Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2901 Kết thúc tất cả (1)

Năm vị Thánh Hoàng liên thủ tập kích, vậy mà lại bị vây bắt ngược rồi?

Đây thật sự là mất mặt ném đến nhà bà ngoại!

Bọn hắn còn không muốn chết, càng không thể chết, nhao nhao kích thích Bạch Hổ Thánh Hoàng xa xa.

Bạch Hổ đã bạo tẩu trong liệt diễm, huyết mạch kích phát, thực lực tăng vọt, không sợ chết đuổi giết Khương Diễm, mắt thấy là phải tới gần Khương Diễm, kết quả lại nghe được tên con người nơi xa gào thét.

Nó gầm lên giận dữ, Bạch Hổ khống chế Sát Lục Niệm Châu bay thẳng lên trời, cưỡng ép rời khỏi chiến trường.

Khương Diễm rất 'phối hợp', hắn không có ngăn cản mà tập trung tinh lực điên cuồng vây bắt bọn người Chu Nguyên Bá.

- A...

Chu Ngạo Hoàng rất nhanh đã bị ba tôn thần hồn tiễu sát, Sâm La Thần Viêm ngưng tụ trọng quyền cùng chiến đao, huyền hỏa đánh tan, Chu Ngạo Hoàng bị chém giết tươi sống.

Ngay sau đó chính là Âu Dương Mục Thiên già nua!

Thế công Địa Ngục của hắn ở chỗ này hoàn toàn không phát huy ra hiệu quả vốn có, sau một giây Chu Ngạo Hoàng chết thảm thì đã bị cuồng ngược chí tử.

Chiến hồn của ba tôn thần hồn, tám tôn Thánh Hoàng, nhao nhao dục hỏa bạo tẩu, đuổi giết Âu Dương Mục Thiên.

- Mục Thiên, chạy tới chỗ ta!!

Bùi Tu Nghiệp ngưng tụ Quang Mang Chiến Đao, hoành kích chiến trường Liệt Ngục, xâm nhập tất cả thần hồn.

- Ta đi không được!! Các ngươi đi đi!!

Âu Dương Mục Thiên thả ra mình trong sự bi phẫn.

Thượng Thanh Thánh Quang sôi trào cuồn cuộn, nhanh chóng diễn biến ra thiên đồ lộng lẫy mà khổng lồ, vờn ở xung quanh, giống như thế giới, mênh mông khó lường, mang theo năng lượng bạo động.

Thượng Thanh Thánh Quang có thể bổ ra Hỗn Độn, xoát diệt võ pháp, giờ phút này lại cho mình 'quy nguyên'.

Âu Dương Mục Thiên lấy huyết nhục thần hồn nhóm lửa Thượng Thanh Thiên Đồ, trong chốc lát nổ tung tạo thành vòng xoáy khủng bố, trùng kích bốn phương tám hướng, cưỡng bức xoát diệt Sâm La Thần Viêm xung quanh, biến thành năng lượng bình thường.

Sâm La Liệt Ngục vặn vẹo ra cái cửa hang lớn dưới cơn tự bạo của Âu Dương Mục Thiên.

Chu Nguyên Bá nắm lấy cơ hội, lấy thần đao mở đường, điên cuồng chạy trốn.

Bùi Tu Nghiệp thì đỏ cả hai mắt, thân thể trong suốt trong nháy mắt, tiếp đó là bắn ra cường quang giống như mặt trời, dồn tốc độ ánh sáng, đánh ra Sâm La Luyện Ngục.

Ngũ Thánh tập kích, hai chết một bạo!!

- Không có tín niệm, các ngươi chỉ còn thể xác, không chịu nổi một kích!!

Khương Diễm giương cánh gáy to, chiến hồn bạo động bên trong Sâm La Thần Viêm, uy áp toàn trường, mang cho bọn người Chu Nguyên Bá uy hiếp cực lớn.

Bọn người Chu Nguyên Bá tức giận, lại lo sợ trước những tôn thần hồn kia.

Bùi Tu Nghiệp thể hiện dữ tợn, nghiêm nghị hét lớn:

- Thái Uyên Thần Tôn, Nam Cung Bình An đã chết! Nam Cung Bình An đã chết!

Thái Uyên Thần Tôn đang xông tới nơi này, chuẩn bị mang theo Nam Cung Bình An cùng rời khỏi, kết quả... Bình An chết rồi?

Đó là Thánh Hoàng duy nhất của Thái Uyên Cực Địa!!

Không phải liên hợp tập kích sao??

Khương Diễm bỗng nhiên quay người, cách chiến trường hỗn loạn, vừa vặn đối mặt với Thái Uyên Thần Tôn đột nhiên dừng lại ở nơi xa.

- A a a!!

Thái Uyên Thần Tôn tức giận đến không kiềm chế được, hai mắt nộ trừng, thân thể già nua run rẩy.

Hắn tuổi tác đã cao, tất cả hi vọng đều ký thác trên người Nam Cung Bình An.

Kết quả... lại chết trước hắn?

Thái Uyên Cực Địa thì sao? Còn xử lý thế nào!!

- Lão tặc, tới nhận lấy cái chết đi!!

Không sợ hãi, thậm chí chủ động gào thét.

Thần??

Nếu quả thật có khả năng hấp dẫn mang theo thì quá tốt rồi!!

Miễn cho tai họa chiến trường Thần cấp khác.

- Nhận lấy cái chết!!

Thái Uyên Thần Tôn tức giận đến mất lý trí, không còn chạy trốn, mà là đuổi giết Khương Diễm.

- Thái Uyên Thần Tôn đến rồi!! Con cọp kia, đừng chạy!! Cùng một chỗ giết đi!!

Chu Nguyên Bá nắm lấy Cửu Thiên Thần Đao, gọi Bạch Hổ vừa mới rút lui về.

Thánh Hoàng Bạch Hổ là Đế tộc đương đại tộc trưởng, cao ngạo lại tôn quý, lại bị cái con người đến kêu đi hét, răng nanh vừa lộ, móng vuốt khẽ chụp, quay người chạy.

- Khương Diễm! Ngươi đợi không được Tu La!

Chu Nguyên Bá gắt gao nắm chặt Huyền Thiên thần đao, dữ tợn căm tức nhìn Khương Diễm.

- Khương Diễm, một Ác Nhân Vương nho nhỏ, thật cho mình là đại nhân vật rồi??

Cơ thể Bùi Tu Nghiệp căng cứng, ánh sáng ở trong thân thể phun trào, bất cứ lúc nào có thể bạo phát ra, hiện ra tốc độ giết chóc cực hạn.

Nhưng...

Oanh!

Không gian vỡ vụn, sóng lớn bạo động, khí thế nặng nề mênh mông cuồn cuộn trên chiến trường.

Một con Huyền Vũ lắc đầu vẫy đuôi, cường thế giáng lâm đến vòng chiến này.

- Bọn phản đồ!!

Đông Hoàng Như Yên cưỡi Đại Vương, cường thế giáng lâm, gương mặt xinh đẹp ngậm sương, nhìn hằm hằm hai tên phản đồ Thương Huyền.

- Một tên cũng đừng hòng đi!!

Đại Vương ngẩng đầu gầm thét, âm thanh chấn động đất trời, đạp trên triều cường cuồn cuộn, ngang nhiên đánh tới Chu Nguyên Bá.

Nơi xa... tinh thần cuồn cuộn tràn ngập, như là đại tinh vẫn lạc, nện như điên xuống.

Cùng lúc đó, nơi xa kình minh cái thế, vang vọng Sinh Tử Lưỡng Giới.

Dương Biện triển khai toàn bộ thực lực, lấy Hoàng Nê Đài phụ trợ Đồ Thần Chiến Kích, oanh sát Thánh Hoàng Thủy Tổ Ngư trước mặt, nương theo sóng lớn cuồn cuộn, tử khí sôi trào, hóa thân thành cự kình vạn mét, đuổi giết chiến trường Khương Diễm.

- Vây bắt Thái Uyên Thần Tôn!!

Khương Qua cầm Hỗn Loạn Chiến Kích trong tay, lật tung Bạch Hổ đang dây dưa ở trước mặt, lớn tiếng gào thét, thanh chấn toàn trường.

Theo chiến trường Thánh Hoàng các nơi bộc phát, chiến trường vừa mới bị bọn người Triệu Thanh Duẫn đảo loạn đã dần dần ổn định.

Duy chỉ có Khương Phàm nơi đó lại lâm vào khốn cảnh.

Trước đó cưỡng ép can thiệp, để hắn đã mất đi hai đại phân thân, cũng đã mất đi Đông Hoàng Như Ảnh.

Huyền Vũ Thái Tổ, Bạch Hổ Thiếu Hoàng, Ngao Lê, nắm lấy cơ hội, không để ý thân thể bị tạc đến huyết nhục mơ hồ, triển khai vây bắt giống như mưa to gió lớn đối với Khương Phàm, ép tới mức khiến hắn chật vật chống đỡ, liên tiếp trọng thương.

Nhưng, thời gian chênh lệch không nhiều lắm!!

Bầu trời phái đông xa xa nhanh chóng tối sầm xuống, hơi lạnh lạnh lẽo tận xương xâm nhập đất trời, đất đá khô héo, nhanh chóng tới gần phía chiến trường.

Chiến trường Hồng Hoang Thiên Long, Ngu Chính Uyên Hỗn chiến tại sườn đông đã phát hiện tử khí nơi đó trước tiên.

Ngu Chính Uyên ngạnh kháng Huyền Đàm bạo kích, tháo chạy hơn mười dặm, quệt máu tươi trên miệng, cười gằn nói:

- Ngươi đường đường là đế mạch, là Thiên Đạo truyền thừa, vậy mà lại không giết chết được ta? Ha ha... Ha ha... Hỗn Độn Chiến Khu ta có thể mượn ngươi nổi danh!

- Huyền Vũ am hiểu là phòng ngự! Ngươi có từng làm tổn thương ta chút nào?!

Huyền Đàm tức giận không kiềm chế được, lại bị Hỗn Độn Chiến Khu liều chết cuốn lấy, đơn giản là vô cùng nhục nhã.
Chương 2902 Kết thúc tất cả (2)

Hỗn Độn Chiến Khu mặc dù danh chấn thời đại Hồng Hoang, nhưng hoàn toàn không đến địa vị Chí Tôn. Bây giờ lại có thể lặp đi lặp lại đối kháng với nó, là Hỗn Độn Chiến Khu mạnh hơn, hay là nó không đủ mạnh?

- Ta thấy là ngươi sẽ không dùng Vô Hạn Sơn Hà nhỉ, hoàng phi Dạ An Nhiên của Vạn Thế ta, giống như thích hợp hơn!!

Toàn thân Ngu Chính Uyên cuồn cuộn tử khí, kim mân lan tràn kịch liệt, hình thể kịch liệt phồng lên, nắm lấy Bá Thiên Chiến Chùy hét lớn:

- Mấy triệu Quỷ tộc Địa Ngục đã đến!! Chuẩn bị phản kích!!

- Địa Ngục?

Huyền Đàm bỗng nhiên quay người, ngắm nhìn hắc ám nhanh chóng lao nhanh ở cuối tầm mắt.

Rống!!

Cách đó không xa Hồng Hoang Thiên Long bá đạo đẩy lui Vĩnh Dạ, tiếng long ngâm to rõ nương theo long uy cuồn cuộn khắp đất trời, trùng kích chiến trường hỗn loạn:

- Mấy triệu Quỷ tộc Địa Ngục đã đến!! Chuẩn bị phản kích!

Hàn Ngạo, Chu Thanh Thọ và các cường giả hỗn chiến tại Đông Bộ cũng đều nhao nhao gào lớn.

- Mấy triệu Quỷ tộc Địa Ngục đã đến!! Chuẩn bị phản kích!!

- Chiến trường Thương Huyền, trận chiến cuối cùng! Các huynh đệ, thắng lợi đang ở trước mắt, không cần giữ lại tiếc nuối!

- Liên quân Đế tộc, các ngươi đã đến tận thế!! Nhấc đầu lên mà nhìn đi, cửu đại Quỷ Hoàng Địa Ngục, toàn bộ giáng lâm nhân gian!!

- Chuẩn bị nghênh đón Phong Đô Quỷ Hoàng! U Đô Quỷ Chủ!

- Dựa theo kế hoạch, tản ra vây quanh, một tên cũng đừng thả chạy!!

Bọn người Chu Thanh Thọ kéo cuống họng hô vào chỗ chết, dù sao cũng chính là gan chó dọa phá Đế tộc, để Đế tộc sợ hãi, bối rối, sau đó... Sụp đổ...

Quả nhiên, theo thanh âm cao vút khuếch tán tại chiến trường, các vòng chiến chỗ Đông Hoàng Toại, Bạch Tai, Tổ Kỳ Lân,… cũng đều nhao nhao hô to đứng lên.

Tinh thần liên quân Đế tộc rung động, cưỡng ép rời khỏi chiến trường, nhìn ra phương đông.

Thứ họ nhìn thấy chính là bóng tối vô tận che khuất bầu trời, mãnh liệt kéo đến, tựa như là ban ngày lui tán, đêm tối đang bao phủ đại địa, mà tốc độ lại vô cùng nhanh.

Các cường giả ở tận cùng chiến trường phía đông còn có thể mơ hồ nhìn thấy quỷ ảnh lấp lóe, ác quỷ hoành hành, thậm chí là huyết hà cùng minh hỏa ở bên trong.

Phong Đô Quỷ Hoàng?

U Đô Quỷ Chủ?

Hai đại Quỷ Hoàng mạnh nhất Địa Ngục đều tới?

- Ổn định!! Ổn định!! Đó là Tu La, đây chẳng qua chỉ là Tu La! Không nên bị bọn hắn dọa sợ!!

Huyền Vũ Thái Tổ tạm thời buông xuống trùng kích trí mạng đối với Khương Phàm, khống chế hải triều mà gào thét, truyền khắp mấy ngàn dặm chiến trường mênh mông:

- U Minh Địa Ngục không dám xé bỏ hiệp nghị, Quỷ tộc Địa Ngục không dám xâm vào nhân gian. Nơi đó chỉ là Tu La cùng Côn Lôn Quỷ tộc của hắn! Phô trương thanh thế! Chỉ bằng Tu La hắn, cũng xứng làm sát chiêu? Phần Thiên Thần Hoàng, ngươi chỉ có thể làm đến như vậy sao?!

Bạch Hổ Thiếu Hoàng không bị kinh động, tiếp tục nắm bốn mươi viên Sát Lục Niệm Châu trong tay, không ngừng bạo kích Khương Phàm.

- Đều ổn định cho ta! Tiếp tục đánh!! Ta đến ứng phó Quỷ tộc!

Ngao Lê oán hận, rõ ràng muốn giết Khương Phàm, kết quả lại tới một tên quấy rối, nhưng Tu La là một tên cuồng đồ từ đầu đến đuôi, nhất định phải do nó tới áp chế.

- Quỷ tộc không dám xâm phạm vào nhân gian!!

- Còn Phong Đô Quỷ Hoàng? Ngủ mộng sao?

Các cường giả Đế tộc lần nữa bạo phát, tiếp tục cuồng kích đối thủ.

Bọn hắn đều là cường giả Đế tộc, là chưởng khống giả cao nhất thế giới, biết rõ một ít hiệp nghị giữa nhân gian cùng Địa Ngục, Quỷ tộc tuyệt đối không thể nào phản kích nhân gian, càng không có khả năng Phong Đô Quỷ Hoàng tự mình dẫn đầu.

Đó không thể nghi ngờ chính là tự chịu diệt vong!

Dù sao Đế tộc không phải thật sự kiêng kị Quỷ tộc, chỉ là cần nơi đó tồn tại, duy trì cân bằng giữa Âm Dương lưỡng giới, nhưng nếu như Địa Ngục Quỷ tộc làm quá phận, thật sự chọc giận Đế tộc nhân gian thì chuyện Đế tộc liên thủ xâm lấn Quỷ tộc cũng không phải chưa từng xảy ra.

Nơi đó khẳng định chỉ là Tu La không để ý sống chết xông lại.

Cũng chỉ có Tu La mới có đảm lượng nhúng tay chiến tranh nhân gian tại loại thời kì đặc thù này.

Tu La mạnh hơn, tuy nhiên là Hoàng Quỷ giới, đến thực lực Nhân Gian giới nhất định tổn hao nhiều.

Nhưng... Khi Ngao Lê bãi động thân rồng mười vạn mét, cuồng xông hơn một ngàn dặm, đi tới biên giới Đông Bộ, lại phát hiện bên trong hắc ám vô tận cuồn cuộn kia giống như có năng lượng không tầm thường.

- Chẳng lẽ chủ nhân Huyết Hà tới?

Điều Ngao Lê có thể nghĩ tới chỉ có thể là cái này, lúc trước Tu La có thể đặt chân tại Côn Lôn Quỷ Giới, chính là chủ nhân Huyết Hà duy trì.

Nữ quỷ không an phận kia lại bị Tu La kéo ra khỏi U Minh Địa Ngục?

Sau trận chiến này, nhất định phải liên hợp các đại Đế tộc, bức bách Huyết Hà Quỷ Giới phong bế triệt để.

Rống!!

Ngao Lê luyện hóa một điểm năng lượng cuối cùng trong Thần Nguyên, ánh sáng tử kim sôi trào như đại dương, dứt khoát va vào đại quân U Minh đang mãnh liệt kéo đến.

Xa xa nhìn lại, hình ảnh nó kiêu ngạo hoành hành tựa như trường hà tử kim lao nhanh, va vào đêm tối vô tận.

Nương theo tiếng kêu đau đớn thảm thiết cùng tiếng oanh minh mãnh liệt, mơ hồ có thể nhìn thấy tràng diện rung động, Cự Long chém giết ác quỷ bên trong 'đêm tối', đạp tan Quỷ thú.

Cự Long liền hoành hành không trở ngại như thế, dễ như trở bàn tay xông vào sâu trong 'đêm tối', cho đến khi từ từ biến mất trong tầm mắt của mọi người, duy chỉ có bạo tạc mãnh liệt cùng tiếng long ngâm to rõ như ẩn như hiện.

- Long tộc uy vũ!!

Số lượng lớn cường giả phấn chấn hô to, thời khắc mấu chốt vẫn phải nhìn Long tộc, Chí Tôn Yêu tộc đầu tiên thực chí danh quy.

Mà Ngao Lê sức một mình chặn đánh mấy triệu Quỷ tộc cường thế và quyết tuyệt, cũng kích thích chiến trường liên quân Đế tộc, nhất là Thiếu Hoàng cùng Thái Tổ, liên tiếp bộc phát lên siêu cấp sát chiêu, cuồng oanh loạn tạc đối với Khương Phàm giống như bạo kích.

Chỉ cần lại ép Khương Phàm Niết Bàn một lần thì hắn có thể đến đường cùng!!

Nhưng... Hắc ám còn đang xâm nhập về phía trước, hoành hành che khuất bầu trời, để tất cả moi thứ trên đường đều khô héo, bao phủ tới phía chiến trường thật lớn.

Mà bên trong bóng tối vô tận, tiếng long ngâm bắt đầu gấp rút... Hỗn loạn... Thê lương... Thậm chí là kêu rên...

Hai bên vừa mới một lần nữa dây dưa với nhau lại tiếp tục dừng lại.

Thanh âm này... hình như là lạ!

Cường giả Đế tộc nhao nhao nhìn ra hắc ám từ xa nghiền ép lên tới, bỗng nhiên có loại dự cảm không tốt.

Tu La mạnh hơn, cũng không thể nghiền ép Ngao Lê, nhất là tại Nhân Gian giới này.

- Ngao Tấn!!

- Rút lui!!

- Long tộc... Rút lui!!
Chương 2903 Kết thúc tất cả (3)

Từng tiếng gào thét bi thương, như tinh thần nổ tung, oanh minh trời đất, bóng tối vô tận vỡ vụn, chiến trường cuồn cuộn hỗn loạn.

Thiên Long Ngao Tấn đang ác chiến với Giới chủ liên tiếp giơ lên chín cái đầu rồng, ngắm nhìn phương xa.

Số lượng lớn Thiên Long Cự Long nhao nhao tránh thoát khỏi đối thủ, hồi hộp khẩn trương, xảy ra chuyện gì?

- Ai cũng không được qua đây!!

Sâu trong bóng tối, quang ảnh một đầu Cự Long như ẩn như hiện, vặn vẹo bay lên, điên cuồng giãy dụa, mà cẩn thận quan sát, sẽ chú ý tới thân ảnh trên thân Cự Long cùng Lục Đạo đặc thù 'làm bạn' xung quanh.

Bởi vì hắc ám quá dày đặc, những thân ảnh kia như ẩn như hiện, thấy không rõ lắm, nhưng xuyên thấu qua Cự Long ngẫu nhiên bộc phát cường quang, miễn cưỡng có thể liên tục nhìn thấy từng mảnh từng mảnh hình ảnh.

Sáu bóng người vậy mà lại đang vây bắt Cự Long!!

- Ai cũng không được qua đây!!

Ngao Lê phát ra tiếng gào thét sau cùng, dứt khoát làm ra quyết định chính xác nhất —— vọt mạnh đến hướng Đông.

Nếu như Quỷ Hoàng khăng khăng muốn vây bắt đỉnh phong Long Thần nó đây, vậy thì chắn chắn phải phân ra ba vị trở lên.

Dù sao nơi này cũng là Nhân Gian giới, thực lực Quỷ tộc chịu ảnh hưởng cực lớn, muốn chém giết Long Thần đầu tiên của Long tộc là nó đây, nhất định phải ba vị trở lên.

Kể từ đó, Quỷ Hoàng phóng tới chiến trường Đế tộc sẽ không đủ để hình thành trùng kích áp đảo.

Nếu không... Quỷ Hoàng bọn họ nhất định phải từ bỏ vây bắt nó!!

- Giết!!

Tu La không dây dưa cùng Ngao Lê, nhiệm vụ chủ yếu là phá tan chiến trường Đế tộc, săn giết càng nhiều Thần Ma, triệt để trọng thương liên quân Đế tộc.

- Lão tử nói cái gì tới? Mấy triệu Quỷ tộc, cửu đại Quỷ Hoàng!!

Chu Thanh Thọ hét lớn, huyết tế Tinh Thần Kiếm, bộc phát ra tinh thần vô hạn, giống như là đo băng đằng tinh hà, đuổi giết vào sâu trong chiến trường, chuẩn bị chặn đánh các Thánh Hoàng đang chạy trốn.

- Tu La! Mau tới giúp ta, bắt lấy thiên kiêu Đế tộc.

Hồng Hoang Thiên Long bạo kích hai cánh, chở Hồng Mông Phong Bia đi hoành hành bạo kích, ép tới Vĩnh Dạ.

Hồng Mông Phong Bia đã dung hợp cùng siêu cấp chiến khu, toàn diện kích phát đã bạo động lên uy lực Vạn Đạo, trùng kích thân thể tráng kiện, kích phát ra uy thế Thần Linh đỉnh phong cường đại, lập tức tạo thành áp chế đối với Vĩnh Dạ.

Hồng Mông Phong Bia bộc phát uy thế, như là để sơn hà tề động, nhật nguyệt cùng run, Chư Thiên dao động, ánh sáng Hồng Mông vô tận để không gian mơ hồ, chôn vùi đại đạo.

Vĩnh Dạ ương ngạnh ứng đối, điên cuồng thôi động Yên Diệt lĩnh vực, chống cự lại sóng triều Hồng Mông tràn ngập đất trời.

Nhưng, niềm tin của hắn lại dao động!

Quỷ tộc tới thật?

Đừng nói Cửu Hoàng đều tới, chỉ cần năm ba vị, cũng đủ để sinh ra trùng kích trí mạng đối với chiến trường hôm nay.

Mà từ trong tiếng gào thét tuyệt vọng của Ngao Lê đã có thể suy đoán ra số lượng Quỷ Hoàng cùng đội hình Quỷ tộc.

Chẳng lẽ, lại phải rút lui??

Trước đó đã rút lui qua một lần, bây giờ lại phải rút lui sao?

Trong nửa đời trước cao ngạo hắn chưa từng gặp được sỉ nhục như thế này.

Mà, binh bại như núi đổ, Đế tộc liên quân không có tín niệm, một khi tháo chạy, hậu quả khó mà lường được.

Nhưng, đối mặt với tiếp tục trấn áp Hồng Hoang Thiên Long, cùng đang hướng hắn nhanh chóng tới gần U Minh Quỷ tộc.

Vĩnh Dạ cắn chặt răng, chịu đựng khuất nhục, lần nữa lựa chọn rút lui.

Ầm ầm bạo hưởng, triều dâng chôn vùi hình thành lỗ đen đổ sụp, cưỡng ép xâm nhập về bốn phương tám hướng, như là cưỡng bức cho thế giới mênh mông tuôn ra lỗ thủng, những nơi lỗ thủng đi qua, càn khôn hủy diệt, đại đạo sụp đổ, hết thảy, hết thảy, đều bị thôn phệ và phá hủy.

Hồng Hoang Thiên Long lù lù bất động, điên cuồng phóng thích Hồng Mông Phong Bia, chống cự lại uy thế cường đại gần như là thần linh đỉnh phong tự bạo.

Nhưng... Yên Diệt linh văn chính là Chí Tôn linh văn của Nhân tộc từ Hồng Hoang đến nay, giờ phút này mượn nhờ đế cốt thôi động, vẫn rung chuyển ăn mòn ánh sáng Hồng Mông.

- Chúng ta, sau này còn gặp lại!!

Vĩnh Dạ thôi động đế cốt, nhấc lên triều dâng chôn vùi, muốn trước khi đi trùng kích chiến trường, tranh thủ cơ hội thoát khỏi cho càng nhiều cường giả Đế tộc.

- Vọng tưởng!!!

Hồng Hoang Thiên Long điên cuồng kích phát Hồng Mông Phong Bia, lấy uy lực diễn biến Vạn Đạo, áp chế triều dâng chôn vùi tàn phá bừa bãi.

Chôn vùi sụp đổ, Hồng Mông bổ thiên.

Đối kháng cực hạn, dẫn phát thế giới oanh minh, cơ hồ truyền khắp trăm vạn dặm sông núi.

Cuối cùng... dưới sự áp chế cường đại của Hồng Hoang Thiên Long, cái lỗ đen này trùng kích đủ để nửa cái chiến trường chôn vùi, bị cưỡng ép ngăn chặn, cũng cưỡng bức 'khép lại', để đất trời suýt nữa sụp đổ đã trở lại bình thường, nhưng rất đáng tiếc, Vĩnh Dạ bị đế cốt bảo vệ, thoát khỏi từ trong bóng tối.

Mặc dù Vĩnh Dạ đã chạy, nhưng Hồng Hoang Thiên Long cũng thoát khốn, mấy triệu Quỷ tộc đã giết tới.

Cho đến giờ phút này, chiến trường hỗn loạn rốt cuộc cũng đã thấy rõ ràng trong bóng tối lao nhanh là ai.

Chủ nhân Côn Lôn, Tu La!

Chủ nhân Huyết Hà, chủ nhân Hoàng Tuyền, chủ nhân Luyện Ngục, chủ nhân Âm Ngục, chủ nhân Vạn Ác.

Sáu Quỷ Hoàng thống ngự mấy triệu Quỷ tộc, tràn ngập đất trời che mất chiến trường Đông Bộ.

Điều liên quân Đế tộc chờ đợi chính là Khương Phàm chết thảm, là Thiếu Hoàng cùng Thái Tổ toàn diện tiếp viện, kết quả lại chờ đến Quỷ tộc Địa Ngục?

Quỷ tộc Địa Ngục vậy mà lại dám xé bỏ hiệp nghị, toàn diện xâm lấn Nhân Gian giới?

Khương Phàm lại thuyết phục bọn chúng như thế nào?

Bọn chúng lại gánh chịu hậu quả như thế nào??

Nhưng, không quản được nhiều như vậy.

Mặc dù lục đại Quỷ Hoàng sẽ nhận Nhân Gian giới áp chế, nhưng khẳng định còn có thể có được thực lực tới gần Thần Linh đỉnh phong, mà hầu như là bất tử bất diệt.

Thiên Hậu ác chiến với Đế Tử quả quyết nhất, chịu đựng khuất nhục cưỡng ép rời khỏi chiến trường.

- Đại Tặc, đảo loạn chiến trường! Cứu Cổ Thần!!

Thiên Hậu không có dây dưa, lớn tiếng gào thét, dứt khoát đuổi giết chiến trường Khương Phàm nơi đó.

- Thời khắc săn giết đã đến!

Hồng Hoang Thiên Long cao giọng hét lớn, long văn thức tỉnh, tuyệt thế long uy quay quanh, sôi trào lên sóng triều Hồng Mông, uy thế long văn đại trương, giống như là thời khắc khai thiên tích địa sinh ra con Tổ Long đầu tiên, hoành hành giữa thế gian, miệt thị dân chúng, bạo kích Ngao Tấn đang muốn mang Cổ Thần đi.

- Thiên Long tộc muốn tự giết lẫn nhau sao?

Ngao Tấn vung Cổ Thần ra, nghênh kích uy lực Hồng Mông cường đại bao quanh long uy.

- Trước đó các ngươi cũng không có khách khí với ta nửa phần!

Hồng Hoang Thiên Long theo sát long văn, hai cánh bạo kích, tốc độ càng lúc càng nhanh, nhào về phía Ngao Tấn.

Thiên Hậu, Tu La, phân biệt từ hai vị trí lao thẳng đến chỗ chiến trường của Khương Phàm.
Chương 2904 Kết thúc tất cả (4)

Thái Tổ cùng Thiếu Hoàng đều đủ hung hãn, không có lập tức tháo chạy, mà thừa dịp cơ hội này lại bộc phát một lần, oanh sát Khương Phàm.

Chỉ cần Khương Phàm vừa chết, cục diện sẽ còn có cơ hội lay chuyển.

Ầm ầm!!

- Các ngươi không có cơ hội! Đế tộc thua rồi!! Thua rồi!!

Khương Phàm ngang nhiên khởi động lần Niết Bàn thứ hai, liệt diễm sôi trào như Hỏa Sơn Vạn Cổ phun trào, phóng lên tận trời, tiếp đó tuôn ra tám phương, cưỡng bức đẩy lui Thái Tổ cùng Thiếu Hoàng, sau đó Niết Bàn trùng sinh trong liệt diễm đang cuộn trào, trở lại đỉnh phong.

- Rút lui!! Không cần phân tán, cùng một chỗ rút lui!

Thiếu Hoàng cảm thấy thật đáng tiếc, nhưng lại không thể không rút lui khỏi chiến trường.

- Cùng một chỗ rút lui!!

Huyền Vũ Thái Tổ đã lập tức hiểu ý tứ, nếu như đơn độc rút lui, chắc chắn sẽ bị Khương Phàm đánh giết từng tên, nhất là hắn cùng Huyền Đàm, Huyền Mang, tốc độ là thiếu hụt, từ nơi này xông tới hướng đông là năm mươi vạn dặm, chắc chắn sẽ trở thành con đường chết của mình.

- Long tộc, tập kết! Tập kết tới chỗ chúng ta!

Thiếu Hoàng liên tiếp gào thét.

Nhất định phải liên hợp rút lui, nếu không từng người tự chiến, tự tìm đường chết.

Bọn hắn là bại, nhưng tuyệt đối không thể bị bại quá thảm, nhất định phải cho Đế tộc giữ lại bộ phận cường giả.

Ầm ầm...

Huyền Vũ Thái Tổ phóng thích hải triều ngập trời, bao phủ chiến trường.

Hải triều không ngừng liên tục xông ra chiến khu hư vô, dã man lao nhanh, vô cùng mênh mông, chặn đánh Quỷ tộc, cũng tách vòng chiến giằng co ở các nơi ra.

- Rời khỏi chiến trường, rút lui!! Rút lui rút lui rút lui!!

Long tộc bi phẫn gầm thét, lại không còn bận tâm mặt mũi, nhao nhao hội tụ tới chỗ Huyền Vũ Thái Tổ.

- A a a, ta không cam tâm!!

- Hỗn đản, hỗn đản, tại sao??

- U Minh Quỷ tộc đáng chết!!

Các cường giả Đế tộc tức giận đến không kiềm chế được, chịu đựng khuất nhục cưỡng ép tránh thoát khỏi vòng chiến của riêng phần mình.

Đều là cường giả Thánh Hoàng cùng Thần cấp, dưới cơn điên cuồng phóng thích vô độ, số lượng lớn cường giả tránh thoát khỏi vòng chiến.

Loạn loạn loạn!!

Mấy ngàn dặm chiến trường triệt để lâm vào hỗn loạn.

Nhưng, Yêu tộc muốn tập kết, há lại dễ dàng như vậy!

Bọn hắn điên cuồng giãy dụa, cường giả Vạn Thế điên cuồng bạo tẩu. Mà hải triều của Huyền Vũ Thái Tổ vẫn bạo động mãnh liệt, nhưng cũng khó có thể chiếu cố toàn bộ chiến trường và tất cả vòng chiến.

Khương Phàm, Thiên Hậu, Đông Hoàng Như Ảnh, liên hợp với nhau giết tới một chỗ, trấn áp một chỗ, tận hết khả năng săn giết cường giả Thần cấp.

Đầu tiên là Huyền Mang, giải thoát Tần Vị Ương, sau đó là Thái Uyên Thần Tôn, giải thoát Khương Diễm.

Tiếp đó là Thiên Long... Bạch Hổ...

Về phần chiến trường Ma tộc, không thể nghi ngờ là chật vật nhất.

Theo Thái Hư Cổ Long tránh thoát khỏi, Đông Hoàng Càn, Đông Hoàng Toại cùng Đông Hoàng Lăng Tuyệt đều không có dây dưa, quả quyết tập kết, đuổi giết chiến trường Ma tộc, thuận tiện còn mang theo Kiều Vô Hối.

Thái Âm Ngọc Thố cùng Cổ Tác Nhân cũng nhao nhao đuổi giết Ma tộc chiến trường.

Ma tộc hung tàn lại cường đại, không hề dễ dàng tiễu sát, huống chi lại là trạng thái bùng nổ. Cho nên càng nhiều cường giả tụ tập, càng có thể bảo đảm tuyệt đối không được xảy ra sai lầm!!

Cùng lúc đó, Thương Sinh Cung tại đỉnh tổ sơn rốt cuộc cũng được thả ra!

Nơi đó không hiểu rõ tình huống cụ thể trên chiến trường, nhưng giết ma tộc lại chuẩn không sai, nhất là Hắc Hoàng Thiên nắm Cửu Hoàng Hắc Ma Bia trong tay kia!

Dưới chỉ lệnh của Lý Quân Dao, Thương Sinh Cung dưới tiếng hò hét cao vút của hàng tỷ dân chúng hò, tụ tập sát niệm Thương Huyền, phát khởi bạo kích đối với Hắc Hoàng Thiên!

Hàng tỷ dân chúng đã bị tuyệt vọng cùng tức giận thôn phệ, đang điên cuồng phát tiết phía, cống hiến lực lượng cầu nguyện không có gì sánh kịp.

Thương Sinh Cung mãnh liệt lắc lư, cơ hồ không chịu nổi, nhưng Sát Sinh Tiễn vẫn bộc phát ra cách mấy vạn dặm mênh mông, đánh về phía Hắc Hoàng Thiên.

Một lần... Hai lần... Ba lần...

Hắc Hoàng Thiên bằng vào Hắc Ma Bia liên tiếp chạy trốn nhưng vẫn liên tục bị trọng thương, cuối cùng bị Thôn Thiên Ma Hoàng triệt để vây quanh!

Liên quân Đế tộc rõ ràng diễn dịch cái gọi là binh bại như núi đổ.

Cường giả Vạn Thế thì thừa thắng xông lên diễn dịch đến cực hạn.

Kỷ Nguyên năm hai mươi, ngày hai mươi tám tháng mười hai!

Trận đại chiến Thương Huyền chiến thứ hai, bộc phát toàn diện tại phía bắc Đại Hạ hoàng triều.

Mặc dù liên quân Đế tộc nhìn như chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, càng hào tình vạn trượng muốn giải quyết triệt để cường giả Vạn Thế. Nhưng, từ khi Khương bắt đầu Nghị tấn công, đại sát toàn trường, đến khi Triệu Thanh Duẫn như 'phù dung sớm nở tối tàn', trận liên minh ngay cả tràng sử của Đế tộc không có tiền lệ cũng không có lấy được hiệu quả trấn áp lý tưởng, ngược lại còn chật vật mà hỗn loạn.

Vào thời khắc mấu chốt, lục đại Quỷ Hoàng Địa Ngục cường thế tiếp viện, càng là dưới sự rung động cùng cường thế, đánh vỡ tung chiến trường.

Cuối cùng, liên quân Đế tộc cường thế tập kết Nhân tộc Yêu tộc Ma tộc đã tan tác toàn diện.

Tất cả Ma tộc của Hắc Ma đại lục, không một tên nào may mắn thoát khỏi!

Lên tới Đế tộc Hắc Thiên Hoàng, xuống đến Thánh Hoàng, toàn bộ đều lọt vào chém giết!

Ma binh chí cao của Hắc Ma Đế tộc là Cửu Hoàng Hắc Ma Bia, cũng lọt vào trấn áp.

Bắc Thái Đế Tử, Thái Sơ Vĩnh Dạ, chạy thoát.

Kim Vô Song trốn vào chi đội Yêu tộc.

Sau khi chi đội Yêu tộc gian nan tập kết thì cũng nhanh chóng di chuyển tới hướng đông.

Ba tôn Long Hoàng của Long tộc là Ngao Lê, Ngao Tấn, Ngao Minh, cùng Lôi Đình Cự Long, hai tôn Bát Thủ Thiên Long, ba tôn Thái Hư Cổ Long, có thể may mắn còn sống sót!

Bạch Hổ Thiếu Hoàng, lão Yêu Thần, cùng một tôn Thánh Hoàng Bạch Hổ, một tôn Thánh Hoàng Cùng Kỳ, có thể may mắn còn sống sót.

Huyền Vũ Đế tộc, Thái Tổ cùng Huyền Minh còn sống, Huyền Mang chết thảm!

Ngày hai mươi chín tháng mười hai, chi đội U Minh rút lui toàn diện, thẳng đến Thiên Trụ sơn.

Bọn chúng không thể nào tồn tại lâu dài tại Nhân Gian giới, nếu không rất dễ dàng bị 'hòa tan' biến mất.

Mà Sinh Tử Lưỡng Giới cường thế khai thông, chắc chắn sẽ kinh động Đế Quân, bọn hắn nhất định phải trở về U Minh Địa Ngục, chuẩn bị đối kháng Đế Quân trấn áp.

Sau khi ngắn ngủi chỉnh đốn, Khương Phàm thống ngự cường giả Thương Huyền đuổi bắt chi đội Yêu tộc trốn về hướng đông.

Nhưng dưới sự bảo vệ gắt gao của Huyền Vũ Thái Tổ, cùng dưới sự uy hiếp của 'Chúng Sinh Đại Táng' từ Thiếu Hoàng, mấy lần điên cuồng ác chiến đều bị ép ngừng lại.

Kỷ nguyên năm hai mươi mốt, ngày hai mươi tháng một, được cường giả Thương Huyền 'làm bạn', Huyền Vũ Thái Tổ vượt qua năm mươi vạn dặm, lui tiến về phía đông Huyền Vũ hải vực.

- Nâng đao!!

Khương Phàm cuồng bạo gào thét, vang vọng chân trời.

Thương thương thương!

Tiếng tranh minh kịch liệt, giống như xuyên kim liệt thạch rung động sơn hà, oanh minh đại lục cùng hải dương.

Hồng Hoang Thiên Long, Kiều Vô Hối, Tần Vị Ương, Ngu Chính Uyên và các Thần Linh; Đông Hoàng Càn, Khương Quỳ, Bạch Tai, Triệu Thời Việt và các Thánh Hoàng nhao nhao bóp lấy tù binh trong tay.
Chương 2905 Kết thúc tất cả (5)

Có Cửu Thủ Thiên Long Ngao Anh, một tôn Bát Thủ Thiên Long, Bạo Phong Cự Long, Thương Hải Cự Long, Thập Nhị Dực Hắc Xà Hoàng, luân hồi Cổ Long.

Có Bạch Hổ Yêu Thần, hai tôn Thánh Hoàng Bạch Hổ, một tôn Thánh Hoàng Cùng Kỳ, Thao Thiết, Đào Ngột, Đại Địa Hùng Hoàng, cự thú hải dương.

Có Hắc Hoàng Thiên, Hình Thiên Ma Hoàng, Kình Thiên Ma Hoàng, mười tám vị Thánh Hoàng của Hắc Ma đại lục.

Có Chu Phục Sinh, Thái Uyên Thần Tôn, Chu Nguyên Bá, Bùi Tu Nghiệp!

Còn có... bốn tôn thần Khương Phàm săn giết lúc mới bắt đầu khai chiến, Ngao Tiêu, Ngao Tất, Hắc Liễm, Địch Nhung, Thủy Tổ Ngư, Thiên Uy Thần Tôn.

Những tù binh này có một số đã chết, có một số thì linh hồn bị trọng thương đang hấp hối.

Toàn bộ bị đám người Kiều Vô Hối kéo lấy, áp chế ở trên vách đá sóng cả mãnh liệt.

Rống!!

Huyền Vũ Thái Tổ cuồng bạo đạp động hải triều, lên cơn giận dữ.

Ngao Lê, Thiếu Hoàng bi phẫn gầm thét, sát khí ngập trời.

Nhưng nhìn tộc nhân gần ngay trước mắt, nhìn bọn người Khương Phàm cuồng nhiệt hung tàn, bọn hắn không thể không cố nén xúc động.

- Kỷ Nguyên năm hai mươi mốt, tháng một... ngày hai mươi!!

Giọng Khương Phàm hét lớn, vang vọng đất trời.

- Đế tộc bại lui! Nhân tộc, tam thần chạy trốn, còn lại toàn diệt!! Yêu tộc, Thất Thần Bát Thánh tan tác, còn lại... Toàn diệt!! Hắc Ma Đế tộc, toàn quân bị diệt: Huyết Ma Đế tộc, bại trốn Đông Bắc!!

- Ta, Phần Thiên Thần Hoàng, đại biểu Thương Huyền, chính thức tuyên cáo với Bát Châu Thập Tam Hải: trận chiến thủ vệ tại Thương Huyền, đại thắng kết thúc!

- Từ hôm nay, bất kỳ Thần tộc Đế tộc nào, chưa cho phép mà còn dám đặt chân Thương Huyền nửa bước, Thương Huyền sẽ nâng lệnh truy sát... Vạn năm không rút lui! Không chết không thôi!!

Giọng Khương Phàm càng ngày càng cuồng nhiệt, càng ngày càng khàn đi, vẻ mặt cũng trở nên dữ tợn trong sự điên cuồng.

- Thương Huyền thủ vệ chiến, đại thắng!! Đại thắng!!

- Đại thắng!! Đại thắng!

- Chúng ta... Thắng!!

Bọn người Kiều Vô Hối, phát ra tiếng gào thét cuồng nhiệt mà điên cuồng đối với đại dương mênh mông mãnh liệt, đối với Đế tộc đang tức giận, có người cuồng hỉ, có người rơi lệ, có người cuồng loạn không ngừng hét lớn.

Chúng ta, thắng!!

Trước sau hai đời kiên trì, mấy chục năm chinh chiến đẫm máu.

Bọn hắn nghịch thiên mà đi, thay đổi càn khôn.

Bọn hắn biến không thể thành có khả năng, bọn hắn rèn đúc thời đại thuộc về mình!!

Rống...

Đám Ngao Anh bị trấn áp suy yếu gào thét, trong bọn họ có Thần tộc có Đế tộc, chưa từng nhận khuất nhục như vậy, bị đè đầu xuống đợi làm thịt, bị xem như tế cờ tuyên ngôn.

- Thắng... Vậy mà... Thắng... Làm sao có thể... Thắng...

Chu Phục Sinh bị Thiên Phạt Thần Kiếm đánh xuyên, linh hồn suy yếu, thân thể rách rưới, ý thức hốt hoảng.

Huyền Vũ Thái Tổ tức giận không kiềm chế được, thác hải hét giận dữ:

- Phần Thiên Thần Hoàng, ngươi đừng phách lối quá sớm. Chúng ta lui, nhưng không có nghĩa là chúng ta thất bại, kẻ thống trị chân chính là Đế tộc, người thống ngự thế giới này thật sự, là Đế Quân!!

- Ngươi và Tu La, Thương Huyền và Địa Ngục, tiếp nhận lửa giận đến từ Đế Quân, trấn áp đến từ Đế Quân đi.

Khương Phàm giơ tay phải lên cao cao:

- Tế, anh linh chiến tử ngàn năm trước! Tế, các nhân kiệt hào hùng bảo vệ Thương Huyền mà chết! Chém!!

- Chém!!

Bọn người Kiều Vô Hối nhao nhao gầm thét, nâng đao chém đầu, trấn đao toái hồn!!

Khương Phàm căm tức nhìn liên quân Đế tộc xa xa, lần nữa gào thét:

- Tất cả mọi người chúng ta còn may mắn sống đến bây giờ, uống máu tuyên ngôn, vĩnh viễn, thủ vệ Thương Huyền đại lục, đời đời truyền thừa, ngọn lửa bất khuất. Chúng ta, không sợ uy hiếp, chúng ta, không sợ cái chết, chúng ta... Thề sống chết nghênh chiến người ti tiện xâm nhập!

- Thề sống chết nghênh chiến người ti tiện xâm nhập!!

Bọn người Kiều Vô Hối nhao nhao gầm thét, đã là đang tuyên cáo với Đế tộc, cũng là đang lăng nhục hành vi xâm lấn của Đế tộc.

Khương Phàm chỉ liên quân Đế tộc phía xa:

- Trở về chuyển cáo Đế Quân của các ngươi, có đảm lượng, thì đến Thương Huyền giết ta! Không có can đảm, thì đi Đăng Thiên Kiều, ta chờ đám các ngươi!

Đại chiến Thương Huyền kết thúc!!

Lúc bắt đầu oanh động, khi kết thúc càng oanh động.

Khắp thế gian đều kinh ngạc!

Trước đó tất cả mọi người từng dự đoán Khương Phàm chắc chắn sẽ thua, Thương Huyền đại lục ắt gặp chinh phục, trận hỗn chiến cả thế gian chú ý này xem chút chính là Khương Phàm kết thúc bi tráng, cùng đối kháng giữa Đế tộc và phân chia lãnh địa với nhau.

Kết quả thì sao đây?

Khương Phàm vẫn đang một mực sáng tạo kỳ tích lại lần nữa rèn đúc truyền kỳ bất hủ!

Phần Thiên Thần Hoàng, thực sự trở thành kẻ thống trị không thể coi thường ở thời đại này!

Thương Huyền đại lục, cũng thực sự trở thành lãnh địa chủ quyền không người dám mơ ước!

Đại Hạ hoàng triều!!

- Thương Huyền đại thắng!! Đế tộc tan tác!! Đồ sát Thần Ma... Ba mươi ba vị!!

Theo lời tuyên bố cao điệu của Lý Quân Dao, hàng tỷ dân chúng lâm vào cuồng hoan.

Bọn họ kích động la lên, ôm chầm lấy nhau, thậm chí là rơi lệ.

Phóng thích dưới cơn khủng hoảng cực độ để bọn họ khó mà tự kiềm chế được.

Thắng?

Phần Thiên Thần Hoàng vậy mà lại thắng thật?

Dài đến ba mươi ngàn năm khuất nhục, rốt cuộc cũng trở thành lịch sử?

Phần Thiên Thần Hoàng mang theo cường giả một tay hắn bồi dưỡng, đuổi tất cả người xâm nhập?

Đây là chiến tích vang dội cổ kim đến cỡ nào!

Đây là vinh quang tỏa sáng vạn cổ đến cỡ nào!

Càng làm cho bọn hắn kích động là, Nhân tộc, Yêu tộc cùng Ma tộc tan tác, cùng số lượng cường giả Thương Huyền may mắn còn sống sót, đủ để cho Đế tộc thiên hạ lại không có bất kỳ bên nào dám can đảm đặt chân đến Thương Huyền.

Thương Huyền yếu nhất, đột nhiên trở thành đại lục mạnh nhất, khinh thường Bát Châu Thập Tam Hải?

- Phần Thiên Thần Hoàng!

- Phần Thiên Thần Hoàng!

Tám vạn dặm cương vực tại Đại Hạ hoàng triều, vang vọng anh danh của 'Phần Thiên Thần Hoàng', kéo dài không tiêu tan.

Lý Quân Dao cùng bọn người Khương Hồng Võ đứng tại đỉnh núi, ngắm nhìn Đại Hạ cương vực đang sôi trào, rung động càng kích động.

Kết thúc, cuối cùng cũng kết thúc, bọn hắn chứng kiến Khương Phàm trưởng thành, càng chứng kiến một đoạn lịch sử ầm ầm sóng dậy.

Thử hỏi cổ kim, mấy người có thể bằng?

Bọn hắn không kịp chờ đợi muốn đuổi tới chỗ Khương Phàm, cùng hắn hưởng thụ cái thời khắc vinh quang vô tận này.

Nhưng, đối với Khương Phàm mà nói, mặc dù Thương Huyền kết thúc chiến tranh, nhưng nguy cơ mới lại như lửa sém lông mày.

Cái đầu tiên, U Minh Địa Ngục xé bỏ hiệp nghị ngang nhiên xâm lấn Nhân Gian giới, không thể nghi ngờ là trái với cấm kỵ sinh tử. Đối với Đế tộc mà nói, đây là khiêu khích nghiêm trọng không thể tha thứ, đối với U Minh mà nói, cần nghiêm túc xử lý.

Cơ hồ có thể khẳng định, Tu La chắc chắn phải chết!!

Cho nên Khương Phàm nhất định phải chuẩn bị nhúng tay, dù là khai chiến toàn diện cùng U Minh Địa Ngục.

Cái thứ hai, mặc dù Thương Huyền thắng, nhưng Khương Phàm còn không phải Đế Quân. Đế tộc thảm bại toàn diện đã kích thích các chưởng khống giả chân chính của thế giới. Một khi Đế Quân đặt chân đến Thương Huyền, Khương Phàm đã trải qua hai đời chống lại lấy được thắng lợi, đều sẽ sụp đổ.

Cuối tháng một năm hai mươi mốt.

Sau khi chỉnh đốn ngắn ngủi, Khương Phàm lấy danh nghĩa chủ nhân Thương Huyền, lấy danh nghĩa thống lĩnh chi đội chiến tranh mạnh nhất thiên hạ, phát ra tuyên chiến mới.

Nhưng không còn là Đế tộc, mà là U Minh Địa Ngục!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK