Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2811 Đế Tử loạn chiến (5)

Chỉ là hắn đây vừa trốn, tương đương với việc tuyên án tử hình cho Lăng Tiêu Chiến Thần cùng Hoa Thiên Chiến Thần.

Pháp trận hỗn loạn ba bên giơ nâng cao sụp đổ ngay tại chỗ!!

Khương Phàm quay người, triệu hoán Liệp Thần Thương, đuổi giết Lăng Tiêu Chiến Thần, Đông Hoàng Như Ảnh rời khỏi Khương Phàm, tự mình nghênh kích Hoa Thiên Chiến Thần.

- Đế Tử đâu??

Lăng Tiêu Chiến Thần máu thịt be bét vén lui liệt diễm, trước tiên muốn tìm kiếm Đế Tử.

Nhưng, Đế Tử hắn nhớ mong cũng đã rời hắn mà đi.

- Chết! Chết! Hắn chết!!

Khương Phàm hét lớn một tiếng, đối diện giết tới.

Đây là đỉnh phong Chiến Thần, thực lực nhanh nhẹn dũng mãnh, càng phải đề phòng chó cùng rứt giậu, cho nên...

- Thiên Địa Đại Táng!!

Khương Phàm phóng thích cực hạn, dẫn phát tuyệt thế thần uy táng diệt thiên địa vô tận.

Giờ phút này hắn đang kích phát ra hai 'bản thân', Thiên Địa Đại Táng đưa tới thiên uy liên tục tăng gấp bội.

Trong chốc lát, ba động quét sạch mười vạn dặm không gian trời đất, Khương Phàm như là hóa thân Thương Thiên, tùy ý chà đạp mười vạn dặm xung quanh.

- Lăng Tiêu Chiến Thần, ngàn năm trước ngươi có từng nghĩ đến hôm nay? Lăng Tiêu Chiến Thần, các ngươi ngay cả Tây Bắc đều không thông qua, nói gì chinh chiến Thương Huyền?

Khương Phàm đưa ý niệm xin mời ý chỉ của trời, đại táng khống thiên địa, mênh mông đất trờimười vạn dặm táng diệt như biển động sôi trào, vượt qua không gian vô tận kịch liệt ngưng tụ tới xung quanh.

- Phần Thiên Thần Hoàng, muốn chết cùng chết...

Lăng Tiêu Chiến Thần tức giận, cuồng loạn bộc phát.

Nhưng, không chờ hắn dẫn bạo chính mình, sóng triều táng diệt không nhìn khoảng cách không gian, trải qua mười vạn dặm kịch liệt áp súc, hội tụ đến phạm vi trăm dặm trước mặt, chấn vỡ nát Hỗn Loạn lĩnh vực của hắn dễ như trở bàn tay, vô tình nghiền ép vỡ nát hắn.

Huyết nhục vẩy ra, siêu cấp chiến khu, bị ép thành bánh thịt!!

Khương Phàm lập tức kích phát bản thân thứ ba, nhanh chóng khôi phục sinh cơ, ngốn từng ngụm lớn Âm Dương Mệnh Hồn Đan, khôi phục thực lực, dứt khoát đuổi giết Hoa Thiên Chiến Thần đang bị Đông Hoàng Như Ảnh ngăn chặn.

- Đều cút ngay cho ta!!

Hoa Thiên Chiến Thần tức giận không kiềm chế được, đường đường là Chiến Thần Đế tộc, lại có một ngày bị chà đạp như thế này, hắn bỗng nhiên vung lên Hồng Hoang chiến đồ, bên trong nhuộm dần máu Thần Ma như muốn phục sinh, bộc phát ra khủng bố không có gì sánh kịp, toàn bộ thiên địa, vũ trụ mịt mờ, đều tại thời khắc này nhuộm thành màu đỏ, như là tái hiện chiến trường Thần Ma từ Hồng Hoang đến nay, bên trong huyết quang yêu dị, Thần Ma tàn lụi, vạn vật kêu rên.

Hoa Thiên chiến Thần dùng toàn lực một kích, muốn đánh vỡ nát thân ảnh quỷ dị giấu ở trong hư không này, càng phải lật tung vùng chiến trường này.

Nhưng... thời điểm cái bộc phát cực hạn ngay cả Khương Phàm đều muốn tránh lui này, lại tại bao phủ Đông Hoàng Như Ảnh... Mất hiệu lực...

- Ta chưa từng cường đại như thế này, cám ơn quà tặng của ngươi...

Đông Hoàng Như Ảnh khẽ nói, Vạn Cổ Thiên Thu toàn diện bộc phát, không có bất kỳ giữ lại gì.

Một nguồn lực lượng thời không từ vũ trụ giáng lâm đến nơi này, vờn ở xung quanh nàng, như là trải rộng ra bức tranh lịch sử, lại như là dòng sông lịch sử đang lao nhanh.

Nàng mỹ lệ tôn quý, dáng vẻ ngàn vạn, mê quang thời không hoa mỹ chiếu ánh, giống như Thần Nữ Thời Không tôn quý.

Khi Vạn Cổ Thiên Thu toàn diện bộc phát, các ấn ký Thần Ma lưu lại bên trong dòng sông thời gian và không gian như thức tỉnh toàn bộ, phát ra tiếng gầm thét hùng vĩ mà vô tận.

Bọn chúng rống động thời đại kia, rống động mênh mông lịch sử, liên danh phát thệ, liên hợp phát uy, bảo vệ... Đông Hoàng Như Ảnh...

Ầm ầm!!

Hồng Hoang chiến đồ đang muốn đánh tới hướng Đông Hoàng Như Ảnh đã bị cưỡng bức ngăn chặn lại, máu Thần Ma đang sôi trào ở bên trong, như là nhận lấy xúc động cùng triệu hoán, tuôn trào ra, trùng kích đến bên trong Trường Hà Thời Không.

Trong nháy mắt, Đông Hoàng Như Ảnh pháp lệnh Thần Ma, nghịch tập Hoa Thiên Chiến Thần.

Hoa Thiên Chiến Thần rõ ràng trở tay không kịp, thậm chí đều không hiểu đã xảy ra chuyện gì, hẳn là hủy trời diệt đất, là sát chiêu mạnh nhất phá hủy cường địch, lại dưới tình huống không có dấu hiệu nào, nghịch tập tới mình.

Hắn vừa mới có bao nhiêu hung hung ác, bạo kích gặp phải giờ phút này liền có bấy nhiêu thảm liệt.

Bành!!

Hoa Thiên Chiến Thần vừa mới bị hai tôn Chu Tước nổ nát vụn, thân thể cơ hồ chia năm xẻ bảy.

Đông Hoàng Như Ảnh cảm giác như trời đất quay cuồng, từ trong hư không hiện ra thân ảnh chân thực.

Giữa một cái chớp mắt này, Khương Phàm từ xa xa đánh ra Liệp Thần Thương gào thét lao qua từ bên cạnh nàng, đối diện đánh trúng vào Hoa Thiên Chiến Thần vừa mới bị tạc nứt.

Chiến khu bị phá toái của Hoa Thiên Chiến Thần thực sự gánh không được hai lần bạo kích thảm liệt như vậy, hắn lập tức vỡ nát ngay tại chỗ, huyết nhục văng tung tóe.

- Chín tên!!

Khương Phàm nhanh chóng giết tới, cuốn đi thân thể tàn phế, trấn áp thần hồn.

Liên tiếp tập kích săn giết chín đại Thần Tôn, không uổng công hắn táng diệt thế giới Hỗn Độn.

- Hẳn là Dương Biện.

Đông Hoàng Như Ảnh rơi xuống trên lưng Khương Phàm, suy yếu nói nhỏ.

Vốn nên là Bắc Thái cùng Thái Sơ Thần Tôn cùng Thánh Hoàng liên hợp giết tới, chắc chắn sẽ là một trận ác chiến thảm liệt, nhưng, từ đầu đến cuối lại đều là ba người Đế Tử bọn hắn.

Trong lúc đó Đông Hoàng Như Ảnh còn có một lần cảnh giác, hoài nghi Thái Sơ Đế tộc là đang ẩn nấp, muốn tại cơ hội phù hợp giết ra, kết quả... Không có?

Chỉ có một khả năng, Dương Biện của Hải Thần đảo đã dùng mánh khoé gì, chia tách đối thủ.

- Mau chóng khôi phục!!

Khương Phàm chở Đông Hoàng Như Ảnh đi, giết vào chiến trường hư vô hắc ám.

Trước khi chiến đấu xác thực chờ đợi Dương Biện có thể phát huy chút tác dụng, không nghĩ tới lại phát huy đến loại trình độ này, tương đương với chắp tay dâng lên cho hắn hai tôn Chiến Thần, hai đại Thần khí!!

Nhưng cứ như vậy, Dương Biện sẽ phải tự đối mặt với mấy tên Thần Linh cùng Thánh Hoàng còn lại bên kia.

Đông Hoàng Như Ảnh cất kỹ Hồng Hoang Chiến Đồ, nuốt lấy đan dược cố gắng điều dưỡng.

Trong thời gian ngắn muốn khống chế chiến đồ rất không thực tế, chỉ có thể tận lực khôi phục tinh khí thần, sau đó lại ứng phó chém giết.

Hiệu quả bạo tạc của thế giới Hỗn Độn đang nhanh chóng yếu bớt, các Thần Tôn may mắn còn sống sót khẳng định đang khôi phục đỉnh phong, trận ác chiến tiếp theo nhất định sẽ rất hung hiểm.

Bọn hắn nhất định phải điều trị trạng thái đến tốt nhất!!
Chương 2812 Vạn Kiếp Môn (1)

Bên trong hư vô hắc ám, bọn người Thiên Uy Thần Tôn còn tại cẩn thận tìm kiếm bóng dáng của Thiên Hậu.

Võ giả không gian cũng cố gắng tìm kiếm, Tiết Thiên Sóc cũng đang cẩn thận cảm ngộ.

Lấy thực lực của bọn hắn, dù là Đông Hoàng Càn và Đông Hoàng Toại liên hợp ẩn nấp, cũng nhất định có thể phát hiện vết tích.

Nhưng... Tìm lại tìm... Đều đã mơ hồ nghe được Tây Bắc Bộ chiến đấu, bọn hắn nơi này vẫn không có tìm tới Thiên Hậu.

Đám người Thiên Uy Thần Tôn sốt ruột!

Nơi đó đều đã đánh nhau, bọn hắn nơi này theo lý thì phải tìm được rồi, đồng thời khởi xướng vây bắt.

Kết quả thậm chí bọn hắn ngay cả một người cũng không thấy.

Mặc dù bọn hắn tin tưởng Đế Tử cùng hai đại Chiến Thần có thể kéo Khương Phàm lại, thậm chí có thể trọng thương Khương Phàm, nhưng nguyên nhân bọn hắn nơi này tìm không thấy, rất có thể là Thiên Hậu cùng Tru Thiên Thần Tôn bọn hắn đã nghe được thanh âm cũng đã giết qua!!

- Mặc kệ, gấp rút tiếp viện Đế Tử!!

Tiết Thiên Sóc hét lớn một tiếng, dẫn đầu phóng tới Tây Bắc Bộ.

Vĩnh Dạ cũng không còn kiên trì, mang theo Không Võ mau chóng đi qua.

Sở Vũ tức giận lại uất ức, vậy mà không tìm được?

Đây là tình hình xấu hổ trước đó không nghĩ tới.

Nếu như bọn người Thiên Hậu đã giết tới chỗ Đế Tử nơi đó, chỉ sợ Đế Tử sẽ mắng to.

Dương Biện cưỡng chế dè chừng, cố gắng duy trì bình tĩnh, điệu thấp đi theo phía sau đội ngũ, thỉnh thoảng liếc mắt nhìn về năm tôn thần cùng hơn mười vị Thánh Hoàng cùng Không Võ phía trước mặt, nhất là ba vị Thánh Hoàng đại viên mãn ở bên trong!

Thánh Hoàng đại viên mãn tương đương với Bán Thần, dưới tình huống bình thường không đả thương được Khương Phàm, nhưng thời khắc mấu chốt, không chừng có thể phát huy ra cái tác dụng không tưởng tượng nổi gì đó.

Ví dụ như Hạo Vô Cực cùng Thiên Hoang lão tổ hận Khương Phàm tận xương.

Nếu như thời cơ phù hợp, đỉnh phong Thánh Hoàng, thậm chí là tân tấn Thánh Hoàng cũng có thể có hiệu quả.

Cho nên mỗi một cường giả trước mắt, cũng đều rất nguy hiểm!!

Bây giờ Dương Biện đã là Thánh Hoàng đại viên mãn, tự tin có thể kéo lại mấy tên, cũng coi là hỗ trợ.

Nhưng... Dương Biện tuyệt đối không thoả mãn với việc có thể kéo lại mấy tên Thánh Hoàng, muốn kéo thì phải ngăn chặn thần!!

Đội hình năm thần linh cùng số lượng lớn Thánh Hoàng liên hợp quá kinh khủng, mà đều mang theo đan dược quý giá, đang nhanh chóng khôi phục thương thế. Một khi chính diện gặp phải, coi như giết không được Khương Phàm, cũng có thể ngăn chặn Khương Phàm.

Đến lúc đó, nếu như Hắc Ma Đế tộc cùng Bạch Hổ Đế tộc lại giết tới, hậu quả khó mà lường được.

Nếu như hắn có thể kéo lại một tôn thần, chí ít Khương Phàm còn có chút hi vọng như vậy.

Kéo ai đây??

Dương Biện đảo ánh mắt qua nhìn năm tôn thần đang ở lo lắng phía trước.

Thiên Uy Thần Tôn?

Không được!! Đây là thật không được!!

Uy danh của vị Thần Tôn này thiên hạ đều biết, nhất là khống chế Vạn Kiếp Môn, cơ hồ là Thần khí đỉnh phong.

Bá Thiên Chiến Thần?

Cũng không được, vị này lão thần quá nóng nảy, khi nổi cơn giận có thể sống xé hắn.

Tiết Thiên Sóc?

Cũng không được.

Hắn là Thần Hoàng đỉnh phong, mà truyền nhân lại vừa mới chết, hắn đang kìm nén cỗ ác hỏa đây.

Như thế cũng chỉ còn lại có Vĩnh Dạ cùng Kim Vô Song, đều là tân tấn Thần Tôn, tương đối dễ dàng.

Mà Vĩnh Dạ là truyền nhân Đế tộc, nói không chừng còn cất giấu bí mật gì đó, vậy thì... chọn Hoàng Kim Thần Nữ, Kim Vô Song!!

Dương Biện âm thầm hít một hơi, cảm nhận được áp lực nặng nề.

Hoàng Kim Thiên Phủ!

Đỉnh cấp Thần tộc!!

Kim Vô Song, cường nhân ngàn năm mới gặp của Hoàng Kim Thiên Phủ!!

Thật có thể kéo lại?

- Liều mạng.

Dương Biện âm thầm quyết tâm, không để lại dấu vết thu hồi Hải Hoàng Tam Xoa Kích, ý thức giao hòa cùng Đồ Thần Chiến Kích, cũng chạm đến Hoàng Nê Đài.

Con quỷ nhỏ, lão tử cùng ngươi… cùng một chỗ... Xuống Địa Ngục...

Đội ngũ đang dùng tốc độ cao nhất đi đường, không có người nào lưu ý đến Dương Biện ở phía sau.

Thiên Uy Thần Tôn tự mình dẫn đội xông lên phía trước nhất, sóng lớn nhấc lên trong khí hải, gợn sóng trùng điệp như cuồng phong bạo vũ, một cánh cura đen nguyên thủy mà phong cách cổ xưa chậm rãi dâng lên, Hắc Môn qua thời gian đã lâu, tản ra khí tức thê lương mà yên lặng, phía trên hiện đầy vết rách đáng sợ, nhìn thấy mà giật mình.

Có chút vết rách giống như bị đánh rách tả tơi, có chút vết rách là bị móng vuốt xé mở, có chút vết rách là bị đao kiếm mở ra, hắc môn chồng chất vết thương, như là trải qua vô số chiến tranh tàn phá.

Nhưng theo Hắc Môn hiện lên, khí hải tràn ngập năng lượng chôn vùi trở nên bạo động vặn vẹo, như là cả khí hải đều muốn sụp đổ, xuyên suốt cùng thâm không vô tận, mênh mông vũ trụ, một loại khí tức tai nạn không cách nào nói rõ tràn ngập đất trời bao phủ tới, mở ra không gian hư vô, xé rách hắc ám vô tận, vờn đến xung quanh Thiên Uy Thần Tôn.

Thiên Uy Thần Tôn bắt đầu tăng vọt khí tức, đồng thời vặn vẹo, như muốn xông phá hàng rào Thần Tôn đỉnh phong, chạm đến cảnh giới Bán Đế thần bí.

Vạn Kiếp Môn!

Cánh cửa Pháp Tắc sinh ra tại thời khắc khai thiên tích địa, cho thế giới diễn biến ra nhiều loại uy lực tai nạn, là nguyên lực hủy diệt chân chính.

Sau này khi đất trời ổn định, pháp tắc lưu chuyển, Vạn Kiếp Môn dần dần yên lặng, cũng tan biến vào sâu trong vũ trụ.

Nhưng không biết lúc nào, Vạn Kiếp Môn lại trở lại thế giới, đã dẫn phát mấy lần chiến tranh, tạo thành vết thương khó mà ma diệt cho thế giới.

Thời đại Thượng Cổ, Vạn Kiếp Môn biến mất một cách thần bí, cho đến ba vạn năm trước đã lần nữa giáng lâm Thiên Khải, cũng bị Thái Sơ Đế Quân đoạt được.

Cũng chính là nương tựa theo Vạn Kiếp Môn, Thái Sơ Đế Quân từ trong nguyên lực tai nạn vô tận một lần nữa ngưng tụ Yên Diệt Đế Đạo, bước vào Đế Quân.

Vạn Kiếp Môn giống như Hồng Hoang Chiến Đồ, sau khi bị hấp thu nguyên lực vô tận đã lâm vào yên lặng.

Nhưng Vạn Kiếp Môn không giống với Hồng Hoang Chiến Đồ, Hồng Hoang Chiến Đồ hấp thu bao nhiêu năng lượng thì biến mất bấy nhiêu năng lượng, rất khó nghịch chuyển. Vạn Kiếp Môn lại là nguyên lực tai nạn pháp tắc nguyên thủy của thế giới, sau khi một lần nữa yên lặng, còn có thể đứng vững trên chín tầng trời, không ngừng liên tục đoàn tụ lực lượng pháp tắc.

Trong ba mươi ngàn năm, Thái Sơ Đế tộc có vô số thiên kiêu nhân kiệt, tộc trưởng Thần Tôn, đều từng nếm thử tỉnh lại Vạn Kiếp Môn đang ngủ say, kết quả đều không ngoại lệ thất bại chấm dứt.

Duy chỉ có tại một ngàn chín trăm năm trước, năm Doanh Thương gần ba mươi tuổi, lấy cảnh giới Thánh Vương đăng lâm Thiên Khải, tiếp nhận vị trí phó thống lĩnh, ngoài ý muốn... Tỉnh lại Vạn Kiếp Môn đang ngủ say...

Doanh Thương, cũng chính là Thiên Uy Thần Tôn bây giờ!!.
Chương 2813 Vạn Kiếp Môn (2)

Thiên Uy Thần Tôn nhìn hằm hằm hắc ám phía trước, sát ý cuồn cuộn tại lồng ngực, tai nạn phun trào tại khí hải.

Nếu như Thiên Quân Đại Thần Tôn không chết, liên quân Nhân tộc dùng cái gì chật vật như thế!

Nếu như Thiên Quân Đại Thần Tôn không chết, sao Khương Phàm dám chặn đánh ở chỗ này!

Nếu như Thiên Quân Đại Thần Tôn không chết, chiến cuộc hoàn toàn không phải là bộ dáng bây giờ.

Cho đến giờ phút này, Thiên Uy Thần Tôn mới hiểu được, ‘cuộc chiến tiên phong’ kia đối với Thái Sơ, đối với Nhân tộc, thậm chí đối với thời đại này, sinh ra ảnh hưởng mãnh liệt đến cỡ nào!

- Phía trước giống như rất an tĩnh? Đánh xong rồi sao?

Tiết Thiên Sóc theo sát ở phía sau, đột nhiên phát hiện thanh triều bạo động kéo dài ở nơi xa đã an tĩnh.

Chiến đấu kết thúc?

Đế Tử đã trấn áp được Khương Phàm rồi sao?

Bọn người Thiên Hậu không có đi qua à?

Bá Thiên Chiến Thần và đám người cẩn thận lắng nghe, giống như âm thanh đã thật biến mất.

Nhưng tốc độ của bọn hắn không có bất kỳ dấu hiệu chậm dần nào, ngược lại càng lúc càng nhanh.

Mặc kệ rốt cuộc phía trước đã xảy ra chuyện gì, bọn hắn đều muốn đi qua.

Từ lúc thế giới Hỗn Độn hủy diệt đến bây giờ, bọn hắn đều chưa thấy qua Khương Phàm một chút, loại uất ức cùng tức giận này để bọn hắn cơ hồ muốn hỏng mất.

Không lâu sau đó, Tiết Thiên Sóc đột nhiên hoảng hốt, Tự Tại Vũ Trụ vừa mới tràn vào trong đầu không đến một ngày lại lần nữa trải rộng ra, thâm không mênh mông, tinh hà sáng chói, nhật nguyệt vờn quanh, vũ trụ thần bí như là hoàn toàn đặt vào ý thức hải, hắn giống như hóa thành trụ lớn thông thiên, đứng vững giữa thâm không, hòa làm một thể cùng Tự Tại Vũ Trụ.

Nhưng, thời điểm hắn đang đắm chìm trong đó, đang rung động nguồn năng lượng thần bí khó lường này, đang sợ hãi thán phục trước cảnh đẹp mỹ lệ thần bí, tinh hà đột nhiên vặn vẹo, tinh thần vô tận liên tiếp sụp đổ, đại dương rơi xuống, ánh trăng tàn lụi, hình ảnh thảm liệt để hắn vội vàng không kịp chuẩn bị mà kêu đau đớn thảm thiết.

Hắn vừa mới nhận được truyền thừa, còn không có chân chính dung hợp, căn bản khống chế không nổi.

Khi Khương Phàm nhanh chóng tới gần, khi Sơn Hà Đại Táng, Thiên Địa Đại Táng, Nhật Nguyệt Tinh Thần Đại Táng mãnh liệt lao đến, cái truyền thừa này vốn hẳn nên mang đến cho hắn năng lượng cường hãn vô hạn, lại ngược lại mang đến cho hắn ảnh hưởng nghiêm trọng.

- Đến rồi! Thiên Uy Thần Tôn, ngay phía trước! Chuẩn bị...

Tiết Thiên Sóc kêu thảm cùng Vĩnh Dạ cảnh cáo gần như đồng thời vang lên.

Tiết Thiên Sóc nhận lấy ảnh hưởng, nhưng Chư Thiên Thần Ma Đại Táng của Vĩnh Dạ lại vững vàng chống đỡ được trùng kích mà Khương Phàm mang tới, ngược lại tinh chuẩn bắt được Khương Phàm đang di chuyển với tốc độ cao.

- Tới? Là đang chạy trốn sao?

- Đế Tử không có cản bọn họ lại? Hay là nói...

Rất nhiều lão tổ Thánh Hoàng đột nhiên phát giác chuyện giống như không đúng lắm, nhưng cụ thể là lạ ở chỗ nào, một lát thật không rõ ràng.

Tình thế khẩn trương, chiến tranh đột kích, bọn hắn không có truy được đến cùng, trong đầu chợt lóe lên ngờ vực vô căn cứ, nhao nhao kích phát linh văn, bộc phát thực lực cường hãn, dưới sự hiệp trợ của Không Võ mà nhanh chóng tản ra, hiện lên đội hình tiêu diệt hình quạt bao vây về phía trước.

- Giết!! Phế đi tai họa bọn Thương Huyền này!!

Sở Vũ hét lớn, hai mắt tràn ngập lôi quang, lạnh lẽo quét mắt tới hắc ám phía trước, muốn tìm tiện tỳ Thiên Hồ Thánh Vương kia, nếu như đã là Thánh Hoàng, hắn kéo lấy tự bạo cũng muốn hủy đi nàng.

- Ngay phía trước, đến rồi!! Thiên Uy Thần Tôn! Ngay lúc này.

Theo một tiếng quát chói tai của Vĩnh Dạ, Thiên Uy Thần Tôn xông lên phía trước nhất quả quyết triệu hoán ra Vạn Kiếp Môn. Ầm ầm!!

Thời gian qua đi ba mươi ngàn năm, Vạn Kiếp Môn một lần nữa thức tỉnh.

Nương theo ba động khủng bố cuồn cuộn ngập trời, Hắc Môn nguyên thủy mà phong cách cổ xưa ù ù mở ra, trong chớp mắt, Hắc Môn xuyên suốt vô tận vũ trụ thâm không, liên tiếp đến hệ thống thế giới.

Hắc ám rung chuyển, càn khôn run rẩy.

Một trận thiên tai tận thế, thiên tai diệu thế, thiên tai hắc ám tràn ngập, cùng địa nạn, người khổ, Ma Thần khổ, tâm khổ, hồn khổ… vô số kiếp nạn, mệnh số, sóng triều tai nạn, từ toàn bộ hệ thốnthế giới g cùng trong vũ trụ vô tận hấp thu mà đến, cuồng dũng tới phía trước mặt Khương Phàm.

Khương Phàm biết mình bị khóa chặt, bởi vì Tự Tại Vũ Trụ cùng Thần Ma Đại Táng đã gây nên phản ứng của hắn, hắn vốn nên phóng thích Càn Khôn Đại Táng, nhưng không làm rõ ràng được ở trong đó có Dương Biện hay không, chỉ có thể cắn răng, ngạnh kháng một kích này, bảo đảm Dương Biện sau khi rời khỏi, lại đi phản kích.

Nhưng... sóng triều tai nạn đột nhiên bộc phát muốn khủng bố hơn những gì hắn mong, thậm chí khủng bố hơn không chỉ gấp mười lần.

Thiên tai tận thế như là thiên băng địa liệt, thiên tai diệu thế như là thế giới bốc hơi, thiên tai hắc ám như là Âm Dương nghịch chuyển, như là toàn bộ tai nạn thế giới, đều cuồng bạo đánh tới Khương Phàm, cho dù người Khương Phàm khoác áo giáp, cũng bị đến triều cường tai nạn đánh đến đổ máu, hài cốt vỡ vụn, như muốn bị tươi sống vỡ nát, hoàn toàn biến mất trong thế giới tuyệt vọng này.

Nếu như chỉ là trùng kích như vậy, Khương Phàm miễn cưỡng còn có thể chống đỡ, nhưng tùy theo người khổ, tâm khổ các loại khác lao đến, giống như ác mộng giống như xông vào ý thức của hắn.

Hắn như thấy được Thương Huyền trầm luân, thấy được Thiên Hậu chết thảm, thấy được đám người Dạ An Nhiên, Kiều Vô Hối, Đông Hoàng Càn bi thương kêu rên, thấy được chính hắn bị hàng tỷ dân chúng chứng kiến... Chặt đứt luân hồi...

Ác mộng chân thực đến không cách nào tự kềm chế, mà giống như ác mộng chồng chất điệp gia, để hắn giống như tránh ra, nhưng lại trải qua việc bị Thiên Uy Thần Tôn ngược sát, bị truyền nhân Thái Sơ cướp đoạt các loại truyền thừa.

Ngay cả Đông Hoàng Như Ảnh cũng nhận sóng triều tai nạn trùng kích, không gian ở xung quanh sụp đổ, tận thế giáng lâm tại trước mặt, mà nàng như thấy được Cửu Thiên Thần Tôn thất vọng đối với nàng, càng thấy được nàng bị Khương Phàm chém giết.

Tất cả mọi người trên thế giới này đều đã nghe nói qua hung danh của Vạn Kiếp Môn, nhưng bất luận là Khương Phàm hay Đông Hoàng Như Ảnh, thậm chí Thiên Uy Thần Tôn thả ra cùng bọn người Kim Vô Song, cũng không biết uy lực chân chính của cái cánh cửa lớn này.

Bạo kích vào giờ khắc này để Khương Phàm cùng Đông Hoàng Như Ảnh bỏ ra cái giá thê thảm đau đớn, cũng làm cho bọn người Thiên Uy Thần Tôn quá sợ hãi.

Nhưng... Tại vạn kiếp mở cửa, tai nạn xâm nhập; tại âm thanh tựa như sấm nổ, oanh động thâm không; tại thời điểm tất cả mọi người rung động trước một màn này... Một tiếng bạo hưởng, một mảnh triều dâng, đột nhiên xuất hiện ở phía sau đội ngũ của bọn hắn.
Chương 2814 Vạn Kiếp Môn (3)

Là Dương Biện!!

Tại thời khắc kịch biến này, hắn nắm lấy cơ hội, kích phát linh văn, hóa thú toàn diện!!

Không còn là Viễn Cổ kình hồn, không còn là kình hồn hoang cổ từng xuất hiện trong lịch sử Dương gia, lại bị mong đợi vô kỳ hạn, mà là... Dao động tại thời khắc sinh tử, Minh Hà cuồn cuộn bao quanh... Vạn Cổ Minh Kình!!

Kình Hồn linh văn đặc biệt, dưới sự khích lệ của chiến kích, phát sinh biến đổi khủng bố khó có thể tưởng tượng được.

Mà thân phận thật sự của chiến kích, cũng cường thế hiển hiện tại thời khắc này.

Cánh cửa Địa Ngục thất lạc!!

Ầm ầm!!

Vạn Kiếp Môn mở ra ở phía trước, cánh cửa Địa Ngục rộng mở ở phía sau.

Dương Biện hóa thân thành vạn cổ cự kình vạn mét, cuồng dã đong đưa, khí tức sinh tử cuồn cuộn, ánh sáng thời gian chảy xuôi, cánh cửa Địa Ngục nguy nga thông thiên ở sau lưng, xé mở Sinh Tử Lưỡng Giới, dẫn xuất U Minh đại đạo.

Một màn đột nhiên này để Kim Vô Song ở khoảng cách gần đột nhiên biến đổi sắc mặt, vừa quay người trong chốc lát, nện vào tầm mắt là một con cự kình tà ác lấp lóe minh quang, quấn quanh xiềng xích.

Rống!!

Dương Biện mở cái miệng lớn ra, bên trong là minh quang quỷ dị, kình hồn ngao du, như là một đầu Nại Hà Kiều (cầu) đang mở miệng lớn nối thông cùng U Minh.

- Đây là...

Kim Vô Song cũng coi như thân kinh bách chiến, càng là thấy nhiều biết rộng, nhưng biến cố đột nhiên xuất hiện vẫn để nàng hoảng hốt trong sự hồi hộp.

Dương Biện một ngụm nuốt lấy Kim Vô Song, quấn quanh lấy xiềng xích tráng kiện U Minh, lay động mãnh liệt, lui vào U Minh Quỷ Môn.

Ầm ầm!!

Tại thời điểm Vạn Kiếp Môn ầm vang khép kín, U Minh Quỷ Môn khép kín.

Vạn Kiếp Môn bắn bay Khương Phàm, mà U Minh Quỷ Môn mang Kim Vô Song đi.

Thanh thế cục diện trước mặt càng lớn, năng lượng càng kinh khủng, tự nhiên kích thích Vĩnh Dạ, Bá Thiên Chiến Thần đang súc thế bộc phát, cùng cưỡng ép Tiết Thiên Sóc hồi thần, còn có số lượng lớn Thánh Hoàng, đến mức tiếng vang phía sau lại không có mấy người chú ý.

Chỉ có mấy Không Võ cùng Thánh Hoàng cách tương đối gần hơn, chú ý tới cái tràng diện kinh hồn nhiếp phách này, cũng bị dọa đến trắng bệch sắc mặt, hốt hoảng lui lại.

- Cự kình! Cự kình vừa mới đột nhiên ló đầu ra, nuốt lấy Kim Vô Song!

- Đó là Quỷ Môn gì?

- Quỷ Môn mở? Địa Ngục Quỷ tộc sao?

Bọn hắn đầu đều loạn, mồm mép cũng không quá lưu loát.

Nhưng... Không ai để ý tới, lực chú ý của bọn người Vĩnh Dạ toàn bộ đều đặt ở phía trước, lại đề phòng cao độ, chiến huyết sôi trào, tại lúc Vạn Kiếp Môn khép kín, một khắc này, bọn hắn đều liên tiếp bạo phát, đuổi giết Khương Phàm đang tháo chạy.

Khương Phàm liên tục thắng lợi nhưng lại nghênh đón tan tác ở trước mặt Vạn Kiếp Môn, hắn phải liên tiếp kích phát hai 'bản thân' mới khôi phục đến trạng thái bình thường, nhưng ý thức nhận xâm nhập, lại làm cho hắn đau đến không muốn sống, cơ hồ không phân rõ hiện thực và ác mộng, cũng không thoát khỏi được tràng cảnh trong cơn ác mộng.

Vĩnh Dạ, Thiên Uy Thần Tôn, Bá Thiên Chiến Thần, cùng Tiết Thiên Sóc giao thoa mà tới, liên tiếp bạo kích, để Khương Phàm mệt mỏi chống đỡ, liên tục trọng thương.

Khương Phàm muốn kích phát Ấn Ký Thủy Tổ, nhưng ý thức đau nhói cùng linh hồn mệt mỏi vậy mà khó có thể chịu đựng nổi.

- Vạn Tuyệt Sát Quyền!!

Bá Thiên Chiến Thần đánh ra tuyệt học, sát ý cuồn cuộn, vạn cổ lao nhanh, lấy uy lực đồ thần, đánh nát hai cánh mà Khương Phàm cưỡng ép chặn đường.

Hai cánh phá toái, không môn mở rộng.

Thiên Uy Thần Tôn thuận thế theo vào, xuất hiện ở trước mặt Khương Phàm, đối mặt với cái đầu Chu Tước khổng lồ, hắn nhấc lên triều cường chôn vùi như bài sơn đảo hải, chấn vỡ nát Vạn Đạo, tất cả đều quy hư, như là muốn đầu Khương Phàm vỡ thành thịt nát.

Khương Phàm kinh hồn né tránh, bầu trời đột nhiên bạo hưởng, Tiết Thiên Sóc từ trên trời giáng xuống, chiến khu thẳng tắp giống như trụ trời đứng vững, lấy uy lực trấn áp vạn cổ, đập vào trên lưng Khương Phàm.

Trụ trời nguy nga, vạn vật thần phục, tinh hà xung quanh lao nhanh, nhật nguyệt vờn quanh.

Răng rắc!!

Phía sau lưng Khương Phàm vỡ vụn, bỗng nhiên chìm xuống.

Cùng lúc đó, Vĩnh Dạ như thiểm điện giết tới phía dưới, một cái tuyệt sát, dẫn bạo Thần Ma Đại Táng.

Thân hình hắn gầy gò, lại lăng liệt lãnh tuấn, cường thế bạo phát ra Hủy Diệt lĩnh vực kinh khủng, như là trải rộng ra Thần Ma mộ tràng.

Thần huyết tàn lụi, thần khu yên lặng, Khương Phàm như là bị tước đoạt thần lực trong lúc bất chợt, cảnh giới chợt hạ xuống.

Bành!!

Vĩnh Dạ phóng lên tận trời, xuyên qua lồng ngực Khương Phàm, mang theo huyết thủy cùng toái cốt đầy trời.

Nếu không phải Đông Hoàng Như Ảnh bừng tỉnh giữa lúc nghìn cân treo sợi tóc, cưỡng ép vượt qua mang theo Khương Phàm dịch chuyển, một kích này đủ để xuyên qua trái tim Khương Phàm, thương tới tâm mạch.

Khương Phàm liên tiếp vượt qua, xuất hiện ở ngoài trăm dặm, để đám người đang muốn thừa thắng xông lên lập tức mất đi mục tiêu.

- Rời khỏi nơi này... Nhanh...

Đông Hoàng Như Ảnh suy yếu nói nhỏ, nàng không có bí thuật Niết Bàn cùng bản thân như Khương Phàm, bị trọng thương để nàng cơ hồ muốn hôn mê.

- Không lùi!!! Giúp ta một kích cuối cùng! Sau một kích nàng lập tức tiến vào Thông Thiên Tháp nghỉ ngơi!

Khương Phàm mãnh liệt đong đưa đầu, nghiêm nghị gáy to.

Lại một lần nữa kích phát bản thân, nhanh chóng khép lại thương thế, khôi phục thực lực.

Trước đó bởi vì đã nuốt luyện vô số huyết đan mà khôi phục 'bản thân', trong thời gian ngắn tiêu hao ròng rã năm cái!!

- Thiên Uy Thần Tôn, chuẩn bị lại mở Vạn Kiếp Môn!!

Tiết Thiên Sóc lần nữa kích phát 'Thông Thiên Trụ', muốn trấn trụ không gian.

- Kim Vô Song đâu? Chết ở đâu rồi, mau tới đây!

Thiên Uy Thần Tôn lại muốn mở Vạn Kiếp Môn.

- Tất cả mọi người, chuẩn bị tấn công.

Vĩnh Dạ dùng đan dược, phối hợp cùng Bá Thiên Chiến Thần, khóa chặt Khương Phàm.

- Cánh cửa Địa Ngục vừa mới mở ra, Kim Vô Song đã bị nuốt vào.

Số lượng lớn Thánh Hoàng tụ tập đến phía sau, có người hô to báo cáo tình huống của Kim Vô Song.

Nhưng mọi người chỉ là kinh ngạc nhìn hắn một chút, không có người nào để ý tới.

Không phải là không muốn, mà là không có thời gian, bọn hắn dâng cao chiến ý, kích phát linh văn, khóa chặt Khương Phàm, nhao nhao ngưng tụ võ pháp mạnh nhất của mình.

Uy lực của Vạn Kiếp Môn vượt quá tưởng tượng, một trận mở ra suýt chút nữa đã đánh chết Khương Phàm, lại thêm một chút, nhất định có thể phế đi Khương Phàm.

Bọn hắn chỉ cần lại đến một trận liên hợp thì đã có thể triệt để chém giết hắn.

Khương Phàm lại không cho bọn hắn cơ hội, hắn gầm lên giận dữ, ngang nhiên xuất kích.

Đông Hoàng Như Ảnh cố nén suy yếu và đau đớn, phóng thích toàn diện.
Chương 2815 Vạn Kiếp Môn (4)

Ầm ầm!!

Khương Phàm cắn răng lần nữa kích phát bản thân thứ sáu... bản thân thứ bảy... Huyết khí như hồng, tuôn ra toàn thân, khuấy động mênh mông sinh cơ, kích phát tiềm lực vô hạn, cảnh giới tấn mãnh tăng vọt, liên tục gấp bội.

Hư vô cực hạn tại linh văn, nhanh chóng mở rộng, che mất đầu hắn, mở rộng ra dày đặc vết nứt, quét sạch toàn thân, nhất là móng vuốt bộ vị, lần nữa quy hư!!

- Cái đó là...

Vĩnh Dạ, Thiên Uy Thần Tôn, Bá Thiên Chiến Thần, cùng Tiết Thiên Sóc của Võ Thần đảo, đều kinh ngạc thấy được cái biến đổi nhanh chóng kia.

Cho dù Chu Tước liệt diễm bạo động toàn thân, không gian vặn vẹo, cơ hồ thấy không rõ bộ dáng chân thực, nhưng đột nhiên quy hư, vẫn để bọn hắn phát hiện.

Mà một màn này, đối với Vĩnh Dạ và Thiên Uy Thần Tôn mà nói, lại biết rõ rành rành.

Bán Đế?

Đó là dấu hiệu nhìn trộm đến vấn đề Bán Đế.

Khi toàn thân quy hư, một khắc này, chính là cường giả với ý nghĩa Bán Đế chân chính, cũng dẫn phát thiên kiếp, lên trời chứng đạo!!

Khương Phàm, nhìn trộm Bán Đế rồi??

Bọn người Vĩnh Dạ đột nhiên bừng tỉnh, rốt cuộc đã hiểu vì sao Khương Phàm dám dẫn bạo thế giới Hỗn Độn, càng dám ở chỗ này chém giết bọn hắn!

Làm sao lại nhanh như vậy?

Chẳng lẽ là Thiên Quân Đại Thần Tôn khích lệ?

Nhưng, Thiên Quân Đại Thần Tôn không phải Bán Đế thật sự, sao có thể gây nên trùng kích mãnh liệt như thế cho Khương Phàm được?

- Tiết Thiên Sóc! Trấn trụ hắn cho ta!!

Thiên Uy Thần Tôn cuồng bạo gầm thét, chiến khu điêu luyện nhanh chóng khô quắt, mênh mông huyết khí, hồn khí cường thịnh, chảy ngược trong khí hải, huyết tế tỉnh lại Vạn Kiếp Môn vừa mới trở về!!

- Toàn tộc... Trấn!!

Tiết Thiên Sóc quay về Võ Thần đảo, thét lên ra lệnh toàn tộc kích phát toàn bộ pháp trận nội tầng ngoại tầng.

Mấy trăm tòa tế đàn ầm ầm nổ vang, bắn ra uy lực và năng lượng vô tận, như là núi lửa phun trào, như là gió lốc bay lên trời, liên tiếp trùng kích bình chướng pháp trận.

Ngay cả Thần Nguyên chôn sâu trong pháp trận nội tầng đều một lần nữa thức tỉnh, như là hai tôn Thần Linh kích phát ra thần uy vô tận.

Lấy Tiết Thiên Sóc cầm đầu, Thần Nguyên làm phụ, Võ Thần đảo tập kết toàn bộ năng lượng, diễn biến đại trụ thông thiên, lay động bầu trời, trấn áp U Minh, cường thế giam cầm chiến trường hư vô, bộc phát kinh khủng mang theo tinh thần lao nhanh, nhật nguyệt vờn quanh, ngay cả bọn người Vĩnh Dạ đều tiếp nhận áp lực thảm liệt, thân thể không bị khống chế mà run rẩy.

Tất cả Thánh Hoàng miệng mũi chảy máu, rung động trước thực lực của Võ Thần đảo, nhưng ngay sau đó... Bọn hắn nhao nhao gầm thét, khuấy động bành trướng chiến ý, tích góp năng lượng, khóa chặt Khương Phàm, chờ đợi bộc phát sau một khắc.

Khi Thông Thiên Trụ trấn áp thâm không, tốc độ bôn tập của Khương Phàm càng ngày càng chậm, như là hãm sâu vào trong vũng bùn, lại như bị Thương Thiên trấn áp, liệt diễm sôi trào cũng sẽ không tiếp tục phóng lên tận trời, mà là rơi xuống dưới.

Ầm ầm...

Vạn Kiếp Môn tái nhập hư vô, tiếng oanh minh kịch liệt rung chuyển hắc ám, vũ trụ rung chuyển, Âm Dương hiện lên, hệ thống pháp tắc của thế giới nhận trùng kích mãnh liệt.

Nhiều loại mê quang tai nạn gánh chịu lấy sóng triều tai nạn, mãnh liệt mà tới.

Đây vẫn chỉ là dẫn dắt tới năng lượng, mà Vạn Kiếp Môn sâu trong sóng triều tai nạn như là hoang Cổ Đế quân giống như phát ra tựa là hủy diệt gầm thét.

Giờ khắc này Vạn Kiếp Môn phóng thích tới mức cao nhất, hắc môn nguyên thủy với phong cách cổ xưa bắt đầu run rẩy kịch liệt, vết nứt tai nạn do chiến tranh lưu lại bắn ra ánh sáng.

- A a a...

Khương Phàm điên cuồng gào thét với thâm không, hai cánh răng rắc giòn vang, như là muốn vỡ nát, cưỡng ép triển khai Lăng Thiên Thuật, hoành hành trong thâm không.

- Rút lui đi, chàng đã làm được rất khá rồi.

Đông Hoàng Như Ảnh suy yếu khẽ nói.

- Bắt đầu thôi!!

Khương Phàm nghiêm nghị hét lơn, bản thân thứ tám… bản thân sau cùng... Như dòng lũ mở cống giống như ầm vang phóng thích, khuấy động huyết khí toàn thân, cảnh giới thực lực lần nữa tăng vọt, hư vô phạm vi lần nữa lan tràn, hai cái móng vuốt toàn bộ biến thành hư vô, liên song cánh cũng bắt đầu xuất hiện hắc ám vết nứt.

Răng rắc... Răng rắc...

Không gian vỡ vụn, hư vô sụp đổ, Khương Phàm chấn vỡ nát Thông Thiên Trụ hình thành sóng triều trấn áp, điên cuồng trùng kích về phía Vạn Kiếp Môn đang rộng mở.

- Chàng sẽ chết... chàng thật sự sẽ chết...

Đông Hoàng Như Ảnh nỉ non khẽ nói, khóe mắt trượt xuống giọt lệ óng ánh.

Sau đó... nàng nhắm mắt lại, cảm ngộ thời không, tìm kiếm Chu Tước Đế Quân ba trăm ngàn năm trước kia.

- Nó không giết chết được ta!! Nó không giết chết được ta!! Nó... Không giết chết được ta...

Cái đầu cùng móng vuốt hư vô của Khương Phàm phun trào lên mê quang hủy diệt, đó là Chu Tước giết chóc, là Phần Thiên Diệt Thế Viêm hủy diệt, hai loại pháp tắc mãnh liệt bên trong sóng triều dâng cao.

- Trấn trụ hắn! Báo thù cho Tiết Vân Đình!! Báo thù!!

Tiết Thiên Sóc khàn giọng gào thét, thét lên ra lệnh toàn tộc.

- Báo thù!! Báo thù!! Báo thù…

Tiếng hò hét cao vút, tiếng gào thét tức giận, vang vọng khắp Võ Thần đảo, trong ngoài pháp trận tỏa ra ánh sáng chiếu xa vạn trượng, khí lãng rộng rãi bao quanh Thông Thiên Trụ nguy nga, từ mơ hồ đến trở nên rõ ràng, như là một lần nữa diễn biến ra trụ trời chân chính.

Ông...

Không gian vô tận, hắc ám hư vô, lần nữa bị giam cầm.

Số lượng lớn Thánh Hoàng miệng mũi chảy máu tươi, tất cả Không Võ đau đớn kêu rên.

- Nếu như Thiên Quân Đại Thần Tôn ở đây, chúng ta cũng không đến mức khổ cực như thế. Nhưng, lực lượng một người lại muốn khiêu chiến Chư Thần Nhân tộc? Phần Thiên Thần Hoàng ngươi, quá cuồng ngạo!! Kết thúc, nhận lấy cái chết đi!!

Thiên Uy Thần Tôn chịu đựng đau nhức cùng suy yếu kịch liệt, ngang nhiên mở ra Vạn Kiếp Môn.

Hắc ám rung chuyển, càn khôn run rẩy.

Một loại thiên tai tận thế, thiên tai diệu thế, thiên tai hắc ám, cùng địa nạn, người khó, Ma Thần khó, tâm khó, hồn khó các loại… vô số kiếp nạn mệnh số sóng triều tai nạn tràn ngập, so với trước đó còn mạnh hơn mấy lần, không chỉ có hấp thu từ toàn bộ hệ thống thế giới cùng trong vũ trụ vô tận, càng là từ nội bộ Vạn Kiếp Môn bộc phát.

- Không cần thiếp đưa vào Thông Thiên Tháp... Thiếp ở cùng với chàng...

Đông Hoàng Như Ảnh nhẹ giọng một câu rồi ngã xuống trên lưng Khương Phàm.

Nhưng cánh tay phải nhỏ yếu giơ cao tại một khắc cuối cùng chậm rãi rơi xuống, một mảnh hư ảnh vượt qua ba trăm ngàn thâm niên trống không, đánh xuyên thiên địa giam cầm, vặn vẹo gông cùm xiềng xích Âm Dương, đột nhiên giáng lâm đến trước mặt nàng, theo ngón tay ngọc rơi vào phía sau lưng Khương Phàm, sợi hư ảnh kia dung nhập thân thể Khương Phàm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK