Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2866 Một Khắc Đồng Hồ (2)

Ác chiến vừa mới bộc phát, chỉ giữa mấy hơi ngắn ngủi, chính là hình ảnh tuyệt sát để chiến trường hồi hộp.

Mạnh yếu, không gần như chỉ ở thực lực, càng ở phương thức cùng phối hợp!!

Loại cuồng nhân chiến tranh như Thiên Hậu này sẽ lợi dụng ưu thế, thời điểm phát giác được Tru Thiên Thần Kiếm theo vào sẽ lập tức tính toán ra trọn bộ chiến thuật, lấy mê vụ quấy nhiễu, đánh nát đầu, lấy Âm Dương theo vào, loạn thân nó, lấy pháp tướng Thiên Địa Luân động thân rồng, dẫn song kiếm mổ bụng!!

Cổ Thần cùng Tru Thiên Thần Kiếm phối hợp cũng coi như ăn ý, không hề làm mất đi cơ hội tuyệt hảo này!!

Hống hống hống...

Ngao Lê nổi giận, mãnh liệt nhấc lên, lấy đại thần thông Long tộc - 'càn khôn nghịch loạn', quay cuồng ra tử kim vô tận, như lũ quét vạn dặm cuốn tới, giống như biển lớn ngập trời, bạo động vô biên vô tận hoắc loạn thiên địa.

Thiên Hậu, Cổ Thần, Thiên Phạt Thần Kiếm đều bị cưỡng ép lật tung, bức lui hơn mười dặm.

Long hồn Ngao Lê tức giận gào thét:

- Ngao Tiêu, không cần phải để ý đến ta! Cần phải cuốn lấy Hồng Hoang Thiên Long kia! Cửu Thủ Thiên Long! Mau chóng giải quyết đối thủ của các ngươi! Không cần mưu toan lợi dụng thực lực Cự Long tộc suy yếu! Nếu như chúng ta bại, các ngươi cũng đừng hòng sống mà đi ra khỏi Thương Huyền đại lục!

Sau khi Ngao Lê gào thét ngược lại là tìm kiếm đầu Long Thần 'biến mất' kia:

- Ngao Tranh!! Ngao Tranh đâu?? Chết ở đâu rồi, tới giúp ta!!

Lúc này, Ngao Tranh đang co quắp trong phế tích, đi từ từ tới cái chết.

Long tinh điên cuồng bộc phát, cuối cùng không thể gây tổn thương đến 'đan dược' một chút nào, ngược lại còn dần dần hao hết năng lượng, bị 'đan dược' thôn phệ.

Thân rồng khổng lồ kéo dài mười vạn mét vậy mà đang gầy gò lại nhanh tới mức mắt trần cũng có thể thấy rõ được, Long Hoàng Chung quay quanh ở bên ngoài đã sớm không biết đã biến mất từ lúc nào.

- Cổ Tác Nhân!! Các ngươi nhất định phải chịu đựng! Chịu đựng!

Thiên Hậu nghiêm nghị gào thét, linh văn trên trán bạo phát ra cường quang vô tận, như là chiếu phá trời đất, chiếu vào thời không, không gian hoắc loạn vậy mà lại xuất hiện đại đạo lưu ba quỷ bí, hiện ra Càn Khôn Pháp.

Mênh mông cường quang, mê ảnh quỷ bí, cuồn cuộn vờn ở xung quanh nàng, phụ trợ nàng như là tuyệt thế Chiến Thần.

Thân thể gầy gò của Thiên Hậu kịch liệt vặn vẹo, bạo phát ra mênh mông huyết thủy giống như nổ tung, nương theo bí lực vô lượng cuồn cuộn, ngưng tụ ra một tôn tiếp lấy một tôn ác thú.

Thái Âm Ngọc Thố, Hồng Hoang Tổ Kỳ Lân, Huyền Vũ, Côn Bằng, Kim Ô, Đằng Xà, Kim Hống.

Thiên Hậu giống như phá giải mình sống sờ sờ.

Thái âm cuồn cuộn, Ngọc Thố cuộn trời.

Tự nhiên cuồn cuộn, Kỳ Lân nạp giới.

Triều dâng vô biên, Huyền Vũ thác hải.

Thiên địa cuồn cuộn, Côn Bằng phù diêu.

Kim quang diệu thế, Kim Ô hóa trời.

Đại đạo thông thiên, Đằng Xà quy tổ.

Thiên băng địa liệt, Kim Hống rít gào giữa trời.

Sáu tôn cự thú tổ mạch, nương theo máu tươi phun ra cùng bí lực vô lượng sôi trào, liên tiếp thành hình, sinh động như thật, thần uy cuồn cuộn.

Giữa thiên địa đều lắc lư lên sóng lớn vô cương, bạo động lên tuyệt thế yêu khí, như là tái hiện uy lực bá thiên của bầy yêu Hồng Hoang.

Sau một khắc, đất trời rung chuyển, pháp tắc lay động, sáu tôn Tổ Thú Trận cuồng bạo va chạm thân thể gầy gò của Thiên Hậu.

Thiên Hậu đau đớn kêu rên thảm thiết, nương theo tiếng răng rắc giòn vang, sinh sinh hóa thành một tôn cự thú khủng bố.

Dung hợp sáu tôn Tổ Thú, bộ dáng dữ tợn quái dị, khủng bố càng uy nghiêm, thực lực đạt đến cực hạn.

- Ta có thể kiên trì một khắc đồng hồ!! Một khắc đồng hồ!! Ngao Lê không chết, chúng ta... Ai cũng sống không được!!

Thiên Hậu đau đớn gào thét nương theo sát niệm ngập trời, đạp tan không gian, lao thẳng đến Ngao Lê.

- Giết!!

Cổ Thần, Tru Thiên Thần Kiếm, toàn bộ sôi trào lên sát ý, theo sát Thiên Hậu vây bắt Ngao Lê.

Thiên Hậu kích phát thảm liệt, rung chuyển ba ngàn dặm chiến trường, kích ra huyết tính của tất cả cường giả thế giới mới.

Hồng Hoang Thiên Long chở Hồng Mông Phong Bia đi, cuồng chiến với Ngao Tiêu.

Tần Vị Ương, Ngu Chính Uyên cố nén trọng thương, phối hợp với Cổ Tác Nhân, nghênh chiến ba tôn Cửu Thủ Thiên Long.

Giới Chủ thế giới mới thì triệt để hóa thân thành Vạn Đạo Thần Thụ, giơ lên pháp tắc vô tận, trấn áp Thiên Đạo, nộ chiến luân hồi Long Thần.

Một khắc đồng hồ!

Một khắc đồng hồ!!

Nếu như trong vòng một khắc đồng hồ, Thiên Hậu có thể chém giết Ngao Lê, mà bọn người Tần Vị Ương lại có thể chịu đựng, chính là thời khắc phản kích.

Nếu như Thiên Hậu không thể chém giết Ngao Lê, hoặc là bọn người Tần Vị Ương không kiên trì nổi, thế giới mới tương nghênh đến tan tác toàn diện, không có bất kỳ chỗ giảng hoà nào.

Thiên Hậu gào thét kích phát đấu chí của thế giới mới, kích phát cả chiến ý của Long tộc.

- Long tộc! Long tộc! Long tộc!!

Long hồn Ngao Lê phát ra tiếng long ngâm to lớn, đong đưa thân rồng mười vạn mét, ngang nhiên đuổi giết Thiên Hậu.

- Long tộc! Long tộc! Long tộc!!

Toàn thể Cự Long, Thiên Long, Chân Long, Á Long tộc, vân vân… tất cả đều gào thét cao vút.

Không cần bất cứ cổ động luận dư thừa nào, hai chữ Long tộc đủ để điều động cao ngạo cùng chiến ý trong lòng bọn chúng.

Chiến trường chém giết cuồng bạo tại thế giới mới đột nhiên thăng cấp, trở nên điên cuồng hơn, trở nên hung tàn hơn.

Thịt nát rơi đầy trời, máu tươi bay lả tả.

Năng lượng cuồn cuộn như biển gầm sôi trào, thanh triều oanh minh như thiên lôi không dứ.

Hai bên đều giết tới cực hạn, giết tới điên cuồng.

Thiên Hậu tuyên ngôn một khắc đồng hồ, như là phủ lên tiếng chuông tang đếm ngược cho chiến trường rộng lớn.

Một khắc đồng hồ bộc phát, là một khắc đồng hồ điên cuồng, ngươi không chết, chính là ta vong!!

Nhưng, trận hỗn chiến ngươi chết ta sống này nhất định không tầm thường.

Sâu trong địa tầng, đường sông uốn lượn, Huyền Vũ Thái Tổ đang tự mình đi chiến trường thế giới mới.

Bên ngoài mấy vạn dặm, Triệu Thanh Duẫn, Thái Uyên Thần Tôn, Chu Phục Sinh và các cường giả tấn mãnh tiến lên.

Càng về phương hướng tây bắc xa xôi, liệt diễm càng ngập trời, thiên địa vỡ vụn, một đầu hoa lệ Chu Tước nhanh chóng lao vùn vụt giữa chân thực cùng hư vô, tiếng gáy to mãnh liệt, âm thanh chấn đoạn trời cao, lệ khí tuyệt vọng, sát ý vô tận, như giang hà 'đi theo' ở phía sau.

Chiến trường thế giới mới, nghiễm nhiên muốn trở thành điểm lộn vòng quan trọng trong đại chiến Thương Huyền.

- Không cần một khắc đồng hồ, các ngươi cũng phải chết ở nơi này!
Chương 2867 Vùng Vẫy Giãy Chết

Ba tôn Cửu Thủ Thiên Long rất nhanh đã phát giác được tình huống ba tôn thần giết tới này, rõ ràng là vừa mới trải qua huyết chiến, Tần Vị Ương cùng Hỗn Độn Chiến Khu không chỉ có nhìn chật vật không chịu nổi, mà từ trong ra ngoài còn tản ra suy yếu.

Nếu như không phải cố ý biểu diễn, chính là thật muốn tới cực hạn.

Nương theo từng tiếng long ngâm, Cửu Thủ Thiên Long tựa theo lực bộc phát siêu cường cùng tốc độ kinh người, cưỡng ép tách Tần Vị Ương, Ngu Chính Uyên, Cổ Tác Nhân ra.

Chiến trường hỗn loạn bị cắt chém thành bốn chiến trường đơn độc.

Bọn người Tần Vị Ương đã hiểu mục đích của Thiên Long, nhưng thời kỳ toàn thịnh đều chưa hẳn có thể là đối thủ của Thiên Long, huống chi bây giờ lại nỏ mạnh hết đà.

Bất luận bọn hắn chống cự hay giãy dụa như thế nào, đều khó mà ngăn chặn kết cục bị chia cắt.

Khi bọn hắn rời xa lẫn nhau, ba tôn Cửu Thủ Thiên Long sẽ điên cuồng triển khai trấn áp.

Nhất là Thiên Long Ngao Anh, toàn lực bạo kích Ngu Chính Uyên suy yếu nhất, nhiều loại thế công trút xuống vào chỗ chết.

Trước đó Ngu Chính Uyên vì để kéo chết Huyền Đàm, hoàn toàn là không để ý tiêu hao bộc phát, bây giờ năng lượng tiêu hao đã hầu như không còn, chỉ có thể bằng vào chiến khu liều chết kiên trì, nhưng theo thương thế tăng thêm, chống cự càng ngày càng chật vật, càng ngày càng gian nan.

Cổ Tác Nhân có thể tưởng tượng đến tình huống của Ngu Chính Uyên, cho dù là Hỗn Độn Chiến Thần, nhưng trước đó đã chiến đấu với Huyền Vũ, bây giờ lại tái chiến Thiên Long, thật sự là quá gian nan.

Hắn muốn qua trợ giúp, nhưng bất luận vọt mạnh như thế nào cũng đều bị Long Ngao mạnh nhất trời áp chế gắt gao, khó mà thoát thân.

Rốt cuộc... sau bảy phút ngắn ngủi, Ngu Chính Uyên liên tiếp tan tác, bị Ngao Anh khống chế.

Chín cái đầu chỉ lên trời, không ngừng liên tục phun trào cuồng triều năng lượng, ngưng tụ thành Thiên Long lĩnh vực!

Cửu Thủ Thiên Long cùng Đại Đạo Long Quỳ mặc dù đều là Thiên Long tộc, nhưng tình huống có hơi khác biệt.

Đại

Trừ cái đó ra, Cửu Thủ Thiên Long còn có một chỗ kinh khủng khác, chín cái đầu, chín viên thú nguyên, mà thú nguyên cũng tương tư như khí hải Nhân tộc!!

Đây cũng là nguyên nhân Thiên Long tộc có thể tranh hùng cùng Cự Long tộc, có thể sinh ra đế mạch, cũng làm cho Cự Long tộc không thể không muốn liên hợp cùng bọn chúng khống chế Long tộc đến bảo đảm địa vị.

Giờ phút này, chín cái đầu rồng nở rộ cường quang, giống như chín mặt trời đang ù ù vờn quanh, xen lẫn thành Thiên Long lĩnh vực tương đương với luyện lô kinh khủng.

Hấp thu năng lượng Hỗn Độn của Ngu Chính Uyên!

- Ta không kiên trì nổi!! Ta không kiên trì nổi!!

Ngu Chính Uyên vùng vẫy giãy chết, lại ức chế không nổi năng lượng tán loạn, ngay cả Hỗn Độn Chiến Giới trong khí hải đều đang nhanh chóng tan rã.

Hắn là Hỗn Độn Chiến Khu cao ngạo, từ trước tới giờ không xem thường từ bỏ, nhưng... Hắn không khống chế nổi năng lượng của mình... Bọn chúng giống như dòng sông lao nhanh, không ngừng liên tục xông ra khỏi thân thể, cô đọng thành uy lực bản nguyên ở xung quanh, tràn vào đến bên trong đầu rồng của Cửu Thủ Thiên Long.

Cái này khiến Ngu Chính Uyên cho dù là muốn chết cũng đều không chết được!!

- Thật xin lỗi... Ta không kiên trì nổi...

Ngu Chính Uyên đau đớn gào thét, hai con ngươi tràn ngập năng lượng Hỗn Độn đều chảy ra huyết lệ khuất nhục và vô lực.

- Cửu Đầu Trùng!! Nơi này có năng lượng Ngũ Hành càng mỹ vị hơn, đến đây!!

Dạ An Nhiên đạp không lao tới, để lại Vạn Độc Huyết Long cùng ba tôn Cự Long dây dưa, tự mình đuổi giết chiến trường Ngu Chính Uyên đang tuyệt vọng.

Rõ ràng đã suy yếu, rõ ràng không có thế giới Ngũ Hành, nhưng... Nàng không đi, ai đi!!

- Đông Hoàng Lăng Tuyệt! Tới đây!

Y phục đỏ tươi của Dạ An Nhiên nhẹ nhàng bay, nàng cao giọng gào thét.

Ầm ầm tiếng vang lớn, xa xa, Đông Hoàng Lăng Tuyệt tránh thoát khỏi đối thủ, phá toái không gian, kịp thời vọt tới bên cạnh Dạ An Nhiên.

- Bảo trọng!!

Đông Hoàng Lăng Tuyệt thấp giọng nói, đạo ngấn Không Gian chỉ tới chiến trường Thần cấp phương xa.

Năm trăm dặm chiến trường, vượt qua năm trăm dặm không gian.

Dạ An Nhiên, dứt khoát chịu chết!

Nhưng...

Rống!!

Tại chiến trường gần nghìn dặm, quần long gầm thét, chặn đánh trợ giúp!!

Tiếng long ngâm kinh thiên, vỡ vụn trời đất, mênh mông hư không đều đang bạo động. Nhất là những Long tộc Thánh Hoàng ăn ý gào thét kia đã chấn vỡ vụn đạo ngấn mà Đông Hoàng Lăng Tuyệt mở ra.

Dạ An Nhiên suýt nữa bị lưu vong thâm không, cực lực giãy dụa, cuối cùng rơi xuống chiến trường.

Rống!!

Một con Cự Long mở ra cái miệng to như chậu máu, trực tiếp nuốt đi qua.

- Liều mạng!!

Đông Hoàng Lăng Tuyệt kịp thời đuổi theo, cuốn Dạ An Nhiên lên, biến mất trong nháy mắt, sau đó... Cùng một chỗ đuổi giết đến chiến trường Thần cấp.

Hắn chỉ là Thánh Vương, đến nơi đó khó thoát khỏi cái chết, nhưng...

Liều mạng!!

Liều mạng!!

Hai vị lão tổ Đông Hoàng Càn cùng Đông Hoàng Toại sinh tử khó liệu, hắn chính là người mạnh nhất Đông Hoàng tộc, thay thế Đông Hoàng tộc.

Hắn, Không thể nào ném mặt Đông Hoàng tộc đi!

- Thần Thụ, giúp ta!!

Dạ An Nhiên nỉ non khẽ nói, Ngũ Hành Thụ mệt mỏi trong thân thể nở rộ lên ánh sáng lộng lẫy, chiếu thấu cơ thể Dạ An Nhiên, để nàng được chiếu sáng rạng rỡ, tôn quý như thần.

Ngũ Hành đồ đằng lần nữa rời khỏi cơ thể, nương theo tiếng vang chấn thiên động địa, ánh sáng vô biên chiếu rọi khắp nơi, chiếu thấu cả thâm không vạn cổ.

Năng lượng thiên địa bạo động cực lớn, mênh mông xê dịch, mãnh liệt hội tụ, năng lượng của rất nhiều cường giả đang hỗn chiến đều nhận dẫn dắt.

Thần Thụ Thế Giới thức tỉnh, xúc động tổ uy Hồng Hoang của Ngũ Hành đồ đằng.

Ầm ầm!!

Cơ thể Dạ An Nhiên vặn vẹo, số lượng lớn chạc cây sinh trưởng, một tiếng vang thật lớn, như long trời lở đất, Ngũ Hành đồ đằng như là Ngũ Hành Tổ Thụ giáng lâm, chạc cây ngập trời, quét ngang hư không, kịch liệt xen lẫn.

Một thanh Thế Giới Thần Kiếm thành hình.

Trong chốc lát uy lực và năng lượng cực hạn, uy lẫm mênh mông, nghiễm nhiên trở thành tiêu điểm trên chiến trường ba ngàn dặm.
Chương 2868 Thái Tổ

- Muốn chết!!

Ngao Anh cưỡng ép rút ba cái đầu ra, chỉ để lại sáu cái đầu trấn áp Ngu Chính Uyên đang muốn tuyệt vọng, ba cái đầu rồng vừa hít một hơi thật sâu, trong chốc lát đã muốn bạo phát ra thần uy kinh khủng.

Không phải muốn đối kháng chuôi Thần Kiếm đang thành hình kia, mà là tập trung vào nữ tử thao túng nó.

Giữa lúc nghìn cân treo sợi tóc, cơ thể cao lớn của Ngao Anh đột nhiên định trụ, ba cái rõ ràng hướng nữ tử kia lại bỗng nhiên chỉ lên trời.

Hả??

Ngao Anh kinh ngạc, xảy ra chuyện gì?

Ở bên ngoài hai trăm dặm, Lan Nặc điên cuồng thôi động Thánh khí Hư Thiên Kính đỉnh phong, lấy kính tượng dung nạp đất trời, lấy ý nghĩ nghịch chuyển thế giới.

- Nhanh đi!!

Lan Nặc thất khiếu rướm máu, điên cuồng thôi động Hư Thiên Kính, cầm giữ Thiên Long ở xa xa, khống chế ba cái đầu.

- Muốn chết!!

Ngao Anh mãnh liệt nhấc lên, chấn vỡ thiên địa, cường thế tránh thoát khỏi Hư Thiên Kính khống chế.

Ba cái đầu lần nữa xoay chuyển, năng lượng sôi trào, bật lên bạo kích.

- Nhanh...

Lan Nặc lần nữa thôi động, Hư Thiên Kính cường thế bộc phát.

Mặc dù không thể hoàn toàn khống chế, nhưng chung quy vẫn trì hoãn một ít thời gian.

Đông Hoàng Lăng Tuyệt nghiêm nghị gào thét, thôi động Dạ An Nhiên đuổi giết chiến trường.

Ngũ Hành đồ đằng tỏa ánh sáng vô biên, thế giới Thần Kiếm gào thét lên, như khai thiên tích địa, thuận thế rơi xuống.

Ba cái đầu rồng tránh thoát khỏi bất động, theo đó đứt lìa!

Ngao Anh gào lên đau đớn, vỗ mạnh đôi cánh, cưỡng ép xoay chuyển tránh khỏi, lần nữa bổ trở về Thế Giới Thần Kiếm.

Ngu Chính Uyên nắm lấy cơ hội, cưỡng ép thoát khốn.

- Được...

Lan Nặc vừa muốn phấn chấn, Lôi Đình Cự Long vừa mới bị nàng cưỡng ép đánh lui cường địch đã cường thế giết trở lại, lôi triều cuồng kích như hàng vạn mũi tên cùng bắn, tràn ngập đất trời giáng lâm tới.

Trước đó Lan Nặc chỉ muốn khống chế một chút, lập tức trở về kích cường địch, nhưng không nghĩ tới Ngao Anh vừa mới tránh thoát, nàng không thể không bổ một chút, kết quả... Lôi triều cuồng kích đánh vỡ nát cánh tay, xuyên qua lồng ngực.

Huyết nhục văng tung tóe, thân thể mảnh mai chia năm xẻ bảy.

Rống!!

Lôi Đình Cự Long cuồng dã gầm thét, đạp tan không gian, phóng lên tận trời, đuổi giết Dạ An Nhiên phóng thích Ngũ Hành đồ đằng:

- Ngao Anh, giao kẻ này cho ta!! Ngu xuẩn!! Hỗn Độn Chiến Khu đã phế đi, cứu hắn lại thì có thể làm được gì??

Ngao Anh gầm thét, sáu đầu gầm thét, lần nữa đuổi giết Ngu Chính Uyên vừa mới tháo chạy:

- Tuy nhiên cũng chỉ lại kéo dài mấy phần mà thôi, cái chết của ngươi đã được định rồi!!

- Sinh tử của ta, ta đến lựa chọn!! A a a...

Gương mặt Ngu Chính Uyên dữ tợn, cuồng nhiệt gầm thét.

Mặc dù rất suy yếu, nhưng rời khỏi khống chế, quyền khống chế thân thể cùng năng lượng đã lại trở về trên người hắn.

Hắn, không thèm đếm xỉa!!

Đời này có thể đi đến Thần Linh một lần, đáng giá!

Đời này có thể vì Thương Huyền mà chiến, đáng giá!!

Đời này... Trước chiến Huyền Vũ, sau lại tái chiến Thiên Long, đáng giá!! Đáng giá!!

- Ngu Thiên Khải, vĩnh viễn ghi khắc tổ huấn của Hỗn Độn Chiến tộc, chúng ta... Hướng chết mà sinh, không oán trách không hối hận!!

Ngu Chính Uyên rống động thiên địa, dứt khoát kiên quyết thả ra mình!

Nhưng, ngay một khắc này, phế tích phía dưới ầm vang sụp đổ, một mảnh hải triều kinh khủng như núi lửa phóng lên tận trời, đối diện đánh tan Ngu Chính Uyên.

Rống!

Một con Huyền Vũ gần như hư vô cuồng dã đụng vỡ vụn đại địa, lao ra từ trong địa tầng, mở ra cái miệng lớn hư vô, như vực sâu đại dương vô biên, bỗng nhiên nuốt lấy Ngu Chính Uyên, cưỡng ép chuyển dời đến trong thân thể.

- Huyền Vũ??

Từng tiếng kêu tuyệt vọng đầy sợ hãi, vang vọng trên chiến trường mênh mông.

Bọn người Tần Vị Ương như rơi vào hầm băng, toàn thân rét run.

Làm sao nó lại đuổi tới rồi?? Lại còn là tại thời khắc đặc thù này!!

- Thì ra bọn người Thiên Hậu đang chém giết cùng các ngươi sao.

- Không phải ngươi danh xưng Yêu Đế đầu tiên dưới Yêu Thần sao? Vậy mà lại để toàn bộ bọn hắn chạy!! Huyền Vũ, không gì hơn cái này!

Ngao Lê lúc này đột nhiên tăng vọt sát uy, thân rồng mười vạn mét mãnh liệt nhấc lên, rung chuyển càn khôn, toàn bộ long văn mặt ngoài thân thể thức tỉnh, bạo phát ra hàng vạn long ảnh, cưỡng ép xua tan Thiên Hậu, Cổ Thần cùng Chư Thiên Thần Kiếm.

Sau đó... sinh cơ cùng long khí vô tận cuồn cuộn khắp toàn thân, trong tiếng răng rắc giòn vang bên, thân thể rách rưới khép lại, đầu rồng bị tạc hủy cũng bắt đầu đoàn tụ.

Là Thần Nguyên!!

Trong cơ thể của nó từ đầu đến cuối cất giấu một viên Thần Nguyên.

Chính là vì để thời điểm chinh chiến Thương Huyền có thể bảo đảm không chết, càng là bảo hộ để chinh chiến cùng Đế tộc khác.

Nhưng, Huyền Vũ Thái Tổ xuất hiện, cục diện lại vô cùng hỗn loạn, nó quả quyết dung hợp Thần Nguyên.

- Thế giới mới lại bị kéo đến nơi này, Long tộc các ngươi công không được sao?

Huyền Vũ Thái Tổ cưỡng ép trấn áp Ngu Chính Uyên trong trong biển hư vô, đồng thời hô to với bên trong.

- Thật sự cho rằng các ngươi có thể chạy? Lựa chọn thỏa hiệp là sai lầm lớn nhất của các ngươi!!

Không khí ngột ngạt, trong sự ngột ngạt lại lộ ra tuyệt vọng.

Nhất là Thiên Hậu, nội tâm cường hãn đều muốn hỏng mất.

Thực lực cực đoan dung hợp toàn diện bộc phát đã nhanh đến cực hạn, thật vất vả với đánh trọng thương Ngao Lê vậy mà lại trở lại đỉnh phong, Huyền Vũ Thái Tổ lại không có tu dưỡng, đơn độc xông tới.

Tuyên ngôn một khắc đồng hồ, chẳng lẽ là giãy dụa sau cùng của bọn hắn?

- Còn không có kết thúc, tiếp tục đánh.

Giới Chủ thế giới mới đột nhiên gào thét với chiến trường:

- Viên thịt lão dược, ngươi còn sống không? Cút ra đây cho ta!!

- Đây là một con Cự Long, không dễ dàng như vậy.

Sâu trong phế tích truyền đến thanh âm non nớt thanh thúy.

- Phế đi là được, ai bảo ngươi nhất định phải giết nó?

- Giết mà không chết, hậu hoạn vô tận.

- Chờ nó chết, bên ngoài cũng đã chết hết, cút ra đây!!

- Còn kém một chút, các ngươi kiên trì một lát.
Chương 2869 Ta Đến Rồi (1)

- Không kiên trì nổi!! Mẫu thân nó, Bán Đế đều đến rồi!!

Giới Chủ tức giận gào thét, thật không nghĩ tới Huyền Vũ Thái Tổ lại tới Thương Huyền đại lục, đây là lão yêu quái hắn kiêng kỵ nhất trước đó.

Trách không được Tru Thiên Thần Điện phòng ngự trống rỗng, thì ra là Thiên Hậu chặn đánh Huyền Vũ Đế tộc.

Đột nhiên xuất hiện đối thoại để Long tộc trên trời dưới đất đều không hiểu thấu, lại vừa cảnh giác lên.

- Ngao Tranh?? Ngao Tranh!!

Ngao Lê, Ngao Tiêu nhao nhao gào thét, một mực không có thấy Yêu Thần Ngao Tranh, vậy mà lại gặp phải chuyện ngoài ý muốn?

Ai tại giết hắn??

Giết hắn ở nơi nào??

Nơi này còn có Thần Linh khác?

Rống...

Tiếng long ngâm mệt mỏi quanh quẩn trong phế tích, một chỗ bị đá vụn vùi lấp chậm chạp nhúc nhích, run rẩy nhấc cái đuôi rồng lên, nhưng... mới nửa đường, lại ầm vang rơi xuống, tiếng vang nặng nề nhấc lên trận trận bụi mù.

- Đánh!! Cổ Thần, Tần Thế Võ, ngăn chặn bọn hắn!!

Thiên Hậu sôi trào thần huyết, hao không nổi thời gian, đột nhiên lộn vòng phương hướng, đuổi giết mảnh phế tích yên lặng kia.

Bất kể là ai đang 'lặng lẽ giết rồng', nhất định phải giải thoát khỏi ra.

- Ngươi giết không chết, ta thay ngươi giết!!

- Ngao Tranh, tỉnh lại cho ta, ngươi là Cự Long!

Ngao Lê nhấc cơ thể lên, truy kích Thiên Hậu.

Toàn thân sôi trào long khí, long ảnh vờn quanh, không nhìn đến Cổ Thần cùng Tru Thiên Thần Kiếm chặn đánh.

- Ngao Tranh!! Đừng để cho Cự Long tộc mất mặt!

Ngao Tiêu khống chế Hoàng Nê Đài, hấp thu huyết khí vô tận, ngạnh kháng Hồng Hoang Thiên Long.

Rống...

Long tộc nhao nhao gào thét, thổi lên kèn lệnh chiến tranh, cũng là đang cổ động cho Ngao Tranh.

Long tộc cao ngạo há có thể uất ức đi đến cái chết như vậy?

Đây không thể nghi ngờ là muốn bị khắc vào Sỉ Nhục Trụ của Long tộc!!

- Long tộc không cần khẩn trương, ta thu thập Thiên Hậu!

Huyền Vũ Thái Tổ đong đưa chiến khu hư vô, trong thân thể ù ù tiếng vang, như là hạo hãn uông dương đang sôi trào, ẩn chứa đại thế khủng bố không có tận cùng, nó đạp tan phế tích, phóng lên tận trời, chủ động nghênh chiến Thiên Hậu.

- Con quỷ nhỏ, tới phiên ngươi!!

Sáu cái đầu của Ngao Anh hét lên đầy giận dữ, hai cánh bạo kích, vỡ vụn không gian, lấy Thiên Long Lăng Thuật đuổi giết nữ tử vừa mới chém đầu nó.

Nó là Cửu Thủ Thiên Long, lại bị một Thánh Hoàng chém ba cái đầu??

Vô cùng nhục nhã!!

Nhìn chung lịch sử Thiên Long tộc, đều không có xảy ra chuyện như vậy!!

Dạ An Nhiên đã đến cực hạn, nhưng vẫn run rẩy tế lên Ngũ Hành đồ đằng, suy yếu nói nhỏ:

- Đông Hoàng Lăng Tuyệt, có thể chạy qua Thiên Long không? Chúng ta... dẫn nó ra khỏi chiến trường, có thể chạy được bao xa... thì chạy bao xa...

Đông Hoàng Lăng Tuyệt vô ý thức liền muốn nói 'đuổi kịp sẽ chết', nhưng lời vừa tới miệng lại chợt ngừng, kích phát Thánh Hoàng Thiên phẩm linh văn, cuốn Dạ An Nhiên lên lao thẳng đến hư không.

Rống!!

Ngao Anh bạo kích hai cánh, hư không vỡ vụn, tức giận đuổi theo nữ tử đang trốn vào thâm không kia.

Ngao Anh bị dẫn đi để Tần Vị Ương buông lỏng hơi thở, nếu như hai tôn Cửu Thủ Thiên Long vượt lên đến, nàng chắc chắn phải chết.

- Tần Vị Ương, kế tiếp tới phiên ngươi!

Cửu Thủ Thiên Long Ngao Tất đong đưa chín cái đầu, điên cuồng bạo kích Tần Vị Ương.

Mặc dù dự đoán được chinh chiến Thương Huyền sẽ có phiền phức, nhưng không nghĩ tới lại khó khăn như vậy.

Nó khơi dậy cuồng tính, hai cánh cuồng vũ, chín cái đầu bạo kích, đè ép đuổi giết Tần Vị Ương từ không trung đến mặt đất.

Tần Vị Ương đạp đến mặt đất, trước tiên đã cưỡng ép khống chế vạn dặm sơn hà, kích thích lên sóng triều hóa đá.

Triều dâng cuồn cuộn như ác thú, ngưng tụ thành ngàn vạn bí châm hóa đá, chặn đánh Cửu Thủ Thiên Long.

Nhưng bây giờ nàng quá mệt mỏi, gian nan bộc phát kém xa bình thường một phần năm, mà năng lượng bản nguyên cuồn cuộn xung quanh Cửu Thủ Thiên Long giống như là chồng chất bình chướng, có thể triệt tiêu các loại võ pháp chặn đánh.

Lúc nhìn lên bí châm hóa đá cường hãn oanh đến trên người Cửu Thủ Thiên Long, đã không có bao nhiêu uy hiếp, miễn cưỡng hình thành vằn hóa đá, lại bị năng lượng bản nguyên của Thiên Long trùng kích vào mà nhanh chóng tiêu tán.

Ầm ầm...

Trùng kích cuồng bạo, đại địa đều đang lay động, Cửu Thủ Thiên Long Ngao đè ép Tần Vị Ương trực tiếp đánh vào sâu trong địa tầng.

Nó muốn tại chiến trường Tần Vị Ương am hiểu nhất, xé sống nàng!

Theo Tần Vị Ương tan tác, Thiên Hậu đuổi giết Ngao Tranh bị Huyền Vũ Thái Tổ đến báo thù vô tình bắn bay, cưỡng ép kích phát uy thế Bán Đế, tại trước mặt đại dương mênh mông vô tận, Thiên Hậu bộc phát cực hạn, cuối cùng giống như con thuyền nhỏ bé giãy dụa trong gió lốc, cô độc mà chật vật.

- Ngăn cản nó!

Cổ Thần cùng Tru Thiên Thần Kiếm toàn bộ phát cuồng, kiếm khí ngập trời, uy lẫm chiến trường, gần như thiêu đốt bản thân, kích phát ra kiếm uy vô tận, thông thiên đạt địa, chém chết càn khôn, giao thoa lấy nhau đuổi giết Ngao Lê.

- Thứ không biết sống chết, các ngươi quên uy danh của Cự Long rồi sao?

Ngao Lê phát động lên long khí ngập trời, từ trong huyết mạch bắn ra long uy trùng kích chiến trường, thân rồng hơn mười vạn mét bỗng nhiên quay quanh, tất cả long văn mặt ngoài vảy rồng đều bộc phát cường quang giống như mặt trời, long khí cương khí cuồng bạo cuồn cuộn, một tòa Thiên Chung nguy nga ầm vang thành hình, giống như cự nhạc kình thiên ầm vang đứng vững, phía trên lóe ra đường văn long lân, quay quanh lấy hàng vạn long ảnh.

Long Hoàng Chung!!

Phòng ngự chí cao của huyết mạch Cự Long!

Hai mảnh kiếm triều liên tiếp giết tới, cường quang sáng chói, như ngân hà lao nhanh, nương theo tiếng vang chấn thiên động địa, rung chuyển Long Hoàng Chung.

Nhưng, chỉ vẻn vẹn là rung chuyển mà thôi.

Luân Hồi Kiếm Cương của Cổ Thần vỡ nát, khí huyết sôi trào, miệng mũi phun máu, giống như mất khống chế bay ra ngoài.

Tru Thiên Thần Kiếm tăng vọt quy mô cũng bị đánh tan, nhưng không đợi bay ra ngoài, bên trong Long Hoàng Chung đột nhiên nhô ra cái đầu rồng to lớn, cắn một cái vào Tru Thiên Thần Kiếm.
Chương 2870 Ta Đến Rồi (2)

Bang… âm thanh tranh minh, như là Thần Binh giao kích, giống như xuyên kim liệt thạch vang vọng chiến trường.

- A a a...

Tần Thế Võ bên trong Tru Thiên Thần Kiếm cuồng nhiệt gào thét, điên cuồng thôi động kiếm khí, muốn xoắn nát đầu rồng.

Nhưng... Ngao Lê sôi trào long huyết, long uy cuồn cuộn, trong chốc lát phun ra tiếng long ngâm cuồng bạo.

Long ngâm, đại thần thông Long tộc!!

Sóng âm đỉnh phong thế gian.

Như hàng tỉ tia lôi đình đánh vào bên trên Tru Thiên Thần Kiếm, không chỉ có xua tán đi kiếm khí đang thả ra, càng đánh thẳng vào kiếm thể cứng rắn.

Linh hồn Tần Thế Võ bên trong kiếm thể đau đớn thảm thiết gầm thét lên, như là muốn bị tươi sống chôn vùi.

Tần Thế Võ cố nén đau đớn, liều mạng bộc phát.

Nhưng lúc này, hắn đột nhiên giật mình trước một loại uy hiếp sợ hãi.

Cho dù là linh hồn thể, cho dù là đang ở trong Tru Thiên Thần Kiếm, nhưng cái uy hiếp này vẫn rõ ràng như vậy, mãnh liệt như vậy.

Ầm ầm...

Long tinh trong thân thể Ngao Lê thức tỉnh, vượt qua chiến khu tráng kiện, cường thế xông qua miệng rồng.

Bởi vì Thần Nguyên đang được nhanh chóng luyện hóa, tiếp tục cung cấp năng lượng mênh mông, long tinh tại thời khắc này cường hãn vô địch, cường thế giết ra, trong nháy mắt, giữa thiên địa tiếng đều phát ra tiếng trầm đục quái dị, như là gào thét.

Keng!!

Long tinh oanh kích Tru Thiên Thần Kiếm!!

Một tiếng tranh minh, không gian sụp ra vết nứt dày đặc.

Một tiếng bạo hưởng, rung động Tru Thiên Thần Kiếm.

- Tru Thiên Thần Điện a...

Theo tiếng gào thét sau cùng của Tần Thế Võ, linh hồn bị chôn vùi ở bên trong Tru Thiên Thần Kiếm.

Mang theo sự không cam lòng nồng đậm, mang theo sự bi phẫn vô tận, cũng mang theo lưu luyến không bỏ đối với Tru Thiên Thần Điện.

Bạo hưởng ở nơi này như là gõ chuông tang cho chiến trường.

Thiên Hậu bị áp chế, Tần Vị Ương bị chà đạp, Hồng Hoang Thiên Long bị kéo lại, Cổ Thần một mình đối mặt với đỉnh phong Long Thần, Cổ Tác Nhân không thiện chiến đấu, chỉ có thể liều chết ngăn chặn Cửu Thủ Thiên Long, mà Giới Chủ thì bị Luân Hồi Long Thần sống sờ sờ rút ra bản nguyên, ngay cả Ngao Tranh sắp bị luyện chết, cũng phát khởi phản kích trước khi chết.

Đây vẫn chỉ là chiến trường Thần cấp.

Chiến trường của Thánh Hoàng, Thánh Vương càng thê thảm mà tuyệt vọng.

Đây chính là chiến tranh!!

Chiến tranh trong dự liệu!!

Mặc dù bọn hắn đã rất mạnh mẽ, nhưng cuối cùng vẫn không phải Khương Phàm.

Mặc dù bọn hắn rất cố gắng, nhưng đối mặt chính là sinh linh cường hãn nhất thế gian.

- A...

Sâu trong hư không, đột nhiên quanh quẩn lên tiếng hét tuyệt vọng mà kiên định.

Đông Hoàng Lăng Tuyệt ngang nhiên phóng thích bản thân, thiêu đốt huyết nhục linh hồn, bộc phát sóng triều không gian vô tận, lấy sở học suốt đời, diễn dịch điên cuồng sau cùng.

- Mặc dù Đông Hoàng Lăng Tuyệt ta không bằng Đông Hoàng Như Ảnh, nhưng... Cũng không kém!! Ta lấy thân thể Thánh Vương, linh văn Thánh Hoàng, lưu vong một tôn Long Thần, đáng giá!!

Ở sâu trong nội tâm Đông Hoàng Lăng Tuyệt cực kỳ không cam lòng, nhưng vẫn đang điên cuồng diễn biến ra một đầu đạo ngấn lao nhanh trong hư không.

Đạo ngấn thành hình, trong chốc lát đã tàn nhẫn xé rách cơ thể của hắn... Linh hồn của hắn...

Máu thịt bay lên, hài cốt vỡ vụn, linh hồn tách rời...

Đạo ngấn chỉ tới hư không phía xa, lại tại thời điểm lao nhanh, sống sờ sờ tách rời hắn!

Loại đau khổ này, không cách nào nói rõ!

Ầm ầm!!

Ngao Anh thấy là đã đánh về phía Dạ An Nhiên lại bị đạo ngấn oanh kích, cảnh tượng xung quanh kịch liệt thay đổi, bị cưỡng ép di chuyển.

- A a a...

Đông Hoàng Lăng Tuyệt đau đớn kêu rên, lại run rẩy chỉ tới phương xa, con ngươi lắc lư lưu lại huyết lệ không cam lòng.

Nhưng...

Oanh!

Bạo hưởng kịch liệt rung động hư không, hắn diễn biến đạo ngấn hư không cực hạn lại bị cưỡng ép chặt đứt, mắt thấy thân thể là phải nát bấy cưỡng bức dừng lại.

Một tiếng khẽ nói vang lên bên tai hắn.

- Ta đến rồi!

Hống hống hống...

Ngao Anh giãy dụa ở trong hư không, hai cánh bạo kích, thần uy cuồn cuộn, cưỡng ép chấn vỡ vụn đạo ngấn hư không trong cơn nổi giận.

Nhưng, lúc nó đang muốn thoát khốn, trong nháy mắt, một mảnh mê quang đạo ngấn Không Gian càng kinh khủng như lao nhanh tinh hà, khuấy động thời không, rắn chắc đánh vào trên người nó.

Cơ thể khổng lồ của Ngao Anh kịch liệt nhấc lên, trong chốc lát đã bị đánh tiến vào thâm không.

Mà tại thời khắc bay đi biến mất, một cái đầu trong sáu cái trong đầu thoáng chốc đã liếc về phía cường quang phương xa bộc phát.

Giống như mặt trời sáng chói, giống như đại dương mênh mông.

Ánh lửa cuồn cuộn, ẩn hiện hình ảnh Chu Tước!!

Phần Thiên Thần Hoàng?

Hắn trở về rồi?

Ngao Anh chỉ thoáng nhìn liền bị sóng triều không gian cường hãn cưỡng ép kéo đi, đánh vào thâm không, lưu vong hơn ba vạn dặm!!

- Nghỉ ngơi thật tốt.

Đông Hoàng Như Ảnh nhìn Đông Hoàng Lăng Tuyệt bị tươi sống lột da xẻo thịt, trái tim cũng hơi rụt rụt, nhịn xuống không đi nhìn nhiều, bỏ vào trong nhẫn không gian.

- Nghỉ ngơi thật tốt.

Khương Phàm ôm lấy Dạ An Nhiên, khẽ hôn khuôn mặt tái nhợt của nàng, cũng thu vào Thông Thiên Tháp.

Ầm ầm tiếng vang, hư không sụp đổ, số lượng lớn vòng xoáy vặn vẹo ra những cơn gió lốc màu đen, liên tiếp từ trên trời giáng xuống.

Ầm ầm!!

Khương Quỳ đang bị Bát Thủ Thiên Long đánh bay, tiếp theo bị gió lốc màu đen bao phủ.

Tặc Điểu cùng Hướng Vãn Tình đang diễn biến Âm Dương triều cường, bị hai cơn gió lốc liên tiếp va chạm.

Tổ Kỳ Lân đang điên cuồng chém giết với Thập Nhị Dực Hắc Xà Hoàng, cũng bị gió lốc bao phủ....

Mấy chục cơn gió lốc màu đen, khuấy động hư không nổi lên sóng lớn, bọn người Khương Quỳ giãy dụa trong lúc hỗn loạn đã liên tiếp bị lôi vào hư không.

Bọn hắn vô ý thức muốn giãy dụa chống cự, nhưng gió lốc cuối cùng là hư không, sâu trong hư không thì là liệt diễm vô biên cùng hai cái cánh đang tụ tập lại kia, giết tiến chiến trường chính là hình bóng Chu Tước.

Khương Phàm??

Khương Phàm trở về rồi??

Đây là sự thực sao?

Không phải hắn nên ở Tây Bắc Bộ sao??

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK