Kéo dài an tĩnh, cũng làm cho Kim Ô phía trên Phù Tang Thần Thụ sinh ra hoài nghi đối với cục diện trước mắt.
Vì sao Khương Phàm vẫn chậm chạp không có báo thù?
Chẳng lẽ là bị thương quá nặng, cần khôi phục?
Hay là hắn đang bí mật mưu đồ chuẩn bị phản kích khác!
Thái Tổ Kim Ô hoài nghi có phải Tây Bộ đã bộc phát đại chiến rồi hay không, chỉ là giữa bọn hắn cách nhau trọn vẹn tám mươi vạn dặm, tin tức còn không có truyền tới.
Vài ngày sau, cũng chính là vào ngày mười tháng mười hai, Phù Tang Thần Thụ nguy nga che trời đột nhiên xuất hiện phản ứng, bắt đầu từ rễ cây, lít nha lít nhít đường vân mặt trời càng ngày càng hừng hực, từ dưới đáy thẳng tới tầng tầng tán cây, ảnh hưởng đến mỗi phiến cành lá.
Sau đó... Bắt đầu cháy rừng rực...
Liệt diễm ngập trời, mãnh liệt như biển, càng ngày càng mãnh liệt, nhấc lên liệt diễm ù ù.
Phù Tang Thần Thụ cao ngất đạt tới chín vạn mét giống như hóa thành mặt trời chân chính, đốt cháy trời đất, vặn vẹo không gian.
Từng tầng từng tầng ánh sáng, từng vòng từng vòng liệt diễm, lấy Phù Tang Thần Thụ làm trung tâm, quét sạch bốn phương tám hướng, cuồn cuộn mênh mông mấy trăm dặm, giữa đất trời không biết đã vặn vẹo ra bao nhiêu vết nứt hư không, kéo dài tới đến vực sâu vô tận.
Uy thế mãnh liệt tiếp tục tăng vọt, thẳng tới thần uy.
Giống như là Thái Dương Thánh Thần đang ngủ say đã thức tỉnh tại thời khắc này.
Tất cả mãnh cầm bên trên Phù Tang Thần Thụ đều bị kinh động, nhao nhao dâng lên, nhìn ra xung quanh.
Mặc dù Phù Tang Thần Thụ thiêu đốt Thái Dương Tinh Hỏa đối với bọn chúng mà nói là vật đại bổ, nhưng đột nhiên xuất hiện biến cố thay đổi thì tuyệt đối là không bình thường, thậm chí bọn chúng có thể cảm nhận được Phù Tang Thần Thụ đang cảnh giác.
Tiếng Kim Ô Yêu tộc gáy to sắc nhọn, thét lên ra lệnh tất cả mãnh cầm trên chín tầng tán cây sẵn sàng chiến đấu.
Thái Tổ, Thái Hoàng và hơn ngàn Kim Ô rơi xuống tầng thứ chín, tề tụ đến Tây Bộ, ngắm nhìn phương xa.
Liệt Dương Điểu, Đại Xích Hỏa Nha ở tầng thứ bảy, mãnh cầm cường hãn ở tầng thứ tám, cũng đều tại phía sau bọn họ gạt ra, đạt hơn vạn số lượng.
Mãnh cầm ở tán cây khác kịch liệt gáy to, tắm rửa lấy liệt diễm, triển hiện hung tính.
Tại cuối tầm mắt của bọn chúng, tại nơi mà liệt diễm cùng ánh sáng bao phủ, một bóng người đang đạp đi đến nơi này.
Hắn nhìn như đi chậm chạp, lại lấp lóe tại chân thực cùng hư vô.
Một bước ngàn mét, từng bước tới gần.
Hoàn toàn không nhìn lấy nhiệt độ cao cùng năng lượng của Thái Dương Tinh Hỏa.
Hắn thẳng tắp oai hùng, hai con ngươi bắn ra cường quang. Toàn thân hắn đều mặc giáp trụ, trọng giáp, nhìn như nặng nề, nhưng lại đều sôi trào liệt diễm kinh khủng, có liệt diễm màu đen diễn biến Thần Ma giận dữ gào thét, chúng sinh khó khăn, có liệt diễm màu trắng giống như mình người đuôi rắn, quay quanh trụ trời, càng có liệt diễm kim hồng ngưng tụ ra hình dáng Chu Tước, giương cánh khiếu thiên, quan sát dân chúng.
Ba loại liệt diễm mãnh liệt xen lẫn, va chạm đến sinh tồn, hủy diệt, cùng khí tức tuyệt vọng khủng bố, thấm vào lấy mỗi một góc trên thế gian.
Tay hắn cầm lấy chiến thương màu đỏ, huyết khí thảm liệt, xen lẫn xiềng xích pháp tắc, sát khí cuồn cuộn như là đại biểu cho ý chí đất trời.
Sát khí cùng huyết khí đang sôi trào, đất trời lại là đang gào thét.
Là Khương Phàm!!
Hắn khoác Phần Thiên Chiến Vực, trong tay cầm Liệp Thần Thương, hành tẩu trong hư không đang đổ nát, lẻ loi một mình đi đến phía Phù Tang Thần Thụ!
Năm mươi ngày bế quan, hắn đúng hạn mà tới!
Không còn là tân tấn Thánh Hoàng, mà là Thánh Hoàng chân chính!
Tất cả truyền thừa, đều đã được lĩnh ngộ!
Tất cả táng diệt, đều đã được khống chế!
Hắn như là thật sự dục hỏa trùng sinh, tinh khí toàn thân như biển, khí tức lạnh thấu xương như thần.
- Là Khương Phàm??
Thái Tổ cùng Thái Hoàng đứng ở trước mặt Phù Tang Thần Thụ đều chợt có phản ứng.
Chẳng lẽ hắn đã giải quyết Cửu Lê Ma tộc rồi?
Đó là hoàng đạo Tây Bộ, là Ma tộc cường hãn, cho dù là giải quyết, khẳng định là phải trả một cái giá thật lớn, chẳng lẽ Khương Phàm liền không cần chỉnh đốn sao?
Hay là nói... mục tiêu trận đầu của Khương Phàm, không phải Cửu Lê Ma tộc, mà là bọn chúng!
- Hắn từ khi bắt đầu trùng sinh đã không có trực diện qua chúng ta, lần đầu tiên tới Đông Bộ, lại là đến diệt tộc?
- Diệt tộc? Hắn còn chưa đủ tư cách!!
- Hắn đi tới liền đến đây? Thật nghĩ mình là Thần Tổ Vạn Cầm rồi?
- Phù Tang Thần Thụ đã thức tỉnh, nhất định có thể hiệp trợ chúng ta chống cự cường địch, toàn tộc nghênh chiến!!
Thái Tổ cùng Thái Hoàng nghiêm nghị gáy to.
Trận chiến này tới quá đột nhiên, nhưng Phù Tang Thần Thụ có thể bộc phát thần uy, mấy triệu mãnh cầm càng có thể tắm rửa Thái Dương Tinh Hỏa mà bạo tăng thực lực, bọn chúng hoàn toàn không sợ Khương Phàm cùng Sí Thiên giới ở sau lưng của hắn!
- 'Lão bằng hữu' của ta, ngươi hẳn còn nhớ ta, ta càng nhớ kỹ ngươi.
Khương Phàm đứng ở ngoài trăm dặm, đón lấy sóng triều liệt diễm như núi kêu biển gầm kia, khinh thường Kim Ô sáng chói diệu thế nơi xa xa đó.
- Ân oán kiếp trước, kiếp này không cần nhắc lại. Hôm nay ta tới, là tiễn ngươi lên đường! Cuối cùng nhìn Phù Tang Thần Cung ngươi bảo vệ một ngàn năm một chút, nhìn con dân của ngươi một chút, theo chân chúng nó nói tiếng vĩnh biệt, nói một tiếng xin lỗi, là một ít lựa chọn kiếp trước kiếp này của ngươi, vào hôm nay đã mai táng bọn chúng!
- Ha ha, vẫn như tiền thế, miệng đầy cuồng ngôn. Nếu như trong cái đầu kia của ngươi còn có trí nhớ kiếp trước, liền hẳn phải biết thực lực của Phù Tang Thần Thụ này, biết tính hủy diệt của mặt trời lĩnh vực!
- Ta khuyên ngươi từ đâu tới đây, thì mau chạy về chỗ đó, trước khi chưa có thành thần, đừng tới mạo phạm Đông Bộ.
Thái Tổ Kim Ô gào lớn, toàn thân bộc phát kim quang hừng hực, Phù Tang Thần Thụ ở phía sau mãnh liệt đong đưa, kim mân toàn thân giơ lên lít nha lít nhít tinh quang, ở trước mặt Thái Tổ Kim Ô ngưng tụ thành thần tiễn sáng chói, dài đến hơn hai mươi dặm, ánh sáng hừng hực đến cực hạn, làm cho người ta không cách nào nhìn thẳng, như là vô số mặt trời hội tụ thành, chiếu phá càn khôn, Vĩnh Trú thâm không.
Đây là sát tiễn mà Thái Tổ Kim Ô điều động tinh hỏa từ Phù Tang Thần Thụ ngưng kết thành, có thể mượn uy lực Hạo Dương, diệt sát kỹ xảo thế gian, xua tan hắc ám ô trọc, khoảng cách bắn giết có thể đạt tới ngoài vạn dặm, uy thế cực hạn có thể tới gần thần uy.
Đây cũng là ỷ vào cường đại để Kim Ô Yêu tộc hùng bá Đông Bộ, chống lại Man Hoang Chiến tộc, Sinh Mệnh Thần Điện, Xích Thiên Thần Triều, thậm chí là hải vực Đông Bộ.
Uy lực của một tiễn có thể giết hết Thánh Vương, phá tan Thánh Hoàng!
- Ta lặp lại lần nữa, từ đâu tới đây, chạy về chỗ đó, nếu không... Ta đưa ngươi lên đường!
Thái Tổ Kim Ô toàn lực khống chế Phù Tang sát tiễn, uy hiếp Khương Phàm.
Thái Hoàng Kim Ô và các loại Kim Ô Yêu tộc toàn bộ đều huy động liệt diễm, xen lẫn thành một mảnh biển lửa vô cương, như là có thể lật úp càn khôn.
Bọn chúng kịch liệt gáy to, uy hiếp Khương Phàm ở ngoài trăm dặm.
Khương Phàm nhấc ngang Liệp Thần Thương, chỉ đến Thái Tổ Kim Ô:
- Ngươi đánh ta một tiễn, ta đưa ngươi một thương, chúng ta tỷ thí một chút??
Chương 2412 Đại Chiến Kim Ô (1)
Vẻ mặt của Thái Tổ Kim Ô chợt trở nên nghiêm trọng, nếu như không phải kiêng kị Liệp Thần Thương, làm sao đến mức nói nhảm như vậy, nếu nhưng Khương Phàm đã tới, khẳng định là sẽ không rút đi.
Nếu đã như vậy...
- Khương Phàm, so kiếp trước ngươi càng điên cuồng hơn, nhưng còn lâu mới có được cơ trí như kiếp trước, nếu ngươi đã không biết tốt xấu, vậy liền đi chết đi!
Thái Tổ Kim Ô giương cánh gáy to, phun ra hỏa tinh của mình, rót vào Phù Tang sát tiễn.
Thái Hoàng Kim Ô và hơn ngàn con Kim Ô khác, toàn bộ cũng đều phun ra hỏa tinh, rót vào Phù Tang sát tiễn.
Sát tiễn tăng vọt ánh sáng, cơ hồ còn muốn hừng hực hơn so với Phù Tang Thần Thụ, liệt diễm cuồng bạo, như là vô số Kim Ô gáy to ở bên trong.
Ầm ầm!
Không gian ở xung quanh đều sụp đổ, hư ảnh xiềng xích của đại đạo pháp tắc đều xuất hiện sụp đổ trong bóng tối.
Uy thế tuyệt luân, cảnh tượng doạ người!
- Giết!!
Kim Ô Yêu tộc liên hợp thôi động, lấy tinh huyết của Phù Tang Thần Thụ, thể hiện ra thần uy chân chính.
Như là Thái Dương Thánh Thần phẫn nộ, đánh ra một kích tuyệt thế tới phía Khương Phàm.
Răng rắc giòn vang, Phù Tang sát tiễn hoành hành trong biển lửa, cơ hồ trong chốc lát đã vượt qua hơn trăm dặm, giết tới trước mặt Khương Phàm.
Khương Phàm mạnh mẽ vung vẩy Liệp Thần Thương, nó gào thét, bản thân vận sức chờ phát động đã thức tỉnh toàn diện, giống như là từng Khương Phàm, cùng nó tầng tầng lớp lớp giao hòa.
Khương Phàm không chỉ có để cho mình mạnh hơn, mà bảy bản thân cũng đã mạnh lên, trong chốc lát bộc phát, bành trướng ra thần uy chân chính, hắn hét lớn một tiếng, toàn thân như thần kim đúc thành, từng khúc cứng cỏi, bộc phát cường quang vạn trượng, Liệp Thần Thương nhận Khương Phàm kích thích, cũng phát ra bạo động kịch liệt, toàn bộ máu của Thần Ma ở mặt ngoài đã thức tỉnh, thế giới đều bị nhuộm thành màu đỏ như máu.
Mỗi Thần Ma đều như là sôi nổi xuất hiện, bao gồm cả Quang Mang Thần Tôn cùng Tru Thiên Thần Tôn liên tiếp bị đánh xuyên qua thân thể, thời khắc này những bóng người màu đỏ ngòm cũng xuất hiện ở nơi đây.
Bóng dáng Khương Phàm tại thời khắc này như là to lớn vô hạn, như Thần Chủ đồ sát Thần Ma, phía sau tất cả đều là Thần Ma táng diệt đang gào thét, xung quanh tất cả đều là máu tươi mà Thần Ma bắn ra, Liệp Thần Thương bạo động trong nháy mắt, đánh đến phía trước một kích.
Keng!!!
Răng rắc!!
Kịch liệt xen lẫn như là hai chân thân phát ra trọng quyền, lại như là hai thế giới dữ dội va chạm, thanh âm quỷ dị nói là ngột ngạt nhưng lại sắc nhọn, quái dị mà khủng bố.
Ở trước mặt Phù Tang sát tiễn sáng chói, Liệp Thần Thương giống như nhỏ bé hơn rất nhiều, nhưng lại có uy lực khí thôn sơn hà, kinh phá càn khôn, sau khi xen lẫn, Phù Tang sát tiễn ầm vang sụp đổ, Liệp Thần Thương như là liên tục đánh xuyên một trăm ngàn liệt dương, nổ lên liệt diễm cùng cường quang vô biên vô tận.
Ánh sáng nở rộ vào thời khắc này, cách mười vạn dặm đều có thể nhìn thấy.
Ở nơi xa xôi, Thanh Bình hoàng triều và Thiên Quang hoàng triều đều đã nhận ra rung chuyển.
- Không có việc gì?
Gương mặt Thái Tổ Kim Ô có phản ứng, khó có thể tin được mà nhìn thân ảnh thẳng tắp lù lù như núi trong liệt diễm cuồn cuộn kia.
Tên điên này rõ ràng là tân tấn Thánh Hoàng, vậy mà lại có thể bộc phát ra thần uy?
Thế nhưng kiếp trước hắn không có thực lực nghịch thiên như thế này!
- Thật mạnh!
Thái Hoàng Kim Ô càng hồi hộp, mặc dù nó toại nguyện bước lên cảnh giới Thánh Hoàng, nhưng cho đến khi tiến vào cảnh giới này nó mới hiểu được, chênh lệch giữa Thánh Hoàng cùng Thánh Hoàng đỉnh phong thật sự là rất lớn, đó không thể nghi ngờ là tính áp đảo, nhưng Khương Phàm chỉ là tân tấn Thánh Hoàng, vậy mà lại có thể bộc phát ra thần uy ba động, điều này không thể không để cho nó chấn kinh.
Khương Phàm vung vẩy Liệp Thần Thương, chỉ đến Phù Tang Thần Thụ:
- Các ngươi tiếp tục? Hay là tiếp một kích Liệp Thần Thương của ta!
Ầm ầm!
Liệp Thần Thương rung động mãnh liệt như là ác thú Hoang Cổ đói khát, bộc phát ngập trời khí tức huyết sát, từng cái từng cái huyết khí như Đại Long bay lên không, sát khí cuồn cuộn tựa như biển gầm sôi trào, loạn quấn lấy thiên địa, ngay cả Khương Phàm cánh tay cũng hơi run rẩy, như là khống chế không nổi cái này táo bạo Hoang Cổ sát khí.
Pháp tắc giết chóc, Hủy Diệt Pháp Tắc, huyết phách pháp tắc các loại… đều giống như hình thành xiềng xích vô hình vô chất, quấn quanh tới phía Liệp Thần Thương, muốn làm Chúa Tể của vùng không gian này.
Cái hình ảnh này rung động đến kinh khủng, rõ ràng phản chiếu lấy mấy triệu mãnh cầm trong tầm mắt, kích thích linh hồn, thậm chí là huyết mạch.
Đó chính là Chu Tước, Thần Tổ Vạn Cầm chân chính!
- Bắn giết Khương Phàm!!
Hơn ngàn Kim Ô giương cánh cuồng kích, giống như hơn hàng ngàn mặt trời đang kịch liệt hoành hành, nhấc lên Thái Dương Hỏa Hải bạo động, chiếu thấu hư không, phần diệt mười phương, cảnh tượng cực kỳ khủng bố.
Trong các tầng tán cây, hỏa điểu thấp thỏm lo âu, không chỉ là nhiếp tuyệt thế sát thế mà Khương Phàm tán phát, cũng là bởi vì bọn chúng chưa từng nhìn thấy Kim Ô Yêu tộc bạo động qua như vậy.
Hơn ngàn Kim Ô kịch liệt gáy to, sôi trào lên Đại Xích Thiên Hỏa, kích phát mênh mông huyết mạch, mời được Phù Tang Thần Thụ vẩy xuống càng nhiều tinh huyết, tái tạo trường tiễn, khóa chặt Khương Phàm.
Phù Tang sát tiễn dài đến hơn hai mươi dặm, như là vờn quanh ra hư ảnh Phù Tang, mượn tới uy lực mặt trời, thần uy mênh mông, đốt động càn khôn.
Ầm ầm!
Một tiếng bạo hưởng, vạn dặm hoang mạc đều run rẩy, dưới sự thôi động của Kim Ô cùng Thần Thụ, Phù Tang sát tiễn đã bộc phát ra tuyệt thế sát uy, đánh xuyên tất cả ngăn trở ở trước mặt, lấy uy lực sát thần bạo kích Khương Phàm.
Khương Phàm hét lớn đến rung trời, tiềm lực bị nghiền ép giống như được phóng thích đến cực hạn, bảy bản thân bành trướng, đầu lâu kiếp trước kiêu ngạo, thôi động Liệp Thần Thương cuốn lên tuyệt thế tai ương, như là nghịch chuyển thế giới trong nháy mắt, từ mặt trời bạo động đến thế giới hỏa diễm, lôi vào thế giới sát lục tung bay đầy máu, tuyệt thế sát tràng với tiếng Kim Ô gáy to từ đại địa Đông Bộ, đến tiếng Thần Ma gào thét.
Hai tay Khương Phàm cuồng vũ, luân động Liệp Thần Thương như là vung lên thiên địa đại đạo, tinh chuẩn đối kích Phù Tang sát tiễn.
Ầm ầm!
Những tiếng vang lớn line tục vang lên băng diệt không gian, vết nứt vô tận như ngàn vạn vực sâu, kinh khủng xé mở vạn dặm sơn hà, cảnh tượng tuyệt luân đến cực điểm.
Liệp Thần Thương lại lần nữa đánh xuyên Phù Tang sát tiễn, như là bắn giết mặt trời, liệt diễm cuồn cuộn cùng cường quang sáng chói ầm vang nổ tung, không gần như chỉ lan tràn dâng trào ở giữa trời đất, mà cũng theo vết nứt vực sâu hoành hành trong thâm không.
- Giết! Giết giết giết!
Kim Ô Yêu tộc kịch liệt gáy to, tức giận và càng hơn nóng nảy, bọn chúng tiếp tục thôi động Phù Tang Thần Thụ, liên tiếp bạo phát ra năm đợt sát tiễn.
Nhưng Khương Phàm dũng mãnh như thần, bằng vào thực lực cường hãn, nhất là tuyệt thế sát uy từ Liệp Thần Thương, toàn bộ đều bị đánh xuyên.
Thần uy giống như kịch chiến này cơ hồ đã lan đến gần hơn phân nửa đại địa Đông Bộ.
Hình ảnh Khương Phàm băng diệt Phù Tang sát tiễn, cực kỳ giống Chu Tước săn giết mặt trời.
- Khương Phàm, còn không có kết thúc! Kiếp trước ngươi được chứng kiến thần uy chân chính của Phù Tang Thần Thụ. Ta mời ngươi lĩnh giáo lần nữa!
Chương 2413 Đại Chiến Kim Ô (2)
Tiếng Thái Tổ Kim Ô gáy to cao vút, toàn thân cuồn cuộn tinh huyết, nó thét lên một tiếng ra lệnh, toàn thể Kim Ô bay lên không bạo kích, xông về tán cây tầng thứ chín.
Mấy triệu mãnh cầm từ tầng đầu tiên đến tầng thứ chín, tại thời khắc này toàn thể đều im miệng không nói gì, bọn chúng thu liễm cánh chim, tản ra ánh lửa, từng vòng từng vòng quay quanh trên tán cây, nghiêm túc cầu nguyện với Phù Tang Thần Thụ.
Phù Tang Thần Thụ lắc lư mãnh liệt, kim văn xen lẫn lan tràn ở mặt ngoài liên tiếp dâng lên, mỗi đường đều khuấy động uy lực liệt dương, mỗi đường đều giống như hóa thân của Thần Thụ.
Số lượng của bọn chúng càng ngày càng nhiều, như màn mưa bay lên không, xen lẫn hội tụ lại, cuối cùng biến thành cửu luân thái dương, vờn xung quanh Phù Tang Thần Thụ.
Mặt trời tỏa ra liệt diễm vô biên, ánh sáng hừng hực, đốt cháy trời đất.
Đây là Thái Âm Thái Dương trong Thái Dương đại đạo, trong đất trời bao la lan tràn ra vô số pháp tắc xiềng xích, vặn vẹo lên hư không, rung chuyển lấy càn khôn.
Sự xuất hiện của bọn nó để nhiệt độ ở mấy chục vạn dặm Tây Bộ đều đang kéo dài tăng mạnh, càng làm cho mặt biển Tân Hải bên ngoài tám vạn dặm nhanh chóng chìm xuống.
Cửu Dương tề thiên, bảo vệ Phù Tang.
Thái Tổ Kim Ô đều bành trướng cảm xúc, cảnh tượng như vậy ngay cả nó cũng chỉ là được nhìn qua hai lần.
Thời gian thật sự của cây Phù Tang Thần Thụ này không cách nào tưởng tượng được, nó đã từng hủy diệt mấy lần, nhưng lại chưa bao giờ hoàn toàn khô héo, luôn có thể lại lần nữa hưng thịnh.
Thời gian đã lâu, đều đã lắng đọng được thần uy vô cương.
Thời khắc này Cửu Dương phóng thích, chính là Phù Tang Thần Thụ hiện ra thần uy chân chính.
Mỗi một vòng liệt dương đều mạnh hơn Phù Tang sát tiễn trước đó!
Cửu Dương đều xuất hiện, có thể diệt sát Thánh Hoàng, nó ngược lại muốn xem xem, Khương Phàm lấy cái gì mà kháng cự.
Khương Phàm nhanh chóng lui lại, kéo dài khoảng cách, cách hai trăm dặm ngóng nhìn Phù Tang Thần Thụ nguy nga che trời, cùng cửu luân mặt trời ù ù chuyển động bao quanh nó, hình ảnh rung động càng nương theo liệt diễm cùng cường quang thao thao bất tuyệt, như là muốn đất trời bao la này đều biến thành luyện lô tử vong.
Bất luận là sinh linh hay không gian, hoặc là pháp tắc, đều muốn triệt để chôn vùi bên trong luyện lô tử vong này!
Khương Phàm rất rõ ràng thực lực của Phù Tang Thần Thụ, kiếp trước hắn đã từng lĩnh giáo qua.
Nếu như không phải Kim Ô Yêu tộc e ngại Phù Tang Thần Thụ sau khi thức tỉnh toàn diện sẽ xuất hiện linh trí, thì từ đầu đến cuối bọn chúng cũng sẽ không liên tục dùng thủ đoạn tàn khốc tiến hành áp chế, rất có thể Phù Tang Thần Thụ còn sẽ trở nên mạnh hơn, biến thành một tôn Chân Thần.
- Khương Phàm, nhận lấy cái chết!
Thái Tổ Kim Ô lễ bái Phù Tang Thần Thụ.
Từ tầng thứ chín đến tầng đầu tiên, mấy triệu hỏa điểu tập thể lễ bái, thành kính thỉnh nguyện.
Nhưng... Chín vầng mặt trời ù ù chuyển động, vậy mà toàn bộ đều hướng phía chính đông.
Lúc này ở Đông Bộ, giữa trời đất đang bị ánh sáng và liệt diễm bao phủ, đột nhiên truyền đến tiếng nổ rung trời, như tiếng sét đánh đinh tai nhức óc, không gian nơi đó đang kịch liệt vặn vẹo, bên trong đột nhiên sụp ra, từng con sóng triều Hỗn Độn dâng cao như sông liwsn chảy ngược, khuấy động khung trời, từng luồng từng luồng thần uy hồi hộp dân chúng như đại dương vô tận bao phủ khắp thế gian.
Thần Thụ Thế Giới tràn ngập khí tức, xúc động Phù Tang Thần Thụ, đưa tới giằng co.
Phù Tang Thần Thụ mặc dù không có linh trí, nhưng lại có được ý thức phòng ngự, nó có thể phát giác được nguy hiểm mãnh liệt.
- Đó là Sí Thiên giới?
- Không không không, là thế giới Hỗn Độn tiếp Sí Thiên giới đi trong thâm không!
- Cái khí tức này... Bên trong thật sự có thần??
Các Kim Ô trên Phù Tang Thần Thụ đều đã bị kinh động, mặc dù đã nghe nói qua chuyện phát sinh bên trong thâm không, nhưng nghe nói và tận mắt nhìn thấy, tự mình nhận thấy lại hoàn toàn không phải một chuyện, cái thủy triều Hỗn Độn như đại dương bạo động kia, cái thần uy lạnh thấu xương đập vào mặt kia, vậy mà để bọn chúng đều có xúc động muốn thần phục.
Đúng vào lúc này, Khương Phàm đã ra tay!
- Lão bằng hữu, tới phiên ta?
Toàn thân Khương Phàm bạo động liệt diễm, cường thế thôi động Liệp Thần Thương.
Liệp Thần Thương tăng vọt quy mô, thẳng tới ngàn trượng, huyết quang yêu dị, mênh mông một trăm ngàn trượng, như là thế giới đỏ thẫm, tranh nhau phát sáng với mặt trời.
Theo Khương Phàm toàn lực thôi động, Liệp Thần Thương phát động thần uy trong chớp mắt, sụp đổ không gian, đứt đoạn đại đạo, mang theo tuyệt thế sát uy xuyên qua hết thảy mọi thứ, vọt vào mặt trời lĩnh vực của Phù Tang Thần Thụ.
Thái Tổ Kim Ô bỗng nhiên quay người, vỗ cánh bay lên, nghênh chiến Liệp Thần Thương.
Mặc dù Phù Tang Thần Thụ tạm thời bị kiềm chế, nhưng nó cũng không phải kẻ vớ vẩn.
Kim Ô chính là một trong mười hai Yêu Tổ, huống chi nó còn là Thánh Hoàng đỉnh phong.
Ầm ầm...
Toàn thân Thái Tổ Kim Ô lưu chuyển kim mân, huy động ra chín vầng mặt trời, mặc dù không khủng bố như Phù Tang Thần Thụ, nhưng tương tự vẫn là cường hãn tuyệt luân, cửu luân mặt trời ù ù xoay tròn, tụ tập lấy Thái Dương Tinh Hỏa vô tận giữa không gian này, thậm chí cướp đoạt thần khí từ Phù Tang Thần Thụ.
Bộc phát trong chốc lát, tại hình ảnh tuyệt thế do Thái Tổ Kim Ô tạo thành ở xung quanh, như là Man Hoang giáng lâm, vạn thú bôn tẩu, cự nhạc mọc thành bụi, cửu luân mặt trời bay ngang qua khung trời, phần diệt hết thảy.
Thái Tổ Kim Ô phóng thích cửu luân mặt trời, đồng thời, ngay sau đó lại phóng thích cấm kỵ khác, Thái Dương Thánh Kiếm.
Chỗ mi tâm nó bắn ra cường quang, nứt ra Thiên Nhãn, một thanh lợi kiếm màu vàng xông ra, kim quang lượn lờ, sắc bén thấu xương, đây là bản mệnh thần kiếm, từ ngày sinh ra từ tinh hỏa đã liền bắt đầu thai nghén ở trong cơ thể, thiên chùy bách luyện, uy lực tuyệt luân, là ỷ vào để Thái Dương Kim Ô dám tranh hùng cùng Yêu tộc khác.
Thái Tổ Kim Ô lấy tốc độ nhanh nhất cuộc đời, thôi động tuyệt kỹ của hai đại truyền thừa, cuồng bạo thôi động, nghênh đón Liệp Thần Thương.
Ầm ầm!!
Liệp Thần Thương vô địch, đánh xuyên thiên địa đại đạo, xông ngang hai trăm dặm, trong chốc lát đã bạo tiến vào thế giới Hồng Hoang của Thái Tổ Kim Ô, như tiên dân thượng cổ, bắn giết Thiên Dương, cửu luân liệt dương liên tiếp nổ tung.
Oanh!
Ầm ầm ầm ầm!
Cửu luân liệt dương sụp đổ, hình thành liệt diễm phong bạo kinh khủng, càng là hình thành hắc ám loạn lưu vặn vẹo, mang đến cho Liệp Thần Thương trở ngại cực lớn, nhưng không thể rung chuyển một chút quỹ tích, nó vẫn lao thẳng đến mi tâm Thái Tổ Kim Ô.
Thái Dương Thánh Kiếm chính diện nghênh kích, thánh uy cuồn cuộn, càng là bản mệnh tương liên với Kim Ô, giao hòa cùng mặt trời lĩnh vực, nhưng... Bang...
Thái Dương Thánh Kiếm lại lần nữa vỡ nát, không có bất kỳ lo lắng gì.
Thái Tổ Kim Ô kinh hồn né tránh, nhưng vẫn bị xỏ xuyên cái cánh của mình, vẩy ra kim huyết đầy trời.
Kim Ô Yêu tộc bị bạo tạc đánh bay, hình ảnh ở lại trong tầm mắt càng làm cho bọn chúng ớn lạnh toàn thân.
Lấy thực lực Thái Tổ, bộc phát toàn diện ở trước mặt Phù Tang Thần Thụ, vậy mà lại không ngăn được một kích của Liệp Thần Thương?
Uy lực của đệ nhất sát khí Hoang Cổ này có phải là quá nghịch thiên hay không!
Nhưng... Đang tại thời khắc kịch biến này, một vết tích không gian dọc theo Liệp Thần Thương xé mở quỹ tích, kéo dài đến đỉnh Phù Tang Thần Thụ.
Chương 2414 Hành Động Diệt Trừ Tận Gốc
Bởi vì thanh thế của Liệp Thần Thương quá kinh khủng, kinh khủng đến mức không có bất kỳ người nào chú ý.
Đạo ngấn Không Gian này chính là Đông Hoàng Càn liên thủ với Đông Hoàng Toại diễn biến ra!
Bọn hắn chống đơc sát uy của Liệp Thần Thương, tại kịch biến thời khắc này, mang theo Khương Phàm xông về đỉnh Phù Tang Thần Thụ!
Vài trăm dặm không gian xung quanh Phù Tang Thần Cung đều bị đốt thấu, rất khó thi triển vượt qua không gian bình thường, nhưng Liệp Thần Thương đã mở đường cho bọn họ!
Tại thời khắc Liệp Thần Thương đánh xuyên Thái Tổ Kim Ô, tại thời khắc mà quần thể Kim Ô kinh hồn, một mảnh sóng triều không gian đax đột nhiên nổ tung ở phía trước.
Khương Phàm hóa thân thành Chu Tước, sáng chói diệu thế, Phần Thiên Diệt Thế Viêm khủng bố bộc phát, diễn biến ra trường kiếm màu đỏ vàng —— Chu Tước Chí Tôn truyền thừa, Vô Thượng Chí Tôn Kiếm!
Đây là Thần kiếm biểu tượng của Chu Tước, địa vị Hoàng Giả tại Cầm tộc Chí Tôn!
Đây là Thần kiếm biểu tượng của Phần Thiên Diệt Thế Viêm thể hiện ra thần uy diệt thế chân chính!
Đột nhiên xuất hiện kịch biến để Thái Tổ Kim Ô kinh hồn biến sắc, cũng làm cho tất cả Kim Ô đnag tản mát ở các nơi đều cảm nhận được hơi lạnh thấu xương.
Mặc dù bọn chúng là mười hai Yêu Tổ, càng từng cao ngạo khiêu khích qua Chu Tước, nhưng ở trước mặt Chu Tước chân chính, nhất là ở trước mặt Khương Phàm - người đã bắt đầu thức tỉnh huyết mạch Chu Tước Thủy Tổ, thì vẫn tiếp nhận áp bách đến huyết mạch.
Như là Chân Hoàng giáng lâm!
- Khương Phàm, nơi này là Phù Tang Thần Cung, không phải chỗ cho ngươi làm càn.
Thái Tổ Kim Ô cuồng nộ gáy to, kim quang toàn thân sáng chói, bộc phát đến cực hạn.
Nhưng vừa rồi nó tiêu hao quá lớn, hình ảnh Liệp Thần Thương mang tới giết chóc lại hiện lên ý thức, mà Chu Tước là huyết mạch Thuỷ Tổ, xác thực cũng sinh ra áp bách cực mạnh đối với nó.
Cho nên thời khắc này nó điên cuồng bạo kích cuối cùng vẫn yếu đi mấy phần!
Phốc!!
Vô Thượng Chí Tôn Kiếm từ trên trời giáng xuống, cường quang vô tận, ba động khủng bố, đó như là Tử Thần Thiên Kiếm trảm phá thiên địa, diệt sát chúng sinh!
Số lượng lớn Kim Ô muốn nghĩ cách cứu viện, lại run rẩy sợ hãi dưới sát uy tràn ngập đất trời, nên đều đã không thể động đậy.
Duy chỉ có Thái Hoàng Kim Ô chống đỡ áp bách, đuổi giết Khương Phàm, nhưng Đông Hoàng Càn và Đông Hoàng Toại lại đột ngột xuất hiện, đứng ở trên người của nó.
Một người thì đứng trên đỉnh đầu, một người thì lại ở phía sau lưng.
Một người huy động xiềng xích không gian, quấn chặt Thái Hoàng Kim Ô, một người tiếp dẫn Hư Thiên Chiến Đao, bổ về phía đầu Thái Hoàng Kim Ô.
Kịch biến trong chớp mắt, lập tức khóa chặt sinh tử hai vị Thánh Hoàng.
Phốc phốc!!
Vô Thượng Chí Tôn Kiếm vô tình bổ Thái Tổ Kim Ô ra, chém chết sinh cơ, phần diệt linh hồn, chém giết nó ngay tại chỗ, không có để lại bất cứ hy vọng nào.
Hư Thiên Chiến Đao mượn tới sát thế từ hư không, chém đầu Thái Hoàng Kim Ô!
Ngay sau đó...
Ầm ầm!!
Khương Phàm đưa một tay nắm chặt trở Liệp Thần Thương về, cuốn lên thanh triều giết chóc cuồng bạo, hung hăng đánh về phía Thái Hoàng Kim Ô vừa mới bị chém đầu.
Thái Hoàng Kim Ô kinh hồn giãy dụa, huyết khí sôi trào, phát động cường quang liệt dương vô tận, như là mặt trời đang sôi trào tại thời khắc này, cường thế chấn vỡ xiềng xích không gian mà Đông Hoàng Toại hình thành, nó vỗ cánh hét lên đầy giận dữ, muốn mượn dẫn uy lực Phù Tang Thần Thụ, tránh thoát khỏi vây giết.
Nhưng, Đông Hoàng Toại bị chấn mở, vị lão tổ tông Đông Hoàng Càn này vẫn còn ở trên người nó.
Trong năm mươi ngày bế quan này, Đông Hoàng Càn còn làm một việc lớn hơn, chính là dung hợp cánh tay cụt còn sót mà Cửu Thiên Thần Tôn đã từng đưa cho bọn hắn đến Thiên Khải hoàng thành kia.
Đông Hoàng Càn lấy huyết khí vô tận, thôi động thần tí (cánh tay), cuồng bạo cầm cố Thái Hoàng Kim Ô vừa mới mở ra lại.
Trong nháy mắt, không gian xung quanh kịch liệt cuồn cuộn, giống như một tầng tiếp lấy một tầng vực sâu đập lên người Thái Hoàng Kim Ô, không chỉ có gắt gao giam cầm nó, mà còn đập đến sôi trào khí huyết, hài cốt run rẩy, máu tươi từ phần đầu bị tách ra liên tục phun ra ngoài.
- Giết!!
Khương Phàm hiện ra Lăng Thiên thuật, nháy mắt đã lao tới, Liệp Thần Thương uy lực lấy đâm rách Cửu Thiên, xuyên qua Thái Hoàng Kim Ô.
Hơn nữa còn là đâm vào từ chỗ cổ, liền xông từ phía sau lưng ra ngoài, khí tức sát phạt thảm liệt, nương theo uy lực huyết sát cuồng loạn, linh hồn và sinh cơ của nó, cứ bị chôn vùi như thế!
Tân tấn Thánh Hoàng, làm sao gánh vác được hai vị Thánh Hoàng đỉnh phong này liên thủ vây bắt!
Trận kịch biến này tới quá đột ngột, cũng quá khủng bố, hai vị Thánh Hoàng của Kim Ô Yêu tộc liên tiếp mất mạng, mà các Kim Ô tản mát ở nơi khác, thậm chí đều không thể kịp phản ứng.
Nhưng... đột nhiên, vào lúc này Phù Tang Thần Thụ lại phản kích, liệt diễm kinh khủng như thần hỏa bộc phát, vặn vẹo đất trời, phần diệt không gian.
Khương Phàm, Đông Hoàng Càn, Đông Hoàng Toại, quả quyết thoát khỏi.
Thái Dương Kim Ô tăng vọt thực lực ở bên trong tinh hỏa vô tận, mấy triệu mãnh cầm ở phía dưới cũng đều nhao nhao giận lên, huyết mạch Kim Ô trong cơ thể đều bị tỉnh lại, thực lực bạo tăng, mà còn trở nên nóng nảy hơn.
Cửu luân mặt trời liên tiếp nhấc ngang, phát động công kích tới thế giới Hỗn Độn.
Mỗi vòng mặt trời đều là uy lực tinh hỏa do Phù Tang Thần Thụ lắng đọng trong thời gian vô tận, cũng chính là thần uy để các phương thật sự kiêng kỵ!
Năng lượng Hỗn Độn mặt ngoài thế giới Hỗn Độn ba động mãnh liệt, từng tiếng oanh minh kịch liệt rung động khắp nơi, bên trong quang ảnh có thể rõ ràng nhìn thấy sơn hà biến thiên, nhật nguyệt chìm nổi, nghênh kích lấy tất cả các đòn tấn công.
Thừa dịp Phù Tang Thần Thụ đối kháng với thế giới Hỗn Độn, bọn người Khương Phàm nhanh chóng rút lui, lao thẳng tới bên ngoài hơn năm trăm dặm.
Thiên Hậu, bọn người Kiều Vô Hối đã tụ tập ở chỗ này, lo lắng chờ đợi tin tức.
- Hai vị Thánh Hoàng đều đã được giải quyết!
Khương Phàm vừa trở về liền tuyên cáo thắng lợi.
Đám người phấn chấn, cũng đều thở phào.
Bọn hắn dò xét
Cho dù là chỉ giải quyết một kẻ.
Không nghĩ tới hai Thánh Hoàng đều bị làm cho chết khô!
Bọn hắn kích động trước thực lực của Khương Phàm, cũng biết khẳng định là có công lao của Liệp Thần Thương.
Khương Phàm và Liệp Thần Thương cường thế liên thủ với nhau, quả thực là ác mộng của tất cả cường địch.
- Thế giới Hỗn Độn đã kềm chế Phù Tang Thần Thụ. Dựa theo kế hoạch đã định, tản ra...
Khi Khương Phàm cao giọng thét lên ra lệnh, tất cả võ giả không gian đã mang theo bọn người Kiều Vô Hối hiện lên thế trận hình quạt mà tản ra, hình thành vòng vây ngàn dặm.
Bây giờ Phù Tang Thần Thụ đã nổi giận, bọn hắn thực sự không dám đến sâu bên trong để vây bắt Kim Ô, cũng không cần thiết phải bỏ ra thương vong tổn thất như thế, cho nên bọn hắn liền khai thác phương thức thô bạo đơn giản —— diệt trừ tận gốc!!
Chương 2415 Hủy Diệt
Phạm vi rễ cây Phù Tang Thần Thụ lan tràn đạt tới ngàn dặm, bọn hắn liền bắt đầu từ ở bên ngoài ngàn dặm, quét ngang vào bên trong.
Thông qua việt hủy đi rễ già của Thần Thụ, sẽ làm yếu bớt thực lực của Thần Thụ.
Chỉ cần có thể yếu tới trình độ nhất định, bọn hắn liền có thể không sợ mặt trời lĩnh vực, cũng có thể khởi xướng vây bắt đối với mấy triệu mãnh cầm kia.
Sau mấy tiếng, Đông Hoàng Toại tọa trấn phương tây, Kiều Vô Hối tọa trấn phương đông, Đông Hoàng Toại tọa trấn phương nam, Khương Qua không phụ sự mong đợi của mọi người đã bước lên cảnh giới Thánh Hoàng, tọa trấn phương bắc.
Bốn vị Thánh Hoàng áp trận, đề phòng Kim Ô Yêu tộc tập kích.
Các Thánh Linh, Thánh Vương còn lại, cuồng dã hoành hành ở sâu trong tầng đất, dã man hủy hoại rễ cây của Phù Tang Thần Thụ.
Cây Phù Tang Thần Thụ này đúng là đã cắm rễ ở nơi đây hơn một trăm ngàn năm, bị hủy diệt rất nhiều lần, nhưng mỗi lần đều có thể trùng sinh, cũng là bởi vì rễ cắm ở nơi cực sâu.
Chỉ cần rễ chính không chết liền có thể một lần nữa toả ra sự sống.
Tại thời điểm bọn hắn điên cuồng phá hư, Khương Phàm cũng đã tới gần rễ chính của Phù Tang từ trong địa tầng!
Cho dù là dưới đất, rễ cây cũng tỏa ra cổ văn mặt trời, bành trướng Thái Dương Tinh Hỏa kinh khủng. Nhất là tại thời khắc nổi giận này, để gần rễ chính giống như là một mặt trời rơi xuống đang thiêu đốt.
Khương Phàm cách rất xa đã dừng lại, ý thức giao hòa cùng địa tầng, dò xét đến bí mật của rễ chính.
Rễ chính này có thể bình an vượt qua vô số kiếp nạn, thuận lợi sống đến bây giờ, tuyệt đối không chỉ đơn giản là sinh mệnh lực ương ngạnh, rất có thể là mảnh đất này có bí mật đặc thù.
Khương Phàm giao hòa ý thức cùng Đại Địa Mẫu Khí, tất cả năng lượng trong phạm vi mấy trăm dặm lập tức nhảy vào trong đầu.
Ngoại trừ Thổ nguyên lực sinh động ra, thì thứ bắt mắt nhất thuộc về cái sợi rễ chính uốn lượn như lão long kia.
Rễ chính tráng kiện khổng lồ, uốn lượn vặn vẹo, từ mặt đất thẳng tới phía dưới vạn mét, nơi đó rõ ràng là hồ dung nham dưới mặt đất, phạm vi hồ dung nham lại cực kỳ khổng lồ, có hơn mười hệ thống sông dung nham giao hội thành, Hỏa nguyên lực ở trong đó cực kỳ mênh mông, thậm chí là khủng bố.
Rễ già đâm thật sâu vào trong này!!
Nhưng, bí mật thật sự ở chỗ, phía dưới hồ dung nham, cách hơn năm ngàn mét địa tầng thật dày, lại còn có hồ dung nham càng kinh khủng hơn, xác thực mà nói, đây hẳn là biển dung nham mới đúng.
Khương Phàm đưa ý thức dò xét, đều khó mà dò xét đến cuối cùng.
Nếu như không ngoài ý muốn, vùng biển dung nham kia thậm chí còn xuyên qua vực sâu dưới đáy biển đại lục Đông Bộ cùng hải vực Đông Bộ.
Rễ già thật sự của Phù Tang Thần Thụ, kỳ thật là cắm rễ ở nơi đó!!
Khương Phàm cảm thấy may mắn khi mình không có trực tiếp sử dụng Sơn Hà Đại Táng, trước đó cũng xác thực lo lắng vấn đề này.
Mà hiện thực so với hắn tưởng tượng càng mênh mông, càng kinh khủng hơn.
Nếu như hắn trực tiếp dẫn bạo mấy trăm dặm địa tầng, cái nguồn năng lượng bạo tạc kia không chỉ có trùng kích đến tầng hồ dung nham đầu tiên, cũng lan đến gần biển dung nham ở chỗ càng sâu, tùy theo ba động, tất nhiên sẽ mãnh liệt lại kéo dài ảnh hưởng đại lục Đông Bộ cùng hải vực Đông Bộ, đến lúc đó không biết sẽ phải có bao nhiêu sinh linh lọt vào tai hoạ ngập đầu.
Mặc dù Khương Phàm nóng lòng muốn hủy diệt Phù Tang Thần Cung, nhưng lại không thể cầm tính mệnh dân chúng ra làm trò đùa được, đây cũng không phải là mấy người, mà là hàng trăm triệu sinh mệnh.
- Rễ chính tiếp tục giữ lại cho ngươi, ngàn năm sau ngươi lại từ từ lớn lên, nhưng những thứ xung quanh này... Ta thay ngươi tu bổ!
Khương Phàm diễn biến ra Phần Thiên Chiến Đao, thôi động ba mãnh liệt diễm đang cuồn cuộn hoành hành bên trong Thái Dương Tinh Hỏa, điên cuồng chặt đứt lấy từng sợi rễ già tráng kiện, một đoạn tiếp lấy một đoạn thu vào Thông Thiên Tháp.
Những rễ già dọc theo rễ chính này rõ ràng đều đã có được thần tính, mặc kệ là đem trở về luyện thuốc hay là giao cho Mộc hệ linh văn tu luyện, đều là tài nguyên cực mạnh.
Càng quan trọng hơn là, nhìn xem có thể để rễ già yên khôi phục lại bên trong thế giới Ngũ Hành bình, mọc ra Phù Tang Thụ chân chính hay không!
Bọn người Khương Phàm vất vả 'Lao động' bên trong lòng đất, rất nhanh đã ảnh hưởng đến Phù Tang Thần Thụ.
Mặc dù phạm vi rễ cây cực lớn, nhưng cũng gánh không được những Thánh Linh Thánh Vương này dã man tiến lên dễ như trở bàn tay, nhất là khi Khương Phàm đang điên cuồng ở gần rễ chính, ảnh hưởng nghiêm trọng đến năng lượng mà nó phóng thích.
Kim Ô Yêu tộc phát hiện vấn đề, bọn chúng tức giận lập tức xông ra khỏi Phù Tang Thần Thụ, thét lên ra lệnh mấy triệu mãnh cầm giết tiến vào địa tầng, quyết chiến cùng người xâm nhập.
Một trận chém giết hỗn loạn ầm vang bộc phát!
Mặc dù số lượng Kim Ô Yêu tộc cùng mãnh cầm phụ thuộc rất khổng lồ, là gấp mấy vạn bọn người Kiều Vô Hối, mà thực lực còn đều là nhanh nhẹn dũng mãnh, trong mặt trời lĩnh vực bọn chúng đều thể hiện ra ưu thế áp đảo.
Nhưng bọn người Kiều Vô Hối đều là Thánh Linh trở lên, thực lực không kém, càng quan trọng hơn là bọn hắn có tới bốn vị Thánh Hoàng, còn có dị loại như Đan Hoàng, Hồng Hoang Thiên Long, Tặc Điểu, không sợ ưu thế số lượng.
Phù Tang Thần Thụ biết mình đang bị phá hư, nhưng thế giới Hỗn Độn tiếp tục tới gần không thể nghi ngờ là uy hiếp lớn nhất đối với nó.
Cùng lúc đó, Thiên Quang hoàng triều cùng Thanh Bình hoàng triều phát giác được vấn đề cũng đều đang khẩn cấp tập kết.
Bọn hắn cũng không biết cụ thể là đang xảy ra chuyện gì, nhưng cường quang cùng liệt diễm liên tục bạo động ở cuối tầm mắt, giống như là từng mặt trời đang sụp đổ, ba động kịch liệt như thế khẳng định là đang bạo phát chiến tranh.
Với thời kỳ trước mắt, kẻ có thể tập kích Phù Tang Thần Thụ chỉ sợ là chỉ có tên điên Khương Phàm kia!
Bọn hắn lo lắng càng bối rối, Khương Phàm làm việc quả nhiên không theo lẽ thường, tập kích Phù Tang Thần Thụ là chuyện đã vượt qua dự liệu của tất cả mọi người.
Chẳng lẽ Cửu Lê Ma tộc cùng Thiên Cực giới, không phải thích hợp hơn sao?
Bọn hắn không lo được việc cân nhắc phương thức tư duy của Khương Phàm nữa, chiến tranh đã bộc phát, việc cấp bách chính là gấp rút tiếp viện!
Phù Tang Thần Cung nơi đó có hai vị Kim Ô Thánh Hoàng, còn có mấy triệu thú triều, càng có Phù Tang Thần Thụ, bọn người Khương Phàm một lát khẳng định sẽ bắt không được.
Chỉ cần hai đại hoàng triều bọn hắn dốc sức gia nhập liên minh, có lẽ có thể đánh lui bọn người Khương Phàm.
Nhưng... hoàng triều của bọn hắn phải làm sao bây giờ?
Không có những Bán Thánh Thánh Linh như bọn hắn đây tọa trấn, nếu như gặp phải nguy cơ, hoàng triều cơ hồ không có chút uy lực chống đỡ nào. Thậm chí có khả năng đứng trước nguy hiểm sinh tử tồn vong.
Nhưng, mắt thấy chiến tranh ở Đông Bộ đang kịch liệt bộc phát, sau khi hai đại thần triều đều an bài đơn giản thì cũng đã dứt khoát lao tới Phù Tang Thần Cung.
Trước đó đã từng lùi bước tại chiến trường Thiên Trụ sơn, bây giờ chiến tranh đã kéo dài đến Đông Bộ, bọn hắn thật không thể nào lại giả bộ như cái gì cũng không biết được.
Nếu như Phù Tang Thần Cung bị hủy diệt, hoàng triều bọn hắn cũng sẽ không còn hi vọng.
Cho nên, buông tay đánh cược một lần đi!!