Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3761 Lại Gặp Vũ Thụ Thụ

Chu Tước hoa lệ giương cánh hơn trăm dặm, cũng lớn hơn mấy lần so với Chu Tước của Diêu Tế trong ấn tượng của hắn.

Huống chi, cẩn thận quan sát, trên lưng Chu Tước kia lại còn chở một cái cây.

Không phải Diêu Tế?

Lại có thể là ai!

Rốt cuộc bộ lạc Liệt Dương đang làm cái gì?

Khương Phàm vỗ cánh cuồng kích, tốc độ nhanh đến cực hạn, giống như là một viên thiên thạch hoành hành trong tầng mây, trong nháy mắt xuất hiện ở trước mặt Hình Khôi.

- Ngươi là người phương nào! Tinh Thần Thụ Trên lưng ngươi kia, là bộ lạc Thánh Thụ bảo vệ của Liệt Dương?

Hình Khôi gầm thét, thao túng Chấn Thiên Chùy cưỡng ép chặn đánh, tinh quang bành trướng, trọng chùy giống như tinh cầu, bộc phát ra trọng lượng khủng bố, như là có thể đè sập sơn hà, vỡ vụn không gian, đánh ra uy lực hàn thiên.

Nhưng...

Thời điểm hắn đang nghênh kích, Chu Tước đột nhiên vỗ cánh bay lên, tuỳ tiện tránh khỏi quỹ tích trọng chùy, tiếp tục trùng kích phía trước.

Chỉ để lại tiếng gáy to mát lạnh, cùng liệt diễm cuồn cuộn đi sát ở phía sau.

Hình Khôi nhìn lại biển lửa đi xa, kinh hồn khó định.

Tinh thú thất giai!!

Thậm chí là thất giai đỉnh phong!!

Nhưng đây đúng là Chu Tước!!

Chu Tước có thể tới thất giai?

Hình Khôi thoáng định thần, xông về bộ lạc Liệt Dương.

Đám người Diêu Vũ mệt mỏi giằng co.

Mặc dù tinh thú của bọn hắn đều không có biến mất, nhưng toàn bộ đều lâm vào ngủ say. Không có năng lượng tinh thú, bọn hắn cơ hồ như là một người bình thường không có cảnh giới, mà còn cực suy yếu.

- Tinh Thần Thụ...

Bọn hắn run rẩy đứng lên, nhìn cái hố to bừa bộn trước mặt, ý thức trời đất quay cuồng, suýt chút nữa ngã xuống đất.

Các tộc nhân quanh quẩn trong rừng rậm kêu rên, bọn hắn cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng tinh thú ngoài ý muốn ngủ say và đột nhiên xuất hiện suy yếu, để bọn hắn cực bất an.

Nhất là Tinh Thần Thụ biến mất, để ánh sáng trong sơn cốc chợt hạ xuống, càng khiến cho bọn hắn bất an hơn.

Tinh Thần Thụ, không còn nữa??

- Lão tộc trưởng, ngươi là tội nhân của bộ lạc!

Diêu Hồn mệt mỏi gầm nhẹ.

- Đừng nói nữa! Nếu đổi lại là ngươi, ngươi muốn thế nào?

Diêu Huân quát tháo.

...

Diêu Vũ hốt hoảng, vẫn khó mà tin được con tinh thú kia lại mang theo Tinh Thần Thụ của bọn hắn bỏ chạy.

Tinh Thần Thụ, làm sao có thể rời khỏi bọn hắn?

- Diêu Vũ! Xảy ra chuyện gì?

Hình Khôi khống chế Chấn Thiên Chùy vượt qua đầu chái nhà, xông về bộ lạc.

- Chúng ta bị tập kích.

Diêu Vũ liếc mắt với Diêu Hồn, ra hiệu hắn không nên nói lung tung.

Diêu Huân làm bộ đứng không vững nhào trong ngực Diêu Hồn, gắt gao bắt lấy cổ áo hắn lại, cũng là ra hiệu hắn tuyệt đối không nên để cảm xúc nắm quyền vào lúc này.

- Ai!! Ai dám tập kích các ngươi, ai dám mạo phạm Bát Tinh Bộ chúng ta!!

- Liên hệ... Liên hệ những bộ lạc khác...

- Có ý gì, hắn còn muốn đi tập kích những bộ lạc khác?

- Rất có thể.

- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

- Cứ nói... Có... Có đại địch...

- Tinh Thần Thụ đâu? Tinh Thần Thụ của các ngươi đâu! Không có Tinh Thần Thụ, làm sao cùng liên hệ những bộ lạc khác!

Bộ lạc Thanh Nham dưới tình huống không có chút phòng bị nào, bị Khương Phàm tập kích.

Khương Phàm nhấc lên liệt diễm ngập trời, điên cuồng chém giết đánh thức lão tộc trưởng.

Lão tộc trưởng là cường giả thất giai, càng là khống chế chiến binh thất giai, thực lực cực kỳ cường đại, nhưng Khương Phàm đã là thất giai đỉnh phong, càng có thể phụ trợ Tinh Thần Thụ, cho nên sau khi ác chiến hơn trăm lần hội hợp, thành công đánh tan đối phương, sau đó chống cự lại tộc nhân điên cuồng vây công, cưỡng ép dung hợp Tinh Thần Thụ nơi này.

Hắn không phải đến đồ sát, mà là đến thí nghiệm.

Hắn muốn thử nhìn Tinh Thần Thụ, có thể dung hợp Tinh Thần Thụ hay không.

Sự thật chứng minh, có thể thực hiện!!

Khương Phàm chấn phấn.

Hắn có thể thông qua dung hợp tinh thú mạnh lên, Tinh Thần Thụ còn có thể thông qua dung hợp Tinh Thần Thụ mạnh lên.

Chẳng phải là làm ít công to?

Theo Tinh Thần Thụ giao hòa, toàn bộ bộ lạc Thanh Nham phản kích càng ngày càng yếu, cho đến khi tinh thú cuối cùng ngủ say, bọn hắn mệt mỏi nằm rạp trên mặt đất.

- Ba năm sau, ổn thỏa thâm tạ.

Khương Phàm nói tiếng xin lỗi, không có thương hại lão tộc trưởng nơi này, hắn cõng lấy Tinh Thần Thụ bay lên không rời khỏi.

Nếu như thế giới này còn có tương lai, hắn sẽ phản hồi bộ lạc này.

Nếu như không có tương lai, tất cả mọi thứ ở nơi này cũng đều sẽ bị hủy diệt.

Các tộc nhân bộ lạc Thanh Nham gian nan giãy dụa, bi phẫn gào thét, nhưng tinh thú ngủ say, bọn hắn suy yếu, chỉ có thể trơ mắt nhìn kẻ địch rời khỏi.

Mà, bọn hắn từ đầu đến cuối cũng không biết kẻ địch là ai, càng khó có thể tin hơn khi thấy Tinh Thần Thụ còn có thể bị dung hợp như thế này.

Trong hơn ba mươi ngày ngắn ngủi, Khương Phàm hoành hành bộ lạc Hỗn Nguyên, dung hợp tất cả Tinh Thần Thụ của Bát Tinh Bộ, gần như dung hợp tám đỉnh cấp bộ lạc.

Cảnh giới đã đạt tới đỉnh cao, rốt cuộc cũng tại một trận dung hợp cuối cùng hoàn thành đột phá, cường thế bước lên cảnh giới Nguyên Thần bát giai.

Không có bất kỳ trì hoãn gì, Khương Phàm lao tới hải vực Lạc Tinh.

Nơi này một ngày, vũ trụ trăm ngày.

Nơi này hơn một tháng, bên ngoài đã gần mười năm.

Lúc này Tu La, Khương Phàm, bọn người Thiên Nguyên đang hoành độ vũ trụ, đi đến Hoang Nguyên, không nghĩ tới sau mười mấy năm ngắn ngủi, vậy mà lại ngoài ý muốn gặp phải Vũ Trụ Thụ.

Tinh không bình tĩnh nổi lên chấn động kịch liệt, nhấc lên triều cường không gian chồng chất, như biển động sôi trào, trùng kích bốn phương tám hướng, ngay sau đó bên trong hắc ám vô tận lóe ra mênh mông ánh sáng, theo không gian cuồn cuộn đến tám phương.

Bao la hùng vĩ mà to lớn, bộc lộ ra vẻ thần bí.

Không gian càng ngày càng cuồn cuộn kịch liệt, ánh sáng rực rỡ càng ngày càng chói mắt.

Khương Phàm cùng bọn người Thiên Nguyên đều bị chấn động đến liên tiếp lui về phía sau, Chúa tể Tu La đều cần mở ra bình chướng thời không, ngăn cản trận bạo động gần như kinh khủng này.

Cũng may Dạ An Nhiên và Tu La đồng thời xác định thân phận đối phương, mới không còn khởi xướng phản kích.

- Lại là Vũ Trụ Thụ?

Thiên Nguyên đều muốn chết lặng.

Năm mươi vạn năm mới xuất hiện một lần, vị trí càng là không có chút quy luật nào.
Chương 3762 Đột Phá Cực Hạn

Một viên tinh cầu từ sinh ra đến tiêu vong, đều chưa hẳn có thể gặp được một lần, nếu có hạnh gặp được, vậy thì thật sự là chuyện quan trọng đáng để khắc đến dòng sông lịch sử.

Nhưng nhìn nhìn bây giờ…

Chỉ trong hơn trăm năm ngắn ngủi, đây là lần thứ ba hắn gặp được Vũ Trụ Thụ.

Thiên Nguyên chết lặng, cũng không có bất cứ sự kích động gì, ngược lại là có chút khẩn trương.

Xem ra, Khương Phàm nói không sai!

Gia hỏa này xác thực có liên quan cùng việc Khương Phàm sinh ra!

Lần đầu tiên là gặp mặt, lần thứ hai là hỗ trợ, lần thứ ba là làm gì?

Mẫu tử nhận nhau sao?

Đợi Vũ Trụ Thụ hoàn toàn hiển hiện tung tích, ánh sáng rọi khắp một tỷ dặm thâm không, Khương Phàm đi tới phía trước Tu La, tự mình giằng co với Vũ Trụ Thụ.

- Ngươi là đến ngăn cản chúng ta tiến vào Hoang Nguyên?

Tu La rất tôn trọng Vũ Trụ Thụ, cho nên không nói gì, nhưng nếu quả như Vũ Trụ Thụ thật muốn ngăn cản bọn hắn đi qua, thì mang ý nghĩa bọn hắn đang đi hướng đối nghịch với đối phương.

- Phân thân của ngươi, liên hệ đến ta.

Một đoạn ý thức phiêu miểu theo ánh sáng nở rộ truyền đến bọn hắn nơi này, xúc động Vạn Đạo pháp tắc của đám người, hình thành thanh âm, quanh quẩn Hỗn Độn.

- Phân thân? Hắn còn ở bên trong Hoang Nguyên?

Khương Phàm rất bất ngờ, vậy mà không có bị Hoang Nguyên hủy diệt?

Không đúng, vì sao không phải bắt được liên lạc cùng hắn, mà là Vũ Trụ Thụ.

Thiên Nguyên và bọn người Dạ An Nhiên cũng rất bất ngờ, phân thân cấp Đại Đế vậy mà có thể chống đỡ được năng lượng Hoang Nguyên? Phải biết đã từng có Chúa Tể mang theo các Thiên Đế xông vào sau đó đều bị hủy diệt!

Quả nhiên, ở giữa Khương Phàm cùng Hoang Nguyên tồn tại quan hệ đặc thù.

- Hắn phát hiện bí mật của Hoang Nguyên.

- Bí mật gì?

- Hẳn không phải là chính hắn phát hiện, có lẽ... Vô Vọng vẫn tồn tại.

- Chúa Tể Vô Vọng? Chúa Tể ban sơ tìm kiếm Hoang Nguyên?

Tu La đều ngoài ý muốn, chẳng lẽ bên trong Hoang Nguyên không phải mộ địa, mà là không gian khác?

Không đúng, nếu như Vô Vọng vẫn tồn tại, vì sao không đi ra?

Hay là nói, hơn mười triệu năm, một mực không thể thoát khỏi sự giam cầm ở nơi đó, không có tìm được cách nào để rời khỏi?

Cho đến khi, gặp được tồn tại đặc thù như Khương Phàm đây?

- Chúa Tể Vô Vọng...

Thiên Nguyên hoảng hốt, hơn mười triệu năm, vẫn tồn tại?

Toàn vũ trụ cũng cho là hắn đã bị hủy diệt a.

Vũ Trụ Thụ truyền ý chí đến:

- Nếu như Vô Vọng vẫn tồn tại, bọn hắn hẳn là muốn cùng một chỗ hành động.

Tu La đưa ra ý chí, truyền hướng Vũ Trụ Thụ:

- Hành động gì?

Không gian trước mặt Vũ Trụ Thụ bành trướng cuồn cuộn, tinh quang như cát chảy, xen lẫn thành một hình ảnh mông lung mơ hồ, chính là hình ảnh phân thân Khương Phàm lễ bái Vũ Trụ Thụ tại không gian Tinh Thần.

Khương Phàm càng kinh ngạc, quỳ xuống?

Hắn cao ngạo nửa đời, ngay cả đất trời đều không quỳ, nguyên nhân gì lại có thể làm cho phân thân ở nơi đó quỳ xuống? Lại là đang quỳ xuống với ai? Chúa Tể Vô Vọng sao?

- Phân thân của ngươi có thể gặp được Vô Vọng, có lẽ chính là vận mệnh lựa chọn. Nếu nơi đó triển khai hành động, các ngươi nơi này cũng nên bắt đầu.

- Những cái khác, ta không tiện nhiều lời, để tránh chạm đến điều không nên, ta có thể nói là thời gian của các ngươi không còn nhiều lắm.

- Nơi đó ba năm, nơi này ba trăm năm. Trong ba trăm năm này, nếu các ngươi có thể hoàn thành nhiệm vụ thì có thể ngăn cản kỷ nguyên Tiên Cổ sắp đến. Trong ba trăm năm này, nếu như các ngươi kết thúc không thành nhiệm vụ, sẽ triệt để bừng tỉnh Hoang Nguyên, đưa vũ trụ trở lại Hỗn Độn. Tất cả, lại bắt đầu lại từ đầu.

Xung quanh Vũ Trụ Thụ bộc phát ánh sáng, như thủy triều bạo động, toàn bộ hình dáng bắt đầu mơ hồ.

Lại muốn biến mất.

Khương Phàm cao giọng nói:

- Chờ một chút!! Chúng ta ngay cả chuyện gì cũng đều không biết, ngài bảo chúng ta phải làm cái gì?

Tu La cũng nói:

- Nếu ngài đều tới, cũng đã bắt đầu nói, không ngại nói thông thấu. Hoang Nguyên là cái gì, nguyên nhân kỷ nguyên Tiên Cổ lại là cái gì, mục đích sinh ra Khương Phàm là cái gì, tất cả những chuyện này đều là ai đang vận hành, chúng ta... Lại nên làm những gì?

- Các ngươi không cần biết chuyện nơi đó, các ngươi chỉ cần làm tốt chuyện nơi đây.

- Chuyện gì??

- Trưởng thành! Đột phá!! Cực hạn của ngươi, không chỉ là cảnh giới Chúa Tể, mà là cao hơn!

- Chúa Tể không phải cực hạn?

Tu La đều bị kinh đến.

Thân là Chúa Tể hắn rõ ràng thực lực của mình nhất, cái này đều không phải là cực hạn? Lại bước lên nữa thì có thể là cái vấn đề gì, lại nên cái uy lực và năng lượng gì?

- Cực hạn của các ngươi là Chúa Tể, nhưng cực hạn của Khương Phàm... Không phải...

- Đó là dạng gì vấn đề? Còn xin nói rõ!!

- Ngươi là sinh ra trên phế tích một vòng kỷ nguyên Tiên Cổ, ngươi tương đương với hài tử của vũ trụ trước đó, ngươi có tiềm lực trưởng thành là vũ trụ hoàn chỉnh.

- Vũ trụ hoàn chỉnh!!

Pháp tắc của Thiên Nguyên đều run rẩy.

Biến thành vũ trụ?

Từ tinh cầu biến thành vũ trụ? Tựa như từ sinh linh biến thành tinh cầu? Là hiểu như thế này sao?

Chẳng phải là nói, tất cả tinh cầu đều muốn đặt vào dưới sự khống chế của Khương Phàm?

Trăm tỉ dặm thâm không đều là thân thể của Khương Phàm!

Vũ trụ?

Tinh cầu còn có thể lột xác thành vũ trụ?

Cho tới bây giờ Tu La đều không có dự báo qua cái vấn đề kia, dù sao khái niệm tinh cầu và vũ trụ cũng hoàn toàn khác biệt.

Khương Phàm ngắm nhìn Vũ Trụ Thụ, cũng chấn kinh.

Biến thành vũ trụ?

Là như hắn hiểu, trực tiếp biến thành vũ trụ sao?

Hay là nói, là vấn đề càng huyền diệu hơn?

Ta biết phương pháp đột phá đến Chúa Tể, nhưng vũ trụ thì thế nào??

Muốn bước lên vấn đề như thế, cần năng lượng kinh khủng bực nào?

Ba trăm năm?

Cho hắn ba triệu năm đều chưa hẳn có thể làm được.

Khương Phàm đột nhiên nghĩ đến cái gì đó:

- Tinh cầu cùng cấm khu bên trong vũ trụ bây giờ, đuổi theo một cái vũ trụ tương tự sao?

Vũ Trụ Thụ không có trực tiếp đáp lại, nhưng trầm mặc cũng coi như là đáp lại.

Khương Phàm đã hiểu.

Nếu tình huống tinh cầu đều không khác mấy, như vậy pháp tắc hoàn toàn mới của hắn, có thể giao hòa cùng pháp tắc của tất cả Chúa Tể và Thiên Đế.
Chương 3763 Điểm Mấu Chốt

Cũng liền mang ý nghĩa, hắn không chỉ là có thể dung hợp Thương Thiên, còn có những tinh cầu khác, thậm chí là... Cấm khu!

Nếu như tình huống bình thường, hắn từ từ phát triển, tiếp tục trưởng thành, cũng có thể đến cái vấn đề kia, nhưng ba trăm năm, thời gian quá ngắn, chỉ có thể dùng phương pháp cực đoan, đó chính là... Thôn phệ quần tinh vũ trụ.

Tu La cũng nghĩ đến mấu chốt từ trong vấn đề của Khương Phàm, pháp tắc cả viên tinh cầu cũng bắt đầu oanh động kịch liệt.

Hắn có thể, thôn phệ vũ trụ? Hắn thôn phệ vũ trụ, biến thành vũ trụ? Là như thao tác thế này sao?

- Thật đáng tiếc, ta không thể nói với các ngươi quá nhiều. Ba trăm năm, các ngươi chỉ có ba trăm năm. Nếu như thành công, vũ trụ sẽ có tương lai vô hạn, nếu như thất bại, vũ trụ lại bắt đầu lại từ đầu.

Vũ Trụ Thụ thu liễm ánh sáng, từ từ biến mất trong tinh không hắc ám.

Hắn chung quy vẫn là phân thân của Tiên Tôn, tồn tại rất nhiều gông cùm xiềng xích, một ít tin tức không thể truyền lại, một ít hành động không thể tham dự.

Nhưng cũng không phải là hắn không hề làm gì, mà là phải tận lực kiềm chế Tiên Tôn, mê hoặc Tiên Tôn, kéo dài thời gian Tiên Tôn thức tỉnh.

Ba trăm năm, là thời gian hắn dự đoán.

Nếu như nổi lên ngoài ý muốn, lúc nào Tiên Tôn cũng có thể thức tỉnh sớm.

Một khi phát giác được Tinh Thần giới cùng vũ trụ có vấn đề, chắc chắn sẽ một lần nữa tiếp quản, xóa đi hết thảy nguy cơ.

Tu La cùng bọn người Khương Phàm đứng trong vũ trụ tối tăm, đều lâm vào trầm mặc lâu dài.

Tu La là cảnh giác, thôn phệ toàn bộ tinh cầu? Chúa Tể cùng cấm khu há có thể tiếp nhận, nháo nháo, không phải muốn biến thành vũ trụ đại chiến sao?

Vũ Trụ Thụ là đang cố ý dùng loại thủ đoạn này chỉ dẫn bọn hắn đi hướng hủy diệt? Hay là thật sự đang chỉ dẫn bọn hắn cứu vớt bản thân?

Khương Phàm thì mâu thuẫn.

Mặc dù không để ý chiến tranh, cũng đã quen với chiến tranh, nhưng ý tứ của Vũ Trụ Thụ hiển nhiên là đều dung hợp toàn bộ tinh cầu trong vũ trụ.

Mục tiêu ban sơ của hắn chỉ là dung hợp Thương Thiên, cho thiên môn cùng mình tinh cầu một cái công đạo, sau đó lại thấy được bí mật tinh cầu sinh ra, liền muốn điều tra thân thế, ngoài ra còn muốn khống chế Hoang Nguyên, nhưng bất luận như thế nào, hắn cũng đều không nghĩ là phải thôn phệ vũ trụ như thế này!

Dù sao... chuyện này cũng quá tàn bạo!!

Nếu như hủy diệt từng viên tinh cầu Thiên đế cấp, tinh cầu Chúa Tể, con dân phía trên phải làm sao bây giờ.

Toàn bộ chôn cùng??

Đối với chiến tranh tinh cầu hắn đã thấm sâu trong người, thấu hiểu rất rõ, tùy tiện một lần trùng kích, đều có thể khiến cho ngàn vạn sinh linh hủy diệt, huống chi một viên tinh cầu sụp đổ, là cả tỷ sinh linh chôn cùng.

Chẳng lẽ hắn vì để bước lên vấn đề cao hơn, mà đồ sát toàn bộ con dân vũ trụ?

Hắn là cái gì!!

Tai nạn sao?

Nhưng...

Vũ Trụ Thụ lại minh xác nhắc đến, nếu như trong vòng ba trăm năm không hoàn thành nhiệm vụ, vũ trụ trở lại Hỗn Độn, tất cả tinh cầu đều sẽ sụp đổ, tất cả sinh linh đều sẽ bị hủy diệt, tựa như tình cảnh hắn nhìn thấy trong thời gian Cổ Hà.

Khương Phàm lại nghĩ tới hình ảnh mơ hồ mà Vũ Trụ Thụ hiện ra cho hắn, mình nơi đó... Vậy mà lại quỳ xuống, vậy mà lại dập đầu?

Nếu là phân thân, ý thức cùng tình cảm hay các loại các mặt như vậy đều là giống nhau.

Nên có kiêu ngạo, phân thân đều có.

Nên có trách nhiệm, phân thân đều có.

Vì sao lại quỳ xuống?

Vì sao lại muốn liên hệ Vũ Trụ Thụ?

Khương Phàm có một trực giác, tràng nguy cơ này chỉ sợ còn nghiêm trọng hơn so với những gì hắn tưởng tượng!

- Ba trăm năm, vũ trụ này, chỉ còn lại có ba trăm năm nữa thôi sao?

Dạ An Nhiên nhìn vũ trụ mênh mông mà yên tĩnh, vừa mới thích ứng nơi này động một tí đã mấy trăm năm mấy vạn năm lịch sử, đột nhiên nói cho bọn hắn, chỉ còn ba trăm năm nữa?

Trước kia cảm thấy ba trăm năm rất dài, nhưng bây giờ thật sự là... Rất ngắn… rất ngắn...

- Ba trăm năm... Vũ trụ mênh mông, ba trăm năm đều chưa hẳn có thể tìm đủ những Chúa Tể cùng cấm khu kia.

Thiên Nguyên đột nhiên có cảm giác hoang đường.

Lúc đầu không nên đầu tư vào Khương Phàm, để Khương Phàm trực tiếp sụp đổ tại bên ngoài tinh vực của hắn, hoặc là để Khương Phàm bị Thương Thiên thôn phệ, phía sau cũng sẽ không có nhiều chuyện phiền toái như vậy.

- Tiếp theo... phải làm cái gì?

Chúng Diệu Thiên đều hoảng hốt, hắn đã nói qua sẽ phải bồi Khương Phàm khiêu chiến vũ trụ, nhưng không phải thật sự đại chiến toàn vũ trụ a!

Khương Phàm nói:

- Trước tiên săn giết Thương Thiên, tiến tới Chúa Tể cảnh. Sau đó...

Thiên Nguyên vội vàng nói:

- Sau đó cái gì, giết Chúa Tể, giết cấm khu? Gặp được ai, liền làm chết kẻ đó?? Không phải ta nhu nhược, thật sự là ngươi... Ngươi đây là muốn chết mà!!

Dạ An Nhiên cũng nói:

- Không nói trước những chuyện khác, chỉ nói Thương Thiên. Đầu tiên, Thương Thiên biết chàng tìm đến Tu La, khẳng định là đã chuẩn bị kỹ càng, không phải tránh, chính là tìm giúp đỡ. Ngoài ra những Chúa Tể cũng đang lùng bắt chàng, chàng và Tu La đã trở thành mục tiêu phải bị diệt trừ.

- Chúng ta muốn tìm tới Thương Thiên trong vũ trụ mịt mờ, lại thôn phệ Thương Thiên, thật sự là vô cùng khó khăn.

- Riêng là Thương Thiên, ta đoán chừng sẽ phải hao tổn đến trăm năm thời gian. Ba trăm năm... Thôn phệ toàn vũ trụ... Cơ hồ là không thể nào.

- Nếu không, tìm giúp đỡ? Hợp tác với chủ nhân Cực Lạc!

Thiên Nguyên vừa nói xong, liền xua tay, xem như hắn không nói.

Bây giờ chỉ sợ chủ nhân Cực Lạc đang đánh lửa nóng cùng Quỷ Bí cấm khu, làm sao nói chuyện hợp tác cùng ngươi.

Huống chi...

Từ nơi này đến Cực Lạc cấm khu, chỉ sợ cần phải mất ba mươi đến năm mươi năm.

Nếu chỉ còn ba trăm năm ngắn ngủi, căn bản cũng không đủ để bọn hắn tới tới lui lui giày vò khắp nơi.

Dạ An Nhiên cũng lắc đầu, năng lượng Quỷ Bí là áp chế Vạn Đạo pháp tắc, nhất là có thể phá toái thời không, vừa vặn xung đột với hắn.

Khương Phàm nói:

- Mặc kệ. Trực tiếp đi tìm Thương Thiên, bây giờ chính là thời điểm hắn mệt mỏi, tìm được thì có thể thắng! Ta nhất định phải tới Chúa Tể trước, đến Chúa Tể thì mới có quyền nói chuyện!
Chương 3764 Tinh Vực Cửu Tướng (1)

Thiên Nguyên nói:

- Hắn lại không biết tình huống của mình? An Nhiên nói rất rõ ràng, hoặc là, hắn sẽ trốn đông trốn tây, hoặc là sẽ tìm được giúp đỡ.

- Nếu như trốn đi, chúng ta tìm hắn chính là lãng phí thời gian. Nếu có giúp đỡ, chúng ta tiến lên chính là tự chui đầu vào lưới. Một khi Tu La bị trợ thủ của hắn cuốn lấy, ngươi chính là thức ăn trong miệng hắn.

- Không phải là hắn đang nói lời ủ rũ, mà là biết hắn không thể lui, chỉ có thể xông về phía trước, cho nên bắt đầu chăm chú cân nhắc trận đại chiến sắp bắt đầu này.

Tu La một mực trầm mặc đột nhiên mở miệng:

- Cửu Tướng!

- Cửu Tướng?

Dạ An Nhiên và Thiên Nguyên nhìn về phía Tu La, có ý gì? Đừng dọa ta chứ! Ngài muốn đi xử lý Cửu Tướng?

Chúng Diệu Thiên trong thế giới Khương Phàm đều không thể bình tĩnh:

- Các ngươi muốn đi xử lý Cửu Tướng? Không phải ta nói lời ủ rũ, nhưng thực lực của Cửu Tướng tuyệt đối là người mạnh nhất trong các Chúa Tể, xem như hai Chúa Tể vây công, đều chưa hẳn có thể đè ép được hắn, chớ nói chi là muốn hủy diệt hắn.

- Đến lúc đó chọc giận hắn, trêu đến hắn không ngại đuổi chết chúng ta, nếu gần đó có Chúa Tể cùng cấm khu nhìn thấy động tĩnh, lại liên luỵ vào, vậy thì chúng ta liền đợi bị vây bắt đi.

Tu La nói:

- Tìm hắn nói chuyện.

Khương Phàm đột nhiên mong đợi:

- Ngài và hắn từng có gặp nhau?

Tu La lắc đầu:

- Hắn là Chúa Tể cổ xưa nhất, cũng là một Chúa Tể duy nhất từ đầu đến cuối đang tìm kiếm đột phá, ta cảm thấy chúng ta có cần phải cùng hắn nói một chút.

Mọi người nhất thời không nói gì.

Tu La chỉ phía trước:

- Tinh vực Cửu Tướng ngay ở phía trước, tiện đường.

Thiên Nguyên bất đắc dĩ, nếu như Cửu Tướng cùng khác Chúa Tể ước định cùng nhau lùng bắt, đây không phải tự chui đầu vào lưới sao?

Tinh vực Cửu Tướng!

Nơi này là tinh vực khổng lồ nhất vũ trụ.

Không chỉ có phân tán ra hàng trăm tinh cầu nguyên tố, còn có rất nhiều tinh cầu Thần cấp, cùng mười viên tinh cầu đế cấp.

Bên trong những tinh cầu này có một ít là từ các nơi tụ tập tới, một ít cũng là chính hắn sáng tạo.

Bọn chúng đều có một điểm chung, năng lượng cực mạnh, lại không có bao nhiêu sinh linh.

Bởi vì Cửu Tướng xem những tinh cầu này là vật thí nghiệm.

Hắn không gần như chỉ trống ra chín cái bao lớn, tiến hành thí nghiệm pháp tắc ở tinh cầu của mình, cũng khống chế những tinh cầu độc lập kia, tiến hành thí nghiệm ở bên trong.

Từ đầu đến cuối hắn luôn tin tưởng vững chắc, thế gian không có cực hạn, cái gọi là cực hạn đều là không có đột phá gông cùm xiềng xích.

Cho dù là tinh cầu cấp Chúa Tể, cũng có thể lần nữa đột phá.

Trải qua kéo dài nghiên cứu, hắn cũng phát hiện được một vấn đề. Kỳ thật ở giữa tinh cầu cấp Chúa Tể và tinh cầu Đế cấp cũng không có biến đổi thực chất, không ngoài là hình thể lớn hơn, pháp tắc mạnh hơn. Cái này cùng Thần cấp đến Đế cấp, Đế cấp đến Đại Đế cấp, lại đến Thiên Đế cấp khác nhau ở chỗ nào?

Thần cấp đến Thiên Đế, đều thuộc về tinh cầu cấp sáu.

Mà Chúa Tể, lại là tinh cầu cấp bảy!

Là một loại vượt qua lớn hơn, nên có thăng hoa càng thực chất!

Trong hiểu biết của hắn, những Chúa Tể như bọn hắn đây thậm chí cũng không thể xem như là tinh cầu cấp bảy, mà là ở vào một giai đoạn giữa cấp sáu cùng cấp bảy.

Mạnh, đúng là mạnh.

Nhưng, không có vượt qua.

Cũng chính là bởi vì lo liệu loại chấp niệm này, từ đầu đến cuối hắn vẫn đang cố gắng.

Mà phương hướng nghiên cứu, chính là Vạn Đạo pháp tắc!!

Nếu vũ khí mạnh mẽ nhất của tinh cầu cấp sáu chính là pháp tắc, như vậy tinh cầu cấp bảy nên ngự trị ở bên trên pháp tắc.

Muốn tìm kiếm mấu chốt đột phá, thì phải nghiên cứu thông thấu pháp tắc.

Chỉ là...

Hơn mười triệu năm.

Nghiên cứu của hắn đối với Vạn Đạo pháp tắc đã đăng phong tạo cực, nhưng thủy chung không thể hoàn thành thăng hoa mà mình muốn.

- Là Tu La sao? Ta còn chưa có đi tìm hắn, vậy mà hắn lại tự mình tìm tới cửa. Còn kia chính là tinh cầu giả mạo Thương Thiên? Vậy mà lại thật sự xuất hiện thế giới Địa ngục!

Khi Tu La mang theo bọn người Khương Phàm xông vào khu ảnh hưởng của tinh vực Cửu Tướng, cách mấy tỷ dặm thâm không, Cửu Tướng đã nhận ra bọn hắn. Tuy nhiên, hắn rõ ràng phát giác bọn người Tu La cũng không có tận lực che giấu, đều là tự nhiên tỏa ra ánh sáng, đường hoàng đi tới nơi này.

- Phách lối như vậy?

Bên trong phạm vi thế giới Cửu Tướng, Vạn Đạo pháp tắc bắt đầu tự vận chuyển, điều động Ngũ Hành trấn thủ sơn hà đại địa, điều động thời không giam cầm vạn vật, điều động Hỗn Độn diễn biến bình chướng bảo vệ, cũng điều động pháp tắc khác, diễn biến ra vũ khí công kích.

Sau đó... Nhân quả cùng vận mệnh va chạm, thôi diễn tràng diện chiến trường.

Thời điểm trước đó đạt được khác Chúa Tể cảnh báo, hắn đã liền thôi diễn qua, chỉ là cảnh tượng rất mơ hồ, nhìn không ra hậu quả, cũng nhìn không ra cục diện chiến tranh.

Bây giờ Tu La mang theo viên tinh cầu không biết tốt xấu kia tới, vừa vặn có thể xâm nhập thôi diễn.

Hắn cũng muốn nhìn xem, những Tiểu thí hài này có thể vũ loạn trụ thành bộ dáng gì.

Rất nhanh...

Một bức tranh chiến tranh thật lớn xuất hiện ở bên trong pháp tắc của hắn, Hỗn Độn từ vặn vẹo, lại đến mông lung, hình ảnh thôi diễn càng ngày càng rõ ràng.

Hắn thấy được từng bóng dáng quen thuộc, Ô Mông, Hằng Vũ, Thiên Hà, Tẫn Hư, Man Hoang,… còn có số lượng lớn tinh cầu Thiên đế cấp mông lung như ẩn như hiện tại biên giới chiến trường.

Rõ ràng nhất, thuộc về ba viên tinh cầu hình người.

Tu La cùng Thương Thiên.

Là viên tinh cầu giả mạo kia?

Hắn lại là viên sáng ngời nhất toàn bộ chiến trường, mà hình thái lại còn khổng lồ vượt quá tưởng tượng.

Cửu Tướng cẩn thận thôi diễn viên tinh cầu giả mạo Thương Thiên kia, dần dần, toàn bộ chiến trường đều trở nên phiêu miểu, tinh quang vô tận lấp lóe, để tai nạn chiến trường trở nên thần bí mà linh hoạt kỳ ảo.

Nhưng rất nhanh, những tinh quang kia bắt đầu thiêu đốt, như là liệu nguyên quét sạch toàn bộ chiến trường.

Ở sâu trong biển lửa ngập trời kia, viên tinh cầu giả bắt đầu bành trướng, càng lúc càng lớn, như là đưa tay ở giữa muốn che đậy toàn bộ chiến trường. Mà ởsau lưng viên tinh cầu kia, thì là một con gì đó giống như Chu Tước đang mở rộng hai cánh, quan sát chiến trường, thậm chí... Nhìn về phía hắn!!
Chương 3765 Tinh Vực Cửu Tướng (2)

Chúa Tể Cửu Tướng cảm thấy ngoài ý muốn.

Đây là cảnh tượng gì?

Kết cục chiến tranh?

Hay là mấu chốt chiến tranh?

Chẳng lẽ viên tinh cầu kia muốn quật khởi trong cuộc chiến tranh này?

Vũ trụ muốn sinh ra mới Chúa Tể sao?

Khoảng cách thời gian Tu La cùng Thương Thiên sinh ra, chỉ mới năm trăm ngàn năm ngắn ngủi mà thôi, lại muôn sinh ra kẻ mới rồi?

Cửu Tướng ngắm nhìn bọn người Tu La ở phương xa đang đi tới, hắn lại sinh ra hứng thú đối với đầu nguồn chiến tranh kia.

Tu La mang theo bọn người Khương Phàm vượt qua mấy tỷ dặm thâm không, đi tới trước mặt Cửu Tướng.

Sớm tại bên ngoài hơn một tỷ dặm, Tu La đã mở ra hai tay, biểu thị ra không có ý tứ mạo phạm.

Khương Phàm cùng Thiên Nguyên, cũng cách rất xa khẽ vuốt cằm, lấy đó làm tôn trọng.

Cửu Tướng không có ngăn cản, mặc cho bọn hắn không ngừng tới gần. Lấy thực lực của hắn, hoàn toàn có thể tránh bất cứ chuyện ngoài ý muốn gì, thậm chí trước khi đối phương muốn động thủ, hắn cũng đã có thể sớm dự đoán trước.

- Cửu Tướng, đã lâu không gặp. Ta thay bọn nhỏ nhà ta, xin biểu đạt cám ơn, cám ơn ngươi trước đó không có tự mình ra tay.

Tu La tìm lời dạo đầu đơn giản.

Trước đó, khi mà bọn người Tần Hạo xâm nhập vũ trụ, nghĩ cách cứu viện Khương Phàm, gặp phải tinh vực Cửu Tướng chặn đánh, nhưng Cửu Tướng hiển nhiên không có thật sự ra tay, nếu không mười tên Tần Hạo đều không đủ giết.

Đương nhiên, chuyện này kỳ thật không cần cảm tạ, dù sao Chúa Tể cũng là có tôn nghiêm, nhất là loại Chúa Tể cổ lão như thế này, tuyệt đối không tự mình ra tay giết hại Thiên Đế.

- Ta ra tay.

Cửu Tướng thản nhiên đáp lại:

- Thử một chút thực lực của bọn hắn. Lão đại tinh, lão nhị mãng, lão Tam hoành, Hắc cuồng, Bạch mãnh liệt, đều rất có đặc điểm.

Tu La nói:

- Có đặc điểm, mới là ý nghĩa tồn tại. Ta để bọn hắn biến thành Thiên Đế, là để bọn hắn còn sống tốt hơn, không phải để bọn hắn biến thành vũ khí của ta.

Cửu Tướng từ chối cho ý kiến, có lẽ tại Tu La nơi đó, loại tình cảm này rất quan trọng, nhưng ở hắn nơi này, Vạn Đạo pháp tắc mới là chính thống. Cái gọi là tình cảm, cũng chỉ là mang lên gông xiềng cho những sinh vật trong tinh cầu kia, để tinh cầu chủ nhân đi khống chế dễ dàng hơn mà thôi.

Cho chút niềm tin, ngươi liền kiên trì.

Cho chút thù hận, ngươi liền điên cuồng.

Cho chút tình cảm, ngươi sẽ cùng sống chết.

Cho chút dục vọng, ngươi liền mặc cho bài bố.

Khống chế đơn giản nhất hữu hiệu nhất, tùy ý nắm chúng sinh.

- Ngươi cũng đã biết, Ô Mông đã tỉnh lại tất cả Chúa Tể, mà những cấm khu kia cũng đều đang thức tỉnh. Chúa Tể cùng cấm khu chưa bao giờ thống nhất ý kiến qua giống như bây giờ —— diệt trừ hai tai tinh các ngươi đây.

- Chúng ta biết.

- Vậy các ngươi tới, là mời ta điều giải, hay là tuyên chiến ta?

- Chúng ta là đến giải thích nguyên nhân cuộc chiến tranh này.

- Nếu như chiến tranh đã bắt đầu, cũng không cần phải lại truy cứu làm sao bắt đầu, mà là như thế nào mới có thể kết thúc.

- Biết bắt đầu như thế nào, mới có thể biết kết thúc như thế nào. Ta vẫn là tới giới thiệu viên tinh cầu này trước, hắn là hành tinh mẫu thân của Thương Thiên, ban sơ Thương Thiên là chưởng khống giả pháp tắc bên trong viên tinh cầu này, sau này rời khỏi tinh cầu, khai sáng tinh cầu của mình, vì để phát triển tốt hơn, hắn không ngừng cướp đoạt Tinh Nguyên, chế tạo tinh cầu phân thân.

Tu La nói ra ngay lời đầu đã lập tức khiến cho Cửu Tướng hứng thú.

Từ lúc bắt đầu Cửu Tướng vẫn đang quan sát viên tinh cầu này, dù sao trong những gì vừa mới thôi diễn bên, viên tinh cầu này không chỉ là mấu chốt, cũng là người thắng cuối cùng.

Nhưng tuyệt đối không nghĩ tới, hắn lại có thân phận đặc thù như thế này.

Hành tinh mẫu thân của Thương Thiên?

Một chưởng khống giả pháp tắc của tinh cầu, vậy mà có thể rời khỏi đi tái tạo tinh cầu?

Không chỉ có thể tái tạo tinh cầu, còn có thể đột phá đến cảnh giới Chúa Tể?

Tình huống như vậy còn là lần đầu tiên nghe nói.

Thậm chí lấy những gì hắn nghiên cứu đối với pháp tắc, chuyện này hiển nhiên là không thực tế.

- Một triệu năm qua, viên tinh cầu này từ đầu đến cuối đều bị giam cầm, bị áp chế, bị lược đoạt. Cho đến trăm năm trước, Thương Thiên muốn nghiền ép một lần cuối cùng, triệt để hủy đi hành tinh mẫu thân. Có thể là giữa lẫn nhau còn có liên hệ, Thương Thiên quyết tuyệt cùng điên cuồng, xúc động pháp tắc của viên hành tinh mẫu thân này tiến hành dung hợp cuối cùng, cũng là toàn diện nhất, cuối cùng giao tinh cầu cho người quản lý mới, do hắn tiến hành phản kích.

- Sở dĩ viên tinh cầu này có thể giả mạo Thương Thiên, ở ngoài Vũ Trụ Thụ lừa qua các phương, cũng là bởi vì hắn và Thương Thiên đồng căn đồng nguyên, lúc ấy lừa dối là dùng pháp tắc của các tinh cầu thôi diễn.

- Mà trận vũ trụ đại chiến này, kỳ thật chính là viên hành tinh mẫu thân này báo thù Thương Thiên. Hắn muốn lấy lại toàn bộ những gì Thương Thiên đến cướp đi trong trăm vạn năm qua, hắn muốn thay mặt Thương Thiên, trở thành Chúa Tể mới của vũ trụ.

Tu La giải thích, để Cửu Tướng càng lúc càng hứng thú hơn.

Trước đó hắn rất không hiểu, những Thiên Đế như Vu Cổ kia cùng những Chúa Tể như Hằng Vũ kia, tất cả mọi người đều là pháp tắc vận chuyển, vậy mà đều nhìn không thấu một tinh cầu giả mạo? Là pháp tắc của bọn hắn xảy ra vấn đề, hay là pháp tắc trở nên yếu đi?

Quả thực là hai chữ tiết độc pháp tắc!!

Bây giờ biết được, thì ra... Đồng căn đồng nguyên.

Ai có thể ngẫm lại, một viên tinh cầu Thiên Đế lại là hành tinh mẫu thân của Chúa Tể.

Khó trách thời điểm hắn vừa mới thôi diễn, nhìn thấy khả năng cuối cùng viên tinh cầu này sẽ trở thành Chúa Tể. Nếu là đồng căn đồng nguyên, đến lúc đó dung hợp Thương Thiên, chẳng phải tự nhiên mà đến Chúa Tể sao?

Nếu giải thích như thế, chuyện giống như cũng không phải là rất phức tạp.

Nhưng...

Hắn vẫn không hiểu, coi như viên tinh cầu này có tiềm lực Chúa Tể, cũng không thể tạo nên ra tồn tại đặc thù như Thương Thiên thế được.

Mà, chiến tranh hắn thôi diễn đi ra cũng không phải đơn giản như vậy.

Con Chu Tước kia lại là cái gì?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK