Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2486 Man Hoang có thần

- Man Hoang?

Bọn người Chu Phục Sinh kinh ngạc một lát, sau đó lập tức cảnh giác:

- Có thể nào Khương Phàm đang ở chỗ này chờ chúng ta hay không?

Xích Thiên Thần Tôn lấp lóe ánh mắt, thái độ kiên quyết:

- Không thể! Nếu Khương Phàm nhắc đến Vạn Linh Huyết Thụ, hắn sẽ đến hư không lùng bắt, không thể nào đến Man Hoang Chiến tộc mai phục!

- Bây giờ húng ta lập tức xuất phát, đường vòng về hoàng cung, để lại Chu Nguyên Bá, mang theo Chu Ngạo Hoàng, chỉ năm người chúng ta, dùng tốc độ nhanh nhất đuổi giết tới Man Hoang cổ thành!

- Chỉ cần ra tay bất ngờ thì có thể giải quyết triệt để Man Hoang Chiến tộc, đạt được tài nguyên nơi đó!

Chu Phục Sinh và Bùi Tu Nghiệp trao đổi ánh mắt, liên tiếp nhấc lên tinh thần.

Man Hoang Chiến tộc xác thực rất mạnh, Man Hoang cổ thành cũng không thể phá vỡ, nhưng cũng không phải là không có hi vọng.

Thần Tôn bọn hắn đã nổi giận, còn mang tới siêu cấp Thần khí, mà Chu Phục Sinh cũng mang theo Thần khí trấn thủ hoàng thành Thiên Khải.

Bùi Tu Nghiệp và Âu Dương Mục Thiên đều là Quang Minh linh văn, có thể khắc chế đám quái vật kia, càng quan trọng hơn là còn mang theo thiên phạt Thần Kiếm, cùng Chuẩn Thần khí - Chí Tôn quyền trượng.

Nếu như bọn hắn bộc phát toàn lực, hẳn là có hi vọng xé mở phòng ngự của Man Hoang cổ thành, nếu quả như thành công thật, Man Hoang Chiến tộc sẽ biến thành con mồi cùng tài nguyên của bọn họ.

Xích Thiên Thần Tôn nói:

- Tốc chiến tốc thắng, giải quyết Man Hoang Chiến tộc, chẳng khác nào giải quyết nỗi lo sau này của chúng ta. Chờ trở lại hoàng cung, mời toàn bộ hai viên Thần Nguyên đi ra. Viên đầu tiên, Chu Phục Sinh ngươi dùng, viên thứ hai cho Bùi Tu Nghiệp.

- Các ngươi đều toàn lực ứng phó, bế quan tăng lên cho ta, nếu như thành công, chính là ba tôn Thần Linh, nếu như không thành công, các ngươi cũng là hai Bán Thần!

- Ta đoán định Khương Phàm sẽ bôn tập hoàng thành trong vòng một năm, mau chóng giải quyết chúng ta, sau đó chuẩn bị phòng ngự Thương Huyền. Đến lúc đó, chúng ta giết hắn trở tay không kịp!!

- Không cần phải thắng hoàn toàn, chỉ cần trọng thương Khương Phàm, thì có thể quay lại thương thảo hợp tác cùng Tru Thiên Thần Điện, nghịch chuyển cục diện!!

Xích Thiên Thần Tôn đã đề chấn tinh thần của đám người Chu Phục Sinh.

Nhất là việc bắt đầu dùng hai viên Thần Nguyên, càng làm cho Bùi Tu Nghiệp chấn kinh đến khó tin.

Thần Nguyên, Xích Thiên Thần Triều lại có hai viên??

Một viên còn muốn cho hắn??

Chu Phục Sinh âm thầm nhếch miệng, không để lại một viên sao?

Nếu có ngoài ý muốn, Thần Tôn có thể dùng cơ mà.

Nhưng nhìn thấy bộ dáng Thần Tôn đỏ ngầu cả hai mắt, Chu Phục Sinh đã biết Thần Tôn thật sự muốn đập nồi dìm thuyền quyết đấu cùng Khương Phàm, bởi vì thời gian thật không cho phép bọn hắn tiếp tục trì hoãn.

Bùi Tu Nghiệp đột nhiên nói:

- Thần Tôn, ta có một chủ ý. Cùng tập kích Man Hoang, chi bằng... tập kích Tru Thiên Thần Điện?

Xích Thiên Thần Tôn có chút nhấc mày lên.

Bùi Tu Nghiệp hạ giọng nói:

- Thần Tôn ngài tự mình tiếp Tru Thiên Thần Điện, nói muốn gặp mặt nói chuyện cùng Tru Thiên Thần Tôn, nghiên cứu thảo luận cách cục Thương Huyền bây giờ, cũng cam đoan sẽ tôn trọng lựa chọn cuối cùng của Tru Thiên Thần Điện.

- Nếu như Tru Thiên Thần Tôn thật rộng mở cánh cửa, đón ngài vào bên trong điện, ngài lập tức ra tay, đánh cho trọng thương. Cho dù cuối cùng không thể giết Tru Thiên Thần Tôn, cũng có thể hủy khu nội điện, cuốn đi thần cốt linh tủy cùng Thần Nguyên nơi đó. Cái này so sánh với tấn công Man Hoang còn sẽ thu hoạch được nhiều hơn. Nếu như Tru Thiên Thần Tôn không đồng ý tiếp kiến, chúng ta lại tấn công Man Hoang cũng không muộn.

- Không thể.

Xích Thiên Thần Tôn quả quyết từ chối, mặc dù trong nháy mắt đó hắn đã động tâm, nhưng nghĩ lại, đây không thể nghi ngờ là một trận mạo hiểm.

Tru Thiên Thần Tôn được xưng tụng là một Chiến Thần, còn nắm Tru Thiên Thần Kiếm trong tay, không thể nào trực tiếp giết, một khi bị hắn đào thoát, nhất định sẽ toàn diện đảo hướng tới Khương Phàm.

Cho dù là thành công, nhưng nếu không có Tru Thiên Thần Điện tọa trấn Trung Vực, ba năm sau, Thương Huyền chấn nhiếp Bát Châu Thập Tam Hải như thế nào?

Bùi Tu Nghiệp tiếc nuối, nhưng không có cưỡng cầu.

- Tiến công Man Hoang! Xuất phát!!

Xích Thiên Thần Tôn quyết định, muốn giải quyết triệt để Man Hoang Chiến tộc.

Thế giới Hỗn Độn vượt qua sáu trăm ngàn dặm thâm không, xông vào hải vực Nam Bộ, bí mật lùng bắt Thiên Cực giới đang ẩn núp.

Nhưng... Một ngày... Hai ngày... Ba ngày... Mười ngày...

Thế giới Hỗn Độn lục soát khắp hư không bao phủ hải vực Nam Bộ, vậy mà lại không có tìm được bất cứ dấu vết gì.

Cuối cùng Đông Hoàng Càn, Đông Hoàng Toại, Đông Hoàng Trấn Nguyên cùng Đông Hoàng Như Ảnh, hai vị Không Gian Thánh Vương cùng Thánh Hoàng Không Gian tự mình vượt qua thâm không, cẩn thận cảm nhận điều tra, cũng không có tra được bất cứ manh mối gì.

Thậm chí Khương Phàm còn hoài nghi, có phải Thiên Cực giới đã ẩn núp đến hải vực khác rồi hay không? Hay là nói, bọn chúng đã nhận Long tộc triệu hoán, rút lui đến Cự Long đại lục?

Đây không phải là không thể.

Tin tức Quang Mang Thần Điện bị hủy diệt quá rung động, rất có thể Thiên Cực giới đã dự đoán được bọn hắn sẽ bôn tập nơi này.

Mặc kệ là ở lại Nam Bộ Thương Huyền, hay là hải vực Nam Bộ, đều rất nguy hiểm.

Thiên Cực giới nhất định phải chuyển sang nơi khác.

Nhưng hoài nghi thì hoài nghi, Khương Phàm vẫn phải cầu bọn người Đông Hoàng Càn tìm kiếm đi tìm kiếm lại liên tục.

Mà tại cùng ngày Khương Phàm vượt qua thâm không đến hải vực Nam Bộ, Xích Thiên Thần Tôn đã mang theo Chu Phục Sinh, Chu Ngạo Hoàng, Bùi Tu Nghiệp, Âu Dương Mục Thiên rời khỏi Xích Thiên Thần Triều, dùng tốc độ cao nhất đuổi giết Đông Bắc Bộ.

Xích Thiên Thần Tôn giáng lâm mà không có dấu hiệu nào đã chấn động Man Hoang cổ địa, để Mang Hoang Chiến tộc phân tán ở các nơi đều trở tay không kịp.

Xích Thiên Thần Tôn không để ý đến tất cả thành trì cùng Chiến tộc trên dọc đường, mà vẫn dùng tốc độ cao nhất bôn tập, lướt qua mấy vạn dặm cổ địa, lao thẳng đến Man Hoang cổ thành!

May mà Man Hoang cổ thành vì để che giấu khí tức Đế Tổ, từ đầu đến cuối vẫn duy trì pháp trận, gian nan gánh vác Xích Thiên Thần Tôn cùng bốn vị Thánh Hoàng bạo kích vòng đầu.

Nhưng, mặc dù là gánh vác được, nhưng chín tầng phòng ngự đã bị đẩy mạnh ba tầng, các hộ giả pháp trận bị chấn vỡ tươi sống đạt tới số lượng hơn chín ngàn.

Man Thiên Cương nhao nhao kinh động, trước tiên đã lập tức tọa trấn pháp trận, gian nan bảo vệ.

Tình huống Man Hoang Đế Tổ đặc thù, không phải đang đột phá tới Thần cảnh, mà là đang khôi phục, cho nên hắn đã nhanh chóng bứt ra, tự mình tọa trấn pháp trận.
Chương 2487 Vinh quang của Man Hoang

Nhưng dù vậy, Xích Thiên Thần Tôn tấn công vẫn quá cuồng bạo, Cửu Thiên Huyền Hỏa vô biên vô tận giống như là biển lửa nuốt hết Man Hoang cổ thành kéo dài ba trăm dặm, lấy uy lực thôn phệ, cướp đoạt lấy năng lượng bên trong pháp trận.

Pháp trận phản kích kiên cố bảo vệ bình chướng, nhưng kỳ thật đều là năng lượng, đều bị biển lửa thôn phệ.

Cửu Thiên Huyền Hỏa diễn biến khí tức tử vong, càng giống như là mở ra U Minh Địa Ngục, đưa tới Tử Vong pháp tắc, nhìn qua tầng tầng pháp trận, xâm nhập toàn bộ sinh linh ở bên trong.

Được hai vị Thánh Hoàng là Chu Phục Sinh cùng Chu Ngạo Hoàng hiệp trợ, uy thế Cửu Thiên Huyền Hỏa đã đạt tới cực hạn.

Xích Thiên Thần Tôn thôi động Xích Thiên chiến đao, phối hợp với Thiên Phạt Kiếm của Bùi Tu Nghiệp cùng Chí Tôn quyền trượng của Âu Dương Mục Thiên, liên tiếp oanh kích đến phòng ngự của Man Hoang cổ thành.

Cổ thành nguy nga sừng sững tại Man Hoang cổ địa trăm vạn năm đã bắt đầu lung lay sắp đổ, dù sao gần mười năm nay, nơi này đã tiếp nhận hai lần đả kích hủy diệt, tổn thương nghiêm trọng.

Trước bước ngoặt nguy hiểm, Man Hoang Đế Tổ nổi giận, hận không thể rời khỏi pháp trận, nghênh chiến Xích Thiên Thần Tôn, nhưng dưới sự khổ sở cầu khẩn của Man Thiên Cương, quả thực là đã đè lại được lửa giận.

Ngược lại là chuyển dời bảo vật dùng để khôi phục Thần cảnh lấy từ Sinh Mệnh Thần Điện tới, đưa vào trong pháp trận, gian nan chống cự bạo kích.

Bạo kích ròng rã ba ngày ba đêm để bọn người Xích Thiên Thần Tôn sức cùng lực kiệt, mặc dù Man Hoang cổ thành đều đã lung lay sắp đổ, nhưng vẫn thủy chung sừng sững không ngã.

Tại thời điểm Xích Thiên Thần Tôn đang quyết định tạm thời chỉnh đốn, tái phát lên bạo kích cuối cùng, hắn đã tản ra liệt diễm cuồn cuộn, bất chợt có một Nhân Ma xuất hiện ở trước Man Hoang cổ thành, toàn thân huyết hồng, có hai cái sừng ở trên đỉnh đầu, phía sau chấn mở hai cái cánh đỏ thẫm.

Xích Thiên Thần Tôn liếc mắt đã lập tức thấy được hắn!

Mặc dù quái vật Nhân Ma ở Man Hoang Chiến tộc nhìn đều không có gì khác biệt, nhưng cao tầng Xích Thiên Thần Triều quanh năm đối kháng cùng Man Hoang Chiến tộc, lại có thể phân biệt ra được bọn hắn khác nhau.

Để Xích Thiên Thần Tôn cùng bọn người Chu Phục Sinh kinh nghi chính là, bọn hắn lại không biết.

Thánh Hoàng mạnh nhất Man Hoang Chiến tộc - Man Thiên Cương lại đứng ở phía sau hắn, còn rõ ràng mang theo sự cung kính mà cúi đầu.

Vị quái vật Nhân Ma chưa từng thấy qua này so với Man Thiên Cương cùng Man Hoang Chiến tộc khác có hơi nhỏ hơn, nhưng nhìn qua khí tức tản ra ở trong tầng tầng pháp trận, lại mang cho bọn hắn uy hiếp cực lớn.

- Xích Thiên Thần Tôn, hân hạnh!

Cuối cùng, Man Hoang Đế Tổ vẫn xuất hiện, cũng là xuất hiện rất bất đắc dĩ.

Hắn muốn lợi dụng khí tức của mình, để Xích Thiên Thần Tôn kinh sợ mà lui đi, nếu không lại thêm mấy ngày tấn công mạnh, Man Hoang cổ thành thật muốn bị hủy diệt.

- Ngươi là ai?

Chu Phục Sinh mở miệng hỏi thăm trước Xích Thiên Thần Tôn, thanh âm đều mang theo từng tia rung động.

Đây là ai?

Mẫu thân nó, tên này là ai?

Mẫu thân nó, hắn xuất hiện từ đâu?

Thế giới này là như thế nào?!!

Chu Phục Sinh chấn kinh càng tức giận, bởi vì hắn... Hắn... Đã nhận ra thần uy?

Man Hoang có thần?

Man Hoang có thần!!

Chết tiệt, đây là chuyện lúc nào!

Chu Phục Sinh cảm thấy hoảng hốt, toàn thế giới đều đang đối nghịch cùng bọn hắn, Thương Thiên đều đang dùng các loại thủ đoạn kiềm chế bọn hắn trấn áp Khương Phàm.

Đầu tiên là Cửu Thiên Thần Tôn, sau đó lại là thế giới Hỗn Độn, bây giờ lại xuất hiện một Mang Hoang Cổ Thần?

Sắc mặt của Xích Thiên Thần Tôn cũng không dễ nhìn, mục đích bôn tập Man Hoang là triệt để hủy đi nơi này, là muốn diệt trừ nguy cơ nơi này, cướp đoạt tài nguyên nơi này, chuẩn bị phản kích Khương Phàm.

Kết quả... Thần uy?

Đó đúng là thần uy!

Man Thiên Cương cao ngạo tự phụ lại cung kính cúi đầu, càng lộ rõ ràng cảnh giới cùng thân phận của vị Nhân Ma không biết từ nơi nào xuất hiện này!

- Ta sao? Một kẻ đã ngủ rất nhiều năm, vừa mới tỉnh lại... Lão tổ tông... ừm... Đúng là lão tổ tông, thời điểm ta chế bá Man Hoang, tổ tông của tổ tông ngươi cũng còn chưa ra đời đâu.

Man Hoang Đế Tổ yên lặng thiêu đốt lên tiềm lực huyết mạch, cưỡng ép kích phát ra mênh mông thần uy, xuyên qua ba tầng pháp trận còn sót lại, giằng co với Xích Thiên Thần Tôn.

- Thế giới này... Xác thực đã thay đổi. Thời kỳ chiến tranh, cái gì cũng không giống nhau.

Giọng của Xích Thiên Thần Tôn không lớn, lại lộ ra sự thâm trầm.

- Thời kỳ hòa bình, cường tộc chân chính tất nhiên là sống yên ổn nghĩ đến ngày gian nguy, ngoại trừ phát triển, càng quan trọng hơn là lắng đọng nội tình, phong tồn tài nguyên, chính là chuẩn bị cho thời kì nào đó trong tương lai có chiến tranh và tai nạn giáng lâm. Khi chiến tranh bộc phát, tai nạn giáng lâm, ai có thể vượt qua nguy cơ, quật khởi trong nghịch cảnh, thì phải xem ai lắng đọng nội tình càng nhiều, phong tồn tài nguyên càng nhiều, chuẩn bị bí mật càng sâu! Ta đã ngủ say trong thời gian vô tận, chính là chờ đang lúc này! Ngược lại là Xích Thiên Thần Triều các ngươi, hình như chuẩn bị không đủ đầy đủ nhỉ.

Man Hoang Đế Tổ lạnh nhạt giễu cợt, cũng thuận thế ngụy trang thân phận mình thành lão tổ tông ngủ say mấy vạn năm trước, mà không phải Man Hoang Đế Tổ!

- Man Hoang Chiến tộc các ngươi chuẩn bị vạn năm, cũng chỉ là vật làm nền cho người khác.

- Vạn sự đều có khả năng, càn khôn chưa định, các ngươi đều là Chúa Tể!

- Khương Phàm hận thấu Bát Bộ Hoàng Đạo, các ngươi lựa chọn hợp tác cùng hắn, tốt nhất là nên làm xong chuẩn bị bị hắn qua cầu rút ván.

- Quyết định của chúng ta, không tới phiên ngươi phí tâm. Ngược lại là Xích Thiên Thần Tôn ngươi, đã chuẩn bị kỹ càng để nghênh đón việc Xích Thiên Thần Triều bị hủy diệt chưa? Làm thần của một thần triều, không thể cam đoan để nó tiếp tục hưng thịnh, lại muốn ngồi đợi nó đi đến suy vong, cảm giác này... Ha ha... Không dễ chịu nhỉ.

- Quản tốt chính ngươi đi.

Xích Thiên Thần Tôn không còn kiên trì, cũng không còn nói nhảm, mà là mang theo bọn người Chu Phục Sinh rời khỏi.

Nếu Man Hoang có thần, dựa theo pháp trận cổ thành được thủ vững, muốn phá vỡ cơ hồ là không có hy vọng.

Chu Phục Sinh rời khỏi xa xa nhưng vẫn còn quay đầu nhìn lại vài lần, mạo hiểm bôn tập, lần nữa không công mà lui?

Mặc dù đã quen thuộc với những thất bại liên tiếp, vẫn rất khó tiếp nhận đả kích như vậy.

Man Hoang có thần, thuộc cấp ở Đông Bắc Xích Thiên Thần Triều đứng trước uy hiếp nghiêm trọng.

Man Hoang có thần, dù là đã ngủ say quá lâu, thực lực bị thoái hóa, nhưng mức độ nguy hiểm vẫn chắc chắn cao hơn Cửu Thiên Thần Tôn.
Chương 2488 Chuẩn bị

Man Hoang có thần, nhất định sẽ hợp tác cùng Khương Phàm, vây công Xích Thiên Thần Triều, áp lực mà bọn hắn tiếp nhận không thể nghi ngờ là càng nghiêm trọng hơn.

- Bí mật liên hệ Huyết Ma Đế tộc...

Xích Thiên Thần Tôn vừa mở miệng đã liền dừng lại, bọn hắn và Thiên Khải đã triệt để gãy mất kết nối, làm sao liên hệ Huyết Ma Đế tộc được đây?

Thiên Cực giới mất tích, mà bất cứ lúc nào cũng có thể đứng trước nguy hiểm bị Khương Phàm diệt trừ, lại còn không liên lạc được.

Xem ra, trước mắt liên hệ duy nhất giữa Thương Huyền cùng Thiên Khải chỉ có Cửu Lê Ma tộc.

- Liên hệ Cửu Lê Ma tộc, do bọn hắn thông báo Hắc Ma Đế tộc, do Hắc Ma Đế tộc liên hệ Huyết Ma Đế tộc, cứ nói... Man Hoang có thần!!

Đáy mắt Xích Thiên Thần Tôn lấp lóe ý lạnh.

Kẻ không hi vọng nhìn thấy Man Hoang có thần nhất, hẳn là Huyết Ma Đế tộc.

Mặc dù giữa Huyết Ma Đế tộc cùng Man Hoang Chiến tộc có liên hệ, nhưng chỉ cực hạn tại hợp tác.

Ví dụ như, mỗi lần Man Hoang Chiến tộc đăng lâm chiến trường Thiên Khải, đều cần giao nạp tài nguyên cho Huyết Ma Đế tộc, Hắc Ma Đế tộc cũng chỉ là thông qua phương thức này, thu hoạch bảo vật Thương Huyền.

Mà nếu như Man Hoang Chiến tộc bành trướng mạnh lên, vậy thì chắc chắn sẽ rời khỏi khống chế.

Cho nên nếu Huyết Ma Đế tộc biết Man Hoang có thần, khẳng định sẽ khai thác biện pháp.

Sắc mặt của Chu Phục Sinh đều rất âm trầm, cũng không có hòa hoãn được bao nhiêu.

Cứ như vậy, mặc dù có thể kiềm chế Man Hoang Chiến tộc lại, tránh cho Man Hoang tiếp tục hợp tác cùng Khương Phàm. Nhưng, đến cuối cùng Huyết Ma Đế tộc sẽ khai thác loại biện pháp nào?

Trong lòng bọn họ thật không có lực lượng.

Dù sao, mặc dù Hắc Ma Đế tộc không hy vọng nhìn thấy Man Hoang Chiến tộc xuất hiện Cổ Thần, nhưng bọn hắn lại mong đợi là Thương Huyền trở nên càng ngày càng loạn.

Man Hoang Đế Tổ đưa mắt nhìn Xích Thiên Thần Tôn biến mất trong mây mù, sắc mặt trở nên vô cùng âm trầm.

Mặc dù đã để Xích Thiên Thần Tôn kinh sợ lui đi, nhưng đã bại lộ bí mật Man Hoang có thần, nếu như Huyết Ma Đế tộc biết được tin tức, nhất định sẽ tới điều tra.

Man Thiên Cương và bọn quái vật cúi đầu, mặt mũi tràn đầy xấu hổ.

Nếu như bọn hắn không chịu thua kém, Đế Tổ trở về tuyệt đối sẽ không đến nỗi chật vật như thế.

Đế Tổ là được toàn bộ Man Hoang Chiến tộc tạo nên, huyết mạch song Đế, huy hoàng vô hạn, là Chúa Tể tuyệt đối ở thời kỳ Hồng Hoang, kết quả khi trùng sinh trở về, lại là đối mặt với bộ tộc suy nhược không chịu nổi như vậy.

Chẳng những không có để Đế Tổ tiếp tục vinh quang, ngược lại còn khiến cho Đế Tổ liên tiếp lâm vào nguy hiểm.

Man Hoang Đế Tổ dùng sức vặn vẹo uốn éo cái đầu, trên mặt lộ ra một vòng dữ tợn.

- Chuẩn bị sẵn sàng, buông tay đánh cược một lần!

Man Thiên Cương và đám quái vật liên tiếp ngẩng đầu, không có lĩnh hội được ý tứ của Đế Tổ.

- Liệp thần!!

Man Hoang Đế Tổ lộ ra răng nanh đỏ tươi, nắm chặt nắm đấm.

Tài nguyên nàng chuẩn bị cho hắn thành thần đã đưa hết vào trong pháp trận, trong thời gian ngắn hắn rất khó khôi phục Thần cảnh.

Mà nếu Huyết Ma Đế tộc nhận được tin tức chắc chắn sẽ chèn ép bọn hắn, cục diện Thương Huyền càng sẽ bị thay đổi trong nháy mắt, hắn nhất định phải mau chóng khôi phục thực lực Thần cấp, mà biện pháp duy nhất để khôi phục, chính là cường giả Huyết Ma Đế tộc tới điều tra sau khi nhận được tin tức.

Mới đầu có thể là Thánh Vương, Thánh Hoàng?

Sau này rất có thể là Thần Linh!

Chỉ cần có thần tới, hắn sẽ... Giết!

Trái tim của bọn Man Thiên Cương có chút run run, Đế Tổ không hổ là Đế Tổ, quá điên cuồng.

Mặc dù bọn hắn không sợ Huyết Ma Đế tộc, nhưng nếu như giết Ma Hoàng Thần cấp nơi đó, hậu quả thật sự khó mà đoán trước được!

- Sợ cái gì!!

Man Hoang Đế Tổ đột nhiên quát lớn, dữ tợn nói:

- Nếu như ta trở lại thần vị, quần hùng thiên hạ này ai sẽ là đối thủ của ta?

Man Thiên Cương và bọn chúng nhao nhao quỳ xuống, cao giọng gào thét lớn:

- Chúng ta, thề chết cũng đi theo Đế Tổ, tái hiện vinh quang Man Hoang!

Sau khi Xích Thiên Thần Tôn trở lại hoàng cung, hắn đã bí mật liên hệ Cửu Lê Ma tộc, bên cạnh đó hắn cũng bắt đầu cầu xin tổ địa, mời ra Thần Nguyên đang phủ bụi.

Xích Thiên Thần Triều truyền thừa đến nay, chỉ để lại hai viên Thần Nguyên, mà tổ huấn đầu tiên chính là, không phải sinh tử tồn vong, không được vận dụng Thần Nguyên.

Thần Nguyên kiếm không dễ, năng lượng càng kinh khủng, như Hỏa Nguyên của Cửu Thiên Huyền Hỏa đều là thuộc về căn cơ của Xích Thiên Thần Triều.

Nếu như vận dụng Thần Nguyên, chẳng khác nào đánh động tới căn cơ!

Từ ba vạn năm trước cho đến bây giờ, Xích Thiên Thần Triều đã trải qua vô số nguy cơ, bao gồm cả trận kiếp nạn Phần Thiên Thần Hoàng đưa tới ngàn năm trước kia, các đời Thần Tôn cũng không có đụng tới Thần Nguyên, thậm chí không chút suy nghĩ qua nào cả.

Nhưng bây giờ, Xích Thiên Thần Tôn không thể không quyết định lấy Thần Nguyên ra.

Không chỉ là lấy ra, còn muốn phải lấy ra toàn bộ.

Không chỉ là lấy ra toàn bộ, còn phải giao một viên cho Thánh Hoàng ngoại tộc.

Xích Thiên Thần Tôn thừa nhận áp lực cực lớn trên tâm lý, những gì hắn làm không thể nghi ngờ là đã lần nữa mạo phạm vào tổ huấn, trình độ này cũng đã gần với ký kết đế ước.

Nhưng, Xích Thiên Thần Tôn không có lựa chọn nào khác!

Khương Phàm không thể nào tha cho Xích Thiên Thần Triều, mà đế ước lại là do hắn ký kết, nhất định phải phụ trách tới cùng.

Buông tay đánh cược một lần, đánh cược cả tương lai.

Chỉ cần thành công, không chỉ có thể thắng được Tru Thiên Thần Điện duy trì, còn có thể săn đuổi tài nguyên rộng lượng.

Cho dù bây giờ Bùi Tu Nghiệp không thể thông qua Thần Nguyên bước lên Thần cảnh, nhưng cũng có thể thông qua thế giới Hỗn Độn tài nguyên, thử một lần nữa. Đến lúc đó, bọn hắn sẽ có thể tái tạo Quang Mang Thần Điện, Thương Huyền chẳng khác nào có được tứ đại Thần Linh, cùng Liệp Thần Thương và siêu cấp pháo đài như thế giới Hỗn Độn, đủ để chấn nhiếp Đế tộc các phương, để bọn hắn tuân theo đế ước!

Đây là cơ hội duy nhất, đây cũng là đánh cược sau cùng.

- Hoàn toàn tìm không thấy sao?

Khương Phàm nhìn Đông Hoàng Càn mệt mỏi trở về.

- Hoàn toàn không có tung tích.

Đông Hoàng Càn và bọn hắn đã thật sự cố hết sức lực, kết quả lại không có thu hoạch được gì.

- Chẳng lẽ bọn chúng đã rút lui đến Cự Long đại lục thật sao?

Khương Phàm cảm thấy thật đáng tiếc.

- Xem chừng đúng là như thế.

Đám người tiếc nuối cũng lo lắng.

Nếu Thiên Cực giới chạy đến Long tộc, nói không chừng còn sẽ đạt được rất nhiều tài nguyên bổ sung, chờ thời điểm Đế tộc xâm lấn, bọn côn trùng này chắc chắn sẽ trở thành tiên phong tấn công mạnh vào Nam Bộ, cũng sẽ mang đến vô số phiền phức cho bọn hắn.
Chương 2489 Tâm Dục Vô Ngấn

- Tản ra đi. Chỉnh đốn một tháng, thu thập Cửu Lê Ma tộc!

- Cửu Lê Ma tộc?

Thiên Hậu đột nhiên mở miệng.

- Nếu như Cửu Lê Ma tộc còn thủ vững tại Tây Bộ, hẳn là đã được Hắc Ma Đế tộc bí mật chi viện, tự tin có thể chống đỡ được chúng ta tập kích! Trận chiến này sẽ không nhẹ nhõm, nhưng có thể bắt được!!

- Trước đó Khương Phàm xác thực kiêng kị Cửu Hoàng Hắc Ma Bia, nhưng bây giờ thực lực của chàng đã tăng hơn nhiều, có thể thể hiện ra uy lực thật sự của Liệp Thần Thương, Phần Thiên Chiến Vực cũng đã được khôi phục tám phần, chí ít có thể bảo đảm Liệp Thần Thương không bị cướp đi.

Thiên Hậu lắc đầu nói:

- Ý của ta là, Thiên Cực giới còn có một khả năng, bọn chúng đang ở hải vực Tây Bộ!

Đám người liên tiếp nhìn về phía Thiên Hậu. Thiên Hậu nói:

- Mặc dù Thiên Cực giới hợp tác cùng Cự Long tộc, nhưng từ đầu đến cuối cũng vẫn luôn đề phòng nơi đó, cho nên không phải bất đắc dĩ, Thiên Cực giới cũng không nguyện ý đến Cự Long đại lục.

- Kể từ đó, Thiên Cực giới muốn tránh khỏi chúng ta lùng bắt, tránh cho bị vây bắt, còn có một chỗ đi, đó chính là Cửu Lê Ma tộc. Một kẻ tọa trấn Tây Bộ, một kẻ ẩn nấp tại Tây Hải. Một khi chúng ta bôn tập Cửu Lê Ma tộc, Thiên Cực giới sẽ lập tức giết qua, nếu như chúng ta tìm tới Thiên Cực giới, Thiên Cực giới cũng có thể liều mạng tránh thoát, trốn tới Tây Bộ phối hợp cùng Cửu Lê Ma tộc.

Khuôn mặt bọn người Khương Phàm có chút động, thật sự có khả năng này, mà còn là vô cùng lớn!

Mặc dù tất cả Yêu tộc cùng Ma tộc của hai bên trước giờ đều không có kết giao gì, thậm chí còn là đối địch tại Thiên Khải chiến trường. Nhưng bây giờ lại cùng nhau đứng trước uy hiếp, mà còn là kẻ địch sống chết, chỉ cần Thiên Cực giới chủ động liên hệ, Cửu Lê Ma tộc khẳng định sẽ dâng hai tay hoan nghênh.

Chỉ là nếu như vậy, tiến công Cửu Lê Ma tộc sẽ có nguy hiểm lớn hơn.

Cửu Lê Ma tộc có Thần khí - Cửu Lê Ma Đồ, có thể hiện ra thần uy, còn có Hắc Ma bia khắc chế Liệp Thần Thương, pháp trận nơi đó cũng khẳng định bị Hắc Ma tộc cung cấp tài nguyên vững chắc qua.

Thiên Cực giới cường hãn càng đã không cần phải nhiều lời, hàng tỷ Trùng tộc phối hợp cùng Trấn Nam Yêu Quốc, tuyệt đối sẽ không yếu.

Mà, một kẻ ở trên đất, một kẻ lại ở hư không.

Đám người cau mày, vốn cho rằng thu thập hoàng đạo rất nhẹ nhàng, nhưng bây giờ xem ra, lại còn có nguy hiểm?

Khương Phàm nói:

- Các ngươi đây là... Sợ hãi? Không đến mức thế chứ. Coi như hợp tác Thiên Cực giới cùng Cửu Lê Ma tộc thật, chúng ta nhức đầu đều là có thể gặm xuống được hay không, có thể toàn diệt hay không, mà không phải quyết đấu sinh tử.

- Các ngươi đều đã đánh sợ mấy trận trước đó, tư tưởng một lát cũng không có chuyển đổi. Từ sau sự kiện Quang Mang Thần Điện, nhân vật trong trận đại chiến giữa thợ săn cùng con mồi ở Thương Huyền này đã bị trao đổi, bây giờ chúng ta là thợ săn, tất cả hoàng đạo Thương Huyền đều là con mồi, bao gồm cả Xích Thiên Thần Triều!

Đám người trao đổi ánh mắt, lúng túng cười.

Đột nhiên nghĩ đến thực lực của Cửu Lê Ma tộc cùng Thiên Cực giới, tiềm thức còn có chút kiêng kị.

Khương Phàm nói:

- Tới trước hư không Tây Bộ điều tra, tìm kiếm tung tích Thiên Cực giới. Nếu như chúng ta quá lo lắng, vậy thì triệu tập toàn bộ thực lực, tấn công mạnh Cửu Lê Ma tộc. Nếu như bọn chúng ở nơi đó thật, chúng ta lập tức chia ra hành động, Cửu Thiên Thần Giáo liên hợp Hỗn Độn Chiến tộc, đến hư không chặn đánh Thiên Cực giới.

- Thiên Cực giới là rất mạnh, nhưng chỉ cần các ngươi ngăn cản bọn chúng gấp rút tiếp viện Cửu Lê Ma tộc là được, không cần thiết liều mạng cùng bọn chúng. Những người còn lại trong chúng ta, cường công Cửu Lê Thần Cung. Nếu như có thể thành công, đương nhiên sẽ là tốt nhất, nếu có gì ngoài ý muốn, tạm thời rút lui, sau đó lại nghĩ biện pháp tiến công.

Đông Hoàng Càn tỏ thái độ, nói:

- Giao cho chúng ta, Hỗn Độn Chiến tộc phối hợp tiến công Cửu Lê Thần Cung. Chúng ta chính là Cửu Thiên Thần Giáo, nếu như ngay cả Thiên Cực giới đều không kiềm chế nổi, còn mặt mũi nào khi Chí Tôn Hoàng Đạo!

Khương Phàm nói:

- Nếu như Thiên Cực giới quyết định gấp rút tiếp viện Cửu Lê Ma tộc, năng lượng đó là không thể khinh thường, ngươi vẫn nên mang lên Hỗn Độn Chiến tộc đi.

Thiên Hậu cũng nói:

- Thiên Cực giới không phải Thiên Cực giới ở thời kỳ bình thường, tài nguyên lắng đọng ba mươi ngàn năm khẳng định không ít, nếu như lần nữa được Đế tộc gấp rút tiếp viện, vô cùng có khả năng tạo nên Thánh Hoàng thứ hai, cùng càng nhiều Thánh Vương và Thánh Linh.

Đông Hoàng Càn nói:

- Chỉ là kiềm chế, không phải chinh chiến, có Cửu Thiên Thần Giáo chúng ta như vậy là đủ rồi. Nếu Cửu Lê Thần Cung muốn đánh, vậy thì hãy ra sức bắt lấy, để Hỗn Độn Chiến tộc phối hợp với các ngươi.

Khương Phàm trao đổi ánh mắt cùng Thiên Hậu, không còn cưỡng cầu:

- Vậy thì chờ Lan Nặc xuất quan.

Thực lực Cửu Thiên Thần Giáo bây giờ cũng không yếu, trừ hai vị Thánh Hoàng Không Gian là Đông Hoàng Càn và Đông Hoàng Toại ra thì còn có hai vị Không Gian Thánh Vương là Đông Hoàng Trấn Nguyên, Đông Hoàng Như Ảnh, cùng Đông Hoàng Lăng Tuyệt và hai Thánh Nhân Không Gian khác.

Lan gia tính cả tân tấn Thánh Vương - Lan Quỳ, cũng đã có bốn vị Thánh Vương.

Lan gia giữ lại thần cốt linh tủy để lại cho Lan Nặc.

Lan Nặc đang lúc bế quan, lúc nào cũng có thể tiến tới Thánh Vương.

Đến lúc đó chính là hai vị Thánh Hoàng, bảy vị Thánh Vương, cùng rất nhiều Thánh Linh, Bán Thánh, và cao giai Niết Bàn cảnh.

Thiên Hậu nói:

- Các ngươi điều tra Tây Bộ trước, xác định phải chăng Thiên Cực giới đang ở đó, lại cách Cửu Lê Ma tộc bao xa. Ta đoán, nếu quả thật bọn chúng ở nơi đó, khoảng cách hẳn là sẽ rất xa, để tránh thời điểm chúng ta bôn tập Cửu Lê Thần Cung phát giác được bọn chúng, phát huy hiệu quả tập kích tốt nhất. Các ngươi hãy cố gắng điều tra ở thâm không, mở rộng phạm vi đến mười vạn dặm.

Đông Hoàng Càn, Đông Hoàng Toại điều dưỡng đơn giản, sau đó lại rời khỏi thế giới Hỗn Độn, chạy tới Tây Bộ Thương Huyền.

Thế giới Hỗn Độn di chuyển từ hư không hải vực Nam Bộ lên phía bắc, chạy tới bên ngoài Tây Bộ hơn năm mươi vạn dặm.

Bọn người Kiều Vô Hối một lần nữa trở lại chỗ ở của riêng mình, tiếp tục bế quan, điều chỉnh trạng thái đến tốt nhất.

Sau năm ngày, Lan Nặc đã liên tục bế quan hai mươi ngày, thuận lợi bước lên cảnh giới Thánh Vương, càng ngoài ý muốn hơn chính là, nàng đã biến đổi linh văn, tiến vào Thiên phẩm Thánh Hoàng.

Tin vui này đã khiến cho Lan gia chấn phấn!

Thánh Hoàng Thiên phẩm, mang ý nghĩa Lan Nặc có tiềm lực tiến tới Thánh Hoàng!
Chương 2490 Ngươi rất xao động

Trước đó Đông Hoàng Lăng Tuyệt không thể sử dụng thần cốt linh tủy biến đổi linh văn, để Lan gia đều không ôm hy vọng, không nghĩ tới Lan Nặc lại mang cho bọn hắn một vui mừng.

Đông Hoàng Lăng Tuyệt nhận được tin tức lại phiền muộn, đều là dùng thần cốt linh tủy, đương nhiên sẽ có so sánh.

Hắn không thành công, người khác lại thành công, chẳng khác nào nói là hắn không được.

Đông Hoàng Lăng Tuyệt phiền muộn càng cảm thấy kỳ quái hơn, thời điểm ban đầu tiềm lực cùng cảnh giới của Lan Nặc đều tương đương với hắn, nhưng sau khi vào thần giáo, cảnh giới luôn luôn đột phá một cách không hiểu được, thời gian trôi qua đã bỏ hắn lại ở phía sau thật xa.

Bây giờ nàng lại còn từ Thánh Vương biến đổi đến Thánh Hoàng Thiên phẩm, tương đương với việc mạnh hơn hắn một vấn đề.

- Cô đột phá? Chúc mừng chúc mừng.

Khương Phàm nhìn Lan Nặc đang đi tới, tranh thủ thời gian đứng dậy, cười chúc mừng nàng.

- Không có quấy rầy đến các ngươi chứ, bọn họ nói các ngươi ở đây.

Lan Nặc mang theo vẻ mặt phức tạp nhìn Đông Hoàng Như Ảnh đang ngồi xếp bằng minh tưởng trong sơn cốc, không biết là đang minh tưởng thật, hay là đang giả bộ, nhìn sắc mặt có chút tiều tụy.

Nàng chỉ là bị bắt đi nửa năm mà thôi, vậy mà Khương Phàm đã ở cùng Đông Hoàng Như Ảnh rồi?

Nữ tử thanh cao này lại bị Khương Phàm tùy ý giày vò? Thậm chí còn không để ý đến lời người khác bàn tán về mình, trốn đến 'tận cùng thế giới' phóng túng.

Khương Phàm cũng thật sự là một tên hỗn đản, lại có thể không để ý mặt mũi nữ tử, chỉ vì thỏa mãn thú tâm của mình như thế.

- Nàng vừa giúp ta tu luyện xong, mệt mỏi.

Khương Phàm chú ý tới ánh mắt Lan Nặc, sau khi đơn giản giải thích, lại hỏi:

- Cô đến tìm ta có việc?

- Là chuyện kia. Bây giờ... Còn có hi vọng giải trừ không?

Mặc dù Lan Nặc đã tiến vào Thánh Vương, còn biến đổi linh văn, nhưng nàng rất rõ ràng ngoại trừ công lao của thần cốt linh tủy ra, thì cũng có công lao của Tâm Dục Vô Ngấn, bắt đầu từ cao giai Niết Bàn, mỗi lần nàng đột phá, cũng đều có liên quan với Tâm Dục Vô Ngấn.

Mặc dù ở trong mắt người khác là kỳ tích, xem nàng như siêu cấp thiên tài, nhưng nàng thực sự vui mừng không nổi.

Rõ ràng thiên phú của nàng rất mạnh, hoàn toàn có thể bằng vào năng lực của chính mình để trưởng thành, kết quả bây giờ huyên náo lại để nàng chột dạ.

- Cái này sao... ừm...

Khương Phàm nhìn Đông Hoàng Như Ảnh một chút, sau đó lại mang theo Lan Nặc đi ra bên ngoài:

- Không phải ta đã nói với cô, Tâm Dục Vô Ngấn là dị biến. Tâm Dục Vô Ngấn là một bộ khế ước Ma Đạo tà ác, Sinh Tử cảnh lại rất đặc thù, hoặc là không dị biến, hoặc chính là dị biến rất nghiêm trọng. Chúng ta đều là thuộc về loại rất chi là nghiêm trọng, khế ước đã triệt để dung nhập linh hồn, mặc kệ là cảnh giới gì, cũng đừng nghĩ đến việc giải trừ.

- Sư phụ ngươi khẳng định có cách!

- Sư phụ ta chỉ hiểu luyện đan, không hiểu nhiều những thứ khác.

- Ngài ấy khẳng định có cách.

- Thế nào, trước đó không giải trừ, bây giờ tiến tới Thánh Hoàng Thiên phẩm, mới nhớ tới giải trừ? Cô đây có chút ý tứ muốn qua xông hủy cầu nhỉ.

- Khương Phàm! Đừng ép ta mắng ngươi!

Lan Nặc tức giận, mặc dù Tâm Dục Vô Ngấn có thể giúp nàng tăng thực lực lên, để cho người ta hâm mộ, nhưng tương tự có thể làm cho nàng chết thay.

Mệnh của nàng và mệnh Khương Phàm lại kết nối với nhau, nếu như Khương Phàm gặp phải nguy hiểm tính mạng, kẻ chết sẽ là nàng.

Khương Phàm nói:

- Ta không chỉ có cứu được mệnh của cô, còn giúp cô thăng hoa linh văn, tăng lên cảnh giới, kết quả là đổi lấy một tiếng mắng của cô? Cô khiến cho ta thật thất vọng đau khổ đấy.

Đôi mắt phượng của Lan Nặc như đang ngậm sương:

- Ngươi cứu ta là vì ta? Ngươi thử không cứu ta xem, ngươi xem thần giáo có thể tha ngươi hay không! Linh văn và cảnh giới là ta là dùng thần cốt linh tủy tăng lên, không có khế ước của ngươi, thiên phú của Lan Nặc ta đều có thể làm được!! Khương Phàm, đừng có nói nhảm với ta, nghĩ cách xóa bỏ Tâm Dục Vô Ngấn, nếu không...

- Nếu không thì thế nào? Cô có thể làm gì được ta?

- Ngươi... Ngươi là tên vô lại...

Khương Phàm nhìn khuôn mặt băng thanh ngọc khiết của Lan Nặc tức giận đến trắng bệch, lại có chút muốn cười.

- Khế ước nhân chủng, là do cô chọn, Tiểu Nặc Nặc.

Lan Nặc thẹn quá hoá giận:

- Im miệng! Ai nhỏ... Nhỏ... Không cho phép ngươi gọi ta như thế! Khế ước nhân chủng là ta định, nhưng ta chỉ là muốn kiềm chế ngươi, là ngươi biết rõ tai hoạ ngầm của khế ước nhân chủng, nhất định phải hại ta tại Sinh Tử cảnh!

- Cô cũng là người trưởng thành rồi, không rõ làm việc liền thì phải gánh chịu hậu quả? Cô đó, không thoát khỏi được đâu, từ từ hưởng thụ đi. Nói không chừng vào cái ngày ta xưng đế đó, có thể cưỡng ép kéo cô tới Thần Linh cảnh. Bằng vào khế ước tiến tới Thần Linh, cô hẳn là người đầu tiên từ xưa đến nay. Người sáng tạo kỳ tích, kiểu gì cũng sẽ lưu danh lịch sử. Cô đó, vụng trộm vui mừng đi.

Khương Phàm nháy mắt mấy cái với Lan Nặc, rồi quay người muốn trở lại sơn cốc.

- Ngươi đứng lại đó cho ta! Giáo Tôn và giáo chủ vừa mới thương nghị cùng Lan gia chúng ta, giáo chủ thoái vị, do ta tiếp nhận vị trí giáo chủ. Mặc dù còn không có chính thức công bố, nhưng bây giờ ta đã là giáo chủ tân nhiệm của thần giáo!

- Ta là giáo chủ, đã có thể đại biểu cho thần giáo. Nếu như trên dưới thần giáo đều biết ta là khế ước giả của ngươi, là nô lệ của ngươi, là người chết thay ngươi, bọn họ sẽ nghĩ như thế nào?

Khương Phàm nhíu mày nhìn nàng một chút, đột nhiên hỏi câu:

- Cô tìm đến ta, không có thương lượng cùng các trưởng bối.

- Ta là giáo chủ, ta không cần thương lượng cùng bất cứ kẻ nào.

- Chuyện cô và ta có khế ước, người khác không biết, Lan Độ, Lan Quỳ bọn họ cũng đều biết, Đông Hoàng Càn, Đông Hoàng Toại cũng đều biết.

- Bọn họ không tiện chơi cứng cùng ngươi, cho nên ta tự mình đến đây!

- Cô đó...

Khương Phàm lắc đầu cười.

- Đừng giả vờ giả vịt với ta, nói chuyện đi!!

- Làm sao ngươi biết bọn hắn không đến?

- Bọn họ đã tới? Lúc nào? Cô trả lời như thế nào?

- Xác thực mà nói, là ta gọi bọn hắn tới.

- Ngươi tìm được cách giải quyết rồi?

Lan Nặc hơi phấn chấn tinh thần.

- Ta gọi bọn hắn tới, đúng là thảo luận chuyện liên quan tới cô, nhưng không phải liên quan tới Tâm Dục Vô Ngấn, là vấn đề thân phận của cô. Cô và Đông Hoàng Như Ảnh đều vô cùng ưu tú, nhưng Như Ảnh thiên về an tĩnh, cô thì càng có dã tâm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK