Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1881 Lửa giận khó tiêu

Ba ngày sau!

Vạn Đạo Thần Giáo!

Rốt cuộc tin tức từ Trung Vực cũng bằng tốc độ nhanh nhất, truyền đến nơi này.

- Tổ sơn chiêu cáo thiên hạ, Vạn Đạo Thần Giáo chế tạo thú triều, đồ diệt Đại Diễn thánh địa. Thánh địa Thương Huyền toàn diện tuyên chiến Vạn Đạo Thần Giáo, chiến kỳ tiếp tục mười năm. Thương Sinh Cung khóa chặt giáo chủ, phó giáo chủ, cùng mười trưởng lão nội tông.

Tin tức truyền đến thần giáo, lần nữa dẫn phát tức giận.

- Ai làm? Tên súc sinh nào làm! Điêu Thành Hóa sao! Hắn điên rồi sao?? Ai cho hắn đảm lượng, dám đồ sát thánh địa Tây Bộ!

- Đầu lão già này bị mục nát sao? Đều chế tạo thú triều, còn có thể bị người khác nhận ra? Có ai không, kéo Điêu Thành Hóa cho ta về! Xử trảm trước điện thần giáo!

Giáo chủ Vạn Đạo Thần Giáo tức giận đứng gào thét trong phế tích trên đỉnh núi, uất ức trọn vẹn ba ngày, rốt cuộc cũng đợi được tin tức, kết quả càng làm cho hắn tức giận hơn.

Thánh địa chính là củ khoai lang bỏng tay, ai cũng không thể tuỳ tiện loạn đụng. Nhất là đang ở trong cục diện mẫn cảm trước mắt.

Nếu như tổ sơn đã phát đi mời với Cửu Thiên Thần Giáo và các hoàng đạo, Cửu Thiên Thần Giáo liền có lý do hoàn mỹ lần nữa tuyên chiến Vạn Đạo Thần Giáo!

Bọn hắn vừa mới bị tên hỗn đản Khương Phàm kia hố một lần, gặp mấy tháng vây công, thật vất vả mới giải thoát, vậy mà Nhị trưởng lão lại cho Cửu Thiên Thần Giáo lý do, đây là ngại Vạn Đạo Thần Giáo bị thương nhẹ sao??

- Giáo chủ bớt giận!

Các trưởng lão thần giáo quỳ xuống một mảnh.

- Giáo chủ, Nhị trưởng lão không phải người lỗ mãng, nếu như không có lý do đặc thù, tuyệt đối không thể nào mạo phạm Đại Diễn thánh địa được.

Đại trưởng lão tự mình ra mặt, mặc dù bình thường cùng Nhị trưởng lão đánh đến hung ác, nhưng tuyệt đối không thể để giáo chủ xúc động chém Nhị trưởng lão vào giờ phút như thế này được.

- Bất kỳ lý do gì cũng không thể mạo phạm thánh địa! Quyết định mạo hiểm như thế này, một trưởng lão như hắn không làm chủ được!

Giáo chủ tức giận gào thét, thanh triều, thánh uy cuồn cuộn, chấn động đến cả đỉnh núi đều đang lay động, số lượng lớn trưởng lão nội tông sôi trào khí huyết, miệng mũi cũng bắt đầu chảy máu.

Đại trưởng lão quỳ gối cao giọng hô to:

- Nhị trưởng lão xúc động như vậy, chỉ có một khả năng, Đại Diễn thánh địa đã phát hiện tung tích Thiên Hậu! Mà, Nhị trưởng lão là chế tạo thú triều, cố ý che giấu vết tích, nhưng khẳng định đã xảy ra vấn đề ở chỗ nào đó, bị Đại Diễn thánh địa ngoài ý muốn phát hiện. Mặc dù bây giờ hậu quả vô cùng nghiêm trọng, nhưng chúng ta vẫn nên chờ Nhị trưởng lão trở về, hỏi thăm kỹ càng rồi mới làm tiếp định đoạt!

- Hắn trở về, hắn dám trở về sao? Lỗ Dương thống lĩnh ở đâu, tự mình đến Đại Diễn thánh địa, kéo Điêu Thành Hóa cho ta về?

Giáo chủ thần giáo tức giận quát tháo, lửa giận khó tiêu.

Đường đường là chủ nhân hoàng đạo lại bị một tiễn đánh ra vài trăm dặm, sau khi tin tức truyền ra, khẳng định sẽ bị tất cả chủ nhân hoàng đạo Thương Huyền cười nhạo.

Mà, mặc kệ là nguyên nhân gì, tạo thành hậu quả như vậy, không chỉ có đẩy Vạn Đạo Thần Giáo lên nơi đầu sóng ngọn gió, còn đặt thần giáo đến trong tầng nguy hiểm cao nhất.

Thương SInh Cung có thể cách mấy chục vạn dặm oanh sát Thánh Nhân, mà có thể thông qua Kỳ Nguyện Thạch, nói đánh ai liền có thể đánh người đó, cái này mang ý nghĩa từ nay về sau chỉ cần bọn hắn rời khỏi pháp trận bảo vệ của Vạn Đạo Thần Giáo, lúcnào cũng có khả năng đứng trước uy hiếp tử vong.

- Lĩnh mệnh!

Thống lĩnh thần giáo, Lỗ Dương cao giọng lĩnh mệnh, mang theo bọn thị vệ nhanh chóng rời khỏi.

Tam trưởng lão tân nhiệm nhắm mắt nói:

- Giáo chủ bớt giận, ngài đi về nghỉ trước, chúng ta trùng kiến Vạn Đạo Thiên Cung.

- Ai nói muốn xây lại? Giữ lại!! Chờ Điêu Thành Hóa trở về, để hắn xem chuyện ngu xuẩn hắn làm!

Giáo chủ giận dữ rời khỏi, để lại một đám trưởng lão nội tông quỳ gối run lẩy bẩy trên đỉnh núi.

- Ai...

Đại trưởng lão âm trầm sắc mặt, mặc kệ nguyên nhân gì, lần này Điêu Thành Hóa đều đã gây ra họa lớn.

Lời tuyên chiến đến từ tổ sơn, chắc chắn trở thành uy hiếp trí mạng cho Vạn Đạo Thần Giáo.

Hắn thậm chí có thể tưởng tượng đến, Cửu Thiên Thần Giáo và các Chí Tôn hoàng đạo sau khi nhận được tin tức sẽ mừng rỡ thế nào, cũng khẳng định sẽ kích thích tổ sơn, tiếp tục uy hiếp Vạn Đạo Thần Giáo.

Tam trưởng lão tân nhiệm đi đến phía trước, nói:

- Với tình huống trước mắt này, có phải nên triệu hồi Thánh Vương Thiên Hồ từ Thiên Khải chiến trường về hay không?

Đại trưởng lão đảo một ánh mắt lạnh lẽo đi qua:

- Ngươi điên rồi? Còn chưa có giải quyết chuyện của Hướng Vãn Tình, ai dám triệu hồi nàng đến! Ngươi cảm thấy Vạn Đạo Thần Giáo còn chưa đủ loạn sao?

Tam trưởng lão tân nhiệm lo lắng nói:

- Nhị trưởng lão dám mạo phạm Đại Diễn thánh địa, rất có thể có liên quan cùng Thiên Hậu, chúng ta hẳn là nên sớm làm chuẩn bị.

Đại trưởng lão trầm ngâm hồi lâu, nói:

- Mời phó giáo chủ Dịch Thương Đồ về! Thông báo tiếp Thiên Hồ Thánh Vương, giữ vững thủ thế tại Thiên Khải chiến trường, nghiêm phòng hoàng đạo khác tập kích.

Sau ba ngày, Nhị trưởng lão ngày đêm kiêm trình rốt cuộc cũng đã trở về.

Tuyên ngôn của tổ sơn, cùng thảm trạng của Thiên Cung để hắn suýt chút nữa cũng không dám về thần giáo.

Sau khi Lỗ Dương thống lĩnh hỏi thăm, cũng đã mang Nhị trưởng lão đến đại điện tại đỉnh núi mà Điêu gia tụ cư.

Giáo chủ Thần giáo, Đại trưởng lão và các trưởng lão nội tông, còn có Đế Tử, toàn bộ đều chờ ở nơi này.

Nhị trưởng lão không có tiến vào trong điện, mà đứng ở ngoài cửa nói:

- Tổ sơn sắp đặt Thiên Thu các tại Đại Diễn thánh địa, thê tử Tô Thiên Sóc, Lâm Ngữ Linh mời đến huyết châu từ nơi đó, có thể ghi chép tất cả mọi chuyện xung quanh, xin mời giáo chủ đang thẩm vấn tra hỏi, xử lý huyết châu trước.

- Huyết châu? Huyết châu gì? Có ai biết không?!

Giáo chủ nghe đều không có nghe nói qua.

Đám người hai mặt nhìn nhau, cũng không biết loại chuyện này.

Một vị trưởng lão nội tông ra mặt nói:

- Huyết châu là tinh thạch ghi chép đặc biệt, có thể dung nhập trái tim cùng mạch máu, hấp thu khí tức sinh mệnh, thông qua thân thể ghi chép tất cả mọi chuyện ở xung quanh. Tương đương dùng sinh mệnh đổi lấy tin tức. Một khi dùng huyết châu, sẽ triệt để dung hợp, cho đến khi hao hết sinh mệnh của chủ nhân.
Chương 1882 Xử lý không tốt

Tất cả trưởng lão nội tông giật mình, rốt cuộc đã hiểu tại sao Nhị trưởng lão bị bại lộ thân phận.

Giáo chủ hỏi:

- Huyết châu nên xử lý như thế nào?

Vị kia trưởng lão nội tông hồi bẩm nói:

- Huyết châu không cần xử lý, hai ba ngày liền có thể đòi được tính mệnh của người đó, Lâm Ngữ Linh... Phải chết.

Bên ngoài đại điện, sau khi Nhị trưởng lão nghe được nghị luận ở bên trong, lập tức nói:

- Ta còn bắt một vị túc lão thánh địa, từ chỗ của hắn tra ra được chuyện huyết châu muốn mạng, cho nên trên đường đều đang bổ sung đan dược cho Lâm Ngữ Linh, bây giờ nàng còn giữ được hơi thở. Nàng còn sống thì còn đang ghi chép tình huống, ta không dám đưa đến trong điện, còn xin giáo chủ định đoạt, xử trí như thế nào.

Thẩm Uyên bị dây leo quấn quanh, đau đớn suy yếu, hắn hoảng hốt nhìn Lâm Ngữ Linh bị Nhị trưởng lão bóp lấy trong tay.

Mặc dù biết Lâm Ngữ Linh cố ý chịu chết, không nguyện ý rơi xuống trong tay kẻ địch, nhưng hắn không thể nào trơ mắt nhìn Lâm Ngữ Linh cứ thế mà chết đi.

Lâm Ngữ Linh muốn bảo vệ nữ nhi của nàng, nhưng hắn muốn bảo vệ chủ mẫu thánh địa.

Trong điện trầm mặc một lát, truyền đến thanh âm uy nghiêm của giáo chủ:

- Ném nàng ở bên ngoài, ngươi cút đến đây cho ta!

Nhị trưởng lão, Lục trưởng lão hít sâu một ngụm khí lạnh, kiên trì đi đến đại điện, đi chưa được mấy bước liền quỳ trên mặt đất:

- Thuộc hạ làm việc bất lợi, đưa tới tai hoạ cho thần giáo, cam nguyện bị phạt!

Đại trưởng lão cướp lời hàng phạt trước giáo chủ, nói:

- Còn không mau nói nguyên nhân?

Nhị trưởng lão thoáng giương mắt nhìn, cảm kích nhìn vị túc địch thường ngày này:

- Sau khi chúng ta tra được Tây Bộ, đầu tiên đã điều tra Đại Diễn thánh địa. Mười ba năm trước đây, Đại Diễn sơn mạch từng rơi xuống dị tượng, dẫn mấy triệu thú triều thần phục, ngày đó, chính là ngày mà tiểu nữ nhi của Tô Thiên Sóc ra đời. Nhưng từ sau đó, vị tiểu nữ nhi kia đã mất tích một cách bí ẩn, cũng không có xuất hiện nữa, thật giống như căn bản chưa từng tồn tại.

- Chúng ta ra ngoài săn bắn bắt đệ tử Thánh địa, phát hiện ngay cả trong thánh địa cũng đều cực ít biết tình huống của nữ hài nhi này, mức độ bảo mật rõ ràng có chút quá phận. Muốn biết chuẩn xác tình huống của nữ hài nhi, chỉ có thể điều tra túc lão thánh địa. Sau đó chúng ta nghĩ đến dẫn phát thú triều, tập kích Đại Diễn thánh địa, thừa dịp bắt loạn bắt một vị túc lão. Nhưng không nghĩ tới, Lâm Ngữ Linh lại dùng huyết châu, ghi chép cuộc nói chuyện giữa chúng ta.

Không khí trong phòng nhanh chóng an tĩnh lại.

Các trưởng lão nội tông trao đổi ánh mắt, đều từ trong mắt nhau thấy được mấy phần nghiêm trọng.

Vào trước đó hôm nay, bọn hắn chỉ phỏng đoán Đại Diễn Thánh Chủ cùng Thiên Hậu có liên hệ nào đó, nhưng tuyệt đối không nghĩ đến lại là phụ tử!

Đại trưởng lão trầm giọng hỏi:

- Ngươi bây giờ nắm chắc được bao nhiêu phần!

Nhị trưởng lão nói:

- Bảy phần trở lên! Muốn xác định rõ, còn cần nghiêm thẩm Lâm Ngữ Linh, nhưng trên thân nàng mang theo huyết châu, có thể ghi chép tin tức, truyền đến tổ sơn, cho nên... Ta đề nghị vận dụng Sưu Hồn Thuật!

Đại trưởng lão nói:

- Tìm kiếm!! Người đều mang đến, còn có cái gì không thể nào tìm kiếm! Ngũ trưởng lão, giao cho ngươi, chuyện Lâm Ngữ Linh biết đến, toàn bộ tìm kiếm ra cho ta!

Lâm Ngữ Linh được đưa tới trong một căn phòng hắc ám, dùng xiềng xích cố định trụ thân thể.

Thân thể nàng khô quắt, da bọc xương, hấp hối.

Ý thức của nàng mê ly hoảng hốt, cũng không thể suy nghĩ được như bình thường. Huyết châu còn đang không ngừng liên tục hấp thu huyết khí, đan dược thì liên tục phóng dược hiệu, xảo diệu miễn cưỡng để nàng còn tính là còn sống.

Ngũ trưởng lão đứng ở sau lưng nàng, sau khi hơi điều chỉnh liền đưa bàn tay tái nhợt, đội lên trên đầu Lâm Ngữ Linh.

- Ừm...

Lâm Ngữ Linh mệt mỏi ngâm khẽ, cảm giác giống như có vô số dây kẽm, đâm vào đầu, hỗn loạn khuấy động ở bên trong óc mình, nhưng thân thể mệt mỏi của nàng đã không động được, liền ngay cả đau đớn thảm liệt đều cảm nhận không phải rất mãnh liệt.

Ngũ trưởng lão mặt không biểu tình, càng chụp càng chặt, đầu ngón tay đều đâm rách da đầu Lâm Ngữ Linh, cướp đoạt ý thức trong đầu của nàng.

Giáo chủ Thần giáo và đám người đứng ở bên ngoài phòng, vẻ mặt đều có chút phức tạp.

Nếu như nữ nhi của Tô Thiên Sóc thật sự là Thiên Hậu, đây cũng là việc vui, tương đương với xác định Thiên Hậu đã trùng sinh, càng có thể tiến hành truy bắt.

Bắt lấy Thiên Hậu, Khương Phàm không xa.

Trận ‘nguy cơ trùng sinh’ này cũng coi như tuyên bố kết thúc.

Nhưng, tổ sơn nơi đó phải giải quyết làm sao?

Coi như bọn hắn công khai tuyên bố hành động là vì bắt Thiên Hậu, nhưng Đại Diễn thánh địa vô tội, bọn hắn chỉ là sinh dưỡng nữ nhi mà thôi!

Tổ sơn vẫn sẽ dây dưa không ngớt.

Giáo chủ nhìn Đế Tử trầm mặc không nói.

Nếu như không phải lệnh của Đế Quân thúc giục bọn hắn lùng bắt Thiên Hậu, Nhị trưởng lão tuyệt đối sẽ không nhấc lên loại nguy hiểm này. Tạo thành loại cục diện bây giờ này, Đế Tử hắn đây hẳn là nên phụ chút trách nhiệm.

Đế Tử chú ý tới ánh mắt giáo chủ, nhưng không hề hiểu ý.

Đối với việc thánh địa ra tay, vốn là hoang đường, bị phát hiện, càng là ngu xuẩn, hắn cũng sẽ không phụ trách.

Nửa giờ sau, Ngũ trưởng lão để lại sắp chết Lâm Ngữ Linh, đi ra khỏi phòng.

Ánh mắt mọi người đều rơi xuống trên người hắn, bầu không khí một lần nữa có chút ngưng kết.

Ngũ trưởng lão chậm rãi gật đầu:

- Nữ nhi của Tô Thiên Sóc, Tô Niệm, xác nhận là Thiên Hậu chuyển thế!

Trong căn phòng mờ tối vang lên từng tiếng hít hơi.

Thiên Hậu, thật sự bị bọn hắn tìm được.

- Thiên Hậu ở đâu?

Trên mặt Đế Tử lộ ra nụ cười thản nhiên, không nghĩ tới trong hai tháng ngắn ngủi mà đã tìm được Thiên Hậu.

- Từ khi ra đời Tô Niệm đã bắt đầu tận lực giữ một khoảng cách cùng Đại Diễn thánh địa, ngay cả Tô Thiên Sóc và Lâm Ngữ Linh đều không thân cận. Tuy nhiên, hơn một năm trước, Khương Phàm từng bái phỏng Đại Diễn thánh địa, cầu hôn Tô Niệm. Sau đó, Khương Phàm rời khỏi, Tô Niệm ở lại thánh địa. Nhưng Tô Niệm cũng thường xuyên rời khỏi, thời gian ở tại thánh địa rất ngắn. Tô Niệm muốn đi chỗ nào, Lâm Ngữ Linh chưa từng có hỏi qua.

- Không hề có một chút tin tức nào??

Đại trưởng lão và đám người chau mày, đây coi là cái gì?
Chương 1883 Sưu hồn

Chỉ là tra được thân phận? Người không có tin tức?

- Lâm Ngữ Linh không hỏi qua, nhưng từ trong ý thức của nàng có thể nhìn ra, Đại Diễn Thánh Chủ - Tô Thiên Sóc hẳn là đã bí mật điều tra qua, cũng biết chút tình huống.

- Tô Niệm thức tỉnh linh văn lúc nào, cảnh giới bây giờ là như thế nào?

Đế Tử tự mình hỏi.

- Tô Niệm lúc hai tuổi đã liền thức tỉnh bản thân, tốc độ tăng cảnh giới cực nhanh, tại thời điểm cuối cùng khi Lâm Ngữ Linh nhìn thấy Tô Niệm, đã là Linh Hồn cảnh cửu trọng thiên.

Tất cả trưởng lão nội tông âm thầm hít một hơi, tốc độ như vậy đơn giản là nghịch thiên.

Tuy nhiên, Thiên Hậu là chủ động luân hồi, mang theo ký ức, mang theo thực lực, mà linh văn vô cùng có khả năng tại vấn đề Thánh Vương thậm chí Thánh Hoàng, tốc độ như vậy cũng hợp tình hợp lí.

Có một trưởng lão nội tông nói:

- Muốn đuổi bắt Thiên Hậu, chẳng lẽ còn muốn bắt Tô Thiên Sóc?

Trưởng lão bên cạnh lập tức phản bác:

- Còn ngại đắc tội thánh địa không đủ triệt để sao?

Trưởng lão kia lại nói:

- Dù sao cũng đã đắc tội, còn kém lại bắt một cái?

Hai người đang muốn tranh luận, Đại trưởng lão đã đưa tay ngăn lại, xin chỉ thị giáo chủ:

- Nếu như đã nháo đến thế này, chúng ta tuyệt đối không thể bỏ dở nửa chừng, nhất định phải bắt lấy Thiên Hậu! Về phần tổ sơn, đã đắc tội, lại đắc tội một lần cũng không sao.

Đế Tử không nói, chỉ nhìn giáo chủ, chờ đợi quyết định của hắn.

Giáo chủ trầm mặc một lát, rốt cuộc cũng tỏ thái độ:

- Đại Diễn thánh địa bị hủy, Lâm Ngữ Linh bị bắt, Tô Thiên Sóc khẳng định sẽ rời khỏi tổ sơn, tiến về Đại Diễn sơn mạch. Tổ sơn hẳn là sẽ cảm giác bây giờ chúng ta cũng đang khẩn trương ứng phó, không dám tùy tiện lộ diện, lại không dám ra tay với Đại Diễn thánh địa, chúng ta vừa vặn lợi dụng cơ hội này, tới đó mai phục! Bắt lấy Tô Thiên Sóc, hỏi ra tình huống của Thiên Hậu.

Nhị trưởng lão nhìn thấy giáo chủ cho phép, lập tức nói:

- Xin giáo chủ để cho ta lập công chuộc tội, ta nhất định tự mình mang Tô Thiên Sóc về!

Giáo chủ nói:

- Mặc dù Tổ sơn đoán được chúng ta sẽ không lại tập kích Đại Diễn thánh địa, nhưng vẫn phải cẩn thận. Chờ sau khi phó giáo chủ Dịch Thương Đồ trở về, các ngươi cùng nhau hành động.

Nhị trưởng lão vội vàng nói:

- Tô Thiên Sóc chỉ là cao giai Niết Bàn cảnh mà thôi, ta một bàn tay đã có thể bắt được! Xin giáo chủ tin tưởng ta, ta và Lục trưởng lão có thể hoàn thành nhiệm vụ!

- Ngươi xác định? Hành động lần này, tương đương với việc chúng ta chính thức đáp lại lời tuyên chiến của tổ sơn, nếu như ngươi muốn làm liền phải một mẻ hốt gọn người trong Đại Diễn thánh địa, một kẻ cũng không thể giữ!

Đối với chuyện Sát Sinh Tiễn giáo chủ vẫn canh cánh trong lòng, nếu muốn tuyên chiến, cũng không có cái gì tốt lo lắng, trực tiếp đồ Đại Diễn thánh địa, để tổ sơn xem thái độ của hắn, cũng đã hiểu Vạn Đạo Thần Giáo bọn hắn không dễ chọc.

Nhị trưởng lão trịnh trọng tỏ thái độ:

- Ta sẽ cầu xin Thánh Tổ Điêu gia chúng ta, mời ra Phong Ma Chiến Kỳ. Chỉ cần ra tay thì có thể phong cấm ngàn dặm sơn hà, bọn hắn ai cũng trốn không thoát!

Giáo chủ vừa nhìn về phía Lục trưởng lão, chờ đợi hắn tỏ thái độ.

Lục trưởng lão hơi do dự, nói:

- Ta sẽ cầu xin Thánh Tổ Vương gia chúng ta, tế ra Huyết Mẫu!

Giáo chủ thần giáo uy nghiêm nói:

- Đây là cơ hội cho các ngươi lập công chuộc tội, nếu như bắt được Tô Thiên Sóc, tha mạng cho các ngươi, nếu như thất bại, đừng trách ta không cho Thánh Tổ gia tộc của các ngươi mặt mũi!

Đại trưởng lão nhắc nhở:

- Các ngươi tốt nhất nên nhanh chóng hành động. Tính toán thời gian, bây giờ Tô Thiên Sóc cũng đã nhanh đến Tây Bộ rồi.

Nhị trưởng lão, Lục trưởng lão lĩnh mệnh lui ra, lại đi thẳng đến tổ từ của riêng tộc mình.

Ngũ trưởng lão nhìn Lâm Ngữ Linh hấp hối trong phòng.

- Còn giữ không?

- Bây giờ nàng còn đang ghi chép hết thảy xung quanh?

- Miễn là còn sống, huyết châu sẽ ghi chép. Nếu như mặc kệ, huyết châu sẽ hao hết tính mạng của nàng, cho đến chết.

- Một nữ tử thánh địa nho nhỏ, dám tính toán Vạn Đạo Thần Giáo, tự gây nghiệt. Ném tới trong địa lao, để huyết châu mài chết!

Tại thời điểm Vạn Đạo Thần Giáo 'Coi trời bằng vung' chuẩn bị săn bắt Tô Thiên Sóc, Khương Phàm đã vượt qua đại dương mênh mông đến gần Tân Hải Tây Bộ.

Chí Tôn Kim Thành đã từng hùng cứ Tân Hải lại một lần nữa nở rộ lên kim quang lộng lẫy, giống như rơi xuống đại dương mênh mông, chiếu khắp Tân Hải cùng hải dương.

Mặc dù trong chiến tranh lúc trước đã tổn thất nặng nề, đã không còn là hoàng tộc, nhưng mượn danh khí Hứa Như Lai, Hứa Đức Diệu và những người sống sót vẫn có thể trở lại tổ địa, trù hoạch kiến lập lên Chí Tôn Kim Thành mới.

Muốn trở lại hoàng tộc rất khó, nhưng ít ra dưới cục diện trước mắt, chỉ cần bọn hắn không chủ động gây chuyện, liền không có ai đến mạo phạm.

Khương Phàm tính toán bái phỏng Hứa Đức Diệu, thừa cơ đến bí mật hợp tác, nhưng không đợi đi đến Chí Tôn Kim Thành, lúc ở ngoài thành hắn đã biết được tin tức Đại Diễn thánh địa bị Vạn Đạo Thần Giáo hủy diệt.

- Vạn Đạo Thần Giáo bị thần kinh à, chẳng lẽ tra được Thiên Hậu rồi?

Khương Phàm tuyệt đối không nghĩ tới, tại thời điểm tổ sơn tập kết thánh địa Thương Huyền uy hiếp các phe, Vạn Đạo Thần Giáo lại còn có thể làm ra cử động điên cuồng như vậy.

Đơn giản là không quan tâm.

Bây giờ, nguyên nhân mà hắn có thể nghĩ tới, chỉ có Thiên Hậu!

Vạn Đạo Thần Giáo bắt đầu điều tra Thiên Hậu, cũng đã tra được Đại Diễn thánh địa!

- Chuyện đã xảy ra vào sáu ngày trước. Nhanh đi Đại Diễn thánh địa, có lẽ còn có thể đụng tới Thiên Hậu.

Khương Phàm thực sự không bình tĩnh được nữa.

Mặc dù Thiên Hậu đã tận lực xa lánh Đại Diễn thánh địa, nhưng ở sâu trong nội tâm vẫn rất coi trọng đoạn thân tình kia. Hắn cơ hồ có thể tưởng tượng đến tình cảnh sau khi Thiên Hậu nhận được tin tức.

- Bây giờ đi Đại Diễn thánh địa còn dùng cái gì, hẳn là đi Vạn Đạo Thần Giáo!

- Hẳn là Thiên Hậu sẽ đi Đại Diễn thánh địa xem xét tình huống thương vong, sau đó lại đi Vạn Đạo Thần Giáo, chúng ta mau chóng đi qua, tới đó ngăn cản Thiên Hậu.

- Ngăn cản??

- Ta hiểu rất rõ nàng, nàng mà điên đến thì sẽ không quan tâm gì cả. Chuyện này, tốt nhất nên để chúng ta xử lý!
Chương 1884 Đại Diễn bị hủy diệt

Khi thú triều tán đi, Đại Diễn thánh địa đã trở thành một mảnh hỗn độn.

Cung điện sụp đổ, đại địa vỡ nát, khói đặc bay cuồn cuộn, hồng thủy tàn phá khắp nơi.

Cũng may lúc ấy Nhị trưởng lão, Lục trưởng lão không có tự mình tập kích, thú triều chỉ là mạnh mẽ đâm tới sau đó liền tản ra, không có hủy đi pháp trận tại tổ từ cùng Dược sơn, cũng may mắn còn sống sót hơn hai ngàn trưởng lão và đệ tử.

Nhưng cho dù như thế này, vẫn có hơn ba ngàn người chết thảm trong trận hỗn loạn này.

Có chút thi thể còn có thể tìm tới, có chút thì bị Yêu thú kéo đi hoặc ăn hết.

Tô Thiên Sóc không để ý khuyên can mà về lại nơi này, nhìn tình cảnh trước mắt, hắn nhịn không được mà bi phẫn rơi lệ.

Sau khi đến tổ từ lễ bái tạ tội, hắn đã nhanh chóng tìm đến Thiên Thu các, hỏi thăm tình huống lúc đó.

Các chủ Thiên Thu các nói:

- Sau khi Huyết châu hòa tan vào thân thể, sẽ kéo dài cướp đoạt sinh mệnh, cho đến khi chủ thể chết, sau đó tự động rời khỏi.

- Ta biết những thứ này, ta muốn hỏi chính là, Ngữ Linh sẽ có thể kiên trì bao lâu?

- Dưới tình huống bình thường, có thể kiên trì ba ngày chính là cực hạn. Nếu như có thể không ngừng bổ sung đan dược thì thời gian sẽ tiếp tục trì hoãn.

- Lúc ấy Ngữ Linh mang theo bao nhiêu đan dược?

- Không có.

- Cái gì? Làm sao lại không có?

Trái tim Tô Thiên Sóc hung hăng co rụt lại, Tô Triệt ở phía sau cảm thấy lạnh người.

Các chủ Thiên Thu các tiếc nuối nói:

- Lâm cô nương để nhẫn không gian của nàng lại, không có mang đi bất kỳ vật gì. Nàng muốn tra rõ ràng chủ sử sau màn, nhưng không muốn biến mình thành tù binh, bị người khác khống chế. Cho nên...

Đôi mắt Tô Triệt nổi lên lệ quang, thanh âm hơi run:

- Mẫu thân của ta... Chết rồi?

- Trầm túc lão không nguyện ý nhìn thấy Lâm cô nương cứ thế mà chết đi, ở trên đường đã để lộ tình huống huyết châu, vị trưởng lão thần giáo kia cho nàng cho ăn đan dược.

- Mẫu thân của ta còn sống?

- Lâm cô nương sống đến thần giáo, bị giam tại trong hắc lao vơ vét ý thức. Huyết châu ghi chép tới đó liền kết thúc.

- Ngài có ý gì??

- Ta rất không nguyện ý nói như vậy, nhưng... Lâm cô nương đã chết rồi, chết trong địa lao.

Tô Triệt lảo đảo mấy bước, suýt chút nữa ngã ở trên mặt đất, nước mắt tràn mi mà ra.

Nếu như lúc ấy càng quả quyết chút, trực tiếp đưa tiễn mẫu thân, mẫu thân sẽ không phải chết, là hắn đã hại chết mẫu thân.

Tô Thiên Sóc nhắm mắt lại, nước mắt trượt xuống gương mặt.

Các chủ Thiên Thu các than nhẹ:

- Tin tức cuối cùng huyết châu truyền đến rất mơ hồ, nhưng bọn hắn hẳn là đã từ đạt được thứ bọn hắn muốn trong ý thức của Lâm cô nương. Tiếp đó, chính là muốn lùng bắt Tô Niệm.

Tô Triệt cố nén bi thương, hỏi:

- Phụ thân, ngài biết Niệm nhi ở đâu sao? Mẫu thân chết rồi, chúng ta không thể nào lại để cho Niệm nhi gặp nạn.

- Mẫu thân ngươi chỉ biết thân phận Niệm nhi, không biết nàng giấu ở đâu. Nhưng...

- Nhưng cái gì?

- Tô Niệm đang ở Tây Bộ, bây giờ cũng đã biết chuyện phát sinh ở nơi này, ta sợ nàng xúc động, sẽ tới Vạn Đạo Thần Giáo mạo hiểm.

Các chủ Thiên Thu các nói:

- Trong khoảng thời gian này chúng ta vẫn một mực quan sát xung quanh, không nhìn thấy Tô Niệm trở về. Nhưng sau hai ngày xảy ra chuyện, có một vị cô nương yêu mị lại ẩn hiện ở gần đó, còn hỏi thăm qua đệ tử thánh địa.

- Cô nương yêu mị?

- Không có nhìn lầm, hẳn là Thiên Hồ linh văn. Nàng mị hoặc một vị đệ tử, từ nơi đó hỏi thăm thánh địa tổn thất tình huống, cũng đã hỏi Lâm cô nương chuyện, sau đó liền biến mất.

- Thiên Hồ linh văn? Ta nhớ không lầm, Chiến tộc mạnh nhất trong Vạn Đạo Thần Giáo chính là Hướng gia, quanh năm đóng giữ Thiên Khải chiến trường.

- Thiên Hồ Hướng gia, Chiến tộc bảo vệ của Vạn Đạo Thần Giáo, cực ít xuất hiện ở hạ giới, toàn tộc sinh sống tại Thiên Khải.

- Nữ tử này tới đây làm gì?

Tô Thiên Sóc lần nữa cảnh giác, rõ ràng đều đã bắt đi, còn muốn đến hỏi?

Tô Triệt bỗng nhiên nói:

- Chờ một chút, ta đột nhiên nghĩ tới, lúc trước Khương Phàm tại Thượng Thương cổ thành nghênh chiến hoàng đạo, giống như bị Vạn Đạo Thần Giáo lên án mạnh mẽ việc Khương Phàm cuốn đi một vị trưởng lão của bọn hắn, chính là Thiên Hồ linh văn.

Tô Thiên Sóc khẽ nhíu mày:

- Tựa như có chuyện như vậy. Chẳng lẽ Khương Phàm phái người tới??

Đúng vào lúc này, tia sáng tại Thiên Thu các đột nhiên tối xuống.

Tô Thiên Sóc bước nhanh đi đến bên ngoài, ngước nhìn bầu trời mờ tối, sắc mặt nghiêm túc:

- Đó là cái gì?

Mây mù cuồn cuộn, nhanh chóng tối dần, giống như con sông lao nhanh bao phủ thánh địa, còn không ngừng liên tục lan tràn về bốn phương tám hướng, từ trăm dặm đến vài trăm dặm, tình thế không giảm.

Ô áp áp để cho người ta kiềm chế, sợ hãi.

Mây mù kịch liệt nhấc lên ngay phía trên thánh địa, táo bạo càng hỗn loạn, lại từ từ hình thành vòng xoáy khổng lồ như cơn lốc, tràn ngập khí tức tuyệt vọng.

Các đệ tử đang thu dọn phế tích liền nhao nhao ngẩng đầu, bọn hắn chưa bao giờ thấy qua hình ảnh rung động như vậy, mây mù như giang hà, như quần sơn, cứ mà đặt ở đỉnh đầu bọn họ như vậy.

- Thất thần làm gì, mở ra pháp trận!

Tô Thiên Sóc gào thét phá tan sự an tĩnh nơi Địa Thánh.

Tất cả trưởng lão đệ tử sợ hãi bừng tỉnh, tranh nhau chen lấn xông về pháp trận còn không có tu sửa xong.

Bọn hắn không ngừng chạy không ngừng ngẩng đầu, đây lại là ai tới, chẳng lẽ còn là Vạn Đạo Thần Giáo sao?

Ong ong ong...

Các tế đàn dâng lên ánh sáng, bành trướng mãnh liệt, va chạm không trung, giữa nhau nhanh chóng kết nối.

Một pháp trận quét sạch phạm vi trăm dặm đã sắp thành hình.

Nhưng đúng vào lúc này, bên trong vòng xoáy khủng bố đến nặng nề trên không trung đột nhiên bùng lên cường quang, giống như vạn tia lôi đình quấn quanh, trong chốc lát đã rực sáng cả đất trời, khiến người ta mắt mở không ra.

Một cây chiến kỳ tráng kiện từ trên trời giáng xuống, cao tới ngàn trượng, thế như cự nhạc, bao quanh lít nha lít nhít phù văn, xiềng xích, cuồng vũ đầy trời.

Ầm ầm!!

Chiến kỳ rơi xuống, trong nháy mắt đã đánh tan pháp trận đang thành hình, đánh tổ từ tới thánh địa.

- Không!!

Số lượng lớn túc lão bỗng nhiên biến sắc, tiếng hét đầy thê lương.

Ầm ầm...

Chỗ núi đá Tổ từ bị xuyên qua toàn bộ, cung điện trên đỉnh núi trong nháy mắt đã bị hủy diệt, ngọn núi nguy nga kịch liệt sụp đổ, loạn thạch gào thét bay lên.

Chiến kỳ cuồng vũ, phù văn xiềng xích quấn quanh bỗng nhiên giơ lên, khuấy động đất trời, vẩy xuống dãy núi, trùng kích giữa không trung.
Chương 1885 Không ngờ như thế

Trong tích tắc, Đại Diễn thánh địa trong phạm vi trăm dặm bị cưỡng ép giam cầm.

Phảng phất thời gian đình trệ, không gian ngưng kết.

Hết thảy mọi người cùng Yêu thú, đều dừng ở tại chỗ, động một chút cũng không thể động, ngay sau đó chính là cảm giác đau đớn đến tuyệt vọng, bởi vì linh lực, huyết dịch, đều ngừng chảy xuôi, giống như có thể rõ ràng cảm nhận được thân thể mình đang từ bên trong ngạt thở đi đến cái chết.

Không chỉ là Đại Diễn thánh địa bị giam cầm, mây đen bao phủ ngàn dặm sơn hà, đều hứng chịu tới áp chế, không gian đều như trở nên sền sệt, hết thảy mọi hoạt động của thực vật Yêu thú đều trở nên gian nan mà chậm chạp.

- Nơi này chính là Thiên Thu các?

Nhị trưởng lão từ trên trời giáng xuống, rơi xuống phía trước Thiên Thu các, thể hiện lãnh tuấn nổi lên sự dữ tợn.

Chính là huyết châu ở chỗ này để hắn bại lộ thân phận, mất hết thể diện.

Hắn cao ngạo cả đời, cho tới bây giờ còn không có bị giáo chủ giận dữ mắng mỏ qua như thế.

Tô Thiên Sóc cứng ở tại chỗ, cố gắng muốn giãy dụa, nhưng đầy trời khắp nơi đều có phù văn quỷ dị phiêu đãng, bá đạo giam cấm hết thảy.

Nhị trưởng lão từ đi qua bên cạnh phụ tử Tô Thiên Sóc, phát động một quyền, đánh về phía Thiên Thu các.

Ầm ầm!

Phù văn sôi trào, năng lượng như thủy triều, không gian trước mặt ầm vang sụp đổ.

Hết thảy tất cả mọi thứ ở bên trong Thiên Thu các liền lập tức bị chôn vùi.

Bất luận là phiến đá ghi chép lịch sử, hay là bí bảo tồn lưu, còn có các chủ, các trưởng lão bên trong Thiên Thu các, tại thời khắc này đã bị vô tình nghiền nát.

Tô Thiên Sóc trừng trừng hai mắt, yết hầu gian nan nhấp nhô, lại không phát ra được mảy may thanh âm nào.

Ngạt thở, đau đớn, nhưng càng tức giận.

Lại là Vạn Đạo Thần Giáo?

Lại là Vạn Đạo Thần Giáo!

Bọn hắn muốn đuổi tận giết tuyệt sao?

Tổ sơn nơi đó rõ ràng đã phái ra đội ngũ đàm phán, Vạn Đạo Thần Giáo hẳn là nên tiếp nhận đàm phán mới đúng.

Vì sao lại ở nơi này?

Bọn hắn còn ngại huyên náo không đủ lớn sao?

- Tô Thiên Sóc! Không nghĩ tới sao, ta lại trở về!

Nhị trưởng lão bóp lấy cổ Tô Thiên Sóc, tàn nhẫn nói:

- Lần đầu tiên tới, ta chỉ muốn bắt người, nhưng các ngươi không nên ép ta đuổi tận giết tuyệt. Lần thứ hai đến, thành toàn cho các ngươi! Đại Diễn thánh địa, từ hôm nay trở đi, triệt để xoá tên khỏi thánh địa Thương Huyền!

- Ngươi là tội nhân của Đại Diễn! Không, hẳn là nữ tử của ngươi, Lâm Ngữ Linh! Tự gây nghiệt, không thể sống! Đắc tội Vạn Đạo Thần Giáo, đây chính là kết quả!

Tô Thiên Sóc tức giận giãy dụa, nhưng bất luận cố gắng như thế nào, linh văn đều không có bất kỳ phản ứng, linh lực càng không bị khống chế.

Tô Triệt cùng Kim Bằng ở sau lưng đều hận không thể bổ nhào qua, cùng kẻ thù đồng quy vu tận, nhưng ý thức cũng đã bắt đầu ngưng kết, hoàn toàn không thể động đậy.

- Ngươi chính là Tô Triệt? Ha ha, người của Đại Diễn thánh địa hẳn là đều ở nơi này, phụ tử các ngươi nhìn cho thật kỹ, nhìn từng kẻ bọn hắn chết như thế nào tại trước mặt của ngươi.

Nhị trưởng lão tay trái bóp lấy Tô Thiên Sóc, tay phải bóp lấy Tô Triệt, bay lên không bay, rơi xuống đỉnh chóp sắc bén của Phong Ma Chiến Kỳ.

Ông!

Phong Ma Chiến Kỳ lay động mãnh liệt, cờ xí kích thích phù văn xiềng xích, lần nữa cuồng kích đất trời, rung chuyển càn khôn.

Lít nha lít nhít phù văn giống như mưa to vẩy xuống.

Hắn không chỉ có muốn hủy người của Đại Diễn thánh địa, còn muốn toàn bộ sinh linh bên trong ngàn dặm sơn hà triệt để bị hủy đi!

Đây chính là Vạn Đạo Thần Giáo đáp lễ đối với lời tuyên chiến của tổ sơn!!

- Ngô...

Phụ tử Tô Thiên Sóc bi thống tuyệt vọng, trong cổ họng gian nan đưa ra thanh âm rất nhỏ.

Các túc lão, trưởng lão, các đệ tử Đại Diễn thánh địa ở các nơi đều điên cuồng giãy dụa, nhưng không có bất kỳ phản ứng nào.

Bọn hắn trơ mắt nhìn phù văn hoành hành, nhìn không gian giam cầm vô tình nghiền ép lên tới bọn hắn.

Nhưng, ngay tại thời khắc sống còn này, một âm thanh lôi bạo trầm muộn đột nhiên xuất hiện ở trên vòng xoáy, khiến cho Nhị trưởng lão cảnh giác.

Ầm ầm!

Lôi triều nhấc lên, cường quang mãnh liệt, một con chiến mã giống như Lôi Long bay nhanh khung trời, phá vỡ không gian, cùng với tiếng lôi minh xuất hiện phía trên vòng xoáy mây đen.

Rống!

Một đầu 'Đạn thịt' siêu cấp to mọng thả người dâng lên, phá tan vòng xoáy mây đen, sôi trào long khí kịch liệt giống như biển động, từ trên trời lao xuống, gào thét xông về phía dưới Phong Ma Chiến Kỳ.

- Ở đâu ra nghiệt súc, nhận lấy cái chết!

Nhị trưởng lão hất phụ tử Tô Thiên Sóc ra, tay phải chỉ lên trời một kích, phù văn như biển xung quanh chiến kỳ phát tán ra, xán lạn như tinh thần, thế như vạn thú xuất lồng, tiến lên đánh về phía cự thú đang lao xuống kia.

Rống!!

Long Cốt Cự Ngạc dài đến trăm mét, nặng đến tám trăm ngàn tấn, giống như núi thịt đang gào thét mà rơi xuống.

Toàn thân nhấc lên long khí, ở phía sau lôi ra khí lãng thật dài, giống như là một con Cự Long vô cùng to lớn, khí thế bàng bạc, rung động lòng người, mang đến áp bách khiếp người.

Ầm ầm!

Trăm ngàn đạo phù văn phong cấm bay lên trời đánh về phía cự ngạc, muốn ngưng kết nó tại không trung.

Nhưng, trong lúc đang va chạm, cự ngạc liền miệng mở lớn:

- Nhìn thuẫn!

- Thuẫn đại gia ngươi!!

Một con rùa toàn thân lóe ra cường quang từ cự ngạc trong miệng phun đi ra, nương theo tiếng gầm thét bi phẫn, đối diện đụng phải phù văn phong cấm.

Ầm ầm...

Phù văn phong cấm thế như lôi đình, giao thoa bạo kích, nổ lên cường quang đầy trời.

- Sỉ nhục thật!!

Con rùa bị đối diện đánh bay, mặt ngoài mai rùa đều nổi lên vết nứt.

Phù văn giống như xiềng xích, ngưng kết không gian, sau một khắc liền định con rùa ở trên không.

Nhưng, mượn nhờ con rùa cưỡng ép ngăn cản, Long Cốt Cự Ngạc lao xuống lại nhấc lên, gào thét nhào về phía Nhị trưởng lão.

Nhị trưởng lão khẽ nhíu mày, tay trái căng cứng nắm lại, lần nữa nhấc lên phù văn ngập trời, nhanh chóng tiêu xạ, bao trùm mấy phạm vi ngàn thước, giống như là vung ra lưới lớn giết chóc, nhanh chóng tiêu xạ, bộc phát ra cường quang sáng chói giữa không trung.

Âm thanh trầm đục, phù văn phong cấm liên tiếp đình trệ, cầm giữ mấy ngàn thước không gian.

Long Cốt Cự Ngạc đang nhấc lên lại bị cưỡng bức định chết ở nơi đó.

Nhị trưởng lão cau mày, đây là loại cá sấu gì, đầu lại giống như đầu rồng, sát khí toàn thân càng giống long khí.

Chẳng lẽ, Long Cốt Cự Ngạc??

Dị thú như thế này giống như chỉ có ở Thiên Khải chiến trường cùng đại lục Cự Long mới có cơ mà?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK