Đây rốt cuộc là Thần khí thành thần, hay là sát khí kinh khủng?
Đây rốt cuộc là một trận tuyệt thế cơ duyên, hay là một trận khoáng thế sát cục?
Khương Phàm nói với Cổ Thần:
- Chúng ta đều đã biết nhau hai đời, ngươi hiểu ta, ta hiểu rõ ngươi hơn. Ngươi nói ngồi xem thiên hạ nổi sóng gió, tuy nhiên chỉ là muốn giấu đi nhìn trộm Thần cảnh. Nhưng Hoàng Nê Đài chính là sản phẩm khi thiên hạ nổi phong vân, ngươi muốn có nó thì đã là bước vào trận phong vân này, tránh không xong.
- Bây giờ bày ở trước mặt ngươi có hai lựa chọn. Cái đầu tiên, từ bỏ Hoàng Nê Đài, từ bỏ cơ hội thành thần, trông coi Thiên Kiếm Thần Tông, ngồi xem sóng gió thay đổi. Nhưng ta minh xác nói cho ngươi, trận phong vân này là đại triều lịch sử, ngươi tránh khỏi triều cường, cuối cùng rồi sẽ bị lịch sử vứt bỏ. Ngươi đau khổ bảo vệ Thiên Kiếm Thần Tông trong ba thế, cuối cùng rồi cũng sẽ xuống dốc.
- Cái thứ hai, ngươi tiếp nhận Hoàng Nê Đài, trùng kích Thần cảnh, cũng chính là hợp tác cùng ta, liên thủ nghênh chiến cường địch từ Bát Châu Thập Tam Hải, ngươi dùng hết khả năng, là giết ra một đường máu tân sinh cho Thiên Kiếm Thần Tông! Ta có thể bảo đảm là, đời mới thần tông sớm đi đến Sí Thiên giới, nếu như ta thất bại, Sí Thiên giới sẽ tại thời khắc sống còn phiêu đãng sâu trong vũ trụ, bảo trụ truyền thừa.
Thiên Hậu cũng nói:
- Trong lòng ngươi Thiên Kiếm Thần Tông không nên giống như bây giờ, không mạnh không yếu, không có chút nào cảm giác tồn tại. Ngươi muốn Thiên Kiếm Thần Tông thật sự quật khởi trong trận kịch biến này, nhất định phải trùng kích Thần cảnh, ngươi muốn Thiên Kiếm Thần Tông thay xương đổi thịt, càng cần đập nồi dìm thuyền hơn. Cơ hội, đã bày ở trước mặt ngươi, ngươi thật sự muốn từ bỏ? Hãy hỏi chính ngươi một chút đi.
Đông Hoàng Càn đụng đụng Đông Hoàng Toại, nhìn, học một ít, hai người này mặc dù điên, nhưng nói chuyện làm việc lại đều là như nhau.
Cổ Thần có chút rủ tầm mắt xuống, yên lặng suy nghĩ lại.
Hắn sống ba thế, không cần người khác chỉ điểm.
Tại lúc Khương Phàm nhắc đến bí mật của Hoàng Nê Đài, một khắc này là hắn biết mình đã gặp phải cái gì.
Trước khi nhìn thấy Hoàng Nê Đài, hắn chưa từng yêu cầu xa vời qua việc sẽ thành thần, dù sao Luân Hồi Kiếm Văn cực hạn chính là ở đây, tài nguyên của Thiên Kiếm Thần Tông hay thậm chí Thần Dụ Chi Hải cũng không đủ chèo chống hắn trùng kích Thần cảnh, cho nên... Hắn luân hồi đến nay đều rất bình tĩnh, cũng rất lạnh nhạt, mục tiêu chính là trở lại Thánh Hoàng đỉnh phong.
Nhưng bây giờ, Hoàng Nê Đài đột nhiên xông vào trong thế giới của hắn, hắn biết cũng không còn cách nào trở lại như trước được nữa.
Gặp qua ốc đảo, như thế nào còn có thể sống lâu ở trong hoang mạc?
Gặp qua đại dương mênh mông, như thế nào còn có thể cuộn nằm trong hồ nước?
- Lão tổ, tất cả chúng ta nghe theo ngài.
Bọn người Cổ Vân Thiên, Phó Hành Không nhao nhao tỏ thái độ.
Tâm tình của bọn hắn đều rất phức tạp, từ bỏ Hoàng Nê Đài chẳng khác nào từ bỏ cơ hội vạn năm khó gặp, nhưng tiếp nhận Hoàng Nê Đài chính là mang ý nghĩa bọn hắn phỉa nghênh đón mưa to gió lớn tẩy lễ, vận mệnh của toàn bộ thần tông đều sẽ đứng trước khiêu chiến.
Bọn hắn muốn từ chối?
Ở sâu trong nội tâm như lại có mấy phần hào hùng và khát vọng.
Bọn hắn muốn tiếp nhận?
Lại khó có thể chịu đựng thảm bại hậu quả.
Khương Phàm không có gấp thúc giục, mà là yên lặng chờ đợi Cổ Thần quyết định.
Đối với bất cứ kẻ nào mà nói, thành thần vĩnh viễn là một dụ hoặc trí mạng. Mà cảnh giới càng cao, thiên phú càng cao thì càng là khát vọng.
Nếu như một ai đó có thể đụng tay đến cơ hội bày ra ở ngay trước mặt minhg, bất kỳ người nào cũng đều có thể điên cuồng, thậm chí là bỏ ra hết thảy.
Nếu như Cổ Thần không phải làm người ba đời, chỉ sợ hắn đã làm ra quyết định. Nhưng cho dù làm người ba đời, cũng gánh không được dụ hoặc như vậy, ngược lại tại nội tâm nơi cực sâu càng chịu không được loại kích thích này, dù sao đều đã luân hồi ba thế, thật muốn đời đời dừng bước Thánh Hoàng sao?
Cổ Thần thăm thẳm nói một câu:
- Ngươi, quá tàn nhẫn.
Trên mặt Khương Phàm lộ ra nụ cười vui mừng:
- Nếu vô lực phản kháng, ngươi hảo hảo hưởng thụ đi. Hoàng Nê Đài, ta lưu lại cho ngươi, thần chi nguyên lực phía trên có thể tiếp tục kích phát tiềm lực của ngươi, cuối cùng thăng hoa linh văn, dẫn phát cảnh giới đột phá.
- Sau khi cuộc chiến Thương Huyền bộc phát, các ngươi cứ việc gia nhập các phương liên quân, bôn tập Thương Huyền.
- Ta cho các ngươi nhiệm vụ là hợp tác cùng Hư Vọng Chi Hải lân cận, bất cứ lúc nào thông báo hành động cùng chiến thuật, ta muốn nuốt vào Võ Thần điện ngay khi chiến tranh vừa mới bắt đầu.
- Trước lúc này, tận lực tụ họp lại tài nguyên thần tông, làm tốt bại lộ cùng chuẩn bị rút lui.
Thiên Hậu cũng nói:
- Làm chút liên hệ cùng Hải Thần đảo, các ngươi sau đó sẽ trở thành chiến hữu. Hành động vây bắt Võ Thần điện cũng cần các ngươi hai bên phối hợp.
Cổ Thần lắc đầu, bình tĩnh thời gian chấm dứt. Bị câu rồi, muốn lên thuyền giặc.
- Ta thấy ngươi cần thời gian từ từ thích ứng, chúng ta sẽ không quấy rầy.
- Đúng rồi, đừng quên dùng thần cốt linh tủy.
Khương Phàm hiểu rất rõ Cổ Thần, loại người này hoặc là không làm quyết định, làm quyết định liền không cần lo lắng, mà Cổ Thần làm lão tổ ba thế, khống chế đối với Thiên Kiếm Thần Tông càng là không thể nghi ngờ, hắn không cần thiết ở lại nơi này.
- Chờ mong chúng ta có một ngày có thể kề vai chiến đấu.
Thiên Hậu khẽ vuốt cằm, khống chế Tổ Kỳ Lân muốn rời khỏi.
Khương Phàm nghe lời này không đúng lắm, tranh thủ thời gian bổ túc cho Cổ Thần một câu:
- Tìm nữ tử đi, đừng nhớ thương người của ta.
Cổ Thần nhìn lên khung trời, nhìn bọn người Khương Phàm đang biến mất trong không gian vặn vẹo, thật lâu không nói.
Cổ Vân Thiên, Phó Hành Không, Mạnh Bình các trưởng lão đều yên lặng đứng ở phía sau, chờ đợi Cổ Thần lão tổ chỉ thị.
Cứ như vậy quyết định sao?
Thật quyết định?
Bọn hắn muốn tham gia Thương Huyền đại chiến, còn muốn đối chiến cùng Bát Châu Thập Tam Hải?
Tâm tình của mỗi người đều rất phức tạp, có khẩn trương có mê mang, thậm chí có e ngại, nhưng im ắng trong trầm mặc, sâu trong nội tâm là từng tia từng tia hào hùng lại đang bắt đầu lan tràn.
Cổ Thần khẽ nói:
- Thiên Kiếm Thần Tông yên lặng quá lâu, kiếm... Nên ra khỏi vỏ.
Bọn người Cổ Vân Thiên nhao nhao động thân, hào hùng bắn ra, cao giọng hò hét:
- Lợi kiếm ra khỏi vỏ, kiếm chỉ Thương Huyền, chúng ta không phụ cái tên Thiên Kiếm!
Ngay cả Lôi Bằng đều ở trên đỉnh núi phát ra tiếng gáy to rõ, từng theo Hải Thần đảo hợp tác chỉ vì trùng kích hoàng đạo, bây giờ... Bọn chúng lại muốn nghênh chiến thiên hạ?
Chương 2717 Sư Đồ
Hải Thần đảo!
Trước khi Khương Phàm trở về Thương Huyền hắn thuận tiện đến Hải Thần đảo nhìn một chút.
Mặc dù Dương Biện không có đạt được bảo vật liên tục như bọn Khương Bân, nhưng sau khi dung hợp năm 'Thái Cổ kình hồn' phong tồn trong tổ từ, hắn vẫn đột phá đến cảnh giới Thánh Vương.
Lúc đầu không có hy vọng xa vời trong thời gian ngắn sẽ trùng kích cảnh giới Thánh Hoàng, nhưng một thời gian trước hắn nhận được Thần Dương Huyết cùng thần cốt linh tủy do Khương Phàm đưa tới, sau khi phấn chấn, hắn giao Thần Dương Huyết cho Lý Hoàng, còn mình thì mang theo thần cốt linh tủy bế quan,
Khi bọn người Khương Phàm đến đây, Dương Biện vừa mới xuất quan, cảnh giới đã đến Thánh Vương đỉnh phong.
Đối với huyết mạch Dương gia mà nói, đây coi như là cực hạn. Muốn lại tiến tới Thánh Hoàng cảnh, hắn sẽ phải đứng trước hai lựa chọn, một là đột phá huyết mạch cực hạn, kích phát tổ mạch Kình hồn, một lựa chọn nữa chính là lợi dụng Sinh Tử môn bên trong 'Đồ Thần Chiến Kích', gây nên huyết mạch dị biến, phát triển tới phương hướng Minh Thú.
- Không tệ không tệ, xem ra những năm này không có lười biếng.
Khương Phàm đã rất hài lòng với tốc độ phát triển của Dương Biện, chỉ cần có thể đến Thánh Hoàng cao giai vào một năm sau, thậm chí là Thánh Hoàng đỉnh phong, cũng đủ để phát huy ra hiệu quả của 'Kỳ binh'.
Dương Biện lại bất đắc dĩ lắc đầu, vẫn luôn liều mạng tu luyện, cơ hồ ngày đêm không ngớt, ngay cả tộc vụ đều mặc kệ, vốn cho rằng tốc độ phát triển đã rất nhanh, không nghĩ tới… chỉ ngắn ngủi mấy năm mà thôi, Thánh Hoàng bên cạnh Khương Phàm đã đạt đến hơn hai mươi vị.
Mặc dù Côn Bằng, Kim Ô và những Yêu thú kia đều có ưu thế huyết mạch cao hơn cự kình rất nhiều, nhưng... Trên tâm lý vẫn còn có chút chênh lệch.
Lý Hoàng nhìn Huyền Vũ, Côn Bằng, Tổ Kỳ Lân, Kim Ô ở bên cạnh Khương Phàm, hắn cũng là trở nên hoảng hốt.
Đây đều là tồn tại trong truyền thuyết, vậy mà đều cam tâm tình nguyện tụ tập ở bên cạnh Khương Phàm. Càng kinh khủng hơn chính là, đây đều là Khương Phàm mình tự tay tạo ra, độ trung thành của bọn chúng là không thể nghi ngờ.
Sau khi Khương Phàm giới thiệu xong về Hoàng Nê Đài, hắn nói:
- Hoàng Nê Đài có tiềm lực vô hạn, có thể kích phát ra tiềm lực thành thần, lúc ngươi tu luyện ở trên đó có thể cân nhắc phối hợp với chiến kích. Một cái là thần vật, một cái là Thần khí, đụng vào nhau, nói không chừng có thể có hiệu quả. Về phần hai phương hướng ngươi nói, chính ngươi làm quyết định, nhưng trước khi quyết định, ngươi phải suy nghĩ cho kỹ, ngươi là muốn phát triển tới Thần cảnh, không chỉ là cực hạn tại Thánh Hoàng, cho nên... Lựa chọn phương hướng, phải chú trọng tiềm lực cực hạn.
Dương Biện gật đầu, trịnh trọng thề.
- Một năm sau, không đến Thánh Hoàng đỉnh phong, đầu ta cho ngươi.
Bị kích thích, thật sự bị kích thích.
Khương Phàm cười nói:
- Không nghiêm trọng như vậy, cố hết sức là tốt. Còn có một tòa Hoàng Nê Đài ở lại Thiên Kiếm Thần Tông, Cổ Thần hẳn là có hi vọng trùng kích Thần cảnh, đến lúc đó hai bên các ngươi phối hợp, hiệu quả tập kích sẽ được tăng tối đa. Mục tiêu tạm thời là Võ Thần điện, nếu có thay đổi, tới thời gian chiến tranh lại định.
- Thiên Kiếm Thần Tông có thể tin được sao?
- Yên tâm đi, có thể tin. Nhưng nội bộ các ngươi nhất định phải giữ kỹ bí mật về Hoàng Nê Đài, một khi tiết lộ, Hắc Ma đại lục và Thái Sơ đại lục đều có thể tiếp cận các ngươi.
Khương Phàm không có ở chỗ này lâu, một là không muốn gây nên chú ý, hai là sốt ruột trở về nói chuyện với Tịch Nhan.
Nhưng trước khi đi, bọn hắn đã bí mật mang mười con Huyền Quy của Thương Uyên đảo đi. Đưa đến thế giới Hỗn Độn phát triển, tốc độ trưởng thành phải nhanh hơn so với nơi này. Ở chỗ này, tốc độ phát triển quá chậm, vẫn nên đưa đến thế giới Hỗn Độn, có thể kích phát tiềm lực với mức độ lớn nhất, trở nên càng mạnh hơn.
Thế giới Hỗn Độn!
Hoàng Nê Đài đã đưa tới chờ mong mới cho các phương, sau một phen cân nhắc, tất cả đã quyết định giao Hoàng Nê Đài cho Đông Hoàng Như Ảnh.
Mặc dù mới đầu Khương Phàm muốn cho Đông Hoàng Càn, Đông Hoàng Càn cũng kích động tiếp nhận, nhưng... sau khi tỉnh táo suy nghĩ lại, Đông Hoàng Càn lại giao cơ hội này cho Đông Hoàng Như Ảnh. Hư Thiên linh văn trưởng thành quá khó khăn, thật không phải dựa vào tài nguyên kích phát, năng lượng chồng chất, linh văn biến đổi thì sẽ có thể trưởng thành, càng cần am hiểu và cảm ngộ cực sâu hơn đối với không gian ảo diệu, nhất là Thánh Hoàng trùng kích tới Thần Linh này, từ xưa đến nay có thể làm được chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu mà Đông Hoàng Càn đã nhiều lần giao thần vật cho người khác.
Đông Hoàng Càn thật không có nắm chắc trong vòng một năm sẽ từ đỉnh phong đến trọn vẹn, lại đến Thần Linh cảnh, cho nên… suy nghĩ vì đại cục, hắn đã giao cơ hội quý giá cho Đông Hoàng Như Ảnh.
Đến tận đây, Khương Phàm một phương độc bá năm tòa 'Thụ Phong Đài', khoảng cách chân chính khống chế Phong Thần Đài còn lại năm tòa.
Không biết lại khống chế một tòa của Mê Ly Chi Hải có thể hay không!
Khương Phàm đi đến nơi Tịch Nhan bế quan, sau khi uyển chuyển xin mời Tịch Dao rời khỏi, hắn ngồi đến trước mặt nàng:
- Lần này đi Thiên Kiếm Thần Tông, ta đã gặp Thôn Thiên Ma tộc.
Tịch Nhan với ngũ quan đẹp đẽ, xinh đẹp động lòng người, tròng mắt màu tím, tóc dài màu tím, để khí chất thanh lãnh của nàng được đồ thêm mấy phần thần bí.
- Thôn Thiên Ma tộc cũng muốn Hoàng Nê Đài? Bọn hắn giữ được sao?
Khương Phàm nói:
- Chỉ cần bọn hắn có thể an toàn về tổ địa, Hắc Ma Đế tộc cũng không dám cưỡng ép cướp đoạt.
Giọng Tịch Nhan nhẹ nhàng, dễ nghe êm tai:
- Vậy cũng đúng. Bây giờ Hắc Ma Đế tộc cần Tam Thiên Ma Tôn ủng hộ, không dám huyên náo quá phận.
- Vì sao nàng không hỏi xem sao ta không có giết bọn hắn?
- Chàng cũng đã tới chỗ của ta, hẳn là bọn hắn đều đã nói với chàng rồi.
- Bọn hắn chỉ nói biết nàng cùng Ma Giới Hoàng Đồ.
- Bọn hắn để lại chỗ cũ rồi sao?
- Đầu tiên thả Ma Tôn đi, còn lại thì mang về. Nàng, không có gì muốn nói với ta?
Thần tình Khương Phàm nghiêm túc lên.
Hắn vẫn mãi luôn có cảnh giác đối với tôn Ma Hoàng kia.
Mặc dù Tịch Nhan không phải nữ hài ngây thơ, nhưng so với lão Ma Hoàng tồn tại mấy vạn năm, vẫn kém quá nhiều, huống chi mỗi ngày 'tư thủ', khó tránh khỏi lại nhận mê hoặc và ảnh hưởng.
Chương 2718 Đòi Gặp Mặt
Nếu như không phải Đan Hoàng đã liên tục nói qua Ma Hoàng không có uy hiếp, Khương Phàm đã sớm đẩy vật kia từ trong thân thể Tịch Nhan ra ngoài.
Bây giờ đột nhiên náo ra một trận 'mưu đồ bí mật' như thế, Khương Phàm quả thật đã rất giận.
Nếu như không phải lần này phát hiện ngoài ý muốn, chẳng may xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì thì sao?
Tịch Nhan trầm mặc một lát, mới nói:
- Hắn không có cân nhắc tốt muốn lấy tư thái gì trở về, cho nên... Ta đang chờ hắn quyết định, sau đó lại bàn bạc với chàng.
Khương Phàm không nói lời nào, chờ Tịch Nhan tiếp tục giới thiệu.
Tịch Nhan giương mắt lên, đôi mắt chạm đến ánh mắt Khương Phàm, lại rủ tầm mắt xuống, nhỏ giọng nói:
- Dựa theo ước định của chúng ta lúc trước, hắn cần gửi ở Luân Hồi Hoa tại khí hải của ta, thông qua khí tức Luân Hồi, đoàn tụ tàn hồn. Sau đó... Tại thời cơ thích hợp, thông qua Cửu U thâm không, mang theo ý thức và hồn khí, chuyển thế trùng sinh. Giao dịch, là hắn sẽ chỉ đạo quá trình tu luyện của ta, bảo vệ linh hồn của ta, cũng tại thời điểm chiến đấu, thay ta biết trước nguy hiểm, còn có thể tại thời khắc nguy cơ, bảo đảm an nguy của ta.
- Ba mươi năm qua, hắn vẫn luôn làm như vậy, ta rất cảm kích hắn. Lúc đầu, vào ba năm trước đây, con đường Luân Hồi của hắn đã được tái tạo, cũng là thời điểm rời khỏi. Nhưng, lúc ấy chúng ta đang lâm vào mấy trận đại chiến, hắn đã quyết định ở thêm người ta một thời gian, bảo vệ sự an toàn của ta, cho đến khi Thương Huyền bình định, ta tiến tới Thánh Vương, hắn lại luân hồi trùng sinh.
- Nhưng, đế ước xuất hiện đã làm rối loạn kế hoạch của hắn. Nếu như hắn còn dựa theo kế hoạch lúc trước, trùng sinh đến Thôn Thiên Ma tộc thì cần bắt đầu trưởng thành từ khi còn nhỏ, mà là trưởng thành trong một hoàn cảnh tràn ngập chiến loạn rất không ổn định, cũng sẽ tồn tại rất nhiều biến cố. Huống chi, đại chiến Thương Huyền đối với hắn mà nói rất có dụ hoặc, nếu như thân ở trong tã lót thì sẽ không thể tham dự.
- Nhưng, không luân hồi trùng sinh, hắn chỉ còn hồn phách, rất khó tái tạo chiến khu, trừ phi có Thần Nguyên của một vị Ma Hoàng nào đó ở Thôn Thiên Ma tộc. Nhưng ta thay hắn hiểu qua, từ sau khi hắn Thôn Thiên Ma tộc từ khi nó vẫn lạc sau khi, lại không ra đời Ma Hoàng. Tịch Nhan bình tĩnh thì thầm, êm tai nói. Khương Phàm căng cứng sắc mặt thoáng hòa hoãn. Thôn Thiên Ma Hoàng vậy mà nguyện ý bảo vệ Tịch Nhan? Còn có thể linh hồn chữa trị sau khi, tiếp tục lưu lại bảo hộ nàng. Đây cũng là không nghĩ tới. Chẳng lẽ... Hơn ba mươi năm ở chung, cùng Tịch Nhan tính cách, để vị kia lão Ma Hoàng sinh ra hảo cảm? Thậm chí là sư đồ loại hình tình nghĩa? Liền giống với hắn cùng Đan Hoàng như thế sao.
Tịch Nhan tiếp tục nói:
- Sau khi Thiên Diện Ma Hoàng chiến tử, Hắc Ma Hoàng suất lĩnh Hình Thiên Ma tộc, Kình Thiên Ma tộc cùng Thôn Thiên Ma tộc lao tới Địa Ngục, vừa vặn chúng ta cũng đang ở Địa Ngục. Hắn đã nhận ra huyết mạch của Thôn Thiên Ma tộc nên đã vụng trộm đi qua gặp mặt.
- Bây giờ Thôn Thiên Ma tộc rất uất ức, mặc dù là 'Tam Thiên Ma Tôn' trên danh nghĩa, bị các phương kính sợ, nhưng bọn chúng đã từng đứng quá cao, thật không nguyện ý chịu Hắc Ma Đế tộc khống chế.
- Mà Hắc Ma Đế tộc lại kiêng kị tiềm lực của Thôn Thiên Ma tộc, không thể bỏ mặc chúng tự do trưởng thành, đã từng cân nhắc qua diệt trừ bọn chúng. Cho nên hai bên tại hơn hai vạn năm trước đã ký kết hiệp nghị, Thôn Thiên Ma tộc có thể tồn tại, nhưng nhất định phải trở thành phụ thuộc.
- Sau khi hiểu rõ tình huống, hắn đã an bài một nhiệm vụ bí mật cho Thôn Thiên Ma tộc, tìm kiếm Ma Giới Hoàng Đồ. Năm đó Ma Giới Hoàng Đồ thay hắn ngăn trở đả kích trí mạng, sau đó không còn biết tung tích, ngay cả hắn cũng đều không thể cảm giác được vết tích tồn tại của nó. Sau khi tỉnh dậy, cũng không dám cưỡng ép triệu hoán, để tránh Hoàng Đồ bừng tỉnh tại đại lục khác, bị cường tộc khác khống chế.
- Kế hoạch lúc trước của hắn là sau khi chuyển thế trùng sinh, trong quá trình trưởng thành sẽ từ từ tìm kiếm. Nhưng bây giờ, hắn nghĩ đến một phương pháp khác là không cần luân hồi mà vẫn có thể trực tiếp tham dự chiến tranh sau này, đó chính là tìm về Ma Giới Hoàng Đồ, dung nhập linh hồn vào trong đó. Biến thành một tôn... Ma Binh... Nhưng, sau khi dung nhập Ma Binh, hắn có thể lại đi ra ngoài hay không, khả năng chính là một điều không thể biết được.
Sau khi nói xong Tịch Nhan lại trầm mặc, yên lặng ở chung với nhau hơn ba mươi năm, giữa nhau không chỉ có quen thuộc, cũng có quan hệ đặc thù, nàng mơ hồ có thể cảm giác được, khi mà vị Ma Hoàng tàn bạo này minh xác nói ra được suy nghĩ bên ngoài, kỳ thật còn có lo lắng càng sâu hơn.
Cũng chính là phần lo lắng này đã để hắn có ý nghĩ dung nhập Ma Giới Hoàng Đồ.
Nhưng mặc kệ nàng quan tâm như thế nào, hỏi thăm như thế nào, Ma Hoàng cũng đều không có giải thích.
Sau khi nghe xong, Khương Phàm cũng thật lâu không nói gì, nhưng tức giận trong lòng lại đã được tiêu tán toàn bộ.
Hắn lo lắng nhất chính là Thôn Thiên Ma Hoàng sẽ tổn thương Tịch Nhan, hoặc là dẫn dụ Tịch Nhan làm chuyện gì đó, nhưng bây giờ sau khi suy đi nghĩ lại, Thôn Thiên Ma Hoàng làm những kế hoạch và phán đoán này, giống như đều không liên lụy đến Tịch Nhan.
Tịch Nhan nói:
- Không phải ta cố ý giấu diếm chàng, mà là hắn không hy vọng người ngoài can thiệp chuyện của hắn, nhất là chàng.
Khương Phàm nhíu mày:
- Cái gì gọi là 'nhất là ta'?
Tịch Nhan nhẹ nhàng nhún vai:
- Hắn có chút ý kiến đối với chàng.
- Mẫu thân nó, ta đối với hắn còn có ý kiến đây.
Khương Phàm oán thầm trong lòng, nếu không phải trong cơ thể Tịch Nhan có một tôn Ma Hoàng, hắn cũng không trở thành bình thường gặp mặt chỉ có thể kéo tay trò chuyện, ngay cả mở miệng đều có bóng ma, luôn cảm thấy đó không phải là Tịch Nhan, mà là một lão ma dữ tợn xấu xí.
Tịch Nhan chỉ chỉ Thông Thiên Tháp ở cổ áo Khương Phàm:
- Thôn Thiên Ma tộc đều ở bên trong à?
- Ở bên trong chữa thương.
- Có thể nhường ra tới không? Hắn muốn bàn bạc chút chuyện với bọn chúng.
- Trước hết hãy bảo hắn đi ra tâm sự với ta.
Chương 2719 Nên Thu Tô
- Hắn không muốn gặp chàng.
- Không muốn gặp cũng phải gặp, hắn cho là ta muốn gặp hắn?
Khương Phàm giơ tay lên, đầu ngón tay rơi vào trên trán Tịch Nhan:
- Lão già, ở bên trong ở dễ chịu không? Nên thu chút lợi tức!
Đôi mắt Tịch Nhan lượn lờ tử quang, biến thành hai đóa Hoa Luân Hồi yêu dị, ngay sau đó toàn thân nàng cuồn cuộn tử khí, kịch liệt mà đậm đặc, nương theo khí tức bạo ngược tràn ngập, tử quang xen lẫn thành cơn lốc ra một tôn ma ảnh to lớn.
Tịch Nhan hoảng hốt, nàng ngồi trên mặt đất, mà Cự Ma kia lại chậm rãi mở hai con ngươi như u linh ra, quan sát Khương Phàm.
Khương Phàm đạp tan mặt đất, bay thẳng lên trời, nhìn thẳng với Cự Ma.
- Ngươi ở bên trong đã hơn ba mươi năm, ta vẫn luôn không có đuổi ngươi rời khỏi, vừa rồi nghe nói ngươi muốn rời khỏi, tiền thuê nhà nên kết một chút?
- Tiểu tử, ăn cướp đánh tới trên đầu ta?
Ma uy cuồn cuộn, ma ngữ sâm nhiên, sau khi linh hồn hoàn chỉnh, thực lực của nó cũng đã khôi phục.
- Muốn chơi xấu? Ngươi chọn lầm người! Ta khuyên ngươi tự mình giao tiền thuê, nếu không đừng trách ta bạo lực thúc thuê.
- Đồ hỗn trướng, ta là ở trong cơ thể Tịch Nhan, có liên quan gì tới ngươi.
- Cả người nàng đều là của ta, giao tiền thuê đương nhiên phải giao trên tay của ta.
- Tiểu tử, đừng tưởng rằng bước lên Thần cảnh thì có thể khiêu khích ta.
- Ta đương nhiên có tư cách! Coi như ngươi ở thời kỳ toàn thịnh, cũng không bằng ta!!
Khương Phàm cường thế giằng co, không yếu đi chút nào.
- Không bằng ngươi? Nhóc con không biết trời cao đất rộng!!
Tử khí cuồn cuộn, Thôn Thiên Ma Hoàng phun trào ma uy dần dần táo bạo mãnh liệt, như là một tôn Ma Hoàng thật sự đang thức tỉnh, dãy núi mênh mông dần dần sụp ra vết nứt, đá vụn cuồn cuộn, cây rừng sụp đổ.
- Ha ha, vậy thì thử một chút?
Sâu trong đôi mắt sáng tỏ của Khương Phàm bắn ra cường quang, như là hai tôn Chu Tước thức tỉnh, toàn thân bộc phát ra uy lực hủy diệt kinh khủng, Phần Thiên Diệt Thế Viêm lao ra khỏi cơ thể, muốn chôn vùi vạn vật thế gian.
- Khương Phàm! Không nên đả thương hắn!
Đan Hoàng chạy tới nơi này, phá vỡ bầu không khí khẩn trương.
- Làm tổn thương ta? Nếu ta trở lại đỉnh phong, giết hắn như giết chó!
Thôn Thiên Ma Hoàng đột nhiên táo bạo.
- Coi như ngươi trở lại đỉnh phong, cũng không giết được hắn. Năm đó hắn đã suýt chút nữa lên trời chứng đạo.
Đan Hoàng lắc đầu than nhẹ.
- Ha ha, lên trời chứng đạo? Lão tiểu tử ngươi thực sự sẽ thiếp vàng trên mặt cho hắn nhỉ, hắn đó là bị buộc bất đắc dĩ mới bước lên Đăng Thiên Kiều! Đổi lại là ai cũng có thể! Đi lên không phải là được ngay!
- Hắn là huyết mạch Chu Tước Thuỷ Tổ.
- Huyết mạch của Thôn Thiên Ma Tổ ta kém?
- Bất luận là huyết mạch gì từng sinh ra Đế Quân đều không kém, cũng khó phân mạnh yếu. Nhưng trong tay hắn còn nắm giữ Liệp Thần Thương.
- Liệp Thần Thương thì như thế nào? Đệ nhất sát khí Hoang Cổ? Phi!! Thế nhân sùng bái tiến công, kính sợ sát phạt, càng kiêng kị tổn thương mới có thể chỉ nhớ rõ thanh sát khí Liệp Thần Thương này, nhưng từ Hoang Cổ đến nay, Thần Binh Ma Binh nào không phải danh chấn thời đại, không phải đăng phong tạo cực!
- Ta đã biết, trong lịch sử, thứ có thể chống cự lại Liệp Thần Thương chỉ có năm cái, mà Ma Giới Hoàng Đồ, có thể xưng là số một!!
- Nhưng Ma Giới Hoàng Đồ đã không còn nữa, những Thần Khí Ma Binh khác tất cả đều đã vẫn lạc, duy chỉ có Liệp Thần Thương tiếu ngạo đến nay.
- Ai nói Ma Giới Hoàng Đồ đã không còn nữa!! Ta có thể cảm nhận được, nó còn tồn tại!! Đang ở trên thế giới này...
Thôn Thiên Ma Hoàng táo bạo đột nhiên dừng lại, mênh mông tử khí mãnh liệt, lạnh lùng tiếp cận Đan Hoàng:
- Ngươi đang gài bẫy ta? Gia hỏa nghiêm chỉnh nhất như ngươi đây cũng sa đọa rồi?
Khương Phàm hỏi:
- Ma Giới Hoàng Đồ, ở đâu?
- Nếu như ta biết ở đâu thì đã sớm thu hồi lại!
- Không phải ngươi có thể cảm nhận được nó tồn tại sao?
- Ta có thể cảm nhận được, không có nghĩa là có thể xác định nó ở đâu. Đạo lý đơn giản như vậy, ngươi không hiểu được?
- Ta cảnh cáo ngươi, nếu như không phải bởi vì Tịch Nhan, ngươi tuyệt đối không sống tới bây giờ!
- Ta cũng cảnh cáo ngươi, nếu như không phải có ta, Tịch Nhan cũng không sống tới bây giờ!
- Khụ khụ...
Đan Hoàng bước về phía trước, chặn ngang bọn hắn giằng co.
- Ta cảm thấy vầy đi, chúng ta nên thẳng thắn nói một chút. Lão bằng hữu, linh hồn ngươi đã khôi phục, là đi hay ở, cho cái thái độ đi. Nếu như rời khỏi, ta có thể làm chủ, tuyệt đối không làm khó dễ ngươi. Ngươi không cần để ý Khương Phàm, ta thay hắn làm chủ. Ngươi không tin tuỏng hắn, nhưng có thể tin tưởng ta.
- Nếu có ý ở lại, chúng ta hai tay hoan nghênh, cũng nhất định sẽ dùng hết khả năng, giúp ngươi trở lại đỉnh phong.
Thôn Thiên Ma Hoàng lạnh lùng nhìn chằm chằm Khương Phàm một hồi, tử khí cuồn cuộn từ từ tụ tập lại, từ độ cao ngàn trượng, trở lại chừng mười trượng.
Đang muốn nói chuyện, lại nhìn thấy Khương Phàm còn dừng ở không trung, ở trên cao nhìn xuống quan sát hắn, hắn lập tức giận dữ:
- Xuống đây!!
Khương Phàm hừ lạnh không để ý tới, cứ cúi đầu nhìn như thế.
Thôn Thiên Ma Hoàng lại cuồn cuộn ma khí, trở lại ngàn trượng, 'bình đẳng' với Khương Phàm, hung tợn trừng nhìn hắn, mới nói:
- Thôn Thiên Ma tộc đều để hắn bắt, ta còn có thể trở về sao? Trở về có thể làm gì? Bọn con non này, mẫu thân nó, thật sự làmất mặt xấu hổ!!
- Đó chính là muốn ở lại?
Đan Hoàng nháy mắt đối với Khương Phàm, để hắn biểu thị hoan nghênh.
- Chậm đã! Ta không nói muốn ở lại, ta cũng không nhận sự bố thí của hắn! Ta chỉ làm giao dịch với hắn!
- Ngươi nói, ta có thể thay Khương Phàm làm chủ.
- Tộc nhân của ta bị hắn bắt, không thể lại tìm kiếm Ma Giới Hoàng Đồ được nữa, các ngươi nhất định phải thay ta tìm. Sau khi tìm được, bất kỳ người nào cũng không thể đụng, chỉ có thể tự mình ta!
- Cái này có thể.
- Ngươi đến cam đoan, dùng danh dự Đan Hoàng của ngươi cam đoan!!
Thôn Thiên Ma Hoàng quanh năm ở bên trong Luân Hồi Hoa của Tịch Nhan, đối với Khương Phàm tính cách 'cường thủ hào đoạt' tương đối cảnh giác. Gia hỏa này chính là một tên thổ phỉ, còn làm cái gì Hoàng Thất Kiếp Lược Đồ (Đoàn cướp bóc hoàng gia)? Thổ phỉ đầu lĩnh!!.
Chương 2720 Sư Đồ Ăn Ý
Đan Hoàng nhìn Khương Phàm một chút, lại lắc đầu, đây là không yên lòng đối với hài tử này.
- Được thôi, ta dùng danh dự của ta đảm bảo.
- Tương lai tất cả hành động của các ngươi đối với Ma tộc ta đều sẽ tham gia, nhưng những hành động khác, không liên quan gì đến ta.
Mục đích của Thôn Thiên Ma Hoàng là trọng chấn địa vị cùng danh vọng của Thôn Thiên Ma tộc tại Ma tộc, không tham dự những hành động khác là không muốn biến thành vũ khí của Khương Phàm, bị hắn tùy ý vung vẩy.
Đan Hoàng thay Khương Phàm làm quyết định:
- Có thể.
Khương Phàm nói:
- Đây là giao dịch? Cái này giống như tất cả đều là ta đang phối hợp với ngươi.
Thôn Thiên Ma Hoàng nói:
- Ngươi bắt tộc nhân ta, nên thay ta tìm Ma Giới Hoàng Đồ về. Hành động của ta đối với Ma tộc đã là đề chấn địa vị của Thôn Thiên Ma tộc ta, càng là thay ngươi ngăn cản nguy hiểm. Cái này, đều là giao dịch.
Đan Hoàng ngăn Khương Phàm lại, tự mình nói:
- Ngươi chỉ là linh hồn, rất khó có thể thật sự khống chế Ma Giới Hoàng Đồ, nếu như ở lại bên trong lâu dài, cũng có khả năng lọt vào giam cầm, biến thành khí linh, khó mà thoát sinh. Ta chỗ này vừa mới luyện chế ra một viên đan dược quý giá, tên là Vô Hạn Tạo Hóa Đan. Ta rất khó cam đoan công hiệu cụ thể của viên đan dược kia, nhưng dựa theo suy đoán của ta, là có thể mọc lại thịt từ xương, sinh ra máu thịt, thậm chí khởi tử hồi sinh.
- Phẩm cấp gì? Thứ ta muốn là thần khu, không phải chút thịt nhão toái cốt.
Thôn Thiên Ma hồn lập tức tiếp cận Đan Hoàng, người khác không hiểu rõ thực lực của Đan Hoàng, nhưng hắn lại rất rõ.
Nếu Đan Hoàng giống như rất có nắm chắc, nói không chừng thật sự có thể làm được.
- Xem như đỉnh cấp đan dược trong Thiên phẩm, bên trong có được khí tức Vĩnh Sinh đã biến mất từ rất lâu, ảo diệu vô tận. Mặc dù ngươi là Ma Hoàng, tái tạo hoàn chỉnh Ma Khu có chút khó khăn, nhưng nếu như có thể tìm tới Ma Giới Hoàng Đồ, lại phối hợp với ma khí ở trong đó, ta cho rằng... Vẫn còn có chút hi vọng.
- Ở đâu!!
Giọng của Thôn Thiên Ma Hoàng lập tức lo lắng.
- Ta là luyện cho Khương Phàm, dùng để ứng phó đại chiến Thương Huyền sau đó.
Đan Hoàng nhìn về phía Khương Phàm, đôi mắt nhiều nháy mấy cái.
Khương Phàm ngầm hiểu, quả quyết nói:
- Không thể nào!!
Trong giọng nói lo lắng của Thôn Thiên Ma Hoàng lộ ra sự tức giận:
- Đó là đan dược của Đan Hoàng, chỉ là đảm bảo giao cho ngươi mà thôi, lấy ra!!
Khương Phàm hừ lạnh:
- Mỗi một loại dược liệu mà Vô Hạn Tạo Hóa Đan cần đều là ta cung cấp, ngay cả thuốc dẫn 'khí tức Vĩnh Sinh' đều là dùng trọng binh Thượng Cổ - Trường Sinh Đao rút ra. Đan Hoàng cho ta, chính là của ta!!
- Tiểu gia hỏa, ta bảo đảm Tịch Nhan ba mươi năm! Nếu như không có ta, Tịch Nhan đều phải chết mười lần!
- Lão già, nếu như không có Tịch Nhan, sợi tàn hồn ngươi đây đều như khói sớm tiêu tán mất rồi!!
- Nếu ta có thể tái tạo cơ thể, Ma tộc thiên hạ, duy ngã độc tôn! Phối hợp với Ma Giới Hoàng Đồ, ta có thể ngạnh kháng Ma Đế!
- Đó là ngươi! Không liên quan gì tới ta! Ta sắp đứng trước thiên hạ vây bắt, lúc nào cũng có thể sẽ có nguy hiểm tính mạng, viên Vô Thượng Tạo Hóa Đan này là dùng để bảo mệnh! Đây là mệnh, hiểu không? Lấy mệnh của ta, thành toàn cho ngươi? Nghĩ hay lắm!
- Ngươi không thể lại luyện một viên?
- Ngươi nói nghe thật nhẹ nhàng linh hoạt. Cả đời của sư phụ ta ở kiếp trước đều không thể luyện chế nó thành hình, bây giờ là rút khô tất cả khí tức Trường Sinh bên trong Trường Sinh Đao, dùng số lượng lớn Linh Thụ vài vạn năm, mười mấy vạn năm, thậm chí là loại linh thụ tồn tại mấy trăm ngàn năm như Thông Linh Thụ kia để cùng nhau làm dược tài, cuối cùng mới thành hình lên một viên như thế! Sau này cũng rất khó lại luyện được viên thứ hai! Nói là đan dược Thiên phẩm, trên thực tế chính là Thần phẩm!
Khương Phàm càng như vậy nói, Thôn Thiên Ma Hoàng càng kích động.
Nếu quả thật có thể tái tạo huyết nhục cơ thể, hắn cũng không cần đi luân hồi, không cần một lần nữa trưởng thành, càng có thể trọng chưởng Ma Giới Hoàng Đồ trong thời gian rất ngắn, cũng lấy trạng thái đỉnh phong tham gia đại chiến đế ước, để tên của Thôn Thiên Ma tộc lần nữa uy chấn thiên hạ.
- Đừng nói nhảm, điều kiện gì!!
Ma Hoàng đưa ma khí tới gần Khương Phàm, hận không thể nuốt sống hắn.
- Ngươi đừng mơ mộng hão huyền đây là đồ bảo mệnh của ta. Đại chiến đế ước khẳng định mang theo các loại ngoài ý muốn, ta có thể kiên trì tới cùng hay không, viên đan dược kia chính là mấu chốt! Nếu như ta chết rồi, về sau tất cả người của ta cũng sắp xong rồi, đây không chỉ là mệnh của ta, càng là mệnh của tất cả mọi người!
- Ta có thể vô điều kiện, bị ngươi thúc đẩy một lần. Tiểu tử, đừng được một tấc lại muốn tiến một thước, thấy tốt thì lấy!
- Đuổi này ăn mày đi sao!!
Khương Phàm giận dữ đáp lễ, lại nói với Đan Hoàng:
- Ngài không nên đề cập chuyện với hắn Vô Hạn Tạo Hóa Đan.
Đan Hoàng than nhẹ:
- Đan dược là có thể cứu mệnh ngươi, nhưng ta càng hy vọng hắn có thể giúp ngươi, thực lực của hắn... Thật sự rất mạnh.
Khương Phàm trầm mặt nói:
- Ta không tin tưởng hắn!
Thôn Thiên Ma Hoàng cuồn cuộn ma khí, điềm nhiên nói:
- Tiểu tử, đừng tưởng rằng người trong thiên hạ đều không giữ chữ tín, giống như ngươi Sát Diêm ta từ trước tới giờ không tuỳ tiện hứa hẹn, nhưng chuyện ta đã hứa hẹn, chắc chắn sẽ tuân thủ đến cùng!!
Khương Phàm vẫn lắc đầu:
- Ta càng tin tưởng mình ta hơn, mà không phải một đại ma thấy ngứa mắt! Ta đã gặp phải vô số khiêu chiến, ta cũng đã trải qua các loại sinh tử, so với chờ đợi cứu trợ, còn không bằng tự mình...
Thôn Thiên Ma Hoàng gầm thét lên:
- Ba lần!! Ngoại trừ cuộc chiến Ma tộc, ta nghe theo ngươi ba lần!
- Năm lần!!
- Ngươi xem ta là cái gì rồi?
- Năm lần!!
- Tiểu tử...
- Năm lần!!
- Sức một mình ta có thể lay Tam Hoàng, giúp ngươi ba lần, đã là...
- Năm lần!! Không bàn nữa!!
- Tiểu tử, bốn lần!!!
- Thành giao!! Hợp tác vui vẻ!
Khương Phàm vung tay triệu ra đan dược, mỉm cười.
Thôn Thiên Ma Hoàng đang muốn gào thét thì cưỡng bức ngăn chặn, quá đột nhiên, đến mức ma khí toàn thân đều nổi lên gợn sóng.
Đan Hoàng ở bên cạnh tranh thủ thời gian nhắc nhở:
- Nhớ kỹ, là ngoài đối chiến Ma tộc, lại không điều kiện bốn lần, còn phải toàn lực ứng phó.