Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 391 Na Yêu – Thỏ văn

Khương Phàm kích động đến nỗi tay đều có chút run rẩy, nơi này đơn giản chính là một bảo khố tự nhiên.

- Khương Phàm!!

Ở nơi xa đột nhiên có tiếng Dạ An Nhiên la lên.

Khương Phàm còn tưởng rằng đã xảy ra chuyện gì, vòng qua số lượng lớn cột đá, vọt tới phía trước.

- Ngươi nhìn nơi đó!

Dạ An Nhiên đứng trên lưng Đao Hoàng, chỉ vào nơi xa.

Ba nhánh sông dung nham giao nhau tạo thành vòng xoáy mãnh liệt, trong nước xoáy lại có một đóa Kim Liên tung bay.

Hiện tượng tự nhiên thần kỳ, nuôi dưỡng ra Linh Bảo thần kỳ.

- Địa Tâm Hỏa Liên!

Giọng của linh hồn Đan Hoàng lại quanh quẩn trong đầu Khương Phàm:

- Đây mới thật sự là thiên tài địa bảo, Địa Linh tinh hoa.

- Có công hiệu gì?

Khương Phàm bị Kim Liên hấp dẫn thật sâu, hồng quang lập lòe sáng long lanh, giống như là hồng ngọc điêu khắc thành một tác phẩm nghệ thuật, tinh mỹ tuyệt luân.

- Nếu như đã trưởng thành, sẽ có ba hạt sen. Đối với ngươi bây giờ mà nói, một viên đã có thể để cho cảnh giới ngươi tăng lên một trọng thiên, khí hải mở rộng gấp đôi, kinh mạch mạnh mẽ gấp đôi, huyết nhục xương cốt khỏe mạnh gấp đôi, quan trọng hơn, nó sẽ mặc kim y cho linh hồn ngươi.

Giọng điệu của linh hồn Đan Hoàng rất bình tĩnh nhưng lại để cho tâm hải Khương Phàm nổi lên sóng to gió lớn.

Cảnh giới, khí hải, kinh mạch, cơ thể, toàn bộ tăng gấp đôi?

Còn có thể bảo vệ linh hồn yếu ớt?

- Tiền bối, ngài không có nói đùa đấy chứ?

Khương Phàm chấn động đến không thể tưởng tượng nổi.

- Linh Bảo thế gian, vô số chủng loại, tác dụng không giống nhau. Có một số chỉ có thể coi là bổ dưỡng, có một số lại có được công hiệu đặc biệt. Có số khác thì có thể khiến người ta thay xương đổi thịt. Gốc Địa Tâm Hỏa Liên này chính là có thể khiến người ta thay xương đổi thịt, Địa Linh tinh hoa, có thể ngộ nhưng không thể cầu.

Linh hồn Đan Hoàng rung động giới thiệu.

Khương Phàm lập tức nhào tới, hai tay hóa thành Chu Tước Trảo, từ trong vòng xoáy dung nham ôm Địa Tâm Hỏa Liên ra.

Địa Tâm Hỏa Liên lớn chừng cái cối xay kích, đã xuất hiện quả sen, ba hạt sen lẳng lặng chìm ở bên trong, tỏa ra tia sáng màu vàng.

- Hạt sen có thể dùng trực tiếp, nhưng không cần ném Hỏa Liên đi. Chờ sau khi ngươi luyện ra ba viên Cửu Linh Dưỡng Nguyên Đan, lại dùng Địa Tâm Hỏa Liên làm

thuốc dẫn, có thể luyện được một viên Bách Linh Dưỡng Nguyên Đan.

Linh hồn Đan Hoàng đều mừng thay cho Khương Phàm, cơ duyên như vậy có thể gặp được tại Linh Nguyên cảnh sơ kỳ, thật sự là phục thọ đầy người.

Những ảnh hưởng và thay đổi được mang tới sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến trưởng thành trong tương lai.

- Thấy cái gì thì lấy cái đó, nhanh nhanh nhanh.

Khương Phàm thu Địa Tâm Hỏa Liên vào thanh đồng tiểu tháp, tiếp tục tìm kiếm linh quả.

Đao Hoàng mang theo Dạ An Nhiên tìm kiếm khắp nơi.

Có thể thấy được linh thạch khắp nơi, nhưng linh quả cũng rất ít.

Khả năng nơi này chỉ có thể phát hiện hai ba thứ, lại đi sâu vào hơn mười dặm phía trước cũng không tìm tới một thứ gì khác.

Cũng may phạm vi vùng thế giới dưới đất này cũng đủ lớn, có ít nhất năm mươi dặm, bọn hắn bay tán loạn bốn chỗ, trọn vẹn sưu tập được mười bảy loại linh quả hiếm thấy.

Mỗi một loại đều là bảo bối có thể ngộ nhưng không thể cầu!

Không chỉ có Khương Phàm kích động lấy, Đao Hoàng lại càng là kích động liên tục rít gào lên.

- Trốn đi.

Khương Phàm xem chừng rất nhanh sẽ có người xuống tới, nói không chừng bên ngoài đã đứng đầy người rồi.

Bây giờ ra ngoài chính là tự chui đầu vào lưới, còn không bằng mai phục săn giết, hung hăng giáo huấn đám đệ tử thánh địa cao ngạo kia.

Nếu như người của Ly Hỏa thánh địa tới, càng hoàn mỹ.



Trên mặt đất quả thực đã tụ tập rất nhiều cường giả.

Ngoại trừ những người thí luyện ở các nơi thì còn có bọn người Diêm Lâu đến từ Ly Hỏa thánh địa, cùng với bọn người Thái Long đến từ Linh Kiếp thánh địa.

Hồn Thiên thánh địa, Vô Hồi thánh địa thì đều đang truy lùng ở những hướng khác, tạm thời còn chưa tới nơi này.

Trong Thiên Khải bí cảnh, chỉ cần có thể phát hiện hay là nghe được bất kỳ tình huống đặc biệt nào thì đều cần chạy tới xem, nói không chừng thì đấy chính là cơ duyên.

- Cái hố sâu sao lại xuất hiện được?

- Mặt đất bị sụp đổ sao?

- Sao ta lại thấy giống như bị người bổ ra vậy, các ngươi để ý nhìn những vết tích kia xem.

- Phía dưới này có cái gì nhỉ?

Những người thí luyện nghị luận ầm ĩ.

- Na Yêu?

Diêm Lâu chú ý tới đám thiếu nữ xinh đẹp đang đi tới phía trước kia.

Dáng người cao gầy, da thịt như ngọc, lại có một nét đẹp hoang dã, hai cái lỗ tai thật dài càng để cho người khác chú ý tới.

- Đầu lâu? Ngươi cũng đến bí cảnh sao, bị Mục Sùng Vân kích thích rồi?

Na Yêu liếc mắt nhìn Diêm Lâu, đối với cái tên gia hỏa âm trầm này nàng không có ấn tượng tốt chút nào, đối với người không có thiện cảm, từ trước đến nay nàng không hề khách khí.

- Thương Hàn Nguyệt cũng không dám nói chuyện với ta như vậy.

Sắc mặt Diêm Lâu có chút trầm xuống.

- Đừng quá để ý bản thân, Thương Hàn Nguyệt sư tỷ là khinh thường nên không muốn nói chuyện với ngươi.

Na Yêu nhìn quanh một vòng, chú ý tới nam tử hùng tráng cao ba mét nơi xa, Thái Long.

- Con thỏ nhỏ, muốn đến trong ngực Thái Long ca ca không?

Thái Long nhếch miệng, hắn đã nghe nói qua Vô Hồi thánh địa có một Ngọc Thỏ linh văn, còn chưa từng thấy.

Na Yêu quan sát tỉ mỉ Thái Long một hồi, thình lình tới một câu.

- Kim Giáp thánh văn không có tuyệt hậu, thật sự là kỳ tích.

- Ngươi chỉ là một lục phẩm Thú linh văn, có tư cách gì mà nhục nhã Thánh phẩm Kim Giáp văn ta?

Thái Long khẽ nhíu mày, hắn không thể dễ dàng tha thứ hai chuyện nhất, một là người khác bất kính thánh địa, hai là coi thường Kim Giáp thánh văn hắn.

Na Yêu cười nhạt một tiếng.

- Nghe nói Kim Giáp linh văn là loại hình linh văn khi trưởng thành sẽ không ngừng cải thiện tăng cường thể chất, trở nên càng mạnh, càng hùng tráng hơn, có thể cao đến mấy chục hoặc hơn trăm mét. Ngươi... Làm sao truyền thừa hậu đại?

- Ha ha...

Những người thí luyện xung quanh cười muốn phun, nhưng lại tranh thủ im lặng, đau khổ cố gắng cưởng ép bản thân nhịn lại.

Mới đầu Thái Long cũng không kịp phản ứng, tỉ mỉ nghĩ lại mới hiểu được ý tứ của Na Yêu:

- Con thỏ nhỏ, có tin ta xé ngươi hay không?

- Ngươi đừng nói, ta thật là không tin.

Na Yêu là đệ tử thiên tài trong đại tân sinh của Vô Hồi thánh địa, ở trong thánh địa ai nàng cũng không sợ, càng sẽ không sợ đệ tử thánh địa khác.
Chương 392 Nham tương lao nhanh

Chu Thanh Thọ âm thầm nhếch miệng, tính sai rồi, tiểu nha đầu này hình như rất khó đối phó, mình đã bị đánh bại ở đây sao?

Lục Dũng của Ly Hỏa thánh địa nói.

- Ngươi không phải đang đuổi giết người uống ngươi nước tắm kia sao, sao lại chạy tới nơi này rồi?

- Ngươi mù sao?

Na Yêu bắt lấy Chu Thanh Thọ bên cạnh đẩy về phía trước.

- Bắt được rồi?

- Chính là cái tên này chạy đến linh trì của Vô Hồi thánh địa uống nước tắm?

- Ha ha, rốt cuộc cũng được nhìn thấy hắn. Có sáng tạo nha! Thiên Khải bí cảnh quả thật đã nhiều năm không thấy được loại cực phẩm này rồi.

Những người thí luyện xung quanh đều nhìn về phía Chu Thanh Thọ.

- Thái Long, giúp ta một tay. Con quỷ nhỏ này bắt ta làm nô. Ta thật oan uổng, ta không biết đó là linh trì, uống một ngụm, còn chưa có nuốt xuống nàng đã trở lại. Giúp ta một tay, ta cho ngươi làm tiểu đệ.

Chu Thanh Thọ rất phối hợp nhìn về phía Thái Long hô to.

- Làm nô?

- Con thỏ nhỏ, ngươi điên rồi sao. Ngươi thật xem linh trì là phòng tắm của ngươi sao.

Thái Long không nhìn nổi nam tử khi dễ nữ tử, càng chịu không được nữ tử khi dễ nam tử.

Huống chi, một nam tử sao có thể cho nữ tử khi dễ bắt làm nô.

- Chuyện của ta còn chưa tới phiên ngươi quản.

- Con thỏ nhỏ, không nên quá bá đạo.

- Ngươi đang bàn bá đạo với ta sao? Thời điểm Thái Long ngươi bá đạo ít lắm sao?

Thái Long á khẩu không trả lời được.

- Ngươi vừa mới gọi ta là cái gì, con quỷ nhỏ?

Na Yêu quay đầu nhìn Chu Thanh Thọ.

- Ta là vì hiệu quả, cũng không phải cố ý.

- Sau này gọi chủ tử.

- Chủ tử? Thật khó nghe. Ta đều đã phối hợp với cô, tối thiểu cô cũng phải cho ta chút mặt mũi chứ.

- Không gọi chủ tử, còn muốn kêu cái gì?

- Chỉ cần không phải chủ tử, muốn ta kêu cái gì cũng được.

Na Yêu nghĩ nghĩ:

- Vậy gọi... Nữ Vương đi.

Nữ vương bát?

Chu Thanh Thọ nhướn mày kinh ngạc nhìn nàng, cẩn thận từng li từng tí hỏi một câu:

- Đây ngụ ý là trường thọ sao?

Ầm ầm...

Một bầy Hỏa Trọng Thử tuôn ra khỏi rừng rậm, vòng quanh hố sâu vài vòng, sau đó liên tiếp nhảy xuống.

Đám người lập tức nín thở định thần, cẩn thận lắng nghe động tĩnh trong hố sâu.

Kết quả... Mấy trăm con Hỏa Trọng Thử nhảy xuống, nửa ngày cũng không có chút động tĩnh, chỉ có không phân rõ thật giả được những âm thanh 'Phù phù' tiếp tục xuất hiện.

Rống!

Một con Hỏa Hùng uy mãnh từ trong rừng rậm đi tới, nhìn đám người và mãnh thú xa xa xung quanh một chút, sau đó lại dũng cảm nhảy xuống.

Đám người lại lần nữa vểnh tai.

Mới đầu cũng không tiếng gì, nhưng thời điểm bọn hắn đang bồn chồn, một tiếng kêu rên như có như không cùng với âm thanh phù phù thuận theo sóng nhiệt dâng trào truyền ra ngoài hố sâu, ngay sau đó liền không có động tĩnh gì nữa.

- Tiếng kêu quá thảm thiết, các ngươi đều nghe được phải không?

Đám người thoáng bạo động, càng cảm thấy kỳ lạ hơn, không biết phía dưới có cái gì.

- Đưa Xích Lân Ưng vào nhìn!

Lục Dũng ra hiệu với các đệ tử khác.

Hắn không kiêu ngạo giống như Diêm Lâu, thời điểm tiến vào Thiên Khải bí cảnh đã từ thánh địa mời đến ba con Xích Lân Ưng, ứng phó tình huống đặc biệt.

Một con ở trên tay hắn, hai con còn lại ở trên tay thủ hộ giả ngũ trọng thiên.

- Đi!!

Đệ tử ngũ trọng thiên bên trái giơ nhẫn không gian lên, một con cự ưng khoẻ mạnh gáy to bay lên không, giương cánh gần hai mươi mét, toàn thân bao trùm lớp vảy màu đỏ sắc bén cứng rắn, móng vuốt như to như cối xay.

Xích Lân Ưng xoay quanh ở trên không gáy to, vảy cánh nhấc lên cuồng phong mãnh liệt, một số mãnh cầm đều kinh hãi gáy to lui lại.

- Xuống dưới xem tình huống.

Đệ tử ngũ trọng thiên cao giọng quát tháo.

Tính tình Xích Lân Ưng rất hung hãn, nó nhìn phía hắn gáy to vài cái đáp lễ sau đó mới lao vào hố sâu.

Bầu không khí lại lần nữa an tĩnh lại, ngay cả mãnh thú tụ tập xung quanh cũng chờ đợi tin tức.

Một phút đồng hồ... Hai phút đồng hồ... Ba phút...

Khi bọn họ muốn tiếc nuối lắc đầu, bất chợt có liệt diễm theo sóng nhiệt phóng lên tận trời.

Xích Lân Ưng đi ra, kịch liệt gáy to, sau đó lại lại đón sóng nhiệt xông vào hố sâu.

- Có bảo bối?

Khuôn mặt Diêm Lâu có chút phản ứng, lập tức tiến lên, bắt lấy móng vuốt Xích Lân Ưng, theo nó biến mất vào bên trong sóng nhiệt nóng hổi.

- Đuổi theo, đuổi theo, mau.

Bọn người Lục Dũng vung ra hai con Xích Lân Ưng khác, cũng theo sát mà nhảy vào hố sâu.

- Vào xem.

Thái Long, Na Yêu đều mang đệ tử vào theo.

Bầu không khí lập tức sốt ruột, một nửa thí luyện giả và đám mãnh thú cung lao vào hố sâu.

Chiều sâu của cái hố này vượt xa mong muốn của bọn hắn, tiếp tục rơi xuống lại bị sóng nhiệt tác động đến thân thể, đau đớn không chịu nổi.

Đến khi bọn hắn rốt cuộc cũng rơi vào không gian dưới đất, tình cảnh hiện ra ở trước mắt để mỗi một ánh mắt đều lóe ra rung động và khó có thể tin.

- Oa oa oa... Nhưng...

- A!! Ngọa tào!

- Cứu ta... Cứu ta!

Rống!!

Rất nhiều thí luyện giả và mãnh thú kêu thảm, trực tiếp rơi vào trong sông dung nham đang lao nhanh, bị nuốt sống không còn gì.

Có một số chật vật leo ra, có một số thì biến mất luôn.

Tình hình hỗn loạn không chịu nổi.

- Thế giới dung nham thật là bao la. Nơi này hẳn là đã tồn tại hơn mấy ngàn vạn năm.

- Nhiều Hỏa Tinh Thạch thật, nơi đây so với tinh thạch của mỏ tinh thạch còn tinh khiết hơn.

- Nơi này quả thực là vùng đất tuyệt hảo để võ giả hỏa văn luyện võ.

Đám người cưỡi mãnh cầm cũng không tránh khỏi rung động, kích động nhìn xung quanh.

Rất nhiều mãnh cầm đều đã nhào về phía cột đá, mổ Hỏa Tinh Thạch.

- Các ngươi nhìn xem! Nơi đó lại có linh quả?

- Mau nhìn, thứ quấn trên trụ đá kia chính là dây leo sao?

Rất nhiều người liên tiếp chú ý tới dây leo trên cột đá, phía trên một cây cột đá bên trong còn có trái cây.

Mãnh cầm gáy to, mọi người phấn khởi, toàn bộ vọt tới phía những trái cây kia.

Hoàn cảnh như vậy lại có thể sinh trưởng được, tuyệt đối là bảo bối hiếm thấy.

- Nơi đó còn có!

Ánh mắt bén nhọn của Diêm Lâu tập trung vào một cột đá cách đó hơn mười dặm, phía trên kia chập chờn một gốc hoa nhỏ, mặc dù cách rất xa nhưng khiến cho Thánh linh văn hắn có phản ứng.

- Ngăn lại những người khác cho ta.

Diêm Lâu cưỡi Xích Lân Ưng, vọt tới đóa hoa nhỏ nơi xa kia.

- Gốc linh hoa kia chính là thứ Ly Hỏa thánh địa chúng ta muốn.

Lục Dũng và các đệ tử khác cầm trường đao, cao ngạo chỉ vào đám người đang xao động.

Hai con Xích Lân Ưng cũng kịch liệt gáy to, trong mắt lấp lóe hung quang.
Chương 393 Ngược sát tàn nhẫn

- Nơi đó còn có?

Hơn mười ánh mắt đồng loạt trông qua, tất cả đều lộ ra vẻ mặt tham lam, nhưng lại kiêng kị lấy uy danh Ly Hỏa thánh địa nên không có người nào dám đi qua đoạt.

Ngay cả Thái Long cũng đều không ngăn cản mà tìm kiếm Linh Bảo khác.

Ngược lại có vài đầu mãnh cầm muốn giết qua lại bị Xích Lân Ưng liên tiếp đánh giết, máu vẩy xuống sông dung nham.

- Linh hoa thai nghén trong thế giới dung nham khẳng định không đơn giản.

Na Yêu đứng ở trên mặt đất nóng hổi, trơ mắt nhìn Diêm Lâu chạy về phía bảo bối.

Diêm Lâu cưỡi Xích Lân Ưng nhanh chóng vọt tới phía trước cột đá bị dung nham chiếu đỏ.

Hoa nhỏ chập chờn, tạo nên từng tầng gợn sóng.

Trên khuôn mặt lạnh lẽo cứng rắn của Diêm Lâu lại lộ ra mấy phần ý cười, ôm đồm xông tới.

Xích Lân Ưng cũng rất khát vọng, hận không thể một ngụm nuốt vào.

Hả??

Sắc mặt Diêm Lâu hơi biến, đóa hoa nhỏ này... Có vẻ giống như bị treo ở nơi này?

Ầm ầm!

Phía trên đột nhiên truyền đến một tiếng vang.

Một thanh hỏa thương màu vàng từ trên trời giáng xuống, kịch liệt xoay tròn, kéo lấy hỏa diễm mãnh liệt đánh về phía Xích Lân Ưng.

Xích Lân Ưng gáy to, toàn thân bộc phát cuồng phong gào thét né tránh về phía sau.

Hỏa thương lao sát đầu Xích Lân Ưng đánh xuống mặt dung nham, ngay sau đó liệt diễm bị bắn tung tóe lên nuốt sống bọn hắn.

- Rút lui! rời khỏi nơi này!

Diêm Lâu không lo được đóa hoa nhỏ này nữa, thanh viêm cuồn cuộn toàn thân hóa thành số lượng lớn con quạ xanh oanh kích khắp xung quanh.

Nhưng...

Khương Phàm chộp vào trên trụ đá, thời khắc hắn đánh ra hỏa thương đã lập tức thu Liệt Dương Cung, sau đó theo sát nhào xuống.

Xích Lân Ưng bị liệt diễm va chạm bao phủ sau, trong khoảnh khắc hắn từ trên trời rơi xuống xuất hiện ở trước mặt nó thì Chu Tước Trảo sắc bén đã đánh về phía trước một kích.

Răng rắc!!

Móng vuốt cứng rắn, lực lượng kinh người.

Xích Lân Ưng vội vàng không kịp chuẩn bị cứ như vậy mà bị đập nát đầu, đều chưa hiểu đã xảy ra chuyện gì thì rớt xuống xuống dưới.

Diêm Lâu mất khống chế, ngửa mặt ngã quỵ.

- Không phải ngươi đang tìm ta sao? Ta đến rồi!

Kim quang trên trán Khương Phàm hừng hực, liệt diễm cuồn cuộn toàn thân, trước tiên nhấc lên tam trọng thủy triều, đánh bay thi thể Xích Lân Ưng, cũng đánh bay Diêm Lâu.

- Đó là ai!

Đám người ở nơi xa kinh hãi, khó có thể tin được mà nhìn hỏa điểu đột nhiên xuất hiện.

Hộ giả Linh hoa sao? Hay là...

Bọn hắn đột nhiên tỉnh ngộ, là ai tạo ra hố sâu, là ai dẫn đầu đến nơi này?

- Cứu ta!!

Diêm Lâu bị liệt diễm va chạm đánh bay, mặc dù linh văn tôn quý, thực lực cường đại, nhưng hắn không phải Thú linh văn, càng không có hỏa dực võ pháp.

Khương Phàm bay lên liên tiếp đánh ra liệt diễm, đè ép Diêm Lâu rơi xuống dung nham.

Diêm Lâu bị tấn công, khí huyết sôi trào, cũng rất nhanh đã ổn định lại, chủ động nhào xuống dưới dung nham.

Hắn là Thánh Hỏa, không sợ dung nham, vừa vặn có thể ẩn nấp ở bên trong tránh khỏi truy sát.

Nhưng...

Tốc độ Khương Phàm lại càng nhanh hơn, hỏa dực chấn động nhanh chóng lao xuống, cố ý lướt qua trước mặt Diêm Lâu, đụng vào bên trên sông dung nham.

- Mãnh Hổ Quyền!

Khương Phàm giương cánh giữ vững thân thể, chân đạp dung nham, linh văn nở rộ.

Toàn thân sôi trào lên liệt diễm với quy mô kinh người.

Nơi này là thế giới dung nham, Hỏa nguyên lực nơi này cao hơn gấp trăm lần ở bên ngoài.

Mãnh Hổ Quyền cường thế nở rộ, uy năng tăng vọt.

- Đường Diễm?

Sắc mặt Diêm Lâu kịch biến, hắn muốn né tránh nhưng căn bản không có chỗ mượn lực, dưới sự vội vàng, hắn huy động thanh viêm hình thành đầu lâu cực to lớn lại dữ tợn ở trước mặt.

Uy lực của mãnh hổ cường thịnh, toàn thân phủ đầy dung nham, kéo theo ngọn lửa màu vàng óng va chạm với đối diện.

Ầm ầm, trận bạo tạc kịch liệt chấn động giữa không trung.

Thanh viêm đầu lâu vỡ nát ngay tại chỗ, kim viêm cuồn cuộn hung hăng đánh Diêm Lâu bay lên phía không trung.

- Liệt Diễm, Tam Trọng Kích!

Khương Phàm đứng ở bên trong sông dung nham liên tiếp đánh ra liệt diễm.

Kim viêm mãnh liệt kéo theo dung nham bay lên hơn trăm mét trên không, thanh thế kinh người.

- Cái thứ không biết xấu hổ, ngươi dám đánh lén!

Diêm Lâu hét lên đầy giận dữ ngạnh kháng với liệt diễm, toàn thân lại hình thành áo giáp thanh viêm.

Nhưng...

Dung nham phía dưới lao nhanh, nhiệt độ cao vặn vẹo cả không gian, còn thấy bóng dáng Khương Phàm đâu cả.

- Từ trong miệng ngươi nói ra câu không biết xấu hổ, con bà nó, quả thật là không biết xấu hổ.

Khương Phàm bất ngờ xuất hiện ở phía sau hắn, hỏa dực chấn động, tốc độ nhanh như thiểm điện, nắm chặt móng vuốt Chu Tước trảo hung hăng đánh về phía Diêm Lâu.

Diêm Lâu biến sắc muốn né tránh nhưng lại không có chỗ mượn lực, càng không còn kịp rồi.

Bành!

Móng vuốt bạo kích, lực lưởng lên đến một trăm ngàn cực cảnh đánh thẳng vào ngực Diêm Lâu.

Toàn thân Diêm Lâu run rẩy, thanh viêm áo giáp vỡ nát ngay lập tức, xương ngực sụp đổ, kêu thảm bay ra ngoài.

Khương Phàm nhanh chóng đuổi theo, linh văn lấp lóe, liệt diễm sôi trào, trực tiếp dùng linh văn ngưng tụ ra Liệp Lang Quyền, ba mặt vây quét Diêm Lâu.

Diêm Lâu đau đớn nâng người dậy kịch liệt đánh ra thanh viêm, ngưng tụ ra quạ xanh, luân bàn (vòng tròn), hỏa quyền các loại, tất cả đều là võ pháp uy lực mạnh mẽ, ý đồ đều là muốn chặn đánh.

Nhưng, bản thân ở giữa không trung, hắn hoàn toàn lâm vào bị động, võ pháp mạnh hơn cũng không thể khóa chặt mục tiêu thì không có chút ý nghĩa nào.

Liệp Lang đánh giết, nuốt hết Diêm Lâu. Giống như cắn xé tươi sống, máu thịt văng tung tóe.

Khương Phàm theo sát giết tới, hắn bay lên đưa chân phải đạp mạnh, lực lượng mênh mông phối hợp với giày như thiểm điện đánh vào bụng Diêm Lâu.

Diêm Lâu há miệng phun ra một ngụm máu, nhanh chóng rơi xuống.

- Diêm Lâu, ngươi đã rơi vào trong tay ta!

Khương Phàm nhanh chóng lao xuống, lần thứ hai trở xuống hồ dung nham, nhìn thẳng lên trời gầm thét, linh văn và linh nguyên cộng minh, toàn thân cuồn cuộn liệt diễm dẫn dắt dung nham mênh mông ngưng tụ cự mãng trên bầu trời.

Hắn không giết Diêm Lâu, hắn muốn ngược đánh, muốn nhục nhã.
Chương 394 Ai ác hơn (1)

- Diêm Lâu!

Lục Dũng quá sợ hãi, nhanh chóng cưỡi Xích Lân Ưng giết qua.

- Tên đó là... Đường Diễm?

Thái Long bỗng nhiên quay đầu, rung động nhìn qua một màn ở nơi xa kia.

- Đồ hỗn trướng, ngươi nhất định phải chết.

Một vị nam tử ngũ trọng thiên quát tháo Xích Lân Ưng tiến lên, hắn nắm chặt hai tay, cuồng phong gào thét, tiếp tục áp súc, giống như vô số lôi điện đang dành dụm.

Nhưng...

Một thân ảnh màu đen lại bất chợt từ trên trời giáng xuống, tốc độ quá nhanh, không chờ hắn kịp phản ứng đã như thiểm điện xuất hiện ở trước mặt hắn, vĩ đao theo đó mà rơi xuống.

Răng rắc!

Xích Lân Ưng còn đang bay về phía trước nhưng nam tử trên lưng đã bị chém thành hai khúc, rơi xuống hồ dung nham đang sôi trào.

- Viêm Bạo!

Dạ An Nhiên đứng yên trên người Đao Hoàng, ngưng tụ hai mươi đạo Hỏa Diễm Linh Phù toàn bộ quăng về phía trước mặt Lục Dũng.

Cảnh giới tứ trọng thiên, Hỏa nguyên lực nồng đậm dưới mặt đất để Thánh linh văn khống chế hai mươi đạo linh phù đạt đến uy lực ngũ trọng thiên.

Xích Lân Ưng và Lục Dũng đều không kịp phản ứng liền bị liệt diễm khủng bố nuốt hết.

Xích Lân Ưng hung hãn vỡ nát tại chỗ, biến thành tro tàn, Lục Dũng cũng máu thịt be bét bay ra ngoài.

Sưu!!

Đao Hoàng vỗ cánh đuổi theo, vĩ đao tinh hồng đánh về phía trước một kích.

Lục Dũng đang kêu thảm bỗng im bặt, đầu bay ra ngoài.

- Đao Hoàng, giết.

Dạ An Nhiên nghiêm nghị, thánh văn nở rộ ra cường quan chói mắt, mười ngón tay như bút, lấy linh lực làm mực, nhanh chóng ngưng tụ Liệt Diễm linh văn.

Đao Hoàng bổ nhào, từ trong liệt diễm cuồn cuộn mạnh mẽ đâm tới, vĩ đao kịch liệt quét ngang, chém giết các đệ tử Ly Hỏa thánh địa.

Toàn trường oanh động, ngay cả mãnh cầm linh điểu đều kinh hãi chạy tứ tán.

- Ai đang phục kích Ly Hỏa thánh địa?

- Đường Diễm? Đó là Đường Diễm!

- Chính là cái tên điên cướp thú nguyên kia.

Rất nhiều thí luyện giả khó có thể tin được mà nhìn một màn hỗn loạn bất ngờ này.

Ngay một khắc này, nơi xa đột nhiên truyền đến bạo động.

- Ngươi muốn đỉnh lô, tiếp lấys!

Sau khi Khương Phàm tiếp tục bạo kích, đột nhiên vung Cửu Hoàng Luyện Thiên Đỉnh ra, đánh về phía Diêm Lâu đang chật vật ở dưới.

Diêm Lâu bị ngược đến mơ hồ, ngay cả cơ hội phản ứng cũng đều không có.

Cửu Hoàng Luyện Thiên Đỉnh quét ngang đâm vào trên thân Diêm Lâu.

Răng rắc, xương cốt toàn thân vỡ vụn, huyết nhục văng tung tóe, bay ra hơn trăm mét, đập vào trên một cây trụ đá.

Ý thức trời đất quay cuồng, tại chỗ lâm vào hôn mê, lao xuống dưới.

Khương Phàm lại lần nữa chặn lại ở phía dưới, tàn đao phóng lên thổi phù một tiếng, đâm xuyên qua bụng Diêm Lâu

- Aaa… !!

Diêm Lâu phát ra tiếng kêu gào đau đớn, lập tức tỉnh lại.

Khương Phàm ngẩng đầu nhìn Diêm Lâu ở trước mắt, nắm chặt tàn đao, gương mặt dữ tợn.

- Tạp toái! Đau không?

- Ngươi gây nhầm người!! Mẹ kiếp, ngươi gây nhầm người rồi!!

Diêm Lâu trầm thấp gào thét, trong mắt đều bò đầy tơ máu.

Khương Phàm mang theo cả Diêm Lâu mà giơ cao tàn đao lên, lên tiếng hét lớn.

- Ly Hỏa thánh địa, tất cả xem đây là ai!

- Hỗn đản, buông Diêm Lâu ra.

- Đầu ngươi bị nước vào sao, dám khiêu chiến Ly Hỏa thánh địa chúng ta?

- Chờ chúng tra rõ ràng ngươi là ai, sau đó sẽ giết hết toàn tộc ngươi, san bằng mộ tổ ngươi.

Các đệ tử Ly Hỏa thánh địa nhao nhao giận dữ mắng mỏ, lúc tiến vào là mười mấy người, bây giờ chỉ còn năm.

- Hắn điên thật rồi sao?

Tất cả thí luyện giả đều trừng to mắt, ở trước mặt mọi người dám tàn sát đệ tử Ly Hỏa thánh địa, còn ngược đánh thiên tài thánh địa?

Bọn hắn chưa từng thấy qua người nào điên cuồng như vậy.

- Đường Diễm, ngươi làm quá mức rồi! Một trong ngũ đại thánh văn thế hệ này của thánh địa là Diêm Lâu, ngươi giết hắn, chính là nhục nhã toàn bộ Ly Hỏa thánh địa. Ta chẳng cần biết ngươi là ai, ngươi không thể trêu vào bọn hắn!

Thái Long cũng đều cau chặt lông mày, tiểu gia hỏa này càng ngày càng nóng nảy.

- Đường Diễm? Đây lại là gia hỏa không muốn mạng từ đâu đó xuất hiện nữa sao.

Na Yêu kinh ngạc, mấy tháng này chỉ lo bắt Chu Thanh Thọ, còn không có chú ý tới chuyện khác.

Khương Phàm?

Dạ An Nhiên?

Chu Thanh Thọ dùng sức dụi mắt, còn tưởng rằng mình nhìn lầm.

Khương Phàm dùng tàn đao giơ Diêm Lâu lên, đi đến phía trước.

- Để cho các ngươi trãi nghiệm một chút, cái gì gọi là đòn lại trả đòn. Bây giờ, không muốn thấy Diêm Lâu chết ở trước mặt các ngươi thì đứng ở trên bờ sông dung nham cho ta.

Vừa dứt lời, Dạ An Nhiên rút kiếm đâm xuyên qua mắt cá chân Diêm Lâu.

- Aaa… !!

Diêm Lâu kêu thảm, Dạ An Nhiên lại ra tay vô tình, lần nữa đánh xuyên một mắt cá chân khác.

- Dừng tay!

Các đệ tử Ly Hỏa gầm thét.

Dạ An Nhiên lại rút kiếm đánh vào trên tàn đao.

Tàn đao bị kích động, làm cho nội tạng Diêm Lâu chấn động đến máu me đầm đìa.

- Aaa… !

Diêm Lâu lại hét thảm.

Những người thí luyện càng trợn mắt hốc mồm, tiểu cô nương này nhìn rất xinh đẹp, nhưng lại ra tay ác như vậy?

Cơn giận này Dạ An Nhiên đè ép rất lâu, lợi kiếm lại lần nữa vung đánh, thẳng đến cổ tay Diêm Lâu.

- Dừng tay, chúng ta làm theo, chúng ta sẽ làm theo!

Các đệ tử Ly Hỏa cố chịu đựng lửa giận, lui đến trên bờ sông dung nham.

- Tản võ pháp ra! Áp chế linh văn!

Khương Phàm quát tháo lần nữa.

- Ngươi rốt cuộc muốn làm gì?

Các đệ tử Ly Hỏa giận dữ mắng mỏ.

- Theo lời của Diêm Lâu, các ngươi không có quyền nói chuyện. Tản võ pháp ra cho ta, áp chế linh văn, nếu không ta chém Diêm Lâu!

Giọng Khương Phàm truyền khắp thế giới dung nham.

- Ngươi tốt nhất nên rõ ràng mình đang làm cái gì.

Các đệ tử Ly Hỏa cắn răng, tản ra võ pháp, cũng ngăn chặn linh văn.

Khương Phàm giơ cao Diêm Lâu lên, sau đó rơi vào trên bờ sông dung nham, cách bọn họ vẻn vẹn năm mét.

Những người thí luyện khác đều khẩn trương chú ý.

Người trong Thiên Khải bí cảnh khiêu chiến thánh địa, ít càng thêm ít.

Người ở trước mặt mọi người tàn sát thánh địa, càng là chưa từng nghe thấy.

Bọn hắn cũng muốn nhìn, cái tên Đường Diễm này kết cuộc sẽ như thế nào.
Chương 395 Ai ác hơn (2)

- Đừng tưởng rằng tiến vào thánh địa thì có thể muốn làm gì thì làm. Đừng tưởng rằng, các ngươi muốn giết người thì người đó nhất định phải bị các ngươi giết. Kiếp sau, nhớ thu liễm một chút.

Toàn thân Khương Phàm dâng lên liệt diễm, đánh phía tới các đệ tử Ly Hỏa.

Các Ly Hỏa đệ tử còn tưởng rằng hắn muốn mặt đối mặt đàm phán, không nghĩ tới tên hỗn đản này lại muốn hành hình.

Bọn hắn vội vàng không kịp chuẩn bị nên đều bị đánh bay, ngửa mặt rơi xuống vào bên trong dung nham đang lao nhanh.

- Ngươi điên rồi. Cứu người!

Thái Long đột nhiên bạo kích, toàn thân trải rộng kim giáp, cương khí kinh khủng hội tụ và nắm đấm.

Khương Phàm thu Diêm Lâu vào thanh đồng tiểu tháp, vỗ cánh lao vùn vụt, nắm chặt Chu Tước Trảo nghênh đón Thái Long.

Keng!!

Chu Tước Trảo va chạm cùng nắm đấm kim giáp vang lên tiếng oanh động đinh tai nhức óc.

Lần này, lực lượng Khương Phàm đã tăng vọt mấy vạn cân, thẳng đến một trăm ngàn cực cảnh, phối hợp với Chu Tước Trảo và quyền sáo, uy lực hoàn toàn không kém Thái Long chút nào.

Sắc mặt Thái Long hơi biến, bị đánh bay đi, sau khi hạ xuống thì liên tiếp lui về phía sau, đâm vào trên một cây trụ đá, hắn khó có thể tin được mà nhìn nắm đấm rướm máu của mình.

Trước đó đã giao chiến qua hai lần tay, đối với lực lượng tên 'Đường Diễm' này hắn rất rõ ràng, nhưng làm sao có thể đột nhiên liền... ngang nhau rồi?

Khương Phàm bị đánh bay, nhưng ngoại trừ huyết khí toàn thân chấn động ra thì cũng không còn cảm giác đau khổ như trước đó nữa.

Người của Linh Kiếp thánh địa liên tiếp lao ra, muốn cứu đệ tử Ly Hỏa thánh địa.

- Ai dám!!

Dạ An Nhiên vung ra linh phù oanh kích đệ tử Linh Kiếp.

Khương Phàm giơ tàn đao lên tức giận chỉ vào tất cả mọi người.

- Ai muốn giết ta, ta sẵn sàng nghênh tiếp, nhưng phải chuẩn bị cho tốt, mặc kệ là công tử thế gia hay là thánh địa chó má gì. Các ngươi hung ác với ta bao nhiêu, ta sẽ ác hơn với các ngươi gấp nhiều lần.

Các đệ tử Linh Kiếp thánh địa đều nghiêm mặt lại, hai đầu lông mày tụ lại mấy phần tức giận.

Những người thí luyện khác đều bị phần hung ác trấn trụ.

- Aaa… !!

Tên đệ tử ngũ trọng thiên Ly Hỏa thánh địa giãy dụa xông ra khỏi dung nham.

Khương Phàm đột nhiên quay người, nhanh chóng lao xuống, tàn đao bạo tạc, đao khí cuồn cuộn trực tiếp chém giết hắn.

- Đi!!

Khương Phàm huy động hỏa dực mang theo Đao Hoàng phóng lên tận trời, thông qua hố sâu ngàn mét, lao thẳng lên mặt đất.

Thế giới dung nham dưới mặt đất lâm vào bình tĩnh rất lâu. Ngay cả mãnh cầm linh điểu cũng đều bị khí tức sát phạt vừa rồi làm cho kinh hãi.

- Hắn tuyệt đối không phải tên Đường Diễm!

Thái Long trở nên nghiêm trọng, tên điên này khẳng định có thân phận gì đó rất đặc biệt mới có thể ỷ lại không sợ gì.

- Hai chi đội ngũ của Ly Hỏa thánh địa, chỉ còn lại mỗi Diêm Lâu?

Đệ tử Linh Kiếp thánh địa lại cảm nhận được một tia sợ hãi.

Từ xưa đến nay, đệ tử thánh địa ở Thiên Khải bí cảnh thương vong rất ít, xem như có thì cũng là chết bởi mãnh thú nơi này. Chưa bao giờ có ai phách lối đến trình độ như vậy, trước sau đều đã tàn sát mười chín vị đệ tử thánh địa, còn bắt sống một vị thánh văn.

- Biết đó là ai không?

Chu Thanh Thọ tiến đến bên cạnh Na Yêu, nhỏ giọng một câu.

- Ngươi biết?

- Cô hẳn là phải biết!

- Vì cái gì?

- Ngọn lửa màu vàng, cánh hỏa diễm, cô không cảm thấy quen thuộc sao?

Sắc mặt Na Yêu hơi biến, chăm chú tiếp cận Chu Thanh Thọ.

- Là hắn?

- Nữ hài bên cạnh hắn kia, có thể tuỳ tiện khống chế nhiều linh phù như vậy, xô không thấy quen thuộc sao?

- Khương Phàm! Dạ An Nhiên?

Lần nữa gương mặt Na Yêu lại có phản ứng, hai Thánh linh văn này sao lại chạy đến Thiên Khải bí cảnh rồi?

- Lời ta nói với cô đều là thật. Ta, Tiêu Phượng Ngô, Khương Uyển Nhi, Cổ La, Yến Khinh Vũ đều tới cùng nhau. Chúng ta tới sớm, tuy nhiên đã tách nhau ra. Hai người bọn họ hẳn là vừa tới.

Chu Thanh Thọ rất kích động, rốt cuộc cũng đợi được tên điên này.

- Các ngươi thật sự là bằng hữu?

- Ngàn lần không sai!

Na Yêu nhìn thế giới dung nham lao nhanh dưới đất.

- Rời khỏi nơi này trước.

- Nơi này có rất nhiều dây leo, nhưng không có linh quả. Nếu như Đường Diễm phát hiện ra nơi này trước, rất có thể là linh quả đã bị hắn hái đi.

- Toàn bộ linh quả ở thế giới dung nham dưới mặt đất, tinh hoa lắng đọng trên vạn năm.

Sau khi những người thí luyện khác cẩn thận điều tra không gian dưới đất, lần lượt phát hiện vấn đề.

Phạm vi nơi này rất lớn, khẳng định số lượng linh quả cũng không ít.

- Thú nguyên Thanh Bằng! Thánh huyết! Toàn bộ linh quả thế giới dung nham dưới mặt đất! Vận khí tên Đường Diễm này quá tốt rồi.

- Đường Diễm chính là một cái bảo khố di động rồi.

Những người thí luyện mặc dù kiêng kị 'Đường Diễm' đã điên cuồng tàn sát Ly Hỏa thánh địa, thế nhưng nghĩ đến các loại Linh Bảo, vẫn bị tham lam kích thích ra sát ý.

Bọn hắn lục tục ngo ngoe rời khỏi, rải tin tức ra phía ngoài.

- Săn giết Đường Diễm!

Những người thí luyện nhanh chóng tản ra triển khai lùng bắt Đường Diễm.

- Đã chạy chừng tám mươi dặm rồi, nơi này hẳn là đã an toàn.

Khương Phàm rời khỏi hố sâu xông vào trong rừng tìm được một hẻm núi ẩn nấp.

- Hạt sen của Địa Tâm Hỏa Liên.

Khương Phàm lấy ra một hạt sen vàng óng ánh, trong lòng tràn đầy chờ mong.

Đao Hoàng vòng vòng tán loạn quanh Khương Phàm, lo lắng chờ đợi linh quả.

- Nơi này không cho phép xuất hiện lục trọng thiên Yêu thú, hạt sen sẽ giữ lại cho ngươi, chờ sau này rời khỏi bí cảnh sẽ dùng. Cho ngươi những linh quả này trước. Viên này trực tiếp dùng, có thể kích phát lực lượng huyết mạch, còn có thể khỏe mạnh xương cốt. Viên này có thể kích phát tiềm lực, tăng cường nhiệt độ hỏa diễm, nhưng dược hiệu rất bá đạo, tuyệt đối không nên một ngụm nuốt vào, từ từ dùng. Viên này càng đặc biết hơn...

Khương Phàm lấy ra năm viên linh quả giao cho Đao Hoàng, dựa theo những gì Đan Hoàng giới thiệu đã an bài tốt trình tự cho Đao Hoàng dùng, nhắc nhở vấn đề cần chú ý.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK