Chi đại liệt cốc, nguyên nhân chủ yếu chính là bọn hắn muốn tại thành công hấp dẫn lực chú ý, sau đó xông vào Luân Hồi bí cảnh, lại từ nơi đó đi đến U Minh Địa Ngục.
Đây không thể nghi ngờ là một quyết định điên cuồng, nhưng lại phù hợp với tính tình hung tàn của Ma tộc.
Thiên Hậu bỗng nhiên đứng dậy, càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng.
Nếu thật sự là như thế này, vậy rất có thể tên Thánh Hoàng kia sẽ không tiếp tục để ý tới ma đồ và Lê Vô Thương, mà là sau khi cố ý biểu hiện ra ý đồ khích tướng, sẽ lao thẳng đến U Minh Địa Ngục đào mệnh.
- Đáng chết!!
Thiên Hậu ảo não, mang lên Quang Minh Thần Kiếm và Lê Vô Thương bay lên không rời khỏi, nàng tuyệt đối không thể để đại ma của Cửu Lê Ma tộc mang theo Kiều Vô Hối cùng Ngu Chính Uyên trở lại Hắc Ma đại lục.
Tuyệt đối không cho phép!
Thiên Hậu bay lên không không bao lâu lại dừng lại, sau khi dùng máu tươi của Lê Vô Thương để lại mấy chữ bằng máu trong phế tích thì tiếp tục lao thẳng đến Luân Hồi bí cảnh.
Bên trong Luân Hồi bí cảnh, Lê Tịch Hoa di chuyển giữa không gian mênh mông vạn dặm, tìm kiếm vị trí thích hợp nhất để có thể đi thẳng tới U Minh Địa Ngục, cũng là cố ý để lại vết tích, chờ đợi và hấp dẫn Thiên Hậu tới.
- Thật sự đã tới. Thiên Hậu ơi Thiên Hậu, ngươi thật sự là quá thông minh. Ta rất thích đấu cùng người thông minh, ha ha... Thiên Hậu đã từng là người không ai bì nổi, sẽ phải nằm nhoài trước mặt của ta. Ta đều không thể chờ đợi thêm được nữa.
Đáy mắt Lê Tịch Hoa lóe lên ý lạnh, cách rất xa đã dò xét đến cái uy thế Thánh Hoàng mênh mông, sau đó dứt khoát xông vào một mảnh cấm khu.
Cũng chính là nơi mà lúc trước Khương Phàm tìm kiếm Hoa Thiên Kết và triệu hoán Cửu U, cấm khu thứ chín.
Sâu trong cấm khu thứ chín, Toái Thạch lĩnh vực với những bia đá đứng vững, không gian vô cùng yếu kém, vết nứt liên tiếp kéo dài, không phải ngẫu nhiên xuất hiện giống như nơi khác, mà là liên miên bất tuyệt, từ trong mây mù lan tràn xuống tới, kéo dài đến dưới mặt đất.
Số lượng lớn vong hồn như ẩn như hiện trong mấy cái khe, có một số còn giãy dụa lấy lao ra.
Ở giữa Toái Thạch lĩnh vực có một cái hồ máu với huyết khí nồng đậm, rất nhiều vong hồn chiếm cứ ở nơi đó.
Nhưng kỳ quái là, thời khắc này, bên cạnh huyết hồ lại có một người ngồi ở đó.
Một nam tử trắng trắng mập mập.
Hắn như không nhìn thấy vết nứt xung quanh, đối với Thông Linh Hoa U Minh bên trong trôi nổi huyết hồ đã không có cảm giác, ngồi ở chỗ đó mà ngẩn đầu lên, nhíu mày suy nghĩ cái gì đó.
Thời điểm Lê Tịch Hoa chạy tới nơi này, hắn cũng rất bất ngờ khi lại nhìn thấy một người sống ở một nơi như thế này.
Nam tử trắng trắng mập mập cũng kinh ngạc nhìn Lê Tịch Hoa, chỉ chỉ vào hư không vặn vẹo:
- Đó là Cửu U! Rất nguy hiểm!
- Phía sau có một nữ tử đang đuổi theo ta, chờ nàng tới, cứ nói ta đã tiến vào.
Toàn thân Lê Tịch Hoa hiện lên ma khí âm trầm, giống như khoác lên một cái áo bào đen, bao phủ hắn phóng lên tận trời.
Nhưng ngay lúc hắn muốn đi đến thâm không hắc ám, lại đột nhiên ngừng lại, cúi đầu nhìn nam tử mập trắng ở phía dưới, đang vừa mới kích phát năng lượng huyết mạch, chuẩn bị chống cự lực lượng Cửu U, ngoài ý muốn đã bắt được một loại khí tức rất đặc biệt.
Nơi này không có vật sống khác, khí tức đặc biệt đến từ đâu?
Là từ tên mập mạp phía dưới sao?
- Ngươi xác định là nữ tử, không phải nữ ma?
Nam tử trắng mập hỏi.
- Nữ tử, một nữ tử nhìn rất xinh đẹp, nhưng kỳ thật rất hung ác.
Lê Tịch Hoa nhìn lại nam tử kia, giống như rất bình thường, nên hắn không tiếp tục suy nghĩ nhiều là lại xông thẳng vào bóng tối thâm không vô tận.
- Vào thật sao? Lợi hại, ta đều ở nơi này ngồi một năm, còn không có dám đây.
Nam tử mập trắng nhếch miệng, rất là khâm phục.
Hơn một giờ sau, Thiên Hậu giống như một thanh thần mâu màu vàng, đâm xuyên trời đất, không nhìn triều cường vết nứt kinh khủng, đi tới trước tấm bia đá tại cấm khu thứ chín.
Nàng ngưng đồng mâu lại, cảnh giác nam tử bên cạnh huyết hồ.
Nơi này lại có người?
Không sợ bị cuốn vào Cửu U thâm không sao?
Thiên Hậu lưu ý đến tay của nam tử, hắn đang chơi với một đóa màu trắng hoa nhỏ, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì đó chính là U Minh Thông Linh Hoa sinh trưởng bên trong huyết hồ, hấp thu vong hồn, lấy chấp niệm làm thức ăn!
Chương 2522 Lùng Bắt (2)
- Chào ngươi. Ngươi chính là nữ tử rất hung ác kia? Không phải ta nói, là đại ma vừa rồi kia nói! Hắn để cho ta chuyển lời với ngươi, hắn đã vào.
Nam tử mập trắng chỉ chỉ trên trời, ánh mắt lại lặp đi lặp lại dò xét trên thân Thiên Hậu, trong đôi mắt thật to đung đưa sự hiếu kỳ.
Hôm nay là thế nào.
Hai Thánh Hoàng??
Một là ma, một là... Người? Hay là yêu?
- Ngươi là ai?
Thiên Hậu cảnh giác nam tử mập trắng, không biết có phải là ảo giác hay không, vậy mà nàng lại phát giác được một loại khí tức quái dị từ trên người hắn.
- Ta à...
Nam tử mập trắng với sắc mặt một đau khổ, buồn bực nói:
- Một người muốn chết lại không chết được.
- Vậy thì còn là không muốn chết.
- Ai, một lời khó nói hết.
- Hắn tiến vào thật? Hay là an bài ngươi lừa dối ta.
- Đã vào. Rất dũng cảm. Cửu U thâm không, nói vào là vào, cũng không sợ bị luân hồi.
Thiên Hậu quan sát thâm không hắc ám vặn vẹo, nơi đó là Cửu U, là nơi nàng hủy đi xương đốt cả máu suốt ngàn năm, cũng là vùng đất ác mộng mà nàng không muốn nhở lại.
Nhưng, vì để đuổi theo lấy lại Kiều Vô Hối cùng Ngu Chính Uyên, nàng không có chút do dự gì, dứt khoát bay lên không, đón lấy những vong hồn giãy dụa thê lương kia, xông vào Cửu U thâm không.
- Cũng tiến vào?? Bậc cân quắc không thua đấng mày râu. Lợi hại, thật lợi hại.
Nam tử mập trắng lắc đầu rung động, mím môi một cái, nhắm lại mắt, cuối cùng hạ quyết tâm, cắn răng nắm chặt ta, bỗng nhiên đứng dậy.
Lại chết một lần!!
Nhưng... Nam tử mập trắng lại đứng yên ở nguyên chỗ thật lâu, thật lâu, sắc mặt lại buồn khổ, ngồi trở lại.
Chết thật thì có thể xử lý làm sao đây?
Còn không có sống đủ đâu.
Sau khi Thiên Hậu đuổi theo Lê Tịch Hoa xông vào Cửu U thâm không ba ngày, Đông Hoàng Trấn Nguyên đã tìm được Đông Hoàng Càn đang đi về phía nam tìm kiếm trước nhất.
Đông Hoàng Càn lập tức hất Đại Vương, Lỗ Tù và các đội ngũ ra, chỉ mang theo Hồng Hoang Thiên Long cùng Kim Ô, dùng tốc độ nhanh nhất đi tới Xích Chi đại liệt cốc.
Cũng trong đêm khuya cùng ngày, Đông Hoàng Lăng Tuyệt tìm được Đông Hoàng Toại tại Bắc Bộ.
Đông Hoàng Toại cũng là chỉ mang theo Khương Quỳ cùng Khương Qua, diễn biến đạo ngấn Không Gian, chạy tới Xích Chi đại liệt cốc.
Đông Hoàng Càn chạy tới Xích Chi đại liệt cốc trước nhất, nhưng những khe nứt lớn đã từng cuồng dã rung động không còn tồn tại nữa, thay vào đó phế tích vô tận, bụi mù ngập trời, kéo dài không tiêu tan, ma uy và yêu khí đều tràn ngập ở trong đó.
Người đâu??
Đánh xong rồi sao?
Là bọn người Thiên Hậu thắng Lê Vô Thương?
Hay là Lê Vô Thương mang Thiên Hậu đi rồi?
- Thiên Hậu!! Kiều Vô Hối! Ngu Chính Uyên!
Đông Hoàng Càn hét lên thật lớn, lấy không gian làm dẫn, truyền tới trông không đến mảnh đất hoang nơi cuối phế tích.
Rống...
Hồng Hoang Thiên Long cũng phát ra tiếng long ngâm thật lớn, nhắc nhở bọn hắn tới đây.
Vùng đất hoang vu vô biên vô tận thật lâu không có bất kỳ cái lời đáp lại nào.
- Nếu như bọn người Thiên Hậu thắng, hẳn là sẽ ở lại nơi này tu dưỡng. Chẳng lẽ bọn hắn đã...
Hồng Hoang Thiên Long khẩn trương nói.
Đông Hoàng Càn quát tháo:
- Chớ nói lung tung! Cửu Lê Ma Đồ quả thật rất mạnh, nhưng Thiên Hậu không mạnh sao, Kiều Vô Hối không mạnh sao, Ngu Chính Uyên không mạnh sao, rất có thể là Lê Vô Thương đã thua mà chạy trốn, bọn người Thiên Hậu thì đang đuổi theo.
Kim Ô dõi nhìn ra xa:
- Đến trong phế tích nhìn, lại vượt qua phế tích nhìn. Rốt cuộc là kết thúc, hay là đuổi theo, nhìn thì biết.
Đông Hoàng Càn diễn biến đạo ngấn Không Gian, nhanh chóng vượt qua, không ngừng thoáng hiện, sau khi xâm nhập hơn ba ngàn dặm thì đã phát hiện một đống chữ bằng máu —— Lê Vô Thương đã chết, hiện tới Luân Hồi bí cảnh truy kích Tân Thánh Hoàng!
- Hô...
Bọn người Đông Hoàng Càn thở phào.
Lê Vô Thương chết rồi?
Bọn người Thiên Hậu lại có thể giết Lê Vô Thương ngay trong ma đồ?
Hay là có vị Thánh Hoàng thứ hai trấn giữ?
Đây quả thực là kỳ tích. Không hổ là nữ tử oanh động qua một thời đại!
Chính là nhanh nhẹn dũng mãnh mà!!
- Ta đuổi theo Thiên Hậu, các ngươi ở lại nhìn trong phế tích có cái gì đáng để thu thập không! Đông Hoàng Toại chạy tới sau khi, để Đông Hoàng Toại đi qua!
Đông Hoàng Càn không yên lòng, đã có hai vị Thánh Hoàng, rất có thể vị chạy trốn kia đang mang theo Hắc Ma Bia, đây chính là siêu cấp Ma Binh có thể áp chế Liệp Thần Thương, phía trên càng có thể có thể có đế huyết.
- Được rồi!!
Hai mắt Hồng Hoang Thiên Long cùng Kim Ô tỏa sáng, quay người liền muốn chạy đi.
Công việc này bọn hắn quen!
- Chờ một chút!
Đông Hoàng Càn đột nhiên nhíu mày, dựa theo phỏng đoán của Khương Phàm, tất nhiên bên trên Hắc Ma Bia có đế huyết, còn do Thánh Hoàng khống chế, bọn người Thiên Hậu sao có thể giết Lê Vô Thương ngay trong ma đồ?
Coi như Thiên Hậu mạnh hơn, nhưng ở trước mặt thực lực tuyệt đối, cũng không có bao nhiêu phần thắng.
Trừ phi, vị Thánh Hoàng kia không có mang Hắc Ma Bia.
Nhưng, Hắc Ma Bia quan trọng càng cường đại, há có thể giao cho Thánh Vương khác mang đi?
Nếu như áp chế không nổi nguồn năng lượng kia, lúc nào cũng có thể kinh động Liệp Thần Thương!
Mà... Từ lúc Thiên Hậu nghênh chiến Lê Vô Thương đến bây giờ, coi như đều đã năm sáu ngày.
Một Thánh Hoàng không có Hắc Ma Bia, lấy thực lực của bọn người Thiên Hậu, hẳn là có thể tuỳ tiện săn giết, vì sao còn không có từ Luân Hồi bí cảnh trở về!
- Có cái gì không thích hợp sao?
Kim Ô không kịp chờ đợi muốn càn quét phế tích, nói không chừng có di cốt Ma Hoàng bên trong ma đồ.
- Rất là lạ!
- Cái nào là lạ?
- Cái nào cũng đều là lạ! Đi theo ta, chúng ta đến Luân Hồi bí cảnh!
Đông Hoàng Càn dùng máu của mình viết xuống một hàng chữ, sau đó lại mang theo Hồng Hoang Thiên Long cùng Kim Ô lao thẳng đến Luân Hồi bí cảnh.
Thiên Hậu dẫn máu ở trong Luân Hồi bí cảnh, chỉ dẫn quỹ tích di chuyển của mình.
Bọn người Đông Hoàng Càn dọc theo vết tích, một đường đuổi tới cấm khu thứ chín.
- Oa a a...
Nam tử mập trắng ngồi ở một bên huyết hồ, kinh ngạc nhìn từ hai con cự thú bên trong không gian vặn vẹo đi ra tới, một con lớn như một ngọn núi lớn, uy nghiêm bá khí, toàn thân tràn ngập mê quang hoa mỹ, hai cái cánh thịt rộng lớn như là có thể đánh rách tả tơi vùng không gian này, sừng nhọn trên đầu nó càng là mang đến cho người ta một loại cảm giác sợ hãi muốn thần phục.
Ở trên lưng cự thú có một vòng mặt trời treo cao, kim quang vô biên, chiếu ánh hư không cùng hoang dã, nhiệt độ kinh khủng để cấm khu thứ chín âm lãnh đều trở nên ấm áp, vong hồn quay quanh trên huyết hồ gào hét thê lương, nhao nhao tan rã.
- Ngươi là ai?
Đông Hoàng Càn cảnh giác nhìn nam tử bên cạnh huyết hồ, trong loại cấm địa này lại có người sống?
Chương 2523 Thiên Diện Ma Hoàng
- A..., còn có người.
Nam tử mập trắng lúc này mới chú ý tới phía trước Đại Long còn có một người đang đứng đấy, trước mặt Đại Long cùng mặt trời khổng lồ, người kia nhìn như một con muỗi không chút thu hút nào.
Cái người này thình lình mở miệng, còn để hắn giật mình.
- Ngươi là ai!!
- Ta à, ai, một người bị thế gian vứt bỏ.
Nam tử mập trắng một mặt bất đắc dĩ.
- Ngươi có thấy qua một nữ tử?
- Có thấy.
- Nàng đi đâu?
- Đuổi theo một tên đại ma, từ nơi này vào Cửu U thâm không.
- Tiến vào?
Hồng Hoang Thiên Long cùng Kim Ô đều rất kinh ngạc, đây là muốn giết vào Địa Ngục?
- Trông nàng như thế nào?
- Rất xinh đẹp, rất đáng yêu, là kiểu người ta thích.
Nam tử mập trắng cười hắc hắc.
- To gan!! Ta hỏi là ngươi nàng có bị thương hay không! Nhìn trạng thái tinh thần như thế nào?
- Rất bình thường.
- Những người khác thì sao?
- Không có những người khác.
- Không nhìn thấy một Phượng Hoàng, một người khổng lồ màu tím cao trăm mét?
- Không có.
- Không có??
Đông Hoàng Càn cau chặt lông mày, Kiều Vô Hối và Ngu Chính Uyên đâu?
Không có đi theo sao? Không nên như thế chứ!
- Xác thực không có.
- Đại ma kia thì sao?
- Đại ma nhìn âm trầm, không phải đồ tốt.
- Hắn không bị thương? Không có bối rối?
- Không có! Một chút máu cũng đều không có, bị thương gì. Còn cố ý bảo ta ở lại nơi này, nói với nữ hài nhi kia đi Địa Ngục tìm hắn.
Đông Hoàng Càn, Hồng Hoang Thiên Long, Kim Ô, lẫn nhau đụng đụng ánh mắt, càng phát ra được cảm giác cổ quái.
- Ngươi không có gạt chúng ta?
Đông Hoàng Càn cố ý lộ ra thể hiện hung ác.
- Ta tại sao phải lừa các ngươi?
Nam tử mập trắng một mặt vô tội.
- Một người bình thường, không thể nào đi đến nơi này, còn vẫn luôn ở đây được!
- Ta đã sớm không phải là người bình thường rồi, ai...
Nam tử mập trắng sầu mi khổ kiểm ngồi đấy thở dài.
- Đừng giả vờ giả vịt với ta, nói, rốt cuộc ngươi là ai?
- Ta chính là muốn chết... Bình thường... Không quan trọng... Người...
- Tên là gì!
- Cổ Tác Nhân.
- Tên thật?
- Cái này còn có thể là giả?
- Cổ Tác Nhân, làm bộ là người? Nghe là biết rất giả dối!
- Thật quá đáng, tên là di vật duy nhất phụ thân mẫu thân ta để lại cho ta, không cho phép các ngươi lăng mạ.
Bọn người Đông Hoàng Càn trao đổi ánh mắt, đều cảm thấy cái tên gia hỏa mập này có gì đó quái lạ, ngay cả cảnh giới đều bồng bềnh thấm thoát, mơ hồ không rõ.
- Đại Tặc, dùng Tinh Thạch Ký Ức, ghi chép lại hình dạng của hắn!!
Đông Hoàng Càn cố ý rất cao giọng nhắc nhở Hồng Hoang Thiên Long, lại hung tợn cảnh cáo nam tử mập trắng kia:
- Nếu như ngươi dám gạt chúng ta, chờ chúng ta từ Địa Ngục trở về, dù là chân trời góc biển đều sẽ giết ngươi!!
Hồng Hoang Thiên Long không có Tinh Thạch Ký Ức, nhưng làm bộ ghi chép lại:
- Chúng ta là người của Vạn Thế Thần Triều! Lão đại của chúng ta, Khương Phàm! Đây chính là một tên lưu manh ác ôn việc ác bất tận, nếu ngươi dám chọc chúng ta, hừ hừ...
Kim Ô cũng cảnh cáo nói:
- Khương Phàm thuộc về loại điên từ đầu đến đuôi. Hắn giết người không chớp mắt, chuyên làm nhiều việc ác, người chết ở trên tay hắn, đều đủ nhồi vào Luân Hồi bí cảnh! Chỉ cần là người bị hắn để mắt tới, không có một kẻ nào sống được cả!
Đông Hoàng Càn im lặng nhìn bọn chúng, sau đó diễn biến đạo ngấn Không Gian, muốn xông vào Cửu U thâm không.
- Khương Phàm? A a a, hiểu rồi, các ngươi là người của hắn sao.
Hai mắt nam tử mập trắng tỏa sáng, kích động đứng lên.
- Biết thì tốt!!
Đông Hoàng Càn kéo lấy Hồng Hoang Thiên Long cùng Kim Ô xông vào Cửu U thâm không.
- Ai? Ai ! Chờ một chút!! Các ngươi là người của Khương Phàm??
Nam tử mập trắng trái ngược với sự chán chường, kích động hô to, nhưng bọn người Đông Hoàng Càn đã biến mất vào trong Cửu U thâm không hắc ám quỷ dị, ngay cả tung tích đều không có để lại.
- Đây là đang truy sát đại ma sao. Là đại ma của Cửu Lê Thần Cung? Ma nơi đó, đáng để hành động lớn như vậy? Sớm biết thì đã tiện tay ngăn cản. Tuy nhiên... Bọn hắn bắt được đại ma, khẳng định sẽ trở về đi tìm Khương Phàm. Ta là đuổi, hay là vẫn ở đây chờ đây? Đuổi đi! Chẳng may sau khi bọn hắn bắt được, không theo nơi này đi ra đâu.
Nam tử mập trắng nói nhỏ vài câu, lại nhìn về phía thâm không.
Sau khi chần chờ mấy lần, cuối cùng nam tử mập trắng vẫn bước vào Cửu U thâm không.
Nửa ngày sau... Khương Phàm chạy tới nơi này trước Đông Hoàng Toại, cũng nhìn thấy hai hàng chữ bằng máu tinh hồng trong phế tích.
- Lê Vô Thương đã chết, hiện đang đến Luân Hồi bí cảnh truy kích Tân Thánh Hoàng.
- Chuyện khác thường, đến Luân Hồi bí cảnh. Đông Hoàng Càn.
Khương Phàm nhìn hai hàng chữ, càng nhăn chặt lông mày.
Sở dĩ bọn hắn có thể đuổi tới nhanh như vậy, chủ yếu là bởi vì sau khi đoán được ý đồ của Lê Vô Thương nên đã lập tức đuổi về hướng đông, mà bọn người Đông Hoàng Càn là sau khi đã xảy ra chuyện, tìm tới trước Đông Hoàng Trấn Nguyên và Đông Hoàng Lăng Tuyệt, lại từ hai nơi nam bắc đuổi tới.
Nếu như không phải tốc độ của Đông Hoàng Càn quá biến thái, khả năng Khương Phàm đều muốn chạy tới nơi này trước cả hắn.
- Lê Vô Thương chết ở trên tay Thiên Hậu, hẳn là nhờ công lao Sát Sinh Tiễn. Vị Thánh Hoàng kia còn sống, còn trốn vào Luân Hồi bí cảnh? Hắn là muốn dẫn Thiên Hậu tiến vào U Minh! Đó là cái bẫy!
Khương Phàm có thể đại khái xác minh suy đoán của mình.
- Hàng chữ thứ hai, hẳn là Giáo Tôn để lại, ngài ấy đều từ Nam Bộ chạy tới nơi này, bảo ngày mai truy kích đại ma, khoản chừng năm sáu ngày trước đó, thời gian dài như vậy cũng chưa trở lại, chỉ sợ...
Đông Hoàng Như Ảnh không ngừng bỏ đan dược vào trong miệng, điều trị năng lượng và tinh thần bị tiêu hao nặng nề.
Từ Tân Hải Tây Bộ đến nơi đây dường như đều là không nghỉ ngơi qua chút nào, khí tức nàng lộn xộn, vạt áo đều bị mồ hôi làm cho ướt nhẹp.
Khương Phàm cau mày:
- Cô ở lại đây, thông báo Ann Nhiên và mọi người, tiếp tục càn quét Cửu Lê Ma tộc. Nếu Lê Vô Thương ở đây, những phương hướng khác đều sẽ không có Thánh Hoàng, móc ra toàn bộ cho ta!
Đông Hoàng Như Ảnh chần chờ nói:
- Nếu thật sự là như ngươi đoán, vị thứ hai Thánh Hoàng kia chính là...
- Hắn không thể quay về Hắc Ma đại lục!!
- Ta đi theo ngươi!!
- Cô ở lại!!
- Ta đi theo ngươi!!
Giọng của Đông Hoàng Như Ảnh đột nhiên đề cao, nghiêm túc càng chăm chú.
Không đợi Khương Phàm đồng ý, nàng đã cắn nát đầu ngón tay, viết xuống một ít chữ máu khác, sau đó mang theo Khương Phàm đi Luân Hồi bí cảnh.
U Minh Địa Ngục!
Mây đen ngập trời, nặng nề như núi.
Trong hoang dã vô tận đều là huyết hà uốn lượn, đều là quỷ sơn chập trùng.
Chương 2524 Tình Cảnh Khó Khăn
Minh Hoa yêu dị tô điểm lên từng sợi u quang, minh hỏa âm trầm bắt lấy cô hồn đang du đãng.
Trong rừng hoang bí ẩn, Quỷ Chủ đang ẩn núp, trong vực sâu kinh khủng, lại có vạn quỷ chiếm cứ, bên trong Minh Hà lao nhanh là vong hồn liên miên bất tuyệt.
Nơi này là thế giới ở phía sau thế giới, nơi này là kết cục mà chúng sinh đến sau khi chết, nơi này là tử vong, luân hồi, hắc ám, là nơi chờ đại đạo pháp tắc khống chế.
Không có ai biết địa vực nơi này bao la đến mức nào, cũng không người nào biết nơi này trong thời gian vô tận trôi qua đã lắng đọng ra bao nhiêu Quỷ tộc, càng không có người nào biết, dưới tầng mặt đất âm trầm tà ác này, phải chăng còn có nhân vật càng khủng bố hơn.
Nhưng bất kỳ 'sinh linh' cũng đều kính sợ, tràn đầy kiêng kị, thậm chí là sợ hãi đối với nơi này. Cho dù là bên ngoài Thánh Linh phách lối, Thánh Vương bá đạo, thậm chí là Thánh Hoàng cao ngạo, cũng không dám khiêu khích Quỷ tộc ở chỗ này, lại không dám phá hư quy củ ở chỗ này, bởi vì bọn chúng mới là Chúa Tể của cái thế giới tử vong này!
- Ha ha, Thiên Hậu... Ta phát hiện ra ngươi rồi! Ngươi giấu ở... Nơi này!!
Một tiếng cười lạnh dữ tợn quanh quẩn tại u cốc hoang vu, Lê Tịch Hoa tuôn ra một quyền, trăm dặm quỷ sơn lập tức sụp đổ, đại địa bị tách rời, máu văng ngập trời, phạm vi tiếp tục mở rộng, thẳng tới ngoài ngàn dặm.
Ác quỷ cùng vong hồn đều bị chôn vùi dưới ba động khủng bố.
Nhưng... Lê Tịch Hoa không nhìn thấy bóng dáng Thiên Hậu.
- Lại chạy? Ha ha... Không tệ lắm.
Lê Tịch Hoa nhăn nhó mặt mình, toàn thân lan tràn vằn đen, bộ dáng triệt để biến thành đại ma khác, nhưng theo gương mặt, bắp thịt vặn vẹo, lại về tới bộ dáng Lê Tịch Hoa.
Hắn, chính là Hắc Ma Đế tộc, Thiên Diện Ma Hoàng, chủ nhân chân chính của Cửu Hoàng Hắc Ma Bia!
Lúc trước giao Hắc Ma Bia cho Cửu Lê Ma tộc là hy vọng Lê Vô Thương có thể mang theo ma bia trấn trụ Khương Phàm, đoạt lại Liệp Thần Thương!
Hắc Ma tộc bọn hắn cũng không có ý tứ nhúng tay quá mức, dù sao hỗn chiến tại Thương Huyền đang bị khắp thiên hạ chú ý, Liệp Thần Thương lại là vật của Hắc Ma Đế tộc, bởi vậy bị Đế tộc các phương đều đang nhìn chằm chằm, cho nên có thể không trực tiếp nhúng tay thì sẽ không nhúng tay vào.
Đến lúc đó cho dù bại lộ Hắc Ma Bia, gây nên oanh động, bọn hắn cũng có thể nói chỉ là cho Cửu Lê Ma tộc mượn vũ khí.
Xét thấy Liệp Thần Thương vốn chính là của bọn hắn, Đế tộc khác cũng không dám quá phận.
Nhưng, bọn hắn đã đánh giá cao Lê Tịch Hoa, cũng đánh giá thấp tốc độ phát triển của Khương Phàm, cho nên đã khởi động kế hoạch dự bị, đó chính là 'phục chế' Lê Tịch Hoa!
Bọn hắn không có trực tiếp thay thế Lê Vô Thương, đầu tiên là Lê Vô Thương nhất định rất cảnh giác Hắc Ma Bia, thứ hai là không muốn chọc giận Cửu Lê Ma tộc, ba là giữ lại Lê Vô Thương càng có ý định hơn, dù sao hắn cùng còn có thể khống chế Cửu Lê Ma Đồ.
Cho nên Thiên Diện Ma Hoàng đã lưu lại ấn ký đặc biệt trên Hắc Ma Bia, bí mật quan sát Thánh Vương được Cửu Lê Ma tộc quan tâm nhất, một kẻ tên là Lê Thương Mang, một kẻ tên là Lê Tịch Hoa.
Chú ý nhất cử nhất động của bọn hắn, chú ý cuộc sống thói quen của bọn hắn, cũng chú ý một ít thái độ của bọn hắn đối với Lê Vô Thương, chủ yếu hơn là chú ý tình huống dòng ma lực, huyết mạch ba động, vân vân… Cuối cùng, tại thời điểm mời Lê Vô Thương đến Hắc Ma Đế tộc, Thiên Diện Ma Hoàng đã chọn Lê Tịch Hoa, bí mật khống chế, thay đổi thành hắn!
Thiên Diện Ma Hoàng muốn bắt lấy Khương Phàm cùng Liệp Thần Thương trong cuộc đại chiến công thủ tại Cửu Lê Thần Cung, tiếc rằng lại có chuyện ngoài ý muốn nổi lên, bị ép thay đổi sách lược, liên chiến tới U Minh Địa Ngục.
Nhưng, như thế này mới có ý tứ!
- Thiên Hậu... Thiên Hậu! Ngàn năm không gặp, không từ từ nói chuyện cũ cùng lão bằng hữu sao? Trốn đông trốn tây, có mất mặt mũi không. Đi ra, đi ra đi chứ!
Thiên Diện Ma Hoàng quái thanh quái khí hô to, đôi mắt thâm thúy quét sạch núi hoang hỗn loạn.
Nhưng, không có ai?
Hoàn toàn không có bất kỳ vết tích gì cả!
Không nên chứ, cái năng lượng ánh sáng bí ẩn kia rõ ràng là biến mất ở chỗ này.
Chẳng lẽ thuấn di (*) rồi?
(*) Là thuật di chuyển nhanh như chớp.
Không đúng!!
Thiên Diện Ma Hoàng khóe miệng lộ ra một vòng nụ cười tà ác.
Thiên Hậu có thể lưu danh tại lịch sử, tuyệt đối không chỉ là dựa vào tên Thần Tôn, mà là tài tình cùng trí tuệ của nàng.
Đọ sức cùng Thiên Hậu xưa nay không chỉ là quyết đấu thực lực, mà còn là mưu lược!
Nếu như theo không kịp mạch suy nghĩ của Thiên Hậu, dù là ngươi mạnh hơn nàng, nàng vẫn đều có thể ngược chết ngươi.
Cho nên... Thiên Diện Ma Hoàng chậm rãi cúi đầu, quan sát phế tích bừa bộn rách nát!!
Nếu như đổi thành những người khác, một khi bị đuổi kịp, khẳng định sẽ rất luống cuống, luôn chuẩn bị chạy trốn bất cứ lúc nào, cho nên lúc đánh một quyền làm cho dãy núi sụp đổ, khẳng định sẽ lập tức chạy trốn, không quan tâm đến bất cứ thứ gì mà mạnh mẽ đâm tới, đó đều là theo phản ứng bản năng.
Nhưng Thiên Hậu cũng không phải người bình thường, nàng hẳn là còn ở phía dưới, rất có thể còn ngạnh kháng một kích này của hắn, dùng cái này để lừa dối hắn truy tung.
Nếu như mình thật rời khỏi, vậy thì sẽ tiện nghi cho nàng!
Thiên Diện Ma Hoàng cẩn thận quan sát, quả nhiên, tại một nơi cực sâu trên mặt đất có nguồn năng lượng ánh sáng đang ẩn núp một, cứ việc đang cố gắng áp chế, nhưng vẫn bị hắn nhận ra.
- Thiên Hậu... Có ở đây không? Ta... Đến rồi!!
Thiên Diện Ma Hoàng nhỏ giọng cười nói, một bàn tay to lớn chỉ lên trời một kích, bầu trời rung chuyển, huyết vũ mưa như trút nước, một cái phong ấn lĩnh vực vô hình, nhanh chóng bao phủ ngàn dặm phế tích.
Trong lĩnh vực trời đất, hắc phong cuồng quyển, vỡ nát sơn lĩnh, đá lớn, cuốn lên huyết triều vô tận.
Chín tòa ma bia bạo động, như Ma Sơn nguy nga, như Ma Tổ trùng sinh, ma uy vô tận cơ hồ muốn đè sập Vạn Đạo Thiên Địa, đế huyết ù ù chảy xuôi trên tấm ma bia, khi thì như xiềng xích quấn quanh ma bia, khi thì như huyết lôi hoành kích thiên địa, rung động đến mức để cho người ta tuyệt vọng.
Chín tòa ma bia chính là bắt chước vũ khí vĩ đại nhất trong lịch sử của Ma tộc - 'Ma Giới Hoàng Đồ', chính là tham khảo pháp trận cấm kỵ của Ma tộc - 'Thập Nhị Cấm Thiên Lăng Tuyệt Trận', càng là do Hắc Ma Đế Quân tự mình luyện chế!
Đây là Ma Binh kiêu ngạo nhất của Hắc Ma Đế tộc, càng là hung binh khiến cho các tộc Thiên Khải kiêng kỵ.
Thiên Diện Ma Hoàng khống chế chín tòa ma bia bỗng nhiên ép xuống, áp bách nặng nề tràn ngập đất trời, nương theo ầm ầm tiếng vang, ngàn dặm phế tích triệt để sụp đổ.
Chương 2525 Sinh Tử Nghịch Chiến (1)
Trong tích tắc đã trầm xuống trọn vẹn hơn ba ngàn mét, phế tích cứng rắn tựa như là bọt biển thật dày, bị áp súc đến cực hạn, tất cả mọi thứ trong địa tầng đều lọt vào nghiền ép, ngay cả đường vân đại địa dưới Địa Ngục đều bị vỡ nát.
Chín tòa ma bia ầm vang rơi xuống, xuyên thẳng vào địa tầng đang bị áp súc, trong chớp mắt, ma huyết nhuộm dần đại địa, để mênh mông ngàn dặm đều là màu máu, Thập Nhị Cấm Thiên Lăng Tuyệt Trận tràn ngập khắp địa tầng, bao phủ cả bầu trời, triệt để phong bế mảnh sơn hà này.
Trong địa tầng, nương theo tiếng răng rắc giòn vang, một nguồn năng lượng ánh sáng bộc phát, thần uy vô tận lưu động, như là một tôn Cổ Thần thức tỉnh, chống cự lại Hắc Ma Bia trấn áp.
- Trấn!!
Thiên Diện Ma Hoàng lạnh mặt, phất tay ra ma khí vô tận cuồn cuộn, hóa thành chín Ma Thủ che trời, cuồng kích chín tòa ma bia.
Hắn tiếp quản Hắc Ma Bia đã gần hai ngàn năm, đã gần như là hòa làm một thể.
Một suy nghĩ, một cái hiệu lệnh, đã có thể kích phát ra ma uy chí cường trong Hắc Ma Bia.
Dù là phía dưới là tuyệt thế Thần Binh chưa bao giờ ảm đạm từ Hồng Hoang đến nay, cho dù là Quang Minh Thần khí với danh xưng khắc tinh của yêu ma, thì Cửu Hoàng Hắc Ma Bia vẫn có thể trấn được!
Ầm ầm!
Địa tầng bạo động, Cửu Hoàng Hắc Ma Bia mãnh liệt trấn áp triệt để đánh thức Quang Minh Thần Kiếm kiếm hồn, ánh sáng vô tận rọi khắp địa tầng, xua tan ma khí, tịnh hóa ma huyết, một nguồn uy lực và năng lượng chiếu thấu cổ kim, chiếu thấu càn khôn đang bộc phát, lại cuồn cuộn tăng vọt.
Địa tầng bị áp súc mấy ngàn thước nhanh chóng chôn vùi, cuối cùng hiện ra Quang Minh Thần Kiếm!
Trong lĩnh vực mênh mông hơn nghìn dặm đã không còn sót lại chút gì, chỉ còn mỗi Hắc Ma Bia cùng Quang Minh Thần Kiếm đang kịch liệt đối kháng.
Giữa nhau đã không cần khống chế!
Đây là đối kháng giữa ánh sáng và hắc ám, đây là chém giết giữa tịnh hóa và ăn mòn!
Quang Minh Thần Kiếm tiếp tục tăng vọt ánh sáng, giống như là mặt trời thực sự muốn chiếu thấu U Minh, tịnh hóa Quỷ tộc, càng giống như hàng tỷ kiếm triều chém vỡ nát tất cả mọi thứ ở trước mặt.
Hắc Ma Bia thì giống như là chín vị Ma Hoàng, nhấc lên cửu trọng biển động, liên miên bất tuyệt, muốn triệt để mục nát tôn tuyệt thế Thần khí này!
Tuyệt thế đối kháng trong lĩnh vực ngàn dặm, tạo thành bạo động tuyệt luân, lay động không gian, trùng kích địa tầng, phạm vi mấy vạn dặm đều hứng chịu phải ảnh hưởng, vô số ác quỷ, vong hồn, số lượng lớn Quỷ Chủ đều nhìn ra nơi này.
Nhưng, thể hiện của Thiên Diện Ma Hoàng đã từ từ cứng ở trên mặt.
Thiên Hậu đâu??
Chỉ có Quang Minh Thần Kiếm, không có Thiên Hậu!!
Chẳng lẽ bị nghiền chết rồi?
Hay là nhân cơ hội chạy trốn!!
Gương mặt của Thiên Diện Ma Hoàng dần dần âm trầm lại, ánh mắt lấp lóe, đột nhiên nghĩ đến một loại khả năng.
Đây là mồi nhử!!
Thiên Hậu căn bản không ở nơi này, mà là ném Quang Minh Thần Kiếm ra!
Nữ tử điên kia lại dùng tuyệt thế Thần Binh - Quang Minh Thần Kiếm này làm mồi nhử?
Thiên Hậu nhất định là dùng loại pháp trận phong ấn, mai táng Thần Binh, dùng cái này để hấp dẫn sự chú ý của hắn, chờ hắn tới trấn áp, Quang Minh Thần Kiếm sẽ bị ma uy bừng tỉnh, tự động phản kích, kiềm chế ma bia lại.
Mà Thiên Hậu, sớm tại trước khi hắn tới, đã chạy trốn mất rồi!
Lúc này Thiên Hậu đang huy động Côn Bằng Dực, đánh rách tả tơi khung trời, lao vùn vụt trong bóng tối vô tận.
Ngày đầu tiên xông vào U Minh nàng đã bị Lê Tịch Hoa phục kích, cũng là tại thời điểm này, nàng nhận ra đó chính là Thiên Diện Ma Hoàng, cũng đã nghĩ thông hết thảy.
Đây là một cái bẫy!
Mục đích thực sự của Thiên Diện Ma Hoàng chính là dẫn dụ nàng, Khương Phàm và tất cả mọi người, toàn bộ đều vào U Minh Địa Ngục.
Nơi này không thuộc về Thương Huyền đại lục, không có những ràng buộc lo lắng kia, Thiên Diện Ma Hoàng có thể tận tình thi triển thực lực của bản thân.
Nhưng Thiên Hậu không có tuyệt vọng, cũng không có từ bỏ, mà là giả bộ đàm phán, kéo dài thời gian.
Nàng tin tưởng một Thánh Hoàng cùng một Ma Hoàng lần lượt giáng lâm U Minh, cũng đều phóng thích ra năng lượng cực mạnh, vậy thì chắc chắn sẽ kinh động đến Quỷ Chủ gần đó.
Khi Quỷ Chủ kia xuất hiện, Thiên Hậu sẽ quả quyết nắm lấy cơ hội, thôi động Luân Hồi Huyết Sư bí thuật, cưỡng ép tránh thoát khỏi trói buộc, chạy đến Địa Ngục.
Từ đó, một người một ma truy đuổi đến sống chết tại Địa Ngục đến sáu ngày.
Thiên Hậu muốn trở lại Luân Hồi bí cảnh, nhưng Thiên Diện Ma Hoàng đuổi quá chặt, sau khi nếm thử nhiều lần, nàng không những không thể trở lại Cửu U, còn suýt nữa đã bị khốn trụ, bị thương nặng.
Sau khi thử lần thứ năm, Thiên Hậu đã từ bỏ, nàng quả quyết xâm nhập U Minh.
Không phải là không muốn trở về, mà là tính toán thời gian, rất có thể bọn người Đông Hoàng Toại sẽ đến.
Nếu như bọn hắn không có chút chuẩn bị nào lại gặp nhau tại nơi nguy hiểm như Cửu U thâm không kia, vô cùng có khả năng sẽ bị Thiên Diện Ma Hoàng săn giết, bị luân hồi mê quang táng diệt.
Đây chính là Ma Hoàng đã sống hơn hai nghìn năm, còn khống chế lấy siêu cấp Ma Binh - Hắc Ma Bia, tại nơi như Cửu U thâm không này, bất luận ngoài ý muốn gì cũng đều có thể xảy ra được cả.
Thiên Hậu chỉ có thể bằng vào Côn Bằng thuật, Đằng Xà thuật để vượt qua không gian, di chuyển tứ xứ tại U Minh Địa Ngục, chuyên chọn những lãnh địa của các Quỷ Chủ, đảo loạn U Minh Địa Ngục.
Lấy hành động cỡ này đợi bọn người Đông Hoàng Càn giáng lâm U Minh Địa Ngục, sau khi hiểu rõ đến đại khái tình huống lại có có kế hoạch chuẩn bị truy tung nàng, phối hợp với nàng.
Ngoài ra, Thiên Hậu vừa làm loạn bốn chỗ, đồng thời còn đại khái chạy tới Côn Lôn sơn.
Nếu như bọn người Đông Hoàng Càn không có vào, Côn Lôn sơn chính là hi vọng cuối cùng của nàng.
Nhưng, Thiên Diện Ma Hoàng quá mạnh, một mực tập trung vào tung tích của nàng, thậm chí không tiếc đắc tội Địa Ngục, liên tục hủy diệt ba vị Quỷ Chủ bị đánh thức.
Ba phen mấy bận muốn đẩy nàng vào chỗ chết.
Hoàn toàn bất đắc dĩ, Thiên Hậu chỉ có thể bỏ kiếm để bảo mệnh.
- Tốt thay cho Thiên Hậu ngươi!
Thiên Diện Ma Hoàng muốn áp chế Quang Minh Thần Kiếm, nhưng thanh tuyệt thế Thần Kiếm này đã bị bừng tỉnh triệt để, có được một phần ý thức, không những ép không được, ngay cả Cửu Hoàng Hắc Ma Bia đều cơ hồ muốn rời khỏi khống chế, tự đối kháng cùng Quang Minh Thần Kiếm.
Cuối cùng... Thiên Diện Ma Hoàng tự mình khống chế Hắc Ma Bia, điều động uy lực đế huyết, miễn cưỡng cầm giữ Quang Minh Thần Kiếm, đưa vào trong một chỗ huyết hải kinh khủng bên ngoài mấy ngàn dặm, dùng khí tức âm sát nơi đó ăn mòn Thần Kiếm, dùng huyết khí vô tận nơi đó chống cự ánh sáng, quan trọng nhất chính là dùng đặc biệt năng lượng, của Quang Minh Thần Kiếm gây nên oanh động càng lớn, kích thích Quỷ Chủ hội tụ, đừng lại tìm hắn để gây sự.