Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1381 Trưởng lão tứ đẳng

Trước khi Khương Phàm cùng Tác Ngọc Đường gặp mặt, hắn đã mang theo Hứa Đan lặng lẽ rời khỏi thanh đồng tiểu tháp, chui vào núi cao tìm kiếm Thánh Viêm Thiên Hỏa ẩn giấu tại ‘pháp trường mới dưới mặt đất’.

Dựa theo phỏng đoán, pháp trường mới xây dưới mặt đất hẳn là ở chân núi, hoặc là sâu trong ngọn núi, bố trí không gian bình chướng, còn sẽ có các trưởng lão mà Tác Ngọc Đường mang từ thánh địa tới tự mình trấn thủ.

Bọn hắn dùng thời gian nửa ngày, phát hiện chỗ này có không gian phong ấn, bây giờ lại chờ các trưởng lão trấn thủ.

Không có gì bất ngờ xảy ra, nơi đó chính là lối vào của pháp trận ở vùng đất mới.

Chỉ sau chốc lát, cửa đá chậm rãi mở ra, bình chướng không gian nổi lên gợn sóng, ba vị trưởng lão già nua mặc áo bào trắng đi ra.

Tặc điểu thừa dịp cửa đá mở ra, bình chướng vặn vẹo, thông qua Thái Dương đồ đằng cẩn thận cảm nhận:

- Bên trong có Hỏa nguyên lực rất mạnh, năng lượng vô cùng phức tạp, nhiều loại.

- Khương Phàm nguyện ý giao ra Trường Sinh Đan rồi?

Ba vị trưởng lão đóng cửa đá lại, khép kín bình chướng bảo vệ.

- Khương Phàm rất phối hợp. Dược liệu cũng đều đã tập hợp đủ. Đã có hơn ngàn vị Luyện Đan sư chạy tới đỉnh núi, đều muốn chứng kiến quá trình luyện chế Trường Sinh Đan.

- Ừm.

Ba vị trưởng lão gật gật đầu, theo thị vệ rời khỏi u cốc.

- Đi qua nhìn một chút?

Tặc điểu rất chờ mong.

Ở trong đó chính là hỏa diễm mà Ly Hỏa thánh địa tích lũy mấy ngàn năm, nếu như có thể nuốt hơn vài chục loại cho Thái Dương đồ đằng, nhất định có thể tỉnh lại uy thế càng mạnh.

- Bây giờ còn không phải lúc, rời khỏi nơi này trước, chờ đợi thời cơ.

Lý Dần bảo bọn hắn rời khỏi trước, thế nhưng, Hứa Đan lại còn nằm nhoài trong bụi cỏ không hề động.

Cho đến khi Lý Dần trở về đụng nàng mấy lần, Hứa Đan mới thức tỉnh:

- Thế nào? Nàng sao thế?

Lý Dần quan tâm hỏi.

Mấy ngày nay Hứa Đan cứ là lạ.

- Ta không sao.

- Nàng xác định?

- Ta thật không có chuyện gì.

Hứa Đan cố gắng vui cười.

Lý Dần quan tâm lại vừa khẩn trương:

- Chúng ta tiến đến Sí Thiên giới là muốn tính toán Tác Ngọc Đường, nàng tuyệt đối đừng quấy rối sư phụ.

- Sư phụ! Sư phụ! Chàng chỉ biết mỗi sư phụ của chàng!

Hứa Đan hừ một tiếng, đứng dậy rời khỏi.

- Thế nào, mấy ngày nay cứ hay nổi giận vô cớ.

Lý Dần không hiểu thấu.



Quảng trường trên đỉnh núi.

Đại biểu các phe phái của Sí Thiên giới lần lượt tới trình diện, tất cả đều là chút nhân vật Đại cấp Tông sư, thậm chí có Đan Thánh giáng lâm.

Khương Phàm 'Nhu thuận' đứng ở phía trước, mặt mỉm cười, giống như là một công tử khiêm nhường.

Mọi người hiếu kỳ đánh giá hắn, rất khó tưởng tượng được gia hỏa nhìn ôn tồn lễ độ này vậy mà lại tính toán phương bắc, tập kết tài nguyên rộng lượng, điên cuồng luyện chế ra mười lăm viên đan dược Chuẩn Thánh phẩm.

Càng khó tưởng tượng hơn là, hắn vậy mà lại còn đại loạn phương bắc, phóng tới mấy chục vạn dặm, giết trở lại Đại Hoang Tân Hải, huyên náo Nam Bộ gió nổi mây phun, trở thành con buôn chiến tranh trong mắt vô số người.

Tác Ngọc Đường đợi sau khi mười hai trưởng lão đến đông đủ, cuối cùng nhắc nhở Khương Phàm:

- Bây giờ toàn Sí Thiên giới đều đang chăm chú, nếu như ngươi cho ta thuật luyện đan giả, hậu quả so với ngươi nghĩ còn nghiêm trọng hơn rất nhiều.

Khương Phàm biểu hiện rất bất đắc dĩ:

- Tuổi ngài cũng đã rất cao, có thể rộng lượng chút hay không. Yên tâm đi, đó chính là thuật luyện đan thật. Nhưng, nếu như thực lực của ngài không tốt, xuất hiện sai lầm, thì không trách ta được nha.

- Ha ha, chỉ bằng ngươi, cũng xứng chất vấn thực lực của ta?

Tác Ngọc Đường cười lạnh.

Tuy nhiên trong lòng vẫn còn có chút bất an, luôn cảm thấy Khương Phàm đang muốn hãm hại hắn.

Nhưng các phe phái Sí Thiên giới cũng đã bắt đầu chú ý, hắn chỉ có thể mạo hiểm thử một chút.

Tác Ngọc Đường đưa ánh mắt tới đám thị vệ xung quanh, để bọn hắn nhìn chằm chằm Khương Phàm, sau đó điều chỉnh trạng thái mang theo mười hai vị trưởng lão đi tới trước đỉnh lô khổng lồ.

Đây là Ly Hỏa lô, đỉnh lô bên trong Thiên Hỏa cung của Ly Hỏa thánh địa.

Lúc Tác Ngọc Đường rời khỏi, cũng đã cưỡng ép mang đi.

Nó là tiêu chí quan trọng của Ly Hỏa thánh địa, thậm chí có thể nói là Ly Hỏa thánh địa ban sơ đã lấy nó làm cơ sở khai sáng.

Tạo hình của Ly Hỏa lô vô cùng khoa trương, giống như một núi lớn nặng nề, khảm nạm Sơn Hà Họa Quyển, phảng phất sơn hà rừng rậm chân chính quay quanh đi lên.

Thuế lực mênh mông, khí tức tự nhiên tràn ngập đỉnh núi.

Dưới sự phối hợp của mười hai vị trưởng lão, Tác Ngọc Đường mở ra Hỏa Thánh đỉnh.

Mười ba mảnh liệt diễm cường hãn mãnh liệt lao vào, đỉnh lô oanh minh kịch liệt, giống như là Thánh Linh thức tỉnh, lại như là núi lửa bộc phát, sôi trào lên tia sáng ngập trời, quay quanh thành mây mù nặng nề ở trên không.

- Bắt đầu.

Khương Phàm mang theo nụ cười trên mặt, cũng âm thầm chờ mong.

Nếu như thành công, viên này chính là của hắn, sau này tìm cơ hội đưa cho Vô Hồi Thánh Chủ.

Thực lực luyện đan của Tác Ngọc Đường xác thực rất mạnh, trong mấy giờ ngắn ngủi, Ly Hỏa lô đã hình thành Hỏa Diễm Thể hệ, lấy hắn làm chủ, mười hai trưởng lão làm phụ, cường thịnh lại ổn định.

Sau đó, nhiều loại dược liệu lần lượt bay lên không, tiến vào đỉnh lô bắt đầu luyện chế.

Số lượng lớn Luyện Đan sư cưỡi mãnh cầm Linh thú, phân tán ở trên bầu trời xung quanh, định thần chú ý quá trình luyện đan.

Người ngoài xem náo nhiệt, trong nghề xem môn đạo.

Bọn hắn chú ý mỗi chi tiết, cùng mỗi giai đoạn của quá trình luyện chế, cũng chú ý lực khống chế của Ly Hỏa Thánh Chủ đối với đỉnh lô, cùng các loại hỏa diễm được vận dụng.

Nhìn ra thần diệu, nhìn đến chăm chú, liên tiếp gật đầu, có thể là thảo luận lời bình.

Một ngày... Hai ngày... Ba ngày...

Quá trình luyện chế của Kiều gia nơi đó cần chừng mười ngày, ở chỗ này chỉ chừng ba ngày ngắn ngủi liền thuận lợi hoàn thành.

Khi đỉnh lô nguy nga khôi phục lại bình tĩnh, liệt diễm hoàn toàn tản ra, nắp đỉnh được mở ra, mùi thuốc nồng nặc nương theo khí tức sinh mệnh mãnh liệt, tràn ngập trên núi đỉnh.

Một viên đan dược ngưng tụ hơn ngàn loại dược liệu quý giá, lẳng lặng lơ lửng trong sương mù.

- Trường Sinh Đan...

- Người ngã gục vì bị trọng thương, có thể khởi tử hồi sinh, tái tạo cơ thể, khôi phục đỉnh phong. Lão hủ tuổi xế chiều, có thể cưỡng ép kéo dài tính mạng, ngắn thì mấy chục năm, lâu là trên trăm năm.

- Trường Sinh Đan có thể nói là đỉnh cấp thánh đan.

Ánh mắt của các Luyện Đan sư Sí Thiên giới như lửa nóng nhìn Tác Ngọc Đường lấy ra đan dược đã thành hình từ trong đỉnh lô.
Chương 1382 Trường Sinh Đan, thành!

Mặc dù Sí Thiên giới bọn hắn danh xưng có được tất cả thuật luyện đan, nhưng một ít thánh đan đặc thù, vẫn là được cường tộc ở bên ngoài nắm giữ, hoặc là trong tay thế lực bí ẩn.

Trường Sinh Đan đã từng là thánh đan mà bọn hắn khát vọng.

Bây giờ rốt cuộc cũng quy về Sí Thiên giới.

- Nếu như tin tức Sí Thiên giới có được Trường Sinh Đan được truyền đi, hoàng tộc các phương hay thậm chí là hoàng đạo, đều có thể sẽ tranh nhau đến nhà bái phỏng.

- Đúng vậy, nhất là những lão tổ tông kia, khẳng định sẽ tận hết sức lực đến đây cầu xin Trường Sinh Đan.

- Địa vị của Sí Thiên giới chúng ta lại phải tăng lên một đoạn.

Phe phái các phương nhìn về phía Khương Phàm, ánh mắt cũng đã biến thành lửa nóng.

Tác Ngọc Đường cùng Triệu Thời Việt chắc chắn sẽ không tuỳ tiện giao ra đan thuật của Trường Sinh Đan, nhưng Khương Phàm lại có thể.

Trong lòng gia hỏa này đã lộ ra điên cuồng, dã tâm rất lớn, nói không chừng hắn còn đang mưu toan sáng tạo phe phái mới.

Cứ như vậy, hắn liền sẽ cần nhân thủ, cần tài nguyên.

Bọn hắn hoàn toàn có thể thừa cơ kết giao, trao đổi thuật luyện Trường Sinh Đan.

- Tác trưởng lão, vất vả rồi.

Khương Phàm cởi mở cười, đi tới chỗ Tác Ngọc Đường.

Tác Ngọc Đường đang thưởng thức mùi của đan dược, nghe vậy thì khóe mặt giật một cái, vô ý thức nắm chặt đan dược.

- Cho ta đi, sau này ngài vẫn còn có thể luyện càng nhiều.

Khương Phàm đưa tay đòi hỏi.

- Ngươi biết luyện một viên có bao nhiêu độ khó hay không?

Tác Ngọc Đường nắm chặt không chịu buông tay.

Lấy tài nguyên của Sí Thiên giới, hắn đều là bái phỏng ngũ đại phe phái mới tập hợp đủ, mà quá trình luyện chế lại vô cùng rườm rà, phức tạp.

- Đây không phải là chuyện của ta, chúng ta đã ước định tốt.

Khương Phàm quơ tay.

Tác Ngọc Đường khẽ cắn môi, cuối cùng vẫn nhịn đau đưa cho Khương Phàm.

Khương Phàm tiếp nhận Trường Sinh Đan, lại thuận tay cầm tay Tác Ngọc Đường:

- Vậy chúng ta liền coi là hoà giải rồi?

Tác Ngọc Đường nhướng mày, dùng sức muốn rút về, lại bị Khương Phàm gắt gao nắm chặt, hoàn toàn bất đắc dĩ, chỉ có thể làm thuận theo:

- n oán của chúng ta, vĩnh viễn sẽ không hòa giải, nhưng ta có thể tiếp nhận ngươi tiến vào Sí Thiên giới.

- Xem ra chúng ta không làm bằng hữu được, đáng tiếc thật.

- Hừ!!

Tác Ngọc Đường tránh thoát khỏi tay Khương Phàm, phất tay áo rời khỏi.

Khương Phàm quay người, tuyên bố với tất cả mọi người:

- Tác Ngọc Đường trưởng lão đã chấp nhận. Từ hôm nay trở đi, ta coi như chính thức gia nhập Sí Thiên giới, còn xin các vị sau này chiếu cố nhiều hơn.

Đại biểu các nơi nhao nhao đáp lại, biểu thị hoan nghênh.

- Đây là ngọc phù trưởng lão của Sí Thiên giới.

Một vị thiếu niên áo trắng cưỡi Phi Mã, tay nâng ngọc phù, đi đến trước mặt Khương Phàm.

- Ngọc phù trưởng lão của Sí Thiên giới chúng ta được chia năm cấp. Ngũ đẳng ngọc phù là ngọc phù của trưởng lão bình thường, ngọc trắng không viền, cần thực lực cấp Đại Tông sư. Tứ đẳng ngọc phù là ngọc phù của trưởng lão cao cấp, ngọc trắng viền vàng, cần thực lực đỉnh cấp Đại Tông Sư.

- Tam đẳng ngọc phù là ngọc phù của trưởng lão Thánh cấp, ngọc tím vô biên, cần thực lực cấp Đan Thánh, hoặc là thực lực đỉnh cấp đại tông sư Thiên phẩm linh văn. Nhị đẳng ngọc phù là ngọc phù Đan Thánh cao cấp, ngọc tím viền vàng, cần thực lực Đan Thánh cao cấp, hoặc là thực lực Đan Thánh, Thiên phẩm linh văn.

- Nhất đẳng ngọc phù là ngọc phù đỉnh cấp Đan Thánh, ngọc đen, cần Thiên phẩm linh văn, lại thực lực đỉnh cấp Đan Thánh.

Thiếu niên giới thiệu sơ lược, lại nói:

- Mặc dù ngươi phù hợp với điều kiện trưởng lão tam đẳng, nhưng mới tới Sí Thiên giới, chúng ta cần cho ngươi hai tháng khảo sát.

- Ta đã hiểu!

Khương Phàm nhìn ngọc phù trong tay, cười nhạt.

Đây không phải đang khảo sát hắn, mà là đang đợi sự kiện Đại Hoang kết thúc.

Bây giờ cách kỳ hạn ba tháng của Vô Hồi Thánh Chủ còn lại hai tháng, vây công sau cùng sắp bộc phát. Nếu như Kiều gia nơi đó có thể chống đỡ được, thánh địa liền có lý do toàn diện tham gia. Kiều gia, Ác Nhân cốc liền sẽ an toàn, phiền phức của hắn cũng sẽ không nghiêm trọng nữa.

Sí Thiên giới ở dưới loại tình huống này tiếp nhận Khương Phàm, cũng sẽ không gây nên quá nhiều phiền phức.

Nếu như Kiều gia gánh không được, vấn đề thân phận của hắn liền phải coi là chuyện khác.

- Hừ!!

Tác Ngọc Đường hừ lạnh.

Muốn vào Sí Thiên giới rất dễ dàng, nhưng muốn có được địa vị, phải xem Kiều gia và Ác Nhân cốc có thể còn sống hay không.

Khương Phàm xin chỉ thị thiếu niên áo trắng:

- Nếu ta đã là trưởng lão Sí Thiên giới liền nên cùng bên ngoài đoạn tuyệt liên quan. Ta rời khỏi mấy ngày trước, bàn giao cùng bằng hữu phía ngoài, sẽ trở lại rất nhanh.

- Không được! Giới Chủ phân phó, nếu như ngươi có thể được Tác Ngọc Đường trưởng lão tha thứ liền cần vĩnh viễn ở lại nơi này.

- Các bằng hữu phía ngoài đang chờ ta đây, ta đi một chút liền trở lại.

- Có chuyện gì, ta có thể nhắn giùm.

- Bọn hắn đều lo lắng cho an toàn của ta, ta muốn để bọn hắn biết ta có còn sống hay không.

- Thế nhưng...

- Quyết định như vậy đi, ta sẽ trở lại rất nhanh thôi.

- Mau trở lại!! Ngươi phải nhanh trở về! Không thể gây sự!

Đại biểu các phe phái nhìn Khương Phàm rời khỏi, sau đó cũng lần lượt tản ra, bọn hắn muốn mau chóng đưa tin tức đến Hạo Thiên Thánh Quốc cùng Bá Vương Chiến Quốc và các vương phủ hầu phủ, nhắc nhở nơi đó đừng lại nhằm vào Khương Phàm.

Từ hôm nay trở đi, đều là người một nhà.

Bá Vương Chiến Quốc!

Khương Phàm mặc dù chỉ là tiến vào ba bốn ngày, nhưng trong khoảng thời gian này lại càng ngày càng có nhiều thế lực đã chạy tới nơi này.

- Tiểu hầu gia, hân hạnh. Ta nghe nói Khương Phàm đang ở trong quý phủ?

Trấn Nam Yêu Quốc cao điệu bái phỏng Hung Linh hầu phủ, kẻ tới chính là vị ban đầu giao thủ cùng Khương Phàm ở Ly Hỏa thánh địa kia.

Đảo mắt đã tám năm, nó đã bốn cái đầu, thần tuấn oai hùng, khí thế phi phàm.

Hơn mười nô lệ cường hãn hộ vệ ở hai bên, giằng co với bọn thị vệ Hung Linh hầu phủ.

- Đến ngay đây.

Triệu Thế Hùng đi ra khỏi cánh cửa hầu phủ, toàn thân quấn lấy xiềng xích, bước chân nặng nề, nhưng ánh mắt lại như đao, phát ra khí thế cường đại lại nhiếp người.

- Tình huống của Đại Hoang ngươi đã rất rõ ràng, ta cũng sẽ không vòng quanh với ngươi nữa. Ta muốn Khương Phàm, ngươi ra điều kiện. Chỉ cần Trấn Nam Yêu Quốc có thể làm được, chúng ta tuyệt đối không cò kè mặc cả.

Kim quang toàn thân Hoàng Kim Sư Tử chói mắt, phát ra thú uy cường đại.
Chương 1383 Thật xin lỗi, ta làm phản rồi (1)

Các nơi trên con phố dài đứng đầy người, đều đầy phấn khởi ngắm nhìn nơi này.

Lấy địa vị Hoàng Kim Sư Tử, xác thực có tư cách trực tiếp yêu cầu Khương Phàm, mà nhất định có thể lấy ra điều kiện phong phú.

- Điều kiện gì cũng đều có thể?

- Chỉ cần chúng ta có thể cầm ra được.

- Chỉ là một tên Khương Phàm mà thôi, đáng giá để ngươi mở miệng lớn như vậy?

- Ngươi tạm giam Khương Phàm tại Hung Linh hầu phủ, không phải liền là muốn bán tốt giá sao? Lần này ta tới đại biểu là toàn bộ Trấn Nam Yêu Quốc, nhất định có thể mở ra giá tiền khiến ngươi hài lòng.

- Nếu như ngươi thật muốn Khương Phàm, cũng không phải không thể.

- Ra cái giá!

Hoàng Kim Sư Tử cao ngạo giơ bốn cái đầu lên.

Đám người tụ tập trên con phố dài lập tức bạo động, thật muốn bán đứng Khương Phàm sao?

Xem ra Khương Phàm mạo hiểm bái phỏng Hung Linh hầu phủ là một lựa chọn sai lầm rồi, cầu viện không thành, chuyển tay bị bán.

Khương Phàm tuổi vẫn còn rất trẻ, quá tự tin.

Triệu Thế Hùng nhìn hùng sư uy phong trước mặt, cười lạnh:

- Đêm nay ta muốn mở tiệc chiêu đãi tân khách, thiếu một món chính.

- Có ý gì?

- Ta muốn hầm một cái đầu sư tử.

- Triệu Thế Hùng! Ngươi là đang gây hấn với ta sao?!

Bốn cái đầu của Hoàng Kim Sư Tử lập tức dựng thẳng tóc mai, thân hình khổng lồ hơn ba mươi mét phát ra uy thế cường đại giống như đại dương màu vàng óng.

- Ta là đang bảo ngươi cút đi!

Triệu Thế Hùng lù lù bất động, sát khí tràn ngập.

Phố dài xôn xao, tất cả mọi người đều cảm thấy ngoài ý muốn, chẳng lẽ Khương Phàm đã cùng Hung Linh hầu phủ hợp tác rồi?

Khương Phàm lại có thể làm cho Hung Linh hầu phủ hỗ trợ, thật sự không dám tin mà.

Triệu Thế Hùng cường thế giằng co:

- Nơi này là Hung Linh hầu phủ, Khương Phàm là khách tới bái phỏng. Ngươi không chào hỏi trực tiếp tới cửa đòi người, ngươi xem chúng ta là cái gì rồi?

- Ta xin hỏi tiểu hầu gia, Khương Phàm là ác nhân mà các phương truy nã, vì sao Hung Linh hầu phủ muốn bảo hộ? Đây là thái độ của các ngươi, hay là thái độ của Bá Vương Chiến Quốc, hay lại là thái độ của Sí Thiên giới.

Hoàng Kim Sư Tử rống như sấm, bốn cái đầu lay động mãnh liệt, hung tợn tiếp cận Triệu Thế Hùng.

- Các phương truy nã? Vì sao truy nã! Cũng bởi vì trên tay hắn cầm Cấm Nguyên Cổ Thụ? Các ngươi đây không phải truy nã, mà là đánh cướp!

- Khương Phàm khiêu chiến là hoàng tộc phương bắc, đều không có thù hận với bất kỳ thế lực phương nam nào. Tại phương nam này, hắn chính là một người bình thường đến không thể bình thường hơn. Sí Thiên giới là hoàng tộc phương nam, tiếp đãi Khương Phàm, có gì không ổn?

- Đây là thái độ của Hung Linh hầu phủ, có thể thế nào? Đây là thái độ của Bá Vương Chiến Quốc, thì thế nào? Đây là thái độ của Sí Thiên giới, thì như thế nào?

Triệu Thế Hùng một tiếng cao hơn một tiếng, hòa với sát khí huyết sắc cuồng liệt, khuấy động phố dài, rung động tất cả mọi người.

Biển người nhanh chóng an tĩnh, câm như hến.

Triệu Thế Hùng không chỉ là hô cho Hoàng Kim Sư Tử nghe, càng giống như hô cho tất cả bọn hắn nghe.

Để bọn hắn đều minh xác được tình huống.

Khương Phàm tại phương nam không có mạo phạm ai, chuyện làm tại phương bắc không liên quan tới phương nam, cho nên Sí Thiên giới tiếp đãi Khương Phàm, hoàn toàn hợp lý.

Hoàng Kim Sư Tử căm tức nhìn Triệu Thế Hùng, mặc dù biết muốn mang đi Khương Phàm cũng không dễ dàng, nhưng không nghĩ tới thái độ của Triệu Thế Hùng lại cường ngạnh như vậy.

- Tiểu hầu gia, Khương Phàm đã cho các ngươi điều kiện gì, là thuật luyện Trường Sinh Đan, hay là Cấm Nguyên Cổ Thụ?

- Bây giờ các ngươi bảo vệ Khương Phàm, kế tiếp là không phải còn muốn nhúng tay vào sự kiện Đại Hoang đấy chứ?

Hoàng Kim Sư Tử cúi đầu quan sát Triệu Thế Hùng.

- Chúng ta làm việc, còn cần bàn giao với ngươi? Người đâu, tiễn khách!!

- Chậm đã. Ta đối với Khương Phàm là tình thế bắt buộc, mặc kệ phải bỏ ra cái giá gì. Sí Thiên giới đã chuẩn bị sẵn sàng?

- Bốn cái đầu của ngươi còn chưa đủ dùng sao? Đắc tội Sí Thiên giới, chẳng khác nào đắc tội tất cả Luyện Đan sư Nam Bộ, các ngươi còn muốn ăn đan dược sao? Tiễn khách!

Triệu Thế Hùng vung tay lên, toàn thể cường giả Hung Linh hầu phủ bước về phía trước, cao giọng hô to:

- Lui lại!

Hoàng Kim Sư Tử rất nổi nóng, hùng dũng, oai vệ, khí phách, hiên ngang cao điệu bái phỏng, không nghĩ tới lại bị thô lỗ xua đuổi.

Nó chính là người thừa kế Hoàng Kim Sư Tử của Trấn Nam Yêu Quốc, lúc nào đã nhận qua đãi ngộ khuất nhục như vậy.

Lúc này, một nam tử cao lớn mặc áo choàng, từ trong đám người đi ra.

- Ha ha, tiểu hầu gia Chiến quốc, uy phong thật to nhỉ.

- Hắn là ai?

Mọi người nhao nhao nhìn ra xa.

Nam tử được số lượng lớn thị vệ bảo vệ, đi đến trước cánh cửa đóng chặt của hầu phủ.

- Tại hạ là Nhị hoàng tử Cổ Hoa hoàng thành, phụng lệnh phụ hoàng, đến đây tiếp.

- Cổ Hoa? Bọn hắn lại đích thân đến.

- Đại hoàng tử Tam hoàng tử đều đã chết, vị Nhị hoàng tử này tương đương với người thừa kế của Cổ Hoa.

- Người thừa kế hoàng tộc tương lai, dáng dấp vẫn rất anh tuấn.

Đám người lần nữa bạo động, nhao nhao đánh giá nam tử cao lớn.

Hôm nay thật là náo nhiệt, đều là đại nhân vật.

Rất nhiều người cố gắng chen đến phía trước, muốn nhìn một chút xem Triệu Thế Hùng đối phó thế nào.

Lý do xua đuổi Hoàng Kim Sư Tử, là chuyện Khương Phàm làm không liên quan cùng Nam Bộ.

Bây giờ người của phương bắc đã đến, còn có lý do gì?

Nhưng... Chờ lại chờ, hầu phủ vẫn đóng chặt cửa, ngay cả một thanh âm đáp lại đều không có.

Cường giả đứng ở phía ngoài hầu phủ càng là thờ ơ, chỉ là lạnh lùng nhìn hắn.

Nụ cười thản nhiên của Nhị hoàng tử cứng ở trên mặt.

- Hung Linh hầu phủ, các ngươi khinh người quá đáng.

Bọn thị vệ sau lưng Nhị hoàng tử kiềm chế không được.

Lấy thân phận hoàng tử của bọn hắn bây giờ, đừng nói Hung Linh hầu phủ, liền xem như Tiểu Bá Vương của Bá Vương phủ đều không đủ tư cách tiếp đãi, lẽ ra phải là cao tầng trong Sí Thiên giới đi ra.

Thế nhưng Hung Linh hầu phủ này lại không có chút cấp bậc lễ nghĩa nào, tránh mà không thấy.

Nhị hoàng tử cũng không nghĩ tới Hung Linh hầu phủ lại không cho hắn mặt mũi như vậy.

Nhưng, đây càng nói rõ Hung Linh hầu phủ và Khương Phàm đã đạt thành một loại hiệp nghị nào đó, thậm chí là đã được Sí Thiên giới ám hứa.

Bây giờ vẫn chỉ là bảo hộ Khương Phàm, tiếp đó thì sao?

Có muốn nhúng tay vào chuyện Đại Hoang hay không.
Chương 1384 Thật xin lỗi, ta làm phản rồi (2)

Chiến tranh tại Đại Hoang đã chuẩn bị đến thời khắc cuối cùng, tùy thời chuẩn bị khởi xướng vây công. Nếu như Sí Thiên giới nhúng tay, chuyện rất có thể sẽ xuất hiện biến cố.

- Chúng ta đi bái phỏng Bá Vương phủ.

Hoàng Kim Sư Tử giận dữ rời khỏi, cùng Nhị hoàng tử tiến về Bá Vương phủ.

Nhưng, khi bọn hắn đuổi tới nơi đó, lại xuất hiện một màn ngoài ý muốn.

Cửa phủ của Bá Vương phủ sớm đóng lại, chỉ có hai thủ vệ đứng ở nơi đó nghênh đón.

- Bá Vương có chuyện quan trọng cần xử lý, đã vào Sí Thiên giới. Các vị quý khách, xin mời tới lữ điếm nghỉ ngơi trước.

Hoàng Kim Sư Tử cùng Nhị hoàng tử trao đổi ánh mắt, sắc mặt trở nên nghiêm trọng lên.

Ngay cả Bá Vương phủ cũng đóng cửa không thấy, khẳng định là đã được Sí Thiên giới an bài.

Khương Phàm đã cùng Sí Thiên giới hợp tác rồi?

Làm sao hắn làm được??

Đám người theo sát tới đều nghị luận ầm ĩ, quá ngoài ý muốn, thật không dám tin, đây cũng không giống như là Bá Vương phủ đang diễn xuất.

- Trước tiên hãy ở lại.

Hoàng Kim Sư Tử không có kỳ vọng tuỳ tiện liền mang đi Khương Phàm được, thế nhưng chí ít cũng có thể có cơ hội mặt đối mặt đàm phán.

Sắc trời dần tối, bọn hắn tìm tới lữ điếm dàn xếp lại, phân phó các tùy tùng đi ra nghe tình huống, điều tra thêm rốt cuộc là thế nào.

Nhưng, bên ngoài đột nhiên rối loạn lên.

Một nam tử độc nhãn trong lúc hỗn loạn đã xông đến gian phòng của bọn hắn, khóe miệng cũng cong lên:

- Tìm ta??

- Khương Phàm??

Bọn người Nhị hoàng tử bỗng nhiên đứng dậy, tên điên này tự đưa mình tới cửa.

- Bắt lấy!!

Hoàng Kim Sư Tử vừa hóa thân hình người, lập tức trở lại dạng yêu thú, hình thể khổng lồ nương theo kim quang mênh mông, chấn vỡ nát cả gian phòng.

- Đều chán sống rồi sao?

Khương Phàm giơ cao tay phải lên, hai viên Cấm Nguyên Châu nở rộ ánh sáng kỳ diệu.

- Tất cả dừng tay! Đó là Cấm Nguyên Châu!

Nhị hoàng tử đương nhiên nhận biết Cấm Nguyên Châu, lập tức ngăn đám người lại.

- Không có lệnh của ta, hôm nay ai cũng không đi ra khỏi căn phòng này được.

Khương Phàm nắm chặt Cấm Nguyên Châu, uy hiếp người trong và ngoài phòng.

Hoàng Kim Sư Tử cưỡng bức lùi về hình người, tuy nhiên vẫn duy trì đầu sư tử, cường thế giằng co với Khương Phàm:

- Ngươi cũng dám tự mình tới đây, thật to gan.

- Khách tới nhà, ta làm chủ tử, sao có thể không đến?

- Ngươi tính là chủ tử gì, coi như là kết giao với Hung Linh hầu phủ, thì chính là người của Sí Thiên giới rồi? Không nghĩ tới ngươi còn có thời điểm ngây thơ như thế.

- Ha ha, thấy rõ ràng lại nói tiếp.

Khương Phàm lấy ngọc phù bên hông xuống.

- Đây là cái gì?

Nhị hoàng tử khẽ nhíu mày.

Hoàng Kim Sư Tử lại kinh hô:

- Ngọc phù trưởng lão của Sí Thiên giới?

Khương Phàm cười nói:

- Bạch ngọc viền vàng, trưởng lão tứ đẳng, hôm nay vừa phủ lên, các ngươi tới thật là đúng lúc.

- Trưởng lão tứ đẳng là cái gì?

Nhị hoàng tử có một dự cảm không tốt.

- Sí Thiên giới đã tiếp nhận ngươi?

Hoàng Kim Sư Tử khó có thể tin được mà nhìn ngọc phù.

Hôm nay vừa mới phủ lên, trách không được Triệu Thế Hùng cường thế như vậy, trách không được Bá Vương phủ tránh né mà không thấy, thì ra Khương Phàm đã là người một nhà với bọn hắn.

Nhị hoàng tử gấp:

- Mau nói đi! Trưởng lão tứ đẳng là cái gì!

- Sí Thiên giới chia làm trưởng lão ngoại bộ cùng trưởng lão nội bộ, trưởng lão ngoại bộ đều là thân phận cung phụng, trưởng lão nội bộ thì là người một nhà, chia làm năm đẳng cấp. Trưởng lão tứ đẳng thuộc về cấp bậc đỉnh cấp Đại Tông sư, địa vị tôn quý, được Sí Thiên giới bảo hộ, nói cách khác... Chúng ta không thể đụng vào hắn.

Hoàng Kim Sư Tử làm thế nào cũng đều không có nghĩ đến mục đích thật sự của Khương Phàm khi tới đây, lại là chạy danh phận trưởng lão Sí Thiên giới. Càng không có nghĩ tới, Sí Thiên giới lại tiếp nhận cái tên điên cuồng này.

Trận vây bắt Đại Hoang đã sắp bắt đầu tới thời khắc đặc thù, chẳng lẽ Sí Thiên giới không sợ làm cho người khác hiểu lầm sao?

Đầu tiên là tiếp thu Ly Hỏa Thánh Chủ, không tiếc đắc tội thánh địa Trung Ương. Bây giờ lại tiếp nhận Khương Phàm, hoàn toàn không để ý cái nhìn của các phương.

Sí Thiên giới gần đây rất xao động nhỉ.

- Tốt thay cho Khương Phàm ngươi.

Sắc mặt Nhị hoàng tử triệt để âm trầm xuống.

Vừa rời khỏi thánh địa, lại tìm tới Sí Thiên giới làm nơi nương tựa.

Thanh danh của thánh địa là đặc thù, thực lực không quá mạnh. Thanh danh của Sí Thiên giới lại là càng đặc thù, thực lực càng cường đại, lực ảnh hưởng tại toàn bộ Nam Bộ đuổi sát hai đại hoàng đạo ở Tây Nam, Đông Nam.

Vậy phải làm sao bây giờ?

Khương Phàm nắm Cấm Nguyên Châu, đi đến gian phòng, tùy tiện kéo ghế bên cạnh qua, nghiêng chân ngồi xuống:

- Muốn bắt ta sao? Không có cơ hội! Nhất là ngươi, sư tử con.

- Ta là Sư Vương tương lai!

Hoàng Kim Sư Tử tức giận, cái gì sư tử con, khốn kiếp, ta nhỏ chỗ nào.

- Trấn Nam Yêu Quốc trước đó là có mối quan hệ khá tốt với Ly Hỏa thánh địa, bây giờ Ly Hỏa thánh địa đã sửa lại chủ nhân, các ngươi bất đắc dĩ, chỉ có thể qua lại với Sí Thiên giới. Nhưng bây giờ mối quan hệ đã không còn vững chắc, nếu như lại khiêu chiến ta, chẳng phải là các ngươi đang tự tìm đường chết?

- Ngươi vừa mới vào Sí Thiên giới, đừng nghĩ mình quá quan trọng.

- Ta có quan trọng hay không, ngươi rõ ràng nhất! Nếu Sí Thiên giới đã tiếp nhận ta dưới loại tình huống này, chính là nhìn trúng tiềm lực của ta. Mấy năm sau, ta liền sẽ là Đan Thánh, lại còn là Thiên phẩm Đan Thánh. Mấy chục năm sau, ta thậm chí có thể trở thành Thánh Nhân, tại Sí Thiên giới có được một chỗ cắm dùi.

- Mà ta có thể đi đến Sí Thiên giới, toàn do Hung Linh hầu phủ tiến cử, nói cách khác ta đã kết giao với phái Triệu gia phe, cùng phe phái Đổng gia. Ngươi nói tương lai của ta, sẽ quan trọng như thế nào ở Sí Thiên giới?

- Đương nhiên, các ngươi đường đường là hoàng tộc, vẫn có thể nghĩ biện pháp tiếp tục có được đan dược từ Sí Thiên giới, nhưng khẳng định sẽ không dễ dàng như vậy. Thế nhưng, thay mạch suy nghĩ, nếu như các ngươi qua lại với ta, không chỉ có thể mượn cơ hội này xâm nhập kết giao Sí Thiên giới, còn có thể tiếp tục vững liên quan cùng Ly Hỏa thánh địa giữ mới. So sánh cả hai, ngươi dùng bốn cái đầu của ngươi ngẫm lại, là bắt ta, hay là đứng ở bên cạnh ta?

Hoàng Kim Sư Tử cao ngạo nhấc đầu lên trầm mặc.

Mặc dù rất không nguyện ý thừa nhận, nhưng Khương Phàm tiến vào Sí Thiên giới, khẳng định là sẽ nhận được bồi dưỡng, địa vị tương lai càng là khó có thể tưởng tượng được.
Chương 1385 Thật xin lỗi, ta làm phản rồi (3)

Nếu như Khương Phàm thật có thể kết giao đến một nửa phe phái, cũng tất nhiên có thể ảnh hưởng đến thái độ của Sí Thiên giới đối với Trấn Nam Yêu Quốc.

Mà, mặc dù Khương Phàm đã rời khỏi thánh địa, thế nhưng quan hệ cùng Vô Hồi thánh địa và Ly Hỏa thánh địa đều còn ở đó. Triệt để đắc tội Khương Phàm, tương đương với đắc tội Sí Thiên giới cùng liên minh Thánh Địa Nam Bộ.

Trấn Nam Yêu Quốc từ đây về sau, liền sẽ đứng trước nguy hiểm 'cạn lương thực'.

Thế nhưng nếu như tạo mối quan hệ thì sao, chẳng khác nào tạo mối quan hệ với Sí Thiên giới cùng Ly Hỏa thánh địa, muốn cầu đan đến đâu liền có thể cầu đến đó.

Nhị hoàng tử xem xét là lạ, tranh thủ thời gian liền muốn ngăn cản, lại bị Khương Phàm nơi đó vượt lên trước một bước:

- Cổ Hoa hẳn là đã cho các ngươi rất nhiều hứa hẹn, nhưng bọn hắn là hoàng tộc phương bắc, đánh xong một trận liền sẽ muốn rút lui, các ngươi lại phải sinh sống mãi tại Nam Bộ. Vì chút lợi cực nhỏ, gãy mất tương lai của mình? Đáng sao!

- Sư huynh, không được bị hắn mê hoặc. Sí Thiên giới khẳng định chỉ là thu hắn, sẽ không nhúng tay vào sự kiện Đại Hoang, chỉ cần chúng ta có thể tiêu diệt Kiều gia cùng Ác Nhân cốc, số lượng lớn tài nguyên sẽ được phân chia, nhất là vị Thánh Nhân Kiều gia kia, chúng ta tuyệt đối cho các ngươi cả bộ thi thể.

Nhị hoàng tử tranh thủ thời gian khuyên can.

Nhưng...

Hoàng Kim Sư Tử càng quả quyết hơn so với Khương Phàm tưởng tượng, con mắt xoay chuyển, cởi mở cười to, triệt để trở mặt:

- Chúc mừng Khương huynh đệ gia nhập Sí Thiên giới, sau này chúng ta đều là bằng hữu hoàng tộc, phải lui tới nhiều hơn rồi.

- Đó là đương nhiên.

Khương Phàm cũng cười đáp lại.

- Hoàng Kim Sư Tử, các ngươi muốn trái với hiệp nghị sao?

Nhị hoàng tử bỗng nhiên biến sắc.

Quá đột nhiên, đầu hắn đều ông ông.

- Giữa chúng ta có hiệp nghị gì?

Hoàng Kim Sư Tử liếc mắt nhìn hắn, bốn cái đầu đều đang cười lạnh.

Nếu như Khương Phàm chỉ là đệ tử thánh địa bị đuổi đi, Trấn Nam Yêu Quốc không hề cố kỵ, hoàn toàn có thể làm ước định lợi ích muốn làm gì thì làm, nhưng Khương Phàm lại đột nhiên trở thành trưởng lão của Sí Thiên giới, cục diện liền thay đổi hoàn toàn.

Mặc kệ Sí Thiên giới có nhúng tay vào sự kiện Đại Hoang hay không, chỉ cần Khương Phàm tiến vào Sí Thiên giới, tương lai nhất định sẽ trở thành Thiên phẩm Đan Thánh, hơn nữa còn là do Hung Linh Hầu tiến cử, lực ảnh hưởng tại Sí Thiên giới càng lớn hơn.

Trấn Nam Yêu Quốc bọn hắn đang cố gắng tranh thủ hợp tác với Sí Thiên giới, há có thể bởi vì chút lợi ích này, mà hủy cả tương lai.

- Ngươi...

Nhị hoàng tử rất muốn mắng to, nhưng lại cố kiềm nén lại.

Khương Phàm mỉm cười nói:

- Sư huynh bây giờ hẳn là vội vã về yêu quốc, vậy ta không giữ ngươi lại nữa, chờ lần sau ngươi trở về, ta khẳng định sẽ xếp đặt yến hội tại Bá Vương Chiến Quốc.

Bốn cái đầu của Hoàng Kim Sư Tử cũng hơi sững sờ, vội vã về nước?

Đây là đuổi ta đi?

Không còn bàn bạc điều kiện?

Tuy nhiên nó phản ứng coi như nhanh, lập tức hiểu được.

Các phương đã sắp bắt đầu vây bắt, Thánh Sư Trấn Nam Yêu Quốc cũng đã xuất quan, đây là đang nhắc nhở hắn nhanh đi về ngăn lại.

- Vậy trước hết ta xin cáo từ, chờ ta trở về, Khương huynh phải bày yến hội thật to cho ta đấy.

Hoàng Kim Sư Tử cũng mịt mờ nhắc nhở Khương Phàm, không để ý Nhị hoàng tử đang mãnh liệt phản đối, trực tiếp mang theo đội ngũ rời khỏi.

Trong phòng chỉ còn lại có Nhị hoàng tử và Khương Phàm, còn có các cường giả Cổ Hoa sắc mặt khó coi đang sẵn sàng chiến đấu.

Bầu không khí trở nên khẩn trương, lại lộ ra mấy phần xấu hổ cùng quái dị.

Trong lòng Nhị hoàng tử đã uất ức tới cực điểm, cao điệu giáng lâm đến Bá Vương Chiến Quốc, kết quả người ta ngay cả mặt cũng không thấy, đang nghĩ ngợi phải giải quyết vấn đề như thế nào, kết quả minh hữu lại làm phản.

Vượt qua địa vực làm việc, là khó khăn như thế sao?

Mẹ nó, cho ta chút mặt mũi đi chứ!

Nhị hoàng tử cắn răng nói:

- Khương Phàm, đừng vui mừng quá sớm, coi như không có Trấn Nam Yêu Quốc, Kiều gia và Vô Hồi thánh địa cũng trốn không thoát!

- Ngươi cho rằng rút lui chỉ là Trấn Nam Yêu Quốc? Trấn Nam Yêu Quốc vừa rút lui, tất cả thế lực Nam Bộ đều sẽ muốn rút lui. Lực lượng liên minh khí thế hung hăng các ngươi đây, tương đương với việc đã tan rã một nửa.

- Ngươi đánh giá quá cao bọn hắn rồi. Cổ Hoa Thánh Tổ thứ ba của chúng ta đã tới, còn có Thánh Tổ thứ năm, ba vị Bán Thánh, lại phối hợp Thánh Tổ của Chí Tôn Kim Thành, đủ để san bằng Đại Hoang.

- Vậy chúng ta liền rửa mắt mà đợi.

- Hừ!! Chờ xem.

Nhị hoàng tử giận dữ rời khỏi, nếu không mang Khương Phàm đi được, vậy mang toàn bộ tinh lực phóng tới bên trên việc vây bắt Kiều gia cùng Ác Nhân cốc.

- Chậm đã! Ta để cho ngươi đi rồi?

- Ngươi còn muốn giết ta? Ngươi không dám! Mặc dù Sí Thiên giới có thể bảo hộ ngươi, nhưng tương tự cũng hạn chế ngươi.

- Giết ngươi? Ngươi quá đề cao mình, ngươi còn chưa đủ tư cách.

- Vậy ngươi muốn như thế nào?

- Mời ngươi đến Hung Linh hầu phủ làm khách!

- Ngươi có ý gì?

- Ngươi nói xem là ý gì! Thời điểm hôm nay ngươi bái phỏng, Hung Linh hầu phủ bởi vì nguyên nhân đặc biệt nên không thể tiếp đãi, mất cấp bậc lễ nghĩa, cảm giác áy náy sâu sắc. Đêm nay đặc biệt nhờ tiểu hầu gia, tự mình đến mời.

Khương Phàm vừa dứt lời, bất chợt sát khí lạnh thấu xương từ bên ngoài xông vào tàn phá gian phòng.

Triệu Thế Hùng mang theo số lượng lớn cường giả, ngăn ở ngoài cửa:

- Xin mời Nhị hoàng tử Cổ Hoa, đến Hung Linh hầu phủ làm khách!

Bầu không khí bỗng nhiên khẩn trương lên.

Nhị hoàng tử đã hiểu, đây là muốn cưỡng ép giam bọn hắn!

- Mời đi, Nhị hoàng tử.

Trong ánh mắt Khương Phàm lộ ra uy hiếp.

Hắn bây giờ còn đang trong kỳ khảo sát của Sí Thiên giới, xác thực không thể nào lại gây tai hoạ được, nhưng mời khách dự tiệc cũng có thể mà.

- Nếu như ta không đi!

Nhị hoàng tử nằm mơ cũng đều không có nghĩ đến, người không mang đi, minh hữu thì làm phản, còn mình thì bị bắt ép.

- Nơi này là Bá Vương Chiến Quốc, chúng ta biên cố sự gì, bên ngoài sẽ truyền tin tức đó. Chỉ cần ngươi không muốn cõng tội danh khiêu khích Chiến quốc bị cưỡng ép bắt lấy, liền ngoan ngoãn đi theo chúng ta đi.

Khương Phàm cùng Triệu Thế Hùng đụng chút ánh mắt.

Triệu Thế Hùng cao giọng nói:

- Xin mời Nhị hoàng tử, đến Hung Linh hầu phủ dự tiệc!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK