Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2016 Đại La sơn mở hội đấu giá

Chu Nguyên Cơ vẫn còn tiếp tục điên cuồng như trước đó, tiếp tục lấy cuồng bạo phóng thích, nhưng giữa ánh mắt lại đột ngột tràn ngập liệt diễm cuồn cuộn, móng vuốt Chu Tước trong nháy mắt đã lướt qua đầu của hắn.

Oanh!

Ầm ầm!!

Lôi Long oanh kích phế tích, Tuyệt Đao mở ra không gian, toàn bộ đều đánh vào nơi Khương Phàm nằm sấp trước đó, mất khống chế dẫn phát đại bạo động.

Nhưng... Mấy triệu người vây xem ai cũng không có chú ý đến năng lượng khủng bố từ trận bạo tạc, toàn bộ ánh mắt đều là theo Chu Tước giương cánh phóng lên không kia, mà trong móng vuốt sắc bén như Thiên Đao của hắn, thình lình nắm lấy một cái đầu!

Đầu của Chu Nguyên Cơ!

Oanh!

Toàn thân Bành Bá đều là lôi triều mãnh liệt, hắn quả quyết rút lui khỏi chiến trường, lao thẳng đến khung trời.

Xích Thiên Thần Triều không có khiển trách hắn lùi bước, mà là tiếp nạp hắn trở về.

Vô Thượng Vương, Hắc Thiên Vương, Kim Luân Vương và các vương hầu cau mày, vẻ mặt đều rất nghiêm trọng.

Cấm Nguyên Châu?

Loại Cấm Quả Thời Gian này lại còn tồn tại?

Chẳng lẽ là thời điểm lúc trước Khương Phàm càn quét Cổ Hoa hoàng thành đã lấy được?

Hay là Cấm Nguyên Cổ Thụ mà Khương Phàm cuốn đi lúc trước kia đã kết xuất trái cây mới rồi?

Tất cả hoàng đạo đều trầm mặc toàn thể.

Không thể đánh, cái này thật sự là không có cách nào để đánh.

Niết bàn phối hợp Cấm Nguyên Quả, ai còn có thể giết Khương Phàm?

- Trận sinh tử chiến không có quy tắc này, rốt cuộc là thành tựu cho ai?

Theo từng tiếng khẽ nói, xung quanh Đại La sơn nhanh chóng nhấc lên tiếng nghị luận giống như thủy triều.

- Thắng! Khương Phàm lại thắng!

- Cấm Nguyên Châu, Cấm Quả Thời Gian, Khương Phàm lại còn có bí bảo cực đoan như thế này, trách không được không có sợ hãi.

- Ai còn dám lên đài nữa? Đây không phải là khiêu chiến sao, đây quả thực là đi đưa ấm áp, sáu khối bảo cốt Thánh Vương lần nữa quay về trong túi Khương Phàm.

- Xích Thiên Thần Triều không hổ là Chí Tôn hoàng đạo, Bán Thánh đều quá mạnh, suýt chút nữa đã giết Khương Phàm.

- So với Thái Cổ Thần Miếu, vẫn là Xích Thiên Thần Triều càng mạnh hơn. Không chỉ là linh văn hay võ pháp, mà quan trọng là khí thế cùng kinh nghiệm chiến đấu. Quanh năm chinh chiến hoàn toàn mạnh hơn so với ẩn thế bế quan.

- Mặc dù Khương Phàm vận dụng Cấm Nguyên Quả, nhưng tương tự đã chứng minh hắn cũng không phải vô địch, vừa rồi hắn đã suýt chút nữa chết thật! Điều này cũng có thể khích lệ các hoàng đạo khác tiếp tục khai chiến chăng?

- Ai biết được, Cấm Nguyên Quả có thể hù sợ rất nhiều người rồi.

- Theo ta thấy, tất cả hoàng đạo vẫn không có nhẫn tâm, dù sao lên đài liền phải chịu chết, hai ba người vây quanh Khương Phàm trực tiếp tự bạo, ta cũng không tin Khương Phàm không chết được!

- Ngây thơ! Bọn hắn là hoàng đạo, vây bắt Khương Phàm là muốn hiện ra thực lực, là muốn để khắp thiên hạ đều biết, bọn hắn có thể giết chết Khương Phàm tại lôi tràng, hoàng đạo bọn hắn có thực lực trấn áp bất cứ uy hiếp gì, trực tiếp nổ thì tính là chuyện gì chứ? Không đến lúc thật sự bất đắc dĩ thì sẽ không có ai làm như vậy.

- Nói lời tạm biệt còn quá sớm, các ngươi cẩn thận quan sát Thiên Cực Giới và những hoàng đạo kia đi, bọn hắn giống như từ đầu đến cuối đều không có ý muốn khiêu chiến, cái này đáng để cảnh giác.

- Các ngươi cứ việc thả mười ngàn cái tâm, tất cả hoàng đạo cũng không thể nào để Khương Phàm sống. Bây giờ đã ăn bao nhiêu, phía sau liền phải phun ra bấy nhiêu.

Biển người bạo động, lần nữa chứng kiến hỗn chiến đặc sắc, cũng đang mong đợi chiến đấu mới.

- Ha ha, chỉ là Cấm Nguyên Châu mà thôi, sợ cái gì? Bảo bối áp dưới đáy hòm của các ngươi đâu, lấy ra đi, cứng rắn với ta đi!

Khương Phàm triệu hồi Thái Tổ sơn cùng Đại Sơn Thượng Cổ, ăn vào đan dược, lại chỉ đến Xích Thiên Thần Triều ở phía xa:

- Lại đến??

Bọn người Kim Luân Vương, Hắc Thiên Vương dùng sức nắm chặt nắm đấm, mặt đầy sát ý.

Đại hoàng tử Chu Thiên Chính đầy ngập chiến ý, nhưng cảnh giới bị hạn chế, hắn thật sự không có tư cách đại biểu Xích Thiên Thần Triều đăng lâm Đại La sơn.

Địa Ma Thụ rủ xuống dây leo, vây quanh chiến trường, nghiêm phòng Xích Thiên Thần Triều tập kích.

Sí Thiên giới cuồn cuộn Hỗn Độn, bọn người Kiều Vô Hối sẵn sàng chiến đấu, đề phòng xuất hiện biến cố.

- Nếu không có lên đài, chúng ta thừa dịp lúc nhàn rỗi này giải quyết chút ân oán cá nhân.

Khương Phàm dẫn xuất xiềng xích U Minh từ trong Thông Thiên Tháp, vắt ngang ở trước mặt.

Xiềng xích đen kịt, âm trầm thấu xương, phía trên quấn lấy một nam tử đang hôn mê.

- Triệu Phong Niên?

Vô Thượng Vương bỗng nhiên tiến về phía trước một bước, uy lực Thánh Vương cuồn cuộn giữa trời cao.

Địa Ma Thụ quả quyết giơ lên ba sợi dây leo, toàn bộ quấn lấy bảo cốt Thánh Vương, chỉ đến Vô Thượng Vương, sẵn sàng trận địa đón quân địch.

- Muốn không?

Khương Phàm nhẹ ha ha cười, khống chế xiềng xích giơ lên không trung, quấn lấy cổ Triệu Phong Niên, treo ở nơi đó.

Trước đó từng đấu giá qua cánh tay và chân của Triệu Phong Niên tại Bắc Địa, kích thích Xích Thiên Thần Triều, sau đó lại dùng đan dược tái tạo lại.

Đây là Triệu Phong Niên hoàn hoàn chỉnh chỉnh, nhưng ở trong hắc lao hắn đã hao hết linh lực cùng khí tức sinh mệnh, cũng nhanh đến cực hạn.

- Ngươi muốn cái gì?

Vô Thượng Vương gắt gao nắm chặt nắm đấm, đây là huyền tôn của hắn, Thánh Vương Thiên phẩm linh văn, truyền nhân mạnh nhất Vô Thượng vương phủ trong mấy trăm năm, cũng là Vô Thượng Vương tương lai của Vô Thượng vương phủ được hắn cùng đương thời Nhân Hoàng liên danh khâm định.

Ban đầu Triệu Phong Niên bị bắt ở Thiên Đãng sơn, là sỉ nhục của Vô Thượng vương phủ, càng là tổn thất mà bọn hắn không thể thừa nhận.

- Ta cố ý giao Triệu Phong Niên cho các ngươi, nhưng chính là không biết các ngươi có mục đích chuộc về hay không.

- Ngươi ra điều kiện!

- Không, ngươi ra điều kiện.

- Làm sao ta biết ngươi muốn cái gì?

- Vậy phải xem nhìn ngươi nguyện ý cho cái gì. Nếu có thể để cho ta hài lòng, ta cam đoan giao Triệu Phong Niên cho ngươi, nếu như không hài lòng, ta giữ lại không có ý nghĩa, cũng sẽ tặng cho ngươi!

- Tuy nhiên, giao trước mặt cho ngươi, là hoàn chỉnh, tươi sống, linh văn chưa bị hao tổn. Giao phía sau cho ngươi, chỉ sợ sẽ là một cái thi thể.

Khương Phàm cười ha hả nhìn Vô Thượng Vương. Vô Thượng Vương đương nhiên muốn lấy Triệu Phong Niên về lại, đó là Thánh Vương Thiên phẩm linh văn, là linh văn 'Nhân Vương' mà vương phủ đã khổ sở đợi chờ mấy trăm năm, cũng chỉ có Thánh Vương Thiên phẩm linh văn sinh ra, mới có thể bảo đảm Vô Thượng vương phủ không thể rung chuyển địa vị vô thượng, cái danh đệ nhất vương phủ.

Nếu như tổn thất Triệu Phong Niên, bọn hắn không biết nếu lại chờ đến lúc nào, vị Vô Thượng Thánh Vương già nua này có thể chờ đến ngày đó hay không.

Nhưng, nếu Khương Phàm giao dịch ở trước mặt mọi người, khẳng định sẽ công phu sư tử ngoạm.
Chương 2017 Có đáng giá hay không

Dù sao đối với Vô Thượng vương phủ mà nói, đây là hi vọng tương lai, đối với Khương Phàm mà nói, lại là một uy hiếp thả hổ về rừng.

- Khương Phàm thật muốn giao Triệu Phong Niên ra sao? Hay là có tính toán gì?

Bọn người Kiều Thiên Mạch trao đổi ánh mắt, rất bất ngờ trước một màn này.

Đó là Thánh Vương Thiên phẩm, lấy tài nguyên của Vô Thượng vương phủ cùng sự coi trọng của hoàng thất, một khi Triệu Phong Niên trở về, chắc chắn dốc hết toàn lực bồi dưỡng thành Thánh Vương.

Một Thánh Vương uy hiếp, thật sự là quá lớn.

Huống chi là Thánh Vương của Vô Thượng vương phủ, không chỉ có có được Vô Thượng Yêu Thể, càng là Nhân Vương linh văn kinh khủng hơn nữa.

- Khương Bá, cơ duyên mà ngươi đợi đã tới rồi.

Hướng Vãn Tình giống như đã hiểu mục đích của Khương Phàm.

- Sao? Cơ duyên của ta?

Khương Bá khẽ nhíu mày, vương phủ có thể cho hắn cơ duyên gì?

Bây giờ cơ duyên mà hắn khát vọng là biến đổi linh văn, từ Chí Tôn Thánh phẩm bước lên Thiên phẩm linh văn!

Mặc dù Vô Thượng vương phủ là vương phủ mạnh nhất của Xích Thiên, nhưng xem như luyện Vô Thượng Vương cho hắn, cũng không thể giúp hắn biến đổi linh văn.

- Bên trong Vô Thượng vương phủ có di cốt kiếp trước của Khương Phàm.

- Cái gì?? Ngươi xác định??

- Ta rất xác định. Khương Phàm hẳn là phải dùng Triệu Phong Niên giao dịch thế di cốt trước.

- Di cốt kiếp trước!

Khương Bá hít một ngụm hơi thật mạnh, tiếp theo chợt cảm thấy cơ thể đang nóng lên.

- Đừng phụ lòng hắn.

Hướng Vãn Tình khẽ nhắc nhở.

Dùng Triệu Phong Niên đổi di cốt kiếp trước, tương đương với dùng Thánh Vương Thiên phẩm đổi lấy cơ hội cho Khương Bá tiến đến Thiên phẩm, đây không thể nghi ngờ là một trận mua bán lỗ vốn, cũng là thả hổ về rừng tạo tai hoạ ngầm to lớn cho mình, nhưng Khương Phàm vẫn làm.

Hướng Vãn Tình ngẩng đầu nhìn về phía không trung, Thiên Hậu nơi đó đang quan sát chiến trường, kiều nhan thanh tú nhìn không ra bất kỳ thể hiện gì, nhưng Hướng Vãn Tình mơ hồ có thể thấy được nàng đang nhíu mày lại mấy lần.

Mấy triệu người vây xem đều lộ ra biểu tình quái dị, chiến trường thật tốt lại biến thành hội đấu giá rồi?

Tuy nhiên Khương Phàm tuyệt đối không phải người lương thiện, muốn hắn giao Triệu Phong Niên ra, khẳng định là muốn để Vô Thượng vương phủ lấy máu lớn.

- Hắn muốn di cốt kiếp trước của hắn?

Chu Diễm nhắc nhở Vô Thượng Vương.

- Di cốt kiếp trước?

Vô Thượng Vương cau mày lại, lúc trước Thiên Khải loạn chiến, Khương Phàm chết thảm tại Đăng Thiên Kiều, thi cốt Chu Tước đã bị tách rời, kiếp trước Vô Thượng Vương điên cuồng giết tới phía trước, đoạt lấy một khối huyết nhục từ trong tay Thiên Hậu, lại còn là một nửa Chu Tước Dực.

Hậu thế bọn hắn từ đầu đến cuối đều không có luyện hóa, chính là đang nghiên cứu thuật truyền thừa của Chu Tước bí, dùng để phong phú 'Yêu Tổ truyền thừa' cho Vô Thượng Yêu Thể.

Các trưởng lão của Vô Thượng vương phủ đều nhíu mày, một nửa Chu Tước Dực kia đã chịu qua thiên phạt tẩy lễ, nói là Bán Đế đều không đủ, là chí bảo trấn tộc của Vô Thượng vương phủ.

Triệu Phong Niên, đáng giá sao??

Khương Phàm treo Triệu Phong Niên lên giống như treo súc vật chờ đợi bán ra.

Mục đích giao ra Triệu Phong Niên đúng là muốn đổi về di cốt kiếp trước, biến đổi cho Khương Bá bước lên Thiên phẩm linh văn.

Mặc dù nhìn thì thua lỗ, nhưng Khương Quỳ, Khương Qua, Kiều Vô Hối và các phân thân kiếp trước đều đã lần lượt đạt được cơ duyên, bước lên Thiên phẩm, thậm chí có hi vọng chạm đến Thánh Vương, chỉ còn mỗi Khương Bá kẹt lại tại Thánh phẩm, trong lòng của hắn cũng rất băn khoăn.

Về phần có đáng giá hay không, có nhiều thứ không thể dùng giá trị để cân nhắc.

Vô Thượng Vương dùng sức nắm tay, rầu rĩ có nên trao đổi hay không.

Mặc dù rất muốn mang Triệu Phong Niên về, nhưng di cốt Chu Tước là chí bảo trấn phủ được Vô Thượng Vương kiếp trước mang về, nếu như giao cho Khương Phàm, thì chắc chắn sẽ tăng cường thực lực của Khương Phàm.

Chu Diễm chỉ là thản nhiên nhìn Vô Thượng Vương, không có nói xen vào.

Cho Vô Thượng vương phủ đã đầy đủ tự lập, hắn tuyệt đối không nhúng tay vào bất cứ chuyện gì của Vô Thượng vương phủ, đây là quy củ mà từ xưa đến nay hoàng thất luôn tuân thủ nghiêm ngặt.

- Ta dùng di cốt kiếp trước của ngươi, trao đổi Triệu Phong Niên!

Vô Thượng Vương đã đưa ra quyết định, mặc dù di cốt quý giá, nhưng bí thuật trên Chu Tước đều đã được lĩnh ngộ, máu tươi đã hao hết, chỉ còn lại hài cốt mà thôi, giao cho hắn cũng có thể nhịn được, chỉ cần có thể chuộc Triệu Phong Niên về, Vô Thượng vương phủ có thể cam đoan kéo dài hưng thịnh.

- Thành giao! Đưa di cốt kiếp trước của ta tới đây, ta trả Triệu Phong Niên lại cho ngươi.

Khương Phàm thu hồi Triệu Phong Niên vào Thông Thiên Tháp.

- Từ Thát Lỗ đâu?

Kim Luân Vương bước về phía trước quát hỏi.

- Ngươi muốn?

- Hắn còn sống không?

- Đương nhiên còn sống, bọn hắn đều còn sống.

- Thả ra!

Kim Luân Vương, Bá Dương Hầu và các gia chủ toàn bộ đều tiến về phía trước.

- Đều ở đây, còn hoàn chỉnh.

Khương Phàm dẫn xuất toàn bộ bọn người Từ Thát Lỗ, Nghiêm Dương ra khỏi Thông Thiên Tháp, dùng xiềng xích U Minh quấn quanh, treo ở giữa không trung:

- Muốn không?

- Nhưng chúng ta không có xương cốt của ngươi!

Kim Luân Vương và đám người thoáng thở phào, tuyệt đối không nghĩ tới bọn hắn lại còn đều còn sống, đây quả thực là vui mừng ngoài ý muốn.

- Vậy chỉ dùng những vật khác đến trao đổi!

- Ngươi muốn cái gì?

- Các ngươi có thể cho cái gì?

- Làm sao chúng ta biết ngươi muốn cái gì?

- Vậy cũng đừng trách ta không khách khí, chờ đến khi Vô Thượng vương phủ đến trao đổi Triệu Phong Niên, ta sẽ để bọn hắn tỉnh lại, chém đầu ở ngay trước mặt các ngươi. Để bọn hắn nhìn, người ta gia chủ làm kiểu gì, mệnh mình làm sao lại không đáng tiền như vậy.

- Ngươi là tên hỗn đản!!

- Ha ha, đừng kích động, chờ đến lúc bọn hắn chết, có thể sẽ cảm giác những đương gia các ngươi này càng hỗn đản! Vô Thượng vương phủ người ta vì để cứu hài tử mà cái gì cũng đều bỏ được, vậy mà các ngươi lại trơ nhìn bọn hắn chịu chết. Đều nói hổ dữ không ăn thịt con, các ngươi đây... Ai... Tàn nhẫn thật.

- Rốt cuộc ngươi muốn cái gì? Chết tiệt, ngươi nói rõ ra đi!!

- Ta muốn không nhiều, Vô Thượng vương phủ cho di cốt, các ngươi cũng cho di cốt đi.

- Chúng ta không có xương cốt nát của ngươi!

- Vậy chỉ đành dùng xương cốt khác thôi.

- Ngươi muốn thánh cốt??

- Quá xem thường hài tử các ngươi rồi.

- Khốn kiếp, ngươi còn muốn bảo cốt Thánh Vương?

- Đây chính là các ngươi nói, vậy bảo cốt Thánh Vương đi, mỗi người một khối, hết thảy... Bảy khối!!

- Ngươi giết bọn hắn đi! Chúng ta nào có bảo cốt Thánh Vương!

Kim Luân vương phủ, Bá Dương Hầu phủ và những người khác đều nhao nhao giận dữ mắng mỏ.

Bọn hắn cũng không giống như Vô Thượng vương phủ nhanh nhẹn dũng mãnh như thế, chưa từng có từng sinh ra Thánh Vương, mà thậm chí trong Hầu phủ đều còn chưa từng sinh ra Thánh Linh.

Bảo vật như bảo cốt Thánh Vương là thứ mà Vô Thượng vương phủ, hoàng thất mới có.
Chương 2018 Khích tướng Sở Phong Trần

- Được rồi!

Khương Phàm không vội vã thu hồi bọn người Từ Thát Lỗ, trước khi đưa vào Thông Thiên Tháp còn nhét một viên thuốc cho mỗi người.

- Ngươi đang làm cái gì??

- Điều lý đan dược, chờ thời điểm chuyển giao Triệu Phong Niên, bọn hắn hẳn là sẽ liền tỉnh. Trước khi chết, nhìn Vô Thượng Vương cứu tôn nhi của bọn hắn như thế nào, nhìn các ngươi từ bỏ bọn hắn như thế nào.

- Tên cẩu vật!!

Bọn người Kim Luân Vương hận đến ngứa răng, nhưng căn bản không bỏ ra nổi loại Linh Bảo như bảo cốt Thánh Vương kia.

- Cho hắn thánh cốt, mười khối thánh cốt, đổi bảy cái mệnh.

Chu Diễm lên tiếng.

Kim Luân Vương khẽ nhíu mày, thánh cốt còn có thể tiếp nhận.

Nhưng các hầu phủ vẫn rất xoắn xuýt, bọn hắn chưa từng sinh ra Thánh Linh, nhưng bởi vì các loại nguyên nhân, trong nhà thật sự có một hai khối thánh cốt như vậy, nhưng đều là bảo bối cực kỳ quan trọng, còn có thể coi là vũ khí, sao có thể bỏ ra được.

- Thánh cốt, hoàng thất ra.

Chu Diễm không thể để cho tử tôn hoàng triều bị Khương Phàm tùy ý đồ sát ngay trước mặt khắp thiên hạ được.

Kim Luân Vương và các vương phủ liên tục nói cám ơn, lập tức thương lượng cùng Khương Phàm:

- Khương Phàm, mười khối thánh cốt, đổi bảy cái mệnh của bọn hắn. Nếu ngươi là tiếp nhận, trong vòng mười ngày đưa tới cho ngươi, nếu như ngươi từ chối, giết bọn hắn đi!

Khương Phàm tùy tiện xua xua tay, tuyên bố với toàn trường:

- Một việc nhỏ xen giữa mà thôi, quét hào hứng của mọi người rồi. Còn khiêu chiến nữa không? Chỉ cần cho bảo cốt Thánh Vương thì có thể đăng tràng, các ngươi cho bao nhiêu, liền có thể đến bao nhiêu! Khương Phàm ta cam đoan dùng mệnh phụng bồi tới cùng!

Tất cả hoàng tộc hoàng đạo đều trầm mặc.

Cấm Nguyên Châu thực sự kích thích quá lớn, ai cũng không nguyện ý tuỳ tiện mạo hiểm.

Mà có một vài hoàng đạo từ đầu đến cuối đều rất trầm mặc, ví dụ như Thiên Cực Giới, ví dụ như Thao Thiết Yêu tộc, ví dụ như mấy thế lực khác, bởi vì bọn hắn căn bản cũng không phải là tới khiêu chiến, mà là...

Từ ban ngày đến đêm tối, tất cả hoàng đạo đều không còn ai đăng tràng.

Sau đó, loại tình huống trầm mặc này đã kéo dài đến bảy ngày.

Đại Quang Mang Thần Điện và các hoàng đạo đang xoắn xuýt muốn lên đài hay không, thậm chí cân nhắc khiêu chiến còn có ý nghĩa hay không, Thiên Cực giới và các hoàng đạo thì đang tiếp tục bí mật tự mình chuẩn bị.

Ngày mười tháng một, dưới mệnh lệnh của Thiên Hậu, Sí Thiên giới chìm xuống hai mươi ki-lô-mét, tới gần chiến trường, Địa Ma Thụ khống chế mười lăm khối bảo cốt Thánh Vương mà Khương Phàm thắng được, rải ở không trung.

Nếu như tất cả hoàng đạo mưu đồ làm loạn, bọn hắn sẽ tiếp dẫn Khương Phàm rời khỏi trước tiên, thậm chí sẽ dẫn bạo bảo cốt Thánh Vương, tiến hành liều chết phản kích.

Một màn này xác thực đã chấn nhiếp được tất cả hoàng đạo.

Nếu như bảo cốt Thánh Vương trực tiếp bạo tạc, nguồn năng lượng kia ngay cả Thánh Vương chân chính đều muốn nguy hiểm.

Sự hung tàn của Thiên Hậu đã phát huy vô cùng tinh tế tại sự kiện Vạn Đạo Thần Giáo, nếu như xem ai không vừa mắt, trực tiếp đưa năm ba cái bảo cốt Thánh Vương đến trước mặt dẫn bạo, tràng diện kia tưởng tượng thôi cũng đã để cho người ta sợ hãi.

- Bọn hắn còn đang chờ cái gì? Đều đã an tĩnh tám ngày, còn không ra tay sao?

Sở Phong Trần nhìn chiến trường Đại La sơn an bình trong màn đêm, hắn dùng sức nắm chặt nắm đấm, hận không thể lần nữa đăng tràng nghênh chiến Khương Phàm.

Đế Tử đứng ở bên cạnh, cười nhạt mà nói:

- Nếu như các hoàng đạo Thương Huyền thật để Khương Phàm sống đến cuối cùng, thật sẽ biến thành trò cười khắp thiên hạ.

Sở Phong Trần khẽ nói:

- Xích Thiên Thần Triều rõ ràng đã chứng minh Khương Phàm không phải giết không chết, bọn hắn lại còn đang chần chờ. Điều hai vị Thánh Vương Thiên phẩm áp chế, phụ trách chủ công, lại sử dụng mấy cái vũ khí cấm kỵ, ứng phó những vũ khí kia của Khương Phàm, lại an bài ba vị võ giả giống Bành Bá phụ trợ, Khương Phàm chắc chắn sẽ phải chết!

- Đội hình như vậy tùy tiện hai hoàng đạo đã có thể tổ kiến đi ra, nhưng giữa hoàng đạo hợp tác lại tồn tại tai hại trí mạng, đó chính là chỉ có thể thừa thắng xông lên, rất khó tuyệt cảnh phản sát.

Lời Đế Tử nói để Sở Phong Trần trầm mặc.

Nếu như tiến công thuận lợi, cường giả hoàng đạo có thể giết tới điên cuồng, liều mạng mệnh hiện ra sự cường hãn của mình.

Nếu như gặp phải nguy hiểm, giữa những người sáng lập hội của các hoàng đạo khác nhau sẽ bảo đảm an toàn của mình trước tiên.

Mà kinh nghiệm chiến tranh của Khương Phàm lại quá phong phú, chỉ cần hai hoàng đạo đăng tràng liền có khả năng bị hắn tìm kiếm được cơ hội, thậm chí chủ động chế tạo ra cơ hội.

Vây bắt Khương Phàm?

Làm tốt chuẩn bị bị săn giết đi.

Đế Tử tiếp tục nói:

- Ngày đó Cửu Thiên Thần Giáo đột nhiên lùi bước, mặc kệ là xuất phát từ nguyên nhân gì, cũng đã ảnh hưởng trầm trọng đến tín nhiệm giữa tất cả hoàng đạo hơn. Lại dưới sự uy hiếp của Cấm Nguyên Châu, muốn bọn hắn tổ kiến liên minh, độ khó là có thể nghĩ. Trừ phi...

- Trừ phi cái gì?

- Trừ phi ngươi đăng tràng lần nữa.

- Ta?

- Ngươi không muốn rửa sạch nhục nhã sao? Chỉ cần ngươi chủ động tìm kiếm hợp tác, chí ít tất cả hoàng đạo sẽ nhận định ngươi sẽ dốc toàn lực ứng phó, như thế này bọn hắn sẽ đánh nhau càng yên tâm hơn, cũng càng có chiến ý.

Sở Phong Trần nhìn qua Khương Phàm ở bên trên Đại La sơn, lông mày dần dần nhíu lại.

Đó là sỉ nhục của hắn, đương nhiên muốn thắng trở về, nhưng Đế Tử đột nhiên nói kiểu này, vậy mà hắn lại do dự.

Giống như trong lòng có một sợi dây nào đó đột nhiên căng thẳng.

Sợ hãi?

Sở Phong Trần không nguyện ý thừa nhận, nhưng lại không thể không thừa nhận.

Đế Tử tiếp tục đâm kích nói:

- Mặc dù ngươi thua, nhưng nhìn chung trước sau năm trận chiến đấu, chỉ có một mình ngươi đăng tràng, đồng thời suýt chút nữa giết chết Khương Phàm. Mặc dù ngươi thua, nhưng ngươi đã chấn kinh toàn trường, để tất cả hoàng đạo đều chứng kiến được thực lực của ngươi.

- Nếu như hoàng đạo khác nguyện ý điều động truyền nhân Thánh Vương Thiên phẩm ra tay, lại chuẩn bị hai tử sĩ tự bạo, Khương Phàm xem như có Cấm Nguyên Châu, cũng đều chỉ sợ không có cơ hội dùng.

Sở Phong Trần âm thầm nắm chặt nắm đấm, trong lồng ngực cuồn cuộn lên chiến ý nóng hổi.

Nhẫn không gian của Đế Tử lấp lóe ánh sáng, xuất hiện ra một cái bình ngọc:

- Cho ngươi.

Sở Phong Trần nhìn cường quang màu máu trong bình ngọc như lôi đình, kinh ngạc nói:

- Đây là cái gì?

Đế Tử đưa bình ngọc đến trước mặt Sở Phong Trần:

- Thần huyết! Đế Quân ngồi xuống, tinh huyết của Lăng Tiêu Chiến Thần. Nếu như ngươi muốn đăng tràng, đây chính là vũ khí của ngươi.

Sở Phong Trần không có lập tức đón lấy, ngược lại chăm chú nhìn vào mắt Đế Tử:

- Đây cũng là ý tứ của Đế Quân sao? Nếu Đế Tử đều mang đến, vì sao không nói trước cho ta? Nếu như ngày đầu tiên khai chiến ta có được thần huyết trong tay, tuyệt đối sẽ không để Khương Phàm chạy ra khỏi lôi kiếp thiên phạt của ta!

Đế Tử nâng bình ngọc, lại đưa đến trước mặt Sở Phong Trần:

- Ta tin tưởng thực lực của ngươi, lại đánh giá thấp tiềm lực của Khương Phàm. Tuy nhiên bây giờ cũng không muộn.
Chương 2019 Liệp Thần Thương thất lạc

Sở Phong Trần vẫn nhận lấy:

- Chỉ một giọt này?

Đế Tử thản nhiên nói:

- Đây không phải thần huyết bình thường, mà là tinh huyết do Lăng Tiêu Chiến Thần tự mình cô đọng. Một giọt này đầy đủ để kích phát tiềm lực của ngươi, hai giọt sợ là muốn mệnh của ngươi.

Sở Phong Trần đột nhiên hỏi câu:

- Ngài không muốn tự mình thử một chút?

Đế Tử cười:

- Nếu như ta ra sân, chắc chắn sẽ bại lộ thân phận, hậu quả ngươi gánh chịu được hay sao?

Sở Phong Trần nhớ tới những 'Chiến ước' kia liền lắc đầu tiếp nhận bình ngọc:

- Muốn giết Khương Phàm, cần phải có người kiềm chế. Ngươi cảm thấy, ai đáng tin cậy?

- Chọn lựa đầu tiên đương nhiên là Xích Thiên Thần Triều cùng Thái Cổ Thần Miếu, bọn hắn hận thấu Khương Phàm, cũng khẳng định sẽ muốn giết Khương Phàm. Nhưng, nếu như ngươi đăng tràng liền không thể để Khương Phàm dùng bảo vật kia của hắn áp chế cảnh giới, như thế này người đăng tràng khác cần là Niết Bàn cảnh thất trọng thiên. Thất trọng thiên trong Xích Thiên Thần Triều cùng Thái Cổ Thần Miếu giống như không có quá đặc biệt, đừng nói kiềm chế Khương Phàm, đám núi lớn kia của Khương Phàm có thể oanh sát từng kẻ bọn hắn. Cho nên, đề nghị của ta là Cửu Lê Thần Cung.

- Lệ Tuyệt Ngấn của Cửu Lê Thần Cung chính là Niết Bàn cảnh thất trọng thiên, nếu như hắn có thể đăng tràng...

Sở Phong Trần rất rõ ràng thực lực của Lệ Tuyệt Ngấn, bọn hắn đã giao phong không ít lần tại Thiên Khải chiến trường, nhưng, Vạn Đạo Thần Giáo cùng Ma tộc là đối thủ một mất một còn, chưa từng có tiền lệ hợp tác, há có thể tại loại chiến trường được cả thiên hạ này chú ý này dắt tay đối địch?

- Trong chuyện khác, ta sẽ không đề nghị ngươi hợp tác cùng Cửu Lê Thần Cung, nhưng trong chuyện giết Khương Phàm này, các ngươi thật sự nên có chút ý chí cùng nhau.

- Cửu Lê Thần Cung và Khương Phàm có huyết hải thâm thù?

- Không tính là huyết hải huyết hải thâm thù, nhưng Cửu Lê Thần Cung so với bất cứ kẻ nào cũng đều nguyện ý bắt sống Khương Phàm, trong này có nguyên nhân lịch sử.

- Nói thế nào??

- Phía sau Cửu Lê Thần Cung là Hắc Ma Đế Quân, Hắc Ma Đế Quân từng có hai vị Ma Hoàng, vị mạnh nhất trong đó là Liệp Thiên Ma Hoàng kia đã chết thảm ở cuộc chiến Đăng Thiên Kiều ngàn năm trước. Liệp Thiên Ma Hoàng chết, không chỉ có suy yếu thực lực Hắc Ma Đế tộc, càng quan trọng hơn là thất lạc một kiện vũ khí, Liệp Thần Thương!

- Liệp Thần Thương? Sao chưa từng nghe qua vũ khí này?

- Liệp Thần Thương hoàn toàn xứng đáng thuộc về tuyệt thế hung binh, nói là đệ nhất sát khí từ thời Hoang Cổ đến nay đều không hề quá đáng chút nào. Năm ngàn năm trước, Liệp Thần Thương qua đi vài vạn năm đã tái hiện thế gian, khiến cho Thiên Khải huyết chiến lâu đến trăm năm.

- Cuối cùng là Hắc Ma Đế Quân thức tỉnh, vi phạm chiến ước Thiên Khải, bí mật nhúng tay, đoạt lấy Liệp Thần Thương, nhưng lập tức bị Đế Quân khác phát giác. Đế Quân bảy phương toàn bộ đều thức tỉnh, liên thủ giáng lâm Thiên Khải, suýt nữa tống táng Hắc Ma Đế Quân, cuối cùng Hắc Ma Đế tộc dùng cách phong cấm toàn tộc ba ngàn năm làm cái giá thật lớn, mới bảo vệ được Liệp Thần Thương.

- Ngàn năm trước, cuộc chiến tại Đăng Thiên Kiều, Liệp Thiên Ma Hoàng bất ngờ tập kích Phần Thiên Thần Hoàng, lấy Liệp Thần Thương giết xuyên vạn dặm, xâu thân thể hắn. Nhưng Phần Thiên Thần Hoàng tại thời khắc sống còn đã tránh khỏi yếu hại, trở tay lấy Liệp Thần Thương đánh trả Liệp Thiên Ma Hoàng, đánh nó xuống khỏi Thiên Khải chiến trường.

- Thế gian lại còn có sát khí như thế này.

Gương mặt Sở Phong Trần có phản ứng, mặc dù được tôn làm đệ tử Thần Tôn, nhưng vẫn là lần đầu tiên nghe được bí mật như vậy.

- Đáng tiếc từ đó về sau, Liệp Thiên Ma Hoàng cùng Liệp Thần Thương đều đã biến mất, không còn tung tích gì nữa. Hắc Ma Đế Quân không tiếc vi phạm chiến ước phong tồn tuyệt thế sát khí lấy được ba ngàn năm, cứ như vậy mà thần bí biến mất, ha ha...

- Không phải đã đánh xuống khỏi Thiên Khải chiến trường sao, không phải tìm lại là được rồi sao? Vũ khí cấp bậc như thế, chỉ là sát khí đã có thể để vạn dặm sơn hà biến thành tuyệt địa.

- Đế Quân là tồn tại mạnh hơn Thần Ma, triệt để rời khỏi với phàm trần, bọn họ không thể nhúng tay sự vụ thế gian. Ở giữa Đế Quân tám phương còn có chiến ước đặc thù kiềm chế, đầu tiên chính là bất cứ Đế Quân nào cũng không được bước chân đến Thương Huyền đại lục, không được mạo phạm tổ địa chúng sinh.

Đế Tử liếc mắt nhìn Sở Phong Trần, cái này còn phải hỏi sao?

Đế Quân tám phương cũng là bởi vì không thể đụng vào Thương Huyền, cho nên đã bí mật nâng đỡ Bát Bộ Hoàng Đạo.

Chỉ là loại bí mật này thuộc về 'Ăn ý' giữa các Đế Quân, chưa bao giờ công khai qua, Bát Bộ Hoàng Đạo tại Thương Huyền càng không có chủ động thể hiện qua cái gì.

Năm đó Phần Thiên Thần Hoàng đã nhận ra điểm ấy, nhất định phải lên trời chứng đạo, chỉnh đốn Thương Huyền, cũng chính là bởi vì như thế, mới chọc giận tới Đế Quân tám phương.

- Ta đương nhiên biết Đế Quân không thể nào nhúng tay chuyện Thương Huyền, nhưng không phải có Bát Bộ Hoàng Đạo sao? Hắc Ma Đế Quân hoàn toàn có thể sai sử Cửu Lê Thần Cung điều tra cơ mà. Mặc dù kết minh giữa nhau là thuộc về bí mật, nhưng chuyện quan trọng như vậy, Cửu Lê Thần Cung hẳn là sẽ không chối từ chứ.

- Sau khi Phần Thiên Thần Hoàng chiến tử Đăng Thiên Kiều, Thương Huyền lâm vào hỗn loạn mấy chục năm. Đầu tiên là mười hai hoàng đạo liên thủ tiến đến Vạn Thế Thần Triều, tiếp đó để Vạn Thế Thần Triều huyết tế Thương Thiên, sau đó là các hoàng đạo Thương Huyền liên thủ phong tỏa lịch sử, lại có tứ đại Chí Tôn hoàng đạo bảo đảm độc lập địa vị tại Thương Huyền, không muốn Đế Quân nhân cơ hội này thẩm thấu Thương Huyền quá độ, lập tức liên thủ Bát Bộ Hoàng Đạo tuyên chiến, cưỡng ép chèn ép.

- Hỗn loạn trước sau đã kéo dài hai ba mươi năm, Bát Bộ Hoàng Đạo đều ốc còn không mang nổi mình ốc, ai còn để ý tới chuyện khác? Nhất là Cửu Lê Thần Cung, suýt chút nữa đã bị Đại Quang Mang Thần Điện thiêu đến nửa tàn, Thần cấp Cửu Lê Ma Đồ đều lưu lại vết thương vĩnh viễn không cách nào xóa đi.

- Cho đến lúc cuối cùng chiến loạn lắng lại, Thương Huyền khôi phục lại bình tĩnh, Cửu Lê Thần Cung mới tiếp nhận mệnh lệnh triển khai điều tra, nhưng đến lúc đó, lại đều tra không được cái gì. Liệp Thần Thương và cả Liệp Thiên Ma Hoàng đều biến mất một cách thần bí. Hắc Ma Đế Quân hoài nghi là Chí Tôn hoàng đạo Thương Huyền bí mật mang đi, cũng chỉ có cường giả cảnh giới Thần Linh, mới có thể che giấu được khí tức của Liệp Thần Thương cùng Ma Hoàng.

- Nhưng Cửu Lê Thần Cung đã bí mật giám sát tứ đại Chí Tôn hoàng đạo trên trăm năm, đều không có tra được bất cứ khí tức gì tương tự ở trong các thế lực đó.
Chương 2020 Liên hợp không tưởng

Đế Tử lắc đầu, không còn nói lại những chuyện cũ năm xưa kia nữa:

- Liệp Thần Thương bởi vì Phần Thiên Thần Hoàng mà biến mất, Hắc Ma Đế tộc hận thấu hắn, Cửu Lê Thần Cung khẳng định cũng sẽ muốn bắt lấy Khương Phàm, tranh công với Hắc Ma Đế Quân.

- Nhưng, chính bọn hắn thì cũng không có lực lượng săn giết được Khương Phàm, duy nhất chỉ có Ma tộc Man Hoang Chiến tộc vừa mới bị thương nặng, rõ ràng không nguyện ý ra tay khiêu chiến, cho nên bọn hắn đều là có lòng nhưng không có sức, chỉ có thể đứng nhìn. Nếu như ngươi chủ động ra tay, nguyện ý gánh chịu chủ công. Ta nghĩ vị phó cung chủ Diêu Lăng Vi kia hẳn là sẽ thận trọng suy tính.

- Lệ Tuyệt Ngấn...

Sở Phong Trần cau mày, dựa theo những gì Đế Tử phân tích, Cửu Lê Thần Cung xác thực đáng để hợp tác, nhưng nghĩ đến đối thủ Lệ Tuyệt Ngấn một mất một còn kia, vẫn còn có chút kháng cự.

Trước đó bọn hắn vẫn luôn là kẻ địch, đột nhiên muốn thành minh hữu, không chỉ có không thích ứng, còn rất không yên lòng.

- Ta đề nghị hợp tác cùng Cửu Lê Thần Cung, còn có nguyên nhân, ngươi có thể nghĩ đến không?

- Cấm Ma Bảo Luân?

- Là Cửu Lê Ma Đồ!

- Bọn hắn mang ở trên người?

- Nơi này cách Cửu Lê Thần Cung chỉ năm vạn dặm, nếu như bọn hắn thật nguyện ý, trở về lấy là được.

- Nếu như Cửu Lê Ma Đồ đăng tràng, có lẽ thật có thể...

Sở Phong Trần vẫn rất do dự, nhớ tới việc phải cùng ma vật hung tàn Lệ Tuyệt Ngấn kia hợp tác trong lòng liền đầy kháng cự.

- Ta chỉ là đề nghị, về phần ngươi thật sự muốn hợp tác với ai, vẫn là theo ý nguyện của ngươi, dù sao cũng là ngươi chiến đấu, ngươi muốn rửa sạch nhục nhã, ngươi phải mượn cơ hội này dương danh thiên hạ, ngươi phải thuận vị tiếp quản Vạn Đạo Thần Giáo!

Đế Tử vỗ nhẹ bả vai Sở Phong Trần, về tới trong thành mới náo nhiệt.

Sở Phong Trần đứng yên tại chỗ thật lâu, cuối cùng vẫn đi đến gần thành mới, bái phỏng Cửu Lê Thần Cung.

Sau năm ngày, tại thời điểm rất nhiều người suy đoán chỉ sợ là hoàng đạo không nguyện ý lại khiêu chiến Khương Phàm, thì vào lúc sáng sớm, dưới ánh nắng mặt trời sớm mai, Sở Phong Trần đã đi đến Đại La sơn!

- Sở Phong Trần! Là Sở Phong Trần của Vạn Đạo Thần Giáo!

- Sở Phong Trần muốn rửa nhục sao? Thật là một người cứng đầu, các hoàng đạo khác cũng không dám khiêu chiến, hắn lại còn đến chiến với Khương Phàm lần hai!

- Chẳng lẽ Sở Phong Trần không sợ Cấm Nguyên Châu? Hay là hắn mang đến vũ khí đặc thù của Vạn Đạo Thần Giáo!

- Ai biết chí bảo trấn tộc của Vạn Đạo Thần Giáo là cái gì không?

- Không phải là Vạn Giới Môn sao? Giống như không thể nào, chẳng may thua thật, Vạn Giới Môn sẽ rơi vào trên tay Khương Phàm!

- Không thể nào, Vạn Giới Môn thuộc về bảo vật cấp bậc giáo chủ, trừ phi chân chính nhận chủ cùng Sở Phong Trần, nếu không Sở Phong Trần không phát huy ra quá mạnh, ngược lại dễ dàng bị Khương Phàm cướp đi.

- Tất cả hoàng đạo không nguyện ý mang theo vũ khí cấm kỵ đăng tràng, chính là sợ bị Khương Phàm cướp đi.

- Sở Phong Trần lấy ở đâu ra lực lượng? Sao hắn lại khác thường như thế?! Khẳng định có vấn đề!

Biển người oanh động, số lượng lớn cường giả tuôn ra khỏi thành mới, phân tán ra ngoài vây đến trên núi cao, trong rừng rậm, hoặc cũng có thể là leo lên khung trời, quan sát chiến trường Đại La sơn.

Bầu không khí yên lặng hơn mười ngày lại lần nữa nóng nảy.

Trước đó mặc dù Sở Phong Trần đã thất bại, nhưng thực lực Thánh Vương Thiên phẩm vẫn được các phương tán thành.

Bây giờ lại khiêu chiến lần nữa, khẳng định là có nắm chắc nhất định.

Tất cả hoàng đạo đều trao đổi ánh mắt với nhau, suy đoán rất có thể là Sở Phong Trần đã hợp tác cùng hoàng đạo phương nào đó.

Sẽ là ai chứ?

Xích Thiên Thần Triều, hay là Thái Cổ Thần Miếu?

Khương Phàm thức tỉnh từ bên trong minh tưởng, đứng dậy nhìn Sở Phong Trần đang đi tới:

- Ngươi là tới khiêu chiến, hay là đến nói chuyện trời đất?

Sở Phong Trần cười lạnh:

- Ngươi nơi này còn cung cấp phục vụ bồi trò chuyện?

- Ha ha, xem ra là khiêu chiến. Vẫn là chính ngươi sao?

- Chê ta không đủ tư cách?

- Bại tướng dưới tay, còn nói tư cách gì.

- Nếu không đủ tư cách, vậy lại cho thêm một người nữa...

Sở Phong Trần vung tay lên, không gian nhấc lên một làn sóng không gian, vung ra một con cự viên.

Rống!

Cự viên hét lớn, sóng âm cuồn cuộn, giống như sóng cả thực thụ, lung lay bầu trời.

Nó cao hơn mười trượng, cơ bắp phồng lên như mãng xà quay quanh, khuấy động lực lượng kinh người, toàn thân bao trùm lấy lông tóc thật dày, giữa lông tóc lại ẩn hiện đường vân màu máu, hai con mắt càng giống là hai cái đèn lồng tinh hồng, để cho người ta nhìn thấy mà sợ hãi.

Toàn thân cự viên khuấy động mê vụ màu đen, cũng giống như có mênh mông sinh mệnh đang nhảy lên, mang cho người ta cảm giác áp bách cường thịnh.

- Kim Cương Ma Viên? Đây không phải Ma thú trấn cung của Cửu Lê Thần Cung sao?

- Tại sao bên cạnh Sở Phong Trần lại có thể có Kim Cương Ma Viên!

- Kim Cương Ma Viên có lực vô cùng lượng lớn, da thịt cứng cỏi như sắt thép, mà còn khát máu hiếu chiến, dưới sự cuồng nộ còn có thể thiêu đốt huyết nhục lâm vào bạo tẩu, phá hủy hết thảy mọi thứ ở trước mặt.

- Cửu Lê Thần Cung bất luận là hạ giới hay là Thiên Khải đều nuôi Kim Cương Ma Viên, số lượng nhiều đạt một trăm ngàn con, huyết mạch mạnh nhất thậm chí có thể tới đến vấn đề Thánh Linh.

- Con Kim Cương Ma Viên này hẳn là thuần huyết, nếu không phải vậy thì sẽ dùng cái gì phối hợp với Sở Phong Trần.

Đám người bạo động, tiếng kinh hô nổi lên bốn phía.

Nhất là đám người đến từ Tây Bộ, đối với Kim Cương Ma Viên đều không thể quen thuộc hơn nữa.

Ánh mắt của tất cả hoàng đạo liên tiếp nhìn phía Cửu Lê Thần Cung.

Kim Cương Ma Viên thuộc về Ma thú trấn cung của Cửu Lê Thần Cung, đời đời bảo vệ, không thể làm phản, trừ phi... Cửu Lê Thần Cung tự mình an bài Kim Cương Ma Viên xuất chiến!

- Vạn Đạo Thần Giáo hợp tác cùng Cửu Lê Thần Cung rồi?

Tất cả cường giả hoàng đạo đều hai mặt nhìn nhau, đều cảm thấy không thể tưởng tượng được.

Không phải Vạn Đạo Thần Giáo và Ma tộc là đối thủ một mất một còn sao?

Đây là đang xảy ra chuyện gì?

Chẳng lẽ... Lệ Tuyệt Ngấn?!

Sở Phong Trần muốn liên thủ với Lệ Tuyệt Ngấn!

Bọn hắn lập tức nghĩ đến một loại khả năng.

Ma khí cuồn cuộn trong đội ngũ Cửu Lê Thần Cung, một con Kim Cương Ma Viên bay thẳng lên trời, đạp không phóng tới, rơi xuống chiến trường Đại La sơn.

Con Kim Cương Ma Viên này cũng cao tới hơn mười trượng, uy lực và năng lượng đều là nhanh nhẹn dũng mãnh, gương mặt ó ndữ tợn, trên bờ vai thình lình còn đứng lấy một đại ma.

- Thiên tài mạnh nhất Cửu Lê Thần Cung đương đại, Lệ Tuyệt Ngấn!

- Tân tú Ma tộc Thánh Vương Thiên phẩm, Lệ Tuyệt Ngấn!

- Lệ Tuyệt Ngấn lại hợp tác cùng Sở Phong Trần rồi? Bọn hắn không phải là đối thủ một mất một còn sao?

- Hai vị truyền nhân Thánh Vương Thiên phẩm, hai vị Huyết Ma Thú tinh khiết, cảnh giới của bọn hắn cũng đều là Niết Bàn cảnh thất trọng thiên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK